27/06/2015
Thứ Bảy sau Chúa Nhật
12 Quanh Năm
Bài
Ðọc I: (Năm I) St 18, 1-15
"Ðối
với Thiên Chúa có gì khó đâu. Ta trở lại thăm ông và Sara được một đứa con
trai".
Trích
sách Sáng Thế.
Trong
những ngày ấy, Chúa hiện ra cùng Abraham dưới chòm cây ở Mambrê, đang lúc ông
ngồi ở cửa lều giữa trưa nóng bức. Ông ngước mặt lên thấy ba người nam xuất hiện,
đứng gần ông. Vừa trông thấy, từ cửa lều, ông chạy ra đón các vị ấy, rồi sấp
mình lạy và thưa rằng: "Lạy Chúa, nếu con được đẹp lòng Chúa, xin đừng bỏ
đi qua. Con xin lấy ít nước để các Ðấng rửa chân, và nghỉ mát. Con xin đem ít
bánh mời các Ðấng dùng để lấy sức lại rồi sẽ đi: chính vì thế mà các Ðấng đã
ghé vào nhà con". Các Ðấng ấy nói: "Như ông đã ngỏ, xin cứ làm".
Abraham
liền vào lều và bảo Sara rằng: "Hãy mau mau trộn ba đấu bột làm bánh nướng".
Còn ông, ông chạy đến đàn bò bắt một con bê non hảo hạng, trao cho đầy tớ đem
đi nấu. Ông lấy bơ sữa và thịt bê đã chín, dọn ra trước mặt các Ðấng. Chính ông
đứng hầu các Ðấng dưới bóng cây.
Ăn
xong, các Ðấng hỏi Abraham rằng: "Sara bạn ông đâu?" Ông trả lời:
"Kìa, bạn con ở trong lều". Một Ðấng nói tiếp: "Ðộ này sang năm,
khi Ta trở lại thăm ông, thì cả hai vẫn còn mạnh khoẻ, và Sara bạn ông sẽ được
một con trai". Sara đứng sau cửa lều nghe vậy thì bật cười, vì cả hai đã
già nua tuổi tác: Sara đã qua thời kỳ sinh nở. Bà cười thầm rằng: "Tôi đã
già, ông nhà tôi đã lão, nào tôi còn tìm lạc thú nữa sao!" Chúa phán cùng
Abraham rằng: "Sao Sara lại cười mà rằng: "Nào tôi đã già mà còn sinh
nở được sao?" Ðối với Chúa, có gì khó đâu? Theo đúng kỳ hẹn, độ này sang
năm, Ta sẽ trở lại thăm ông, cả hai vẫn còn khoẻ mạnh, và Sara sẽ được một con
trai". Sara chối mà rằng: "Con không có cười", bởi vì bà khiếp sợ.
Nhưng Chúa đáp lại: "Không đúng, bà có cười".
Ðó
là lời Chúa.
Ðáp
Ca: Lc 1, 46-47. 48-49. 50 và 53. 54-55
Ðáp: Chúa đã nhớ lại
lòng từ bi của Chúa (c. 54b).
Xướng:
1) Ðức Maria đã nói: Linh hồn tôi ca ngợi Chúa, và thần trí tôi hoan hỉ vui mừng
trong Thiên Chúa, Ðấng Cứu Ðộ tôi. - Ðáp.
2)
Bởi Người đã nhìn đến phận hèn tôi tớ; thực từ đây, thiên hạ muôn đời sẽ khen rằng
tôi phước đức, vì Ðấng đã làm cho tôi những điều trọng đại, Người quyền năng và
danh Người là Thánh. - Ðáp.
3)
Ðức từ bi Người từ đời nọ tới đời kia dành cho những ai kính sợ Người. Kẻ đói
khát, Người cho đầy thiện hảo; bọn giàu sang, Người đuổi về tay không. - Ðáp.
4)
Chúa đã nhận săn sóc Israel tôi tớ Chúa, bởi nhớ lại lòng từ bi của Người. Như
Người đã hứa cùng tổ phụ chúng tôi, dành cho Abraham và miêu duệ ông tới muôn đời.
- Ðáp.
Alleluia:
1 Sm 3, 9
Alleluia,
alleluia! - Lạy Chúa, xin hãy phán, vì tôi tớ Chúa đang lắng tai nghe; Chúa có
lời ban sự sống đời đời. - Alleluia.
Phúc
Âm: Mt 8, 5-17
"Những
người từ phương đông và phương tây sẽ đến trong nước trời".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi
ấy, Chúa Giêsu vào thành Capharnaum, thì có một đại đội trưởng đến thưa Chúa rằng:
"Lạy Thầy, thằng nhỏ nhà tôi đau nằm ở nhà, nó bị tê liệt đau đớn lắm!"
Chúa Giêsu phán bảo ông rằng: "Tôi sẽ đến chữa nó". Nhưng viên đại đội
trưởng thưa Người rằng: "Lạy Thầy, tôi không đáng được Thầy vào dưới mái
nhà tôi, nhưng xin Thầy chỉ phán một lời, thì thằng nhỏ của tôi sẽ lành mạnh.
Vì chưng, cũng như tôi chỉ là người ở dưới quyền, nhưng tôi cũng có những người
lính thuộc hạ, tôi bảo người này đi thì anh đi, tôi bảo người kia đến thì anh đến,
tôi bảo gia nhân làm cái này thì nó làm!" Nghe vậy, Chúa Giêsu ngạc nhiên
và nói với những kẻ theo Người rằng: "Quả thật, Ta bảo các ngươi, Ta không
thấy một lòng tin mạnh mẽ như vậy trong Israel. Ta cũng nói cho các ngươi biết
rằng: nhiều người từ phương đông và phương tây sẽ đến dự tiệc cùng Abraham,
Isaac và Giacóp trong nước trời. Còn con cái trong nước sẽ bị vứt vào nơi tối
tăm bên ngoài, ở đó sẽ phải khóc lóc nghiến răng". Ðoạn Chúa nói với viên
sĩ quan rằng: "Ông cứ về, ông được như ông đã tin". Và ngay giờ ấy,
gia nhân ông đã được lành mạnh.
Khi
Chúa Giêsu vào nhà ông Phêrô, thấy bà mẹ vợ ông đang sốt rét liệt giường. Chúa
chạm đến tay bà và cơn sốt biến đi. Bà chỗi dậy tiếp đãi các ngài.
Ðến
chiều, họ đưa đến cho Chúa nhiều người bị quỷ ám: Chúa dùng lời đuổi quỷ, và chữa
lành tất cả các bệnh nhân, để ứng nghiệm lời tiên tri Isaia nói rằng: "Người
đã gánh lấy các bệnh tật của chúng ta, và đã mang lấy những nỗi đau thương của
chúng ta".
Ðó
là lời Chúa.
Suy
Niệm: Tuyên xưng niềm tin
Tin
Mừng hôm nay thuật lại câu truyện lòng tin của viên bách quản Rôma, một lòng
tin đã khiến Chúa Giêsu phải ngạc nhiên. Nếu Chúa Giêsu đã khen lòng tin của
người đàn bà bị bệnh loạn huyết khi bà nghĩ rằng chỉ cần đụng vào gấu áo Ngài
cũng đủ để được khỏi, thì lòng tin của viên bách quản này còn mạnh hơn nhiều:
Ông tin rằng Chúa Giêsu chỉ cần nói một lời, thì đầy tớ của ông, dù có ở xa đến
đâu cũng sẽ được lành. Trước lòng tin ấy, Chúa Giêsu đã thốt lên: "Tôi
không thấy một người Israel nào có lòng tin như thế".
Lời
tuyên xưng của viên bách quản là kết quả hiểu biết đúng đắn về bản thân và quyền
năng của Thiên Chúa nơi Chúa Giêsu. Ðể có sự hiểu biết đúng đắn cần phải có
thái độ khiêm nhường và thành thật. Vì con người là một tinh thần kết hợp với
thể xác: thể xác bị ràng buộc bởi các điều kiện không gian và thời gian, còn
tinh thần chẳng bị một ràng buộc nào; thể xác đang nằm sát đất, nhưng tinh thần
có thể vươn tới trời cao; thể xác đang ở hiện tại, nhưng tinh thần có thể lùi lại
quá khứ hoặc hướng tới tương lai rất xa.
Óc
tưởng tượng đưa con người viễn du khắp nơi, cả những vùng không tưởng. Óc tưởng
tượng vẽ ra cho con người muôn vàn hình ảnh, mà nếu không khiêm nhường trong hiểu
biết, con người sẽ bám víu mãi vào đó. Khiêm nhường đem tinh thần con người trở
về với thân xác hạn hẹp yếu đuối; khiêm nhường chỉ cho con người thấy thực tại
của thân phận làm người, đó là hoàn toàn lệ thuộc vào Thiên Chúa; tất cả những
gì con người có đều là do Thiên Chúa ban. Nhận thức được chân lý này, nên niềm
tin của viên bách quản được Chúa Giêsu khen thưởng, và Giáo Hội đã mượn lời
tuyên xưng này để hằng ngày trong Thánh Lễ, người tín hữu có thể dâng lên Chúa
tâm tình khiêm tốn, bất xứng của mình.
Ước
gì lời Chúa hôm nay là một nhắc nhở chúng ta trong công việc hằng ngày, giúp
chúng ta vững tin và nhận ra mọi ơn lành đến từ Chúa và dâng lời cảm tạ Ngài.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Bảy Tuần 12 TN1, Năm lẻ
Bài đọc: Gen 18:1-15; Mt
8:5-17.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thiên Chúa ban ơn
cho ai tin Ngài và đối xử tử tế với mọi người.
Một
trong những hiểm họa mà chúng ta đang phải đương đầu với là lối sống ích kỷ và
hưởng thụ của con người hiện đại: họ không quan tâm đến người khác, cho dù là
Thiên Chúa, cha mẹ, hay thân nhân; nhưng chỉ quan tâm đến bản thân và nhu cầu
cá nhân của họ. Chẳng cần phải dùng đến đạo lý sâu xa, chúng ta cũng biết những
người này sẽ không tiến xa trên đường đời, vì họ sẽ bị Thiên Chúa và tha nhân
đào thải.
Các
Bài Đọc hôm nay cho chúng ta những tấm gương sáng trong cách đối xử với Thiên
Chúa và tha nhân. Bài Đọc I dạy chúng ta tinh thần hiếu khách của tổ-phụ
Abraham: Tuy không biết người khách đến thăm mình là ai, Abraham nài nỉ xin quí
khách ở lại để nghỉ chân, ăn uống và dưỡng sức. Nhận ra tinh thần hiếu khách của
Abraham, khách đã loan báo tin vui là Abraham sẽ có một người con trai để nối
dõi tông đường vào cũng thời gian này năm sau. Trong Phúc Âm, một viên Đại Đội
Trưởng người Rôma khiêm nhường đến nài xin Chúa Giêsu chữa bệnh cho người đầy tớ
của ông đang nằm bại liệt ở nhà. Biết Chúa là người Do-thái và tin Chúa có quyền
năng chữa bệnh bằng lời, ông xin Thiên Chúa không cần đến nhà, mà chỉ cần phán
một lời, là đầy tớ của ông sẽ khỏi bệnh. Nhận ra đức tin và lòng thương xót của
ông, Chúa ban cho ông được toại nguyện.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/
Bài đọc I:
Lòng hiếu khách của tổ-phụ Abraham
1.1/
Ông Abraham ân cần và nồng hậu tiếp khách: Nhiều học giả Kinh Thánh dùng đoạn này để chứng
minh mầu-nhiệm Chúa Ba Ngôi. Trong câu thứ nhất, Đức Chúa được xử dụng ở ngôi
thứ nhất số ít: "1 Đức Chúa hiện ra với ông Abraham tại cụm
sồi Mamrê, khi ông đang ngồi ở cửa lều, vào lúc nóng nực nhất trong ngày."
Trong câu thứ hai, Abraham nhìn thấy ba người: "2 Ông ngước
mắt lên thì thấy có ba người đứng gần ông." Câu thứ ba lại tiếp tục dùng ở
số ít, trong khi câu thứ 4 và thứ 5 lại dùng ở số nhiều: "Vừa thấy, ông liền
từ cửa lều chạy ra đón khách, sụp xuống đất lạy và nói: "Thưa Ngài, nếu
tôi được đẹp lòng Ngài, thì xin Ngài đừng đi qua mà không ghé thăm tôi tớ Ngài.
Để tôi cho lấy chút nước, mời các ngài rửa chân rồi nằm nghỉ
dưới gốc cây. Tôi xin đi lấy ít bánh, để các ngài dùng cho chắc
dạ, trước khi tiếp tục đi, vì các ngài đã ghé thăm tôi tớ các
ngài đây!" Khách trả lời: "Xin cứ làm như ông vừa nói!"
1.2/
Khách loan tin mừng có con cho gia chủ: Nhận được lòng hiếu khách của Abraham, khách nói với
ông: "Sang năm, tôi sẽ trở lại thăm ông, và khi đó bà Sarah vợ ông sẽ có một
con trai." Đây là một tin ông bà đang mong, nhưng không thể nào xảy ra
theo lối thường, vì ông Abraham và bà Sarah đã già nua tuổi tác, và bà Sarah
không còn điều thường xảy đến cho đàn bà. Vì thế, Bà Sarah cười thầm tự bảo:
"Mình đã cằn cỗi rồi, còn hưởng được vui thú nữa sao? Ông nhà mình lại là
một ông lão!" Đức Chúa phán với ông Abraham: "Tại sao Sarah lại cười
và nói: "Có thật tôi già thế này mà còn sinh đẻ được chăng?'' Nào có điều
gì kỳ diệu vượt sức Đức Chúa? Vào độ này sang năm, Ta sẽ trở lại thăm ngươi, và
Sarah sẽ có một con trai."''
2/
Phúc Âm:
Tôi không thấy một người Israel nào có lòng tin như thế.
2.1/
Đức tin của viên Đại Đội Trưởng thành Capernaum:
(1)
Cách biểu lộ đức tin của ông:
-
Ông là người có lòng thương xót: Người ông van xin Chúa Giêsu chữa khỏi bại liệt
không phải là máu mủ ruột thịt gì của ông, nhưng chỉ là một người đầy tớ. Theo
truyền thống Rôma, người đầy tớ chỉ được coi như một món hàng để mua bán và để
xử dụng. Chúng ta không lạ gì khi Chúa Giêsu đáp trả lòng thương xót của ông,
vì Ngài là Đấng Thương Xót.
-
Ông là người rất tinh tế và khiêm nhường: Ông biết truyền thống Do-thái không
cho phép người Do-thái vào cùng một mái nhà với người Dân Ngoại; vì thế, để
tránh tai tiếng cho Chúa Giêsu, viên Đại Đội Trưởng đáp: "Thưa Ngài, tôi
chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được
khỏi bệnh." Câu trả lời này đã được Giáo Hội dùng để chuẩn bị tâm hồn các
tín hữu trước khi rước Mình Thánh Chúa.
-
Ông là người rất tin tưởng: Khi nghe Chúa Giêsu trả lời "Chính tôi sẽ đến
chữa nó;" ông không một chút nghi ngờ quyền năng của Chúa Giêsu. Hơn nữa,
với kinh nghiệm của một sĩ quan, ông còn tin Chúa Giêsu có thể chữa bệnh mà
không cần hiện diện.
(2)
Phản ứng của Chúa Giêsu: Trước cách biểu lộ đức tin của một viên sĩ quan Dân
Ngoại,
Đức
Giêsu ngạc nhiên và nói với những kẻ theo Người rằng: "Tôi bảo thật các
ông: Tôi không thấy một người Israel nào có lòng tin như thế." Sự thật đau
lòng, nhưng phải mở mắt tất cả tín hữu: những người vô đạo biểu lộ đức tin cách
sâu xa hơn những người có đạo!
-
Ngài cũng cảnh cáo những con cái trong nhà mà thiếu đức tin: "Tôi nói cho
các ông hay: từ phương Đông phương Tây, nhiều người sẽ đến dự tiệc cùng các tổ
phụ Abraham, Isaac và Jacob trong Nước Trời; nhưng con cái Nước Trời thì sẽ bị
quăng ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc nghiến
răng." Con cái trong nhà có quyền thừa hưởng gia tài của cha ông để lại;
nhưng nếu con cái bất nhân bất nghĩa, gia tài sẽ được trao cho những ai có lòng
tin yêu và biết cách xử dụng gia tài tốt hơn. Quyền thừa hưởng gia tài của
Thiên Chúa chỉ dành cho những ai tin và trung thành với Thiên Chúa.
-
Niềm tin yêu của viên Đại Đội Trưởng được đền đáp xứng đáng: Rồi Đức Giêsu nói
với viên đại đội trưởng rằng: "Ông cứ về đi! Ông tin thế nào thì được như
vậy!" Và ngay giờ đó, người đầy tớ được khỏi bệnh.
2.2/
Người đã mang lấy các tật nguyền của ta: Matthew tiếp tục tường thuật hai phép lạ nữa và
trích dẫn lời tiên-tri Isaiah trong Bài Ca Thứ Tư về Người Tôi Trung của
Yahveh: "Người đã mang lấy các tật nguyền của ta và gánh lấy các bệnh hoạn
của ta."
-
Gương sáng của bà mẹ vợ Phêrô: Chúa Giêsu chữa bệnh cho bà, vì bà là mẹ vợ của
Phêrô, môn đệ yêu mến của Ngài. Được Chúa Giêsu chữa khỏi, Bà không nại cớ mới
bệnh dậy để nghỉ ngơi dưỡng sức; nhưng vội vã chỗi dậy để phục vụ Chúa và các
môn đệ của Ngài. Đây phải là gương sáng cho chúng ta noi theo: Đã nhận được
cách nhưng không thì cũng phải cho đi cách nhưng không. Người chỉ biết đưa tay
nhận lãnh sẽ không tiến xa trong cuộc đời.
-
Chúa Giêsu chữa lành mọi người bị đau khổ tật nguyền: "Chiều đến, người ta
đem nhiều kẻ bị quỷ ám tới gặp Đức Giêsu. Người nói một lời là trừ được các thần
dữ và Người chữa lành mọi kẻ ốm đau." Điều này chứng minh: Thiên Chúa
không muốn con người phải đau khổ. Các đau khổ xảy ra là do chính con người gây
nên hay ảnh hưởng của thời tiết; tuy nhiên, Ngài để các đau khổ xảy ra cho các
mục đích tốt đẹp hơn mà chúng ta đã nhiều lần đề cập tới.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Chúng ta phải luôn đối xử tử tế với mọi người, vì "ở hiền gặp lành."
Thiên Chúa, Đấng thấu suốt mọi bí ẩn, sẽ sai các thiên sứ của Người đến phù trợ
và bảo vệ chúng ta.
-
Điều quan trọng nhất trong cuộc đời là chúng ta phải tuyệt đối tin và yêu Thiên
Chúa, bằng cách thực thi những gì Ngài dạy bảo. Cãi lời Thiên Chúa bằng cách lý
luận quanh co để biện minh cho các hành động sai trái của mình, là lý do để bị
quăng ra ngoài Nước Trời.
-
Chúng ta phải luôn nhớ: danh hiệu Kitô hữu không đủ để cứu chúng ta phải hư mất;
nhưng chúng ta phải thành tâm thi hành thánh ý của Thiên Chúa mọi ngày trong cuộc
sống.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
27/06/15 THỨ BẢY TUẦN 12 TN
Th. Sy-ri-lô, giám mục A-lê-xan-ri, tiến sĩ HT
Mt 8,5-17
Th. Sy-ri-lô, giám mục A-lê-xan-ri, tiến sĩ HT
Mt 8,5-17
Suy niệm: Ca
dao Việt Nam nhắc nhở: “Lời nói chẳng mất tiền mua,
lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”. Câu nói của viên đại đội trưởng được xem là
câu nói hay nhất của một người ngoại giáo trong Tin Mừng, vừa lòng Đức Giê-su và
được Ngài tấm tắc khen ngợi. Câu nói này diễn tả hai điều: một là sự tế nhị
tinh tế và hai là lòng tin mạnh mẽ. Tế nhị vì ông biết rằng người Do Thái vào
nhà người ngoại giáo bị ô uế theo luật, sẽ phải chịu nghi thức thanh tẩy; do
đó, ông xin Ngài đừng vào nhà ông, để tránh cho Ngài một tình trạng khó xử.
Lòng tin mạnh mẽ đến độ ông tin rằng vị Thầy Giê-su quyền năng này có khả năng
chữa bệnh từ xa, chỉ bằng một lời nói. Như vậy, chỉ cần một câu nói của ông làm
Đức Giê-su hài lòng thán phục, và cũng chỉ cần một lời nói của Ngài khiến đầy
tớ ông được lành mạnh.
Mời Bạn: “Một vết chém của con dao có thể
chữa khỏi được, nhưng một vết chém của lưỡi thì khó lòng chữa khỏi” (ngạn ngữ Tây Ban Nha). Lời nói có sức mạnh,
đem lại niềm vui, nhưng cũng có sức hủy diệt, đem lại chết chóc. Bạn hãy là
tông đồ bằng miệng lưỡi, nói những lời tế nhị, tốt đẹp, đem lại an bình, niềm
vui cho người chung quanh.
Sống Lời Chúa: Khởi
đầu một ngày sống bằng vài lời nói tích cực, vui tươi và tế nhị với người lân
cận.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã khen ngợi viên đại đội trưởng vì lời nói
tế nhị và mạnh mẽ niềm tin của ông. Xin cho chúng con cũng làm Chúa vừa lòng
qua việc tránh những lời chua cay, gắt gỏng, nhưng luôn nói lên những lời vui
tươi, tế nhị với anh chị em con.
Từ phương đông phương Tây
Đức Giêsu không chỉ rao giảng Nước Trời bằng lời.
Ngài còn chứng minh Nước Trời đã đến bằng bao việc tốt lành, kỳ diệu. Hôm nay,
Giáo Hội vẫn cần những người rao giảng như Giêsu.
Suy niệm:
Đức Giêsu mới chữa cho một
người phong bằng một tiếp xúc gần,
nay Ngài lại chữa lành cho
một người bị đau liệt ở xa.
Người được khỏi chính là đầy
tớ thân tín của viên đại đội trưởng.
Con người sống gắn bó với
nhau bằng những mối dây.
Viên đại đội trưởng là chủ,
nhưng ông cảm được nỗi đau của anh đầy tớ:
“Đầy tớ của tôi bị liệt nằm
ở nhà, đau đớn kinh khủng” (c. 6).
Người đầy tớ được khỏi là
nhờ tình thương của chủ đối với anh,
chính ông đã đi gặp Đức
Giêsu và xin Ngài chữa cho anh đầy tớ (c. 5).
Và chính lòng tin của ông
đối với Đức Giêsu đã khiến anh được khỏi (c. 10).
Những điều tốt lành của
Thiên Chúa vẫn đến với ta qua người khác.
Khi Đức Giêsu nghe lời kêu
xin, thì Ngài sẵn sàng lên đường ngay (c. 7),
dù biết rằng nhà của viên
đại đội trưởng là nhà dân ngoại, bị coi là ô uế.
Có thể vì sợ Ngài bị ô uế mà
ông ta đã can ngăn bằng câu nói nổi tiếng:
“Tôi chẳng đáng Ngài vào nhà
tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời,
đầy tớ tôi sẽ được khỏi
bệnh” (c. 8).
Ông ý thức về sự bất xứng của
mình, của căn nhà mình ở.
Và ông xác tín vào sức mạnh
của việc “Ngài chỉ nói một lời.”
Viên đại đội trưởng nhận
mình là người có quyền.
Uy quyền của ông nằm trong
lời ông ra lệnh cho cấp dưới (c. 9).
Ông tin lời của Đức Giêsu
cũng có uy quyền như vậy.
Chỉ một lời ra lệnh của Ngài
cũng đủ đẩy lui bệnh tật và thần dữ.
Đức Giêsu ngây ngất trước
lòng tin của viên sĩ quan dân ngoại,
một lòng tin vừa mạnh mẽ,
vừa khiêm tốn.
Một lòng tin như thế, Ngài
chưa từng gặp nơi dân Ítraen (c. 10).
Đức Giêsu nghĩ đến ngày cánh
chung, quanh bàn tiệc Nước Trời,
có bao người đến từ muôn
phương, những kẻ không phải là người Do thái.
Họ làm nên một cộng đoàn mới
gồm những kẻ tin vào Ngài.
Họ vui sướng được ngồi bên
các tổ phụ và những người Ítraen chân chính.
Đức Giêsu cho thấy dòng lịch
sử đang đi vào ngã rẽ quan trọng.
Ơn cứu độ phổ quát do Ngài
đem lại được mở ra cho mọi người.
Chỉ ai cố tình chối từ Tin
Mừng Nước Trời mới bị loại (c. 12).
Đức Giêsu không chỉ rao
giảng Nước Trời bằng lời.
Ngài còn chứng minh Nước
Trời đã đến bằng bao việc tốt lành, kỳ diệu.
Lời Ngài giảng cũng là lời
chữa cho người phong, cho tên đầy tớ.
“Ngài nói một lời là trừ
được các thần dữ” (c. 16).
Lời uy quyền khi giảng cũng
là lời uy quyền khi chữa bệnh.
Nhưng Đức Giêsu cũng đụng
chạm đến nỗi đau của con người.
Ngài đụng đến người phong,
và đụng đến bàn tay mẹ vợ ông Phêrô (c. 15).
Hôm nay, Giáo Hội vẫn cần
những người rao giảng như Giêsu.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa,
xin chiếu tỏa trên con ánh
sáng của Chúa
và dạy con bước đi
ngay trong đêm tối cũng như
giữa ban ngày.
Xin truyền cho con sức mạnh
của Người.
Ước gì những cánh tay rã rời vì thất bại của con
tìm lại được sức trẻ
để gieo trồng hàng ngàn cây
xanh
cho một thế giới mới
Ước gì mồ hôi con
pha lẫn mồ hôi của Chúa
trong Vườn Cây Dầu.
Ước gì máu con
hòa lẫn với Máu Chúa trên
Núi Sọ
để tưới gội cho mảnh đất đã
bị khô cằn
vì bất công và ích kỷ.
Chúc tụng Chúa là Cha,
đã dẫn
con đi đến cùng,
đến tận
Emmaus, nơi Chúa hiển dung
với
tràn trề bình an và niềm vui.
ĐHY Roger Etchegaray
Lm Antôn Nguyễn Cao
Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
27
THÁNG SÁU
Trong
Sự Chăm Sóc Ân Cần Của Cha
Ngay
từ thuở ban đầu, sự quan phòng của Thiên Chúa được xem như một chân lý nền tảng
của đức tin. Huấn quyền của Giáo Hội luôn luôn khẳng định điều ấy, tuy rằng mãi
đến Công Đồng Vatican I chân lý này mới được tuyên bố chính thức về mặt tín lý.
Công Đồng nói về sự quan phòng của Thiên Chúa nơi tạo vật: “Mọi sự mà Thiên
Chúa đã sáng tạo, Ngài gìn giữ và dẫn dắt bằng sự quan phòng của Ngài – sự quan
phòng ấy bao trùm từ chân trời này tới chân trời kia và cai quản tất cả một
cách tốt đẹp” (Kn 8,1), “Tất cả đều trần trụi và phơi bày trước mắt Ngài (Dt
4,13), kể cả những gì sẽ xảy ra do sáng kiến tự do của các thụ tạo” (DS 3003).
Bản
văn của Vatican I nhằm đáp ứng cho những nhu cầu cụ thể của các tín hữu Công
Giáo sống trong thế kỷ 19. Trước hết, Công Đồng muốn xác nhận giáo huấn vốn sẵn
có của Giáo Hội về sự quan phòng, một giáo huấn bất biến có liên kết chặt chẽ với
toàn bộ sứ điệp Thánh Kinh. Chúng ta nhận ra điều này trong những bản văn Cựu Ước
và Tân Ước đã được trích dẫn trong bản văn của Công Đồng.
Qua
việc xác nhận giáo thuyết này, Công Đồng chống lại những sai lạc của thuyết duy
vật và thuyết tự nhiên thần giáo (deism) của thế kỷ 19. Thuyết duy vật phủ nhận
sự hiện hữu của Thiên Chúa. Thuyết tự nhiên thần giáo tuy nhìn nhận sự hiện hữu
của Thiên Chúa và sự sáng tạo thế giới song lại chủ trương rằng Thiên Chúa
không hoạt động trong thế giới mà Ngài đã sáng tạo. Vì thế, có thể nói rằng
thuyết này (deism) trực tiếp chống lại chân lý về sự quan phòng của Thiên Chúa.
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch
từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY
27-6
Thánh
Cyrillô Alexandria, tiến sĩ Hội Thánh
St
18, 1-15; Mt 8, 5-17
LỜI
SUY NIỆM: “Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin
Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh.”
Chúa
Giêsu rất yêu thương những con người, khi họ nhận ra mình là bất xứng khi đứng
trước Người, như Thánh Phêrô, sau một mẽ cá bất ngờ ông đã sấp mặt dưới chân
Người và thưa: “Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi.” (Lc 5,8).
Cũng như người Đại Đội Trưởng này khi đến khẩn cầu cùng Chúa Giêsu: “Thưa Ngài,
tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ phán một lời là đầy tớ tôi
được khỏi bệnh.” Chúa đã thấy sự hiểu biết và sự khiêm tốn nơi ông ta, và Người
cũng thấy rõ tình thương người của ông với người đầy tớ. Chúa đã thực hiện tình
thương và quyền năng của Người để cứu chữa cho người dầy tớ ông ta được lành mạnh.
Lạy
Chúa Giêsu, trong mọi Thánh Lễ, trước mỗi lần rước Chúa vào lòng, chúng con đều
cất tiếng cầu xin: “Con chẳng đáng rước Chúa vào lòng, nhưng xin Chúa phán một
lời thì linh hồn con liền sạch trong”. Xin cho mọi thành viên trong gia đình
chúng con khi đọc lời này với hết tâm tình thống hối thật sự; để rước Chúa vào
lòng mình cho nên.
Mạnh
Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày
27-06: Thánh CYRILLÔ ALEXANDRINÔ
Giám
Mục, Tiến Sĩ Hội Thánh (+444)
Năm
412 thánh Cyrillô kế vị cậu Ngài là Theophilô làm giám mục Alexandria. Khi ấy
Ngài đã vào khoảng trung tuần. Người ta không biết gì về cuộc sống Ngài trước
đó, trừ trường hợp, Ngài có mặt trong vụ kết án thánh Gioan Kim Khẩu năm 408.
Hiển nhiên là Ngài đã có thời sống như một ẩn sĩ trong sa mạc và đã được giáo dục
kỹ lưỡng về văn chương Hy Lạp.
Vào
thế kỷ V, các giáo phụ Alexandria đã trở thành những giám mục giàu có và uy quyền
nhất trong đế quốc. Trở thành Kitô, người Ai cập vẫn còn mang những gì còn lại
trong tâm tình dân tộc của mình. Các giám mục tự mô tả như là những Đấng kế vị
thánh Marcô, nhưng cũng kế nhiệm các thượng tế Amen Ra và có phong cách nào đó
của Pharao.
Suốt
15 năm đầu làm giám mục, thánh Cyrillo đã đập tan thế hệ cầm quyền và những nhà
đổi tiền Do thái ở Alexandria. Việc thực thi đức ái của Ngài đối với người
nghèo khó, bệnh hoạn cũng như lòng thương cảm sâu xa của Ngài với mọi tội nhân
hối cải, luôn kèm theo một chút cứng rắn. Chắc chắn là các kẻ thù của Ngài cũng
là kẻ thù của Thiên Chúa. Nhiệt tâm với các linh hồn và say mê bảo vệ đức tin
Kitô giáo, Ngài sẵn sàng dùng đến mọi phương tiện trong tay như là của cải, tài
khích lệ quần chúng và lực lượng các thầy dòng.
Điều
này giúp chúng ta hiểu được tại sao cuộc tranh luận về Kitô học mà Ngài giữ một
vai trò lớn lao đã có màu sắc pha trộn chính trị lâu dài như vậy.
Năm
438, thày dòng Nestôriô trở thành thượng phụ Constantinople. Dường như ông ta
đã làm giám mục tại triều đình có tham vọng mãnh liệt, tin vào hiệu quả lớn mạnh
do đời sống cầu nguyện của mình và có ý tiêu diệt mọi lạc thuyết. Đàng khác,
không chắc rằng ông đã muốn trở thành lạc giáo. Vào đầu thế kỷ V, các thần học
gia đền nhận rằng: đức Kitô vừa là Thiên Chúa vừa là con người. Dầu vậy chưa có
định tín về mối tương quan giữa Thiên tính và nhân tính của Người như thế nào.
Thánh Cyrillo chủ trương rằng: cả hai bản tính kết hợp mật thiết với nhau, đến
độ Mẹ Chúa Kitô cũng được gọi là Mẹ Thiên Chúa. Nestôriô thì phân biệt rằng Mẹ
Con Trẻ Giêsu chỉ được gọi là Mẹ Chúa Kitô mà thôi. Mỗi bên đều tố cáo bên kia
là lạc giáo.
Thánh
Cyrillo liên kết với các tu sĩ Đông phương Ngài còn được Đức giáo hoàng nâng đỡ
và cử làm Vị đại diện ở Đông phương. Với mệnh lệnh này, năm 430 Ngài kết án
Nestôriô là lạc giáo tại một hội nghị ở Alexandria. Mùa hè năm 431, Ngài triệu
tập và chủ tọa cộng đồng chung ở Ephesô. Nestôriô không những bị kết án mà còn
bị truất phế nữa. Đức trinh Nữ được tuyên xưng là Mẹ Thiên Chúa.
Công
đồng Ephêsô được Đức giáo hoàng chuẩn nhận. Nhưng hoàng đế lại không công nhận
vì thánh Cyrillo đã không đợi 43 giám mục có thiện cảm với Nestôriô tới họp.
Thánh Cyrillo bị bắt ở Tiểu Á và bị giam tù trong hai tháng. Thánh phụ Antiôkia
và các người dưới quyền cắt đứt hiệp thông với Ngài. Thánh nhân trốn về Ai cập
và năm 433 kết hợp lại được với Antiôkia. Từ đó Ngài lại thúc đẩy hoàng đế chấp
nhận các sắc lệnh của công đồng Ephêsô. Hoàng đế vẫn nghi ngờ Ngài cho đến khi
Ngài qua đời vào năm 444. Thánh Cyrillo vẫn còn dấn thân vào cuộc tranh luận
Kitô học này cho đến chết.
Không
có nhà thần học Hy Lạp nào lớn hơn thánh Cyrillo. Ngài có khả năng tổng hợp và
nhận định có thể so sánh được với thánh Augustinô. Không có thánh nhân nào bị
phê bình tàn khốc như thánh nhân, nhưng ít có thánh nhân nào đã hăng hái như
Ngài. Cả những người ghen ghét cũng không thề chất vấn về sự cao cả của Ngài. Bên
dưới sự hăng hái của Ngài là cả một tình yêu mạnh mẽ đối với đức Kitô với niềm
tin mãnh liệt vào lòng thương xót của Người. Đức giáo hoàng Celestinô xưng tụng
Ngài là đấng bảo vệ Giáo hội và Đức tin".
(daminhvn.net)
27
Tháng Sáu
Con Chim Trong Bàn
Tay
Người
Ba Tư có kể câu chuyện ngụ ngôn như sau:
Ngày
xưa, tại quảng trường của một thành phố nọ, có một nhà hiền triết xuất hiện và
tuyên bố giải đáp được tất cả mọi thắc mắc của bất cứ ai đến vấn kế.
Một
hôm, giữa đám người đang say mê lắng nghe nhà hiền triết, có một mục tử từ trên
núi cao đến. Nghe tiếng đồn về sự thông thái và khôn ngoan của nhà hiền triết,
anh muốn chứng kiến tận mắt, nghe tận tai và nhất là để hạ nhục nhà hiền triết
giữa đám đông.
Anh
tiến đến gần nhà hiền triết, trong tay bóp chặt một con chim nhỏ. anh đặt câu hỏi
như sau: 'Thưa ngài, trong tay tôi có cầm một con chim. Ngài là bậc thông thái
biết được mọi sự. Xin ngài nói cho tôi biết con chim tôi đang cầm trong tay sống
hay chết?".
Nhà
hiền triết biết đây là một cái bẫy mà người mục tử tinh ranh đang giăng ra. Nếu
ông bảo rằng con chim đang còn sống, thì tức khắc người mục tử sẽ bóp cho nó chết
trước khi mở bàn tay ra. Còn nếu ông bảo rằng con chim đã chết thì lập tức con
người khôn manh ấy sẽ mở bàn tay ra và con chim sẽ bay đi.
Sau
một hồi thinh lặng, trước sự chờ đợi hồi hộp của đám đông, nhà hiền triết mới
trả lời như sau: "Con chim mà ngươi đang cầm trong tay ấy sống hay chết là
tùy ở ngươi. Nếu ngươi muốn cho nó sống thì nó sống, nếu ngươi muốn cho nó chết
thì nó chết".
Ai
trong chúng ta cũng khao khát hạnh phúc. Ai trong chúng ta cũng mong ước được
cuộc sống an bình, vui tươi. Nhưng lắm khi chúng ta chạy theo chiếc bóng mờ ảo
của hạnh phúc hơn là hưởng nếm chính hạnh phúc đang cầm trong tầm tay của chúng
ta. Hạnh phúc đích thực chính là con chim mà mỗi người chúng ta đang có ở trong
lòng tay. Con chim ấy sống hay chết là tùy ở mỗi người chúng ta. Chúng ta được
hạnh phúc, chúng ta được an bình hay không là do chính chúng ta.
Hạnh
phúc đích thực của chúng ta, niềm vui đích thực của chúng ta chính là Thiên
Chúa. Nếu chúng ta để cho Thiên Chúa chiếm ngự, nếu chúng ta để cho Thiên Chúa
lấp đầy, thì cho dẫu ngoại cảnh có làbầu trời đen tối đi nữa, chúng ta vẫn cảm
thấy an bình, hạnh phúc.
Ý
thức được sự hiện diện của Chúa trong tâm hồn, để cho Chúa chiếm trọn tâm tư, lấy
Chúa làm tất cả trong cuộc sống, chúng ta sẽ có được niềm vui đích thực.
(Lẽ
Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét