21/05/2018
Thứ Hai tuần 7 thường
niên
Sắc lệnh của Bộ Phụng Tự và Kỷ luật các Bí tích
về việc cử hành lễ kính nhớ
Ðức Trinh Nữ Maria, Mẹ Hội Thánh
Sắc lệnh của Bộ Phụng
Tự và Kỷ luật các Bí tích về việc cử hành lễ kính nhớ Ðức Trinh Nữ Maria, Mẹ Hội
Thánh.
Roma (WHÐ 25-03-2018)
- Ngày 03 tháng 03 năm 2018, Toà thánh đã công bố Sắc lệnh của Bộ Phụng Tự và Kỷ
luật các Bí tích - ký ngày 11 tháng 2 năm 2018, ngày kính nhớ Ðức Mẹ Lộ Ðức - về
việc cử hành trong lịch chung Rôma lễ kính nhớ Ðức Trinh Nữ Maria, Mẹ Hội
Thánh, và cử hành hằng năm vào ngày thứ hai sau lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống,
theo lịch chung của Giáo Hội.
Sau đây là bản dịch Việt
ngữ toàn văn Sắc lệnh, cùng bản văn phụng vụ với các bài đọc, và bài đọc II Giờ
Kinh Sách của lễ này; bản dịch tiếng Việt của Uỷ ban Phụng tự trực thuộc Hội đồng
Giám mục Việt Nam.
* * *
Sắc Lệnh
về việc cử hành trong
lịch chung Rôma
lễ kính nhớ Ðức Trinh
Nữ Maria, Mẹ Hội Thánh
Trong Hội Thánh hiện
nay, việc hân hoan dâng lòng tôn kính Mẹ Thiên Chúa, dưới ánh sáng của những
suy tư về mầu nhiệm Chúa Kitô và về bản tính của chính Hội Thánh, luôn phải nhắc
đến hình ảnh của một người nữ (x. Gl 4,4): Ðức Trinh nữ Maria, Ðấng vừa là Mẹ của
Chúa Kitô vừa là Mẹ của Hội Thánh.
Ðiều này đã được khơi
lên trong suy tư của Hội Thánh từ những gợi ý của thánh Augustinô và thánh Lêô
Cả. Theo thánh Augustinô, Ðức Maria là mẹ của các chi thể Chúa Kitô, vì Mẹ đã
yêu thương cộng tác vào việc tái sinh các tín hữu trong Hội Thánh; theo thánh
Lêô, khi Ðầu được sinh ra thì toàn thân thể cũng được sinh ra, vì thế Ðức Maria
vừa là mẹ của Chúa Kitô, Con Thiên Chúa, vừa là mẹ của các chi thể trong nhiệm
thể Người chính là Hội Thánh. Ðây là những khẳng định liên quan đến tư cách
Thánh Mẫu của Ðức Maria và sự kết hợp mật thiết của Mẹ với công trình của Ðấng
Cứu thế, đạt đến cao điểm trong giờ hy tế thập giá.
Bên chân thập giá (x.
Ga 19,25), Mẹ đã đón nhận lời trối đầy yêu thương của Chúa Giêsu Con Mẹ, và nơi
người môn đệ được Chúa sủng ái, Mẹ đã tiếp nhận mọi người như những người con
phải được tái sinh vào đời sống thần linh, và như thế, Mẹ đã trở nên người mẹ từ
ái của Hội Thánh đã được tác sinh trên Thánh giá khi Chúa Kitô trao ban Thần
Khí. Trong khi đó, cũng nơi người môn đệ yêu dấu, Chúa Kitô muốn tất cả các môn
đệ thay mặt Người thể hiện tình yêu thương đối với Ðức Maria, Người trao gửi để
họ đón nhận Mẹ trong tâm tình thảo hiếu kính yêu.
Như một người hướng dẫn
tận tâm của Hội Thánh vừa được thiết lập, Ðức Maria bắt đầu sứ mạng làm mẹ khi
hiện diện với các Tông đồ nơi phòng Tiệc ly, cùng cầu nguyện đợi chờ Chúa Thánh
Thần (x. Cv 1,14). Trong tâm tình đó, suốt bao thế kỷ, nền đạo đức Kitô giáo đã
tôn vinh Ðức Maria với những tước hiệu khác nhau, mang ý nghĩa tương tự nhau,
chẳng hạn Mẹ các môn đệ, Mẹ các giáo hữu, Mẹ các tín hữu, Mẹ của tất cả những kẻ
được tái sinh trong Chúa Kitô, và "Mẹ của Hội Thánh", tước hiệu này
đã xuất hiện trong những tác phẩm của các tác giả tu đức cũng như trong các văn
kiện Huấn quyền của Ðức Bênêđictô XIV và Lêô XIII.
Vào ngày 21 tháng 9
năm 1964, khi bế mạc kỳ họp thứ ba của Công đồng Vatican II, Ðức chân phước
Giáo hoàng Phaolô VI đã dựa vào những yếu tố nói trên như cơ sở nền tảng để
công bố Ðức Trinh Nữ Maria là "Mẹ của Hội Thánh, nghĩa là Mẹ của toàn thể
các Kitô hữu, giáo dân cũng như mục tử, những người vẫn gọi Mẹ là Mẹ vô cùng
nhân ái", và Ðức Giáo hoàng xác lập việc "toàn thể đoàn dân Kitô giáo
từ nay phải luôn gia tăng lòng tôn kính đối với Mẹ Thiên Chúa dưới tước hiệu vô
cùng dịu ngọt ấy".
Trong Năm Thánh Hòa giải
1975, Tòa Thánh đã biên soạn và đưa vào Sách Lễ Rôma bản văn lễ ngoại lịch kính
Ðức Trinh Nữ Maria Mẹ Hội Thánh; tước hiệu này cũng được thêm vào Kinh cầu Ðức
Mẹ (1980), một số bản văn khác cũng được phổ biến trong tập sách các lễ kính Ðức
Trinh Nữ Maria (1986). Theo ý thỉnh nguyện, lễ này đã được phép ghi vào lịch
riêng của một số quốc gia, giáo phận và hội dòng.
Ðức Giáo hoàng
Phanxicô, sau khi thận trọng cân nhắc hiệu quả của việc sùng kính này có thể
giúp nâng cao cảm thức làm mẹ của Hội Thánh, đồng thời cũng gia tăng lòng tôn
kính Ðức Mẹ nơi các mục tử, tu sĩ và các tín hữu, đã quyết định đưa vào lịch
chung của Hội Thánh Rôma, lễ nhớ Ðức Trinh Nữ Maria, Mẹ Hội Thánh, được cử hành
hằng năm vào ngày thứ Hai sau lễ Hiện xuống.
Việc cử hành lễ này sẽ
giúp chúng ta nhớ rằng, sự tăng trưởng của đời sống Kitô hữu phải luôn gắn kết
với mầu nhiệm Thánh Giá, với hy tế của Chúa Kitô nơi bàn tiệc Thánh Thể cũng
như với tâm tình hiến dâng của Ðức Trinh Nữ, Mẹ của Ðấng Cứu thế và của những
người được cứu chuộc.
Lễ nhớ này phải được
ghi trong lịch và sách phụng vụ để cử hành Thánh lễ và Phụng vụ Giờ kinh. Bản
văn phụng vụ liên quan được phổ biến cùng với sắc lệnh này, và các bản dịch sẽ
được công bố sau khi đã được các Hội Ðồng Giám Mục phê duyệt và Bộ Phụng Tự chuẩn
nhận.
Tại những nơi đã được
phép đặc biệt để cử hành lễ Ðức Trinh Nữ Maria, Mẹ Hội Thánh, vào một ngày khác
và với bậc lễ cao hơn, vẫn có thể tiếp tục cử hành như thế.
Bất chấp mọi điều trái
nghịch.
Ban hành từ trụ sở Bộ
Phụng Tự và Kỷ luật các Bí tích, ngày 11 tháng 2 năm 2018, ngày kính nhớ Ðức Mẹ
Lộ Ðức.
Hồng y Robert Sarah
Tổng trưởng
Tổng Giám mục Arthur
Roche
Thư ký
* * *
Thứ Hai sau lễ Hiện Xuống
Ðức Trinh Nữ Maria Mẹ Hội Thánh
Lễ nhớ
Ca nhập lễ x. Cv 1, 14
Các môn đệ đồng tâm
kiên trì cầu nguyện
cùng với Ðức Maria, Mẹ
Chúa Giêsu.
Lời nguyện nhập lễ
Lạy Thiên Chúa là Cha
hay thương xót,
khi chịu treo trên thập
giá,
Con Một Chúa đã trao
ban Ðức Trinh Nữ Maria, thân mẫu Người,
làm Mẹ chúng con,
nhờ có Ðức Mẹ yêu
thương trợ giúp,
xin cho Hội Thánh Chúa
đang ngày càng thêm đông số,
được mừng vui vì sự
thánh thiện của con cái,
và dẫn đưa tất cả muôn
dân nhập đoàn cùng Hội Thánh Chúa.
Chúng con cầu xin nhờ
Ðức Giêsu Kitô Con Chúa, Chúa chúng con,
Người là Thiên Chúa hằng
sống và hiển trị cùng Chúa,
trong sự hợp nhất của
Chúa Thánh Thần đến muôn đời.
Lời nguyện tiến lễ
Lạy Chúa, xin thương
chấp nhận và biến đổi của lễ chúng con dâng
thành bí tích cứu độ,
xin cho lòng chúng con
cũng cháy bừng lửa yêu mến
như Ðức Trinh Nữ
Maria, Mẹ Hội Thánh,
và ước chi sức mạnh của
bí tích này
thúc đẩy chúng con cộng
tác mật thiết hơn vào công trình cứu chuộc.
Chúng con cầu xin nhờ
Ðức Kitô Chúa chúng con.
Kinh Tiền tụng: Ðức Maria là khuôn mẫu
và là Mẹ của Hội Thánh.
X. Chúa ở cùng anh chị
em.
Ð. Và ở cùng cha.
X. Hãy nâng tâm hồn
lên.
Ð. Chúng con đang hướng
về Chúa.
X. Hãy tạ ơn Chúa là
Thiên Chúa chúng ta.
Ð. Thật là chính đáng.
Lạy Chúa là Cha chí
thánh, là Thiên Chúa toàn năng hằng hữu,
chúng con tạ ơn Chúa mọi
nơi mọi lúc,
thật là chính đáng, phải
đạo và đem lại ơn cứu độ cho chúng con.
Mỗi khi kính nhớ Ðức
Trinh Nữ Maria,
chúng con dâng lời ngợi
khen tung hô Chúa.
Khi đón nhận Lời Chúa
với tâm hồn trong trắng,
Mẹ đã cưu mang Ngôi Lời
trong cung lòng khiết trinh,
và khi hạ sinh Ðấng
thiết lập Hội Thánh,
Mẹ đã cộng tác trong
việc khai sinh Hội Thánh.
Khi đứng bên thập giá,
Mẹ đón nhận lời trối đầy
yêu thương của Con Chúa,
và đã nhận tất cả mọi
người làm con,
những người được tái
sinh vào đời sống siêu nhiên
nhờ cái chết của Ðức
Kitô.
Khi cùng các Tông đồ
trông đợi Ðấng Chúa hứa ban,
Mẹ đã hợp với các ngài
tha thiết khẩn cầu,
và nên mẫu gương cho một
Hội Thánh không ngừng cầu nguyện.
Khi được đưa lên cõi
vinh quang thiên quốc,
Mẹ vẫn lấy lòng từ mẫu
dõi theo Hội Thánh đang còn lữ hành,
và ân cần phù trợ Hội
Thánh trên đường về quê trời,
cho tới ngày Chúa Kitô
ngự đến trong vinh quang.
Vì thế, cùng với toàn
thể Thiên thần và các Thánh,
chúng con hợp tiếng ca
ngợi Chúa và tung hô rằng:
Thánh, Thánh, Thánh,
Chúa là Thiên Chúa các đạo binh,...
Ca hiệp lễ x. Ga 2, 1.
11
Có tiệc cưới tại Cana
xứ Galilêa, và có mẹ Chúa Giêsu ở đó;
bấy giờ Chúa Giêsu đã
làm dấu lạ đầu tiên
và đã tỏ vinh quang của
Người, và các môn đệ đã tin Người.
Hoặc x. Ga 19, 26-27
Lúc bị treo trên thập
giá,
Chúa Giêsu nói với môn
đệ Người yêu: Này là Mẹ con.
Lời nguyện hiệp lễ
Lạy Chúa,
chúng con vừa lãnh nhận
bảo chứng ơn cứu chuộc và sự sống,
xin cho Hội Thánh
Chúa,
nhờ sự trợ giúp của
Thánh mẫu Maria,
luôn nhiệt thành rao
giảng Tin Mừng cho các dân tộc
và làm cho địa cầu được
đầy tràn Chúa Thánh Thần.
Chúng con cầu xin nhờ
Ðức Kitô Chúa chúng con.
Bài đọc I St 3,9-15.20
"Mẹ của toàn
thể chúng sinh"
Bài trích sách Sáng thế
Sau khi Ađam ăn trái cấm,
9 Chúa là Thiên Chúa đã gọi ông
và nói cùng ông rằng:
"Ngươi ở đâu vậy?"
10 Ông thưa: "Con nghe tiếng Ngài trong vườn,
nhưng con sợ hãi,
vì con trần truồng và
con ẩn núp".
11 Chúa hỏi ông: "Ai đã cho ngươi biết ngươi đang
trần truồng?
Có phải tại ngươi đã
ăn trái cây mà Ta cấm ngươi ăn không?"
12 Ađam thưa: "Người phụ nữ mà Ngài đã cho làm bạn
với con,
chính bà ấy đã cho con
trái cây và con đã ăn".
13 Chúa là Thiên Chúa nói cùng người phụ nữ rằng:
"Tại sao ngươi
làm điều đó?"
Người phụ nữ thưa:
"Con rắn đã lừa dối con, và con đã ăn".
14 Chúa là Thiên Chúa phán cùng con rắn rằng: "Bởi
vì mi đã làm điều đó,
mi là thứ bị chúc dữ
giữa mọi súc vật và thú hoang!
Mi sẽ bò bằng bụng và
sẽ ăn bụi đất suốt đời mi.
15 Ta sẽ đặt mối thù giữa mi và người phụ nữ,
giữa miêu duệ mi và
miêu duệ Bà,
người miêu duệ này sẽ
đạp đầu mi, còn mi sẽ cắn gót chân người".
20 Rồi Ađam đặt tên cho vợ mình là Evà, vì bà là mẹ của
chúng sinh.
Ðó là Lời Chúa.
Hoặc: Cv 1,12-14
"Các Tông đồ đồng
tâm kiên trì cầu nguyện cùng với Ðức Maria, mẹ của Chúa Giêsu"
Bài trích sách Công vụ
Tông đồ
12 Sau khi Chúa Giêsu lên trời,
các Tông đồ rời núi
Cây Dầu trở về Giêrusalem,
núi này ở gần
Giêrusalem,
chỉ cách một quãng đường
được đi trong ngày sabbat.
13 Sau khi trở về thành, các ông lên phòng trên lầu.
Hiện diện tại đây có
các ông Phêrô, Gioan, Giacôbê, Anrê,
Philipphê, Tôma,
Bartôlômêô, Matthêu, Giacôbê con ông Alphê,
Simon nhiệt thành, và
Giuđa con ông Giacôbê.
14 Mọi người đều đồng tâm kiên trì cầu nguyện,
cùng với mấy người phụ
nữ, với bà Maria, mẹ của Chúa Giêsu,
và các anh em Người.
Ðó là Lời Chúa.
Thánh vịnh đáp ca Tv 86
(87) 1-2.3 và 5.6-7
Ðáp: Hỡi thành đô của Thiên Chúa,
mọi người truyền tụng
những điều hiển hách về thành.
1 Nền móng Sion được đặt trên núi thánh,
2 Chúa yêu chuộng cửa thành
hơn mọi nơi cư ngụ của
nhà Giacob.
3 Hỡi thành đô của Thiên Chúa.
Mọi người truyền tụng
những điều hiển hách về thành. - Ð.
5 Nói đến Sion, thiên hạ bảo:
"Tại đó, người
người đã sinh ra,
chính Ðấng Tối Cao củng
cố thành". - Ð.
6 Thiên Chúa ghi vào sổ bộ các dân:
"Kẻ này người nọ
đã sinh ra tại đó",
7 và họ múa nhảy hát ca:
"Mọi nguồn mạch của
tôi ở nơi thành". - Ð.
Alleluia
Kính chào Ðức Trinh Nữ
diễm phúc, Mẹ đã hạ sinh Chúa Giêsu.
Kính chào Mẹ Hội
Thánh, Mẹ là Ðấng giữ gìn trong chúng con
Thần Khí của Thánh Tử
Giêsu Kitô
Tin Mừng Ga 19, 25-27
Này là Con Bà. Này
là Mẹ con.
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo thánh Gioan
Khi ấy,
25 đứng gần thập giá Chúa Giêsu, có mẹ Người,
cùng với chị mẹ Người
là bà Maria, vợ ông Clêôpas
và Maria Mađalêna.
26 Khi thấy mẹ và bên cạnh có môn đệ Người yêu,
Chúa Giêsu nói với mẹ
rằng: "Thưa Bà, này là Con Bà".
27 Rồi Người nói với môn đệ: "Này là Mẹ
con".
Và từ giờ đó môn đệ đã
đón bà về nhà mình.
Ðó là Lời Chúa.
Bài đọc II Giờ Kinh
Sách
Trích diễn từ của Ðức
Giáo hoàng Phaolô VI
ngày bế mạc kỳ họp thứ
ba của Công đồng Vatican II - 21.11.1964
Ðể tôn vinh Ðức Trinh
Nữ Maria và để chúng ta được hưởng nhờ ơn cứu giúp, sau khi cẩn thận luận xét
các lý chứng liên hệ đến mối tương quan giữa Ðức Maria và Hội Thánh, Chúng tôi
tuyên nhận Ðức Maria là Mẹ của Hội Thánh, nghĩa là của toàn thể các Kitô hữu,
giáo dân cũng như mục tử, những người vẫn gọi Ðức Maria là Mẹ vô cùng nhân ái;
và Chúng tôi xác lập rằng từ nay toàn thể đoàn dân Kitô giáo phải luôn gia tăng
lòng tôn kính đối với Mẹ Thiên Chúa và kêu cầu Mẹ dưới tước hiệu vô cùng dịu ngọt
ấy.
Thưa chư huynh đáng
kính, tước hiệu này không hề xa lạ đối với lòng đạo đức của các Kitô hữu; trái
lại các tín hữu và toàn thể Hội Thánh vẫn luôn gọi Ðức Maria là Mẹ. Danh hiệu
này quả thật đã gắn liền với ý nghĩa đích thực của lòng sùng kính dành cho Ðức
Maria, dựa trên chính phẩm giá Mẹ đã nhận được trong tư cách là Mẹ của Ngôi Lời
Thiên Chúa nhập thể. Thiên chức Thánh Mẫu đã làm cho Mẹ có những mối liên hệ đặc
biệt với Chúa Kitô và hiện diện trong công trình cứu rỗi nhân loại do Chúa
Giêsu Kitô thực hiện, cũng chính thiên chức đó tạo nên mối tương quan giữa Ðức
Maria và Hội Thánh; vì Ðức Maria là Mẹ của Chúa Kitô, Ðấng đã nhận lấy bản tính
nhân loại trong cung lòng khiết trinh của Mẹ, Ðấng là Ðầu của Nhiệm thể là Hội
Thánh. Vì thế Ðức Maria, Mẹ của Chúa Kitô, cũng là Mẹ của tất cả các tín hữu và
mục tử, nghĩa là của Hội Thánh.
Ðó là lý do tại sao
chúng ta, dù bất xứng, dù yếu hèn, nhưng vẫn luôn ngước nhìn lên Mẹ với đôi mắt
bừng sáng niềm tin tưởng và lòng yêu mến của những người con. Nếu xưa Mẹ đã
trao cho chúng ta Ðức Giêsu là nguồn mạch ân sủng bởi trời, thì nay Mẹ không thể
không dành tấm lòng hiền mẫu của Mẹ cho Hội Thánh, đặc biệt trong thời điểm
này, khi Hiền Thê của Chúa Kitô đang gia tăng nỗ lực để chu toàn sứ mạng thông
ban ơn cứu độ.
Ðể tiếp tục nuôi dưỡng
và củng cố niềm tin này, Chúng tôi muốn trình bày những tương quan mật thiết giữa
người Mẹ trên trời của chúng ta và nhân loại. Dù được Thiên Chúa ban tràn đầy
ân huệ cao trọng để xứng đáng là Mẹ của Ngôi Lời nhập thể, Ðức Maria vẫn luôn
thân cận với chúng ta. Như chúng ta, Mẹ là con cháu Evà, có chung bản tính nhân
loại nên cũng là người Chị của chúng ta; được gìn giữ khỏi tội nguyên tổ do hưởng
trước công phúc cứu chuộc của Chúa Kitô, nhưng Mẹ đã lãnh nhận các ân huệ thần
linh với đức tin trọn hảo, đến độ Mẹ đáng nhận được lời ngợi khen trong Tin Mừng:
"Phúc cho bà là kẻ đã tin".
Trong cuộc sống trần
thế, Mẹ đã thể hiện hình ảnh hoàn hảo của người môn đệ Chúa Kitô, nên mẫu gương
của mọi nhân đức,và nếp sống của Mẹ phản ánh trọn vẹn các mối phúc thật được
Chúa Giêsu Kitô rao giảng. Bởi đó, trong đời sống đa dạng và sinh hoạt đầy năng
động của mình, toàn thể Hội Thánh phải noi theo mẫu gương của Ðức Trinh nữ Mẹ
Thiên Chúa, người đã trọn vẹn sống theo gương mẫu Chúa Kitô.
Bộ
Phụng Tự và Kỷ luật các Bí tích
Thông tri của Bộ Phụng Tự và Kỷ luật các Bí tích
về lễ Nhớ Ðức Trinh Nữ Maria Mẹ Hội Thánh
Thông tri của Bộ Phụng
Tự và Kỷ luật các Bí tích về lễ Nhớ Ðức Trinh Nữ Maria Mẹ Hội Thánh.
Roma (WHÐ 27-03-2018)
- Tiếp theo Sắc lệnh về việc cử hành trong lịch chung Rôma lễ kính nhớ Ðức
Trinh Nữ Maria, Mẹ Hội Thánh, do Bộ Phụng Tự và Kỷ luật các Bí tích ký ngày 11
tháng 02 năm 2018, và sau đó được Toà thánh công bố vào ngày 03 tháng 03 năm
2018, Bộ Phụng Tự lại ra một Thông tri hướng dẫn cụ thể việc cử hành lễ này.
Thông tri do Ðức hồng
y Robert Sarah, Tổng trưởng Bộ Phụng Tự và Ðức Tổng Giám mục Arthur Roche, Thư
ký của Bộ, ký ngày 24 tháng 03 năm 2018.
Sau đây là toàn văn
Thông tri; bản dịch tiếng Việt của Uỷ ban Phụng tự trực thuộc Hội đồng Giám mục
Việt Nam.
* * *
Bộ Phụng Tự Và Kỷ Luật
Các Bí Tích
Văn thư số 138/18
Thông Tri
về lễ Nhớ Ðức Trinh Nữ
Maria
Mẹ Hội Thánh
Sau khi đã đưa vào Lịch
chung Rôma lễ Ðức Trinh Nữ Maria Mẹ Hội Thánh với bậc lễ Nhớ buộc, được cử hành
hằng năm vào thứ Hai sau lễ Hiện xuống, chúng tôi thấy cần phải đưa ra một số
hướng dẫn sau đây.
Trong Sách lễ Rôma,
sau bản văn lễ Hiện xuống có ghi: "Tại những nơi các tín hữu buộc hoặc có
thói quen dâng lễ vào thứ Hai và thứ Ba sau lễ Hiện xuống, có thể lấy bản văn lễ
Chúa nhật Hiện xuống hoặc lễ về Chúa Thánh Thần", phần chữ đỏ ấy vẫn còn
hiệu lực vì vẫn áp dụng đúng thứ tự ưu tiên giữa các ngày phụng vụ cùng với việc
cử hành lễ theo ngày, được quy định thống nhất trong Bảng các ngày phụng vụ (x.
Quy chế tổng quát về Năm phụng vụ và Niên lịch, số 59). Tương tự như thế, thứ tự
ưu tiên của lễ ngoại lịch được quy định như sau: "Không được cử hành lễ
ngoại lịch trong những ngày có lễ nhớ bắt buộc, những ngày mùa Vọng cho đến hết
ngày 16 tháng 12, các ngày trong mùa Giáng sinh từ ngày 2 tháng Giêng, trong
mùa Phục sinh sau tuần Bát nhật Phục sinh, nhưng nếu vì lợi ích mục vụ, tùy
theo thẩm định của linh mục quản thủ thánh đường hay của chính linh mục chủ tế,
có thể cử hành lễ ngoại lịch thích hợp trong thánh lễ có dân chúng tham dự
(Sách lễ Rôma, ghi chú về lễ ngoại lịch; x. Quy chế tổng quát Sách lễ Rôma, số
376).
Tuy nhiên, nếu không
có lý do đặc biệt hơn, phải chọn lễ nhớ Ðức Trinh Nữ Maria Mẹ Hội Thánh, và các
bản văn phụng vụ kèm theo Sắc lệnh và các bài đọc được chỉ định, phải được xem
là phần riêng dành cho lễ này, vì cho thấy rõ nét mầu nhiệm về thiên chức Thánh
Mẫu. Trong các ấn bản sau này của tập Mục lục các bài đọc, phần chữ đỏ của số
572bis sẽ ghi rõ các bài đọc ấy là phần riêng, và dù đây là lễ Nhớ, nhưng vẫn
phải đọc thay vì các bài đọc theo ngày (x. Sách bài đọc, Những điều cần biết
trước, số 83).
Trong trường hợp lễ Nhớ
này trùng với một lễ Nhớ khác, phải giữ các nguyên tắc tổng quát của quy định
chung về Năm phụng vụ và Niên lịch (x. Bảng các ngày phụng vụ, số 60). Tuy
nhiên, vì lễ Nhớ Ðức Trinh Nữ Maria Mẹ Hội Thánh được gắn liền với lễ Hiện Xuống,
giống như lễ Trái Tim vẹn sạch Ðức Mẹ gắn liền với lễ Thánh Tâm Chúa Giêsu, nên
trong trường hợp lễ này trùng với lễ nhớ một vị thánh hay một chân phước khác,
theo truyền thống về thứ bậc giữa các thánh, lễ nhớ Ðức Trinh Nữ Maria phải được
kể là ưu tiên.
Từ trụ sở Bộ Phụng tự
và Kỷ luật các Bí tích, ngày 24 tháng 3 năm 2018.
Hồng y Robert Sarah
Tổng trưởng
Tổng Giám mục Arthur
Roche
Thư ký
Bộ Phụng Tự và Kỷ luật
các Bí tích
Suy Niệm Tin Mừng Lễ Đức Maria - Mẹ Hội Thánh
Hội Thánh Cùng Mẹ
Tiến Bước
(St 3,9-15.20; Ga 19,
25-27)
Với Sắc lệnh của Bộ Phụng
Tự và Kỷ luật các Bí tích ký ngày 11 tháng 2 năm 2018, ngày kính nhớ Đức Mẹ Lộ
Đức truyền dạy chúng ta cử hành lễ kính nhớ Đức Trinh Nữ Maria, Mẹ Hội Thánh.
Thứ Hai, sau lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống, Hội Thánh cử hành với niềm vui khôn
tả, khởi đi từ: “Khi đón nhận Lời Chúa với tâm hồn trong trắng, Mẹ
đã cưu mang Ngôi Lời trong cung lòng khiết trinh, và khi hạ sinh Đấng thiết lập
Hội Thánh, Mẹ đã cộng tác trong việc khai sinh Hội Thánh. Khi đứng
bên thập giá, Mẹ đón nhận lời trối đầy yêu thương của Con Chúa, và
đã nhận tất cả mọi người làm con, những người được tái sinh vào đời
sống siêu nhiên nhờ cái chết của Đức Kitô” (Kinh Tiền tụng: Đức
Maria là khuôn mẫu và là Mẹ của Hội Thánh).
Trong ngày này Hội Thánh dâng lời ngợi khen tung hô Chúa, đồng thời tôn vinh Mẹ là Ðấng Tuyệt Ðẹp “Tota Pulchra”, vì Mẹ đã được Thiên Chúa Cha yêu thương và tuyển chọn làm Mẹ Chúa Con. Mẹ được gìn giữ khỏi mắc tội nguyên tổ, là Ðấng đầu tiên đã được Con Mẹ cứu chuộc. Nét đẹp cao cả của Mẹ phản chiếu nét đẹp của Chúa Kitô, là bằng chứng cho tất cả mọi tín hữu về chiến thắng của tình thương Thiên Chúa trên tội lỗi và sự chết, khi đạp nát đầu con rắn đã cám dỗ Adong và Evà phạm tội.
Thiên Chúa là Cha nhân từ
Thiên Chúa khôn ngoan và nhân từ, nên mọi việc Ngài làm đều tốt đẹp. Ngài đã sáng tạo con người theo hình ảnh Ngài, cho họ sống tình thân với Chúa. Vậy Sự Dữ do đâu mà có ? Đâu là nguyên nhân khiến cho tình thân nghĩa thiết giữa con người với Thiên Chúa và con người với nhau bị phá vỡ?
Sách Sáng Thế (x. St 1-3) cho ta câu trả lời. Thiên Chúa không tạo nên sự chết, nhưng sự chết đã đi vào thế giới vì sự ghen tương của ma quỉ (x. Kn 1,13-14; 2,23-24). Khi nổi loạn chống lại Thiên Chúa, ma quỉ đã lường gạt và lôi kéo con người theo chúng. Thiên Chúa hỏi Ađam: “Ai đã chỉ cho ngươi biết rằng ngươi trần truồng, há chẳng phải tại ngươi đã ăn trái cây mà Ta cấm ngươi không được ăn ư?” Thiên Chúa hỏi Evà: “Tại sao ngươi đã làm điều đó? ” Evà trả lời: “Con rắn đã cám dỗ tôi” (x. St 3, 11-13).
Là thụ tạo tinh thần, con người chỉ có thể sống tình thân ấy khi tự do tùng phục Thiên Chúa. Ðiều đó được diễn tả trong lệnh cấm con người ăn trái cây biết lành, biết dữ “vì ngày ngươi ăn nó, ngươi sẽ chết” (St 2, l7). Bị ma quỉ cám dỗ, con người đánh mất lòng tín thác vào Ðấng Sáng Tạo, lạm dụng tự do, bất tuân lệnh của Thiên Chúa. Ðó là tội đầu tiên của con người (x. Rm 5, l9). Hậu quả là Adong và Evà đánh mất sự thánh thiện nguyên thủy (x. Rm 3, 23). Sự hài hòa với vạn vật bị phá vỡ: thế giới hữu hình trở nên xa lạ và thù nghịch với con người (x. St 3, l7-l9). Sự kết hợp nam nữ trở nên căng thẳng (x. St 3, ll-l3); tình huynh đệ tương tàn (x. St 4, 3-15); tiếp đến là sự sa đọa của cả loài người. Cuối cùng, vì bất tuân: “Con người là tro bụi sẽ trở về bụi tro” (St 3, l9).
Sau khi sa ngã, Thiên Chúa không lỡ bỏ rơi con người. Trái lại, vì tình thương, Thiên Chúa nâng con người lên. Chúa bảo con rắn: “Bởi mi đã làm điều đó, mi sẽ vô phúc ở giữa mọi sinh vật và mọi muông thú địa cầu; mi sẽ bò đi bằng bụng, và mi sẽ ăn bùn đất mọi ngày trong đời mi”. (St 3, 9-15. 20). Đó là thảm kịch tự do mà Thiên Chúa chấp nhận đến cùng vì yêu thương, nhưng Ngài hứa: “ Ta sẽ đặt mối thù nghịch giữa mi và người phụ nữ, giữa miêu duệ mi và miêu duệ người đó, người miêu duệ đó sẽ đạp nát đầu mi, còn mi thì sẽ rình cắn gót chân người” (St 3,15).
Ðoạn sách Sáng Thế trên được gọi là "Tiền Tin Mừng" vì đó là lời loan báo đầu tiên về Ðấng Cứu Thế, về cuộc chiến đấu giữa con rắn với người nữ và chiến thắng cuối cùng của một hậu duệ người nữ này. Tình mẫu tử của Đức Maria đối với nhân loại được biểu lộ “Ađam đặt tên cho vợ mình là Evà, vì bà là mẹ của chúng sinh” (St 3, 20).
Mẹ Hội Thánh
Đức Maria đã được Thiên Chúa tiền định từ muôn thủa trong yêu thương và chọn Mẹ làm Đấng cưu mang, sinh hạ, nuôi dưỡng và đồng hành cùng Chúa Giêsu Con Mẹ trong công trình cứu chuộc loài người, Mẹ đã cộng tác trong việc khai sinh Hội Thánh. Trong tình thương, Ngài đã tiền định cho chúng ta được làm dưỡng tử đối với Ngài, qua Đức Giêsu Kitô (x. Ep 1 4-5). Do đó, Đức Maria là Mẹ chúng ta.
Thật hiển nhiên: “Lúc bị treo trên thập giá, Chúa Giêsu nói với môn đệ Người yêu: Này là Mẹ con” (Ga 19, 26-27). Bên chân thập giá (x. Ga 19,25), Mẹ đã đón nhận lời trối đầy yêu thương của Chúa Giêsu Con Mẹ, và nơi người môn đệ được Chúa sủng ái, Mẹ đã tiếp nhận mọi người như những người con phải được tái sinh vào đời sống thần linh, và như thế, Mẹ đã trở nên người mẹ từ ái của Hội Thánh đã được tác sinh trên Thánh giá khi Chúa Kitô trao ban Thần Khí. Trong khi đó, cũng nơi người môn đệ yêu dấu, Chúa Kitô muốn tất cả các môn đệ thay mặt Người thể hiện tình yêu thương đối với Đức Maria, Người trao gửi để họ đón nhận Mẹ trong tâm tình thảo hiếu kính yêu” (Sắc Lệnh về việc cử hành lễ kính nhớ Đức Trinh Nữ Maria, Mẹ Hội Thánh). Vì thế, Mẹ là Mẹ Hội Thánh.
Hội Thánh cùng với Mẹ tiến bước
Trong diễn từ của Đức Giáo hoàng Phaolô VI ngày bế mạc kỳ họp thứ ba của Công đồng Vatican II – 21.11.1964 viết: “Thiên chức Thánh Mẫu đã làm cho Mẹ có những mối liên hệ đặc biệt với Chúa Kitô và hiện diện trong công trình cứu rỗi nhân loại do Chúa Giêsu Kitô thực hiện, cũng chính thiên chức đó tạo nên mối tương quan giữa Đức Maria và Hội Thánh; vì Đức Maria là Mẹ của Chúa Kitô, Đấng đã nhận lấy bản tính nhân loại trong cung lòng khiết trinh của Mẹ, Đấng là Đầu của Nhiệm thể là Hội Thánh. Vì thế Đức Maria, Mẹ của Chúa Kitô, cũng là Mẹ của tất cả các tín hữu và mục tử, nghĩa là của Hội Thánh”.
Vì là Mẹ của Hội Thánh, nên suốt cuộc đời Mẹ luôn là máng thông ơn Thiên Chúa xuống cho Hội Thánh. Để sống tốt hành trình dương thế, chúng ta hãy chạy đến với Mẹ, cầu xin Mẹ, để có thể khám phá ra niềm vui về sự dịu dàng của Thiên Chúa. Không ai đã bước vào mầu nhiệm sâu xa của việc nhập thể như Mẹ Maria. Toàn bộ cuộc sống Mẹ được hun đúc theo Chúa Giêsu Con Mẹ. Mẹ minh chứng rằng tình yêu của Con Mẹ là vô cùng vô tận và mở rộng cho tất cả mọi người, không một ngoại lệ nào. Chúng ta hãy tiếp bước theo Mẹ.
Lạy Đức Mẹ Hội Thánh, xin cầu cho chúng con. Amen.
Trong ngày này Hội Thánh dâng lời ngợi khen tung hô Chúa, đồng thời tôn vinh Mẹ là Ðấng Tuyệt Ðẹp “Tota Pulchra”, vì Mẹ đã được Thiên Chúa Cha yêu thương và tuyển chọn làm Mẹ Chúa Con. Mẹ được gìn giữ khỏi mắc tội nguyên tổ, là Ðấng đầu tiên đã được Con Mẹ cứu chuộc. Nét đẹp cao cả của Mẹ phản chiếu nét đẹp của Chúa Kitô, là bằng chứng cho tất cả mọi tín hữu về chiến thắng của tình thương Thiên Chúa trên tội lỗi và sự chết, khi đạp nát đầu con rắn đã cám dỗ Adong và Evà phạm tội.
Thiên Chúa là Cha nhân từ
Thiên Chúa khôn ngoan và nhân từ, nên mọi việc Ngài làm đều tốt đẹp. Ngài đã sáng tạo con người theo hình ảnh Ngài, cho họ sống tình thân với Chúa. Vậy Sự Dữ do đâu mà có ? Đâu là nguyên nhân khiến cho tình thân nghĩa thiết giữa con người với Thiên Chúa và con người với nhau bị phá vỡ?
Sách Sáng Thế (x. St 1-3) cho ta câu trả lời. Thiên Chúa không tạo nên sự chết, nhưng sự chết đã đi vào thế giới vì sự ghen tương của ma quỉ (x. Kn 1,13-14; 2,23-24). Khi nổi loạn chống lại Thiên Chúa, ma quỉ đã lường gạt và lôi kéo con người theo chúng. Thiên Chúa hỏi Ađam: “Ai đã chỉ cho ngươi biết rằng ngươi trần truồng, há chẳng phải tại ngươi đã ăn trái cây mà Ta cấm ngươi không được ăn ư?” Thiên Chúa hỏi Evà: “Tại sao ngươi đã làm điều đó? ” Evà trả lời: “Con rắn đã cám dỗ tôi” (x. St 3, 11-13).
Là thụ tạo tinh thần, con người chỉ có thể sống tình thân ấy khi tự do tùng phục Thiên Chúa. Ðiều đó được diễn tả trong lệnh cấm con người ăn trái cây biết lành, biết dữ “vì ngày ngươi ăn nó, ngươi sẽ chết” (St 2, l7). Bị ma quỉ cám dỗ, con người đánh mất lòng tín thác vào Ðấng Sáng Tạo, lạm dụng tự do, bất tuân lệnh của Thiên Chúa. Ðó là tội đầu tiên của con người (x. Rm 5, l9). Hậu quả là Adong và Evà đánh mất sự thánh thiện nguyên thủy (x. Rm 3, 23). Sự hài hòa với vạn vật bị phá vỡ: thế giới hữu hình trở nên xa lạ và thù nghịch với con người (x. St 3, l7-l9). Sự kết hợp nam nữ trở nên căng thẳng (x. St 3, ll-l3); tình huynh đệ tương tàn (x. St 4, 3-15); tiếp đến là sự sa đọa của cả loài người. Cuối cùng, vì bất tuân: “Con người là tro bụi sẽ trở về bụi tro” (St 3, l9).
Sau khi sa ngã, Thiên Chúa không lỡ bỏ rơi con người. Trái lại, vì tình thương, Thiên Chúa nâng con người lên. Chúa bảo con rắn: “Bởi mi đã làm điều đó, mi sẽ vô phúc ở giữa mọi sinh vật và mọi muông thú địa cầu; mi sẽ bò đi bằng bụng, và mi sẽ ăn bùn đất mọi ngày trong đời mi”. (St 3, 9-15. 20). Đó là thảm kịch tự do mà Thiên Chúa chấp nhận đến cùng vì yêu thương, nhưng Ngài hứa: “ Ta sẽ đặt mối thù nghịch giữa mi và người phụ nữ, giữa miêu duệ mi và miêu duệ người đó, người miêu duệ đó sẽ đạp nát đầu mi, còn mi thì sẽ rình cắn gót chân người” (St 3,15).
Ðoạn sách Sáng Thế trên được gọi là "Tiền Tin Mừng" vì đó là lời loan báo đầu tiên về Ðấng Cứu Thế, về cuộc chiến đấu giữa con rắn với người nữ và chiến thắng cuối cùng của một hậu duệ người nữ này. Tình mẫu tử của Đức Maria đối với nhân loại được biểu lộ “Ađam đặt tên cho vợ mình là Evà, vì bà là mẹ của chúng sinh” (St 3, 20).
Mẹ Hội Thánh
Đức Maria đã được Thiên Chúa tiền định từ muôn thủa trong yêu thương và chọn Mẹ làm Đấng cưu mang, sinh hạ, nuôi dưỡng và đồng hành cùng Chúa Giêsu Con Mẹ trong công trình cứu chuộc loài người, Mẹ đã cộng tác trong việc khai sinh Hội Thánh. Trong tình thương, Ngài đã tiền định cho chúng ta được làm dưỡng tử đối với Ngài, qua Đức Giêsu Kitô (x. Ep 1 4-5). Do đó, Đức Maria là Mẹ chúng ta.
Thật hiển nhiên: “Lúc bị treo trên thập giá, Chúa Giêsu nói với môn đệ Người yêu: Này là Mẹ con” (Ga 19, 26-27). Bên chân thập giá (x. Ga 19,25), Mẹ đã đón nhận lời trối đầy yêu thương của Chúa Giêsu Con Mẹ, và nơi người môn đệ được Chúa sủng ái, Mẹ đã tiếp nhận mọi người như những người con phải được tái sinh vào đời sống thần linh, và như thế, Mẹ đã trở nên người mẹ từ ái của Hội Thánh đã được tác sinh trên Thánh giá khi Chúa Kitô trao ban Thần Khí. Trong khi đó, cũng nơi người môn đệ yêu dấu, Chúa Kitô muốn tất cả các môn đệ thay mặt Người thể hiện tình yêu thương đối với Đức Maria, Người trao gửi để họ đón nhận Mẹ trong tâm tình thảo hiếu kính yêu” (Sắc Lệnh về việc cử hành lễ kính nhớ Đức Trinh Nữ Maria, Mẹ Hội Thánh). Vì thế, Mẹ là Mẹ Hội Thánh.
Hội Thánh cùng với Mẹ tiến bước
Trong diễn từ của Đức Giáo hoàng Phaolô VI ngày bế mạc kỳ họp thứ ba của Công đồng Vatican II – 21.11.1964 viết: “Thiên chức Thánh Mẫu đã làm cho Mẹ có những mối liên hệ đặc biệt với Chúa Kitô và hiện diện trong công trình cứu rỗi nhân loại do Chúa Giêsu Kitô thực hiện, cũng chính thiên chức đó tạo nên mối tương quan giữa Đức Maria và Hội Thánh; vì Đức Maria là Mẹ của Chúa Kitô, Đấng đã nhận lấy bản tính nhân loại trong cung lòng khiết trinh của Mẹ, Đấng là Đầu của Nhiệm thể là Hội Thánh. Vì thế Đức Maria, Mẹ của Chúa Kitô, cũng là Mẹ của tất cả các tín hữu và mục tử, nghĩa là của Hội Thánh”.
Vì là Mẹ của Hội Thánh, nên suốt cuộc đời Mẹ luôn là máng thông ơn Thiên Chúa xuống cho Hội Thánh. Để sống tốt hành trình dương thế, chúng ta hãy chạy đến với Mẹ, cầu xin Mẹ, để có thể khám phá ra niềm vui về sự dịu dàng của Thiên Chúa. Không ai đã bước vào mầu nhiệm sâu xa của việc nhập thể như Mẹ Maria. Toàn bộ cuộc sống Mẹ được hun đúc theo Chúa Giêsu Con Mẹ. Mẹ minh chứng rằng tình yêu của Con Mẹ là vô cùng vô tận và mở rộng cho tất cả mọi người, không một ngoại lệ nào. Chúng ta hãy tiếp bước theo Mẹ.
Lạy Đức Mẹ Hội Thánh, xin cầu cho chúng con. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn
Văn Độ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
21 THÁNG NĂM
Di Sản Của Chúng Ta
Đức Kitô nói với các
Tông Đồ về Chúa Thánh Thần: “Ngài sẽ dạy cho anh em mọi sự và sẽ nhắc anh em nhớ
lại tất cả những gì Thầy đã nói với anh em.” Giáo huấn tông truyền của Giáo Hội
luôn luôn bắt rễ trong sự hiện diện năng động của Thần Khí sự thật. Chính Thánh
Thần bảo đảm cho chân lý của Tin Mừng. Ngài canh giữ để đảm bảo rằng Giáo Hội sẽ
chuyển trao từ thế hệ này sang thế hệ khác tất cả những gì Giáo Hội đã nghe được
từ Đức Kitô.
Trong vai trò bảo vệ
và hướng dẫn sự phát triển của truyền thống, Chúa Thánh Thần chính là nguồn mặc
khải vô hình đối với Giáo Hội. Ngài sẽ “nhắc cho anh em nhớ” – như lời Đức
Giêsu nói. Truyền thống là di sản của chúng ta. Truyền thống là “sự nhớ lại” tất
cả những gì Đức Kitô đã nói với Giáo Hội: đó chính là toàn bộ di sản mặc khải
và đức tin.
“Thánh Truyền và Thánh
Kinh gắn bó mật thiết với nhau và liên lạc với nhau. Cả hai đều xuất phát từ
cùng một nguồn mạch thần linh, vì thế – một cách nào đó – cả hai nối kết với
nhau để tạo thành một thực thể và chuyển động về cùng một mục đích” (Hiến Chế
MK 9). Trong Truyền Thống và trong Thánh Kinh, chúng ta gặp thấy sự hiện diện của
Đức Kitô, vị Mục Tử Tốt Lành – một sự hiện diện xuyên suốt bao thế kỷ.
21 Tháng Năm
Ðôi Cánh Con Tuấn Mã
Hai người bạn thân ngồi bên nhau dưới
một bóng cây cổ thụ. Cả hai đều đưa mắt nhìn về cánh đồng trước mặt, nhưng mỗi
người một ý nghĩ.
Người có dáng vẻ đầy nghị lực, cái
nhìn cương quyết, thốt lên như sau: "Một cảnh vật phẳng lặng và độc điệu
như thế này quả thực là nhàm chán. Tôi sẽ rời bỏ ngôi làng nhỏ bé này để làm một
vòng du lịch cho biết đó biết đây".
Người bạn khác với dáng điệu mảnh khảnh
ít nói, mỉm cười nhìn vào phong cảnh xung quanh rồi nói: "Tôi cũng có một
con tuấn mã. Từ bao lâu nay, tôi đã đi lại không biết bao nhiêu nơi rồi".
Hai người chia tay nhau và hẹn cũng gặp
lại dưới bóng cây cổ thụ để kể cho nhau nghe những cuộc du lịch của mình.
Sau một năm, họ lại gặp nhau... người
thứ nhất kể chuyện: "Trong một năm qua, hầu như nơi nào tỗimcung đã đặt
chân đến. Tôi đã đi xuống biển, lên ngàn, vượt đèo, qua suối. Tôi đã gặp không
biết bao nhiêu người. Tôi đã học được bí quyết kiếm được nhiều tiền... Giờ đây,
tôi trở nên giàu có. Tôi sẽ tiếp tục đi du lịch... Còn bạn, bạn đã đi được nơi
nào trong suốt năm qua?".
Người bạn chưa từng rời bỏ ngôi làng của
mình đã trả lời: "Tôi đã lên trời, tôi đã bay lượn trên các tầng mây. Tôi
đã đến đô thị của mặt trời". Nghe thế, người kia thắc mắc: "Phải
chăng con tuấn mã của anh bay được?". Con người có tâm hồn thi sĩ trả lời:
"Ðúng thế, con ngựa của tôi có đôi cánh. Nó đưa tôi lên tất cả những nơi
nào tôi muốn. Mắt tôi nhìn thấy được muôn kỳ công của vũ trụ. tai tôi nghe được
muôn điệu nhạc của thiên nhiên... Ðối với anh, sự giàu có nằm trong của cải
vàng bạc. Nhưng đối với tôi, của cải chính là đôi mắt của tâm hồn tôi. Cho dẫu
một năm qua, tôi chỉ ngồi dưới bóng cây cổ thụ này, cho dẫu quang cảnh trước mặt
tôi chỉ là cánh đồng phẳng lặng này, nhưng tâm hồn tôi nhìn thấy muôn nghìn cảnh
đẹp của thiên nhiên, tai tôi có thể nghe được bao nhiêu điệu nhạc của thiên
nhiên mà anh không thể nghe được".
Người
có tâm hồn nghệ sĩ có những rung cảm mà người khác không có. họ nhìn thấy, họ lắng
nghe được những điều mà người khác không cảm nhận được. Cũng thế, người có đôi
mắt Ðức tin cod thể nhìn thấy các giá trị mà người khác không nhìn thấy. Ðôi mắt
Ðức tin giúp chúng ta cảm nhận được sự hiện diện và tác động của Thiên Chúa
trong vũ trụ, trong lịch sử, trong con người. Ðôi mắt Ðức tin ấy giúp chúng ta
thấy được giá trị của cuộc sống độc điệu, của những hy sinh âm thầm hằng ngày.
Ðôi mắt Ðức tin ấy giúp chúng ta thấy được lẽ khôn ngoan trong những điều người
đời cho là điên dại, sức mạnh trong những cái yếu đuối. Ðức tin ấy giúp chúng
ta nhìn thấy ánh sáng trong tăm tối, sự sống trong cái chết, ân sủng trong tội
lỗi.
Trích sách Lẽ Sống
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét