05/08/2014
Thứ Ba sau Chúa Nhật
18 Quanh Năm
Cung hiến thánh đường Đức Ma-ri-a
Bài
Ðọc I: (Năm II) Gr 30, 1-2. 12-15. 18-22
"Vì
tội lỗi ngươi quá nặng, nên Ta đã làm cho ngươi những sự ấy. Nhưng Ta sẽ đem
Giacóp về nhà xếp".
Trích
sách Tiên tri Giêrêmia.
Có
lời Chúa phán cùng Giêrêmia rằng: "Chúa là Thiên Chúa Israel phán thế này:
Ngươi hãy chép vào sách mọi lời Ta đã phán với ngươi".
Vì
Thiên Chúa phán rằng: "Nơi giập gãy của ngươi đã bất trị, thương tích
ngươi làm độc quá đỗi. Không ai đoái thương băng bó cho ngươi: không có thuốc
hay chữa ngươi bình phục. Mọi kẻ yêu ngươi đã bỏ quên ngươi, không tìm kiếm
ngươi nữa, vì Ta đã đánh ngươi bị thương như kẻ thù sửa phạt ngươi nặng nề, vì
sự gian ác của ngươi quá nhiều, tội lỗi của ngươi quá nặng, nên Ta đã làm cho
ngươi những sự ấy".
Chúa
phán thế này: "Ðây Ta đem những kẻ trong nhà xếp Giacóp bị bắt trở về gia
cư họ, Ta sẽ xót thương. Thành sẽ được xây lại trên nơi cao của nó, đền thờ sẽ
được trùng tu theo trật tự của nó. Thế là sẽ vang lên lời ca tụng và tiếng reo
mừng. Ta sẽ làm cho nó thêm nhiều, và nó sẽ không bị hạ nhục. Con cái nó sẽ được
như xưa; trước mặt Ta, cộng đồng nó sẽ đứng vững. Ta sẽ hỏi thăm mọi người áp bức
nó. Thủ lãnh nó sẽ bởi nó mà ra; vua chúa nó sẽ từ trong nó mà lên. Ta sẽ cho
nó triều yết và nó sẽ đến gần Ta, vì thật ra có ai dám liều mạng đến gần Ta? -
Chúa phán như thế -. Bấy giờ các ngươi sẽ là dân Ta, và Ta sẽ là Thiên Chúa các
ngươi".
Ðó
là lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 101, 16-18. 19-21. 29 và 22-23
Ðáp: Chúa tái lập
Sion, và xuất hiện trong vinh quang xán lạn (c. 17).
Xướng:
1) Lạy Chúa, muôn dân sẽ kính tôn danh thánh Chúa, và mọi vua trên địa cầu sẽ
quý trọng vinh quang Ngài, khi Chúa sẽ tái lập Sion, Chúa xuất hiện trong vinh
quang xán lạn. Chúa sẽ đoái nghe lời nguyện kẻ túng nghèo, và không chê lời họ
kêu van. - Ðáp.
2)
Những điều này được ghi lại cho thế hệ mai sau, và dân tộc được tác tạo sẽ ca tụng
Thiên Chúa. Từ thánh điện cao sang Chúa đã đoái nhìn, từ trời cao Chúa đã nhìn
xuống trần thế, để nghe tiếng than khóc của tù nhân, để giải thoát kẻ bị lên án
tử. - Ðáp.
3)
Con cháu của bầy tôi Chúa sẽ được an cư, và miêu duệ chúng sẽ tồn tại trước
thiên nhan, để người ta truyền bá danh Chúa tại Sion, và lời khen ngợi Chúa ở
Giêrusalem, khi chư dân cùng nhau quy tụ, và các vua nhóm họp để phụng thờ
Chúa. - Ðáp.
Alleluia:
Tv 24, 4c và 5a
Alleluia,
alleluia! - Lạy Chúa, xin dạy bảo con lối bước của Chúa và xin hướng dẫn con
trong chân lý của Ngài. - Alleluia.
Phúc
Âm: Mt 15, 1-2. 10-14
"Cây
nào Cha Ta không trồng thì sẽ bị nhổ đi".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi
ấy có những luật sĩ và biệt phái từ Giêrusalem đến gặp Chúa Giêsu mà nói:
"Sao môn đệ ông không giữ tập tục của tiền nhân? Vì họ không rửa tay khi
dùng bữa".
Và
Người gọi dân chúng lại mà bảo: "Các ngươi hãy nghe và hãy hiểu lấy: Không
phải cái gì vào trong miệng mà làm cho người ta ra dơ nhớp đâu, nhưng cái từ miệng
phát xuất ra cái đó mới làm cho người ta ra dơ nhớp".
Bấy
giờ các môn đệ của Người tiến lại thưa với Người rằng: "Thầy có biết các
người biệt phái lấy làm chướng tai khi nghe Thầy nói lời đó không?" Người
đáp lại rằng: "Tất cả cây nào Cha Ta trên trời đã không trồng, thì sẽ bị
nhổ đi. Các con hãy để mặc chúng: chúng là những người mù dẫn dắt những người
mù. Mù mà dẫn mù, cả hai sẽ lăn cù xuống hố".
Ðó
là lời Chúa.
Suy
Niệm: Hãy nghe và hiểu
Thế giới hôm nay bị trái tim và miệng lưỡi con
người làm nó ô uế. Kitô hữu được sai vào thế giới để giúp nó trở lại sự trong sạch
nguyên thủy.
Do
Thái giáo coi trọng những nghi thức thanh tẩy bằng nước.
Aharon
và các tư tế con của ông, trước khi tiến đến bàn thờ để dâng lễ,
phải
rửa tay chân bằng nước đựng trong một cái vạc đồng.
“Họ
sẽ tẩy rửa tay chân để khỏi phải chết. Đó là điều luật vĩnh viễn
cho
Aharon và dòng dõi ông qua muôn thế hệ” (Xh 30, 20-21).
Khi
khám phá ra những di tích ở Qumran, phía tây bắc Biển Chết,
người
ta thấy có nhiều hồ tắm (mikvah) được đào dưới lớp đất sét giữ nước.
Cộng
đoàn những người sống ở đây coi việc tắm rửa hằng ngày tại hồ
như
một nghi thức thanh tẩy không thể thiếu trong cuộc sống của họ.
Bài
Tin Mừng hôm nay bàn đến chuyện thanh tẩy trước khi ăn.
Nhóm
Pharisêu trách Đức Giêsu vì môn đệ Ngài không rửa tay khi dùng bữa.
Thật
ra trong Kinh Thánh Cựu Ước chẳng có luật nào dạy như vậy.
Người
Pharisêu đã dựa trên một truyền thống truyền khẩu có từ thời ông Môsê.
Họ
coi truyền thống tiền nhân này cũng ràng buộc chẳng khác nào Kinh Thánh.
Đức
Giêsu nặng lời vì họ đặt truyền thống của mình lên trên Lời Chúa (cc. 3-9).
Khi
để ý chi li những điều bên ngoài để giữ cho mình khỏi bị ô uế,
họ
xao lãng việc để ý đến cái ô uế bên trong con người.
Khi
nói với đám đông, Đức Giêsu nhắc họ hãy nghe và hiểu cho rõ (c. 10).
“Không
phải cái vào trong miệng làm ô uế con người,
Nhưng
cái ra từ miệng, cái đó mới làm con người ô uế” (c. 11).
Cái
ra từ miệng lại là cái trào ra tự nhiên từ trái tim, từ cái tâm.
“Lòng
có đầy thì miệng mới nói ra” (Mt 12, 34).
“Cái
ra từ miệng là cái đến từ tim, chính cái ấy làm con người ô uế ” (c. 18).
Đức
Giêsu mời chúng ta để ý hơn đến sự ô uế trong lời nói,
từ
đó khám phá ra cái tâm ô uế của mình.
Thanh
tẩy lời nói và cái tâm thì quan trọng hơn và khó hơn rửa tay.
Trong
thánh lễ, vị linh mục rửa tay trước khi đọc Kinh Nguyện Thánh Thể.
Ngày
nay, khi cử hành lễ Vượt Qua, người Do Thái có nghi thức rửa tay (rachaz).
Lúc
rửa tay, họ cầu nguyện: “ Lạy Chúa, chúc tụng Chúa là Vua vũ trụ,
là
Đấng đã thánh hóa chúng con bằng các điều răn
và
đã ra lệnh cho chúng con tuân giữ luật rửa tay.”
Tôn
giáo nào cũng cần có những nghi lễ, luật lệ, truyền thống, phụng tự.
Làm
thế nào để tất cả những điều ấy không chỉ ngừng lại ở bên ngoài
nhưng
là những phương thế giúp con người thay đổi nội tâm cách sâu xa?
Thế
giới hôm nay bị trái tim và miệng lưỡi con người làm nó ô uế.
Kitô
hữu được sai vào thế giới để giúp nó trở lại sự trong sạch nguyên thủy.
Có
cách nào thanh tẩy được thế giới tôi đang sống không?
Cầu nguyện:
Như đóa sen trong đầm lầy,
xin
giữ tâm hồn con thanh khiết.
Giữa một thế giới đầy hình ảnh vẩn đục,
xin
gìn giữ mắt con.
Giữa
một thế giới tôn thờ khoái lạc,
xin
dạy con biết trân trọng thân xác.
Giữa
một thế giới bị ám ảnh bởi tình dục,
xin
thanh lọc trí tưởng tượng của con.
Xin nâng con lên cao
vượt
qua những thèm muốn chiếm đoạt,
để
biết tự hiến trong yêu thương.
Xin đừng để con phung phí sức lực
vào
những chuyện tình cảm chóng qua,
nhưng
giúp con tự rèn luyện mình
để
gánh vác cuộc sống Chúa mời gọi.
Như
đóa sen trong đầm lầy,
xin
giữ thân xác con thanh khiết.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
LỜI CHÚA MỖI NGÀY
Thứ
Ba Tuần 18 TN2,
Năm Chẵn
Bài
đọc:
Jer 30:1-2, 11-15, 18-22; Mt 15:1-2, 10-14
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Tay sạch hay
lòng thanh?
Ăn
uống sao cho có vệ sinh để bảo vệ sức khỏe là điều mọi người mong muốn. Ở Mỹ có
cơ quan gọi tắt là USDA (United States Department of Agriculture) có nhiệm vụ
kiểm tra mọi hàng hóa được dân chúng tiêu thụ. Nếu hàng hóa nào không đủ tiêu
chuẩn, họ sẽ hủy đi không cho bán vì có nguy hiểm đến sức khỏe. Người Do Thái
nói chung và nhất là người Do Thái thuộc phe bảo thủ, họ rất cẩn thận giữ luật
Kashrut hay Kosher. Luật này cho biết những thực phẩm nào có thể được ăn và thứ
nào không đựơc ăn. Hơn nữa, luật còn chỉ dẫn cặn kẽ cách sửa sọan và cách ăn
cho những thực phẩm được phép dùng. Thông thường, những luật này được giám sát
bởi một thầy thông luật (Rabbi).
Các
bài đọc hôm nay nhấn mạnh đến nguy hiểm của tội lỗi bên trong hơn là sự thanh sạch
bên ngoài. Trong bài đọc I, ngôn sứ Jeremiah khuyên con cái Israel hãy nhận ra
tội lỗi của họ đã xúc phạm đến Đức Chúa và ăn nay quay về với Ngài. Phúc Âm thuật
lại có mấy người Pharisees và mấy thầy thông luật từ Jêrusalem đến gặp Đức
Giêsu và chất vấn: "Sao môn đệ ông vi phạm truyền thống của tiền nhân,
không chịu rửa tay khi dùng bữa?" Chúa trả lời: “Hãy nghe và hiểu cho rõ:
Không phải cái vào miệng làm cho con người ra ô uế; nhưng cái từ miệng xuất ra,
cái đó mới làm cho con người ra ô uế.”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/
Bài đọc I:
Ta đánh ngươi để nghiêm khắc sửa trị, chỉ vì sự gian ác của ngươi quá nhiều.
1.1/
Thiên Chúa thấu suốt mọi tội của Israel.
Tại
sao Thiên Chúa sửa phạt Israel? Ngay trong những chương đầu tiên, tiên tri
Jeremiah đã vạch trần những tội lỗi của Jerusalem và Judah:
Tội
nặng nhất là tội bỏ quên Thiên Chúa, không nhắc nhở đến Ngài nữa và chạy theo
các thần ngoại bang của những nhà lãnh đạo. Hàng tư tế chẳng thèm hỏi: "Đức
Chúa ở đâu? Các thầy thông Luật chẳng biết đến Ta, các mục tử thì chống lại Ta,
còn các tiên tri lại nhờ Baal mà tuyên sấm, chúng đi theo những thần vô tích sự”
(Jer 2:8). Nếu bậc lãnh đạo lơ là không thèm nhắc đến Chúa, chẳng lạ gì khi dân
chúng tuyên bố: "Chúng tôi muốn tự do chứ không muốn đến với Ngài nữa!"
(Jer 2:31).
Tội
thứ hai là đổ máu người vô tội. Vì muốn cho họ trở về để hưởng ơn tha thứ nên
Thiên Chúa đã không ngừng sai các tiên tri của Ngài đến vạch trần những tội lỗi
để họ có cơ hội ăn năn và quay trở lại. Họ đã không nghe lại còn nhục mạ các
tiên tri và thậm chí đến độ còn giết luôn các tiên tri của Chúa. Jeremiah đã tố
cáo họ: “Gươm của các ngươi đã làm thịt các ngôn sứ”(Jer 2:30). Ngòai ra họ còn
lợi dụng quyền hành áp bức dân chúng để lấy nhà cửa và ruộng nương của họ:
“Ngay trên tà áo ngươi, cũng thấy máu người nghèo vô tội, dù ngươi chẳng bắt gặp
họ khoét vách đục tường” (Jer 2:31).
1.2/
Dân chúng chỉ quan tâm đến những hình thức thờ phượng bên ngoài.
Một
trong những lý do chính tại sao họ không chịu ăn năn trở lại là họ không nhận
ra họ có tội khi họ hãnh diện tuyên bố: "Tôi hoàn toàn vô tội; bằng chứng
là Người không trút cơn giận trên tôi" (Jer 2:33). Hay họ nghĩ rằng tội to
lớn đến đâu cũng được tha khi họ dâng những bò bê béo tốt lên Thiên Chúa tại Đền
thánh Jerusalem theo Luật đã chỉ thị!
Tiên
tri Jeremiah đã sửa dạy họ về những quan niệm sai lầm này: “Các ngươi ỷ vào những
lời dối trá vô giá trị. Trộm cắp, giết người, ngoại tình, thề gian, đốt hương tế
thần Baal và đi theo các thần lạ các ngươi không biết, rồi lại vào nhà này, nơi
danh Ta được kêu khấn, đến trước mặt Ta mà nói: "Chúng ta được an
toàn!" Sau đó cứ tiếp tục làm những điều ghê tởm ấy. Thế nghĩa là gì? Phải
chăng các ngươi coi nhà này, coi nơi danh Ta được kêu khấn là hang trộm cướp
sao? Ta, Ta thấy rõ hết” (Jer 7:9-11).
Tuy
nhiên, Thiên Chúa vẫn rộng lượng với con cái Israel nếu họ biết ăn năn quay về.
Ngài sẽ cho họ hồi hương và tái thiết Đền Thờ cũng như xứ sở. Ngài sẽ trừng phạt
cả những kẻ thù của họ. Ngài sẽ nối lại tình xưa nghĩa cũ với họ, và họ sẽ được
phục hồi.
2/
Phúc Âm:
Luật sĩ và Pharisees chú trọng đến thanh sạch thể lý, cái vào trong miệng; Chúa
chú trọng đến thanh sạch luân lý, cái từ miệng ra.
2.1/
Người Do Thái chú trọng nhiều đến tay sạch: Họ trách Chúa: "Sao môn đệ ông vi phạm truyền
thống của tiền nhân, không chịu rửa tay khi dùng bữa?" Điều chúng ta cần
chú ý: Lý do họ vịn vào để trách Chúa là “truyền thống của tiền nhân.” Truyền
thống này phát xuất từ con người, chứ không phải đến từ Thiên Chúa như các giới
răn của Ngài.
Câu
cắt nghĩa của Chúa cho các môn đệ trong Phúc Âm Marcô rõ ràng hơn: "Cả anh
em nữa, anh em cũng ngu tối như thế sao? Anh em không hiểu sao? Bất cứ cái gì từ
bên ngoài vào trong con người, thì không thể làm cho con người ra ô uế, bởi vì
nó không đi vào lòng (trái tim), nhưng vào bụng người ta, rồi bị thải ra ngoài!
Như vậy là Người tuyên bố mọi thức ăn đều thanh sạch” (Mk 7:18-19).
2.2/
Chúa Giêsu chú trọng đến lòng thanh: Câu hỏi quan trọng mà Chúa Giêsu muốn nêu lên ở đây:
Cái gì làm cho con người ra ô uế? Và Ngài trả lời rõ ràng: "Hãy nghe và hiểu
cho rõ: Không phải cái vào miệng làm cho con người ra ô uế, nhưng cái từ miệng
xuất ra, cái đó mới làm cho con người ra ô uế."
Phúc
Âm Marcô còn liệt kê tất cả những ô uế từ trong con người phát ra: “Vì từ bên
trong, từ lòng người, phát xuất những ý định xấu: tà dâm, trộm cắp, giết người,
ngoại tình, tham lam, độc ác, xảo trá, trác táng, ganh tỵ, phỉ báng, kiêu ngạo,
ngông cuồng. Tất cả những điều xấu xa đó, đều từ bên trong xuất ra, và làm cho
con người ra ô uế" (Mk 7:21-23).
Các
môn đệ hoang mang vì các ông cũng là người Do-thái và đã quen biết sự quan trọng
của các luật Kosher, đến gần Chúa Giêsu nói với Ngài: "Thầy có biết những
người Pharisees đã vấp phạm khi nghe Thầy nói lời ấy." Chúa Giêsu đáp:
"Cây nào mà Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời, đã không trồng, thì sẽ bị nhổ
đi. Cứ để mặc họ! Họ là những người mù dắt người mù. Mù mà lại dắt mù, cả hai sẽ
lăn cù xuống hố."
Câu
hỏi được nêu ra ở đây là Chúa có khuyến khích việc ăn bẩn không? Chắc chắn Chúa
không khuyến khích việc đó, nhưng Ngài muốn mở mắt cho họ để nhìn thấy việc gì
quan trọng hơn cần phải giữ: Sạch trong tâm hồn quan trọng hơn tay sạch. Luật
Kosher do con người làm ra chỉ có thể giữ cho thực phẩm sạch chứ không thể giữ
cho tâm hồn sạch. Thiên Chúa, Đấng thấu suốt tâm hồn, quí trọng tâm hồn sạch hơn
là thực phẩm sạch.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Chúng ta đừng quá chú trọng đến sự hào nhoáng bên ngòai, nhưng hãy chú trọng đến
sự thanh sạch trong tâm hồn. Khi Chúa phán xét, chắc chắn Ngài sẽ không phán
xét những cái bề ngoài, nhưng sẽ phán xét những tội lỗi bên trong.
-
Chúng ta thử tưởng tượng hậu quả của những nhà lãnh đạo gây ra khi họ chỉ chú
trọng đến cái vỏ bên ngoài mà không chú trọng đến cái tốt bên trong? Lời Chúa
tiên đoán: “Mù mà lại dắt mù, cả hai sẽ lăn cù xuống hố.” Chúng ta đừng để những
nhà lãnh đạo như thế dẫn dắt cuộc đời chúng ta.
Lm. Anthony ĐINH MINH TIÊN, OP.
05/08/14 THỨ BA TUẦN 18 TN
Cung hiến thánh đường Đức Ma-ri-a
Mt 15,1-2.10-14
Cung hiến thánh đường Đức Ma-ri-a
Mt 15,1-2.10-14
Suy niệm: Ô uế là một ý niệm chìa khóa trong Thánh Kinh.
Nó gắn liền với cảm thức về sự thánh thiện, tinh tuyền của Thiên Chúa. Người
hay vật ô uế thì bất xứng với Thiên Chúa, và cần phải được thanh tẩy. Nhưng
chẳng biết từ lúc nào, ý niệm này được hiểu một cách máy móc, hoàn toàn phụ
thuộc vào những yếu tố bên ngoài. Dần dần người ta chỉ lo làm hay tránh những
điều hoàn toàn bên ngoài, để khỏi ô uế, mà không hề quan tâm đến sự trong sạch
trong tâm hồn mình. Ý niệm về ô uế hay tinh sạch cũng dần co lại nơi chính nó,
và đặc tính tương quan (với Thiên Chúa) không còn được thấy rõ nữa.
Chính
trong bối cảnh này mà Đức Giê-su đã bày tỏ quan điểm của Ngài. Ngài chuyển tiêu
điểm của ô uế hay tinh sạch vào bên trong. Và Ngài giới thiệu một vị Thiên Chúa
thấu suốt tâm can người ta và quan tâm trước hết đến những gì ở trong đáy lòng
ấy:“Không phải cái và miệng làm con người ra ô uế, nhưng chính là cái
từ miệng xuất ra”!
Mời Bạn: Chúng ta quan tâm đến sự sạch sẽ của thực
phẩm, y phục, nhà cửa, môi trường. Chúng ta chống lại mọi hành động gây ô nhiễm
nguồn nước, bầu không khí, v.v… Nhưng còn tư tưởng, tâm hồn của chúng ta thì
sao? Ta đi xưng tội để được Chúa tha thứ; nhưng bí tích Sám hối này có được ta
cử hành thực sự từ trong tâm hồn, chứ không qua loa, máy móc không?
Sống Lời Chúa: Thành
tâm đặt mình trước mặt Chúa và kiểm điểm cuộc sống của mình.
Cầu nguyện: “Lạy Chúa, xin tạo cho con một
tấm lòng trong trắng, đổi mới tinh thần cho con nên chung thủy…”
GIỮ
LUẬT VÀ SỐNG Ý NGHĨA CỦA LUẬT
Ngày xưa, có người học trò hỏi Đức Khổng
thế này: "Nếu mình xấu mà người ta nói mình
tốt, người đó có tốt không?" Đức Khổng trả lời: "Không!". Cậu học trò hỏi tiếp: "Vậy ai là người tốt?". Lần này Đức Khổng trả lời: "Người tốt là người chân thành nói
sự thật. Nếu mình xấu, người ta bảo là xấu. Mình tốt, người ta bảo là
tốt".
Thật vậy, người tốt là người sống thật
tâm, không nịnh bợ, tâng bốc, hai lòng, lập lờ... Người tốt là người không vụ
lợi, không nhân danh tập thể để lợi dụng cho cá nhân mình, không ăn bớt của
công, và cuối cùng, họ là những người không: "sợ tiếng chửi, và ăn mày
tiếng khen" (x. Đường Hy Vọng số 693).
Hôm nay, Đức Giêsu đã dạy cho những
người Pharisêu và các Kinh sự bài học về việc giữ Luật. Luật vì con người chứ
không phải con người vì Luật. Hiểu và giữ cốt lõi của Luật là tình thương thì
quan trọng và đẹp ý Thiên Chúa hơn là những thứ bề ngoài. Trong khi đó, các
Pharisêu và Kinh sư lại cổ súy người ta sống xa rời cốt lõi của Luật để chỉ
tuân giữ Luật cách hình thức và chú tâm vào việc giữ gìn truyền thống cha ông
mà thôi.
Thật vậy, nếu chỉ có vì Luật, người ta
sẽ xử với nhau trên mặt chữ hay cái đầu mà không cần cái lý, cái tình và trái
tim. Nếu cứ bề ngoài mà đánh giá và lấy đó làm chuẩn mực, thì sẽ luôn xảy ra
tình trạng "thấy vậy mà không phải vậy" do những kẻ cầu thân nịnh bợ gây nên. Họ
là những hạng người: "bên ngoài thì trông sáng láng, đẹp đẽ như mồ mả được
tô vôi, nhưng bên trong thì toàn là xương người chết, dơ bẩn, thối tha".
Nói như thế không có nghĩa là Đức Giêsu
phủ nhận giá trị của Luật hay coi thường! Không! Chúng ta nên nhớ rằng: Đức
Giêsu đến, Ngài không bao giờ bỏ một chấm một phết nào của Luật, nhưng Ngài
kiện toàn nó và mặc cho nó một tinh thần mới, đó là tinh thần yêu thương.
Là kitô hữu, bài học của Đức Giêsu cho
các Pharisêu và Kinh sư khi xưa cũng chính là bài học cho mỗi chúng ta hôm nay.
Hãy sống hài hòa giữa cái bên trong và bên ngoài chứ không chỉ vụ Luật, tức là
hình thức, phô trương mà bên trong thì rỗng tuếch. Hãy sống thật tâm chứ đừng
giả dối. Thương người mà không có tâm tốt thì là một sự thương hại và xúc phạm,
vì thế đáng nguyền rủa.
Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn mặc lấy
tâm tình của Chúa trong khi giữ Luật, tinh thần đó là đi vào trong trái tim
Chúa và sống chan hòa với nhau. Amen.
Thứ Hai 5-8
Lễ Cung Hiến Ðền Ðức
Bà Cả
S
|
au khi được xây cất lần đầu tiên theo lệnh của
Ðức Giáo Hoàng Liberius vào giữa thế kỷ thứ tư, Ðền Liberius được Ðức Giáo
Hoàng Sixtus III cho xây cất lại vào năm 431 một ít lâu sau khi Công Ðồng
Êphêsô xác định danh xưng của Ðức Maria là Mẹ Thiên Chúa. Sau khi được tái cung
hiến cho Mẹ Thiên Chúa, Ðền Ðức Bà Cả là nhà thờ lớn nhất thế giới để vinh danh
Thiên Chúa qua Ðức Maria.
Tọa lạc trên một trong bảy ngọn đồi ở Rôma,
đền đã trải qua nhiều lần tu bổ mà vẫn giữ được đặc tính của một vương cung
thánh đường thời xa xưa. Bên trong vẫn chia làm ba gian được ngăn cách bởi các
cột lớn với đường nét trạm trổ thời hoàng đế Constantine. Những tấm khảm từ thế
kỷ thứ năm vẫn còn hiển hiện trên các bức tường là chứng tích cho sự cổ kính
của đền.
Ðền Ðức Bà Cả là một trong bốn thánh đường ở
Rôma nổi tiếng là các thánh đường chính được xây cất để kính nhớ các trung tâm
đầu tiên của Giáo Hội. Ðền Thánh Gioan Latêranô tượng trưng cho ngai toà Thánh
Phêrô, Toà Rôma; Ðền Thánh Phaolô Ngoại Thành, Toà Alexandria, nghe nói do
Thánh Máccô đứng đầu; Ðền Thánh Phêrô, Tòa Constantinople; và Ðền Ðức Bà Cả,
Tòa Antiôkia, là nơi người ta cho rằng Ðức Maria sống ở đây lâu nhất.
Một truyền thuyết có từ trước năm 1000, bây
giờ không còn giá trị, đã khiến ngày lễ này có một tên khác: Ðức Bà Sương
Tuyết. Theo truyền thuyết, một vợ chồng quý tộc người Rôma hứa dâng tặng tài
sản kếch sù cho Ðức Maria. Ðể xác nhận điều ấy, ngài làm phép lạ tuyết đổ giữa
mùa hè, và bảo họ xây một đền thờ ở chỗ ấy. Vào ngày 5 tháng Tám hàng năm,
truyền thuyết này thường được cử hành bằng cách thả hoa hồng trắng như tuyết
rơi từ vòm đền thờ xuống đất.
Lời
Bàn
Cuộc tranh luận thần học về bản tính của Ðức
Kitô, vừa là Chúa vừa là người, đạt đến cực điểm trong đầu thế kỷ thứ năm, thời
Constantinople. Ðức Athanasius, giáo sĩ thuộc quyền Giám Mục Nestorius, phản
đối danh xưng Theotokos, "Mẹ Thiên Chúa," ngài cả quyết rằng
Ðức Trinh Nữ chỉ là mẹ của Ðức Giêsu về phương diện nhân tính. Ðức Giám Mục
Nestorius đồng ý và ra lệnh rằng, từ nay về sau trong giáo phận của ngài, Ðức
Maria được gọi là "Mẹ Ðức Kitô". Dân chúng thành Constantinople chính
thức nổi dậy phản đối sắc lệnh của đức giám mục. Khi Công Ðồng Êphêsô bác bỏ
quyết định của Ðức Nestorius, người tín hữu đã tuốn ra đường phố, phấn khởi hô
to, "Theotokos! Theotokos!"
Lời
Trích
"Ngay từ thời tiên khởi, Ðức Trinh Nữ
đã được vinh danh với tước hiệu Mẹ Thiên Chúa, và các tín hữu đã cầu khẩn và ẩn
náu dưới sự che chở của ngài trong lời cầu nguyện khi họ gặp gian nan khốn khó.
Vì vậy, sau Công Ðồng Êphêsô, Dân Chúa đã gia tăng lòng sùng kính Ðức Maria
cách lạ lùng, trong sự kính mến, trong sự cầu khẩn và noi gương..."
(Hiến Chế Tín Lý về Giáo Hội, 66).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét