04/06/2015
Thứ Năm sau Chúa Nhật 9 Quanh Năm
Bài Ðọc I: (Năm I) Tb
6, 10-11a; 7, 1. 9-17; 8, 4-10
"Thiên
Chúa đã khiến các người đến nhà tôi để con gái tôi kết hôn với người trong thân
tộc".
Trích
sách Tôbia.
Trong
những ngày ấy, Tôbia hỏi thiên thần rằng: "Ngài muốn chúng ta ở đâu?"
Thiên thần trả lời rằng: "Ở đây có người tên là Raguel, người bà con thuộc
chi tộc của anh; và ông này có người con gái tên là Sara". Thiên Thần và
Tôbia đi vào nhà Raguel, và được Raguel vui mừng đón tiếp.
Sau
khi trò truyện, Raguel bảo giết chiên dọn tiệc, rồi mời khách ngồi vào bàn ăn.
Tôbia liền nói: "Hôm nay đây cháu không ăn uống gì cả, nếu bác không chấp
nhận lời cháu thỉnh nguyện: xin bác hứa gả con của bác là Sara cho cháu".
Vừa
nghe câu đó, Raguel hoảng sợ, vì biết việc đã xảy ra cho bảy người chồng trước,
khi họ tới gần con gái của ông. Ông lo sợ kẻo người này cũng đồng số phận như
vậy chăng. Trong lúc ông lưỡng lự, không biết phải trả lời làm sao với kẻ xin
cưới con mình, thiên thần liền nói: "Ông đừng sợ gả con gái ông cho người
này, vì con gái ông xứng đáng làm vợ người này vốn hay kính sợ Thiên Chúa; do
đó, không ai khác cưới được nàng". Bấy giờ Raguel thưa: "Tôi không
còn hồ nghi, vì Chúa đã chấp nhận lời tôi kêu cầu và nước mắt tôi chảy ra trước
tôn nhan Người. Tôi cũng tin rằng vì thế mà Người khiến các người đến nhà tôi,
để con gái tôi kết hôn với người trong thân tộc mình theo luật Môsê, và giờ đây
tôi không ngần ngại gả con gái tôi cho cháu". Ông liền nắm tay con gái
ông, đặt vào lòng tay mặt của Tôbia và nói rằng: "Thiên Chúa Abraham,
Thiên Chúa Isaac, và Thiên Chúa Giacóp ở cùng hai con, chính Người phối hợp hai
con, xin Người ban tràn đầy ơn phúc lành của Người xuống cho hai con. Hai bên
làm giấy hôn thú. Và sau đó họ ăn tiệc cưới cảm tạ Thiên Chúa.
Bấy
giờ Tôbia khuyên bảo nàng trinh nữ rằng: "Hỡi Sara, hãy chỗi dậy, chúng ta
hãy cầu nguyện cùng Thiên Chúa hôm nay, mai và mốt; trong ba đêm đầu, chúng ta
hãy kết hợp với Thiên Chúa. Qua đêm thứ ba rồi, chúng ta mới giao hợp với nhau:
vì chúng ta là con cái các thánh, chúng ta không thể giao hợp với nhau như
những người dân ngoại không biết gì đến Thiên Chúa". Cả hai cùng chỗi dậy,
cùng cầu nguyện không ngừng, để xin ơn được sống thanh sạch. Tôbia nguyện rằng:
"Lạy Chúa là Thiên Chúa tổ phụ chúng con, danh Chúa đáng chúc tụng cho đến
muôn đời! Hỡi trời đất, biển cả, sông ngòi và mọi tạo vật, hãy chúc tụng Chúa.
Chúa đã lấy bùn đất mà dựng nên Ađam, và ban cho người một bà nội trợ là Evà.
Và giờ đây, lạy Chúa, Chúa biết không phải vì dục tình mà con cưới em này làm
vợ, song chỉ vì muốn có con cái nối dòng, để danh Chúa được chúc tụng muôn
đời". Sara cũng nguyện rằng: "Lạy Chúa, xin thương xót chúng con, xin
thương xót chúng con, xin cho hai chúng con được an khang trường thọ".
Ðó
là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 127, 1-2. 3.
4-5
Ðáp: Phúc thay
những bạn nào tôn sợ Thiên Chúa (x. c. 1a).
Xướng:
1) Phúc thay những bạn nào tôn sợ Thiên Chúa, bạn nào ăn ở theo đường lối của
Người: Công quả tay bạn làm ra bạn an hưởng, bạn được hạnh phúc và sẽ gặp may.
- Ðáp.
2)
Hiền thê bạn như cây nho đầy hoa trái, trong gia thất nội cung nhà bạn; con cái
bạn như những chồi non của khóm ô liu, ở chung quanh bàn ăn của bạn. Ðó là phúc
lộc dành để cho người biết tôn sợ Ðức Thiên Chúa. - Ðáp.
3)
Nguyện xin Thiên Chúa từ Sion chúc phúc cho bạn, để bạn nhìn thấy cảnh thịnh
đạt của Giêrusalem, hết mọi ngày trong đời sống của bạn, và để bạn nhìn thấy lũ
cháu đàn con! - Ðáp.
Alleluia: Ga 10, 27
Alleluia,
alleluia! - Chúa phán: "Con chiên Ta thì nghe tiếng Ta; Ta biết chúng và
chúng theo Ta". - Alleluia.
Phúc Âm: Mc 12, 28b-34
"Thiên
Chúa của ngươi là Thiên Chúa duy nhất và ngươi hãy kính mến Người".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Khi
ấy, có người trong nhóm Luật sĩ tiến đến Chúa Giêsu và hỏi Người rằng:
"Trong các giới răn, điều nào trọng nhất?" Chúa Giêsu đáp: "Giới
răn trọng nhất chính là: "Hỡi Israel, hãy nghe đây: Thiên Chúa, Chúa chúng
ta, là Chúa duy nhất, và ngươi hãy yêu mến Chúa, Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết
linh hồn, hết trí khôn và hết sức ngươi". Còn đây là giới răn thứ hai:
"Ngươi hãy yêu mến tha nhân như chính mình ngươi". Không có giới răn
nào trọng hơn hai giới răn đó". Luật sĩ thưa Người: "Thưa Thầy, đúng
lắm! Thầy dạy phải lẽ khi nói Thiên Chúa là Chúa duy nhất, và ngoài Người,
chẳng có Chúa nào khác. Yêu mến Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức mình, và
yêu tha nhân như chính mình thì hơn mọi lễ vật toàn thiêu và mọi lễ vật hy
sinh". Thấy người ấy tỏ ý kiến khôn ngoan, Chúa Giêsu bảo: "Ông không
còn xa Nước Thiên Chúa bao nhiêu". Và không ai dám hỏi Người thêm điều gì
nữa.
Ðó
là lời Chúa.
Suy Niệm: Mối quan tâm
hàng đầu
Văn
hào Léon Tolstoi có kể câu chuyện như sau: Hai người đàn ông nọ quyết tâm hành
hương về Yêrusalem để dự Ðại lễ Phục Sinh ở đó. Một người đặt mối quan tâm hàng
đầu là đích điểm của cuộc hành trình, vì thế ông cương quyết không dừng lại bất
cứ nơi đâu, và trong suốt cuộc hành trình, tâm trí ông chỉ nghĩ đến thành
thánh. Còn người thứ hai, trên mọi nẻo đường, nhìn thấy nhiều người cần được
giúp đỡ và ông đã tốn nhiều tiền bạc và thời giờ, đến nỗi ông không đến được
đích điểm như đã dự định; thế nhưng, một cái gì đó từ Thiên Chúa đến với tâm
hồn ông mà người hành hương kia không nhận được, cũng như một cái gì đó từ
Thiên Chúa qua đôi tay ông, ảnh hưởng cuộc đời của nhiều người mà người kia
không có được qua những nghi lễ ông tham dự tại thành thánh kéo dài suốt mùa
Phục Sinh.
Mối
quan tâm hàng đầu là một danh từ thời đại. Nhà nước đặt mối quan tâm hàng đầu
vào chính sách kinh tế; một học sinh đặt mối quan tâm hàng đầu vào đèn sách để
thi đậu vào đại học... Ðâu là mối quan tâm hàng đầu của tôi, đó là câu hỏi hợp
lý có thể áp dụng vào mọi sinh hoạt cuộc sống, nhưng thiết nghĩ quan trọng hơn
cả là câu hỏi: Ðâu là mối quan tâm hàng đầu của tôi đối với cuộc sống của một
người Kitô hữu?
Ðó
cũng là vấn nạn mà một luật sĩ đặt ra cho Chúa trong Tin Mừng hôm nay, khi ông
ta hỏi: "Thưa Thầy, trong các giới răn, giới răn nào đứng hàng đầu?"
Câu trả lời của Chúa Giêsu rất rõ ràng và đơn sơ, giới răn đứng đầu, mối quan
tâm hàng đầu của người Kitô hữu chính là tình yêu.
Nếu
tình cờ chúng ta được một người nào đó đặt câu hỏi như trên, liệu chúng ta sẽ
trả lời như thế nào? Chúng ta có phát biểu được câu trả lời tuyệt diệu, nghe êm
tai và nêu bật giá trị cao đẹp của con người chúng ta không? Và thành thật với
lương tâm, liệu câu trả lời đó có phản ánh chính cuộc sống chúng ta không, bởi
lẽ khi cho một câu trả lời đúng, chúng ta có thể lừa dối người khác và tự lừa
dối mình? Thành thật với lòng mình có lẽ nhiều người trong chúng ta sẽ phải
ngạc nhiên khi khám phá ra rằng cho đến nay mối quan tâm hàng đầu của chúng ta
là tiền bạc, sức khỏe, danh vọng.
Như
vậy, điều trước tiên chúng ta phải làm để hoán cải và canh tân là thành thật
thú nhận rằng cho đến nay chúng ta đã đặt sai mối quan tâm hàng đầu của cuộc
sống, kê�
cả
mối
quan tâm hàng
đầu
trong cách thức
chúng ta biểu
lộ
niềm tin qua việc
đọc
kinh, dự lễ, bởi vì những cách thức này
thường được sử dụng như những phương thế giúp chúng ta giữ đạo, chứ không dẫn
chúng ta đi xa hơn trong việc sống đạo, nhất là giúp chúng ta tìm gặp được
Thiên Chúa và tha nhân.
Ước
gì Lời Chúa hôm nay giúp chúng ta đổi hướng cuộc sống và đặt lại bậc thang giá
trị của mối quan tâm hàng đầu của chúng ta. Xin cho tình yêu mến là nguồn mạch
và sức mạnh để chúng ta thực sự gặp gỡ Thiên Chúa và yêu thương tha nhân như
chính mình.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Năm Tuần 9 TN1, Năm lẻ
Bài đọc: Tob 6:11, 7:1, 9-14, 8:4-7; Mk 12:28-34.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Con người phải chân
thành yêu thương Thiên Chúa và tha nhân.
Để
có thể sống hạnh phúc trong cuộc đời và đạt được đích điểm mà Thiên Chúa đã dự
phóng, con người cần phải làm theo những gì Ngài dạy: đó là phải yêu thương
Thiên Chúa trên hết mọi sự, và chân thành yêu thương nhau.
Các
Bài Đọc hôm nay nói lên sự quan trọng tối hậu của tình yêu chân thành với Thiên
Chúa và với tha nhân trong cuộc đời. Trong Bài Đọc I, Tobia nói lên mục đích
của mình khi cưới Sarah: "Không phải vì tình dục, mà con lấy em con đây,
nhưng vì tình yêu chân thành. Xin Chúa đoái thương con và em con cho chúng con
được chung sống bên nhau đến tuổi già." Thiên Chúa đã chúc lành cho cuộc
hôn nhân của đôi trẻ. Trong Phúc Âm, khi được hỏi đâu là giới răn quan trọng
nhất, Chúa Giêsu đã trả lời rõ ràng: "Điều răn đứng đầu là: Nghe đây, hỡi
Israel, Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất. Ngươi phải yêu mến
Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức
lực ngươi. Điều răn thứ hai là: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình.
Chẳng có điều răn nào khác lớn hơn các điều răn đó."
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Không phải vì tình
dục mà con lấy em con đây, nhưng vì tình yêu chân thành.
1.1/
Thiên Chúa quan phòng cho cuộc hôn nhân giữa Tobia và Sarah: Hôm qua, chúng ta
đã nghe những lời cầu nguyện của ông Tobit và cô Sarah. Hôm nay, chúng ta chứng
kiến những gì họ than khóc biến thành vui mừng theo sự quan phòng của Thiên
Chúa. Ngài gởi thiên-sứ Raphael đến như một người bạn đồng hành của Tobia, để
hướng dẫn cậu làm theo tất cả kế họach của Thiên Chúa cho gia đình cậu và gia
đình cô Sarah. Một biến cố quan trọng, nhưng bị các Bài Đọc bỏ qua là biến cố
giết con cá để lấy tim, gan, và mật cá: Tim và gan cá để trừ quỉ Asmodeus đã
giết 7 đời chồng của Sarah, và mật cá để chữa mắt cho ông Tobit khỏi mù.
Thiên
sứ Raphael nói với cậu Tôbia: "Đêm nay, chúng ta phải trọ nhà ông Raguel.
Ông này là bà con của em và có cô con gái tên là Sarah." Khi vào tới
Ecbatana, thiên sứ dẫn cậu tới nhà ông Raguel. Thấy ông đang ngồi ở cửa sân, họ
chào ông trước. Ông đáp: "Chào các anh! Chúc các anh mạnh khỏe!" Rồi
ông dẫn họ vào nhà. Tắm rửa xong, họ vào bàn để dùng bữa. Cậu Tôbia nói với
thiên sứ Raphael: "Anh Azarias, xin anh nói với ông Raguel gả cô em gái
Sarah cho em!" Nghe lời ấy, ông Raguel bảo cậu thanh niên: "Này cháu,
cháu cứ ăn uống qua đêm nay cho thoải mái, vì ngoài cháu ra, không ai có quyền
cưới Sarah, con gái của chú, cũng như chú đây không có quyền gả cho người đàn
ông nào khác ngoài cháu, vì cháu là người bà con gần nhất của chú. Nhưng này
cháu, nhất định chú phải cho cháu biết sự thật: Chú đã gả nó cho bảy người
trong số anh em của chúng ta, nhưng họ đều chết cả, ngay trong đêm họ đến gần
nó. Vậy bây giờ, này cháu, cháu cứ ăn uống đi, rồi Đức Chúa sẽ xếp đặt cho
chúng con.
1.2/
Lời cầu nguyện của đôi tân hôn trong đêm đầu tiên: Khi thân nhân đã ra
khỏi phòng và đóng cửa lại, Tôbia ngồi dậy, ra khỏi giường và nói với Sarah:
"Đứng lên, em! Chúng ta hãy cầu nguyện, nài xin Đức Chúa để Người xót
thương và ban ơn cứu độ cho chúng ta!" Cô đứng lên, rồi cả hai bắt đầu cầu
nguyện và nài xin cho mình được cứu độ. Tôbia bắt đầu như sau: "Lạy Thiên
Chúa của tổ tiên chúng con. Xin chúc tụng Chúa, xin chúc tụng Thánh Danh đến
muôn thuở muôn đời! Các tầng trời và toàn thể công trình của Chúa phải chúc
tụng Chúa đến muôn thuở muôn đời! Chính Chúa đã dựng nên ông Adam, dựng nên cho
ông một người trợ thủ và nâng đỡ là bà Eve, vợ ông. Và dòng dõi loài người đã
sinh ra từ hai ông bà. Chính Chúa đã nói: "Con người ở một mình thì không
tốt. Ta sẽ làm cho nó một người trợ thủ giống như nó. Giờ đây, không phải vì
lòng dục, mà con lấy em con đây, nhưng vì lòng chân thành. Xin Chúa đoái thương
con và em con cho chúng con được chung sống bên nhau đến tuổi già."
Sở
dĩ Tobia thắng được quỉ Asmodeus là vì thiên sứ Raphael đã bày mưu cho cậu lấy
tim và gan cá đốt trước cửa phòng Sarah, khiến quỉ phải chạy trốn sang Ai-cập
và bị Raphael bắt trói lại (Tob 8:2-3).
2/ Phúc Âm: Yêu mến Thiên Chúa và
thương yêu tha nhân là hai giới răn quan trọng nhất.
2.1/
Đâu là giới răn quan trọng nhất? Con người khôn ngoan không chỉ bằng lòng với nhiều
kiến thức, nhưng mong đạt tới trọng tâm của vấn đề. Ông Kinh-sư, sau khi đã
nghe Đức Giêsu đối đáp rất hay với những người thuộc nhóm Sadducees, ông đến
gần Người và hỏi: "Thưa Thầy, trong mọi điều răn, điều răn nào đứng
đầu?"
Đức
Giêsu trả lời: "Điều răn đứng đầu là: Nghe đây, hỡi Israel, Đức Chúa,
Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất. Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên
Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi. Điều
răn thứ hai là: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Chẳng có điều răn
nào khác lớn hơn các điều răn đó." Hay nói một cách ngắn gọn và dễ nhớ
hơn: "Mến Chúa và yêu người." Tất cả Lề Luật đều đặt căn bản trên hai
giới răn này.
2.2/
Ông Kinh-sư đồng ý với Chúa Giêsu: Ông Kinh-sư nói với Đức Giêsu: "Thưa Thầy, hay
lắm, Thầy nói rất đúng. Thiên Chúa là Đấng duy nhất, ngoài Người ra không có
Đấng nào khác. Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực, và yêu
người thân cận như chính mình, là điều quý hơn mọi lễ toàn thiêu và hy
lễ." Lời khen ngợi của ông Kinh-sư không thêm gì cho Chúa Giêsu; nhưng
chứng tỏ ông đã nhận ra chân lý của cuộc đời. Ông nhấn mạnh đến con người chỉ
có một Thiên Chúa duy nhất và con người phải thờ phượng Ngài hết lòng, hết trí
khôn, và hết sứ lực; vì Ngài dựng nên con người, quan phòng mọi sự trong trời
đất, và quyết định vận mạng đời sau của con người. Ông cũng nhấn mạnh đến sự
cao quí của tình yêu hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ. Điều này, các ngôn sứ và
Sách Thánh Vịnh cũng đã từng nhắc đi nhắc lại; chẳng hạn: "Máu chiên bò
Chúa không ưng, của lễ toàn thiêu Chúa không nhận, thì này con đến để làm theo
ý Cha" (Psa 40:6). Hay như lời tiên tri Hosea: "Vì Ta muốn tình yêu
chứ không cần hy lễ, thích được các ngươi nhận biết hơn là được của lễ toàn
thiêu" (Hos 6:6).
Đức
Giêsu thấy ông ta trả lời khôn ngoan như vậy, thì bảo: "Ông không còn xa
Nước Thiên Chúa đâu!" Khi một người tìm ra chìa khóa của cuộc đời và sống
như thế, thì người đó đã bắt đầu sống cuộc sống trong Nước Trời, dẫu rằng vẫn
còn ở đời này; vì cuộc sống đời sau chỉ là cuộc nối dài và làm hoàn hảo tình
yêu mà người đó đã có với Thiên Chúa và với tha nhân.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Chúng ta phải năng xét lại giới răn thứ nhất và đối chiếu cuộc đời của chúng ta
với đòi hỏi của giới răn này; để xem chúng ta có thực sự yêu mến Thiên Chúa
trên hết mọi sự chưa?
-
Một đòi hỏi của giao ước hôn nhân là tình yêu chân thành và vững bền mà hai vợ
chồng dành cho nhau; chứ không phải thứ đòi hỏi chóng qua của tình dục. Trước
khi tiến tới đời sống gia đình, con người cần phân biệt rõ ràng hai thứ tình
yêu này để khỏi bị gẫy cánh giữa đường.
-
Mọi sự trong cuộc đời này rồi cũng qua đi hết; chỉ còn tình yêu là tồn tại.
Chúng ta hãy dành mọi thời gian và nỗ lực để phát triển tình yêu của chúng ta
với Thiên Chúa và với tha nhân.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
04/06/15 THỨ NĂM ĐẦU THÁNG TUẦN 9 TN
Mc 12,28b-34
Mc 12,28b-34
Suy niệm: Có người dùng hình ảnh quả chuối để so sánh
thế hệ người Việt sinh ra và lớn lên ở trời Tây, ngoài vỏ màu vàng nhưng trong
ruột là màu trắng. Lối so sánh thật ngộ nghĩnh nhưng đồng thời gây cho người
nghe một nỗi buồn man mác. Dù vậy, mấy ai vạch ra được những khác biệt đó mà
không vấp phải lối nhìn chủ quan và cảm tính? Trong khi đó rất dễ nhận ra sự
khác biệt giữa “vỏ” và “ruột” của người Ki-tô hữu khi đối chiếu với Lời Chúa.
Đó là chỉ có vỏ “Ki-tô hữu” mà thiếu “ruột” là tình yêu mến Chúa. Yêu mến Chúa
thì khao khát và vâng giữ lời Chúa như thái độ của Ma-ri-a ngồi bên chân Chúa,
dứt khoát đối với quá khứ tội lỗi như người phụ nữ đập vỡ bình dầu quý, có tâm
tình gắn bó như những người nữ từ sáng sớm chạy đến mồ tìm Chúa, dám đảm trách
công việc Hội Thánh như Phê-rô sau khi thưa “con yêu mến Thầy”. Làm sao nói yêu
mến Chúa mà lại thiếu những điều như thế nhỉ?
Mời Bạn: Nói
theo ngôn từ của thánh Gio-an, phải chăng bạn đang trong tình trạng ngoài thì
“sáng” mà trong thì “quáng”? Sửa chữa đời sống và dưỡng nuôi tình mến Chúa cho
phù hợp với chức phận Ki-tô hữu đi bạn nhé!
Chia sẻ: Chia
sẻ với nhau về tình yêu Chúa khi ngắm nhìn Thánh Tâm Chúa.
Sống Lời Chúa: Mỗi ngày dâng cho Chúa một việc hy sinh.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, khi nhìn tay Chúa chỉ vào trái tim, con muốn lặp lại lời
của tông đồ Tô-ma khi được Chúa cho thấy các vết tích tình yêu: “Lạy Chúa, lạy
Thiên Chúa của con”.
Hai điều răn
Tình yêu đối với Thiên Chúa như thanh dọc của
thập giá đỡ lấy thanh ngang là tình yêu tha nhân. Sống trọn tình yêu là chấp
nhận cả hai thanh gỗ làm nên cây thập giá.
Suy niệm:
Trong những ngày cuối tại Giêrusalem,
Đức Giêsu bị kéo vào những cuộc tranh
luận với nhiều nhóm
về quyền, về chuyện nộp thuế, về sự
sống lại (Mc 11, 27- 12, 27).
Ít có một cuộc đối thoại đúng nghĩa khi
người ta chỉ muốn giăng bẫy,
và không thực sự muốn kiếm tìm chân lý.
Chính vì thế bài Tin Mừng hôm nay là
một bất ngờ thú vị.
Một kinh sư nghe Đức Giêsu trả lời các
đối thủ của mình
thì ông có cảm tình và muốn hỏi Ngài
câu hỏi mà ông bận tâm.
“Thưa Thầy, trong mọi điều răn, điều
răn nào đứng đầu ?” (c. 28).
Đức Giêsu thấy thiện tâm của ông, và
Ngài đã trả lời nghiêm túc.
Ông kinh sư như reo lên khi nghe câu
trả lời của Ngài.
“Thưa Thầy hay lắm, Thầy nói rất đúng.”
Câu trả lời của Đức Giêsu chạm đến điều
dường như đã có nơi ông.
Ông thích thú lặp lại những lời Ngài đã
nói (cc. 32-33).
Theo ông, những điều răn đó còn quý hơn
hy lễ và lễ toàn thiêu (c. 33).
Đức Giêsu vui sướng khi đứng trước một
vị kinh sư khôn ngoan và cởi mở.
Ngài nói với ông một câu mà chúng ta
thèm muốn:
“Ông không còn xa Nước Thiên Chúa đâu!”
(c. 34).
Vị kinh sư hỏi Đức Giêsu về một điều
răn đứng đầu.
Ngài đã trả lời tới hai điều răn (c.
31).
Hai điều răn này gắn kết với nhau chặt
chẽ, nhưng vẫn là hai.
Cả hai đều đòi hỏi một thái độ, một
chọn lựa diễn tả qua động từ “yêu”.
Yêu Thiên Chúa bằng tất cả con người
mình
bằng trọn cả trái tim, linh hồn, trí
khôn và sức lực,
và yêu tha nhân như yêu
chính mình (cc. 29-31).
Tình yêu đối với tha nhân không thay
thế được tình yêu đối với Thiên Chúa.
Tình yêu đối với Thiên Chúa như thanh
dọc của thập giá
đỡ lấy thanh ngang là tình yêu tha
nhân.
Sống trọn tình yêu là chấp nhận cả hai
thanh gỗ làm nên cây thập giá.
Nếu lễ toàn thiêu đòi đốt hoàn toàn lễ
vật, và hy lễ đòi giết chết con vật,
thì tình yêu đối với Chúa và tha nhân
cũng đòi thiêu rụi và giết chết cái tôi
kiêu ngạo, ích kỷ của mình.
Chẳng thể nào yêu mà đòi giữ nguyên cái
tôi khép kín.
Người Kitô hữu hôm nay cũng có thể hỏi
Chúa câu hỏi tương tự:
Điều răn nào quan trọng hơn cả chi phối
mọi lề luật trong Giáo Hội?
Chúa cũng sẽ giữ nguyên câu trả lời như
ngày xưa.
Ngài vẫn tóm mọi điều răn và giới răn
trong một động từ đơn giản: yêu.
Xin để tình yêu chiếm lấy trái tim của
tôi, chi phối mọi chọn lựa,
và biến đời tôi thành tình yêu.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, Tình Yêu của con,
nếu Hội Thánh được ví như một thân thể
gồm nhiều chi thể khác nhau,
thì hẳn Hội Thánh không thể thiếu
một chi thể cần thiết nhất và cao quý
nhất.
Đó là Trái Tim, một Trái Tim bừng cháy
tình yêu.
Chính tình yêu làm cho Hội Thánh hoạt
động.
Nếu trái tim Hội Thánh vắng bóng tình
yêu,
thì các tông đồ sẽ ngừng rao giảng,
các vị tử đạo sẽ chẳng chịu đổ máu
mình...
Lạy Chúa Giêsu,
cuối cùng con đã tìm thấy ơn gọi của
con,
ơn gọi của con chính là tình yêu.
Con đã tìm thấy
chỗ đứng của con trong Hội Thánh:
nơi Trái tim Hội Thánh, con sẽ là tình
yêu,
và như thế con sẽ là tất cả,
vì tình yêu bao trùm mọi ơn gọi trong
Hội Thánh.
Lạy Chúa, với chỗ đứng Chúa ban cho
con,
mọi ước mơ của con được thực hiện.
(dựa theo lời của thánh Têrêxa)
Lm
Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
4 THÁNG SÁU
Một Quá Trình Suy
Tư Chậm Rãi
Chúng
ta có cơ sở Thánh Kinh để xem con người như một ngã vị duy nhất, và đồng thời
như một luỡng diện gồm hồn và xác. Quan điểm này đã được trình bày trong toàn
bộ truyền thống và trong giáo huấn của Giáo Hội. Giáo huấn này bao gồm không
chỉ Thánh Kinh mà cả những chú giải thần học về Thánh Kinh nữa.
Sự
nhận hiểu này đã phát triển dưới ảnh hưởng của một số trường phái tư tưởng Hi
lạp – trong đó có trường phái Aristôte. Một tiến trình suy tư chậm rãi đã đạt
đến một mức tròn đầy nơi các tác phẩm của Thánh Tôma Aquinô. Chúng ta nhận thấy
điều này trong các tuyên bố về con người tại Công Đồng Vienne vào năm 1312.
Trong các văn kiện Công Đồng, linh hồn được gọi là “mô thức” của thân xác: “mô
thức của thân xác con người, bởi chính nó và một cách thiết yếu” (DS 902). “Mô
thức” này ấn định chính bản chất của hữu thể con người và nó có bản tính thiêng
liêng. Xa hơn nữa, mô thức thiêng liêng ấy của con người – tức linh hồn – thì
bất tử. Điều này đã trở thành giáo huấn chính thức của Công Đồng La-tê-ra-nô V
năm 1513: “Linh hồn thì bất tử, trái lại, thân xác thì khả diệt” (DS 1440).
Trường
phái suy tư do Thánh Tôma Aquinô đặt nền móng cũng dạy rằng do bởi tính hiệp
nhất trong bản thể giữa xác và hồn, nên sau khi chết linh hồn mãnh liệt hướng
đến tái hiệp nhất với thân xác. Và quan điểm thần học này được củng cố bởi chân
lý mạc khải về sự phục sinh của thân xác.
Ngay
cả dù các thuật ngữ triết học mà chúng ta dùng để diễn tả tính duy nhất và tính
phức hợp (hay lưỡng diện) của con người có thể bị chất vấn lúc này lúc khác,
thì tính duy nhất của ngôi vị con người và tính lưỡng diện (tinh thần – xác
thể) của nó cũng hoàn toàn có nền tảng trong Thánh Kinh và trong truyền thống.
Người ta thường cho rằng con người là “hình ảnh của Thiên Chúa” bởi vì con
người có khía cạnh “hồn”. Tuy nhiên, giáo huấn truyền thống không hề loại trừ
quan điểm rằng thân xác cũng tham dự vào phẩm giá “hình ảnh của Thiên Chúa” –
cũng như nó tham dự vào trọn vẹn phẩm giá của ngôi vị xét như cả tinh thần lẫn
xác thể.
- suy tư 366 ngày
của Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ
nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 04-6
Tb 6, 10-11;
7,1.9-17; 8, 4-9; Mc12, 28b-34
LỜI
SUY NIỆM: “Thưa Thầy, hay lắm, Thầy nói
rất đúng. Thiên Chúa là Đấng Duy Nhất, ngoài Người ra không có Đấng nào khác.
Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực và yêu người thân cận
như chính mình, là điều quý hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ.”
Đối
với người kinh sư họ là người rất thông hiểu các Điều răn mà Môsê đã truyền
dạy, để hướng dẫn Ít-ra-en. Dân riêng của Thiên Chúa đi đúng Thánh ý của Người,
nhưng chính bản thân của người kinh sư này cũng bối rối, không nhận ra
đâu là điều răn đứng đầu; điều răn trọng nhất; ông ta đã tín nhiệm nơi Chúa
Giêsu, ông tiến đến gần Người, xin Người hướng dẫn; Và được Chúa Giêsu dẫn giải
cho biết: “Thiên Chúa là Đấng duy nhất, ngoài Ngài ra không có Đấng nào khác”
và để thực hiện điều xác tín này thì phải: “Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết
trí khôn, hết sức lực và yêu người thân cận như chính mình.”
Lạy
Chúa Giêsu. Xin cho mọi thành viên trong gia đình chúng con ham thích học giáo
lý và suy niệm Lời Chúa, để chúng con sống đạo một cách trưởng thành với đầy nhiệt
huyết hơn.
Mạnh Phương
04
Tháng Sáu
Bóng Tối
Raoul
Follereau đã thuật lại một câu chuyện về một người phong cùi như sau: Từ nhiều
năm qua, ông ta sống chui rúc trong căn lều tối tăm của ông. Xa tránh ánh sáng,
đôi mắt ông đã trở thành mù lòa. Bóng tối trên đôi mắt đã đành, ông còn tự giam
hãm bóng tối của tâm hồn. Người đàn ông như đang tự chôn vùi mình trong chính
đáy mồ của ông... Mỗi ngày, có một nữ tu đến để tẩy rửa và băng bó các vết
thương cho ông. Ông chấp nhận cho người nữ tu săn sóc, vì nghĩ rằng ít nhất
người nữ tu cũng nở được nụ cười mãn nguyện.
Ngày
tôi đến thăm, người nữ tu cho tôi biết rằng người đàn ông đã không bao giờ muốn
ra khỏi căn lều tối tăm của mình... Tôi tiến lại gần con người khốn khổ ấy và
đưa cánh tay ra mời mọc. Tôi nắm lấy cánh tay của ông và dìu ông đứng dậy.
Chúng tôi ra khỏi căn lều tăm tối.. Vừa đến bên cánh cửa nơi ánh sáng mặt trời
chiếu xuyên qua, người đàn ông dã có một thái độ mà mãi mãi tôi không bao giờ
có thể quên được. Ra khỏi căn lều, đứng giữa ánh sáng, ông hô lên một tiếng kêu
lớn: "Tôi thấy!"
Kể
từ khi bóng tối của bệnh phong cùi ụp phủ xuống trên cuộc đời, thì đây là lần
đầu tiên, người bệnh mới cảm nhận thực sự có ánh sáng xung quanh mình. Lấy tất
cả sức lực còn lại, người đàn ông thét lên với cây cỏ, với núi non, với trời
cao, với tất cả mọi người: Tôi thấy! Tôi thấy!
Có
những người tự giam mình trong bóng tối. Có những người bị người khác đầy ải
vào trong bóng tối...
Vô
tình hay hữu ý, có lẽ chúng ta cũng đã xô đẩy không biết bao nhiêu người vào
trong bóng tối. Một cuộc sống thiếu chứng tá, một khước từ giúp đỡ: đó có thể
là những hành động xô đẩy người khác rơi vào bóng tối, chúng ta cũng tự giam
mình vào bóng tối hay giảm bớt cường độ ánh sáng trong chúng ta...
"Các
con là ánh sáng thế gian". Lời của Chúa Giêsu nói lên bản chất của người
Kitô. Người Kitô chỉ là Kitô khi họ là ánh sáng thế gian... Ánh sáng không thể
sáng soi nữa, ánh sáng ấy sẽ trở thành tăm tối.
Hãy
chiếu ánh sáng bằng những việc làm của ánh sáng. Một cuộc sống đầy gương sáng,
một lời nói nâng đỡ ủi an, một nụ cười thông cảm, một bàn tay đưa ra để dìu
dắt, để đồng hành: đó là bao nhiêu việc làm của ánh sáng mà bao nhiêu người
đang chờ đợi nơi chúng ta. Và chúng ta cũng tin rằng, một ánh lửa càng được
chia sẻ, thì càng sáng lên...
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét