06/09/2019
Thứ sáu đầu tháng, tuần 22 thường niên
BÀI ĐỌC I: Cl 1, 15-20
“Mọi vật đã được tạo thành nhờ
Người và trong Người”.
Trích thư Thánh
Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côlôxê.
Giêsu Kitô là hình ảnh
của Thiên Chúa vô hình, là trưởng tử mọi tạo vật, vì trong Người, muôn loài
trên trời dưới đất đã được tác thành, mọi vật hữu hình và vô hình, dù là các Bệ
thần hay Quản thần, dù là Chủ thần hay Quyền thần: Mọi vật đã được tạo thành nhờ
Người và trong Người. Và Người có trước mọi loài, và mọi loài tồn tại trong Người.
Người là đầu thân thể, tức là Hội thánh, là nguyên thuỷ và là trưởng tử giữa kẻ
chết, để Người làm bá chủ mọi loài. Vì chưng, Thiên Chúa đã muốn đặt tất cả
viên mãn nơi Người, và Thiên Chúa đã giao hoà vạn vật nhờ Người và vì Người; nhờ
máu Người đổ ra trên thập giá, Thiên Chúa ban hoà bình trên trời dưới đất. Đó
là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 99, 2. 3. 4.
5
Đáp: Hãy vào trước
thiên nhan với lòng hân hoan khoái trá (c. 2c).
Xướng:
1) Toàn thể địa cầu,
hãy reo mừng Thiên Chúa, hãy phụng sự Thiên Chúa với niềm vui vẻ! Hãy vào trước
thiên nhan với lòng hân hoan khoái trá. – Đáp.
2) Hãy biết rằng Chúa
là Thiên Chúa, chính Người đã tạo tác thân ta, và ta thuộc quyền sở hữu của Người,
ta là dân tộc, là đoàn chiên Chúa chăn nuôi. – Đáp.
3) Hãy vào trụ quan
nhà Người với lời khen ngợi, vào hành lang với khúc ca vui, hãy tán dương, hãy
chúc tụng danh Người. – Đáp.
4) Vì Thiên Chúa, Người
thiện hảo, lòng từ bi Người tồn tại muôn đời, và lòng trung tín Người còn tới
muôn muôn thế hệ. – Đáp.
ALLELUIA: Cl 3, 16a và
17c
Alleluia, alleluia!
– Nguyện cho lời Chúa Kitô cư ngụ dồi dào trong anh em; anh em hãy nhờ Đức Kitô
mà tạ ơn Thiên Chúa Cha. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Lc 5, 33-39
“Khi tân lang phải đem đi khỏi
họ, bấy giờ họ ăn chay”.
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, những người biệt
phái và luật sĩ nói với Chúa Giêsu rằng: “Tại sao môn đồ của Gioan năng ăn chay
và cầu nguyện, cả môn đồ của những người biệt phái cũng vậy, còn môn đệ của Thầy
lại cứ ăn uống?” Người đáp lại rằng: “Các ông có thể bắt các bạn hữu đến dự tiệc
cưới, ăn chay, đang khi tân lang còn ở với họ chăng? Nhưng sẽ đến những ngày mà
tân lang phải đem đi khỏi họ, bấy giờ họ sẽ ăn chay trong những ngày ấy”.
Người còn nói với họ
thí dụ này rằng: “Không ai xé miếng vải áo mới mà vá vào áo cũ; chẳng vậy, áo mới
đã bị xé, mà mảnh vải áo mới lại không ăn hợp với áo cũ. Cũng chẳng ai đổ rượu
mới vào bầu da cũ; chẳng vậy, rượu mới sẽ làm vỡ bầu da, rượu chảy ra và bầu da
hư mất. Nhưng rượu mới phải đổ vào bầu da mới, thì giữ được cả hai. Và không ai
đang uống rượu cũ mà lại thèm rượu mới, vì người ta nói: ‘Rượu cũ thì ngon hơn’
“. Đó là lời Chúa.
Suy Niệm : Dứt khoát tận
căn
Kỷ luật hay cách sống
của Chúa Giêsu đề ra cho các môn đệ Ngài khiến nhiều người khó chịu. Ngài và
các môn đệ sống theo một lề lối hoàn toàn khác với những tuân giữ của những người
Biệt phái và ngay cả với Gioan Tẩy giả: trong khi Gioan Tẩy giả và các người Biệt
phái tuân giữ một số ngày chay tịnh trong tuần, thì các môn đệ Chúa Giêsu xem
chừng không biết thế nào là chay tịnh.
Trong Tin Mừng hôm
nay, Chúa Giêsu dùng hai dụ ngôn để biện minh cho thái độ ấy. Trước hết, Ngài
nói đến sự hiện diện của Tân Lang: bao lâu Tân Lang còn đó, thì việc chay tịnh
được miễn chuẩn. Trong Cựu Ước, việc giữ chay gắn liền với việc mong đợi Ðấng Cứu
Thế. Chay tịnh là thể hiện của lòng mong đợi. Gioan Tẩy giả đã lấy chay tịnh
làm qui luật cơ bản cho cuộc sống của ông và của các môn đệ. Như vậy khi miễn
chước cho các môn đệ của Ngài khỏi chay tịnh, Chúa Giêsu muốn cho mọi người thấy
rằng Ngài chính là Ðấng Cứu Thế, họ không còn phải mong đợi gì nữa; thời cứu thế
đã đến, con người không còn phải chay tịnh, trái lại, họ phải vui mừng hoan hỉ.
Dụ ngôn thứ hai Chúa
Giêsu đưa ra để giải thích tại sao các môn đệ Ngài không phải giữ chay, đó là
hình ảnh chiếc áo mới và rượu mới: Không nên lấy áo cũ mà vá vào áo mới, không
nên đổ rượu mới vào bầu da cũ. Dĩ nhiên, ở đây Chúa Giêsu không có ý bảo rằng cái
mới thì đương nhiên tốt hơn cái cũ; Ngài không có ý so sánh cho bằng đưa ra một
sự bất tương hợp. Bài học thật rõ ràng: không nên có thái độ nước đôi hoặc thỏa
hiệp, mà phải dứt khoát tận căn. Bài học này được Chúa Giêsu lặp lại nhiều lần
khi nêu ra những điều kiện để vào Nước Trời: "Hãy bán tất cả, bố thí cho
người nghèo, rồi đến theo Ta", "Ai cầm cày mà còn ngó lại sau, thì
không xứng với Nước Thiên Chúa", "Ai yêu cha mẹ hơn Ta thì không xứng
đáng làm môn đệ Ta". Tựu trung, vì Ngài, con người phải chấp nhận hy sinh
tất cả, ngay cả mạng sống mình.
Lời Chúa hôm nay mời gọi
chúng ta duyệt xét lại niềm tin cơ bản trong cuộc sống hàng ngày. Thỏa hiệp vốn
là cơn cám dỗ triền miên trong cuộc sống đạo của chúng ta: Muốn làm môn đệ Chúa
Kitô, nhưng lại đeo đuổi những gì nghịch với Tin Mừng; đi theo Chúa Kitô, nhưng
lại không muốn sống theo giáo huấn của Ngài; muốn là thành phần của Giáo Hội,
nhưng lại chống báng Giáo Hội. Thỏa hiệp để được cả đạo lẫn đời như thế cũng chỉ
là đánh mất bản thân mà thôi. Lời sách Khải huyền đáng được chúng ta suy nghĩ:
Thà ngươi nguội lạnh hay nóng hẳn đi; nhưng vì ngươi hâm hâm chẳng nóng chẳng lạnh,
nên Ta mửa ngươi ra khỏi miệng.
Xin Chúa nâng đỡ đức
tin chúng ta để chúng ta tiến bước theo Chúa, làm môn đệ Chúa với một đức tin
tinh tuyền và làm chứng cho mọi người xung quanh.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày
Một Tin Vui’)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Sáu Tuần 22 TN1
Bài đọc: Col
1:15-20; Lc 5:33-39.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Cần biết trả lời cho những ai
chất vấn niềm tin của mình.
Tin như nào sẽ sống
như vậy. Ví dụ, nếu một người chỉ tin vào truyền thống của cha ông, họ sẽ chống
lại tất cả những học thuyết mới lạ, vì chúng có thể đe dọa đức tin của họ. Tuy
nhiên, các tín hữu cần tìm hiểu sự thật của những gì mình tin, để họ có thể trả
lời cho những ai chất vấn niềm tin của họ. Khi không trả lời được những câu hỏi
do các lạc thuyết đề ra, nhiều người có đức tin yếu kém sẽ dễ chạy theo những lạc
thuyết đó.
Các Bài Đọc hôm nay nhấn
mạnh vào sự hiểu biết của niềm tin. Trong Bài Đọc I, tác giả nhắc nhở các tín hữu
phải nắm vững đức tin của mình vào Thiên Chúa và vào Đức Kitô, để có thể tránh
được những ngụy thuyết chung quanh luôn đe dọa con người. Trong Phúc Âm, Chúa
Giêsu sửa sai quan niệm của các kinh-sư và biệt-phái về quan niệm ăn chay và cầu
nguyện của họ. Mục đích của việc ăn chay cầu nguyện là để con người sống kết hiệp
mật thiết với Thiên Chúa và thương yêu tha nhân, chứ không phải để được khen ngợi,
để chu toàn Lề Luật, hay vì bất kỳ lý do nào khác. Nếu các môn đệ đang có Thiên
Chúa ở bên cạnh, họ không cần phải ăn chay. Họ sẽ ăn chay cầu nguyện khi Đức
Kitô bị cất đi khỏi họ.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Người có trước muôn loài muôn vật, tất cả đều tồn tại trong
Người.
1.1/ Thiên Chúa tạo dựng
qua Ngôi Lời: Col 1:9-14 là một Bài Thánh Ca
cổ, được hát trong lúc hội họp hay thờ phượng trong những cộng đoàn tiên khởi để
ca tụng Đức Kitô, Ngôi Lời của Thiên Chúa. Có học giả cho nguồn gốc của Bài
Thánh Ca là để chống lại chủ thuyết Thuần Tri Thức (Gnosticism) rất thịnh hành
thời đó trong quốc gia Hy-lạp. Một sự so sánh giữa những gì Giáo Hội dạy cho thấy
sự đối nghịch hoàn toàn với chủ thuyết Thuần Tri Thức.
(1) Đức Kitô là Thánh
Tử, là Ngôi Lời (Logos), là hình ảnh (eikon) của Thiên Chúa vô
hình: thấy Đức Kitô là thấy Thiên Chúa (Jn 14:9). Chủ thuyết Thuần Tri Thức cho
Đức Kitô tuy cao hơn các tạo vật, nhưng không phải là Thiên Chúa vì mang trong
mình chất liệu của con người; chỉ có Thiên Chúa là hoàn toàn không lệ thuộc vật
chất.
(2) Đức Kitô là trưởng
tử sinh ra trước mọi loài thọ tạo: Ngài là Lời, là sự không ngoan của Thiên
Chúa. Trong trình thuật về tạo dựng của Sách Sáng Thế, Thiên Chúa tạo dựng bằng
cách phán: “Hãy có!” tức thì mọi vật liền có. Do Ngôi Lời mà muôn vật được tạo
thành, và không có Ngài, chẳng có vật gì được tạo thành (Jn 1:3). Thuyết Thuần
Tri Thức không cho Thiên Chúa tạo dựng thế giới, mà thế giới được tạo thành bởi
một vị thần ác, đối nghịch với Thiên Chúa.
(3) Thiên Chúa quan
phòng mọi sự qua Đức Kitô vì Ngài là chính sự khôn ngoan của Thiên Chúa: “Tất cả
đều tồn tại trong Người.” Thuyết Thuần Tri Thức cho vũ trụ tồn tại nhờ chính
nó.
1.2/ Thiên Chúa cứu chuộc
và hòa giải qua Ngôi Lời.
(1) Đức Kitô cứu chuộc
con người: bằng cách đổ máu để thanh tẩy tội lỗi, làm cho con người khỏi chết,
và cho con người được sống đời đời với Thiên Chúa bằng sự phục sinh vinh hiển của
Ngài. Thuyết Thuần Tri Thức cho con người được giải thoát khỏi nô lệ cho vật chất
và đoàn tụ với Thiên Chúa nhờ kiến thức đặc biệt và bí mật mà chỉ có họ mới có
thể cung cấp cho con người.
(2) Đức Kitô hòa giải
con người với Thiên Chúa và với nhau: Ngài hòa giải con người bằng việc chấp nhận
cái chết trên Thập Giá. Nhờ sự hòa giải này, con người có được sự bình an.
Thuyết Thuần Tri Thức
không tin vào tội lỗi và vào sự hòa giải, vì Thiên Chúa không thay đổi và con
người luôn xấu xa vì bị giam cầm trong thân xác.
2/ Phúc Âm: Tại sao môn đệ ông không ăn chay, cầu nguyện?
2.1/ Họ trách môn đệ Chúa
Giêsu không năng ăn chay cầu nguyện. Họ nói
với Người: “Môn đệ ông Gioan năng ăn chay cầu nguyện, môn đệ người Pharisees
cũng thế, còn môn đệ ông thì ăn với uống!”
Đức Giêsu trả lời họ:
“Chẳng lẽ các ông lại có thể bắt khách dự tiệc cưới ăn chay, khi chàng rể còn ở
với họ? Sẽ có ngày chàng rể bị đem đi; ngày đó, họ mới ăn chay.” Qua câu trả lời,
Người muốn nhắn nhủ họ làm việc gì cũng phải có lý do, thời gian, và nơi chốn.
Ăn chay, cầu nguyện là để con người sống gần gũi với Thiên Chúa, và bớt lệ thuộc
vào vật chất. Các môn đệ của Ngài không cần phải ăn chay lúc này, vì họ đang có
Thiên Chúa là chính Ngài. Khi nào Ngài xa lìa họ, bấy giờ họ mới ăn chay. Ăn
chay, cầu nguyện phải bày tỏ tâm hồn thống hối bên trong, chứ không phải những
việc làm bên ngoài để lấy tiếng khen, hay lấy làm tiêu chuẩn để phán xét người
khác có đạo đức thành thật hay không!
2.2/ Phải có tinh thần mới
để đón nhận mặc khải mới của Đức Kitô: Những
người biệt-phái và kinh-sư khó có thể chấp nhận những giảng dạy của Đức Kitô,
vì trí óc của họ đã quá quen với Lề Luật và lối sống vụ hình thức bên ngoài. Để
có thể tiếp nhận những giảng dạy mới lạ của Đức Kitô, họ cần thay đổi cách nhìn
về việc giữ đạo. Để họ nhận ra sự quan trọng của việc cần có một tinh thần cởi
mở để lãnh nhận giảng dạy mới của Thiên Chúa, Đức Giêsu còn kể cho họ nghe một
số các dụ ngôn:
(1) “Chẳng ai xé áo mới
lấy vải vá áo cũ, vì như vậy, không những họ xé áo mới, mà miếng vải áo mới
cũng không ăn với áo cũ.” Không ai dại dột đến độ không chịu mặc áo mới, mà lại
xé ra lấy vải để vá vào áo cũ. Nếu làm như vậy, người đó sẽ là người không bình
thường, và miếng vá sẽ càng ngày càng tệ hơn sau mỗi lần giặt.
(2) “Không ai đổ rượu
mới vào bầu da cũ, vì như vậy, rượu mới sẽ làm nứt bầu, sẽ chảy ra và bầu cũng
hư. Nhưng rượu mới thì phải đổ vào bầu mới.” Rượu mới có nồng độ mạnh hơn nên dễ
làm căng thẳng bầu da cũ; vì thế, để tránh việc nứt bầu da và phí rượu, rượu mới
phải được đổ vào bầu da mới.
(3) Cũng không ai uống
rượu cũ mà còn thèm rượu mới. Vì người ta nói: “Rượu cũ ngon hơn.” Các kinh-sư
và biệt-phái là những người cố gắng bảo thủ các truyền thống của cha ông. Họ bị
Chúa Giêsu ví là những người thích uống rượu cũ vì cho rượu cũ ngon hơn. Có một
phần sự thực trong đó; nhưng đồng thời họ cũng phải biết mở lòng đón nhận những
điều hay của các mặc khải và dạy dỗ mới đến từ Chúa Giêsu. Để có thể tiếp nhận
những dạy dỗ của Ngài, họ phải thay đổi thái độ “truyền thống quá khích,” họ mới
có thể hiểu được những gì Chúa muốn nói.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Chúng ta cần học hỏi
để hiểu biết niềm tin của mình; nếu không đức tin của chúng ta dễ bị lung lay bởi
các lạc thuyết hay khi người khác chất vấn niềm tin của chúng ta.
– Biết cắt nghĩa niềm
tin rất quan trọng trong việc giáo dục đức tin cho những người chúng ta có
trách nhiệm. Nếu không được giải thích thỏa đáng, con người dễ đánh mất niềm
tin.
– Chúng ta phải biết
gìn giữ các tinh hoa của truyền thống, nhưng cũng cần biết mở lòng đón nhận những
cái mới của thời đại và hoàn cảnh.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
06/09/2019 – THỨ SÁU ĐẦU THÁNG TUẦN 22 TN
Lc 5,33-39
RƯỢU MỚI, BẦU DA MỚI
“Không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ, vì như vậy, rượu mới sẽ
làm nứt bầu, sẽ chảy ra và bầu cũng hư.” (Lc 5,37)
Suy niệm: Nếu như ngày hôm nay Chúa
Giê-su nói lại dụ ngôn đó, chắc hẳn Ngài sẽ nói: Không ai muốn “luộc” xe Nhật
chính hãng thành xe Trung Quốc; hoặc không ai muốn thay sợi “xên” mới vào dĩa,
nhông đã cũ mòn. Đời sống là một thực tại mang tính toàn phần, đồng bộ, không cắt
xén. Đức tin của tôi là tin vào Đức Giê-su Ki-tô, Đấng Cứu Chuộc tôi, và vì thế
tôi cũng tin tất cả những gì Ngài truyền dạy chúng tôi. Và chính vì tin vào
Ngài mà tôi yêu mến Ngài và luôn lắng nghe và sống theo ý muốn của Ngài, cụ thể
là tuân giữ những giới luật Ngài đề ra. Như thế, quả thật rượu mới -niềm tin
vào Đức Ki-tô- phải được chứa đựng trong bầu da mới -đời sống đạo gương mẫu của
một Ki-tô hữu.
Mời Bạn: Phải chăng Ki-tô hữu thời
nay đang lâm vào cơn khủng hoảng “rượu-mới-bầu-da-cũ”? Đó là tình trạng của người
vẫn tuyên bố rằng mình tin Chúa nhưng lại làm những điều mê tín dị đoan, chạy
theo lối sống thế tục, chứ không thực hành giới răn yêu thương như Chúa truyền
dạy. Bạn có lâm vào cơn khủng hoảng đó không?
Sống Lời Chúa: 1/ Chọn một việc đạo đức
thật bình thường (làm dấu thánh giá, lần hạt…) làm một cách thật cung kính, với
tất cả tâm tình; 2/ chọn một việc thật bình thường bạn vẫn làm hằng ngày và làm
với ý hướng thể hiện lòng yêu mến Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin
giúp con biết thờ phượng Chúa trong tinh thần và chân lý: trong tinh thần khi
luôn con làm mọi việc theo tinh thần của Chúa, trong chân lý khi đời sống của
con luôn tương hợp với lời con tuyên xưng.
(5 Phút Lời Chúa)
Chàng rể ở với họ
Suy niệm :
Sau khi Lêvi, người thu thuế, được Thầy Giêsu mời gọi đi theo,
ông đã tổ chức bữa đại tiệc khoản đãi Thầy và các môn đệ.
Ông còn mời các bạn đồng nghiệp đến dùng bữa để từ giã.
Ăn uống vui vẻ, hòa đồng cả với những người bị xã hội tránh xa,
đó là một nét đặc biệt của nhóm Thầy Giêsu.
Đừng quên chính Thầy cũng bị mang tiếng là tay ăn nhậu (Lc 7, 34).
Như thế nhóm của Thầy không có nét khắc khổ,
như các nhóm môn đệ của Gioan hay của người Pharisêu.
Các nhóm này thường hay ăn chay và cầu nguyện.
“Còn môn đệ Thầy thì ăn với uống !” (c. 33).
Các nhà lãnh đạo Do Thái giáo hỏi Thầy về lý do có sự khác biệt đó.
Thầy trả lời: vì bầu khí của nhóm Giêsu là bầu khí vui của tiệc cưới.
Chú rể chính là Thầy, còn các môn đệ là những khách dự tiệc.
Chẳng ai dự tiệc cưới mà lại ăn chay.
Chẳng ai buồn khi chàng rể còn đang ở bên cạnh (c. 34).
Bởi đó thật là dễ hiểu nếu các môn đệ không ăn chay một tuần hai lần,
nếu họ có nét mặt tươi tắn và sẵn sàng chung vui với người khác.
Chuyện Thầy Giêsu ăn uống hồn nhiên với những tội nhân
cho thấy Thiên Chúa không khinh, nhưng quý họ và mời họ trở về.
Thầy cho thấy mình đang rao giảng Tin Mừng, loan báo Tin Vui.
Đến với Thầy là gặp được niềm vui cứu độ.
Thầy Giêsu và các môn đệ đều mời gọi người ta hoán cải (Mc 1,15; 6,12)
Nhưng hoán cải ở đây không phải là chuyện buồn, mà là chuyện vui,
bởi lẽ hoán cải là thay đổi tận căn cái nhìn về Thiên Chúa và người khác.
Chẳng ai vui bằng người thoát ra khỏi được cảnh nô lệ tội lỗi.
Cả thiên đàng cũng mừng vui khi một người hoán cải (Lc 15, 7. 10).
Thầy Giêsu đã trao cho các môn đệ niềm vui của chính mình.
Ba lần Ngài nói đến niềm vui trọn vẹn (Ga 15,11; 16,24; 17,13).
Kitô giáo bắt nguồn từ niềm vui phục sinh và sống mãi nhờ niềm vui ấy.
Các tông đồ bị đánh đòn mà lại vui, bởi họ chịu vì Đức Giêsu (Cv 5,41).
Niềm vui là đặc nét của người Kitô hữu qua mọi thách đố.
Niềm vui là quà tặng lớn của chúng ta cho một thế giới muộn phiền.
Chàng rể Giêsu đang ở với chúng ta cho đến tận thế và mãi mãi,
nên “anh em hãy vui luôn trong niềm vui của Chúa” (Pl 4, 4).
Chúng ta chỉ có thể là sứ giả của Tin Mừng nếu ta có niềm vui nội tâm.
Niềm vui này phải tỏa ra như hương thơm làm mọi người ngây ngất.
Ông Nietzsche một triết gia vô thần người Đức viết cho các Kitô hữu:
“Nếu niềm tin của các anh làm các anh hạnh phúc,
thì hãy cho tôi thấy hạnh phúc ấy trên khuôn mặt của các anh…
Nếu Tin Mừng của Sách Thánh được viết trên khuôn mặt của các anh rồi,
thì các anh chẳng cần phải cố nhấn mạnh đến giá trị của Sách ấy nữa.”
Nietzsche không tin một Kitô hữu buồn, mà bảo mình tin vào sự phục sinh.
Chúng ta có bao giờ để ý soi khuôn mặt Kitô hữu của mình không?
Cầu nguyện :
Lạy Chúa Giêsu,
có những ngày con cảm thấy
đời sống thật nặng nề;
có những lúc con muốn buông trôi,
để mặc cho dòng đời đưa đẩy;
có những khoảng thời gian dài,
con như mảnh đất khô khan cằn cỗi.
Xin cho con ánh sáng của Chúa
để con biết lối mà đi.
Xin cho con tấm bánh của Chúa
để con có sức mà dấn bước.
Xin cho con Lời của Chúa
để con vững một niềm tin.
Xin cho con sự sống của Chúa
để con lấy lại niềm hăng say và sự tươi tắn,
niềm vui và sáng tạo.
Lạy Chúa Giêsu,
con thấy mình cần Chúa
trong mỗi giây phút của cuộc đời.
Ước gì ai gặp con
cũng gặp được sự hiện diện của Chúa.
(Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.)
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
6 THÁNG CHÍN
Trở Nên Đồng Hình Đồng
Dạng Với Đức Kitô
Mỗi ơn gọi đều là một
lời kêu mời dấn sâu hơn vào mầu nhiệm Thiên Chúa. Việc học hỏi thần học và triết
học sẽ giúp thấu hiểu sâu hơn ngôi vị của Đức Kitô. Nhưng sự hiểu biết sâu hơn
này không chỉ phụ thuộc vào nỗ lực tri thức của chúng ta. Tiên vàn việc nhận biết
Chúa Con là ân huệ do Chúa Cha ban cho chúng ta nhờ Thánh Thần. Chúng ta không
thể chỉ dừng lại với việc được giáo dục trong đức tin mà còn phải trở nên “đồng
hình đồng dạng với Đức Kitô” nữa.
Mọi sự cộng tác của
chúng ta với ân sủng tiếng gọi phải theo sự khôn ngoan mà Đức Kitô diễn tả
trong dụ ngôn cây nho. Ngài nói: “Thầy là cây nho, Cha Thầy là Người trồng nho”
(Ga 15,1) … “Thầy là cây nho, anh em là cành. Ai ở trong Thầy và Thầy ở trong
người ấy, thì người ấy sinh nhiều hoa trái. Vì không có Thầy, anh em chẳng làm
gì được. (Ga 15,5).
Giai đoạn huấn luyện
chủng sinh hay tu sĩ hướng đến mục tiêu đào sâu mối hiệp nhất của chúng ta với
Đức Kitô. Đức Kitô đưa ra cùng lời mời gọi đó cho mỗi người trong chúng ta.
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 06/ 9
Cl 1, 15-20;
Lc 5, 33-39.
LỜI SUY NIỆM: “Chẳng
lẽ các ông lại có thể bắt khách dự tiệc cưới ăn chay, khi chàng rể còn ở với họ.
Sẽ có ngày chàng rể bị đem đi; ngày đó, họ mới ăn chay.”
Chúa Giêsu không chối từ việc ăn chay, nhưng trước những lời trách móc của các
môn đệ của Gioan cũng như người Pharisêu. Khi thấy các môn đệ của Người đang sống
bên cạnh Người lại không ăn chay. Chúa Giêsu cho tất cả chúng ta được biết: Những
ai đang có sự hiện diện của Chúa trong đời sống là cả một niềm vui. Niềm vui là
đặc tính của người Kitô hữu. Sự vui mừng này không ai có thể lấy đi được, vì là
sự vui mừng trong Thiên Chúa.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con luôn được kết hiệp cùng Chúa trong mọi lúc và
mọi nơi, để niềm vui của chúng con được trọn vẹn, và không ai có thể lấy mất đi
được.
Mạnh Phương
06 Tháng Chín
Không Mong Ðền Ðáp
Trên đường đi hành
hương đến La Mecque, thủ đô của Hồi Giáo, một tín đồ đã cải trang thành một người
hành khất.
Anh gặp một người
thợ hớt tóc đang săn sóc cho một người giàu có. Nhưng lạ lùng thay, khi anh vừa
mở miệng ra xin người thợ cắt tóc, cạo râu cho mình, thì người thợ này liền bỏ
người giàu ngồi đó và tức khắc đến phục vụ cho anh. Và đáng phục hơn nữa là
ngươòi thợ này đã không đòi hỏi bất cứ một thù lao nào, trái lại ông còn cho
anh ít tiền để hộ thân.
Cảm động vì lòng tốt
của người thợ hớt tóc, người tín đồ quyết định sẽ tặng cho ông tất cả số tiền
anh đã xin được trong ngày.
Và ngày hôm đó, người
tín đồ cải trang thành người ăn xin đã nhận được một túi vàng do một người
khách hành hương giàu có trao tặng. Như đã hứa với lòng mình, người tín đồ quay
trở lại tìm người thợ hớt tóc và trao tất cả gói vàng cho ông ta.
Nhưng, ngoài sự tưởng
tượng của người tín đồ, người thợ hớt tóc vừa thấy cử chỉ của người hành khất
đã nghiêm sắc mặt nói: “Xin lỗi, ông cho mình là người đạo đức ư? Ông không cảm
thấy xấu hổ để trả công cho một nghĩa cử yêu thương sao?”.
Thì ra, người thợ hớt
tóc đã không cạo râu cho một người hành khất để được trả công. Ông chỉ làm cử
chỉ đó với tất cả yêu thương dành cho một người khốn khổ và ông nghĩ rằng mình
làm như thế để được đền đáp.
Ngạn ngữ tiếng Latinh
thường nói: tôi cho bạn, để bạn cho lại… Hoặc như người Việt Nam chúng ta thường
nói: có qua có lại mới toại lòng ta.
Người ta dùng câu ngạn
ngữ này để diễn tả những đòi hỏi công bằng giữa con người với nhau. Tôi cho bạn
để bạn cho lại. Tôi làm cho bạn để hy vọng bạn sẽ đền đáp lại… Trên bình diện
xã hội và nhân bản, ý thức được sự qua lại này đã là một điều đáng kể trong các
mối tương quan giữa người với người.
Tuy nhiên, chúng ta
không thể áp dụng một thứ công bình như thế vào mối tương quan giữa chúng ta với
Thiên Chúa.
Thiên Chúa không thi
ân giáng phúc để chúng ta biết ơn, hay đền đáp lại. Thiên Chúa cũng không căn cứ
trên tài năng của từng người để ban phát ân huệ của Ngài. Thiên Chúa không dùng
cán cân công lý thông thường của loài người. Công lý của Ngài là công lý của
tình thương. Người thợ của giờ thứ nhất không lãnh hơn người thợ thứ hai vào giờ
cuối cùng…
Nếu Thiên Chúa không
thi ân giáng phúc tùy theo công nghiệp và tài năng của con người, thì con người
cũng không thể nại đến công lao của mình để đòi hỏi một sự trả công tương xứng…
Sau một công lao vất vả, có lẽ chúng ta chỉ có thể thốt lên: Lạy Chúa, chúng
con chỉ là những người đầy tớ vô dụng.Lắm khi chúng ta vẫn còn đeo đuổi sự công
bằng cộng trừ nhân chia của chúng ta đối với Chúa. Tôi sẽ đọc bao nhiêu kinh để
xin được ân này, ơn nọ. Tôi sẽ làm bao nhiêu hy sinh để cầu cho được một ơn đặc
biệt… Lý luận như thế trong các việc lành phúc đức, chúng ta dễ dàng rơi vào một
thứ biệt phái mới nhằm đề cao công nghiệp riêng của chúng ta mà quên rằng: tất
cả những gì chúng ta có, tất cả những gì chúng đã và sẽ lãnh nhận được đều xuất
từ Tình Yêu vô vị lợi của Chúa.
(Lẽ Sống)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét