17/04/2025
THỨ NĂM
TUẦN THÁNH.
THÁNH LỄ
TIỆC LY.
Bài Ðọc I: Xh 12, 1-8. 11-14
“Những chỉ thị về bữa Tiệc Vượt qua”.
Trích sách Xuất Hành.
Trong những ngày ấy, Chúa phán cùng Mô-sê và A-ha-ron ở đất
Ai-cập rằng: Tháng này các ngươi phải kể là tháng đầu năm, tháng thứ nhất. Hãy
nói với toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en rằng: “Mùng mười tháng này, ai nấy
phải bắt một chiên con, mỗi gia đình, mỗi nhà một con. Nếu nhà ít người, không
ăn hết một con chiên, thì phải mời người láng giềng đến nhà cho đủ số người để
ăn một con chiên. Chiên đó không được có tật gì, phải là chiên đực, được một
năm. Có bắt dê con cũng phải làm như thế. Vậy phải để dành cho đến ngày mười bốn
tháng này, rồi vào lúc chập tối, toàn thể cộng đồng con cái Israel sẽ giết nó,
lấy máu bôi lên khung cửa những nhà có ăn thịt chiên. Ðêm ấy sẽ ăn thịt nướng với
bánh không men và rau đắng. Phải ăn như thế này: Phải thắt lưng, chân đi dép,
tay cầm gậy và ăn vội vã: vì đó là ngày Vượt Qua của Chúa. Ðêm ấy Ta sẽ đi qua
xứ Ai-cập, sẽ giết các con đầu lòng trong xứ Ai-cập, từ loài người cho đến súc
vật, và Ta sẽ trừng phạt chư thần xứ Ai-cập: vì Ta là Chúa. Máu bôi trên nhà
các ngươi ở, sẽ là dấu hiệu; và khi thấy máu, Ta sẽ đi qua mà tha cho các
ngươi, và các ngươi sẽ không bị tai ương tác hại khi Ta giáng hoạ trên xứ Ai-cập.
Các ngươi hãy ghi nhớ ngày ấy, làm lễ tưởng niệm, và phải mừng ngày đó trọng thể
kính Thiên Chúa. Các ngươi sẽ lập lễ này để mừng vĩnh viễn muôn đời”.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 115, 12-13. 15-16bc. 17-18
Ðáp: Chén chúc tụng
là sự thông hiệp Máu Chúa Ki-tô .
Xướng: Tôi lấy gì
dâng lại cho Chúa để đền đáp những điều Ngài ban tặng cho tôi? Tôi sẽ lãnh chén
cứu độ, và tôi sẽ kêu cầu danh Chúa.
Xướng: Trước mặt
Chúa, thật là quý hoá cái chết của những bậc thánh nhân Ngài. Con là tôi tớ
Ngài, con trai của nữ tỳ Ngài, Ngài đã bẽ gãy xiềng xích cho con.
Xướng: Con sẽ hiến
dâng Chúa lời ca ngợi làm sinh lễ, và con sẽ kêu cầu danh Chúa. Con sẽ giữ trọn
lời khấn xin cùng Chúa, trước mặt toàn thể dân Ngài.
Bài Ðọc II: 1 Cr 11, 23-26
“Mỗi khi anh em ăn và uống, anh em loan truyền việc Chúa
chịu chết”.
Trích thư thứ nhất của Thánh Phao-lô Tông đồ gửi tín hữu
Cô-rin-tô.
Anh em thân mến, phần tôi, tôi đã lãnh nhận nơi Chúa điều mà
tôi đã truyền lại cho anh em, là Chúa Giê-su trong đêm bị nộp, Người cầm lấy
bánh và tạ ơn, bẻ ra và phán: “Các con hãy lãnh nhận mà ăn, này là Mình Ta, sẽ
bị nộp vì các con: Các con hãy làm việc này mà nhớ đến Ta. Cùng một thể thức ấy,
sau bữa ăn tối, Người cầm lấy chén, và phán: “Chén này là Tân ước trong Máu Ta;
mỗi khi các con uống, các con hãy làm việc này mà nhớ đến Ta”. Vì mỗi khi anh
em ăn bánh và uống chén này, anh em loan truyền việc Chúa chịu chết, cho tới
khi Chúa lại đến”.
Ðó là lời Chúa.
Câu Xướng Trước Phúc Âm
Chúa phán: “Thầy ban cho các con một giới răn mới, là các
con hãy yêu thương nhau, như Thầy đã yêu thương các con”.
Phúc Âm: Ga 13, 1-15
“Ngài yêu thương họ đến cùng”.
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Gio-an.
Trước ngày Lễ Vượt Qua, Chúa Giêsu biết đã đến giờ Mình phải
bỏ thế gian mà về cùng Chúa Cha, Người vốn yêu thương những kẻ thuộc về mình
còn đang ở thế gian, thì đã yêu thương họ đến cùng. Sau bữa ăn tối, ma quỷ gieo
vào lòng Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, con Si-môn, ý định nộp Người. Người biết rằng Chúa
Cha đã trao phó mọi sự trong tay mình, và vì Người bởi Thiên Chúa mà đến và sẽ
trở về cùng Thiên Chúa. Người chỗi dậy, cởi áo, lấy khăn thắt lưng, rồi đổ nước
vào chậu; Người liền rửa chân cho các môn đệ và lấy khăn thắt lưng mà lau. Vậy
Người đến chỗ Si-môn Phê-rô, ông này thưa Người rằng: “Lạy Thầy, Thầy định rửa
chân cho con ư?” Chúa Giê-su đáp: “Việc Thầy làm bây giờ con chưa hiểu, nhưng
sau sẽ hiểu”. Phê-rô thưa lại: “Không đời nào Thầy sẽ rửa chân cho con”. Chúa
Giê-su bảo: “Nếu Thầy không rửa chân cho con, con sẽ không được dự phần với Thầy”.
Phê-rô liền thưa: “Vậy xin Thầy hãy rửa không những chân con, mà cả tay và đầu
nữa”. Chúa Giê-su nói: “Kẻ mới tắm rồi chỉ cần rửa chân, vì cả mình đã sạch.
Tuy các con đã sạch, nhưng không phải hết thảy đâu”. Vì Người biết ai sẽ nộp
Người nên mới nói: “Không phải tất cả các con đều sạch đâu”.
Sau khi đã rửa chân cho các ông, Người mặc áo lại, và khi đã
trở về chỗ cũ, Người nói: “Các con có hiểu biết việc Thầy vừa làm cho các con
chăng? Các con gọi Ta là Thầy và là Chúa thì phải lắm, vì đúng thật Thầy như vậy.
Vậy nếu Ta là Chúa và là Thầy mà còn rửa chân cho các con, thì các con cũng phải
rửa chân cho nhau. Vì Thầy đã làm gương cho các con để các con cũng bắt chước
mà làm như Thầy đã làm cho các con”.
Ðó là lời Chúa.
Chú giải về Xuất hành 12,1-8.11-14; 1 Cô-rin-tô 11,23-26
Các bài đọc Kinh thánh hôm nay bao gồm toàn bộ ý nghĩa của
ngày lễ hôm nay. Bài đọc thứ nhất mô tả Bữa ăn Vượt qua của người Do Thái. Đây
là sự tái hiện bí tích của bữa ăn mà người Israel đã dùng trước khi họ chạy trốn
qua Biển Đỏ từ Ai Cập—một cuộc chạy trốn khỏi chế độ nô lệ đến tự do và giải
phóng.
Lễ kỷ niệm hàng năm này có thể được gọi là 'Thánh Thể' của
người Do Thái—ngoại trừ việc họ chỉ cử hành một lần một năm, chứ không phải
hàng tuần hoặc thậm chí hàng ngày như chúng ta. Đây là sự tưởng nhớ thiêng
liêng về hành động vĩ đại của Thiên Chúa để giải phóng họ khỏi chế độ nô lệ, và
đây là khởi đầu cho cuộc hành trình dài của họ đến Đất Hứa. Không phải ngẫu
nhiên mà chính trong lễ kỷ niệm bữa ăn này, Chúa Giêsu đã thiết lập điều mà
chúng ta gọi là Bí tích Thánh Thể. Đây là mối liên hệ giữa Giao ước Do Thái và
Giao ước Kitô giáo.
Trong Bài đọc thứ hai, Phaolô nhớ lại những gì Chúa Giêsu đã
làm trong Bữa Tiệc Ly đó—Bữa Tiệc Vượt Qua:
Chúa Giêsu vào đêm Người
bị phản bội đã cầm lấy một chiếc bánh, và sau khi Người tạ ơn, Người bẻ ra và
nói: "Đây là Mình Thầy, hiến tế vì anh em. Hãy làm điều này để tưởng nhớ đến
Thầy."
Cũng vậy, sau bữa tiệc,
Người cầm lấy chén và nói: "Chén này là giao ước mới trong Máu Thầy. Hãy
làm điều này, mỗi khi anh em uống, để tưởng nhớ đến Thầy."
Những hành động này sẽ được các môn đệ của Người lặp lại để
tưởng nhớ đến sự giải thoát mà Người đã mang lại cho chúng ta thông qua sự đau
khổ, cái chết và sự phục sinh của Người.
Do đó, ba sự kiện được hợp nhất thành một mầu nhiệm mới:
• Lễ Vượt Qua của người Do Thái và Bữa Tiệc Vượt Qua;
• toàn bộ Mầu nhiệm Vượt Qua về sự đau khổ, cái chết và sự
phục sinh của Chúa Giêsu;
• sự liên kết giữa bánh và rượu và việc ăn uống chung với
cái chết và sự phục sinh của Chúa Giêsu.
Có một sự giải thoát mới, không chỉ khỏi sự nô lệ về thể
xác, mà còn khỏi mọi loại nô lệ, đặc biệt là nô lệ của tội lỗi và sự dữ. Bây giờ
có một Lễ Pát-qua mới và một
Lễ Vượt Qua mới. Có một Chiên Con mới—Chiên Con của Thiên Chúa. Có một bánh
không men mới—Bánh là Mình của Chúa Phục Sinh. Máu của chiên con giờ đây được
thay thế bằng Máu của Chiên Con, Chúa Giêsu, Đấng xóa tội lỗi thế gian.
Chú giải về Gio-an 13,1-15
Bài đọc Tin Mừng liên kết tất cả những gì đã xảy ra vào ngày
hôm đó với thực tế cụ thể trong cuộc sống của chúng ta. Bài đọc không nói gì về
Lễ Pát-qua hay Lễ Vượt Qua.
Bài đọc không nói gì về Bí tích Thánh Thể hay Mình và Máu Chúa Giêsu.
Thay vào đó, bài đọc nói về Chúa Giêsu, Chúa và Thầy, quỳ xuống
và rửa chân cho các môn đệ của mình. Chính tinh thần yêu thương và phục vụ anh
chị em này là đặc điểm nổi bật của người môn đệ Kitô giáo.
Và đây chính là cuộc sống đích thực của việc cử hành Bí tích
Thánh Thể. Có một mà không có cái kia thì không phải là sống theo Tin Mừng. Và
vì vậy, những lời của Bí tích Thánh Thể (“Hãy làm việc này để nhớ đến Thầy”)
cũng được Chúa Giêsu lặp lại ở đây khi Người nói:
… Thầy đã nêu gương
cho các con, để các con cũng làm như Thầy đã làm cho các con.
Không cử hành Bí tích Thánh Thể trong cộng đồng, và không
dành năng lượng của chúng ta vào tình yêu thương và phục vụ lẫn nhau, tức là
không sống theo Tin Mừng. Cuộc sống Kitô hữu của chúng ta là một tấm áo choàng
liền mạch giữa Tin Mừng, phụng vụ và cuộc sống và tương tác hàng ngày.
https://livingspace.sacredspace.ie/l1065g/
Tại một ngôi làng nhỏ bên Tây Đức, trước năm 1940 là nơi
gặp gỡ của các danh họa Âu Châu, nhưng kể từ thế chiến thứ hai, nó trở thành
nhà tù giam giữ những phạm nhân của Đức Quốc xã, có mặt một Phó tế được phong
chức linh mục tại đây. Sau khi chết, ngài để lại chúc thư “Tình yêu và đền bù”.
Thế rồi 15 năm sau, nhà tù đó biến thành Dòng kín Carmel, các nữ tu đến đó để sống
cho lý tưởng tình yêu và đền bù.
Tình yêu chính là ý nghĩa của Bí tích Thánh Thể. Trong Bữa
tiệc ly, Chúa Giêsu đã quỳ gối rửa chân cho các Tông đồ và cũng trong Bữa tiệc
ly Ngài đã thiết lập Bí tích Thánh Thể cũng như loan báo về cái chết của Ngài.
Phêrô đại diện các Tông đồ đã có lý khi khước từ Chúa Giêsu rửa chân cho ông vì
đây là công việc của tôi tớ trong nhà. Theo tục lệ người Do Thái, trước khi vào
bàn ăn tôi tớ trong nhà phải đi rửa chân cho khách. Chúa Giêsu đã muốn thực hiện
cử chỉ ấy để thực thi chính điều Ngài đã nói: Con Người không đến để được hầu hạ,
những để hầu hạ và hiến mạng sống làm giá cứu chuộc nhiều người.
Cử chỉ yêu thương mà Chúa Giêsu đã làm cho các Tông đồ là một
quyết tâm sống trọn ý nghĩa yêu thương của Ngài, cũng như người tôi tớ không sống
cho mình mà cho người khác. Nhưng Ngài chưa lấy làm đủ, Ngài còn biểu lộ tình
yêu qua hình ảnh một miếng bánh trao ban để ở mãi với con người. Bị bẻ ra và
tiêu tan, Chúa Giêsu đã sống đến cùng những đòi hỏi của yêu thương. Thánh Gioan
đã tóm gọn cuộc sống Chúa Giêsu qua câu: “Ngài đã yêu các kẻ thuộc về Ngài và
đã yêu đến cùng”, nghĩa là sẵn sàng sống chết cho người mình yêu. Tình yêu đến
cùng ấy, Chúa Giêsu đã thể hiện qua cái chết trên Thập giá, và Ngài còn muốn
tái diễn hàng ngày dưới hình dạng Bánh và Rượu trong bí tích Thánh Thể. Cũng
như tôi tớ chỉ sống và chết cho người khác, chiếc bánh chỉ hiện hữu để được ăn,
được hao mòn, được tiêu tán. Dưới hình thức lương thực, Chúa Giêsu muốn thể hiện
tình yêu của Ngài đối với chúng ta; tiếp nhận Ngài qua bí tích Thánh Thể, chúng
ta sống bằng chính sự sống của Ngài; ăn uống Ngài, chúng ta cũng được mời gọi
nên giống Ngài và san sẻ sự sống của Ngài cho người khác.
Sống và chết cho người khác, nên một với Ngài là thực hiện sứ
mệnh của Ngài tức là phục vụ và phục vụ cho đến cùng. Sứ mệnh phục vụ ấy Chúa
Giêsu muốn truyền lại cho chúng ta qua Bí tích Truyền chức Linh mục là người được
ủy thác để lặp lại lời của Chúa Giêsu. “Các con hãy làm việc này, mà nhớ đến
Ta”. Làm việc này không những là cử hành Bí tích Thánh Thể để Chúa Giêsu luôn ở
mãi giữa nhân loại, mà còn chu toàn sứ mệnh phục vụ của Ngài. Không chỉ riêng
linh mục, nhưng tất cả những ai nhờ phép rửa được tháp nhập vào sự sống Đức
Kitô, nghĩa là mọi kitô hữu trong lời nói và hành động cũng yêu thương và chết
để nhớ đến Ngài. Mỗi cử chỉ và hành vi bác ái đều là một nghĩa cử tưởng nhớ đến
Chúa Giêsu, đều là một tiếp tục, hay đúng hơn là một hiến lễ được dâng trên bàn
thờ.
Tưởng nhở việc Chúa lập Bí tích Thánh Thể và truyền chức
linh mục trong ngày thứ năm tuần thánh, chúng ta nhớ đến cách đặc biệt các linh
mục. Xin Chúa ban cho các ngài luôn trung thành với sứ mệnh phục vụ. Xin cho
tình yêu Chúa luôn ngự trị trong tâm hồn chúng ta để chúng ta cũng sống yêu
thương và phục vụ.
‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét