Bài diễn văn của Đức Giáo
Hoàng Phanxicô với các nhà cầm quyền dân sự, xã hội dân sự và ngoại giao đoàn
Estonia
Vũ Văn An
25/Sep/2018
Theo tin chính thức của Tòa Thánh, thứ Ba, ngày 25 tháng
9 năm 2018, tại Vườn Hồng của Dinh Tổng Thống Estonia, khi gặp Nữ Tổng Thống,
các viên chức chính phủ và đại diện xã hội dân sự Estonia cùng ngoại giao đoàn,
Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã đọc bài diễn văn sau đây:
Thưa Bà Tổng thống,
Qúi thành viên Chính phủ và Thẩm quyền quốc gia,
Quí Thành viên ngoại giao đoàn,
Quí vị, qúi bà và qúi ông,
Tôi rất vui được gặp Quí vị ở Tallinn, thủ đô cực bắc mà Chúa đã cho phép tôi đến thăm. Tôi cảm ơn Bà, thưa Bà Tổng thống, vì lời nghinh đón của Bà và vì cơ hội được gặp gỡ các đại diện của dân tộc Estonia. Tôi biết rằng trong số Quí vị cũng có một phái đoàn từ các lĩnh vực xã hội dân sự và từ thế giới văn hóa. Điều này cho phép tôi bày tỏ với họ mong muốn của tôi được học hỏi thêm về nền văn hóa của Quí vị, và đặc biệt là khả năng thích ứng từng giúp Quí vị bắt đầu như mới khi đối diện với rất nhiều tình huống nghịch cảnh.
Trong nhiều thế kỷ, những lãnh thổ này được gọi là "Lãnh Địa Đức Bà", Maarjmaa. Một cái tên không chỉ đơn giản là một phần của lịch sử của Quí vị, mà còn là một phần của nền văn hóa của Quí vị nữa. Nghĩ đến Đức Maria nhắc tôi nhớ hai chữ: ký ức và sự phong phú hoa trái. Đức Maria là một người phụ nữ của ký ức, người đã gìn giữ mọi điều sống động trong trái tim mình (xem Lc 2:19) và là người mẹ phong phú, đã sản sinh sự sống của Con mình.
Do đó, tôi muốn nghĩ tới Estonia như một vùng đất của ký ức và của sự phong phú hoa trái.
Vùng đất của ký ức
Dân tộc của Quí vị đã phải chịu đựng, ở những thời điểm khác nhau trong lịch sử, những khoảnh khắc đau đớn và khổ não đắng cay. Các cuộc tranh đấu cho tự do và độc lập, liên tục bị tranh chấp hoặc đe dọa. Tuy nhiên, trong khoảng hai mươi lăm năm qua - kể từ ngày Quí vị giành lại được vị trí thích đáng của Quí vị trong gia đình các quốc gia - xã hội Estonia đã thực hiện “những bước tiến khổng lồ” về phía trước. Đất nước của Quí vị, mặc dù có quy mô nhỏ, nhưng là một quốc gia đi hàng đầu về phương diện chỉ số phát triển nhân bản và khả năng đổi mới; nó cũng xếp hạng cao trong các lĩnh vực tự do báo chí, dân chủ và tự do chính trị. Quí vị cũng đã tạo được các mối dây hợp tác và hữu nghị với một số quốc gia. Khi Quí vị xem xét quá khứ và hiện tại của mình, Quí vị có lý do chính đáng để nhìn về tương lai một cách đầy hy vọng và đương đầu với các thử thách mới. Là một vùng đất của ký ức là luôn nhớ rằng những gì Quí vị đã đạt được ngày hôm nay là do các nỗ lực, công trình khó nhọc, tinh thần và đức tin của các tiền nhân của Quí vị.
Nuôi dưỡng một ký ức biết ơn làm cho Quí vị có thể nhận diện các thành tựu của ngày hôm nay như là thành quả của một lịch sử được tạo thành từ mọi người nam nữ đã cố gắng làm cho tự do trở thành khả hữu. Ngược lại, nó thách thức Quí vị tôn vinh họ bằng cách khai mở những nẻo đường mới cho các thế hệ sắp đến.
Vùng đất của phong phú hoa trái
Như tôi đã quan sát lúc bắt đầu thừa tác vụ của mình trong tư cách Giám mục Rôma, “trong thời đại chúng ta, nhân loại đang trải nghiệm một bước ngoặt trong lịch sử của nó, như chúng ta có thể nhìn thấy từ các tiến bộ đang được thực hiện trong nhiều lĩnh vực. Chúng ta chỉ có thể ca ngợi các bước đang được thực hiện để cải thiện phúc lợi của mọi người ”(Evangelii Gaudium, 52). Tuy nhiên, chúng ta không bao giờ nên quên rằng "cuộc sống tốt đẹp" và một cuộc sống đã sống tốt không phải cùng là một việc.
Một trong những hậu quả hiển nhiên của các xã hội kỹ trị (techcratic) là mất đi ý nghĩa trong cuộc sống và niềm vui sống. Kết quả là, một cách từ từ và âm thầm, khả năng gây ngạc nhiên bị cụt hứng, thường để lại cho các công dân một buồn chán đối với cuộc sống. Cảm thức thuộc về và cam kết với người khác, vốn bắt nguồn từ một dân tộc, một nền văn hóa và một gia đình, có thể dần dần mất đi, đặc biệt tước mất của người trẻ các gốc rễ và nền tảng cần thiết để họ bồi đắp sự hiện diện và tương lai của họ. Tước đoạt của họ khả năng mơ ước, mạo hiểm và sáng tạo. Đặt tất cả "niềm tin" của chúng ta vào tiến bộ kỹ thuật, coi nó như cách thế duy nhất có thể có, có thể dẫn đến việc mất hết khả năng tạo ra các liên kết liên ngã, liên thế hệ và liên văn hóa. Cuối cùng, là chính cơ cấu sinh tử hết sức quan trọng để chúng ta cảm thấy mình như một phần của nhau và cùng tham gia một dự án chung theo nghĩa rộng nhất của hạn từ. Thành thử, một trong những nghĩa vụ quan trọng nhất đè lên mọi người chúng ta, những người có trách nhiệm xã hội, chính trị, giáo dục và tôn giáo, có liên hệ đến việc phải làm cách nào để ta có thể tiếp tục xây dựng các mối dây liên kết.
Vùng đất của sự phong phú hoa trái đòi phải có các bối cảnh trong đó gốc rễ được vun trồng và phát sinh ra một mạng lưới sinh tử có khả năng đảm bảo để các thành viên của cộng đồng cảm thấy như "ở nhà" mình. Không có hình thức nào tha hóa hơn việc cảm thấy mình bị mất gốc, không thuộc về ai cả. Một vùng đất phong phú, và các con người của nó chỉ có thể mang hoa trái và sinh ra tương lai, trong mức độ có thể phát huy một cảm thức thuộc về nơi các thành viên của nó, tạo ra các mối dây hòa nhập giữa các thế hệ và các cộng đồng khác nhau; và việc tránh né những điều này sẽ làm cho chúng ta trở thành vô cảm đối với người khác và dẫn đến xa lánh hơn nữa. Trong nỗ lực này, thưa các bạn thân mến, tôi muốn bảo đảm với các bạn rằng các bạn luôn có thể tin tưởng vào sự hỗ trợ và giúp đỡ của Giáo Hội Công Giáo, một cộng đồng nhỏ ở giữa các bạn, nhưng là một cộng đồng hết lòng mong muốn được góp phần vào sự phong phú hoa trái của vùng đất này.
Thưa Bà Tổng Thống, thưa qúi bà và qúi ông: Tôi cảm ơn qúi vị một lần nữa vì sự nghinh đón và lòng hiếu khách của qúi vị. Cầu xin Chúa ban phúc lành cho qúi vị và dân tộc Estonia yêu quý. Một cách đặc biệt, xin Người ban phúc lành cho người già và người trẻ, để, nhờ biết trân qúi ký ức và đề cao nó, họ có thể biến lãnh thổ này thành một mô hình của sự phong phú hoa trái. Cảm ơn qúi vị.
Qúi thành viên Chính phủ và Thẩm quyền quốc gia,
Quí Thành viên ngoại giao đoàn,
Quí vị, qúi bà và qúi ông,
Tôi rất vui được gặp Quí vị ở Tallinn, thủ đô cực bắc mà Chúa đã cho phép tôi đến thăm. Tôi cảm ơn Bà, thưa Bà Tổng thống, vì lời nghinh đón của Bà và vì cơ hội được gặp gỡ các đại diện của dân tộc Estonia. Tôi biết rằng trong số Quí vị cũng có một phái đoàn từ các lĩnh vực xã hội dân sự và từ thế giới văn hóa. Điều này cho phép tôi bày tỏ với họ mong muốn của tôi được học hỏi thêm về nền văn hóa của Quí vị, và đặc biệt là khả năng thích ứng từng giúp Quí vị bắt đầu như mới khi đối diện với rất nhiều tình huống nghịch cảnh.
Trong nhiều thế kỷ, những lãnh thổ này được gọi là "Lãnh Địa Đức Bà", Maarjmaa. Một cái tên không chỉ đơn giản là một phần của lịch sử của Quí vị, mà còn là một phần của nền văn hóa của Quí vị nữa. Nghĩ đến Đức Maria nhắc tôi nhớ hai chữ: ký ức và sự phong phú hoa trái. Đức Maria là một người phụ nữ của ký ức, người đã gìn giữ mọi điều sống động trong trái tim mình (xem Lc 2:19) và là người mẹ phong phú, đã sản sinh sự sống của Con mình.
Do đó, tôi muốn nghĩ tới Estonia như một vùng đất của ký ức và của sự phong phú hoa trái.
Vùng đất của ký ức
Dân tộc của Quí vị đã phải chịu đựng, ở những thời điểm khác nhau trong lịch sử, những khoảnh khắc đau đớn và khổ não đắng cay. Các cuộc tranh đấu cho tự do và độc lập, liên tục bị tranh chấp hoặc đe dọa. Tuy nhiên, trong khoảng hai mươi lăm năm qua - kể từ ngày Quí vị giành lại được vị trí thích đáng của Quí vị trong gia đình các quốc gia - xã hội Estonia đã thực hiện “những bước tiến khổng lồ” về phía trước. Đất nước của Quí vị, mặc dù có quy mô nhỏ, nhưng là một quốc gia đi hàng đầu về phương diện chỉ số phát triển nhân bản và khả năng đổi mới; nó cũng xếp hạng cao trong các lĩnh vực tự do báo chí, dân chủ và tự do chính trị. Quí vị cũng đã tạo được các mối dây hợp tác và hữu nghị với một số quốc gia. Khi Quí vị xem xét quá khứ và hiện tại của mình, Quí vị có lý do chính đáng để nhìn về tương lai một cách đầy hy vọng và đương đầu với các thử thách mới. Là một vùng đất của ký ức là luôn nhớ rằng những gì Quí vị đã đạt được ngày hôm nay là do các nỗ lực, công trình khó nhọc, tinh thần và đức tin của các tiền nhân của Quí vị.
Nuôi dưỡng một ký ức biết ơn làm cho Quí vị có thể nhận diện các thành tựu của ngày hôm nay như là thành quả của một lịch sử được tạo thành từ mọi người nam nữ đã cố gắng làm cho tự do trở thành khả hữu. Ngược lại, nó thách thức Quí vị tôn vinh họ bằng cách khai mở những nẻo đường mới cho các thế hệ sắp đến.
Vùng đất của phong phú hoa trái
Như tôi đã quan sát lúc bắt đầu thừa tác vụ của mình trong tư cách Giám mục Rôma, “trong thời đại chúng ta, nhân loại đang trải nghiệm một bước ngoặt trong lịch sử của nó, như chúng ta có thể nhìn thấy từ các tiến bộ đang được thực hiện trong nhiều lĩnh vực. Chúng ta chỉ có thể ca ngợi các bước đang được thực hiện để cải thiện phúc lợi của mọi người ”(Evangelii Gaudium, 52). Tuy nhiên, chúng ta không bao giờ nên quên rằng "cuộc sống tốt đẹp" và một cuộc sống đã sống tốt không phải cùng là một việc.
Một trong những hậu quả hiển nhiên của các xã hội kỹ trị (techcratic) là mất đi ý nghĩa trong cuộc sống và niềm vui sống. Kết quả là, một cách từ từ và âm thầm, khả năng gây ngạc nhiên bị cụt hứng, thường để lại cho các công dân một buồn chán đối với cuộc sống. Cảm thức thuộc về và cam kết với người khác, vốn bắt nguồn từ một dân tộc, một nền văn hóa và một gia đình, có thể dần dần mất đi, đặc biệt tước mất của người trẻ các gốc rễ và nền tảng cần thiết để họ bồi đắp sự hiện diện và tương lai của họ. Tước đoạt của họ khả năng mơ ước, mạo hiểm và sáng tạo. Đặt tất cả "niềm tin" của chúng ta vào tiến bộ kỹ thuật, coi nó như cách thế duy nhất có thể có, có thể dẫn đến việc mất hết khả năng tạo ra các liên kết liên ngã, liên thế hệ và liên văn hóa. Cuối cùng, là chính cơ cấu sinh tử hết sức quan trọng để chúng ta cảm thấy mình như một phần của nhau và cùng tham gia một dự án chung theo nghĩa rộng nhất của hạn từ. Thành thử, một trong những nghĩa vụ quan trọng nhất đè lên mọi người chúng ta, những người có trách nhiệm xã hội, chính trị, giáo dục và tôn giáo, có liên hệ đến việc phải làm cách nào để ta có thể tiếp tục xây dựng các mối dây liên kết.
Vùng đất của sự phong phú hoa trái đòi phải có các bối cảnh trong đó gốc rễ được vun trồng và phát sinh ra một mạng lưới sinh tử có khả năng đảm bảo để các thành viên của cộng đồng cảm thấy như "ở nhà" mình. Không có hình thức nào tha hóa hơn việc cảm thấy mình bị mất gốc, không thuộc về ai cả. Một vùng đất phong phú, và các con người của nó chỉ có thể mang hoa trái và sinh ra tương lai, trong mức độ có thể phát huy một cảm thức thuộc về nơi các thành viên của nó, tạo ra các mối dây hòa nhập giữa các thế hệ và các cộng đồng khác nhau; và việc tránh né những điều này sẽ làm cho chúng ta trở thành vô cảm đối với người khác và dẫn đến xa lánh hơn nữa. Trong nỗ lực này, thưa các bạn thân mến, tôi muốn bảo đảm với các bạn rằng các bạn luôn có thể tin tưởng vào sự hỗ trợ và giúp đỡ của Giáo Hội Công Giáo, một cộng đồng nhỏ ở giữa các bạn, nhưng là một cộng đồng hết lòng mong muốn được góp phần vào sự phong phú hoa trái của vùng đất này.
Thưa Bà Tổng Thống, thưa qúi bà và qúi ông: Tôi cảm ơn qúi vị một lần nữa vì sự nghinh đón và lòng hiếu khách của qúi vị. Cầu xin Chúa ban phúc lành cho qúi vị và dân tộc Estonia yêu quý. Một cách đặc biệt, xin Người ban phúc lành cho người già và người trẻ, để, nhờ biết trân qúi ký ức và đề cao nó, họ có thể biến lãnh thổ này thành một mô hình của sự phong phú hoa trái. Cảm ơn qúi vị.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét