14/07/2016
Thứ năm tuần 15 thường niên.
Bài Ðọc
I: (Năm II) Is 26, 7-9. 12. 16-19
"Hỡi những kẻ nằm trong tro bụi, hãy thức dậy
và hãy nhảy mừng".
Trích sách Tiên tri Isaia.
Ðường lối người công chính thì ngay thẳng, Chúa ban
cho bằng phẳng đường nẻo của người công chính. Lạy Chúa, chúng con cậy trông
Chúa trong đường xét xử của Chúa. Thánh danh và sự kính nhớ Chúa là sự ước mong
của tâm hồn. Ban đêm hồn con khát khao Chúa, và sớm mai khi thức dậy, lòng trí
con hướng về Chúa. Từ khi Chúa thực hiện việc xét xử ở trần gian, thì người
dương thế học biết sự công chính.
Lạy Chúa, Chúa ban cho chúng con ơn bình an, vì mọi
việc chúng con làm, đều do Chúa làm cho chúng con.
Lạy Chúa, trong cơn hoạn nạn, chúng con đã tìm kiếm
Chúa, và trong khi Chúa sửa dạy, chúng con kêu van đến Chúa. Lạy Chúa, trước
tôn nhan Chúa, chúng con khác nào như đàn bà mang thai sắp sinh, kêu la đau đớn.
Chúng con cưu mang, chúng con đau đớn như phải sinh con.
Chúng con không mang lại sự cứu độ cho trần gian, và
không còn người sinh ra trên trần gian. Người chết của Chúa sẽ được sống, các
xác chết của con sẽ sống lại. Hỡi những kẻ nằm trong tro bụi, hãy thức dậy và
nhảy mừng, vì sương Chúa là sương ánh sáng, và trái đất sẽ làm tái sinh u tối.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 101, 13-14ab và 15. 16-18. 19-21
Ðáp: Từ trời
cao xanh Chúa đã quan sát địa cầu (c. 20b).
Xướng: 1) Phần Chúa, lạy Chúa, đời đời còn mãi và
danh Ngài tồn tại đời nọ tới đời kia. Xin Ngài đứng lên, thương xót Sion, nay
là thời để Ngài quan tâm phù trợ. Các bầy tôi ưa thích tường hoa móng đá, và ngậm
ngùi thương đống gạch tro hoang tàn. - Ðáp.
2) Lạy Chúa, muôn dân sẽ kính tôn danh thánh Chúa,
và mọi vua trên địa cầu sẽ quý trọng vinh quang Ngài; khi Chúa sẽ tái lập Sion,
Ngài xuất hiện trong vinh quang xán lạn; Ngài sẽ đoái nghe lời nguyện kẻ túng
nghèo, và không chê lời họ kêu van. - Ðáp.
3) Những điều này được ghi lại cho thế hệ mai sau,
và dân tộc được tác tạo sẽ ca tụng Thiên Chúa. Từ thánh điện cao sang Chúa đã
đoái nhìn, từ trời cao Chúa đã ngó xuống trần thế, để nghe tiếng than khóc của
tù nhân, để giải thoát kẻ bị lên án tử. - Ðáp.
Alleluia:
Tv 118, 27
Alleluia, alleluia! - Xin Chúa cho con hiểu đường lối
những huấn lệnh của Chúa, và con suy gẫm các điều lạ lùng của Chúa. - Alleluia.
Phúc
Âm: Mt 11, 28-30
"Ta hiền lành và khiêm nhượng trong lòng".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: "Hãy đến với Ta tất
cả, hỡi những ai khó nhọc và gánh nặng, Ta sẽ nâng đỡ bổ sức cho các ngươi. Hãy
mang lấy ách của Ta và hãy học cùng Ta, vì Ta hiền lành và khiêm nhượng trong
lòng, và tâm hồn các ngươi sẽ gặp được bình an. Vì ách của Ta thì êm ái và gánh
của Ta thì nhẹ nhàng".
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm:
Hãy Ðến Với Chúa
Những kẻ vất vả mang gánh nặng mà Tin Mừng hôm nay
nhắc đến được các nhà chú giải hiểu là những con người đơn sơ khiêm tốn, sẵn
sàng để Thiên Chúa dạy dỗ hướng dẫn, như được nói đến trong đoạn Tin Mừng trước
đó. Tâm hồn họ đã sẵn sàng, giờ đây, Chúa Giêsu mời gọi họ đến với Ngài để được
Ngài nâng đỡ bổ sức cho; hay nói theo một bản dịch Kinh Thánh khác: để được
Ngài giải thoát khỏi gánh nặng. Gánh nặng nào? Ðó là gánh nặng của lề luật mà
các nhà thông thái chất trên vai những con người đơn sơ, hèn mọn. Họ bó gánh nặng
đặt lên vai người khác, còn chính họ thì không muốn động ngón tay vào, như lời
Chúa trách cứ thái độ giả hình của những người Biệt Phái. Tinh thần vụ luật, vụ
hình thức đã làm cho những vị lãnh đạo Do Thái giáo không còn quả tim để thông
cảm nữa.
Chúa Giêsu mời gọi dân chúng đến với Ngài để được
Ngài giải thoát khỏi gánh nặng và được nâng đỡ bổ sức. Chống lại những người Biệt
Phái, Chúa Giêsu đề ra một cái ách mới cho những ai chấp nhận Ngài. Ðây chẳng
phải là không còn lề luật, bởi vì giáo huấn của Chúa Giêsu đòi hỏi không thua
gì lề luật của Môsê. Nhưng đối với Chúa Giêsu, những kẻ tuân giữ luật Chúa được
sức mạnh tinh thần nâng đỡ ủi an, đó là sức mạnh của Thánh Thần mà Ngài đã ban
cho các môn đệ để họ tuân giữ luật Chúa, và như vậy luật Chúa trở nên nhẹ
nhàng, dễ chu toàn.
Người Kitô hữu không lẻ loi một mình, không tự sức
mình tuân giữ luật Chúa. Hằng ngày họ được Chúa nuôi dưỡng bằng chính Mình Máu
Thánh Ngài và được ban cho tràn đầy Thánh Thần. Sống theo ơn soi sáng của Thánh
Thần, họ sẽ cảm nghiệm được rằng đời sống đức tin với tất cả những hệ lụy, những
đòi buộc của nó, sẽ không còn là gánh nặng, mà là niềm vui và sức mạnh trong mọi
biến cố, mọi hoàn cảnh cuộc đời.
Xin cho chúng ta biết lắng nghe lời mời gọi đến với
Chúa, tin tưởng vào Chúa và lấy tình yêu đáp trả tình yêu để "ách Chúa trở
nên êm ái và gánh Chúa trở nên nhẹ nhàng" cho chúng ta.
Veritas
Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Năm Tuần 15 TN2 - Nhớ thánh Kateri
Tekakwitha (Hoa Kỳ)
Bài đọc: Isa 26:7-9, 12, 16-19; Mt 11:28-30
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Con người không thể sống thiếu Thiên
Chúa.
Tin tức
trên mạng tuần này loan tin anh ca sĩ và nghệ sĩ nổi tiếng của Hàn-quốc thắt cổ
quên sinh khi mới 33 tuổi. Lý do, anh không thể chịu đựng một lúc hai sức ép của
nghề nghiệp và của người cha bệnh nặng; đến nỗi đã phải thốt lên với cha mình:
“Con phải là người bệnh, thay vì cha. Con xin lỗi! Con xin lỗi!” Không phải chỉ
anh, nhưng biết bao người trong chúng ta có những lúc cảm thấy quá mệt mỏi, và
chỉ muốn buông xuôi tất cả, cho cuộc đời cho muốn ra sao thì ra. Lý do là vì mặc
dù chúng ta đã chịu khó làm việc hết sức để lo cho gia đình, cho cộng đoàn, cho
xã hội; nhưng chúng ta đã không tìm được người thông cảm biết ơn thì chớ, lại
còn phải gánh chịu biết bao mắng chửi và hiểu lầm đến từ mọi phía.
May mắn
cho chúng ta, Lời Chúa qua các bài đọc hôm nay mời gọi chúng ta hãy đến với
Ngài trong những lúc mệt mỏi chán chường như thế để được an nghỉ trong Chúa và
để được Chúa dạy dỗ. Trong bài đọc I, ngôn sứ Isaiah nhắc nhở con cái Israel phải
luôn biết sống theo đường lối của Thiên Chúa thì mới tìm được cuộc sống an
bình. Sống ngược lại với thánh ý Thiên Chúa chỉ gánh những thất bại chán chường,
như người đàn bà đau quằn quại khi sinh con mà chỉ sinh toàn không khí. Trong
Phúc Âm, Chúa Giêsu mời gọi tất cả những ai đang gồng gánh nặng nề: Hãy tìm đến
với Thiên Chúa. Ngài hứa chắc một điều chúng ta sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài
đọc I: Lạy Đức Chúa, Ngài
cho chúng con được an cư lạc nghiệp.
1.1/ Phải
sống theo thánh ý Thiên Chúa.
Thiên
Chúa dựng nên con người và Ngài muốn họ sống trong cuộc đời là cho một mục
đích. Mỗi người phải cầu nguyện để tìm cho ra và sống làm sao để đạt được mục
đích đó. Nếu con người không chịu khó tìm ra hay làm ngược lại những gì Thiên
Chúa muốn, họ sẽ phải chuốc lấy đau khổ và bất an. Nhiều người của mọi thời đại
đã không thèm biết đến kiến thức căn bản này. Họ từ chối không cần biết đến
Thiên Chúa, Đấng dựng nên và điều khiển mọi sự. Họ sống theo những gì họ nghĩ
và tận hưởng tối đa những gì thế gian có. Đến khi phải đương đầu với sức ép của
cuộc đời như bệnh tật, thất nghiệp, tan vỡ, và cái chết, họ không biết cách nào
để đương đầu với và thoát khỏi.
Ngôn
sứ Isaiah kêu gọi con cái Israel trở về với kiến thức căn bản này và sống như tổ
tiên họ đã dạy: “Đường kẻ lành đi là đường ngay thẳng, lối kẻ hiền theo là lối
Chúa san bằng. Vâng, lạy Đức Chúa, trên con đường thánh ý vạch ra, chúng con chờ
đợi Chúa. Hồn chúng con khát vọng Thánh Danh và ước mong tưởng nhớ đến Ngài.”
Làm sao có thể biết được thánh ý Thiên Chúa nếu một người không chịu khó bỏ thời
giờ để học hỏi, để suy niệm và cầu nguyện tìm kiếm?” Người khôn ngoan là người
biết khao khát Chúa, biết khắc khoải tìm kiếm Chúa, biết tìm ra những thánh chỉ
Chúa dạy để thực hiện trong cuộc đời.
Đối với
những người biết kính sợ Thiên Chúa, họ tin tưởng Thiên Chúa không chỉ dựng
nên, nhưng còn đang quan phòng tất cả cho một mục đích là hướng mọi sự về Ngài.
Người thành công là người biết khiêm nhường và vâng lời sống theo đường lối
Chúa chỉ dạy. Họ tin những gì ngôn sứ Isaiah dạy: “Lạy Đức Chúa, Ngài cho chúng
con được an cư lạc nghiệp, vì hết mọi việc chúng con làm đều do Ngài thực hiện
cho chúng con.”
1.2/ Phải
chạy đến với Thiên Chúa khi gặp gian truân.
Gian
truân đau khổ xảy đến cho mọi người: người tin cũng như không tin Thiên Chúa. Mục
đích là để thử thách niềm tin của con người. Khi phải đối diện với gian truân
thử thách, con người phải biết chạy đến và nương nhờ Thiên Chúa; đừng tự giải
thoát chính mình.
Ngôn
sứ Isaiah dùng một hình ảnh để dẫn chứng hậu quả của những ai chỉ cậy dựa vào
chính mình: “Chúng con đã mang thai, đã quằn quại, nhưng chỉ sinh ra gió: chúng
con chẳng giải thoát được thế gian, cũng chẳng sinh sản thêm dân cư cho mặt đất.”
Những người biết cậy trông vào Thiên Chúa, cho dù họ có phải chết chăng nữa,
Thiên Chúa đã chuẩn bị một cuộc sống bất tử cho họ, như lời ngôn sứ Isaiah tiên
báo: “Các vong nhân của Ngài sẽ sống lại, xác họ sẽ đứng lên.
Này những kẻ nằm trong bụi đất, hãy trỗi dậy, hãy reo mừng! Vì lạy Chúa, sương Ngài ban là sương ánh sáng, và đất sẽ cho các âm hồn được hồi sinh.”
Này những kẻ nằm trong bụi đất, hãy trỗi dậy, hãy reo mừng! Vì lạy Chúa, sương Ngài ban là sương ánh sáng, và đất sẽ cho các âm hồn được hồi sinh.”
2/
Phúc Âm: Hãy đến học và nghỉ
ngơi trong Chúa.
2.1/ Xét
mình trước tôn nhan Thiên Chúa: Mệt mỏi có thể là do lao động (thể xác) hay do sức ép của cuộc sống
(tinh thần). Mệt mỏi thể xác có thể được phục hồi bằng việc nghỉ ngơi; mệt mỏi
tinh thần phải được chữa trị bằng phương cách tâm linh. Chúa sẽ chỉ cho biết
làm sao để tránh những mệt mỏi tinh thần này. Bí tích Thánh Thể là phương thuốc
hiệu nghiệm nhất cho các bệnh tinh thần này! Lời Chúa sẽ cung cấp sự bình an và
xóa tan đi những lo âu không cần thiết.
Tại
sao chúng ta đã cố gắng hết sức mà vẫn không thành công? Có thể chúng ta đã
không biết cách làm việc để đạt kết quả tốt đẹp? Có thể chúng ta lo lắng quá độ
những gì không cần phải lo quá như vậy? Có thể chúng ta đang làm theo ý, theo
cách, và theo đường hướng của chúng ta mà không phải là ý, cách, hay đường hướng
của Thiên Chúa?
Có thể
đây là lúc Chúa mời gọi chúng ta nhìn lại để học cách làm việc sao cho thành
công hơn! Có thể đây là lúc Chúa muốn chúng ta quẳng đi những mối lo không cần
thiết! Hay chú trọng đến những gì là quan trọng thay vì những cái quá nhỏ nhặt
thiển cận!
2.2/ Hai
điều quan trọng chúng ta cần học hỏi cùng Chúa Giêsu.
(1)
Hiền lành: Đây là mối thứ hai trong Bát Phúc. Chúa Giêsu là Thiên Chúa, Ngài có
quyền tiêu diệt những ai nói những lời xúc phạm, đánh đòn, và giết chết Ngài;
nhưng Ngài đã không làm những chuyện đó. Ngài chọn con đường tha thứ: “Lạy Cha!
Xin tha cho chúng vì chúng không biết việc chúng làm.” Ngài hòa giải con người
với nhau và với Thiên Chúa. Ngài dạy phải thương yêu, cầu nguyện và làm ơn cho
kẻ thù. Con người cũng thường có khuynh hướng yêu thích những ai hiền lành, nhã
nhặn, và tha thứ.
(2)
Khiêm nhường: là nhân đức diệt trừ tính kiêu ngạo, tội đầu tiên trong bảy mối tội
đầu. Không ai thích người kiêu ngạo và tâm lý chung chẳng ai thích người hay “nổ.”
Khiêm nhường là biết mình trong mối tương quan với Thiên Chúa và với tha nhân.
Người khiêm nhường biết mọi sự mình có được là do Thiên Chúa ban, nên họ không
huyênh hoang lên mặt với người khác; nhưng biết dùng tài năng để mở mang Nước
Chúa và phục vụ anh em. Người kiêu ngạo đánh cắp công ơn Thiên Chúa và luôn bất
an vì sợ người khác hơn họ. Họ bất an khi không nhận được những gì họ muốn và
khó chịu với mọi người.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Chúng ta cần biết làm việc cách khôn ngoan theo ý, cách, và đường lối của Chúa.
-
Chúng ta cần biết nghỉ ngơi, dưỡng sức, và học cùng Chúa.
- Hai
bài học quan trọng nhất trong cuộc đời: hiền lành và khiêm nhường.
Linh
mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
14/07/16 THỨ NĂM TUẦN 15 TN
Th. Ca-mi-lô Len-li, linh mục
Mt 11,28-30
Th. Ca-mi-lô Len-li, linh mục
Mt 11,28-30
Suy niệm: “Bồi dưỡng” là một khái niệm đang phổ biến trong xã hội chúng ta. Dù mức sống càng ngày càng nâng cao: từ ăn no mặc ấm, đến ăn ngon mặc đẹp, rồi ăn sung mặc sướng đến ăn kiêng mặc mốt, nhưng người ta vẫn chưa thấy như thế là đủ. Và như vậy cần phải “’bồi dưỡng”: “bồi dưỡng” cho sức khoẻ, cho sắc đẹp. Về phương diện tinh thần cũng không kém cạnh. Không chỉ người lớn phải bồi dưỡng nghiệp vụ thường xuyên, mà cả các bé chưa đi mẫu giáo cũng phải chạy đua học bồi dưỡng để trở thành “thần đồng”. Chúa Giê-su dạy chúng ta hãy đến với Ngài để được “nghỉ ngơi bồi dưỡng”. Bồi dưỡng theo
kiểu thế gian lắm khi làm người ta thêm căng thẳng, bất an. Còn nơi Thiên Chúa, chúng ta được hưởng trước sự an bình thư thái mà chúng ta sẽ hưởng trọn vẹn trên thiên đàng.
Mời Bạn: Người thời nay dễ bị rơi vào tình trạng căng thẳng tâm lý (stress). Để xả “stress” có người tìm đến những liệu pháp tâm lý; có người lại sa đà vào lối sống buông thả, bê tha trong các tệ nạn như rượu chè, cờ bạc, ma tuý, v.v…, những điều chẳng những không giảm bớt mà còn làm người ta thêm căng thẳng và suy sụp. Mời bạn đến với Đức Ki-tô để nhận được liệu pháp tâm linh: học với Ngài tính “hiền hậu và khiêm tốn”; phó thác nơi Ngài, trong Lời Chúa và Thánh Thể, chúng ta sẽ được sự an bình thư thái của thiên đàng.
Sống Lời Chúa: Thường xuyên cầu nguyện bằng cách nhẩm đi nhắc lại nhiều lần câu Lời Chúa và xin ơn bình an trong tâm hồn: “Không có gì tách tôi ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa, trong Đức Ki-tô” (Rm 8,39).
Hiền hậu và khiêm nhường
Người ta thấy nặng nề khi bị áp lực phải giữ các luật lệ bên ngoài, nhưng lại dễ làm theo sự thúc đẩy của một tình yêu bên trong.
Suy
niệm:
Sống
làm người ở đời ai tránh được gánh nặng.
Chẳng
phải chỉ những người bốc vác ở cảng mới mang gánh nặng.
Gánh
nặng gắn liền với phận người.
Có
gánh nặng gia đình, gánh nặng nghề nghiệp, gánh nặng tuổi tác.
Có
gánh nặng buồn đau của quá khứ, gánh nặng lo âu cho tương lai.
Xem
ra mỗi người không vác nổi gánh nặng của mình.
Ai
cũng thấy có lúc cần đến người khác.
Đức
Giêsu nhìn thấy những ai đang mang gánh nặng vào thời của Ngài.
Đặc
biệt những kẻ phải giữ chi li hơn 600 điều luật của phái Pharisêu.
Luật
Chúa lẽ ra phải đem đến niềm vui hạnh phúc,
thì
lại trở thành “những gánh nặng chất lên vai người ta” (Mt 23, 4).
Đức
Giêsu mời đến với Ngài tất cả những ai đang vất vả,
tất
cả những ai chưa là môn đệ của Ngài.
Ngài
hứa sẽ cho họ được nghỉ ngơi trong tâm hồn (cc. 28. 29).
Sự
nghỉ ngơi ở đây chính là sự bình an sâu xa của người được cứu độ,
được
hưởng các mối phúc ngay từ bây giờ,
và
bắt đầu được sống trong ngày Sabát vĩnh cửu với Thiên Chúa.
“Hãy
đến với tôi; hãy mang ách của tôi; hãy học với tôi.”
Lời
mời của Đức Giêsu lôi kéo những ai vất vả đến với Ngài.
Ngài
mời họ làm môn đệ và sống theo giáo huấn của Ngài.
Trong
Cựu Ước, ách tượng trưng cho Luật Thiên Chúa ban cho Môsê
Đi
theo làm học trò Đức Giêsu, không phải là không có ách.
Ách
của Đức Giêsu chính là lời giáo huấn của Ngài.
Lời
giáo huấn ấy chúng ta đã được nghe trong Bài Giảng trên núi.
“Ách
của tôi êm ái và gánh của tôi nhẹ nhàng” (c. 30).
Nhiều
người không hiểu tại sao Đức Giêsu lại bảo ách mình êm ái,
khi
mà Ngài đưa ra những đòi hỏi triệt để hơn,
tận
căn hơn những đòi hỏi của Luật được giải thích bởi Môsê.
Thật
ra sự êm ái nhẹ nhàng không bắt nguồn từ việc được đòi hỏi ít hơn,
nhưng
đến từ tình yêu của tôi đối với Đức Giêsu.
Bài
Tin Mừng hôm nay có 7 chữ tôi.
Cái
tôi hiền hậu và khiêm nhường của Đức Giêsu thu hút tôi mến Ngài
Chính
tình yêu làm cho ách và gánh của Ngài trở nên êm nhẹ.
Người
ta thấy nặng nề khi bị áp lực phải giữ các luật lệ bên ngoài,
nhưng
lại dễ làm theo sự thúc đẩy của một tình yêu bên trong.
Tự
do hơn và vui tươi hơn, đó là điều ta cảm thấy khi sống cho Giêsu.
Làm
sao để việc giữ đạo, theo đạo, sống đạo,
không
trở thành một gánh nặng đè trên người Kitô hữu?
Làm
sao để chúng ta tự do hơn và vui tươi hơn khi đến gặp Giêsu
và
tìm được sự nghỉ ngơi cho tâm hồn mình?
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
Chúa
đã yêu trái đất này,
và
đã sống trọn phận người ở đó.
Chúa
đã nếm biết
nỗi
khổ đau và hạnh phúc,
sự
bi đát và cao cả của phận người.
Xin dạy chúng con biết đường lên trời,
nhờ
sống yêu thương đến hiến mạng cho anh em.
Khi ngước nhìn lên quê hương vĩnh cửu,
chúng
con thấy mình được thêm sức mạnh
để
xây dựng trái đất này,
và chuẩn
bị nó đón ngày Chúa trở lại.
Lạy Chúa Giêsu đang ngự bên hữu Thiên Chúa,
xin
cho những vất vả của cuộc sống ở đời
không
làm chúng con quên trời cao;
và
những vẻ đẹp của trần gian
không
ngăn bước chân con tiến về bên Chúa.
Ước gì qua cuộc sống hằng ngày của chúng con,
mọi người thấy Nước Trời đang tỏ hiện.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
14
THÁNG BẢY
Được
Trao Ban Những Ân Sủng Đặc Biệt
Được
dựng nên theo hình ảnh Thiên Chúa và giống như Ngài, con người là tạo vật hữu
hình duy nhất mà Đấng Tạo Hóa “nhắm đến vì chính nó” (MV 24). Thiên Chúa – Đấng
cai quản thế giới với sự khôn ngoan và quyền lực siêu việt của Ngài – trao cho
con người mục tiêu để đạt đến trong cuộc sống này. Nhưng con người cũng là một
cứu cánh nơi tự thân mình, không giống như các tạo vật khác. Con người cần đạt
đến sự thành toàn trong tư cách là một nhân vị được dựng nên theo hình ảnh
Thiên Chúa và giống như Ngài.
Được
làm cho phong phú với một ân huệ đặc biệt – và cũng là một trách nhiệm – con
người có quan hệ mật thiết với mầu nhiệm quan phòng thần linh. Chẳng hạn, chúng
ta đọc thấy trong Sách Huấn Ca: “Đức Chúa lấy đất mà tạo ra con người… Ngài mặc
cho nó sức mạnh… để chúng thống trị muông chim cầm thú. Ngài ban cho chúng trí
khôn, lưỡi, mắt, tai, và trái tim để chúng suy nghĩ. Ngài làm cho chúng đầy kiến
thức thông minh, tỏ cho chúng biết điều tốt điều xấu. Ngài đặt con mắt mình vào
tâm hồn chúng, để chúng nhận ra các công trình vĩ đại của Ngài… Ngài còn ban kiến
thức cho chúng, và cho thừa hưởng luật đem lại sự sống” (Hc 17,1.3.5-7.9).
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch
từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày
14 – 7
Thánh
Camillô Lellis, linh mục
Is
26,7-9.12.16-19; Mt 11,28-30.
Lời
suy niệm: “Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học
với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ
ngơi bồi dưỡng. Vì ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ nhàng.”
Trong
cuộc sống của mỗi con người trên trần gian này luôn có những gánh nặng của bổn
phận và trách nhiệm. Làm cho con người đâm ra mệt mõi, lo sợ, buồn chán. Chúa
Giêsu biết rõ điều này, nên Người mời gọi hãy đến với Người; học với Người: sự
hiền hậu và khiêm nhường. Chính hai đức tính này sẽ dẫn đưa đến tình yêu và sự
hy sinh tự nguyện. Khi gánh nặng được ban cho tình yêu vì tình yêu thì khi mang
lấy sẽ thấy nhẹ nhàng.
Lạy
Chúa Giêsu. Chúa không hứa cất khỏi gánh nặng cho chúng con, nhưng được Chúa hứa
sẽ bồi dưỡng và cho nghỉ ngơi, để lấy lại sức mà gánh tiếp. Xin cho chúng con
nhận ra tất cả là tình yêu và vì tình yêu để gánh của chúng con trở nên nhẹ
nhàng hơn.
Mạnh
Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày
14-07: Thánh CAMILLÔ LELLIS
Linh
Mục - (1550 - 1614)
Thánh
Camillô Lellis là con của ông Gioan Laliis, một hiệp sĩ danh giá trong quân đội
của Chales-Quint. Mẹ Ngài thuộc vào một gia đình thời danh nhất ở Neples. Từ những
năm đầu thời hôn nhân, họ có được một người con, nhưng lại bị cất đi ngay, khi
đứa bé còn ở trong nôi. Lúc bà Lellis 60 tuổi, sau bao lời cầu hôn khẩn thiết,
bà đã sinh ra Camillô vào ngày 25 tháng 5 năm 1550. Khi đang mang thai, bà đã
thấy mộng con trẻ mang trên ngực một hình thánh giá, có vô số trẻ em theo sau.
Mộng thấy vậy, bà lo sợ rằng mình sẽ sinh hạ một người con làm đầu bọn cướp,
Camillô mới sinh ra ít lâu thì mồ côi mẹ. Chưa được 6 tuổi, Ngài lại mồ côi
cha. Do những tai họa này, việc giáo dục Camillô bi bỏ mặc.
Những
buổi đầu đời của con trẻ đã chứng thực điều lo sợ của người mẹ là đúng. Camillô
biếng nhác và phóng túng, lao mình vào cuộc chơi. Đến tuổi 19, Ngài theo đuổi
binh nghiệp và năm năm sau Ngài xuất ngũ.
Người
thanh niên này phung phí hết tài sản và lâm cảnh cùng quẫn, phải làm phụ hồ cho
công trình xây cất nhà cho các cha Phanxicô. Tại Fermô, Ngài gặp hai thầy dòng
và mến phục nết đạo đức khiêm tốn của hai vị. Tự đáy lòng, Camillô nguyện một
ngày kia sẽ nhập dòng. Bỏ binh nghiệp, Ngài đến nhà dòng Phanxicô ở Aquila. Một
người cậu của Camillô giữ cổng nhà dòng này. Camillô kể lại cho ông nghe tất cả
những gì đã qua và xin được mặc áo dòng. Cha giữ cửa biết rõ quá khứ đau lòng của
cháu, muốn thử thách ơn kêu gọi bất ngờ này đã từ khước trong một thời gian.
Camillô
lại rơi vào cơn rối loạn. Ngài trở nên bất hạnh đến nỗi phải đi ăn xin cùng với
một người lính cùng khốn khổ như Ngài. Ngày lễ thánh Anrê năm 1574, Ngài ăn xin
ở cửa nhà thờ Manfredonia. Một lãnh chúa đi qua. Ong thương tình đề nghị
Camillô làm việc cho nhà dòng. Camillô nhận lời, ngày kia trước lời khuyên nhủ
của một cha dòng, Ngài động lòng và bật tiếng khóc.
- Lạy
Chúa, thật là khốn cho con. Tại sao con biết Chúa trễ quá ? Sao con có thể giả
điếc làm ngơ trước bao nhiêu lời mời gọi của Chúa như vậy được. Xin Chúa tha thứ
cho con là đứa tội lỗi khốn nạn. Xin hãy cho con đủ thời gian đền bù tội lỗi của
con.
Lúc
đó Camillô 25 tuổi. Ngài xin nhập dòng ngày hôm đó và được nhận vào tập viện.
Nhưng một mụn nhọt ở chân mở miệng, Ngài phải đi chữa trị. Lành bệnh Ngài trở lại
dòng, nhưng mụn nhọt lại mở miệng. Các bác sĩ cho rằng ung nhọt này vô phương
chữa trị. Ngài được nhận vào một bệnh viện nan y ở Roma. Nơi đây Camillô nhận
ra ơn gọi của mình. Ngài thấy các nhân viên được trả lương như vô tâm trước nỗi
đau đớn của các bệnh nhân. Ngài tận tụy phục vụ các bệh nhân ngày đêm. Ngài còn
qui tụ các bạn thành một để thực hành đức ái nữa. Trên ngực họ đeo một thánh
giá đỏ. Công việc nặng nề và các bạn Ngài thường tỏ ra lo lắng. Camillô nhắc
cho họ lời của thánh Catarina thành Siêna:
- Hãy lo cho ta và ta sẽ lo lắng cho con.
- Hãy lo cho ta và ta sẽ lo lắng cho con.
Camillô
được đặt cai quản nhà thương, lệnh Ngài đưa ra là:
- Hãy
phục vụ bệnh nhân như phục vụ chính Chúa Giêsu vậy.
Để phục
vụ hữu ích hơn, Ngài đã theo lời khuyên của Đức Hồng Y Taragi để tiến tới chức
linh mục. Nhưng trở ngại quá lớn, vì học thức Ngài còn quá kém. Một thị kiến đã
giúp Ngài can đảm thắng vượt mọi khó khăn. Ngài thấy Chúa Kitô đưa tay ra nói:
- Camillô, con đừng sợ chi, cha sẽ giúp đỡ con và ở cùng con.
- Camillô, con đừng sợ chi, cha sẽ giúp đỡ con và ở cùng con.
32 tuổi,
Ngài không mắc cỡ khi ngồi với các em nhỏ để học vần Latinh. Sự kiên trì đã
giúp người kinh viện này vượt qua mọi khó khăn. Lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống
năm 1584, Camillô thụ phong linh mục và dâng thánh lễ đầu tiên tại nhà thờ
thánh Giacôbê. Vài tháng sau, Ngài được trao phó cho cai quản nhà thờ Đức Bà
hay làm phép lạ.
Tại
đây, Ngài thiết lập một tu hội. Anh em qui tụ quanh Ngài dấn thân phục vụ những
người hấp hối ở bất cứ nơi nào. Họ luôn trung thành với lời khuyên của Ngài: -
Hãy hồi tâm để dâng lên những lời kinh nguyện tắt và các bạn sẽ được nâng đỡ đặc
biệt bên cạnh các bệnh nhân. Chớ gì họ biết cầu xin ơn tha thứ, biết dâng cái
chết của họ hợp với sự chết của Chúa Giêsu Kitô và xin Người đón nhận linh hồn
họ vào lòng nhân từ Người.
Năm
1586, Đức giáo hoàng Sixtô V chấp thuận chương trình của Ngài. Năm 1588, Ngài
được gọi đến lập tu viện ở Nappples. Nơi đây Ngài đã thực hiện những hành vi đức
ái kỳ diệu đối với các nạn nhân của một cơn dịch hạch.
Năm
1591, Đức giáo hoàng Grêgôriô XV đã nâng tu hội của Ngài thành dòng tu, ngoài
ba lời khấn còn có lời khấn thứ tư là hiến thân phục vụ nhân loại đau khổ, dầu
bởi bất cứ bệnh tật nào. Dòng thánh Camillô phổ biến khắp nước Ý và còn phổ biến
sang cả Pháp, Tây Ban Nha.
Con
người số tu sĩ và nhà dòng ngày một nhiều. Tuy nhiên, lòng tin tưởng của
Camillô vào Chúa quan phòng thật vô bờ. Các chủ nợ lo âu hỏi Ngài: - Bao giờ
cha mới trả hết nợ cho chúng tôi ?
Ngài
trả lời: - Đừng sợ gì Thiên Chúa quyền năng không gởi cho chúng ta món tiền nào
sáng mai sao ?
Các
chủ nợ cười nói: - Thời phép lạ đã qua rồi.
Nhưng
rồi vài ngày sau, Ngài được những túi tiền lớn đủ để trả nợ. Sự quan phòng cho
thấy rằng các phép lạ có mãi cho những ai phó thác cho Chúa.
Khi
tuổi cao, Camillô vẫn không giảm bớt những phục vụ bên cạnh các người đau khổ.
Thấy vậy, các bệnh nhân nói: - Cha nghỉ đi kẻo té ngã mất.
Nhưng
các Ngài trả lời: - Này các con, cha là nô lệ của các con, cha phải làm mọi sự
có thể làm được để phục vụ các con.
Đi từ
giường này tới giường khác, Ngài tự nhủ:
- Hạnh
phúc tôi mong đợi lớn lao đến nỗi mọi đau khổ đều thành niềm vui của tôi.
Kiệt
sức vì công việc và đau đớn, Camillô Lellis chỉ còn là một bộ xương. Khi thấy
giờ chết tới gần, Ngài vui sướng:
- Tôi
vui mừng khi người ta nói với tôi: nào ta đi về nhà Chúa.
Được
đưa về phòng, Ngài còn nói trong nước mắt: - Lạy Chúa, con biết con là một tội
nhân ghê gớm. Nhưng xin hãy cứu con nhờ lòng nhân lành Chúa.
Ngày
14 tháng 7 năm 1614 Camillô Lellis qua đời. Năm 1746, Đức giáo hoàng Bênêdictô
đã suy tôn Ngài lên bậc hiển thánh.
(daminhvn.net)
14
Tháng Bảy
Tự Do Ðích Thực
Trong
tập thơ mang tựa đề Gitanjali, thi hào Tagore đã có bài thơ về tù nhân như sau:
"Hỡi
tù nhân, hãy nói cho ta hay ai đã xiềng xích ngươi. Tù nhân đáp, thưa chính là
chủ tôi. Tôi đã muốn thắng vượt mọi người, bằng của cải và quyền lực, cho nên
tôi đã vơ vét vào kho tàng của tôi tất cả tiền bạc của chủ. Mệt mỏi vì cuộc chạy
đua theo tiền của tôi, cuối cùng tôi đã thiếp ngủ ngay trên chính giường của chủ
tôi. Khi thức dậy, tôi thấy mình đã bị giam hãm ngay trên kho tàng của tôi.
Hỡi
tù nhân, hãy nói cho ta hay ai đã rèn chiếc xích sắt này cho ngươi. Tù nhân
đáp: tôi đã muốn giam hãm tất cả thế giới, vì như thế tôi sẽ được tự do và
không còn ai quấy rầy. Ngày đêm, tôi đã dùng lửa, búa và chiếc dũa để rèn sợi
xích này. Khi nó được hoàn thành, và chiếc mốc cuối cùng được nối lại, tôi đã để
cho sợi xích giam hãm cả cuộc đời của tôi, khiến không có gì bẻ gãy được".
Năm
1989, nước Pháp đã mừng kỷ niệm 200 năm cuộc cách mạng 1789. Cùng với việc lật
đổ chế độ quân chủ, bản tuyên ngôn nhân quyền được công bố ngày 04 tháng 8 năm
1789 đã đánh dấu một bước dài của nhân loại tiến đến tự do, dân chủ.
Nhưng
oái oăm thay, người ta đã nhân danh tự do để chống lại tự do và phạm không biết
bao nhiêu tội ác đối với con người. Nhân danh tự do, Robespierre đã giết hại 25
ngàn người cũng như cấm chế nhiều quyền tự do trong đó cơ bản nhất là quyền tự
do tôn giáo.
Lịch
sử cũng đã được lập lại trong rất nhiều cuộc cách mạng sau này. Mới đây tại
Trung Quốc, người ta đã nhân danh tự do dân chủ để đạp đổ Nữ Thần Tự Do và sát
hại không biết bao nhiêu người đòi tự do.
Nhân
danh tự do để chối bỏ tự do của người khác, nhân danh quyền con người để chà đạp
quyền sống của người khác: đó là thảm trạng của không biết bao nhiêu cuộc cách
mạng trong thời đại ngày nay. Chính khi con người chối bỏ tự do và chà đạp quyền
sống của người khác là cũng chính lúc con người tự giam hãm mình trong nô lệ,
nô lệ cho quyền lực, nô lệ cho tiền bạc, nô lệ cho bất an... Lắm khi con người
tự rèn lấy cho mình xích xiềng để tự chói lấy mình. Nhà tù ấy, sợi xích ấy
chính là lòng tham lam nơi con người: tham lam tiền của, tham lam quyền lực,
tham lam danh vọng.
(Lẽ
Sống)







Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét