04/09/2018
Thứ ba tuần 22 thường niên.
BÀI ĐỌC I: 1 Cr 2,
10b-16
“Con người xác thịt không hiểu
được những sự thuộc về Thánh Thần của Thiên Chúa, còn con người thiêng liêng
đoán xét được mọi sự”.
Trích thư thứ nhất
của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, Thánh
Thần thấu suốt mọi sự, cả những điều thâm sâu của Thiên Chúa. Vì ai trong loài
người biết được những sự thuộc về con người, nếu không phải là thần trí của con
người ở trong người ấy? Cũng vậy, không ai biết được những sự thuộc về Thiên
Chúa, nếu không phải là Thánh Thần của Thiên Chúa? Phần chúng ta, chúng ta đã
không nhận lãnh tinh thần thế tục, nhưng nhận lãnh Thánh Thần bởi Thiên Chúa, để
chúng ta nhận biết những sự Thiên Chúa đã ban cho chúng ta. Những điều đó,
chúng tôi giảng dạy không phải bằng những lời khôn ngoan của loài người, nhưng
bằng giáo lý của Thánh Thần, giãi bày những điều thiêng liêng cho những người
thiêng liêng. Con người xác thịt không hiểu được những sự thuộc về Thánh Thần của
Thiên Chúa, bởi nó cho là điên rồ và không thể hiểu biết được, vì điều đó phải
được xét đoán theo cách thiêng liêng. Còn con người thiêng liêng đoán xét được
mọi sự, và kẻ ấy không bị ai đoán xét. Vì nào ai biết được tư tưởng của Chúa, để
dạy dỗ Người? Nhưng phần chúng ta, chúng ta có tư tưởng của Đức Kitô. Đó là lời
Chúa.
ĐÁP CA: Tv 144, 8-9.
10-11. 12-13ab. 13cd-14
Đáp: Chúa công minh
trong mọi đường lối (c. 17a).
Xướng: 1) Chúa nhân ái
và từ bi, chậm bất bình và giàu ân sủng. Chúa hảo tâm với hết mọi loài, và từ
bi với mọi công cuộc của Chúa. – Đáp.
2) Lạy Chúa, mọi công
cuộc của Chúa hãy ca ngợi Chúa, và các thánh nhân của Ngài hãy chúc tụng Ngài.
Thiên hạ hãy nói lên vinh quang nước Chúa, và hãy đề cao quyền năng của Ngài. —
Đáp.
3) Để con cái loài người
nhận biết quyền năng, và vinh quang cao cả nước Chúa. Nước Ngài là nước vĩnh cửu
muôn đời, chủ quyền Ngài tồn tại qua muôn thế hệ. – Đáp.
4) Chúa trung thành
trong mọi lời Ngài phán, và thánh thiện trong mọi việc Ngài làm. Chúa nâng đỡ hết
thảy những ai sa ngã, và cho mọi kẻ khòm lưng đứng thẳng lên. – Đáp.
ALLELUIA: 1 Ga 2, 5
Alleluia, alleluia!
– Ai giữ lời Chúa Kitô, thì quả thật tình yêu của Thiên Chúa đã tuyệt hảo nơi
người ấy. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Lc 4, 31-37
“Tôi biết Ngài là ai rồi, là Đấng
Thánh của Thiên Chúa”.
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu xuống
thành Capharnaum, xứ Galilêa, và ở đó Người giảng dạy họ trong các ngày Sabbat.
Người ta bỡ ngỡ về giáo lý của Người, vì lời giảng dạy của Người có uy quyền. Bấy
giờ trong hội đường, có một người bị quỷ ô uế ám, thét to lên rằng: “Hỡi Giêsu
Nadarét, giữa chúng tôi và Ngài có chuyện chi đâu? Ngài đến tiêu diệt chúng tôi
sao? Tôi biết Ngài là ai rồi, là Đấng Thánh của Thiên Chúa”. Nhưng Chúa Giêsu
trách mắng nó rằng: “Hãy câm đi và ra khỏi người này”. Và quỷ vật ngã người đó
giữa hội đường và xuất khỏi nó, mà không làm hại gì nó. Mọi người kinh hãi và bảo
nhau rằng: “Lời gì mà lạ lùng vậy? Vì Người dùng quyền năng mà ra lệnh cho các
thần ô uế, và chúng phải xuất ra”. Danh tiếng Người đồn ra khắp nơi trong xứ.
Đó là lời Chúa.
Suy Niệm : Lời nói và
cuộc sống
Ðược bầu làm Bề
trên cộng đoàn, một tu sĩ nọ đến hỏi một vị ẩn sĩ nổi tiếng khôn ngoan và thánh
thiện:
- Thưa cha, thế nào
là một bài giảng hay?
Vị ẩn sĩ trả lời:
- Một bài giảng hay
phải là bài giảng có nhập đề và kết luận hay, nhất là phần nhập đề và kết luận
càng gần nhau càng tốt.
Khi nói đến khoảng
cách giữa nhập đề và kết luận trong một bài giảng, hẳn vị ẩn sĩ muốn nói đến sự
trung thực của lời nói. Một lời nói được xem là trung thực khi giữa lời nói và
thực tế không có khoảng cách, nhưng có sự thống nhất giữa lời nói và cuộc sống.
Lời nói vốn là phạm
trù cơ bản nhất trong Kitô giáo. Ở khởi đầu Kinh Thánh, chúng ta thấy rằng hoạt
động đầu tiên của Thiên Chúa là nói, nhưng khi Thiên Chúa nói thì liền có vạn vật.
Không có khoảng cách giữa lời của Thiên Chúa và hành động của Ngài. Lời của
Thiên Chúa là lời chân thật, nghĩa là luôn được thể hiện bằng hành động và có
hiệu quả. Khởi đầu Tin Mừng của ngài, thánh Gioan cũng xác quyết: "Từ khởi
thủy đã có Lời và Lời đã hóa thành nhục thể". Nơi Chúa Giêsu, lời là thực
tế, nghĩa là không có khoảng cách giữa lời Ngài và cuộc sống của Ngài. Và đó có
thể là ý tưởng mà Tin Mừng hôm nay gợi lên cho chúng ta.
Chúa Giêsu giảng dạy
như Ðấng có uy quyền. Uy quyền ấy không phải là thứ uy quyền được áp đặt trên
người khác. Uy quyền của Chúa Giêsu phát xuất từ chính sự thống nhất giữa lời
nói và hành động của Ngài: Ngài chỉ cần nói với tên quỉ câm: "Câm đi, hãy
ra khỏi người này", thì phép lạ liền xẩy ra. Những người chứng kiến phép lạ
đã thấy được sự khác biệt giữa lời giảng dạy của Chúa Giêsu và của các Luật sĩ
đương thời.
Phép lạ của Chúa Giêsu
cũng là một lời giảng dạy. Thật thế, sứ điệp trọng tâm trong lời rao giảng của
Chúa Giêsu chính là sự giải phóng. Ngài không chỉ nói về sự giải phóng, mà còn
chứng thực cho những người nghe Ngài biết được thế nào là giải phóng. Phép lạ
người câm được giải thoát mang một ý nghĩa đặc biệt đối với Chúa Giêsu: giải
phóng trước tiên là giải phóng con người khỏi xiềng xích của dối trá. Chúa
Giêsu đã có lần nói với người Do thái: "Sự thật sẽ giải phóng các
ngươi".
Lời Chúa là lời chân
thật. Ước gì lời ấy giải thoát chúng ta khỏi mọi thứ xiềng xích của dối trá, để
lời tuyên xưng và cuộc sống của chúng ta luôn được thống nhất. Trong một xã hội
đầy trói buộc và dối trá thì chứng tá cuộc sống là lời nói có giá trị nhất.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày
Một Tin Vui’)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Ba Tuần 22 TN2
Bài đọc: 1
Cor 2:10-16; Lk 4:31-37.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Vai trò quan
trọng của Thánh Thần trong việc hiểu biết các mầu nhiệm của Thiên Chúa.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Vai trò quan trọng của Thánh Thần trong việc giúp hiểu biết
các mầu nhiệm của Thiên Chúa.
1.1/ Thánh Phaolô dùng sự
lọai suy dễ hiểu để cắt nghĩa sự cần thiết của Thánh Thần trong việc hiểu biết
các mầu nhiệm của Thiên Chúa: “Vậy ai trong
loài người biết được những gì nơi con người, nếu không phải là thần trí của con
người trong con người? Cũng thế, không ai biết được những gì nơi Thiên Chúa, nếu
không phải là Thần Khí của Thiên Chúa.” Ngài muốn nói có những nỗi ưu tư sâu
kín trong mỗi người mà người khác không bao giờ hiểu nổi trừ thần trí của mỗi
người. Cũng vậy có những mầu nhiệm nơi Thiên Chúa mà con người không thể hiểu nổi
trừ Thánh Thần của Thiên Chúa.
Chính vì điều này mà
Chúa Giêsu nói với Phêrô khi ông tuyên xưng Chúa Kitô là Con Thiên Chúa: “Này
anh Simon con ông Jonah, anh thật là người có phúc, vì không phải phàm nhân mặc
khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời” (Mt 16:17).
Hay thánh Phaolô đã khẳng định: “Không ai có thể tuyên xưng Đức Kitô là Thiên
Chúa mà không do Thánh Thần hướng dẫn” (I Cor 12:3b). Chính nhờ Thánh Thần mà
chúng ta có thể hiểu những gì sâu thẳm nơi Thiên Chúa.
1.2/ Thánh Thần giúp người
rao giảng hiểu biết và trình bày những mầu nhiệm này. Trước khi có thể rao giảng những mầu nhiệm của Thiên
Chúa, người rao giảng cần phải được Chúa Thánh Thần hướng dẫn để hiểu những mầu
nhiệm này, vì không ai có thể cho cái mình không có. Sau khi hiểu rồi, họ còn
phải đựơc sự hướng dẫn của Thánh Thần trong cách trình bày những mầu nhiệm này
cho người nghe: “Để nói về những điều đó, chúng tôi không dùng những lời lẽ đã
học được nơi trí khôn ngoan của loài người, nhưng dùng những lời lẽ học được
nơi Thánh Thần. Chúng tôi dùng những lời lẽ Thánh Thần linh hứng để diễn tả thực
tại thuộc về Thánh Thần.”
1.3/ Thánh Thần giúp người
nghe hiểu và sống Lời Chúa. Thánh Thần không
chỉ tác động trên người rao giảng mà còn phải tác động trên người nghe; nếu
không, người nghe sẽ không hiểu hay hiểu sai những mầu nhiệm của Thiên Chúa.
Thánh Phaolô quả quyết điều này: “Phần chúng ta, chúng ta đã không lãnh nhận thần
trí của thế gian, nhưng là Thánh Thần phát xuất từ Thiên Chúa, để nhận biết những
ân huệ Thiên Chúa đã ban cho chúng ta. Con người sống theo tính tự nhiên thì
không đón nhận những gì của Thánh Thần Thiên Chúa, vì cho đó là sự điên rồ; họ
không thể biết được, bởi vì phải nhờ Thánh Thần mới có thể xét đoán. Nhưng con
người sống theo Thánh Thần thì xét đoán được mọi sự, mà chẳng có ai xét đoán được
người đó.”
Và ngài kết luận sự cần
thiết của Thánh Thần trong việc hiểu biết các mầu nhiệm của Thiên Chúa như sau:
“Thật vậy, ai đã biết tư tưởng của Chúa, để chỉ vẽ cho Người? Còn chúng tôi,
chúng tôi biết được tư tưởng của Đức Kitô.” Điều xác quyết này cho thấy Thánh
Thần của Chúa Kitô cũng là Thánh Thần giúp thánh Phaolô và các người rao giảng
hiểu được những gì Chúa Kitô trình bày, và cũng là Thánh Thần sẽ trợ giúp cho
những người nghe thì họ mới có thể hiểu được các mầu nhiệm của Thiên Chúa.
2/ Phúc Âm: Quỉ ô uế luôn sợ hãi sự hiện diện của Thánh Thần.
2.1/ Lời của Chúa Kitô là
lời có uy quyền vì được Chúa Thánh Thần hướng dẫn.
Khi nghe người rao giảng
trình bày, khán giả có thể nhận ra giá trị những lời của họ. Càng hiểu biết về
các lãnh vực chuyên môn bao nhiêu, khán giả càng dễ nhận ra giá trị của diễn giả
trình bày về lãnh vực chuyên môn đó bấy nhiêu. Vì thế, không lạ gì khi Chúa
Giêsu xuống Capernaum, một thành miền Galilee, vào ngày Sabath, để giảng dạy
dân chúng. Họ sửng sốt về cách Người giảng dạy, vì lời của Người có uy quyền.
2.2/ Phản ứng của quỉ thần
ô uế:
Đối ngược với sự hiện
diện của Thánh Thần là quỉ thần. Nếu Thánh Thần giúp con người hiểu biết những
mầu nhiệm của Thiên Chúa thì quỉ thần sẽ tìm cách tiêu diệt để con người không
thể hiểu những mầu nhiệm này. Người Ai-Cập tin có tất cả 36 thứ quỉ thần luôn
chờ đợi để vào qua các giác quan và tác hại nơi con người: quỉ câm, quỉ điếc,
quỉ dâm dục… Quỉ ô uế trong Phúc Âm hôm nay có thể hiểu là quỉ dâm dục, chúng
biết và khiếp sợ uy quyền của Chúa Giêsu: “Ông Giêsu Nazareth, chuyện chúng tôi
can gì đến ông, mà ông đến tiêu diệt chúng tôi? Tôi biết ông là ai rồi: ông là
Đấng Thánh của Thiên Chúa!”
Trước tiên chúng ta cần
tin tưởng: Quỉ thần chỉ có uy quyền trên con người chứ không bao giờ có uy quyền
trên Thiên Chúa và những người được Thiên Chúa gìn giữ. Chúa tiêu diệt quỉ thần
bằng hai cách:
(1) Trừ quỉ bằng uy
quyền của Thiên Chúa: như Phúc Âm hôm nay tường thuật. Ngài quát mắng nó: “Câm
đi, hãy xuất khỏi người này!” Quỷ vật người ấy ngã xuống giữa hội đường, rồi xuất
khỏi anh ta, nhưng không làm hại gì anh.
(2) Lời Chúa: Trong Cựu
Ước, nhất là trong các biến cố tường thuật việc Chúa gọi các tiên tri, Ngài
tiêu diệt sự ô uế nhơ bẩn bằng cách đặt Lời Ngài vào miệng tiên tri Jeremiah
(Jer 1:9), hay bắt Ezekiel há miệng ăn sách Lời Chúa (Eze 3:2). Một khi đã có Lời
Chúa là có sự hiện diện và uy quyền của Thiên Chúa. Cũng vậy, trong Tân Ước,
các Tông Đồ và các môn đệ cũng được thanh tẩy bằng Lời Chúa. Một khi đã có những
Lời này là có sự hiện diện và uy quyền của Thánh Thần của Thiên Chúa, các ông
có thể khai trừ quỉ bằng những Lời này. Không lạ gì khi mọi người rất đỗi kinh
ngạc và nói với nhau: “Lời ấy là thế nào? Ông ấy lấy uy quyền và thế lực mà ra
lệnh cho các thần ô uế, và chúng phải xuất!”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
(1) Sự hiện diện cần
thiết của Chúa Thánh Thần trong việc hiểu biết và loan truyền các mầu nhiệm của
Thiên Chúa là chuyện có thật. Nếu các nhà rao giảng lơ là với sự cần thiết của
Chúa Thánh Thần thì chẳng lạ gì khi không thấy hiệu quả của lời rao giảng của họ:
chỉ là nước đổ đầu vịt mà thôi!
(2) Sự hiện diện của
quỉ thần trong đời sống là chuyện có thật chứ không phải chuyện giả tưởng. Đức
Giáo Hoàng đương kim Benedictô đang cảnh cáo về việc coi thường sự hiện diện của
quỉ thần trong đời sống con người.
(3) Chúng ta có thể
tiêu diệt quỉ thần bằng cách để cho Lời Chúa thấm nhập trong tâm hồn.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
04/09/2018 – THỨ BA TUẦN 22 TN
Lc 4,31-37
ĐỂ CHÚA CHIẾM NGỰ
“Lời ấy là thế nào? Ông ấy lấy uy quyền và thế lực mà ra lệnh
cho các thần ô uế, và chúng phải xuất! ” (Lc 4,36)
Suy niệm: Dân chúng nhìn nhận Chúa
Giê-su giảng dạy có uy quyền; chính mắt họ nhìn thấy Ngài trục xuất một tên quỷ
ra khỏi một người ngay trong hội đường. Ngài hành động rất quyết liệt và mạnh mẽ.
Tên quỷ nhận biết Chúa là Đấng Thánh của Thiên Chúa, và biết Ngài đến tiêu diệt
chúng. Không cần chi những lời xưng tụng của quỷ, Chúa quát mắng, bảo nó câm đi
và trục xuất nó ra khỏi người ấy. Ngài không cho phép nó chiếm ngự linh hồn một
người con của Chúa. Chúa Giê-su tỏ ra từ bi với kẻ có tội, nhưng không bao giờ
khoan nhượng với quỷ ma là thù địch muôn đời của Thiên Chúa.
Mời Bạn: Khi chịu phép rửa tội, ta
từ bỏ ma quỷ, những quyến rũ bất chính của ma quỷ và ta tuyên xưng niềm tin vào
Thiên Chúa. Dòng nước thanh tẩy cho ta được làm con Chúa, tâm hồn và thân xác
chúng ta trở nên đền thờ cho Thiên Chúa Ba Ngôi ngự trị. Bởi vậy, nơi con
ngưởi của ta không có chỗ cho ma quỷ.
Sống Lời Chúa: Để Chúa chiếm ngự tâm hồn
mình, tôi năng xưng tội, rước lễ, đồng thời tôi mặc lấy tâm tình khiêm nhu, hiền
lành, trung thực, bác ái. Tôi tỉnh thức với các mưu mô ma quỷ, và dứt khoát chống
lại những cơn cám dỗ lôi kéo tôi làm điều mất lòng Chúa, xua đuổi Chúa ra khỏi
lòng tôi.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su.
Xin Chúa đến chiếm ngự lòng con và biến đổi con nên giống Chúa. Xin giúp con giữ
gìn sự trong trắng tâm hồn của con và của những người Chúa giao phó cho con.
Xin cho tâm hồn con trở nên mảnh đất tốt để hạt giống Lời Chúa gieo vào được tự
do lớn lên. Amen.
(5 Phút Lời Chúa)
LỜI CÓ UY QUYỀN.
Hãy để cho Đức Giêsu
thánh thiện có chỗ trong đời chúng ta. Hãy tin vào sức mạnh giải phóng của Lời
Ngài. Hãy để Lời Ngài nâng chúng ta dậy và cho chúng ta được tự do.
Suy niệm:
Phép lạ đầu tiên được kể trong Tin Mừng Luca là một phép lạ trừ quỷ,
diễn ra tại hội đường
Caphácnaum
vào một ngày sabát (c. 31).
Đức Giêsu dạy dỗ dân chúng, và họ sửng sốt trước lời dạy của Ngài,
bởi lẽ lời của Ngài là lời đầy quyền uy (c. 32).
Quyền uy làm sửng sốt ấy đến từ con người Ngài,
vì Ngài chính là Ngôi Lời của
Thiên Chúa.
Trong hội đường
ngày hôm đó, có một người bị quỷ thần ô uế nhập.
Anh ta tự nhiên la
to, vì thấy mình bị đe dọa: “Ông
Giêsu
Nadarét,
chuyện chúng tôi can gì đến ông ? Ông đến tiêu diệt chúng tôi sao?”
Sự hiện diện và lời dạy quyền uy của Đức Giêsu, làm quỷ xuất đầu lộ diện.
Nhưng nó sợ, muốn tránh
Ngài
trong cuộc chiến không cân sức.
Quỷ biết rõ đối thủ có sức tiêu diệt mình là ai.
Nó biết được điều mà dân chúng
không
biết về căn tính của Đức Giêsu.
Ngài không phải chỉ là ông Giêsu ở Nadarét,
mà còn là Đấng Thánh của Thiên Chúa (c. 34).
Có một sự đối lập gay gắt giữa thần ô uế và Đấng Thánh
tinh tuyền.
Đức Giêsu
trừ thần ô uế chỉ bằng một lời quát mắng (c. 35).
“Câm đi, hãy xuất ra khỏi người này!”
Ngài không cho quỷ nói lên
danh tánh của Ngài,
vì Ngài không muốn sự thật được nói lên bởi miệng những kẻ dối trá.
Lời truyền lệnh của Ngài
khiến thần ô uế phải xuất ra.
Nó không còn được ở lại hay có quyền gì trên người này nữa.
Quỷ vật anh ngã xuống, xuất ra, nhưng lại không làm hại được anh.
Người trong hội đường
kinh ngạc, không vì chuyện Đức Giêsu
trừ quỷ,
nhưng vì họ thấy uy quyền và uy
lực nơi lời nói của Ngài
(c. 36).
Lời nói ra
như một mệnh lệnh, và quỷ phải vâng
nghe.
Thế giới hôm
nay dễ bị tấn công và thống
trị bởi các thần ô uế.
Thần ô uế có mặt ở khắp nơi, và có sức hấp dẫn mê hoặc con người.
Ô uế nơi thân xác, nơi trí
tưởng tượng, nơi những ám ảnh không
ngơi.
Ô uế trở thành một thứ văn hóa, xâm nhập vào mọi ngõ ngách,
chi phối mọi lối nghĩ và lối hành xử của con người.
Chúng ta phải nhìn nhận sức mạnh của thần ô uế trong thế giới hôm
nay.
Rất nhiều bạn trẻ đã phải thú nhận mình
không đủ sức kháng cự lại.
Đức Giêsu
cho chúng
ta niềm tin vào sự chiến thắng.
Sự hiện diện của Ngài làm thần ô uế không thể giấu mặt.
Sự thánh
thiện của Ngài làm nó phải run sợ cúi đầu.
Uy quyền và uy
lực nơi Lời quát mắng của Ngài
khiến nó phải tháo
lui.
Hãy để cho Đức Giêsu thánh thiện có chỗ trong đời chúng ta.
Hãy tin vào sức mạnh
giải phóng của Lời Ngài.
Hãy để Lời Ngài nâng chúng ta dậy và cho
chúng
ta được tự do.
Một người ở trong hội đường
hay nhà thờ cũng có thể bị thần ô uế ám.
Chúng ta mong Chúa cho ta khả năng trục được sự ô uế ra khỏi đời
ta.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
ai trong chúng con cũng thích tự do,
nhưng mặt khác chúng con thấy mình dễ bị nô lệ.
Có nhiều xiềng xích
do chính
chúng
con tạo ra.
Xin giúp chúng con được tự do thực sự :
tự do
trước những đòi hỏi của thân xác,
tự do trước đam mê của trái tim,
tự do trước những thành kiến của trí tuệ.
Xin giải phóng chúng con khỏi cái tôi ích kỷ,
để dễ nhận ra những đòi hỏi tế nhị của Chúa,
để nhạy cảm trước nhu cầu bé nhỏ của anh em.
Lạy Chúa Giêsu,
xin cho chúng con được tự do như Chúa.
Chúa tự do trước những ràng buộc hẹp hòi,
khi Chúa đồng bàn với người tội lỗi
và chữa bệnh ngày Sabát.
Chúa tự do trước những thế lực đang ngăm đe,
khi Chúa không ngần ngại nói sự thật.
Chúa tự do trước khổ đau, nhục nhã và cái chết,
vì Chúa yêu mến Cha và nhân loại đến cùng.
Xin cho chúng con
đôi cánh của tình yêu hiến dâng,
để chúng con được tự do bay cao.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
4 THÁNG CHÍN
Cắm Rễ Thâm Sâu
Trong Thiên Chúa
Ý nghĩa của việc “củng
cố mạnh mẽ con người nội tâm” – là hoạt động của Chúa Thánh Thần trong lòng
chúng ta – được giải thích rõ trong thư gửi tín hữu Eâphêsô: “Xin cho anh em được
bén rễ sâu và xây dựng vững chắc trên đức ái, để có đủ sức thấu hiểu và nhận biết
tình yêu của Đức Kitô vốn vượt quá mọi sự hiểu biết. Như vậy anh em sẽ được đầy
tràn tất cả sự viên mãn của Thiên Chúa”. (Ep 3,17-19).
Điều đó chỉ có thể được
hoàn thành bởi quyền năng của Chúa Thánh Thần hoạt động trong tinh thần con người.
Chỉ có Chúa Thánh Thần mới có thể khai phóng cho chúng ta sự viên mãn của con
người nội tâm như được tìm thấy nơi tấm lòng của Đức Kitô. Chỉ có Ngài mới có
thể làm cho tâm hồn chúng ta ngày càng hấp thu năng lực từ nguồn viên mãn này.
Tâm hồn chúng ta – tức con người nội tâm – không thể chỉ dừng lại nơi những ưu
tư về các thực tại chóng qua. Không, chúng ta phải “bén rễ sâu” trong tình yêu
không bao giờ hư mất.
Nguyện xin Nữ Tì khiêm
cung của Thiên Chúa cầu thay nguyện giúp cho chúng ta, để trái tim nhân loại của
chúng ta có thể “bén rễ sâu” trong Thiên Chúa, vì chỉ có Ngài là tình yêu không
bao giờ hư mất. Và tình yêu này được mạc khải nơi trái tim nhân loại của Đấng
được sinh bởi cung lòng Đức Maria.
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 04/9
1Cr 2, 10-16; Lc 4,
31-37.
LỜI SUY NIỆM: “Ông Giêsu
Nadarét, chuyện chúng tôi can gì đến ông, mà ông đến tiêu diệt chúng tôi? Tôi
biết ông là ai rồi: Ông là Đấng Thánh của Thiên Chúa. Nhưng Đức Giêsu quát mắng
nó: “câm đi, hãy xuất khỏi người này!”
Chúa Giêsu rất nghêm khắc với ma quỷ, Người cấm nó nói về Người. Nhưng với mỗi
người trong chúng ta, Người luôn mời gọi chúng ta tuyên xưng về Người, rao giảng
Lời Người cho muôn dân, với những ơn ban của Người kèm theo để công việc truyền
giáo của mỗi người đem lại nhiều kết quả tốt đep cho Nước Chúa.
Lạy Chúa Giêsu, thật là hạnh phúc cho chúng con khi được sống làm con cái Chúa
trong tình thương và sự sai đi của Chúa, xin cho mỗi người trong chúng con luôn
nhiệt tâm sống đạo, giữ đạo, và hành đạo nơi môi trường mà Chúa đã đặt để chúng
con.
Mạnh Phương
04 Tháng Chín
Người Ta Sao, Tôi Vậy!
Theo khuynh
hướng tự nhiên, có lẽ ai trong chúng ta cũng thích dựa theo đám đông để hành động.
Chúng ta thử quan
sát trong sự đi lại trong các thành phố. Cũng như xe cộ, khách bộ hành cũng phải
tuân theo đèn xanh, đèn đỏ. Những buổi chiều khi tan sở, người ta thường thấy
các xe cộ nối đuôi nhau ở các ngã tư. Ðối lại với một chuỗi dài của những xe cộ,
người ta cũng thấy lố nhố cả một đoàn người đang chờ đèn xanh để qua đường.
Quan sát cho kỹ, thỉnh
thoảng người ta thấy một điều rất buồn cười, nhưng cũng rất bình thường: nếu có
một người trong đám bộ hành này, vội vàng vì công việc hoặc không đủ kiên nhẫn,
đã lợi dụng lúc vắng xe để băng qua đường bất chấp đèn đỏ, thì lúc đó, một số
người trong đám đứng đợi cũng sẽ làm theo, nghĩa là cũng sẽ băng qua đường ngay
giữa lúc đèn còn đỏ… Những người đi theo này có lẽ không nhìn thấy những dấu hiệu
của luật lệ đi đường, mà chỉ làm theo người khác. Ðối với những người này, dấu
hiệu để băng qua đường này không phải là đèn xanh, mà là gương của người khác.
Trong cuộc sống hằng
ngày cũng thế, nhiều người trong chúng ta có lẽ không hành động, không cư xử
theo những dấu hiệu, theo những chỉ dẫn của chân lý, mà có lẽ theo gương kẻ
khác nhiều hơn. Người ta làm sao, tôi làm vậy! Ðó là lý luận thông thường của
chúng ta. Như thế người vượt đèn đỏ để băng qua đường chỉ làm một hành động cá
nhân cho riêng mình, mà còn trở thành dấu hiệu để cho không biết bao nhiêu người
làm theo.
Không ai có thể tự phụ
sống cho riêng mình mà hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến người khác. Bằng lời
nói hay hành động, tất cả mọi hành xử của chúng ta đều gây một chấn động nào đó
với người khác. Một cách nào đó, chúng ta không sống như một hòn đảo, mà là một
dấu hiệu đối với người khác.
Riêng với những môn đệ
của Ðức Kitô, thì vai trò dấu hiệu ấy càng hiển nhiên hơn. Thật thế, Chúa Giêsu
đã quả quyết: “Các con là muối đất, các con là ánh sáng thế gian”.
Ước gì cuộc sống chứng
ta của bác ái, của nhẫn nhục, của tha thứ, của quảng đại, của phục vụ và của sự
cần kiệm liêm chính mà người Kitô luôn phải thể hiện, có sức trở thành dấu hiệu
của chân lý, của Sự Sống. Và để trở thành dấu hiệu cho người khác, người Kitô cần
phải luôn hướng nhìn về Ðấng là Ðường, là Sự Thật và là Sự Sống. Sống theo
Ngài, cư xử như Ngài, người Kitô cũng sẽ lôi cuốn nhiều người đến với Ngài.
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét