Trang

Thứ Năm, 11 tháng 12, 2025

12.12.2025: THỨ SÁU TUẦN II MÙA VỌNG

 12/12/2025

 Thứ Sáu tuần 2 mùa vọng

 


Bài Ðọc I: Is 48, 17-19

“Chớ gì ngươi lưu ý đến giới răn của Ta”.

Trích sách Tiên tri I-sai-a.

Thiên Chúa là Ðấng Thánh của Ít-ra-en, Ðấng Cứu Chuộc ngươi phán: Ta là Chúa, là Thiên Chúa của ngươi, Ðấng phán dạy ngươi những điều hữu ích, Ðấng dẫn dắt ngươi trong con đường phải đi. Nếu ngươi lưu ý đến các giới răn của Ta, thì hạnh phúc của ngươi sẽ như dòng sông, và sự công chính của ngươi sẽ như sóng biển. Dòng dõi ngươi sẽ như cát và con cháu ngươi sẽ đông đúc, và danh ngươi sẽ không bị xoá, bị diệt trước nhan thánh Ta.

Ðó là lời Chúa.

 

Ðáp Ca: Tv 1, 1-2. 3. 4 và 6

Ðáp: Lạy Chúa, ai theo Chúa sẽ được ánh sáng ban sự sống

Xướng: Phúc cho ai không theo mưu toan kẻ gian ác, không đứng trong đường lối những tội nhân, không ngồi chung với những quân nhạo báng, nhưng vui thoả trong lề luật Chúa, và suy ngắm luật Chúa đêm ngày.

Xướng: Họ như cây trồng bên suối nước, trổ sinh hoa trái đúng mùa; lá cây không bao giờ tàn úa. Tất cả công việc họ làm đều thịnh đạt.

Xướng: Kẻ gian ác không được như vậy; họ như vỏ trấu bị gió cuốn đi, vì Chúa canh giữ đường người công chính, và đường kẻ gian ác dẫn tới diệt vong.

 

Alleluia

Alleluia, alleluia! – Này đây Ðức Vua là Thiên Chúa địa cầu sẽ đến. Chính Người sẽ cất ách tù đày của chúng ta. – Alleluia.

 

Phúc Âm: Mt 11, 16-19

“Họ không nghe lời Gioan và lời Con Người”.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Mát-thêu.

Khi ấy, Chúa Giê-su phán cùng dân chúng rằng: “Ta sẽ so sánh thế hệ này với ai? Họ giống như bọn trẻ ngồi nơi phố chợ, gọi lũ trẻ khác mà rằng: “Chúng tôi thổi sáo, sao các bạn không múa nhảy; chúng tôi than vãn, sao các bạn không khóc lên!”

“Vì Gio-an đến, không ăn không uống, thì họ nói: “Ông ta phải quỷ ám!” Con Người đến, ăn uống giống như thường, thì họ nói: “Ðó là người mê ăn mê uống, là bạn của quân thu thuế và những kẻ tội lỗi”. Nhưng sự khôn ngoan được biện minh bằng các công việc của mình”.

Ðó là lời Chúa.

 

 


Chú giải về I-sai-a 48,17-19

Trong đoạn Kinh Thánh I-sai-a thứ hai, nói về việc vua Ky-rô  được Đức Chúa Trời chọn làm công cụ để giải phóng dân Ngài khỏi Ba-by-lôn và giúp họ trở về quê hương, hôm nay chúng ta có bài đọc ngắn này—một lời tiên tri mới được thêm vào trong văn bản. Đó là sự suy ngẫm về số phận của Ít-ra-en nếu họ trung thành với lời kêu gọi của Đức Chúa Trời. Tác giả xem những đau khổ trong thời kỳ lưu đày như một hình phạt mà Ít-ra-en phần lớn đáng phải chịu.

Nếu dân Ít-ra-en vẫn trung thành, thì:

…sự thịnh vượng của họ sẽ như một dòng sông

và…sự thành công như những con sóng biển…

Đây là những biểu tượng của sự sung túc dồi dào. Nếu họ vẫn trung thành, họ sẽ được hưởng những lời hứa mà Đức Chúa đã đưa ra từ lâu. Thay vì chỉ còn lại một số ít:

…dòng dõi các ngươi sẽ đông như cát

và con cháu các ngươi sẽ nhiều như hạt cát…

Điều này gợi nhớ đến những lời tiên tri mà Đức Chúa Trời đã phán với Áp-ra-ham, chẳng hạn như:

Ta sẽ ban phước cho ngươi, và Ta sẽ làm cho dòng dõi ngươi đông như sao trên trời và như cát trên biển. Dòng dõi ngươi sẽ chiếm giữ cổng thành của kẻ thù… (Sáng thế  22,17)

Đó là một lời hứa xuyên suốt Kinh Thánh, đặc biệt là trong sách Đệ Nhị Luật và trong lời dạy của các tiên tri.

Lắng nghe Chúa là chủ đề xuyên suốt cả hai bài đọc hôm nay. Trong Phúc Âm, chúng ta sẽ thấy Chúa Giê-su quở trách dân chúng vì đã không nghe theo Gioan Tẩy Giả, người rao giảng về sự khắc khổ, cũng như không nghe theo Chúa Giê-su, người mang đến thông điệp về lòng thương xót và sự bao dung.

Trong lễ Giáng Sinh của chúng ta, hãy nhìn vào chính mình và sự đáp lại của chúng ta đối với lời kêu gọi của Chúa Giê-su mà chúng ta đang nghe thấy suốt mùa Vọng này. Trong Phúc Âm, "nghe" hàm ý sự chấp nhận và tiếp thu trọn vẹn những gì chúng ta nghe được, và việc áp dụng thông điệp đó vào cuộc sống hằng ngày của chúng ta.

 


Chú giải về Mát-thêu 11,16-19

Bài đọc hôm nay nói về việc lắng nghe những gì Thiên Chúa đang phán với chúng ta. Bài Phúc Âm tiếp nối ngay sau đoạn Kinh Thánh hôm qua nói về Gioan Tẩy Giả là người dọn đường cho Đấng Mê-si-a. Đoạn Kinh Thánh hôm qua kết thúc bằng những lời:

Ai có tai hãy nghe! (Mát-thêu 11,15)

Vậy nên trong bài đọc hôm nay, Chúa Giê-su quở trách đám đông vì không chịu lắng nghe. Ngài ví họ như những đứa trẻ ở chợ than phiền với bạn chơi của mình:

Chúng tôi thổi sáo cho các ngươi nghe, mà các ngươi không nhảy múa;

chúng tôi than khóc, mà các ngươi không thương tiếc.

Vì vậy, khi:

…Gioan đến mà chẳng ăn chẳng uống…họ nói: ‘Ông ta bị quỷ ám’…

Mặt khác, khi:

…Con Người đến mà ăn uống…họ nói: ‘Kìa, một kẻ tham ăn và say sưa, bạn của những người thu thuế và tội nhân’!

Nếu chúng ta không muốn nghe những gì Chúa đang nói với chúng ta qua những người và hoàn cảnh trong cuộc sống, chúng ta rất dễ dàng hợp lý hóa và bác bỏ sự yếu đuối của người mang thông điệp, và trong quá trình đó cũng bác bỏ cả phúc âm – điều này thực sự khá phi logic. “Một linh mục đã quát mắng tôi trong lúc xưng tội, vì vậy tôi không đến nhà thờ nữa.” Điều đó giống như việc bác bỏ nền dân chủ vì sự tham nhũng của một quan chức được bầu cử dân chủ.

Chúng ta cần phân biệt rất rõ ràng giữa tầm nhìn trung tâm về Nước Trời mà Chúa Giê-su để lại cho chúng ta, và những cách thức mà tầm nhìn đó đã được thể hiện qua các thế kỷ. Chính Phao-lô đã nói từ lâu rằng chúng ta là những người Ki-tô mang thông điệp phúc âm trong những chiếc bình đất sét, dễ vỡ, thường xuyên rò rỉ. Điều quan trọng là chúng ta phải nhận ra rằng Chúa có thể và đang nói chuyện với chúng ta thông qua những phương tiện và tác nhân rất bất ngờ. Có lẽ đúng khi nói rằng một số vị thánh vĩ đại nhất đã có những điểm yếu nghiêm trọng. Trên thực tế, nhiều người trong số họ đã trở thành thánh vì những điểm yếu của họ và thông qua những điểm yếu của họ (xem 2 Cô-rinh-tô 12,7-10, nơi Phao-lô cảm tạ Chúa vì đã hành động qua những điểm yếu của ông).

Điều quan trọng, như Chúa Giê-su khuyên chúng ta, là chúng ta thực sự cố gắng lắng nghe bản chất những gì Chúa Giê-su để lại cho chúng ta, tầm nhìn của Ngài về Nước Trời. Rất ít người trong chúng ta nghe được thông điệp mà không bị lọc bỏ phần nào do lịch sử hoặc những đặc điểm cá nhân của mình. Người ta nói rằng, khi một nhà thuyết giáo giảng cho 20 người, thì sẽ nghe được 20 thông điệp khác nhau. Và điều đó không có gì sai, miễn là mỗi người trong chúng ta thực sự cố gắng lắng nghe những gì Chúa đang nói, và chúng ta không ngay lập tức gạt bỏ những điều mình không thích nghe.

Đoạn Kinh Thánh được tóm tắt một cách hay trong câu cuối cùng:

Nhưng sự khôn ngoan được chứng minh bằng việc làm của nó.

Chúa Giê-su là hiện thân của Sự Khôn Ngoan của Đức Chúa Trời. Chúa Giê-su không cần sự biện minh nào ngoài kết quả cuộc đời Ngài được thể hiện trong tất cả những gì Ngài đã nói và làm, đặc biệt là với sự thể hiện tối cao của tình yêu thương trên Thập tự giá. Điều tương tự cũng có thể đúng với mỗi người trong chúng ta.

 

https://livingspace.sacredspace.ie/a1026g/

 

 


Suy Niệm: Pharisiêu cứng lòng

Một vị quan văn nổi tiếng vào thời nhà Tống ở Trung Quốc có câu chuyện Giáp Ất tranh luận như sau:

Giáp hỏi Ất: - Nếu lấy đồng đúc thành chuông, đẽo gỗ làm cái dùi, lấy dùi đánh vào chuông, nó lêu boong boong. Vậy tiếng kêu là do gỗ hay do đồng.

Ất đáp:

- Lấy dùi gõ vào tường vách không kêu, gõ vào chuông lại kêu. Vậy tiếng kêu ở đồng.

Giáp lại hỏi: - Lấy dùi gõ vào tiền trinh bằng đồng không kêu, thế thì có chắc tiếng kêu là do ở đồng mà ra không?

Ất lại đáp:

- Ðồng tiền đặc, cái chuông rỗng. Vậy tiếng kêu là do các đồ vật rỗng mà ra.

Giáp hỏi tiếp: - Lấy gỗ, lấy đất sét làm thành chuông đánh cũng chẳng nghe tiếng kêu boong boong, thế thì chắc gì tiếng là do các vật rỗng mà ra.

Cuộc tranh luận giữa Giáp và Ất sẽ kéo dài mãi thì chẳng thể nào có một giải đáp đúng nghĩa nếu họ chỉ giải đáp một cách phiến diện và chủ quan, chỉ giải quyết vấn đề theo từng góc cạnh riêng lẻ. Tâm trạng chủ quan và cái nhìn phiến diện của họ phần nào cũng giống như cái nhìn của người Do Thái được Chúa Giêsu nói đến trong bài Tin Mừng mà thánh Matthêu ghi lại.

Thật vậy, sống trong một thế giới đầy màu sắc và ánh sáng thì chẳng ai lại không lo sợ và đề phòng về chứng tật mù lòa. Nhìn người mù không ai mà lại không cảm thấy xót thương, động lòng trắc ẩn, vì mắc phải bệnh mù con người gần như mất một phân nửa cuộc đời, và không những họ mất hết niềm vui do cái nhìn đem lại mà trước một sự việc họ cũng chẳng hiểu được tường tận nếu chỉ đón nhận bằng đôi tai, chưa nói đến những điều đòi phải được đón nhận bằng đôi mắt.

Tuy nhiên, dù cho thiệt thòi như vậy bệnh mù lòa vẫn chưa nguy hiểm bằng căn bệnh của những người Do Thái được Chúa Giêsu nói đến trong bài Tin Mừng hôm nay, đó là óc phê phán chủ quan và họ cứ tưởng mình sáng hóa ra lại chẳng thấy gì. Vì nếu người mù biết mình tối thì họ sẽ cố gắng tìm hiểu sự việc trước mắt khi không nhìn được sự khác. Còn người chủ quan và phiến diện thì muôn đời sẽ tăm tối trước chân lý, vì khi chỉ nhìn được một khía cạnh của chân lý mà họ cứ tưởng là đã đạt được chân lý để rồi cứ thế mà cố chấp trước những vẻ đạp của chân lý. Họ chẳng khác gì năm người mù đi xem voi, người thì cho con voi là cái cột đình to tướng, kẻ lại nói con voi là chiếc quạt khổng lồ, người khác lại cho con voi là quả núi đồ sộ.

Khi thánh Gioan Tẩy Giả đến rao giảng ơn cứu độ, người không ăn uống thì được gán cho nhãn hiệu là bị quỉ ám. Ðức Kitô đến, Người ăn uống như bình thường thì bị kết án là người mê ăn uống, là bạn của quân thu thuế và tội lỗi. Họ chỉ hiểu ơn cứu độ theo quan điểm riêng của mình, chỉ nhìn Ðấng Messia theo cái nhìn phiến diện nên người Do Thái đã khép chặt cửa lòng trước lời mời gọi của ơn cứu rỗi. Với cái nhìn phiến diện đã nảy sinh những phe phái chủ quan chẳng khác gì bọn trẻ nít ngồi nơi phố chợ: "Chúng tôi thổi sáo sao các bạn không nhảy múa. Chúng tôi than vãn sao các bạn không than khóc?" Chính vì thế mà ơn cứu độ đến và qua đi mà người Do Thái chẳng nhận ra: "Ngài đã đến trong nhà Ngài nhưng người nhà đã không nhận ra Ngài, không đón tiếp Ngài".

Trong Giáo Hội ngày nay cũng không thiếu những trường hợp mắc phải căn bệnh của người Do Thái. Ðức Kitô được trình bày trọn vẹn trong Kinh Thánh, qua Phụng Vụ và qua Giáo Hội, thế mà người ta lại giới hạn Ðức Kitô trong cái nhìn của họ. Họ cũng giới thiệu Ðức Kitô cho người khác nhưng đây chỉ là một Ðức Kitô bị bóp méo cho hợp với chủ trương của họ, có lợi cho họ. Và nếu có một ai giới thiệu Ðức Kitô khác với chủ trương và đi ngược lại với quyền lợi thì họ sẵn sàng kết án hoặc bôi nhọ làm sao để đừng mất đi quyền lợi của mình.

Lạy Chúa, khi nhìn lại bản thân chắc chắn không ít lần con đã hành động như người Do Thái, nhìn Chúa bằng một cái nhìn phiến diện. Chỉ đón nhận Thiên Chúa hợp với sở thích, quyền lợi, giới thiệu cho người khác hoặc Thiên Chúa bị uốn nắn theo những điều con nghĩ tưởng, và nếu có điều nào khác quyền lợi của con, con sẽ sẵn sàng kết án dù cho đó là chân lý, là sự thật.

Trong Mùa Vọng này, xin Chúa cho con được biết vượt qua các thành kiến hẹp hòi mà vươn lên khỏi những ràng buộc của quyền lợi để rộng mở tâm hồn đón tiếp Chúa, vì Chúa đang đến trong từng giây phút qua các biến cố cuộc đời cũng như qua người anh em bên cạnh con.

( ‘Suy Niệm Phúc Âm Hằng Ngày’)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét