16/08/2018
Thứ năm tuần 19 thường niên
BÀI ĐỌC I: Ed 12, 1-12
“Ngươi sẽ di cư giữa ban ngày
trước mặt chúng”.
Trích sách Tiên tri
Êdêkiel.
Có lời Chúa phán cùng
tôi rằng: “Hỡi con người, ngươi đang ở giữa dòng giống phản loạn, chúng có mắt
để thấy mà không thấy, có tai để nghe mà không nghe, vì đó là dòng giống phản
loạn. Phần ngươi, hỡi con người, hãy sửa soạn hành trang và hãy dời đi, giữa
ban ngày, trước mặt chúng. Ngươi sẽ đi từ nơi đang ở đến một nơi khác, trước mặt
chúng, để hoạ may chúng xem thấy, vì chúng là dòng giống phản loạn. Ngươi sẽ
phô trương hành lý của ngươi như hành lý của người di cư giữa ban ngày trước mặt
chúng, rồi ban chiều, ngươi sẽ ra đi trước mặt chúng như người di cư. Trước mắt
chúng, ngươi hãy khoét tường mà chui ra. Trước mắt chúng, ngươi sẽ mang hành
trang trên vai và đi ra trong bóng tối, Ngươi sẽ che mặt ngươi để đừng thấy xứ
sở, vì Ta đã làm cho ngươi thành biểu hiệu cho nhà Israel”.
Vậy tôi đã thi hành
như Chúa đã truyền cho tôi, tôi phô trương hành trang của tôi như hành trang của
kẻ di cư, giữa ban ngày, và ban chiều, tôi lấy tay khoét một cái lỗ trong tường,
vai mang hành trang, và ra đi trước mặt chúng trong đêm tối.
Và ban sáng có lời
Chúa phán cùng tôi rằng: “Hỡi con người, nào nhà Israel, dòng giống phản loạn,
đã chẳng hỏi ngươi rằng: ‘Ông làm gì vậy?’ Hãy bảo chúng: ‘Chúa là Thiên Chúa
phán rằng: Sấm ngôn này chỉ về thủ lãnh ở Giêrusalem và cả nhà Israel ở đó’.
Hãy nói: ‘Tôi là biểu hiệu cho các ngươi. Tôi đã làm thế nào thì việc sẽ xảy ra
như vậy’. Chúng sẽ phải di cư và đi làm tôi. Và ai là thủ lãnh các chúng, người
đó sẽ mang hành trang trên vai ra đi trong bóng tối, và chúng sẽ khoét tường mà
đem ông ra. Mặt ông bị che kín để mắt khỏi thấy xứ sở”. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 77, 56-57.
58-59. 61-62
Đáp: Các ngươi đừng
quên lãng những kỳ công của Chúa (c. 7c).
Xướng: 1)Họ đã thử
thách và phản nghịch Thiên Chúa Tối Cao, và họ không tuân giữ các huấn lệnh của
Người. Họ lùi bước và bội tín cũng như tổ tiên họ, họ lầm lạc như cánh cung trật
đường giây. – Đáp.
2)Họ chọc giận Người
vì những nơi “thờ tự” trên cao, họ khiêu khích lòng ghen Người vì bao thần tượng.
Thiên Chúa nghe biết và bừng cơn thịnh nộ, Người đã từ bỏ Israel một cách đắng
cay. – Đáp.
3)Người trao nạp sức mạnh
mình cho thiên hạ bắt bớ, và vinh quang mình trong tay kẻ nghịch thù. Người bỏ
mặc dân tộc Người cho cảnh gươm đao, và Người đã xung giận phần gia nghiệp của
Người. – Đáp.
ALLELUIA: Tv 110, 8ab
Alleluia, alleluia!
– Lạy Chúa, mọi giới răn Chúa được lập ra cho tới muôn ngàn đời. –
Alleluia.
PHÚC ÂM: Mt 18, 21 –
19, 1
“Thầy không bảo con phải tha đến
bảy lần, nhưng đến bảy mươi lần bảy”.
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Phêrô đến thưa
cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, khi anh em xúc phạm đến con, con phải tha thứ
cho họ mấy lần? Có phải đến bảy lần không?” Chúa Giêsu đáp: “Thầy không bảo con
phải tha đến bảy lần, nhưng đến bảy mươi lần bảy.
“Về vấn đề này, thì Nước
Trời cũng giống như ông vua kia muốn tính sổ với các đầy tớ. Trước hết người ta
dẫn đến vua một người mắc nợ mười ngàn nén bạc. Người này không có gì trả, nên
chủ ra lệnh bán y, vợ con và tất cả tài sản của y để trả hết nợ. Người đầy tớ
liền sấp mình dưới chân chủ và van lơn rằng: ‘Xin vui lòng cho tôi khất một kỳ
hạn, và tôi sẽ trả lại cho ngài tất cả’. Người chủ động lòng thương, trả tự do
và tha nợ cho y.
“Khi ra về, tên đầy tớ
gặp một người bạn mắc nợ y một trăm bạc: Y tóm lấy, bóp cổ mà nói rằng: ‘Hãy trả
nợ cho ta’. Bấy giờ người bạn sấp mình dưới chân và van lơn rằng: ‘Xin vui lòng
cho tôi khất một kỳ hạn, tôi sẽ trả hết nợ cho anh’. Y không nghe, bắt người bạn
tống giam vào ngục, cho đến khi trả nợ xong. Các bạn y chứng kiến cảnh tượng
đó, rất khổ tâm, họ liền đi thuật với chủ tất cả câu truyện. Bấy giờ chủ đòi y
đến và bảo rằng: ‘Tên đầy tớ ác độc kia, ta đã tha hết nợ cho ngươi, vì ngươi
đã van xin ta; còn ngươi, sao ngươi không chịu thương bạn ngươi như ta đã
thương ngươi?’ Chủ nổi giận, trao y cho lý hình hành hạ, cho đến khi trả hết nợ.
“Vậy, Cha Thầy trên trời
cũng xử với các con đúng như thế, nếu mỗi người trong các con không hết lòng
tha thứ cho anh em mình”.
Khi Chúa Giêsu nói những
lời đó xong, thì Người bỏ xứ Galilêa mà đến Giuđêa, bên kia sông Giođan. Đó là
lời Chúa.
Suy Niệm : Tha Thứ
Một đôi vợ chồng nọ
đưa nhau ra tòa xin ly dị. Vị luật sư biện hộ cho quan tòa biết: đôi vợ chồng
này sống hoàn toàn yên lặng với nhau trong suốt 12 năm liên tiếp. Họ cũng không
muốn gặp nhau nữa, nếu cần cho nhau biết điều gì, thì họ chỉ cần viết vào một mảnh
giấy để sẵn trên bàn cho người kia đọc. Ðôi vợ chồng này trước đây đã sống hạnh
phúc với nhau trong vòng 18 năm, đã nuôi nấng con cái khôn lớn, nhưng rồi không
rõ vì lý do gì, hai người đã không thèm nói chuyện với nhau, và giờ đây họ
không nhớ đã giận nhau vì lý do gì.
Những hờn giận, phiền
muộn xẩy ra trong sinh hoạt hằng ngày, nếu không được nghiêm chỉnh giải quyết,
vượt qua, thì sẽ dễ dàng chồng chất làm thành những bức tường ngăn cách giữa
cha mẹ với nhau, hay giữa cha mẹ và con cái, giữa anh chị em trong gia đình, hoặc
giữa bạn bè thân thích. Những tâm tình phiền muộn tiêu cực mỗi ngày một ít cũng
đủ ảnh hưởng đến cả cuộc sống, làm chúng ta không còn vui sống và bình an nữa.
Lời Chúa hôm nay mời gọi
chúng ta phải tha thứ và tha thứ luôn luôn. Nhưng tại sao phải tha thứ? Vì tha
thứ là một điều cần thiết trong đời sống xã hội, trong gia đình, trong các đoàn
thể; vì tha thứ là đặc điểm của tình yêu: trong tình yêu Chúa, chúng ta tha thứ
cho nhau như Ngài đã tha thứ cho chúng ta. Tha thứ như thế không phải là yếu
nhược, mà là sức mạnh của tình yêu, là khí cụ của hòa bình. Cuộc đời là một cuộc
hành trình, nếu chúng ta cứ để mình mang nặng gánh ưu tư, phiền muộn thì làm
sao có đủ sức để đạt tới đích được. Do đó chúng ta hãy luôn sống tha thứ để tâm
hồn chúng ta được nhẹ nhàng thanh thoát trên đường đời với niềm hy vọng và an
vui.
Một nhà tâm lý người Mỹ
đã đưa ra nhận định như sau: Trên bình diện nhân bản, nếu suy nghĩ cho cùng,
thì tha thứ là giải pháp tốt nhất cho người tha thứ và kẻ được tha thứ: sự tha
thứ khai mở năng lực tinh thần con người và có tác dụng làm cho con người sống
lành mạnh vui tươi hơn. Trên bình diện thiêng liêng, sự tha thứ có giá trị tích
cực, chứng tỏ tình thương làm phát sinh nguồn an ủi trong tâm hồn; nếu chúng ta
không thật lòng tha thứ cho nhau, thì Cha trên trời cũng không tha thứ cho
chúng ta.
Xin Chúa cho chúng ta
luôn biết tha thứ cho những ai xúc phạm đến chúng ta, và như vậy chúng ta trở
thành khí cụ đem niềm vui đến cho mọi người.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày
Một Tin Vui’)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Năm Tuần 19 TN2
Bài đọc: Eze
12:1-12; Mt 18:21-19:1
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Tha thứ như
đã được tha thứ
Đọc lịch sử của Cựu Ước,
một người có thể thấy rõ tiến trình: tội lỗi -> sửa trị -> ăn năn ->
tha thứ, trong mối liên hệ giữa Thiên Chúa và con cái Israel. Tội lỗi là điều
không tránh khỏi khi con người còn mang trong mình tính xác thịt. Khi có tội,
con người phải được sửa trị để nhận ra tội lỗi của mình trước khi có thể ăn năn
thống hối. Mục đích của việc sửa trị không phải là để hành hạ con người, nhưng
là để làm cho họ trở nên tốt đẹp hơn. Khi con người đã biết ăn năn, Thiên Chúa
sẽ tha thứ, Ngài sẽ quên mọi tội lỗi, phục hồi quyền làm con, và nối lại tình
nghĩa với họ. Nhưng nếu con người cứ ngoan cố trong tội lỗi của mình và không
chịu ăn năn quay về, tha thứ sẽ không thể xảy ra.
Các bài đọc hôm nay
xoay quanh tiến trình: tội lỗi -> sửa trị -> ăn năn -> tha thứ. Trong
bài đọc I, con cái Israel đã phạm tội lỗi nghĩa với Đức Chúa. Ngài đã gởi ngôn
sứ Ezekiel đến để tố cáo tội lỗi của họ, và đe dọa chiến tranh và lưu đày sẽ xảy
ra bằng việc đóng kịch; nhưng họ vẫn không ăn năn sám hối. Đức Chúa gọi họ là
giống nòi phản loạn, có mắt không nhìn, có tai không nghe; vì thế họ sẽ bị tiêu
diệt bởi chiến tranh và đói khát. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu dạy các môn đệ phải
biết tha thứ cho tha nhân bao lâu họ còn biết ăn năn quay về. Nếu người nào
không chịu tha thứ cho anh em khi họ đã ăn năn sám hối, Thiên Chúa cũng sẽ
không tha thứ cho người không biết thứ tha.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Chỉ với hai câu rất ngắn, Chúa cho tiên tri Ezekiel thấy sự
cứng lòng của dân Do-thái, không chịu ăn năn trở lại để được tha thứ.
Để hiểu rõ nghĩa hơn,
chúng ta cần đọc thêm những câu kế tiếp. Vì tuy họ có tai nhưng đã không chịu
nghe những lời dạy bảo của Thiên Chúa nói qua các tiên tri, nên Chúa truyền cho
tiên tri làm những hành động như đang diễn kịch đi lưu đày với hy vọng cho họ
nhìn thấy trước những gì sẽ xảy ra mà ăn năn trở lại. Ông mang hành lý đi lưu
đày ra giữa ban ngày cho dân xem thấy rồi xếp lại vào bao; chiều đến ông lấy
tay khóet vách đi ra, đầu trùm kín, vác hành lý lưu đày trên vai… Nếu dân tò mò
hỏi tại sao làm những điều kỳ dị như thế, ông sẽ cắt nghĩa cho họ biết những gì
cũng sẽ xảy ra tương tự như vậy cho họ nếu họ không biết ăn năn hối cải.
Dẫu đã nghe và đã
nhìn, nhưng dân vẫn ngoan cố không chịu ăn năn để được tha thứ nên Chúa đã nói
với tiên tri những lời như sau: “Hỡi con người, ngươi đang sống giữa một nòi phản
loạn, giữa những kẻ có mắt để nhìn mà không thấy, những kẻ có tai để nghe mà
không nghe, vì chúng là một nòi phản loạn.” Tuy thế, Đức Chúa vẫn mở đường cho
dân đang sống trong nơi lưu đày: Ai biết hối cải quay về, Ngài sẽ cho hồi hương
và tái thiết đất nước.
2/ Phúc Âm: Vấn nạn tha thứ.
2.1/ Phải tha thứ bao
nhiêu lần? Chúng ta phải biết ơn sự mau miệng và tính thành thật của
Phêrô, vì nhờ thánh nhân mà chúng ta có được sự giảng giải rõ ràng của Chúa
Giêsu về một vấn đề hết sức tế nhị và rất khó thi hành. Phải tha thứ bao nhiêu
lần? Tục ngữ Việt-nam có câu “quá tang ba bận,” và phong tục của người Do-thái
cũng thế “tối đa là 7 lần.” Phêrô lặp laại truyền thống lần khi hỏi Chúa: “Có
phải là 7 lần chăng?” Nhưng câu trả lời của Chúa Giêsu đã làm cho Phêrô và
chúng ta giật mình: “Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy.”
Các nhà chú giải thường tranh luận “bảy mươi lần bảy là bao nhiêu lần?” Có người
cho là 70*7= 490 lần; người khác cho là 707hay 777, một
con số rất to lớn. Điều quan trọng Chúa muốn nhấn mạnh nơi đây là bất cứ lúc
nào anh chị em nói lời xin lỗi là chúng ta phải tha. Nhiều người đã lắc đầu và
cho rằng: Nếu thánh trên bàn thờ còn phải nhảy xuống để can thiệp thì làm sao
con người có thể tha thứ mãi, nhất là với những người cứ tái đi tái lại? Nhưng
nếu chúng ta biết trở nên tốt là một tiến trình tập luyện lâu dài thì việc phải
kiên nhẫn tha thứ là chuyện tất nhiên phải làm.
2.2/ Tại sao phải tha
thứ? Thay vì đưa ra câu trả lời,
Chúa kể một ví dụ rất rõ ràng và có thể giải quyết nhiều vấn nạn khác chung
quanh vấn đề tha thứ. Người nói: “Vì thế, Nước Trời cũng giống như chuyện một
ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của mình thanh toán sổ sách. Khi nhà vua vừa bắt
đầu, thì người ta dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn yến vàng. Y không có gì để
trả, nên tôn chủ ra lệnh bán y cùng tất cả vợ con, tài sản mà trả nợ. Bấy giờ,
tên đầy tớ ấy sấp mình xuống bái lạy: “Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho
tôi, tôi sẽ lo trả hết.” Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho
y về và tha luôn món nợ.”
Sự tương phản giữ hai
món nợ và cách xử cho ta thấy rõ sự ác độc của kẻ đã được tha thứ này. Số tiền
anh được tha là mười ngàn yến vàng (tálanton) tương xứng với khỏang 4.8
triệu Mỹ-kim (một yến vàng giá 5000-6000 quan tiền) trong khi bạn anh chỉ nợ
100 quan tiền (khỏang 10 Mỹ-kim). Nếu so sánh giữa hai món nợ, số tiền bạn anh
nợ chưa đáng số lẻ của món nợ anh được tha. Chúng ta hãy xem cách xử của anh với
người bạn nợ: Y liền túm lấy, bóp cổ mà bảo: “Trả nợ cho tao!” Bấy giờ, người đồng
bạn sấp mình xuống năn nỉ: “Thưa anh, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo
trả anh.” Nhưng y không chịu, cứ tống anh ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ.
Tại sao anh làm như thế?
Vì anh nghĩ rằng sẽ không ai biết cách cư xử của anh, nhất là vị vua đã tha nợ
cho anh. Nhưng tất cả những gì anh làm đã không giấu được các bạn của anh vì những
người này có thể cũng là bạn với con nợ của anh. Họ buồn lắm và đến thuật lại
cùng vị vua tất cả mọi điều xảy ra. Chúng ta thử tưởng tượng xem phản ứng của
nhà vua sẽ ra sao khi biết được tin này: Vua đòi đầy tớ đến mà phán rằng: “Hỡi
đầy tớ độc ác kia! Ta đã tha hết nợ cho ngươi vì ngươi cầu xin Ta; tại sao
ngươi không thương xót đồng bạn ngươi như Ta đã thương ngươi?” Chủ nội giận,
trao anh cho kẻ giữ ngục cho đến khi anh trả xong hết nợ.
Cũng vậy, trong mối
tương quan của chúng ta với Chúa: Nếu chúng ta không chịu tha thứ những khuyết
điểm nhỏ bé của anh em phạm đến chúng ta như kẻ bất lương hôm nay, làm sao
Thiên Chúa có thể tha thứ những tội lớn chúng ta đã xúc phạm đến Ngài? Vì thế,
tha thứ không còn là chuyện có thể làm hay không làm, nhưng là một bổn phận phải
làm kèm theo hình phạt nếu không làm như Chúa đã báo hôm nay: “Nếu mỗi người
trong các ngươi không hết lòng tha lỗi cho anh em mình, thì Cha Ta ở trên trời
cũng sẽ xử với các ngươi như vậy.”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Một trong những lý
do chính đưa đến ly dị và đổ vỡ trong gia đình hiện nay là rất nhiều người đã
không thể tha thứ cho nhau. Tha thứ giúp chúng ta hàn gắn đổ vỡ và giúp gia
đình được sống bình an.
– Để có thể tha thứ,
chúng ta cần thường xuyên nhìn lại quá khứ và xét mình để nhận biết yếu đuối và
tội lỗi của mình. Nếu mình không hoàn toàn, tại sao bắt người khác phải hoàn
toàn? Vì thế, thường xuyên lãnh nhận bí-tích Hòa Giải trong gia đình là điều tối
cần để giữ hạnh phúc của gia đình.
– Nếu không năng xét
mình, con người dễ rơi vào chỗ kiêu ngạo, tự cho mình là công chính. Một khi họ
cảm thấy bản thân tốt lành, họ sẽ dễ dàng xét tội và buộc tội tha nhân.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
16/08/2018 – THỨ NĂM TUẦN 19 TN
Th. Tê-pha-nô Hung-ga-ri
Mt 18,21-19,1
NHÂN LÊN ƠN THA THỨ
“Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy.”
(Mt 18,22)
Suy niệm: Trong suốt ba mươi năm, mỗi
ngày cha quản xứ họ Ars ngồi tòa giải tội mười sáu, mười bảy tiếng, tính ra cha
đã dùng 172.000 giờ để ban ơn tha tội cho khoảng hơn 100.000 người từ khắp nơi
tuôn đến với cha xin ơn hòa giải với Thiên Chúa. Bản thân cha cũng luôn tha thứ
cho những người xúc phạm đến cha. Cha bị vu khống chê bai đủ điều: nào là ‘giả
vờ đạo đức’ để che miệng thế gian, ‘dốt nát mà cũng giải tội,’ nào là chửi bới,
thư nặc danh, bêu xấu công khai trên tòa giảng. Với những linh mục đồng sự xúc
phạm đến mình, cha không buồn giận kêu trách nhưng nói cách thành thực: “Các vị
ấy chưa biết tôi rõ ràng, chớ nếu biết tỏ tường các ngài còn chê trách tôi nhiều
điều khác nữa.” Vị linh mục bổn mạng các cha xứ đã hiến dâng cuộc đời mình để sống
cho lòng khoan dung của Thiên Chúa.
Mời Bạn: Dụ ngôn hôm nay chỉ cho ta
cách sống bí tích hòa giải: Chúa đã tha thứ cho khối lượng tội lỗi to lớn của
ta, đến lượt ta, ta cũng phải tha thứ cho những lỗi lầm bé tí của anh em. ‘Có
qua phải có lại.’ Có lại ở đây là nếu Chúa đã mở rộng vòng tay đón tiếp ta trở
về sống trong nhà Ngài, chúng ta cũng mở tung cửa lòng để cho người anh em được
sống trong tình yêu với ta.
Chia sẻ: Trong cộng đoàn chúng ta còn có những chuyện ‘bằng mặt
không bằng lòng không’? Đây chính là những quả bom nổ chậm. Nếu không được tháo
gỡ, chúng sẽ có lúc phát nổ và gây đổ vỡ cho đời sống chung.
Sống Lời Chúa: ‘Lầm lỗi là của con người.’
Sẵn sàng bỏ qua, không nhắc lại những điều sai lỗi của người khác.
Cầu nguyện: Đọc kinh Ăn Năn
Tội.
(5 Phút Lời Chúa)
Bảy mươi lần bảy (16.8.2018 – Thứ năm Tuần 19 Thường niên)
Suy niệm:
Có khoảng cách rất lớn giữa mười ngàn yến vàng với một trăm quan tiền.
Mười ngàn yến vàng bằng một trăm triệu quan tiền.
Vậy mà người vừa được tha món tiền cực lớn ấy,
lại không tha được cho bạn của mình một món tiền tương đối nhỏ.
Thái độ độc ác này khiến tôi nhìn lại mình và tự hỏi tại sao.
Tại sao tôi không tha cho anh em tôi những điều nhỏ mọn hàng ngày,
trong khi Chúa vẫn tha cho tôi những món nợ rất lớn?
Dù một trăm quan tiền là hơn ba tháng lương của người lao động,
nhưng nó chẳng là gì so với món tiền lớn tôi mắc nợ Chủ tôi.
Tôi mắc nợ Ngài sự hiện hữu của tôi trên đời và tất cả những gì tôi có.
Tôi mắc nợ Ngài vì tình yêu bao la Ngài dành cho tôi.
Món nợ lớn vô cùng, vì tôi là thụ tạo, còn Ngài là Tạo Hóa.
Mười ngàn yến vàng bằng một trăm triệu quan tiền.
Vậy mà người vừa được tha món tiền cực lớn ấy,
lại không tha được cho bạn của mình một món tiền tương đối nhỏ.
Thái độ độc ác này khiến tôi nhìn lại mình và tự hỏi tại sao.
Tại sao tôi không tha cho anh em tôi những điều nhỏ mọn hàng ngày,
trong khi Chúa vẫn tha cho tôi những món nợ rất lớn?
Dù một trăm quan tiền là hơn ba tháng lương của người lao động,
nhưng nó chẳng là gì so với món tiền lớn tôi mắc nợ Chủ tôi.
Tôi mắc nợ Ngài sự hiện hữu của tôi trên đời và tất cả những gì tôi có.
Tôi mắc nợ Ngài vì tình yêu bao la Ngài dành cho tôi.
Món nợ lớn vô cùng, vì tôi là thụ tạo, còn Ngài là Tạo Hóa.
“Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết” (cc. 26.
29).
Cả hai người đầy tớ đều sấp mình van xin như thế
khi cả hai đều không thể nào trả ngay được món nợ.
Nhưng hai câu trả lời nhận được lại khác nhau.
Chỉ vị vua mới biết chạnh lòng thương xót và tha toàn bộ số nợ (c. 27).
Còn người đầy tớ vừa được tha món nợ lớn, lại không có lòng thương xót này.
Anh ta thích dùng sức mạnh và quyền lực để giải quyết.
Túm lấy, bóp cổ, tống bạn mình vào ngục cho đến khi trả xong.
Lẽ ra anh ta phải cư xử với bạn mình như ông chủ đã cư xử với anh.
Đó chính là nội dung lời buộc tội của ông chủ giận dữ:
“Ngươi không phải thương xót đồng bạn,
như chính ta đã thương xót ngươi sao ?” (c. 33).
Lòng thương xót anh nhận được đã không trở thành dòng suối mát
chảy đến với người bạn đang cần chút xót thương.
Chính vì thế sự tha thứ mà anh nhận được từ chủ
phút chốc bị rút lại, bị xóa sạch.
Anh lại bị trở về tình trạng trước đây,
bị quân lính hành hạ, bị tù đầy cho đến khi trả hết (c. 34).
Sự tha thứ và lòng thương xót của Thiên Chúa đối với chúng ta
chỉ ở lại với điều kiện là nó được chuyển đi, chứ không giữ lại.
Giữ lại đồng nghĩa với bị rút lại.
Món quà tôi nhận được từ Cha phải trở thành món quà tôi trao cho anh em.
Cả hai người đầy tớ đều sấp mình van xin như thế
khi cả hai đều không thể nào trả ngay được món nợ.
Nhưng hai câu trả lời nhận được lại khác nhau.
Chỉ vị vua mới biết chạnh lòng thương xót và tha toàn bộ số nợ (c. 27).
Còn người đầy tớ vừa được tha món nợ lớn, lại không có lòng thương xót này.
Anh ta thích dùng sức mạnh và quyền lực để giải quyết.
Túm lấy, bóp cổ, tống bạn mình vào ngục cho đến khi trả xong.
Lẽ ra anh ta phải cư xử với bạn mình như ông chủ đã cư xử với anh.
Đó chính là nội dung lời buộc tội của ông chủ giận dữ:
“Ngươi không phải thương xót đồng bạn,
như chính ta đã thương xót ngươi sao ?” (c. 33).
Lòng thương xót anh nhận được đã không trở thành dòng suối mát
chảy đến với người bạn đang cần chút xót thương.
Chính vì thế sự tha thứ mà anh nhận được từ chủ
phút chốc bị rút lại, bị xóa sạch.
Anh lại bị trở về tình trạng trước đây,
bị quân lính hành hạ, bị tù đầy cho đến khi trả hết (c. 34).
Sự tha thứ và lòng thương xót của Thiên Chúa đối với chúng ta
chỉ ở lại với điều kiện là nó được chuyển đi, chứ không giữ lại.
Giữ lại đồng nghĩa với bị rút lại.
Món quà tôi nhận được từ Cha phải trở thành món quà tôi trao cho anh em.
Trong cuộc sống, chúng ta là con nợ của nhau, người này nợ người kia.
Trước những xúc phạm của người anh em trong cộng đoàn,
Phêrô nghĩ phải chăng nên tha đến bảy lần.
Đức Giêsu mời ta tha đến bảy mươi lần bảy, nghĩa là tha đến vô cùng.
Ngài mời ta đi vào chỗ sâu nhất trong trái tim Thiên Chúa.
Sự tha thứ bắt nguồn từ tấm lòng, từ trái tim (c. 35).
Một trái tim tàn nhẫn chỉ biết đến một sự công bằng cứng cỏi.
Thế giới hôm nay cần một trái tim tha thứ hơn bao giờ.
Những nước nghèo mong chờ được tha những món nợ lớn.
Có những mối thù cần được tha giữa các sắc tộc, quốc gia, tôn giáo…
Người Kitô hữu chúng ta giúp gì cho sự tha thứ trong thế giới hôm nay?
Trước những xúc phạm của người anh em trong cộng đoàn,
Phêrô nghĩ phải chăng nên tha đến bảy lần.
Đức Giêsu mời ta tha đến bảy mươi lần bảy, nghĩa là tha đến vô cùng.
Ngài mời ta đi vào chỗ sâu nhất trong trái tim Thiên Chúa.
Sự tha thứ bắt nguồn từ tấm lòng, từ trái tim (c. 35).
Một trái tim tàn nhẫn chỉ biết đến một sự công bằng cứng cỏi.
Thế giới hôm nay cần một trái tim tha thứ hơn bao giờ.
Những nước nghèo mong chờ được tha những món nợ lớn.
Có những mối thù cần được tha giữa các sắc tộc, quốc gia, tôn giáo…
Người Kitô hữu chúng ta giúp gì cho sự tha thứ trong thế giới hôm nay?
Cầu nguyện:
Giữa một thế giới đề cao quyền lực và lợi nhuận,
xin dạy con biết phục vụ âm thầm.
xin dạy con biết phục vụ âm thầm.
Giữa một thế giới say mê thống trị và chiếm đoạt,
xin dạy con biết yêu thương tự hiến.
xin dạy con biết yêu thương tự hiến.
Giữa một thế giới đầy phe phái chia rẽ,
xin dạy con biết cộng tác và đồng trách nhiệm.
xin dạy con biết cộng tác và đồng trách nhiệm.
Giữa một thế giới đầy hàng rào kỳ thị,
xin dạy con biết coi mọi người như anh em.
xin dạy con biết coi mọi người như anh em.
Lạy Chúa Ba Ngôi,
Ngài là mẫu mực của tình yêu tinh ròng,
xin cho các Kitô hữu chúng con
trở thành tình yêu
cho trái tim khô cằn của thế giới.
Ngài là mẫu mực của tình yêu tinh ròng,
xin cho các Kitô hữu chúng con
trở thành tình yêu
cho trái tim khô cằn của thế giới.
Xin dạy chúng con biết yêu như Ngài,
biết sống nhờ và sống cho tha nhân,
biết quảng đại cho đi
và khiêm nhường nhận lãnh.
biết sống nhờ và sống cho tha nhân,
biết quảng đại cho đi
và khiêm nhường nhận lãnh.
Lạy Ba Ngôi chí thánh,
xin cho chúng con tin vào sự hiện diện của Chúa
ở sâu thẳm lòng chúng con,
và trong lòng từng con người bé nhỏ.
xin cho chúng con tin vào sự hiện diện của Chúa
ở sâu thẳm lòng chúng con,
và trong lòng từng con người bé nhỏ.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
16 THÁNG TÁM
Cám Dỗ Tự Mãn
Nhìn con người trong
thế giới hôm nay, ta thấy dường như hoàn toàn phi lý việc nghĩ rằng con người
làm chủ tuyệt đối trên trái đất này, hoặc nghĩ rằng vai trò làm chủ ấy sẽ được
triển khai với sự giúp đỡ của sự quan phòng thần linh. Thật là một ảo tưởng hão
huyền và nguy hiểm việc người ta tự xây dựng cuộc sống mình và biến thế giới
này thành một vương quốc chỉ phục vụ cho hạnh phúc của riêng mình và chỉ dựa
vào sức mạnh của riêng mình mà thôi. Đây là một cám dỗ lớn mà con người hiện đại
đang lún vào. Người ta quên rằng các qui luật tự nhiên đặt điều kiện ngay cả
trên nền văn minh công nghiệp và hậu công nghiệp của chúng ta (MV 26-27).
Nhưng thật dễ ngã vào
cám dỗ tự mãn khi chúng ta từng bước chứng tỏ quyền làm chủ của mình trên các sức
mạnh của thiên nhiên. Chúng ta có thể tự mãn đến mức quên Thiên Chúa và thậm
chí thoán đoạt vai trò chính đáng của Ngài. Trong thời đại chúng ta, sự táo tợn
như thế xâm lăng vào trong lãnh vực khoa học, nơi mà có những lúc xảy ra những
hình thức khác nhau của sự lạm dụng về mặt sinh học, di truyền học và tâm lý học.
Hãy coi chừng. Nếu khoa học không qui phục qui luật luân lý của Nước Thiên
Chúa, nó có thể dẫn đến sự thống trị tàn nhẫn của con người trên con người với
những hậu quả vô cùng bi thảm.
Công Đồng nhìn nhận sự
cao cả của con người hiện đại, nhưng Công Đồng cũng nhận ra những giới hạn của
con người trong việc dàn xếp sự tự trị chính đáng của mọi vật thụ tạo (MV 36).
Các Nghị Phụ Công Đồng nhắc chúng ta nhớ đến chân lý về sự quan phòng của Thiên
Chúa, sự quan phòng nhằm giúp con người trong công cuộc xây dựng thế giới và phục
vụ lẫn nhau. Trong mối quan hệ này với Thiên Chúa Cha, Đấng Sáng Tạo và Quan
Phòng, con người có thể không ngừng khám phá lại căn nguồn ơn cứu độ của mình.
Chúng ta hãy đến với Cha và đừng mù quáng cậy dựa vào sức mạnh và sáng kiến của
riêng mình.
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 16/8
Thánh Têphanô
Hungary
Ed 12, 1-2; Mt 18,
21-19,1.
LỜI SUY NIỆM: “Thưa Thầy, nếu
anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần? Có phải bảy
lần không? Đức Giêsu đáp: “Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi
lần bảy.”
Người Kitô hữu khi tiếp cận với các Sách Tin Mừng, chúng ta nhận được rất nhiều
bài giáo huấn của Chúa Giêsu qua sự mau mắn và bộc trực của thánh Phêrô. Hôm
nay chúng lại nhận được một giáo huấn của Chúa về sự tha thứ cho người anh em,
là phải tha thứ không giới hạn và không điều kiện. Bởi vì khi chúng ta biết tha
thứ cho người anh em mình, thì chúng ta cũng đang được Thiên Chúa tha thứ cho tất
cả chúng ta, khi biết cầu xin đến Ngài.
Lạy Chúa Giêsu. Chúng con đều đã được Chúa tha hết tội lỗi và chuộc lấy chúng
con, để chúng con lại được làm con của Chúa lại. Xin cho chúng con cũng biết
tha thứ cho nhau để giúp con vui sống trong thờ phượng Chúa.
Mạnh Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày 16-08
Thánh STÊPHANÔ,
Người Hungary (977
– 1038)
Người Hung, gốc từ Á
Châu, đã tiến vào lập cư trên bờ sông Danuble. Họ sống bằng chiến tranh cướp
bóc, và dữ tợn như thú hoang. Vào đầu thiên niên kỷ này, Geysa, con cháu dòng
Attila cai trị họ.
Hầu tước Geysa cưới
Sarolta, một thiếu nữ công giáo và dưới ảnh hưởng của nàng, ông đã trở lại đạo
công giáo. Nữ hầu tước rất nhiệt thành với đạo. Tương truyền rằng thánh Têphanô
đã báo cho bà biết rằng người con bà trông đợi sẽ được Thiên Chúa chúc phúc và
sẽ tiêu diệt ngẫu tượng trong xứ.
Vì lòng sùng kính
thánh tử đạo, bà thêm tên Têphanô vào sau tên Vaik của con trẻ. Mười năm sau,
Geysa xin thánh Ađalbert rửa tội cho con trẻ và mời các nhà truyền giáo đến.
Têphanô được trao cho các nhà thông thái và thánh thiện giáo dục. 15 tuổi Ngài
đã chia sẻ với cha trách nhiệm trị nước và 22 tuổi Ngài kế nghiệp cha sau khi ông
qua đời.
Lên cầm quyền chính,
thánh Têphanô tìm thỏa hiệp với các lân bang và hiến thân cải hóa toàn dân.
Nhưng các lãnh Chúa theo ngẫu tượng bất mãn vì việc phóng thích nô lệ đã coi
dân Hungari là dân phản loạn. Têphanô chuẩn bị chiến tranh bằng lời cầu nguyện
và sám hối cùng thi hành việc bố thí. Trên kỳ hiệu dẫn đầu binh đội, Ngài trưng
hình thánh giá Martinô và Grêriô. Thắng trận Ngài cho xây tại chỗ là Vesprem một
tu viện kính thánh Martinô.
Để chinh phục các thần
dân cứng cỏi Ngài chạy đến các tu sĩ Cluny. Từ các tu viện, chính các tu sĩ mở
mang văn hóa cho xứ sở do các trường học cạnh tu viện. Thánh Têphanô còn đề ra
một chương trình ngoạn mục, Ngài sai sứ giả sang triều yết Đức giáo hoàng
Sylvester III, xin nhận Hungari vào số các quốc gia Kitô giáo và phong vương
cho Ngài. Đức giáo hoàng gởi cho Ngài một triều thiên và một thánh giá vàng,
ban cho Ngài đặc ân dành cho các tông đồ. Thánh Têphanô được công nhận là vua
và tông đồ. Thánh Astrik đã phong vương cho vua năm 1001.
Một thời gian sau Ngài
đã hoàn thành được 10 giáo phận với một tòa tổng giám mục tại Esztergem. Rất có
lòng tôn sùng Đức Mẹ, Ngài xây một thánh đường nguy nga kính Mẹ tại
Székes-Féhéwaz.
Lòng bác ái của thánh
Têphanô còn vượt ra ngoài biên giới Hungari. Ngài thiết lập nhiều nhà thương và
tu viện ở Roma, Constantinople và Giêrusalem, cũng như các nhà cho khách hành
hương Hungary. Trong lãnh thổ mình,
Ngài ra các sắc luật
chống lại tội ác và lộng ngôn. Rất nghiêm khắc với những người lỗi luật Chúa,
Ngài lại rất nhân hậu đối với những bất công Ngài lãnh chịu. Ngài ân cần săn
sóc các người nghèo khổ, để hiểu rõ thực trạng, Ngài hay tàng hình đi tìm kiếm
họ. Một lần bọn ăn xin xô tới hành hạ Ngài và cướp của. Tiếng đồn vang xa. Các
lãnh chúa cười nhạo Ngài, nhưng Ngài càng hiến thân cho người cùng khốn nhiều
hơn nữa. Người ta nói rằng: Ngài được ơn chữa bệnh và nói tiên tri. Đêm kia có
tiếng bên trong giục Ngài sai người tới tin cho dân vùng biên giới rút lui khỏi
làng mạc của họ để khỏi bị tấn công. Sự việc xảy tới, vì được báo trước kịp thời,
dân chúng được cứu thoát.
Conrad, tấn vương
Germany muốn xâm chiếm Hungary với một đội quân hùng hậu. Têphanô truyền cho
binh lính ăn chay cầu nguyện. Binh đoàn của Conrad bị lạc giữa rừng cây, đầm lầy
sông lạch, không thể tiếp tế được mà phải lui binh. Têphanô toàn thắng mà không
phải chiến đấu. Thánh vương ao ước thanh bình, đã phải chiến đấu nhiều để bảo vệ
thần dân. Ngài chiến đấu ở Balan, cùng Balkan. Dầu chiến thắng Ngài không ngừng
cầu nguyện cho dân khỏi thảm hoạ chiến tranh. Thắng được hoàng tử Transyvania,
Ngài thả tự do cho ông và chỉ đòi điều kiện là ông cho phép các nhà truyền giáo
đến xứ ông. Sự Thánh thiện của Têphanô đã khuất phục được tất cả thủ địch lẫn
những người thán phục Ngài.
Các thử thách lớn lao
hoàn tất việc thánh hóa nhà vua. Ngài đã lập gia đình với nữ công tước Gisèle,
con gái vua Henry II, bá tước miền Bavière. Hoàng hậu Gisèle là người đạo đức
đã giúp vua Têphanô rất nhiều. Nhưng chẳng may con cái họ đều qua đời lúc tuổi
còn xanh. Còn một mình hoàng tử Emeric sẽ kế nghiệp cha nhưng lại tử nạn trong
một tai nạn lúc đi săn. Thánh Têphanô vượt cùng mọi đau đớn bằng cách nhiệt tâm
với bổn phận. Ngài đã chịu bệnh trong một thời gian dài, lại còn bị ghen tương
ám hại. Theo một tường thuật, các lãnh Chúa giận dữ và sự công thẳng của Ngài
đã tìm cách sát hại Ngài. Kẻ sát nhân lận dao trong áo lẻn vào phòng Ngài.
Nhưng khi vừa thấy Ngài hắn bỗng hối hận và tự thú ý định tội ác của mình. Vua
chỉ nói: hãy giải hòa với Chúa và đừng sợ bị tôi trả thù.
Ngày lễ Mông Triệu 15
tháng 8, thánh Têphanô qua đời và được mai táng trong đền thờ Đức Bà ở
Székes-Féhéwaz.
(daminhvn.net)
16 Tháng Tám
Anh Ấy Chưa Bao Giờ Trưởng Thành
Ngày 16/8 kỷ niệm
ngày qua đời của Elvis Presley, ca sĩ được xem như là thần tượng của nhạc Rock
tại Hoa Kỳ trong thập niên 70.
Xuất thân từ một
gia đình nghèo, lại mang tính nhút nhát, Elvis thường trở thành trò cười cho bạn
bè trong lớp. Nhưng luôn ôm ấp trong mình giấc mơ trở thành ca sĩ, Elvis đã thắng
được tính nhút nhát của mình để trở thành một ngôi sao sáng chói trong nền âm
nhạc Mỹ quốc…
Danh vọng và tiền bạc
đến quá nhanh khiến Elvis không kịp chuẩn bị cho mình một triết lý sống vững chắc.
Anh mua cho người mẹ một ngôi biệt thự lộng lẫy xa hoa. Cá nhân anh thì lại
vung vãi tiền bạc trong không biết bao nhiêu thú vui phù phiếm. Cuộc hôn nhân đầu
tiên đã đổ vỡ, chỉ để lại cho anh cay đắng buồn phiền…
Sự ái mộ của dân
chúng dường như không đủ để lấp đầy khoảng trống vắng quá lớn trong tâm hồn
anh. Ma túy và các thứ thuốc an thần cũng không đủ hiệu lực để xoa dịu bao nỗi
khắc khoải trong anh…
Buổi sáng ngày
16/8/1977, sau một đêm thức trắng để đọc sách, Elvis đã được tìm thấy trong
phòng tắm của anh, mặt úp xuống sàn nhà, sau một cơn chống trả mãnh liệt với tử
thần… Anh đã tắt thở ngay sau khi được trở vào bệnh viện.
Priscilla, người vợ
đầu tiên của Elvis đã thốt lên như sau: “Cái chết của Elvis khiến tôi nghĩ nhiều
về chính cái chết của tôi… Tôi chợt nhận ra rằng tôi cần phải chia sẻ với người
khác nhiều hơn. Khi trở thành một ngôi sao trong nền âm nhạc, Elvis còn quá trẻ
để có thể biết cách sử dụng tiền tài, danh vọng đang đến với anh. Anh chỉ là một
nạn nhân. Anh bị hủy diệt bởi chính những người ái mộ anh. Anh cũng là nạn nhân
của chính hình ảnh mà anh đã tự tạo ra. Anh chưa bao giờ sống như một người thực
sự, anh chưa bao giờ trưởng thành, anh chưa bao giờ ra khỏi cái vỏ ốc ấm áp của
anh để cảm nghiệm được thế giới bên ngoài”.
Bảo rằng tiền bạc,
danh vọng không làm cho con người hạnh phúc có lẽ cũng bằng thừa. Biết bao
nhiêu người đã đi tìm hạnh phúc trong của cải chóng qua ở đời này, rốt cục, họ
chỉ gặp thất vọng, chán nản ê chề… Thánh Augustinô đã được coi như là một hiện
thân của một cuộc tìm kiếm không ngừng. Tìm kiếm hạnh phúc trong hiểu biết, tìm
kiếm hạnh phúc trong khoái lạc v.v…, tất cả chỉ để lại trong tâm hồn ngài nỗi
trống vắng ê chề. Cuối cùng ngài đã tìm ra chân lý: “Lạy Chúa, Chúa dựng nên
con cho chính Chúa, tâm hồn con chỉ ngơi nghỉ khi được yên nghỉ trong Chúa…”.
Phải, chỉ có Chúa mới
có thể lấp đầy nỗi khao khát hạnh phúc trong lòng người… Người Kitô chúng ta
luôn được mời gọi để tìm kiếm Chúa trong những cái chóng qua ở đời này. Giá trị
cao cả nhất để chúng ta đeo đuổi không phải là tiền của, danh vọng, nhưng chính
là Chúa và những giá trị của Nước Trời.
(Lẽ Sống)







Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét