02/08/2014
Thứ Bảy sau Chúa Nhật
17 Quanh Năm
Bài
Ðọc I: (Năm II) Gr 26, 11-16. 24
"Thật
Chúa đã sai tôi đến nói với các ngươi những lời đó".
Trích
sách Tiên tri Giêrêmia.
Trong
những ngày ấy, các tư tế và các tiên tri nói cùng các đầu mục và toàn dân rằng:
"Người này đáng xử tử, vì nó đã nói tiên tri chống lại thành này, như tai
các ngươi đã nghe". Giêrêmia nói cùng tất cả các đầu mục và toàn dân rằng:
"Chúa đã sai tôi đến nói tiên tri về đền thờ này và về thành này tất cả những
lời các ngươi đã nghe. Vậy giờ đây, các ngươi hãy cải thiện đời sống và những
điều các ngươi ưa thích, hãy nghe tiếng Chúa là Thiên Chúa các ngươi, thì Chúa
sẽ hối tiếc tai hoạ Người đã phán chống lại các ngươi. Phần tôi đây, tôi ở
trong tay các ngươi, các ngươi cứ đối xử với tôi điều mà các ngươi cho là tốt
là phải. Nhưng các ngươi hãy hiểu biết rằng: nếu các ngươi giết tôi, thì các
ngươi sẽ đổ máu vô tội lên chính các ngươi, lên thành này và dân cư của nó. Vì
thật Chúa đã sai tôi đến với các ngươi để nói vào tai các ngươi tất cả những lời
đó".
Những
đầu mục và toàn dân nói cùng các tư tế và các tiên tri rằng: "Không được xử
tử người này, vì ông đã nhân danh Chúa là Thiên Chúa chúng ta mà nói với chúng
ta". Vậy Ahica con của Sapha ra tay bảo vệ Giêrêmia, để ông khỏi bị nộp
vào tay dân chúng định giết ông.
Ðó
là lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 68, 15-16. 30-31. 33-34
Ðáp: Ôi Thiên
Chúa, đây là lúc biểu lộ tình thương, xin nhậm lời con (c. 14).
Xướng:
1) Nguyện cứu con thoát nơi bùn nhơ kẻo bị chìm; xin giải thoát con khỏi tay những
người ghen ghét, và thoát khỏi những đầm nước thẳm sâu. Xin đừng để cho ba đào
lôi cuốn; xin đừng để cho vực thẳm nuốt trửng, cũng đừng để cho giếng ngậm miệng
nhốt con. - Ðáp.
2)
Phần con, con đau khổ cơ hàn, lạy Chúa, xin gia ân phù trợ, bảo toàn con. Con sẽ
xướng bài ca ngợi khen danh Chúa, và con sẽ chúc tụng Ngài với bài tri ân. -
Ðáp.
3)
Các bạn khiêm cung, hãy nhìn coi và hoan hỉ; các bạn tìm kiếm Chúa, lòng các bạn
hãy hồi sinh: vì Chúa nghe những người cơ khổ, và không chê bỏ con dân của Người
bị bắt cầm tù. - Ðáp.
Alleluia:
Tv 94, 8ab
Alleluia,
alleluia! - Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Chúa, và đừng cứng lòng. -
Alleluia.
Phúc
Âm: Mt 14, 1-12
"Hêrôđê
sai người đi chặt đầu Gioan, và các môn đệ của Gioan đi báo tin cho Chúa
Giêsu".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi
ấy quận vương Hêrôđê nghe danh tiếng Chúa Giêsu, thì nói với những kẻ hầu cận rằng:
"Người này là Gioan Tẩy Giả, ông từ cõi chết sống lại, nên mới làm được
các phép lạ như vậy". Tại vì Hêrôđia vợ của anh mình mà vua Hêrôđê đã bắt
trói Gioan tống ngục, bởi Gioan đã nói với vua rằng: "Nhà vua không được lấy
bà ấy làm vợ". Vua muốn giết Gioan, nhưng lại sợ dân chúng, vì họ coi
Gioan như một tiên tri. Nhân ngày sinh nhật của Hêrôđê, con gái Hêrôđia nhảy
múa trước mặt mọi người, và đã làm cho Hêrôđê vui thích. Bởi đấy vua thề hứa sẽ
ban cho nó bất cứ điều gì nó xin. Ðược mẹ nó dặn trước, nên nó nói: "Xin
vua đặt đầu Gioan Tẩy Giả trên đĩa này cho con". Vua lo buồn, nhưng vì đã
trót thề rồi, và vì các người đang dự tiệc, nên đã truyền làm như vậy. Ông sai
người đi chặt đầu Gioan trong ngục, và để đầu Gioan trên đĩa đem trao cho cô
gái, và nó đem cho mẹ nó. Các môn đồ của Gioan đến lấy xác thầy và chôn cất, rồi
đi báo tin cho Chúa Giêsu.
Ðó
là lời Chúa.
Tương
Quan Giữa Gioan Tẩy Giả và Chúa Giêsu
Trong
Tin Mừng hôm nay, tác giả hai lần nhắc đến Gioan Tẩy giả trong tương quan với
Chúa Giêsu.
Ở
khởi đầu trình thuật, vua Hêrôđê nghe danh tiếng Chúa Giêsu, thì ông cho đó
chính là Gioan Tẩy giả, người mà ông đã cho chém đầu nay sống lại. Ơn gọi của
Gioan Tẩy giả như chính miệng ông Zacaria loan báo trong ngày lễ đặt tên cho
con mình: "Con là tiên tri của Ðấng tối cao, con sẽ đi trước dọn đường cho
Ngài". Ơn gọi đó Gioan đã chu toàn một cách tốt đẹp. Gioan chuẩn bị cho
Chúa Giêsu đến, không những bằng việc rao giảng thống hối, mà còn bằng chính
cái chết vì trung thành với sự thật. Dung mạo của Gioan Tẩy giả loan báo dung mạo
của Chúa Giêsu một cách tốt đẹp, đến nỗi khi Chúa Giêsu xuất hiện, vua Hêrôđê
tưởng Ngài là hiện thân của Gioan Tẩy giả sống lại.
"Các
con sẽ làm chứng về Thầy", đó là mệnh lệnh của Chúa Giêsu cho các Tông đồ,
cho mỗi môn đệ của Chúa. Chúng ta cần trở nên một Chúa Kitô cho anh em mình, vận
mệnh của Chúa sẽ là vận mệnh của chúng ta.
Một
chi tiết nữa, đó là các môn đệ Gioan Tẩy giả, sau khi chôn cất ông xong, thì đến
báo tin cho Chúa Giêsu. Chi tiết này nói lên mối liên hệ thân tình giữa Gioan Tẩy
giả và Chúa Giêsu, đồng thời nhấn mạnh vai trò của Gioan Tẩy giả là hướng về
Chúa Giêsu. Gioan Tẩy giả không phải là Chúa Giêsu, nhưng là người giúp anh em
mình đến với Chúa. Chính Gioan Tẩy giả đã tuyên bố: "Tôi không phải là ánh
sáng, nhưng tôi đến để làm chứng cho ánh sáng".
Người
Kitô hữu được mời gọi sống hướng về Chúa, kết hợp với Chúa, trở thành một Chúa
Kitô thứ hai cho anh em. Nhưng đó là để giúp anh em đến với Chúa, chứ không dừng
lại nơi mình. Người Kitô hữu không được chiếm chỗ của Chúa trong tâm hồn anh
em: Chúa Kitô phải lớn lên trong tâm hồn anh em, còn tôi chỉ là phương thế, tôi
không được cản trở anh em đến với Chúa.
Xin
Chúa ban cho chúng ta lòng can đảm và trung thành với sự thật, dù phải hy sinh
chính mạng sống mình, để giúp người khác đến với Chúa và tin nhận Chúa.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Bảy Tuần 17 TN2
Bài đọc: Jer 26:11-16, 24;
Mt 14:1-12
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Những thái độ của
con người khi phải đương đầu với sự thật
Đứng
trước sự thật, con người có thể có hai thái độ chính: (1) Họ chấp nhận sự thật
và tìm cách sửa đổi sai lầm họ gây ra để cuộc đời của họ sẽ tốt đẹp hơn. (2) Họ
từ chối sự thật vì nhiều lý do: tự ái, kiêu ngạo, sợ mất lợi nhuận... Vì thế, họ
sẽ phớt lờ, bóp méo, và tìm cách tiêu diệt sự thật.
Hai
bài đọc hôm nay thuật lại hai thái độ chính khi con người phải đương đầu với sự
thật.
Bài
đọc I thuật lại phiên xử của Jeremiah và kết quả là ông đã trắng án. Các nhà
lãnh đạo và dân chúng nhận ra ngôn sứ Jeremiah chỉ lặp lại những gì Thiên Chúa
tuyên sấm. Vì thế, truy tố Jeremiah không làm cho những lời tuyên sấm của Thiên
Chúa ra vô hiệu, mà còn làm cơn giận của Thiên Chúa mau đến, vì họ dám làm đổ
máu người vô tội. Trong Phúc Âm, thánh Matthew thuật lại việc tiểu vương Herode
đã bắt bỏ tù và chém đầu ông Gioan Tẩy Giả, vì ông đã ngăn cản việc tiểu vương
muốn lấy bà Herodia, vợ của Philip, anh của tiểu vương, làm vợ.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/
Bài đọc I:
Sự Thật giải thoát
Có
ba thành phần chính trong phiên xử của Jeremiah:
1.1/
Tuyên cáo là các tư tế và các tiên tri giả: Họ cáo buộc Jeremiah: "Con người này đáng
lãnh án tử, vì ông ta đã tuyên sấm chống lại thành này, như chính tai các ông
đã nghe!" Hôm qua chúng ta đã nói, họ không đá động gì đến vế trước của lời
tuyên sấm, mà chỉ chú trọng đến vế sau tức là hậu quả sẽ xảy ra nếu không chịu
thi hành những đòi hỏi của vế đầu. Ngay cả khi chưng dẫn vế sau, họ cũng không
chưng dẫn đúng; nhưng chỉ giữ lại những gì có lợi cho việc họ buộc tội
Jeremiah. Họ cũng không thèm chú ý đến ai là tác giả của lời tuyên sấm, nhưng
đã gán những lời này cho Jeremiah.
Các
tư tế buộc tội Jeremiah vì ông nói đến sự sụp đổ của Đền Thờ; nếu Đền Thờ bị sụp
đổ, họ sẽ thất nghiệp, vì đâu còn Đền Thờ nữa để họ phục vụ. Các tiên tri giả
buộc tội Jeremiah vì ông nói ngược lại những gì họ nói. Họ không nói những lời
Thiên Chúa truyền, mà chỉ nói những gì vua chúa và toàn dân thích nghe.
1.2/
Bị cáo là tiên tri Jeremiah. Ông kháng cáo hai điểm:
(1)
Ông nhắc lại toàn bộ lời tuyên sấm và tác giả của nó. Ông nói với tất cả
các thủ lãnh và toàn dân như sau: "Chính Đức Chúa đã sai tôi tuyên sấm mọi
lời liên quan đến Nhà này cũng như thành này mà các ngươi đã nghe. Vậy giờ đây,
các ngươi hãy cải thiện đường lối và hành vi của các ngươi và hãy nghe tiếng Đức
Chúa, Thiên Chúa của các ngươi; bấy giờ Đức Chúa sẽ đình chỉ những tai hoạ Người
đã quyết định để lên án các ngươi.” Ông muốn nói: Đức Chúa là Người tuyên sấm,
ông chỉ là người lặp lại lời tuyên sấm. Khi Đức Chúa tuyên sấm, Người chắc chắn
sẽ giữ lời.
(2)
Họ phải chịu trách nhiệm về việc đổ máu người vô tội. Ông nói: “Còn tôi,
tôi ở trong tay các ngươi, các ngươi cứ xử với tôi thế nào như các ngươi coi là
tốt đẹp và chính đáng. Có điều xin các ngươi biết rõ cho rằng: Nếu các người giết
tôi, thì chính các ngươi sẽ phải chuốc lấy máu vô tội cho mình, cho thành này
và dân cư trong thành. Vì quả thật là Đức Chúa đã sai tôi đến với các ngươi để
công bố cho các ngươi nghe tất cả những điều trên đây.” Truy tố Jeremiah chẳng
những không làm cho lời tuyên sấm ra vô hiệu, mà còn đổ thêm dầu vào cơn thịnh
nộ của Thiên Chúa; vì họ đã làm đổ máu người vô tội; và nhất là người đó lại là
ngôn sứ của Thiên Chúa.
1.3/
Quan tòa là các thủ lãnh và toàn dân: Sau khi đã nghe những lời tuyên cáo của các
tư tế và các ngôn sứ giả, đồng thời cũng được nghe những lời kháng cáo của
Jeremiah, các thủ lãnh và toàn dân phải dùng trí khôn ngoan suy xét để nhận ra
đâu là sự thật. Sau cùng, họ nói với các tư tế và các ngôn sứ giả: "Con
người này không đáng lãnh án tử, vì ông ta đã nói với chúng ta nhân danh Đức
Chúa, Thiên Chúa chúng ta." Kết quả là Jeremiah được trắng án, tiên tri được
ông Akhicam, con ông Saphan ra tay che chở cho khỏi rơi vào tay dân mà bị giết.
2/
Phúc Âm:
Vua Herode dùng uy quyền giết chết Gioan Tẩy Giả mà không thèm xử án.
Khi
tiểu vương Herode nghe danh tiếng Đức Giêsu, thì nói với những kẻ hầu cận rằng:
"Đó chính là ông Gioan Tẩy Giả; ông đã từ cõi chết trỗi dậy, nên mới có
quyền năng làm phép lạ." Tiểu vương biết rành rẽ về Gioan Tẩy Giả vì chính
ngài đã giết chết ông.
2.1/
Lý do tại sao Gioan Tẩy Giả bị tù: Khi vua Herode Cả băng hà, ông phân chia lãnh thổ
cho ba con trai: Herode Antipas cai trị vùng tả ngạn của Galilee, Philip cai trị
vùng bên kia sông Jordan, và Herode thứ cai trị vùng Jerusalem và Judah. Tiểu
vương Herode Antipas muốn lấy bà Herodia, vợ ông Philíp, anh của nhà vua. Ông
Gioan Tẩy Giả đã phản đối tiểu vương: "Ngài không được phép lấy bà ấy!"
Luật pháp quốc gia ngăn cản không cho một người lấy vợ của anh em mình khi người
anh em ấy còn sống. Luật Do-thái chỉ cho phép lấy vợ của anh em khi anh em mình
đã chết mà không có con nối dòng. Herode Antipas đã phạm hai tội: (1) tội rẫy
người vợ trước của mình là con vua Nabatean Arabs; và (2), tội loạn luân, lấy
chị dâu của anh mình là Philip.
2.2/
Lý do tại sao ông không dám giết Gioan Tẩy Giả: Trình thuật Matthew
nêu lý do “vì ông sợ người Do-thái.” Họ coi Gioan như tiên tri của Chúa và tiểu
vương sợ dân chúng sẽ nổi loạn nếu ông bị giết. Tiểu vương Herode cho giam
Gioan Tẩy Giả trong ngục để chờ thời cơ.
Sử
gia Josephus cho lý do chính để Herode giết Gioan Tẩy Giả, vì ông sợ ảnh hưởng
của Gioan Tẩy Giả trên dân chúng (Ant 18, 5, 2). Là tiểu vương của Galilee, ông
không muốn có bất kỳ sự đối nghịch nào.
2.3/
Lý do tại sao sau cùng Gioan Tẩy Giả bị chém đầu: Nhân ngày sinh nhật
của vua Herode, con gái bà Herodia đã biểu diễn một điệu vũ trước mặt quan
khách, làm cho nhà vua vui thích. Bởi đó, vua thề là hễ cô xin gì, vua cũng ban
cho. Nghe lời mẹ xui bảo, cô thưa rằng: "Xin ngài ban cho con, ngay tại chỗ,
cái đầu ông Gioan Tẩy Giả đặt trên mâm." Nhà vua lấy làm buồn, nhưng vì đã
trót thề, lại thề trước khách dự tiệc, nên truyền lệnh ban cho cô. Vua sai người
vào ngục chặt đầu ông Gioan. Người ta đặt đầu ông trên mâm, mang về trao cho
cô, và cô ta đem đến cho mẹ.
Tất
cả những sự kiện này chứng minh Herode không phải là một vua công chính: Ông ly
dị vợ, lấy vợ của anh, thề hứa vô lối, giữ lời thề cách không công bằng, và vi
phạm đến sự sống của người công chính.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Chúng ta phải tôn trọng sự thật bằng cách lắng nghe cẩn thận khi người khác
trình bày ý kiến của họ, và hãy biết xét xem điều đó có đúng hay không; chứ đừng
bao giờ dùng uy quyền để bóp chết sự thật.
-
Nếu xét thấy điều đó là đúng, chúng ta hãy có can đảm để sửa sai để cuộc đời
chúng ta mỗi ngày mỗi tốt đẹp hơn. Chúng ta cũng phải sẵn sàng nói và làm chứng
cho sự thật.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
HẠT GIỐNG NẨY MẦM
- MÙA QUANH NĂM –
- TUẦN 17 -
"Có những hạt rơi vào đất tốt.
Chúng mọc và lớn lên, sinh hoa kết quả :
hạt thì được ba mươi, hạt thì được sáu mươi,
hạt thì được một trăm" (Mc 4,8)
Mt 14,1-12
A. Hạt giống...
Chuyện Gioan Tẩy giả bị chém đầu. Qua chuyện này,
ta biết được đôi điều về Gioan và về Hêrôđê.
1. Gioan Tẩy giả :
- một ngôn sứ trung thành với sứ mạng
- một con người can đảm dám nói sự thật
- con người ngôn sứ đó được dân chúng kính nể, kể
cả kẻ giết ngài cũng phải nễ sợ ngài.
2. Hêrôđê :
- một con người dám làm tất cả những tội lỗi để
thỏa mãn những ước muốn xấu của mình.
- nhưng trong thâm tâm, con người này có nhiều
nỗi sợ : sợ lương tâm (nên tưởng Chúa Giêsu là Gioan sống lại), sợ dư luận, sợ
vợ.
B.... nẩy mầm.
1. Cả hai nhân vật Gioan và Hêrôđê đều can đảm
nhưng mỗi người một cách khác hẳn nhau : Gioan can đảm làm điều tốt cho dù phải
hy sinh tính mạng, Hêrôđê dám phạm bất cứ tội lỗi nào.
Không riêng gì tính can đảm, mà nhiều khả năng
khác của con người (như trí thông mình, sức mạnh v.v.) phải được định hướng cho
đúng thì mới tốt được. Kẻ càng can đảm, thông minh và mạnh khoẻ mà xử dụng
những khả năng đó để làm việc xấu thì tai hại càng lớn.
Cám ơn Chúa đã ban cho con những khả năng. Nhưng
xin dạy con biết dùng chúng cho đúng hướng.
2. Xét đến tâm trạng thì chắc hẳn Hêrôđê tuy là
vua nhưng lòng luôn áy náy lo âu, còn Gioan tuy là một tử tội nhưng lúc nào
lòng cũng thanh thản. Vì Gioan làm đúng lương tâm, còn Hêrôđê làm trái lương
tâm.
3. Khi thấy hai con trai của mình đã lớn, người
cha bảo chúng đi học nghề để tự lực cánh sinh. Ba cha con thu xếp rồi lên đường
đến một ngôi làng nọ. Người anh chọn ngay nghề thợ rèn và vui sống với nghề
nghiệp của mình. Người cha và đứa em tiếp tục đi tới một ngôi làng khác. Một hôm
hai cha con đi ngang một đồng cỏ và thấy một con bò đang gặm cỏ, người chăn ở
đâu không thấy, mà làng mạc thì ở xa. Đứa con nói với cha “Con thích làm nghề
ăn trộm vì công việc nhẹ nhàng mà thu hoạch lại lớn”. Người cha nhăn mặt nhưng
vẫn gật đầu nói “Con hãy đợi cha ở ven rừng. Cha cần vào làng có việc”.
Người cha vừa đi khuất thì người con đã vội vã
lùa bò về nhà trọ. Khi người cha về đến nhà, hai cha con bắt tay ngay vào việc
làm thịt con bò. Nhưng trước khi thưởng thức món thịt bò, người cha nói : “Ta hãy
đo xem ai trong chúng ta sẽ béo lên vì thịt con bò này”.
Hai cha con phải mất nhiều ngày mới ăn hết thịt
con bò. Trong khi người cha cứ ung dung ăn thì người con cứ đứng lên ngồi xuống
không yên, chốc chốc anh lại ra ngoài xem có ai theo dõi mình không. Sau một
tuần lễ, hai cha con kiểm tra xem ai béo hơn ai. Quả thật người cha đã lên cân
thấy rõ, còn người con thì ngày một gầy thêm. Lúc bấy giờ người cha mới giải
thích : “Con biết không, thịt bò con ăn là thịt bò ăn trộm ; còn thịt bò cha ăn
là thịt bò cha đã bỏ tiền ra mua hẳn hoi. Trong khi con ở ven rừng nhìn ngắm
con bò thì cha đã vào làng thương lượng với chủ bò để mua nó. Con thấy chưa,
của ăn trộm không bao giờ để ta ăn ngon ngủ yên được” (Chờ đợi Chúa)
4. “Vua muốn giết ông Gioan, nhưng lại sợ đám
đông, vì họ coi ông là ngôn sứ... Nhà vua lấy làm buồn, nhưng vì đã trót thề,
lại thề trước khách dự tiệc, nên truyền lệnh ban cho cô.” (Mt 14,59)
Bất kỳ ai trong chúng ta cũng được Thiên Chúa ban
cho một đặc ân cao quý là có quyền tự do lựa chọn. Chúng ta được quyền chọn bất
cứ điều gì, hành động thế nào, cư xử ra sao như chúng ta muốn. Nhưng chúng ta
đừng quên phải sử dụng quyền đó như thế nào. Vua Hêrôđê đã cho mình quyền “tự
do” của một ông vua, nghĩa là muốn làm gì thì làm, muốn giết ai thì giết. Nhưng
đâu biết rằng chính lúc ông thực hiện quyền tự do quyết định ấy lại là lúc ông
bị ràng buộc bởi một sức mạnh khác ; đó là lời thề và danh dự của ông trước mặt
các khách dự tiệc.
Và tôi, đã hơn một lần, cũng cho phép mình thực
hiện quyền “tự do” ấy. Trong một lần tranh cãi nọ tôi đã quyết định ra đi, tự
tạo cho mình một cuộc sống mới ; ở đó tôi sẽ không bị ai quấy rầy. Tôi cảm thấy
được “tự do” hơn khi được sống một mình. Thế nhưng tôi đã không biết rằng chính
lúc tôi thực hiện quyền “tự do” ấy thì tôi đã và đang bị một sợi dây vô hình
ràng buộc ; đó là Thiên Chúa vì tính tự ái và tự cao tiềm ẩn trong tôi. Tôi
chợt nhận ra mình hơn.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho biết sử dụng quyền tự do
mà Ngài đã ban tặng cho con trong ánh sáng của Lời Ngài. (Hosanna)
Lm.Carolo HỒ BẶC XÁI – Gp. Cần Thơ
02/08/14 THỨ BẢY ĐẦU THÁNG TUẦN 17 TN
Th. Phê-rô Giu-li-a-nô Ê-ma, linh mục
Mt 14,1-12
Th. Phê-rô Giu-li-a-nô Ê-ma, linh mục
Mt 14,1-12
Suy niệm: Sự xuất hiện của Gio-an Tẩy Giả đã làm cho
Hê-rô-đê lúng túng: mặc dù vua một nước, nhưng ông không thể tự do, muốn làm gì
thì làm. Hê-rô-đê cảm thấy sợ khi đối diện với Gio-an, một con người đại diện
cho chân lý. Nỗi sợ đôi khi là cần thiết để giúp người ta thức tỉnh mà từ bỏ
đường xấu; nhưng cũng có khi, nó khiến người ta trở nên liều lĩnh hơn, tiếp tục
thực hiện những hành vi gian ác nhằm che giấu tội của mình. Như Hê-rô-đê, sau
khi lấy vợ của anh, lại còn tìm cách giết Gio-an Tẩy Giả để sự thật khỏi bị
phơi bày; nhưng ông đã lầm, ông có thể giết chết nhân chứng của sự thật, nhưng
sự thật vẫn là sự thật. Như một thứ ánh sáng, sự thật luôn phơi bày những hành
vi đen tối, và khiến kẻ thực hiện nó phải run sợ, vì sự thật thuộc về Thiên
Chúa, mà nơi Ngài không có chỗ cho sự gian ác.
Mời Bạn: Đừng
tìm cách che đậy những lầm lỗi bằng sự dối trá, nhưng hãy can đảm đón nhận sự
thật, vì sự thật có sức giải thoát ta (x. Ga 8,32).
Chia sẻ về
những lần cảm thấy nhẹ nhõm, khi can đảm thú nhận lầm lỗi của mình.
Sống Lời Chúa: Tôi
nói lời “xin lỗi” mỗi khi xúc phạm hay gây phiền hà cho ai, và tôi sẵn sàng sửa
lỗi của mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa biết rõ những yếu hèn của chúng con, nhưng chúng
con vẫn tìm cách che đậy, để rồi lầm lỗi cứ đè nặng lòng trí chúng con. Xin ban
cho chúng con sự can đảm, dám đón nhận sự thật, cho dù nó có phũ phàng đến đâu,
vì chỉ trong sự thật, chúng con mới được thuộc về ánh sáng, và chân lý của
Chúa. Amen.
Vì đã trót thề
Làm sao chúng ta có can
đảm nhận ra mình sai lầm và dừng lại? Làm sao chúng ta không bị cuốn từ tội này
sang tội khác?... Xin Chúa đưa tôi ra khỏi cơn mê muội của tôi.
Suy niệm:
Theo các sách Tin Mừng,
Gioan bị giết trong khung cảnh một bữa tiệc.
Đó là tiệc mừng sinh nhật
Hêrôđê Antipas là tiểu vương vùng Galilê và Pêrê.
Nếu thế, bữa tiệc này hầu
chắc diễn ra ở Tiberias,
một thành gần hồ Galilê, nơi
Hêrôđê đặt trung tâm quyền lực của mình.
Gioan bị giết vì dám phản
đối cuộc hôn nhân bất hợp pháp
giữa Hêrôđê với bà Hêrôđia
là vợ của Philíp,
người anh cùng cha khác mẹ
với mình.
Chuyện ngoại tình của Hêrôđê
bị Gioan Tẩy giả kết án là có thể hiểu được.
“Ngài không được phép lấy bà
ấy” (c. 4).
Lấy vợ của người anh em là
phạm đến Luật Chúa (Lv 18, 16; 20, 21).
Gioan là một ngôn sứ không
lùi bước trước sự bất công.
Ông đã sẵn sàng bênh vực sự
thật, dù ông biết cái giá phải trả.
Hêrôđê đã dùng quyền lực để
ép Gioan phải im miệng.
Ông bắt Gioan, xiềng lại và
tống vào ngục.
Chỉ vì sợ phản ứng của dân
chúng mà Hêrôđê chưa muốn giết Gioan.
Bữa tiệc sinh nhật của
Hêrôđê hẳn có nhiều quan khách tham dự.
Chuyện cô công chúa như
Salômê, con bà Hêrôđia, múa cho quan khách xem,
là một chuyện lạ, nhưng vẫn
có thể đã xảy ra.
Không rõ vì cô xinh đẹp hay
vì múa giỏi mà Hêrôđê ngây ngất (c. 6).
Từ đó Hêrôđê không còn đủ
sáng suốt, tỉnh táo,
khi vội vã đưa ra một lời
hứa kèm theo lời thề với cô.
Cô muốn xin gì, nhà vua cũng
thề hứa ban cho (c. 7).
Chúng ta thấy Hêrôđê đã tự
đưa mình vào thế kẹt dại dột và nguy hiểm.
Ông đã không lường được hậu
quả của chuyện đó.
Hêrôđia chỉ chờ cơ hội này
để thanh toán kẻ dám phá hạnh phúc của bà.
Bà đã xúi con gái xin ngay
thủ cấp của Gioan, đặt trên mâm.
Hêrôđê hẳn đã lặng người khi
nghe cô bé xin điều ấy.
Ông lấy làm đau buồn vì đây
thật là chuyện không ngờ (c. 9).
Ông bị đặt trước một chọn
lựa: giết hay không giết Gioan.
Đám đông quan khách tạo một
áp lực vô hình trên ông.
Vì đã lỡ thề hứa trước mặt
họ, nên ông không dám rút lại.
Ông sợ rút lại sẽ bị mang
tiếng là nuốt lời, và sẽ bị mất uy tín.
Hêrôđê đã chọn mình, chọn
danh dự và cái ghế của mình hơn.
Ông hy sinh Gioan để giữ
được tiếng tăm và tình yêu với bà Hêrôđia.
Làm sao chúng ta có can đảm
nhận ra mình sai lầm và dừng lại?
Làm sao chúng ta không bị
cuốn từ tội này sang tội khác?
Rút lại một lời hứa có khi
còn khó hơn giữ lời hứa ấy.
Hêrôđê là người bị nô lệ bởi
nỗi sợ, sợ Gioan, sợ dân, sợ quan khách…
Đúng hơn là ông sợ mất chính
mình, sợ người ta nghĩ xấu về mình.
Có những lúc chợt tỉnh ngộ,
tôi vẫn ngần ngại không muốn nhận mình sai.
Tôi không dám nhận lỗi, vì
tôi muốn mình vẫn đúng.
Xin Chúa đưa tôi ra khỏi cơn
mê muội của tôi.
Cầu nguyện:
Như thánh Phaolô trên đường
về Đamát,
xin cho con trở nên mù lòa
vì ánh sáng chói chang của Chúa,
để nhờ biết mình mù lòa mà con được sáng mắt.
Xin cho con đừng sợ ánh sáng của Chúa,
ánh sáng phá tan bóng tối trong con
và đòi buộc con phải hoán cải.
Xin cho con đừng cố chấp ở lại trong bóng tối
chỉ vì chút tự ái cỏn con.
Xin cho con khiêm tốn
để đón nhận những tia sáng nhỏ
mà Chúa vẫn gửi đến cho con mỗi ngày.
Cuối cùng, xin cho con hết lòng tìm kiếm Chân lý
để Chân lý cho con được tự do.
Lm Antôn Nguyễn Cao
Siêu, SJ
Suy niệm
Bài Tin mừng hôm nay thuật lại cái chết của Gioan Tẩy Giả. Ông bị giết
chết ngay trong chính bữa tiệc mừng sinh nhật vua Hêrôđê Antipas. Gioan bị tống
ngục vì dám phản đối cuộc hôn nhân bất hợp pháp giữa Hêrôđê Antipas và Hêrôđia,
vợ của Hêrôđê Philiphê, nghĩa là chị dâu của Hêrôđê Antipas. Vì lời hứa của
Hêrôđê Antipas với cô con gái bà Hêrôđia trong phút cao hứng, mà đầu của Gioan
Tẩy Giả đã bị chém và được đặt trên mâm, theo yêu cầu của mẹ con bà Hêrôđia.
Cái chết của Gioan là cái chết của một ngôn sứ không lùi bước trước sự
bất công. Ông đã sẵn sàng bênh vực sự thật, dù ông biết cái giá phải trả.
Hôm nay, nhiều khi tôi chẳng dám lên tiếng bênh vực sự thật, chẳng dám
lên án điều ác, vì sợ ảnh hưởng đến sự an toàn riêng tư.
Mong sao, tôi luôn tin vào Đấng là “Sự Thật”, để tôi dám sống thật và
sống cho sự thật.
Mong sao, bằng đời sống công chính, tôi góp phần làm cho sự thật, sự
thiện được mênh mông trên mặt đất này.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
2 THÁNG TÁM
Mầu Nhiệm Của Sự Dữ Luân Lý
Bây giờ chúng ta hãy xét đến sự dữ luân lý.
Nói “sự dữ luân lý”, chúng ta có ý đề cập đến các hình thức khác nhau của tội lỗi
và những hậu quả của nó trên thế giới vật chất của chúng ta. Thiên Chúa tuyệt đối
không muốn thứ sự dữ này. Sự dữ luân lý hoàn toàn đi ngược lại với thánh ý
Thiên Chúa. Trong cuộc sống của con người và trong thế giới, nếu sự dữ này xảy
ra – và đôi khi xảy ra một cách hết sức nghiêm trọng – thì đấy chỉ bởi vì Thiên
Chúa quan phòng muốn bảo đảm duy trì sự tự do của con người trong thế giới thụ
tạo này.
Sự tồn tại của sự tự do nơi tạo vật đồng
nghĩa với sự tồn tại của con người và các hữu thể tinh thần thuần túy – chẳng hạn
các thiên thần. Sự tự do này là điều kiện tất yếu để cho con người có thể đạt đến
sự sung mãn của tạo vật và đáp lại kế hoạch vĩnh cửu của Thiên Chúa. Để có được
sự thiện trọn vẹn và sự sung mãn trong tạo vật, cần phải có những hữu thể tự do
– và đối với Thiên Chúa, điều này có giá trị hơn nhiều so với tình trạng bi đát
do các hữu thể ấy có thể lạm dụng sự tự do đã được ban cho mình để chống lại Đấng
Tạo Hóa. Như vậy, chúng ta nhận ra rằng sự tự do của con người có thể dẫn đến sự
dữ luân lý.
Từ khả năng suy lý của mình cũng như từ mạc
khải của Thiên Chúa, chúng ta chắc chắn nhận hiểu rất nhiều về mầu nhiệm quan
phòng thần linh – trong đó dù sự dữ không phải là điều được tìm kiếm song cũng
là điều được nhận chịu trong ý hướng tranh thủ một sự thiện lớn hơn. Tuy nhiên,
một sự nhận hiểu đầy đủ về mầu nhiệm sự dữ luân lý chỉ có thể xảy đến với chúng
ta xuyên qua Thập Giá khải thắng của Đức Kitô.
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch
từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia
Đình
Ngày
02-8
Thánh
Êusêbiô Vercellêsi,
Thánh
Phêrô Julianô Eymard linh mục
Gr
26, 11-16.24; Mt 14, 1-12.
LỜI
SUY NIỆM: “Thời ấy, tiểu
vương Hêrôđê nghe danh tiếng Đức Giêsu, thì nói với những người hầu cận rằng:
‘Đó chính là ông Gioan Tẩy Giả, ông đã từ cõi chết trỗi dậy, nên mới có quyền
năng làm phép lạ”.
Vua
Hêrôđê đã bắt giam Gioan Tẩy Giả vì một lời tố cáo chính tội của mình đã làm,
và chém đầu vì một lời hứa thiếu suy nghĩ trước quan khách. Bề ngoài nhà
vua có thể bình yên. Nhưng bên trong, lương tâm ông không bao giờ câm nín. Điều
này làm cho ông luôn phải run sợ.
Lạy
Chúa Giêsu, mỗi người chúng con đều có những tội lỗi riêng của mình, Chúa cần
chúng con nhận ra tội của chính mình và biết sám hối , quyết tâm chừa tội; thì
với quyền năng, với sự rộng lòng thương xót của Chúa; Chúa sẽ thứ tha. Xin cho
mọi thành viên trong gia đình chúng con, luôn đến tòa giải tội và Thánh lễ để
nhận được ơn tha thứ.
Mạnh
Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày
02-08
Thánh
EUSÊBIÔ VERCELLÊSI
Giám
Mục (+371)
Thánh
Eusêbiô sinh tại Sardinia trong một gia đình quí phái. Nhưng trổi vượt sự sao
sang giàu có trần thế. Ngài được vinh dự là con của một người cha chịu chết vì
đức tin dưới thời Diôclêtianô. Mẹ Ngài đã đưa hai người con về sống tại Roma.
Ngài được Đức giáo hoàng Eusêbiô rửa tội và lấy chính tên mình đặt cho con trẻ.
Eusêbiô
được nuôi dưỡng trong bầu khí đạo đức, Ngài theo học văn chương và nghệ thuật.
Gia nhập hàng giáo sĩ, Ngài được phong chức đọc sách.
Ngài
được sai đi Vercelli và năm 345 được chọn làm giám mục tiên khởi của giáo phận
này. Xét rằng phương cách hữu hiệu nhất để thánh hóa các linh hồn là phải có một
hàng giáo sĩ được huấn luyện tử tế, Ngài thiết lập một trường đào tạo linh mục.
Cùng với nhóm môn sinh, Ngài sống đời ẩn tu ngay giữa thành phố. Nhưng lời
khuyên dạy đầy cảm kích đã làm cho Vercellêsi thay đồi hẳn. Các tội nhân tìm về
lãnh nhận các bí tích và nhiệt thành phụng sự Chúa.
Chịu
bách hại vì đạo, cuộc đời Eusêbiô đã đạt tới vinh quang cao cả. Khi ấy bè rối
Ariô bành trướng mạnh mẽ, với sự bảo trợ của hoàng đế Constantino. Eusêbiô mãnh
liệt chống lại và đức tin không thể lay chuyển của Ngài mang lại niềm an ủi cho
Đức giáo hoàng chỉ định dẫn dầu phái đoàn các giám mục đến gặp hoàng đế để bênh
vực đức tin. Đầy nhiệt tâm Ngài thuyết phục được hoàng đế triệu tập một công đồng.
Năm
sau công đồng khai diễn tại Milan. Tại công đồng, hoàng đế thúc bách các giám mục
phải để cho Eusêbiô tham dự. Nhưng những người theo bè rối Ariô ngăn cản. Cuối
cùng Ngài được tham dự. Thấy phần đông theo lạc giáo, Ngài trình biểu thức đức
tin của công đồng Nicea, đòi mọi người ký nhận trước khi bàn đến điều gì khác nữa.
Bọn lạc giáo tức giận. Ngược lại, Ngài cương quyết không chịu ký vào văn bản
lên án thánh Athanasiô, vị giám mục chúng sợ nhất. Tức giận chúng vận động
hoàng đế đẩy Ngài đi Palestina.
Nơi
lưu đầy, Eusêbiô chịu không biết bao nhiêu là điều cực khổ bởi cách đối xử dã
man của các địch thù, Ngài bị giam trong phòng tối, bị bỏ đói. Khi biết rằng
không thể bắt phục được con người sắt đá này, chúng còn trói chân Ngài lại và
lôi kéo Ngài qua các bậc thang nhiều lần. Theo lời thánh Hiêrônimô kể lại,
thánh nhân còn bị gởi đi Cappadocia và tới miền thượng Thébaide bên Ai cập. Tại
những nơi nầy thánh nhân còn chịu muôn vàn cực hình cho đến khi hoàng đế
Constantiô băng hà và được hồi hương.
Dầu
vậy trên đường về theo lệnh Đức giáo hoàng, thánh Eusêbiô còn phải ghé nhiều
giáo đoàn để an ủi khích lệ các giáo hữu bị đau khổ bởi những tàn phá của phái
Ariô để lại, dàn xếp những tranh chấp nội bộ của một số giáo đoàn.
Trở
về Vercelli, thánh Eusêbiô được tiếp đón nồng nhiệt như một vị anh hùng. Già cả
và yếu sức, Ngài vẫn tận tụy phục vụ giáo phận cho đến khi qua đời năm 371. Người
ta tôn kính Ngài như vị thánh tử đạo, vì những đau khổ mà Ngài đã chịu suốt những
ngày lưu đày.
(daminhvn.net)
02
Tháng Tám
Nghệ Thuật Làm Lửa
Thời
xa xưa, tìm được cách làm ra lửa là cả một phát minh vĩ đại...
Có
một nhà phát minh nọ, sau khi đã tìm được nghệ thuật làm ra lửa đã đi từ bộ lạc
này sang bộ lạc khác để quảng bá phương pháp của mình. Có nhiều bộ lạc tiếp thu
phương pháp của ông mà không hề bày tỏ một dấu hiệu nào của lòng biết ơn. Nhưng
con người quảng đại này không màng đến chuyện người ta biết ơn hay phản bội. Niềm
hạnh phúc của ông là thấy được mỗi ngày càng có được nhiều người hưởng được sự
phát minh của ông.
Cũng
giống như những bộ lạc trước, bộ lạc cuối cùng mà ông mang đến nghệ thuật làm
ra lửa cũng hồ hởi đón tiếp ông. Nhưng không mấy chốc, các tư tế trong bộ lạc tỏ
lòng ghen tức, họ âm mưu sát hại ông để xóa bỏ mọi ảnh hưởng của ông. Sau khi
mưu sát ông, để đánh tan mọi nghi ngờ, các tư tế cho vẽ một bức chân dung của
ông và đặt trên bàn thờ. Trong mọi nghi thức tế tự, tên của ông được thành kính
nhắc đến như một đại ân nhân của bộ lạc. Các dụng cụ ông làm ra lửa cũng được
các tư tế cho đặt vào trong một chiếc hộp quý. Họ cũng rêu rao rằng bất cứ ai lấy
lòng tin mà chạm đến các báu vật ấy sẽ được chữa mọi bệnh tật.
Vị
Thượng tế của bộ lạc cũng nhận trách nhiệm biên soạn một tiểu sử của vị phát
minh ra lửa. Quyển tiểu sử ấy cũng trở thành một thứ sách Thánh trong đó gương
sáng, đời sống gương mẫu của vị đại ân nhân được ca tụng và đề ra như lý tưởng
cho mọi người noi theo. Các tư tế cũng tự nhận cho họ quyền được giải thích về
cuộc đời và các lời răn dạy của vị phát minh.
Ðể
đảm bảo tính cách tinh ròng của những lời răn dạy của vị phát minh, các tư tế
ra vạ tuyệt thông hoặc tử hình cho tất cả những ai không chấp nhận những lời giải
thích của họ. Dân chúng sợ hãi đến độ dần dà họ chỉ còn biết có những lời giải
thích của các vị tư tế và quên hẳn cả chính nghệ thuật làm ra lửa.
Câu
chuyện ngụ ngôn trên đây đã được một vị linh đạo nổi tiếng của Ấn Ðộ là linh mục
Anthony De Mello ghi lại trong các câu chuyện có nội dung giáo lý của cha. Qua
câu chuyện này, cha De Mello như muốn nhắn nhủ với chúng ta rằng cái khuynh hướng
chung của những người có tôn giáo là dễ dàng quên đi chính cái cốt lõi của tôn
giáo. Con người dễ bám vào những nghi thức bên ngoài của tôn giáo mà quên đi sứ
điệp thiết yếu của nó. Chiến tranh tôn giáo, sự bất khoan dung của các tín đồ đều
bắt nguồn từ khuynh hướng trên.
Người
tín hữu Kitô chúng ta có lẽ cũng không thoát khỏi khuynh hướng ấy. Chúng ta dễ
bị cám dỗ nhìn vào đạo của chúng ta như một hệ thống của những cơ cấu, của những
nghi thức, của những điều phải tin, phải giữ, nhưng lại quên đi cái cốt lõi của
đạo chúng ta chính là tình yêu. Chúng ta sẵn sàng nhân danh Chúa, nhân danh đạo
lý để loại trừ, để bách hại người anh em bằng cách này hay cách khác. Rốt cục
cũng giống như bộ lạc cuối cùng trong câu chuyện ngụ ngôn trên đây, lửa của yêu
thương mà Chúa Giêsu đã mang đến, chúng ta đã dập tắt đi để thay vào đó bằng những
nghi thức thừa thãi trống rỗng. Chúng ta dễ dàng thay thế đạo của yêu thương, đạo
của Tin Mừng bằng đạo của hình thức, đạo của giả hình...
Quên
đi cốt lõi của Tin Mừng là Yêu Thương, chúng ta cũng loại bỏ chính Chúa Kitô ra
khỏi cuộc sống của chúng ta. Không chừng chúng ta cũng đang đóng đinh Ngài một
lần thứ hai. Lời Kinh của chúng ta sẽ chỉ là những tiếng kêu trống rỗng, các
nghi thức của chúng ta sẽ chỉ là những trò hề, nếu cuộc sống của chúng ta chưa
được thấm nhuần, tưới gội bằng Lửa của Yêu Thương mà Chúa Giêsu đã mang đến cho
chúng ta.
(Lẽ
Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét