13/07/2016
Thứ tư tuần 15 thường niên.
Bài Ðọc
I: (Năm II) Is 10, 5-7. 13-16
"Cái
cưa có thể tự cao tự đại đối với thợ cưa sao?"
Trích
sách Tiên tri Isaia.
Ðây
Chúa phán: "Khốn cho Assur, là cây roi cơn giận của Ta. Cây gậy trong tay
nó là cơn thịnh nộ của Ta. Ta sẽ sai nó chống lại dân ngoại dối trá, và truyền
lệnh cho nó đi chống lại dân chọc giận Ta, để nó cướp bóc, mang chiến lợi phẩm
về chà đạp dưới chân như bùn ngoài đường phố. Nhưng chính nó không đồng quan điểm
như vậy, và lòng nó không tưởng nghĩ như thế. Trái lại, lòng nó ưa thích phá hoại,
và huỷ diệt nhiều dân tộc. Vì chưng, nó nói rằng: 'Tôi đã dùng sức mạnh cánh
tay tôi, và dùng sự khôn ngoan của tôi mà làm việc ấy, vì tôi thông minh. Tôi
đã dời đổi biên giới các dân, đã cướp lấy kho tàng các vua quan, và như người
hùng, tôi lật đổ truất phế các thủ lãnh. Tay tôi lấy của cải các dân như bắt tổ
chim. Tôi vơ vét cả hoàn cầu như lượm các trứng rơi, không một ai đập cánh hoặc
mở miệng kêu la'.
"Lẽ
nào cái rìu lại khoe mình với kẻ cầm rìu sao? Lẽ nào cái cưa lại tự cao tự đại
với thợ cưa sao? Lẽ nào cây roi có thể chống lại người cầm roi, và cây gậy có thể
nâng tay người cầm gậy sao, vì nó chỉ là gỗ cây? Bởi đó Chúa tể là Thiên Chúa
các đạo binh sẽ gửi sự điêu tàn đến giữa cảnh mầu mỡ của nó; và từ dưới cảnh
vinh quang của nó, một ngọn lửa sẽ bốc cháy lên như ngọn lửa của một đám
cháy".
Ðó là
lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 93, 5-6. 7-8. 9-10. 14-15
Ðáp: Chúa sẽ không loại trừ dân tộc của
Chúa (c. 14a).
Xướng:
1) Lạy Chúa, chúng chà đạp dân riêng Chúa, và làm khổ gia nghiệp của Ngài.
Chúng bóp cổ khách kiều cư, người quả phụ, và chúng sát hại những kẻ mồ côi. -
Ðáp.
2)
Chúng nói rằng: "Chúa không nhìn thấy, và Thiên Chúa nhà Giacóp cũng chẳng
hay". Ðồ ngu xuẩn trong dân, các ngươi nên hiểu biết; lũ dại khờ, bao giờ
các ngươi mới nhận ra? - Ðáp.
3) Ðấng
làm ra tai, há chẳng biết nghe? Ðấng nặn ra mắt, há không nhìn thấy? Ðấng giáo
dục chư dân, há không sửa lỗi? Ðấng dạy bảo thiên hạ, há chẳng thông minh? -
Ðáp.
4) Vì
Chúa sẽ không loại trừ dân tộc, và không bỏ rơi gia nghiệp của Người. Nhưng sự
xét xử sẽ trở lại đường công chính, và mọi người lòng ngay sẽ thuận tình theo.
- Ðáp.
Alleluia:
Tv 94, 8ab
Alleluia,
alleluia! - Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Chúa và đừng cứng lòng. -
Alleluia.
Phúc
Âm: Mt 11, 25-27
"Chúa
đã giấu không cho những người khôn ngoan biết những điều ấy, mà lại mạc khải
cho những kẻ bé mọn".
Tin Mừng
Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy,
Chúa Giêsu thưa rằng: "Lạy Cha là Chúa trời đất, Con xưng tụng Cha, vì Cha
đã giấu không cho những người hiền triết và khôn ngoan biết những điều ấy, mà lại
mạc khải cho những kẻ bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì ý Cha muốn như vậy. Mọi sự đã
được Cha Ta trao phó cho Ta. Và không ai biết Con trừ ra Cha; và cũng không ai
biết Cha trừ ra Con và kẻ Con muốn mạc khải cho".
Ðó là
lời Chúa.
Suy Niệm:
Cần Trở Nên Bé Mọn
Con
người có thể khước từ Thiên Chúa, nhưng Thiên Chúa thì không bao giờ từ bỏ con
người; Ngài luôn mời gọi con người trở về để lãnh nhận ân sủng và sự thật của
Ngài. Thiên Chúa mời gọi mọi người, không phân biệt, nhưng từ phía con người có
thể có một trong hai thái độ: thái độ của những kẻ bé mọn khiêm tốn để cho Chúa
dạy dỗ; và thái độ của những kẻ thông thái, tự cao, cho mình thuộc một nhóm nhỏ
tách rời khỏi đại đa số dân chúng.
Những
kẻ thông thái được Chúa Giêsu trực tiếp nhắm đến trong Tin Mừng hôm nay là nhóm
Biệt Phái đang đứng trong hành lãnh đạo sinh hoạt tôn giáo và chống đối Chúa. Họ
đến với Chúa bằng con đường của sự thông hiểu về luật Môsê; họ cho rằng chỉ cần
am tường lề luật Môsê trong Kinh Thánh cũng như trong truyền khẩu là con người
có thể đến với Chúa: họ tự phụ mình biết Thiên Chúa, nhưng thực ra họ lìa xa
Ngài.
Con
đường Chúa Giêsu mạc khải để giúp con người đến với Thiên Chúa chính là Ngài,
mà mỗi người chúng ta được mời gọi đón nhận với tâm hồn đơn sơ khiêm tốn:
"Thầy là đường, là sự thật và là sự sống. Không ai đến được với Cha mà
không qua Thầy". Nếu cậy dựa vào sự khôn ngoan của mình, con người sẽ
không gặp được Thiên Chúa, nhưng nếu để Chúa Thánh Thần hướng dẫn và nhờ qua
Chúa Giêsu Kitô, con người có thể đạt tới sự thông hiệp với Thiên Chúa và được
cứu rỗi: "Lạy Cha, con chúc tụng Cha, vì điều Cha đã giấu không cho bậc
khôn ngoan thông thái biết, thì Cha lại mạc khải cho những người bé mọn".
Chúng
ta cần trở nên những người bé mọn theo tinh thần Phúc Âm, để cảm nếm và sống
hòa hiệp với Thiên Chúa. Ðức tin Kitô giáo hướng dẫn chúng ta đến một con người
cụ thể, một vị Thiên Chúa chấp nhận sống với con người, chứ không phải những lý
lẽ thần học cao siêu. Một con người khiêm tốn có thể có đức tin sâu xa hơn một
nhà thông thái. Ðức tin là một hồng ân cần được lãnh nhận hơn là kết quả của
sưu tầm trí thức của con người. Thánh Têrêsa Avila, tuy không học hành nhiều,
nhưng đã có kinh nghiệm sống động về Thiên Chúa và đã trình bày kinh nghiệm
thiêng liêng của mình một cách tốt đẹp, đến nỗi đã được đặt làm tiến sĩ Hội
Thánh, vì giáo huấn của thánh nữ để lại là kho tàng thiêng liêng quí báu giúp mọi
thành phần Giáo Hội đến với mầu nhiệm Thiên Chúa.
Dĩ
nhiên, Chúa Giêsu không có ý loại bỏ những bậc thông thái, nhưng chỉ có ý cảnh
tỉnh những ai cậy dựa vào sự thông thái rằng họ sẽ không đến được với Chúa,
không có đủ điều kiện để lãnh nhận mạc khải của Chúa. Tuy nhiên, không thiếu những
trường hợp có sự hòa hợp giữa thông thái và đức tin Kitô giáo. Thánh Tôma Tiến
sĩ là một điển hình. Nói chung, thái độ khiêm tốn để Chúa soi sáng hướng dẫn là
điều căn bản cần phải có luôn.
Xin
Chúa mở rộng tâm hồn chúng ta để lắng nghe Lời Chúa với tâm hồn khiêm tốn, mến
yêu. Xin cho chúng ta biết sống theo sự soi sáng của Thánh Thần để đến với Chúa
và anh em.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Tư Tuần 15 TN2
Bài đọc: Isa 10:5-7b, 13-16; Mt
11:25-27
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Chúa mặc khải mầu nhiệm Nước Trời cho
người bé nhỏ khiêm nhường.
Càng
giầu có, văn minh, tiến bộ bao nhiêu, con người càng sống xa Thiên Chúa bấy
nhiêu. Triết gia hiện sinh F. Nietzsch tuyên bố: “Tôi đã giết Thiên Chúa.”
Các ông tổ của thuyết cộng sản đã tuyên bố: “Tôn giáo chỉ là thuốc phiện làm mê
ngủ con người.” Kể từ cuộc cách mạng Pháp đến nay, vì khoa học mang lại cho
nhân loại nhiều thành quả: xe hơi, máy bay, vệ tinh, điện tín, điện thoại, máy
vi tính... nhiều người chủ trương phải xét lại tất cả mọi lãnh vực, ngay cả
lãnh vực niềm tin. Vì chủ trương như thế, nên nhiều người đã bỏ đạo; vì họ cho
khoa học có thể cắt nghĩa tất cả các hiện tượng trong trời đất mà không cần nại
đến sự hiện hữu của Thiên Chúa như người xưa thường tin.
Các
bài đọc hôm nay muốn cho con người thấy chủ trương như thế chỉ là hoang tưởng,
là đánh lừa chính mình. Trong bài đọc I, ngôn sứ Isaiah muốn con người nhận ra
chân lý: Thiên Chúa quan phòng mọi sự trong trời đất. Ngài có thể dùng Assyria
như dùng một chiếc roi để đánh phạt con cái Israel. Sau khi đã hoàn thành mục
đích Ngài có thể bẻ gãy cây roi bằng cách dùng thế lực của Babylon để tiêu diệt
thế lực của Assyria, và cứ như thế. Tất cả chỉ là cái búa rìu trong tay thợ, và
chiếc búa rìu làm sao hiểu được ý tưởng của người dùng nó? Trong Phúc Âm, Chúa
Giêsu cầu nguyện với Thiên Chúa, nhưng với mục đích dạy dỗ các môn đệ: “Lạy Cha
là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu không cho bậc khôn
ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn.
Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài
đọc I: Cái rìu lại lên mặt
với kẻ cầm rìu mà chặt hay cái cưa tự đại với người kéo cưa sao?
1.1/
Assyria không hiểu sự quan phòng khôn ngoan của Thiên Chúa.
Ngôn
sứ Isaiah nhìn thấy trước những ngày mà Thiên Chúa sẽ dùng Assyria như dùng chiếc
roi để sửa phạt con cái Israel, vì họ xa rời Thiên Chúa và không chịu tuân giữ
những điều Ngài truyền dạy.
Assyria
không hiểu ý định của Thiên Chúa. Họ nghĩ họ thắng được Israel và các quốc gia
khác là do sức mạnh quân sự của họ. Vì thế, họ hãnh diện tuyên xưng thành quả đạt
được: “Nhờ sức mạnh tay ta, ta đã hành động, và nhờ sự khôn ngoan của ta nữa,
vì ta thông minh. Ta đã xoá bỏ ranh giới các dân tộc và chiếm đoạt những kho
tàng của chúng. Như một đấng anh hùng, ta đã khuất phục dân cư.”
1.2/
Thiên Chúa sẽ dùng Babylon để tiêu diệt Assyria.
Ngôn
sứ Isaiah cho thái độ kiêu ngạo của Assyria là hoang tưởng. Ông ví thái độ của
Assyria như chiếc rìu trong tay người thợ, hay như chiếc cưa trong tay người cầm
cưa. Ngôn sứ đặt câu hỏi cho họ: “Cái rìu lại lên mặt với kẻ cầm rìu mà chặt
hay cái cưa tự đại với người kéo cưa sao? Như thể ngọn roi kéo được kẻ giơ nó
lên, cây gậy nhấc được kẻ không phải là gỗ vậy!” Họ sẽ phải mở mắt để nhận ra họ
chỉ là chiếc roi Thiên Chúa dùng để đánh phạt con cái Israel mà thôi.
Vì tội
kiêu ngạo và ác độc, Thiên Chúa sẽ bẻ gãy cây roi Ngài đã dùng. Ngài sẽ dùng
Babylon để tiêu diệt Assyria, Babylon sẽ như “một ngọn lửa sẽ bốc lên như ngọn
lửa một đám cháy” để thiêu rụi Assyria. nhưng cả hai đều không hiểu ý định của
Thiên Chúa. Vua quan Babylon nghĩ họ thắng Assyria được là do sức mạnh quân sự
của họ.
2/
Phúc Âm: Tại sao những người
bé nhỏ hiểu được mầu nhiệm Nước Trời?
2.1/
Thiên Chúa thích mặc khải cho những kẻ bé mọn: Có mấy từ chuyên môn chúng ta cần hiểu ở đây:
- Giấu
(kru,ptw): có hai trường hợp: (1) Cất giấu đi để đừng ai nhìn thấy; ví dụ: giấu
vàng trong ruộng. (2) Giấu kín để đừng ai khám phá ra; ví dụ: giấu tông tích
hay những điều bí ẩn của mình. Chúa Giêsu muốn nói về trường hợp thứ hai này.
- Mặc
khải (avpokalu,ptw) có nghĩa làm cho những gì đã giấu kín được tỏ lộ ra, mang
ra ánh sáng những gì đang ở trong bóng tối, hay làm cho một người hiểu những gì
họ chưa biết hay còn mù mờ.
- Kẻ
bé mọn (nh,pioj): có thể chỉ một trẻ nhỏ hay những ai chưa tới tuổi thành niên
như luật pháp ấn định (ví dụ, 18 tuổi).
(1)
Thánh Phaolô so sánh tình trạng không trưởng thành của các tín hữu như trẻ thơ,
họ nhìn những vấn đề thiêng liêng dưới con mắt của trẻ thơ. Họ vẫn còn bú sữa,
chứ chưa thể lãnh nhận thức ăn dành cho người lớn, những người đã trưởng thành
(te,leioj) (I Cor 3:1).
(2)
Chúa Giêsu so sánh giữa những người khôn ngoan và thông thái (sofo,j, suneto,j)
với kẻ bé mọn (nh,pioj), để nói với khán giả: họ cần có thái độ của trẻ thơ:
tin tưởng, khiêm nhường, ham học hỏi, để Ngài chuyển thông cho họ những kiến thức
về Thiên Chúa. Một thái độ kiêu hãnh và nghi ngờ sẽ ngăn cản họ nhận ra những
gì Ngài muốn mặc khải cho họ. Khi con người lãnh nhận kiến thức về Thiên Chúa,
họ phải có thái độ của trẻ: cái gì cũng là mới cả với các em.
2.2/ Kiến
thức về Thiên Chúa: "Cha
tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không ai biết rõ người Con, trừ Chúa Cha;
cũng như không ai biết rõ Chúa Cha, trừ người Con và kẻ mà người Con muốn mặc
khải cho."
(1)
Chúa Giêsu là người biết về Chúa Cha rõ ràng hơn ai hết: Động từ Hy-lạp dùng ở
đây là "evpiginw,skw," biết như một con người hay sự vật là. Con người
hiểu biết về Thiên Chúa với nhiều cấp độ khác nhau; nhưng chỉ có Chúa Giêsu hiểu
biết Thiên Chúa trong cấp độ hoàn hảo nhất. Điều này không ngạc nhiên, vì Chúa
Giêsu là chính Lời hay tư tưởng của Thiên Chúa. Ngài và Cha Ngài là một.
(2)
Con người biết Thiên Chúa qua mặc khải của Chúa Giêsu: Nếu Thiên Chúa không chọn
để mặc khải cho con người, con người không bao giờ có thể biết Thiên Chúa. Đức
Kitô chính là mặc khải của Thiên Chúa; Ngài đến để mặc khải cho con người biết
về Chúa Cha, như Ngài đã tuyên bố với các môn đệ: Ai thấy Thầy là thấy Cha. Hơn
nữa, để con người có thể hiểu những mặc khải này, họ cần được Thánh Thần do
Chúa Cha sai tới để hướng dẫn và thúc đẩy.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Để
hiểu Mầu Nhiệm Nước Trời, chúng ta cần có thái độ khiêm nhường: trông cậy hoàn
toàn vào Thiên Chúa và không hoàn toàn vào sức mình.
- Đức
tin ở một cấp độ cao hơn lý trí; không lệ thuộc vào lý trí, nhưng lý trí có thể
làm sáng tỏ đức tin. Thay vì giản lược một Thiên Chúa khôn ngoan uy quyền vào
lý trí hạn hẹp; con người phải ra sức cầu xin để Thiên Chúa ban cho hiểu được
phần nào sự khôn ngoan vô cùng của Thiên Chúa. Không hiểu được một vấn đề không
chỉ có nghĩa là điều ấy vô lý; mà còn có nghĩa là mình dốt không hiểu được điều
ấy.
-
Chúng ta không thể hiểu được Mầu nhiệm Nước Trời nếu Chúa Kitô, Con Thiên Chúa,
không mặc khải cho chúng ta.
Linh
mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
13/07/16 THỨ TƯ TUẦN 15 TN
Th. Hen-ri-cô
Mt 11,25-27
Th. Hen-ri-cô
Mt 11,25-27
Suy niệm: Những người thông
thái đây là ai vậy? Đối với người Do Thái, người thông thái là người sành sỏi sách Luật. Niềm tự mãn thông biết Lề Luật đã biến họ thành con người giàu kiến thức nhưng lại nghèo thiện chí tìm kiếm Nước Trời. Còn những người bé mọn mà Chúa Giê-su đề cập tới khi Ngài cầu nguyện với Chúa Cha, họ là những ai? Họ là những người nghèo khó, thất học, bệnh tật, bị bỏ rơi v.v. Tấm lòng chân thành là điểm chung ở họ. Kinh nghiệm truyền giáo đã cho Chúa Giê-su một kết luận “trên cả tuyệt vời” là: chính Thiên Chúa mở lòng cho con người biết mầu nhiệm Nước Trời. Ngài là tác nhân cho
những tâm hồn dễ mở lòng đón nhận đức tin. Nơi họ không có thành kiến, không tự mãn về tài trí mà chỉ có lòng chân thành, niềm khao khát được ủi an, chia sẻ. Kinh nghiệm này củng cố tinh thần Ki-tô hữu biết bao, nhất là những lúc chưa thấy được kết quả trong việc truyền giáo.
Mời Bạn: Lần sau cùng bạn cảm tạ Chúa về công việc truyền giáo tới nay là bao lâu rồi? Con tim bạn có rung động trước hành động Thiên Chúa mạc khải cho bạn và những người bạn đang truyền giáo về mầu nhiệm Nước Trời không?
Chia sẻ: Lời tạ ơn như Chúa Giê-su gây niềm cảm hứng cho Ki-tô hữu trong việc truyền giáo thế nào?
Sống Lời Chúa: Dâng lời cảm tạ Chúa cách chân thành như Chúa Giê-su.
Cầu nguyện: “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã mặc khải mầu nhiệm Nước Trời cho những người bé mọn.”
Không sám hối
Có những phép lạ xảy ra đều đặn và bình thường nên tôi không nhận ra. Mỗi cử chỉ yêu thương tôi nhận được cũng là phép lạ.
Suy
niệm:
Lời
giảng đầu tiên của Đức Giêsu là một lời mời sám hối (Mt 4, 17).
Những
phép lạ Ngài làm cũng là một lời mời tương tự.
Phép
lạ không phải chỉ là những biểu lộ của uy quyền và tình thương
nhằm
vén mở khuôn mặt của Thiên Chúa và của Con Ngài.
Phép
lạ còn là lời mời gọi đổi đời, vì Nước Trời đã gần đến.
Đức
Giêsu quở trách các thành đã lần lữa không chịu sám hối,
dù
họ đã được chứng kiến phần lớn các phép lạ Ngài làm (c. 20).
“Khốn
cho ngươi, hỡi Khoradin! Khốn cho ngươi, hỡi Bếtxaiđa!”
Đức
Giêsu đã kêu than như một ngôn sứ, buồn phiền và đau đớn,
trước
sự cứng lòng của những nơi mà Ngài đã đặt chân và thi ân.
Khoradin
là một vùng ở tây bắc của Hồ Galilê (Mc 10, 13).
Nay
chỉ còn là cánh đồng gạch vụn, với dấu tích của một hội đường.
Bếtxaiđa
nghĩa là “nhà của cá”, nằm nơi sông Giođan đổ vào Hồ nói trên.
Thành
này ngày nay cũng biến mất, có lẽ vì bị tràn ngập bởi phù sa.
Đức
Giêsu đã so sánh hai thành này với hai thành dân ngoại Tia và Xiđôn.
Nếu
Tia và Xiđôn nhận được sự hiện diện của Đức Giêsu,
hẳn
họ đã ăn năn sám hối từ lâu rồi (c. 21).
Caphácnaum
được coi là trụ sở của Đức Giêsu khi thi hành sứ vụ.
Nơi
đây Ngài đã làm bao điều tốt lành (Mt 4, 13; 8, 5; 9, 1; 17, 24).
Vậy
mà có vẻ nó lại không muốn đón nhận Đấng mang ơn cứu độ.
Phải
chăng vì nó đã tự hào, tự cao trước những ơn Chúa ban?
“Ngươi
sẽ được đưa lên tới tận trời sao? Ngươi sẽ bị tống xuống âm phủ.”
Đức
Giêsu dám so sánh Caphácnaum với Xơđôm.
Xơđôm
là một thành phố trụy lạc, đã bị thiêu hủy hoàn toàn (St 19, 25).
Ngài
cho rằng Xơđôm mà được thấy những điều kỳ diệu Ngài làm,
hẳn
nó đã hoán cải và còn tồn tại đến nay (c. 23).
Đến
ngày phán xét, con người sẽ bị xét xử theo điều mình đã lãnh nhận.
Lãnh
ít thì sẽ được khoan hồng nhiều hơn.
Mỗi
người chúng ta thật sự chẳng rõ mình đã nhận được bao nhiêu.
Chúng
ta dễ có thái độ tự cao của những người được gần gũi Chúa.
“Chúng
tôi đã từng được ăn uống trước mặt Ngài,
và Ngài
cũng đã từng dạy dỗ trên các đường phố của chúng tôi” (Lc 13,26).
Nhưng
điều quan trọng không phải là đã nghe giảng và đã thấy phép lạ.
Điều
quan trọng là sám hối.
Những
ơn lộc Chúa ban cho đời Kitô hữu lại đòi ta phải hoán cải nhiều hơn.
Chúng
ta không thể coi mình là Caphácnaum để khinh Xơđôm được.
Thiên
Chúa xét xử theo điều Ngài ban cho từng con người,
từng
nền văn hóa hay văn minh, từng vùng đất hay từng tôn giáo.
Làm
sao tôi có thể thấy được những phép lạ Chúa làm cho tôi mỗi ngày?
Có
những phép lạ xảy ra đều đặn và bình thường nên tôi không nhận ra.
Mỗi
cử chỉ yêu thương tôi nhận được cũng là phép lạ.
Mong
tôi đáp lại phép lạ đó bằng một cử chỉ yêu thương.
Cầu
nguyện:
Con tạ ơn Cha vì những ơn Cha ban cho con,
những
ơn con thấy được,
và
những ơn con không nhận là ơn.
Con biết rằng
con
đã nhận được nhiều ơn hơn con tưởng,
biết
bao ơn mà con nghĩ là chuyện tự nhiên.
Con thường đau khổ vì những gì
Cha
không ban cho con,
và
quên rằng đời con được bao bọc bằng ân sủng.
Tạ ơn Cha vì những gì
Cha
cương quyết không ban
bởi
lẽ điều đó có hại cho con,
hay
vì Cha muốn ban cho con một ơn lớn hơn.
Xin cho con vững tin vào tình yêu Cha
dù con không hiểu hết những gì
Cha làm cho đời con.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
13
THÁNG BẢY
Sự
Tự Do Của Con Người Diễn Tả Sự Khôn Ngoan Của Thiên Chúa
Ở
đây, khi đối diện với kế hoạch sáng tạo từ đời đời của Thiên Chúa, chúng ta đứng
trước một mầu nhiệm lạ lùng và khôn dò. Mầu nhiệm đó chính là mối quan hệ mật
thiết giữa các hành động của Thiên Chúa và những quyết định của con người.
Chúng
ta biết rằng sự tự do chọn lựa là khả năng tự nhiên của một tạo vật có lý trí.
Kinh nghiệm cũng cho chúng ta biết rằng tự do của con người là cái có thực –
ngay cả khi nó bị làm cho thương tổn và suy yếu đi bởi tội lỗi. Về mối quan hệ
giữa sự tự do của con người với hành động của Thiên Chúa, chúng ta nên nhìn
trong ánh sáng của những gì mà Thánh Tô-ma Aquinô đã nói về sự quan phòng thần
linh. Thánh Tô-ma mô tả sự tự do của con người như biểu hiện của sự khôn ngoan
Thiên Chúa – sự khôn ngoan xếp đặt và hướng dẫn mọi sự đạt đến mục tiêu của
chúng (cf. Tổng Luận Thần Học I,22,1). Tất cả những gì được Thiên Chúa tạo
thành đều nhận sự hướng dẫn này, và trở thành đối tượng của sự quan phòng thần
linh (vs. 2).
Qua
con người – được tạo thành theo hình ảnh Thiên Chúa – tất cả thế giới tạo vật hữu
hình tiến tới gần Thiên Chúa và tìm thấy con đường đưa dẫn chúng đến sự thành
toàn cuối cùng. Quan niệm này được diễn tả bởi nhiều người khác nữa, trong đó
có Thánh I-rê-nê và được phản ảnh bởi giáo huấn của Công Đồng Vatican II về tác
động phát triển thế giới của con người (MV 7). Nói tắt, sự phát triển hay sự tiến
bộ đích thực mà con người được mời gọi thực hiện trong thế giới không được phép
chỉ hạn định trong phương diện kỹ thuật, mà phải bao gồm phương diện đạo đức nữa.
Đây là điều kiện thiết yếu để xây dựng Nước Thiên Chúa trong thế giới thụ tạo
này (MV các số 35,43,57,62).
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch
từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày
13 - 7
Thánh
Henricô
Is
10,5-7.13-16; Mt 11,25-27.
Lời
suy niệm: “Vào lúc ấy, Đức Giêsu cất tiếng nói: Lạy Cha
là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu không cho bậc khôn
ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mạc khải cho những người bé mọn.
Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.”
Chúa
Giêsu thấy được nơi các kinh sư và những người khôn ngoan đã chối từ Chúa, còn
những người đơn sơ lại chấp nhận Người. Những người kinh sư và trí thức họ ỷ
vào sự hiểu biết của mình nên đã không cần Người; trong lúc đó những kẻ khiêm
nhường đơn sơ lại đón nhận Người, tâm tình của Người rất đúng với những lời của
ngôn sứ Isaia đã nói mà Người đã đọc và xác nhận trong hội đường tại Nadarét:
“Thần Khí Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo
Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn, Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ giam cầm biết họ
được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức,
công bố một năm hồng ân của Chúa.” (Lc 4,18-19).
Lạy
Chúa Giêsu. Chúa luôn ban khôn ngoan cho những người khiêm nhường. Xin Chúa cất
khỏi lòng chúng con sự kiêu ngạo, nhưng ban cho chúng con luôn biết khiêm nhượng
để được Chúa ban cho ơn khôn ngoan giúp chúng con tôn thờ Chúa và yêu tha nhân
theo thánh ý của Chúa.
Mạnh
Phương
13
Tháng Bảy
Niềm Vui Và Kho Tàng
Theo
một bảng thống kê thì hằng năm tại Hoa Kỳ, có khoảng 60 triệu toa bác sĩ cho
mua thuốc Valium. Valium hiện nay được xem là loại thuốc an thần công hiệu nhất.
Nói
chung, xem chừng như văn minh càng tiến bộ, con người càng bất an. Niềm vui
đích thực trong tâm hồn dường như đã vỗ cánh bay xa.
Nhưng
an bình và vui tươi là vấn đề sống còn của con người. Ðạt được tất cả, có tất cả
nhưng không có niềm vui trong tâm hồn, thì sống như thế chẳng khác nào như một
thây chết.
Người
Ai Cập thời cổ tin rằng khi chết con người phải trình diện trước thần Osires để
trả lời cho hai câu hỏi: "Ngươi có tìm thấy niềm vui không? Ngươi có mang
lại niềm vui cho người khác không?". Số phận đời đời của họ tùy thuộc vào
cách họ trả lời cho hai câu hỏi ấy.
Số
phận đời đời của con người, tương quan của con người với Thiên Chúa tùy thuộc ở
niềm vui của họ trong cuộc sống này.
Một
ngày kia, người ta hỏi nhạc sĩ Franz Joseph Haydn tại sao nhạc tôn giáo của ông
lúc nào cũng vui tươi? Nhà nhạc sĩ tài ba của thế kỷ thứ 18 đã trả lời như sau:
"Tôi không thể làm khác hơn được. Tôi viết nhạc theo những cảm xúc của
tôi. Khi tôi nghĩ về Chúa, trái tim tôi tràn ngập niềm vui đến nỗi các nốt nhạc
như nhảy múa trước ngòi bút của tôi". Người tín hữu Kitô, theo định nghĩa,
không thể không là người của niềm vui. Họ phải vui mừng bởi vì Thiên Chúa chính
là gia nghiệp của họ, bởi vì tâm hồn của họ luôn có Chúa.
Trong
quyển sách có tựa đề "Những sự thuộc về Chúa Thánh Thần", Ðức Gioan
Phaolô II đã viết như sau: "Ðức Kitô đến để mang lại niềm vui: niềm vui
cho con cái, niềm vui cho cha mẹ, niềm vui cho gia đình và bạn hữu, niềm vui
cho công nhân và trí thức, niềm vui cho người bệnh tật, già cả, niềm vui cho
toàn nhân loại. Theo đúng nghĩa, niềm vui là trọng tâm của sứ điệp Kitô và ý lực
của Phúc Âm. Chúng ta hãy là sứ giả của niềm vui".
Nhưng
niềm vui không phải là một kho tàng có sẵn: nó đòi hỏi phải được kiến tạo. Người
ta kiến tạo niềm vui bằng cách làm cho người khác được vui. Càng chia sẻ, càng
trao ban, niềm vui càng lớn mạnh.
Mỗi
ngày chúng ta van xin người khác không biết bao nhiêu lần: xin vui lòng. Chúng
ta xin người "vui lòng", nhưng chúng ta lại không muốn làm cho lòng
mình vui lên. Nếu chúng ta muốn người khác "vui lòng" để ban ân huệ
cho chúng ta, thì có lẽ chúng ta phải làm cho lòng mình vui lên bằng bộ mặt vui
tươi hớn hở của chúng ta, bằng những chia sẻ vui tươi của chúng ta, bằng những
nụ cười vui tươi của chúng ta, bằng những chịu đựng vui tươi của chúng ta.
(Lẽ
Sống)






Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét