15/06/2016
Thứ Tư tuần 11 thường niên
Bài Ðọc
I: (Năm II) 2 V 2, 1. 6-14
"Có
một xe bằng lửa, và Êlia lên trời".
Trích
sách Các Vua quyển thứ hai.
Khi
Thiên Chúa muốn đem Êlia lên trời trong cơn gió lốc, Êlia và Êlisê đang rời bỏ
đất Galgala. Khi cả hai đến thành Giêricô, Êlia nói với Êlisê rằng: "Con cứ
ngồi đây, Chúa sai thầy đến sông Giođan". Êlisê đáp: "Nhân danh Chúa
hằng sống và lấy mạng sống của Thầy, con xin thề rằng: Con sẽ không rời thầy".
Thế rồi cả hai cùng đi xuống Bêthel. Có năm mươi người đồ đệ của tiên tri cũng
đi theo hai vị, và đứng xa xa, còn hai vị thì đứng trên bờ sông Giođan. Êlia lấy
áo choàng cuốn lại, đập xuống nước. Nước liền rẽ làm hai, và hai vị cứ lối ráo
mà qua sông.
Khi
đã qua rồi, Êlia nói với Êlisê rằng: "Con muốn gì thì cứ xin, để thầy làm
cho, trước khi thầy được cất đi khỏi con". Êlisê đáp: "Con muốn được
gấp đôi thần trí của thầy". Êlia nói: "Con xin điều khó quá, nhưng nếu
con thấy được thầy trong lúc thầy được cất đi khỏi con, thì con sẽ được như ý;
nhưng nếu con không xem thấy, thì không được". Hai ông tiếp tục đi và nói
chuyện, thì này đây có một xe bằng lửa và ngựa cũng bằng lửa phân rẽ hai người;
và trong cơn gió lốc, Êlia lên trời. Êlisê thấy vậy kêu lên: "Cha ơi, cha
ơi, cha là xe và là người đánh xe Israel". Và Êlisê không thấy thầy mình nữa,
người liền lấy áo mình và xé ra làm đôi, và lượm chiếc áo choàng Êlia đã thả xuống,
rồi lui về, và đứng lại ở bờ sông Giođan, lấy áo choàng Êlia đã thả xuống, đập
xuống nước mà nước lại không rẽ ra. Người kêu lên: "Thiên Chúa của Êlia
bây giờ ở đâu?" Người lại đập xuống nước, và nước rẽ làm đôi, và Êlisê đi
qua.
Ðó là
lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 30, 20. 21. 24
Ðáp: Lòng chư vị hãy can trường mạnh bạo,
hết thảy chư vị là người cậy trông ở Chúa (c. 25).
Xướng:
1) Lạy Chúa, vĩ đại thay lòng nhân hậu Chúa, lòng nhân hậu Ngài dành để cho những
kẻ kính sợ Ngài, lòng nhân hậu Ngài ban cho những ai tìm nương tựa Ngài, ngay
trước mặt con cái người ta. - Ðáp.
2)
Chúa che chở họ dưới bóng long nhan Ngài, cho khỏi người ta âm mưu làm hại.
Chúa giấu họ trong lều trại của Ngài, cho khỏi miệng lưỡi người đời tranh luận.
- Ðáp.
3)
Chư vị thánh nhân của Chúa, hãy mến yêu Ngài, Ngài gìn giữ những kẻ trung
thành. Nhưng Ngài trả miếng thực là đầy đủ cho những ai xử sự kiêu căng. - Ðáp.
Alleluia:
Tv 94, 8ab
Alleluia,
alleluia! - Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Chúa, và đừng cứng lòng. -
Alleluia.
Phúc
Âm: Mt 6, 1-6. 16-18
"Cha
ngươi Ðấng thấu suốt mọi bí ẩn, sẽ trả công cho ngươi".
Tin Mừng
Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy,
Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Các con hãy cẩn thận, đừng phô
trương công đức trước mặt người ta để thiên hạ trông thấy, bằng không, các con
mất công phúc nơi Cha các con là Ðấng ở trên trời. Vậy khi các con bố thí, thì
đừng thổi loa báo trước, như bọn giả hình làm ở nơi hội đường và phố xá, để cho
người ta ca tụng họ. Quả thật, Ta bảo các con, họ đã được thưởng công rồi. Còn
con có bố thí, thì làm sao đừng để tay trái biết việc tay phải làm, để việc con
bố thí được giữ kín, và Cha con, Ðấng thấu suốt mọi bí ẩn, sẽ trả công cho con.
"Rồi
khi các con cầu nguyện, thì cũng chớ làm như những kẻ giả hình: họ ưa đứng cầu
nguyện giữa hội đường và các ngả đàng, để thiên hạ trông thấy. Quả thật, Ta bảo
các con: họ đã được thưởng công rồi. Còn con khi cầu nguyện, thì hãy vào phòng
đóng cửa lại mà cầu xin với Cha con, Ðấng ngự nơi bí ẩn, và Cha con, Ðấng thấu
suốt mọi bí ẩn, sẽ trả công cho con.
"Khi
các con ăn chay, thì đừng làm như bọn giả hình thiểu não: họ làm cho mặt mũi ủ
dột, để có vẻ ăn chay trước mặt người ta. Quả thật, Ta bảo các con, họ đã được
thưởng công rồi. Còn con khi ăn chay, hãy xức dầu thơm trên đầu và rửa mặt, để
thiên hạ không biết con ăn chay, nhưng chỉ tỏ ra cho Cha con Ðấng ngự nơi bí ẩn,
và Cha con thấu suốt mọi bí ẩn, sẽ trả công cho con".
Ðó là
lời Chúa.
Suy Niệm: Các việc đạo đức
Tại
nhiều nơi, cứ vào mùa tranh cử, người ta lại dễ dàng nhìn thấy những bảng hiệu
ghi ơn dân biểu này, nghị sĩ nọ, hoặc loan báo những công trình xây dựng của
các nhân vật chính trị. Dĩ nhiên, ai cũng hiểu đó là những vận động gián tiếp,
những hứa hẹn với dân chúng để hy vọng được bầu vào những chức vụ công quyền.
Tâm thức và lối hành xử thường tình của con người là như thế đó: làm việc tốt để
kể công, để được trọng vọng, khen thưởng. Người Kitô hữu cũng dễ bị cám dỗ để
có tinh thần khoe khoang kể công như trên vào đời sống đạo đức.
Tin Mừng
hôm nay ghi lại những lời dạy của Chúa Giêsu về tinh thần tu đức cần phải có, với
nguyên tắc sống đạo: đừng làm việc lành có ý phô trương cho người ta thấy. Theo
luật Môsê, bố thí, cầu nguyện, ăn chay là những việc lành cao quý, và người ta
thường tổ chức các việc đạo đức đó cách công khai để thúc đẩy nhiều người tham
gia. Chúa Giêsu không phản đối các việc đó, nhưng Ngài chỉ muốn người ta thực
hiện chúng với ý hướng mới, đó là làm vì lòng yêu mến và tìm đẹp lòng Chúa hơn
là để được người đời khen ngợi. Chẳng vậy, các việc đạo đức ấy có thể chỉ có
hình thức, đấy là chưa nói đến trường hợp có nhiều người làm bộ cầu nguyện lâu
giờ, ăn chay nhiều ngày, bố thí rộng rãi để dễ lừa gạt người khác.
Chúa
Giêsu cảnh giác chúng ta đề phòng thứ đạo đức vụ hình thức. Nhưng việc đạo đức
tự nó rất ích lợi cho bản thân, cho tha nhân và đáng được Thiên Chúa ban thưởng,
với điều kiện chúng được thực hiện với ý ngay lành. Chúng ta cần thực hành các
việc lành với ý hướng này, vì đó là lẽ sống, là niềm vui và là động lực cho cuộc
đời hy sinh phục vụ của chúng ta.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Tư Tuần 11 TN2, Năm Chẵn
Bài đọc: 2 Kgs 2:1, 6-14; Mt 6:1-6, 16-18.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Muốn sự khen tặng của người đời hay phần
thưởng của Thiên Chúa?
Nhiều
tín hữu thích được người ta khen tặng các việc mình làm như ủng hộ một số tiền
lớn vào nhà thờ hay trở thành người bảo trợ cho chương trình từ thiện. Thiên
Chúa muốn con người làm việc lành cách thành tâm, kín đáo, bằng cách làm phúc đừng
cho tay trai biết việc tay phải làm. Người tín hữu chỉ được chọn một trong hai:
hoặc được người khác khen hoặc được Thiên Chúa trả công; chứ không thể chọn cả
hai.
Các
bài đọc hôm nay nêu bật việc phải có ý hướng tốt lành trong khi xử dụng quà tặng
Thiên Chúa ban. Trong bài đọc I, Elishah xin cho được gấp đôi thần khí của thầy
mình là Elijah.
Nếu
Elishah dùng quà tặng đó cho sứ vụ ngôn sứ, đó là điều tốt và Thiên Chúa sẽ
ban; nhưng nếu Elishah dùng quà tặng đó để được người khác khen tặng hay để hại
người khác, chắc chắn ông sẽ không được Thiên Chúa ban. Trong Phúc Âm, Chúa
Giêsu căn dặn các môn đệ khi cho đi, cầu nguyện và ăn chay, các ông phải làm với
ý hướng tốt lành thì mới mong được hưởng phần thưởng Thiên Chúa ban; nếu không,
các ông chỉ được hưởng những lời khen tặng của người thế gian.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài
đọc I: Ngôn sứ được ban những
quà tặng để chu toàn nhiệm vụ.
1.1/
Elishah xin cho được gấp hai phần thần khí của Elijah.
Đến
giờ Đức Chúa gọi Elijah về và trao sứ vụ ngôn sứ lại cho môn đệ là Elishah.
Elijah là một ngôn sứ được Đức Chúa cho quyền làm rất nhiều phép lạ: truyền
đóng cửa trời không cho mưa, hóa bột và dầu olive ra nhiều cho bà góa thành
Zarephath, truyền lửa từ trời xuống thiêu rụi của lễ, cho mưa rơi... Mục đích của
uy quyền Chúa ban là để giúp cho con người nhận ra lỗi lầm của họ và ăn năn trở
lại với Đức Chúa, chứ không phải để dọa nạt hay để giương oai với người khác.
Môn đệ
Elishah có linh tính thầy mình sắp được Đức Chúa gọi về, nên ông bám sát thầy
mình và nài xin cho được thần khí gấp hai lần của Elijah. Ông Elijah đáp:
"Anh xin một điều khó đấy! Nếu anh thấy thầy khi thầy được đem đi, rời xa
anh, thì sẽ được như thế; bằng không, thì không được." Các ông còn đang vừa
đi vừa nói, thì này một cỗ xe đỏ như lửa và những con ngựa đỏ như lửa tách hai
người ra. Và ông Elijah lên trời trong cơn gió lốc.” Ông túm lấy áo mình và xé
ra làm hai mảnh để tỏ sự buồn rầu khi phải xa thầy.
1.2/
Elishah cũng được Đức Chúa ban cho uy quyền làm phép lạ.
Elishah
thấy thầy mình được cuốn đi trong cơn gió lốc với một một cỗ xe đỏ như lửa và
những con ngựa đỏ như lửa. Đó là lý do mà truyền thống Do-thái vẫn tin ngôn sứ
Elijah không chết. Họ vẫn để hai chiếc ghế một cho ngôn sứ Elijah và một cho
ông Moses mỗi năm vào ngày Lễ Xá Tội (Day of Atonement). Họ tin hai ông sẽ trở
lại trước ngày Đấng Messiah tới.
Ngôn
sứ Elijah cố ý để lại chiếc áo choàng cho Elishah. Ông lượm lấy áo choàng của
ông Elijah rơi xuống. Ông trở về và đứng bên bờ sông Jordan. Ông lấy áo choàng
của ông Elijah đã rơi xuống mà đập xuống nước và nói: "Đức Chúa, Thiên
Chúa của ông Elijah ở đâu?" Ông đập xuống nước, nước rẽ ra hai bên, và ông
Elishah đi qua. Ông Elishah biết mình đã có thần khí của thầy, ông có uy quyền
làm phép lạ như thầy mình.
2/
Phúc Âm: Làm việc lành với
các ý hướng ngay lành
Có những
việc tự bản chất rất tốt như việc rao giảng Tin Mừng, giúp đỡ người nghèo, cầu
nguyện và ăn chay; nhưng các kinh sư và biệt phái cũng biến chúng thành xấu vì
sự giả hình của họ. Chúa Giêsu đề phòng các môn đệ cách tổng quát mọi việc lành
trước khi đi vào ba lãnh vực chính của đời sống Kitô hữu là giúp đỡ người
nghèo, cầu nguyện và ăn chay. Khi chúng ta làm việc lành, đối tượng chúng ta nhắm
tới là Thiên Chúa, chứ không phải là bất cứ ai khác; nên đừng làm để được tiếng
khen của người đời, nhưng là để được Thiên Chúa thấu suốt và ban thưởng cho
chúng ta.
2.1/
Giúp đỡ người nghèo: là
dùng những gì mình có để san sẻ cho những người thiếu thốn. Cha của Tobia
khuyên ông như sau: “Con hãy dùng của cải bố thí cho tất cả những ai thực thi
công chính, và khi bố thí, mắt con đừng có so đo. Đối với ai nghèo khổ, con đừng
ngoảnh mặt làm ngơ, để rồi đối với con, Thiên Chúa cũng sẽ không ngoảnh mặt làm
ngơ. Tuỳ con có bao nhiêu, hãy cho bấy nhiêu; có nhiều thì cho nhiều, có ít thì
đừng ngại cho ít” (Tob 4:7-8).
Nhưng
có những người cho vì miễn cưỡng, để phô trương sự giàu có, hay để được tiếng
khen. Chúa Giêsu đề phòng cho các môn đệ: “Khi bố thí, đừng có khua chiêng đánh
trống, như bọn đạo đức giả thường biểu diễn trong hội đường và ngoài phố xá, cốt
để người ta khen. Thầy bảo thật anh em, chúng đã được phần thưởng rồi. Còn anh,
khi bố thí, đừng cho tay trái biết việc tay phải làm, để việc anh bố thí được
kín đáo. Và Cha của anh, Đấng thấu suốt những gì kín đáo, sẽ trả lại cho anh.”
Chúng ta không thể hiểu theo nghĩa đen câu “không cho tay trái biết việc tay phải
làm” vì đó là điều không thể xảy ra, nhưng Chúa chỉ có ý nói đừng phô trương
cho người khác thấy việc mình làm.
2.2/ Cầu
nguyện: là để nâng tâm hồn
lên tới Chúa để nói chuyện, bàn thảo, hay xin ơn. Hành động cầu nguyện ám chỉ
những gì xảy ra giữa hai người: Thiên Chúa và người cầu nguyện, không có sự hiện
diện của người thứ ba. Khi một người có mục đích cầu nguyện để được người khác
thấy và khen, làm sao họ có thể tập trung vào Thiên Chúa; vì thế, Chúa Giêsu
khuyên các môn đệ: “Còn anh, khi cầu nguyện, hãy vào phòng, đóng cửa lại, và cầu
nguyện cùng Cha của anh, Đấng hiện diện nơi kín đáo. Và Cha của anh, Đấng thấu
suốt những gì kín đáo, sẽ trả lại cho anh.”
Khi
nói những điều này, Chúa không ngăn cấm việc cầu nguyện chung; vì Ngài đã từng
vào các hội đường để cầu nguyện chung. Điều Chúa Giêsu muốn nói hôm nay chỉ
liên quan đến việc cầu nguyện riêng: đừng đứng ở nơi công cộng cầu nguyện với mục
đích cho người khác thấy.
2.3/ Ăn
chay: là cố ý sống không có
lương thực trong một thời gian cho mục đích tôn giáo như để ăn năn đền tội và
xin Thiên Chúa tha thứ (Jon 3:5; Joe 1:14, 2:15), để xin Thánh Thần soi sáng
cho biết việc phải làm (Acts 13:2); để cầu xin Thiên Chúa điều gì (2 Sam
12:16). Để việc ăn chay có hiệu quả, nhiều khi nó phải đi kèm theo với việc cầu
nguyện và làm việc bác ái (Isa 58:7); nếu không, Thiên Chúa sẽ không nhận lời
(Isa 58:6).
Ăn
chay để người khác thấy bằng cách rầu rĩ, ủ dột chỉ là cách thức của bọn đạo đức
giả: chúng làm cho ra vẻ thiểu não, để thiên hạ thấy là chúng ăn chay. Chúa dạy
các môn đệ: “Còn anh, khi ăn chay, nên rửa mặt cho sạch, chải đầu cho thơm, để
không ai thấy là anh ăn chay ngoại trừ Cha của anh, Đấng hiện diện nơi kín đáo.
Và Cha của anh, Đấng thấu suốt những gì kín đáo, sẽ trả lại cho anh.”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Ý
hướng của chúng ta khi làm các việc đạo đức là tiêu chuẩn để được Chúa thưởng
công. Nếu chúng ta làm vì để được tiếng khen của người đời, Chúa không cần phải
thưởng công nữa.
- Đừng
bao giờ cầu xin những ơn lành Thiên Chúa ban cho để xử dụng với mục đích trần tục.
Linh
mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
15/06/16 THỨ TƯ TUẦN 11 TN
Mt 6,1-6.11-16
Mt 6,1-6.11-16
Suy niệm: Kết thúc mùa giải bóng
đá, những đội tuyển giành được cúp vàng, bạc, hay đồng được thưởng những món tiền hậu hĩnh. Ngoài ra, các cầu thủ xuất sắc chẳng những sẽ tăng mức giá chuyển nhượng, mà còn nhận được những lời khen tặng từ báo chí và người hâm mộ. Đây cũng là một phần thưởng không kém quan trọng đối với họ. Người con cái Chúa trong “90 phút thi đấu của cuộc đời” cũng giống như những vận động viên xuất sắc, qua ba “môn điền kinh phối hợp” truyền thống là cầu nguyện, ăn chay và bác ái. Nếu có ý làm để khoe khoang, nhằm cho khán giả thấy, thì phần thưởng của họ là lời khen tiếng phục và rồi chấm hết! Còn nếu thực hiện cách âm thầm, chỉ qui hướng về Chúa, được Đức Giê-su diễn tả qua kiểu nói “đừng cho tay trái biết việc tay phải làm” hay “vào
phòng, đóng cửa lại”, thì chính Thiên Chúa sẽ trả công bội hậu cho họ.
Mời Bạn: “Sau một ngày làm được nhiều việc, giấc ngủ sẽ ngon lành. Sau một đời làm được nhiều việc, cái chết sẽ bình thản” (L. Da Vinci). Đối với người Ki-tô hữu, “nhiều việc” vẫn chưa đủ, vì còn phải kể đến ý hướng khi làm các việc đó. Ý hướng trong sáng, quy hướng về Chúa, thì các việc lành phúc đức của bạn mới được chúc lành và ghi nhận.
Sống Lời Chúa: Điều chỉnh lại ý hướng khi làm các việc cầu nguyện, ăn chay và bác ái cho đúng thánh ý Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, chúng con thường thích được người khác khen ngợi. Xu hướng này thâm nhập cả vào các việc đạo đức và làm hỏng các việc đạo đức ấy. Xin cho chúng con biết điều chỉnh lại ý hướng là chỉ biết làm vì lòng yêu mến Chúa mà thôi. Amen.
Đấng thấu suốt những gì kín đáo
Đời Kitô hữu là cuộc đời kín đáo thầm lặng, như bị che khuất. Nhưng cũng là cuộc đời không che giấu được trước mắt mọi người.
Suy
niệm:
“Đã
mang tiếng ở trong trời đất,
phải
có danh gì với núi sông.”
Danh
tiếng để lại cho đời là điều khiến nhiều người bận tâm.
Có
người hiến mình để làm những công trình lớn lao để lại cho hậu thế.
Nhưng
cũng có người rơi vào thói háo danh,
làm mọi
sự chỉ để tìm cho mình chút tiếng khen mau qua.
Trong
Bài Giảng trên núi mà ta nghe hôm nay,
Đức
Giêsu tố giác thói háo danh của những người đạo đức giả,
khi họ
làm ba việc đạo đức căn bản là bố thí, cầu nguyện, ăn chay.
Ngài
cũng cho thấy cách sống đạo của người môn đệ.
Làm
các việc đạo đức để tìm tiếng khen, là một cám dỗ có thật.
Có
người thổi kèn trong hội đường hay ngoài phố khi bố thí.
Có
người thích đứng cầu nguyện tại giữa ngã ba đường.
Có
người có mang bộ mặt thiểu não khi ăn chay.
Tất cả
chỉ nhằm thu hút sự chú ý của nhiều người khác,
chỉ
nhằm “cho người ta thấy”, “để người ta khen” (cc. 1. 2. 5. 16).
Họ
làm những việc tốt lành, nhưng lại tìm mình, co quắp trên chính mình,
trong
khi lẽ ra những việc này phải mở họ ra trước Thiên Chúa.
Đối với
Đức Giêsu, được người ta khen là nhận được phần thưởng rồi,
nên
cũng chẳng được Cha trên trời ban thưởng nữa (c. 1).
Họ được
phần thưởng mau qua của người đời,
nhưng
mất phần thưởng trọng hậu trong ngày sau hết.
Đức
Giêsu mời các môn đệ đi vào cái kín đáo, thầm lặng,
nơi
đó không có con mắt của người đời, không có tiếng khen chê.
Nơi
đó kín đến mức tay trái không biết việc tay phải làm.
Nơi
đó là căn phòng đóng cửa, để chỉ có Cha và anh gặp gỡ.
Cha
là Đấng hiện diện ở nơi kín đáo (cc. 6. 18).
Cha
cũng là Đấng thấy những gì được làm ở nơi kín đáo (cc. 4. 6. 18).
Cha
thấy anh đã bố thí, cầu nguyện, ăn chay cách thầm lặng.
Chính
Cha sẽ ban thưởng cho anh.
“Hữu
xạ tự nhiên hương” có thể là một hình ảnh đẹp về người Kitô hữu.
Đời
Kitô hữu là cuộc đời kín đáo thầm lặng, như bị che khuất.
Nhưng
cũng là cuộc đời không che giấu được trước mắt mọi người.
Chính
khi cái tốt được làm một cách vô cầu, thì nó lại tỏa ngát hương.
Không
hẳn là chúng ta luôn luôn phải cầu nguyện trong phòng đóng cửa.
Cũng
như không hẳn chúng ta phải tô son đánh phấn khi ăn chay.
Nhưng
điều quan trọng là chúng ta làm mọi sự cho vinh danh Chúa.
Cầu
nguyện:
Ngày
lại ngày, lạy Thiên Chúa,
tôi
sẽ đứng trước Người chiêm ngưỡng dung nhan,
hai
tay cung kính, lạy Thiên Chúa muôn loài,
tôi
sẽ đứng trước Người chiêm ngưỡng dung nhan.
Dưới bầu trời bao la,
trong
cô đơn và thầm lặng,
với
tấm lòng thanh tịnh,
tôi
sẽ đứng trước Người chiêm ngưỡng dung nhan.
Trong
thế giới ồn ào vì nhọc nhằn,
huyên
náo vì đấu tranh,
giữa
đám đông hối hả lăng xăng,
tôi
sẽ đứng trước Người chiêm ngưỡng dung nhan.
Và
khi đã hoàn tất việc đời,
lạy
Thiên Chúa muôn loài,
một
mình, lặng lẽ,
tôi
sẽ đứng trước Người chiêm ngưỡng dung nhan.
(R.
Tagore,
Đỗ
Khánh Hoan dịch)
Lm
Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
15
THÁNG SÁU
Thiên
Chúa Cai Quản Mọi Sự Một Cách Tốt Đẹp
“Tôi
tin kính một Thiên Chúa là Cha Toàn Năng, Đấng tạo thành trời đất”. Lời tuyên
tín đầu tiên này của Kinh Tin Kính sẽ không bao giờ ngừng tuôn đổ sự phong phú
phi thường của nó cho chúng ta. Thiên Chúa là Cha và là Đấng tạo thành “mọi sự
hữu hình và vô hình”. Ngài cai quản muôn loài bằng sự quan phòng thần linh của Ngài.
Với
những suy tư về công cuộc sáng tạo, đã đến lúc chúng ta bắt đầu một loạt các
giáo huấn về chủ đề sự quan phòng của Thiên Chúa. Sự quan phòng này nằm trong
chính cốt lõi đức tin Kitô giáo và trong đáy lòng của mọi người được mời gọi đến
với đức tin. Thiên Chúa là Cha khôn ngoan và toàn năng của chúng ta. Ngài hiện
diện và hành động trong thế giới. Xuyên qua sự quan phòng thần linh của Ngài,
Thiên Chúa lo liệu sao cho mọi tạo vật có thể sống trọn vẹn trong sự hiện diện
của Ngài. Một cách đặc biệt, Ngài lo liệu cho chúng ta và các nhu cầu của chúng
ta, bởi vì chúng ta được dựng nên theo hình ảnh Ngài và giống như Ngài. Thiên
Chúa – là Cha chúng ta – mong muốn rằng hành trình của chúng ta được hướng dẫn
bởi chân lý tình yêu của Ngài, trong khi chúng ta tiến về mục tiêu là sự sống
vĩnh cửu trong Ngài.
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch
từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày
15 - 6
2V
2,1.6-14; Mt 6,1-6.16-18.
Lời
suy niệm: “Khi làm việc lành phúc đức, anh em phải coi
chừng, chớ có phô trương cho thiên hạ thấy. Bằng không, anh em sẽ chẳng được
Cha của anh em, Đấng ngự trên trời ban thưởng...Rồi khi ăn chay, anh em chớ làm
bộ rầu rỉ như bọn đạo đức giả; chúng làm cho ra vẻ thiểu não, để thiên hạ thấy
là chúng ăn chay.”
Thói
thường của người đời luôn luôn muốn phô trương mình trước thiên hạ, và mong được
càng nhiều người biết càng thêm hãnh diện. Nhưng với Chúa Giêsu thì không phải
vậy, Người muốn con cái của Người cần có sự khiêm nhường, cần làm nơi kín đáo
thể hiện chính mình trước mặt Người và Chúa Cha, bởi tất cả không phải là công
trạng của mình, mà nhờ ơn ban của Người và qua Người mọi công việc tốt lành được
Người ghi nhận. Gần đây Đức Thánh Cha Phanxicô còn khuyên mỗi người chúng ta
khi làm việc bác ái: “Làm phúc là một cử chỉ yêu thương đối với những người
chúng ta gặp; đó là cử chỉ chân thành quan tâm đến với những người tới gần
chúng ta và xin giúp đỡ. Sự giúp đỡ ấy được thực hiện trong âm thầm, nơi mà chỉ
có Thiên Chúa thấy và hiểu giá trị của hành vi đã làm.”
Lạy
Chúa Giêsu. Chúa đã để lại cho chúng con một giáo huấn không thể thay thế được
về việc làm phúc. Chúa yêu cầu chúng con đừng làm phúc để được người đời ca ngợi
và ngưỡng mộ lòng quảng đại của chúng con. Xin cho chúng con luôn ghi nhớ Lời
Chúa đã căn dặn chúng con.
Mạnh
Phương
15
Tháng Sáu
Thiên Chúa Không Thất Vọng Về Con Người
Văn
hào Nga Dostoievski, với những tác phẩm nổi tiếng như Tội ác và Hình phạt, anh
em nhà Karamazov, là người đã trải qua một cuộc đời đầy sóng gió. Sau một thời
gian dài bị giam cầm vì lý do chính trị, ông bị kết án tử hình. Nhưng, như một
phép lạ, vào giữa lúc sắp sửa bị hành quyết, ông bỗng nhận được lệnh tha. Người
viết tiểu sử của ông kể lại như sau:
Thời
gian trong tù đã in đậm nét trên quãng đời còn lại của ông. Từ trên chiếc máy
chém nhìn xuống đám người đang đứng dưới chân mình, ông chỉ còn thấy họ là những
người bị áp bức, những người nô lệ đáng thương. Dù họ có phạm tội ác tày trời
đi nữa, tâm hồn họ vẫn là tâm hồn của những con người vô tội, do đó đáng được sự
tha thứ.
Khi
bước xuống khỏi máy chém, Karamazov thấy mọi sự như vô nghĩa. Ðiều duy nhất còn
có ý nghĩa đối với ông chính là tình yêu, và cho dù trong suốt 30 năm sau, cuộc
đời của ông đắm chìm trong bùn nhơ của tội lỗi, của khốn khổ, của ô nhục, ông
luôn nhìn mọi sự qua lăng kính của yêu thương. Một lần bị đưa lên máy chém ấy
cho ông hiểu rằng con người đau khổ, tất cả mọi người đều đáng cảm thông,
thương mến. Ðó là sứ điệp mà Karamazov công bố suốt cuộc đời của ông.
Cả
cuộc đời của ông là một cố gắng không ngừng để diễn đạt câu nói: "Hỡi người
anh em, không có gì có thể ngăn cản tôi yêu thương bạn".
Nếu
có những lúc chúng ta cảm thấy thất vọng về con người đốn mạt của chúng ta, nếu
có những lúc chúng ta không còn tin tưởng ở tình người nữa, chúng ta hãy nhìn
lên Chúa Giêsu. Chúng ta thấy ngay ánh mắt nhân từ, cảm thông của Ngài.
Khi
Zakêu, thủ lãnh của phường thu thuế, leo lên cây cao để thấy Ngài, Chúa Giêsu
đã ôn tồn nói với ông: "Hôm nay, tôi đến thăm nhà ông".
Khi
người đàn bà bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình được dẫn ra trước mặt Ngài,
Chúa Giêsu nhỏ nhẹ nói với bà: "Chị hãy về đi, tôi không kết án chị".
Khi
Maria Madalêna đến quỳ dưới chân Ngài, Chúa Giêsu đã không hắt hủi cô.
Khi
Phêrô phản bội Ngài, Chúa Giêsu nhìn ông với tất cả trìu mến, thông cảm.
Khi
tên trộm cừu bị treo trên thập giá hướng về Ngài, Chúa Giêsu đã hứa với anh:
"Hôm nay, anh sẽ ở cùng Ta trên Thiên Ðàng".
Ngài
đã ngồi cùng bàn với phường thu thuế, bọn đĩ điếm, kẻ tội lỗi. Ngài tha thứ những
kẻ đóng đinh Ngài vào thập giá.
Qua
cách cư xử của Chúa Giêsu, Thiên Chúa muốn nói với chúng ta rằng: Ngài yêu
thương con người, bởi vì Ngài không thể chối bỏ hình ảnh của Ngài nơi con người.
Chính ánh lửa ấy khiến cho Thiên Chúa vẫn luôn nhận ra được hình ảnh của mình
nơi con người, để không bao giờ thất vọng về con người.
(Lẽ
Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét