10/06/2018
Chúa Nhật tuần 10 Thường Niên năm B
(phần II)
Phụng vụ Lời Chúa: Chúa Nhật 10 Thường niên, năm B
CHÚA NHẬT X THƯỜNG NIÊN - B
(St 3,9-15; 2Cr
4,13-5,1; Mc 3,20-35)
TỪ GIA ĐÌNH AĐAM - EVA CỔ THỜI
ĐẾN GIA ĐÌNH MỚI CỦA ĐỨC KITÔ
VÀ HỘI THÁNH NGƯỜI
“Ai thi hành
ý muốn của Thiên Chúa,
người ấy là
anh em chị em tôi, là mẹ tôi”
(Mc 3,35)
I. CÁC BÀI ĐỌC
1. Bài đọc I (St 3,9-15)
Bài trình thuật trong sách Sáng thế mà chúng ta lấy lại trong bài đọc
hôm nay đã sử dụng loại ngôn ngữ thần thoại nhằm đưa ra câu trả lời về sự hiện
diện đầy bí nhiệm của sự dữ nơi trần gian này và mô tả nguồn gốc bản chất tội lỗi
nơi con người chúng ta.
Mỗi loài thụ tạo, trong kế hoạch của Thiên Chúa đều có một ý nghĩa và một
mục đích “rất tốt đẹp” (St 1,31). Tất cả sẽ trở nên hòa điệu nếu con người biết
ở lại trong thế đứng của mình như loài thụ tạo.
Thế nhưng con rắn đã xuất hiện và đã đưa con người vượt qua giới hạn của
loài thụ tạo và muốn có một vị thế ngang hàng với Đấng Tạo hóa. Và vì thế, tội
lỗi đã xuất hiện và phá vỡ sự hòa điệu trong trật tự sáng tạo giữa con người với
Thiên Chúa và giữa con người với nhau: họ đã trốn tránh, ẩn mình, muốn rời xa
khỏi Thiên Chúa, và rời xa anh em khi tố cáo và đỗ lỗi cho nhau.
Sau khi phạm tội, Thiên Chúa đã tìm gặp và tra hỏi con người, nhưng
không tra hỏi con rắn, bởi bản chất nó không phải là một loài thụ tạo tách biệt
khỏi con người, nhưng được xem là thế lực đối trọng của con người chống lại
Thiên Chúa. Ý nghĩa này ta có thể tìm thấy nơi thánh Phaolô: “Điều tôi muốn,
thì tôi không làm, nhưng điều tôi ghét, thì tôi lại cứ làm” (Rm 7,15).
Cuộc đấu tranh giữa “con rắn” và con người vẫn tiếp tục; tuy vậy, trong
phần cuối của trình thuật, đã xuất hiện lời hứa về ơn cứu độ phổ quát khi nói về
số phận con rắn sẽ bị giẫm đạp và khuất phục bởi dòng giống của người đàn bà.
2. Bài đọc II (2Cr 4,13-5,1)
Thư này được viết trong bối cảnh mà tương quan giữa thánh Phaolô và các
tín hữu Côrintô đang căng thẳng. Ngay bên trong cộng đoàn có những kẻ quấy rối
gây chia rẽ và loan truyền những điều trái với Tin mừng, đồng thời bằng mọi giá
tìm cách nói xấu vị tông đồ và những công việc ngài làm.
Và ngay trong đoạn trích này thánh nhân bày tỏ suy tư về hiện trạng nội
tâm của mình: ngài không chán nản, dù bên ngoài có tiêu tan thì con người bên trong
ngày càng được đổi mới (c.16). Ngài khẳng định sự suy yếu bên ngoài không phải
lúc nào cũng bao hàm sự suy yếu bên trong; trái lại, mỗi ngày ngài cảm thấy sự
thăng tiến sức mạnh nội tâm của con người mới. Suy nghĩ này của thánh nhân đã
giúp cho ngài tìm thấy được nguồn vui và sự nâng đỡ, bởi “một chút gian truân tạm
thời trong hiện tại sẽ mang lại cho chúng ta cả một khối vinh quang vô tận, tuyệt
vời” (c.17).
Nhận định này đã hướng đến lời mời gọi không chú tâm đến những sự vật hữu
hình tạm thời, nhưng đến những thực tại vô hình vĩnh cửu (c. 18). Dĩ nhiên ở
đây không muốn nói đến việc khinh rẻ thực tại trần thế này, nhưng là mời gọi
chúng ta nhận ra giá trị đúng của nó. Cuộc sống thế trần này không phải là tất
cả, nhưng nó có sự khởi đầu và cũng có kết thúc, và thực tại tối hậu phải là
ngôi nhà vĩnh cửu trên trời (5,1).
3. Bài Tin Mừng (Mc 3,20-35)
“Ông là ai?” là câu hỏi mà ngay từ đầu Tin mừng Marcô mọi người đều đặt
ra với Đức Giê su. Họ muốn tra vấn căn tính của người đã chữa lành nhiều bệnh tật,
xua đuổi ma quỷ, dạy dỗ như Đấng có uy quyền, cùng ăn uống với phường tội nhân,
không tuân giữ việc ăn chay và ngày sabát …
Trong đoạn Tin mừng hôm nay, với lối kể biểu trưng về bối cảnh và không
gian, Marcô đã cho chúng ta thấy hai lối nhìn về căn tính của Đức Giêsu.
Lối nhìn thứ nhất đến từ những người thân trong gia đình của Người. Khi
mẹ và các anh em của Người đến Caphácnaum và Đức Giêsu đang ở trong một căn
nhà, giữa một nhóm người vây quanh. Họ không bước vào trong nhà nhưng đợi Người
ra ngoài. Hình ảnh này nói lên khoảng cách tách biệt và khác nhau giữa hai nhóm
người ở trong và ở ngoài.
Những người họ hàng Đức Giêsu tiêu biểu cho những người ở ngoài, là một
Israel cổ thời. Ở đây tác giả không gọi tên cụ thể Maria, nhưng là mẹ Người,
tiêu biểu cho người nữ Israel, nơi xuất thân Đấng Messia. Họ tìm mọi cách đặt để
Đấng Thánh vào trong định chế truyền thống cổ thời của họ.
Thế nhưng Đức Giêsu không chấp nhận điều này. Không phải chính Đức Giêsu
là người phải bước ra, nhưng chính họ phải là những người cần phải bước ra, rời
bỏ lối suy nghĩ cũ kỹ của mình mà bước vào và đón nhận những điều kiện mới
trong một gia đình thiêng liêng mới, đó là cộng đoàn của những người tin vào
Người, cộng đoàn Kitô hữu. Ai vẫn cố ở bên ngoài viễn cảnh này, ở ngoài “ngôi
nhà mới” này, ngay cả khi họ là con cái Ápraham theo máu huyết, cũng không thể
trở thành người họ hàng của Chúa, và họ tự tách mình ra khỏi dân Thiên Chúa. Giờ
đây, gia đình mới của Thiên Chúa là cộng đoàn những người tin và làm theo ý Người.
Lối nhìn thứ hai là của các kinh sư. Đối với họ, Đức Giêsu là một kẻ bị
quỷ ám, và vì thế những việc chữa lành Người làm đều do bởi quyền lực của
Benzêbun. Trước sự tố cáo này, Đức Giêsu đã đưa ra một nguyên lý nền tảng, đó
là: nếu ai tìm kiếm sự thiện cho cuộc sống và cho con người, đều thuộc về Thiên
Chúa; còn ngược lại, đó là do ma quỷ. Cụ thể, những ai “cho kẻ đói ăn, cho kẻ
khát uống, cho kẻ rách rưới ăn mặc, viếng kẻ liệt cùng kẻ tù rạc, cho khách đỗ
nhà… ” thì không thể bắt nguồn từ ai khác, mà chính là từ Thánh Thần Thiên
Chúa.
Vì thế, những ai nói phạm đến Thánh Thần ở đây được hiểu như là những
người xa rời Thiên Chúa, xa rời Tin mừng của Người, dám lên án Đức Giêsu là người
đang dẫn đưa con người đến sự chết.
II. GỢI Ý SUY NIỆM
1. “Ngươi ở đâu?... Ngươi đã làm gì thế?”. Kinh nghiệm địa đàng năm xưa
là kinh nghiệm con người chối từ Thiên Chúa, với hậu quả là họ tự trốn tránh,
tách rời khỏi Thiên Chúa. Nhưng Thiên Chúa không bỏ mặc, Người vẫn hằng yêu
thương và tìm gặp con người. Từ kinh nghiệm đó, tôi có luôn ý thức được thân phận
của mình như là thụ tạo mỏng dòn, là con cái của Thiên Chúa, luôn được Người
yêu thương chăm sóc và dạy dỗ? Tôi có nhận ra tiếng gọi mời yêu thương tha thứ
của Chúa trong những khi tôi đang lạc xa Người?
2. “Một chút gian truân tạm thời trong hiện tại sẽ mang lại cho chúng ta
cả một khối vinh quang vô tận, tuyệt vời”. Thánh Phao lô trong những lúc gian
truân của đời mình đã cảm nhận một kinh nghiệm thiêng liêng quý báu, khi đặt để
Chúa Giêsu và kho tàng thiêng liêng vĩnh cửu trên trời làm đích điểm của đời
mình. Vậy tôi đọc được gì qua kinh nghiệm của thánh Phaolô trong hành trình đức
tin và cuộc sống đời tôi? Trước những khó khăn thử thách hằng ngày tôi gặp, tôi
có can đảm đón nhận trong tin yêu và phó thác, đồng thời luôn biết hướng lòng về
thực tại vĩnh cửu trên trời?
3. “Ai thi hành ý muốn của Thiên Chúa, người ấy là anh em chị em tôi, là
mẹ tôi”. Để trở thành một thành viên trong gia đình mới của Đức Giêsu, điều
tiên quyết là phải biết rời bỏ những ‘rào cản’cũ kỹ của đời mình và bước đi
trong thánh ý Thiên Chúa. Vậy đâu là những ‘rào cản’ của đời tôi làm ngăn trở
hành trình làm con cái Chúa? Tôi có sẵn sàng từ bỏ và bước qua những ‘rào cản’
đó không?
III. LỜI NGUYỆN CHUNG
Chủ tế: Anh chị em thân mến!
Satan là nguồn gốc của sự dữ và những hành động chống lại Thiên Chúa, nhưng nhờ
Đức Giêsu chúng ta biết phải làm đẹp lòng Thiên Chúa bằng cách luôn thi thành ý
muốn của Người. Tin tưởng và xác tín Thiên Chúa là tình yêu và sự thật, cộng
đoàn chúng ta cùng dâng lời cầu nguyện:
1. Thiên Chúa ban lời hứa cứu độ ngay khi con người sa ngã phạm tội.
Chúng ta cùng cầu xin cho các vị chủ chăn trong Giáo Hội luôn có một trái tim
biết cảm thông, và một tấm lòng bao dung nhân hậu, để tận tụy phục vụ cộng đoàn
Dân Chúa, cách riêng những ai đang sống trong khô khan lầm lạc.
2. Sống theo sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần là con đường đưa đến nước
trời. Chúng ta cùng cầu xin cho con người thời đại nhận biết ơn Chúa Thánh Thần
soi dẫn, luôn yêu chuộng và tìm kiếm công lý, biết sống phù hợp với lương tâm
ngay thẳng, cùng ra sức thực thi những điều thiện hảo.
3. “Chúng ta có một nơi định cư vĩnh cửu trên trời do Thiên Chúa thiết lập.”
Chúng ta cùng cầu xin cho mọi Kitô hữu biết chân thành yêu thương nhau, cho các
anh chị em đang dấn thân trong các hoạt động tông đồ luôn có tinh thần phục vụ
vô vị lợi, để góp phần xây dựng nước trời ngay tại thế.
4. Gia đình thiêng liêng của
Thiên Chúa gồm những ai biết thi hành ý muốn của Người. Chúng ta cùng cầu xin
cho mọi người trong cộng đoàn chúng ta biết can đảm từ bỏ ý riêng và luôn mạnh
mẽ sống theo ý Chúa, để ngày càng gắn bó với nhau hầu vun đắp một cộng đoàn yêu
thương hợp nhất.
Chủ tế: Lạy Cha là Đấng Thánh
và là Thiên Chúa cứu độ chúng con, xin nhận lời chúng con cầu nguyện và ban
muôn ơn lành giúp mỗi người chúng con luôn biết tìm kiếm và thực thi ý Cha
trong hoàn cảnh sống của mình. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con.
SCĐ CHÚA NHỰT X THƯỜNG NIÊN NĂM B
CHỦ ĐỀ :
SATAN, TÊN PHÁ HOẠI
- Bài đọc I (St 3,9-15) : Satan cám dỗ nguyên tổ phạm tội
- Đáp ca (Tv 129) : Lời cầu nguyện của kẻ lỡ phạm tội.
- Tin Mừng (Mc 3,20-35) : Đức Giêsu và quỷ vương Bêendêbun
I. DẪN VÀO
THÁNH LỄ
Anh chị em thân mến
Có một thực tại vô hình nhưng rất năng động trong cuộc sống, đó là sự
phá hoại của Satan. Thánh Phêrô đã khuyến cáo các tín hữu của ngài rằng
"Ma quỷ như sư tử luôn rảo quanh tìm mồi".
Trong Thánh lễ này, chúng ta hãy lắng nghe Lời Chúa dạy cho biết Satan
luôn phá hoại chúng ta thế nào, và bằng cách nào chúng ta có thể thoát khỏi sự
phá hoại ấy.
II. GỢI Ý
SÁM HỐI
- Vì coi thường sự phá hoại của ma quỷ nên nhiều lần chúng ta sa ngã vì
cám dỗ của chúng.
- Nhiều khi chúng ta nghe theo lời xúi dục của ma quỷ mà không nghe lời
Chúa.
- Xin Chúa thương xót thân phận yếu đuối tội lỗi của chúng con.
III. LỜI
CHÚA
1. Bài đọc I (St 3,9-15)
Bài tường thuật này xử dụng một câu chuyện (có thể chỉ là hư cấu) để diễn
tả những điểm giáo lý quan trọng :
- Đầu mối của tội lỗi là Satan : Khi bị Thiên Chúa hạch hỏi về tội đã phạm,
ban đầu Adam đổ cho Evà, nhưng sau cùng Evà đã thú nhận là do Satan xúi dục.
- Sự phá hoại của Satan vẫn còn tiếp tục : Thiên Chúa phán với con rắn
"Ta sẽ đặt mối thù nghịch giữa mi và người phụ nữ, giữa miêu duệ của mi và
miêu duệ người nữ".
2. Đáp ca (Tv 129)
Lời cầu nguyện của kẻ lỡ phạm tội : "Từ vực sâu con kêu lên Chúa… Nếu
Chúa nhớ hoài sự lỗi thì nào ai đứng vững được… bởi vì Chúa rộng lượng từ bi và
Chúa rất giàu ơn cứu độ"
3. Tin Mừng (Mc 3,20-35)
Sự phá hoại của Satan mà Thiên Chúa đã nói trong sách Sáng thế được tiếp
tục nơi Đức Giêsu. Satan phá hoại Ngài bằng nhiều cách :
- Xúi giục các luật sĩ xuyên tạc phép lạ Đức Giêsu làm, rằng Ngài đã
dùng sức quỷ vương mà trị quỷ nhỏ.
- Xúi giục những người phạm tội "phạm đến Chúa Thánh Thần",
nghĩa là không chịu sám hối để được tha thứ.
- Xúi giục chính những người thân của Đức Giêsu khiến họ nói rằng Ngài
đã "mất trí" và "đi bắt" Ngài về không cho tiếp tục việc
rao giảng Tin Mừng.
Nhưng cũng như Thiên Chúa đã tiên báo trong sách Sáng thế "Miêu duệ
người nữ sẽ đạp nát đầu mi", Đức Giêsu cũng khẳng định rằng nước của Satan
sẽ sụp đổ.
4. Bài đọc II (2 Cr 4,13--5,1) (Chủ đề phụ)
Trong trích đoạn tuần trước, Thánh Phaolô đã khiêm tốn nhìn nhận thân phận
yếu đuối của người tông đồ (như chiếc bình sành dễ vỡ), đồng thời khẳng định sự
hỗ trợ mạnh mẽ của Chúa.
Trong trích đoạn hôm nay, Thánh Phaolô tuyên xưng niềm tin của mình vào
sức sống mới do Đức Giêsu ban :
- Thiên Chúa đã làm cho Đức Kitô sống lại thì cũng làm cho chúng ta sống
lại
- Mặc dù con người bên ngoài của chúng ta bị tiêu huỷ đi nhưng con người
bên trong của chúng ta ngày càng được canh tân
- Gian truân hiện nay chỉ là nhất thời và nhẹ nhàng so với vinh quang đời
đời sẽ được ban cho chúng ta.
- Nếu căn nhà chúng ta cư ngụ ở trần gian này bị phá huỷ đi thì chúng ta
có một nơi định cư vĩnh viễn ở trên trời
IV. GỢI Ý GIẢNG
* 1. Đổ lỗi cho người khác
Có lỗi thì nhận lỗi. Đó là điều hợp lý và phải làm. Có như thế thì mới sửa
lỗi được và mới đáng được tha.
Một trong những cách phá hoại của Satan là xúi người ta chối lỗi và đổ
cho người khác. Cách phá hoại này được Satan xử dụng rất thường từ xưa đến nay
:
- Ngày xưa nó xúi Adam đổ lỗi cho Evà, xúi Eva đổ lỗi cho con rắn
- Ngày nay nó xúi từ trẻ con đến người lớn dù phạm tội nhưng luôn đổ lỗi
cho người khác : trẻ con làm gì sai quấy bị cha mẹ rầy luôn đổ cho người khác ;
người lớn cũng thế : tại người này, do nguyên nhân nọ… ít khi nào dám nhận là tại
mình và do mình.
Khi chúng ta làm theo sự xúi dục của Satan mà đổ lỗi cho người khác,
chúng ta không sửa lỗi được và không được tha thứ. Đây cũng là một hình thức
"phạm đến Chúa Thánh Thần" mà Đức Giêsu nói trong bài Tin Mừng.
* 2. Ganh ghét và xuyên tạc
Một cách phá hoại khác của Satan là khơi lên lòng ganh ghét để người
ganh ghét xuyên tạc việc làm của kẻ khác. Thâm độc của cách phá hoại này là khiến
cho người ganh ghét bị mù quáng không nhận ra sự thật, và làm cho điều tốt bị
hiểu lầm là điều xấu.
Trong bài Tin Mừng, các luật sĩ đâu phải là những người ít học và không
có tinh thần đạo đức. Nhưng Satan đã làm mù những kiến thức và lòng đạo đức của
họ bằng tính ganh ghét. Và kết quả là khi họ đã bị mù quáng rồi, họ xuyên tạc
việc Đức Giêsu chữa bệnh là "dùng sức quỷ cả để trị quỷ con".
Việc các luật sĩ mà cũng bị rơi vào bẫy của Satan khuyến cáo chúng ta đừng
nghĩ mình là kitô hữu, là cán bộ tông đồ, là tu sĩ hay giáo sĩ mà có thể tránh
khỏi lòng ganh ghét dẫn đến việc xuyên tạc người khác.
* 3. Khôn ngoan và "mất trí"
Một cách phá hoại nữa của Satan là xúi người ta đánh giá việc của Chúa bằng
sự khôn ngoan của loài người.
Những người thân của Đức Giêsu đã rơi vào cái bẫy này : Ngài đang làm
công việc của một Đấng Cứu Thế, xả thân không ngơi nghỉ để giảng dạy và chữa bệnh
cho dân chúng. Nhưng họ đã suy nghĩ theo sự khôn ngoan của loài người nên nói
Ngài "mất trí" và muốn bắt Ngài về nhà.
* 4. Tội phạm đến Thánh Thần
Trên một chiếc tàu vượt đại dương, có một kỹ sư tàu biển tên là Egbert.
Công việc của ông là ngồi trong phòng máy và tuân theo lệnh của Đô đốc ở trên cầu
tàu truyền xuống.
Một hôm, Egbert suy nghĩ rồi tự nhủ : Ta là nhân vật quan trọng nhưng
đâu có ai quý trọng ta. Còn vị Đô đốc chỉ ngồi trên cầu tàu ra lệnh, chẳng để ý
đến ta ở dưới buồng máy không được ngắm trời mây non nước.
Càng nghĩ ông thấy mình càng quan trọng. Lúc đó, chuông rung và có lệnh
: "Hãy quay trở lại". Egbert lầm bầm : "Tôi là kỹ sư đã 30 năm,
từng vượt biển cả 100 lần. Đây là lần đầu tiên có người bảo tôi phải quay trở lại
giữa đại dương. Ông Đô đốc này chỉ biết ra lệnh thôi !"
Nói xong, thay vì trở lui, Egbert cứ cho tàu lao tới phía trước, mà còn
tăng tốc nhanh gấp đôi. Con tàu đâm xầm vào một chiếc tàu khác, vỡ nát tan
tành.
*
Tâm trạng anh kỹ sư tàu biển trên đây không khác gì các luật sĩ Do thái
thời Đức Giêsu. Họ kiêu căng mà không nhận mình kiêu căng. Họ cho mình là tài
giỏi, xứng đáng hơn người. Họ xuyên tạc chê bai việc lành của người khác. Họ giữ
đạo mà không có tinh thần đạo đức. Họ làm việc thiện cốt để khoe khoang.
Với tâm trạng ấy, hôm nay họ tỏ rõ thái độ kiêu căng bất mãn. Thấy dân
Do thái đổ xô đến chung quanh Đức Giêsu, họ ganh tị và khó chịu. Thấy phép lạ
Người làm nhãn tiền, họ lại bảo Người bị quỉ ám. Thấy Người trừ quỉ, họ lại cho
là do quyền lực quỉ vương. Thấy Người chữa bệnh cho kẻ phong cùi, họ lại kết án
Người phạm luật ngày hưu lễ. Thấy Người viếng thăm kẻ tội lỗi, họ lại cho Người
là bạn bè với bọn thu thuế và gái điếm. Nếu người ta đầy lòng kiêu ngạo, sẽ chẳng
còn chỗ cho sự khôn ngoan. Hãy sống nhỏ bé trước mặt Chúa cả khi người ta là
vua Đavít.
Thánh Giacôbê viết : "Thiên Chúa chống lại kẻ kiêu ngạo, nhưng ban
ơn cho kẻ khiêm nhường" (Gc.4,6).
Đứng trước thái độ kiêu căng cố chấp ấy, Đức Giêsu chất vấn họ :
"Satan lại trừ Satan được sao ?" (Mc.3,26-27). Người cảnh cáo họ :
"Mọi tội lỗi và mọi lời phạm thượng của con cái loài người sẽ được tha hết,
nhưng kẻ nào phạm thượng đến Chúa Thánh Thần, muôn đời sẽ không được tha"
(Mc.3,28-30). Tội phạm đến Thánh Thần là chối bỏ sự hiện diện của Thần Khí
trong Đức Giêsu là gán cho ma quỉ những gì thuộc về Thánh Thần.
Quả thực, Đức Giêsu xua trừ ma quỉ là "Bởi Thánh Thần Thiên
Chúa" (Mt.12,28). Thánh Basiliô Xêdarê viết : "Khi gặp Đức Giêsu, ma
quỉ đã bị mất hết quyền lực của mình trước sự hiện diện của Thánh Thần". Vậy
ai dám nói quyền lực của Đức Giêsu do Satan mà có là họ đã nói lộng ngôn phạm đến
Thánh Thần.
Tội phạm đến Chúa Thánh Thần chính là "tội cố tình, từ chối quyền
năng của Chúa Thánh Thần, nguồn ơn tha thứ", Chúa luôn sẵn sàng tha thứ,
nhưng Người không cưỡng ép chúng ta điều gì kể cả sự thứ tha. Một khi đã từ chối
ơn tha thứ thì cũng có nghĩa là từ chối hạnh phúc Nước Trời. Nếu một người nghẹt
mũi không ngửi thấy hương của hoa hồng, thì đó không phải là lỗi ở bông hoa, mà
do bản thân người ấy.
Thomas Caryle có viết : "Không nhận ra lỗi lầm là lỗi lớn nhất
trong một lầm lỗi".
*
Lạy Chúa, xin dạy chúng con đừng bao giờ kiêu căng tự đắc, đừng bao giờ
cho mình là tài giỏi đạo đức hơn người, đừng bao giờ cố chấp ở lì trong tội.
Xin cho chúng con biết theo Thánh Thần, để nhờ Người, chúng con được
lãnh ơn Cứu độ của Chúa. Amen (Thiên Phúc, "Như Thầy đã yêu")
5. Câu chuyện minh họa
Mỗi người đều mang hai túi : một ở
trước ngực và một ở sau lưng, và cả hai nhét đầy lầm lỗi.
Tuy nhiên, túi trước đựng lỗi của người hàng xóm và túi sau đựng lỗi của
mình. Vì thế, người ta thường mù quáng với khuyết điểm của mình và luôn sáng mắt
với khuyết điểm của anh em.
6. "Ađam, ngươi ở đâu ?"
Khi Chúa ban cho Ađam và Eva được tự do là Ngài ban cho họ được chọn làm
điều gì là tốt. Nhưng họ đã chọn làm điều xấu. Mà chọn điều xấu là lạm dụng quyền
tự do. Và giống như trẻ con đã làm sai, họ đã đi trốn chứ không dám đối diện với
hậu quả tội họ gây ra. Nhưng Chúa đã tìm họ và gọi : "Ađam, ngươi ở đâu
?"
Ở đây có một thắc mắc nẩy sinh : Nếu Chúa biết mọi sự, thế thì tại sao
Ngài còn hỏi "Ađam, ngươi ở đâu ?" Thực ra Chúa hỏi thế không phải vì
Ngài không biết Ađam đang ở đâu, mà chính vì Ađam không biết mình đang ở đâu.
Ngài hỏi thế là để nhắc Ađam.
Câu hỏi "Ngươi đang ở đâu ?" thật là một câu hỏi gây bối rối.
Và câu này Chúa không chỉ hỏi Ađam, mà còn hỏi mọi người đang có tội : Ngươi
đang ở đâu trong tương quan với Ta, với người khác và với chính bản thân ngươi
?
Ađam đi trốn để khỏi trả lời câu hỏi ấy, để tránh trách nhiệm về việc
mình đã gây ra. Chúng ta cũng tránh né vì cùng một lý do đó. Khi chúng ta sai lỗi,
chúng ta sợ và trốn tránh trách nhiệm. Nhưng khi chúng ta trốn Chúa – là điều không
thể – thì cũng là trốn tránh chính mình.
Thế nhưng có một Cái Gì đó vẫn đi tìm chúng ta, đó là tiếng Chúa hỏi
trong lương tâm chúng ta "Ngươi đang ở đâu ?" Thiên Chúa không thờ ơ,
Ngài đi tìm chúng ta dù chúng ta muốn trốn tránh Ngài. Ngài đi tìm không phải để
phạt, mà để giúp chúng ta đối diện với việc mình làm. Ngài thừa yêu thương để
tha thứ cho chúng ta, nhưng Ngài muốn chúng ta gánh lấy trách nhiệm về tội đã
phạm và cố gắng đền bù. Đối diện là dấu hiệu của yêu thương.
Ađam và Eva run sợ khi nghe tiếng Chúa. Họ xấu hổ về điều họ đã làm, và
cũng xấu hổ về chính bản thân. Chúng ta cũng run sợ khi nghe hỏi "Ngươi
đang ở đâu ?" Nhưng câu hỏi này không phải là một sự tra khảo, mà là một sự
giúp đỡ. Đó là tiếng của Đấng quan tâm đến chúng ta.
Ađam và Eva cảm thấy mình có tội. Ngày nay, từ "tội" hầu như
chỉ mang nghĩa xấu. Thực ra tội cũng có giá trị xây dựng. Cảm thấy có tội là dấu
chỉ một lương tâm còn lành mạnh : ai có lương tâm còn lành mạnh thì sau khi sai
lỗi đều cảm thấy có tội. Tội cũng là dấu chỉ mình là con người thật sự : chỉ có
người rối loạn tâm thần mới cảm thấy
mình không có tội, bởi vì người đó đã bị chai lì về mặt luân lý. Đó không phải
là người bình thường, không phải là một con người trọn vẹn.
Cũng như cơn đau là tiếng chuông báo động có cái gì trục trặc về thể lý,
thì ý thức có tội là dấu chỉ cho biết có trục trặc về luân lý. Sự cắn rứt lương
tâm kêu gọi ta phải thay đổi, phải tìm sự thật, phải sửa chữa lỗi lầm và phải
xin ơn tha thứ. Tất cả đều có tác động tích cực.
Tội sinh ra hậu quả. Trước khi Ađam và Eva phạm tội, họ sống vui vẻ
trong tình thân với Chúa. Sách Thánh mô tả chiều chiều họ cùng dạo chơi với
Chúa trong làn gió hiu hiu. Sau khi phạm tội, họ trốn tránh Chúa và đổ lỗi cho
nhau. Trước đó là hoà thuận và hợp nhất, sau đó là sợ hãi và chia rẽ.
Nhưng cảnh buồn bã của câu chuyện đã kết thúc bằng lời hứa cứu độ. Thiên
Chúa thương xót Ađam Eva nên hứa ban Đấng cứu độ. Tin Mừng cho thấy lời hứa này
đã được thực hiện nơi Đức Giêsu. Đức Giêsu đã chiến thắng Satan và thiết lập Nước
Thiên Chúa. Đối với những ai tin vào Ngài và làm theo ý Thiên Chúa thì một tình
thân mới được thành lập. Họ không chỉ là thụ tạo của Thiên Chúa mà còn là con
cái trong gia đình Ngài và là anh em với những người khác. (Viết theo Flor
McCarthy)
V. LỜI NGUYỆN CHO MỌI NGƯỜI
CT : Anh chị em thân mến
Sau khi đã nghe lời giáo huấn của Chúa, giờ đây chúng ta hãy dâng lên
Ngài những lời cầu nguyện sốt sắng của chúng ta :
1. Hội Thánh là một đại gia đình có Thiên Chúa là Cha, và các tín hữu là
anh chị em của Đức Giêsu. Chúng ta hãy cầu xin cho mọi thành phần trong Hội
Thánh luôn lắng nghe và thực thi ý Thiên Chúa để xứng đáng là gia đình của
Chúa.
2. Trên thế giới, ma quỷ vẫn tích cực gieo những mầm mống xấu để phá hoại
chương trình của Thiên Chúa. Chúng ta hãy cầu xin Chúa cho sự thiện chiến thắng
sự dữ trong thế giới ngày nay.
3. Khi con người không dám nhận lỗi của mình mà lại đổ lỗi cho người
khác thì con người không cải thiện được và không đáng được tha thứ. Chúng ta
hãy cầu xin Chúa giúp những kẻ lỡ sa ngã phạm tội biết khiêm tốn nhận tội để
hoán cải đời sống và được Chúa thứ tha.
4. Đức Giêsu đã dạy : "Ai làm theo ý Thiên Chúa thì người ấy là anh
chị em và là mẹ Ta". Chúng ta hãy cầu xin cho mọi người trong cộng đoàn
giáo xứ chúng ta biết chuyên cần làm theo ý Chúa.
CT : Lạy Đức Giêsu, Chúa đã bỏ ăn bỏ ngủ để giảng dạy chúng con biết con
đường hạnh phúc và chữa trị những bệnh tật của loài người chúng con. Chúng con
vô cùng cảm kích vì tấm lòng của Chúa. Xin Chúa giúp chúng con đáp lại tấm lòng
Chúa bằng một cuộc sống luôn cố gắng thi hành ý Chúa. Chúa là Đấng hằng sống và
hiển trị muôn đời. Amen.
VI. TRONG THÁNH LỄ
- Trước kinh Lạy Cha : Trong bài Tin Mừng hôm nay Đức Giêsu đã nói
"Ai làm theo ý Thiên Chúa thì người ấy là anh chị em và là mẹ Ta".
Trong kinh Lạy Cha sắp đọc, chúng ta hãy đặc biệt xin cho "ý Cha thể hiện
dưới đất cũng như trên trời"
- Sau kinh Lạy Cha : "Lạy Cha, xin cứu chúng con khỏi mọi sự dữ,
xin giúp chúng con thoát khỏi mọi hình thức phá hoại của Satan, xin đoái thương
cho những ngày chúng con đang sống được bình an…"
VII. GIẢI TÁN
Chúng ta đã biết những hình thức phá hoại tinh vi của ma quỷ. Trở về với
cuộc sống thường ngày, chúng ta hãy tỉnh táo đừng nghe theo sự xúi dục của ma
quỷ, nhưng cố gắng thi hành thánh ý Thiên Chúa.
Lm. Carolo HỒ BẶC XÁI



Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét