05/08/2017
Thứ bảy đầu tháng, tuần 17 thường niên
BÀI ĐỌC I: Lv 25, 1.
8-17
"Trong năm toàn xá, người ta làm chủ lại cơ nghiệp mình".
Trích sách Lêvi.
Chúa phán cùng Môsê
trên núi Sinai rằng: "Ngươi cũng phải tính bảy tuần năm, tức là bảy lần bảy,
cộng chung là bốn mươi chín năm: Ngày mồng mười tháng bảy, ngươi hãy thổi kèn
trong thời gian đền tội trong toàn lãnh thổ ngươi. Ngươi hãy làm cho năm thứ
năm mươi nên năm thánh và hãy kể là năm tha tội cho mọi người cư ngụ trong nước
ngươi, vì đó là năm toàn xá. Người ta sẽ làm chủ lại cơ nghiệp mình, và ai nấy
đều được trở về gia đình cũ của mình, vì năm toàn xá là năm thứ năm mươi. Các
ngươi đừng cày cấy, đừng gặt hái hoa màu tự nhiên phát sinh trong đồng ruộng,
và đừng hái nho đầu mùa, vì phải kể năm toàn xá là năm thánh, và các ngươi được
ăn hoa màu tự nhiên phát sinh.
"Trong năm toàn
xá, mọi người nhận lại cơ nghiệp của mình. Khi ngươi mua bán vật gì với người đồng
hương, ngươi chớ làm phiền lòng người anh em, nhưng hãy mua theo số năm toàn
xá, và nó sẽ bán cho ngươi theo số hoa lợi của nó. Số các năm sau năm toàn xá
càng nhiều thì giá càng cao, và số năm càng ít, thì giá mua càng hạ, vì nó tính
mùa hoa lợi mà bán cho ngươi. Các ngươi chớ hà hiếp những người cùng một chi tộc
với các ngươi: nhưng mỗi người hãy kính sợ Thiên Chúa mình, vì Ta là Thiên Chúa
các ngươi". Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 66,
2-3. 5. 7-8
Đáp: Chư dân hãy ca
tụng Ngài, thân lạy Chúa, hết thảy chư dân hãy ca tụng Ngài(c. 4).
1) Xin Thiên Chúa xót
thương và ban phúc lành cho chúng con; xin tỏ ra cho chúng con thấy long nhan
Ngài tươi sáng, để trên địa cầu thiên hạ nhìn biết đường lối của Ngài, cho chư
dân người ta được rõ ơn Ngài cứu độ. - Đáp.
2) Các dân tộc hãy mừng
vui và khoái trá, vì Ngài công bình cai trị chư dân, và Ngài cai quản các nước
địa cầu. - Đáp.
3) Đất đã cho chúng
tôi hoa trái. Đức Thiên Chúa, Chúa chúng tôi, đã chúc phúc lành cho chúng tôi.
Xin Thiên Chúa chúc phúc lành cho chúng con, để cho khắp cùng bờ cõi trái đất
kính sợ Ngài. - Đáp.
ALLELUIA: Tv 94,
8ab
Alleluia, alleluia!
- Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Chúa, và đừng cứng lòng. - Alleluia.
PHÚC ÂM: Mt
14, 1-12
"Hêrôđê sai người đi chặt đầu Gioan, và các môn đệ của Gioan đi báo
tin cho Chúa Giêsu".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy quận vương
Hêrôđê nghe danh tiếng Chúa Giêsu, thì nói với những kẻ hầu cận rằng: "Người
này là Gioan Tẩy Giả, ông từ cõi chết sống lại, nên mới làm được các phép lạ
như vậy". Tại vì Hêrôđia vợ của anh mình mà vua Hêrôđê đã bắt trói Gioan tống
ngục, bởi Gioan đã nói với vua rằng: "Nhà vua không được lấy bà ấy làm vợ".
Vua muốn giết Gioan, nhưng lại sợ dân chúng, vì họ coi Gioan như một tiên tri.
Nhân ngày sinh nhật của Hêrôđê, con gái Hêrôđia nhảy múa trước mặt mọi người,
và đã làm cho Hêrôđê vui thích. Bởi đấy vua thề hứa sẽ ban cho nó bất cứ điều
gì nó xin. Được mẹ nó dặn trước, nên nó nói: "Xin vua đặt đầu Gioan Tẩy Giả
trên đĩa này cho con". Vua lo buồn, nhưng vì đã trót thề rồi, và vì các
người đang dự tiệc, nên đã truyền làm như vậy. Ông sai người đi chặt đầu Gioan
trong ngục, và để đầu Gioan trên đĩa đem trao cho cô gái, và nó đem cho mẹ nó.
Các môn đồ của Gioan đến lấy xác thầy và chôn cất, rồi đi báo tin cho Chúa
Giêsu. Đó là lời Chúa.
Suy niệm : Tương Quan Giữa Gioan Tẩy Giả và
Chúa Giêsu
Trong Tin Mừng hôm
nay, tác giả hai lần nhắc đến Gioan Tẩy giả trong tương quan với Chúa Giêsu.
Ở khởi đầu trình
thuật, vua Hêrôđê nghe danh tiếng Chúa Giêsu, thì ông cho đó chính là Gioan Tẩy
giả, người mà ông đã cho chém đầu nay sống lại. Ơn gọi của Gioan Tẩy giả như
chính miệng ông Zacaria loan báo trong ngày lễ đặt tên cho con mình: "Con
là tiên tri của Ðấng tối cao, con sẽ đi trước dọn đường cho Ngài". Ơn gọi
đó Gioan đã chu toàn một cách tốt đẹp. Gioan chuẩn bị cho Chúa Giêsu đến, không
những bằng việc rao giảng thống hối, mà còn bằng chính cái chết vì trung thành
với sự thật. Dung mạo của Gioan Tẩy giả loan báo dung mạo của Chúa Giêsu một
cách tốt đẹp, đến nỗi khi Chúa Giêsu xuất hiện, vua Hêrôđê tưởng Ngài là hiện
thân của Gioan Tẩy giả sống lại.
"Các con sẽ làm
chứng về Thầy", đó là mệnh lệnh của Chúa Giêsu cho các Tông đồ, cho mỗi
môn đệ của Chúa. Chúng ta cần trở nên một Chúa Kitô cho anh em mình, vận mệnh của
Chúa sẽ là vận mệnh của chúng ta.
Một chi tiết nữa, đó
là các môn đệ Gioan Tẩy giả, sau khi chôn cất ông xong, thì đến báo tin cho
Chúa Giêsu. Chi tiết này nói lên mối liên hệ thân tình giữa Gioan Tẩy giả và
Chúa Giêsu, đồng thời nhấn mạnh vai trò của Gioan Tẩy giả là hướng về Chúa
Giêsu. Gioan Tẩy giả không phải là Chúa Giêsu, nhưng là người giúp anh em mình
đến với Chúa. Chính Gioan Tẩy giả đã tuyên bố: "Tôi không phải là ánh
sáng, nhưng tôi đến để làm chứng cho ánh sáng".
Người Kitô hữu được mời
gọi sống hướng về Chúa, kết hợp với Chúa, trở thành một Chúa Kitô thứ hai cho
anh em. Nhưng đó là để giúp anh em đến với Chúa, chứ không dừng lại nơi mình.
Người Kitô hữu không được chiếm chỗ của Chúa trong tâm hồn anh em: Chúa Kitô phải
lớn lên trong tâm hồn anh em, còn tôi chỉ là phương thế, tôi không được cản trở
anh em đến với Chúa.
Xin Chúa ban cho chúng
ta lòng can đảm và trung thành với sự thật, dù phải hy sinh chính mạng sống
mình, để giúp người khác đến với Chúa và tin nhận Chúa.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày
Một Tin Vui’)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Bảy Tuần 17 TN1,
Năm lẻ.
Bài đọc: Lev 25:1, 8-17; Mt 14:1-12.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Phải kính sợ
Thiên Chúa và thi hành những gì Ngài truyền dạy.
Thiên Chúa quan tâm đến
đời sống của tất cả tạo vật: đất đai, cây cỏ, thú vật, và loài người; vì tất cả
đều do Ngài dựng nên. Ngài tin tưởng trao tất cả vào tay con người; đồng thời,
Ngài cũng dạy họ biết quản lý cách khôn ngoan, và chia sẻ cho nhau để đừng ai
phải sống thiếu thốn quá. Ngược lại, con người luôn ích kỷ để tích trữ cho
mình, và chất chứa hận thù để tìm dịp hại nhau.
Các Bài Đọc hôm nay muốn
nêu bật sự đối nghịch giữa Thiên Chúa và con người. Trong Bài Đọc I, Thiên Chúa
truyền cho ông Moses phải cử hành Năm Thánh mỗi 50 năm, với mục đích là để cho
mọi người có cơ hội làm lại cuộc đời và san phẳng các bất công xã hội qua việc:
phóng thích tù nhân, và trả lại nhà cửa và ruộng đất cho những ai đã phải cầm để
có phương tiện sinh sống. Trong Phúc Âm, Gioan Tẩy Giả bị bà Herodia ghen ghét
vì đã ngăn cản cuộc hôn nhân giữa Bà và Herode. Khi cơ hội tới, Bà đã bảo con
gái xin vua Herode cái đầu của Gioan Tẩy Giả đặt trên mâm cho Bà!
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Năm Thánh (Jubilee) và các việc phải tuân hành:
1.1/ Thời gian: được cử hành mỗi 50 năm, căn cứ trên những gì Đức Chúa
đã phán với ông Moses trên núi Sinai: "Các ngươi phải tính bảy tuần năm,
nghĩa là bảy lần bảy năm; thời gian của bảy tuần năm đó là bốn mươi chín năm.
Tháng thứ bảy, ngày mồng mười trong tháng, các ngươi sẽ thổi tù và giữa tiếng
reo hò; vào Ngày Xá Tội, các ngươi sẽ thổi tù và trong toàn xứ các ngươi."
1.2/ Mục đích: Năm Thánh này có mục đích để nhắc nhở cho con người hai
điều:
(1) Chỉ một mình Thiên
Chúa là người sở hữu tất cả tài sản, con người chỉ là những người quản lý: được
Thiên Chúa trao ban để sinh lợi mà thôi.
(2) Hễ kính mến Thiên
Chúa, cũng phải biết yêu người. Thiên Chúa truyền lệnh: "Không ai trong
các ngươi được làm thiệt hại người đồng bào, nhưng các ngươi phải kính sợ Thiên
Chúa của các ngươi, vì Ta là Đức Chúa, Thiên Chúa của các ngươi."
1.3/ Những việc phải thi
hành:
(1) Phóng thích tù
nhân và giải phóng nô lệ: "Các ngươi sẽ công bố năm thứ năm mươi là năm
thánh và sẽ tuyên cáo trong xứ lệnh ân xá cho mọi người sống tại đó. Đối với
các ngươi, đó là thời kỳ toàn xá: mỗi người trong các ngươi sẽ trở về phần sở hữu
của mình, mỗi người sẽ trở về giòng họ của mình."
(2) Không được canh
tác đất và thu hoạch mùa màng: "Đối với các ngươi, năm thứ năm mươi sẽ là
thời kỳ toàn xá: các ngươi không được gieo, không được gặt lúa tự nhiên mọc,
không được hái trong vườn nho không cắt tỉa. Vì đó là thời kỳ toàn xá, một năm
thánh đối với các ngươi, các ngươi sẽ ăn hoa lợi của đồng ruộng."
+ Đất cũng cần phải được
"nghỉ ngơi" vào năm thứ bảy (Sabbatical year) sau mỗi 6 năm canh tác
(Lev 25:2-7). Năm này cũng rơi vào trong Năm Thánh. Đây là một lệnh truyền khôn
ngoan: con người có cơ hội nghỉ ngơi cho lại sức, và đất có cơ hội để cho nhiều
hoa quả hơn năm sau.
+ Để cho người nghèo
có cơ hội sống bằng cách ăn những hoa quả do ruộng đồng mang lại trong năm đó.
(3) Trả lại ruộng đất
và nhà cửa cho những ai đã cầm: "Năm toàn xá đó, mỗi người trong các ngươi
sẽ trở về phần sở hữu của mình. Nếu các ngươi bán cái gì cho người đồng bào hoặc
mua cái gì từ tay người đồng bào, thì đừng ai làm thiệt hại người anh em
mình." Vì Thiên Chúa là chủ của các bất động sản, không ai có quyền mua
bán của cải đó mãn đời.
(4) Giao kèo khi mua
bán: "Ngươi sẽ mua của người đồng bào theo số năm sau năm toàn xá, và nó sẽ
bán cho ngươi theo số năm thu hoạch. Còn nhiều năm thì ngươi mua giá cao, còn
ít năm thì ngươi mua giá thấp, vì nó bán cho ngươi một số năm thu hoạch."
Lý do, người mua sẽ phải hoàn lại những gì đã mua cho người bán khi Năm Thánh tới.
2/ Phúc Âm: Con người tích trữ hận thù và dùng thủ đoạn để giết nhau.
Thời ấy, tiểu vương
Herode nghe danh tiếng Đức Giêsu, thì nói với những kẻ hầu cận rằng: "Đó
chính là ông Gioan Tẩy Giả; ông đã từ cõi chết trỗi dậy, nên mới có quyền năng
làm phép lạ."
2.1/ Lý do của thù hận: Có hai lý do chính:
(1) Vì Gioan Tẩy Giả
dám nói thật: "Số là vua Herode đã bắt trói ông Gioan và tống ngục vì bà
Herodia, vợ ông Philíp, anh của nhà vua. Ông Gioan có nói với vua: "Ngài
không được phép lấy bà ấy." Vua muốn giết ông Gioan, nhưng lại sợ dân
chúng, vì họ coi ông là ngôn sứ." Herode Antipas đã phạm hai tội: (1) tội
rẫy người vợ trước của mình là con vua Nabatean Arabs; và (2), tội loạn luân, lấy
chị dâu của anh mình là Philip.
(2) Vì sợ ảnh hưởng của
Gioan Tẩy Giả trên dân chúng: Sử gia Josephus cho đây là lý do chính để Herode
giết Gioan Tẩy Giả (Ant 18, 5, 2). Là tiểu vương, ông không muốn có bất kỳ sự đối
nghịch nào. Đây cũng là lý do tại sao Thượng Hội Đồng muốn tiêu diệt Chúa
Giêsu.
2.2/ Cái chết của Gioan Tẩy
Giả: Cả vua Herode và bà Herodia đều phải chịu
trách nhiệm cho cái chết của Gioan Tẩy Giả. Trình thuật kể nguyên do cái chết
như sau: "Nhân ngày sinh nhật của vua Herode, con gái bà Herodia đã biểu
diễn một điệu vũ trước mặt quan khách, làm cho nhà vua vui thích. Bởi đó, vua
thề là hễ cô xin gì, vua cũng ban cho."
(1) Phản ứng của bà
Herodia: Cô con gái không biết nên xin gì; vì thế, cô chạy lại để hỏi mẹ. Nghe
lời mẹ xui bảo, cô thưa với vua Herode: "Xin ngài ban cho con, ngay tại chỗ,
cái đầu ông Gioan Tẩy Giả đặt trên mâm."
Một bà mẹ nuôi thù hận,
tàn nhẫn, vô luân, và phản giáo dục như bà mẹ này, làm sao Bà có thể giáo dục
con nên người? Sóng trước đổ đâu, sóng sau theo đó. Cô con gái sau này cũng sống
một cuộc đời loạn luân và tàn nhẫn như mẹ cô vậy.
(2) Phản ứng của vua
Herode: "Nhà vua lấy làm buồn, nhưng vì đã trót thề, lại thề trước khách dự
tiệc, nên truyền lệnh ban cho cô. Vua sai người vào ngục chặt đầu ông Gioan.
Người ta đặt đầu ông trên mâm, mang về trao cho cô, và cô ta đem đến cho mẹ."
Tất cả mọi sự kiện chứng
minh Herode không phải là một anh quân: ly dị vợ, lấy vợ của anh, thề hứa vô lối,
giữ lời thề cách không công bằng, và vi phạm đến sự sống của người công chính.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Mọi người trong thế
gian đều là con chung của một cha trên trời; vì thế, chúng ta đều là anh/chị/em
với nhau. Thiên Chúa muốn chúng ta phải yêu thương và chia sẻ cho nhau tất cả
những hồng ân và của cải Ngài ban.
- Chúng ta phải loại
trừ mọi hình thức ghen ghét, thù hận, bất công, và giết người dưới bất cứ hình
thức nào; đồng thời, biết noi gương Thiên Chúa để luôn yêu thương và tha thứ
cho mọi người.
- Khi làm chứng cho sự
thật và đấu tranh cho công bằng, chúng ta có thể bị cầm tù và bị chém đầu như
Gioan Tẩy Giả.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
05/08/2017 - THỨ BẢY
ĐẦU THÁNG TUẦN 17 TN
Cung hiến thánh đường
Đức Ma-ri-a
Mt 14,1-12
TRẢ GIÁ CHO SỰ THẬT
Nhà vua lấy làm buồn,
nhưng vì đã trót thề, lại thề trước khách dự tiệc, nên truyền lệnh ban cho cô.
Vua sai người vào ngục chặt đầu Gio-an. (Mt 14,9-10)
Suy niệm: Hê-rô-đê mang tiếng là
độc dữ tàn bạo nhưng thực chất lại là người nhu nhược. Trước hết, do không
thắng được đam mê dục vọng, bạo vương đã cướp lấy Hê-rô-đia, vợ của Phi-líp anh
mình. Khi Gio-an can ngăn, vua không can đảm sửa sai, lại còn bỏ tù người dám nói
sự thật. Vua muốn giết Gio-an, nhưng không dám ra tay vì sợ dân chúng. Cuối
cùng, chỉ vì chiều ý một cô gái, do một lời hứa cao hứng lúc trà dư tửu hậu,
vua đã hạ sát vị ngôn sứ. Trong khi đó, qua cái chết can trường, vị Tiền hô của
Chúa đã đóng trọn vai trò chứng nhân bất khuất, dám sống và dám chết để phụng
sự sự thật.
Mời Bạn: Cuộc sống hôm nay luôn đặt bạn vào thế
phải chọn lựa theo Chúa hay theo thế gian, sống theo sự thật và làm chứng hay
phớt lờ, chối bỏ sự thật. Sống theo sự thật đòi bạn vác thập giá theo chân Thầy
Giê-su và can đảm lội ngược dòng đời. Đứng trước một nhiệm vụ cụ thể làm chứng
cho sự thật, bạn dám đưa ra quyết định thẳng thắn hay lần lữa, chần chừ, để mặc
cho hoàn cảnh đưa đẩy?
Chia sẻ: Chúng ta có mạnh mẽ nhìn thẳng vào sự thật
và chân thành nói sự thật cho nhau không?
Sống Lời Chúa: Là con cái ánh sáng, tôi
cố gắng sống và làm chứng cho sự thật, không chạy theo thành tích.
Cầu nguyện: Lạy Cha, chúng con cảm
tạ Cha đã ban cho chúng con Con Một của Cha, Đấng là Đường, là Sự Thật và là Sự
Sống của chúng con. Xin cho chúng con can đảm và trung thành sống theo Ngài, để
xứng đáng là con cái của Cha.
(5 Phút Lời Chúa)
Vì đã trót thề (5.8.2017 – Thứ bảy Tuần 17 Thường niên)
Có những lúc chợt tỉnh ngộ, tôi vẫn ngần ngại không muốn nhận mình sai. Tôi không dám nhận lỗi, vì tôi muốn mình vẫn đúng. Xin Chúa đưa tôi ra khỏi cơn mê muội của tôi.
Suy niệm:
Theo các sách Tin Mừng,
Gioan bị giết trong khung cảnh một bữa tiệc.
Đó là tiệc mừng sinh nhật
Hêrôđê Antipas là tiểu vương vùng Galilê và Pêrê.
Nếu thế, bữa tiệc này hầu
chắc diễn ra ở Tiberias,
một thành gần hồ Galilê,
nơi Hêrôđê đặt trung tâm quyền lực của mình.
Gioan bị giết vì dám phản
đối cuộc hôn nhân bất hợp pháp
giữa Hêrôđê với bà
Hêrôđia là vợ của Philíp,
người anh cùng cha khác
mẹ với mình.
Chuyện ngoại tình của
Hêrôđê bị Gioan Tẩy giả kết án là có thể hiểu được.
“Ngài không được phép lấy
bà ấy” (c. 4).
Lấy vợ của người anh em
là phạm đến Luật Chúa (Lv 18, 16; 20, 21).
Gioan là một ngôn sứ
không lùi bước trước sự bất công.
Ông đã sẵn sàng bênh vực
sự thật, dù ông biết cái giá phải trả.
Hêrôđê đã dùng quyền lực
để ép Gioan phải im miệng.
Ông bắt Gioan, xiềng lại
và tống vào ngục.
Chỉ vì sợ phản ứng của
dân chúng mà Hêrôđê chưa muốn giết Gioan.
Bữa tiệc sinh nhật của
Hêrôđê hẳn có nhiều quan khách tham dự.
Chuyện cô công chúa như
Salômê, con bà Hêrôđia, múa cho quan khách xem,
là một chuyện lạ, nhưng
vẫn có thể đã xảy ra.
Không rõ vì cô xinh đẹp
hay vì múa giỏi mà Hêrôđê ngây ngất (c. 6).
Từ đó Hêrôđê không còn đủ
sáng suốt, tỉnh táo,
khi vội vã đưa ra một lời
hứa kèm theo lời thề với cô.
Cô muốn xin gì, nhà vua
cũng thề hứa ban cho (c. 7).
Chúng ta thấy Hêrôđê đã
tự đưa mình vào thế kẹt dại dột và nguy hiểm.
Ông đã không lường được
hậu quả của chuyện đó.
Hêrôđia chỉ chờ cơ hội
này để thanh toán kẻ dám phá hạnh phúc của bà.
Bà đã xúi con gái xin
ngay thủ cấp của Gioan, đặt trên mâm.
Hêrôđê hẳn đã lặng người
khi nghe cô bé xin điều ấy.
Ông lấy làm đau buồn vì
đây thật là chuyện không ngờ (c. 9).
Ông bị đặt trước một chọn
lựa: giết hay không giết Gioan.
Đám đông quan khách tạo
một áp lực vô hình trên ông.
Vì đã lỡ thề hứa trước
mặt họ, nên ông không dám rút lại.
Ông sợ rút lại sẽ bị mang
tiếng là nuốt lời, và sẽ bị mất uy tín.
Hêrôđê đã chọn mình, chọn
danh dự và cái ghế của mình hơn.
Ông hy sinh Gioan để giữ
được tiếng tăm và tình yêu với bà Hêrôđia.
Làm sao chúng ta có can
đảm nhận ra mình sai lầm và dừng lại?
Làm sao chúng ta không bị
cuốn từ tội này sang tội khác?
Rút lại một lời hứa có
khi còn khó hơn giữ lời hứa ấy.
Hêrôđê là người bị nô lệ
bởi nỗi sợ, sợ Gioan, sợ dân, sợ quan khách…
Đúng hơn là ông sợ mất
chính mình, sợ người ta nghĩ xấu về mình.
Có những lúc chợt tỉnh
ngộ, tôi vẫn ngần ngại không muốn nhận mình sai.
Tôi không dám nhận lỗi,
vì tôi muốn mình vẫn đúng.
Xin Chúa đưa tôi ra khỏi
cơn mê muội của tôi.
Cầu nguyện:
Như thánh Phaolô trên đường về Đamát,
xin cho con trở nên mù lòa
vì ánh sáng chói chang của Chúa,
để nhờ biết mình mù lòa mà con được sáng mắt.
Xin cho con đừng sợ ánh sáng của Chúa,
ánh sáng phá tan bóng tối trong con
và đòi buộc con phải hoán cải.
Xin cho con đừng cố chấp ở lại trong bóng tối
chỉ vì chút tự ái cỏn con.
Xin cho con khiêm tốn
để đón nhận những tia sáng nhỏ
mà Chúa vẫn gửi đến cho con mỗi ngày.
Cuối cùng, xin cho con hết lòng tìm kiếm Chân lý
để Chân lý cho con được tự do.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
5 THÁNG TÁM
Những Đường Lối
Khôn Dò Của Thiên Chúa
Bây giờ chúng ta có thể
nhận ra bằng cách nào mọi sự – ngay cả sự dữ và đau khổ hiện diện trong thế giới
thụ tạo – hoàn toàn được kiểm soát bởi sự khôn ngoan kỳ diệu mà Thánh Phaolô đã
phải thốt lên: “Ôi, sự giàu có, khôn ngoan và thông suốt của Thiên Chúa sâu thẳm
dường nào! Quyết định của Ngài, ai dò cho thấu!” (Rm 11,33).
Thật vậy, chính trong
bối cảnh của ơn cứu độ chúng ta, “sự dữ không thể lướt thắng được sự khôn
ngoan” (Kn 7,30). Đó là một sự khôn ngoan đầy tình yêu, bởi vì “Thiên Chúa đã
yêu thế gian đến nỗi đã trao ban chính Con Một Ngài …” (Ga 3,16).
- suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày 05- 8
Cung hiến thánh đường
Đức Maria
Lv 25, 1.8-17; Mt
14, 1-12.
Lời suy niệm: “Thời ấy, tiểu
vương Hêrôđê nghe danh Đức Giêsu, thì nói với những kẻ hầu cận rằng: Đó chính
là ông Gioan Tẩy Giả; ông đã từ cõi chết trỗi dậy, nên mới có quyền năng làm
phép lạ.”
Vua Hêrôđê chỉ mới
nghe Danh Chúa Giêsu, chứ chưa một lần gặp được Người, thế mà ông đã liên tưởng
đến Gioan Tẩy Giả, một vị ngôn sứ mà ông đã giết chết, bởi vì Gioan đã không ngần
ngại quở trách ông về hai tội mà điều luật Do-thái cấm: ly dị vợ không có lý do
vá cưới em dâu mình. Mặc dầu bên ngoài không ai lên án và kết tội Hêrôđê; nhưng
chính trong ông, có tiếng nói của lương tâm, tiếng nói này luôn nhắc nhở ông.
Lạy Chúa Giêsu. Lời
Chúa cho chúng con thấy được bốn khuôn mặt: Gioan Tẩy Giả, một ngôn sứ can đảm
mạnh dạn nói lên sự thật; Vua Hêrôđê háu sắc phạm tội; Hêrôđia dựa vào lời hứa
vô ý thức của Hêrôđê, có cớ trả thù, giết chết Gioan Tẩy Giả và cô con gái của
Hêrôđia một công chúa trở thành vũ nữ mua vui cho quan khách. Xin cho chúng con
biết cam đảm chọn lựa cho mình một lối sống đạo đức đẹp lòng Chúa.
Mạnh Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày 05-08
LỄ CUNG HIẾN ĐỀN THỜ
ĐỨC BÀ MARIA
Đền thờ đầu tiên được
cung hiến để kính đức Trinh Nữ ở Roma, ngày nay gọi là đền thờ Đức Bà cả. Truyện
kể lại rằng, có hai vợ chồng không con nuôi nấng nuốn dâng gia tài của mình cho
Đức Mẹ. Trong đêm 4 hay 5 tháng 8, Đức Trinh nữ đã hiện ra với họ, cùng một lúc
với Đức Giáo hoàng Libêriô, bày tỏ ý muốn được thấy mọc lên trên núi Esquilin,
một thánh đường dâng kính Ngài.
Hôm sau Đức giáo hoàng
cùng với hàng giáo sĩ ở Roma đi lên núi Esquilin. Lúc ấy trời nóng nực nhưng
tuyết vẫn còn phủ đầy một góc núi. Theo ý Đức Trinh Nữ, Đức Giáo hoàng phác họa
một thánh đường, xây cất bằng tiền của cặp vợ chồng không con dâng cúng, lấy
tên là đền thờ Đức Bà xuống tuyết để ghi nhớ phép lạ trên.
Truyện kể lại như vậy,
nhưng tính chất chân thực của câu chuyện vẫn còn bị nghi ngờ, thực sự ở Roma đã
có một đền thờ Đức Bà cổ, còn cổ kính hơn cả đền thờ Đức giáo hoàng Libêriô
(352 - 366) cha xây cất nữa. Và đền thờ này được Đức Sixtô Israel (436 - 440)
tái thiết. Ngài đặt tên là đền thờ Đức Maria Mẹ Thiên Chúa, chắc chắn là để ghi
nhớ cộng đồng Ephêsô (431) biến cố dẫn tới tín điều Đức Bà Maria Mẹ Thiên Chúa.
Ngoài danh xưng là đền
thờ Đức Bà xuống tuyết và đền thờ Đức Bà Maria Mẹ Thiên Chúa, ngôi đền này còn
mang tên đền thờ Đức Bà Máng cỏ, và đây lưu giữ máng cỏ Chúa Giêsu sinh ra.
Máng cỏ được đặt trong một cái hộp bằng bạc. Vào ngày lễ Giáng sinh, máng cỏ được
đưa ra cho mọi người kính viếng.
Ngày nay người ta thường
gọi là đền thờ Đức Bà cả. Danh hiệu nầy nhắc nhớ thứ bậc của đền thờ này trong
các các thánh đường dâng kính Đức Maria tại kinh thành muôn thuở. Đối với Giám
mục Roma, đây là nhà thờ chính tòa thứ hai.
Vậy hôm nay chúng ta
kính nhớ việc dâng hiến đền thờ chính, nếu không phải là đền thờ cổ nhất được
xây cất dở dang kính Đức Trinh Nữ. Chúng ta nghĩ ngay đến vô số đền thờ mà lòng
tôn kính của các tín hữu đã được dựng lên để kính nhớ Mẹ Thiên Chúa.
Nhiều đền thờ trong số
những đền thờ này đều ghi nhớ một giai thoại đạo đức như một ảnh lạ, vài ơn
phúc đặc biệt mà tình yêu của Đức Trinh nữ đã thực hiện. Các tín hữu đến đây cầu
nguyện để bày tỏ niềm cậy trông chân thành.
(daminhvn.net)
05 Tháng Tám
Tha Nhân Không Là Hỏa Ngục
Có một chàng thanh
niên khao khát trở thành một thánh nhân. Chàng xin vào một dòng tu. Không mấy
chốc, chàng khám phá ra tính tình nóng nảy của mình. Nhưng thay vì tìm căn
nguyên nơi mình, chàng quy trách cho những người xung quanh. Tha nhân đã trở
thành hỏa ngục đối với chàng.
Sau cùng, không còn
chịu nổi đời sống tập thể nữa, chàng nghĩ có thể tìm thấy sự yên tĩnh trong sa
mạc. Thế là chàng đã lên đường tìm đến một nơi hoang vu vắng vẻ để cắm lều sống
đời ẩn sĩ. Mà thật thế, chàng đã tìm lại được sự thanh thản trong tâm hồn...
Tuy nhiên, sự bình
an trong cô quạnh ấy không kéo dài được. Ma quỷ đã kéo đến và chúng đã gây xáo
trộn trong căn lều xinh xắn của chàng. Không còn giữ được bình tĩnh, chàng đã nổi
tam bành và đạp đổ tất cả...
Sau cơn giận dữ, trở
lại trạng thái bình thường, chàng mới hồi tâm suy nghĩ: Tôi đã bỏ lại tu viện
các anh em của tôi, nhưng tôi lại mang chính tôi vào sa mạc. Không phải anh em
tôi là căn nguyên của đau khổ của tôi, nhưng tính tình của tôi mới là đầu mối của
mọi đổ vỡ...
Chúng ta được sinh ra
trong một gia đình, chúng ta được mời gọi để sống trong xã hội. Tha nhân không
phải là một trở ngại, nhưng chính là một trợ giúp để chúng ta phát triển nhân
cách và thành toàn.
Tất cả mọi căn nguyên
chính của thất bại và thành công đều nằm trong ta. Cuộc chiến cam go nhất và
liên lỉ nhất của chúng ta, chính là chiến đấu chống lại bản thân chúng ta. Xã hội
có thể thay đổi, cuộc sống có thể tốt đẹp hơn nếu chúng ta biết cải thiện con
người của chúng ta trước.
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét