16/08/2016
Thứ Ba tuần 20 thường niên
Bài Ðọc
I: (Năm II) Ed 28, 1-10
"Ngươi
chỉ là người phàm, chớ không phải Thiên Chúa, mà lòng ngươi dám tự cho mình là
Chúa".
Trích
sách Tiên tri Êdêkiel.
Có lời
Chúa phán cùng tôi rằng: Hỡi con người, hãy bảo vua Tirô rằng: Chúa là Thiên
Chúa phán như thế này: bởi vì ngươi tự kiêu mà rằng: "Ta là Thiên Chúa, ta
ngồi trên toà Thiên Chúa giữa biển", vì ngươi chỉ là người phàm, chứ không
phải là Chúa, mà lòng ngươi dám tự cho mình là Chúa! Phải rồi, ngươi khôn ngoan
hơn Ðaniel! Không điều bí ẩn nào mà ngươi không biết: Nhờ tài trí và khôn ngoan
mà ngươi nên hùng mạnh, và ngươi đã tích trữ vàng bạc trong kho tàng. Nhờ tài
trí dồi dào trong việc buôn bán, ngươi đã gia tăng của cải, và tâm hồn ngươi tự
cao tự đại về sự phú cường của ngươi.
Vì thế
Chúa là Thiên Chúa phán như thế này: Bởi lòng ngươi dám tự cho mình là Chúa,
thì đây Ta sẽ dẫn quân ngoại bang, là những kẻ hung bạo nhất trong các dân, đến
giày xéo trên ngươi, họ sẽ tuốt gươm chống lại sự khôn ngoan tốt đẹp của ngươi,
và làm ô danh ngươi. Họ sẽ giết và triệt hạ ngươi, ngươi sẽ chết như những kẻ
chết chìm dưới lòng biển. Trước mặt những kẻ giết ngươi, nào ngươi còn dám nói:
"Ta là Thiên Chúa" nữa sao? Vì ngươi là người chứ không phải là Chúa
trong tay những kẻ hạ sát ngươi. Ngươi sẽ chết trong tay ngoại bang, như những
kẻ không chịu cắt bì: vì Ta đã phán! Chúa là Thiên Chúa phán như vậy.
Ðó là
lời Chúa.
Ðáp
Ca: Ðnl 32, 26-27ab. 27cd-28a. 30. 35cd-36ab
Ðáp: Ta sẽ giết chết và sẽ làm cho sống
lại (c. 39).
Xướng:
1) Ta đã phán: "Chúng đang ở đâu?" Ta sẽ làm cho người ta không còn
nhớ đến chúng. Nhưng vì giận quân thù, Ta đã giãn ra, kẻo quân thù chúng sẽ nhạo
cười. - Ðáp.
2)
Chúng sẽ nói rằng: "Tay chúng ta cao cả, chẳng phải Chúa đã làm những sự
này". Dân này chẳng có lo lắng, và không có khôn ngoan chút nào. - Ðáp.
3) Bởi
đâu một người lại đuổi theo nghìn người, hai người lại đuổi theo một vạn? Vậy
chẳng phải vì Chúa đã bán chúng, và Chúa đã chẳng bỏ mặc chúng sao? - Ðáp.
4)
Ngày tiêu diệt đã gần, và thời hẹn chóng đến. Chúa sẽ xét xử dân Người, và xót
thương kẻ làm tôi Chúa. - Ðáp.
Alleluia:
Tv 118, 36a và 29b
Alleluia,
alleluia! - Lạy Chúa, xin nghiêng lòng con theo lời Chúa răn bảo, và xin rộng
tay ban luật pháp của Chúa cho con. - Alleluia.
Phúc
Âm: Mt 19, 23-30
"Con
lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu có vào Nước Trời".
Tin Mừng
Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy,
Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Thầy bảo thật các con: Người giàu
có thật khó mà vào Nước Trời. Thầy còn bảo các con rằng: Con lạc đà chui qua lỗ
kim còn dễ hơn người giàu có vào Nước Trời". Các môn đệ nghe vậy thì bỡ ngỡ
quá mà thưa rằng: "Vậy thì ai có thể được cứu độ?" Chúa Giêsu nhìn
các ông mà phán rằng: "Ðối với loài người thì không thể được, nhưng đối với
Thiên Chúa thì mọi sự đều có thể được". Bấy giờ Phêrô thưa Người rằng:
"Này đây chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy, vậy chúng con sẽ được
gì?" Chúa Giêsu bảo các ông rằng: "Thầy bảo thật các con: Các con đã
theo Thầy, thì trong ngày tái sinh, khi Con Người ngự trên toà vinh hiển, các
con cũng sẽ ngồi trên mười hai toà mà xét xử mười hai chi tộc Israel. Và tất cả
những ai bỏ nhà cửa, anh chị em, cha mẹ, vợ con, ruộng nương vì danh Thầy, thì
sẽ được gấp trăm và được sự sống đời đời. Nhưng có nhiều kẻ trước hết sẽ nên
sau hết, và kẻ sau hết sẽ nên trước hết".
Ðó là
lời Chúa.
Suy Niệm:
Giáo Hội Của Người Nghèo
"Giáo
Hội của người nghèo", "Ưu tiên phục vụ người nghèo", đó là những
khẩu hiệu đã trở thành thời trang trong Giáo Hội kể từ vài thập niên qua. Bất cứ
ai có ý thức về công bằng xã hội hoặc đôi chút trăn trở về Giáo Hội trong thế
giới ngày nay, cũng đều thốt lên những khẩu hiệu ấy. Nhưng Giáo Hội có thực sự
là Giáo Hội của đại đa số dân nghèo khổ chưa?
Sự hiện
diện của người nghèo quả là một thách đố lớn cho Giáo Hội. Ngày nay, tiếng kêu
than của họ luôn là một nhắc nhớ cho Giáo Hội về bản chất và sứ mệnh của mình
trong thế giới. Cuộc trở lại của Hoàng đế Constantinople vào thế kỷ thứ 4 đã chấm
dứt những cuộc bách hại đẫm máu và đã biến Tây Phương thành thế giới Kitô giáo,
nhưng không chừng đã làm Giáo Hội quên đi bản chất đích thực của mình. Sự tương
nhập giữa thế quyền và giáo quyền đã biến Giáo Hội thành một thế lực chính trị,
và các vị lãnh đạo Giáo Hội thành những vua chúa trần gian. Nhiều người đã có
lý để nói rằng nhờ những lay động của Karl Marx mà Giáo Hội đã lắng nghe được
tiếng kêu than của người nghèo, đồng thời ý thức được vai trò và sứ mệnh của
mình trong thế giới ngày nay.
Ngay
từ khi mới khai sinh, cộng đoàn Kitô tiên khởi đã ý thức được vấn đề ấy. Tin Mừng
hôm nay là một phản ánh về những trăn trở của cộng đoàn Kitô hữu tiên khởi,
cách riêng cộng đoàn Giêrusalem là cộng đoàn gồm toàn những người nghèo trong
xã hội thời bấy giờ. Ðọc lại giáo huấn của Chúa Giêsu về thái độ của Kitô hữu đối
với tiền bạc của cải, cộng đoàn tiên khởi đặt lại vấn đề về sự hiện diện của
người giầu trong Giáo Hội. Theo quan niệm quen thuộc của người Do thái, thì sự
giầu sang phú quí là một chúc lành của Thiên Chúa. Chúa Giêsu đánh đổ quan niệm
sai lầm ấy, khi nói rằng: "Phúc cho những ai có tinh thần nghèo khó",
và rằng sự nghèo khó là điều kiện thiết yếu để vào Nước Trời.
Giáo
Hội của người nghèo, điều đó có nghĩa là trước tiên tất cả những ai thuộc về
Giáo Hội đều phải có tinh thần nghèo khó đích thực, họ phải sống phó thác và quảng
đại chia sẻ cho nhau. Các Kitô hữu tiên khởi đã hiểu được điều ấy: họ để chung
của cải lại, chia sẻ với nhau và yêu thương đùm bọc nhau như trong cùng một gia
đình. Giáo Hội của người nghèo, điều đó cũng có nghĩa là các tín hữu phải lấy sự
phục vụ người nghèo làm ưu tiên hàng đầu. Bản sắc của người Kitô hữu do đó được
xác nhận bằng chính tương quan với người nghèo.
Lời
Chúa hôm nay mời gọi chúng ta duyệt xét lại cách sống đạo của chúng ta. Thách đố
của Giáo Hội hiện nay cũng chính là thách đố của mỗi người chúng ta. Nếu những
người cùng khổ chưa phải là thao thức trăn trở của chúng ta, thì có lẽ chúng ta
còn quá xa với Giáo Hội Chúa Kitô. Nếu cuộc sống chúng ta chưa phải là cuộc sống
liên đới chia sẻ với người khốn khổ, thì có lẽ chúng ta chỉ là những Kitô hữu hữu
danh vô thực.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Ba Tuần 20 TN2
Bài đọc: Eze 28:1-10; Mt 19:23-30.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Người giầu khó vào Nước Trời.
Nhiều
người cho rằng con người không phải là thiên thần, phải ăn phải uống nên phải lệ
thuộc vào của cải thế gian. Người khác cho rằng nghèo là như sống trong hỏa ngục,
phải cố gắng trở nên giầu có để thóat khỏi cảnh nghèo. Ngược lại, Lời Chúa hôm
nay dạy: “Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giầu có vào Nước Thiên
Đàng.” Phải chăng Thiên Đàng chỉ dành cho những người nghèo khó?
Các
bài đọc hôm nay muốn nêu lên những lý do tại sao những người giầu lại khó vào
Nước Trời? Trong bài đọc I, sự giầu có làm cho các thủ lãnh thành Tyre trở nên
kiêu căng, phách lối: họ coi họ như thần thánh, họ nghĩ vì sự khôn ngoan biết
lượng giá thời cuộc mà họ trở nên giàu có. Vì thế, ngôn sứ Ezekiel được Đức
Chúa sai đến để tuyên sấm những gì sẽ xảy đến cho thành Tyre, họ sẽ bị một dân
tộc hung dữ đến tàn phá và cai trị. Lúc đó, họ sẽ nhận ra ai là Người quan
phòng vũ trụ. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu quả quyết: “Người giàu có khó vào Nước
Thiên Chúa.” Lý do vì họ quá ham mê của cải mà không còn chú ý đến những sự
quan trọng hơn để đạt được Nước Trời.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài
đọc I: Kiêu hãnh của thành
phố thương mại Tyre.
1.1/ Sư
giàu có nổi tiếng của thành phố Tyre: Tyre là một trong những thành phố cổ nhất nằm dọc bờ biển của
Phoenicia. Thành phố nằm cách Sidon khỏang 40 km về phía Nam và khỏang 45 km của
Arco về phía Bắc. Thuở xưa, nó là một hòn đảo ngoài khơi cách xa đất liền khoảng
600-750 m, nhưng từ thời đại đế Alexander của Hy-lạp (khỏang 332 BC), hòn đảo
này được nối với đất liền bằng những mô đất càng ngày càng to ra qua nhiều thế
kỷ; cho đến ngày nó trở thành vịnh (hải cảng) và là trung tâm thương mại trao đổi
hàng hóa giữa Âu Châu và Á châu. Kinh Thánh đề cập nhiều lần đến thành phố này.
Sự giầu
có làm thành phố Tyre ra mù quáng chỉ tin tưởng nơi mình. Vì thế có lời tuyên sấm
của tiên tri Ezekiel hôm nay: “Có lời Đức Chúa phán với tôi rằng: Hỡi con người,
hãy nói với thủ lãnh của Tyre: Chúa Thượng là Đức Chúa phán thế này: Vì ngươi
đem lòng tự cao tự đại nên ngươi đã nói: "Ta là thần, ta ngự trên ngai các
thần, giữa trùng dương." Ngươi chỉ là người, chứ không phải là thần mà lại
dám cho mình ngang hàng với thần thánh. Này, ngươi khôn ngoan hơn Daniel! Không
bí mật nào giấu được ngươi. Nhờ khôn ngoan hiểu biết, ngươi đã làm ra của cải
và thu tích vàng bạc trong kho. Vì ngươi rất khôn ngoan và có tài buôn bán, nên
của cải ngươi đã tăng lên và ngươi sinh lòng tự cao vì lắm của.”
1.2/
Giàu có ngăn cản con người đặt niềm tin nơi Thiên Chúa.
Giầu
có làm Tyre không cần tin tưởng nơi Thiên Chúa. Họ quên đi chính Chúa đang điều
khiển trái đất và các quyền lực của nó, và Ngài có quyền hạ xuống bùn đen những
ai kiêu ngạo đưa mình lên. “Bởi vậy, Chúa Thượng là Đức Chúa phán thế này: Vì
ngươi dám cho mình ngang hàng với thần thánh, nên, này Ta sẽ đưa những người
ngoại bang hung dữ nhất trong các dân tộc đến đánh phá ngươi. Chúng sẽ tuốt
gươm đối lại sự khôn ngoan tuyệt vời của ngươi, làm cho vẻ huy hoàng của ngươi
ra ô trọc. Chúng sẽ xô ngươi xuống hố, và ngươi sẽ chết thê thảm giữa trùng
dương. Trước mặt những kẻ sắp giết ngươi đó, liệu ngươi còn nói được: "Ta
là thần" nữa chăng, đang khi ở trong tay những kẻ sắp đâm ngươi ngươi chỉ
là người chứ không phải là thần thánh? Ngươi sẽ chết như những kẻ không cắt bì,
bởi tay quân ngoại bang, vì Ta đây, Ta đã phán.”
2/
Phúc Âm: Giàu có cản trở
làm cho con người khó vào Nước Trời.
Sau
khi người thanh niên buồn rầu bỏ đi, bấy giờ Đức Giê-su nói với các môn đệ của
Người: "Thầy bảo thật anh em, người giàu có khó vào Nước Trời. Thầy còn
nói cho anh em biết: con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước
Thiên Chúa." Chúng ta thử tìm hiểu lý do tại sao sự giầu có làm con người
khó vào Nước Trời:
2.1/
Giàu có làm con người xa rời Thiên Chúa: Giống như ví dụ của thành Tyre trong Bài đọc I, giầu có
làm cho con người quá tin tưởng nơi mình, là người mà cứ nghĩ mình là thần. Đối
với những người có của, họ nghĩ: Có tiền mua tiên cũng được! Họ có thể làm bất
cứ điều gì họ muốn. Không cần để ý có lỗi đức công bằng hay không, họ dùng tiền
để mua chuộc lòng người và làm bất cứ những gì họ muốn.
Giầu
có làm con người quên đi mục đích của cuộc đời: Đồng tiền liền khúc ruột. Của cải
các con ở đâu, lòng trí các con ở đó. Một khi nghĩ mình đã quá sung sướng ở đời
này, tại sao phải bận tâm suy nghĩ đến những chuyện sung sướng đời sau? Thay vì
đáp ứng lời mời gọi của Thiên Chúa phải bán mọi sự để mua lấy Nước Trời, họ bằng
lòng với những cái gì họ đang có ở thế gian này. Cũng vì thế mà rất khó cho con
người bỏ mọi sự để theo Chúa: một ví dụ cụ thể là ơn gọi tận hiến sa sút trầm
trọng nơi các nước giầu: một khi đã trở nên giầu có, rất khó cho con người để bỏ
nó.
2.2/
Nghèo khó giúp con người cậy trông nơi Thiên Chúa.
Một số
người biện hộ nói rằng: Cần trở nên giầu có để có tiền giúp người nghèo. Nhưng
họ quên đi diều này: lòng tham vô đáy, càng giầu càng tham, chưa chắc họ đã sẵn
lòng để giúp người nghèo. Thực tế cho thấy người càng giầu bác ái càng ít. Hơn
nữa, vì muốn làm giầu nhanh, họ dùng thời gian lẽ ra phải dành cho Chúa và cho
gia đình để làm giầu.
Phần
thưởng của những người đã bỏ mọi sự theo Chúa: Nếu con người chung phần đau khổ
với Chúa, thì họ cũng sẽ chung phần vinh quang với Ngài trong cuộc sống vĩnh cửu
mai sau.
Các
môn đệ là những người đã chọn đúng thứ tự ưu tiên mà chúng ta đã đề cập đến hôm
qua: Họ đã đặt Thiên Chúa trước hết khi từ bỏ tất cả mọi sự để theo Ngài; và vì
Thiên Chúa, họ rao giảng Nước Trời cho tha nhân và giúp đỡ mọi người.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Giàu có làm lòng người trở nên kiêu hãnh tự tin nơi mình, không cần sự giúp đỡ
của Thiên Chúa; vì thế cản trở không cho họ vào Nước Trời.
- Có
người biện hộ: Làm giàu để có tiền giúp người nghèo. Cho dẫu đúng đi nữa cũng
không nên. Càng giàu càng tham; thay vì để thời giờ để tìm Nước Trời, họ tiếp tục
tìm của cải thế gian.
-
Thái độ bắt cá hai tay của nhiều người trong chúng ta: Vừa muốn làm tôi cả
Thiên Chúa lẫn tiền tài! Vừa muốn giầu có đời này, vừa muốn hưởng hạnh phúc mai
sau. Chúa Giêsu đã từng lên án thái độ này.
Linh
mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
16/08/16 THỨ BA TUẦN 20
TN
Th. Tê-pha-nô Hung-ga-ri
Mt 19,23-30
Th. Tê-pha-nô Hung-ga-ri
Mt 19,23-30
Suy niệm: “Chúng con đã bỏ mọi sự mà theo
Thầy. Vậy chúng con sẽ được gì?” Vấn nạn mà thánh Phê-rô đặt
ra cho Chúa Giê-su: “Theo Chúa được
gì, mất gì?” cũng là mối quan tâm tự nhiên của người theo Chúa. Câu trả lời
của Chúa Giê-su là “gấp bội”.Điều
này được chứng tỏ cách đặc biệt nơi Đức Ma-ri-a, người tận hiến hoàn toàn cho
sứ vụ cứu thế của Chúa Giê-su, Con Mẹ, qua “những điều kỳ diệu” Thiên Chúa đã và
đang thực hiện nơi Mẹ. Chúa đã làm cho Mẹ nên Đấng Đầy Ơn Phước; sau cuộc sống
trần thế Mẹ được đưa vào vinh quang thiên quốc cả hồn lẫn xác. Mẹ đã đồng lao
cộng khổ với Con Mẹ trên dương thế nên cũng được đặt làm Nữ Vương Thiên Đàng để
đồng hiển trị với Ngài trên chốn vinh quang.
Mời Bạn: Không
cần nhìn đâu xa, chỉ cần nhìn vào cuộc sống mỗi người, chúng ta cũng sẽ có câu
trả lời của riêng mình cho vấn nạn: Tôi được gì mất gì khi theo Chúa. Những mất mát thua thiệt khi ta quyết chọn làm môn đệ Chúa Ki-tô có
đáng là gì so với mối lợi tuyệt vời là vô vàn ân huệ tình thương Chúa xuống cho
ta trong từng phút sống? (x. Pl 3,7-9). Do đó, tuy còn phải trải qua nhiều gian
khổ nơi dương thế, chúng ta vẫn giữ vững niềm tin và cậy trông mãnh liệt vào
Thiên Chúa, Đấng luôn quảng đại và trung tín.
Xét mình: Tôi
có lắng nghe, cảm thông với những anh chị em đang gặp thử thách vì đức tin
không? Tôi có an ủi và cầu nguyện cho họ để họ vững lòng trông cậy không?
Cầu nguyện: Đọc Kinh
Trông Cậy.
Lạc đà qua lỗ kim
Của cải dễ làm ta khép lòng
lại trước Thiên Chúa và tha nhân, và làm cái tôi của ta trở nên cứng cỏi, tự
mãn.
Suy
niệm:
Người
thanh niên giàu có đã bỏ đi
khi
Thầy Giêsu mời anh bán tài sản và cho người nghèo.
Của
cải đã trói buộc anh, dù anh là người có thiện chí.
Anh
tìm sự sống đời sau, nhưng lại bị vướng bởi vật chất đời này.
“Người
giàu có thật khó vào Nước Trời” (c. 23).
Câu
nói này của Thầy Giêsu khiến các môn đệ rất đỗi ngạc nhiên (c. 25),
vì
vào thời đó, giàu sang thường được coi là dấu hiệu Chúa chúc lành.
Thầy
Giêsu dùng một hình ảnh ngoa dụ, cường điệu,
để
diễn tả việc người giàu khó vào Nước Trời,
khó
hơn con lạc đà rất to chui qua lỗ kim rất nhỏ.
Dĩ
nhiên lạc đà thì chẳng thể nào chui qua lỗ kim được,
nhưng
người giàu thì vẫn có thể được vào Nước Trời, dù rất khó khăn,
“vì
đối với Thiên Chúa, thì mọi sự đều có thể được” (c. 26).
Đã
có những người giàu tốt bụng đi theo Thầy Giêsu.
Họ
là Giuse Arimathia, Nicôđêmô, Dakêu, là các phụ nữ.
Giuse
và Nicôđêmô đã lo mộ phần và việc tẩm liệm Thầy Giêsu.
Dakêu
đã tự nguyện chia nửa phần tài sản mình cho người nghèo khó.
Các
phụ nữ theo Thầy từ Galilê đã giúp đỡ vật chất cho Thầy (Lc 8, 3).
Có
vẻ họ được tự do với của cải trần thế.
Của
cải không ngăn cản họ trở thành người môn đệ Thầy Giêsu.
Nhưng
cũng phải nhìn nhận của cải vật chất có sức mạnh của nó.
Như
người ta hay nói: có tiền mua tiên cũng được.
Tiền
bạc của cải có vẻ đem lại chỗ dựa vững chắc cho chủ nhân,
chính
vì thế người ta thích thu tích của cải một cách vô độ (Lc 12, 21).
Của
cải làm chúng ta phải bận tâm:
“Kho
tàng anh em ở đâu, trái tim anh em ở đó” (Mt 6, 21),
kho
tàng dưới đất sẽ giữ tim ta dưới đất.
Ham
mê của cải có thể bóp nghẹt hạt giống lời Chúa trong tim ta (Mt 13, 22).
Nó
làm chúng ta dễ trở nên nô lệ:
“Anh
em không thể làm tôi hai chủ, vì sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia…
Anh
em không thể làm tôi Thiên Chúa lẫn tiền tài” (Mt 6, 24).
Như
thế nó có khả năng đẩy Thiên Chúa xuống hàng thứ yếu.
Quả
thực của cải dễ làm ta khép lòng lại trước Thiên Chúa và tha nhân,
và
làm cái tôi của ta trở nên cứng cỏi, tự mãn.
Khác
với anh thanh niên giàu có, nhóm Mười Hai đã bỏ mọi sự mà theo Thầy.
“Vậy
chúng con sẽ được gì?”, họ đã hỏi Thầy Giêsu như vậy.
Thầy
hứa sẽ cho họ được cùng Thầy xét xử Israel trong ngày tận thế.
Hơn
nữa, Thầy còn hứa bất cứ ai chịu mất mát về gia đình, cơ nghiệp,
đều
được đền bù gấp trăm, và nhất là được sự sống đời đời (c. 29).
Hôm
nay chúng ta cũng hỏi Ngài như vậy, về cái được, cái mất.
Chúng
ta có thể bỏ mất nhiều điều mà thiên hạ coi là giá trị,
như
một đời sống tiện nghi, một chỗ làm ổn định, hay một chút tiếng tăm.
Chỉ
mong được tấm lòng luôn an vui, hạnh phúc,
vì
biết mình được Đức Kitô và ở lại trong Ngài (Pl 3, 8-9).
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
sống cho Chúa thật là điều khó.
Thuộc về Chúa thật là một thách đố cho con.
Chúa đòi con cho Chúa tất cả
để chẳng có gì trong con lại không là của Chúa.
Chúa thích lấy đi những gì con cậy dựa
để con thực sự tựa nương vào một mình Chúa.
Chúa thích cắt tỉa con khỏi những cái rườm rà
để cây đời con sinh thêm hoa trái.
Chúa cương quyết chinh phục con
cho đến khi con thuộc trọn về Chúa.
Xin cho con dám ra khỏi mình,
ra khỏi những bận tâm và tính toán khôn ngoan
để sống theo những đòi hỏi bất ngờ của Chúa,
dù phải chịu mất mát và thua thiệt.
Ước gì con cảm nghiệm được rằng
trước khi con tập sống cho Chúa
và thuộc về Chúa
thì Chúa đã sống cho con
và thuộc về con từ lâu. Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
16
THÁNG TÁM
Cám
Dỗ Tự Mãn
Nhìn
con người trong thế giới hôm nay, ta thấy dường như hoàn toàn phi lý việc nghĩ
rằng con người làm chủ tuyệt đối trên trái đất này, hoặc nghĩ rằng vai trò làm
chủ ấy sẽ được triển khai với sự giúp đỡ của sự quan phòng thần linh. Thật là một
ảo tưởng hão huyền và nguy hiểm việc người ta tự xây dựng cuộc sống mình và biến
thế giới này thành một vương quốc chỉ phục vụ cho hạnh phúc của riêng mình và
chỉ dựa vào sức mạnh của riêng mình mà thôi. Đây là một cám dỗ lớn mà con người
hiện đại đang lún vào. Người ta quên rằng các qui luật tự nhiên đặt điều kiện
ngay cả trên nền văn minh công nghiệp và hậu công nghiệp của chúng ta (MV
26-27).
Nhưng
thật dễ ngã vào cám dỗ tự mãn khi chúng ta từng bước chứng tỏ quyền làm chủ của
mình trên các sức mạnh của thiên nhiên. Chúng ta có thể tự mãn đến mức quên
Thiên Chúa và thậm chí thoán đoạt vai trò chính đáng của Ngài. Trong thời đại
chúng ta, sự táo tợn như thế xâm lăng vào trong lãnh vực khoa học, nơi mà có những
lúc xảy ra những hình thức khác nhau của sự lạm dụng về mặt sinh học, di truyền
học và tâm lý học. Hãy coi chừng. Nếu khoa học không qui phục qui luật luân lý
của Nước Thiên Chúa, nó có thể dẫn đến sự thống trị tàn nhẫn của con người trên
con người với những hậu quả vô cùng bi thảm.
Công
Đồng nhìn nhận sự cao cả của con người hiện đại, nhưng Công Đồng cũng nhận ra
những giới hạn của con người trong việc dàn xếp sự tự trị chính đáng của mọi vật
thụ tạo (MV 36). Các Nghị Phụ Công Đồng nhắc chúng ta nhớ đến chân lý về sự
quan phòng của Thiên Chúa, sự quan phòng nhằm giúp con người trong công cuộc
xây dựng thế giới và phục vụ lẫn nhau. Trong mối quan hệ này với Thiên Chúa
Cha, Đấng Sáng Tạo và Quan Phòng, con người có thể không ngừng khám phá lại căn
nguồn ơn cứu độ của mình. Chúng ta hãy đến với Cha và đừng mù quáng cậy dựa vào
sức mạnh và sáng kiến của riêng mình.
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch
từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày
16 – 8
Thánh
Têphanô Hungary
Ed
28,1-10; Mt 19,23-30.
Lời
suy niệm: “Bấy giờ nói với các môn đệ của Người: Thầy
bảo thật anh em, người giàu có khó vào Nước Trời. Thầy còn nói cho anh em biết:
con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa.”
Chúa
Giêsu đang cảnh tỉnh những người giàu có, đồng thời Người cũng muốn con cái của
Người tránh thoát những cái tính của người giàu thường mắc phải, đó là: Người
giàu họ ỷ vào của cải của họ, họ có khuynh hướng nghĩ rằng tự họ có thể giải
quyết mọi sự, mọi cảnh ngộ sẽ xãy ra cho họ. Người giàu có họ bị ràng buộc bởi
của cải thế gian, trở nên nô lệ tiền bạc và các thế lực đen tối của xã hội. Người
giàu có họ còn tự giam mình trong sự ích kỷ, chỉ biết lợi ích riêng cho mình,
ngày càng muốn giàu có hơn.
Lạy
Chúa Giêsu. Chúa rất yêu thương chúng con, Chúa muốn cứu độ chúng con. Xin Chúa
cho chúng con luôn luôn nhớ lời Chúa dạy: “Của cải ngươi ở đâu thì lòng ngươi ở
đó”. Để chúng con có sự chuẩn bị cho đời sống mai sau.
Mạnh
Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày
16-08
Thánh
STÊPHANÔ,
Người
Hungary (977 - 1038)
Người
Hung, gốc từ Á Châu, đã tiến vào lập cư trên bờ sông Danuble. Họ sống bằng chiến
tranh cướp bóc, và dữ tợn như thú hoang. Vào đầu thiên niên kỷ này, Geysa, con
cháu dòng Attila cai trị họ.
Hầu
tước Geysa cưới Sarolta, một thiếu nữ công giáo và dưới ảnh hưởng của nàng, ông
đã trở lại đạo công giáo. Nữ hầu tước rất nhiệt thành với đạo. Tương truyền rằng
thánh Têphanô đã báo cho bà biết rằng người con bà trông đợi sẽ được Thiên Chúa
chúc phúc và sẽ tiêu diệt ngẫu tượng trong xứ.
Vì
lòng sùng kính thánh tử đạo, bà thêm tên Têphanô vào sau tên Vaik của con trẻ.
Mười năm sau, Geysa xin thánh Ađalbert rửa tội cho con trẻ và mời các nhà truyền
giáo đến. Têphanô được trao cho các nhà thông thái và thánh thiện giáo dục. 15
tuổi Ngài đã chia sẻ với cha trách nhiệm trị nước và 22 tuổi Ngài kế nghiệp cha
sau khi ông qua đời.
Lên cầm
quyền chính, thánh Têphanô tìm thỏa hiệp với các lân bang và hiến thân cải hóa
toàn dân. Nhưng các lãnh Chúa theo ngẫu tượng bất mãn vì việc phóng thích nô lệ
đã coi dân Hungari là dân phản loạn. Têphanô chuẩn bị chiến tranh bằng lời cầu
nguyện và sám hối cùng thi hành việc bố thí. Trên kỳ hiệu dẫn đầu binh đội,
Ngài trưng hình thánh giá Martinô và Grêriô. Thắng trận Ngài cho xây tại chỗ là
Vesprem một tu viện kính thánh Martinô.
Để
chinh phục các thần dân cứng cỏi Ngài chạy đến các tu sĩ Cluny. Từ các tu viện,
chính các tu sĩ mở mang văn hóa cho xứ sở do các trường học cạnh tu viện. Thánh
Têphanô còn đề ra một chương trình ngoạn mục, Ngài sai sứ giả sang triều yết Đức
giáo hoàng Sylvester III, xin nhận Hungari vào số các quốc gia Kitô giáo và
phong vương cho Ngài. Đức giáo hoàng gởi cho Ngài một triều thiên và một thánh
giá vàng, ban cho Ngài đặc ân dành cho các tông đồ. Thánh Têphanô được công nhận
là vua và tông đồ. Thánh Astrik đã phong vương cho vua năm 1001.
Một
thời gian sau Ngài đã hoàn thành được 10 giáo phận với một tòa tổng giám mục tại
Esztergem. Rất có lòng tôn sùng Đức Mẹ, Ngài xây một thánh đường nguy nga kính
Mẹ tại Székes-Féhéwaz.
Lòng
bác ái của thánh Têphanô còn vượt ra ngoài biên giới Hungari. Ngài thiết lập
nhiều nhà thương và tu viện ở Roma, Constantinople và Giêrusalem, cũng như các
nhà cho khách hành hương Hungary. Trong lãnh thổ mình,
Ngài
ra các sắc luật chống lại tội ác và lộng ngôn. Rất nghiêm khắc với những người lỗi
luật Chúa, Ngài lại rất nhân hậu đối với những bất công Ngài lãnh chịu. Ngài ân
cần săn sóc các người nghèo khổ, để hiểu rõ thực trạng, Ngài hay tàng hình đi
tìm kiếm họ. Một lần bọn ăn xin xô tới hành hạ Ngài và cướp của. Tiếng đồn vang
xa. Các lãnh chúa cười nhạo Ngài, nhưng Ngài càng hiến thân cho người cùng khốn
nhiều hơn nữa. Người ta nói rằng: Ngài được ơn chữa bệnh và nói tiên tri. Đêm
kia có tiếng bên trong giục Ngài sai người tới tin cho dân vùng biên giới rút
lui khỏi làng mạc của họ để khỏi bị tấn công. Sự việc xảy tới, vì được báo trước
kịp thời, dân chúng được cứu thoát.
Conrad,
tấn vương Germany muốn xâm chiếm Hungary với một đội quân hùng hậu. Têphanô
truyền cho binh lính ăn chay cầu nguyện. Binh đoàn của Conrad bị lạc giữa rừng
cây, đầm lầy sông lạch, không thể tiếp tế được mà phải lui binh. Têphanô toàn
thắng mà không phải chiến đấu. Thánh vương ao ước thanh bình, đã phải chiến đấu
nhiều để bảo vệ thần dân. Ngài chiến đấu ở Balan, cùng Balkan. Dầu chiến thắng
Ngài không ngừng cầu nguyện cho dân khỏi thảm hoạ chiến tranh. Thắng được hoàng
tử Transyvania, Ngài thả tự do cho ông và chỉ đòi điều kiện là ông cho phép các
nhà truyền giáo đến xứ ông. Sự Thánh thiện của Têphanô đã khuất phục được tất cả
thủ địch lẫn những người thán phục Ngài.
Các
thử thách lớn lao hoàn tất việc thánh hóa nhà vua. Ngài đã lập gia đình với nữ
công tước Gisèle, con gái vua Henry II, bá tước miền Bavière. Hoàng hậu Gisèle
là người đạo đức đã giúp vua Têphanô rất nhiều. Nhưng chẳng may con cái họ đều
qua đời lúc tuổi còn xanh. Còn một mình hoàng tử Emeric sẽ kế nghiệp cha nhưng
lại tử nạn trong một tai nạn lúc đi săn. Thánh Têphanô vượt cùng mọi đau đớn bằng
cách nhiệt tâm với bổn phận. Ngài đã chịu bệnh trong một thời gian dài, lại còn
bị ghen tương ám hại. Theo một tường thuật, các lãnh Chúa giận dữ và sự công thẳng
của Ngài đã tìm cách sát hại Ngài. Kẻ sát nhân lận dao trong áo lẻn vào phòng
Ngài. Nhưng khi vừa thấy Ngài hắn bỗng hối hận và tự thú ý định tội ác của
mình. Vua chỉ nói: hãy giải hòa với Chúa và đừng sợ bị tôi trả thù.
Ngày
lễ Mông Triệu 15 tháng 8, thánh Têphanô qua đời và được mai táng trong đền thờ
Đức Bà ở Székes-Féhéwaz.
(daminhvn.net)
16
Tháng Tám
Anh Ấy Chưa Bao Giờ Trưởng Thành
Ngày
16/8 kỷ niệm ngày qua đời của Elvis Presley, ca sĩ được xem như là thần tượng của
nhạc Rock tại Hoa Kỳ trong thập niên 70.
Xuất
thân từ một gia đình nghèo, lại mang tính nhút nhát, Elvis thường trở thành trò
cười cho bạn bè trong lớp. Nhưng luôn ôm ấp trong mình giấc mơ trở thành ca sĩ,
Elvis đã thắng được tính nhút nhát của mình để trở thành một ngôi sao sáng chói
trong nền âm nhạc Mỹ quốc...
Danh
vọng và tiền bạc đến quá nhanh khiến Elvis không kịp chuẩn bị cho mình một triết
lý sống vững chắc. Anh mua cho người mẹ một ngôi biệt thự lộng lẫy xa hoa. Cá
nhân anh thì lại vung vãi tiền bạc trong không biết bao nhiêu thú vui phù phiếm.
Cuộc hôn nhân đầu tiên đã đổ vỡ, chỉ để lại cho anh cay đắng buồn phiền...
Sự
ái mộ của dân chúng dường như không đủ để lấp đầy khoảng trống vắng quá lớn
trong tâm hồn anh. Ma túy và các thứ thuốc an thần cũng không đủ hiệu lực để
xoa dịu bao nỗi khắc khoải trong anh...
Buổi
sáng ngày 16/8/1977, sau một đêm thức trắng để đọc sách, Elvis đã được tìm thấy
trong phòng tắm của anh, mặt úp xuống sàn nhà, sau một cơn chống trả mãnh liệt
với tử thần... Anh đã tắt thở ngay sau khi được trở vào bệnh viện.
Priscilla,
người vợ đầu tiên của Elvis đã thốt lên như sau: "Cái chết của Elvis khiến
tôi nghĩ nhiều về chính cái chết của tôi... Tôi chợt nhận ra rằng tôi cần phải
chia sẻ với người khác nhiều hơn. Khi trở thành một ngôi sao trong nền âm nhạc,
Elvis còn quá trẻ để có thể biết cách sử dụng tiền tài, danh vọng đang đến với
anh. Anh chỉ là một nạn nhân. Anh bị hủy diệt bởi chính những người ái mộ anh.
Anh cũng là nạn nhân của chính hình ảnh mà anh đã tự tạo ra. Anh chưa bao giờ sống
như một người thực sự, anh chưa bao giờ trưởng thành, anh chưa bao giờ ra khỏi
cái vỏ ốc ấm áp của anh để cảm nghiệm được thế giới bên ngoài".
Bảo rằng
tiền bạc, danh vọng không làm cho con người hạnh phúc có lẽ cũng bằng thừa. Biết
bao nhiêu người đã đi tìm hạnh phúc trong của cải chóng qua ở đời này, rốt cục,
họ chỉ gặp thất vọng, chán nản ê chề... Thánh Augustinô đã được coi như là một
hiện thân của một cuộc tìm kiếm không ngừng. Tìm kiếm hạnh phúc trong hiểu biết,
tìm kiếm hạnh phúc trong khoái lạc v.v..., tất cả chỉ để lại trong tâm hồn ngài
nỗi trống vắng ê chề. Cuối cùng ngài đã tìm ra chân lý: "Lạy Chúa, Chúa dựng
nên con cho chính Chúa, tâm hồn con chỉ ngơi nghỉ khi được yên nghỉ trong
Chúa...".
Phải,
chỉ có Chúa mới có thể lấp đầy nỗi khao khát hạnh phúc trong lòng người... Người
Kitô chúng ta luôn được mời gọi để tìm kiếm Chúa trong những cái chóng qua ở đời
này. Giá trị cao cả nhất để chúng ta đeo đuổi không phải là tiền của, danh vọng,
nhưng chính là Chúa và những giá trị của Nước Trời.
(Lẽ
Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét