06/10/2018
Thứ bảy đầu tháng, tuần 26 thường niên
BÀI ĐỌC I: G 42, 1-3.
5-6. 12-16 (Hr 1-3. 5-6. 12-17)
“Giờ đây mắt con nhìn thấy
Chúa. Bởi đó chính con trách thân con”.
Trích sách ông
Gióp.
Ông Gióp thưa lại cùng
Chúa rằng: “Con biết Chúa làm nên mọi sự, và không một tư tưởng nào giấu được
Chúa. Ai là kẻ mê muội che khuất được ý định của Chúa? Vì thế, con nói bậy về
những điều vượt quá sự thông biết của con. Trước kia con nghe tiếng Chúa, còn giờ
đây mắt con nhìn thấy Chúa. Bởi đó, chính con trách thân con, và ăn năn sám hối
trong bụi tro”.
Sau này Chúa giáng
phúc cho ông Gióp nhiều hơn lúc ban đầu. Ông có mười bốn ngàn con chiên, sáu
ngàn lạc đà, một ngàn đôi bò và một ngàn lừa cái. Ông còn sinh được bảy trai ba
gái. Người con gái thứ nhất ông đặt tên là Nhật, người thứ hai tên Hương, và
người thứ ba tên Bình. Trong khắp nước, không tìm thấy thiếu nữ nào xinh đẹp
như các con gái của ông Gióp. Thân phụ của các cô cũng chia phần gia tài cho
các cô như những anh em trai. Sau đó, ông Gióp còn sống được một trăm bốn mươi
năm nữa, và nhìn thấy con cháu đến bốn đời. Khi cao niên đầy tuổi, ông đã qua đời.
Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 118, 66. 71.
75. 91. 125. 130
Đáp: Lạy Chúa, xin
tỏ cho tôi tớ Chúa thấy long nhan hiền hậu (c. 135a).
Xướng: 1) Xin Chúa dạy
con sự thông minh và lương tri, vì con tin cậy vào các chỉ thị của Ngài. – Đáp.
2) Con bị khổ nhục, đó
là điều tốt, để cho con học biết thánh chỉ của Ngài. – Đáp.
3) Lạy Chúa, con biết
sắc dụ Ngài công minh, và Ngài có lý mà bắt con phải khổ. – Đáp.
4) Theo chỉ dụ Chúa mà
vũ trụ luôn luôn tồn tại, vì hết thảy vạn vật đều phải phục vụ Ngài. – Đáp.
5) Con là tôi tớ Chúa,
xin Chúa dạy dỗ con, để con hiểu biết những lời Ngài nghiêm huấn. – Đáp.
6) Sự mạc khải lời
Ngài soi sáng và dạy bảo những người chưa kinh nghiệm. – Đáp.
ALLELUIA: Tv 118, 34
Alleluia, alleluia!
– Lạy Chúa, xin giáo huấn con, để con tuân cứ luật pháp của Chúa và để con hết
lòng vâng theo luật đó. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Lc 10, 17-24
“Các con hãy vui mừng vì tên
các con đã được ghi trên trời”.
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, bảy mươi hai
ông trở về vui mừng và nói rằng: “Thưa Thầy, nhân danh Thầy thì cả ma quỷ cũng
vâng phục chúng con”. Người bảo: “Ta đã thấy Satan từ trời sa xuống như luồng
chớp. Này Ta đã ban cho các con quyền giày đạp rắn rết, bọ cạp, mọi quyền phép
của kẻ thù, và không có gì có thể làm hại được các con. Dù vậy, các con chớ vui
mừng vì các thần phải vâng phục các con; nhưng hãy vui mừng vì tên các con đã
được ghi trên trời”. Lúc đó, Chúa Giêsu đầy hoan lạc trong Chúa Thánh Thần, Người
nói: “Lạy Cha là Chúa trời đất, Con xưng tụng Cha, vì Cha đã giấu không cho những
người thông thái khôn ngoan biết những điều này, nhưng đã tỏ cho những kẻ đơn
sơ. Vâng, lạy Cha, đó là ý Cha đã muốn thế. – Cha Ta đã trao cho Ta mọi sự.
Không ai biết Chúa Con là ai, ngoài Chúa Cha; cũng không ai biết Chúa Cha là Đấng
nào, ngoài Chúa Con, và những người được Chúa Con muốn tỏ cho biết”. Rồi Chúa
Giêsu quay lại phía các môn đệ và phán: “Hạnh phúc cho những con mắt được xem
những điều các con xem thấy, vì chưng, Thầy bảo các con: Có nhiều tiên tri và
vua chúa đã muốn xem những điều các con thấy, mà chẳng được xem, muốn nghe những
điều các con nghe, mà đã chẳng được nghe”. Đó là lời Chúa.
SUY NIỆM : Niềm vui
đích thực
Chúa Giêsu chọn 72 môn
đệ và sai họ ra đi rao giảng Tin Mừng; họ gặp nhiều chống đối, nhưng cũng gặt
hái được nhiều thành công. Tin Mừng hôm nay thuật lại rằng sau một thời gian ra
đi rao giảng, các ông hớn hở trở về nói lên niềm vui của mình, vì đã nhờ quyền
năng của Chúa mà xua trừ được ma quỉ, nhưng Chúa Giêsu muốn cho các ông thấy rằng
Ngài đến là để giải phóng con người nô lệ và đưa họ tới tự do đích thực.
Giải phóng con người
khỏi ách nô lệ và đưa con người vào tự do đích thực, đó là sứ mệnh mà Giáo Hội
tiếp tục thực thi trong thế giới này. Chúng ta có thể nhận ra sứ mệnh ấy qua diễn
văn Ðức Gioan Phaolô II đọc tại trụ sở Liên Hiệp Quốc vào ngày 5/10/1995. Ðức
Thánh Cha ghi nhận rằng con người càng ngày càng tìm kiếm tự do và đây chính là
điểm nổi bật của thời đại chúng ta. Sự tìm kiếm tự do ấy đặt nền tảng trên các
quyền phổ quát của con người. Chính vì phản ứng lại những hành vi man rợ đối với
phẩm giá con người, mà chỉ ba năm sau khi thành lập, Liên Hiệp Quốc đã công bố
bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền. Ðây là một gia sản chung của nhân loại, nó bắt
nguồn từ chính bản tính của con người, trong đó có phản ánh những đòi hỏi khách
quan và không thể hủy bỏ được của một luật luân lý phổ quát.
Sống theo những khát vọng
cao thượng nhất của mình, con người có thể làm được những điều xem ra vượt quá
khả năng của nó. Ðó là sứ điệp chúng ta có thể đọc thấy trong Tin Mừng hôm nay:
các môn đệ ra đi với hai bàn tay trắng, họ không có một khí giới nào khác ngoài
sự siêu thoát và niềm tin vào quyền năng của Chúa Giêsu. Vậy mà khi nói về những
thành quả của họ, chính Chúa Giêsu đã thốt lên: "Ta đã thấy Satan như tia
chớp từ trời rơi xuống". Ðó chính là sức mạnh của những người mà Chúa
Giêsu gọi là những kẻ bé mọn.
Ngày nay, người Kitô hữu
cũng có thể thực hiện được những điều cả thể ấy nếu họ cũng biết trang bị cho
mình một niềm tin vào quyền năng của Chúa, nhất là nếu họ biết sống theo những
khát vọng cao thượng nhất của con người. Những khát vọng đó là gì, nếu không phải
là tự do, công bằng, bác ái, liên đới. Nếu họ thực sự sống theo những khát vọng
thâm sâu ấy và sống tín thác nơi Thiên Chúa ngay cả khi gặp thất bại khổ đau,
lúc đó họ mới có thể hưởng được niềm vui đích thực mà các môn đệ Chúa Giêsu đã
bày tỏ khi gặp lại Ngài.
Ước gì mỗi người chúng
ta luôn nếm được niềm vui đích thực ấy trong cuộc sống hằng ngày.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày
Một Tin Vui’)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Bảy Tuần 26 TN2, Năm Chẵn
Bài đọc: Job
42:1-3, 5-6, 12-16; Lk 10:17-24.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Hạnh phúc cho
ai hiểu biết Thiên Chúa.
Con người chúng ta thường
đầu tư vào những gì mang lại kết quả tức khắc: thị trường chứng khóan, nhà của
đất đai, dịch chim cút; nhưng rất ít người chịu đầu tư vào việc học hỏi về
Thiên Chúa vì chúng ta không nhìn thấy những lợi ích của việc biết Thiên Chúa.
Nhiều người chúng ta coi việc thờ phượng Chúa là bổn phận phải làm thay vì những
đặc quyền được hưởng; vì thế, chúng ta đã bỏ lỡ rất nhiều cơ hội để sinh lợi
ích cho linh hồn chúng ta. Các Bài đọc hôm nay liệt kê cho chúng ta thấy những
ích lợi của việc biết Thiên Chúa; và nhất là được Thiên Chúa tuyển chọn làm môn
đệ của Ngài.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Phần thưởng cho ai hiểu biết Thiên Chúa.
(1) Nhận ra những sai
trái và thấp hèn của mình: Để những lời khuyên hay đề nghị của một người có thế
giá, ông cần phải hiểu biết tường tận về điều đó. Thật là ngu xuẩn khi có những
người chẳng hiểu biết gì mà lại dám khuyên răn người khác về điều đó. Ông Gióp
nhận ra sự sai trái của mình nên thưa với Đức Chúa: “Con biết rằng việc gì Ngài
cũng làm được, không có gì Ngài đã định trước mà lại không thành tựu.” Ai là kẻ
dám dùng những lời thiếu khôn ngoan hiểu biết để làm cho kế hoạch của Ngài (Ta)
không còn được rõ ràng minh bạch?” Phải, con đã nói dù chẳng hiểu biết gì về những
điều kỳ diệu vượt quá sức con.”
Bản dịch của Việt Nam
dịch sai vì đã dùng ngôi thứ nhất “Ta,” trong khi Bản LXX dùng ngôi thứ hai
“Ngài.” Bản Do-Thái không xác định túc từ sở hữu “Ngài hay Ta.” Dựa vào văn mạch,
bản LXX có lý do hơn: chính ông Gióp đã đặt câu hỏi và chính ông đã trả lời.
(2) Khiêm nhường ăn
năn thống hối: Sau khi đã nhận ra lầm lỗi của mình, con người có thể chọn hai
thái độ: khiêm nhường ăn năn thống hối hay kiêu ngạo cố tình cho mình đúng. Ông
Gióp đã chọn thái độ thứ nhất khi ông thú nhận với Thiên Chúa: “Trước kia, con
chỉ được biết về Ngài nhờ người ta nói lại, nhưng giờ đây, chính mắt con chứng
kiến. Vì thế, điều đã nói ra, con xin rút lại; trên tro bụi con sấp mình thống
hối ăn năn.” Lý do ông đưa ra dạy chúng ta một bài học: Chúng ta có thể học về
Thiên Chúa qua người khác; nhưng để xác tín niềm tin của chúng ta vào Thiên
Chúa đòi hỏi chính chúng ta phải cảm nghiệm được và yêu mến Ngài.
(3) Được Thiên Chúa
giáng phúc: Đức Chúa giáng phúc cho những năm cuối đời của ông Gióp nhiều hơn
trước kia. Ngài ban cho ông một tài sản khổng lồ về súc vật, 10 người con: bảy
con trai và ba con gái, sống lâu với con cái cháu chắt đến bốn đời. Thiên Chúa
chúc lành cho ông Gióp vì ông đã chứng tỏ cho Satan biết là ông đã không chửi
Thiên Chúa mặc dù Thiên Chúa đã cho phép Satan lấy đi tất cả những gì ông có.
Tuy ông có than thân trách phận nhưng đã không thốt lên một lời xúc phạm đến
Thiên Chúa.
2/ Phúc Âm: Hạnh phúc cho những ai được Chúa nhận làm môn đệ.
Ai trong chúng ta cũng
muốn làm môn đệ của những thầy khôn ngoan và có thế lực; thế mà nhiều người, nhất
là các bạn trẻ hôm nay, lại từ chối không muốn làm môn đệ của người khôn ngoan
nhất và uy quyền nhất trong vũ trụ. Phúc Âm cho chúng ta nhìn thấy các đạc quyền
này:
(1) Có uy quyền trên hết
mọi quyền lực, ngay cả quyền lực của ma quỉ: Con người thường sợ quỉ thần,
nhưng các môn đệ của Chúa lại có quyền trên quỉ thần vì chính Chúa đã ban cho
các ông quyền đó. Các môn đệ và Chúa Giêsu là chứng nhân của quyền này qua
trình thuật của Luca: “Nhóm Bảy Mươi trở về, hớn hở nói: “Thưa Thầy, nghe đến
danh Thầy, cả ma quỷ cũng phải khuất phục chúng con.” Chúa Giêsu bảo các ông:
“Thầy đã thấy Xa-tan như một tia chớp từ trời sa xuống. Đây, Thầy đã ban cho
anh em quyền năng để đạp lên rắn rết, bọ cạp và mọi thế lực của kẻ thù, mà chẳng
có gì làm hại được anh em.””
(2) Tên được ghi trên
trời: Phần thưởng nhận được ở đời này, cho dù to lớn vĩ đại như Thiên Chúa ban
cho ông Gióp, hay có hớn hở vui mừng như các môn đệ vì được Chúa ban cho uy quyền,
cũng không thể nào so sánh được với phần thưởng Chúa sẽ ban cho các tín hữu sau
này. Chúa Giêsu nhắc nhở các môn đệ của Ngài: “Tuy nhiên, anh em chớ mừng vì quỷ
thần phải khuất phục anh em, nhưng hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời.”
Một điều nguy hiểm là nếu quá chú trọng về phần thưởng đời này có thể làm các
môn đệ lãng quên hạnh phúc đời sau.
(3) Hiểu biết những mầu
nhiệm của Thiên Chúa không tùy thuộc vào mức độ khôn ngoan của con người, nhưng
tùy thuộc vào sự khiêm nhường nhận ra mình bé nhỏ trước mặt Thiên Chúa. Chính
Chúa Giêsu được Thánh Thần tác động, hớn hở vui mừng và nói: “Lạy Cha là Chúa Tể
trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu kín không cho bậc khôn ngoan
thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn.
Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha. Cha tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và
không ai biết Người Con là ai, trừ Chúa Cha, cũng như không ai biết Chúa Cha là
ai, trừ người Con, và kẻ mà người Con muốn mặc khải cho.”
Những gì Chúa Giêsu
nói đã, đang, và sẽ còn tiếp diễn đến muôn đời. Biết bao nhiêu người khôn ngoan
thông thái và giàu có đã không hiểu được và đã không tin những gì quá hiển
nhiên đối với những người có lòng tin. Lý do tại sao những người khôn ngoan
không hiểu không phải vì Thiên Chúa giấu không cho họ biết, nhưng thái độ kiêu
ngạo của họ đã che lấp trí khôn làm họ không nhận ra được điều Thiên Chúa muốn
nói. Lý do tại sao những người giàu có không hiểu vì họ tưởng là họ đã có tất cả
và không cần đến Thiên Chúa hay nghe lời Ngài.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Khi không hiểu biết
về Thiên Chúa, con người dễ kiêu ngạo tin tưởng vào chính mình. Một sự hiểu biết
đầy đủ về Thiên Chúa sẽ giúp con người khiêm nhường nhận ra sự bé nhỏ của mình
và biết cách cư xử trước mặt Thiên Chúa.
– Khi không hiểu biết
nhưng gì xảy ra trong cuộc đời, chúng ta đừng vội trách Thiên Chúa không có mắt
hay không có tình thương. Thái độ thích hợp khi đương đầu với những trường hợp
này là khiêm nhường cầu xin Ngài ban cho chúng ta hiểu được lý do, và sẵn sàng
vâng theo thánh ý dù không hiểu lý do. Chúng ta sẽ hiểu hết những lý do này
trong Ngày Phán Xét.
– Không có phần thưởng
nào trên cuộc đời quí giá cho bằng được hiểu biết Thiên Chúa, Người đã dựng nên
ta, yêu thương ta, và đang quan phòng mọi sự để ta được sống hạnh phúc bên Ngài
suốt đời.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
06/10/2018 – THỨ BẢY ĐẦU THÁNG TUẦN 26 TN
Th. Bru-nô, linh mục
Lc 10,17-24
TÊN ĐƯỢC GHI TRÊN TRỜI
Đức Giê-su nói: “Anh em chớ mừng vì ma quỷ phải khuất phục
anh em, nhưng hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời.” (Lc 10,20)
Suy niệm: Ngày xưa được khắc tên vào
bia đá trên lưng rùa ở Văn Miếu là một vinh dự chỉ dành cho các tiến sĩ, trạng
nguyên. Ngày nay được có tên trong tự điển danh nhân thế giới, hay ca sĩ, nhạc
sĩ có tên ca khúc nằm trong bảng sắp hạng Billboard, topten là cả một niềm vui
lớn… Thường thường bậc trung như phần đông chúng ta thì có lẽ tên chỉ được ghi
trên bìa vở, bìa sách cho biết sở hữu chủ, và trong sổ rửa tội, thêm sức, hôn
phối, trong sổ hội viên hội đoàn, rồi sổ tử của giáo xứ và cuối cùng, được ghi
khắc nơi bia mộ là xong một đời! Lời Đức Giê-su nhắc nhở chúng ta rằng tên
chúng ta còn được ghi trên trời, trong sổ hằng sống của công dân Nước Trời, nhất
là được ghi khắc nơi con tim của Thiên Chúa. Hãy reo vui, hãy phấn khởi vì tên
của chúng ta đã được ghi ở trên trời, và ngay từ bây giờ rồi! Còn vinh dự nào lớn
hơn!
Mời Bạn: Nhớ rằng để tên mình được
ghi trên trời thì phải sống như những công dân Nước Trời, với tư cách là chứng
nhân môn đệ Đức Ki-tô, với hiến pháp là Tám Mối Phúc thật, với kim chỉ nam hướng
dẫn là Tin Mừng Đức Ki-tô.
Sống Lời Chúa: Mỗi ngày tôi sẽ xét mình để
biết xem ngày hôm nay tôi đã sống xứng đáng là công dân của Nước Trời chưa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su,
Chúa sẵn sàng để tên chúng con được ghi khắc trên trời, dù chúng con bất xứng.
Xin cho chúng con biết bỏ bớt những tật xấu, những thói hư trái với tinh thần
người công dân Nước Trời, đồng thời mỗi ngày luôn nỗ lực sống theo Tám Mối Phúc
Thật của Chúa. Amen.
(5 Phút Lời Chúa)
Hớn hở vui mừng (6.10.2018 – Thứ bảy Tuần 26 Thường niên)
Suy niệm:
Trong Tin Mừng Luca, Đức Giêsu đã sai nhóm Mười Hai
đi rao giảng về Nước Thiên Chúa và chữa lành bệnh tật (ch. 9).
Họ là những tông đồ thân tín, sống gần gũi bên Thầy Giêsu.
Nhưng vì thấy lúa chín đầy đồng, và thợ gặt thì ít,
Đức Giêsu lại sai thêm bảy mươi hai môn đệ lên đường.
Đây là một số người khá đông mà Đức Giêsu quy tụ được.
Chắc họ không luôn luôn ở với Ngài và gần gũi như nhóm Mười hai,
vì họ còn phải vất vả lo chuyện gia đình, làm ăn,
nhưng họ vẫn được Ngài chỉ định và trao phó nhiệm vụ đi tiền trạm.
đi rao giảng về Nước Thiên Chúa và chữa lành bệnh tật (ch. 9).
Họ là những tông đồ thân tín, sống gần gũi bên Thầy Giêsu.
Nhưng vì thấy lúa chín đầy đồng, và thợ gặt thì ít,
Đức Giêsu lại sai thêm bảy mươi hai môn đệ lên đường.
Đây là một số người khá đông mà Đức Giêsu quy tụ được.
Chắc họ không luôn luôn ở với Ngài và gần gũi như nhóm Mười hai,
vì họ còn phải vất vả lo chuyện gia đình, làm ăn,
nhưng họ vẫn được Ngài chỉ định và trao phó nhiệm vụ đi tiền trạm.
Ngày trở về của nhóm Bảy Mươi Hai là một ngày rất vui.
Họ thi nhau khoe với Thầy về chuyện họ trừ được quỷ dữ,
Họ đã có kinh nghiệm về Tên của Thầy mình.
“Nhân danh Thầy, cả ma quỷ cũng phải lụy phục chúng con” (c. 17).
Những môn đệ bình thường bắt đầu vui sướng nhận thấy
họ có thể dũng cảm đối đầu với những mãnh lực đáng sợ
chỉ nhờ đặt nơi Thầy một lòng tin phó thác đơn sơ.
Đúng là Xatan đã đến ngày tàn khi Đức Giêsu xuất hiện (c. 18).
Nó bị sa xuống từ trời, và nước của nó bị đổ nhào bởi Nước Thiên Chúa.
Họ thi nhau khoe với Thầy về chuyện họ trừ được quỷ dữ,
Họ đã có kinh nghiệm về Tên của Thầy mình.
“Nhân danh Thầy, cả ma quỷ cũng phải lụy phục chúng con” (c. 17).
Những môn đệ bình thường bắt đầu vui sướng nhận thấy
họ có thể dũng cảm đối đầu với những mãnh lực đáng sợ
chỉ nhờ đặt nơi Thầy một lòng tin phó thác đơn sơ.
Đúng là Xatan đã đến ngày tàn khi Đức Giêsu xuất hiện (c. 18).
Nó bị sa xuống từ trời, và nước của nó bị đổ nhào bởi Nước Thiên Chúa.
Trước niềm vui chiến thắng của nhóm Bảy Mươi Hai,
Thầy Giêsu muốn nhắc họ về một niềm vui khác, lớn hơn nhiều.
Đó là vui vì tên họ đã được ghi trên trời (c. 20).
Khi Xatan bị tống khỏi trời, thì các môn đệ có chỗ vững vàng ở đó.
Phúc cho họ vì được ơn có tên trong sách sự sống (Pl 4,3).
Đây mới là hạnh phúc và niềm vui đích thật.
Thầy Giêsu muốn nhắc họ về một niềm vui khác, lớn hơn nhiều.
Đó là vui vì tên họ đã được ghi trên trời (c. 20).
Khi Xatan bị tống khỏi trời, thì các môn đệ có chỗ vững vàng ở đó.
Phúc cho họ vì được ơn có tên trong sách sự sống (Pl 4,3).
Đây mới là hạnh phúc và niềm vui đích thật.
Bài Tin Mừng hôm nay đầy ắp niềm vui.
Niềm vui từ số đông môn đệ tỏa lan sang Thầy Giêsu.
Vào ngay giờ ấy, Thầy cũng bất ngờ cảm nếm niềm vui do Thánh Thần,
và môi Thầy bật lên lời cầu nguyện tự phát.
Vừa thân thiết, vừa cung kính, Thầy dâng Cha lời tạ ơn:
“Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha.”
Thầy Giêsu ngây ngất trước những việc Cha làm cho các môn đệ.
Tuy chỉ là những kẻ bé mọn, bình dân,
chẳng phải là những nhà khôn ngoan thông thái,
nhưng họ lại được Cha mặc khải những điều mầu nhiệm.
Cha đã vén mở cho họ tin vàoThầy Giêsu là Con của Cha.
Họ có niềm tin mà những người kiêu căng tự mãn không có được.
Thầy Giêsu khâm phục sự sắp đặt kỳ diệu của Cha:
“Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha” (c. 21).
Niềm vui từ số đông môn đệ tỏa lan sang Thầy Giêsu.
Vào ngay giờ ấy, Thầy cũng bất ngờ cảm nếm niềm vui do Thánh Thần,
và môi Thầy bật lên lời cầu nguyện tự phát.
Vừa thân thiết, vừa cung kính, Thầy dâng Cha lời tạ ơn:
“Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha.”
Thầy Giêsu ngây ngất trước những việc Cha làm cho các môn đệ.
Tuy chỉ là những kẻ bé mọn, bình dân,
chẳng phải là những nhà khôn ngoan thông thái,
nhưng họ lại được Cha mặc khải những điều mầu nhiệm.
Cha đã vén mở cho họ tin vàoThầy Giêsu là Con của Cha.
Họ có niềm tin mà những người kiêu căng tự mãn không có được.
Thầy Giêsu khâm phục sự sắp đặt kỳ diệu của Cha:
“Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha” (c. 21).
Chúng ta có quyền tin rằng,
vào giây phút cầu nguyện linh thiêng này,
không phải chỉ các môn đệ và Thầy Giêsu mới đầy ắp niềm vui.
Cả Chúa Cha trên trời cũng vui, cùng với Chúa Thánh Thần.
Qua lời cầu nguyện, Thầy Giêsu cho thấy Cha đang mặc khải cho môn đệ.
Và chính Thầy cũng đang mặc khải về Cha cho họ.
Đây là giây phút Cha-Con mặc khải về nhau.
vào giây phút cầu nguyện linh thiêng này,
không phải chỉ các môn đệ và Thầy Giêsu mới đầy ắp niềm vui.
Cả Chúa Cha trên trời cũng vui, cùng với Chúa Thánh Thần.
Qua lời cầu nguyện, Thầy Giêsu cho thấy Cha đang mặc khải cho môn đệ.
Và chính Thầy cũng đang mặc khải về Cha cho họ.
Đây là giây phút Cha-Con mặc khải về nhau.
Giáo Hội hôm nay cần Mười Hai tông đồ,
Nhưng cũng rất cần Bảy Mươi Hai môn đệ đi tiền trạm cho Chúa Giêsu.
Giáo Hội cần những giáo dân được sai đi để xây dựng Nước Thiên Chúa.
Nhưng cũng rất cần Bảy Mươi Hai môn đệ đi tiền trạm cho Chúa Giêsu.
Giáo Hội cần những giáo dân được sai đi để xây dựng Nước Thiên Chúa.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
những hạt cải Chúa gieo vãi cách đây hai ngàn năm
nay đã trở thành cây cao
cho chim trời rủ nhau trú ngụ.
Nhúm men nhỏ bé được Chúa vùi vào khối bột,
đã làm bột dậy lên,
để trở nên tấm bánh thơm ngon cho thế giới.
những hạt cải Chúa gieo vãi cách đây hai ngàn năm
nay đã trở thành cây cao
cho chim trời rủ nhau trú ngụ.
Nhúm men nhỏ bé được Chúa vùi vào khối bột,
đã làm bột dậy lên,
để trở nên tấm bánh thơm ngon cho thế giới.
Sau hai mươi thế kỷ,
các môn đệ Chúa không còn là nhóm Mười Hai bé nhỏ.
Hôm nay, các kitô hữu chiếm gần một phần ba,
người công giáo chiếm hơn một phần sáu dân số thế giới.
Chúng con được mời gọi xây dựng Nước Chúa trên trần gian,
cho đến khi tất cả mọi người nhận biết và tin yêu Chúa.
các môn đệ Chúa không còn là nhóm Mười Hai bé nhỏ.
Hôm nay, các kitô hữu chiếm gần một phần ba,
người công giáo chiếm hơn một phần sáu dân số thế giới.
Chúng con được mời gọi xây dựng Nước Chúa trên trần gian,
cho đến khi tất cả mọi người nhận biết và tin yêu Chúa.
Xin cho chúng con đừng mặc cảm
vì người công giáo chỉ là thiểu số trên quê hương Việt Nam,
nhưng xin cho chúng con mạnh dạn làm chứng cho Chúa
trong việc xây dựng một xã hội công bằng và huynh đệ.
vì người công giáo chỉ là thiểu số trên quê hương Việt Nam,
nhưng xin cho chúng con mạnh dạn làm chứng cho Chúa
trong việc xây dựng một xã hội công bằng và huynh đệ.
Hôm nay chúng con phải tiếp tục làm việc như Chúa,
gieo hạt giống để làm nên những cánh rừng,
trở nên chất xúc tác để biến đổi môi trường mình sống.
Và chúng con biết rằng sớm muộn cũng sẽ thành công
vì tin Chúa vẫn cần cù làm việc với chúng con. Amen.
gieo hạt giống để làm nên những cánh rừng,
trở nên chất xúc tác để biến đổi môi trường mình sống.
Và chúng con biết rằng sớm muộn cũng sẽ thành công
vì tin Chúa vẫn cần cù làm việc với chúng con. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
6 THÁNG MƯỜI
Bánh Nuôi Nhiệm Thể
Đức Kitô
Thánh Thể là bí tích của
sự hiệp thông sự sống với Chúa Kitô. Đó cũng là bí tích xây dựng cộng đoàn. Cây
nho và những cành nho là hình ảnh của cộng đoàn này, bao gồm tất cả những ai được
liên kết trong Đức Kitô nhờ ân sủng và sự thật. Hình ảnh cây nho và các cành
nho nhắc chúng ta về nhu cầu phải sống thực tại Giáo Hội trong mối hiệp thông
sâu xa với Đức Kitô và với anh chị em mình. Giáo Hội là Nhiệm Thể của những nguời
tin – trong đó Chúa Kitô là Đầu và tất cả các tín hữu là những chi thể.
Sự sống của thân thể
này đến từ mạch nhựa sống siêu nhiên là ân sủng và thân thể này lớn lên nhờ ánh
sáng của Chúa Thánh Thần. “i” (2 Tm 3,5) của đức tin chúng ta nằm trong chính
thân thể này; cũng chính trong thân thể này chứa đựng các mô liên kết giúp đem
lại ý nghĩa và mối hiệp nhất cho các cộng đoàn Kitô hữu trên khắp cùng thế giới.
Chân lý này được minh
họa bằng một hình ảnh rút ra từ một kỹ thuật nông nghiệp, gọi là “ghép”. Nhờ
Phép Rửa, chúng ta được ghép vào với Đức Kitô (Rm 1,17). Chúng ta trở nên những
cành nho, được nuôi sống bởi cây nho. Vì thế chúng ta đuợc mời gọi sống hiệp nhất
với Đức Kitô và với anh chị em mình. Như vậy, chúng ta là cộng đoàn của những
người đã được nhận Phép Rửa và được cứu chuộc. Chúng ta vẫn còn thuộc về cộng
đoàn này bao lâu chúng ta còn ở lại trong mối hiệp thông với Đức Kitô và với
anh chị em mình. Đức Giêsu vạch cho chúng ta thấy rõ điều gì sẽ xảy ra khi
chúng ta tự tách mình ra khỏi Ngài và anh chị em. Hình ảnh minh họa của Thánh
Kinh giải thích điều này hết sức rõ: Nếu cành nho không ở lại trong mối liên kết
với thân nho thì nó sẽ khô héo đi. Nó bị chặt đi và bị quăng vào lửa.
Nhưng Thánh Thể không
chỉ hàm chứa mối tương quan mật thiết giữa Đức Kitô và mỗi người tín hữu. Thánh
Thể còn được thiết lập để hiệp nhất mọi Kitôhữu trong tư cách là thân thể của
Chúa. Thánh Thể tạo lập trong chúng ta một ý thức sâu xa về mối dây hiệp nhất,
về tình huynh đệ, về sự liên đới trong Đức Kitô. Thánh Thể tác động trong chúng
ta một cảm thức sâu xa mối gắn bó thiêng liêng, bởi lẽ chúng ta là những người
được nuôi dưỡng bởi cùng một bánh để làm nên một thân thể duy nhứt trong Đức
Kitô.
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 06/10
G 42,
1-3.5-6.12-16; Lc 10, 17-24.
LỜI SUY NIỆM: “Nhóm Bảy Mươi Hai trở về, hớn hở nói: Thưa Thầy, nghe
đến Danh Thầy, cả ma quỷ cũng phải khuất phục chúng con.”
Nhóm Bảy Mươi Hai trình lại kết quả của các ông với Chúa Giêsu. Và các ông đã
khẳng định không do tài năng của bản thân mình, nhưng hoàn toàn do quyền phép của
chính Chúa Giêsu. Và các ông đã tỏ ra vui mừng. Đối với mỗi người chúng ta ngày
hôm nay, chúng ta cũng đang được sống trong Danh Người, và đã đặt niềm tin vào
Người, thì cần phải hướng chú ý của mình trong việc truyền đạt ánh sáng của Người,
và niềm vui đức tin của mình nơi môi trường mình đang sống.
Lạy Chúa Giêsu. Xin cho tất cả chúng con được sống gần Chúa, trở nên người Tông
Đồ của Chúa, để tất cả những việc chúng con làm đều là: Làm công việc Tông Đồ.
Mạnh Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày 06-10
Thánh BRUNÔ
Linh Mục (1035 – 1101)
Linh Mục (1035 – 1101)
Thánh Brunô sinh khoảng
năm1035 tại Cologne, nước Đức và từ trần năm 1101 tại Calabria, miền nam nước
Ý. Chúng ta biết được rất ít và đời sống thơ ấu của Ngài. Có lẽ Ngài thuộc gia
đình quý phái Der Hautenfaust và được giáo dục ở truờng thánh Cunibert tại sinh
quán.
Sau đó dường như Ngài
đã bỏ Cologne để theo học tại Reims và từ đó tiếp tục học triết ở Tours. Sau
này chúng ta biết Ngài làm thủ lãnh các trường Reims, làm chưởng ấn địa phận và
làm kinh sĩ toà tổng giám mục. Chắc chắn Ngài là một trong những học giả lừng
danh thời đó. Nhiều người đã tới Reims để thụ giáo với Ngài, trong số đó có
Eudes de Chantaillen là người sẽ trở thành giáo hoàng với danh hiệu Urbano II.
Các sách chú giải về thánh vịnh và các thư thánh Phaolô là những tác phẩm chúng
ta còn lưu giữ được, chứng tỏ thánh nhân là một học giả có thế giá và là người
hiểu biết tiếng Hy lạp và tiếng Do thái. Vào thời của Ngài ít có người hiểu biết
được như vậy.
Các thử thách đổ xuống
cuộc đời thánh Brunô, kể từ khi Đức Tổng giám mục Gevase qua đời năm 1068 và
Manasses được đặt kế vị. Manasses là một người khô khan và hung bạo, đã chiếm
đã ngai tòa giám mục nhờ việc buôn thần bán thánh. Brunô đứng đầu những nhóm
kinh sĩ chống lại và bị triệu về Roma. Manasses trả thù bằng cách tịch biên tài
sản và buộc các Ngài phải trốn khỏi thành phố. Brunô trốn về một nơi gọi là
Rocher, ở tại nhà một người bạn tên là Adam. Lần kia, trong khi đi dạo tại vườn
nhà Adam, Brunô với hai người bạn là Ralph và Fulcius đã bàn về bản chất giả tạo
của các thú vui trần thế và niềm vui của đời sống chiêm niệm. Lửa nhiệt tình
bùng cháy, họ quyết định sẽ bỏ thế gian để sống đời cầu nguyện, ngay khi nào
hoàn cảnh cho phép. Nhưng rồi Fulcius phải đi Roma để trình bản cáo trạng tổng
giám mục. Brunô không thể bỏ Reims khi Đức tổng giám mục còn tại vị. Cuối cùng,
khi Đức Tổng giám mục bị truất ngôi, chi còn Brunô trung kiên với dự tính.
Sau khi Manasses bị
truất ngôi, vị đặc sứ tòa thánh muốn đặt Brunô làm tổng giám mục. Nhưng lúc ấy
thánh nhân đã trốn khỏi Reims cùng với sáu người bạn, tới một nơi gọi là
Sèche-Phontaine. Ngài ở gần tu viện Molesme là nơi thánh Robertô làm đan viện
phụ. Có lẽ Brunô là tu sĩ của tu viện này một thời gian ngắn.
Tuy nhiên Brunô đã
không ở lâu tại Sèche-Phontaine. Ngài muốn tìm một nơi xa vắng hơn để khỏi bị
du khách quấy rầy. Năm 1084, Ngài cùng với sáu người bạn tìm đến miền núi
Savoy. Trên đường đi, các Ngài dừng chân tại Grenoble để tham khảo ý kiến Đức
Cha Hugues de Chateaineuf, một học trò cũ của Ngài. Vị giám mục thánh thiện đã
mơ thấy bảy ngôi sao sáng trên một miền xa thuộc dẫy núi Cjartreuse. Biết rằng
Brunô cùng với sáu người bạn của Ngài là những ngôi sao ấy, đức cha đã không chần
chờ dẫn họ ngay tới nơi mà giấc mơ đã chỉ cho Ngài. Đây là một nơi đủ yên tĩnh.
Brunô và các bạn liền cư ngụ tại đó. Các Ngài làm một nhà nguyện nhỏ và bảy cái
lều chung quanh. Đó là bước đầu của một tu viện lớn vẫn còn tồn tại cho tới
ngày nay, là nhà mẹ của một hội dòng mang tên CHARTREUSE.
Nhưng rồi thánh Brunô
đã quá lừng danh và không thể yên thân được lâu. Năm 1090, Đức Urbanô II, một học
trò cũ của Ngài đã nhớ đến thày cũ và triệu về Roma làm cố vấn. Dầu vậy, đức
giáo hoàng cũng sớm nhận ra rằng: không có chỗ trong giáo triều dành cho Brunô.
Ngài ban phép cho thánh nhân rời Roma, với điều kiện là phải có mặt tại nước Ý.
Trong thời gian vắn vỏi
tại giáo triều, thánh Brunô đã gặp nhà quý tộc Roger miền Sicily. Khi rời Roma,
Ngài đến cư ngụ ở nơi nhà quý tộc hiến cho, tại La Torre miền Calabria. Ngài
thiết lập ở đó một tu viện thứ hai, theo kiểu mẫu dòng Chartreuse. Ngày 6 tháng
10 năm 1101, Ngài từ trần, khi chưa có dịp trở về thăm tu viện thứ nhất của
Ngài.
(daminhvn.net)
06 Tháng Mười
Bưu Ðiện Lớn Nhất Thế Giới
Có lẽ bưu điện lớn
nhất thế giới phải là bưu điện trước cổng Thiên đàng… Mỗi ngày có không biết
bao nhiêu thư viết bằng không biết bao nhiêu ngôn ngữ được gửi đến… Tất cả đều
là những lời cầu xin. Theo sự phân loại của các thiên thần, thì ba vị nhận được
nhiều thư nhất đó là Ðức Maria, rồi đến thánh Antôn và thánh nữ Rita.
Một ngày kia, không
còn cầm được tính tò mò, các thiên thần không những đã mở thư gửi cho các
thánh, mà ngay cả các lá thư gửi đến cho Ðức Mẹ, các vị cũng không tha. Nhưng
các vị thiên thần đã thất vọng bởi vì nội dung và cách viết thư đều giống nhau.
Ðại khái thì cũng chỉ là: Lạy Mẹ, xin chữa cho con chóng lành bệnh… Xin cho con
của con được khỏe mạnh… Xin cho con tìm được việc làm… Xin giúp con thi đỗ… Xin
cho con tìm lại được chồng con…
Cả một loạt kinh cầu
mà các vị thiên sứ cũng đành phải nhàm chán, đến độ các vị phải thốt lên: dường
như Thiên Chúa chỉ tạo dựng con người có một cái miệng, một cái bụng. Họ không
có linh hồn, bởi vì tất cả những lời cầu xin của họ đều qui về hai bộ phận ấy.
Ðức Maria ngày nào
cũng như ngày nào đều phải đọc lại những lá thư có cùng nội dung và một công thức.
Tình cờ, có một là thư làm Mẹ chú ý. Lá thư đó viết như sau: “Lạy Trinh Nữ rất
thánh, con chỉ xin Mẹ một điều mà thôi, xin Mẹ cho con mỗi ngày được nên giống
Chúa Giêsu hơn”.
Ðọc xong lá thư, Ðức
Maria bật khóc vì cảm động. Ngài nói với các thiên sứ phục vụ tại bưu điện:
“đây là lá thư mà Mẹ mong đợi từng ngày”.
Theo sự thăm dò của
nhiều tờ báo lớn trên thế giới, thì tước hiệu “Người đàn bà của năm 1987” đã được
dành cho thủ tướng nước Anh là bà Margueret Thatcher, người đã đắc cử vào chức
vụ này liên tiếp trong ba nhiệm kỳ.
Ðứng hàng thứ hai
trong danh sách những người đàn bà trong năm là nữ tổng thống Aquinô của Phi Luật
Tân, người đang đương đầu với không biết bao nhiêu xáo trộn trong nước.
Người thứ ba trong
danh sách là Mẹ Têrêsa thành Calcutta (người đã được lãnh giải thưởng Nobel về
hòa bình năm 1979). Kế đó là nữ hoàng Elizabeth II của nước Anh, bà Simone
Veil, chủ tịch quốc hội Âu Châu v.v…
Ðối với chúng ta, những
người Kitô, thì người đàn bà trong năm và nhứt là trong tháng mười này phải là
Mẹ Maria, người Mẹ không phải của một gia đình, một dân tộc. Vị nữ hoàng không
phải của một dân tộc, nhưng là của tất cả nhân loại… Mẹ đang lắng nghe chúng ta
trong suốt tháng 10 này. Chúng ta hãy thưa với Mẹ tất cả những gì chúng ta đang
cần.
Nhưng điều mà Mẹ luôn
chờ đợi để trợ giúp chúng ta: đó là mỗi ngày chúng ta nên giống Chúa Giêsu con
Mẹ. Bởi vì, trong tất cả mọi ơn cần cho chúng ta, đó là ơn cao trọng nhứt. Càng
nên giống Chúa Giêsu, chúng ta càng nên giống Mẹ và được đến gần Mẹ.
(Lẽ Sống)







Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét