04/10/2025
Thứ Bảy đầu tháng, tuần 26 thường niên.
Thánh Phanxicô Assisi.
Lễ nhớ.
* Thánh
nhân sinh năm 1182 tại Assisi. Từ ngày trở lại, gặp Chúa Kitô ở nhà thờ thánh
Đa-mi-a-nô cho tới ngày từ trần ở Poóc-ti-un-cu-la (1226), thánh nhân -con người
được mệnh danh là Người Nghèo thành Assisi- cùng với các anh em tu
sĩ của mình sống nghèo khó, rảo khắp nơi loan báo tình yêu của Thiên Chúa. Người
cũng đặt nền tảng cho ngành nữ đan sĩ của Dòng và huynh
đoàn giáo dân hãm mình. Người còn tha thiết với việc giảng thuyết cho
những người chưa tin.
Suốt đời,
thánh nhân không có bận tâm nào khác ngoài mối bận tâm theo Đức Giêsu trong
tinh thần vui tươi, đơn sơ, tha thiết phục vụ Hội Thánh và dịu dàng yêu thương
mọi người.
Bài Ðọc I: (Năm I) Br 4, 5-12. 27-29
“Ðấng
đã giáng họa trên các con, chính Người sẽ đem lại cho các con sự vui mừng”.
Trích sách
Tiên tri Barúc.
Hỡi dân
Thiên Chúa, Israel đáng ghi nhớ, hãy vững lòng. Các ngươi bị bán cho dân ngoại
không phải để bị tiêu diệt, nhưng bởi các ngươi đã trêu chọc cơn thịnh nộ Thiên
Chúa, nên các ngươi bị trao phó cho quân thù. Vì chưng, các ngươi đã khiêu
khích Ðấng đã tạo thành các ngươi, là Thiên Chúa đời đời, các ngươi tế lễ cho
ma quỷ, chớ không phải cho Thiên Chúa. Các ngươi đã bỏ quên Thiên Chúa, Ðấng đã
nuôi dưỡng các ngươi, các ngươi đã làm phiền lòng vú nuôi các ngươi là
Giêrusalem.
Nó đã chứng
kiến cơn thịnh nộ của Thiên Chúa, giáng xuống trên các ngươi, và nói rằng: “Hỡi
những kẻ lân cận Sion, hãy nghe đây, vì Thiên Chúa đã đem đến cho ta cơn khóc
lóc cả thể: ta đã nhìn thấy dân ta, con trai, con gái bị lưu đày do Ðấng Hằng Hữu
trừng trị chúng. Ta đã vui mừng nuôi dưỡng chúng, nhưng ta đã khóc lóc phiền muộn
tiễn chúng ra đi. Không một ai hân hoan cùng ta là kẻ goá bụa và âu sầu: tại tội
lỗi con cái ta mà ta đã bị nhiều người lìa bỏ, vì chúng đã lánh xa lề luật
Thiên Chúa.
“Các con
ơi, hãy vững lòng, hãy kêu cầu cùng Chúa: vì Ðấng đã dẫn đưa các con, sẽ nhớ đến
các con. Như lòng các con đã làm cho các con lạc đàng xa Thiên Chúa, thì khi ăn
năn trở lại, các con sẽ tìm kiếm Người gấp mười lần. Vì Ðấng đã giáng hoạ trên
các con, chính Người sẽ đem lại cho các con sự vui mừng vĩnh cửu cùng với ơn cứu
độ”.
Ðó là lời
Chúa.
Ðáp Ca: Tv 68, 33-35.
36-37
Ðáp: Chúa nghe những người cơ khổ (c.
34a).
Xướng: Các bạn khiêm cung, hãy nhìn coi
và hoan hỉ, các bạn tìm kiếm Chúa, lòng các bạn hãy hồi sinh: vì Chúa nghe những
người cơ khổ, và không chê bỏ con dân của Người bị bắt cầm tù. Hãy ngợi khen
Chúa, hỡi trời và đất, biển khơi và muôn vật sống động bên trong! – Ðáp.
Xướng: Vì Thiên Chúa sẽ cứu độ Sion.
Người sẽ tái thiết thành trì của Giuđa, tại đây người ta cư ngụ và chiếm quyền
sở hữu. Con cháu của bầy tôi Chúa sẽ thừa hưởng đất này, và tại đây những người
yêu danh Chúa sẽ định cư.
Alleluia: Tv
118, 34
Alleluia,
alleluia! – Lạy Chúa, xin giáo huấn con, để con tuân cứ luật pháp của Chúa và để
con hết lòng vâng theo luật đó. – Alleluia.
Phúc Âm: Lc 10,
17-24
“Các
con hãy vui mừng vì tên các con đã được ghi trên trời”.
Tin Mừng
Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, bảy
mươi hai ông trở về vui mừng và nói rằng: “Thưa Thầy, nhân danh Thầy thì cả ma
quỷ cũng vâng phục chúng con”. Người bảo: “Ta đã thấy Satan từ trời sa xuống
như luồng chớp. Này Ta đã ban cho các con quyền giày đạp rắn rết, bọ cạp, mọi
quyền phép của kẻ thù, và không có gì có thể làm hại được các con. Dù vậy, các
con chớ vui mừng vì các thần phải vâng phục các con; nhưng hãy vui mừng vì tên
các con đã được ghi trên trời”. Lúc đó, Chúa Giêsu đầy hoan lạc trong Chúa
Thánh Thần, Người nói: “Lạy Cha là Chúa trời đất, Con xưng tụng Cha, vì Cha đã
giấu không cho những người thông thái khôn ngoan biết những điều này, nhưng đã
tỏ cho những kẻ đơn sơ. Vâng, lạy Cha, đó là ý Cha đã muốn thế. – Cha Ta đã
trao cho Ta mọi sự. Không ai biết Chúa Con là ai, ngoài Chúa Cha; cũng không ai
biết Chúa Cha là Ðấng nào, ngoài Chúa Con, và những người được Chúa Con muốn tỏ
cho biết”. Rồi Chúa Giêsu quay lại phía các môn đệ và phán: “Hạnh phúc cho những
con mắt được xem những điều các con xem thấy, vì chưng, Thầy bảo các con: Có
nhiều tiên tri và vua chúa đã muốn xem những điều các con thấy, mà chẳng được
xem, muốn nghe những điều các con nghe, mà đã chẳng được nghe”.
Ðó là lời
Chúa.
Chú giải về Ba-rúc 4,5-12.27-29
Trong đoạn
văn này, Giê-ru-sa-lem được nhân cách hóa thành một góa phụ, vừa than khóc vừa
an ủi con cái đang bị giam cầm. Đó là một thông điệp khích lệ và hy vọng.
Hỡi dân ta, hãy can đảm lên, những
người gìn giữ danh Ít-ra-en!
Ít-ra-en
ban đầu là tên được đặt cho Gia-cốp, nhưng sau này được áp dụng cho những người
thuộc dòng dõi ông. Theo truyền thống, tất cả người Ít-ra-en đều là hậu duệ của mười hai người
con trai của Gia-cốp, mỗi người trong số họ trở thành tộc trưởng của một chi tộc
mang tên mình. Ít-ra-en
đã bị bán cho các dân
tộc ngoại bang không phải với ý định diệt vong, mà là kết quả của việc họ khiêu
khích Đức Chúa Trời của mình. Họ đã chọc giận Đấng Tạo Hóa:
... bằng cách hiến tế cho ma quỷ chứ
không phải cho Đức Chúa Trời.
Toàn bộ lịch
sử của Ít-ra-en,
đặc biệt là sau khi định cư ở Ca-na-an, là một hồ sơ dài về việc thờ ngẫu tượng,
bắt chước các nghi lễ tôn giáo của những người hàng xóm ngoại giáo và đắm chìm
trong đủ loại hành vi vô đạo đức. Họ hoàn toàn quên mất Đức Chúa Trời, Đấng đã
nuôi dưỡng họ và giáng nỗi buồn xuống Giê-ru-sa-lem, Đấng đã nuôi dưỡng họ.
Khi
Giê-ru-sa-lem thấy cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời giáng xuống con cái mình và
thấy chúng bị bắt đi lưu đày ở Ba-by-lôn, bà đã than khóc:
Đức Chúa Trời đã giáng nỗi buồn lớn
trên tôi, vì tôi đã thấy cảnh lưu đày của con trai và con gái tôi, mà Đấng Hằng
Hữu đã giáng xuống trên chúng.
Đó là hình
phạt của Đức Chúa Trời cho vô số sự bất trung của chúng. Giê-ru-sa-lem đã nuôi
dưỡng chúng rất chu đáo và giờ đây:
Tôi đã đuổi chúng đi trong tiếng
khóc than và đau buồn.
Nhưng đó là
kết quả của chính những lựa chọn của chúng. Trải qua nỗi cô đơn khủng khiếp của
một góa phụ bị chính con cái mình bỏ rơi (một điều kinh khủng xảy ra vào thời
đó), bà cầu xin những người hàng xóm đừng hả hê vì bà:
Xin đừng ai vui mừng vì tôi, một
góa phụ và mất mát nhiều người; tôi đã bị bỏ rơi vì tội lỗi của con cái tôi, vì
chúng đã lìa bỏ luật pháp của Đức Chúa Trời.
Trong phần
cuối của bài đọc, Giêrusalem thúc giục con cái mình hãy kêu cầu danh Chúa một lần
nữa:
Hỡi các con, hãy can đảm và kêu cầu
cùng Chúa, vì chính Đấng đã giáng họa xuống các con sẽ nhớ đến các con.
Chính vì sự
lựa chọn của họ mà họ đã xa lìa Chúa; giờ đây, hãy để họ quay trở lại và hết sức
tìm kiếm Người. Chính Thiên Chúa, Đấng đã giáng họa xuống họ vì tội lỗi của họ,
sẽ—nếu họ quay trở lại:
…mang đến cho các con niềm vui vĩnh
cửu với ơn cứu độ của Người.
Chúng ta
luôn phải trả giá cho tội lỗi của mình khi, giống như Người Con Hoang Đàng,
chúng ta lang thang trong cuộc tìm kiếm vô ích hạnh phúc trong lạc thú. Đau khổ
đến từ tội lỗi, vốn luôn là sự vi phạm bản chất của chúng ta, không phải là ý
muốn trực tiếp của Chúa. Đó là kết quả tự nhiên của những lời nói và hành động
xấu xa, gây tổn thương cho chính chúng ta và cho người khác. Nhưng Chúa Cha luôn
chờ đợi, luôn sẵn sàng hòa giải. Chúng ta chỉ cần quay trở lại và sự chào đón nồng
nhiệt nhất đang chờ đón chúng ta.
Chú giải về Luca 10,17-24
Chúng ta
đã thấy ở đầu chương 10 Chúa Giê-su đã sai 72 môn đồ đi đến tất cả những nơi mà
chính Ngài sẽ đến. Hôm nay, chúng ta thấy họ trở về với niềm vui và sự thỏa
lòng:
Lạy Chúa, nhân danh Chúa, ngay cả
ma quỷ cũng phải khuất phục chúng con!
Họ nhận ra
rằng, nhân danh Ngài, họ có thể làm những điều giống như Chúa Giê-su đã làm.
Để đáp lại,
Chúa Giê-su nói với họ:
Ta đã thấy Sa-tan từ trời sa xuống
như một tia chớp.
Quyền lực
của sự dữ đang bị đảo ngược, và điều này một phần là do các môn đệ của Ngài làm việc nhân danh Ngài.
Và Ngài tiếp tục trấn an họ:
Ta đã ban cho các ngươi quyền năng
để đạp lên rắn rết, bọ cạp và mọi quyền lực của kẻ thù, và không gì có thể làm
hại các ngươi.
‘Rắn và bọ
cạp’ có lẽ tượng trưng cho các quyền lực của ma quỷ, vì vậy câu nói này không
nên hiểu theo nghĩa đen và càng không nên bị thử thách (như một số giáo phái ít
người biết đến đã cố gắng làm với những hậu quả bi thảm có thể dự đoán trước!).
Đúng là đối với những môn đệ
tận tụy, không gì thực sự có thể làm hại họ. Về mặt thể chất thì có thể, nhưng
con người thật của họ thì không. Như Phao-lô đã nói, không gì có thể tách chúng
ta khỏi tình yêu của Thiên Chúa, tức là tình yêu mà Thiên Chúa dành cho chúng
ta trong từng khoảnh khắc mỗi ngày.
Sau đó,
Chúa Giê-su nói với các môn đệ lý do thực sự tại sao họ nên hạnh phúc. Không phải
vì họ có quyền năng đặc biệt trên các tà thần, mà là:
...hãy vui mừng vì tên các con đã được
ghi trên trời.
Nói cách
khác, phước lành của họ không đến từ những gì họ có thể làm, mà bởi vì họ đã được
chọn làm khí cụ để Thiên Chúa thực hiện công trình của Người, để biến Vương quốc
thành hiện thực. Đó cũng là nguồn gốc phước lành của chúng ta.
Tiếp theo
là lời cầu nguyện tuyệt đẹp của Chúa Giê-su dâng lên Chúa Cha. Ngài tạ ơn Chúa
Cha vì tất cả những gì đến trong thế gian qua Chúa Giê-su đều được tỏ bày,
không phải cho những người khôn ngoan và vĩ đại của thế gian này, mà cho “những
kẻ bé mọn”, những người mà trong mắt đa số, bị coi là thấp kém:
Cha Ta đã giao phó mọi sự cho Ta,
và không ai biết Con là ai, trừ Cha, hoặc Cha là ai, trừ Con và người nào Con
muốn mặc khải cho.
Và, kể từ
ngày ấy trên bờ hồ, khi Chúa Giê-su gọi bốn người đánh cá đi theo Ngài, Ngài đã
kêu gọi những người rất bình thường đến để biết danh tính của Ngài, lắng nghe sứ
điệp của Ngài và chia sẻ tầm nhìn của Ngài.
Và vì vậy,
Ngài có thể chân thành nói với họ:
Phước cho mắt nào được thấy điều
các ngươi thấy! Vì Ta bảo các ngươi, nhiều tiên tri và vua chúa đã mong ước thấy
điều các ngươi thấy mà không được thấy, nghe điều các ngươi nghe mà không được
nghe.
Tất cả những
điều này cũng áp dụng cho rất nhiều người trong chúng ta. Chúng ta, vì những lý
do chỉ có Chúa mới biết, đã được ban cho sự hiểu biết về Chúa Con. Chúng ta,
thông qua Giáo hội, cũng đã được ban cho một tầm nhìn mà rất nhiều người không
nhận ra—chúng ta đã được nghe Lời Chúa, là Đường dẫn đến chân lý và sự sống.
Dù hiện tại
chúng ta đang phải đối mặt với bất kỳ vấn đề nào, hãy cùng nhau đếm những phước
lành và bày tỏ lòng biết ơn. Và cách duy nhất để làm điều đó là thưa “Xin Vâng”
với Chúa Giê-su và Phúc Âm của Người. Chúng ta hãy bắt đầu làm điều đó ngay bây
giờ.
https://livingspace.sacredspace.ie/o1267g/
Suy niệm: Niềm vui đích thực
Chúa Giêsu
chọn 72 môn đệ và sai họ ra đi rao giảng Tin Mừng; họ gặp nhiều chống đối,
nhưng cũng gặt hái được nhiều thành công. Tin Mừng hôm nay thuật lại rằng sau một
thời gian ra đi rao giảng, các ông hớn hở trở về nói lên niềm vui của mình, vì
đã nhờ quyền năng của Chúa mà xua trừ được ma quỉ, nhưng Chúa Giêsu muốn cho
các ông thấy rằng Ngài đến là để giải phóng con người nô lệ và đưa họ tới tự do
đích thực.
Giải
phóng con người khỏi ách nô lệ và đưa con người vào tự do đích thực, đó là sứ mệnh
mà Giáo Hội tiếp tục thực thi trong thế giới này. Chúng ta có thể nhận ra sứ mệnh
ấy qua diễn văn Ðức Gioan Phaolô II đọc tại trụ sở Liên Hiệp Quốc vào ngày
5/10/1995. Ðức Thánh Cha ghi nhận rằng con người càng ngày càng tìm kiếm tự do
và đây chính là điểm nổi bật của thời đại chúng ta. Sự tìm kiếm tự do ấy đặt nền
tảng trên các quyền phổ quát của con người. Chính vì phản ứng lại những hành vi
man rợ đối với phẩm giá con người, mà chỉ ba năm sau khi thành lập, Liên Hiệp
Quốc đã công bố bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền. Ðây là một gia sản chung của
nhân loại, nó bắt nguồn từ chính bản tính của con người, trong đó có phản ánh
những đòi hỏi khách quan và không thể hủy bỏ được của một luật luân lý phổ
quát.
Sống theo
những khát vọng cao thượng nhất của mình, con người có thể làm được những điều
xem ra vượt quá khả năng của nó. Ðó là sứ điệp chúng ta có thể đọc thấy trong
Tin Mừng hôm nay: các môn đệ ra đi với hai bàn tay trắng, họ không có một khí
giới nào khác ngoài sự siêu thoát và niềm tin vào quyền năng của Chúa Giêsu. Vậy
mà khi nói về những thành quả của họ, chính Chúa Giêsu đã thốt lên: "Ta đã
thấy Satan như tia chớp từ trời rơi xuống". Ðó chính là sức mạnh của những
người mà Chúa Giêsu gọi là những kẻ bé mọn.
Ngày nay,
người Kitô hữu cũng có thể thực hiện được những điều cả thể ấy nếu họ cũng biết
trang bị cho mình một niềm tin vào quyền năng của Chúa, nhất là nếu họ biết sống
theo những khát vọng cao thượng nhất của con người. Những khát vọng đó là gì, nếu
không phải là tự do, công bằng, bác ái, liên đới. Nếu họ thực sự sống theo những
khát vọng thâm sâu ấy và sống tín thác nơi Thiên Chúa ngay cả khi gặp thất bại
khổ đau, lúc đó họ mới có thể hưởng được niềm vui đích thực mà các môn đệ Chúa
Giêsu đã bày tỏ khi gặp lại Ngài.
Ước gì mỗi
người chúng ta luôn nếm được niềm vui đích thực ấy trong cuộc sống hằng ngày.
(‘Mỗi Ngày
Một Tin Vui’)




Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét