02/05/2016
Thứ Hai tuần 6 Phục Sinh
Thánh Athanasiô, giám mục, tiến sĩ Hội
Thánh.
Lễ nhớ.
* Thánh nhân sinh năm 295 tại
A-lê-xan-ri-a. Người cộng tác, rồi kế vị giám mục A-lê-xan-ri-a. Thánh nhân chỉ
có một mục đích: bảo vệ tín điều về thần tính của Chúa Kitô. Tín điều này đã được
xác định tại công đồng Ni-xê-a. Cũng vì đó người bị công kích khắp nơi. Nhưng
dù gặp những giám mục nhút nhát, dù bị săn lùng, dù năm lần bị đày ải, người vẫn
giữ được tính khí khái; nhất là giữ được lòng yêu mến đối với Chúa Giêsu, Thiên
Chúa làm người. Người đã viết nhiều tác phẩm vừa để làm sáng tỏ vừa để bảo vệ đức
tin chân truyền. Người qua đời năm 373
BÀI ĐỌC I: Cv 16, 11-15
"Chúa đã mở lòng cho bà chú ý
nghe những lời Phaolô giảng dạy".
Trích sách Tông đồ Công vụ.
Chúng tôi xuống tàu tại Trôa và
đi thẳng đến Samôthra, và hôm sau đến Nêapôli; rồi từ đó đi Philippê là thành
thứ nhất vùng Macêđônia, và là xứ thuộc địa. Chúng tôi lưu lại thành này một ít
ngày. Đến ngày Sabbat, chúng tôi đi ra ngoài cửa thành đến bờ sông, chỗ người
ta thường hợp nhau đọc kinh. Chúng tôi ngồi xuống giảng cho những phụ nữ đang tề
tựu ở đó. Bấy giờ có một bà tên là Lyđia, buôn vải gấm, quê ở Thyatira, có lòng
thờ Chúa, cũng ngồi nghe; Chúa đã mở lòng cho bà chú ý nghe các điều Phaolô giảng
dạy. Sau khi chịu phép rửa tội làm một với gia đình, bà nài xin rằng: "Nếu
các ngài xét thấy tôi đã nên tín đồ của Chúa, thì xin đến ngụ tại nhà
tôi". Bà nài ép chúng tôi. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 149, 1-2. 3-4. 5 và 6a và
9b
Đáp: Chúa yêu thương dân Người
(c. 4a).
Hoặc đọc: Alleluia.
1) Hãy ca mừng Chúa một bài ca mới,
hãy vang lên lời khen ngợi trong công hội các tín đồ. Israel hãy mừng vui vì Đấng
tạo tác bản thân, con cái Sion hãy hân hoan vì vua của họ. - Đáp.
2) Họ hãy hoà nhạc để ngợi khen
Người, hãy hát mừng Người với cây đàn cầm, với trống con: bởi vì Chúa yêu
thương dân Người, và ban cho kẻ khiêm nhường chiến thắng vẻ vang. - Đáp.
3) Các tín đồ hãy mừng rỡ trong
vinh quang, hãy hoan hỉ trong những nơi khu phố. Miệng họ hãy reo lên lời hoan
hô Thiên Chúa. Đó là vinh quang cho mọi tín đồ của Chúa. - Đáp.
ALLELUIA: Ga 14, 13
Alleluia, alleluia! - Chúa phán:
"Thầy sẽ không bỏ các con mồ côi: Thầy sẽ đến với các con và lòng các con
sẽ vui mừng". - Alleluia.
PHÚC ÂM: Ga 15, 26-16, 4
"Thần Chân lý sẽ làm chứng về Thầy".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo
Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các
môn đệ rằng: "Khi Đấng Phù Trợ đến, Đấng Thầy sẽ từ nơi Cha Thầy sai đến với
các con, Người là Thần Chân lý bởi Cha mà ra, Người sẽ làm chứng về Thầy. Và
các con cũng sẽ làm chứng, vì các con đã ở với Thầy từ ban đầu. Thầy đã nói với
các con điều đó để các con khỏi vấp ngã. Người ta sẽ loại các con ra khỏi hội
đường. Đã đến giờ kẻ giết các con tưởng làm thế là phụng sự Thiên Chúa. Họ sẽ
làm những điều đó cho các con, vì họ không biết Cha, cũng không biết Thầy.
Nhưng Thầy đã nói với các con như vậy, để khi đến giờ của họ, các con nhớ lại
là Thầy đã bảo các con". Đó là lời Chúa.
SUY NIỆM : Sự hiện diện của Chúa Thánh Thần
Trong thế gian, sự hiện diện của
Chúa Thánh Thần là một sự hiện diện vô hình và chứng tá của Chúa Thánh Thần cho
Chúa Giêsu được thể hiện, được nhìn thấy nơi chứng tá của các môn đệ cho Chúa.
Và như vừa nói trên, chứng tá này không phải là điều dễ dàng. Ðây là con đường
nhỏ hẹp, gặp nhiều gian nan, thử thách. Theo Chúa đích thực làm cho ta ra khỏi
thế gian và vì thế mà bị thế gian ghét bỏ, khai trừ. Nhưng trong những lúc gian
nan thử thách như vậy, trong những giây phút cảm thấy trống rỗng và đau khổ
trong cuộc đời của người đồ đệ, Chúa Thánh Thần, Ðấng an ủi, Ðấng bảo trợ, mà
Chúa Giêsu sai xuống từ Thiên Chúa Cha, Ðấng ấy sẽ đồng hành với các môn đệ và
trợ giúp họ, để các ngài được luôn trung thành làm chứng cho Chúa. Sự hiện diện
của Chúa Thánh Thần trong đời sống của các môn đệ là nền tảng vững chắc cho niềm
hy vọng của đồ đệ giữa những thử thách trên trần gian. Và chúng ta nhìn thấy điều
này khi đọc qua những trang sách Tông Ðồ Công Vụ, sau khi được Chúa Thánh Thần
ngự xuống, các tông đồ như được biến đổi hoàn toàn, từ lo sợ chạy trốn, chuyển
sang can đảm, sẵn sàng hy sinh và cương quyết phục vụ. Trong lúc gặp thử thách,
trước mặt những người quyền thế ngăn cấm không được làm chứng cho Chúa Giêsu Phục
Sinh, các tông đồ can đảm trả lời công khai: "Chúng tôi phải vâng lời
Thiên Chúa hơn là vâng lời con người".
Người Kitô hôm nay, đồ đệ của
Chúa Giêsu, cần xét lại thái độ sống chứng nhân của mình. Có hai thái cực cần
tránh đi, không thể có thái độ vênh vang tự đắc, cũng không được qụy lụy chiều
theo qui mô của kẻ chống đối Chúa, cần sống khiêm tốn nhưng đồng thời can đảm mạnh
mẽ trong việc phục vụ, chấp nhận phiền phức mà trong lòng vẫn vui tươi. Ðây là
kinh nghiệm sống chứng nhân của thánh Phaolô tông đồ khi ngài tâm sự trong thư
thứ hai Corintô chương 4, câu 7 và các câu tiếp theo như sau: "Thiên Chúa
làm cho ánh sáng chiếu soi lòng trí chúng tôi để tỏ bày cho thiên hạ được biết
vinh quang của Thiên Chúa rạng ngời trên dung mạo Kitô, nhưng kho tàng ấy,
chúng tôi lại chứa đựng trong bình sành để chứng tỏ quyền năng phi thường phát
xuất từ Thiên Chúa, chứ không phải từ chúng tôi. Chúng tôi bị dồn ép tư bề,
nhưng không bị đè bẹp, gian nan nhưng không tuyệt vọng, bị ngược đãi nhưng
không bị bỏ rơi, bị quật ngã nhưng không bị tiêu diệt. Chúng tôi luôn mang nơi
thân mình cuộc thương khó của Chúa Giêsu, để sự sống của Chúa Giêsu cũng được
biểu lộ nơi thân mình của chúng tôi".
Tóm lại, làm chứng cho Chúa
Giêsu, chúng ta không nên chờ đợi sự dễ dàng nhưng phải sẵn sàng mang lấy cuộc
thương khó của Chúa Giêsu nơi thân mình, sẵn sàng đón nhận sự chống đối thù hận
của những kẻ không biết Thiên Chúa Cha và cũng không biết Chúa Giêsu Kitô.
Trong sự yếu đuối mỏng dòn của chính bản thân, chúng ta luôn cảm nghiệm sức mạnh
của Thiên Chúa được thể hiện qua chúng ta nhờ Chúa Thánh Thần hiện diện trong
chúng ta. Chính Ngài làm chứng cho Chúa Giêsu và chúng ta cần để mình chìm sâu
trong sức mạnh của Ngài để cùng với Ngài làm chứng cho Chúa.
Lạy Chúa, chúng con cảm tạ Chúa
vì đã mời gọi chúng con làm chứng cho Chúa. Xin thương ban ơn nâng đỡ chúng
con, nhất là trong những lúc gian nan thử thách, tin tưởng vào Lời chúa và với
sức mạnh của Chúa Thánh Thần, chúng con muốn làm chứng cho Chúa và chứng tỏ cho
anh chị em biết rằng chúng con biết Chúa và yêu mến Chúa thực tình. Chính vì biết
Chúa và yêu mến Chúa thật tình nên chúng con dấn thân làm chứng cho Chúa.
Lạy Chúa, xin giúp con.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin
Vui’)
LỜI CHÚA MỖI NGÀY
Thứ Hai Tuần VI PS
Bài đọc: Acts 16:11-15; Jn 15:25-16:4.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Vinh quang và đau khổ cần thiết
cho cuộc đời.
Cuộc đời của con người có khi
bình an có khi sóng gió; khi thành công khi thất bại; khi vui cũng như lúc buồn,
khi thịnh vượng cũng như lúc đói nghèo... Hai thái cực này cần thiết để giữ
thăng bằng cho cuộc sống: khi vui không vui quá, tới độ quên Thiên Chúa và bổn
phận phải chu toàn; khi buồn không buồn quá, tới độ mất niềm tin vào Thiên Chúa
và tiêu hủy cuộc đời.
Các Bài Đọc hôm nay tập trung
trong hai mặt của cuộc đời. Trong Bài Đọc I, Phaolô hưởng được sự thành công
khi rao giảng Tin Mừng tại Philippi: một phụ nữ tên Lydia và gia đình của Bà chịu
Phép Rửa khi nghe Phaolô giảng. Bà mời Phaolô và các bạn đồng hành dùng nhà Bà
làm nơi để sinh sống và rao giảng Tin Mừng. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu báo trước
cho các môn đệ biết họ sẽ bị bắt bớ, đánh đòn và trục xuất khỏi hội đường khi
rao giảng Tin Mừng; nhưng Thánh Thần mà Chúa Giêsu sẽ gởi đến, sẽ giúp các ông
nhận ra sự thật và làm chứng cho Chúa Giêsu.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Phaolô chinh phục một phụ nữ Âu-châu đầu tiên về cho Thiên Chúa.
Trong hành trình rao giảng Tin Mừng,
Phaolô và các bạn đồng hành cũng gặp nhiều thành công và nhiều thất bại: khi
thì người nghe nhận ra sự thật và chịu Phép Rửa như người phụ nữ và gia đình của
Bà hôm nay; khi thì bị người ta đổ vạ cáo gian để đánh đòn, giam cầm, và trục
xuất khỏi thành phố như trình thuật ngày mai. Trong mọi hoàn cảnh, Phaolô vẫn
kiên trì rao giảng Tin Mừng dưới sự hướng dẫn của Thánh Thần, và vui lòng chịu
đựng mọi gian khổ vì Danh Chúa.
1.1/ Phaolô rao giảng Tin Mừng tại
Philippi: Trong cuộc hành trình lần thứ
hai, Phaolô được Thánh Thần hướng dẫn trong một thị kiến, để ra khỏi ranh giới
của Asia Minor và tiến vào vùng đất của Âu-châu, bắt đầu với Macedonia, như ông
tường thuật hôm nay: "Xuống tàu ở Troas, chúng tôi đi thẳng đến đảo
Samothrace, rồi hôm sau đến Neapolis. Từ đó chúng tôi đi Philippi là thị trấn
quan trọng nhất trong hạt ấy của tỉnh Macedonia, và là thuộc địa Rôma. Chúng
tôi ở lại thành đó mấy ngày."
1.2/ Gia đình Bà Lydia chịu Phép Rửa:
Theo truyền thống Do-thái, chỗ
nào không có hội đường, họ thường tập họp ở bờ sông để cầu nguyện và đọc Sách
Thánh. Có lẽ, vì không có hội đường ở Philippi, nên Phaolô kể: "Ngày
Sabbath, chúng tôi ra khỏi cổng thành, men theo bờ sông, đến một chỗ chúng tôi
đoán chừng có nơi cầu nguyện. Chúng tôi ngồi xuống nói chuyện với những phụ nữ
đang họp nhau tại đó." Chúng ta có thể học kinh nghiệm của Phaolô. Giống
như Chúa Giêsu, ông lợi dụng mọi cơ hội để rao giảng Tin Mừng: trong hội đường
cũng như ở các nơi hội họp; cho đàn ông cũng như cho đàn bà; cho giới thượng
lưu cũng như cho người nghèo khổ.
Trong giới phụ nữ có một bà tên
là Lydia, quê ở Thyatira, là người chuyên buôn bán vải điều. Đây là một loại vải
đắt tiền và kiếm được nhiều lợi nhuận. Bà là người tôn thờ Thiên Chúa; bà nghe,
và Chúa mở lòng cho bà để bà chú ý đến những lời ông Phaolô nói. Sau khi nghe
Phaolô rao giảng Tin Mừng, bà và cả nhà đã xin chịu Phép Rửa. Có lẽ là người có
nhà cửa rộng rãi, nên Bà ngỏ lời với các sứ giả: "Các ông đã coi tôi là một
tín hữu Chúa, thì xin các ông đến ở nhà tôi." Và bà ép chúng tôi phải nhận
lời.
Thiên Chúa luôn thúc đẩy và khuyến
khích những tâm hồn thiện chí và có phương tiện, để họ mở rộng tâm hồn đón tiếp
các sứ giả trong cuộc lữ hành loan báo Tin Mừng. Chúng ta phải noi gương Bà
Lydia để đón tiếp các nhà truyền giáo, nhất là ở những nơi xa xôi hẻo lánh, để
giúp họ có sức khỏe và phương tiện mang Lời Chúa đến cho mọi người. Khi mở lòng
đón tiếp họ, chúng ta đón tiếp chính Chúa; và chúng ta cũng sẽ được phần thưởng
của các tiên tri như Chúa đã hứa.
2/ Phúc Âm: Họ sẽ khai trừ anh em khỏi hội đường.
2.1/ Những chứng nhân của Đức Kitô:
(1) Thánh Thần: "Đấng mà Thầy
sẽ sai đến với anh em từ nơi Chúa Cha, Người là Thần Khí sự thật phát xuất từ
Chúa Cha, Người sẽ làm chứng về Thầy." Con người không thể hiểu mặc khải của
Chúa Giêsu, nếu không có Thánh Thần tác động từ bên trong. Ngài soi lòng mở trí
để các tín hữu nhận ra sự thật và tin vào Đức Kitô.
(2) Các môn đệ: "Cả anh em
nữa, anh em cũng làm chứng, vì anh em ở với Thầy ngay từ đầu." Để có thể
làm chứng, các môn đệ cần có ba điều kiện: Thứ nhất, kinh nghiệm cá nhân sống với
Chúa Giêsu; thứ hai, các ông cần xác tín Ngài là Đấng Thiên Sai, những gì Ngài
đã nói và đã làm; sau cùng, các ông phải làm chứng cho Ngài khi cơ hội tới. Nếu
thiếu một trong 3 điều kiện này, các ông không thể làm chứng cho Ngài.
2.2/ Người rao giảng Tin Mừng sẽ bị
truy tố.
(1) Chúa Giêsu không dấu diếm điều
gì với những người muốn theo Chúa, Ngài báo trước những gì các môn đệ sẽ phải
chịu vì Danh Ngài và vì rao giảng Tin Mừng. Có hai lý do khiến Chúa chuẩn bị cho
các ông: Thứ nhất, "Thầy đã nói với anh em các điều ấy, để anh em khỏi bị
vấp ngã."
Nhiều người Công-giáo nghĩ rằng,
một khi họ theo đạo là cuộc đời sẽ bình an vì được Chúa và Mẹ chúc lành và bảo
vệ; nhưng họ có biết đâu rằng: bắt đầu cuộc sống môn đệ là bắt đầu cuộc sống từ
bỏ ý riêng mình và vác thập giá với Chúa. Hơn nữa, đức tin cần được thử thách
trong gian khổ như lửa thử vàng, thì mới biết đức tin nào thật và vững chắc. Thứ
hai, để các ông nhớ lại những gì Ngài nói khi các ông bị truy tố và tìm được
bình an: "Nhưng Thầy đã nói với anh em những điều ấy, để khi đến giờ họ
hành động, anh em nhớ lại là Thầy đã nói với anh em rồi." Con người có thể
ngạc nhiên khi không ai báo trước cho mình biết đau khổ sẽ xảy ra; nhưng nếu
Chúa Giêsu đã báo trước, và Ngài cũng đã đi qua con đường này, người môn đệ sẽ
chuẩn bị và biết bình tĩnh đối phó khi điều ấy xảy đến.
(2) Lý do bị truy tố: Thứ nhất,
những Thủ Lãnh Do-thái trong Thượng Hội Đồng kết án và đóng đinh Chúa Giêsu, vì
họ tưởng rằng làm như thế là làm vinh quang Thiên Chúa. Một ví dụ khác là trường
hợp của ông Saul bắt đạo trước khi trở lại. Ông là người nhiệt thành gìn giữ Lề
Luật của tổ tiên, nên ông không muốn các Kitô hữu vi phạm truyền thống này. Thứ
hai, "Họ sẽ làm như thế, bởi vì họ không biết Chúa Cha cũng chẳng biết Thầy."
Điều này hiển nhiên, vì nếu các Thủ Lãnh biết chắc Chúa Giêsu là Đấng Thiên
Sai, họ đã không luận tội và kết án Ngài.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Đau khổ và vinh quang là hai
khía cạnh của cuộc sống. Giống như Đức Kitô, chúng ta cũng phải trải qua đau khổ
trước khi đạt đến vinh quang.
- Chúng ta cần giữ thái độ bình
tĩnh và bình an khi đạt được thành công cũng như khi phải đương đầu với đau khổ;
vì tất cả đều nằm trong sự quan phòng của Thiên Chúa.
- Chúng ta đều có bổn phận trong
việc rao truyền và làm chứng cho Tin Mừng. Nếu chúng ta không có hoàn cảnh làm
những điều này, chúng ta phải giúp đỡ và tạo cơ hội cho các nhà truyền giáo để
họ chu toàn bổn phận rao giảng Tin Mừng cho mọi người.
Lm. Anthony ĐINH MINH TIÊN, OP.
02/05/16 THỨ HAI TUẦN 6
PS
Th. A-tha-na-xi-ô, giám mục, tiến sĩ HT
Ga 15,26-16,4a
Th. A-tha-na-xi-ô, giám mục, tiến sĩ HT
Ga 15,26-16,4a
Suy niệm: Chúa
Thánh Thần làm chứng về Chúa Ki-tô phục sinh bằng cách nào? Thưa rằng: một
trong những cách thức cổ xưa và hữu hiệu nhất, đó là trong đời sống cộng đoàn.
Trong cộng đoàn tín hữu tiên khởi, không thiếu những hình thức bách hại, từ đe
dọa, vu cáo đến lùng bắt, đánh đòn hoặc ném đá. Nhưng dù vậy, các Tông Đồ vẫn
can đảm rao giảng và củng cố lời giảng bằng các phép lạ. Mọi người đều đồng tâm
nhất trí với nhau, chăm lo cầu nguyện, liên đới với người nghèo, năng nổ, nhạy
bén với sứ vụ đến với muôn dân rao giảng Tin Mừng. Cuộc sống cộng đoàn trở nên
lời chứng hùng hồn về sự hiện diện của Đấng Phục Sinh và sức sống mãnh liệt
trong Thánh Thần.
Mời Bạn: Hẳn bạn có thấy trong các giáo họ, giáo khóm,
giáo xứ của chúng ta ngày nay, không thiếu những anh chị em giáo dân âm thầm
thăm viếng người đau yếu, giúp đỡ người nghèo, nhắc nhủ nhau xưng tội, rước lễ,
học hỏi giáo lý, chia sẻ Lời Chúa. Qua họ, Thánh Thần Chúa tiếp tục canh tân
Giáo Hội và thế giới từ bên trong. Họ đem lại niềm vui, tình yêu thương và sự
an bình, làm cho người chung quanh có được một kinh nghiệm trung thực về Thiên
Chúa và tình yêu thương của Ngài.
Chia sẻ: Trong
cộng đoàn của tôi, có điểm nào nổi bật chứng tỏ sức hoạt động của Chúa Thánh
Thần?
Sống Lời Chúa: -
siêng năng cầu xin Chúa Thánh Thần xuống trên gia đình, làng xóm tôi; - tập
quan tâm hơn đến đời sống chung, công việc chung; - sẵn sàng đóng góp tài
chính, công sức, sáng kiến để làm cộng đoàn đuợc thăng tiến.
Cầu nguyện: Kinh Chúa Thánh Thần.
Làm chứng về Thầy
Cuộc sống tiện nghi, dễ chịu thời nay cũng là một
thứ bách hại nhẹ nhàng, khiến nhiều Kitô hữu bị vướng vào và dễ dàng bước qua
thập giá.
Suy
niệm:
Chúng
ta thường cầu xin Chúa Thánh Thần
trước
một cuộc tĩnh tâm, một hội nghị hay một cuộc gặp gỡ tìm ý Chúa.
Thánh
Thần cho ta ánh sáng để quyết định.
Nhưng
Thánh Thần cũng là Đấng ban sức mạnh đỡ nâng,
nhất
là lúc Giáo Hội gặp gian nan thử thách.
Bài
Tin Mừng hôm nay vẫn nằm trong bối cảnh của sự bách hại.
Các
môn đệ sẽ bị ghét bỏ, bắt bớ (Ga 15, 18-20).
Hơn
nữa, họ còn bị trục xuất khỏi hội đường và bị giết (Ga 16, 2).
Sau
khi Đức Giêsu về trời, ai sẽ là người đứng ra bảo trợ họ?
Ai
sẽ là người giúp họ can đảm để làm chứng cho Đấng phục sinh?
Đức
Giêsu trả lời: chính Thánh Thần, Đấng mà Ngài sai đến từ nơi Cha.
Thánh
Thần từ từ tỏ mình ra như một Đấng, một ngôi vị có thực,
đang
hiện diện trong lòng từng Kitô hữu và trong cộng đoàn.
Thánh
Thần là Đấng ở với anh em,
ở
giữa anh
em và ở trong anh em (Ga 14, 16-17).
Như
thế Đức Giêsu thực sự chẳng lìa xa chúng ta.
Ngài
vẫn hiện diện liên tục bên chúng ta, nhờ Thánh Thần Ngài sai đến.
Giáo
Hội sơ khai đã có kinh nghiệm sâu xa về Đấng Bảo trợ này,
đặc biệt
trong giai đoạn bị bách hại.
Stêphanô
là người đầy Thánh Thần (Cv 6, 5).
Khi
ông tranh luận với những người Do thái cứng lòng,
Thánh
Thần đã ban cho ông lời lẽ khôn ngoan không ai địch nổi (Cv 6, 10).
Trong
Thánh Thần, ông đã làm chứng cho Đức Giêsu phục sinh,
Đấng
đang đứng bên hữu Thiên Chúa (Cv 7, 55-56).
Chính
lời chứng này đã đưa ông đến cái chết tử đạo đầu tiên.
Cái
chết của Stêphanô nhắc ta nhớ lời hứa của Đức Giêsu.
Giờ
bị thẩm tra là giờ thánh, giờ làm việc của Ba Ngôi Thiên Chúa.
Khi
đứng trước các nhà lãnh đạo, Đức Giêsu khuyên ta đừng lo phải nói gì,
“vì
trong giờ đó, Thánh Thần sẽ dạy cho anh em biết điều phải nói” (Lc 12,12),
đến
nỗi “không phải chính anh em nói,
mà
là Thần khí của Cha anh em nói trong anh em” (Mt 10, 20).
Cái
chết của bất kỳ vị tử đạo nào cũng là một sự kết hợp diệu kỳ
giữa
lời chứng bằng máu của họ với lời chứng của Thánh Thần ở trong họ.
“Người
sẽ làm chứng về Thầy, anh em cũng làm chứng
vì
anh em ở với Thầy ngay từ đầu” (Ga 15, 26-27).
Chẳng
bao giờ các Kitô hữu hết gặp khó khăn khi còn sống ở đời này,
hết
phải làm chứng cho Đức Giêsu trước một thế giới thù nghịch.
Chẳng
phải bách hại chỉ có dưới thời các vua triều Nguyễn.
Cuộc
sống tiện nghi, dễ chịu thời nay cũng là một thứ bách hại nhẹ nhàng,
khiến
nhiều Kitô hữu bị vướng vào và dễ dàng bước qua thập giá.
Xin
Thánh Thần thêm sức cho ta khi ta phải lội ngược dòng.
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa là Thần Khí Sự Sống và Tình Yêu,
xin
ban cho con
một
thời để yêu và một thời để sống;
để
con sống vì tình yêu Thiên Chúa,
để
con yêu vì cuộc sống muôn loài.
Xin dạy con biết yêu những điều tốt đẹp, cao quý
và
biết ghét những điều đê tiện, xấu xa.
Xin
dạy con luôn sống vì những điều mình yêu,
và
dám chết vì những điều mình ghét.
Xin cho con biết đưa tình yêu vào cuộc sống
để
mỗi giây phút sống
con
đều cảm nhận được niềm hạnh phúc yêu thương.
Xin
cho con biết đưa cuộc sống vào tình yêu
để
từng giây phút yêu,
con
đều làm cho cuộc sống thêm giá trị.
Cuối cùng,
xin
cho con biết hòa nhập cả hai nên một:
để sống là yêu và yêu là sống,
vì
hiểu được rằng Thiên Chúa Hằng Sống
cũng
chính là Thiên Chúa Tình Yêu. Amen.
(NNS)
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hạnh Các Thánh
2 Tháng Năm
Thánh Athanasius
(296? - 373)
Thánh Athanasius
(296? - 373)
Cuộc đời
Thánh Athanasius đầy bôn ba vì tận tụy phục vụ Giáo Hội. Ngài là quán quân bảo
vệ đức tin đối với sự lan tràn của lạc thuyết Arian. Sự nhiệt huyết của ngài được
thể hiện trong các trước tác giúp ngài xứng đáng là Tiến Sĩ Hội Thánh.
Sinh trong một
gia đình Kitô Giáo ở Alexandria và được giáo dục kinh điển, Athanasius gia nhập
hàng giáo sĩ và là thư ký cho Ðức Alexander, Giám Mục của Alexandria, và sau đó
chính ngài được nâng lên hàng giám mục. Vị tiền nhiệm của ngài, Ðức Alexander,
từng là người lớn tiếng chỉ trích một phong trào mới đang bành trướng ở Ðông
Phương thời bấy giờ, đó là lạc thuyết Arian, họ khước từ thiên tính của Ðức
Kitô và không coi Chúa Thánh Thần là Thiên Chúa.
Khi Ðức
Athanasius đảm nhận vai trò Giám Mục của Alexandria, ngài tiếp tục chống với lạc
thuyết Arian. Lúc đầu, cuộc chiến dường như dễ dàng chiến thắng và lạc thuyết
Arian sẽ bị kết án. Nhưng thực tế thì trái ngược. Công Ðồng Tyre đã được triệu
tập và vì một vài lý do không rõ ràng, Hoàng Ðế Constantine đã trục xuất Ðức
Athanasius đến miền bắc nước Gaul. Ðây là chuyến đi đầu tiên trong một chuỗi
hành trình và lưu đầy có nét phảng phất như cuộc đời Thánh Phaolô.
Khi
Constantine từ trần, hoàng tử kế vị đã phục hồi quyền giám mục của Ðức
Athanasius. Nhưng chỉ được có một năm, ngài lại bị truất phế vì sự liên hiệp của
các giám mục theo phe Arian. Ðức Athanasius đã đệ đơn lên Rôma, và Ðức Giáo
Hoàng Julius I đã triệu tập một công đồng để duyệt qua vấn đề và các khó khăn
liên hệ.
Trong bốn
mươi sáu năm làm giám mục, ngài đã phải lưu đầy mười bảy năm chỉ vì bảo vệ tín
điều về thiên tính của Ðức Kitô. Trong một thời gian, ngài được an hưởng 10 năm
tương đối bình an để đọc sách, viết lách và cổ võ lý tưởng của đời sống đan viện
mà ngài hết lòng tận tụy.
Các văn bản
và giáo lý của ngài hầu hết là các bài bút chiến, trực tiếp chống lại mọi góc cạnh
của lạc thuyết Arian. Trong các văn bản của ngài về đời sống khổ hạnh, cuốn Ðời
Sống Thánh Anthony được nhiều người biết đến và góp phần lớn trong việc thiết lập
đời sống đan viện trên khắp thế giới Kitô Giáo Tây Phương.
Lời Bàn
Khi là Giám Mục
của Alexandria, Thánh Athanasius đã phải đau khổ nhiều vì những thử thách. Ngài
được Chúa kiên cường để chống lại một điều tưởng như không thể nào vượt qua được
vào lúc bấy giờ. Thánh Athanasius đã sống trọn vẹn trách nhiệm của một vị giám
mục. Ngài bảo vệ đức tin chân chính cho đàn chiên, bất kể giá phải trả. Trong
thế giới ngày nay, chúng ta cũng được mời gọi để giữ vững đức tin chân chính với
bất cứ giá nào.
Lời Trích
Những khó nhọc
mà Thánh Athanasius đã phải đau khổ trong khi lưu đầy -- trốn tránh, bỏ chạy từ
nơi này sang nơi khác -- nhắc nhở chúng ta về những gì mà Thánh Phaolô đã đề cập
đến trong cuộc đời ngài: "Trong nhiều cuộc hành trình, gặp bao nguy hiểm
trên sông, nguy hiểm do trộm cướp, nguy hiểm do đồng bào, nguy hiểm vì dân ngoại,
nguy hiểm ở thành phố, ở sa mạc, ngoài biển khơi, nguy hiểm do những kẻ giả
danh là anh em; trong vất vả mệt nhọc, qua những đêm không ngủ, qua sự đói
khát, thường xuyên phải nhịn ăn uống, qua sự lạnh lẽo và trần truồng. Ngoài những
điều này, hằng ngày tôi còn bị ray rứt vì sự ưu tư lo cho tất cả các giáo hội"
(2 Corinthians 11:26-28).
Trích từ
NguoiTinHuu.com
2 Tháng Năm
Ðức Mẹ Guadalupe
Dạo tháng
5/1990, Ðức Gioan Phaolô II đã tôn phong chân phước cho một người thổ dân
Mehico tên là Juan Diego, người được Ðức mẹ hiện ra tại Guadalupe...
Juan Diego là
một người thổ dân nghèo sống với người cậu tại làng Telpetlao thuộc ngoại ô thủ
đô Mehico vào khoảng thế kỷ 16. Một buổi sáng thứ bảy nọ, trên đường đi đến thánh
đường để dự thánh lễ, Juan Diego bỗng nghe có tiếng hát du dương từ trên một ngọn
đồi. Anh tiến lại gần và thấy một thiếu nữ xinh đẹp tự xưng là Trinh Nữ Maria.
Ðức Mẹ nói với người thổ dân nghèo như sau: "Ta muốn có một đền thờ được dựng
lên tại đây để Ta dùng tình thương, niềm cảm thông, sự giúp đỡ và bảo vệ của Ta
mà bày tỏ Thiên Chúa cho loài người. Con hãy đi gặp vị giám mục Mehico và nói với
Ngài rằng Ta sai con đến gặp Ngài để bày tỏ ý muốn của Ta. Con hãy tin tưởng rằng
Ta sẽ biết ơn con và ân thưởng cho con. Ta sẽ làm cho con được giàu có và tôn
vinh con".
Juan đến gặp
vị giám mục, nhưng anh ta buồn bã trở về làng, vì giám mục không tin lời của
anh. Ðức mẹ lại hiện ra cho anh một lần nữa và cũng sai anh mang một sứ điệp
như thế đến cho vị giám mục. Nhưng lần thứ hai, dù cho anh có van nài khóc lóc,
vị giám mục vẫn một mực không tin. Vị giám mục nói với người thổ dân nghèo rằng:
"Nếu Ðức Mẹ thực sự muốn điều đó thì xin Ngài hãybày tỏ một dấu lạ".
Và ngài bí mật cho người theo dõi. Lần thứ ba, Ðức Mẹ lại hiện ra cho Juan
Diego, nhưng Ngài bảo anh: "Hãy trở lại vào ngày mai và Ngài sẽ cho vị
giám mục một dấu lạ".
Ngày hôm sau,
Juan Diego không thể đến điểm hẹn với Ðức Mẹ được vì anh còn phải đi tìm thầy
thuốc cho người cậu đang mắc bệnh. Nhưng khi đi qua ngọn đồi, Juan vẫn được Ðức
Mẹ hiện ra. Ngài bảo đảm với anh rằng người cậu của anh sẽ được lành bệnh và
thay vì để Juan tiếp tục lên đường đi Mehico để tìm thầy thuốc, Ðức Mẹ đã sai
anh đến nơi Ngài hiện ra cho anh lần đầu tiên. Tại đây, Ngài sẽ cho anh những
cánh hoa thật đẹp và dấu lạ để mang đến cho vị giám mục... Lúc bấy giờ đang là
mùa đông và ngọn đồi nơi Juan được Ðức Mẹ hiện ra thường chỉ có những cây cỏ của
sa mạc như các loại gai và xương rồng. Thế nhưng, hôm đó, hoa bỗng nở rộ trong
sa mạc. Juan hái lấy dâng cho Ðức Mẹ, Ðức Mẹ sờ đến những cánh hoa và bảo anh lấy
chiếc áo choàng để đựng hoa mang đến cho vị giám mục...
Khi Juan vừa
mở chiếc áo choàng ra để lấy hoa cho vị giám mục xem thì lạ lùng thay, hình ảnh
Ðức Mẹ đã được in trên chiếc áo của anh... Tin ở lời Ðức Mẹ, vị giám mục đã tức
tốc lên đường đến làng Ðức Mẹ đã hiện ra cho anh Juan. Ngài nhận thấy người cậu
của anh đã được lành bệnh. Các cuộc lành bệnh lạ lùng đã diễn ra từ đó... Một đền
thánh dâng kính Ðức Mẹ đã được xây cất để rồi cuối cùng trở thành Vương cung
thánh đường Guadalupe như chúng ta vẫn quen gọi.
Trong thánh lễ
tôn phong chân phước cho Juan Diego tại đền thánh Guadalupe ngay buổi chiều chủ
nhật khi vừa đến Mehico, Ðức Gioan Phaolô II đã kêu gọi người dân Mehico hâm
nóng lại tinh thần truyền giáo. Truyền giáo theo đúng nghĩa là được sai đi để
mang sứ điệp đến cho người khác. Cũng giống như tất cả những ai được diễm phúc
gặp Ðức Mẹ, chân phước Juan Diego đã được sai đi... Phải vất vả nhiều lần và dĩ
nhiên, với sự giúp đỡ của Ðức mẹ, Juan Diego mới có thể thuyết phục được vị
giám mục...
Người Kitô, từ
bản chất là người được sai đi và sứ điệp của họ chính là sứ điệp của yêu
thương... Cùng với những cánh hoa dâng tiến Mẹ trong tháng Năm này, chúng ta được
mời gọi để mang những cánh hoa yêu thương đến cho mọi người. Tình thương, sự
giúp đỡ của Mẹ dành cho chúng ta cũng phải được chúng ta diễn đạt, cao rao qua
cuộc sống dạt dào Tình Mến đối với mọi người.
Trích sách
Lẽ Sống
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét