07/12/2018
Thứ Sáu đầu tháng, tuần 1 mùa vọng
Thánh Amrôxiô, giám mục, tiến sĩ Hội Thánh.
Lễ nhớ.
* Thánh
Amrôxiô chào đời ở Trêvêrô khoảng năm 340 trong một gia đình người Rôma. Thánh
nhân theo học ở Rôma và bắt đầu sự nghiệp hiển hách ở Xiếcmiô. Năm 374, lúc
đang ở Milanô, thánh nhân bất ngờ được bầu làm giám mục và được tấn phong ngày
7 tháng 12. Người trung thành thi hành bổn phận, nổi bật nhất về lòng bác ái đối
với mọi người. Đối với các tín hữu, người vừa là mục tử, vừa là tôn sư. Người
đã can đảm bênh vực các quyền của Hội Thánh, người vừa viết lách, vừa hoạt động
để bênh vực giáo lý đức tin chân thật, chống lại những người theo phái Ariô.
Người qua đời thứ bảy tuần thánh, ngày 07 tháng 04 năm 397.
Bài Ðọc I: Is 29, 17-24
"Ngày đó mắt
người mù sẽ được xem thấy".
Trích sách Tiên tri
Isaia.
Ðây Chúa là Thiên Chúa
phán: Không còn bao lâu nữa, Liban sẽ trở nên lùm cây, và lùm cây sẽ trở nên
cánh rừng. Ngày đó, người điếc sẽ được nghe lời Sách Thánh, và từ bóng tối, mắt
người mù sẽ được xem thấy. Những người hiền lành sẽ càng thêm vui mừng trong
Chúa, và những kẻ nghèo khó sẽ nhảy mừng trong Ðấng Thánh của Israel. Vì chưng,
người ỷ thế sẽ thất bại, kẻ khinh người sẽ bị hổ ngươi, người mưu toan gian ác
sẽ bị tiêu diệt. Ðó là kẻ dùng lời nói để cáo gian người khác, kẻ ra cửa thành
mà đánh lừa người xử kiện, kẻ lấy sự nhỏ nhoi mà hiếp đáp người công chính. Vì
thế, Chúa, Ðấng cứu chuộc Abraham, phán cùng nhà Giacóp lời này: Từ đây Giacóp
sẽ chẳng còn phải hổ ngươi và đỏ mặt; nhưng khi xem thấy con cháu mình là công
trình của tay Ta, đang ca ngợi danh thánh Ta giữa nhà Giacóp, thì chúng sẽ ngợi
khen Ðấng Thánh của Giacóp và tuyên xưng Thiên Chúa Israel. Và tâm trí lầm lạc
sẽ được hiểu biết; người lẩm bẩm sẽ học biết lề luật.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 26, 1. 4.
13-14
Ðáp: Chúa là sự sáng và là Ðấng cứu độ tôi (c. 1a).
Xướng: 1) Chúa là sự
sáng, là Ðấng cứu độ, tôi sợ chi ai? Chúa là Ðấng phù trợ đời tôi, tôi sợ gì
ai? - Ðáp.
2) Có một điều tôi xin
Chúa, một điều tôi kiếm tìm, đó là tôi được cư ngụ trong nhà Chúa suốt đời tôi,
hầu vui hưởng sự êm đềm của Chúa, và chiêm ngưỡng thánh điện của Ngài. - Ðáp.
3) Tôi tin rằng tôi sẽ
được nhìn xem những ơn lành của Chúa trong cõi nhân sinh. Hãy chờ đợi Chúa, hãy
sống can trường, hãy phấn khởi tâm hồn và chờ đợi Chúa. - Ðáp.
ALLELUIA: Is 45, 8
Alleluia, alleluia! -
Hỡi các tầng trời, hãy đổ sương mai; hỡi ngàn mây, hãy mưa Ðấng Công Chính, đất
hãy mở ra và trổ sinh Ðấng Cứu Chuộc. - Alleluia.
Phúc Âm: Mt 9, 27-31
"Tin vào Chúa Giêsu, hai người mù được chữa
lành".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu đi ngang
qua, có hai người mù chạy theo Chúa và kêu lớn tiếng rằng: "Hỡi Con vua
Ðavít, xin thương chúng tôi". Khi Chúa tới nhà, những người mù tiến lại gần
Chúa. Chúa Giêsu phán bảo họ: "Các ngươi có tin rằng Ta có thể làm việc ấy
không?" Họ thưa: "Lạy Thầy, có". Bấy giờ Chúa sờ vào mắt họ và
phán: "Các ngươi tin thế nào, thì hãy được như vậy". Mắt họ liền mở
ra, nhưng Chúa Giêsu truyền cho họ rằng: "Coi chừng, đừng cho ai biết".
Nhưng vừa ra đi, họ liền đồn tiếng Người trong khắp miền ấy.
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm : Người mù được
sáng
Không riêng gì thế
giới siêu hình, ngay cả thế giới hữu hình của chúng ta cũng đầy dẫy những huyền
nhiệm, hay đúng hơn nhưng thực tại mà con người vẫn chưa hiểu được bản chất.
Chúng ta chỉ cần nghĩ đến ánh sáng.
Có lẽ ánh sáng vẫn tiếp
tục là một huyền nhiệm mà khoa học chưa đưa ra một giải thích thoả đáng hoàn
toàn: người thì cho rằng ánh sáng được cấu tạo bằng những tinh thể cực nhỏ, kẻ
lại cho rằng ánh sáng được cấu tạo bằng những âm ba…
Tính cách huyền nhiệm
của ánh sáng và của biết bao thực tại khác trong thế giới là một mời gọi để con
người không ngừng vươn lên chiều kích siêu việt của cuộc sống.
Con người không thể tự
mình tìm ra được giải đáp cho mọi vấn đề của cuộc sống. Chỉ Thiên Chúa là Đấng
duy nhất có thể đem lại cho con người chân lý về cuộc sống, về con người, về
chính Ngài. Chỉ Thiên Chúa mới có thể vén mở cho con người biết được chân lý và
sự vén mở ấy được thực hiện trong Chúa Giêsu Kitô.
Nói như thánh Gioan:
Chúa Giêsu chính là Ánh sáng thế gian, ai đi theo Ngài sẽ được ánh sáng ban sự
sống. Tin mừng hôm nay khi thuật lại việc Chúa chữa hai người mù cũng muốn nêu
bật chân lý ấy. Chúa Giêsu chính là ánh sáng. Chỉ trong Ngài, chúng ta mới thực
sự là người được sáng mắt; chỉ trong Ngài, chúng ta mới biết được chúng ta là
ai? Sẽ đi về đâu? Và đâu là ý nghĩa của cuộc sống? Nhưng dĩ nhiên, để có thể tiếp
nhận ánh sáng của Chúa Kitô, điều kiện tiên quyết là chúng ta phải ý thức được
sự mù loà của mình và quyết tâm ra khỏi sự mù loà ấy.
Mù quáng vẫn là cơm
cám dỗ khủng khiếp nhất của con người. Mù quáng chính là không còn nhận thức và
chấp nhận sự mù loà của mình. Trong Tin mừng, Chúa Giêsu đã lên án thái độ mù
quáng của Biệt phái, họ cuộn mình trong nấm mồ tăm tối của những thành kiến và
mớ kiến thức hạn hẹp của con người để khước từ ánh sáng của Thiên Chúa.
Với tâm tình của hai
người mù hôm nay, chúng ta hãy xin Chúa chữa trị tật mù loà của thiển cận, tham
lam, ích kỷ, tự phụ để chúng ta được bước đi trong ánh sáng của Chúa.
Trong ánh sáng của
Ngài, chúng ta tin rằng mọi biến cố cuộc sống đều có ý nghĩa. Trong ánh sáng của
Ngài, thất bại, khổ đau sẽ là khởi đầu của nguồn ơn dồi dào hơn. Trong ánh sáng
của Ngài, tha nhân dù có thấp hèn đến đâu cũng đều phản chiếu vẻ đẹp của Thiên
Chúa.
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Sáu, Tuần I MV
Bài đọc: Isa
29:17-24; Mt 9:27-31.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ:
Phải kiên nhẫn trước
khi đạt được điều hy vọng.
Mùa Vọng là mùa mong đợi
Chúa đến. Giáo Hội muốn các tín hữu mong đợi không chỉ môt ngày hay chỉ ít giờ
trước Thánh Lễ Nửa Đêm; nhưng là cả 4 tuần lễ. Tại sao cần một thời gian dài
chuẩn bị như thế? Lý do là để con người có dịp đọc lại lịch sử ơn cứu độ qua Lời
Chúa, hồi tâm và suy xét cuộc đời mình để nhìn ra sự khác biệt giữa một người
có Chúa và một người không có Chúa; những gì được hưởng và những gì bị thua thiệt.
Một khi nhìn ra những điều đó, con người sẽ nhận thấy sự cần thiết của Thiên
Chúa trong cuộc đời; và sẽ nhiệt thành chuẩn bị để có được Chúa trong cuộc đời.
Các Bài đọc hôm nay giúp con người nhận ra sự cần thiết đó. Trong Bài đọc I,
Tiên Tri Isaiah cho dân thấy những lợi ích con người sẽ được hưởng khi Đức Chúa
can thiệp vào đời sống của dân Ngài. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu không phải chỉ
chữa lành người mù, nhưng giúp các ông nhận ra lợi ích của việc đặt trọn vẹn niềm
tin và hy vọng nơi Ngài.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Thị kiến về Ngày Đấng Thiên Sai sẽ đến.
1.1/ Những lợi ích Đấng Thiên
Sai sẽ mang đến cho dân Ngài:
(1) Con người thu thập
mùa màng hoa trái: “Chỉ còn chút nữa, chút ít nữa thôi, núi Liban sẽ lại thành
vườn cây ăn trái, và vườn cây ăn trái sẽ sum sê như một cánh rừng.”
(2) Mọi bệnh nhân sẽ
được chữa lành: “Ngày ấy, kẻ điếc sẽ được nghe những lời trong sách, mắt
người mù sẽ thoát cảnh mù mịt tối tăm và sẽ được nhìn thấy.”
(3) Kẻ nghèo hèn sẽ được
sống: “Nhờ Đức Chúa, những kẻ hèn mọn sẽ ngày thêm phấn khởi, và vì Đức
Thánh của Israel, những người nghèo túng sẽ nhảy múa tưng bừng.”
(4) Ác nhân sẽ bị tiêu
diệt: “Thật vậy, loài bạo chúa đã không còn nữa, quân ngạo mạn sẽ phải
tiêu vong, và mọi kẻ rắp tâm làm điều ác ắt sẽ bị diệt trừ: đó là những kẻ dùng
lời nói làm cho người ta bị kết tội, và cho người xử án tại cửa công phải mắc bẫy;
chúng dùng những lời lẽ vô căn cứ mà làm cho người công chính bị gạt ra ngoài.”
1.2/ Nhà Israel sẽ nhận
ra quyền năng Thiên Chúa và biết kính sợ Ngài: Sở
dĩ Thiên Chúa để quân ngọai bang giầy xéo Israel là vì họ đã không còn kính sợ
và nghe theo Lời Chúa; nhưng nếu họ biết ăn năn trở lại, họ sẽ nhìn thấy quyền
năng Thiên Chúa được tỏ hiện trên quân thù. Tiên Tri xác quyết một khi đã được
Thiên Chúa chăm sóc, họ sẽ không còn bị nhục nhã xấu hổ với quân thù: “Từ nay
Jacob sẽ không còn phải xấu hổ, từ nay nó sẽ không còn bẽ mặt thẹn thùng, vì
khi Jacob nhìn thấy nơi nó những công trình tay Ta đã làm, nó sẽ tuyên xưng
danh Ta là thánh, sẽ tuyên xưng Đấng Thánh của Jacob là thánh, và sẽ kính uý
Thiên Chúa của Israel. Những người tâm trí lầm lạc sẽ có được sự hiểu biết, và
những kẻ ương ngạnh sẽ chấp nhận lời răn dạy.”
2/ Phúc Âm: Các anh tin thế nào thì được như vậy.
2.1/ Chúa thử 2 người mù: Trình thuật kể: “Đang khi Đức Giêsu ra khỏi nơi đó, thì
có hai người mù đi theo kêu lên rằng: "Lạy Con Vua David, xin thương xót
chúng tôi!" Khi Đức Giêsu về tới nhà, thì hai người mù ấy tiến lại gần.” Tại
sao Chúa Giêsu không chữa 2 người mù ngay khi còn trên đường, mà bắt họ chờ cho
tới khi về đến nhà? Thời gian chờ đợi làm cho con người biết đánh giá đúng những
gì mình cần; vì điều gì nhận được quá nhanh chóng và quá dễ dàng thường sẽ
không giúp con người đánh giá đúng điều mình nhận được, và dễ dàng coi rẻ hay
hoang phí quà tặng. Chẳng hạn, số tiền góp nhặt được do mồ hôi nước mắt làm ra
sẽ làm con người cẩn thận trong việc tiêu xài hơn là số tiền được thừa hưởng.
2.2/ Tuyên xưng đức tin: Trước khi ban ơn như họ xin, Chúa Giêsu nói với họ:
"Các anh có tin là tôi làm được điều ấy không?" Họ đáp: "Thưa
Ngài, chúng tôi tin." Bấy giờ Người sờ vào mắt họ và nói: "Các anh
tin thế nào thì được như vậy." Mắt họ liền mở ra. Chúa Giêsu đến không chỉ
để làm phép lạ, nhưng để khơi dậy niềm tin của con người vào Ngài. Rất nhiều
người đến với Chúa chỉ vì để được phép lạ, mà quên đi Đấng có uy quyền làm phép
lạ. Họ quên đi phép lạ họ được hưởng chỉ xảy ra một lần, nhưng cuộc đời họ còn
cần biết bao những phép lạ khác nữa. Hơn nữa, họ đã không nhìn ra được tình yêu
và bao nhiêu ơn lành của Thiên Chúa đã dành sẵn cho họ.
Tin Mừng Gioan chú trọng
nhiều hơn đến những gì xảy ra sau phép lạ, nhất là những phản ứng khác nhau của
con người.
2.3/ Bí mật của Đấng
Thiên Sai: Trong Tin Mừng Marco, rất
nhiều lần Chúa Giêsu muốn những người được chữa lành phải giữ “bí mật của Đấng
Thiên Sai.” Trường hợp hôm nay là một ví dụ điển hình, Chúa Giêsu nghiêm giọng
bảo họ: "Coi chừng, đừng cho ai biết!" Nhưng vừa ra khỏi đó, họ đã
nói về Người trong khắp cả vùng. Thông thường, những người nổi tiếng có thói
quen muốn nhiều người biết đến mình; tại sao Chúa Giêsu muốn họ giữ bí mật phép
lạ? Hơn nữa, ca tụng sự tốt lành của Thiên Chúa là điều cần nói ra để mọi người
được biết, tại sao Chúa lại ngăn cản? Có ít nhất 2 lý do tại sao Chúa làm như thế:
(1) Lý do chính là vì
Chúa không muốn con người quen thuộc với hình ảnh một Đấng Thiên Sai uy quyền,
có sức mạnh làm được mọi sự, và sẽ giải phóng dân chúng, như truyền thống
Do-Thái tin về Đấng Thiên Sai. Vì chẳng bao lâu nữa, Chúa sẽ phải chịu mọi cực
hình trong Cuộc Thương Khó, và ngay cả chịu chết trên Thập Giá để chuộc tội cho
con người. Khi nhìn thấy một Đấng Thiên Sai chịu mọi cực hình như thế, liệu họ
còn tin nơi Ngài nữa không? Họ cần học để biết Mầu Nhiệm Cứu Độ của Thiên Chúa
qua con đường đau khổ.
(2) Một lý do nữa là
Chúa không muốn con người đến với Chúa chỉ vì được ơn bởi phép lạ, nhưng muốn họ
đến với người vì thành thật tin yêu. Tình yêu đặt căn bản trên lợi nhuận không
phải là tình yêu thành thật. Ví dụ, không ai trong con người muốn người khác
yêu mình vì có nhiều tiền, có quyền lực để ban ơn …, nhưng muốn họ yêu như mình
là và trung thành đến cùng cho dù mình bị mất tất cả.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Hy vọng phải có thời
gian chờ đợi để giúp con người nhận ra sự quan trọng của điều mình mong muốn. Nếu
mọi sự được ban quá dễ dàng và nhanh chóng, chúng ta sẽ không đánh giá đúng được
món quà nhận được và sẽ dễ dàng hoang phí nó.
- Món quà nhiều khi chỉ
mang những giá trị bên ngòai, nhưng tình yêu của người cho còn có giá trị hơn bội
phần. Rất nhiều lần trong cuộc đời, chúng ta đã không nhận ra tình yêu của
Thiên Chúa, cha mẹ, và tha nhân; mà chỉ để ý đến quà tặng.
- Thiên Chúa không muốn
chúng ta đến với Ngài chỉ để xin ơn; một khi đã đạt được điều mong muốn là
không nhớ gì đến Ngài nữa, và chạy theo đủ mọi thứ bụt thần chóng qua. Ngài muốn
chúng ta đến với Ngài bằng một tình yêu chân thật, học hỏi để có khôn ngoan của
Thiên Chúa, và biết sống thế nào để được hưởng hạnh phúc chân thật và bình an đời
đời.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên OP
07/12/18 THỨ SÁU ĐẦU THÁNG TUẦN 1 MV
Th. Am-rô-xi-ô, giám mục, tiến sĩ HT
Mt 9,27-31
Th. Am-rô-xi-ô, giám mục, tiến sĩ HT
Mt 9,27-31
NHỜ TIN MÀ ĐƯỢC THẤY
Bấy giờ Người sờ vào mắt họ và nói: “Các anh tin thế
nào thì được như vậy.” Mắt họ liền mở ra. (Mt 9,29-30)
Suy niệm: Cũng
nhìn một khu rừng nhưng nhà nghệ sĩ rung cảm trước vẻ đẹp của thiên nhiên, còn
những tay lâm tặc chỉ thấy những súc gỗ mà họ có thể xẻ thịt và hái ra tiền. Đúng là mắt ta vẫn
sáng, nhưng không phải là đôi mắt ấy có thể nhìn thấy tất cả. Thêm vào đó, có
những người thiếu cặp mắt sáng nhưng họ lại thấy được nhiều điều sâu xa hơn. So
những điều ta thấy với những điều ta không thấy, ta chỉ là những “kẻ mù loà.”
Trong lĩnh vực thiêng liêng điều này lại càng đúng hơn. Ta muốn nhìn thấy Chúa
đang hiện diện và hoạt động trong cuộc sống của ta, của anh chị em và khắp nơi
trên thế giới, nhưng những điều đó, ta chỉ có thể nhìn thấy bằng con mắt đức
tin: mức độ thấy được tuỳ thuộc vào mức độ của lòng tin. Thế nhưng, than ôi, về
điều này ta vẫn phải luôn xin Chúa ban thêm cho chúng ta bởi vì lắm khi một đức
tin bằng hạt cải ta vẫn chưa có đủ!
Mời Bạn: Như Phê-rô xin Chúa ban thêm đức tin cho mình, ta cũng phải
đưa “ý chỉ” này vào trong lời cầu nguyện hằng ngày, để nhờ đức tin, ta có thể
“làm trọn mọi việc chỉ vì mến Chúa, và hằng nhìn thấy cùng hầu hạ Chúa trong
mình anh em” (Kinh của hội Legio).
Sống Lời Chúa: Thinh lặng giây lát trước khi làm công việc thường ngày để
hướng lòng về Chúa và xin ơn làm việc đó với tinh thần đức tin.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin mở cho con đôi mắt đức tin, để nhờ
ánh sáng của Chúa, con có thể nhìn thấy Chúa đã sống lại và đang đồng hành với
con trên mọi nẻo đường, đặc biệt đang hiện diện nơi Bàn tiệc Lời Chúa và Bàn tiệc
Thánh Thể mỗi ngày.
(5 phút lời Chúa)
Mắt họ liền mở ra
Giáng Sinh là lễ của
Ánh sáng, Ánh sáng ngay giữa đêm đen. Ơn của Mùa Vọng là ơn thoát ra khỏi cảnh
tăm tối mù lòa.
Suy niệm:
Ở Việt Nam hiện nay có
khoảng 500 ngàn người bị mù hai mắt,
và 900 ngàn người mù một
mắt.
Tỉ lệ người mù như thế
là cao so với nhiều nước khác.
Bao cố gắng được đưa
ra để giảm số người bị mù,
trong đó có việc mổ
cho 350 ngàn người mắc bệnh đục thủy tinh thể.
Người ta hy vọng nhờ
đóng góp của các ân nhân,
sẽ có 100 ngàn người
nghèo được mổ trong năm 2010.
Hạnh phúc biết bao cho
ai lần đầu tiên thấy khuôn mặt người thân,
thấy được màu xanh của
lá và phân biệt được sáng với chiều.
Hạnh phúc cho ai lần đầu
tiên đi đứng mạnh dạn một mình
mà không cần bàn tay dắt
hay cây gậy khua phía trước.
Ở nước Palestin thời
xưa cũng có nhiều người mù.
Mù thường bị coi như một
hình phạt của Thiên Chúa (Đnl 28, 28-29).
Người mù hẳn là người
bị đứng ngoài lề xã hội.
Vào thời y khoa còn
kém, người mù phải chịu cảnh tăm tối suốt đời.
Nỗi đau của người mù
cũng ảnh hưởng trên cả đất nước.
Chính vì thế khi nói đến
thời đại hạnh phúc của Đấng Mêsia,
Isaia nhiều lần nhắc đến
chuyện người mù được sáng mắt (Is 35, 5; 42, 7).
Trong bài đọc 1 ta vừa
nghe (Is 29, 18), ngôn sứ Isaia viết:
“Mắt người mù sẽ thoát
cảnh mù mịt tối tăm, và sẽ được nhìn thấy.”
Được nhìn thấy bằng
đôi mắt nghĩa là được mở ra với thế giới bên ngoài.
Tiếp xúc bằng mắt vẫn
có cái gì vượt trội hơn tiếp xúc bằng tay hay tai.
Khi chữa lành những
người mù và những tật bệnh khác,
Đức Giêsu khai mở thời
đại thiên sai (x. Mt 11, 2-6).
Ngài cho thấy Nước
Thiên Chúa nay đã đến.
Khi hai anh mù gọi Đức
Giêsu là Con vua Đavít (c. 27),
họ nhìn nhận Ngài là Đấng
Mêsia, Đấng Thiên Sai.
Bởi thế họ hy vọng
Ngài sẽ cho họ quà tặng của thời thiên sai.
“Xin thương xót chúng
tôi” là xin đưa chúng tôi ra khỏi cảnh mù lòa.
Đức Giêsu đã muốn chữa
hai anh một cách kín đáo, tại nhà của Phêrô.
Ngài không chữa cho họ
ngay lập tức, nhưng lại hỏi họ một câu rất lạ:
“Các anh có tin là tôi
có thể làm được điều ấy không?” (c. 28).
Chỉ khi họ tuyên xưng
niềm tin vào quyền năng của Ngài,
Đức Giêsu mới mở mắt
cho họ bằng một lời và một chạm nhẹ (c. 29).
Niềm vui quá lớn khiến
họ không giữ được lặng thinh (c. 31).
Giáng Sinh là lễ của
Ánh sáng, Ánh sáng ngay giữa đêm đen.
Ơn của Mùa Vọng là ơn
thoát ra khỏi cảnh tăm tối mù lòa.
Mù lòa đâu phải chỉ là
chuyện của 37 triệu người mù trên thế giới.
Mù lòa về chính mình,
mù lòa vì không thấy những Ladarô trước cửa,
mù lòa về chính những
người trong gia đình, trong giáo xứ,
mù lòa vì không thấy
Chúa vẫn đang hiện diện gần bên,
những mù lòa ấy cũng
nguy hiểm không kém và cần được chữa lành.
Xin Giêsu đụng vào mắt
tôi để tôi được sáng,
và để tôi giúp người
khác cũng được thấy ánh sáng Giêsu.
Cầu nguyện:
Như người mù ngồi bên vệ đường
xin Chúa dủ lòng thương cho con được thấy.
Xin cho con được thấy bản thân
với những yếu đuối và khuyết điểm,
những giả hình và che đậy.
Cho con được thấy Chúa hiện diện bên con
cả những khi con không cảm nghiệm được.
Xin cho con thực sự muốn thấy,
thực sự muốn để cho ánh sáng Chúa
chiếu dãi vào bóng tối của con.
Như người mù ngồi bên vệ đường
xin Chúa dủ lòng thương cho con được thấy.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên Tháng 12
7 THÁNG MƯỜI HAI
Được Chọn Để Nên
Thánh Thiện Và Tinh
Tuyền
Trong Tin Mừng theo
Thánh Luca, Đức Maria lắng nghe những lời này: "Kính chào người được sủng
ái!" (Lc 1,28). Hay như ta thường nói: "Kính chào Bà đầy ân
phúc!" Lời chào này đến với Mẹ – như Thư Êphêsô cho thấy – từ chính Thiên
Chúa. Đó là một sự diễn tả của tình yêu vĩnh cửu, một diễn tả về việc Thiên
Chúa tuyển chọn Mẹ "trên các tầng trời trong Đức Kitô". Thiên Chúa
"đã chọn chúng ta trong Người, trước khi tạo thành vũ trụ, để trở nên
thánh thiện và tinh tuyền trước nhan Ngài" (Ep 1,4).
Đức Nữ Trinh ở Na-da-rét
nghe lời chào này: “Kính chào Bà đầy ơn phúc!” Lời chào ấy nói về sự kiện Mẹ được
ưu tuyển trong Đức Kitô.
Lạy Nữ Tử It-ra-en,
Trong Chúa Kitô, Thiên
Chúa đã chọn Mẹ –
để trở nên thánh thiện
và tinh tuyền.
Người đã chọn Mẹ trước
cả khi vũ trụ bắt đầu.
Người đã chọn Mẹ để trở
nên thánh thiện vô tì vết
ngay từ giây phút đầu
tiên
Mẹ đầu thai trong lòng
thân mẫu.
Người đã chọn Mẹ do
tình yêu đối với Con của Người.
Vì trong mầu nhiệm Nhập
Thể,
Con Thiên Chúa đã có
được người mẹ
do Thiên Chúa tuyển chọn
trong tất cả sự viên
mãn của Mẹ:
người Mẹ đầy ân sủng
thần linh.
Vì thế, sứ thần chào Mẹ
‘Bà đầy ơn phước!’
Lời Chúa Trong Gia Đình
Thánh Ambrôsiô,
giám mục tiến sĩ hội Thánh;
Is 29, 17-24; Mt
9, 27-31.
LỜI SUY NIỆM: “Khi Đức Giêsu về tới nhà thì hai người mù ấy tiến lại gần. Người nói với
họ: Các anh có tin tôi làm được điều ấy không? Họ đáp: Thưa Ngài, chúng tôi
tin. Bấy giờ Người sờ vào mắt họ và nói: Các anh tin thế nào thì được như vậy”
(Mt 9,28-29)
Khi Chúa Giêsu để cho hai người mù đi theo Ngài về đến nhà. Chúa muốn hai con
người này có thật lòng tin vào quyền năng của Ngài, quyền năng của Đấng Mêsia
hay không. Khi đã được thử thách họ đã vững tin. Chúa Giêsu đã ban cho họ, điều
họ xin, và họ đã được sáng mắt. Trong đời sống hôm nay. Chúa Giêsu cũng đang muốn
chúng ta tiến bước về nhà của Chúa. Đó chính là Giáo Hội. nơi đây, là nơi
mọi con người sẽ được lãnh nhận muôn vàng ân sủng của Ngài sẽ ban cho. Chính là
các Bí Tích.
Mạnh Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày 07-12:
Thánh AMBRÔSIÔ
Giám mục và tiến sĩ
Hội Thánh
(339 - 397)
Thánh Ambrôsiô chào đời
khoảng năm 339 tại Augusta Trevororum. Cha Ngài, ông Aurlio Ambrôsiô làm tổng
trấn xứ Gauules và là nghị sĩ viện quí tộc. Nhưng ông chết sớm, mẹ Ngài trở về
Roma với 3 người con: Ambrosiô. Marcellina và Satyra, cả 3 đều nên thánh.
Ambrôsiô chưa lãnh
phép rửa tội như thói quen thời ấy hay chần chừ, sợ mất ơn phép rửa tội, nhưng
Ngài đã sống tuổi thơ ấu đạo đức. Lớn lên, Ngài tỏ ra thông minh đặc biệt, nổi
tiếng về thơ văn, tài hùng biện và luật pháp. Thuộc dòng quí tộc, Ambrôsiô được
đặt làm lãnh sự tỉnh Emilia và Liguria với thị trấn là Milan. Probus, vị tổng
trấn theo Kitô giáo đã khuyên Ngài: - "Hãy đi và hành động như một giám mục
hơn là quan án".
Và người ta thán phục
nhà quí tộc Kitô giáo vì sự khôn ngoan tỉnh thức và hiền hậu của Ngài. Giám mục
Milan qua đời, một cộng đoàn tập hợp trong nhà thờ, người ta gây ồn ào xáo trộn
tại đó vì chiahai phe: phe công giáo và phe theo Ariô. Ambrôsiô với tư cách là
nhà cầm quyền đã đến dàn xếp. Ngài diễn thuyết kêu gọi hoà bình và khuyên dân chúng
khôn ngoan chọn lựa, Ngài nói một cách đáng phục đến nỗi mọi tín hữu đều một tiếng
kêu lớn: "Ambrôsiô làm giám mục".
Hết còn phân ly, người
ta ôm nhau khóc vì vui mừng. Hoàng đế Valentinô đã chuẩn nhận việc tuyển chọn bất
ngờ này.
Lúc ấy, Ambrôsiô còn
là một dự tòng, nên cảm thấy mình bất xứng để làm cha linh hồn của cả đoàn dân
Ngài. Ngài đã có lần trốn thoát đến nỗi còn muốn gây cớ xúc phạm để tỏ ra bất xứng,
nhưng vẫn không đánh lừa nổi ai. Ngài còn viết thư cho các giám mục và hoàng để
xin cáo lui, nhưng hoàng đế còn bày tỏ lòng thán phục: - "Không có một
tinh thần nào ngay chính hơn, đây là một tay lái không thể uốn cong được".
Ambrôsiô dành nhiều miễn
cưỡng chấp nhận. Ngày 24 tháng 11 Ngài chịu phép Rửa tội. Ngày 07 tháng 12 năm
374 Ngài đã thụ phong linh mục và được thánh hiến giám mục. Ngài nói: -
"Tôi bắt đầu dạy dỗ điều mà tôi không được học".
Ambrôsiô không coi
mình như người thuộc thế gian nữa, Ngài phân phát của cải cho người nghèo và
dâng đất đai cho Giáo hội. Một phần đêm khuya dành để cầu nguyện và học hỏi.
Ngài học các tác phẩm Kitô giáo, nhất bằng tiếng Hy Lạp và đào sâu thần học. Buổi
rạng đông, dâng lễ rồi vào bàn làm việc. Ngài rao giảng để tái hồi giáo phận bị
xáo trộn bởi phái Ariô. Ngài mở rộng cửa tiếp đón mọi người cần đến mình. Thánh
Augustinô mà Ngài góp phần cải hóa đã gọi Ngài là thầy. Khi dạy dỗ, Ngài tỏ ra
hiền hậu mà người ta gọi là "sự ngọt ngào của Ambrôsiô".
Khi ngồi tòa, Ngài đã
khóc như chính mình là tội nhân. Không có giờ ăn, Ngài như chay tịnh liên tiếp.
Việc mục vụ nặng nề không ngăn cản Ngài tỏ ra là một thủ lãnh quyết bảo vệ đức
tin công giáo. Ở Roma, tại cung điện nữ hoàng Justina theo Ariô, muốn chiếm nhà
thờ Milan, giám mục chống lại và quyết bảo vệ thánh đường. Từ Chúa nhật lễ lá tới
thứ năm tuần thánh, một đoàn người công hãm thánh đường. Ambrôsiô dùng việc giảng
dạy và thánh ca để giữ tín hữu. Những người yêu mến Ngài làm thành một hàng rào
bao quanh Ngài. Cuối cùng, chiến thắng về tay Ambrôsiô. Ngài vẫn luôn tỏ thái độ
cương quyết như thế.
Đế quốc rơi vào tay
Theodosiô. Vị Tân hoàng đế rất quí chuộng và kính trọng giám mục. Đức giám mục
cũng yêu mến ông bằng tình phụ tử, nhưng không vì thế mà thành ra yếu đuối bất
công. Theodosiô trên đài vinh quang, để trừng phạt cuộc nổi loạn ở Thesalonica,
đã ra lệnh tàn sát dã man. Thánh Ambrôsiô viết thư quở trách, bắt ông hối cải
và cấm vào thánh đường. Ít lâu sau, Theodosiô chiến thắng trở về Milan với binh
sĩ muốn vào thánh đường, đức giám mục đứng ở cưả ngăn ông lại và trách cứ ông.
Hoàng đế lui về hoàng cung thống hối trong tám tháng. Ngày lễ Giáng sinh, ông
khóc lóc xin tha tội. Ông cởi áo bào, phục dưới thềm nhà thờ và xếp hàng giữa
đám tội nhân công khai. Không bao giờ ông còn chiếm chỗ danh dự nơi cung thánh
nữa. Dân Milan rất thán phục vị vua đã đền tội cách quảng đại như vậy.
Về sau, ông lại đi dẹp
một cuộc nổi loạn mới. Thánh Ambrôsiô lại viết cho ông: - "Chiến thắng của
vua sẽ bất toàn nếu vua không tha cho các kẻ nổi loạn".
Vua đã tha. Trở về,
Ambrôsiô ôm ông và khóc vì vui mừng. Vua đã qua đời trong tay vị giám mục. Với
hoàng tử kế vị. Thánh Ambrôsiô nói: -"Ông không phải làm vua để phục vụ lợi
ích gia đình mình thôi, nhưng là để cai quản mọi người".
Và đối với vị vua băng
hà, thánh Ambrôsiô nói: - "Tôi yêu mến con người này, vì đã ưa người quở
trách mình hơn bọn nịnh thần. Hoàng đế đã không mắc cỡ khi hoàn tất việc thống
hối công khai và không ngày nào mà không khóc lỗi lầm mình".
Thánh Ambrôsiô còn sống
thêm hai năm sau cái chết của vua Theodosiô. Nghe loan báo về cơn bệnh của
Ngài, một viên chức của nhà vua tuyên bố: - "Con người này mà chết đi thì
Italia sẽ bị đe dọa tàn phá đến nơi".
Danh tiếng của Ngài
vang dội đến nỗi rợ dân đã không dám chống lại Ngài. Có những thủ lãnh tin rằng:
Ngài có thể ngưng mặt trời lại. Ngài đã hạnh phúc dùng thư tín mà cải hoá được
nữ hoàng Marcômans. Trước khi qua đời ngày 4 tháng 4 năm 379 Ngài đã tổ chức
các tòa giám mục miền bắc Italia. Theo một tường thuật, Ngài đã nằm, tay chéo lại
như hình Thánh giá và người ta có thể thấy như môi Ngài vẫn cầu nguyện không ngừng.
Gần mộ Ngài sẽ đặt phần
mộ Marcellina, người em mà Ngài yêu qúi hơn cả. Con người và sự sống của thánh
nữ chính nhờ sự dẫn dắt của Ngài đã hiến mình cho Thiên Chúa. Thánh Ambrôsiô đã
để lại một công trình đáng kể.
(Daminhvn.net)
07 Tháng Mười Hai
Chiếc Áo Hạnh Phúc
Một vị vua kia có tấc
cả mọi sự để được hạnh phúc... Nhưng lúc nào nhà vua cũng cảm thấy đau khổ, bứt
rứt lo lắng. Các vị lương y khắp nước được triệu tập, nhưng tất cả đều bó tay.
Sau cùng có một vị lương y xin yết kiến. Sau khi đã xem xét bệnh tình, vị lương
y tâu rằng: "Ðức vua sẽ hoàn toàn hạnh phúc, nếu đức vua mặc được chiếc áo
lót của người sung sướng nhất trần gian".
Thế là nhà vua ra lệnh
cho tìm xem ai là người hạnh phúc nhất trên trần đời... Binh sĩ đã đi rảo khắp
cả nước, nhưng không tìm được con người hạnh phúc đó. Trên đường quay về chịu tội,
họ đã gặp được một bác chăn chiên đang ca hát véo von, không một chút lo âu.
Ðám binh sĩ đã sấn lại tóm cổ người chăn chiên và lột áo. Nhưng vừa lột áo người
chăn chiên, họ vô cùng sửng sốt vì ông ta không có nổi một chiếc áo lót!
Người đời thường nói:
"Có tiền vua tiên cũng được". Nhưng chắc chắn người ta không thể dùng
tiền bạc để mua hạnh phúc, an vui cho tâm hồn mình. Phúc thay những ai có tâm hồn
nghèo khó. Chỉ khi nào tâm hồn chúng ta trống rỗng của cải, Thiên Chúa mới có
thể lấp đầy.
(Lẽ Sống)
Lectio Divina:
Mátthêu 9:27-31
Thứ Sáu 7 Tháng Mười Hai, 2018
Thứ Sáu sau CN I
Mùa Vọng
1. Lời nguyện mở đầu
Lạy Thiên Chúa là Cha
của tất cả chúng con,
Trong Đức Giêsu Kitô,
Con của Chúa
Chúa mời gọi tất cả mọi
người nhận biết và yêu mến Chúa
Và sống trong sự bình
an vô tận của Ngài.
Xin ban cho lòng sốt mến
tiếp tục sống động trong chúng con
Để mang lại ánh sáng
chân lý của Chúa
Và sự phong phú của cuộc
sống và tình yêu của Chúa dành cho tất cả mọi người,
Không phân biệt chủng
tộc, ngôn ngữ hoặc văn hóa.
Nguyện xin cho tất cả
mọi người trên thế gian đến để biết về Chúa
Là Cha nhân hậu của tất
cả mọi người
Nhờ anh của chúng con
và là Đấng Cứu Thế,
Đức Giêsu Kitô, Chúa
chúng con.
2. Phúc Âm – Mátthêu 9:27-31
Khi ấy, Chúa Giêsu đi
ngang qua, có hai người mù chạy theo Chúa và kêu lớn tiếng rằng: “Hỡi
Con vua Đavít, xin thương chúng tôi.” Khi Chúa tới nhà, những người
mù tiến lại gần Chúa. Chúa Giêsu phán bảo họ: “Các ngươi
có tin rằng Ta có thể làm việc ấy không? Họ thưa: “Lạy Thầy,
có.” Bấy giờ, Chúa sờ vào mắt họ mà phán: “Các ngươi tin
thế nào, thì hãy được như vậy.” Mắt họ liền mở ra, nhưng Chúa Giêsu
truyền cho họ rằng: “Coi chừng, đừng cho ai biết.” Nhưng
vừa ra đi, họ liền đồn tiếng Người trong khắp miền ấy.
3. Suy Niệm
Một lần nữa, bài Tin Mừng
hôm nay đặt trước chúng ta cuộc gặp gỡ của Chúa Giêsu với sự đau khổ của loài
người. Chúa Giêsu không lùi bước, Người không lẩn
tránh. Chúa chấp nhận người ta và trong việc chấp nhận họ, đầy lòng trìu
mến, Người mặc khải tình yêu của Thiên Chúa.
– Có hai người mù chạy theo
Chúa Giêsu và kêu lớn tiếng với Người: “Hỡi Con vua Đavít, xin
thương chúng tôi!” Chúa Giêsu không thích danh hiệu Con vua Đavít
cho lắm. Người chỉ trích việc giảng dạy của các Kinh Sư đã nói rằng
Đấng Cứu Thế sẽ là Con vua Đavít: “Chính vua Đavít gọi Đấng Kitô là
Chúa Thượng, thì Đấng Kitô lại là con vua ấy thế nào được?” (Mc 12:37).
– Khi tới nhà, Chúa Giêsu hỏi
họ: “Các ngươi có tin rằng Ta có thể làm việc ấy không?” Và
họ thưa: “Lạy Thầy, có!” Điều để có học thuyết chính xác
trong trí óc, và để có đức tin đúng ở trong lòng là hai điều rất khác
nhau. Học thuyết của hai người mù đã không chỉnh lắm, bởi vì họ gọi
Chúa Giêsu là Con vua Đavít. Dù rằng Chúa Giêsu không màng đến việc
được gọi với danh hiệu như thế, nhưng điều quan trọng đối với Người là phải có
một đức tin chính xác.
– Chúa sờ vào mắt họ và
phán: “Các ngươi tin thế nào, thì hãy được như vậy!” Ngay
lập tức, mắt họ liền mở ra. Mặc dù trên thực tế, họ không có một học
thuyết chính xác, hai người mù đã có một đức tin đúng. Ngày nay, có
nhiều người lại quan tâm về một học thuyết chuẩn mực hơn là về một đức tin
đúng.
– Ta không nên quên một chi
tiết nhỏ về lòng hiếu khách. Chúa Giêsu về đến nhà và hai người mù
cũng đi theo vào nhà, như thể đây là một việc tự nhiên nhất trên thế giới. Họ
cảm thấy thoải mái trong nhà của Chúa Giêsu và còn ngày nay thì
sao? Một nữ tu đã nói rằng: “Ngày nay, thế giới đang ở
trong tình trạng mà tôi cảm thấy là đầy dẫy mọi nghi ngờ thậm chí đối với cả
người nghèo khó!” Tình huống đã thay đổi rất nhiều từ thời đó cho đến
bây giờ!
– Chúa Giêsu truyền cho hai
người mù đừng cho ai biết. Nhưng lời ngăn cấm đã không được tuân
theo cho lắm. Cả hai đã đi và loan truyền Tin Mừng. Đi
loan báo Phúc Âm, hay Tin Mừng, có nghĩa là chia sẻ với những người khác về những
việc tốt lành mà Thiên Chúa đã thực hiện trong cuộc sống của chúng ta.
4. Một vài câu hỏi gợi ý cho việc suy gẫm cá nhân
– Trong đời
sống của tôi, tôi có một vài Tin Mừng của Chúa để chia sẻ với người khác không?
– Tôi sẽ thiên về điểm nào
hơn: một học thuyết chuẩn mực hay một đức tin đúng?
5. Lời nguyện kết
Chúa là ánh sáng và là
Đấng Cứu Độ con; con còn sợ ai?
Chúa là thành lũy che
chở mạng sống con; con còn sợ người nào nữa?
(Tv 27)








Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét