18/07/2019
Thứ năm tuần 15 thường niên
BÀI ĐỌC I: Xh 3, 13-20
“Ta là Đấng tự hữu. Đấng tự hữu
sai tôi đến với anh em”.
Trích sách Xuất
Hành.
ĐKhi nghe tiếng Thiên
Chúa phán ra từ giữa bụi gaiđ, Môsê thưa với Người rằng: “Này con sẽ đến với
con cái Israel và bảo họ: Thiên Chúa của tổ phụ anh em đã sai tôi đến với anh
em. Nếu họ có hỏi con ‘Tên Người là gì’, con sẽ nói sao với họ?” Thiên Chúa nói
với Môsê: “Ta là Đấng Tự Hữu”. Chúa nói: “Ngươi sẽ bảo con cái Israel thế này:
Đấng Tự Hữu sai tôi đến với anh em”.
Thiên Chúa lại nói với
Môsê: “Ngươi sẽ bảo con cái Israel thế này: Thiên Chúa của tổ phụ anh em, Thiên
Chúa của Abraham, Thiên Chúa của Isaac, Thiên Chúa của Giacóp sai tôi đến với
anh em. Đó là danh Ta cho đến muôn đời, đó là danh Ta phải ghi nhớ qua mọi thế
hệ. Ngươi hãy đi họp các kỳ lão Israel lại và bảo họ rằng: Chúa là Thiên Chúa tổ
phụ anh em, là Thiên Chúa Abraham, Thiên Chúa Isaac và Thiên Chúa Giacóp hiện
ra với tôi và phán rằng: Ta đã thăm viếng các ngươi, Ta đã thấy tất cả những sự
ngược đãi đối với các ngươi trong đất Ai-cập, nên Ta nói rằng: Ta sẽ dẫn đưa
các ngươi khỏi cảnh khốn khó ở Ai-cập, mà đem vào đất Canaan, Hêthê, Amorrha,
Phêrêzê, Hêvê và Giêbusa, là đất chảy đầy sữa và mật.
“Chúng sẽ nghe lời
ngươi. Vậy ngươi và các kỳ lão Israel hãy đi đến vua Ai-cập và tâu cùng vua rằng:
Chúa là Thiên Chúa người Do-thái đã gọi chúng tôi. Chúng tôi phải đi ba ngày
đàng lên nơi hoang địa, để tế lễ Chúa là Thiên Chúa chúng tôi.
Ta biết rằng vua Ai-cập
sẽ không để cho các ngươi ra đi đâu, trừ khi ra tay hùng mạnh. Vì thế Ta sẽ giơ
tay ra đánh phạt Ai-cập bằng những phép lạ mà Ta sẽ làm giữa họ. Khi đó, vua mới
để cho các ngươi đi”. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 104, 1và 5.
8-9. 24-25. 26-27
Đáp: Tới muôn đời
Chúa vẫn nhớ lời minh ước (c. 8a).
Hoặc đáp: Alleluia.
Xướng:
1) Hãy ca tụng Chúa,
hãy hoan hô danh Người; hãy kể ra sự nghiệp Chúa ở giữa chư dân. Hãy nhớ lại những
điều kỳ diệu Chúa đã làm, những phép lạ, và những điều miệng Người phán quyết.
– Đáp.
2) Tới muôn đời Người
vẫn nhớ lời minh ước, lời hứa mà Người đã an bài tới muôn thế hệ, lời minh ước
Người đã ký cùng Abraham, lời thề hứa Người đã thề với Isaac. – Đáp.
3) Chúa đã khiến dân Người
sinh sản rất đông, và làm cho họ uy dũng hơn cả quân thù. Người đã đổi lòng
chúng để chúng ghét dân Người, và đối xử gian ngoan với các tôi tớ của Người. –
Đáp.
4) Bấy giờ Người đã
sai Môsê là tôi tớ của Người và Aaron mà Người đã chọn. Các ông thực hiện những
phép lạ của Người giữa bọn chúng, và những điều kỳ diệu trong lãnh thổ họ Cam.
– Đáp.
ALLELUIA: Tv 118, 27
Alleluia, alleluia!
– Xin Chúa cho con hiểu đường lối những huấn lệnh của Chúa, và con suy gẫm các
điều lạ lùng của Chúa. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Mt 11, 28-30
“Ta hiền lành và khiêm nhượng
trong lòng”.
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu
phán rằng: “Hãy đến với Ta tất cả, hỡi những ai khó nhọc và gánh nặng, Ta sẽ
nâng đỡ bổ sức cho các ngươi. Hãy mang lấy ách của Ta và hãy học cùng Ta, vì Ta
hiền lành và khiêm nhượng trong lòng, và tâm hồn các ngươi sẽ gặp được bình an.
Vì ách của Ta thì êm ái và gánh của Ta thì nhẹ nhàng”. Đó là lời Chúa
Suy niệm : Hãy Ðến Với
Chúa
Những kẻ vất vả mang
gánh nặng mà Tin Mừng hôm nay nhắc đến được các nhà chú giải hiểu là những con
người đơn sơ khiêm tốn, sẵn sàng để Thiên Chúa dạy dỗ hướng dẫn, như được nói đến
trong đoạn Tin Mừng trước đó. Tâm hồn họ đã sẵn sàng, giờ đây, Chúa Giêsu mời gọi
họ đến với Ngài để được Ngài nâng đỡ bổ sức cho; hay nói theo một bản dịch Kinh
Thánh khác: để được Ngài giải thoát khỏi gánh nặng. Gánh nặng nào? Ðó là gánh nặng
của lề luật mà các nhà thông thái chất trên vai những con người đơn sơ, hèn mọn.
Họ bó gánh nặng đặt lên vai người khác, còn chính họ thì không muốn động ngón
tay vào, như lời Chúa trách cứ thái độ giả hình của những người Biệt Phái. Tinh
thần vụ luật, vụ hình thức đã làm cho những vị lãnh đạo Do Thái giáo không còn
quả tim để thông cảm nữa.
Chúa Giêsu mời gọi dân
chúng đến với Ngài để được Ngài giải thoát khỏi gánh nặng và được nâng đỡ bổ sức.
Chống lại những người Biệt Phái, Chúa Giêsu đề ra một cái ách mới cho những ai
chấp nhận Ngài. Ðây chẳng phải là không còn lề luật, bởi vì giáo huấn của Chúa
Giêsu đòi hỏi không thua gì lề luật của Môsê. Nhưng đối với Chúa Giêsu, những kẻ
tuân giữ luật Chúa được sức mạnh tinh thần nâng đỡ ủi an, đó là sức mạnh của
Thánh Thần mà Ngài đã ban cho các môn đệ để họ tuân giữ luật Chúa, và như vậy
luật Chúa trở nên nhẹ nhàng, dễ chu toàn.
Người Kitô hữu không lẻ
loi một mình, không tự sức mình tuân giữ luật Chúa. Hằng ngày họ được Chúa nuôi
dưỡng bằng chính Mình Máu Thánh Ngài và được ban cho tràn đầy Thánh Thần. Sống
theo ơn soi sáng của Thánh Thần, họ sẽ cảm nghiệm được rằng đời sống đức tin với
tất cả những hệ lụy, những đòi buộc của nó, sẽ không còn là gánh nặng, mà là niềm
vui và sức mạnh trong mọi biến cố, mọi hoàn cảnh cuộc đời.
Xin cho chúng ta biết
lắng nghe lời mời gọi đến với Chúa, tin tưởng vào Chúa và lấy tình yêu đáp trả
tình yêu để "ách Chúa trở nên êm ái và gánh Chúa trở nên nhẹ nhàng"
cho chúng ta.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày
Một Tin Vui’)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Năm Tuần 15 TN1,
Năm lẻ
Bài đọc: Exo
3:11-20; Mt 11:28-30.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thiên Chúa muốn
giúp con người vượt qua những đau khổ.
Khác với người Hy-lạp
và phần đông các tôn giáo khác quan niệm một Thiên Chúa vô cảm, Do-thái Giáo, Hồi
Giáo, và Kitô Giáo, tin tưởng một Thiên Chúa biết các nỗi đau khổ của con người.
Ngài quan tâm đến những đau khổ con người phải chịu, và Ngài có cách giúp con
người vượt qua những đau khổ đó. Đối lại, con người phải chạy đến với Thiên
Chúa, lắng nghe và thi hành những lời Ngài dạy dỗ, để họ có sức mạnh vượt qua
những đau khổ của cuộc đời.
Các Bài Đọc hôm nay muốn
nhấn mạnh đến những chân lý này. Trong Bài Đọc I, Thiên Chúa nói với Moses: “Ta
đã thật sự quan tâm đến các ngươi và cách người ta đối xử với
các ngươi bên Ai-cập;” và Ngài đã có sẵn một kế hoạch để cứu thoát dân tộc
Israel ra khỏi cảnh làm nô lệ khổ cực cho người Ai-cập. Trong Phúc Âm, Chúa
Giêsu thấu hiểu những khó nhọc và gánh nặng của dân chúng. Ngài kêu mời họ hãy
đến học hỏi và được bổ dưỡng nơi Ngài, để ách của họ trở nên êm ái và gánh của
họ trở nên nhẹ nhàng.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Thiên
Chúa muốn giải thoát con cái Israel khỏi cảnh nô lệ của Ai-cập.
1.1/ Thiên Chúa mặc khải
Thánh Danh Ngài cho Moses: Ông Moses nêu một
lý do để Thiên Chúa mặc khải Danh Thánh của Ngài: “Bây giờ, con đến gặp con cái
Israel và nói với họ: Thiên Chúa của cha ông anh em sai tôi đến với anh em. Vậy
nếu họ hỏi con: Tên Đấng ấy là gì? Thì con sẽ nói với họ làm sao?” Thiên Chúa
cho ông Moses một lúc hai Danh Thánh:
(1) Đấng Hằng Hữu:
Thiên Chúa phán với ông Moses: “Ta là Đấng Hằng Hữu.” Người phán: “Ngươi nói với
con cái Israel thế này: “Đấng Hằng Hữu sai tôi đến với anh em.”
Trong tiếng Do-thái,
“Đấng Hằng Hữu = Yahveh” là một động từ có nghĩa như động từ “to be” trong tiếng
Anh hay “essere” trong tiếng La-tinh. Thiên Chúa luôn luôn hiện hữu, Ngài là
Alpha và Omega, là nguyên thủy và là cứu cánh. Một văn hào Pháp chú giải:
Yahveh là một lời hứa của Thiên Chúa: “Ta luôn ở với con;” hay
một lời cầu nguyện từ phía nhân loại: “Xin Thiên Chúa luôn ở với
con.”
(2) Thiên Chúa là Đức
Chúa của các Tổ-phụ: Thiên Chúa lại phán với ông Moses: “Ngươi sẽ nói với con
cái Israel thế này: Đức Chúa, Thiên Chúa của cha ông anh em, Thiên Chúa của
Abraham, Thiên Chúa của Isaac, và Thiên Chúa của Jacob, sai tôi đến với anh em.
Đó là danh Ta cho đến muôn thuở, đó là danh hiệu các ngươi sẽ dùng mà kêu cầu
Ta từ đời nọ đến đời kia.”
Khi cho Moses biết
Danh Thánh này, Thiên Chúa cũng nhắc lại lời Ngài đã hứa với các Tổ-phụ là Ngài
sẽ bảo vệ giòng dõi của các Tổ-phụ đến muôn đời, nếu họ trung thành bước theo
đường lối của Ngài.
1.2/ Thiên Chúa sẽ đưa
dân vào Đất Ngài đã hứa.
(1) Thiên Chúa quan
tâm đến đau khổ của con cái Israel: Thiên Chúa truyền cho Moses hãy đi triệu tập
các kỳ mục Israel và nói với họ: “Đức Chúa, Thiên Chúa của cha ông anh em,
Thiên Chúa của Abraham, của Isaac, và của Jacob, đã hiện ra với tôi và phán: Ta
đã thật sự quan tâm đến các ngươi và cách người ta đối xử với
các ngươi bên Ai-cập. Ta đã phán: Ta sẽ cho các ngươi thoát cảnh khổ cực bên
Ai-cập mà lên miền đất tràn trề sữa và mật.”
(2) Kế hoạch cứu độ của
Thiên Chúa cho dân Israel: Trước tiên, ông Moses phải thuyết phục các kỳ mục của
Israel; nhưng Thiên Chúa bảo đảm với Moses: “Họ sẽ nghe tiếng ngươi.” Sau đó,
ông Moses phải đi với các kỳ mục Israel đến gặp vua Ai-cập.
+ Xin phép vua Ai-cập
trước: Các ngươi sẽ nói với vua ấy rằng: “Đức Chúa, Thiên Chúa của người Do-thái,
đã cho chúng tôi được gặp Người. Giờ đây, xin cho chúng tôi đi ba ngày đường
vào sa mạc để tế lễ Đức Chúa, Thiên Chúa chúng tôi.”
+ Trước khi Thiên Chúa
biểu tỏ uy quyền: Chúa phán với Moses: “Ta thừa biết rằng vua Ai-cập sẽ không
cho các ngươi đi, trừ phi là có một bàn tay mạnh mẽ can thiệp. Ta sẽ ra tay, sẽ
làm mọi thứ phép lạ giữa dân Ai-cập để đánh nó, và sau đó vua ấy sẽ cho các
ngươi đi.”
Đau khổ của dân
Do-thái là do vua Ai-cập gây nên. Nhà vua sẽ không nhượng bộ cho dân Israel ra
đi, vì vua sẽ mất một khối lao động lớn, cho tới khi Thiên Chúa tỏ uy quyền của
Ngài để vua Ai-cập nhận ra qua 7 thiên tai; và chỉ với thiên tai cuối cùng “giết
hại các con đầu lòng” của Ai-cập, nhà vua mới đồng ý để dân Israel ra khỏi Ai-cập.
2/ Phúc Âm: Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi.
2.1/ Chúa Giêsu quan tâm
đến nỗi khổ đau của con người: “Tất cả những
ai đang vất vả làm việc và mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ
ngơi bồi dưỡng.” Đây là một lời mời gọi cho tất cả mọi người, vì không ai có thể
tránh được đau khổ: phần hồn cũng như phần xác. Khi con người làm việc mệt nhọc,
con người cần được nghỉ ngơi và bồi dưỡng sức khỏe; Chúa Giêsu hứa sẽ cung cấp
sự nghỉ ngơi và phục hồi sức khỏe cho con người. Những điều Chúa Giêsu giúp chúng
ta là BT Giao Hòa và Thánh Thể, Lời Chúa, và các ơn lành hồn xác. Ngài đã mang
lấy các bệnh tật của con người và chữa lành mọi vết thương hồn xác.
2.2/ Ngài có cách để giải
thoát con người khỏi đau khổ: “Anh em hãy
mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường.
Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng. Vì ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ
nhàng.”
(1) Hãy mang lấy ách của
Chúa Giêsu: Đau khổ không thể nào tránh được trong cuộc đời. Chúa Giêsu không hứa
Ngài sẽ cất khỏi đau khổ cho con người, nhưng Ngài có thể giúp cho con người có
sức mạnh để chịu đựng đau khổ, vì Ngài cũng đã từng chịu đau khổ và vác Thánh
Giá lên đồi Golgotha. Chúa có thể cho chúng ta nhìn ra ý nghĩa của đau khổ để sẵn
sàng chịu đựng. Ách của Chúa Giêsu vừa vặn để chúng ta có thể mang mà không cảm
thấy đau đớn.
(2) Hãy học với Chúa
Giêsu: Hai bài học quan trọng Chúa đề cập đến hôm nay:
+ Bài học hiền hậu:
Đây là mối phúc thứ hai trong Bát Phúc, chỉ sau bài học khó nghèo. Nếu con người
muốn có sự bình an thực sự trong tâm hồn, họ phải học cho được bài học hiền hậu
này. Theo gương Đức Kitô, người hiền hậu không dễ dàng nóng nảy với tha nhân,
ngay cả với kẻ thù. Trong chương 5 của Tin Mừng Matthew, Chúa dạy các môn đệ phải
tha thứ, làm ơn, và cầu nguyện cho những ai ngược đãi mình. Ai cũng biết sự
nóng nảy và tức giận gây đau khổ và thiệt hại thế nào cho thân thể; hơn nữa, nếu
một trong hai bên không thỏa thuận làm lành, thù hận có thể đưa tới cái chết của
một trong hai người, và gây nhiều thiệt hại cho cả hai gia đình.
+ Bài học khiêm nhường:
Có thể nói đa số các đau khổ của con người là hậu quả của tính tự kiêu tự đại,
không chịu biết mình. Tục ngữ Việt-nam có câu “trèo cao té đau.” Nếu con người
chịu bằng lòng với số phận cứ ở dưới đất, đừng leo lên cây, làm sao có thể té
được? Dĩ nhiên Chúa không dạy chúng ta bạc nhược, hay không có tinh thần cầu tiến;
nhưng điều quan trọng là chúng ta phải biết mình trong mối tương quan với Thiên
Chúa và với tha nhân. Đừng bao giờ theo thời để rồi ganh đua sát ván, người ta
sống làm sao mình phải được như vậy hay hơn người. Một cuộc chạy đua như thế sẽ
làm chúng ta mệt mỏi và đau khổ xảy ra khi chúng ta không đạt được điều chúng
ta mong ước.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Thiên Chúa luôn quan
tâm đến những đau khổ của con người. Ngài mời gọi con người hãy đến với Ngài để
được dạy dỗ, được chữa lành, và được nghỉ ngơi bồi dưỡng.
– Con người phải chạy
đến với Ngài để lắng nghe và thực thi những lời Chúa dạy dỗ. Hai bài học quan
trọng con người cần học nơi Thánh Tâm Chúa là hiền hậu và khiêm nhường.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
18/07/2019 – THỨ NĂM TUẦN 15 TN
Mt 11,28-30
HỌC VỚI THẦY GIÊ-SU
“Hãy học với tôi vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường.”
(Mt 11,29)
Suy niệm: Các bậc võ sư công phu đã
đạt tới mức thượng thừa bao giờ cũng có những ngón đòn ruột, những thế võ bí
truyền mà các vị chỉ dạy cho những môn đệ thân tín nhất, những người trung
thành và có khả năng kế thừa sự nghiệp của mình. Ngón bí truyền mà Thầy Giê-su
dạy chúng ta “hãy học với Chúa” không phải là khả năng làm phép lạ chữa bệnh
hay trừ quỉ, càng không phải là tài giảng thuyết hùng biện hấp dẫn. Đó là những
đòn tuyệt chiêu đem lại chiến thắng trước kẻ thù hung hãn nhất là ma quỉ. • Đòn
số Một : Hiền Lành, đòn này có thể khuất phục tất cả mọi thứ bạo lực. •
Đòn số Hai : Khiêm Nhường, liên hoàn với đòn số một, có khả năng hoá giải được
cả nọc độc kiêu căng của ma quỉ.
Mời Bạn: Lắm khi chúng ta tưởng lầm
rằng hiền lành và khiêm nhường là dấu hiệu của sự yếu đuối, khiếp nhược hèn hạ.
Xin bạn nhớ cho rằng nhờ hiền lành và khiêm nhường mà Thầy Giê-su đã tiêu diệt
được tội lỗi và sự chết. Cứ chiêm ngắm cuộc đời và nhất là cuộc thương khó của
Ngài thì rõ.
Chia sẻ: Cần phải có nghị lực thật mạnh mẽ và tâm hồn thật cao thượng
mới có thể dùng “hiền lành và khiêm nhường” để chiến thắng bạo lực và kiêu
căng. Bạn thảo luận xem có thật như thế không.
Sống Lời Chúa: Chiêm ngắm những biến cố
trong cuộc đời Chúa Giê-su, đặc biệt trong cuộc thương khó của Ngài để thấy được
đức “hiền lành và khiêm nhường” của Chúa, để mến phục, thấm nhiễm và sống như
Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Đức Chúa
Giê-su hiền lành và khiêm nhường vô cùng, xin hãy dạy con sống như Chúa.
(5 Phút Lời Chúa)
Hiền hậu và khiêm nhường (18.7.2019
– Thứ Năm tuần 15 TN)
Suy niệm:
Sống làm người ở đời ai tránh được gánh nặng.
Chẳng phải chỉ những người bốc vác ở cảng mới mang gánh nặng.
Gánh nặng gắn liền với phận người.
Có gánh nặng gia đình, gánh nặng nghề nghiệp, gánh nặng tuổi tác.
Có gánh nặng buồn đau của quá khứ, gánh nặng lo âu cho tương lai.
Xem ra mỗi người không vác nổi gánh nặng của mình.
Ai cũng thấy có lúc cần đến người khác.
Đức Giêsu nhìn thấy những ai đang mang gánh nặng vào thời của Ngài.
Đặc biệt những kẻ phải giữ chi li hơn 600 điều luật của phái Pharisêu.
Luật Chúa lẽ ra phải đem đến niềm vui hạnh phúc,
thì lại trở thành “những gánh nặng chất lên vai người ta” (Mt 23, 4).
Đức Giêsu mời đến với Ngài tất cả những ai đang vất vả,
tất cả những ai chưa là môn đệ của Ngài.
Ngài hứa sẽ cho họ được nghỉ ngơi trong tâm hồn (cc. 28. 29).
Sự nghỉ ngơi ở đây chính là sự bình an sâu xa của người được cứu độ,
được hưởng các mối phúc ngay từ bây giờ,
và bắt đầu được sống trong ngày Sabát vĩnh cửu với Thiên Chúa.
“Hãy đến với tôi; hãy mang ách của tôi; hãy học với tôi.”
Lời mời của Đức Giêsu lôi kéo những ai vất vả đến với Ngài.
Ngài mời họ làm môn đệ và sống theo giáo huấn của Ngài.
Trong Cựu Ước, ách tượng trưng cho Luật Thiên Chúa ban cho Môsê
Đi theo làm học trò Đức Giêsu, không phải là không có ách.
Ách của Đức Giêsu chính là lời giáo huấn của Ngài.
Lời giáo huấn ấy chúng ta đã được nghe trong Bài Giảng trên núi.
“Ách của tôi êm ái và gánh của tôi nhẹ nhàng” (c. 30).
Nhiều người không hiểu tại sao Đức Giêsu lại bảo ách mình êm ái,
khi mà Ngài đưa ra những đòi hỏi triệt để hơn,
tận căn hơn những đòi hỏi của Luật được giải thích bởi Môsê.
Thật ra sự êm ái nhẹ nhàng không bắt nguồn từ việc được đòi hỏi ít hơn,
nhưng đến từ tình yêu của tôi đối với Đức Giêsu.
Bài Tin Mừng hôm nay có 7 chữ tôi.
Cái tôi hiền hậu và khiêm nhường của Đức Giêsu thu hút tôi mến Ngài
Chính tình yêu làm cho ách và gánh của Ngài trở nên êm nhẹ.
Người ta thấy nặng nề khi bị áp lực phải giữ các luật lệ bên ngoài,
nhưng lại dễ làm theo sự thúc đẩy của một tình yêu bên trong.
Tự do hơn và vui tươi hơn, đó là điều ta cảm thấy khi sống cho Giêsu.
Làm sao để việc giữ đạo, theo đạo, sống đạo,
không trở thành một gánh nặng đè trên người Kitô hữu?
Làm sao để chúng ta tự do hơn và vui tươi hơn khi đến gặp Giêsu
và tìm được sự nghỉ ngơi cho tâm hồn mình?
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
Chúa đã yêu trái đất này,
và đã sống trọn phận người ở
đó.
Chúa đã nếm biết
nỗi khổ đau và hạnh phúc,
sự bi đát và cao cả của phận
người.
Xin dạy chúng con biết đường lên trời,
nhờ sống yêu thương đến hiến
mạng cho anh em.
Khi ngước nhìn lên quê hương vĩnh cửu,
chúng con thấy mình được
thêm sức mạnh
để xây dựng trái đất này,
và chuẩn bị nó đón ngày Chúa
trở lại.
Lạy Chúa Giêsu đang ngự bên
hữu Thiên Chúa,
xin cho những vất vả của cuộc
sống ở đời
không làm chúng con quên trời
cao;
và những vẻ đẹp của trần
gian
không ngăn bước chân con tiến
về bên Chúa.
Ước gì qua cuộc sống hằng ngày của chúng con,
mọi người thấy Nước Trời
đang tỏ hiện.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
18 THÁNG BẢY
Tiếng Nói Cuối Cùng
Là Tiếng Nói Yêu Thương
“Ai có thể giải thích
sự tội?” – tác giả Thánh Vịnh đã thốt lên như thế (Tv19,13 theo bản La tinh). Sự
quan phòng của Thiên Chúa soi rọi ánh sáng trên sự phản nghịch bi đát của con
người, để chúng ta có thể học biết tránh tội.
Con người được tạo dựng
trong tư cách là một hữu thể có lý trí và tự do trong một thế giới mà sự tội
không những có thể xảy ra mà còn được thấy như là một thực tại ngay từ đầu. Tội
lỗi là sự chống đối triệt để đối với Thiên Chúa. Nó là điều mà Thiên Chúa dứt
khoát không muốn. Tuy nhiên, Ngài vẫn cho phép nó xảy ra khi tạo dựng con người
có tự do. Ngài cho phép xảy ra sự tội – là kết quả của sự lạm dụng tự do đã được
Ngài ban cho.
Từ thực tế không thể đảo
ngược này (được chúng ta biết đến nhờ mạc khải và được chúng ta kinh nghiệm
trong thế giới đã sa ngã của chúng ta), chúng ta biết rằng rất cần có sự tự do
trong thế giới thụ tạo này, cho dù nó có thể bị lạm dụng, hơn là chúng ta bị tước
mất tự do – nhằm để khỏi có nguy cơ phạm tội. Đó là góc nhìn thích đáng đối với
sự khôn ngoan có tính quan phòng của Thiên Chúa – trong đó Thiên Chúa nhìn thấy
cứu cánh của mọi sự.
Đành rằng Cha nhân
lành của chúng ta cho phép tội xảy ra, nhưng Ngài đã nhìn thấy trước từ đời đời
con đường cứu độ bằng tình yêu của Ngài. Thật vậy, sự tự do được ban cho con
người là để con người có thể yêu thương. Người ta không thể yêu thương nếu
không có tự do đích thực. Và trong cuộc đấu tranh giữa thiện và ác, giữa tội lỗi
và ơn cứu độ, tình yêu luôn luôn là tiếng nói quyết định cuối cùng.
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 18/7
Xh 3, 11-20; Mt 11,
28-30.
LỜI SUY NIỆM: “Anh em hãy
mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường.
Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng. Vì ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ
nhàng.”
Trong cuộc sống của mỗi con người trên trần gian này luôn có những gánh nặng của
bổn phận và trách nhiệm. Làm cho con người đâm ra mệt mõi, lo sợ, buồn chán.
Chúa Giêsu biết rõ điều này, nên Người mời gọi hãy đến với Người; học với Người:
sự hiền hậu và khiêm nhường. Chính hai đức tính này sẽ dẫn đưa đến tình yêu và
sự hy sinh tự nguyện. Khi gánh nặng được ban cho tình yêu vì tình yêu thì khi
mang lấy sẽ thấy nhẹ nhàng.
Lạy Chúa Giêsu. Chúa không hứa cất khỏi gánh nặng cho chúng con, nhưng được
Chúa hứa sẽ bồi dưỡng và cho nghỉ ngơi, để lấy lại sức mà gánh tiếp. Xin cho
chúng con nhận ra tất cả là tình yêu và vì tình yêu để gánh của chúng con trở
nên nhẹ nhàng hơn.
Mạnh Phương
18 Tháng Bảy
Tình Yêu Mời Gọi
Vua Friedrich
Wilhelm cai trị nước Phổ vào khoảng đầu thế kỷ thứ 18. Ông nổi tiếng là người
nóng nảy khó tính. Ông không thích những nghi thức rườm rà. Ông chỉ thích đi dạo
một mình giữa các đường phố Berlin. Thích sống đơn giản, nhưng ông lại rất nhạy
cảm với bất cứ một sự xúc phạm nào của thần dân. Nếu chẳng may có người nào chạm
đến ông giữa đám đông, ông sẽ không ngần ngại dùng gậy đập túi bụi vào người
đó. Thành ra, khi thấy đức vua đang đi đến, mọi người đều tìm cách lẩn tránh.
Lần kia, khi ông
dang đi giữa phố Berlin, một người đàn ông đang đi tới, bỗng lẩn tránh đi nơi
khác. Vừa ngạc nhiên, vừa bực tức vì dân chúng lẩn tránh mình, vua Friedrich mới
chận người đàn ông lại và hỏi lý do tại sao ông ta lẩn tránh đi nơi khác. Người
đàn ông luống cuống mãi, cuối cùng đành phải thú nhận rằng sở dĩ ông ta lẩn
tránh nhà vua là vì sợ hãi. Nghe đến đó, vua Friedrich nổi tam bành, ông túm lấy
vai người đàn ông đáng thương, vừa lắc mạnh, vừa thét lên: “Tại sao ngươi dám sợ
ta. Ta là vua của ngươi. Ngươi phải yêu mến ta. Ngươi phải yêu mến ta, ngươi có
biết điều đó không?”.
Chỉ có con người mới
biết yêu bởi vì chỉ có con người mới có tự do. Không ai có thể cưỡng bách người
khác phải yêu mình… Tạo dựng con người có tự do, Thiên Chúa vẫn luôn tôn trọng
tự do ấy. Ngài không cưỡng bách con người phải yêu mến Ngài, nhưng chỉ mời gọi
và tỏ tình. Bằng công cuộc tạo dựng, bằng cuộc sống và cái chết của Con Một
Ngài, Thiên Chúa đã tỏ tình với con người… Tình yêu luôn đi bước trước. Bước
trước ấy là một lời nói, một ánh mắt, một nụ cười, một món quà, một nghĩa cử.
(Lẽ Sống)






Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét