12/09/2018
Thứ tư tuần 23 thường niên
BÀI ĐỌC I: 1 Cr 7,
25-31
“Ngươi bị ràng buộc với vợ ư?
Ngươi đừng tìm cách tháo gỡ. Ngươi không còn ràng buộc với vợ ư? Ngươi đừng tìm
cưới vợ nữa”.
Trích thư thứ nhất
của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, về những
người đồng trinh, tôi không có lời Chúa truyền dạy nào, nhưng tôi đã được Chúa
thương, nên tôi cho ý kiến như một người đáng tin cậy. Vậy tôi nghĩ rằng đó là
một điều tốt theo nhu cầu hiện tại. Phải, người ta ở vậy quả là một điều tốt.
Ngươi bị ràng buộc với vợ ư? Ngươi đừng tìm cách tháo gỡ. Ngươi không còn bị
ràng buộc với vợ ư? Ngươi đừng tìm cưới vợ nữa. Nhưng nếu ngươi cưới vợ, ngươi
chẳng có tội gì. Và nếu kẻ đồng trinh kết bạn, thì chẳng có tội gì. Nhưng những
người thể ấy, sẽ chuốc lấy khốn khổ vào thân. Phần tôi, tôi muốn cho anh em
tránh được điều đó.
Anh em thân mến, tôi
nói cùng anh em điều này là: Thời giờ vắn vỏi; còn có cách là những ai có vợ,
hãy ăn ở như không có; những ai than khóc, hãy ăn ở như không than khóc; những
kẻ hân hoan, hãy ăn ở như không hân hoan; những người mua sắm, hãy ăn ở như
không có gì; những ai dùng sự đời này, hãy ăn ở như không tận hưởng, vì chưng bộ
mặt thế gian này đang qua đi. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 44, 11-12.
14-15. 16-17
Đáp: Xin hãy nghe,
thưa nương tử, hãy coi và hãy lắng tai (c. 11a).
Xướng: 1) Xin hãy
nghe, thưa nương tử, hãy coi và hãy lắng tai, hãy quên dân tộc và nhà thân phụ,
để Đức Vua Người sủng ái dong nhan: chính Người là Chúa của cô nương, hãy phục
vụ Người. – Đáp.
2) Tất cả huy hoàng là
nàng công chúa đi vào cung nội, áo nàng dệt bằng những sợi chỉ vàng. Bận áo gấm
sặc sỡ, nàng được dẫn tiến Đức Vua, theo sau nàng là những cô trinh nữ bạn bè,
họ cũng được bệ kiến long nhan. – Đáp.
3) Họ bước đi trong niềm
hân hoan vui vẻ, tiến vào trong cung điện Đức Vua. Người sẽ có con nối gót tiên
vương liệt vị, và phong họ làm quan trên cả sơn hà. – Đáp.
ALLELUIA: Ep 1, 17-18
Alleluia, alleluia!
– Xin Chúa Cha của Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, cho mắt tâm hồn chúng ta được
sáng suốt, để chúng ta biết thế nào là trông cậy vào ơn Người kêu gọi chúng ta.
– Alleluia.
PHÚC ÂM: Lc 6, 20-26
“Phúc cho những kẻ nghèo khó.
Khốn cho các ngươi là kẻ giàu có”.
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu đưa
mắt nhìn các môn đệ và nói:
“Phúc cho các ngươi là
những kẻ nghèo khó, vì nước Thiên Chúa là của các ngươi. Phúc cho các ngươi là
những kẻ bây giờ đói khát, vì các ngươi sẽ được no đầy. Phúc cho các ngươi là
những kẻ bây giờ phải khóc lóc, vì các ngươi sẽ được vui cười. Phúc cho các
ngươi, nếu vì Con Người mà người ta thù ghét, trục xuất và phỉ báng các ngươi,
và loại trừ các ngươi như kẻ bất lương, ngày ấy các ngươi hãy hân hoan và reo mừng,
vì như thế, phần thưởng các ngươi sẽ bội hậu trên trời. Chính cha ông họ cũng
đã đối xử với các tiên tri y như thế.
“Nhưng khốn cho các
ngươi là kẻ giàu có, vì các ngươi hiện đã được phần an ủi rồi. Khốn cho các
ngươi là kẻ đã được no nê đầy đủ, vì các ngươi sẽ phải đói khát. Khốn cho các
ngươi là kẻ hiện đang vui cười, vì các ngươi sẽ ưu sầu khóc lóc. Khốn cho các
ngươi khi mọi người đều ca tụng các ngươi, vì chính cha ông họ cũng từng đối xử
như vậy với các tiên tri giả”. Đó là lời Chúa.
Suy Niệm : Các Mối Phúc
Thật
Nhiều người cho rằng
tôn giáo nói chung và Kitô giáo nói riêng, là những sức mạnh chống lại sự tiến
bộ và phát triển của nhân loại. Lời cáo buộc này xem ra được củng cố hơn khi
người ta đọc những lời chúc phúc của Chúa Giêsu mà Giáo Hội cho chúng ta lắng
nghe hôm nay.
Thật thế, trong quan
niệm thông thường của con người, dù ở đâu và ở bất cứ thời đại nào: có tiền của
là có tất cả. Trong khi đó, Chúa Giêsu lại tuyên bố: Phúc cho những người nghèo
khó, phúc cho những kẻ bây giờ phải đói khát, phúc cho những kẻ bây giờ đang phải
than khóc, phúc cho những kẻ đang bị oán ghét. Phải chăng Chúa Giêsu không là kẻ
lừa bịp đang cười cợt trên những đau khổ của nhân loại? Phải chăng đó không phải
là sứ điệp cổ võ sự bần cùng, đói khổ, lạc hậu, đi ngược với tiến bộ và phát
triển của nhân loại?
Chúa Giêsu quả thực đã
sống như một người nghèo giữa những người nghèo; đã tuyên bố: Phúc cho những kẻ
nghèo đói, phúc cho những kẻ đang khóc lóc, phúc cho những kẻ bị bách hại, Chúa
Giêsu hẳn phải là người hạnh phúc nhất, vì Ngài đã đi đến tận cùng sự nghèo
đói, bách hại ấy. Chúa Giêsu đã không làm phép lạ cho trái đất luôn chảy sữa và
mật, Ngài đã không đem lại một giải pháp chính trị, kinh tế, xã hội cụ thể nào;
thế nhưng, cuộc sống, lời nói và cái chết của Ngài lại là chìa khóa giúp giải
quyết các vấn đề của con người. Quả vậy, vấn đề cơ bản của con người là gì, nếu
không phải là được sống hạnh phúc; tuy nhiên, sai lầm lớn nhất của mọi thời
chính là nghĩ rằng càng có nhiều tiền của, quyền bính, danh vọng thì càng được
hạnh phúc.
Khi tuyên bố:
"Phúc cho những kẻ nghèo khó", Chúa Giêsu không hề có ý muốn biến thế
giới thành một thế giới nghèo đói, bần cùng. Của cải vật chất là phương tiện cần
thiết để cho con người được sống xứng phẩm giá con người; Thiên Chúa đã tạo dựng
con người để nó thống trị và hưởng dụng mọi sự trong vũ trụ. Khi tuyên bố:
"Phúc cho những kẻ nghèo khó", Chúa Giêsu nhắc nhở cho con người bậc
thang giá trị đích thực trong cuộc sống. Của cải vật chất là phương tiện, chứ
không phải là cứu cánh của cuộc sống. Người nghèo khó như Chúa Giêsu đã từng sống
là người sống theo bậc thang giá trị ấy. Người sống nghèo khó như Chúa Giêsu là
người biết sống cho những giá trị vĩnh cửu, là yêu thương, quảng đại, liên đới,
tình người.
Ðược lời Chúa soi sáng
hướng dẫn, người Kitô hữu chúng ta phải là người luôn tìm kiếm và sống cho những
giá trị vĩnh cửu. Giữa những vất vả vì chén cơm manh áo từng ngày, xin cho
chúng ta luôn tìm kiếm Nước Chúa, nhờ đó chúng ta sẽ là người hạnh phúc nhất,
vì chúng ta biết mình sống để làm gì và sẽ đi về đâu.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày
Một Tin Vui’)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Tư Tuần 23 TN2, Năm Chẵn
Bài đọc: I
Cor 7:25-31; Lk 6:20-26.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Hãy tìm kiếm
những giá trị vĩnh cửu mai sau.
Người tín hữu chúng ta
tin “sống gởi thác về.” Cõi trần này chỉ là chỗ tạm dung, chỉ khi chết đi mới
thực sự là về nhà vĩnh cửu của mình. Nếu chúng ta xem cõi trần này là chỗ tạm
dung thì chúng ta đừng tích trữ của cải trần gian vì sẽ không mang theo được
khi nhắm mắt nằm xuống. Trái lại, phải dùng mọi cố gắng để chuẩn bị mang theo
những hành trang cần thiết của đời sau để chuẩn bị cho cuộc sống hạnh phúc với
Chúa trên Thiên Đàng. Trong Bài đọc I, thánh Phaolô dạy các tín hữu về việc sống
ơn gọi độc thân hay gia đình trong cuộc trần với viễn tượng của cuộc sống mai
sau. Trong Phúc Âm, Chúa chúc lành cho những người mà thế gian coi thường và
chúc dữ cho những người mà thế gian khen tặng.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Hãy chú ý đến những sự đời sau vì thế gian đang qua đi.
Điểm đầu tiên chúng ta
cần nhấn mạnh: Những lời khuyên của thánh Phaolô phải được hiểu trong bối cảnh
lịch sử của câu “thế gian này đang qua đi.” Ngài tin là Ngày Tận Thế sắp sửa đến;
vì thế, các tín hữu phải gạt bỏ mọi chia trí làm cản trở cho việc chuẩn bị để về
với Chúa. Sau này, khi biết Ngày Tận Thế sẽ không đến ngay, thánh Phaolô có cái
nhìn khác hơn về ơn gọi gia đình như những gì ngài viết cho các tín hữu thành
Êphêsô. Dẫu sao đi nữa, những gì ngài viết vẫn có giá trị của nó: Đừng quá chú
trọng đến của cải vật chất và sự hưởng thụ ở đời này, mà phải dành thời giờ và
nỗ lực để chuẩn bị cho cuộc sống mai sau.
Nhiều người nhận xét:
Thánh Phaolô coi trọng ơn gọi độc thân hơn ơn gọi gia đình vì những gì ngài viết
ở đây. Thực sự ngài chỉ viết theo kinh nghiệm sống, và như ngài viết ngay từ đầu
của Bài đọc, đây chỉ là những lời khuyên chứ không phải là giáo điều phải tin.
Ngay sau những câu hôm nay ngài giải thích rõ hơn: “Tôi muốn anh chị em không
phải bận tâm lo lắng điều gì. Đàn ông không có vợ thì chuyên lo việc Chúa: họ
tìm cách làm đẹp lòng Người. Còn người có vợ thì lo lắng việc đời: họ tìm cách
làm đẹp lòng vợ, thế là họ bị chia đôi. Cũng vậy, đàn bà không có chồng và người
trinh nữ thì chuyên lo việc Chúa, để thuộc trọn về Người cả hồn lẫn xác. Còn người
có chồng thì lo lắng việc đời: họ tìm cách làm đẹp lòng chồng. Tôi nói thế là để
mong tìm ích lợi cho anh chị em, tôi không có ý gài bẫy anh chị em đâu, nhưng
chỉ muốn đề nghị với anh chị em một điều tốt, để anh chị em được gắn bó cùng
Chúa mà không bị giằng co.” (I Cor 7:32-35).
Thánh Phaolô không
khuyên mọi người phải từ bỏ ơn gọi gia đình để sống đời độc thân: “Bạn đã kết
hôn với một người đàn bà ư? Đừng tìm cách gỡ ra. Bạn chưa kết hôn với một người
đàn bà ư? Đừng lo kiếm vợ. Nhưng nếu bạn cưới vợ, thì cũng chẳng có tội gì. Và
nếu người con gái lấy chồng, thì cũng chẳng có tội gì.” Nhưng ngài chỉ nhắc nhở
một sự thật: họ sẽ bị chia trí và sẽ không có nhiều thời gian để lo việc của
Chúa.
2/ Phúc Âm: Quá chú ý đến những sự đời này làm con người quên đi những
sự đời sau.
So sánh “Bài giảng
trên núi” của Matthêu (5:2-12) và “Bài giảng trong đồng bằng” của Luca
(6:20-26):
– Matthêu dùng ngôi thứ
ba để áp dụng cách tổng quát trong khi Luca dùng ngôi thứ hai để áp dụng trực
tiếp cho các môn đệ và những ngừơi nghe.
– Matthêu cấu trúc bài
giảng bằng “8 mối phúc” trong khi Luca bằng “4 mối phúc” và “4 mối khốn.” Bốn mối
phúc của Luca đều được trình bày trong 8 mối phúc của Matthêu. Có lẽ Luca muốn
làm nổi bật lên sự tương phản giữa tiêu chuẩn của Nước Trời và của thế gian.
Những lời Chúa phán về
4 mối phúc gợi lên niềm hy vọng cho những người nghèo khổ, đói khát, đau khổ,
và bị bắt bớ vì Con Người; trong khi như bom nổ ngang tai cho những người giầu
có, no đủ, vui cười, và được ca tụng. Chúa Giêsu lấy những giá trị thế gian tôn
thờ và đảo ngược chúng: Bốn điều phúc của thế gian thành 4 điều khốn, và 4 điều
khốn của thế gian thành 4 điều phúc.
Tại sao tiêu chuẩn của
Nước Trời hòan tòan ngược lại tiêu chuẩn của thế gian? Lý do đơn giản như thánh
Phaolô nói ở trên vì “thế gian này đang qua đi,” để tiến tới một quê hương vĩnh
cửu trên trời. Một cái nhìn chi tiết vào 4 mối Chúa nói sẽ cho chúng ta hiểu rõ
hơn:
(1) Nghèo khó: Sự giầu
có làm cho con người khó vào Nước Trời như Chúa nói: “Con lạc đà chui qua lỗ
kim còn dễ hơn người giàu có vào Nước Trời.” Giầu có làm con người bằng lòng với
những hưởng thụ của cuộc sống hiện tại và quên đi cuộc sống đời sau. Họ dùng tất
cả thời gian và nỗ lực để kiếm tiền, và sau khi kiếm tiền lại lo hưởng thụ; họ
không còn thời giờ cho Chúa. Người nghèo hiểu họ chỉ cần ăn để sống nên không
lo tích trữ. Nếu Thiên Chúa đã nuôi chim trời và thú vật ngòai đồng, Ngài sẽ
không để cho con cái của Ngài phải chết đói. Họ dành giờ để chuẩn bị cho cuộc sống
mai sau.
(2) Đói khát: Luca chỉ
để trống không “đói khát” trong khi Matthêu có thêm “sự công chính.” Chắc chắn
Chúa không cổ võ sự đói khát về của ăn và lấy làm sung sướng khi thấy con mình
phải chết đói; nhưng điều Ngài muốn nói ở đây là những đói khát về tinh thần.
Thế gian cậy vào sức mình trong khi người nghèo cậy vào Thiên Chúa. Ngài sẽ lấp
đầy những đói khát tinh thần này.
(3) Đau khổ: Không đau
khổ sẽ không có vinh quang; nếu con người muốn chung phần vinh quang thì cũng
phải chung phần đau khổ với Chúa. Hơn nữa đau khổ còn giúp rèn luyện con người
để có thể vượt qua mọi cám dỗ và trở ngại trong cuộc sống. Người ham thích vui
sướng và trốn tránh đau khổ sẽ không thành công ngay cả ở đời này.
(4) Bị bắt bớ vì Con
Người: Các tiên tri và những người rao giảng bị bắt bớ và giết chết vì nói những
gì thế gian không muốn nghe, nhưng là những gì Chúa muốn nói. Ai tuyên xưng
Chúa trước mặt thiên hạ thì Ngài cũng tuyên xưng người ấy trước mặt Cha Ngài.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Là người tín hữu,
chúng ta phải sống theo tiêu chuẩn Nước Trời, chứ không theo tiêu chuẩn của thế
gian. Chúng ta không thể bắt cá hai tay: vừa sống theo tiêu chuẩn của Nước Trời
vừa sống theo tiêu chuẩn của thế gian, vì như Chúa đã xác quyết: “Các con không
thể làm tôi cả Thiên Chúa lẫn tiền tài” (Mt 6:24).
– Ngay cả trong đời sống
gia đình, chúng ta không thể dành hết thời giờ và cố gắng cho gia đình mà quên
đi bổn phận của chúng ta với Thiên Chúa, Người mà sẽ sống với chúng ta mãi mãi
sau này. Những người sống độc thân vì Nước Trời, họ sẽ có nhiều thời giờ cho
Chúa và tha nhân hơn.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
12/09/2018 – THỨ TƯ TUẦN 23 TN
Danh Thánh Đức Ma-ri-a
Lc 6,20-26
PHÚC VÀ HOẠ
“Phúc cho anh em là những kẻ nghèo khó… Khốn cho các ngươi
là những kẻ giàu có…” (Lc 6,20.24)
Suy niệm: Phúc âm Lu-ca không đề cập
đến tám mối phúc, mà là bốn mối phúc và bốn mối ‘hoạ’, tương phản nhau từng đôi
một. Chúa nói phúc cho ai nghèo, đói, sầu khổ, bị người đời ghét bỏ vì Chúa. Đồng
thời Ngài nói khốn cho ai giàu, no nê, vui cười, được người đời ca tụng. Thật
là nghịch với kỳ vọng thông thường của chúng ta. Ta không dốc sức để được giàu
có hơn, no ấm hơn, được nhiều niềm vui, nhiều vinh dự hơn đó sao? Ta không cầu
chúc nhau thịnh vượng, thành đạt đó sao? Hẳn là Đức Giê-su thừa biết điều đó,
sao Ngài vẫn thẳng thắn tuyên bố những điều rất khó được người ta đón nhận như
vậy?
Mời Bạn: Chắc chắn là Chúa không chủ
trương ‘bần cùng hoá’ con người, Ngài cũng không cổ võ cho một loại ‘thống
khoái’ (= thích khổ) nào đó. Ngài từng tuyên bố Ngài “đến cho chiên được sống dồi
dào” cơ mà! (x. Ga 10,10). Vậy những lời Chúa nói đây phải được nghe trong bối
cảnh hiện sinh: ĐANG có những người nghèo khổ đó, và họ vui mừng vì biết Thiên
Chúa đứng về phía họ; ĐANG có những người giàu sang phú quí đó, và họ phải cảnh
tỉnh về trách nhiệm mà họ phải có đối với những người nghèo khổ xung quanh họ.
Điều vừa nói càng rõ rệt hơn trong bối cảnh xã hội hôm nay khi sự phân hoá giàu
nghèo do bất công, bóc lột áp bức ngày càng nhức nhối và sâu sắc.
Chia sẻ: Bạn kinh nghiệm thế nào về sự thật chất chứa trong Lời
Chúa nói về phúc và hoạ hôm nay?
Sống Lời Chúa: Chúng ta không ngừng quan
tâm nâng đỡ anh chị em nghèo khổ, thiếu thốn.
Cầu nguyện: Đọc/hát Kinh Hoà
Bình.
(5 Phút Lời Chúa)
Phúc cho anh em là những người nghèo (12.9.2018
– Thứ tư Tuần 23 Thường niên)
Suy niệm:
Một học sinh nghèo trả lại chiếc bóp lượm được.
Một giáo viên kiên trì theo đuổi nghề giáo.
Một cán bộ về hưu trong cảnh thanh bạch.
Một bạn nữ bỏ chỗ làm có thu nhập cao…
Một nhân viên từ chối những đồng tiền hối lộ.
Giữa cuộc sống khó khăn,
vẫn có bao người không bị mê hoặc bởi bạc tiền.
Họ chọn sống trong cảnh nghèo,
lam lũ hơn, nhưng vui hơn và thanh thản hơn.
Vẫn có bao người nếm được mối phúc của Tin Mừng:
“Phúc cho anh em là những người nghèo khó,
Vì Nước Trời là của anh em”.
Một giáo viên kiên trì theo đuổi nghề giáo.
Một cán bộ về hưu trong cảnh thanh bạch.
Một bạn nữ bỏ chỗ làm có thu nhập cao…
Một nhân viên từ chối những đồng tiền hối lộ.
Giữa cuộc sống khó khăn,
vẫn có bao người không bị mê hoặc bởi bạc tiền.
Họ chọn sống trong cảnh nghèo,
lam lũ hơn, nhưng vui hơn và thanh thản hơn.
Vẫn có bao người nếm được mối phúc của Tin Mừng:
“Phúc cho anh em là những người nghèo khó,
Vì Nước Trời là của anh em”.
Người đời thường coi hạnh phúc bắt nguồn
từ giàu sang, no đủ, từ danh thơm tiếng tốt.
Đức Giêsu đưa chúng ta đi vào một thế giới khác,
với lối đánh giá khác, làm chúng ta ngỡ ngàng.
Ngài cho các môn đệ của Ngài biết rằng:
họ là những người có phúc,
khi phải chịu nghèo đói, đau khổ, bách hại vì Ngài.
Nước Trời đã thuộc về họ từ đây,
và hạnh phúc sẽ trọn vẹn trong ngày sau hết.
từ giàu sang, no đủ, từ danh thơm tiếng tốt.
Đức Giêsu đưa chúng ta đi vào một thế giới khác,
với lối đánh giá khác, làm chúng ta ngỡ ngàng.
Ngài cho các môn đệ của Ngài biết rằng:
họ là những người có phúc,
khi phải chịu nghèo đói, đau khổ, bách hại vì Ngài.
Nước Trời đã thuộc về họ từ đây,
và hạnh phúc sẽ trọn vẹn trong ngày sau hết.
Đức Giêsu đã sống những mối phúc trước chúng ta.
gài là một người thợ thủ công nghèo,
Ngài biết đến sự dày vò của cơn đói,
Ngài đã từng nhỏ lệ trước thành Giêrusalem,
và đã chịu mọi khổ hình cho đến chết.
Nhưng Đức Giêsu là con người hạnh phúc,
vì biết mình luôn sống cho Cha và con người.
Chúng ta cần có kinh nghiệm của Đức Giêsu:
Nghèo của cải mà thật giàu Nước Thiên Chúa.
gài là một người thợ thủ công nghèo,
Ngài biết đến sự dày vò của cơn đói,
Ngài đã từng nhỏ lệ trước thành Giêrusalem,
và đã chịu mọi khổ hình cho đến chết.
Nhưng Đức Giêsu là con người hạnh phúc,
vì biết mình luôn sống cho Cha và con người.
Chúng ta cần có kinh nghiệm của Đức Giêsu:
Nghèo của cải mà thật giàu Nước Thiên Chúa.
Đức Giêsu chúc phúc cho những môn đệ nghèo của Ngài,
nhưng Ngài không ca ngợi sự bần cùng, lạc hậu.
Cả cuộc đời Ngài là một hành vi cúi xuống
để nâng dậy những ai nghèo sức khoẻ, nghèo niềm vui.
Hôm nay Ngài muốn chúng ta
đến với khu lao động, với lớp học tình thương,
xóa đi cái nghèo tri thức, nghèo những ước mơ cao cả.
Sự no đủ và niềm vui phải bắt đầu từ đời này.
Ước gì chúng ta sống như Đức Kitô,
tự nguyện trở nên nghèo hơn
để làm giàu cho người khác (2 Cr 8,9).
nhưng Ngài không ca ngợi sự bần cùng, lạc hậu.
Cả cuộc đời Ngài là một hành vi cúi xuống
để nâng dậy những ai nghèo sức khoẻ, nghèo niềm vui.
Hôm nay Ngài muốn chúng ta
đến với khu lao động, với lớp học tình thương,
xóa đi cái nghèo tri thức, nghèo những ước mơ cao cả.
Sự no đủ và niềm vui phải bắt đầu từ đời này.
Ước gì chúng ta sống như Đức Kitô,
tự nguyện trở nên nghèo hơn
để làm giàu cho người khác (2 Cr 8,9).
Cầu nguyện:
Lạy Chúa,
xin cho con nhìn thấy những người nghèo
ở quanh con, ở trong gia đình con,
đang cần đến con.
xin cho con nhìn thấy những người nghèo
ở quanh con, ở trong gia đình con,
đang cần đến con.
Bất cứ ai cần đến con đều là người nghèo,
xin cho con thấy Chúa trong họ.
xin cho con thấy Chúa trong họ.
Dần dần con hiểu rằng
cả người giàu cũng nghèo,
nghèo vì cần thấy đời họ có ý nghĩa.
cả người giàu cũng nghèo,
nghèo vì cần thấy đời họ có ý nghĩa.
Dần dần con chấp nhận rằng
cả bản thân mình cũng nghèo
và cần đến người khác.
cả bản thân mình cũng nghèo
và cần đến người khác.
Lắm khi con cần một nụ cười, một ánh mắt,
một lời thăm hỏi đỡ nâng.
một lời thăm hỏi đỡ nâng.
Cám ơn Chúa vì đã dựng nên chúng con
ai cũng nghèo về một mặt nào đó,
ai cũng cần đến người khác.
Như thế là chúng con được mời gọi sống cho nhau,
làm cho nhau thêm giàu có.
ai cũng nghèo về một mặt nào đó,
ai cũng cần đến người khác.
Như thế là chúng con được mời gọi sống cho nhau,
làm cho nhau thêm giàu có.
Cám ơn Chúa vì Chúa cũng nghèo,
vì Chúa rất cần đến chúng con
để hoàn thành công trình cứu độ.
vì Chúa rất cần đến chúng con
để hoàn thành công trình cứu độ.
Xin cho con khiêm tốn nhận mình nghèo
để nhận lãnh,
can đảm nhận mình giàu
để hiến trao. Amen.
để nhận lãnh,
can đảm nhận mình giàu
để hiến trao. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
12 THÁNG CHÍN
Ai Thấy Thầy Là Thấy
Cha
Hưởng kiến Thiên Chúa
trực tiếp, đó là nỗi khao khát sâu thẳm nhất của tâm hồn con người. Về khát vọng
này, Tông Đồ Philipphê đã nói lên một cách hết sức tha thiết: “Lạy Thầy, xin tỏ
cho chúng con thấy Chúa Cha và thế là đủ cho chúng con rồi” (Ga 14,8). Những lời
thật cảm kích, vì bộc lộ được khát vọng thâm sâu nhất của tâm khảm con người.
Song câu trả lời của Đức Giêsu còn cảm kích hơn nữa.
Đức Giêsu giải thích
cho các tông đồ: “Ai thấy Thầy là thấy Cha” (Ga 14,9). Ngài là mạc khải đầy đủ
về Chúa Cha. Ngài diễn tả cho thế giới biết Chúa Cha là Đấng nào – không phải
vì Ngài là Chúa Cha – nhưng vì Ngài hoàn toàn nên một với Chúa Cha trong sự hiệp
thông sự sống thần linh. Ngài nói: “Thầy ở trong Cha và Cha ở trong Thầy” (Ga
14,11).
Cảm tạ Thiên Chúa !
Con người không còn phải hoàn toàn đơn độc kiếm tìm Thiên Chúa nữa. Cùng với Đức
Kitô, con người khám phá Thiên Chúa – và con người khám phá ra Thiên Chúa nơi Đức
Kitô.
Vâng, trong Đức Giêsu
Kitô, sự tự mạc khải của Thiên Chúa đạt đến tột đỉnh và đầy đủ nhất. Tác giả
thư Do thái đã nhấn mạnh điều này khi nói: “Thuở xưa, nhiều lần nhiều cách,
Thiên Chúa đã nói với cha ông chúng ta qua các tiên tri; trong những ngày sau hết
này, Ngài nói với chúng ta qua một người con” (Dt 1,1-2). Vì vậy, Đức Kitô mãi
mãi là con đường của chúng ta. Chúng ta có một Đấng Cứu Độ và một Đấng Trung
Gian nối kết chúng ta với Thiên Chúa.
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 12/9
1Cr 7, 25-31; Lc 6,
20-26.
LỜI SUY NIỆM: “Đức Giêsu ngước
mắt lên nhìn các môn đệ và nói: Phúc cho anh em.”
Chúa Giêsu đang đưa ra cho mỗi người trong chúng ta bốn điều mà Người cho đó là
“Phúc” và bốn điều Người cho là “họa”. Đối với người thế gian, thì họ khó chấp
nhận vì hoàn toàn đi ngược lại với quan niệm sống của họ; nhưng với những người
Kitô hữu chúng ta, là những người đã tin vào Người, thì hoàn toàn tin tưởng vào
quyền năng và ơn ban của Người, bởi vì tất cả những điều nêu trên đều là những
thách đố trong cuộc sống của chúng ta, nếu chúng ta không cậy dựa vào quyền
năng phép tắc, yêu thương và ơn ban cần thiết của Người, thì mỗi người trong
chúng ta cũng khó vượt thắng những quan niệm của thế gian.
Lạy Chúa Giêsu. Xin cho chúng con chuyên tâm cầu nguyện với sự vững tin, phó
thác vào bàn tay quan phòng của Chúa để chúng con vững tiến trên con đường phúc
thật mà Chúa hứa ban cho chúng con.
Mạnh Phương
12 Tháng Chín
Bức Tranh Ðời Người
Một họa sĩ vô danh
nọ vào thời Trung Cổ đã tóm tắt đời người thành 4 bức tranh xếp bên cạnh nhau.
Bức tranh thứ nhất họa lại tuổi thơ. Không gì đẹp và thanh thản cho bằng tuổi
thơ. Một em bé hồn nhiên, vô tư ngồi trên một chiếc ghe buồm vừa nhổ neo ra khỏi
bờ… Em bé nhìn theo sóng nước không sợ hãi bởi vì người đang cầm bánh lái là một
thiên thần. Bóng đen đang ngủ một cách dịu hiền đằng sau bánh lái.
Sang đến bức tranh
thứ hai, người ta bỗng thấy cậu bé trở thành một trang thiếu niên đang đứng nhìn
chân trời xa tắp với những háo hức trước những điều mới lạ… Vị thiên thần vẫn
còn cầm tay lái, nhưng sóng đã bạt đầu và bóng đen đã thức giấc.
Bức tranh thứ ba là
cảnh tuổi trưởng thành. Bầu trời đã trở nên ảm đạm. Sóng gió ập phủ tứ bề. Bánh
lái đã nằm trong tay của bóng đen. Vị thiên thần đã bị trói chặt trong một góc.
Người đàn ông đã phải dùng tất cả sức lực của mình để chiến đấu, để chiếc ghe
không bị lật úp…
Cuối cùng, trong bức
tranh thứ tư, người ta thấy một cụ già đang ngồi ung dung giữa ghe. Sóng yên,
gió lặng, mặt trời xuất hiện trở lại. Vị thiên thần đã dành lại được bánh lái,
còn bóng đen thì bị trói chặt đằng sau.
Ðời là một cuộc hải
trình gay go… Ðích điểm có thể là bến yên hàn mà cũng có thể là vực thẳm của chết
chóc. Ðến nơi yên hàn hay đứt gánh giữa đường: số mệnh ấy không ai có thể định
đoạt cho ta, mà chỉ có mỗi người phải biết làm chủ, lèo lái con thuyền của
mình…
Có lẽ nhiều người
trong chúng ta đã quá quen thuộc với trò chơi “Thiên Ðàng Hỏa Ngục” mà các em
bé thường tụ tập trước sân thánh đường để cùng biểu diễn… Thiên đàng hỏa ngục
hai bên, ai khéo thì nhờ ai vụng thì sa… Trả lời được một số câu hỏi thì được
vào Thiên Ðàng, trả lời không được thì bị chận lại ngoài cửa.
Trò chơi đơn sơ nhưng
cũng có tác dụng gieo vào đầu chúng ta một hình ảnh về cuộc đời. Ðời là một cuộc
ra đi. Hướng đi của cuộc đời tùy thuộc ở sự định đoạt của mỗi người. Con đường
dẫn đến hư đốn luôn rộng thênh thang. Con đường dẫn đến sự sống là một con đường
chật hẹp, đòi hỏi nhiều chiến đấu…
Sự thánh thiện là một
ơn Chúa ban, nhưng phải mất nhiều lao nhọc, vất vả chiến đấu, con người mới đạt
được. Nói đến chiến đấu là nói đến kẻ thù. Con sư tử lượn quanh tìm mồi cắn xé
trong cuộc sống của chúng ta là không biết bao nhiêu cạm bẫy giăng mắc trên lối
đi của chúng ta. Những cạm bẫy đó từ bên ngoài cũng có, nhưng hầu hết đều xuất
phát từ trong tâm hồn chúng ta… Ðó là những dục vọng, đam mê đang cào xé tâm hồn
chúng ta. Chỉ khi nào chúng ta đánh bại được kẻ nội thù ấy và biến chúng thành
đạo binh trung thành thì lúc đó chúng ta mới chiến thắng được kẻ thù đến từ bên
ngoài…
Khí giới tiên quyết và
chủ yếu giúp chúng ta chiến thắng được nội thù đó là sự cầu nguyện. Chúa Giêsu
đã nói với các môn đệ của Ngài: chỉ có ăn chay và cầu nguyện các con mới chiến
thắng được loài quỷ này…
(Lẽ Sống)






Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét