09/12/2019
Thứ Hai tuần 2 mùa vọng
ĐỨC MẸ VÔ NHIỄM NGUYÊN TỘI.
Lễ trọng. Lễ HỌ. Cầu cho giáo dân
* Ngay từ giây phút đầu tiên trong đời, Đức Maria đã được gìn giữ khỏi
vương bất cứ tội lỗi nào, nhờ ân sủng do cái chết của Con mình. Như vậy, tín
điều Đức Maria vô nhiễm nguyên tội được đặt căn bản trên đặc ân làm Mẹ Thiên
Chúa.
Đức
Maria vô nhiễm nguyên tội, cũng như được cất lên trời là hình ảnh tiên báo Hội
Thánh. Thiên Chúa muốn cho Hội Thánh không tỳ ố, không vết nhăn, hoặc bất cứ một
khuyết điểm nào.
BÀI ĐỌC
I: St 3, 9-15. 20
“Ta sẽ đặt mối
thù nghịch giữa miêu duệ mi và miêu duệ người phụ nữ”.
Trích
sách Sáng Thế.
Thiên
Chúa đã gọi Ađam và phán bảo ông rằng: “Ngươi đang ở đâu?” Ông đã thưa: “Con
nghe thấy tiếng Ngài trong vườn địa đàng, nhưng con sợ hãi, vì con trần truồng
và con đang ẩn núp”.
Chúa
phán bảo ông rằng: “Ai đã chỉ cho ngươi biết rằng ngươi trần truồng, há chẳng
phải tại ngươi đã ăn trái cây mà Ta cấm ngươi không được ăn ư?” Ađam thưa lại:
“Người phụ nữ Chúa đã cho làm bạn với con, chính nàng đã cho con trái cây và
con đã ăn”.
Và
Thiên Chúa phán bảo người phụ nữ rằng: “Tại sao ngươi đã làm điều đó?” Người phụ
nữ thưa: “Con rắn đã lừa dối con và con đã ăn”.
Thiên
Chúa phán bảo con rắn: “Bởi mi đã làm điều đó, mi sẽ vô phúc ở giữa mọi sinh vật
và mọi muông thú địa cầu; mi sẽ bò đi bằng bụng, và mi sẽ ăn bùn đất mọi ngày
trong đời mi. Ta sẽ đặt mối thù nghịch giữa mi và người phụ nữ, giữa miêu duệ
mi và miêu duệ người đó, người miêu duệ đó sẽ đạp nát đầu mi, còn mi thì sẽ
rình cắn gót chân người”.
Và
Ađam đã gọi tên vợ mình là Evà: vì lẽ bà là mẹ của chúng sinh. Đó là lời Chúa.
ĐÁP
CA: Tv 97, 1. 2-3ab. 3cd-4
Đáp:
Hãy ca tụng Chúa một bài ca mới, vì Người đã làm nên những điều huyền diệu (c.
1a).
Xướng:
1) Hãy ca tụng Chúa một bài ca mới, vì Người đã làm nên những điều huyền diệu.
Tay hữu Người đã tạo cho Người cuộc chiến thắng, cùng với cánh tay thánh thiện
của Người. – Đáp.
2)
Chúa đã công bố ơn cứu độ của Người, trước mặt chư dân Người tỏ rõ đức công
minh. Người đã nhớ lại lòng nhân hậu và trung thành để sủng ái nhà Israel. –
Đáp.
3) Khắp
cùng bờ cõi trái đất, đã nhìn thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta. Toàn thể
địa cầu, hãy reo mừng Chúa, hãy hoan hỉ mừng vui, và đàn ca. – Đáp.
BÀI ĐỌC
II: Ep 1, 3-6. 11-12
“Từ trước khi
tạo thành vũ trụ, Thiên Chúa đã kén chọn chúng ta trong Đức Kitô”.
Trích
thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Êphêxô.
Anh
em thân mến, chúc tụng Thiên Chúa và là Cha của Chúa Giêsu Kitô, Chúa chúng ta:
Người đã chúc phúc cho chúng ta bằng mọi phúc lộc thiêng liêng ở trên trời
trong Đức Kitô. Bởi Người đã kén chọn chúng ta trong Đức Kitô từ trước khi tạo
thành vũ trụ, hầu cho chúng ta được thánh thiện và tinh tuyền trước mặt Người.
Trong tình thương, Người đã tiền định cho chúng ta được làm dưỡng tử đối với
Người, qua Đức Giêsu Kitô, theo như ý Người sở định, cho được ca ngợi vinh
quang ân sủng của Người, ân sủng mà Người ban tặng chúng ta trong Con yêu quý của
Người.
Cũng
trong Đức Kitô, chúng ta đã được chọn trước làm phần gia nghiệp, chiếu theo
chương trình tiền định của Đấng tác thành mọi sự theo như ý Mình sở định, hầu
cho chúng ta ca tụng vinh quang Người, chúng ta là những người đã đặt niềm hy vọng
trước trong Đức Kitô. Đó là lời Chúa.
ALLELUIA:
Alleluia,
alleluia! – Kính chào Trinh Nữ Maria đầy ơn phúc, Thiên Chúa ở cùng Trinh Nữ,
Trinh Nữ có phúc hơn các người nữ. – Alleluia.
PHÚC
ÂM: Lc 1, 26-38
“Chào Trinh Nữ
đầy ân sủng, Chúa ở cùng Trinh Nữ”.
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy,
thiên thần Gabriel được Chúa sai đến một thành xứ Galilêa, tên là Nagiarét, đến
với một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc chi họ Đavít,
trinh nữ ấy tên là Maria. Thiên thần vào nhà trinh nữ và chào rằng: “Kính chào
trinh nữ đầy ơn phúc, Thiên Chúa ở cùng trinh nữ, trinh nữ có phúc hơn các người
nữ”. Nghe lời đó, trinh nữ bối rối và tự hỏi lời chào đó có ý nghĩa gì. Thiên
thần liền thưa: “Maria đừng sợ, vì đã được ơn nghĩa với Chúa. Này trinh nữ sẽ
thụ thai, hạ sinh một Con trai và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao trọng và
được gọi là Con Đấng Tối Cao. Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu Đavít tổ phụ
Người. Người sẽ cai trị đời đời trong nhà Giacóp và triều đại Người sẽ vô tận!”
Nhưng Maria liền thưa với Thiên Thần: “Việc đó xảy đến thế nào được, vì tôi
không biết đến người nam?” Thiên thần thưa: “Chúa Thánh Thần sẽ đến với trinh nữ
và uy quyền Đấng Tối Cao sẽ bao trùm trinh nữ. Vì thế Đấng trinh nữ sinh ra sẽ
là Đấng Thánh và được gọi là Con Thiên Chúa. Và này, Isave chị họ trinh nữ cũng
đã thụ thai con trai trong lúc tuổi già và nay đã mang thai được sáu tháng, người
mà thiên hạ gọi là son sẻ; vì không có việc gì mà Chúa không làm được”. Maria
liền thưa: “Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời Thiên thần truyền”. Và
Thiên Thần cáo biệt trinh nữ. Đó là lời Chúa.
SUY NIỆM
: ĐỨC MẸ VÔ NHIỄM NGUYÊN TỘI
Một
trong những lễ đẹp lòng trái tim Mẹ Maria nhất, chắc hẳn là lễ Vô Nhiễm Nguyên
Tội. Thánh lễ này nhằm tôn kính đặc ân riêng cho Mẹ là đã được thụ thai trong
lòng Thánh Anna một cách tinh tuyền không vương tì ố. Thiên Chúa đã giữ gìn Mẹ
khỏi tội tổ tông, tội mà vì mọi người chúng ta khi sinh ra đều vướng mắc vì thuộc
dòng giống Adam. Đức Maria, do một đặc ân duy nhất, từ lúc hình thai, vẫn luôn
tinh tuyền xinh đẹp trước mặt Chúa. Bởi vậy, do ơn thánh và do cuộc sống, Mẹ
luôn là đối tượng đẹp mắt Chúa, theo như lời Thánh Kinh đã được quy về Mẹ: Mẹ
tuyệt mỹ, không hề vương vấn tội tình.
Người
ta có thể tự hỏi, làm sao lại có đặc ân này? Để trả lời cho trường hợp đặc biệt
này, chúng ta chạy đến ơn phúc của Chúa Giêsu Kitô. Ơn cứu chuộc của Chúa Kitô
đã có sức mạnh toàn năng để cứu nhân loại khỏi tội nguyên tổ, cũng đã giữ gìn
cho Mẹ khỏi tội tổ tông. Các nhà thần học đã chứng minh điều đó, các giáo phụ
đã giảng dạy, các nhà giảng thuyết đã phổ biến... nhưng thời đại của chúng ta
được thấy sự vinh quang cao cả này trở thành tín điều trong đức tin Kitô giáo,
ngày 8-12-1854, trước sự hiện diện của 54 hồng y, 42 tổng giám mục và 92 giám mục
cùng đoàn người đông đảo, Đức Giáo hoàng Piô IX, vị đại diện Chúa Kitô, đã
tuyên bố tín điều từ bao thế kỷ đợi trông.
Dưới
đây là những lý do khiến Giáo Hội công bố tín điều Đức Trinh Nữ Maria Vô Nhiễm
Nguyên Tội.
1.
Chúa Giêsu Kitô, vì sự thánh thiện của Ngài, phải được sinh ra bởi người mẹ vô
nhiễm nguyên tội. Đấng tuyệt đối thánh thiện, lại chịu sinh ra từ một thân thể
bị nhơ nhớp vì tội lỗi được sao? Thân xác của Chúa Kitô là xác thân bởi Mẹ
Maria. Vậy nếu Mẹ Maria thụ thai trong tội, hẳn Ngài đã thông truyền cho Chúa
Giêsu một xác thể bị nhơ uế vì tội lỗi: Quả là một điều ô nhục cho Chúa!
2.
Vinh quang của Chúa Giêsu đòi hỏi phải giữ cho Mẹ Người khỏi vết nhơ tội
nguyên. Mục đích của Chúa Con khi xuống trần gian này là để huỷ diệt quyền lực
của quỷ dữ và tội lỗi. Người đã thắng ma quỷ khi nhờ phép rửa tội, đưa các Kitô
hữu ra hỏi vòng tội lỗi, thanh tẩy các tội nhân nhờ phép giải tội. Người đã thắng
ma quỷ cả trước khi Người nhập thể, như khi thánh hoá từ lòng mẹ tiên tri
Giêrêmia, Thánh Gioan Tẩy Giả, Thánh Giuse bạn Đức Trinh Nữ. Nhưng những chiến
thắng này chưa hoàn toàn. Còn một lúc mà quyền lực hoả ngục khoe khoang rằng: có
thể làm cho ơn thánh bị vô hiệu, đó là lúc thụ thai. Vậy sự chiến thắng sẽ hoàn
hảo nếu Mẹ Maria được ơn vô nhiễm nguyên tội; đặc ân này thể hiện lời hứa đã được
loan báo từ trước: “Ta sẽ đặt hận thù giữa ngươi và người đàn bà, giữa dòng giống
ngươi và dòng giống nó. Dòng giống nó sẽ đạp nát đầu ngươi, còn ngươi sẽ táp lại
gót chân” (St 3,15).
Niềm
tin vào ơn vô nhiễm nguyên tội của Đức Maria đã được chính Đức Mẹ chứng thực.
Năm 1858, nghĩa là chỉ bốn năm sau ngày tuyên bố tín điều, Mẹ đã hiện ra tại Lộ
Đức và tuyên bố: Ta là Đấng vô nhiễm nguyên tội ngay từ buổi đầu thai.
Việc
mừng trọng thể lễ Đức Trinh Nữ Maria Vô Nhiễm Nguyên Tội vào Mùa Vọng có một ý
nghĩa đặc biệt, như mừng “cuộc chuẩn bị căn bản cho Đấng Cứu Thế xuất hiện, vầng
đông sáng tươi của một Hội Thánh không tì vết” (Marialis Cultus 3).
Lời Chúa Mỗi Ngày
Lễ Đức Mẹ Vô Nhiễm, Năm ABC
Bài đọc: Gen 3:9-15, 20; Eph 1:3-6, 11-12; Lc 1:26-38.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Khiêm nhường
và vâng phục Thiên Chúa là hai chìa khóa chiến thắng tội lỗi và sự chết.
Nhiều
tác giả đã ví cuộc đời con người như một giao tranh giữa sự thiện và sự ác, giữa
sự thật và sự gian manh, giữa ánh sáng và bóng tối, và giữa sự sống và sự chết.
Điều quan trọng nhất là làm sao con người có thể chiến thắng trong cuộc chiến tại
thế gian này?
Các
Bài Đọc hôm nay muốn chúng ta học hỏi cẩn thận hai mẫu gương chiến bại và chiến
thắng của các tiền nhân. Trong Bài Đọc I, ông Adong và bà Evà đã bị thảm bại vì
những lời cám dỗ điêu ngoa của con rắn. Nó khơi dậy tính kiêu ngạo để ông bà bất
tuân lệnh của Thiên Chúa. Hậu quả là ông bà phải xa cách và lẩn trốn Thiên
Chúa. Trong Bài Đọc II, nhờ sự khiêm nhường và vâng phục Thiên Chúa của Đức
Kitô qua biến cố Nhập Thể, con người đã nhận được hết ơn này đến ơn khác: được
tha tội, được trở thành nghĩa tử của Thiên Chúa, và được hưởng đầy tràn ơn phúc
của Thánh Thần. Trong Phúc Âm, nhờ sự khiêm cung và vâng phục Thiên Chúa của Đức
Trinh Nữ Maria, Mẹ được Vô Nhiễm Nguyên Tội, được làm Mẹ Thiên Chúa, và qua Mẹ,
lời hứa ban Đấng Cứu Độ của Thiên Chúa được thành tựu.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài
đọc I: Dòng giống đó sẽ
đánh vào đầu mi, và mi sẽ cắn vào gót nó.
1.1/ Tội
của Adam và Eve làm con người xa cách Thiên Chúa: Khi con người chưa phạm tội, con người có mối liên hệ tốt
đẹp với Thiên Chúa, với tha nhân, và với các tạo vật của Thiên Chúa. Khi con
người phạm tội, các mối liên hệ này đều bị thiệt hại.
(1)
Con người sợ hãi và lẩn tránh Thiên Chúa: Khi Ngài đi tìm con người sau khi họ
đã phạm tội, Ngài hỏi họ: “Ngươi ở đâu?” Con người thưa: “Con nghe thấy tiếng
Ngài trong vườn, con sợ hãi vì con trần truồng, nên con lẩn trốn.” Sự trần truồng
làm cho con người bị xấu hổ và lẩn tránh Thiên Chúa; điều này đã không xảy ra
trước khi con người phạm tội. Tội lỗi làm cho con người xấu hổ và sợ hãi khi phải
đối diện với Thiên Chúa. Đức Chúa tiếp tục hỏi con người: “Ai đã cho ngươi biết
là ngươi trần truồng? Có phải ngươi đã ăn trái cây mà Ta đã cấm ngươi ăn
không?” Tội nguyên tổ là tội kiêu ngạo và không vâng phục Thiên Chúa. Con người
muốn được như Thiên Chúa để khỏi phải vâng phục những lệnh truyền của Ngài.
(2) Tội
lỗi làm tổn thương đến mối liên hệ giữa con người với tha nhân: Trước khi phạm
tội, con người yêu thương và tin tưởng lẫn nhau; nhưng sau khi phạm tội, con
người nghi ngờ và đổ lỗi cho nhau. Con người thưa với Thiên Chúa lý do của sa
ngã: “Người đàn bà Ngài cho ở với con, đã cho con trái cây ấy, nên con ăn.” Điều
này cũng bao gồm việc con người đổ lỗi cho Thiên Chúa: vì Ngài cho con người
đàn bà, con đã nghe theo và phạm tội.
(3) Tội
lỗi làm rạn nứt mối liên hệ giữa con người với các tạo vật của Thiên Chúa: Theo
thánh Thomas Aquinas, trình thuật hôm nay giả định sự sa ngã của các thiên thần.
Tác giả muốn dùng hình ảnh của rắn để tượng trưng cho Satan, vì những gian manh
và lừa đảo của nó. Ngay từ đầu chương, tác giả đã nói lên điều này: “Rắn là
loài xảo quyệt nhất trong mọi giống vật ngoài đồng” (Gen 3:1). Sự gian manh này
cũng được tỏ bày hai lần trong việc con rắn bẻ cong sự thật trong mẩu đối thoại
với bà Evà: Lần thứ nhất, rắn hỏi thử người đàn bà: “Có thật Thiên Chúa bảo:
Các ngươi không được ăn hết mọi trái cây trong vườn không” (Gen 3:2)? Tội lỗi bắt
đầu bằng việc bẻ cong sự thật. Lần thứ hai, rắn thuyết phục người đàn bà bằng
hai ngụy thuyết: thứ nhất, không có sự chết chóc; thứ hai, phần thưởng khi ăn
được là sẽ trở nên như những vị thần biết điều thiện, ác, mà không cần tùy thuộc
vào Thiên Chúa.
Đây
là cám dỗ muôn đời của nhiều người, họ không muốn nghe ai giảng về luân lý hay
bắt họ phải làm gì, tránh gì; nhưng muốn tự họ có quyền xác định điều thiện ác,
theo tiêu chuẩn và lề lối suy nghĩ của họ. Bà Evà bị xiêu lòng vì dáng vẻ bên
ngoài hấp dẫn của trái cây và ước mong được biết thiện ác như Thiên Chúa, nên
đã ăn và đưa cho ông Adong cùng ăn. Khi ông bà nhận ra đã bị rắn lừa dối thì đã
quá muộn màng (Gen 3:4-7). Khi Đức Chúa là Thiên Chúa hỏi người đàn bà: “Ngươi
đã làm gì thế?” Người đàn bà đổ lỗi cho rắn: “Con rắn đã lừa dối con, nên con
ăn.”
1.2/ Mối
thù giữa Satan và con người: Trước
tiên, Thiên Chúa tuyên án phạt cho con rắn, vì nó là nguyên nhân của tội: “Mi
đã làm điều đó, nên mi đáng bị nguyền rủa nhất trong mọi loài súc vật và mọi
loài dã thú. Mi phải bò bằng bụng, phải ăn bụi đất mọi ngày trong đời mi.” Sau
đó, là án phạt cho con người, qua sự giao chiến liên tục giữa rắn và con người.
Sự giao chiến này được xảy ra trong hai lãnh vực:
(1)
Giữa rắn và Người Phụ Nữ: Trình thuật hôm nay có liên quan đến con Mãng Xà và
Người Phụ Nữ trong Sách Khải Huyền (Rev 12:1-18). Các học giả dễ đồng ý con
Mãng Xà là hiện thân của Satan; nhưng bất đồng trong việc nhận diện Người Phụ Nữ,
khi phân tích đoạn văn của Sách Khải Huyền. Một số cho Người Phụ Nữ là Đức Mẹ
Maria, số khác cho là Mẹ Giáo Hội. Chúng tôi không thấy có gì mâu thuẫn cả, vì
cả hai đều có thể chấp nhận được: Mẹ Maria luôn đồng hành với Giáo Hội trong việc
giao chiến với quyền lực của Satan.
(2)
Giữa dòng giống của rắn và dòng giống người ấy: “Ta sẽ gây mối thù giữa mi và
người đàn bà, giữa dòng giống mi và dòng giống người ấy; dòng giống đó sẽ đánh
vào đầu mi, và mi sẽ cắn vào gót nó.” Tuy luôn phải giao chiến; nhưng Thiên
Chúa đã ngụ ý phần chiến thắng sẽ về phía miêu duệ của Người Phụ Nữ qua việc ám
chỉ “dòng giống đó sẽ đánh vào đầu mi;” và sự vô vọng của rắn “và mi sẽ cắn vào
gót nó.” Miêu duệ của Người Phụ Nữ trước tiên ám chỉ Đức Kitô, và sau đó, những
ai thuộc về Ngài.
2/ Bài
đọc II: Người đã tiền định
cho ta làm nghĩa tử nhờ Đức Giêsu Kitô.
2.1/ Đức
Giêsu Kitô là Adam mới.
(1)
Nguồn gốc của ơn thánh: Tác giả Thư Ephêsô cho chúng ta biết nguồn gốc và ý
nghĩa của ơn thánh, khi ông tuyên xưng: “Chúc tụng Thiên Chúa là Thân Phụ Đức
Giêsu Kitô, Chúa chúng ta. Trong Đức Kitô, từ cõi trời, Người đã thi ân giáng
phúc cho ta hưởng muôn vàn ơn phúc của Thánh Thần.” Ơn thánh phát xuất từ Thiên
Chúa, được ban qua Đức Kitô, nhờ công nghiệp của Người. Ơn thánh cũng chính là
muôn vàn ơn phúc của Thánh Thần: ơn bảy nguồn là nguyên nhân sinh ra mười hai
hoa quả của Thánh Thần.
(2)
Những đặc quyền con người được thừa hưởng: Vì công nghiệp của Đức Kitô qua biến
cố Nhập Thể, Thương Khó và Phục Sinh của Người, con người được thừa hưởng những
đặc ân như sau:
+ Được
trở nên tinh tuyền, thánh thiện: “Trong Đức Kitô, Người đã chọn ta trước cả khi
tạo thành vũ trụ, để trước thánh nhan Người, ta trở nên tinh tuyền thánh thiện,
nhờ tình thương của Người.”
+ Được
trở nên các nghĩa tử của Thiên Chúa: “Theo ý muốn và lòng nhân ái của Người,
Người đã tiền định cho ta làm nghĩa tử nhờ Đức Giêsu Kitô.”
+ Được
ngợi khen Thiên Chúa: “Để ta hằng ngợi khen ân sủng rạng ngời, ân sủng Người
ban tặng cho ta trong Thánh Tử yêu dấu.”
2.2/ Đức
Kitô mang lại vinh quang cho con người: Vì sự sa ngã của ông Adong, con người bị luận phạt và bị chết; nhưng
nhờ sự tuân phục của Đức Kitô vào Thiên Chúa, con người được tha thứ mọi tội,
được hưởng tràn đầy ơn thánh, và được sống muôn đời. Đây là Kế Hoạch Cứu Độ của
Thiên Chúa có từ trước muôn đời, chỉ được mặc khải cho con người khi Đức Kitô
xuống thế. Tác giả Thư Ephêsô diễn giải như sau: “Thiên Chúa là Đấng làm nên mọi
sự theo quyết định và ý muốn của Người, đã tiền định cho chúng tôi đây làm cơ
nghiệp riêng theo kế hoạch của Người, để chúng tôi là những người đầu tiên đặt
hy vọng vào Đức Kitô, chúng tôi ngợi khen vinh quang Người.”
3/
Phúc Âm: Đức Kitô nhập thể
nhờ lời thưa “Xin Vâng” của Đức Trinh Nữ Maria.
3.1/
Thiên Chúa chọn Maria làm Mẹ Đấng Cứu Thế: Trước tiên, chúng ta cần xác định câu 26 trong trình thuật hôm
nay là Lời Giới Thiệu tổng quát của Luca trước khi đi vào chi tiết của biến cố
Truyền Tin. Điều này giúp chúng ta tránh được việc thắc mắc: Tại sao Mẹ trả lời
“không biết đến chuyện vợ chồng” trong câu 34, lại còn “đã thành hôn với một
người tên là Giuse” trong câu 26.
Có thể
nói hầu hết các danh hiệu của Đức Mẹ mà Giáo Hội tuyên xưng qua các thời đại,
có nguồn gốc trong các chi tiết của biến cố Truyền Tin:
(1) Mẹ
Maria là Đấng đầy tràn ân sủng và Thiên Chúa luôn ở cùng Mẹ, như lời sứ thần
Gabriel chào Đức Mẹ: “Mừng vui lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Đức Chúa ở cùng bà.”
(2) Mẹ
Maria luôn đẹp lòng Thiên Chúa: Sứ thần nói: “Thưa bà Maria, xin đừng sợ, vì bà
đẹp lòng Thiên Chúa.” Điều này chứng tỏ Mẹ luôn sạch tội.
(3) Mẹ
Maria là Mẹ Thiên Chúa: “Và này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt
tên là Giêsu. Người sẽ nên cao cả, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao.” Hiển
nhiên Mẹ là Mẹ Thiên Chúa, vì Chúa Giêsu là Con Đấng Tối Cao.
(4) Mẹ
là người đem lời Thiên Chúa hứa với các tổ phụ tới chỗ thành tựu: “Đức Chúa là
Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngai vàng vua David, tổ tiên Người. Người sẽ trị vì
nhà Jacob đến muôn đời, và triều đại của Người sẽ vô cùng vô tận.”
3.2/
Xung đột giữa ý của Thiên Chúa và của Maria: Khi được biết ý của Thiên Chúa qua sứ thần Gabriel, Mẹ
Maria cũng trình bày cho sứ thần ý muốn của Mẹ là muốn sống cuộc đời thánh hiến:
“Việc ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng!” Sứ thần mặc
khải cho Mẹ Maria biết cuộc thụ thai kỳ diệu, không giống như bất cứ cuộc thụ
thai nào trong lịch sử nhân loại: “Thánh Thần sẽ ngự xuống trên bà, và quyền
năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi
là Con Thiên Chúa.”
Điều
này có nghĩa Mẹ mang thai mà vẫn còn đồng trinh, như đã được tiên báo trước bởi
tiên tri Isaiah 7:14, và được nhắc lại bởi Matthew 1:23. Thánh Luca xác định điều
này bằng chứng từ của sứ thần Gabriel: “Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là
không thể làm được.” Nếu Thiên Chúa có thể cho một người sinh con trong lúc tuổi
gìa như Abraham và Sarah, như mẹ của Thủ-lãnh Sampson, như mẹ của Tiên-tri
Samuel, hay như Zachariah và Elisabeth trong trình thuật hôm nay, Ngài cũng có
thể làm cho Mẹ Maria mang thai con của Ngài và vẫn đồng trinh.
3.3/ Lời
thưa “Xin Vâng” của Đức Maria: Câu
trả lời của Mẹ dạy chúng ta hai điều: Thứ nhất là thái độ khiêm nhường của Mẹ
Maria khi nói với sứ thần: “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa!” Thứ hai là thái độ
vâng lời làm theo ý Chúa của Mẹ Maria: “xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần
nói.” Với hai thái độ thích đáng này, Mẹ đã cưu mang Đức Kitô và khai mào kỷ
nguyên cứu độ cho nhân loại.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Hậu
quả của tội lỗi là do lòng kiêu ngạo và sự bất tuân lệnh Thiên Chúa của ông
Adong và bà Evà. Chúng ta phải cố gắng hết sức khử trừ hai tội nguy hiểm này.
– Hiệu
quả của ơn phúc tuôn tràn trên con người là do tình thương của Thiên Chúa, sự
khiêm nhường và làm theo thánh ý Thiên Chúa của Đức Kitô và Mẹ Maria.
–
Chúng ta vẫn còn đang phải chiến đấu với Satan và đồng bọn của hắn, vì đó là mối
thù truyền kiếp; nhưng chúng ta được hứa sẽ chiến thắng, nếu chúng ta khiêm nhường
và làm theo thánh ý Thiên Chúa như Đức Kitô và Mẹ Maria.
Linh
mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
09/12/2019 – THỨ HAI TUẦN 2 MV
ĐỨC MA-RI-A VÔ NHIỄM NGUYÊN TỘI
Lc 1,26-38
TINH TUYỀN NHƯ MẸ
Sứ thần đáp: “Thánh Thần sẽ ngự xuống trên
bà, và quyền năng Đấng Tối Cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, Đấng Thánh sắp sinh
ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa.” (Lc 1,35)
Suy niệm: Giữa muôn
vàn ơn phúc Chúa ban cho Đức Ma-ri-a, thì đặc ân đầu tiên làm tiền đề cho mọi đặc
ân khác, đó là ơn Vô Nhiễm nguyên tội. Mẹ không mắc một vết nhơ tội lỗi nào, dù
là tội riêng mình hay là tội nguyên tổ, bởi vì Mẹ luôn có Chúa ở cùng. Các
thánh giáo phụ nhận định rằng: Có lẽ nào Thiên Chúa toàn năng lại không chuẩn bị
cho Con Một của Ngài một cung lòng xứng đáng để nhập thể? Có lẽ nào Thiên Chúa
vô cùng thánh thiện lại để cho Mẹ Đấng Cứu Thế bị vấy nhơ tội lỗi dù chỉ là
trong một thoáng chốc? Mẹ thực sự vô nhiễm nguyên tội, vì chỉ có thế lời thiên
sứ chào kính mới đích thực có ý nghĩa: “Kính chào Bà đầy ân sủng. Đức Chúa ở
cùng Bà.”
Mời Bạn: Ngày nay
chúng ta sống trong môi trường ô nhiễm, từ vật chất đến tinh thần. Làm sao để
chúng ta “miễn nhiễm” giữa môi trường ô nhiễm đó? Làm sao để chúng ta thanh luyện
và thánh hoá nó? Noi gương Mẹ, chúng ta sống Lời Chúa bằng cách liêm chính
trong công việc, đứng đắn trong làm ăn, ngay thẳng trong thi cử, trung thủy
trong tình yêu… để thực sự “trở nên tinh tuyền, thánh thiện” (Ep 1,4), hầu làm
chứng cho Chúa giữa lòng đời hôm nay.
Sống Lời Chúa: Nhờ
bí tích Thánh Tẩy chúng ta cũng được khỏi tội nguyên tổ. Noi gương Mẹ, quyết
luôn nói không với tội, và biết mau sám hối, làm hoà với Chúa mỗi khi trót sa
phạm tội lỗi.
Cầu
nguyện: Lạy
Chúa, xin giúp con đủ sức chống lại mọi cái xấu và cương quyết không phạm tội để
bảo toàn phần rỗi đời đời của con. Amen.
(5
Phút Lời Chúa)
Đấng đầy ân sủng (09.12.2019 – Thứ Hai – Đức Mẹ Vô nhiễm
nguyên tội)
Suy
niệm:
Ngày 25-3-1858 tại Lộ Đức, Đức Mẹ lại hiện ra cho
Bernadette,
một cô bé mười bốn tuổi, nhà nghèo, quê mùa.
Vào lần hiện ra thứ mười sáu, khi cô gặng hỏi tên của
Bà đẹp,
Bà đã trả lời: Que soy era Immaculada Conception,
Ta là sự Thụ thai vô nhiễm.
Một câu trả lời khó hiểu và khó nhớ đối với một cô
bé ít học.
Dĩ nhiên cô không hề biết rằng bốn năm trước đó,
Đức Piô IX đã công bố tín điều Đức Maria Vô Nhiễm
nguyên tội.
Mừng lễ Đức Maria Vô nhiễm là mừng lễ một con người,
một phụ nữ.
Thiên Chúa muốn Con Một của mình làm người trăm phần
trăm,
nên cần tuyển một phụ nữ để sinh ra người Con ấy.
Maria chính là người được chọn, hoàn toàn như một ân
huệ.
Khi chọn Maria, Thiên Chúa đã ban cho Mẹ mọi sự tốt
đẹp nhất có thể,
vì ơn gọi quá vĩ đại là làm Mẹ Con Thiên Chúa.
Maria được Thiên Chúa bao bọc và bảo vệ bằng ân sủng
tuyệt vời.
Ngài cho Mẹ được hưởng trước công nghiệp của Người
Con,
nên gìn giữ Mẹ khỏi vết nhơ của nguyên tội.
Mừng lễ Vô nhiễm là mừng lễ một con người, một phụ nữ,
ngay từ giây phút đầu tiên được thụ thai,
đã trọn vẹn và tuyệt đối nằm trong bàn tay yêu
thương của Thiên Chúa.
Khi nói Mẹ không nhiễm vết nhơ của nguyên tội
là chỉ mới nêu lên một khía cạnh có phần tiêu cực.
Theo Công Đồng Vaticanô II, từ giây phút hiện diện đầu
tiên của cuộc sống,
Mẹ đã được rạng ngời một sự thánh thiện hoàn toàn độc
nhất vô nhị.
Giáo Hội Đông Phương gọi Mẹ là Đấng toàn thánh
(panagia).
Sự thánh thiện của Mẹ đã được sứ thần Gabrien diễn tả
qua lời chào :
“Mừng vui lên, hỡi Đấng được đầy ân sủng, Đức Chúa ở
cùng Bà.”
Maria được Thiên Chúa ban đầy tràn ân sủng,
nghĩa là được Thiên Chúa yêu thương, và được đẹp
lòng Thiên Chúa,
từ trước khi Mẹ nói tiếng Xin Vâng.
Nhưng ân sủng không bóp chết tự do và trách nhiệm.
Mẹ đã đáp lại tình yêu đó với sự mở ra không ai sánh
bằng.
Tiếng Xin Vâng trên môi của cô thiếu nữ Maria
là cử chỉ đón lấy Đấng Cứu Độ vào đời mình, vào lòng
dạ mình.
Maria đã suốt đời trung tín với tiếng Xin Vâng đầu
tiên
bằng việc nói muôn tiếng Xin Vâng khác cho đến tận
thập giá.
Những gì Mẹ Maria được hưởng, chúng ta cũng được
chung phần.
Chúng ta cũng được chọn, được tẩy xóa tội nguyên tổ,
được ban ơn.
Chúng ta cũng được mời gọi đáp lại bằng những tiếng
Xin Vâng nho nhỏ.
Sống Mùa Vọng là để cho Con Thiên Chúa đi vào đời
mình.
Như Đức Maria, chúng ta được mời gọi cưu mang Con
Thiên Chúa,
làm cho Ngài lớn lên mỗi ngày và sinh Ngài ra cho thế
giới.
Chúng ta cũng muốn cưu mang Giêsu với trái tim và cuộc
đời vô nhiễm.
Xin Chúa cho chúng ta được chia sẻ ơn Vô Nhiễm giữa
cuộc đời ô nhơ.
Cầu
nguyện:
Lạy Đức Trinh Nữ Maria, Mẹ Thiên Chúa,
xin gìn giữ nơi con quả tim của trẻ thơ
tinh tuyền và trong ngần như dòng suối.
Xin ban cho con quả tim đơn sơ,
mau quên những nỗi buồn phiền.
Một quả tim hào hiệp dám hiến thân,
dịu dàng để cảm thông.
Một quả tim trung thành và quảng đại,
không quên ơn, không báo oán.
Xin tạo cho con quả tim hiền từ và khiêm tốn,
yêu mà không mong được yêu lại,
hân hoan xóa mình đi
để Con của Mẹ có chỗ trong lòng người khác.
Một quả tim vĩ đại và bất khuất,
không khép lại trước những kẻ vô ơn,
không chán nản trước người lạnh nhạt.
Một quả tim khắc khoải
lo tìm vinh danh Chúa Giêsu Kitô,
quả tim mang vết thương vì yêu Ngài,
vết thương chỉ lành
khi được sống với Ngài trên trời.
Amen.
Lm.
Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
9
THÁNG MƯỜI HAI
Linh
Hồn Tôi Nhảy Mừng Trong Chúa
Nỗi
chờ mong của Đức Nữ Trinh, Đấng “được sủng ái giữa các người phụ nữ” (Lc 1,42),
đúc kết tất cả niềm hy vọng mà Dân Thiên Chúa đã đặt vào các lời hứa được trao
cho các tổ phụ. Và xuyên qua dân Israel, niềm hy vọng của toàn thể nhân loại được
kết đọng lại trong nỗi chờ mong vĩ đại này.
Chúng
ta cũng hãy trân trọng thái độ chờ mong trong đức tin của Đức Maria, một đức
tin cắm rễ sâu trong lịch sử dân tộc và trong niềm hy vọng của toàn thể loài
người. Chúng ta hãy nắm vững ý nghĩa của nó khi chúng ta hành trình qua các thế
kỷ. Đó là một con đường được thiết lập vững chắc trên niềm hy vọng cứu độ đến từ
chỉ một mình Thiên Chúa.
Đức
Maria được chúc phúc bởi vì Mẹ tin vào sự hoàn thành những lời Chúa nói cùng Mẹ
(Lc 1,45). Mẹ biết rằng Thiên Chúa sẽ không bỏ lời hứa của Người. Mẹ ‘vui mừng’
và đồng thời Mẹ ‘được chúc phúc’ bởi Thiên Chúa. Hai tình trạng hiện hữu ấy
không thể tách rời – vì cái trước là hệ quả của cái sau.
Lời
chúc phúc, được Thiên Chúa nói lên, luôn luôn là nguồn sự sống và do đó cũng là
nguồn đem lại niềm vui. Trong toàn bộ Thánh Kinh, niềm vui đến xuyên qua việc
trao ban và thông truyền sự sống, cả thể lý lẫn thiêng liêng. Hễ ai được Thiên
Chúa ‘chúc phúc’ bằng sự sống của Ngài, thì người ấy cũng ‘mừng vui’.
Đức
Maria vui mừng chờ mong món quà sự sống. Nhưng chính sự sống ấy cứu độ Mẹ và
làm cho Mẹ mừng vui. Vì sự sống ấy là chính Con Thiên Chúa.
–
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II –
Lm.
Lê Công Đức dịch
từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY
09/12
Đức
Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội
Is
35, 1-10; Lc 5. 17-26
LỜI
SUY NIỆM: Mọi người đều sửng sốt và tôn vinh Thiên
Chúa. Họ kinh hải bảo nhau: “Hôm nay, chúng ta đã thấy những chuyện lạ kỳ!”
Giáo Hội đang dẫn đưa tất cả chúng ta đi vào lễ kính “Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội”
bằng cách cho chúng ta thấy được niềm vui trong Cựu Ước: “Vui lên nào, hỡi sa mạc
và đồng khô cỏ cháy, vùng đất hoang, hãy mừng rỡ trổ bông, hãy tưng bừng nở hoa
như khóm huệ, và hân hoan múa nhảy reo hò.” (Is 35,1-2). Với Đức Mẹ; Sứ thần
Gabrien đã đến với Đức Mẹ: “Mừng vui lên, Hỡi Đấng Đầy Ơn Phước.” (Lc 1,28). Và
với chúng ta ngày hôm nay: “Này anh, anh đã được tha tội rồi.” (Lc 5,20)
Lạy Chúa Giêsu. Trong niềm hân hoan vui mừng kính lễ Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội.
Xin cho chúng con luôn biết chạy đến với Đức Mẹ trong mọi hoàn cảnh sống và hằng
học theo những nhân đức nơi Đức Mẹ. Để làm đẹp lòng Chúa hơn.
Mạnh
Phương
09
Tháng Mười Hai
Thế Nào Là Cầu Nguyện?
Một
chàng thanh niên nọ khao khát sống đời tận hiến và cầu nguyện, đến nỗi anh đã
xa lánh tất cả mọi người và mọi sự, để đến gõ cửa một đan viện nọ… Anh được vị
tu viện trưởng chấp nhận tức khắc.
Trong
những ngày đầu, anh quan sát cách sống của các tu sĩ: Sau những giờ cầu nguyện
lâu dài, tất cả mọi người đều bắt tay vào công việc: người thì cày cuốc, người
thì gặt hái, người thì miệt mài trong công tác dịch thuật. Thấy thế, chàng
thanh niên đâm ra thất vọng. Anh đến trình bày ý nghĩ của mình với đan viện phụ
như sau: “Thưa cha bề trên, con cứ tưởng ở đây chúng ta chỉ có một sinh hoạt
duy nhất đó là cầu nguyện. Ðằng này, con lại thấy các thầy phải vất vả lo cho
những nhu cầu vật chất quá nhiều”. Vị tu viện trưởng mỉm cười gật đầu và nói với
anh: “Có lẽ con có lý… Nếu con cảm thấy việc làm tay chân không cần thiết, thì
con cứ vào phòng đóng cửa lại và tiếp tục cầu nguyện”.
Nghe
thế, chàng thanh niên hớn hở trở về phòng đóng cửa lại và cầu nguyện. Chỉ sau
vài giờ cầu nguyện, anh cảm thấy mệt mỏi, bụng anh cũng cảm thấy cồn cào vì đã
đến giờ ăn trưa. Nhưng chờ mãi mà vẫn không thấy ai đến gọi anh vào nhà cơm,
người thanh niên mới đến hỏi vị đan viện phụ: “Thưa bề trên, hình như hôm nay
các thầy không dùng bữa?”. Cha bề trên mỉm cười đáp: “Các thầy đã ăn cả rồi”.
“Thế sao không ai đến gọi con đi ăn cả?”, người thanh niên hỏi. Cha bề trên mới
trả lời: “Sáng nay con đã chẳng đến nói với cha là chúng ta chỉ có một sinh hoạt
duy nhất là cầu nguyện đó sao? Cha nghĩ rằng các thầy khác lao động nhiều cho
nên cần phải có ăn uống, ngủ nghỉ. Còn con, con muốn sống như các thiên thần,
nghĩa là không làm việc, không ăn uống mà chỉ biết suốt ngày cầu nguyện, cho
nên cha đã dặn các thầy là đừng đến gọi con dùng bữa”.
Nghe
thế, người thanh niên chợt hiểu được thế nào là sống tận hiến, thế nào là cầu
nguyện. Con người không chỉ cầu nguyện bằng nhữg giây phút ưu biệt dành cho
Chúa, mà còn bằng cả những sinh hoạt từng ngày như làm việc, ăn uống, ngủ nghỉ,
giải trí… Cầu nguyện chính là tìm thấy Thánh ý Chúa và Nước Ngài trong cuộc sống
mỗi ngày.
Mùa Vọng
là mùa thức tỉnh.
Chúng
ta cảm thấy được thôi thúc để dành nhiều thì giờ cho việc cầu nguyện hơn. Thánh
Kinh nói: Thiên Chúa đã tạo dựng vũ trụ trong sáu ngày, ngày thứ 7, Ngài nghỉ
ngơi: đó cũng là hình ảnh của đời người. Cuộc sống là một chuỗi làm việc xen lẫn
với nghỉ ngơi. Có một thì giờ cho tất cả mọi sự, có một thì giờ để ngủ nghỉ… Có
những giây phút ưu biệt trong ngày dành cho việc cầu nguyện, có những thời gian
ưu biệt trong năm dành cho việc cầu nguyện. Thời gian ưu biệt ấy không có mục
đích nào khác hơn là để giúp cho con người được tỉnh thức hơn, được sẵn sàng
hơn, được tươi mát hơn để gặp gỡ Chúa trong từng phút giây của cuộc sống, trong
mọi sinh hoạt hằng ngày.
Cuộc
sống cần có tổ chức, cần có những ngăn kéo, nhưng những ngăn kéo ấy phải được
thông thương với nhau. Ngăn kéo của sự cầu nguyện phải được liên kết với ngăn
kéo của những sinh hoạt hằng ngày. Ngăn kéo của những sinh hoạt hằng ngày phải
được nối liền với ngăn kéo của sự cầu nguyện.
Tổ chức
cuộc sống như thế tức là biến tất cả cuộc sống thành một lời cầu nguyện. Lời cầu
nguyện triền miên ấy có những phách mạnh dành cho những giây phút thân mật chuyện
vãn với Chúa, nhưng những phách mạnh ấy chỉ được làm nổi bật nhờ những âm thầm
gặp gỡ Ngài trong từng sinh hoạt, trong từng biến cố của cuộc sống.
(Lẽ
Sống)
Lectio
Divina: Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội
Thứ Hai, 09 tháng 12 năm 2019
Truyền
Tin cho Đức Trinh Nữ Maria
Lc 1:26-38
1. Bài
Đọc
a) Lời
nguyện mở đầu
Vui
mừng lên, hỡi Đức Trinh Nữ Maria,
Ngôi
sao của nhà Giacóp đã xuất hiện,
Hôm
nay lời Kinh Thánh được hoàn thành;
Chúa
đến như đám mây đầy hứa hẹn.
Thiên
Chúa của chúng ta đang đến, Người không ở trong im lặng;
Hãy
chú ý đến lời chào mừng của Người.
Lời từ
môi Người thật ngọt ngào,
Cao
quý thay trái tim Người.
Nó tỏa
sáng như đôi cánh bồ câu
Lễ phục
của sứ giả Ngài,
Như
làn gió nhẹ mùa hè ngự xuống trên Chúa,
Đầy hứa
hẹn, là điều an ủi.
Thiên
Chúa của chúng con hiển thị dũng lực của Ngài,
Trong
thân xác anh em, Người tìm thấy nghỉ ngơi;
Trong
anh em, Người tìm thấy sự tôn nghiêm,
Hãy
ca tụng Người và yêu mến Người mãi mãi.
Này
kìa, đoàn tùy tùng của Người xuất hiện,
Trước
nhan Ngài, công lý tuần hành.
Người
sẽ chinh phục niềm tự hào của người dũng mãnh,
Và
ban khí lực cho kẻ khiêm nhu.
Người
sẽ lan tỏa lòng thương xót của mình
Trên
những kẻ kính sợ danh Người;
Người
tôi tớ khiêm hạ của Thiên Chúa,
Đan dệt
những lời ca ngợi Tình Yêu của Chúa.
b) Tin
Mừng:
Lc
1:26-38
26 Khi ấy, thiên thần Gabriel được
Chúa sai đến một thành xứ Galilêa, tên là Nagiarét, 27 đến
với một trinh nữ đã đính hôn với một người tên là Giuse, thuộc chi họ Đavít,
trinh nữ ấy tên là Maria. 28 Thiên thần vào nhà trinh nữ
và chào rằng: “KÍnh chào trinh nữ đầy ơn phúc, Thiên Chúa ở cùng
trinh nữ!” 29 Nghe lời đó, trinh nữ bối rối và tự hỏi lời
chào đó có ý nghĩa gì. 30Thiên thần liền
thưa: “Maria đừng sợ, vì đã được ơn nghĩa với Chúa. 31 Này
trinh nữ sẽ thụ thai, hạ sinh một con trai và đặt tên là Giêsu. 32 Người
sẽ nên cao trọng và được gọi là Con Đấng Tối Cao. Thiên Chúa sẽ ban
cho Người ngôi báu Đavít tổ phụ Người. 33 Người sẽ cai trị
đời đời trong nhà Giacóp và triều đại Người sẽ vô tận.” 34 Nhưng
Maria thưa với thiên thần: “Việc đó xảy đến thế nào được, vì tôi
không biết đến người nam?” 35 Thiên thần
thưa: “Chúa Thánh Thần sẽ đến với trinh nữ và uy quyền Đấng Tối Cao
sẽ bao trùm trinh nữ. Vì thế Đấng trinh nữ sinh ra sẽ là Đấng Thánh
và được gọi là Con Thiên Chúa. 36 Và này, Isave, chị họ
trinh nữ cũng đã thụ thai con trai trong lúc tuổi già và nay đã mang thai được
sáu tháng, người mà thiên hạ gọi là son sẻ; 37 vì không có
việc gì mà Chúa không làm được.” 38 Maria liền
thưa: “Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng như lời thiên thần truyền.” Và
thiên thần cáo biệt trinh nữ.
c) Giây
phút thinh lặng cầu nguyện:
Để Lời
Chúa có thể thấm nhập vào lòng và soi sáng đời sống chúng ta.
2. Suy
Niệm
a) Chìa
khóa để hướng dẫn bài đọc:
Dù rằng
chúng ta lần nữa lại chọn các chủ đề của các thánh Mátthêu và Máccô, Tin Mừng
theo thánh Luca là tác phẩm nguyên bản dưới nhiều khía cạnh. Thánh sử
đã chèn vào lời tường thuật của ông các tài liệu mới liên quan đến các câu chuyện
Tin Mừng khác. Trong hai chương đầu tiên nói về thời thơ ấu của Chúa
Giêsu, thánh Luca theo truyền thống của người Do Thái, với nhiều dẫn đoạn tham
khảo trực tiếp và gián tiếp về các sách Cựu Ước. Thần học, thuyết biểu
tượng và toàn bộ câu chuyện về thời thơ ấu của Chúa Giêsu đặt căn bản trong thế
giới người Do Thái, khác với nhiều câu Kinh Thánh của thế gian và tư tưởng Hy Lạp. Tác
giả Phúc Âm đặt khởi đầu câu chuyện của mình trong môi trường của “anawim”,
những người nghèo khó của Chúa, đó là những người chịu quy phục với lòng vị tha
cho Thánh Ý của Thiên Chúa, vững chãi trong đức tin rằng Chúa sẽ ban ơn cứu rỗi
cho họ trong thời gian thích hợp. Đối với những kẻ nghèo khó,
Chúa hứa sẽ sai Đấng Cứu Thế đến để mang lại tin vui cho những kẻ đau buồn,
băng bó những tấm lòng tan nát, công bố lệnh ân xá cho kẻ bị giam cầm, phóng
thích cho những tù nhân, công bố một năm hồng ân của Đức Giavê và một ngày báo
phục của Thiên Chúa chúng ta; yên ủi mọi kẻ khóc than, tặng cho những kẻ khóc
than ở Xi-on…” (Is 61:1 và các câu tiếp theo). Lời hứa này của Thiên
Chúa được thực hiên nơi Đức Giêsu thành Nagiarét là người đang bước vào “Hội Đường
như Người vẫn quen làm trong ngày Sabbát” (Lc 4:16) công bố rằng lời hứa của
Thiên Chúa được loan báo bởi tiên tri Isaia “hôm nay đã được ứng nghiệm” (Lc
4:21) trong Người. Chỉ có “những người nghèo hèn”
mới có thể chấp nhận Tin Mừng về ơn cứu độ từ Con của ông thợ mộc Giuse và bà
Maria (Lc 4:22; Mt 13:53-58; Mc 6:1-5; Ga 1:45), những người khác thì rất tiếc
là lại cảm thấy chướng tai gai mắt bởi vì Người. Đấng Cứu Thế thì
khiêm nhu và tử tế, “miệng Người” thốt ra “những lời ân sủng” (Lc 4:22), và đây
là lý do tại sao để tiếp nhận Người, người ta cần phải chuẩn bị bản thân, đi
vào chính mình để tiếp nhận Đấng Được Hứa của nhà Israel. Đây là lý
do tại sao Thiên Chúa nhắc nhở bằng các phương tiện của vị Tiên
Tri: “Hãy tìm kiếm Đức Chúa, hỡi tất cả các bạn khiêm tốn của trái đất,
là Đấng chấp hành các mệnh lệnh. Hãy tìm kiếm sự công chính, hãy tìm
kiếm sự khiêm nhường: may ra bạn sẽ tìm được nơi trú ẩn, trong Ngày
thịnh nộ của Đấng Giavê” (Xp 1:3).
Trong
bối cảnh này, “Khi bà Isave có thai được sáu tháng, thì Thiên Chúa sai sứ thần
Gabriel đến một thành miền Galilê, gọi là Nagiarét, gặp một Trinh Nữ đã đính
hôn với một người tên là Giuse, thuộc dòng dõi Đavít. Trinh nữ ấy
tên là Maria” (Lc 1:26-27). Đức Trinh Nữ này là một trong những “người
nghèo hèn” mà Chúa mặc khải ơn cứu độ của mình. Cùng với bà
cũng có hai “người nghèo hèn khác đã luống tuổi” (Lc 1:7), “một
thày tư tế tên là Giacaria” và “bà Isave là người hiếm hoi” và vì thế đã không
có con (Lc 1:5-7). Cũng với hai kẻ bị hổ nhục này (St 30:33;
1Sm1:5-8; 1Sm 6:23; Hs 9:11) ơn cứu rỗi của Chúa được công bố. Thật
không may tại Giêrusalem, trong Đền Thờ, đang khi lo việc tế tự, nơi của sự mặc
khải, của quyền năng và vinh hiển của Thiên Chúa, Tin Mừng này đã không được chấp
nhận bởi người tư tế (Lc 1:8-23). Nhưng Lời Chúa không bị ràng buộc
và không thể bị giới hạn. Trên thực tế, Đấng Thánh của nhà Israel
phán: “Cũng như mưa với tuyết sa xuống từ trời, không trở về trời nếu
chưa thấm xuống đất, chưa làm cho đất phì nhiêu và đâm chồi nẩy lộc, cho kẻ
gieo có hạt giống, cho người đói có bánh ăn, thì Lời Ta cũng vậy, một khi xuất
phát từ miệng Ta, sẽ không trở về với Ta nếu chưa đạt kết quả, chưa thực hiện ý
muốn của Ta, chưa chu toàn sứ mạng Ta giao phó” (Is 55:10-11). Đây là lý
do tại sao bà Isave “tuy đã già rồi, mà cũng đang cưu mang một người con trai
và, bà ấy là người vẫn bị mang tiếng là hiếm hoi, mà nay đã có thai được sáu
tháng. Vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được” (Lc
1:36-37). Đây cũng sẽ là sự kiện dành cho Đức Maria như một dấu chỉ
“quyền năng của Đấng Tối Cao” (Lc 1:35) sẽ ngự xuống và rợp bóng trên bà, vì thế,
Đấng Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa qua quyền năng của Chúa
Thánh Thần sẽ “ngự” xuống trên bà (Lc 1:34-35). Con Trẻ sẽ được đặt
tên là Giêsu, “Người sẽ nên cao trọng và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao; Đức
Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu của vua Đavít, tổ tiên Người; Người
sẽ cai trị Nhà Giacóp đến muôn đời và triều đại Người sẽ vô cùng vô tận” (Lc
1:31-33). Những lời này của thiên thần lặp lại hoặc gợi lại lời Chúa
phán với vua A-khát: “Chính Chúa Thượng sẽ ban cho các ngươi một dấu: Này
đây, người trinh nữ sẽ mang thai, sinh hạ con trai, và đặt tên là Emmanuen (Is
7:14).
Đó là
lý do tại sao khi Gioan Tẩy Giả còn là bào thai, đó là “trong tháng thứ sáu”
(Lc 1:26) Tin Mừng đã được nhận “tại một thành miền Galilê, gọi là Nagiarét”
(Lc 1:26) bởi một thiếu nữ, một “trinh nữ đã được hứa hôn” (Lc
1:27). “Nagiarét” và “Đức Maria” thì đối lại với “Giêrusalem” và
“thày tư tế”; cũng giống như câu: “ông đi vào trong” với chữ “đền thờ”. Chúa
tỏ mình ra ở những nơi khiêm tốn và được chấp nhận bởi những kẻ khiêm nhu mà từ
nơi đó, theo sự đánh giá của người ta, “làm sao có cái gì mà hay được” (Ga
1:45). Đức Maria được kêu mời vui mừng: “Hãy vui mừng
lên, hỡi Đấng đầy ân sủng, Thiên Chúa ở cùng bà” (Lc 1:28). Sự hiện
diện của Chúa ở giữa dân của Người là dịp để vui mừng vì sự hiện diện của Chúa
mang đến ơn cứu rỗi và ân sủng. Lời mời gọi của thiên thần được gửi đến
toàn thể Dân của Thiên Chúa trong con người của Đức Maria. Đó là lý
do tại sao, toàn thể Dân Chúa được mời gọi vui mừng, hân hoan trong Chúa, Đấng
Cứu Độ của họ. Đó là niềm vui Đấng Thiên Sai được công bố cho tất cả
mọi người: “Dân Xi-on, hãy reo hò mừng rỡ, vì giữa ngươi, Đức Thánh
của Israel quả thật là vĩ đại” (Is 12:6); “Reo vui lên, hỡi thiếu nữ Xi-on, hò
vang dậy đi nào, nhà Israel hỡi! Hỡi thiếu nữ Giêrusalem, hãy nức
lòng phấn khởi. Án lệnh phạt ngươi, Đức Chúa đã rút lại, thù địch của
ngươi, Người đã đẩy lùi xa. Đức Vua của Israel đang ngự giữa ngươi, chính
là Đức Chúa. Sẽ chẳng còn tai ương nào khiến ngươi phải sợ…” (Xp
3:14-15); “Hỡi con gái Xi-on, hãy vui sướng reo hò, vì này Ta đang đến để ở lại
giữa ngươi” (Dcr 2:14).
Việc
thụ thai của Chúa Giêsu là một sự kiện mới mẻ, tính ưu việt của sự tạo dựng
tương lai mới đã mang lại bởi quyền năng tác tạo của Thiên Chúa, Đấng đến để gặp
gỡ với việc bất khả thụ thai của Đức Maria bởi vì bà không biết đến việc vợ chồng
(Lc 1:34). Uy quyền của Đấng Tối Cao bao phủ trên Đức Maria gợi nhớ
lại cột mây đi theo với đoàn lũ dân chúng trong sa mạc vào ban ngày (Xh 13:22),
cũng bao phủ Núi Sinai tỏ lộ Vinh Quang của Chúa trong sáu ngày (Xh 19:16;
24:17). Và cũng là dấu hiệu sự che chở của Thiên Chúa, được mở rộng
đến người công chính là kẻ kêu cầu đến Danh Thánh Chúa và đặt mình trong bàn
tay Thiên Chúa trong lúc bị thử thách (Tv 17:8; 57:2; 140:8). Trong
thời gian tạo dựng, Thần Khí Chúa thổi trên mặt nước, là dấu hiệu quyền năng
tác tạo của Lời Thiên Chúa (St 1:2).
Thiên
Chúa vượt trội mọi khả năng của con người, không có điều gì là không thể làm được
đối với Thiên Chúa (Lc 1:47; St 18:14; Gr 32:27). Trước mặt Chúa của
hân hoan, của sự sống và ơn cứu rỗi, Đức Maria chấp nhận lời sáng tạo và phát
sinh của Chúa: “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho
tôi như lời sứ thần nói” (Lc 1:38).
b) Một
vài câu hỏi để hướng dẫn cho sự suy niệm và thực hành của chúng ta:
- Chúa tỏ mình ra cho “những kẻ
nghèo hèn (anawim)” của dân Người. Theo bạn,
ai là những người nghèo hèn đương thời ở giữa chúng ta?
- Nhiều lần, chúng ta cảm thấy
rằng mình đang ở trong một thế giới thù địch với sự mặc khải của Thiên
Chúa. Cũng có vẻ như Chúa đã trở nên im lặng, rằng Người không còn mặc
khải Lời Chúa ban sự sống nữa. Điều này có đúng không? Nếu
Người vẫn nói với chúng ta, tôi có thể tìm thấy Lời hằng sống của Người ở
đâu? Làm thế nào để tôi có thể chấp nhận nó?
- Quyền năng của sự dữ dường
như bao phủ thế giới của chúng ta không ngừng nghỉ. Các
phương thức đa dạng của áp bức dường như cũng chính là để đàn áp Thiên Chúa của
sự hân hoan, của sự tự do, của lòng thương xót. Đâu là thái độ của bạn
trước thực tế này? Bạn có cảm thấy rằng đoạn Tin Mừng hôm nay linh ứng
cho bạn một thái độ công chính trước một tình huống không thể được không?
- Đặc tính thái độ của Đức
Maria là gì? Điều này có cho thấy một việc gì đó trong chính đời sống
của bạn không?
3. Cầu
nguyện
a) Bài
Ca Ngợi Khen của Đức Maria:
Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa,
Thần
trí tôi hớn hở vui mừng
Vì
Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.
Phận
nữ tỳ hèn mọn,
Người
đoái thương nhìn tới;
Từ
nay, hết mọi đời
Sẽ
khen tôi diễm phúc.
Đấng
toàn năng đã làm cho tôi
Biết
bao điều cao cả,
Danh
Người thật chí thánh chí tôn!
Đời nọ
tới đời kia,
Chúa
hằng thương xót những ai kính sợ Người.
Chúa
giơ tay biểu dương sức mạnh,
Dẹp
tan phường lòng trí kiêu căng.
Chúa
hạ bệ những ai quyền thế,
Người
nâng cao mọi kẻ khiêm nhường.
Kẻ
đói nghèo, Chúa ban của đầy dư,
Người
giàu có, lại đuổi về tay trắng.
Chúa
độ trì Israel, tôi tớ của Người,
- Như
đã hứa cùng cha ông chúng ta -
Vì
Người nhớ lại lòng thương xót
Dành
cho tổ phụ Abraham
Và
cho con cháu đến muôn đời.
b) Giây
phút thinh lặng cầu nguyện
4. Chiêm
Niệm
[Trong
chiêm niệm], trên thực tế, đối với những người mạnh khỏe nó ban cho người ta nhớ
lại khi họ ước muốn được ở lại với chính mình, để cần mẫn nuôi dưỡng những mầm
đức hạnh và trau dồi bản thân, một cách hạnh phúc, từ những hoa trái của Thiên
Đàng. Ở đây con mắt của cái nhìn thanh thản, được chuộc lại, nó tạo
thành những vết thương cho người phối ngẫu với tình yêu, và qua đó sự trong
sáng và tinh tuyền của Thiên Chúa được nhìn thấy. Ở đây là sự thực
hành thời gian nghỉ ngơi khó nhọc và việc nghỉ ngơi trong hoạt động yên
tĩnh. Tại đây, bởi vì những mệt mỏi của sự đấu tranh, Thiên Chúa ban
cho các vận động viên của Người phần thưởng mong ước, đó là, sự bình an
mà thế gian thờ ơ, và niềm hân hoan trong Chúa Thánh Thần.
Đây
là bà Ra-khen người đang đi đến, một khía cạnh đẹp, mà ông Giacóp, mặc dù hiếm
muộn, được yêu mến nhiều hơn Lia, chắc chắn rằng dồi dào hơn nhưng qua đôi mắt
mờ. Thật ra, những người con của chiêm niệm ít liên quan hơn đến những
người của hành động; tuy nhiên, Giuse và Bengiamin, được cha yêu nhiều hơn các
anh em khác.
Đây
là phần tốt nhất mà Đức Maria đã chọn và không ai có thể lấy đi được.
(Trích
thư của Thánh Bruno gửi Rudolph il Verde).







Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét