08/02/2017
Thứ Tư tuần 5 thường niên.
Bài Ðọc I: (Năm I) St
2, 4b-9. 15-17
"Thiên Chúa đặt
con người vào vườn địa đàng".
Bài trích sách Sáng Thế.
Trong ngày Thiên Chúa
tạo dựng trời đất, thì chưa có bụi cây nào mọc ngoài đồng, không có một cây rau
cỏ nào nẩy mầm ngoài đồng ruộng, vì Chúa là Thiên Chúa chưa cho mưa rơi xuống đất,
và chưa có người để trồng trọt, nhưng lúc đó mạch nước từ đất vọt lên, tưới khắp
mặt đất.
Vậy Thiên Chúa lấy bùn
đất nắn thành con người, thổi sinh khí vào lỗ mũi và con người trở thành một vật
sống.
Thiên Chúa lập một vườn
tại Eđen về phía đông và đặt vào đó con người mà Ngài đã dựng nên.
Thiên Chúa cho từ đất
mọc lên mọi thứ cây trông đẹp, ăn ngon, với cây sự sống ở giữa vườn, và cây biết
lành dữ.
Vậy Thiên Chúa đem con
người đặt vào vườn địa đàng, để họ trồng tỉa và coi sóc vườn.
Và Thiên Chúa truyền lệnh
cho con người như sau: "Ngươi được ăn mọi thứ trái cây trong vườn, nhưng
chớ ăn trái cây biết lành dữ, vì ngày nào ngươi ăn nó, ngươi sẽ phải chết".
Ðó là Lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv. 103, 1-2a
27-28, 29bc-30
Ðáp: Linh hồn tôi ơi, hãy chúc tụng Chúa (1a).
Xướng 1) Linh hồn tôi
ơi, hãy chúc tụng Chúa, lạy Chúa là Thiên Chúa của tôi, Ngài rất ư vĩ đại! Ngài
mặc lấy oai nghiêm huy hoàng, ánh sáng choàng thân như mang áo khoác. - Ðáp.
2) Hết thảy mọi vật đều
mong chờ ở Chúa, để Ngài ban lương thực cho chúng đúng thời giờ. Khi Ngài ban
cho thì chúng lãnh, Ngài mở tay ra thì chúng no đầy thiện hảo. - Ðáp.
3) Ngài rút hơi thở
chúng đi, chúng chết ngay, và chúng trở về chỗ tro bụi của mình. Nếu Ngài gởi
hơi thở tới, chúng được tạo thành, và Ngài canh tân bộ mặt trái đất. - Ðáp.
Alleluia: Ga. 15, 15b
Alleluia, alleluia -
Chúa phán: "Thầy gọi các con là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy đã nghe
biết nơi Cha Thầy, thì Thầy đã cho các con biết.- Alleluia.
Phúc Âm: Mc 7,14-23
"Những gì từ
con người ta xuất ra, đó là cái làm cho người ta ra ô uế"
Bài trích Phúc Âm theo
Thánh Marcô.
Khi ấy, Chúa Giêsu lại
gọi dân chúng mà bảo rằng: "Hết thảy hãy nghe và hiểu rõ lời Ta. Không có
gì từ bên ngoài vào trong con người mà có thể làm cho họ ra ô uế. Chỉ có những
gì từ con người ta xuất ra, chính những cái đó mới làm cho họ ra ô uế. Ai có
tai để nghe thì hãy nghe".
Lúc Người lìa dân
chúng mà về nhà, các môn đệ hỏi Người về ý nghĩa dụ ngôn ấy.
Người liền bảo các
ông: "Các con cũng mê muội như thế ư? Các con không hiểu rằng tất cả những
gì từ bên ngoài vào trong con người không thể làm cho người ta ra ô uế được, vì
những cái đó không vào trong tâm trí, nhưng vào bụng rồi xuất ra".
Như vậy Người tuyên bố
mọi của ăn đều sạch.
Người lại phán:
"Những gì ở trong người ta mà ra, đó là cái làm cho người ta ô uế. Vì từ
bên trong, từ tâm trí người ta xuất phát những tư tưởng xấu, ngoại tình, dâm ô,
giết người, trộm cắp, tham lam, độc ác, xảo trá, lăng loàn, ganh tị, vu khống,
kiêu căng, ngông cuồng.
Tất cả những sự xấu đó
đều ở trong mà ra, và làm cho ngươì ta ô uế".
Ðó là Lời Chúa.
Suy Niệm: Vấn đề sạch
dơ
Khi bàn về chế độ ăn uống
của các dân tộc và của cá nhân, những nhà văn hóa xã hội phải thú nhận không thể
đưa ra một tiêu chuẩn chung để qui định đâu là thức ăn ngon, đâu là thức ăn dở,
đâu là thức ăn sạch sẽ bổ dưỡng, đâu là cái bẩn thỉu và độc hại. Bởi vì, đối với
dân tộc này, món óc khỉ chẳng hạn là một món ăn bổ dưỡng và sang trọng, nhưng đối
với dân tộc khác, đó là một thức ăn của người còn mang nặng thú tính, chưa có
nhân tính thuần thục. Người Do thái ngày xưa cũng tự qui định cho mình một số
thức ăn được phép và một số thức ăn không được phép. Còn thái độ của Chúa Giêsu
đối với vấn đề này như thế nào?
Trước hết, phải nhìn
nhận rằng cả Chúa Giêsu lẫn người Do thái đều không đứng trên bình diện sinh học
để cứu xét thức ăn sạch hay dơ, tốt hay xấu, nhưng cả hai phê phán giá trị thức
ăn theo quan điểm luân lý. Người Do thái qui định một số thức ăn không được
phép dùng, ban đầu có thể là do yếu tố vệ sinh, y học, nhưng về sau họ đánh giá
theo một góc độ khác. Chẳng hạn người Do thái không ăn máu và những thú vật bị
chết ngạt, vì họ cho rằng máu tượng trưng cho sự sống, mà sự sống là độc quyền
của Thiên Chúa, do đó con người không được phép đụng tới. Quan niệm này tiếp tục
tồn tại trong Giáo Hội Kitô tiên khởi và các tín hữu gốc ngoại giáo được yêu cầu
nhượng bộ các Kitô hữu gốc Do thái ở điểm này.
Thắc mắc của các môn đệ
và giải đáp của Chúa Giêsu được tác giả Marcô ghi lại ở đây, có lẽ phản ánh bầu
khí tranh luận của Giáo Hội tiên khởi lúc ấy và hướng giải quyết vấn đề mà Giáo
Hội dần dần phải theo, đó là mọi thức ăn đều thanh sạch; điều quan trọng hơn
chính là tâm hồn con người, bởi vì thức ăn sạch, chén đĩa sạch, tay chân sạch
có ích gì cho việc mưu cầu ơn cứu độ, nếu con người còn có tâm hồn lừa dối
Thiên Chúa và phỉnh gạt người khác.
Có một lần Phêrô đã phản
ứng như mọi người Do thái. Trong một thị kiến, Phêrô được lệnh phải giết và ăn
các thú vật nằm trên tấm khăn lớn từ trời buông xuống, nhưng Phêrô lập tức từ
chối vì cho đó là thức ăn dơ. Tuy nhiên, Thiên Chúa đã sửa sai quan niệm của
ông: những gì Thiên Chúa tuyên bố là thanh sạch, thì con người chớ gọi là ô uế.
Thật ra, thị kiến này chỉ có ý nghĩa tượng trưng: Phêrô được lệnh phải tiếp đón
lương dân vào Giáo Hội, những người mà Do thái giáo cho là nhơ uế. Như vậy, khi
trả lời cho câu hỏi về vấn đề sạch, dơ ở đây, Chúa Giêsu muốn nói rằng người ta
không thể đánh giá người khác dựa trên mầu da, chủng tộc, văn hóa, ngôn ngữ,
giai cấp, vì tất cả những điều ấy chỉ là những hình thức phụ thuộc; mỗi người sẽ
bị Thiên Chúa đánh giá dựa vào tâm địa tốt hay xấu của mình và những hành vi xuất
tự tâm địa ấy.
Từ chỗ không kỳ thị về
các sự vật, Kitô giáo tiến tới chỗ không kỳ thị về con người. Bằng chứng là
trong giáo lý Công giáo hiện nay, không hề có dị ứng trước các thực tế của nhân
loại, cũng không đặt bảng phân loại con người để tiếp nhận và Giáo Hội hay lập
thang giá trị để đáng giá các phần tử trong Giáo Hội. Trái lại Kitô giáo mang
tinh thần đại đồng và phổ quát, xứng đáng được gọi là đạo Công Giáo.
Xin cho chúng ta là những
người mang danh hiệu Kitô, không bao giờ có óc kỳ thị đối với các thực tại cuộc
sống cũng như đối với nhau.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Tư Tuần 5 TN1, Năm lẻ
Bài đọc: Gen
2:5-9, 15-17; Mk 7:14-23.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Cái gì làm
con người ra xấu xa tội lỗi?
Có người cho là việc sống
gần gũi với những kẻ tội lỗi, vì “gần mực thì đen, gần đèn thì sáng.” Nhưng điều
này chỉ có thể xảy ra, chứ không nhất thiết phải xảy ra. Chẳng hạn, người quân
tử “sống gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.” Hay như Chúa Giêsu chủ trương:
Ngài như một thầy thuốc đến tìm các con bệnh để chữa lành, mặc dù các biệt-phái
và kinh-sư nghĩ Ngài cũng tội lỗi như những người thu thuế và gái điếm, nều
Ngài giao thiệp với họ.
Các Bài Đọc hôm nay
xoay quanh đề tài “cái gì làm con người ra xấu xa tội lỗi.” Trong Bài Đọc I,
tác-giả tường thuật một trình thuật khác về việc tạo dựng. Thiên Chúa tạo dựng
nên con người và đặt ông vào Vườn Địa Đàng mà Ngài đã tạo dựng sẵn. Thiên Chúa
truyền lệnh: Con người có thể ăn mọi trái cây trong Vuờn, ngọai trừ cây cho biết
thiện và ác. Lệnh truyền này dẫn tới sự sa ngã của con người trong ít ngày tới,
khi con người bất tuân lệnh Thiên Chúa. Chính hành động bất tuân này làm cho
con người nhận ra sự xấu xa tội lỗi của mình. Trong Phúc Âm, truyền thống
Do-Thái cho con người ra xấu xa tội lỗi là vì không cẩn thận giữ các luật thanh
tẩy. Chúa Giêsu phủ nhận truyền thống này khi Ngài tuyên bố chỉ có những gì
phát ra từ tâm hồn, mới làm con người ra xấu xa tội lỗi mà thôi.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Một trình thuật khác về việc tạo dựng
“Ngày Đức Chúa là
Thiên Chúa làm ra đất và trời, chưa có bụi cây ngoài đồng nào trên mặt đất,
chưa có đám cỏ ngoài đồng nào mọc lên, vì Đức Chúa là Thiên Chúa chưa cho mưa
xuống đất và không có người để canh tác đất đai. Nhưng có một giòng nước từ đất
trào lên và tưới khắp mặt đất. Đức Chúa là Thiên Chúa lấy bụi từ đất nặn ra con
người, thổi sinh khí vào lỗ mũi, và con người trở nên một sinh vật. Rồi Đức
Chúa là Thiên Chúa trồng một vườn cây ở Eden, về phía Đông, và đặt vào đó con
người do chính mình nặn ra.”
1.1/ Phân biệt 2 trình
thuật khác nhau về việc tạo dựng vũ trụ, P và J:
Nếu một người chú ý đến việc thay đổi cách gọi Thiên Chúa, người đó sẽ thấy có
2 trình thuật khác nhau về việc tạo dựng. Các nhà chú giải phân biệt 2 trình
thuật tạo dựng khác nhau trong việc tạo dựng. Trình thuật của truyền thống giáo
sĩ, P, gọi “Thiên Chúa;” trong khi trình thuật Yahweh, J, gọi “Đức Chúa là
Thiên Chúa.” Kiểu trình thuật của J sống động và cụ thể hơn P. Kiểu mô tả về
Thiên Chúa có vẻ con người hơn. Tổng quan nhắm tới trái đất và con người, chứ
không tới vũ trụ và thần tính như P.
Theo nội dung của tòan
thể trình thuật theo J, việc tạo dựng là phần giới thiệu vào việc sa ngã, và là
hệ quả của sự xa cách dần dần giữa con người và Thiên Chúa. Tất cả những điều
này là phần giới thiệu của những câu truyện của các Tổ-phụ, và cách tối hậu,
cho những hành động cứu con người trong biến cố Xuất Hành. Vì thế, trình thuật
của việc tạo dựng theo J, cũng như theo P, là bắt đầu của Lịch sử Cứu Độ.
Cũng như trình thuật của
P, tác-giả nhấn mạnh đến tất cả là do Thiên Chúa tạo dựng. Ngài tạo dựng nên
con người và ban cho người sự sống bằng cách “thổi sinh khí vào lỗ mũi, và con
người trở nên một sinh vật.” Điều này làm cho con người khác với các sinh vật
khác, vì sự sống của con người là chính hơi thở của Thiên Chúa. Thiên Chúa làm
lên Vườn Địa Đàng Eden, và đặt con người vào đó. Nước để tưới cũng do Thiên
Chúa dựng nên thay vì đã có sẵn như trình thuật của P. Theo tiếng Do-Thái, con
người “adam” và đất “adamah” có chung mối liên hệ: con người bởi
đất mà ra (câu 7); con người xử dụng đất để sinh sống (câu 5b); và con người sẽ
trở về với đất (3:19).
1.2/ Lệnh truyền của
Thiên Chúa cho con người:
(1) Hai cây hay một
cây? Trình thuật kể: “Đức Chúa là Thiên Chúa khiến từ đất mọc lên đủ mọi thứ
cây trông thì đẹp, ăn thì ngon, với cây trường sinh ở giữa vườn, và cây cho biết
điều thiện điều ác.” Theo câu này, có 2 cây ở giữa vườn: cây trường sinh và cây
cho biết điều thiện điều ác. Chúng ta sẽ trở lại điều này trong trình thuật về
sự sa ngã của con người.
(2) Lệnh truyền của
Thiên Chúa: Đức Chúa là Thiên Chúa truyền lệnh cho con người rằng: "Hết mọi
trái cây trong vườn, ngươi cứ ăn; nhưng trái của cây cho biết điều thiện điều
ác, thì ngươi không được ăn, vì ngày nào ngươi ăn, chắc chắn ngươi sẽ phải chết."
Hạnh phúc của con người có được là do việc tuân giữ lệnh truyền của Thiên Chúa.
Tội lỗi và chết chóc xảy ra là khi con người bật tuân lệnh Ngài.
2/ Phúc Âm: Con người lẫn lộn giữa nhơ bẩn bên ngòai và xấu xa tội lỗi
bên trong.
2.1/ Truyền thống Do-Thái
và việc thanh tẩy: Họ tin việc giữ luật
thanh tẩy không phải là cho những lý do vệ sinh bên ngòai; nhưng là cho sự
thanh sạch bên trong để xứng đáng dâng lễ vật cho Thiên Chúa và được Ngài nhận
lời cầu xin. Ví dụ, nếu một tư-tế đụng phải xác chết, ông sẽ không thanh sạch để
dâng lễ vật; ăn vật dơ bẩn làm ô uế tòan thể con người.
2.2/ Giáo huấn về sự
thanh sạch của Chúa Giêsu:
(1) Phân biệt giữa nhơ
bẩn thân xác và xấu xa tâm hồn. Chúa Giêsu giải thích: "Xin mọi người nghe
tôi nói đây, và hiểu cho rõ: Không có cái gì từ bên ngoài vào trong con người lại
có thể làm cho con người ra ô uế được… Bất cứ cái gì từ bên ngoài vào trong con
người, thì không thể làm cho con người ra ô uế, bởi vì nó không đi vào lòng,
nhưng vào bụng người ta, rồi bị thải ra ngoài?" Tác giả
dùng cẩn thận 2 danh từ Hy-Lạp khác nhau: tim, “kardia” và bao tử, “koilia.”
Thực phẩm có dơ bẩn đến
đâu chăng nữa, cũng không thể làm tâm lòng con người ra xấu xa tội lỗi; vì thực
phẩm không thể nào vào tim, nhưng qua bao tử và rồi những chất dơ được thải ra
ngòai. Thực phẩm có thể làm cho con người bệnh về phần xác, nhưng không bao giờ
có thể đem bệnh tật về phần linh hồn.
(2) Xấu xa tội lỗi bên
trong gây thiệt hại hơn: Chúa Giêsu tiếp tục giải thích: "Cái gì từ trong
con người xuất ra, cái đó mới làm cho con người ra ô uế. Vì từ bên trong, từ
lòng người, phát xuất những ý định xấu: tà dâm, trộm cắp, giết người, ngoại tình,
tham lam, độc ác, xảo trá, trác táng, ganh tỵ, phỉ báng, kiêu ngạo, ngông cuồng.
Tất cả những điều xấu xa đó, đều từ bên trong xuất ra, và làm cho con người ra
ô uế." Ngài có ý muốn nói cho họ biết Thiên Chúa là Đấng nhìn thấu suốt mọi
sự trong tâm hồn con người. Họ không thể đánh lừa Thiên Chúa bằng việc quan sát
qua loa những luật lệ thanh tẩy bên ngòai. Rất nhiều lần trong Cựu Ước cũng như
trong Tân Ước, Thiên Chúa đã từng nói với họ: của lễ Ngài ưa thích không phải
là những hiến tế hay nghi lễ bên ngòai, nhưng là một tâm hồn thống hối và một
trái tim ước muốn thi hành thánh ý của Thiên Chúa.
Lối giải thích của
Chúa Giêsu đảo ngược những giá trị mà người Do-Thái vẫn tin từ bao đời. Họ khó
chịu vì Chúa Giêsu đã vô hiệu hóa bao nhiêu Luật thanh tẩy của họ. Rất khó cho
họ chấp nhận cách giải thích của Chúa Giêsu, vì một số trong họ, như 7 anh em
nhà Maccabees sẵn sàng chấp nhận cái chết chứ không ăn thịt heo mà họ coi là
con vật dơ bẩn.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Điều làm con người
ra xấu xa tội lỗi không phải là thực phẩm, hòan cảnh, hay làm bạn với tội nhân;
nhưng chính là những ước muốn và việc làm xấu của con người.
- Chúng ta không thể
đánh lừa Thiên Chúa, Đấng thấu suốt mọi sự trong tâm hồn, bằng những lễ nghi và
lề luật hời hợt bên ngòai.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
Th. Giê-rô-ni-mô Ê-mi-li-a-nô Mc 7,14-23
CẦN CẢI HÓA TÂM HỒN
“Không có cái gì từ
bên ngoài vào trong con người lại có thể làm cho con người ra ô uế được; nhưng
chính cái từ con người xuất ra, là cái làm cho con người ra ô uế.” (Mc 7,15)
Suy niệm: Ngày nay nhiều người
ngày nay cố tránh một số thức ăn thức uống như thịt đỏ, tôm, cua, cá nhiễm độc,
rượu bia v.v, những thứ gây béo phì nguy hại cho sức khoẻ. Có những người khác,
chẳng hạn như người Do Thái, lại kiêng cữ những thức ăn như thịt heo, thịt của
những con vật bị chết ngạt, vì lý do tôn giáo. Họ cho rằng những thứ thức ăn đó
là dơ bẩn sẽ khiến cho người ăn chúng không còn thanh sạch và bị liệt vào hàng
những kẻ tội lỗi. Chúa Giê-su khẳng định, điều làm cho con người ra tội lỗi
không phải do những gì chúng ta ăn vào miệng, nhưng do tà tâm của mỗi người như
tham lam, lòng độc ác, tính dâm đãng, kiêu ngạo…, những tính xấu đưa con người
đến giết người, ngoại tình, trộm cướp, lường gạt… Những thứ đó làm cho con
người trở nên kẻ tội lỗi. Vì thế, nếu muốn trở nên người thanh sạch, điều cần thiết là trở về với
Chúa và nhờ ơn Chúa, chúng ta được thanh tẩy khỏi tính mê tật xấu đó. Cải hóa
tâm hồn luôn là bước đi trước hết trong hành trình thánh thiện.
Mời Bạn: Con
người đôi khi được đánh bóng, “xi mạ” bởi chức vị, của cải, danh tiếng nên
không nhận ra con người thật của mình, trong khi đang bị han rỉ, dơ bẩn từ bên
trong. Bạn dám để lời Chúa soi vào lòng và sẵn sàng theo lời Chúa dạy mà hoán
cải tâm hồn không?
Sống Lời Chúa: Mỗi
tuần quyết tâm sửa một nết xấu và tập một nhân đức.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa muốn con
thuộc về Chúa hoàn toàn, cả linh hồn và thể xác. Con xin dâng lên Chúa mọi sự
cuộc đời con.
Từ trái tim con người (8.2.2017 – Thứ tư Tuần 5 Thường niên)
Đức Giêsu mời chúng ta đi vào trái tim mình, khám phá ra thế giới tối tăm ẩn khuất của nó.
Suy niệm:
Sách Lêvi chương 11 nói
đến một số cấm kỵ về ăn uống dành cho người Do thái.
Chỉ được ăn những con vật
vừa có móng chẻ hai, vừa nhai lại.
Bởi đó không được ăn thịt
lạc đà, thỏ, heo (Lv 11, 3-8).
Chỉ được ăn những con vật
ở dưới nước nếu chúng có vây và có vẩy.
Chỉ được ăn các côn trùng
có cánh đi bằng bốn chân,
nếu chúng có thêm càng để
nhảy trên đất.
Bởi đó được ăn dế, châu
chấu, cào cào (Lv 11, 20-23).
Nếu ai ăn những thức ăn
bị cấm, người đó sẽ trở nên ô uế,
không được tham dự những
nghi lễ ở nơi thờ tự.
Chúng ta không quên
chuyện bảy anh em bị vua Antiôkhô ép ăn thịt heo,
và họ đã chấp nhận cái
chết hơn là vi phạm luật Chúa (2 Mcb 7).
Ngày nay chúng ta ngạc
nhiên về chuyện cấm đoán này,
nhưng vấn đề ăn uống đã
từng là chuyện nóng bỏng trong Giáo Hội sơ khai.
Một câu hỏi đã khiến Giáo
Hội phải suy nghĩ:
Sau khi trở nên Kitô hữu,
dân ngoại có phải giữ những cấm kỵ trên không?
Công đồng đầu tiên chỉ
cấm họ không được ăn huyết và thú chết ngạt (Cv 15, 20).
Lập trường của Đức Giêsu
trong đoạn Tin Mừng hôm nay rất khác thường.
Ngài nói một nguyên tắc
có vẻ như đi ngược với sách Lêvi:
“Không có gì từ ngoài
vào trong con người, lại có thể làm nó ra ô uế” (c.15),
“Mọi thứ từ bên ngoài
vào trong con người không thể làm nó ra ô uế” (c. 18).
Đối với Đức Giêsu, chính
cái xấu xa từ bên trong, từ trái tim con người,
cái ấy mới làm cho con
người nên ô uế. (cc. 15, 20, 23).
Con người hôm nay dễ mắc
bệnh tim mạch.
Trái tim, một cơ quan nhỏ
bé nằm ở bên trái lồng ngực,
thường bị căng thẳng và
quá tải, dẫn đến đột quỵ.
Đức Giêsu mời chúng ta đi
vào trái tim mình (c.21),
khám phá ra thế giới tối
tăm ẩn khuất của nó.
Chúng ta có thể ngỡ ngàng
khi thấy ở đó không có tình yêu bác ái vị tha,
mà chỉ có những tình cảm
hỗn độn của lòng vị kỷ (cc. 21-22).
Đức Giêsu mời chúng ta
nhận ra
những cái ô uế từ ngoài
đi vào bên trong trái tim (c. 19),
và những ý định ô uế từ
trong trái tim xuất ra ngoài.
Những ý định này có thể
biến thành hành động hết sức nguy hiểm.
Vấn đề không phải là khám
tim định kỳ hay khi thấy đau ngực.
Vấn đề là thanh lọc trái
tim khỏi những đam mê tội lỗi
đang làm nó bị hư hỏng từ
bên trong.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
xin dẫn con vào nhà của con,
căn nhà của trái tim,
căn nhà vừa quen vừa lạ.
Xin hãy cho con thấy
những phức tạp, rắc rối, những che đậy, giằng co,
những mâu thuẫn và vô lý nơi con.
Xin hãy cho con thấy
những nhỏ mọn, ích kỷ,
những yếu đuối, khô khan,
những cứng cỏi và tự ái nơi con.
Xin cho con ý thức
những lo âu, sợ hãi
đang đè nặng làm con ngột ngạt,
những nỗi đau thầm kín khiến đời con mất vui,
những vết thương không biết bao giờ lành,
những đổ vỡ khiến lòng con khép lại.
Lạy Chúa Giêsu,
xin giúp con dọn những bề bộn nơi tim con.
Xin biến đổi tim con, để nó trở nên đơn sơ hơn,
hồn nhiên hơn và tươi tắn hơn.
Ước gì con nhìn mọi sự, mọi người,
bằng trái tim bao dung của Chúa.
Và ước gì khi đã ra khỏi nỗi bận tâm về mình,
trái tim con được nhẹ nhàng hơn và tự do hơn
để yêu mến mọi người. Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
8 THÁNG HAI
Nghệ Thuật Giúp Di
Dưỡng Tâm Linh
Các nghệ sĩ là những
người đóng góp rất lớn cho nhân loại. Lao động của họ hậu thuẫn một cách đầy hiệu
năng cho sự cứu độ của con người – bởi vì họ giúp bồi bổ cảm thức tâm linh của
người ta. Khi người ta chiêm ngắm nghệ thuật và vẻ đẹp của nghệ thuật, người ta
đắm mình trong nguồn cảm hứng. Cảm thức tâm linh của người ta được thăng hoa.
Người ta như chạm được sức hút của cõi tinh thần thuần túy. Người ta như thoáng
bắt gặp Thiên Chúa, Đấng là nguồn gốc và cứu cánh của mọi sắc dạng tinh thần.
Ýù thức sâu sắc về điều
này, Giáo Hội “luôn luôn đề cao nghệ thuật và luôn luôn tìm tòi sự phục vụ cao
quí của nghệ thuật… Giáo Hội vẫn thu dụng các loại hình nghệ thuật qua mọi thời.
Thật vậy, dọc theo bao thế kỷ, Giáo Hội đã vun đắp nên một kho tàng nghệ thuật
rất đáng trân trọng bảo tồn” (PV 43).
Cũng vậy, nghệ thuật
thời đại chúng ta hôm nay – của mọi dân tộc – vẫn tìm thấy khung trời mênh mông
để thể hiện chính mình giữa lòng Giáo Hội, miễn là qui hướng phục vụ Thiên Chúa
với niềm tôn kính xứng hợp.
- suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày 08 -2
Thứ Tư – tuần V thường niên
Thánh Giêrônimô
Êmilianô. Thánh Jôsêphina Bakhita, trinh nữ
St 2, 4b-9.15-17;
Mc 7, 14-23.
Lời Suy Niệm: Xin mọi người
nghe tôi nói đây, và hiểu cho rõ: “Không có cái gì bên ngoài vào trong con người
lại có thể làm cho con người ra ô uế được; nhưng chính cái từ con người xuất
ra, là cái làm cho con người ra ô uế.
Khi dân Chúa sống
chung đụng với các dân tộc khác, cần có những Luật lệ riêng và truyền thống của
mình, nhưng không vì thế mà lại dựa vào đó để kết luận rồi lên án nhau. Qua câu
chuyện “rửa tay trước khi ăn của truyền thống mà các người Pharisêu và các kinh
sư đề cập khi thấy các môn đệ của Chúa Giêsu không rửa tay trước khi dùng bữa.
Đã được Chúa Giêsu cho biết như vậy là không phải lẽ, cần phải quan tâm đến những
điều từ trong lòng mình xuất phát ra những điều xấu làm phương hại đến thanh
danh và mạng sống của người khác, đó mới chính là những điều làm cho mình ra ô
uế.
Lạy Chúa Giêsu. Xin
Chúa ban cho chúng con một tâm hồn khiêm nhượng, đầy yêu thương để chúng con được
đẹp lòng Chúa và đem niềm vui và bình an cho mọi người chung quanh chúng con.
Mạnh Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày 08-02
Thánh HIÊRÔNIMÔ
EMILIANÔ
Linh Mục,
(1481-1537)
Cộng hoà Venitia lâm
chiến với các vương quốc. Xuất thân từ một gia đình quí tộc. Hêronimô Emilianô
nhập ngũ từ hồi niên thiếu. Phục vụ cho quê hương từ hồi 15 tuổi, Ngài sống cuộc
đời phóng túng trong quân ngũ, cũng như tỏ ra rất can trường.
Vì vậy mà Ngài được nắm
quyền chỉ huy cứ điểm Castelneve trên núi Trêvis. Pháo đài bị chiếm và Hêronimô
bị bắt tù. Bị xiềng cổ, tay, chân vào một quả cầu bằng thạch cao để hết trốn
thoát nổi. Ngài phải nằm bẹp trong nhà giam. Trong cơn thất vọng tột cùng, đức
tin thời còn trẻ trung chỗi dậy như một ánh sáng và như lời quở trách... Cuộc đời
Kitô hữu tồi tệ vẽ ra trước mắt. Hêronimô nhận biết mình đã phản nghịch Chúa
cách nặng nề.
Ngài tự nghĩ lại mình
không đáng chịu nỗi bất hạnh này sao ? Khi ấy với trọn tâm hồn, Ngài nguyện cầu
Đức Trinh Nữ Maria và khấn hứa nếu được giải thoát Ngài sẽ đi chân không tới viếng
đền Đức Bà Trêvisa và lôi kéo khách hành hương tới đó. Và Ngài đã được giải
thoát cách lạ lùng. Đức Trinh nữ Trêvisa trở thành Bà Chúa của Ngài. Trên bàn
thờ Đức Mẹ Ngài đặt xiềng xích và treo quả thạch cao để phổ biến lòng nhân hậu
của mẹ đối với mình.
Trở lại Venitia,
Hêronimô là một anh hùng và được lãnh nhận những vinh dự của quê hương. Nhưng
Ngài không quên rằng: chính vì một sứ mệnh đối với Tin Mừng mà Ngài được gỡ khỏi
cảnh tù đày. Hết rồi cuộc sống sáng tươi và phân tán, từ nay Ngài sẽ sống đời
bác ái cao độ và thành quả của Ngài sẽ dẫn về cho Chúa những người nghèo, các
em bị bỏ rơi, lang thang, nhơ bẩn, những kẻ không biết rằng mình có linh hồn.
Hêronimô trở thành cha
của chúng. Ngài đi học để chịu chức linh mục. Năm (1518) 37 tuổi Ngài thụ phong
linh mục, hiến mình làm việc bác ái, chia sẻ mọi lợi quyền cho người nghèo khó.
Khi nạn đói, Ngài bán hết đồ đạc trong gia đình để phân phát cho họ. Ngài thuê
nhà để qui tụ các trẻ em không nơi cư ngụ, nuôi dưỡng giáo dục và chuẩn bị cho
chúng thành những công nhân Kitô hữu biết hòa trọn niềm vui tôn giáo. Chẳng hạn
vào những ngày lễ, người ta thấy chúng mặc đồ trắng, từng đoàn đắt nhau đi viếng
các nhà thờ ở Venitia, và ca hát trên các nhà thờ ở Venitia, và ca hát trên các
công trường. Dân chúng mừng rỡ góp phần trợ giúp công cuộc cảm kích này.
Chân phước Gaelan và
Phêrê Caraffa, người sẽ trở thành Đức Thánh Cha Phaolô IV đã đến Venitia. Lòng
bác ái của Hêronimô làm cho các Ngài thán phục, vị tông đồ khi đã thiết lập
xong công việc bác ái của mình sẽ đi lập nhiều nhà thương và các cô nhi vịên mồ
côi ở những thành phố khác. Nơi nào Ngài nghĩ rằng không ai biết mình thì Ngài
hoà mình hoàn toàn vào các đám dân nghèo, sống của bố thí và như họ dịu dàng
truyền bá Phúc âm cho họ, Ngài cũng tìm chỗ nương thân cho các thiếu nữ không
nơi nương tựa bị đe dọa thất thân.
Trẻ em cũng trở thành
những trợ giúp đáng giá cho Ngài. Ngài dạy dỗ chúng và khiến chúng thành giảng
viên giáo lý cho các trẻ em khác. Ngài còn săn sóc cho thân thể chúng nữa, lau
gội những mái đầu bị trứng tóc như một người mẹ. Người ta cũng thấy Ngài gặt
lúa với các nông dân, vừa làm vừa nói với họ những truyện trên trời. Rồi thánh
nhân lui về một cái hang trong núi nhiều ngày đêm, để thờ lạy Chúa trong việc cầu
nguyện, chay tịnh và sám hối.
Một nạn dịch xảy ra
tàn phá xứ sở. Hêronimô Emilianô chạy ngược xuôi săn sóc bệnh nhân, vác người
chết đi chôn. Nhiều khía cạnh anh hùng trong đời sống bác ái của thánh nhân đã ảnh
hưởng tới hàng giáo sĩ và các giáo dân. Ngài lập một hội dòng để dạy dỗ trẻ em
và các linh mục tương lai. Cộng đoàn đầu tiên được Ngài thành lập tại Somasca.
Ngài sẽ thiết lập cả trăm học viện, đại học và chủng viện.
Đức Piô XI đã đặt
thánh Hêronimô Emilianô làm thánh bảo trợ các trẻ em bị bỏ rơi.
(daminhvn.net)
08 Tháng Hai
Sống Lạc Quan
Năm 1989,một cuộc
thi toán quốc tế đã được tổ chức cho các thiếu nhi 13 tuổi thuộc sáu quốc gia
trên thế giới. Kết quả cuộc thi đó cho thấy giỏi toán nhất là các em Ðại Hàn, kế
đó là các em Tây Ban Nha, Anh Quốc, Ailen, Canada và đội sổ là các thiếu nhi Hoa
Kỳ.
Song song với cuộc
thi toán ấy, người ta cũng làm một cuộc thăm dò với chính các thiếu nhi cũng
thuộc lứa tuổi ấy. Người ta đặt một câu khẳng định như sau: "Tôi là người
giỏi toán". Kết quả cuộc thăm dò cho thấy lạc quan nhất là các trẻ em Hoa
Kỳ và bi quan nhất lại chính là các em Ðại Hàn. Gần 70% các em Hoa Kỳ tự nhận
mình là giỏi toán trong khi đó chỉ có khoảng 20% các em Ðại Hàn tự nhận mình có
thực tài.
Qua cuộc thi toán
và thăm dò trên đây, người ta thấy rằng có thể các thiếu nhi Hoa Kỳ không phải
là những trẻ em giỏi toán, nhưng chúng đã tiếp thu rất kỹ bài học về tính lạc
quan do các thầy cô không ngừng giảng dạy tại trường. Nhiều nhà giáo dục người
Mỹ muốn chứng minh rằng nghiện ngập, chửa hoang, bỏ học và hầu hết các tệ đoan
xã hội khác đều có thể được giảm bớt nếu con người biết sống lạc quan, nghĩa là
biết tự nhận và cảm thấy mình là những con người tốt.
Lạc quan là đức tính
cơ bản nhất để thành công trong cuộc sống. Có tin tưởng nơi chính mình, có tin
đời, có tín nhiệm nơi người khác, người ta mới dám bắt tay vào việc. Ngay cả
khi gặp thất bại, thử thách, người lạc quan cũng không lùi bước, bỏ cuộc.
Trong cuộc sống đức
tin, lạc quan là một trong những nhân đức quan trọng nhất. Người tín hữu lạc
quan là người luôn đặt tất cả tin tưởng nơi Thiên Chúa. Người tín hữu lạc quan
là người không bao giờ thất vọng về chính mình. Người tín hữu lạc quan cũng là
người không bao giờ thất vọng về người khác.
Ðá tảng để người tín hữu
xây dựng sự lạc quan của chính mình là Tình Yêu của Thiên Chúa, một tình yêu vượt
lên trên mọi tính toán, đo lường và sự tưởng tượng của con người, một tình yêu
thủy chung.
Tình yêu ấy nói với
con người rằng, không có một con người nào đốn mạt, yếu hèn, xấu xa đến nỗi
Thiên Chúa đành phải bó tay.
Tình yêu ấy nói với
con người rằng, nơi nào có tội lỗi và phản bội càng nhiều, thì nơi đó ân phúc
được thi ân dồi dào hơn.
Tình yêu ấy nói với
con người rằng, đau khổ, cái chết chưa là tận cùng mà là khởi đầu của vinh
quang, của sự sống. Tình yêu ấy mạnh hơn sự chết, tình yêu ấy không bao giờ bỏ
cuộc, đầu hàng.
(Lẽ Sống)







Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét