25/06/2016
Thứ Bảy tuần 12 thường niên
Bài Ðọc
I: (Năm II) Ac 2, 2. 10-14. 18-19
"Trên
tường thành thiếu nữ Sion, lòng họ kêu vang lên Thiên Chúa".
Trích
sách Ai Ca.
Chúa
phá tan các báu vật nhà Giacóp chẳng nương tay: trong cơn thịnh nộ, Chúa phá huỷ
thành luỹ thiếu nữ Giuđa. Người quật xuống đất và làm sỉ nhục cả vương quốc, cả
quan chức cao sang.
Các kỳ
lão của thiếu nữ Sion ngồi dưới đất thinh lặng, mình mang áo nhặm và rắc tro
trên đầu. Còn các trinh nữ Giêrusalem gục đầu xuống đất. Mắt tôi hao mòn vì quá
khóc than, lòng tôi bàng hoàng thổn thức, gan tôi đổ tràn trên đất, vì các tai
hoạ của thiếu nữ dân tôi: các trẻ thơ, hài nhi măng sữa, xỉu la liệt giữa phố
phường. Chúng xin mẹ: "Bánh mì rượu tốt ở đâu?" Chúng ngã xỉu ngoài
đường phố như bị gươm đao. Chúng tắt thở ngay nơi lòng mẹ.
Hỡi
thiếu nữ Giêrusalem, ta sánh ngươi cùng ai, ta ví ngươi như kẻ nào? Hỡi trinh nữ
Sion, ta sánh ngươi cùng ai để an ủi? Vì nỗi khổ ngươi man mác tựa biển khơi,
nào ai chữa nổi ngươi? Các tiên tri của ngươi nói bậy nói sai, chẳng vạch cho
ngươi một vài gian ác, cùng chẳng giục ngươi khóc lóc ăn năn, mà chỉ tiên kiến
những điều giả dối, khiến ngươi bị trục xuất và lưu đày.
Trên
tường thành thiếu nữ Sion, lòng họ kêu vang lên Chúa. Hãy chan hoà suối lệ đêm
ngày, đừng để mắt ngươi yên nghỉ. Hãy chỗi dậy, hãy ca ngợi mỗi đầu canh đêm,
hãy giốc đổ lòng ra như nước trước Nhan Chúa, hãy giơ tay cầu khẩn Chúa cho lũ
trẻ thơ, chúng ngã xỉu vì đói ở góc đường xó chợ.
Ðó là
lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 73, 1-2. 3-5a. 5b-7. 20-21
Ðáp: Ðời sống con người cơ khổ, xin
Chúa đừng nỡ quên hoài (c. 19b).
Xướng:
1) Lạy Chúa, tại sao Chúa ruồng bỏ chúng con hoài? Tại sao Chúa nung nấu lửa hận
với đoàn chiên Chúa? Xin nhớ lại cộng đồng Chúa thiết lập tự thuở xa xưa, xin
nhớ bộ lạc Chúa đã chuộc để làm phần tư hữu, xin nhớ lại núi Sion, nơi Chúa đã
đặt ngai toà! - Ðáp.
2)
Xin Chúa dời gót tới nơi hoang tàn vĩnh viễn: tên thù đã tàn phá hết trong
thánh điện của Ngài. Trong hội đường của Chúa, quân nghịch đã rống lên, chúng
đã đặt cờ hiệu của chúng trên đài chiến thắng. - Ðáp.
3)
Chúng giống như kẻ trong rừng rậm vung lưỡi rìu! Chúng cũng dùng rìu búa bổ vào
cửa hội đường như thế, chúng đã châm lửa đốt thánh điện của Ngài, chúng chà đạp
cung lâu danh Ngài tận đất! - Ðáp.
4)
Xin Chúa nhìn lại lời minh ước, vì nơi hang hốc và đồng ruộng đầy dẫy bạo hành.
Xin đừng để người khiêm cung trở về tủi hổ, xin cho người cơ hàn nghèo khổ được
ngợi khen danh Chúa. - Ðáp.
Alleluia:
1 Sm 3, 9
Alleluia,
alleluia! - Lạy Chúa, xin hãy phán, vì tôi tớ Chúa đang lắng tai nghe; Chúa có
lời ban sự sống đời đời. - Alleluia.
Phúc
Âm: Mt 8, 5-17
"Những
người từ phương đông và phương tây sẽ đến trong nước trời".
Tin Mừng
Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy,
Chúa Giêsu vào thành Capharnaum, thì có một đại đội trưởng đến thưa Chúa rằng:
"Lạy Thầy, thằng nhỏ nhà tôi đau nằm ở nhà, nó bị tê liệt đau đớn lắm!"
Chúa Giêsu phán bảo ông rằng: "Tôi sẽ đến chữa nó". Nhưng viên đại đội
trưởng thưa Người rằng: "Lạy Thầy, tôi không đáng được Thầy vào dưới mái
nhà tôi, nhưng xin Thầy chỉ phán một lời, thì thằng nhỏ của tôi sẽ lành mạnh.
Vì chưng, cũng như tôi chỉ là người ở dưới quyền, nhưng tôi cũng có những người
lính thuộc hạ, tôi bảo người này đi thì anh đi, tôi bảo người kia đến thì anh đến,
tôi bảo gia nhân làm cái này thì nó làm!" Nghe vậy, Chúa Giêsu ngạc nhiên
và nói với những kẻ theo Người rằng: "Quả thật, Ta bảo các ngươi, Ta không
thấy một lòng tin mạnh mẽ như vậy trong Israel. Ta cũng nói cho các ngươi biết
rằng: nhiều người từ phương đông và phương tây sẽ đến dự tiệc cùng Abraham,
Isaac và Giacóp trong nước trời. Còn con cái trong nước sẽ bị vứt vào nơi tối
tăm bên ngoài, ở đó sẽ phải khóc lóc nghiến răng". Ðoạn Chúa nói với viên
sĩ quan rằng: "Ông cứ về, ông được như ông đã tin". Và ngay giờ ấy,
gia nhân ông đã được lành mạnh.
Khi
Chúa Giêsu vào nhà ông Phêrô, thấy bà mẹ vợ ông đang sốt rét liệt giường. Chúa
chạm đến tay bà và cơn sốt biến đi. Bà chỗi dậy tiếp đãi các ngài.
Ðến
chiều, họ đưa đến cho Chúa nhiều người bị quỷ ám: Chúa dùng lời đuổi quỷ, và chữa
lành tất cả các bệnh nhân, để ứng nghiệm lời tiên tri Isaia nói rằng: "Người
đã gánh lấy các bệnh tật của chúng ta, và đã mang lấy những nỗi đau thương của
chúng ta".
Ðó là
lời Chúa.
Suy Niệm: Tuyên xưng niềm tin
Tin Mừng
hôm nay thuật lại câu truyện lòng tin của viên bách quản Rôma, một lòng tin đã
khiến Chúa Giêsu phải ngạc nhiên. Nếu Chúa Giêsu đã khen lòng tin của người đàn
bà bị bệnh loạn huyết khi bà nghĩ rằng chỉ cần đụng vào gấu áo Ngài cũng đủ để
được khỏi, thì lòng tin của viên bách quản này còn mạnh hơn nhiều: Ông tin rằng
Chúa Giêsu chỉ cần nói một lời, thì đầy tớ của ông, dù có ở xa đến đâu cũng sẽ
được lành. Trước lòng tin ấy, Chúa Giêsu đã thốt lên: "Tôi không thấy một
người Israel nào có lòng tin như thế".
Lời
tuyên xưng của viên bách quản là kết quả hiểu biết đúng đắn về bản thân và quyền
năng của Thiên Chúa nơi Chúa Giêsu. Ðể có sự hiểu biết đúng đắn cần phải có
thái độ khiêm nhường và thành thật. Vì con người là một tinh thần kết hợp với
thể xác: thể xác bị ràng buộc bởi các điều kiện không gian và thời gian, còn
tinh thần chẳng bị một ràng buộc nào; thể xác đang nằm sát đất, nhưng tinh thần
có thể vươn tới trời cao; thể xác đang ở hiện tại, nhưng tinh thần có thể lùi lại
quá khứ hoặc hướng tới tương lai rất xa.
Óc tưởng
tượng đưa con người viễn du khắp nơi, cả những vùng không tưởng. Óc tưởng tượng
vẽ ra cho con người muôn vàn hình ảnh, mà nếu không khiêm nhường trong hiểu biết,
con người sẽ bám víu mãi vào đó. Khiêm nhường đem tinh thần con người trở về với
thân xác hạn hẹp yếu đuối; khiêm nhường chỉ cho con người thấy thực tại của
thân phận làm người, đó là hoàn toàn lệ thuộc vào Thiên Chúa; tất cả những gì
con người có đều là do Thiên Chúa ban. Nhận thức được chân lý này, nên niềm tin
của viên bách quản được Chúa Giêsu khen thưởng, và Giáo Hội đã mượn lời tuyên
xưng này để hằng ngày trong Thánh Lễ, người tín hữu có thể dâng lên Chúa tâm
tình khiêm tốn, bất xứng của mình.
Ước
gì lời Chúa hôm nay là một nhắc nhở chúng ta trong công việc hằng ngày, giúp
chúng ta vững tin và nhận ra mọi ơn lành đến từ Chúa và dâng lời cảm tạ Ngài.
Veritas Asia
LỜI CHÚA MỖI NGÀY
Thứ
Bảy Tuần 12 TN2
Bài
đọc: Lam 2:2, 10-14,
18-19; Mt 8:5-17.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Hãy luôn biết tin tưởng và trông cậy nơi
Thiên Chúa.
Đau
khổ, đói khát và chết chóc xảy ra phần lớn là do tội bất trung của con người. Họ
không chịu vâng lời và làm theo những điều Chúa truyền dạy. Khi phải sống trong
đau khổ, con người có thể có hai thái độ: hoặc nhận ra tội lỗi đã xúc phạm đến
Thiên Chúa và ăn năn trở lại, hoặc ngã lòng trông cậy, chửi trời và trách người.
Các
bài đọc hôm nay cung cấp cho con người niềm hy vọng và tin tưởng nơi Thiên
Chúa. Trong bài đọc I, tác giả Sách Ai Ca, sau khi khóc than về những u sầu đau
thương mà con cái Israel phải lãnh nhận, ông nhận ra đó là hậu quả của việc bất
trung với Thiên Chúa. Ông khuyên họ phải biết than khóc tội lỗi của mình ngày
đêm và tin tưởng trông cậy nơi tình thương Thiên Chúa sẽ giải thoát họ. Trong
Phúc Âm, Chúa Giêsu thương xót và chữa lành mọi người chạy đến với Ngài, ngay cả
người đầy tớ của viên Đại Đội Trưởng Dân Ngoại.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài
đọc I: Bài thương ca về biến
cố mất nước Judah năm 587 BC
1.1/ Đừng
tin vào quyền thế của vua chúa hay sức mạnh quân sự.
Tác
giả của bài thương ca muốn nói rõ cho mọi người biết: Đức Chúa là nguyên nhân
chính, vua Babylon chỉ là nguyên nhân phụ trong biến cố mất nước của Judah:
Chính Đức Chúa huỷ diệt chẳng chút xót thương mọi nơi cư ngụ của Jacob; chính
Người triệt hạ đồn luỹ của thiếu nữ Judah; chính Người xô xuống đất và làm nhục
vương quốc và thủ lãnh của nàng.
Tội của
vua chúa và những nhà lãnh đạo ảnh hưởng đến nỗi nhục của toàn dân. Họ phải ăn
năn vì các tội của họ: “Hàng kỳ mục của thiếu nữ Sion ngồi thinh lặng ngay trên
thềm đất,
đầu rắc đầy tro bụi, mình mặc áo vải thô.” Chính tội của họ làm cho các con gái của họ bị hãm hiếp bởi Dân Ngoại, cho trẻ thơ dân họ phải vất vưởng kiếm ăn, phải hỏi mẹ chúng lương thực "Bánh con đâu?" vì quá đói, rồi chúng ngã gục trên các quảng trường của thành phố. Như những người bị đâm, chúng trút linh hồn ngay trên tay mẹ.
đầu rắc đầy tro bụi, mình mặc áo vải thô.” Chính tội của họ làm cho các con gái của họ bị hãm hiếp bởi Dân Ngoại, cho trẻ thơ dân họ phải vất vưởng kiếm ăn, phải hỏi mẹ chúng lương thực "Bánh con đâu?" vì quá đói, rồi chúng ngã gục trên các quảng trường của thành phố. Như những người bị đâm, chúng trút linh hồn ngay trên tay mẹ.
Jacob,
Judah, Sion, Jerusalem là những tên khác nhau để chỉ một thực tại: vương quốc
Judah. Tác giả cũng đổ tội cho vua chúa và các nhà lãnh đạo đã nghe lời các
ngôn sứ giả: “Ngôn sứ của ngươi tỏ cho ngươi thấy toàn điều hư ảo, toàn chuyện
khói mây, còn lỗi lầm ngươi, chúng không vạch rõ để đảo ngược vận số của ngươi.
Điều chúng thấy là điều huyền hoặc, chỉ đưa ngươi vào ảo tưởng mà thôi.”
1.2/ Chỉ
có Đức Chúa mới có thể giải thoát Israel.
Trong
cảnh khổ nơi lưu đày, con cái Israel phải biết than khóc ngày đêm tội lỗi của
mình: “Tự đáy lòng, hãy kêu lên Chúa, hỡi tường thành của thiếu nữ Sion! Cứ để
mặc suối lệ ngươi tuôn chảy, ngày đêm chẳng khi ngừng. Chớ khi nào ngơi nghỉ,
cũng đừng để dòng lệ khô đi.” Vì chỉ với tấm lòng ăn năn thành thật và kêu cầu
lên Đức Chúa, họ mới có thể hy vọng Ngài giải thoát họ khỏi cảnh lưu đày nơi đất
khách quê người, con cháu họ mới thoát khỏi cảnh đói khát hiện giờ. Tác giả
khuyến khích dân chúng: “Đứng dậy đi, la lên trong đêm tối, khi năm canh chỉ mới
bắt đầu! Trước nhan Chúa, hãy trút niềm tâm sự, giơ tay hướng về Người mà cầu
cho sinh mạng của đoàn con đang lịm dần vì đói đầu đường, góc phố, khắp nơi
nơi.”
2/
Phúc Âm: Tôi không thấy một
người Israel nào có lòng tin như thế.
2.1/ Đức
tin của viên Đại Đội Trưởng thành Capernaum
(1)
Cách biểu lộ đức tin của ông cho thấy:
- Ông
là người có lòng thương xót: Người ông van xin Chúa Giêsu chữa khỏi bại liệt
không phải là máu mủ ruột thịt gì của ông, nhưng chỉ là một người đầy tớ. Theo
truyền thống Rôma, người đầy tớ chỉ được coi như một món hàng để mua bán và để
xử dụng. Chúng ta không lạ gì khi Chúa Giêsu đáp trả lòng thương xót của ông,
vì Ngài là Đấng Thương Xót.
- Ông
là người rất tinh tế và khiêm nhường: Ông biết truyền thống Do-thái không cho
phép người Do-thái vào cùng một mái nhà với người Dân Ngoại; vì thế, để tránh
tai tiếng cho Chúa Giêsu, viên Đại Đội Trưởng đáp: "Thưa Ngài, tôi chẳng
đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh."
Câu trả lời này đã được Giáo Hội dùng để chuẩn bị tâm hồn các tín hữu trước khi
rước Mình Thánh Chúa.
- Ông
là người rất tin tưởng: Khi nghe Chúa Giêsu trả lời "Chính tôi sẽ đến chữa
nó;" ông không một chút nghi ngờ quyền năng của Chúa Giêsu. Hơn nữa, với
kinh nghiệm của một sĩ quan, ông còn tin Chúa Giêsu có thể chữa bệnh mà không cần
hiện diện.
(2)
Phản ứng của Chúa Giêsu: Trước cách biểu lộ đức tin của một viên sĩ quan Dân
Ngoại,
Đức
Giêsu ngạc nhiên và nói với những kẻ theo Người rằng: "Tôi bảo thật các
ông: Tôi không thấy một người Israel nào có lòng tin như thế." Sự thật đau
lòng, nhưng phải mở mắt tất cả tín hữu: những người vô đạo nhiều khi biểu lộ đức
tin cách sâu xa hơn những người có đạo!
-
Ngài cũng cảnh cáo những con cái trong nhà mà thiếu đức tin: "Tôi nói cho
các ông hay: từ phương Đông phương Tây, nhiều người sẽ đến dự tiệc cùng các tổ
phụ Abraham, Isaac và Jacob trong Nước Trời; nhưng con cái Nước Trời thì sẽ bị
quăng ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc nghiến
răng." Con cái trong nhà có quyền thừa hưởng gia tài của cha ông để lại;
nhưng nếu con cái bất nhân bất nghĩa, gia tài sẽ được trao cho những ai có lòng
tin yêu và biết cách xử dụng gia tài tốt hơn. Quyền thừa hưởng gia tài của
Thiên Chúa chỉ dành cho những ai tin và trung thành với Thiên Chúa.
- Niềm
tin yêu của viên Đại Đội Trưởng được đền đáp xứng đáng: Rồi Đức Giêsu nói với
viên đại đội trưởng rằng: "Ông cứ về đi! Ông tin thế nào thì được như vậy!"
Và ngay giờ đó, người đầy tớ được khỏi bệnh.
2.2/ Người
đã mang lấy các tật nguyền của ta: Matthew tiếp tục tường thuật hai phép lạ nữa và trích dẫn lời
tiên-tri Isaiah trong Bài Ca Thứ Tư về Người Tôi Trung của Yahveh: "Người
đã mang lấy các tật nguyền của ta và gánh lấy các bệnh hoạn của ta."
-
Gương sáng của bà mẹ vợ Phêrô: Chúa Giêsu chữa bệnh cho bà, vì bà là mẹ vợ của
Phêrô, môn đệ yêu mến của Ngài. Được Chúa Giêsu chữa khỏi, Bà không nại cớ mới
bệnh dậy để nghỉ ngơi dưỡng sức; nhưng vội vã chỗi dậy để phục vụ Chúa và các
môn đệ của Ngài. Đây phải là gương sáng cho chúng ta noi theo: Đã nhận được
cách nhưng không thì cũng phải cho đi cách nhưng không. Người chỉ biết đưa tay
nhận lãnh sẽ không tiến xa trong cuộc đời.
-
Chúa Giêsu chữa lành mọi người bị đau khổ tật nguyền: "Chiều đến, người ta
đem nhiều kẻ bị quỷ ám tới gặp Đức Giêsu. Người nói một lời là trừ được các thần
dữ và Người chữa lành mọi kẻ ốm đau." Điều này chứng minh: Thiên Chúa
không muốn con người phải đau khổ. Các đau khổ xảy ra là do chính con người gây
nên hay ảnh hưởng của thời tiết; tuy nhiên, Ngài để các đau khổ xảy ra cho các
mục đích tốt đẹp hơn mà chúng ta đã nhiều lần đề cập tới.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Khi
phải đương đầu với đau khổ, chúng ta đừng ngã lòng trông cậy; nhưng hãy biết
xét mình để nhận ra những tội lỗi chúng ta đã xúc phạm đến Thiên Chúa.
-
Thiên Chúa sẽ không bỏ rơi những ai biết ăn năn và kêu xin lòng thương xót của
Ngài.
Lm. Anthony ĐINH MINH TIÊN, OP.
25/06/16 THỨ BẢY TUẦN 12 TN
Mt 8,5-17
Mt 8,5-17
Suy niệm: Hẳn viên đại đội trưởng phải thương mến người đầy tớ của mình lắm, nên mới đích thân đến gặp và nài xin Đức Giê-su chữa cho anh ta. Ông không chỉ có lòng thương cảm, mà còn có niềm tin vào lời nói đầy quyền năng của Thầy Giê-su: “Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh” (c.8).
Tuy niềm thương cảm người đầy tớ thôi thúc ông, nhưng ông cũng đủ tế nhị để hiểu rằng người Do Thái không bước vào nhà dân ngoại vì sợ ô uế. Ông lại khiêm tốn nhận rằng mình không đáng để Ngài đến nhà. Ông tin rằng chỉ cần lời nói quyền năng của Thầy là đủ, có thể đáp ứng niềm khát khao mong mỏi. Nhìn nhận sự cao cả của Thầy Giê-su, nhưng ông cũng nhận biết lòng thương cảm của Thầy đối với người nghèo hèn, bệnh tật.
Mời bạn: Trong trái tim của Thầy Giê-su luôn có chỗ cho tất cả mọi người. Thầy trân trọng tình nghĩa của viên đại đội trưởng đối với người đầy tớ, cũng như ca ngợi lòng tin lớn lao của ông. Từ đó, có thể nói không sai rằng: lòng thương cảm giữa con người+lòng thương xót của Chúa=phép màu xảy ra: niềm vui, hạnh phúc. “Thương xót là nhịp cầu nối Thiên Chúa và con người, mở trái tim chúng ta cho niềm hy vọng rằng chúng ta được Thiên Chúa yêu thương đến muôn đời, bất chấp tội lỗi của chúng ta.”
Sống Lời Chúa: Thực thi một điều trong “Kinh Thương Người Có 14 Mối”.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin sai Thần Khí Chúa đến, xức dầu thánh hiến mỗi người chúng con, để Năm Thánh Lòng Thương Xót này trở thành năm hồng ân cho chúng con.
Từ phương đông phương Tây
Đức Giêsu cho
thấy dòng lịch sử đang đi vào ngã rẽ quan trọng. Ơn cứu độ phổ quát do Ngài đem lại được mở ra cho mọi người. Chỉ ai cố tình chối từ Tin Mừng Nước Trời mới bị loại.
Suy
niệm:
Đức
Giêsu mới chữa cho một người phong bằng một tiếp xúc gần,
nay
Ngài lại chữa lành cho một người bị đau liệt ở xa.
Người
được khỏi chính là đầy tớ thân tín của viên đại đội trưởng.
Con
người sống gắn bó với nhau bằng những mối dây.
Viên
đại đội trưởng là chủ, nhưng ông cảm được nỗi đau của anh đầy tớ:
“Đầy
tớ của tôi bị liệt nằm ở nhà, đau đớn kinh khủng” (c. 6).
Người
đầy tớ được khỏi là nhờ tình thương của chủ đối với anh,
chính
ông đã đi gặp Đức Giêsu và xin Ngài chữa cho anh đầy tớ (c. 5).
Và
chính lòng tin của ông đối với Đức Giêsu đã khiến anh được khỏi (c. 10).
Những
điều tốt lành của Thiên Chúa vẫn đến với ta qua người khác.
Khi
Đức Giêsu nghe lời kêu xin, thì Ngài sẵn sàng lên đường ngay (c. 7),
dù
biết rằng nhà của viên đại đội trưởng là nhà dân ngoại, bị coi là ô uế.
Có
thể vì sợ Ngài bị ô uế mà ông ta đã can ngăn bằng câu nói nổi tiếng :
“Tôi
chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời,
đầy
tớ tôi sẽ được khỏi bệnh” (c. 8).
Ông
ý thức về sự bất xứng của mình, của căn nhà mình ở.
Và
ông xác tín vào sức mạnh của việc “Ngài chỉ nói một lời.”
Viên
đại đội trưởng nhận mình là người có quyền.
Uy
quyền của ông nằm trong lời ông ra lệnh cho cấp dưới (c. 9).
Ông
tin lời của Đức Giêsu cũng có uy quyền như vậy.
Chỉ
một lời ra lệnh của Ngài cũng đủ đẩy lui bệnh tật và thần dữ.
Đức
Giêsu ngây ngất trước lòng tin của viên sĩ quan dân ngoại,
một
lòng tin vừa mạnh mẽ, vừa khiêm tốn.
Một
lòng tin như thế, Ngài chưa từng gặp nơi dân Ítraen (c. 10).
Đức
Giêsu nghĩ đến ngày cánh chung, quanh bàn tiệc Nước Trời,
có
bao người đến từ muôn phương, những kẻ không phải là người Do thái.
Họ
làm nên một cộng đoàn mới gồm những kẻ tin vào Ngài.
Họ
vui sướng được ngồi bên các tổ phụ và những người Ítraen chân chính.
Đức
Giêsu cho thấy dòng lịch sử đang đi vào ngã rẽ quan trọng.
Ơn
cứu độ phổ quát do Ngài đem lại được mở ra cho mọi người.
Chỉ
ai cố tình chối từ Tin Mừng Nước Trời mới bị loại (c. 12).
Đức
Giêsu không chỉ rao giảng Nước Trời bằng lời.
Ngài
còn chứng minh Nước Trời đã đến bằng bao việc tốt lành, kỳ diệu.
Lời
Ngài giảng cũng là lời chữa cho người phong, cho tên đầy tớ.
“Ngài
nói một lời là trừ được các thần dữ” (c. 16).
Lời
uy quyền khi giảng cũng là lời uy quyền khi chữa bệnh.
Nhưng
Đức Giêsu cũng đụng chạm đến nỗi đau của con người.
Ngài
đụng đến người phong, và đụng đến bàn tay mẹ vợ ông Phêrô (c. 15).
Hôm
nay, Giáo Hội vẫn cần những người rao giảng như Giêsu.
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa,
xin
chiếu tỏa trên con ánh sáng của Chúa
và
dạy con bước đi
ngay
trong đêm tối cũng như giữa ban ngày.
Xin
truyền cho con sức mạnh của Người.
Ước gì những cánh tay rã rời vì thất bại của con
tìm
lại được sức trẻ
để
gieo trồng hàng ngàn cây xanh
cho
một thế giới mới
Ước gì mồ hôi con
pha
lẫn mồ hôi của Chúa trong Vườn Cây Dầu.
Ước gì máu con
hòa
lẫn với Máu Chúa trên Núi Sọ
để
tưới gội cho mảnh đất đã bị khô cằn
vì
bất công và ích kỷ.
Chúc tụng Chúa là Cha,
đã
dẫn con đi đến cùng,
đến
tận Emmaus, nơi Chúa hiển dung
với
tràn trề bình an và niềm vui.
ĐHY Roger Etchegaray
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
25
Tháng Sáu
Lau Chùi Làm Gì?
Trong
những mẩu chuyện giáo lý ngắn, Ðức Gioan Phaolô I có thuật lại câu chuyện sau
đây: "Những người xem thường việc năng đi xưng tội nhắc tôi nhớ đến anh
giúp việc của ông Jonathan Swift. Một lần kia, sau khi ngủ đêm trong một quán
trọ, ông Swift bảo người giúp việc đem cho ông đôi giày ống mà ông đã mang hôm
qua. Khi thấy đôi giày còn dính đầy bụi đất của cuộc hành trình vất vả xuyên
qua những cánh đồng lầy lội, ông Swift nhíu mày tỏ vẻ khó chịu và bảo anh giúp
việc: "Tại sao anh lại không lau chùi đôi giày cho sạch sẽ?".
Thấy
chủ bất bình và xẵng giọng, anh giúp việc hơi áy náy nhưng cũng gãi đầu, ấp úng
thưa: "Tôi nghĩ là... lau chùi cũng không ích lợi gì. Vì hôm nay, sau khi
ông đi vài dặm đường, đôi giày lại bị dơ bẩn trở lại".
Nghe
người giúp việc biện luận như thế, ông Swift giả vờ gật đầu đồng ý rồi bảo người
giúp việc: "Anh cho thắng yên ngựa, chúng ta khởi hành càng sớm càng tốt kẻo
muộn".
Một
lúc sau, mọi việc đã được thu xếp xong và ông Swift ra lệnh lên đường. Nhưng
người giúp việc chạy vội đến kéo nài: "Thưa ông, chúng ta không thể lên đường
ngay được vì tôi chưa ăn sáng".
Ông
Swift vừa leo lên ngựa vừa bảo: "Ăn uống làm gì cho uổng công vì sau vài dặm
đường, dạ dày anh lại cồn cào kêu đói".
Cũng
thế, có nhiều người bảo: năng lãnh nhận bí tích Giải Tội có ích lợi gì. Vì
thông thường sau khi xưng tội, linh hồn chúng ta lại bị dơ bẩn trở lại vì những
tội tái phạm. Có lẽ họ cũng có lý. Nhưng giữ linh hồn thanh sạch một thời gian,
dù ngắn ngủi, cũng là một việc nên làm. Lại nữa, những người hiểu đúng nghĩa của
phép Giải Tội và Xưng Tội đúng cách sẽ được nghiệm thấy là phép Giải Tội không
những rửa sạch mọi tì ố của tội lỗi, nhưng còn hiệu lực giúp chúng ta tránh tái
phạm những lỗi lầm thường vấp ngã với mục đích củng cố tình thân hữu của mình với
Ðức Giêsu và sống trọn tình hiếu thảo Cha con đối với Thiên Chúa.
Không
ai trong chúng ta dùng cơm xong lại thu dọn ngay những chén đĩa, nồi niêu đã
dùng vào sóng chén, viện cớ là: rửa làm gì cho uổng công, đến bữa an sau chúng
lại dơ bẩn trở lại.
Cũng
không ai bảo: giặt quần áo hay tắm gội làm gì cho hoài công, tốn nước. Một thời
gian sau thân thể và quần áo lại bị dơ bẩn trở lại.
Vâng,
Ðức Gioan Phaolô I dạy chúng ta: hãy năng đi xưng tội, dù biết rằng con người yếu
đuối hay tái phạm những lỗi lầm mình đã vấp ngã. Và trong lúc lãnh nhiệm phép
Giải Tội, hãy nhớ lời Ðức Giêsu bảo người phụ nữ ngoại tình: "Này chị, những
kẻ tố cáo chị đâu cả rồi, không ai lên án chị ư? Ta cũng vậy, Ta không lên án
chị. Hãy về và từ nay, đừng phạm tội nữa".
Lẽ Sống
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét