Trang

Thứ Bảy, 29 tháng 6, 2019

30-06-2019 : (phần II) CHÚA NHẬT XIII THƯỜNG NIÊN năm C


30/06/2019
Chúa Nhật 13 Thường Niên năm C
(phần II)


Phụng Vụ Lời Chúa: Chúa Nhật 13 Thường niên năm C
1V 19,16b.19-21; Gl 5,1.13-18; Lc 9,51-62
Ai đã ra tay cầm cày mà còn ngoái lại đằng sau, 
thì không xứng đáng với Nước Thiên Chúa (Lc 9,62).
Được gọi để đi theo Chúa là một hồng ân và cũng là vinh dự cho những ai được gọi. Để đáp lại hồng ân được kêu gọi đó, người ta được đòi hỏi phải từ bỏ mọi sự cách triệt để và dứt khoát. Đó là sự từ bỏ của cải vật chất, nghề nghiệp, môi trường thân quen và thậm chí cả gia đình thân thuộc nữa. Sau này, người được gọi sẽ được đòi hỏi triệt để hơn, đó là từ bỏ mình, vác thập giá mình mỗi ngày mà theo Chúa. Nhờ đó, họ sẽ trở nên thanh thoát để hoàn toàn thuộc về Chúa và thực thi sứ vụ Người trao phó mà thôi. Các Kitô hữu cũng được kêu gọi từ bỏ những ràng buộc của những ham muốn của thế gian, xác thịt và của cải vật chất, không bị nô lệ bởi lề luật hay bởi tội lỗi, để tự do yêu thương mà phục vụ Chúa và tha nhân.
Ngôn Sứ Êlia vâng lời Thiên Chúa nên đã lên đường đi tìm Êlisa và xức dầu cho ông để Êlisa trở nên vị Ngôn sứ tiếp tục sứ vụ của mình, theo như lệnh truyền của Thiên Chúa. Ông đi ngang qua Êlisa và quăng áo choàng của mình trên Êlisa, như dấu chỉ việc chuyển trao quyền Ngôn Sứ, đồng thời cũng là cách mở ngỏ cho sự sẵn sàng và tự do của Êlisa trong việc đáp lại lời mời gọi của Êlia. Êlisa hiểu được ý nghĩa của hành động này nên đã đi theo Êlia. Vẫn là một người đang ở trong đời thường, Êlisa chỉ xin trở về để từ biệt cha mẹ mình, một hành động rất chính đáng. Sau đó, ông đã can đảm quyết định theo thầy cách dứt khoát, và thể hiện điều đó bằng việc đốt cày và giết bò lấy thịt đãi người nhà, một sự đoạn tuyệt với cuộc sống hiện tại, với nhũng người thân quen, với nghề nghiệp nuôi sống mình để bước vào một cuộc sống mới với một sứ vụ khác.
Được gọi làm Ngôn Sứ có phải là một điều vẻ vang danh dự, hay ngược lại là một ơn gọi sẽ đối mặt với những hiểm nguy? Tùy vào cách nhìn nhận ơn gọi và sứ vụ. Ngôn Sứ không chỉ từ bỏ gia tài và mọi ràng buộc mà còn phải từ bỏ cả phương tiện nuôi sống mình. Đang là một người tự do, có thể bảo đảm cuộc sống mình, người được gọi là Ngôn Sứ phải khiêm hạ, trở nên môn đệ, đi theo thầy của mình. Tại sao? Chúa muốn nhũng ai được kêu gọi cách đặc biệt để đi thi hành sứ vụ của Chúa phải cắt đứt lối sống cũ và dấn thân hoàn toàn cho một khởi đầu mới. Êlisa đã vui mừng đón nhận lời mời gọi với niềm vui và sự háo hức dấn thân. Vì đã chịu phép Rửa tội, mỗi Kitô hữu cũng tham dự vào chức vụ ngôn sứ cộng đồng, nên cũng được mời gọi theo Chúa Kitô với tinh thần như thế trong mức độ nhất định tùy theo bối cảnh sống của mình.
2. BÀI ĐỌC II (Gl 5,1.13-18)
Thánh Phaolô nhắc nhở các tín hữu Galát rằng: vì Thiên Chúa đã giải thoát chúng ta, chúng ta hãy đứng vững, đừng để mình bị ràng buộc bởi ách nô lệ như trước đây. Nay họ trở nên môt con người mới, có đời sống mới trong Đức Kitô, có sự tự do của Con Cái Chúa. Tuy nhiên, tự do của Kitô hữu không có nghĩa là muốn làm gì thì làm, nhưng là tự do khỏi những ràng buộc bởi những ham muốn của cải thế gian và xác thịt, để cho Thần Khí tác động mà sống theo tinh thần của Chúa. Tự do của Kitô hữu khiến họ không bị nô lệ bởi lề luật hay bởi tội lỗi, cũng không tự do chiều theo ham muốn vật chất. Tự do của Kitô hữu là tự do yêu thương và do đó là sự tự do để phục vụ. Yêu thương thì trái ngược với tính xác thịt, vì yêu thương tìm kiếm và quan tâm đến những nhu cầu của tha nhân, trong khi xác thịt chỉ tìm kiếm chính mình và những mong muốn lợi lộc cá nhân. Sự tự do đích thực được tìm thấy trong tình yêu, vì yêu thương hay bác ái là phương tiện để thể hiện sự tự do của con cái Chúa.
3. BÀI TIN MỪNG (Lc 9,51-62)
Bài Tin Mừng nói lên những điều kiện của cuộc sống của người theo Đức Kitô, cũng như những điều kiện để theo Người, theo mẫu kêu gọi một ngôn sứ trong bài đọc I. Trước hết, những người muốn theo Đức Kitô, muốn tham gia vào sứ mạng của Người, muốn là Kitô hữu, phải thấy những thua thiệt, mất mát họ có thể gặp phải. Một người hăm hở nhiệt tình muốn theo Người bất cứ nơi đâu, nhưng câu trả lời của Đức Giêsu về sự vô định của Người đã làm anh ta nhụt chí. Người sống như một người vô gia cư, không gia đình, không nhà cửa, thậm chí còn thua cả chim trời hay sói rừng. Tiếp đến, điều kiện theo Đức Giêsu đòi hỏi một sự từ bỏ, ngay cả những mối quan hệ thân thương. Theo Người đòi hỏi sự hy sinh trong chọn lựa mỗi ngày. Người không đòi hỏi quá quắt để làm biến chất hay thay đổi bản tính của các môn đệ, nhưng là để giúp họ biết chọn lựa điều cao quý hơn, điều có giá trị vĩnh cửu. Theo Người là tận hiến hoàn toàn cho sứ vụ, là biến những quan hệ đời thường thành những điều mang lại hạnh phúc đích thực, và tồn tại mãi mãi.
Những điều kiện theo Đức Giêsu là dám hi sinh sự an toàn để dấn bước theo Người với niềm tin yêu phó thác. Từ bỏ để nhẹ nhàng không vướng mắc, để có Chúa là gia nghiệp đời mình. Dám hi sinh những nghĩa vụ mà dưới con mắt thế gian là điều chính đáng cũng là một sự phó thác và hi sinh, nhưng có những nghĩa vụ đòi môn đệ phải chọn lựa vì giá trị và ý nghĩa của nó. Và cuối cùng, hi sinh những tình cảm giới hạn để có thể đi vào trong một tương quan vô hạn, để có thể cởi bỏ lòng mình ra với mọi người trong sứ vụ.
1. “Ông Êlisa bỏ ông Êlia mà về, bắt cặp bò giết làm lễ tế, lấy cày làm củi nấu thịt đãi người nhà. Rồi ông đứng dậy, đi theo ông Êlia và phục vụ ông.” Ông Êlisa đã dấn thân trọn vẹn đáp lại lời mời gọi làm ngôn sứ Chúa qua việc từ bỏ hoàn toàn nếp sống cũ và cả những tương quan trần thế để theo thầy. Nhờ đó, ông được giải thoát khỏi mọi ràng buộc, khỏi những bận tâm ngăn cản ông thi hành sứ vụ Chúa giao phó. Đâu là những cản trở vật chất cũng như  tinh thần, hay tình cảm nào đã cản trở bạn trong việc theo Chúa?
2. “Chính để chúng ta được tự do mà Đức Kitô đã giải thoát chúng ta. Vậy, anh em hãy đứng vững, đừng mang lấy ách nô lệ một lần nữa”. Con người ngày nay đề cao tự do cá nhân. Thứ tự do tôi muốn có là thứ tự do nào? Nó có giúp tôi thanh thoát để triển nở đời sống, hay khiến tôi ích kỷ và cô đơn, làm cho tôi sống không cần ai và chẳng nghĩ gì đến ai?
3. “Ai đã tra tay cầm cày mà còn ngoái lại đàng sau, thì không thích hợp với Nước Thiên Chúa.” Được kêu gọi làm Kitô hữu, làm môn đệ Chúa là một hồng ân. Đáp lại hồng ân đó, cần có một sự dấn thân trọn vẹn qua việc từ bỏ dứt khoát. Từ bỏ của cái để chọn Chúa là gia nghiệp đời mình. Từ  bỏ mọi tương quan để gắn bỏ với Chúa hơn. Từ bỏ mọi ràng buộc để thanh thản đi theo Chúa trên con đường dài. Từ bỏ cả ý riêng để sống theo ý Chúa. Trong cuộc sống, cái gì đang ngăn tôi xa cách Chúa? Cái gì tôi đang bám víu khiến tôi buông bỏ Chúa?
III. LỜI NGUYỆN CHUNG
Chủ tếAnh chị em thân mến! Thiên Chúa mời gọi tất cả chúng ta hãy chọn lựa dứt khoát và trung thành bước theo Chúa Kitô, cùng can đảm làm chứng cho Người. Xác tín vào ơn trợ giúp của Thiên Chúa, cộng đoàn chúng ta cùng tha thiết dâng lời cầu nguyện.
1. Hội thánh có sứ mạng giới thiệu Dung mạo Lòng thương xót cho mọi người. Chúng ta cùng cầu xin cho các vị mục tử trong Hội Thánh luôn nhiệt tâm rao giảng Tin Mừng cứu độ, và trung thành diễn tả khuôn mạnh tình yêu của Thiên Chúa cho thế giới hôm nay.
2. Hận thù ghen ghét đang gây bao thảm họa cho xã hội loài người. Chúng ta cùng cầu xin cho cộng đồng nhân loại biết xích lại gần nhau trong tinh thần huynh đệ, luônyêu thương tha thứ và nỗ lực xây dựng một xã hội an vui hạnh phúc cho mọi người.
3. Đức Giêsu quyết định lên Giêrusalem để hoàn tất sứ mạng của Người. Chúng ta cùng cầu xin cho những người thành tâm thiện chí muốn theo bước Chúa Kitô, luôncan đảm hy sinh vác thánh giá cuộc đời và trung thành sống theo lý tưởng đã chọn lựa.
4. Từ bỏ mọi sự là đòi hỏi dành cho người muốn làm môn đệ Chúa. Chúng ta cùng cầu xin cho mọi người trong cộng đoàn chúng ta được thấm nhuần tinh thần từ bỏ, để hoàn toàn sống theo sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần trong đời sống chứng tá.
Chủ tếLạy Thiên Chúa là Cha đầy lòng thương xót, xin lắng nghe những ước nguyện chân thành của dân Chúa, và ban ơn giúp sức để chúng con luôn can đảm vượt quanhững trở ngại cản bước trên con đường theo Chúa Kitô. Người hằng sống và hiển trị muôn đời.



SCĐ Chúa Nhật XIII TN C
Chủ đề :
chọn lựa dứt khoát
“Hãy theo Ta” (Lc 9,59)
Sợi chỉ đỏ :
– Bài đọc I (1 V 19,16b.19-21) : Khi được gọi làm ngôn sứ, Êlisê đã dứt khoát bỏ tất cả (bò, cày, cha mẹ)
– Tin Mừng (Lc 9,51-62) : Chúa Giêsu đòi 3 người xin đi theo làm môn đệ Ngài phải dứt khoát từ bỏ tất cả.
I. Dẫn vào Thánh lễ
Anh chị em thân mến
Bài Tin Mừng hôm nay cho thấy Chúa Giêsu cương quyết lên Giêrusalem mặc dù biết rõ lên đấy Ngài sẽ bị bắt, bị hành hạ và bị giết chết. Qua chuyện này ta biết Chúa Giêsu trung thành đến mức nào đối với nhiệm vụ mà Chúa Cha giao cho Ngài. Nhiều khi lòng trung thành đòi hỏi phải hy sinh rất nhiều.
Chúng ta hãy bày tỏ lòng trung thành với Chúa, xin Ngài tha thứ cho những lần chúng ta đã bất trung, và xin Ngài giúp chúng ta thêm can đảm để luôn trung thành với Chúa cho dù phải hy sinh.
II. Gợi ý sám hối
– Xin Chúa tha thứ những lần chúng con bất trung với Chúa.
– Xin Chúa tha thứ những lần chúng con không dám từ bỏ những điều bất xứng với Chúa.
– Xin Chúa tha thứ những lần chúng con chọn tội lỗi mà bỏ Chúa.
III. Lời Chúa
1.     Bài đọc I (1 V 19,16b.19-21)
Bài tường thuật ơn gọi của Êlisê :
– Thiên Chúa bảo Êlia hãy chọn Êlisê làm ngôn sứ thay thế cho mình.
– Êlia đi tìm và gặp thấy Êlisê đang cày ruộng. Ông quăng chiếc áo choàng của mình (tượng trưng cho sứ mạng làm ngôn sứ) cho Êlisê. Êlisê hiểu ý, liền bỏ bò lại chạy theo Êlia, nhưng xin được phép về từ giã cha mẹ trước. Êlia đồng ý. Sau khi từ giã cha mẹ, Êlisê lấy chiếc cày làm củi đốt lên quay cặp bò làm thịt cho dân chúng ăn, rồi đi theo ngôn sứ Êlia.
2.                 Đáp ca (Tv 15)
Tác giả Tv này đã nhất quyết chọn Chúa làm cơ nghiệp của mình nên bày tỏ sự phó thác trọn vẹn đời mình trong tay Chúa.
3.                 Tin Mừng (Lc 9,51-62)
Đoạn Tin Mừng này gồm hai chuyện :
a/ Chuyện một làng Samaria không đón tiếp Chúa Giêsu : Trước sự việc trái ý này, Gioan và Giacôbê biểu lộ những thói xấu rất tầm thường của con người :
– Tính nóng nảy : hễ gặp chuyện không vừa ý là lập tức muốn trừng phạt.
– Óc bè phái : phân biệt bạn thù và hở một chút là muốn tiêu diệt kẻ thù.
– Lạm dụng quyền hành : ỷ mình là môn đệ Chúa Giêsu nên muốn dùng lửa trời để thỏa mãn tính nóng giận cá nhân.
Chúa Giêsu dạy hai bài học :
– Xác định ý hướng căn bản của sứ mệnh : Con Người đến không phải để giết chết mà để cứu sống.
– Nhường nhịn : làng này không tiếp mình thì sang làng khác.
b/ Chuyện 3 người muốn làm môn đệ Chúa Giêsu : Điều quan trọng trong những chuyện này không phải là những nhân vật (vì không chi tiết nào mô tả các nhân vật ra sao), mà là giáo huấn của Chúa Giêsu về những điều kiện để làm môn đệ Ngài.
– Người thứ nhất muốn đi theo Chúa Giêsu đến bất cứ nơi nào. Trường hợp này thường xảy ra trong xã hội thời đó : có những người vì ngưỡng mộ một rabbi nào đó nên bỏ gia đình và xin theo ở với rabbi đó trong một thời gian vài ba năm (xem Ga 1,37-49)
Câu trả lời của Chúa Giêsu cho thấy Ngài không giống như các rabbi : cuộc sống của Ngài là cuộc sống lang thang rày đây mai đó, vì Ngài là một con người bị từ chối (xem chuyện trên, một làng Samaria không tiếp rước Ngài). Vậy điều kiện thứ nhất để làm môn đệ Chúa Giêsu là phải giống Ngài ở chỗ chấp nhận một cuộc sống vật chất không ổn định, có thể bị từ chối và còn có thể bị giết chết nữa.
– Người thứ hai : không phải cha người này vừa chết, nhưng ông ta vẫn còn sống. Ý người này là tuy cũng muốn theo Chúa Giêsu, nhưng xin một thời hạn chờ cho tới khi cha anh chết và được chôn cất xong xuôi rồi anh mới theo Ngài. Trong đầu anh đã có sẵn một ưu tiên : ưu tiên cho bổn phận hiếu thảo.
            Chúa Giêsu nói : “Mặc cho kẻ chết chôn người chết” : tiếng Pháp rõ nghĩa hơn “mặc cho les mortels chôn les morts” (nghĩa là mặc cho người phàm lo việc thế phàm. Hiểu ngầm người môn đệ Chúa Giêsu phải lo việc Nước Thiên Chúa). Điều kiện thứ hai là phải dành ưu tiên cho bổn phận đối với Nước Thiên Chúa, trên cả những bổn phận đối với thân nhân. Không phải Chúa Giêsu coi nhẹ những bổn phận đối với gia đình (x. Mt 15,3-9) nhưng Ngài dạy rằng trong trường hợp có xung đột giữa hai bên thì môn đệ phải coi trọng Nước Thiên Chúa hơn.
– Lời xin của người thứ ba cũng giống lời xin của Êlisê (1.V 19,19-21). Lời đáp của Chúa Giêsu cũng khiến ta nhớ lúc đó Êlisê đang kéo cày “đầu ngoái lại sau” : còn luyến tiếc quá khứ. Như vậy điều kiện thứ ba là phải dứt khoát với quá khứ (của cải, địa vị vv…), hơn nữa phải có một con tim không san sẻ để chỉ còn lo cho Nước Thiên Chúa mà thôi.
Theo văn mạch : Chúa Giêsu sắp đi vào giai đoạn quyết liệt là chịu chết, sống lại và lên trời. Ngài muốn các môn đệ mình cũng phải đi cùng một hành trình như Ngài. Thế nhưng người ta có thể từ chối lời mời gọi của Ngài bằng nhiều cách : hoặc vì những thành kiến tôn giáo như dân làng Samaria ; hoặc vì quá cậy dựa vào những bảo đảm vật chất, những quyến luyến gia đình và quyến luyến quá khứ.
4.                 Bài đọc II (Gl 4,31b–5,1.13-18) (Chủ đề phụ)
Thánh Phaolô cho tín hữu Galata biết rằng họ đã được rửa tội nên đã trở thành những con người tự do. Sau đó Thánh Phaolô dạy cho họ biết phải sống thế nào như một người tự do : Người tự do là người sống theo sự hướng dẫn của Thánh Thần chứ không theo sự xúi dục của xác thịt
‑ Bởi đó đừng viện cớ mình tự do rồi buông tuồng theo những đòi hỏi của xác thịt.
– Hãy theo Thánh Thần soi sáng mà sống bác ái với anh chị em mình.
IV. Gợi ý giảng
* 1. Đời là những chọn lựa
Trong kho tàng chuyện ngụ ngôn có một câu chuyện dí dỏm như sau :
Một con khỉ cầm hai nắm đậu rồng, một hạt đậu rơi xuống đất. Nó tính nhặt hạt đậu đó lên, không ngờ vừa nhón tay lại rơi thêm hai mươi hạt nữa. Nó định nhặt hai mươi hạt đậu đó lên, ai ngờ vừa mở ngón tay, cả nắm đậu trong tay bị bung ra hết. Con khỉ hoảng hốt làm bung nốt nắm đậu ở trong tay kia, nó dùng cả tay lẫn chân vét đậu lại, nhưng càng khều thì đậu càng văng ra xa. Cuối cùng cả hai nắm đậu tản ra trên mặt đất như một đám khói.
Cuộc sống không ngừng đòi hỏi chúng ta phải chọn lựa. Và chọn lựa nào cũng phải chịu thiệt thòi mất mát. Kẻ bắt cá hai tay vẫn luôn là người thua thiệt nhiều nhất. Con khỉ vì tiếc một hạt đậu mà mất cả hai nắm đậu trên tay.
Người thứ nhất trong bài Tin Mừng hôm nay xin đi theo Chúa đến bất cứ nơi đâu, nhưng Người bắt anh phải chọn lựa : hoặc là được an toàn ổn định dưới một mái nhà, có chăn ấm nệm êm ; hoặc là phải bấp bênh phiêu bạt, không một mái nhà : “Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ dựa đầu” (Lc 9, 58).
Người thứ hai xin đi theo Chúa, nhưng với điều kiện cho anh về chôn cất thân sinh trước đã. Chúa trả lời : “Cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ. Còn anh, anh hãy đi loan báo triều đại Thiên Chúa” (Lc 9, 54). Thế là anh phải đứng trước một chọn lựa giữa người thân và việc loan báo Tin Mừng.
Người thứ ba xin đi theo Chúa, nhưng xin phép về từ biệt gia đình. Chúa đòi anh phải chọn lựa dứt khoát : “Ai đã tra tay cầm cày mà còn ngoái lại đàng sau, thì không thích hợp với Nước Thiên Chúa” ( Lc 9, 62).
Thực ra, Chúa Giêsu rất coi trọng việc hiếu kính cha mẹ. Người phán : “Thiên Chúa dạy : Ngươi hãy thờ cha kính mẹ ; kẻ nào nguyền rủa cha mẹ, thì phải bị xử tử” (Mi 15,4). Nhưng Người cũng dạy chúng ta phải tìm kiếm Nước Thiên Chúa trước đã, nghĩa là Người muốn chúng ta chọn lựa đâu là ưu tiên một, đâu là ưu tiên thứ yếu. Đối với người tín hữu Kitô, ưu tiên một chính là việc tìm kiếm Nước Thiên Chúa, nó quan trọng hơn cả cha mẹ, vợ con, anh chị em, và cả mạng sống mình nữa (x. Lc 14, 26).
Nếu cuộc đời con người là một chuỗi những chọn lựa, thì chính những chọn lựa ấy sẽ dệt nên cuộc đời riêng của mỗi người.
Nếu cuộc đời người tín hữu Kitô là một chọn lựa dứt khoát cho việc tìm kiếm Nước Thiên Chúa, thì đó chính là một chuỗi những lời đáp trả tiếng Chúa vang lên từng phút giây trong cuộc sống.
Nhìn lại những chọn lựa hằng ngày, chúng ta chợt giật mình, vì thấy chúng ta thường hay chọn mình : sở thích của mình, tự do của mình, hạnh phúc của mình, gia đình của mình… Chúng ta chọn tất cả những gì ít nhiều dính dáng đến bản thân. Nhưng Chúa Giêsu lại dạy : “Hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa trước đã, còn mọi sự khác, Người sẽ thêm cho” (Mi 6, 33). (TP)
* 2. Suy nghĩ về điều kiện thứ nhất : “Không có chỗ gối đầu”
“Chỗ gối đầu” là một nơi thoải mái mình muốn chọn làm nơi thường trú, là một nếp sống tiện nghi mình muốn được hưởng mãi. Ai mà không thích có một chỗ gối đầu như thế.
Tuy nhiên nếu là môn đệ Chúa Giêsu thì không được “mọc rễ” ở “chỗ gối đầu” đó. Một vài thí dụ :
– Cuộc sống của tôi đã thành nếp : ban ngày làm việc, tối về nhà nghỉ ngơi giải trí với gia đình, ngày Thứ bảy Chúa nhựt là thời gian hưởng thụ. Những lúc nghỉ ngơi, giải trí và hưởng thụ ấy chính là những “giờ thánh” của tôi, không ai được đụng đến. Nhưng tối nay, nhà hàng xóm có người hấp hối, người ta mời tôi sang cầu nguyện, phải bỏ mất một tập phim truyền hình đang hồi gay cấn ! Chúa nhựt tới, Cha Xứ mời tôi dự phiên họp các gia trưởng, mất toi một buổi nghỉ ngơi ! Nếu muốn làm môn đệ Chúa Giêsu, tôi phải chấp nhận những mất mát đó.
– Từ trước tới nay tôi là một tín hữu bình thường, đọc kinh tối sáng hằng ngày, Chúa nhựt và lễ trọng đều đi dự lễ. Tôi thấy như vậy là đủ quá rồi. Bây giờ người ta mời tôi tham gia sinh hoạt đoàn thể trong Xứ đạo : nào là hội họp, nào là đi công tác tông đồ, nào là đóng góp quỹ này quỹ nọ… Nếp sống của tôi bị xáo trộn. Nếu muốn làm môn đệ Chúa Giêsu, tôi phải chấp nhận những xáo trộn đó.
* 3. Suy nghĩ về điều kiện thứ hai : “Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết”
Có thể chia những việc làm thường ngày của chúng ta thành hai loại : những việc “của kẻ chết” là những việc lo cho đời sống vật chất như làm ăn kiếm tiền, nhà cửa, tiện nghi, giải trí, hưởng thụ, địa vị, thể diện v.v. Và những việc “hằng sống” như cầu nguyện, bác ái, tông đồ, truyền giáo…
Chúa dạy người môn đệ Ngài phải ưu tiên cho những việc sau, hoặc khi có mâu thuẫn giữa hai loại việc thì phải can đảm bỏ loại việc thứ nhất để chọn loại việc thứ hai.
Thực tế, hằng ngày chúng ta lo loại việc thứ nhất nhiều hơn loại việc thứ hai ; và khi phải chọn một bỏ một thì chúng ta chọn loại thứ nhất và không chút ngần ngại bỏ loại việc thứ hai.
4.                 Óc phe nhóm
Bắc Ai Len là một đất nước mà những người tin lành và những người công giáo thường xuyên xung đột với nhau. Jackie Hewitt là chủ tịch một Cộng đồng Tin lành. Một hôm ông đang lái xe về thủ đô Belfast thì nghe Radio trên xe loan tin có một quả bom phát nổ ở Shankill (khu vực của người tin lành) làm cho 3 người chết. Ông nổi giận và nghĩ “Khốn kiếp, cần phải đặt một quả bom ở khu Falls Road (khi của người công giáo)”. Xe ông chạy gần tới Belfast thì Radio lại loan tin có thêm một quả bom phát nổ nữa và làm chết thêm 7 người. Ông hét lên : “Phải cài 2 quả bom bên khu người công giáo”. Cuối cùng xe của ông chạy tới nơi xảy ra vụ nổ. Ông thấy những người đồng đạo kẻ thì khóc, người thì la, đòi trả thù. Những lời la hét ấy cũng giống những lời của ông thôi, nhưng chúng làm ông phát sợ : “Khi tôi nghe người ta hét lên những điều chính tôi đang nghĩ trong đầu, tôi thật sự hoảng sợ”.
Vào thời Chúa Giêsu, những người Samaria và những người do thái là kẻ thù của nhau. Vì thế khi dân cư một làng Samaria nghe tin Chúa Giêsu muốn đi ngang làng họ để lên Giêrusalem thì họ không đón tiếp Ngài. Giacôbê và Gioan nổi giận, xin Chúa Giêsu cho họ khiến lửa từ trời xuống đốt rụi cả làng Samaria ấy.
Đây là một thí dụ điển hình của óc phe nhóm. Phe nhóm của tôi đúng hay sai gì thì cũng là phe nhóm của tôi nên tôi cương quyết bảo vệ, và chống lại phe nhóm khác. Óc phe nhóm của những người Samaria đã tệ, mà óc phe nhóm của hai môn đệ còn tệ hơn : theo họ nghĩ, ai mà chống lại phe nhóm của họ là chống chính Thiên Chúa cho nên phải bị Thiên Chúa trừng phạt.
Nhưng Chúa Giêsu không tán thành, Ngài quở mắng các ông và Thầy trò đi sang làng khác.
Trả thù thì dễ. Không trả thù mới khó, vì nó đòi hỏi ta can đảm hơn và có nghị lực nhiều hơn. Việc Chúa Giêsu không cho môn đệ trả thù và Thầy trò đi sang làng khác chứng tỏ Chúa Giêsu can đảm và rất nhiều nghị lực. Kẻ yếu thì nghĩ rằng mình phải thắng, còn người mạnh thì biết rằng mình không cần phải thắng trong mọi trường hợp.
Cần phải chống lại sự xấu, nhưng không phải bằng cách dùng một sự xấu khác, bởi vì sự xấu chỉ có thể được chế ngự bằng sự thiện mà thôi.
Bài Tin Mừng hôm nay dạy chúng ta hiểu rằng muốn đi theo Chúa thì chúng ta phải theo con đường của Ngài, đó không phải là con đường báo thù, con đường bạo động, mà là con đường yêu thương, con đường cứu độ (FM)
5.                 Không bỏ cuộc
Viktor Frankl bị giam cầm 3 năm trong những trại tập trung Auschwitz và Dachau của Quốc xã Đức. Ông kể lại câu chuyện sau :
Ông là một bác sĩ nên được giao trách nhiệm chăm sóc các tù nhân bị bệnh. Gần cuối cuộc chiến, ông và một bạn tù đã tìm được một cách để vượt ngục. Nhưng trước khi trốn đi, ông đi một vòng thăm các bệnh nhân. Một bệnh nhân sắp chết hỏi “Có phải ông sắp trốn ra không ?” Frankl chối. Nhưng câu hỏi ấy cứ ám ảnh ông, khiến ông có mặc cảm tội lỗi là ông đào nhiệm. Ông thấy mình có lỗi với các bệnh nhân. Cuối cùng ông bảo người bạn kia hãy trốn đi một mình, còn ông thì quyết định ở lại. Từ lúc đó ông thấy lòng mình rất thanh thản. Dù ông biết rằng tiếp tục ở lại trong trại tập trung thì sẽ gặp rất nhiều khổ sở, nhưng ông chấp nhận và cảm thấy rất bình an trong lòng.
Bài Tin Mừng hôm nay bắt đầu bằng câu “Chúa Giêsu nhất quyết lên Giêrusalem”. Ngài biết có rất nhiều gian khổ đang chờ Ngài ở Giêrusalem như bị từ chối, bị phản bội và bị giết chết. Nhưng sứ mạng Chúa Cha giao cho Ngài ở Giêrusalem thì Ngài phải hoàn thành, không thể quay lui được.
Đáp lại một người muốn đi theo làm môn đệ Ngài, Chúa Giêsu cũng nói “Ai đã tra tay cầm cày mà còn ngoái lại đàng sau thì không thích hợp với Nước Thiên Chúa”. Đã dấn thân theo một lý tưởng thì phải kiên trì cho đến cùng.
Điều này ban đầu thì dễ. Nhưng với tháng năm trôi dần, khó khăn tăng thêm thì kiên trì trở nên rất khó. Khi ấy, ta bị cám dỗ “ngoái lại đàng sau”.
Lời Chúa Giêsu nói với người muốn theo làm môn đệ Ngài cũng là nói với chúng ta. Ngài kêu gọi chúng ta theo Ngài không phải trong một thời gian mà theo suốt cả đời.
Xin Chúa giúp chúng ta kiên trì bước theo Ngài, không bao giờ “ngoái lại đàng sau” (FM)
6.                 Vài mẫu chuyện minh họa cho việc trả thù
a/ Đem yêu thương vào nơi oán thù
Cha S. Hodden thấy một đại úy đến xin học đạo. Khi ngài hỏi lí do, ông trả lời như sau : “Trong đại đội tôi, có một binh nhì là Kitô-hữu. Đêm nọ, anh đi gác về, mình mẩy ướt nhẹp, nhưng trước khi ngủ, anh còn quì gối đọc kinh. Ngứa mắt, tôi đá cho anh một cú vào đầu, ngã lăn ra. Nhưng anh ngồi dậy, không nói gì và tiếp tục cầu nguyện.. Sáng hôm sau, tôi thấy đôi giầy mà tối qua tôi đá anh được đánh bóng láng và xếp ngay ngắn bên giường ngủ. Điều đó làm tôi sững sờ, hổ thẹn và vì thế tôi quyết tâm học đạo.”
b/ Không có kẻ thù
Một thầy giảng lên tiếng : Mọi người đều có kẻ thù. Ông mời bất kỳ một thính giả nào không có kẻ thù lên nói về chính mình.
Một sự thinh lặng đồng tình với lời xác quyết đó. Nhưng rồi một người già giơ tay và nói : “Tôi không có kẻ thù“.
Đương đầu với lời mời và gây sự chú ý của thính giả, ông nói : “Rất dễ. Tôi không quan tâm đến họ”.
V. Lời nguyện cho mọi người
Chủ tế : Anh chị em thân mến, trung thành theo Chúa đến cùng, bất chấp mọi thử thách gian nan, là lý tưởng của người Kitô hữu. Luôn tin tưởng vào ơn trợ giúp của Chúa, chúng ta cùng dâng lời cầu xin :
1.     Hội thánh có sứ mạng củng cố đức tin cho người Kitô hữu trên toàn thế giới / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho các vị mục tử / luôn tìm mọi phương thế thích hợp / để giúp các tín hữu sống trọn vẹn niềm tin của mình.
2.     Khuynh hướng thích báo thù / dùng bạo lực để giải quyết tranh chấp / gây ra biết bao thảm họa cho con người / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho đức bác ái của Chúa Kitô / tác động đến mọi sinh hoạt trần thế / để mọi người biết yêu thương và tôn trọng nhau.
3.     Thánh Phaolô cho biết : / dấn thân theo Đức Kitô là sống bác ái yêu thương và phục vụ lẫn nhau / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho các Kitô hữu / biết cố gắng thực hiện lời khuyên của vị tông đồ dân ngoại.
4.     Chúa Giêsu đã nói : / Ai yêu mến Thầy / sẽ giữ lời Thầy / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho cộng đoàn giáo xứ chúng ta / luôn sống theo Lời Chúa dạy trong Tin mừng.
Chủ tế : Lạy Chúa Giêsu, trong đời sống chứng nhân thường ngày, chúng con gặp biết bao là thử thách gian truân. Vì thế, để có thể trung kiên bước theo Chúa đến cùng, sức riêng của chúng con không thể thực hiện được. Vậy, xin Chúa ban ơn trợ giúp để chúng con đi trọn cuộc lữ hành trần thế. Chúa hằng sống và hiển trị muôn đời.
VI. Trong Thánh Lễ
– Trước kinh Lạy Cha : Chúng ta hãy nhớ đến lời Chúa Giêsu quở trách hai môn đệ muốn sai lửa từ trời xuống thiêu đốt làng Samaria, và hãy sốt sắng khi đọc câu “xin Cha tha nợ chúng con như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con”
VII. Giải tán
Cuộc sống là một chuỗi những chọn lựa. Chúng ta sắp trở lại cuộc sống. Hãy nhớ những gì Chúa đã dạy chúng ta trong Thánh lễ hôm nay và hãy can đảm chọn lựa những gì thuộc về Nước Thiên Chúa
Lm. Carolo HỒ BẶC XÁI


Lectio Divina: Chúa Nhật XIII Thường Niên (C)
Sunday 30 June, 2019
Quá trình khó khăn trong việc thiết lập các môn đệ.
Làm thế nào để được tái sinh
Lc 9:51–62


1. Lời nguyện mở đầu
Lạy Chúa Giêsu, xin hãy sai Thần Khí Chúa đến giúp chúng con đọc Kinh Thánh với cùng tâm tình mà Chúa đã đọc cho các môn đệ trên đường Emmau.   Trong ánh sáng của Lời Chúa, được viết trong Kinh Thánh, Chúa đã giúp các môn đệ khám phá ra được sự hiện diện của Thiên Chúa trong nỗi đau buồn về bản án và cái chết của Chúa.  Vì thế, cây thập giá tưởng như là sự kết thúc của mọi niềm hy vọng, đã trở nên nguồn mạch của sự sống và sự sống lại.
Xin hãy tạo trong chúng con sự thinh lặng để chúng con có thể lắng nghe tiếng Chúa trong sự Tác Tạo và trong Kinh Thánh, trong các sự kiện của đời sống hằng ngày và trong những người chung quanh, nhất là những người nghèo khó và đau khổ.  Nguyện xin Lời Chúa hướng dẫn chúng con để, giống như hai môn đệ từ Emmau, chúng con cũng sẽ được hưởng sức mạnh sự phục sinh của Chúa và làm chứng cho những người khác rằng Chúa đang sống hiện hữu giữa chúng con như nguồn mạch của tình anh em, công lý và hòa bình.  Chúng con cầu xin vì danh Chúa Giêsu, con của Đức Maria, Đấng đã mặc khải cho chúng con về Chúa Cha và đã sai Chúa Thánh Thần đến với chúng con.  Amen.

2. Bài Đọc
a) Chìa khóa dẫn đến bài đọc:  Bối cảnh văn học
Trong bối cảnh của Tin Mừng theo thánh Luca, bài Phúc Âm Chúa Nhật tuần này là sự khởi đầu một giai đoạn mới về hoạt động của Đức Kitô.  Những cuộc xung đột thường xuyên giữa dân chúng và các vị chức sắc tôn giáo (Lc 4:28; 5:21,30; 6:2,7; 7:19,23,33-34,39) đã xác nhận Chúa Giêsu như là Đấng Mêssia Tôi Tớ như đã được báo trước trong sách tiên tri Isaia (Is 50:4-9; 53:12) và như chính Đức Giêsu đã đảm nhận từ lúc bắt đầu sứ vụ tông đồ của Người (Lc 4:18).  Từ bây giờ, Chúa Giêsu bắt đầu rao giảng về cuộc thương khó và cuộc tử nạn của mình (Lc 9:22, 43-44) và quyết định lên đường đi về Giêrusalem (Lc (9:51). Sự thay đổi này trong quá trình các sự kiện đã tạo ra một cuộc khủng hoảng giữa các môn đệ (Mc 8:31-33).  Các ông không thể hiểu và tỏ ra lo sợ (Lc 9:45), bởi vì các ông vẫn còn dựa vào lối suy nghĩ cũ về một Đấng Cứu Thế vinh quang.  Luca mô tả những câu chuyện khác nhau về tâm lý cổ xưa của các môn đệ:  mong muốn được làm người lớn nhất (Lc 9:46-48); ý muốn được kiểm soát việc nhân danh Chúa Giêsu (Lc 9:49-50); phản ứng mang tính cách bạo lực của các ông Giacôbê và Gioan trước việc từ chối đón tiếp Chúa Giêsu của người Samaria (Lc 9:51-55).  Thánh Luca cũng cho thấy là Chúa Giêsu phải khó khăn như thế nào khi cố gắng giúp cho các môn đệ hiểu được khái niệm mới liên quan đến sứ vụ của mình.  Bài Tin Mừng Chúa Nhật tuần này (Lc 9:51-62) đưa ra một vài ví dụ về phương cách Chúa Giêsu đã cố gắng gầy dựng các môn đệ của Người.

c) Phân đoạn bài Tin Mừng để trợ giúp cho bài đọc:
Lc 9:51-52:  Chúa Giêsu quyết định đi Giêrusalem
Lc 9:52b-53:  Một làng ở Samaria không tiếp đón Người
Lc 9:54:  Phản ứng của các ông Gioan và Giacôbê trước sự từ chối của người Samaria
Lc 9:55-56:  Phản ứng của Chúa Giêsu về việc dùng bạo lực của các ông Giacôbê và Gioan
Lc 9:57-58:  Điều kiện thứ nhất của Chúa Giêsu để đi theo Người
Lc 9:59-60:  Điều kiện thứ hai của Chúa Giêsu để đi theo Người
Lc 9:61-62:  Điều kiện thứ ba của Chúa Giêsu để đi theo Người

d) Phúc Âm
51 Vì gần tới thời gian Chúa Giêsu phải cất khỏi đời này, Người cương quyết lên đường đi Giêrusalem. 52 Và sai những người đưa tin đi trước Người.  Những người này lên đường vào một làng Samaria để chuẩn bị mọi sự cho Người; 53 nhưng ở đó người ta không đón tiếp Người, bởi Người đi lên Giêrusalem. 54 Thấy vậy, hai môn đệ Giacôbê và Gioan thưa Người rằng:  “Lạy Thầy, Thầy có muốn chúng con khiến lửa bởi Trời xuống thiêu hủy chúng không?”  55 Nhưng Người quay lại quở trách các ông. 56 Và các ngài đi tới một làng khác.
57 Đang khi đi đường có kẻ thưa Người rằng:  “Dù Thầy đi đâu tôi cũng sẽ theo Thầy.”  58 Chúa Giêsu bảo người ấy rằng:  “Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có nơi gối đầu.”  59 Người bảo một kẻ khác rằng:  “Hãy theo Ta.”  Người ấy thưa:  “Xin cho phép tôi đi chôn cha tôi trước đã.”  60 Nhưng Người đáp:  “Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết; phần con, hãy đi rao giảng nước Thiên Chúa.”  61 Một người khác thưa Người rằng:  “Lạy Thầy, tôi sẽ theo Thầy; nhưng cho phép tôi về từ giã gia đình trước đã.”  62 Nhưng Chúa Giêsu đáp:  “Ai đã tra tay vào cày mà còn ngó lại sau lưng, thì không xứng đáng với nước Thiên Chúa.”

3. Giây phút cầu nguyện trong thinh lặng
Để cho Lời Chúa có thể thấm nhập và soi sáng đời sống chúng ta

4. Một vài câu hỏi gợi ý
Để giúp chúng ta trong việc suy gẫm cá nhân
a) Trong đoạn Tin Mừng này, phần nào làm bạn hài lòng nhất và phần nào làm bạn cảm động nhất?
b) Trong đoạn Tin Mừng, chúng ta có thể tìm ra được những khiếm khuyết nào và bất toàn nào của các môn đệ?
c) Chúa Giêsu đã dùng phương pháp giảng dạy nào để cải sửa những khiếm khuyết này?
d) Những sự kiện nào trong Cựu Ước đã được gợi lại trong bài Tin Mừng hôm nay?
e) Với ba người được ơn gọi (các câu 57-62), bạn thấy mình thuộc vào nhóm người nào?  Tại sao?
f) Với những khiếm khuyết của các môn đệ Chúa Giêsu, khiếm khuyết nào phổ biến nhất trong chúng ta, các môn đệ của Người ngày hôm nay?

5. Chìa khóa dẫn đến bài Tin Mừng
 Để giúp chúng ta có thể đào sâu hơn vào chủ đ
 a) Bối cảnh lịch sử của đoạn Phúc Âm:  
Bối cảnh lịch sử của Phúc Âm theo thánh Luca luôn gồm có hai khía cạnh sau đây: bối cảnh thời điểm sống của Chúa Giêsu trong thập niên 30 ở đất Palestine, và bối cảnh của các cộng đoàn Kitô hữu trong thập niên 80 tại Hy-Lạp là những người mà Luca đang viết sách Tin Mừng của ông cho họ.
Vào thời của Chúa Giêsu tại đất Palestine.  Việc Chúa Giêsu gầy dựng các môn đệ của Người cũng chẳng dễ dàng gì.  Chuyện không đơn giản rằng bất cứ ai chỉ cần đi theo Đức Giêsu và sống trong một cộng đoàn là sẽ trở nên một người thánh thiện và hoàn hảo. Điều khó khăn lớn nhất đến từ “các ảnh hưởng của người Pharisêu và Hêrôđê” (Mc 8:15), đó là, từ sự chi phối tư tưởng của thời ấy, thúc đẩy bởi giới chức tôn giáo (người Pharisêu) và bởi giới cầm quyền (Hêrôđê).  Chống lại sự ảnh hưởng là một phần của việc gầy dựng Người đã làm cho các môn đệ; đặc biệt là cách thức suy nghĩ truyền thống đã bắt rễ sâu xa và luôn lẩn quẩn trong tâm trí của những con người nhỏ bé, các môn đệ.  Văn bản bài suy gẫm Phúc Âm của chúng ta trong Chúa Nhật tuần này cho thấy một cái nhìn sâu sắc vào cách thức Chúa Giêsu đã phải đối diện với vấn đề này.
Vào thời của Luca, trong các cộng đoàn Hy-lạp.  Đối với thánh Luca, đó là việc quan trọng để giúp các Kitô hữu và không để họ phải bị làm mồi cho “ảnh hưởng” của đế quốc La-mã và các ngoại giáo.  Điều này cũng có thể áp dụng vào thời đại hôm nay.  “Ảnh hưởng” của hệ thống tân tự do, lan truyền qua các phương tiện truyền thông, truyền bá một tinh thần thiên về chủ nghĩa tiêu thụ, trái với các giá trị của Tin Mừng.  Chẳng dễ dàng gì để mọi người nhận ra rằng họ đang bị lừa:  “Những gì tôi có trong tay chẳng qua chỉ là lời giả dối!” (Is 44:20).

b) Lời bình giải về đoạn Tin Mừng:                 
Lc 9:51-52a:  Chúa Giêsu quyết định đi Giêrusalem
“Vì gần tới thời gian Chúa Giêsu phải cất khỏi đời này”.  Lời văn này cho chúng ta thấy rằng Luca lần đọc cuộc đời của Chúa Giêsu trong sự soi sáng của các tiên tri.  Ông muốn làm cho thật rõ ràng với độc giả của ông rằng Chúa Giêsu là Đấng Cứu Thế, những gì mà các tiên tri đã báo trước đã được thực hiện trong Người.  Cùng một cách nói tương tự trong Tin Mừng của Gioan:  “Chúa Giêsu biết rằng giờ của Người đã đến, giờ phải bỏ thế gian mà về với Chúa Cha, …” (Ga 13:1).  Chúa Giêsu vâng lời Chúa Cha, “Người dứt khoát quyết định đi về Giêrusalem”.

Lc 9:52b-53:  Một làng ở Samaria không đón tiếp Người
Hiếu khách là một trong những trụ cột của cuộc sống cộng đoàn.  Rất khó cho bất cứ người nào không tiếp đón một ai đó mà nỡ để cho họ phải ngủ qua đêm ở bên ngoài (Ga 18:1-5; 19:1-3; St 19:15-21).  Nhưng vào thời Chúa Giêsu, vì sự thù nghịch giữa người Do-thái và người Samaria đã kêu gọi người Samaria không tiếp đón những người Do-thái trên đường hành hương về Giêrusalem, và điều này đã khiến cho người Do-thái từ miền Galilê không đi ngang qua làng người Samaria khi họ phải đi về Giêrusalem.  Họ chọn đi qua thung lũng Giođan.  Chúa Giêsu thì làm trái lại với điều kỳ thị này và vì thế, đi qua làng người Samaria.  Hậu quả là Người bị đối xử kỳ thị và không được đón tiếp.

Lc 9:54:  Phản ứng bạo lực của các ông Gioan và Giacôbê trước sự từ chối của người Samaria
Lấy cảm hứng từ ví dụ của tiên tri Êlia, các ông Giacôbê và Gioan đã muốn khiến lửa bởi trời xuống tiêu diệt làng ấy!  (2V 1:10-12; 1V 18:38).  Các ông nghĩ rằng bằng một sự thực đơn giản là họ đang đi với Chúa Giêsu, tất cả mọi người phải tiếp đón họ.  Các ông còn bám vào một tâm lý cổ xưa, đó là những người được đặc quyền.  Các ông nghĩ rằng là họ có thể giữ Thiên Chúa đứng về phía họ để bảo vệ cho họ.

Lc 9:55-56:  Phản ứng của Chúa Giêsu việc dùng bạo lực của các ông Giacôbê và Gioan
“Chúa Giêsu quay lại và quở trách các ông”.  Trong một số các phiên bản của Kinh Thánh, dựa trên bản dịch của họ trên một số các bản thảo cũ đã viết:  “Anh em không biết thần khí nào đang ngự trong anh em.  Con Thiên Chúa đến thế gian không phải để cất đi mạng sống người ta, mà để cứu rỗi người ta”.  Việc mà một aiđó đang đi cùng với Chúa Giêsu không cho người ấy cái quyền nghĩ rằng mình cao trọng hơn thiên hạ và thiên hạ phải tôn vinh họ.   “Thần Khí” của Chúa Giêsu thì đòi hỏi ngược lại:  tha thứ bảy mươi lần bảy (Mt 18:22).  Chúa Giêsu đã tha thứ cho kẻ tội phạm đã cầu xin cùng với Người trên thập giá (Lc 23:43).

Lc 9:57-58:  Điều kiện thứ nhất của Chúa Giêsu để đi theo Người
Có kẻ thưa người rằng:  “Dù Thầy đi đâu tôi cũng sẽ theo Thầy”.  Câu trả lời của Chúa Giêsu rất rõ ràng và không có ẩn ý nào khác.  Người không để chừa chỗ hở cho sự nghi hoặc: một người môn đệ muốn đi theo Chúa Giêsu phải ghi nhớ điều này vào tâm khảm của mình:  Đức Giêsu không có gì, ngay cả một viên đá gối đầu.  Con chồn và chim trời còn tốt số hơn Chúa vì con chồn có hang và chim trời có tổ.

Lc 9:59-60:  Điều kiện thứ hai của Chúa Giêsu để đi theo Người
Chúa Giêsu bảo một kẻ khác rằng:  “Hãy theo Ta!”  Những lời này được dùng để nói với những người môn đệ đầu tiên:  “Hãy theo Ta” (Mc 1:17, 20; 2:14).  Phản ứng của người được gọi rất tích cực.  Người ấy sẵn sàng theo Chúa Giêsu.  Anh ta chỉ xin được phép chôn cha mình trước đã.  Câu trả lời của Chúa Giêsu thật là cứng rắn:  “Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết; phần con, con hãy đi rao giảng Nước Thiên Chúa”.  Đây có lẽ là đây là câu tục ngữ phổ biến được xử dụng để nói rằng người ta phải tìm về căn bản trong việc đưa ra quyết định của mình.  Ai đã sẵn sàng để theo Chúa Giêsu thì phải từ bỏ mọi sự.  Điều này cũng giống như là người ấy đã chết bỏ lại tất cả tài sản của mình để sống lại với một cuộc sống khác.

Lc 9:61-62:  Điều kiện thứ ba của Chúa Giêsu để đi theo Người
Người thứ ba thì nói:  “Lạy Thầy, tôi sẽ theo Thầy, nhưng cho phép tôi về từ giã gia đình trước đã”.  Lần nữa, câu trả lời của Chúa Giêsu rất cứng cỏi và căn bản:  “Ai đã tra tay vào cày mà còn ngó lại sau lưng, thì không xứng đáng với Nước Thiên Chúa”.  Chúa Giêsu đòi hỏi hơn tiên tri Êlia khi ông Êlia gọi Êlisa để làm môn đệ của ông (1V 19:19-21).  Phần Tân Ước thì trội hơn phần Cựu Ước trong việc đòi hỏi phải thực hành đức bác ái.

c) Phần tìm hiểu đào sâu:  Chúa Giêsu là nhà tổ chức
Quá trình huấn luyện các môn đệ thì đòi hỏi nhiều công sức, chậm chạp và vất vả, bởi vì không phải dễ dàng gì thai nghén một ý niệm mới về Thiên Chúa trong trí óc các ông, một cách nhìn mới về đời sống và về những người xung quanh.  Nó cũng giống như một người được tái sinh!  (Ga 3:5-9).  Những suy nghĩ cũ cứ lẩn quẩn trở lại trong cuộc sống của người ta, của gia đình và cộng đoàn.  Chúa Giêsu đã dốc toàn lực trong việc huấn luyện các môn đệ.  Người đã dành rất nhiều thời giờ cho việc này, và không phải lúc nào cũng thành công.  Giuđa đã phản bội Chúa, Phêrô đã chối Chúa, và trong lúc Chúa bị luận án, tất cả đều bỏ rơi Người.  Chỉ có những người phụ nữ và Gioan là ở gần bên Người, gần cây thập giá.  Nhưng Chúa Thánh Thần là Đấng được Chúa Giêsu gửi đến cho chúng ta sau khi Người phục sinh, đã hoàn tất công việc Chúa Giêsu bắt đầu (Ga 14:26; 16:13).  Ngoài những gì chúng ta đã nói liên quan đến bài Phúc Âm Chúa Nhật tuần này (Lc 9:51-62), Luca nói nhiều về những thí dụ khác để cho thấy Chúa Giêsu đã phải làm cách nào trong khi gầy dựng các môn đệ và giúp các ông khắc phục được não trạng sai lệnh về thời gian:
Trong sách Luca chương 9:46-48, các môn đệ tranh luận với nhau xem ai là người lớn nhất trong bọn.  Những suy nghĩ cạnh tranh ở đây bắt nguồn từ việc tranh dành quyền lực, đặc trưng của xã hội dưới đế chế La-mã, và nó đã xâm nhập vào một cộng đoàn nhỏ bé và tân lập của Chúa Giêsu!  Chúa Giêsu nói với các ông về một lối suy nghĩ ngược lại.  Chúa đem một đứa bé đến cạnh Người và xác định Người với đứa trẻ:  “Bất cứ ai nhân danh Ta mà tiếp đón em bé này tức là tiếp đón Ta; và kẻ nào tiếp đón Ta tức là tiếp đón Đấng đã sai Ta!”  Các môn đệ đang tranh luận xem ai là người lớn nhất, và Chúa Giêsu lại bảo các ông hãy nhìn và đón tiếp kẻ bé nhất!  Đây là điểm nhấn mạnh nhất của Chúa Giêsu và là điều mà Người đã làm chứng:  “Con Người đến không phải để được phục vụ, nhưng là để phục vụ” (Mc 10:45).
Trong sách Luca chương 9:49-50, một người không thuộc nhóm các môn đệ đã nhân danh Chúa Giêsu để trừ quỷ.  Ông Gioan đã trông thấy và đã ngăn chặn ông ta:  “Chúng ta hãy ngăn chặn anh ta, vì chúng ta không biết người ấy”.  Nhân danh cộng đoàn, Gioan đã ngăn chặn một việc làm tốt!  Ông nghĩ rằng mình đã sở hữu Chúa Giêsu và muốn ngăn chặn bất cứ ai nhân danh Chúa Giêsu để làm một việc tốt lành.  Ông muốn có một cộng đoàn khép kín.  Đây là tâm lý cổ điển của “Dân được chọn, dân riêng của Chúa!”  Chúa Giêsu trả lời:  “Đừng ngăn cấm anh ta, bởi vì bất cứ ai không chống lại con thì người ấy đứng về phía của con”.  Mục đích của việc thành lập không thể dẫn đến một ý tưởng đặc quyền và quyền sở hữu, màphải dẫn đến một thái độ phục vụ.  Điều quan trọng đối với Đức Giêsu không phải là ai đó có thuộc trong nhóm hay không, mà là người ấy đã làm được việc gì tốt lành mà đáng lẽ ra phải được thực hiện bởi cộng đoàn.
Sau đây là một vài thí dụ về phương cách Chúa Giêsu đã truyền dạy cho các môn đệ.  Đó là cách cho đi của người đã có kinh nghiệm có được về Đức Chúa Cha.  Bạn có thể hoàn tất danh sách sau:
*  Người đem các ông đi theo trong hoạt động sứ vụ của mình và khi trở về Người duyệt lại những gì đã xảy ra với các ông (Mc 6:7; Lc 9:1-2; 10:1-12; 17-20)
*  Người sửa dạy các ông khi các ông làm sai (Lc 9:46-48; Mc 10:13-15)
*  Người giúp các ông phân định (Mc 9:29-30)
*  Người đặt câu hỏi khi thấy các ông chậm hiểu (Mc 4:13; 8:14-21)
*  Người chuẩn bị các ông trước các cuộc xung đột (Mt 10:17)
*  Người phản ánh với các ông về những vấn đề hiện tại (Lc 13:1-5)
*  Người sai các ông đi tìm hiểu sự thật (Mc 8:27-29; Ga 4:35; Mt 16:1-3)
*  Người đối chất với các ông với những nhu cầu của dân chúng (Ga 6:5)
*  Người dạy các ông rằng nhu cầu của dân chúng phải được đặt trên các quy định lễ nghi (Mt 12:7-12)
*  Người bênh vực các ông khi họ bị chỉ trích bởi những kẻ đối nghịch (Mc 2:19; 7:5-13)
*  Người lo lắng cho sự nghỉ ngơi và dinh dưỡng của các ông (Mc 6:31; Ga 21:9)
*  Người dành thời gian riêng với các ông để dạy dỗ các ông (Mc 4:34; 7:17; 9:30-31; 10:10; 13:3)
*  Người nhấn mạnh với các ông về việc tỉnh thức và dạy họ cầu nguyện (Lc 11:1-13; Mt 6:5-15)

6. Thánh Vịnh 19 (18):9-15

Luật của Thiên Chúa nguồn của sự thành lập
9 Huấn lệnh CHÚA hoàn toàn ngay thẳng, làm hoan hỷ cõi lòng.
Mệnh lệnh CHÚA xiết bao minh bạch, cho đôi mắt rạng ngời.
10 Lòng kính sợ CHÚA luôn trong trắng, tồn tại đến muôn đời.
Quyết định CHÚA phù hợp chân lý, hết thảy đều công minh,
11 thật quý báu hơn vàng, hơn vàng y muôn lượng,
ngọt ngào hơn mật ong, hơn mật ong nguyên chất.
12 Nên tôi tớ Ngài đây xin ra công học hỏi;
ai giữ những điều này sẽ được nhiều lợi ích.
13 Nhưng nào ai thấy rõ các lầm lỗi của mình?
Xin Ngài tha các tội con phạm mà chẳng hay.
14 Xin cũng giữ cho tôi tớ Ngài khỏi kiêu ngạo,
đừng để tính xấu này thống trị con.
Như thế con sẽ nên vẹn toàn không còn vương trọng tội.
15 Lạy CHÚA là núi đá cho con trú ẩn,
là Đấng cứu chuộc con, cúi xin Ngài vui nhận
bấy nhiêu lời miệng lưỡi thân thưa,
và bao tiếng lòng con thầm thĩ
mong được thấu đến Ngài.

7. Lời Nguyện Kết
Lạy Chúa Giêsu, chúng con xin cảm tạ Chúa về Lời Chúa đã giúp chúng con hiểu rõ hơn ý muốn của Chúa Cha.  Nguyện xin Thần Khí Chúa soi sáng các việc làm của chúng con và ban cho chúng con sức mạnh để thực thi Lời Chúa đã mặc khải cho chúng con.  Nguyện xin cho chúng con, được trở nên giống như Đức Maria, thân mẫu Chúa, không những chỉ lắng nghe mà còn thực hành Lời Chúa.  Chúa là Đấng hằng sống hằng trị cùng với Đức Chúa Cha trong sự hiệp nhất với Chúa Thánh Thần đến muôn thuở muôn đời.  Amen.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét