Trang

Thứ Bảy, 7 tháng 12, 2019

08-12-2019 : (phần II) CHÚA NHẬT II MÙA VỌNG năm A


08/12/2019
Chúa Nhật tuần 2 Mùa Vọng năm A
(phần II)


Phụng Vụ Lời Chúa: Chúa Nhật II Mùa Vọng A
Is 11,1-10; Rm 15,4-9; Mt 3,1-12
HÃY SÁM HỐI ĂN NĂN
“Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần” (Mt 3,2)
I. CÁC BÀI ĐỌC
1. Bài đọc 1 (Is 11,1-10)
Đoạn sách Isaia hôm nay là một bài thơ tuyệt đẹp về một vương quốc thanh bình được dẫn dắt bởi một vị minh quân. Những đặc tính của vị vua là dấu hiệu của vị minh quân được Thiên Chúa tuyển chọn, và trợ giúp; đó là vị vua mà Thiên Chúa hứa cho dân Người qua lời ngôn sứ Nathan. Điều này cũng cho thấy, không phải bởi sức mạnh hay mưu lược chính trị giúp vua cai trị thành công, nhưng chính với sự trợ giúp của Thiên Chúa, với những sự khôn ngoan hiểu biết, công bình và chính trực, đặc biết là lòng kính sợ Thiên Chúa. Với một vị vua tốt lành như thế, viễn cảnh hòa bình chắc chắn là kết quả của sự cai trị của Người.Thị kiến trong sách của ngôn sứ Isaia được xem là nhắm vào dòng tộc Đavít dựa trên lời hứa Thiên Chúa đã hứa với ngôn sứ Nathan. Nhưng thực tế, không có một vị vua nào của dòng tộc Đavít có thể ví như vị minh quân này, cũng như không có một triều đại nào xây dựng được cảnh thái bình trăm họ như thế. Đoạn sách được hiểu theo ý nghĩa Mêsia, nói về một vương quốc được cai trị bởi chính Đấng Mêsia, Người bao bọc những người nghèo khổ, Người cai trị trong công bình chính trực, Người sẽ tụ họp muôn dân đến nghỉ ngơi trong vinh quang của Người.
2. Bài đọc 2 (Rm 15,4-9)
Thánh Phaolô trong thư gửi giáo đoàn Rôma khuyên nhủ các tín hữu theo gương của Đức Kitô liên kết, gắn bó, trợ giúp và đón nhận lẫn nhau. Chính thánh nhân cũng đã là mẫu gương cho các tín hữu: ngài luôn hành động vì lợi ích của người khác. Chắc chắn có những khác biệt giữa người này với người kia, giữa người Do thái và các dân ngoại, nhưng hãy theo gương Đức Kitô để tiếp nhận nhau. Tất cả vì vinh quang của Thiên Chúa.
3. Bài Tin Mừng (Mt 3,1-12)
Nếu như Chúa nhật thứ II Mùa Vọng nổi bật với chủ đề “chuẩn bị, dọn đường cho Đức Chúa”, thì chủ đề này lại được các tác giả của bốn sách Tin Mừng liên kết với một nhân vật nổi bật trong Mùa Vọng, đó là Thánh Gioan Tẩy Giả, vị tiền hô của Đấng Cứu Thế. Đoạn Tin Mừng thánh Mátthêu hôm nay tường thuật lại cuộc xuất hiện của Gioan với lời mời gọi ăn năn sám hối, và dân chúng kéo đến với ông để xưng thú tội lỗi và chịu phép rửa. Nhưng Gioan chưa phải là Đấng mà các ngôn sứ loan báo, chưa phải là Đấng Cứu Thế được hứa ban cho muôn dân. Gioan chỉ là sứ giả của Người, là vị tiền hô mà ngôn sứ Isaia đã loan báo hàng trăm năm trước. Sứ vụ của Gioan chính là dọn đường và loan báo về việc Đấng Cứu Thế đang đến, và chính Gioan ý thức rõ ràng về sứ vụ của mình. Những lời nói và việc làm của Gioan đều là chuẩn bị cho Đấng sẽ đến sau ông, nhưng cao trọng hơn ông.
Gioan kêu gọi: hãy ăn năn sám hối, vì Nước Trời đã đến gần. Gioan loan báo cho các người đương thời của mình về việc xuất hiện của Đức Giêsu, Đấng Cứu Thế. Có lẽ nếu không có lời loan báo của Gioan, người ta sẽ không nhận ra được Đấng Cứu Thế từ trời xuống lại mang thân phận của một con người nghèo hèn, bình thường như thế. Gioan nói cho mọi người biết lời hứa từ ngàn xưa đã được thực hiện, vì này Đấng được hứa ban đang đến giữa họ. Để tiếp đón Người, cần phải có sự chuẩn bị: đó là hoán cải. Hoán cải chứ không chỉ là sám hối theo nghĩa đơn thuần là hối lỗi về những việc xấu mình làm nhưng chưa có quyết tâm thay đổi. Sám hối và hoán cải đó là cách thức dọn đường mở lối cho Người. Đấng Cứu Thế đang đến gặp gỡ mọi người, và Người là Đấng thấu suốt tâm hồn con người và sẽ xét xử họ. Do đó, sửa đổi cho tâm hồn ngay thẳng, uốn nắn những núi đồi gập ghềnh cong queo mới là sự chuẩn bị chính đáng, chứ không phải là dựa vào tổ phụ Ápraham.
Lời của thánh Gioan Tẩy Giả vẫn đang nói với chúng ta mỗi ngày: hãy ăn năn sám hối vì Nước Trời đã đến gần, đặc biệt là khi chúng ta đang sống trong hành trình Mùa Vọng. Thật ra Đức Kitô đã đến lần thứ nhất và Người cũng đang đến mỗi ngày với chúng ta, nên việc chuẩn bị để đón gặp Người luôn là điều cần thiết. Đặc biệt chúng ta tin rằng vào ngày sau hết Người sẽ trở lại để phán xét và cứu độ chúng ta. Do đó, chúng ta không chần chừ trong việc hoán cải, nhưng luôn sống trong tỉnh thức, chuẩn bị đón Người đến. Đây chính là tinh thần của Mùa Vọng mà Giáo Hội hàng năm vẫn nhắc nhở chúng ta.
II. GỢI Ý MỤC VỤ
1. Lời mời gọi hoán cải của thánh Gioan có nhắc nhở chúng ta luôn sống trong sự chuẩn bị đón Chúa đến bằng cách sửa đổi những tính hư nết xấu, xa lánh điều tội ?
2. Để chuẩn bị đón Chúa Giáng sinh, lời mời gọi của thánh Phaolô giúp chúng ta có một chuẩn bị thích hợp: giúp đỡ những người nghèo khổ thiếu thốn, nâng đỡ những người yếu đau bị bỏ rơi; hàn gắn làm hòa với những ai xích mích chia rẽ; gặp gỡ những người cô đơn....
III. LỜI NGUYỆN CHUNG
Chủ tếAnh chị em thân mến! Thiên Chúa đã chọn thánh Gioan Tẩy Giả làm người dọn đường cho Đấng Cứu Thế bằng cách mời gọi mọi người hãy ăn năn thống hối. Với quyết tâm chuẩn bị tâm hồn chào đón Chúa đến, cộng đoàn chúng ta cùng dâng lời cầu xin:
1. “Hãy ăn năn thống hối, vì nước trời gần đến.” Chúng ta cùng cầu nguyện cho mọi thành phần Hội Thánh, luôn quyết tâm thực hành lời dạy của thánh Gioan; đồng thời, tích cực mời gọi con người thời đại biết thành tâm hoán cải, để xứng đáng lãnh nhận ơn cứu độ.2. “Hãy làm việc lành cho xứng với sự thống hối.” Chúng ta cùng cầu nguyện cho mọi người, mọi dân tộc trên thế giới biết tôn trọng sự thật và yêu quí điều thiện hảo, nỗ lực vượt qua những bất hòa chia rẽ, nhằm kiến tạo một nền hòa bình đích thực cho thế giới.
3. Thánh Phaolô nhắn nhủ: “Hãy tiếp rước nhau như chính Chúa Giêsu đã tiếp nhận anh em.” Chúng ta cùng cầu nguyện cho mọi Kitô hữu biết diễn tả niềm tin của mình bằng một lối sống thấm nhuần yêu thương bác ái, trở nên dấu chỉ loan báo ơn cứu độ cho mọi người.
4. “Chính Người sẽ rửa anh em trong Chúa Thánh Thần và lửa.” Chúng ta cùng cầu nguyện cho mọi người trong cộng đoàn chúng ta biết cử hành và sống mùa Vọng này một cách tích cực, để xứng đáng được Chúa Thánh Thần thanh luyện và biến đổi.
Chủ tếLạy Chúa, Chúa đã sai Con Một Chúa đến cứu chuộc chúng con. Xin thương nhậm lời chúng con cầu nguyện và ban ơn Thánh Thần giúp chúng con luôn kiên trì bước đi trên đường ngay nẻo chính. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con. Amen.


Sợi Chỉ Đỏ Chúa Nhật  2 Mùa Vọng Năm A
CHỦ ĐỀ :
XÂY DỰNG NƯỚC THIÊN CHÚA
TRONG CÔNG BÌNH VÀ BÁC ÁI

“Hãy dọn sẵn con đường cho Chúa”
(Mt,3,3)
Sợi chỉ đỏ :
– Ngôn sứ Isaia nói tiên tri về nền hòa bình trong Nước Thiên Chúa (Bài đọc I)
– Tv 71 cầu nguyện cho Nước hoà bình ấy mau đến (Đáp ca)
– Gioan Tẩy giả loan báo Nước ấy sắp đến (Tin Mừng)
– Thánh Phaolô dạy những công dân Nước Thiên Chúa phải sống thế nào (Bài đọc II)
I. DẪN VÀO THÁNH LỄ
Lời Chúa trong Chúa nhựt vừa qua hé mở cho chúng ta thấy một tương lai tốt đẹp đang sẵn chờ chúng ta, và kêu gọi chúng ta hãy tỉnh thức sẵn sàng để đón nhận nó. Lời Chúa hôm nay cho chúng ta thấy rõ hơn tương lai tốt đẹp ấy chính là Nước Thiên Chúa. Trong Nước này, chính Thiên Chúa sẽ trực tiếp cai trị và mọi công dân sẽ sống rất hạnh phúc trong công bình và bác ái.
Trên cơ bản, Giáo Hội chính là Nước Thiên Chúa. Tuy nhiên, trên thực tế Giáo Hội vẫn chưa thực sự là Nước Thiên Chúa vì ở một số phương diện vẫn còn rất nhiều lỗi lầm sai sót. Bởi đó mỗi người trong Giáo Hội cần phải sám hối sửa đổi cuộc sống mình để Giáo Hội ngày càng xứng đáng là Nước Thiên Chúa hơn.
II. GỢI Ý SÁM HỐI
– Công dân Nước Thiên Chúa phải phục quyền Thiên Chúa là vua của mình. Nhưng chúng ta thường không vâng phục Thiên Chúa.
– Công dân Nước Thiên Chúa phải sống hòa thuận với nhau. Nhưng chúng ta thường bất hòa với nhau.
– Công dân Nước Thiên Chúa phải tích cực xây dựng và mở mang Nước Thiên Chúa. Nhưng chúng ta rất thờ ơ với trách nhiệm này.
III. LỜI CHÚA
1. Bài đọc I (Is 11,1-10)
Với Isaia, chúng ta đang ở thế kỷ VIII trước công nguyên. Khi ấy, dân do thái thất vọng chán chường về những ông vua đã và đang cai trị họ : chỉ lo cho bản thân và gia đình mình chứ không lo cho dân, xã hội đầy dẫy bất công, luân lý suy đồi, tín ngưỡng nguội lạnh…
Đúng lúc đó Ngôn sứ Isaia lên tiếng tiên báo rằng sẽ có ngày Thiên Chúa sai Đấng Messia của Ngài đến để thiết lập Nước Thiên Chúa :
– Đấng Messia ấy sẽ sinh ra từ gốc tổ Giêsê. Ngài sẽ đầy tràn thần linh Thiên Chúa, tức là thần khôn ngoan, thông suốt, thần chỉ dẫn và sức mạnh, thần hiểu biết và đạo đức, và thần ấy sẽ làm cho dân Ngài biết kính sợ Thiên Chúa.
– Ngài sẽ xét đoán công minh, bênh vực người hiền lành, trừng trị những kẻ áp bức.
– Dân sẽ sống hoà thuận hạnh phúc : “sói sống chung với chiên con, beo năm chung với dê, bò con, sư tử và chiên sẽ ở chung với nhau… trẻ con vừa thôi bú sẽ thọc tay vào hang rắn độc…”
2. Đáp ca (Tv 71)
Tv 71 diễn tả lời cầu xin của dân chúng cho triều đại ấy mau đến : “Sự công chính và nền hòa bình viên mãn sẽ triển nở trong triều đại Người cho đến khi mặt trăng không còn chiếu sáng”.
3. Tin Mừng (Mt 3,1-12)
Gioan Tẩy giả cho biết Đấng Messia mà ngôn sứ Isaia tiên báo sắp đến rồi và do đó Nước Thiên Chúa ấy cũng gần đến. Vậy mọi người hãy dọn đường cho Ngài. Dọn đường bằng cách :
– Sám hối từ bỏ tội lỗi
– làm việc lành cho xứng với lòng sám hối ấy.
4. Bài đọc II (Rm 15,4-9)
Đấng Messia chính là Đức Giêsu. Nước Thiên Chúa mà Ngài thiết lập chính là Giáo Hội.
Thánh Phaolô dạy các kitô hữu, tức là những công dân trong Nước Chúa, phải sống với nhau như thế nào : thông cảm với nhau, tiếp rước nhau, phục vụ nhau.
IV. GỢI Ý GIẢNG
1.     Giấc mơ thời thái bình
Khi đọc sách lịch sử, hoặc đọc báo mỗi ngày, chắc hẳn là nhiều lần chúng ta phải xấu hổ vì mình đã làm người. Lịch sử loài người thế nào ? Thưa là chiến tranh, chiến tranh và chiến tranh. Bao nhiêu là chết chóc, bao nhiêu là sợ hãi, bao nhiêu là nước mắt. Một triết gia đã than : Homo homini lupus ! (Con người là sói dữ của con người)
Các nhà du hành vũ trụ là những người đầu tiên được nhìn thấy trái đất từ bên ngoài. Từ ngoài vũ trụ nhìn vào, họ thấy trái đất như một gia đình đông đúc cùng cư ngụ trong một mái nhà chung. Một nhà du hành kể : ngày thứ nhất trong vũ trụ, mọi người chúng tôi ai cũng nhìn xuống tìm đất nước của mình ; ngày thứ hai tìm lục địa của mình, và ngày thứ ba ai nấy đều ý thức mình cùng chung một trái đất.
Trên đây là hai cái nhìn vào trái đất và loài người : một cái nhìn từ bên ngoài và một cái nhìn từ bên trong.
Trong bài đọc I, Ngôn sứ Isaia cũng dùng một cái nhìn từ bên ngoài để mô tả cảnh thái bình mà ông nghĩ sẽ được thực hiện vào thời đại Messia : “Sói sống chung với chiên con, beo nằm chung với dê, bò con, sư tử và chiên sẽ ở chung với nhau ; con trẻ sẽ dẫn dắt các thú ấy. Bò con và gấu sẽ ăn chung một nơi, các con của chúng nằm ngủ chung với nhau ; sư tử cũng như bò đều ăn cỏ khô ; trẻ con vừa thôi bú sẽ thọc tay vào hang rắn độc ; các thú dữ ấy không làm hại ai, không giết chết người nào…”
Đức Giêsu chính là Đấng Messia. Khi Ngài đến, Ngài đã thiết lập thời đại thái bình ấy. Thánh Marcô kể rằng trong 40 ngày ở hoang địa, Đức Giêsu đã sống chung một cách hòa thuận với các dã thú, và các thiên sứ hầu hạ Ngài (Mc 1,12). Giáo Hội thời sơ khai cũng là một cảnh thái bình. Sách Công vụ tông đồ viết : “Tất cả các tín hữu hợp nhất với nhau và để mọi sự làm của chung. Họ đem bán đất đai của cải, lấy tiền chia cho mỗi người theo nhu cầu. Họ đồng tâm nhất trí, ngày ngày chuyên cần đến Đền thờ. Khi làm lễ Bẻ bánh tại tư gia, họ dùng bữa với lòng đơn sơ vui vẻ. Họ ca tụng Thiên Chúa và được toàn dân thương mến” (Cv 3,44-47).
Nhưng rồi cảnh thái bình ấy đã dần dần biến mất : con người đối xử với nhau còn tệ hơn dã thú, thay vì chia sẻ cho nhau thì lại tranh dành với nhau, thay vì tất cả đồng tâm nhất trí thì mỗi người một ý không ai chịu ai… Trong Mùa Vọng, chúng ta hãy nỗ lực tái tạo cảnh thái bình ngày xưa, ít ra là trong gia đình mình, trong khu xóm mình, trong tập thể mà mình đang sống.
2.                 Thông cảm, tiếp rước và phục vụ
Khi Thánh Phaolô muốn dạy các tín hữu phải sống với nhau thế nào để cộng đoàn Giáo Hội của họ thực sự là một cuộc sống hạnh phúc trong Nước Chúa, Ngài đã chỉ họ 3 việc : thông cảm nhau, tiếp rước nhau và phục vụ nhau.
– Thông cảm : phải chăng lý do khiến người ta buồn giận nhau, chỉ trích nhau, kết án nhau… là vì người ta không thông cảm cho nhau ?
– Tiếp rước : phải chăng nguyên cớ của những cảnh “mạnh ai nấy sống”, “đèn nhà ai nhà nấy sáng”, “sống chết mặc bây”… là vì người ta không tiếp rước nhau ?
– Phục vụ : phải chăng nguồn gốc của những chèn ép, tranh dành, ích kỷ… là vì người ta không phục vụ nhau ?
Thử tưởng tượng một tập thể mà ai nấy đều thông cảm, tiếp rước và phục vụ mọi người khác. Cảnh tượng sẽ chẳng kém gì giấc mơ thái bình của ngôn sứ Isaia và bức tranh tuyệt vời của cộng đoàn tín hữu sơ khai.
3.                 “Hãy dọn đường Chúa”
“Hãy dọn đường Chúa”, đó là lời Thánh Gioan Tiền hô kêu gọi.
Xin được phép gợi lên một vài suy nghĩ hơi thi vị về những con đường.
Thánh kinh có nói tới nhiều con đường :
– Con đường dân Do thái đã đi qua trong sa mạc : một con đường quanh co đi hoài đi mãi suốt 40 năm lang thang để tìm về Đất Hứa.
– Con đường từ Giêrusalem xuống thành Giêricô : một con đường hiểm trở đầy những ổ phục kích của bọn cướp, Chúa Giêsu đã kể dụ ngôn về một người lữ hành đi qua con đường đó bị bọn cướp đánh dở sống dở chết.
– Con đường của Chúa Giêsu và các tông đồ một lần kia đi ngang qua xứ Samaria ngoại đạo : một con đường đã bị chặn lại không cho đi vì những thành kiến thù nghịch giữa hai dân tộc.
– Con đường thập giá của Chúa Giêsu : một con đường khổ đau rải rác những giọt máu của Đấng Cứu thế.
– Con đường về làng Emmau mà có lần sau phục sinh, hai môn đệ của Chúa Giêsu đã cùng Ngài sánh bước : một con đường mù sương che mắt khiến hai ông không nhận ra Thầy mình.
– Và con đường là chính Chúa Giêsu “Ta là Đường, là sự thật và là sự sống”.
Những con đường trong Thánh kinh ấy, thực ra là hình bóng của những con đường trong đời người : trong cuộc đời, có :
– có những con đường chăng dây kẽm gai : con đường của những kẻ thù hận nhau, nó ngăn chận những tương giao qua lại.
– Có những con đường đầy ổ phục kích : con đường của những kẻ cạnh tranh nhau, chờ cơ hội để khai thác nhau, lợi dụng nhau, làm hại nhau.
– có những con đường hầm u tối : con đường của những kẻ lọc lừa, gian dối.
– có những con đường quanh co trong rừng rậm : con đường của những kẻ lén lút sống trong vòng tội lỗi.
– có những con đường gồ ghề lồi lõm : con đường của những kẻ mang một tật xấu thâm căn cố đế, hoặc kiêu căng, hoặc hà tiện, hoặc đam mê sắc dục…
– có những con đường cỏ dại mọc đầy : con đường của những kẻ không vướng mắc tội nặng nhưng còn rất nhiều tội nhẹ.
– Có những con đường sa mạc cát nóng : con đường của những kẻ khô khan việc đạo.
– và cũng có những con đường cái quan thẳng tắp : con đường bình an của những kẻ đạo hạnh, ngày càng tiến nhanh về Chúa.
Cuộc đời mỗi người chúng ta là một con đường : con đường hai chiều đưa ta đến với Chúa và Chúa đến với ta, hay đưa ta đến với tha nhân và tha nhân đến với ta.
– Đó chính là con đường mà Chúa Giáng Sinh muốn đi, đi để đến với ta, và qua ta để đến với tha nhân : đến để mang cho ta và cho anh em ta muôn ơn lành : ơn bình an, ơn hạnh phúc, ơn đạo hạnh.

4.                 Hội Thánh là tôi
* Hội Thánh có nhiều khuyết điểm và gương xấu, nhưng Hội Thánh có Lời Hứa của Chúa. Hội Thánh là một phép lạ liên lỉ. Tuy nhiên đừng vì thế mà phơi bày khuyết điểm và gương xấu cho mọi người. Cũng đừng vì đó mà tha hồ làm gương xấu để Chúa phải làm phép lạ mỗi ngày (ĐHV 264)
Nữ tu đời Ange Hattei, trong tác phẩm “Jesus caritas” có thuật lại câu chuyện như sau :
Trước Công đồng Vaticanô II, một hôm có người bạn vô thần tôi yêu mến đã nhận định với tôi rằng : Hội Thánh là một thế lực tiền bạc, là điểm tựa của các nhà độc tài và đại tư bản. Ông ta thắc mắc về các vị lãnh đạo Hội Thánh độc đoán và phe phái, về các tín hữu tự cho mình là tốt mà hành động xấu xa, về các Linh mục lo lắng thụ hưởng và làm giàu… Tôi kiên nhẫn lắng nghe ông rồi nói : “Tôi đã làm gì mà anh hạ nhục tôi như vậy ?” Ông ta sừng sỏ bảo : “Tôi sỉ nhục cô ư ? Nhưng tôi đâu có nói gì cô ! Không nói gì cô mà cũng chẳng nói gì về một người bạn nào của cô cả, như Linh mục X, hay chị Y chẳng hạn. Tôi nói đến Hội Thánh cách chung mà !” Tôi trả lời : “Hội Thánh cách chung là tôi, Hội Thánh cách chung là tất cả những người mà anh chỉ trích, những kẻ mà anh loại trừ. Họ trộn lẫn với nhau một cách không thể phân ly được. Hội Thánh cách chung là họ, là tôi, là tất cả những người ấy”. Ông bạn tôi từ đó không bao giờ còn thắc mắc với tôi về Hội Thánh. Và nhiều lần trước mặt tôi ông còn tìm cách làm nổi bật những dấu hiệu tích cực về sự hiện diện của Hội Thánh trong thế giới này nữa. (ĐHY NVT, Trên đường lữ hành)
V. LỜI NGUYỆN CHO MỌI NGƯỜI
CT : Anh chị em thân mến
Thánh Gioan Tẩy giả mời gọi người kitô hữu cố gắng làm nhiều việc lành phúc đức để chứng tỏ lòng thống hối thực sự và quyết tâm đổi mới đời sống. Với lòng sám hối chân thành, chúng ta cùng dâng lời cầu nguyện :
1- Hội Thánh không ngừng nhắc nhở các kitô hữu sám hối tội lỗi và canh tân đời sống / để nên hoàn thiện như Cha trên trời. / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho hết thảy mọi tín hữu / biết luôn khiêm tốn lắng nghe / và hết lòng thực hiện lời giáo huấn của Hội Thánh.
2- Ngày nay / tội ác vẫn hoành hành trên khắp thế giới / tạo nên một bầu khí bất an / đe dọa nếp sống yên lành của những người lương thiện. / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho mọi kitô hữu / biết nỗ lực sống thánh thiện / để nêu gương sáng cho những người chung quanh.
3- Ngôn sứ Isaia đã mô tả một thế giới lý tưởng / trong đó không còn hận thù / không còn chiến tranh / không còn những thảm cảnh đau lòng / vì muôn loài muôn vật đều chung sống hòa bình với nhau. / Nhưng tiếc thay / cho đến ngày hôm nay / đó chỉ là một giấc mơ đẹp. / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho ước mơ này sớm trở thành hiện thực / để mọi người đang hiện diện trên trái đất / đều sống trong an bình và hạnh phúc.
4- Thánh Gioan kêu gọi : / “Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần” / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho cộng đoàn giáo xứ chúng ta / trong Mùa Vọng này / biết can đảm dứa khoát với tội lỗi / khôn ngoan xa lánh dịp tội / cố gắng sửa chữa các tật xấu / và nhất là quyết tâm làm nhiều việc thiện / như giúp đỡ những người nghèo khổ bất hạnh / những ai đang đau khổ vì bệnh tật / đang gặp hoạn nạn vì thiên tai.
CT : lạy Chúa là Cha nhân ái, tất cả chúng con đang buồn sầu vì tội lỗi đã phạm. Chúng con hết lòng sám hối ăn năn. Cúi xin Chúa đoái thương thanh tẩy tâm hồn chúng con khỏi mọi vết nhơ tội lỗi, để xứng đáng đón mừng Ngôi Hai Con Chúa giáng trần. Người hằng sống và hiển trị muôn đời.
VI. TRONG THÁNH LỄ
– Trước kinh Lạy Cha : Hôm nay khi cùng nhau đọc kinh Lạy Cha, chúng ta hãy đặc biệt cầu xin cho “Nước Cha trị đến”.
– Sau kinh Lạy Cha : “Lạy Cha, xin cứu chúng con khỏi mọi sự dữ, xin ban cho chúng con một lòng sám hối chân thành để chuẩn bị đón Con Cha lại đến. Xin đoái thương ban cho những ngày chúng con đang sống được bình an… đang khi chúng con đời chờ ngày hồng phúc, ngày Đức Giêsu Kitô Đấng cứu độ chúng con ngự đến”.
– Chúc bình an : Ngôn sứ Isaia viết “Trong ngày ấy, sói sống chung với chiên, beo nằm chung với dê…”, nghĩa là mọi người không ai làm hại ai, mọi người đều hòa thuận với nhau. Chúng ta hãy chúc cho nhau được hưởng sự hòa thuận đó.
– Trước rước lễ : “Đây Chiên Thiên Chúa, Đấng mà thánh Gioan Tẩy giả giới thiệu cho chúng ta là Đấng xóa tội trần gian. Phúc cho ai được mời đến…”
VII. GIẢI TÁN
Lời Chúa hôm nay kêu gọi chúng ta lo dọn đường cho Chúa đến. Trong tuần này, anh chị em hãy tích cực dọn đường cho Chúa đến với tâm hồn mình và với anh chị em mình.
Lm. Carolo HỒ BẶC XÁI

Lectio Divina: Chúa Nhật II Mùa Vọng (A)
Sunday 8 December, 2019
Lectio Divina | Lectio Divina Năm A
Lời công bố của Gioan Tẩy Giả trong sa mạc
Mt 3:1–12


1.  Lời nguyện mở đầu
Lạy Chúa Giêsu, xin hãy sai Thần Khí Chúa đến để con có thể học cách trở nên bé nhỏ như Giakêu, nhỏ bé về tầm vóc đạo đức, nhưng cũng xin ban cho con sức mạnh để con tự nhấc mình lên khỏi mặt đất một chút, được thôi thúc bởi lòng ước ao được trông thấy Chúa đi ngang qua trong thời gian mùa Vọng này, để được biết Chúa và biết rằng Chúa đang ở đó vì con.  Lạy Chúa Giêsu, Thầy nhân lành, bởi quyền năng của Chúa Thánh Thần, xin khơi dậy trong lòng chúng con lòng ước ao hiểu được Lời Chúa là Lời mặc khải về tình yêu cứu độ của Chúa Cha.
2.   Đọc Lời Chúa
1 Hồi ấy, ông Gioan Tẩy Giả đến rao giảng trong hoang địa miền Giuđêa rằng:  2 “Anh em hãy ăn năn sám hối, vì nước Trời đã đến gần.”  Ông chính là Người đã được ngôn sứ Isaia nói tới:  Có tiếng người hô trong hoang địa: “Hãy dọn sẵn con đường cho Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi.”
4 Gioan mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da, lấy châu chấu và mật ong rừng làm thức ăn.  5 Bấy giờ, người ta từ Giêrusalem, khắp miền Giuđêa cùng khắp vùng ven sông Giođan, kéo đến với ông. 6 Họ thú tội, và ông làm phép rửa cho họ trong sông Giođan.
7 Thấy nhiều người thuộc Biệt Phái và Sađốc cũng đến chịu phép rửa, thì ông nói với họ rằng:  “Nòi rắn độc kia, ai đã chỉ cho các anh trốn cơn thịnh nộ của Thiên Chúa sắp giáng xuống vậy?  8 Các anh hãy sinh hoa quả để chứng tỏ lòng sám hối. 9 Đừng tưởng có thể bảo mình rằng: “Chúng ta đã có tổ phụ Abraham.”  Vì tôi nói cho các anh hay, Thiên Chúa có thể làm cho những hòn đá này trở nên con cháu ông Abraham.  10 Cái rìu đã đặt sát gốc cây: bất cứ cây nào không sinh quả tốt đều bị chặt đi và quăng vào lửa.
11 Phần tôi, tôi làm phép rửa cho các anh trong nước, để giục lòng các anh sám hối.  Còn Đấng đến sau tôi thì quyền thế hơn tôi, tôi không đáng xách giày cho Người.  Ngưởi sẽ làm phép rửa các anh trong Thánh Thần và lửa.  12 Thay Người cầm nia, Người sẽ re sạch lúa trong sân: thóc mẩy thì thu vào kho lẫm, còn thóc lép thì bỏ vào lửa không hề tắt mà đốt đi.”

3.  Giây phút cầu nguyện trong thinh lặng
Mỗi người chúng ta có đầy đủ các câu hỏi trong lòng cho những ai lắng nghe chúng ta, nhưng hơn hết chúng ta cần phải lắng nghe, biết rằng Chúa Giêsu là Đấng đang nói với chúng ta.  Hãy để cho bản thân của bạn được dẫn đến nội tâm nơi mà Lời Chúa vang vọng với tất cả trọng lượng của nó về sự thật và tình yêu, trong tất cả quyền năng chữa trị và biến đổi của nó.  Cầu nguyện trong yên lặng đòi hỏi chúng ta giữ yên lặng “trong lòng”, chúng ta đứng hoàn toàn dưới chân Chúa và xử dụng mọi sinh lực của chúng ta để chỉ lắng nghe Người mà thôi.  Hãy dừng lại và lắng nghe.

4.  Để tìm hiểu Lời Chúa
a) Bối cảnh mà đoạn Tin Mừng đã được viết:
Trong Chúa Nhật mùa Vọng tuần này, chúng ta được giới thiệu về hình ảnh của ông Gioan Tẩy Giả, một nhân cách đầy thách thức, như Chúa Giêsu có lần đã nói về Gioan Tẩy Giả trong việc miêu tả phong cách của ông:  “Các con đã làm gì khi ra ngoài thấy một cây sậy bay trong gió?” (Mt 1:7).  Sơ lược tiểu sử của Gioan Tẩy Giả mà phần phụng vụ trình bày trước chúng ta gồm có hai phần chính: các câu 3:1-6, thân thế và các hoạt động của ông Gioan; các câu 3:7-12, lời rao giảng của ông.  Trong hai phần này, chúng ta có thể tìm thấy những việc nhỏ hơn xác định sự diễn đạt của văn bản này.  Trong các câu 3:1-2, Gioan được giới thiệu như người đi rao giảng về “sự sám hối” vì “Nước Trời đã đến gần”.  Lời kêu gọi này như một sợi dây duyệt qua toàn bộ hoạt động của Gioan và được lặp lại trong các câu 3:8-12.  Lý do cho lời kêu gọi ăn năn sám hối này được đưa ra như là sự luận phạt của Thiên Chúa sắp xảy ra được so sánh với việc các cây không sinh trái tốt sẽ bị chặt đi và ném vào lửa (3:10) và như việc người nông dân sẩy sân lúa để thu lúa vào kho và rơm thì sẽ bị đốt trong lửa (3:12).  Hình ảnh lửa cháy được mô tả trong phần cuối của bài Tin Mừng Phụng Vụ của chúng ta cho thấy sự cấp bách của việc dọn mình cho ngày phán xét của Chúa đang đến.
Bài Tin Mừng được phân ra như sau:
Mt 3:1-3:  Đầu tiên là phần dẫn nhập ngắn về “tiếng kêu trong hoang địa” của sách tiên tri Isaia câu 40:2 được xác định đó là tiếng nói của Gioan Tẩy Giả với lời mời gọi mọi người hãy ăn năn sám hối “trong hoang địa miền Giuđêa”;
Mt 3:4-6:  Tiếp theo sau là một đoạn ngắn, một cách đẹp như tranh, miêu tả hình ảnh truyền thống của Gioan:  ông là một ngôn sứ và một nhà khổ tu; bởi vì đặc tính tiên tri của ông, ông đã được so sánh với tiên tri Êlia; quả thế, ông ăn mặc giống như tiên tri Êlia.  Một chi tiết địa dư và đặc biệt mô tả việc người ta lũ lượt tuôn đến để nhận phép rửa trong dòng sông Giođan, trong một bầu không khí ăn năn sám hối.  Ảnh hưởng hoạt động tiên tri của ông không chỉ giới hạn một chỗ nhưng bao phủ toàn cõi Giuđêa gồm cả thành Giêrusalem và các miền lân cận ven sông Giođan.
Mt 3:7-10:  Một nhóm người đặc biệt đến gặp ông Gioan để được nhận phép rửa, họ là “những người thuộc nhóm Biệt Phái và Sađốc”.  Ông Gioan nói với họ với những lời nghiêm khắc rằng họ phải ngưng lại các việc đạo đức giả hình và chú tâm vào việc “cây sinh trái tốt” để họ có thể tránh được sự phán xét luận tội.
Mt 3:11-12:  Ý nghĩa của phép rửa ở đây có liên quan đến việc thống hối được làm sáng tỏ và một cách đặc biệt là sự khác biệt giữa hai phép rửa và hai nhân vật chính: phép rửa của Gioan dùng nước để được lòng sám hối; phép rửa của Chúa Giêsu, “Đấng đến sau có quyền thế hơn” Gioan, làm phép rửa với Chúa Thánh Thần và lửa.
b) Thông điệp của bài Tin Mừng:
Trong một phong cách kể chuyện kinh thánh, Mátthêu trình bày hình ảnh và hoạt động của ông Gioan Tẩy Giả trong hoang địa xứ Giuđêa. Chi tiết địa lý có nghĩa đặt để hoạt động của Gioan trong vùng Giuđêa, trong khi Chúa Giêsu sẽ thực hiện việc rao giảng của Người tại xứ Galilêa.  Đối với Matthêu, hoạt động của ông Gioan được hoàn toàn hướng về “Đấng sắp đến”, tức là Chúa Giêsu.  Gioan cũng được giới thiệu như là một nhà rao giảng cao quý và can đảm báo trước ngày phán xét của Thiên Chúa sắp xảy ra.
Thông điệp của Gioan Tẩy Giả bao gồm một mệnh lệnh rõ ràng “sám hối” và một lý do cũng rõ ràng không kém: “vì nước Trời đã đến gần”.  Sự hối cải là điều quan trọng nhất trong lời rao giảng của Gioan Tẩy Giả mặc dù lúc đầu nội dung của lời rao giảng này vẫn chưa được rõ ràng.  Tuy nhiên, trong câu 3:8, thành quả của sự hối cải được mặc khải để cho một hướng đi mới về sự hiện hữu của một người.  Một mặt, một sự mặc khải như thế là việc điển hình của các vị ngôn sứ là những người muốn cho thấy sự hối cải càng cụ thể càng tốt qua việc nhất quyết sống tách rời khỏi tất cả những gì cho đến nay được xem là có giá trị; mặt khác, việc mặc khải đi xa hơn và có ý cho thấy việc hối cải là một sự thay đổi hướng về “nước trời”, hướng về một điều gì mới mẻ sắp xảy ra, cùng với nhu cầu và triển vọng của nó.  Đây là việc đưa tới quyết định dứt khoát thay đổi cuộc sống theo một chiều hướng mới: “Vương Quốc Nước Trời” là nền tảng và mang lại ý nghĩa cho sự hối cải và không chỉ là bất cứ nỗ lực nào của nhân loại.  Từ ngữ “Vương Quốc Nước trời” nói rằng Thiên Chúa sẽ mặc khải cho tất cả mọi người và một cách mạnh mẽ nhất.  Ông Gioan nói rằng sự mặc khải này của Thiên Chúa sắp xảy ra, không còn xa nữa.
Các hoạt động tiên tri của Gioan, với các đặc điểm của hình ảnh tiên tri Êlia, có nghĩa là để chuẩn bị những người cùng thời với ông về sự xuất hiện của Thiên Chúa trong Chúa Giêsu.  Các họa tiết và hình ảnh mà qua đó cho thấy hình ảnh của Gioan Tẩy Giả được giải thích thật thú vị, trong đó có thắt lưng bằng dây da thú, dấu hiệu sự thừa nhận của tiên tri Elia (2V 1:8); áo làm bằng lông lạc đà là hình ảnh điển hình của tiên tri theo sách Giacaria 13:4.  Đây là một nhận dạng trực tiếp giữa tiên tri Êlia và ông Gioan.  Cách lý giải này hiển nhiên là một câu giải đáp của tác giả Phúc Âm đối với sự phản đối của người Do Thái bấy giờ:  làm thế nào mà Chúa Giêsu là Đấng Mêssia được, nếu tiên Êlia còn chưa xuất hiện?
Qua các hoạt động tiên tri của mình, ông Gioan đã thành công trong việc lay chuyển được tâm tư toàn bộ đám đông giống như Êlia đã hướng dẫn toàn dân quay về tin tưởng vào Thiên Chúa (1V 18).  Phép rửa của Gioan quan trọng không bởi vì có số đông người đến nhận lãnh, mà là bởi vì nó được đi kèm với lời cam kết dứt khoát hối cải.  Ngoài ra, đó không phải là một phép rửa có quyền năng tha tội, chỉ có cái chết của Chúa Giêsu mới có quyền năng này, nhưng nó trình bày một hướng mới để ban cho người ta một đời sống mới.
Ngay cả “những người Biệt Phái và Sađốc” cũng đến để xin chịu phép rửa, nhưng họ đến trong một tinh thần giả hình, không có ý định ăn năn.  Vì vậy, họ sẽ không thể trốn lánh sự phán xét của Thiên Chúa.  Lời công kích dữ dội của ông Gioan hướng về những nhóm người này, được che đậy bằng việc đạo đức giả, nhấn mạnh rằng vai trò phép rửa của ông, nếu được lãnh nhận một cách chân thành với quyết định thay đổi đời sống, bảo vệ cho bất cứ ai nhận lãnh nó khỏi phải chịu bản án thanh tẩy sắp xảy đến của Thiên Chúa.
Làm thế nào mà một quyết định ăn năn thống hối như thế sẽ trở nên hiển nhiên?  Gioan không cho biết những dấu hiệu chính xác về nội dung, nhưng giới hạn vào bản thân mình để cho thấy lý do:  để tránh bản án trừng phạt của Thiên Chúa. Chúng ta có thể nói rằng mục đích của sự hối cải là Thiên Chúa, sự nhận thức căn bản về Thiên Chúa, hướng dẫn trong một cách hoàn toàn mới mẻ về đời sống của người ta với Thiên Chúa.
Tuy nhiên, “những người Biệt Phái và Sađốc” không thật lòng hối cải mà họ chỉ chừng mực đặt niềm tin và hy vọng của họ vì họ là con cháu của ông Abraham: Bởi vì họ là dân được Chúa chọn, họ chắc mẩm rằng Thiên Chúa, với công trạng của người cha, sẽ ban cho họ ơn cứu độ.  Gioan đặt vấn đề về sự chắc chắn sai lầm này của họ qua hai hình ảnh:  cái cây và ngọn lửa.
Đầu tiên, trong Cựu Ước, hình ảnh của cây bị chặt này đề cập đến sự phán xét của Thiên Chúa.  Một đoạn Kinh Thánh của tiên tri Isaia mô tả nó như sau:  “Lạy Thiên Chúa, Chúa các đạo bình, Đấng đã tách lìa những cành với tiếng ồn điếc tai, những ngọn cao nhất bị chặt lìa, các đỉnh cây bị ngã đổ”.  Hình ảnh của ngọn lửa có nhiệm vụ diễn tả “cơn thịnh nộ sắp đổ xuống” sẽ được thể hiện trong ngày phán xét của Chúa (3:7).  Nói cách khác, chúng cho thấy sự cấp bách của giờ Chúa đến; những người đang lắng nghe phải mở to mắt của họ để thấy những gì đang chờ đợi họ.
Sau cùng, Gioan giảng dạy sự tương phản của hai phép rửa và hai nhân vật:  Gioan và Đấng sắp đến.  Sự khác biệt đáng kể là Chúa Giêsu làm phép rửa với Chúa Thánh Thần và lửa, trong khi Gioan chỉ rửa với nước, một phép rửa cho sự hối cải.  Sự phân biệt này nhấn mạnh rằng phép rửa của Gioan thì hoàn toàn phụ thuộc vào phép rửa của Chúa Giêsu.  Mátthêu ghi chú rằng phép rửa với Chúa Thánh Thần đã xảy ra, gọi là lễ Rửa Tội Kitô giáo, như đã nói trong cảnh Chúa Giêsu nhận phép rửa, nơi mà phép rửa với lửa vẫn phải xảy đến và sẽ diễn ra tại ngày phán xét mà Chúa Giêsu sẽ thực hiện.
Mục đích việc rao giảng của Gioan khi ấy là để trình bày sự mô tả về ngày phán xét đang chờ đợi cộng đoàn qua hình ảnh của rơm trấu.  Hành động của người nông dân trên sân lúa khi ông sàng sẩy lựa lúa khỏi rơm cũng sẽ là hành động của Thiên Chúa trên cộng đoàn vào ngày phán xét.

5.  Suy gẫm
a) Mong đợi Thiên Chúa và sự hối cải:
Trong lời rao giảng của ông, Gioan nhắc nhở chúng ta rằng sự xuất hiện của Thiên Chúa trong đời sống chúng ta thì luôn luôn sắp xảy đến, ông cũng mạnh mẽ mời gọi chúng ta về một sự hối cải thanh lọc tâm hồn, dọn cho nó sẵn sàng để gặp gỡ Chúa Giêsu, Đấng đã đến với thế giới loài người và mở nó ra với sự hy vọng và tình yêu phổ quát.
Một lời biểu lộ của Đức Hồng Y Newman có thể giúp chúng ta hiểu về chiều hướng mới này rằng Lời Chúa cho thấy sự cấp bách:  “Trên thế gian này sống là để thay đổi và để được kiện toàn thì phải thay đổi thường xuyên”.  Thay đổi phải được hiểu từ quan điểm của sự ăn năn:  một sự thay đổi sâu sắc của nội tâm.  Sống là để thay đổi.  Nếu bao lâu mà sự thôi thúc về thay đổi này trở nên mờ nhạt, bạn sẽ chẳng còn sống.  Sách Khải Huyền xác nhận điều này khi Chúa nói:  “Ngươi được tiếng là đang sống, mà thực ra đã chết” (Kh 3:1).  Một lần nữa, “để được hoàn hảo thì phải thay đổi thường xuyên”.  Có vẻ như Đức Hồng Y Newman đã muốn nói:  “Thì giờ thì được đo bằng sự hối cải của tôi”.  Thời gian Mùa Vọng này cũng được đo qua các công việc mà Thiên Chúa đã dành cho tôi.  Tôi phải liên tục mở rộng tâm hồn, sẵn sàng để cho phép bản thân mình được đổi mới bởi Người.
b) Chấp nhận Phúc Âm:
Đây là điều kiện cho sự hối cải.  Phúc Âm không chỉ là một tập sưu tầm các thông điệp, nhưng là một Đấng đã xin để được đi vào đời sống của bạn.  Chấp nhận Phúc Âm của Chúa Nhật Mùa Vọng tuần này có nghĩa là mở cửa đời sống của chính mình cho một Đấng mà Gioan Tẩy Giả xác định là Đấng có quyền năng hơn ông.  Ý tưởng này đã được diễn đạt tốt đẹp bởi ĐGH Gioan Phaolô II:  “Hãy mở cửa cho Chúa Kitô…”  Chấp nhận Đức Kitô, Đấng đến với tôi bằng lời xác tín về sự cứu rỗi của Người.  Chúng ta nhớ lại những lời của thánh Augustinô đã từng nói: “Tôi lo sợ Chúa đã đi ngang qua”.  Việc đi ngang qua của Chúa như thế có thể nào xảy ra cho chúng ta tại một thời điểm của đời sống khi chúng ta đang bị phân tâm hay sống bề ngoài.
c)  Mùa Vọng – Thời gian dành cho nội tâm linh hồn:
Một gợi lên mầu nhiệm được tìm thấy trong các bài viết của Thánh Êlisabéth Ba Ngôi giúp chúng ta khám phá ra sự hối cải như là một thời gian và cơ hội để nhận chìm chúng ta trong Thiên Chúa, để bộc lộ chính chúng ta với ngọn lửa tình yêu biến đổi và thanh lọc đời sống chúng ta:  “Bây giờ chúng ta đang ở trong thời gian thiêng liêng của Mùa Vọng hơn bất kỳ lúc nào khác mà chúng ta có thể gọi là thời gian dành cho nội tâm linh hồn, các linh hồn mà luôn sống và trong mọi sự “dấu ẩn trong Chúa với Đức Kitô”, ngay tại trung tâm bản thân. Trong khi chờ đợi điều mầu nhiệm cao cả [Giáng Sinh]… chúng ta hãy cầu xin Người khiến cho chúng ta thật lòng trong tình yêu của chúng ta, đó là biến đổi chúng ta… thật là tốt đẹp nghĩ rằng đời sống của một linh mục, cũng như đời sống của một nữ tu dòng Cát Minh, là một mùa vọng để chuẩn bị cho sự nhập thể của Chúa trong tâm hồn!  Vua Đavít đã hát trong một bài Thánh Vịnh rằng “ngọn lửa sẽ dẫn lối đi trước Thiên Chúa”.  Không phải là tình yêu mà là ngọn lửa?  Đó cũng chẳng phải là sứ vụ của chúng ta là chuẩn bị đường lối của Chúa bằng sự hợp nhất của chúng ta với Đấng mà Thánh Tông Đồ gọi là “ngọn lửa lan tràn” sao?  Khi được tiếp xúc với Người, linh hồn chúng ta sẽ trở nên giống như một ngọn lửa của tình yêu lây lan tới tất cả các thành viên của thân thể Chúa Kitô đó là Giáo Hội”.  (Trích thư gửi Lm. Chevignard, trong Writings, trang 387-389).

 6.  Thánh Vịnh 71 (72):
 Với bài Thánh Vịnh này, Giáo Hội cầu nguyện trong Mùa Vọng để diễn tả sự trông đợi vị vua hòa bình, Đấng giải thoát người khó nghèo và kẻ bị áp bức.
Xét xử dân Ngài theo công lý
Tâu Thượng Đế, xin ban quyền bính Ngài cho vị Tân Vương,
trao công lý Ngài vào tay Thái Tử,
để Tân Vương xét xử dân Ngài theo công lý,
và bênh vực quyền lợi kẻ nghèo hèn.
Triều đại Người, đua nở hoa công lý
và thái bình thịnh trị tới ngày nao tuế nguyệt chẳng còn.
Người làm bá chủ từ biển này qua biển nọ,
từ Sông Cả đến tận cùng cõi đất.
Người giải thoát bần dân kêu khổ
và kẻ khốn cùng không chỗ tựa nương,
chạnh lòng thương ai bé nhỏ khó nghèo.
Mạng sống dân nghèo, Người ra tay tế độ,
giải thoát cho khỏi áp bức bạo tàn,
từng giọt máu họ, Người đều coi là quý.
Danh thơm Người sẽ trường tồn vạn kỷ,
nức tiếng gần xa dưới ánh mặt trời.
Ước gì mọi sắc tộc trần gian, nhờ Người được chúc lành,
và muôn dân thiên hạ ngợi khen Người có phúc.
7.  Lời nguyện kết
Lạy Chúa Giêsu, được dẫn bởi những lời mạnh mẽ và mãnh liệt của Gioan Tẩy Giả, người mở đường cho Chúa, chúng con mong muốn được nhận lãnh phép rửa của Chúa trong Chúa Thánh Thần và lửa.  Chúa biết chúng con có bao nhiêu nỗi lo sợ, lười biếng tâm linh và thái độ đạo đức giả đang ở trong lòng chúng con.  Chúng con biết rằng với sự sàng sẩy của Chúa, rất ít lúa sẽ được còn sót lại trong đời sống chúng con và rất nhiều rơm trấu, sẵn sàng bị ném vào lửa không hề tắt.  Từ tận đáy lòng chúng con, chúng con xin nói:  Xin Chúa hãy đến với chúng con qua sự khiêm nhu của Chúa khi nhập thể làm người, nhân loại của Chúa có đầy đủ mọi thiếu sót và tội lỗi; xin hãy ban cho chúng con được ngập chìm vào trong nước sông Giođan đã chảy ra từ vết thương nơi nương long Chúa trên thập giá và xin hãy ban cho chúng con có thể nhận biết được Chúa chính là Con Thiên Chúa, Đấng Cứu Độ thật sự của chúng con.  Trong Mùa Vọng này, xin hãy đưa chúng con vào sa mạc của hư không, của sự hối cải, của sự cô đơn để chúng con có thể cảm nghiệm được tình yêu của Suối Trường Sinh.  Nguyện xin cho lời nói của Chúa không chỉ lưu lại trong sa mạc mà nó còn vang vọng trong tâm tưởng chúng con để cho tiếng nói của chúng con, được nhận chìm, được rửa trong sự hiện hữu của Chúa, có thể trở nên tin của tình yêu thương.  Amen


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét