20/06/2016
Thứ Hai tuần 12 thường niên
Bài Ðọc
I: (Năm II) 2 V 17, 5-8. 13-15a. 18
"Chúa
xua đuổi Israel khỏi mặt Chúa và chỉ còn lại chi họ Giuđa".
Trích
sách Các Vua quyển thứ hai.
Trong
những ngày ấy, Salmanassar, vua dân Assyria, xâm chiếm khắp miền và bao vây
Samaria trong ba năm. Năm thứ chín đời vua Hôsê, vua Assyria chiếm được
Samaria, và đem dân Israel sang Assyria, định cư họ ở Hala và ở Habor, gần sông
Gozan, và trong các thành thuộc nước Mêđia.
Xảy
ra như thế, vì con cái Israel phạm đến Chúa là Thiên Chúa họ, Ðấng đã đưa họ ra
khỏi Ai-cập, khỏi quyền lực Pharaon, vua nước Ai-cập. Họ đã thờ các thần ngoại
bang; họ noi theo các tập tục của dân ngoại mà Chúa đã xua đuổi trước bước tiến
của con cái Israel, và họ đã theo các nghi lễ mà vua Israel đã quy định.
Chúa
đã dùng các tiên tri, các vị tiên kiến mà khuyến cáo Israel và Giuđa rằng:
"Các ngươi hãy cải tà quy chính, hãy tuân giữ các điều răn và nghi lễ,
theo đúng lề luật Ta đã dùng các tiên tri tôi tớ Ta mà truyền cho cha ông các
ngươi, và chuyển lại cho các ngươi". Nhưng họ không muốn nghe. Họ cứ cứng
đầu cứng cổ như cha ông họ, không muốn vâng phục Chúa là Thiên Chúa. Họ chối bỏ
các huấn lệnh của Chúa và lời giao ước Người đã ký kết với cha ông họ, và cả những
mệnh lệnh rõ ràng Người đã truyền, nên Chúa nổi giận dân Israel, và xua đuổi họ
khỏi mặt Chúa. Chỉ còn lại chi họ Giuđa mà thôi.
Ðó là
lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 59, 3. 4-5. 12-13
Ðáp: Lạy Chúa, xin Chúa ra tay hữu phù
trợ và nhậm lời chúng con (c. 7b).
Xướng:
1) Ôi Thiên Chúa, Ngài đã hất hủi chúng con, Ngài đã làm cho hàng ngũ chúng con
tan rã, Ngài đã thịnh nộ, nhưng xin cho chúng con được phục hồi! - Ðáp.
2)
Ngài đã rung động đất nước và xâu xé, xin hàn lại chỗ đổ vỡ, vì nó đang xiêu
té. Chúa để dân Ngài gặp những thử thách cam go, Ngài cho chúng con uống thứ rượu
say mê choáng váng. - Ðáp.
3) Ôi
Thiên Chúa, há không phải Ngài đã hất hủi chúng con ư? Ôi Thiên Chúa, Ngài đã
không xuất trận cùng quân đội chúng con. Xin Chúa giúp đỡ chúng con chống lại
quân thù, vì sự hỗ trợ của người trần là vộ hiệu quả. - Ðáp.
Alleluia:
Ga 14, 5
Alleluia,
alleluia! - Chúa phán: "Thầy là đường, là sự thật và là sự sống, không ai
đến được với Cha mà không qua Thầy". - Alleluia.
Phúc
Âm: Mt 7, 1-5
"Hãy
lấy cái đà khỏi mắt ngươi trước đã".
Tin Mừng
Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy,
Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Các con đừng đoán xét để khỏi bị
đoán xét. Các con đoán xét thể nào thì các con cũng bị đoán xét như vậy. Các
con dùng đấu nào mà đong, thì cũng sẽ đong lại cho các con bằng đấu ấy. Sao
ngươi thấy cái rác trong mắt anh em, mà không thấy cái đà trong mắt ngươi? Hoặc
sao ngươi bảo anh em: "Ðể tôi lấy cái rác ra khỏi mắt anh", và này:
cái đà đang ở trong mắt ngươi. Ðồ giả hình, hãy lấy cái đà khỏi mắt ngươi trước
đã, rồi ngươi sẽ thấy rõ để lấy cái rác ra khỏi mắt anh em ngươi".
Ðó là
lời Chúa.
Suy Niệm:
Ðừng xét đoán
Augustin
Goden trong khi còn là sinh viên trường nghệ thuật ở Paris đã nổi tiếng về tài
điêu khắc. Có một người đàn bà giàu, nhưng chẳng biết gì về nghệ thuật đến nhờ
Goden thiết kế một bức tượng để đặt ở giữa vườn nhà bà. Người đàn bà đến xem bức
tượng nhằm lúc ông đang tiếp khách. Sau khi người đàn bà ra về, nhóm bạn hữu ra
xưởng vẽ thấy Goden đang nhảy múa cuồng loạn trước bức tượng. Ðược hỏi tại sao,
Goden trả lời: "Bởi vì người đàn bà không đồng ý về bức tượng, nên tôi vui
mừng, vì biết rằng tác phẩm của tôi có giá trị".
Mỗi lần
chấm thi một bộ môn nào đó, người ta thường mời những người chuyên môn về bộ
môn ấy cho biết nhận xét. Phải biết rõ vấn đề, con người mới hy vọng có được nhận
xét xác đáng, nếu không chỉ là những lời bâng quơ, thiên lệch. Chúa Giêsu đã
không muốn những kẻ theo Ngài vấp phải sai lầm này. Tự bản thân, con người chưa
hiểu được mình, vì con người có phần tinh thần ẩn khuất đằng sau thể xác. Những
gì được phô diễn bên ngoài mới chỉ là hình thức. Không thiếu những trường hợp
cái hình thức bên ngoài được dựng nên để che dấu cái sự thật bên trong, hoặc những
tín hiệu gửi đi chỉ được đón nhận một cách sai lạc, do thành kiến và ác ý.
Bởi
thế, con người không thể tự cho mình quyền xét đoán, phê phán người khác, mà chỉ
có một mình Thiên Chúa, Ðấng thấu suốt mọi sự. Ngài hiểu con người hơn chính họ
và mời gọi con người hãy nhìn vào bản thân mình: hãy nhìn vào mắt mình để lấy
cái xà đã đóng chặt vào đó, cái xà được kết tinh bằng bao lỗi lầm, thành kiến,
ác ý. Lấy được cái xà, mắt sẽ trong sáng, con người sẽ nhìn rõ sự vật.
Cái
nhìn của đôi mắt không có cái xà sẽ không còn là cái nhìn của phê phán, chỉ
trích, nhưng là cái nhìn của Chúa Giêsu, một cái nhìn đầy yêu thương, tha thứ,
mang lại cho kẻ được nhìn niềm tin yêu, hy vọng. Lêvi, người thu thuế, sẵn sàng
bỏ mọi sự để theo Thầy; Zakêu, người thu thuế trưởng, đã thành tâm hoán cải;
Mađalêna dứt khoát từ bỏ con đường tội lỗi. Tất cả đã chuyển hướng cuộc đời bởi
cái nhìn từ ái bao dung của Chúa Giêsu.
Ước
chi lời cầu nguyện của thánh Augustinô: "Xin cho con biết Chúa, xin cho
con biết con" cũng là lời cầu nguyện của mỗi người chúng ta. Biết Chúa để
thấy lòng quảng đại yêu thương vô bờ của Chúa; biết mình để ý thức về sự yếu đuối,
bất toàn của mình, nhờ đó chúng ta sẽ dễ dàng rộng lượng với người khác như
Chúa đã đối xử các đại lượng với chúng ta.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Hai Tuần 12 TN2, Năm Chẵn
Bài đọc: 2 Kgs 17:5-8, 13-15a, 18; Mt 7:1-5.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Anh em đừng xét đoán, để khỏi bị Thiên
Chúa xét đoán.
Con
người thích xét đoán vì đó là dịp để đề cao mình và giảm danh giá tha nhân.
Không những xét đoán tha nhân, nhiều người còn nghi ngờ quyền năng Thiên Chúa
và xét đoán luôn cả sự quan phòng của Ngài. Họ chất vấn hay than phiền những
đau khổ Thiên Chúa bắt họ phải chịu. Con người xét đoán không năng xét mình; vì
thế, họ thấy họ tốt lành; nhưng nếu họ chịu khó xét mình, họ sẽ thấy họ mang đầy
những khuyết điểm, và sẽ không dám xét đoán tha nhân. Con người dễ xét đoán, vì
họ nghĩ chẳng có ai rỗi hơi kiểm điểm những lời xét đoán của họ; nhưng nếu họ
biết Thiên Chúa là Đấng thấu suốt mọi sự, họ sẽ cẩn thận hơn khi phải xét đoán
tha nhân.
Các
bài đọc hôm nay muốn nêu bật những lý do tại sao con người hãy năng xét mình và
đừng xét đoán tha nhân. Trong bài đọc I, tác giả Sách Các Vua II nêu rõ những
lý do tại sao vương quốc Israel thất thủ và toàn thể dân chúng bị lưu đày: vì họ
đã quay lưng lại với Thiên Chúa và thờ các thần ngoại bang và không giữ những Lề
Luật Thiên Chúa đã ra cho cha ông họ. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu khuyên các môn
đệ đừng xét đoán; nhưng hãy biết xét mình trước. Hãy “lấy cái xà ra khỏi mắt
anh trước đã, rồi anh sẽ thấy rõ, để lấy cái rác ra khỏi mắt người anh em.”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài
đọc I: Tại sao Thiên Chúa để
Assyria chinh phục Israel?
1.1/
Israel bị thất thủ và bị lưu đày bên Assyria: Vua Assyria tiến đánh Israel, đến Samaria và vây
hãm thành này ba năm. Năm 721 B.C., vua Assyria chiếm được Samaria và đày
Israel sang Assyria. Vua cho họ định cư ở Halah, và ở ven sông Habor thuộc vùng
Gozan, và trong các thành xứ Medes.
Nhiều
người Do-thái tự hỏi tại sao Đức Chúa lại để dân riêng của Người rơi vào tay
vua Dân Ngoại Assyria? Vẫn biết con cái Israel đắc tội với Đức Chúa; nhưng Dân
Ngoại còn mắc tội nhiều và nặng hơn. Lý do Đức Chúa phải sửa phạt không phải vì
Ngài ghét bỏ dân chúng; nhưng là để cho họ có cơ hội xét mình và nhận ra những
tội lỗi họ đã xúc phạm đến Ngài. Trong khi con cái Israel lưu đày, Đức Chúa vẫn
không ngừng sai các ngôn sứ của Ngài đến an ủi và khuyên bảo dân chúng hãy giữ
vững niềm hy vọng. Ngài sẽ cứu dân dù chỉ còn sót lại một nhóm nhỏ và sẽ cho họ
về lại quê hương.
1.2/
Nguyên nhân của việc thất thủ và lưu đày: Trong nơi lưu đày, rất nhiều các ngôn sứ và dân đã có cơ hội xét
mình và nhận ra những tội tày trời họ đã xúc phạm đến Đức Chúa. Một số tội
chính được liệt kê ra hôm nay:
+ Họ
đã quay lưng lại với Đức Chúa và chạy theo thờ các thần khác.
+ Họ
theo những thói tục của các dân Đức Chúa đã trục xuất cho khuất mắt con cái
Israel và những thói tục các vua Israel đã tạo ra.
+ Họ
đã không nghe lời cảnh cáo của các ngôn sứ và thầy chiêm; lại còn khinh dể, bắt
bớ và bỏ tù các ngôn sứ của Đức Chúa.
+ Họ
đã không tuân giữ Lề Luật của Đức Chúa.
Nói
mãi không nghe, nên Đức Chúa nổi cơn thịnh nộ với Israel và đẩy Israel cho khuất
nhan Người. Chỉ còn lại chi tộc Judah.
2/
Phúc Âm: Anh em xét đoán thế
nào, thì anh em cũng sẽ bị Thiên Chúa xét đoán như vậy.
2.1/ Tuyệt
đối không xét đoán: Chúa
Giêsu truyền: "Anh em đừng xét đoán, để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán, vì
anh em xét đoán thế nào, thì anh em cũng sẽ bị Thiên Chúa xét đoán như vậy.''
Có ít nhất 3 lý do ngăn cấm con người xét đoán tha nhân:
(1)
Con người không biết hết hoàn cảnh và các dữ kiện liên quan: Con người dễ phê
phán tha nhân vì họ nhìn từ bên ngoài; nhưng để phê phán đúng, họ phải đặt mình
vào bên trong để hiểu hoàn cảnh của đương sự. Ví dụ, một người nghèo đói phải
ăn cắp để có của ăn nuôi sống là điều hợp lý phải làm; chứ không phải trường hợp
ăn cắp nào cũng xấu. Tục ngữ Việt-nam có câu: "Có ở trong chăn mời biết
chăn có rận." Hay trong truyện Kiều của Nguyễn Du có câu: "Đoạn trường
ai có qua cầu mới hay." Nàng Kiều phải bán mình để chuộc cha để trả ơn
sinh thành nuôi dưỡng là điều một người con hiếu thảo phải làm, chứ không phải
trường hợp mãi dâm nào cũng bị kết án.
(2)
Con người bị chi phối bởi rất nhiều thành kiến: ngôn ngữ, chủng tộc, màu da,
giai cấp, liên hệ, quyền lợi ... Một khi đã có những thành kiến, rất khó để con
người phán đoán cách chí công vô tư. Người Hy-lạp có thói quen phân xử nạn nhân
trong phòng tối để tránh thành kiến; nhưng cả hai bên vẫn có thể nghe tiếng nói
của nhau và đoán được nguồn gốc của nhau.
(3)
Con người không sạch hoàn toàn để phán xét: Trong câu truyện "Người phụ nữ
ngoại tình" của Tin Mừng Gioan, Chúa Giêsu thách thức những người đòi kết
án và ném đá người phụ nữ: "Ai trong các ông sạch tội, hãy quăng viên đá
trước." Và họ dần dần rút lui đến khi chỉ còn mình Chúa Giêsu, Đấng có quyền
phán xét mọi người vì Ngài không bao giờ phạm tội. Nhưng Ngài nói với chị:
"Tôi cũng vậy, tôi không phán xét chị. Thôi! chị về đi và từ nay đừng phạm
tội nữa" (Jn 8:12).
Có những
trường hợp con người buộc phải xét xử như: bề trên, quan tòa, cha mẹ ... Trong
những trường hợp buộc phải xét xử, hãy xét xử cách rộng lượng, phải có đầy đủ
các dữ kiện, và theo sự hướng dẫn của Thánh Thần, vì theo Lời Chúa cảnh cáo:
"Anh em đong đấu nào, thì Thiên Chúa cũng sẽ đong đấu ấy cho anh em."
2.2/ Hãy
kiểm điểm mình trước: Một
trong những cách giúp con người đừng đóan xét tha nhân là năng kiểm điểm bản
thân mình. Khi con người thành thật với chính mình, họ tìm ra trong người họ
cũng đầy dẫy những tính hư, nết xấu, nhiều khi còn to lớn hơn của tha nhân gấp
bội. Nhận ra bản thân như thế, họ sẽ dễ dàng thông cảm và không đoán xét tha
nhân. Ngược lại, khi con người không năng xét mình, họ dễ dàng đoán xét tha
nhân, vì họ nghĩ họ sạch tội. Chúa Giêsu đưa ra một ví dụ để cảnh cáo hạng người
này: ''Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con
mắt của mình thì lại không để ý tới? Sao anh lại nói với người anh em: ''Hãy để
tôi lấy cái rác ra khỏi mắt bạn," trong khi có cả một cái xà trong con mắt
anh? Hỡi kẻ đạo đức giả! Lấy cái xà ra khỏi mắt anh trước đã, rồi anh sẽ thấy
rõ, để lấy cái rác ra khỏi mắt người anh em.''
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Khi
gặp hoạn nạn, chiến tranh hay thiên tai, chúng ta hãy nắm lấy cơ hội để xét
mình xem tại sao Thiên Chúa để những điều đó xảy ra. Chúng ta đừng kiêu ngạo và
ngông cuồng kết án luôn sự quan phòng của Thiên Chúa.
-
Chúng ta cần tập thói quen tuyệt đối không xét đoán tha nhân, vì đó không phải
là việc của chúng ta. Trường hợp vì bổn phận phải xét xử, hãy theo sự hướng dẫn
của Thánh Thần, có tất cả các bằng chứng liên quan, hiểu hoàn cảnh của đương sự,
và phán xét cách rộng lượng.
-
Chúng ta dùng đấu nào đong cho tha nhân, Thiên Chúa sẽ dùng chính đấu ấy mà
đong lại cho chúng ta.
Linh
mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
20/06/16 THỨ HAI TUẦN 12 TN
Mt 7,1-5
Mt 7,1-5
Suy niệm: Chuyện Khổng Tử kể rằng thời ông và các đồ đệ lâm cơn bĩ cực, Nhan Hồi là môn sinh sủng ái nhất nấu cơm cho thầy trò ăn. Đang đọc sách nhà trên, ông bắt gặp Nhan Hồi xới cơm đưa vào miệng. Ông
cho rằng học trò tín cẩn của mình là kẻ ăn vụng. Hỏi ra mới biết, khi mở vung, Nhan Hồi đã sơ ý để một cơn gió thổi bụi vào nồi. Thay vì xới phần bẩn bỏ đi, Nhan Hồi đã quyết định ăn, coi như mình đã ăn xong phần mình,
không được bỏ phí trong hoàn cảnh cơm ít, người đông.
Hiểu được sự thật, Khổng Tử than rằng: “Trên
đời có những việc chính mắt mình trông thấy rành rành mà vẫn không thể hiểu được đúng sai!” Kinh nghiệm này của Khổng Tử cũng được gặp thấy trong giáo huấn của Đức Giê-su: “Đừng xét đoán!” Thực tại thì muôn vẻ, cái nhìn của ta về thực tại thì phiến diện; do đó, các suy diễn và kết luận của ta rất bấp bênh. Chính vì thế Đức Giê-su nói chỉ Thiên Chúa, Đấng “thấu suốt mọi bí ẩn” (Mt
6,6) mới đủ tư cách xét đoán; “còn
tôi là ai mà dám xét đoán anh em mình” (Gc 4,12)?
Mời Bạn: Nếu có một ai đó cần được tôi xét đoán, thì người đó chính là tôi, như lời Chúa nhắc nhở: “Hãy lấy cái xà ra khỏi mắt anh trước đã, rồi mới lấy cái rác ra khỏi mắt người anh em.”
Chia sẻ một kinh nghiệm đáng tiếc của bạn vì đã phán đoán sai lệch về ai đó.
Sống Lời Chúa: Để tránh tật xét đoán tha nhân, ta tập nhân đức ngược lại: cắt nghĩa tốt, giải thích tốt cho họ.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con đừng săm soi những thiếu sót nhỏ của người khác trong khi không nhận ra bao điều tốt đẹp nơi họ. Xin cho con biết nghiêm khắc hơn với mình và độ lượng hơn với tha nhân. Amen.
Lấy xà ra khỏi mắt
Điều khó vẫn là thấy được cái xà trong mắt mình. Lẽ ra tôi phải thấy ngay vì nó quá lộ liễu, ai cũng thấy. Nhưng nó khó thấy, vì tôi không muốn thấy cái xấu của mình.
Suy
niệm:
Mỗi
ngày chúng ta đưa ra biết bao nhận xét về người khác.
Thầy
cô phải nhận xét về học trò, cấp trên phải nhận xét về thuộc hạ.
Việc
lượng giá về từng cá nhân thường rất cần thiết và hữu ích.
Trong
đời sống tu trì, vẫn có chuyện anh em sửa lỗi cho nhau.
Nói
chung, sống thì phải đưa ra những phán đoán về người khác.
Nhưng
làm sao để phán đoán ấy không trở nên một xét đoán lệch lạc?
Đức
Giêsu dạy ta biết cách xét đoán qua bài Tin Mừng hôm nay.
“Anh
em đừng xét đoán”: thật ra Đức Giêsu không cấm mọi thứ xét đoán.
Ngài
còn dạy các môn đệ biết cách phân biệt ngôn sứ giả và thật (Mt 7,15),
phân
biệt người xứng đáng và người không xứng đáng (Mt 10, 11),
biết
cách đề phòng thói xấu của nhóm Xađốc và Pharisêu (Mt 16, 6).
Đức
Giêsu chỉ đòi các tín hữu sống trong cộng đoàn huynh đệ
phải
tránh lối xét đoán thiếu bao dung, khắc nghiệt,
mà
quên chính mình cũng có những lỗi lầm lớn hơn nhiều.
“Anh
em xét đoán thế nào, thì cũng bị Thiên Chúa xét đoán như vậy” (c. 2).
Ngài
muốn ta nhẹ tay và nhân từ khi cần phải xét đoán người anh em.
Vì
cái đấu ta dùng để đong cho họ, Thiên Chúa sẽ dùng để đong cho ta.
Đấu
đong đi càng lớn, đấu đong lại càng đầy.
Chỉ
cần thay đổi cái đấu ta vẫn quen dùng, là cuộc đời của ta thay đổi.
Đức
Giêsu dùng một hình ảnh liên quan đến nghề mộc của Ngài,
để
nói về chuyện người đạo đức giả.
Đó
là hình ảnh bụi mùn cưa trong mắt người khác và cái xà trong mắt mình.
Một
cái thì thật bé, một cái thì to đến độ khó lòng ở trong mắt được.
Hình
ảnh phóng đại này hẳn làm ai cũng phải buồn cười.
Tôi
thấy lỗi bé nơi anh em, nhưng lại không để ý tới lỗi lớn nơi tôi.
Tôi
hăng hái xin được lấy hạt bụi ra khỏi mắt anh em,
nhưng
lại rất khoan dung với cái xà trong mắt mình.
Đức
Giêsu hóm hỉnh khuyên chúng ta nên lấy xà ra khỏi mắt trước đã,
rồi
mới thấy tỏ tường để lấy hạt bụi mùn cưa khỏi mắt anh em.
Điều
khó vẫn là thấy được cái xà trong mắt mình.
Lẽ
ra tôi phải thấy ngay vì nó quá lộ liễu, ai cũng thấy.
Nhưng
nó khó thấy, vì tôi không muốn thấy cái xấu của mình.
Càng
có quyền, có chức, có uy tín, có tuổi tác và kinh nghiệm,
càng
khó chấp nhận nếp nhăn nơi khuôn mặt mình.
Giá
mà tôi thấy được cái xà nơi mắt tôi,
chắc
tôi đã không dám đòi lấy hạt bụi nơi mắt người khác,
hay
nếu có được ai nhờ lấy đi nữa,
thì
cũng chỉ lấy một cách khiêm hạ, nhẹ nhàng.
Trong
bài hát “Chúa Hòa Bình” của Phạm Duy có câu:
“Nếu
có ai lầm lỡ, rồi sinh ra khắt khe…”
Chỉ
mong chúng ta, nhờ thấy mình lầm lỡ và đã được Chúa thứ tha,
nên
sinh ra dễ cảm thông với lỗi lầm người khác.
Cầu
nguyện:
Như người mù ngồi bên vệ đường
xin
Chúa dủ lòng thương cho con được thấy.
Xin cho con được thấy bản thân
với
những yếu đuối và khuyết điểm,
những
giả hình và che đậy.
Cho con được thấy Chúa hiện diện bên con
cả
những khi con không cảm nghiệm được.
Xin cho con thực sự muốn thấy,
thực
sự muốn để cho ánh sáng Chúa
chiếu
dãi vào bóng tối của con.
Như người mù ngồi bên vệ đường
xin Chúa dủ lòng thương cho con được thấy.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
20
THÁNG CHÍN
Nối
Những Nhịp Cầu Yêu Thương
Bạn
hãy hăng say cộng tác với Đấng Cứu Độ. Người bày tỏ cho chúng ta thấy lòng
thương xót của Chúa Cha. Trong Đức Kitô, Chúa Cha luôn luôn chan tưới hồng ân của
Ngài trên chúng ta. Ngài ban cho chúng ta sự sống và sức mạnh. Ngài tha thứ
chúng ta và đưa chúng ta vào mối quan hệ riêng với Ngài; Ngài sai Con của Ngài
đến với chúng ta, qua Người Con ấy lòng thương xót của Ngài tuôn trào.
Vâng,
bạn hãy học với Đức Ki-tô, hình ảnh hoàn hảo (Tổng Luận Thần Học I,35) diễn tả
tình yêu vô hạn của Chúa Cha. Như Chúa Giêsu, bạn hãy gần gũi với con người. Nhất
là, hãy gần gũi với những người bệnh tật, những người bị chà đạp phẩm giá. Bạn
hãy trở thành người chiến sĩ xây dựng nền văn minh tình thương, hãy nhiệt thành
chia sẻ lòng bác ái chân thực, để thăng tiến nhân loại này nên tốt hơn. Như vậy,
bạn sẽ tham dự trọn vẹn vào công cuộc cứu độ của Đức Ki-tô.
Hội
Thánh ngỏ lời với các bạn, những người xây đắp nền văn minh tình thương: “Kinh
nghiệm của quá khứ và của chính thời đại chúng ta cho thấy rằng chỉ công bằng
mà thôi thì chưa đủ để đảm bảo cho con người được sống trên mọi chiều kích của
sự sống. Chúng ta cần phải có được năng lực sâu xa hơn nữa, đó chính là tình
yêu” (Div. In Mis, 12).
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch
từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày
20 – 6
2V
17,5-8.13-15.18; Mt 7,1-5
Lời
suy niệm: “Anh em đừng xét đoán, để khỏi bị Thiên Chúa
xét đoán, vì anh em xét đoán thế nào, thì anh em cũng sẽ bị Thiên Chúa xét đoán
như vậy.”
Sự hiểu
biết của mỗi con người đều có những hạn hẹp của mình, nên khi sử dụng những hiểu
biết của mình để xét đoán một ai đó đều bất toàn, dẫn đến đoán xét sai, làm
nguy hại đến thanh danh hay tính mạng, công ăn việc làm của người khác, làm phương
hại đến đời sống của những người chung quanh. Nên Chúa Giêsu khuyên dạy con cái
của Người đừng bao giờ xét đoán bất cứ ai, quyền đoán xét thuộc về Thiên Chúa
vì Ngài xét đoán với quyền năng yêu thương và tha thứ cùng sự nâng đỡ để tất cả
được nên tốt hơn.
Lạy
Chúa Giêsu. Chúng con được sự bao bọc bởi lòng thương xót và tình yêu của Chúa
Cha. Xin cho chúng con đừng đoán xét nhau; nhưng cho chúng con được ở trong
tình thương tha thứ và cứu độ của Chúa.
Mạnh
Phương
20
Tháng Sáu
Ai Hơn Ai?
Trong
một khu vườn tuyệt đẹp kia có nhiều loại hoa đua nhau khoe màu tranh sắc: Hoa Hồng,
hoa Hướng Dương, hoa Vạn Thọ, hoa Cúc, kể cả vài cụm bông Móng Tay và bông Mười
Giờ.
Một
ngày kia, có người đến nhìn ngắm những bông hoa đẹp, rồi lấy một cây thước ra
đo chiều cao, chiều dài cũng như đếm số các nụ hoa. Xong ông ta bỏ đi.
Ý
thức về chiều cao và độ lớn của mình, hoa Hướng Dương càng vươn cổ lên cao và
nói: "Trong khắp khu vườn, không hoa nào lớn mạnh như chúng tôi".
Nghe nói thế, hoa Hồng lên tiếng: "Nhưng không hoa nào đẹp và tỏa hương
thơm ngát như chúng tôi". Không chịu thua ai, hoa Vạn Thọ góp lời:
"Hai người nói thế nghe sao phải, to lớn và thơm tho nào có ý nghĩa gì.
Hai người làm gì có được nhiều bông hoa như chúng tôi".
Nghe
những loại hoa trên tranh luận, các loại hoa Cúc, hoa Móng Tay và hoa Mười Giờ
cảm thấy tủi phận. Hoa Móng Tay tìm lời an ủi hoa Mười Giờ: "Bọn mình
không đẹp, không thơm, nhưng được cái là dễ trồng nên được nhiều người ưa
thích".
Sau
đó, khu vườn trở lại yên lặng trong khoảnh khắc. Nhưng hoa Cúc phá tan sự im lặng
nặng nề với những phát biểu sau đây: "Sao các anh, các chị lại có thể suy
nghĩ thế? Bởi đâu các anh các chị lại tranh nhau về chiều cao, về độ lớn, về vẻ
đẹp, về hương thơm. Anh chị quên rằng: Dù lớn hay nhỏ, dù mạnh hay yếu, dù đỏ
hay vàng, mọi bông hoa đều nhận lãnh hình hài, vẻ đẹp và hương thơm từ bàn tay
của Ðấng Tạo Hóa và dưới mắt Người chúng ta đều như sau. Mỗi chúng ta đều được
Người ban cho đồng đều ánh sáng và hơi ấm của mặt trời. Mỗi bông hoa đều được
Người cho mưa rơi xuống gốc và sương sa trên mình như nhau. Ðó là Mầu Nhiệm của
lòng quảng đại và khoan nhân của Thiên Chúa".
Sự
phân bì, ghen tuông đã và đang làm khổ đau cho con người cũng bằng tính tự cao,
tự đại hay ít ra tính phân bì, ghen ghét cũng làm cho chúng ta không được thư
thái, bình an. Vì thế, có người đã đề ra những phương pháp sau đây như những điều
kiện để được hưởng sự bình an trong tâm hồn:
- Nếu
tôi không muốn so sánh mình với người khác, tôi sẽ cảm thấy hạnh phúc với những
gì tốt đẹp nơi tôi.
- Nếu
tôi không làm nô lệ cho sự thành công, tôi có thể sản xuất những thành quả tốt
đẹp kẻ khác chờ đợi nơi tôi.
- Nếu
tôi không để mình bị vướng vào mạng lưới của sự cạnh tranh, tôi sẽ thông phần
và chia sẻ được những cái tốt đẹp hàm ẩn trong tất cả mọi người.
(Lẽ
Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét