30/07/2019
Thứ ba tuần 17 thường
niên
Thánh Phêrô Kim
Ngôn, giám mục, tiến sĩ Hội Thánh.
Lễ nhớ
* Chào đời khoảng năm 380 ở miền I-mô-la, Ê-mi-li-a, cũng tại đó, người
đã làm linh mục, rồi khoảng năm 424-431 được chọn làm giám mục Ra-ven-na.
Trong tư cách mục tử, người nuôi dưỡng đoàn chiên đặc biệt bằng những bài
giảng uyên thâm. Chắc hẳn vì thế mà người được mệnh danh là Kim Ngôn. Khi
giảng, người luôn tâm niệm rằng: “Phải giảng cho dân chúng bằng ngôn ngữ của
dân chúng”. Người qua đời khoảng năm 450.
BÀI ĐỌC I: Xh 33, 7-11;
34, 5b-9. 28
“Chúa đối diện nói chuyện với
Môsê”.
Trích sách Xuất
Hành.
Trong những ngày ấy, Môsê hạ nhà xếp, đem dựng ra một khoảng ở ngoài trại,
và đặt tên là “nhà xếp giao ước”. Ai trong dân có điều gì muốn hỏi, thì đến nhà
xếp ở ngoài trại.
Khi ông Môsê đi đến nhà xếp, thì toàn dân chỗi dậy, ai nấy ra đứng trước
cửa trại mình nhìn theo ông Môsê, cho đến khi ông vào nhà xếp. Khi ông đã vào
nhà xếp giao ước, thì có một cột mây rơi xuống, và dừng lại tại cửa, và Chúa
đàm đạo cùng Môsê; mọi người trông thấy cột mây dừng lại trước cửa nhà xếp. Họ
đứng nơi cửa nhà xếp mình và sấp mình thờ lạy. Chúa đàm đạo cùng Môsê diện đối
diện, như người ta quen đàm đạo với bạn hữu mình. Khi ông trở về trại, thì người
hầu cận ông là Giosuê, con ông Nun, còn trẻ tuổi, không rời khỏi nhà xếp.
Ông Môsê đứng trước mặt Chúa mà khẩn cầu danh Người. Chúa đi ngang qua
trước mặt ông và hô lên: “Đức Chúa! Đức Chúa! Đấng cai trị mọi sự, là Đấng từ
bi, nhân hậu, nhẫn nại, đầy lân tuất và chân chính. Chúa xót thương đến ngàn đời,
tha thứ gian ác, độc dữ và tội lỗi; (nhưng) trước mặt Chúa không ai coi mình là
vô tội. Sự gian ác tổ tiên đã phạm, Chúa phạt con cháu đến ba bốn đời”. Ông
Môsê vội vã sấp mình xuống đất thờ lạy Chúa và thưa rằng: “Lạy Chúa, nếu con được
ơn nghĩa trước mặt Chúa, thì xin Chúa đi với chúng con, (vì dân này là dân cứng
đầu), và xin Chúa tha thứ sự gian ác và tội lỗi chúng con. Xin nhận chúng con
làm cơ nghiệp của Chúa”. Vậy ông Môsê ở đó với Chúa bốn mươi đêm ngày, không ăn
bánh và không uống nước; Chúa ghi mười lời giao ước vào bia đá. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 102, 6-7.
8-9. 10-11. 12-13
Đáp: Chúa là Đấng từ
bi và hay thương xót (c. 8a).
Xướng:
1) Chúa thi hành những sự việc công minh, và trả lại quyền lợi cho những
người bị ức. Người tỏ cho Môsê được hay đường lối, tỏ công cuộc Người cho con
cái Israel. – Đáp.
2) Chúa là Đấng từ bi và hay thương xót, chậm bất bình và hết sức khoan
nhân. Người không chấp tranh triệt để, cũng không đời đời giữ thế căm hờn. –
Đáp.
3) Người không xử với chúng tôi như chúng tôi đắc tội, và không trả đũa
theo điều oan trái chúng tôi. Nhưng cũng như trời xanh vượt cao trên mặt đất,
lòng nhân Người còn siêu việt hơn thế trên kẻ kính sợ Người. – Đáp.
4) Cũng như từ đông sang tây xa vời vợi, Người đã ném tội lỗi xa khỏi
chúng tôi. Cũng như người cha yêu thương con cái, Chúa yêu thương những ai kính
sợ Người. – Đáp.
ALLELUIA: Dt 4, 12
Alleluia, alleluia!
– Lời Thiên Chúa là lời hằng sống, linh nghiệm, phân rẽ tư tưởng và là ý muốn của
tâm hồn. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Mt 13, 36-43
“Cũng như người ta thu lấy cỏ
lùng, rồi thiêu đốt trong lửa thế nào, thì ngày tận thế cũng sẽ xảy ra như vậy”.
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, sau khi giải tán dân chúng, Chúa Giêsu trở về nhà. Các môn đệ đến
gặp Người và thưa rằng: “Xin Thầy giải thích dụ ngôn cỏ lùng trong ruộng cho
chúng con nghe”. Người đáp lại rằng: “Kẻ gieo giống tốt là Con Người. Ruộng là
thế gian. Còn hạt giống tốt là con cái Nước Trời. Cỏ lùng là con cái gian ác. Kẻ
thù gieo cỏ lùng là ma quỷ. Mùa gặt là ngày tận thế. Thợ gặt là các thiên thần.
Cũng như người ta thu lấy cỏ lùng, rồi thiêu đốt trong lửa thế nào, thì ngày tận
thế cũng sẽ xảy ra như vậy: Con Người sẽ sai các thiên thần đi thu tất cả gương
xấu và mọi kẻ làm điều gian ác khỏi nước Chúa, rồi ném tất cả chúng vào lửa: ở
đó sẽ phải khóc lóc nghiến răng. Bấy giờ kẻ lành sẽ sáng chói như mặt trời
trong nước của Cha mình. Ai có tai để nghe thì hãy nghe”. Đó là lời Chúa.
SUY NIỆM : Bài học kiên
nhẫn
Ngày 13/5/1917 Ðức Mẹ hiện ra với ba trẻ mục đồng tại Fatima và cho biết
Nước Nga sẽ trở lại. Cũng chính năm đó, Lénine đã thực hiện cuộc cách mạng
tháng mười để xóa bỏ mọi bất công của chế độ quân chủ và xây dựng thiên đàng tại
thế. 80 năm trước đây, lắng nghe và tin vào những lời tiên báo của ba trẻ
Fatima thật là phi lý. Nhưng thời giờ của Thiên Chúa không phải là thời giờ của
con người. Lucia, một trong ba trẻ đã được diễm phúc chứng kiến sự ứng nghiệm của
lời tiên báo; các bức tường đã sụp đổ, bạo động và máu nhường chỗ cho sự tha thứ,
lòng nhân từ, tinh thần hòa giải.
Kiên nhẫn là một trong những bộ mặt của niềm hy vọng Kitô giáo. Con người
làm lịch sử, nhưng chính Thiên Chúa mới là Ðấng hướng dẫn mọi nẻo đường về với
Ngài. Ðó là bài học mà có lẽ Giáo Hội muốn nhắn gửi chúng ta qua bài Tin Mừng
hôm nay.
Dụ ngôn về cỏ lùng thoạt tiên gợi lên cho chúng ta một trong những thảm kịch
lớn của nhân loại. Ở thời đại nào cũng có những người muốn thanh tẩy xã hội bằng
các cuộc sàng lọc không tiếc xót: từ Tần Thủy Hoàng đến Hitler, Pônpốt qua các
cuộc chiến hiện nay. Khi người ta muốn loại bỏ cỏ lùng, thì người ta cũng nhổ
đi cả cây lúa tốt tươi.
Qua dụ ngôn cỏ lùng, có lẽ Chúa Giêsu còn muốn nói đến một thảm kịch khác
sâu sắc hơn, đó là thảm kịch của lòng người. Trong đáy thẳm tâm hồn, ai trong
chúng ta cũng cảm nghiệm được sự giằng co xâu xé giữa một bên là khả năng hướng
thiện và một bên là sức mạnh của tối tăm. Cỏ lùng vẫn cố gắng vươn lên trong
cánh đồng tâm hồn chúng ta. Thánh Phaolô đã diễn tả chân lý ấy một cách chính
xác khi Ngài nói: "Sự thiện tôi muốn thì tôi không làm, còn sự ác không muốn
thì tôi lại làm". Sức mạnh của tội ác, của ma quỷ, của sự dữ trong tâm hồn
mỗi người chúng ta là một thực tại không thể chối cãi được. Trong Kinh Lạy Cha,
Chúa Giêsu đã chẳng dạy chúng ta cầu nguyện: Xin cứu chúng con khỏi mọi sự dữ
đó sao?
Cảm nghiệm sâu sắc về nỗi yếu hèn và khốn khổ của mình, con người mới cảm
thấy cần cảm thông, kiên nhẫn và tha thứ cho người khác hơn. Ðó là bài học thực
tiễn mà có lẽ mỗi người chúng ta cần đào sâu, đồng thời cầu xin để mỗi ngày
chúng ta phát hiện ra những tia sáng tình thương của Chúa và chia sẻ tình yêu với
những người xung quanh.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Ba Tuần 17 TN1,
Năm lẻ
Bài đọc: Exo
33:7-11, 34:5-9, 28; Mt 13:35-43.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thiên Chúa sẽ
trả lại cho con người tùy theo việc làm của họ.
Không ai có thể phủ nhận
sự hiện diện của ác thần mà chúng ta gọi là ma quỉ trong cuộc sống. Trong khi
người thiện tâm và cầu tiến luôn tìm cách vươn lên; thì có một thế lực luôn kéo
ghì con người xuống. Thánh Phaolô đã trình bày kinh nghiệm này như sau: “Điều
tôi muốn, tôi không làm; nhưng lại làm điều tôi không muốn… Ai có thể cứu tôi
khỏi tình trạng thảm thương này?” Nhiều người lo sợ ác thần đang có cơ hội thắng
thế và một ngày sẽ làm chủ thế giới này!
Các Bài Đọc hôm nay muốn
nêu bật sự đối nghịch giữa tình thương của Thiên Chúa dành cho con người với sự
phá hủy của ma quỉ, muốn lôi kéo con người về phía chúng. Trong Bài Đọc I, tác
giả Sách Xuất Hành trình bày sự hiện diện của Thiên Chúa giữa con người qua “cột
mây” trước Lều Hội Ngộ và sự đàm đạo với ông Moses như một người bạn để mặc khải
kế hoạch của Ngài cho dân chúng; trong khi quỉ thần luôn tìm cách khích động dân
phản động quay lưng lại với Thiên Chúa và các nhà lãnh đạo của họ. Trong Phúc
Âm, Chúa Giêsu giải thích dụ ngôn cỏ lùng cho các môn đệ. Thiên Chúa luôn gieo
những hạt giống tốt vào thế gian; trong khi quỉ thần luôn tìm cách gieo những cỏ
lùng. Ngài sẽ kiên nhẫn chờ đợi cho đến Ngày Tận Thế, khi các thiên thần của
Ngài sẽ đi gom nhặt tất cả các quỉ thần và đồng bọn của chúng để tiêu diệt muôn
đời.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Thiên Chúa luôn hiện diện với dân Ngài qua “cột mây”
trước Lều Hội Ngộ.
1.1/ Thiên Chúa hiện diện
với con cái Israel dưới nhiều hình thức: Suốt
40 năm lang thang trong sa mạc, Thiên Chúa luôn tỏ sự hiện diện của Ngài dưới
nhiều hình thức khác nhau:
(1) Lều Hội Ngộ
và cột mây: “Ông Moses lấy một chiếc lều và đem dựng cho mình bên
ngoài trại, cách một quãng xa. Ông gọi lều ấy là Lều Hội Ngộ. Ai thỉnh ý Đức
Chúa thì ra Lều Hội Ngộ, ở ngoài trại. Mỗi khi ông Moses ra Lều, toàn dân đứng
lên, ai nấy đứng ở cửa lều mình và nhìn theo ông Moses cho đến khi ông vào
trong Lều. Mỗi khi ông Moses vào trong Lều, thì cột mây đáp xuống,
đứng ở cửa Lều, và Đức Chúa đàm đạo với ông Moses. Khi thấy cột mây đứng ở cửa
Lều, toàn dân đứng dậy; và ai nấy phủ phục ở cửa lều mình.”
Ngày nay, Thiên Chúa vẫn
hiện diện với con người dưới hình thức khác nhau, nhất là trong Nhà Tạm, nơi
Ngài chờ con người đến thăm viếng và tâm sự với Ngài. Giống như con cái Israel,
chúng ta cần có thái độ cung kính trước sự hiện diện của Thiên Chúa, mỗi khi
chúng ta đến thăm viếng Thiên Chúa trong nhà thờ.
(2) Thiên Chúa nói với
dân qua người lãnh đạo: Trình thuật kể: “Đức Chúa đàm đạo với ông Moses, mặt
giáp mặt, như hai người bạn với nhau.”
+ Đây là một đặc quyền
Thiên Chúa ban cho ông Moses, được đàm đạo với Ngài diện đối diện mà không phải
chết, dù đây chỉ là kiểu nói của người đời vì Thiên Chúa không có mặt người.
Đây cũng là hy vọng tối cao cho mỗi người chúng ta, khi chúng ta được nhìn thấy
Thiên Chúa như Ngài là, trong thị kiến tuyệt hảo (beatific vision). Theo mối thứ
sáu của Bát Phúc, chỉ có những ai có lòng thanh sạch mới được nhìn thấy Thiên
Chúa. Ông Moses phải là người có tâm hồn trong sạch.
+ Thiên Chúa vẫn đang
nói với chúng ta qua các nhà lãnh đạo: Đức Giáo Hoàng, các Đức Giám Mục, các
cha, thầy, sơ, và các cha mẹ chúng ta; để qua họ, chúng ta nhìn thấy rõ hơn những
gì Ngài muốn trong cuộc đời chúng ta.
1.2/ Thiên Chúa luôn
trung tín và công bằng: Trong thị kiến hôm
nay, Đức Chúa mặc khải cho ông Moses những sự thật về Ngài: “Đức Chúa! Đức
Chúa! Thiên Chúa nhân hậu và từ bi, hay nén giận, giàu nhân nghĩa và thành tín,
giữ lòng nhân nghĩa với muôn ngàn thế hệ, chịu đựng lỗi lầm, tội ác và tội lỗi,
nhưng không bỏ qua điều gì, và trừng phạt con cháu đến ba bốn đời vì lỗi lầm của
cha ông.”
(1) Tội lỗi và hình phạt:
Vì Thiên Chúa nhân hậu và từ bi, Ngài sẽ tha thứ tội lỗi nếu tội nhân biết ăn
năn hối cải; nhưng họ vẫn phải lãnh nhận hình phạt tùy theo tội trạng của mình.
Hình phạt có thể là chính những thiệt hại con người gây nên cho mình; ví dụ, tội
kiêu căng sẽ bị mọi người xa tránh. Hay con người phải chịu những hình phạt vì
đã xúc phạm đến Thiên Chúa và tha nhân; ví dụ, 3 năm tù vì đã gây thiệt hại vật
chất cho tha nhân.
(2) Ông Moses bầu cử
cho dân chúng: Ông Moses vội vàng phục xuống đất thờ lạy và thưa: “Lạy Chúa, nếu
quả thật con được nghĩa với Chúa, thì xin Chúa cùng đi với chúng con. Dân này
là một dân cứng đầu cứng cổ, nhưng xin Ngài tha thứ những lỗi lầm và tội lỗi của
chúng con, và nhận chúng con làm cơ nghiệp của Ngài.” Giống như tổ-phụ Abraham
bầu cử cho dân thành Sodom, ông Moses cũng bầu cử cho con cái Israel. Ông xin
Thiên Chúa luôn hiện diện với dân và nhận họ làm dân riêng của Ngài. Chỉ những
người được coi là nghĩa thiết với Thiên Chúa, mới có thể làm được điều này.
2/ Phúc Âm: Chúa Giêsu giải nghĩa dụ ngôn cỏ lùng cho các môn đệ.
2.1/ Nghĩa biểu tượng (allegorical)
của dụ ngôn cỏ lùng: Bấy giờ, Đức Giêsu bỏ
đám đông mà về nhà. Các môn đệ lại gần Người và thưa rằng: “Xin Thầy giải nghĩa
dụ ngôn cỏ lùng trong ruộng cho chúng con nghe.” Rất ít dụ ngôn có nhiều những
nghĩa biểu tượng như Chúa Giêsu cắt nghĩa về dụ ngôn cỏ lùng:
+ Kẻ gieo hạt giống tốt:
là Con Người, chính Đức Kitô.
+ Kẻ thù đã gieo cỏ
lùng: là quỷ thần, những kẻ đối nghịch với Thiên Chúa.
+ Ruộng: là thế gian.
Nhiều người ví thế gian như một bãi chiến trường giữa thiện và ác.
+ Hạt giống tốt: là
con cái Nước Trời, những người muốn sống theo sự thật và sự tốt lành.
+ Cỏ lùng: là con cái
Ác Thần, những người từ chối sống theo đường lối của Thiên Chúa.
+ Mùa gặt: Như mùa gặt
phải đến với nhà nông, Ngày Tận Thế chắc chắn sẽ đến với con người. Thợ gặt là
các thiên thần.
2.2/ Ngày Tận Thế sẽ xảy
đến: Mục đích của dụ ngôn thường chỉ muốn
nói lên một điều chính yếu. Điều chính yếu trong dụ ngôn cỏ lùng là sự hiện diện
của quỉ thần trong cuộc sống con người. Chúng cạnh tranh với Thiên Chúa để lôi
kéo con người theo chúng; nhưng chúng chỉ có quyền hạn trên con người cho tới
Ngày Tận Thế. Trong ngày đó, quỉ thần và con cái của chúng sẽ bị tiêu diệt muôn
đời, như lời Chúa Giêsu tuyên bố hôm nay: “Vậy, như người ta nhặt cỏ lùng rồi lấy
lửa đốt đi thế nào, thì đến Ngày Tận Thế cũng sẽ xảy ra như vậy.”
(1) Số phận của ma quỉ
và con cái của chúng: “Con Người sẽ sai các thiên thần của Người tập trung mọi
kẻ làm gương mù gương xấu và mọi kẻ làm điều gian ác, mà tống ra khỏi Nước của
Người, rồi quăng chúng vào lò lửa; ở đó, chúng sẽ phải khóc lóc nghiến răng.”
(2) Số phận của con
cái Nước Trời: “Bấy giờ người công chính sẽ chói lọi như mặt trời, trong Nước của
Cha họ. Ai có tai thì nghe.”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Chúng ta phải chịu
trách nhiệm về tất cả hành động khi còn sống trên dương gian này. Vì thế, chúng
ta phải cố gắng hết sức để sống theo những gì Thiên Chúa dạy bảo.
– Ngày Tận Thế chắc chắn
sẽ tới như ngày thu hoạch mùa màng của nhà nông. Trong Ngày đó, quỉ thần và ác
nhân sẽ bị tiêu diệt như cỏ lùng; còn người công chính sẽ được hưởng hạnh phúc
muôn đời. Chúng ta đừng dại dột để sống theo cám dỗ của chúng để khỏi bị tiêu
diệt muôn đời.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
30/07/2019 – THỨ
BA TUẦN 17 TN
Th. Phê-rô Kim Ngôn, giám mục, tiến sĩ HT
Mt 13,36-43
HỌC THEO CHÚA KHOAN DUNG NHẪN NẠI
Bấy giờ, Đức Giê-su bỏ đám đông mà về nhà. Các môn đệ lại gần
Người và thưa rằng: “Xin Thầy giải nghĩa dụ ngôn cỏ lùng trong ruộng cho chúng
con nghe.” (Mt 13,36)
Suy niệm: Qua dụ ngôn cỏ lùng, Chúa
Giê-su mạc khải Thiên Chúa là Đấng nhân từ, giàu lòng thương xót, “chậm bất
bình và hết sức khoan dung.” Ngài không chỉ trì hoãn đến ngày tận thế mới “nhổ
cỏ lùng” trừng phạt kẻ tội lỗi. Ngài “đợi cho đến mùa gặt” để con người có thời
gian hoán cải, biến đổi từ cỏ lùng trở thành lúa tốt. Trong khi đó, phải chăng
vì kiếp người quá vắn vỏi, con người không có đủ kiên nhẫn với nhau, luôn tìm
cách bới ra khuyết điểm của nhau để loại trừ nhau, tiêu diệt nhau. Thật trớ
trêu!
Mời Bạn: Thiên Chúa rất mực
công minh đồng thời Ngài lại đầy lòng nhân từ, thương xót. Chỉ có một mình
Thiên Chúa mới có quyền đoán xét và kết án con người. Nhưng Ngài lại chờ đợi
“cho tới mùa gặt” mới thực thi quyền xét xử ấy. Và một khi xét xử Ngài lại xét
xử cách khoan dung. Trong khi Chúa sẵn sàng chờ đợi để cho cả cỏ lẫn lúa mọc
lên cho tới mùa gặt, thì chúng ta làm gì? Phải chăng chúng ta vội vàng “nhổ cỏ”
bằng những cư xử nghiệt ngã, tàn nhẫn với tha nhân? Hay chúng ta khoanh tay, trố
mắt ngồi chờ để “thi gan” với Chúa ? Là con cái Chúa, chúng ta hãy sống bao
dung nhẫn nại, quảng đại, tha thứ để góp phần làm cho “cỏ lùng” được “biến đổi
gien” trở thành “lúa tốt.
Sống Lời Chúa: Để Chúa vẫn còn nhẫn nại với
bạn, hôm nay bạn hãy sẵn sàng tha thứ những lỗi lầm, thiếu sót cho anh em.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin dạy
con luôn sống như Chúa: biết nhân từ và kiên nhẫn với anh em con.
(5 Phút Lời Chúa)
Chói lọi như mặt trời (30.7.2019
– Thứ Ba tuần 17 TN)
Suy niệm:
“Chẳng phải ông đã gieo giống tốt trong ruộng của ông sao?
Thế thì cỏ lùng ở đâu mà ra vậy?” (Mt 13, 27).
Có lẽ một số Kitô hữu trong Hội Thánh sơ khai đã đặt câu hỏi tương tự
khi họ thấy có những phần tử xấu trong cộng đoàn của mình.
“Ông có muốn chúng tôi nhổ đi không?”
Ông có muốn chúng tôi trục xuất họ ra khỏi cộng đoàn không?
Có người tưởng rằng một Hội Thánh phải gồm toàn những thánh nhân.
Hội Thánh không có chỗ cho tội nhân, cho con cái Ác Thần (c. 38).
Lời từ chối của ông chủ ruộng cho thấy sự nhẫn nại của Thiên Chúa.
“Đừng, sợ rằng khi gom cỏ lùng, các anh làm bật luôn rễ lúa.
Cứ để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa gặt” (Mt 13, 28-29).
Thiên Chúa chấp nhận cỏ lùng mọc chung với lúa,
con cái Nước Trời sống chung với con cái Ác Thần cho đến tận thế.
Nhẫn nại và bao dung là dấu hiệu của sự thánh thiện đích thực,
sự thánh thiện này biết chờ đợi, biết tôn trọng tự do của con người.
Đôi khi chúng ta cũng có thái độ nóng nảy của Giacôbê và Gioan,
khi đòi đốt cả làng người Samari khi họ không chịu đón Chúa (Lc 9, 54).
Chúng ta vẫn sống trong một thế giới vàng thau lẫn lộn.
Có khi không phân biệt được lúa với cỏ lùng,
vì trong cái tốt vẫn ẩn hiện bóng dáng của cái bất toàn,
và trong cái xấu thi thoảng cũng lóe lên những tia sáng của chân lý.
Một người tốt có thể trở nên cỏ lùng.
Một người xấu có thể trở nên gié lúa trĩu hạt.
Chúng ta chưa thể nói gì về một con người khi người ấy chưa nhắm mắt,
và khi chưa nghe lời phán xử cuối cùng của Thiên Chúa.
Người đầu tiên được bảo đảm vào Nước Trời lại là một tên gian phi.
Nhiều vị thánh hôm nay là những người trước đây đã làm điều gian ác.
Nếu tôi tự đặt câu hỏi: Tôi là lúa hay cỏ lùng?
Tôi sẽ thấy lúng túng khi tìm câu trả lời.
Nơi trái tim tôi, tôi thấy có sự giằng co giữa chọn Chúa và Ác Thần.
Có lúc tôi thấy mình như đã thuộc trọn về Chúa,
có lúc lại thấy thế gian và xác thịt như hoàn toàn thống trị mình.
Ngay trong điều tốt tôi làm, vẫn có điều gì không tuyệt đối trong suốt.
Tôi hiểu rằng cỏ lùng vẫn có chỗ trong thửa ruộng của lòng tôi.
Thiên Chúa vẫn chấp nhận tôi như thế đó.
Nếu Ngài nghiêm phạt tôi thì tôi đâu còn sống đến nay.
Dụ ngôn trên nhắc chúng ta không được tiếm quyền xét xử của Thiên Chúa,
không đòi xóa sạch sự dữ trong một sớm một chiều.
Nhưng chúng ta lại không được để mặc cho sự dữ thao túng.
Chúng ta dám hy sinh mạng sống để xây dựng một thế giới công bình.
Đức Giêsu đã bị sự dữ nuốt chửng, nhưng cuối cùng Ngài đã chiến thắng.
Cuộc đời Kitô hữu là một nỗ lực không ngừng để nhổ cỏ lùng nơi mình,
và khao khát vươn tới sự thánh thiện của chính Thiên Chúa.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
nếu ngày mai Chúa quang lâm,
chắc chúng con sẽ vô cùng
lúng túng.
Thế giới này còn bao điều
khiếm khuyết, dở dang,
còn bao điều nằm ngoài vòng
tay của Chúa.
Chúa đâu muốn đến để hủy diệt,
Chúa đâu muốn mất một người
nào...
Xin cho chúng con biết cộng
tác với Chúa
xây dựng một thế giới yêu
thương và công bằng,
vui tươi và hạnh phúc,
để ngày Chúa đến thực là một
ngày vui trọn vẹn
cho mọi người và cho cả vũ
trụ.
Xin nuôi dưỡng nơi chúng con
niềm tin vững vàng
và niềm hy vọng nồng cháy,
để tất cả những gì chúng con
làm
đều nhằm chuẩn bị cho ngày
Chúa trở lại.
Lm.
Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
30 THÁNG BẢY
Sự Dữ Có Nhiều Bộ Mặt
Trước hết chúng ta phải
hiểu mình muốn nhắm đến điều gì trong ý niệm “sự dữ” và “đau khổ”. Nó mặc lấy rất
nhiều hình thức. Chẳng hạn, người ta thường phân biệt giữa ý nghĩa thể lý và ý
nghĩa luân lý. Sự dữ luân lý được phân biệt với sự dữ thể lý chủ yếu ở sự kiện
rằng nó có bao hàm tội lỗi, vì nó tùy thuộc vào ý chí tự do của con người.
Sự dữ luân lý phân biệt
với sự dữ thể lý bởi vì sự dữ thể lý không thiết yếu và không trực tiếp liên
quan đến ý chí của con người. Nói vậy không có nghĩa rằng sự dữ thể lý không thể
bị gây ra bởi con người hay không thể là hậu quả của tội lỗi con người. Thực tế,
rất nhiều sự dữ thể lý do chính con người gây ra. Đôi khi sự dữ thể lý xảy ra
do sự ngu muội hay bất cẩn của con người, nhiều trường hợp khác nó xảy ra một
cách gián tiếp do sự cẩu thả hoặc do những hành động trực tiếp tác hại.
Nhưng chúng ta biết rằng
trên thế giới có nhiều nguyên nhân của sự dữ thể lý xem ra không liên can gì đến
con người. Chẳng hạn, ta có thể nghĩ đến các vụ thiên tai hay những trường hợp
rối loạn tâm thần không do con người gây ra.
Đối diện với những vấn
nạn ấy, chúng ta cảm thấy – như Gióp – rằng thật khó đưa ra câu trả lời. Chúng
ta tìm kiếm câu trả lời không ở nơi chính mình, nhưng phải khiêm tốn và tín nhiệm
để tìm nơi Lời Chúa. Trong Cựu Ước, chúng ta gặp thấy một tuyên bố trứ danh và
rất hàm súc: “Từ chân trời này, đức khôn ngoan vươn mạnh tới chân trời kia, cai
quản mọi loài thật tốt đẹp” (Kn 7,30; 8,1).
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 30/7
Thánh Phêrô Kim
Ngôn, giám mục
tiến sĩ Hội Thánh
Xh 33, 7-11; Mt 13,
35-43.
LỜI SUY NIỆM: “Bấy giờ người
công chính sẽ chói lói như mặt trời, trong Nước của Cha họ. Ai có tai nghe thì
nghe.”
Trong lời giải thích của Chúa Giêsu về “Giải nghĩa dụ
ngôn cỏ lùng”: Trong Sách Giaó lý số 1034 cho chúng ta biết: “Chúa Giêsu
thường nói về lửa không hề tắt của “hỏa ngục”, dành cho những ai cho đến chết vẫn
không tin và không chịu hối cải, ở đó cả linh hồn và thể xác có thể bị hư mất. Chúa
Giêsu dùng những lời nghiêm khắc loan báo “Con Người sẽ sai các Thiên thần của
Người tập trung…mọi kẻ làm điều gian ác mà tống ra khỏi Nước của Người, rồi
quăng chúng vào lò lửa.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho mỗi người trong chúng con luôn vững tin và hết lòng
trông cậy vào tình thương ơn cứu độ của Chúa với lòng sám hỗi, luôn biết hoán cải
đời sống của mình để ngày sau chúng con được Chúa cho ở trong Nước của Chúa.
Mạnh Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày 30-07: Thánh
PHÊRÔ CHRYSÔLOGÔ
Giám Mục Tiến Sĩ Hội
Thánh (+450)
Thánh Phêrô có biệt hiệu
là Chrysôlôgô (kim ngôn) bởi tài hùng biện đặc biệt của Ngài. Ngài sinh vào khoảng
năm 405, tại miền Imola, nước Ý. Đức Giám mục giáo phận Imola là Cornêlliô
phong chức phó tế cho Ngài. Dưới sự hướng dẫn của Đức giám mục, Ngài thực hiện
những bước tiến lạ lùng trên con đường trong tu viện.
Năm 430, Đức tổng giám
mục Gioan của giáo phận Ravenna từ trần. Trong khi tìm vị chủ chăn mới, hàng
giáo sĩ và giáo dân đã xin Đức giám mục Iomola nhập đoàn phải họ để đi Roma yết
kiến Đức giáo hoàng Sixtô III coi Phêrô như người được tiền định để làm giám mục
Ravenna. Ngài liền đặt Phêrô làm giám mục Ravenna, kế vị Đức giám mục Gioan năm
433. Các đại biểu của Giáo phận này lúc đầu tỏ ý bất bình, nhưng rồi đã đổi thái
độ khi được đức giáo hoàng Sixtô III cho biết thị kiến của mình.
Vâng theo ý Chúa,
Phêrô thụ phong giám mục và trở về Ravenna. Trong bầu khí tiếp đón nồng nhiệt,
Ngài nói: – Tôi đến với anh chị em như một y sĩ đến chữa trị, như một mục tử để
dẫn dắt, như một người mẹ để nuôi dưỡng, như một người cha để bảo vệ và chăm
sóc phần rỗi đời đời của anh chị em. Vậy anh chị em hãy mau mắn vâng phục cách
thích đáng đối với tác vụ rất thánh của tôi.
Đầy nhiệt thành bứng rễ
các việc thờ ngẫu tượng còn rớt lại, cũng như lên án sự giả tạo của giáo dân.
Trong một cuộc lễ vào đầu năm, Ngài đã phá những cuộc diễn hành đáng tội trên
đường phố: – Ai muốn vui chơi với ma quỉ thì không thể vui hưởng với Chúa Kitô.
Ngài đã nhiệt tâm rao
giảng. Ngày nay chúng ta còn giử lại được khoảng 180 bài giảng của Ngài. Lời lẽ
đơn sơ nhưng đầy nhiệt huyết. Người ta không thể quên được những lời như:
– Nằm trong thói hư
tính xấu, chúng ta sẽ bị tiêu diệt. Chúng ta sẽ thực sự đứng thẳng khi biết chỗi
dậy để tiến thẳng tới bằng các việc lành.
– Ai biết tìm kiếm
trong đức tin, sẽ thấy ngay rằng là Cha đang ở đó, vì họ.
– Mọi sự dữ cha mẹ làm
cho con cái, Thiên Chúa là Cha hết người sẽ trả lại cho họ.
– Các tiền nhân sống
cho chúng ta. Chúng ta sống cho thế hệ mai sau. Không ai sống cho mình cả.
Người ta cũng còn nhớ
lời Ngài kêu gọi sống bác ái:
– Biết nói sao về niềm
tin lễ Giáng sinh, nếu người nghèo than khóc tù nhân rên siết, dân tị nạn than
thở, người lưu đày thổn thức, người Do thái mừng lễ bằng thuế thập phân, còn
người Kitô hữu nghĩ sao khi họ không mừng bằng một phần trăm của cải ? Tôi đau
buồn, phải, tôi đau buồn vì các đạo sĩ trải vàng trên nôi Chúa Kitô trong khi
các Kitô hữu để cho thân thể Chúa Kitô trống trải, khi mà những người nghèo
than khóc. Đừng nói rằng tôi không có gì. Thiên Chúa muốn xin cái anh em có chứ
không phải cái anh chị em không có, khi mà Ngài thương nhận hai đồng tiền của
bà góa. Hãy tận tâm với Đấng tạo thành và tạo vật cũng sẽ tận tâm với anh chị
em.
Thánh Phêrô Chrysôlôgô
đã trở thành danh tiếng, đến nỗi Đức giáo hoàng Lêo I đã trao cho Ngài đọc tại
công đồng Chalcedonia một luận án chống lại lạc thuyết của Eutychèr, Ngài cũng
còn viết một bức thư cho kẻ lạc giáo này để khuyên ông ta vâng phục Giáo hội.
Sau cùng, sau khi cai
quản giáo phận Ravenna trong 18 năm, thánh giám mục biết rằng mình sắp tới hồi
kết thúc các nỗ lực. Ngài muốn lui về Imola để dọn mình chết. Ngày 3 tháng 12
năm 450 Ngài đã từ trần và năm 1729 được đặt làm tiến sĩ Hội Thánh.
(daminhvn.net)
30 Tháng Bảy
Người Tử Tù
Tại một nhà tù nọ,
có một người đàn ông bị kết án tử hình. Nhưng người ta thấy anh không hề tỏ ra
nao núng, trái lại lúc nào cũng vui tươi ca hát.
Ngày nọ, các quản
giáo bắt gặp anh đang chơi tây ban cầm trong sân chơi của trại tù. Ðám đông bu
quanh anh, lúc đầu còn nhút nhát, về sau mọi người cùng hát theo tiếng đàn của
anh. Thấy thế, ban giám đốc nhà tù mới ra lệnh không cho anh được chơi đàn nữa.
Nhưng ngày hôm sau,
tù nhân đã có bản án tử hình ấy vẫn tiếp tục ra sân chơi và đàn ca như mọi
ngày. Ðám đông tù nhân cũng tuôn đến ca hát với anh. Không chịu nổi nữa, những
người canh tù sấn đến túm lấy anh và chặt đứt những ngón tay của anh. Họ nghĩ rồi
đây anh sẽ không còn chơi đàn được nữa và như vậy đám đông cũng không còn tụ tập
được nữa. Nhưng ngày hôm sau, cũng người tử tội ấy, cũng đám đông ấy tụ tập lại
trong sân tù và với đôi tay cụt, anh vẫn có thể đàn được những điệu nhạc càng
thảm thiết hơn. Lần này, những tên canh tù lôi anh đi và đập nát chiếc đàn.
Ngày hôm sau, con
người đáng thương ấy cũng trở lại sân chơi và cất tiếng hát vang. Tiếng hát ca
của anh dặt dìu, tha thiết và mời gọi đến nỗi đám đông cũng kéo đến hòa cùng tiếng
hát với anh. Lần này, những tên canh tù mới đưa anh đi và họ cắt lưỡi anh. Họ
nghĩ rằng tiếng đàn đã bị dập tắt, tiếng ca cũng sẽ bị tắt lịm và như vậy,
không còn ai sẽ tụ tập trong sân nữa.
Nhưng trước sự ngạc
nhiên của mọi người, ngày hôm sau, người tử tội vẫn trở lại sân chơi. Lần này,
anh không đàn, không hát, nhưng nhảy múa theo một điệu nhạc câm mà chỉ mình anh
mới có thể nghe được. Không mấy chốc, đám đông tù nhân kéo đến và họ nhảy múa
xung quanh con người khốn khổ ấy.
Câu chuyện trên đây nhắc
chúng ta nhớ đến một vũ công Ấn Ðộ tên là Sudha Chandran. Chính lúc cô đạt đến
tuyệt đỉnh của danh vọng cũng là lúc bàn chân phải của cô phải bị cưa. Nhưng
người vũ công đầy ý chí này đã không bỏ cuộc… Sau khi bình phục, cô đã ráp chân
giả và luyện tập cho đến khi nhuần nhuyễn trở lại như trước. Khi được hỏi: “Làm
thế nào để có thể nhảy múa bình thường trở lại?”. Cô trả lời: “Chúng ta không
nhất thiết cần có chân mới có thể nhảy múa được”.
Thiên Chúa không ban
cho chúng ta một số lượng nén bạc đồng đều. Kẻ được năm nén, người được hai
nén, kẻ chỉ được một nén… Một nén đó có thể là một nén của nghèo nàn, bất hạnh,
rủi ro, mất mát. Nhưng trong Tình Yêu Quan Phòng của Chúa, nén bạc vẫn có thể
sinh lời được những hoa trái của yêu thương, của tin tưởng, của lạc quan vui sống…
Chúng ta không nhất
thiết cần có đôi chân mới nhảy múa được. Chúng ta có thể nhảy múa với tâm hồn
phấn khởi, chúng ta có thể ca hát với lòng tin yêu, vui sống..
Không gì có thể tách chúng
ta ra khỏi lòng mến của Chúa. Dù tù đày, dù bệnh tật, dù khốn khổ đến đâu, nếu
chúng ta có lòng mến, thì cuộc sống trơ trụi, nghèo hèn của chúng ta vẫn luôn
là bài ca chúc tụng, tri ân dâng lên Chúa.
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét