22/04/2018
Chúa Nhật tuần 4 Phục Sinh năm B
CHÚA NHẬT CHÚA CHIÊN LÀNH.
Cầu cho ơn thiên triệu Linh mục và tu sĩ
(phần I)
Bài Ðọc I: Cv 4, 8-12
"Ơn cứu độ
không gặp được ở nơi một ai khác".
Trích sách Tông đồ
Công vụ.
Trong những ngày ấy,
Phêrô được đầy Thánh Thần, đã nói: "Thưa chư vị Thủ lãnh toàn dân và Kỳ
lão, xin hãy nghe, nhân vì hôm nay chúng tôi bị đem ra xét hỏi về việc thiện đã
làm cho một người tàn tật, về cách thức mà con người đó đã được chữa khỏi, xin
chư vị và toàn dân Israel biết cho rằng: Chính nhờ danh Ðức Giêsu Kitô Nadarét,
Chúa chúng ta, Người mà chư vị đã đóng đinh, và Thiên Chúa đã cho từ cõi chết sống
lại, chính nhờ danh Người mà anh này được lành mạnh như chư vị thấy đây. Chính
người là viên đá đã bị chư vị là thợ xây loại ra, đã trở thành viên Ðá Góc tường;
và ơn cứu độ không gặp được ở nơi một ai khác. Bởi chưng, không một Danh nào
khác ở dưới gầm trời đã được ban tặng cho loài người, để phải nhờ Danh đó mà
chúng ta được cứu độ".
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 117, 1 và
8-9. 21-23. 26 và 28cd và 29
Ðáp: Phiến đá mà những người thợ xây loại bỏ, đã biến
nên tảng đá góc tường (c. 22).
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: 1) Hãy cảm tạ
Chúa, vì Chúa hảo tâm, vì đức từ bi của Người muôn thuở. Tìm đến nương tựa
Chúa, thì tốt hơn nương tựa ở loài người. Tìm đến nương tựa Chúa, thì tốt hơn
nương tựa những bậc quân vương. - Ðáp.
2) Con cảm tạ Chúa vì
Chúa đã nghe con, và đã trở nên Ðấng cứu độ con. Phiến đá mà những người thợ
xây loại bỏ, đã biến nên tảng đá góc tường. Việc đó đã do Chúa làm ra, việc đó
kỳ diệu trước mắt chúng ta. - Ðáp.
3) Phúc đức cho Ðấng
nhân danh Chúa mà đến, từ nhà Chúa, chúng tôi cầu phúc cho chư vị. Chúa là
Thiên Chúa của con và con cảm tạ Chúa, lạy Chúa con, con hoan hô chúc tụng
Ngài. Hãy cảm tạ Chúa, vì Chúa hảo tâm, vì đức từ bi của Ngài muôn thuở. - Ðáp.
Bài Ðọc II: 1 Ga 3, 1-2
"Người thế
nào, chúng ta sẽ thấy như vậy".
Trích thư thứ nhất của
Thánh Gioan Tông đồ.
Các con thân mến, các
con hãy coi: tình yêu của Chúa Cha đối với chúng ta thế nào, khiến chúng ta được
gọi là con cái Thiên Chúa, và sự thật là thế. Vì đó mà thế gian không nhận biết
chúng ta, vì thế gian không biết Người. Các con thân mến, hiện nay, chúng ta là
con cái Thiên Chúa, còn chúng ta sẽ ra sao thì vẫn chưa được tỏ ra. Chúng ta biết
rằng: khi được tỏ ra, thì chúng ta sẽ giống như Người, vì Người thế nào, chúng
ta sẽ thấy như vậy.
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Ga 10, 14
Alleluia, alleluia! -
Chúa phán: "Ta là mục tử tốt lành, Ta biết các chiên Ta, và các chiên Ta
biết Ta". - Alleluia.
Phúc Âm: Ga 10, 11-18
"Mục tử tốt
lành thí mạng sống vì chiên".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu
phán: "Ta là mục tử tốt lành. Mục tử tốt lành thí mạng sống vì chiên. Kẻ
làm thuê không phải là chủ chiên, và các chiên không phải là của người ấy, nên khi
thấy sói đến, nó bỏ chiên mà trốn. Sói sẽ bắt chiên và làm chúng tản mát. Kẻ
chăn thuê chạy trốn, vì là đứa chăn thuê, và chẳng tha thiết gì đến đàn chiên.
Ta là mục tử tốt lành, Ta biết các chiên Ta, và các chiên Ta biết Ta. Cũng như
Cha biết Ta và Ta biết Cha, và Ta thí mạng sống vì đàn chiên. Ta còn những
chiên khác không thuộc đàn này; cả những chiên đó Ta cũng phải mang về đàn;
chúng sẽ nghe tiếng Ta. Và sẽ chỉ có một đàn chiên và một chủ chiên. Vì lẽ này
mà Cha yêu mến Ta, là Ta thí mạng sống để rồi lấy lại. Không ai cất mạng sống
khỏi Ta, nhưng tự Ta, Ta thí mạng sống. Ta có quyền thí mạng sống và cũng có
quyền lấy lại. Ðó là mệnh lệnh Ta đã nhận nơi Cha Ta".
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Người Mục Tử
Nhân Lành
Bài Tin Mừng Chúa nhật
4 Phục sinh năm nào cũng nói về Chúa Kitô mục tử. Do đó ngày ấy đã được chọn
làm ngày ơn thiên triệu để tất cả chúng ta suy nghĩ về vai trò chăn chiên ở
trong Hội Thánh, và hành động để Hội Thánh luôn được thêm nhiều mục tử tốt. Nếu
thế thì chúng ta cũng như bị bó buộc phải đi từ bài Tin Mừng để tìm hiểu, bởi
vì chính nó đã ban cho ngày hôm nay ý nghĩa như chúng ta vừa nói.
1. Người Mục Tử Tốt
Phụng vụ hôm nay chỉ lấy
tám câu trong tác phẩm của Yoan làm bài Tin Mừng. Những câu này nằm trong bài
nói chuyện khá dài của Ðức Yêsu với người Dothái. Dĩ nhiên nếu biết những câu
trước và sau, chúng ta sẽ dễ hiểu tám câu này đầy đủ hơn. Nhưng không sao, đây
là những câu cao điểm của bài nói chuyện. Những câu khác phải quy về đoạn quan
trọng này; còn chính nó không cần những câu kia cũng đã đủ nghĩa.
Như thế có nghĩa là những
câu Tin Mừng chúng ta vừa nghe đọc là những câu nói rất súc tích. Ðức Yêsu khẳng
định rõ rệt: Ngài là người mục tử tốt, tức là người chăn chiên tốt. Chúng ta
khoan tìm hiểu ý nghĩa của tĩnh từ "tốt" ở đây. Hãy bắt đầu để ý đến
tính cách tuyệt đối của lời khẳng định. Ðức Kitô không xưng mình là " một"
mục tử tốt. Câu nói của Người gạt bỏ hẳn mọi mục tử khác sang bên đối diện và đối
lập. Mục tử tốt ở đời này chỉ có một mà thôi: đó chính là Người. Mọi kẻ khác chỉ
chăn thuê nên không thể tốt được.
Thật ra, muốn hiểu hết
ý của Người, co lẽ chúng ta phải trở lại nhiều đoạn sách Cựu Ước và đặc biệt đoạn
34 sách Êzêkiel. Ở đó Yavê Thiên Chúa phàn nàn vì mọi kẻ Người đặt lên chăn dắt
dân Người đều đã hà lạm, lợi dụng và làm khổ dân. Hạng mục tử ấy, Người thôi
không dùng nữa. Người sẽ lấy lại đàn chiên của Người khỏi tay họ. Và chính Người
sẽ đứng ra chăn dắt chiên. Với lời tiên tri này dân Dothái hết muốn gọi ai là mục
tử. Họ chờ Ðấng Thiên Sai Cứu thế đến. Người sẽ là vị mục tử duy nhất của họ,
vì Người sẽ là hiện thân của chính Yavê đến chăn dắt dân.
Hôm nay khi tuyên bố
mình là người chăn chiên tốt. Ðức Yêsu muốn nói Người chính là vị mục tử mà
Êzêkiel đã loan báo và dân Chúa đang trông chờ. Một lời tuyên bố như vậy nhất định
phải gây nên một xúc động mạnh mẽ. Và chắc chắn các đầu mục Dothái sắp sửa phản
đối con người dám tự phụ và lộng ngôn như vậy, nếu Ðức Yêsu đã không nói tiếp
nay một câu thứ hai để giải thích.
Người quảng diễn: người
chăn chiên tốt thí mạng mình vì chiên. Quan niệm này hoàn toàn mới mẻ. Nó thu
hút ngay sự chú ý của mọi người. Họ thấy không có một chút tự phụ tự tôn nào
trong ý tưởng của Người. Ngược lại, chỉ có một quyết tâm hy sinh phục vụ và phục
vụ cho đến chết. Vì Người đã nói luôn: người chăn chiên tốt không như kẻ chăn
thuê. Kẻ này thấy sói đến thì bỏ chạy khiến soi tha hồ cấu xé chiên. Còn người
chăn chiên tốt, sẽ thí mạng mình vì chiên.
Ðức Yêsu thật rất tâm
lý và tài tình... Người phân biệt kẻ chăn thuê và người chăn tốt thật dễ dàng.
Và đúng như Người phân tách: kẻ chăn thuê bỏ chạy vì chiên không phải là của hắn.
Hắn chỉ cần đồng lương chứ không màng gì đến chiên. Nhưng dù sao câu nói của
Người cũng còn một nét khó hiểu. Tại sao Người nói đến việc "thí" mạng
vì chiên? Tại sao không dùng từ "liều" mạng cho dễ hiểu? Vì người có
chiên thấy sói đến chắc vẫn ra sức đánh đuổi sói đi và như thế một phần nào phải
liều mạng. Ðó có thể nói là lẽ thường. Nhưng đàng này, Người không nói "liều
mạng" và là "thí mạng", việc có lẽ chưa và chẳng bao giờ thấy xảy
ra trong xã hội, vì mạng sống con người không quý hơn cả một đàn chiên hay sao?
Phải, nếu hiểu thí mạng là nộp mạng để chết và chết mãi vì chiên thì không hiểu
được. Lời nói của Người hẳn phải có ý nghĩa rất đặc biệt. Chúng ta cần kiên nhẫn
nghe Người giải thích thêm.
Thật ra khi nói người
chăn chiên tốt thí mạng mình vì chiên, Ðức Yêsu đã có hai ý tưởng. Cả hai đã được
giải thích không đồng đều khi Người gợi lên hình ảnh kẻ chăn thuê bỏ chiên mà
chạy khi sói đến. Nó làm như vậy vì chiên không phải của nó. Thế nên người chăn
chiên tốt trước hết phải là chủ chiên và chiên là của người ấy. Ý tưởng này
không cần bàn thêm. Nhưng để giải thích ý tưởng sau, ý tưởng thí mạng vì chiên,
hình ảnh kẻ chăn thuê bỏ chạy đã tỏ ra không đủ. Và nguyên việc "có"
chiên làm của mình cũng không giải thích thỏa đáng được. Không phải hễ là
"chủ" chiên là làm được đó. Ngược lại, chỉ có chủ chiên độc nhất vô
nhị mới nghĩ đến chuyện thí mạng vì chiên.
Thế mà Ðức Yêsu xưng
mình có khả năng ấy, vì Người là chủ chiên độc đáo. Người là vị mục tử mà Thiên
Chúa đã hứa và toàn dân đang trông đợi. Không những Người khác kẻ chăn thuê mà
còn khác mọi chủ chăn. Nhưng khác ở chỗ nào?
Ðức Yêsu nói: Người biết
chiên của Người. Và "biết" ở đây có một ý nghĩa rất đặc biệt. Không
phải chỉ dựa vào Cựu Ước mà hiểu, nhưng còn phải hiểu theo cách của Yoan nữa.
Theo Cựu Ước, "biết" không những là thấu suốt mà còn thân mật và thắm
thiết như trai gái và vợ chồng biết nhau. Còn theo Yoan thì "biết" có
ý nghĩa cuối cùng là có cái nhìn và tình yêu của chính Thiên Chúa Ba Ngôi đối với
nhau, như "Cha biết Ta và Ta biết Cha", theo lời của chính Ðức Yêsu
nói trong bài Tin Mừng hôm nay. "Biết" như vậy là một lòng, một trí với
Ðức Chúa Cha. Mà ý của Chúa Cha là cứu độ và cứu thế. Ngôi Con biết như vậy nên
đã xuống thế để cứu đời, và cứu bằng việc thí mạng sống mình vì chiên. Ðó là sự
biết đầy yêu mến và việc thí mạng này hoàn toàn tự nguyện. Không phải để chết
mãi mãi, nhưng để rồi lấy lại, khiến ý tưởng "thí mạng" ở đây có một
ý nghĩa rất đặc biệt, mà không quan niệm nào trong xã hội loài người diễn tả được.
Muốn hiểu chúng ta phải tin vào lời Ðức Yêsu, là lên tới kế hoạch thâm sâu của
Thiên Chúa.
Người đầy lòng xót
thương nhân loại bơ vơ như đàn chiên không người chăn. Hơn nữa chiên của Người
là nhân loại còn đang ở trong tay ác thần và tử thần. Ðức Yêsu là mục tử tốt đến,
sẽ tự thí mạng chết, để giải thoát kẻ đã chết trong tội lỗi khi Người sống lại,
hầu từ nay chiên của Người được sống và sống dồi dào. Ðó là việc Người sẽ làm
trong mầu nhiệm Tử nạn Phục sinh.
Ngay bây giờ, đang khi
nói chuyện với người Dothái, Người đã thấy trước có những chiên đã thuộc về Người
rồi. Ðó là đoàn môn đệ. Nhưng Người còn nhìn xa hơn và nói: còn những chiên
khác nữa, chưa thuộc ràn (môn đệ này), Người cũng phải chăn dắt.
Bằng cách nào và nhờ
ai?
Bài sách Công vụ Tông
đồ sẽ trả lời cho chúng ta.
2. Các Chủ Chăn Tốt
Phêrô và Yoan hôm ấy bị
điệu đến trước tòa án Dothái vì những tội: chữa lành một người què, rồi giảng
Danh Ðức Yêsu cho dân, khiến nhiều kẻ nghe lời mà tin. Họ đã thực hiện lời Ðức
Yêsu nói trong bài Tin Mừng. Người bảo, những chiên chưa ở trong ràn (các môn đệ),
sẽ nghe tiếng Người và sẽ theo Người, khiến Người cũng sẽ là chủ chiên chăn dắt
họ.
Nhưng để họ nghe được
tiếng Người, đã phải có Phêrô và Yoan được sai đi giảng Lời Chúa. Phải có nhiều
tông đồ đi rao giảng nữa thì cả nhân loại mới thật sự trở nên một đàn chiên
theo một chủ chiên. Vì thế ngày Ơn Thiên Triệu trước hết là ngày cầu nguyện và
hành động để có nhiều, có thêm, thêm nữa số các tông đồ. Con người ngày nay
càng không muốn nghe Tin Mừng thì lại càng phải có nhiều người rao giảng để nói
mãi, nói hết mọi khía cạnh của Tin Mừng và nói với hết mọi người, mọi nơi, mọi
khía cạnh trong đời sống, để không ai có thể nói mình chưa được nghe giảng Tin
Mừng.
Và muốn giúp người ta
dễ bắt được Tin Mừng, số đông các tông đồ chưa đủ. Còn phải là những tông đồ có
tư cách và khả năng nữa, mà Phêrô với Yoan trong bài sách Công vụ hôm nay là những
tấm gương sáng ngời.
Hai người không những
giảng khi được thong dong và ở trước mặt toàn dân đang ngạc nhiên ngưỡng mộ vì
phép lạ người què vừa được chữa lành. Họ còn giảng hùng hồn, dạn dĩ hơn nữa trước
tòa Dothái và chư vị đầu mục của dân cùng hàng niên trưởng. Nói rằng họ đang
thí mạng vì chiên thật không ngoa. Cứ thử so sánh phiên tòa hôm nay với phiên
tòa hôm xử Ðức Yêsu mà xem. Y hệt như nhau. Trước đây người ta hỏi Ðức Yêsu:
Ông lấy quyền gì mà làm như vậy? Bây giờ người ta cũng hỏi Phêrô và Yoan "
bởi quyền phép nào hay nhân danh nào, các ngươi làm các điều ấy". Tòa chỉ
chờ họ thưa: nhân danh Yêsu, để khép tội, vì thưa như vậy là coi Yêsu là Thiên
Chúa và là rơi vào đúng tội của Ðức Yêsu vì Người đã bị kết án vì xưng mình là
Con Thiên Chúa. Nhưng như Ðức Yêsu đã không sợ chết, thì các tông đồ cũng đã
không sợ thí mạng. Các ngài tuyên xưng công khai rõ ràng Ðức Yêsu là cứu thế. Vụ
án của Người đã được nói trước trong Thánh Kinh, vì Người thật là viên đá đã bị
thợ xây ném đi. Nhưng Thiên Chúa đã nhặt lại, tức là đã cho Ðức Yêsu sống lại
trở thành viên đá góc xây lên đền thờ Thiên Chúa, khiến chỉ có Danh Người sẽ cứu
được tất cả.
Phêrô và Yoan là những
tông đồ sẵn sàng thí mạng mình vì danh Ðức Yêsu, để giống như Người và kết hợp
với Người trong mầu nhiệm cứu thế. Tiếng của các ngài đã vang ra, đã được nghe,
và nhiều người đã tin để trở về ràn chiên Chúa.
Ước gì các tông đồ
trong Hội Thánh chúng ta được như vậy. Ðó là lời cầu nguyện thứ hai trong ngày
Ơn Thiên Triệu. Chúng ta phải xin Chúa sai thêm thợ gặt đến đồng lúa của Người.
Nhưng cũng phải xin Người sai thêm nhiều chủ chăn biết thí mạng vì chiên, có đầy
mầu nhiệm Ðức Yêsu ở trong lòng và luôn biết làm chứng cho mầu nhiệm Thánh giá
là mầu nhiệm cứu độ.
Nhưng hàng ngũ chủ
chăn được gọi từ lòng dân Chúa. Muốn có những chủ chăn tốt theo gương mục tử tốt,
dân Chúa phải là đàn chiên tốt. Bài thư Yoan muốn nói với chúng ta điểm cuối
cùng này trong ngày Ơn Thiên Triệu.
3. Các Chiên Tốt
Như Ðức Yêsu đã nói
trong bài Tin Mừng, chiên của Người thì "biết" Người. Và như chúng ta
đã nói ở trên, "biết" đây là vươn lên tới kế hoạch cứu độ của Thiên
Chúa để một lòng một ý với Người. Thế nên thánh Yoan hôm nay viết trong thư:
hãy coi lòng mến lớn lao chừng nào Cha đã ban cho ta. Phải, chiên tốt thì phải
luôn suy nghĩ về lòng mến của Thiên Chúa đối với mình, để "biết" Người,
biết Người yêu ta đến nỗi đã ban Con Một Người thí mạng vì Ta, để ta được gọi
là con cái Thiên Chúa. Danh dự này nhỏ lắm sao? Tất cả nếp sống xấu tốt của người
tín hữu tùy ở việc biết và nhớ mình là con cái Thiên Chúa.
Dĩ nhiên những người ở
ngoài ràn chiên không biết được như vậy. Họ không biết Chúa, nên cũng không biết
chúng ta. Yoan nói như thế thật chí lý. Họ nhìn chúng ta bằng con mắt của trần
gian. Và con mắt xác thịt không nhìn được những sự siêu nhiên. Phải đợi sau này
khi mọi sự được tỏ hiện trong ánh sáng mới của ngày Chúa trở lại, chăn tướng
con cái Thiên Chúa mới tỏ hiện. Bấy giờ người ta mới thấy chúng ta thật như
Chúa.
Thế thì chúng ta hiện
nay phải sống thế nào cho hợp với niềm tin ấy? Thánh Yoan viết ra những điều đó
để làm gì? Nếu chúng ta nhớ lịch sử, thì hẳn ai cũng biết thời bấy giờ có nhiều
phong trào tư tưởng muốn lôi kéo các tín hữu. Nói chung họ mang danh là
"Ngộ Thuyết", tức là các lý thuyết tự phụ vạch ra được con đường dẫn
đến sự hiểu biết đích thực về thượng đế, tức là về hạnh phúc trường cửu của con
người. Họ nói rằng ai theo họ có thể đạt được hạnh phúc ngay ở đời này. Thế nên
thánh Yoan phải viết thư cảnh giác tín hữu của Người... Chính Thiên Chúa đã cho
chúng ta biết Người khi mạc khải tình yêu thương của Người đem lại hạnh phúc
cho chúng ta. Ðó là sự "biết" thật và là hạnh phúc thật, tuy bây giờ
còn che giấu trong mầu nhiệm, nhưng thật sự đã bắt đầu rồi. Chúng ta đừng tin ở
một ngộ thuyết tức là một thuyết hiểu biết nào khác.
Lời khuyên này không
hoàn toàn vô ích cho chúng ta đâu. Nó lại có khả năng vươn xa hơn, nhắc nhở
chúng ta nhớ tới Thiên Chúa là Ðấng yêu thương đã sai Con Một Người xuống thế
thí mạng Người vì chúng ta và sai các tông đồ của Người đến rao giảng Lời cứu độ
để chúng ta được trở nên con cái Thiên Chúa và sống trong ràn chiên của Người.
Giờ đây Người đưa
chúng ta vào thánh lễ như vào đồng cỏ tốt tươi để chúng ta được nuôi dưỡng bằng
chính thịt máu Người. Tất cả những điều này không thắm thiết sao? Chúng ta muốn
được mãi như vậy chăng? Nếu muốn, không những chúng ta luôn phải là con chiên tốt,
mà còn phải cầu nguyện hằng ngày và giúp đỡ nhiệt tình để Chúa là mục tử tốt
không bao giờ bỏ rơi đàn chiên nhưng luôn cho Hội Thánh được thêm nhiều tông đồ
tốt chăn dắt đàn chiên của Người. Như vậy, ngày Ơn Thiên Triệu hôm nay mới ý
nghĩa và kết quả.
(Trích dẫn từ tập
sách Giải Nghĩa Lời Chúa
của Ðức cố Giám Mục
Bartôlômêô Nguyễn Sơn Lâm)
LỜI CHÚA MỖI NGÀY
Chủ Nhật IV Phục Sinh, Năm
B
Bài đọc: Acts
4:8-12; I Jn 3:1-2; Jn 10:11-18.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Những nguồn sức mạnh vô biên tiềm ẩn nơi các tín hữu.
Người Kitô hữu, tuy bề ngoài cũng giống như bao nhiêu con người khác, nhưng họ
có những nguồn sức mạnh vô biên đang tiềm ẩn nơi con người của họ; mà chính họ
nhiều khi không ý thức là mình có hay không biết cách xử dụng chúng. Khi các
tín hữu biết xử dụng các nguồn sức mạnh này, họ có thể chữa lành bệnh tật, cho
người chết sống lại, khai trừ ma quỉ, vượt qua các khó khăn của cuộc sống, và đạt
được đích điểm là cuộc sống muôn đời mà Thiên Chúa đã chuẩn bị cho họ.
Các Bài Đọc hôm nay tập trung trong các nguồn sức mạnh vô biên đang tiềm ẩn nơi
các tín hữu. Trong Bài Đọc I, tác giả Sách Công Vụ Tông Đồ nhấn mạnh đến Danh Đức
Kitô mà các Kitô hữu tin tưởng, và mầm sống Phục Sinh mà họ đang mang trong
mình. Thánh Phêrô dùng Danh Đức Giêsu Kitô để chữa lành người bại liệt, và Ngài
quả quyết con người phải tin vào Danh này mới được ơn cứu độ. Trong Bài Đọc II,
thánh Gioan đề cập đến đặc quyền làm con Thiên Chúa của các tín hữu, và gia tài
họ sẽ được thừa hưởng sau này. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu tuyên bố Ngài là Mục Tử
Tốt Lành, Ngài đến để qui tụ tất cả con chiên lạc để bảo vệ chúng, và làm cho
chiên được sống dồi dào. Người Kitô hữu có một người bảo vệ uy quyền, yêu
thương, và sẵn sàng hy sinh tính mạng cho họ.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Các tín hữu mang Danh Đức Kitô và mầm sống Phục Sinh nơi
mình.
Người Kitô hữu chúng ta có một danh thánh quyền năng, mà không một danh nào
trên địa cầu này có uy quyền như danh thánh đó. Danh mà thánh Phaolô trong thư
gởi tín hữu Philipphê xác tín: “Khi vừa nghe danh thánh Giêsu, cả trên trời dưới
đất và trong nơi âm phủ, muôn vật phải bái quỳ; và để tôn vinh Thiên Chúa Cha,
mọi loài phải mở miệng tuyên xưng rằng: Đức Giêsu Kitô là Chúa" (Phi
2:10-11).
1.1/ Nhân Danh Đức Kitô,
Phêrô chữa lành bệnh: Thượng Hội Đồng chất vấn
hai ông Phêrô và Gioan: “Các ông lấy quyền năng nào và nhân danh ai để chữa bệnh?”
Bấy giờ, ông Phêrô được đầy Thánh Thần, liền nói với họ: "Thưa quý vị thủ
lãnh trong dân và quý vị kỳ mục, hôm nay chúng tôi bị thẩm vấn về việc lành
chúng tôi đã làm cho một người tàn tật, về cách thức người ấy đã được cứu chữa.
Vậy xin tất cả quý vị và toàn dân Israel biết cho rằng: nhân danh chính Đức
Giêsu Kitô, người Nazareth, Đấng mà quý vị đã đóng đinh vào thập giá, và Thiên
Chúa đã làm cho trỗi dậy từ cõi chết, chính nhờ Đấng ấy mà người này được lành
mạnh ra đứng trước mặt quý vị.” Người Kitô hữu chúng ta không phải ai cũng có
thể chữa bệnh như Phêrô, cha Piô, hay cha Bửu Diệp; nhưng niềm tin của chúng ta
vào Đức Kitô có thể giúp chúng ta tránh những nguy cơ của bệnh tật và giúp
chúng ta vui sống bình an với mọi người.
1.2/ Chỉ nhờ danh Đức
Kitô, con người mới được cứu độ: Trên đồi
Calgary, những người trong Thượng Hội Đồng tưởng rằng họ đã loại trừ Chúa Giêsu
và tránh được hậu quả mà họ lo sợ là dân chúng bỏ họ mà theo Ngài, nhưng Phêrô
nhắc nhở cho họ biết sự sai lầm của họ: “Đấng ấy là tảng đá mà quý vị là thợ
xây loại bỏ, chính tảng đá ấy lại trở nên đá tảng góc tường. Ngoài Người ra,
không ai đem lại ơn cứu độ; vì dưới gầm trời này, không có một danh nào khác đã
được ban cho nhân loại, để chúng ta phải nhờ vào danh đó mà được cứu độ."
Chính Chúa Giêsu đã từng mặc khải điều này cho các môn đệ: “Thật vậy, ý của Cha
tôi là tất cả những ai thấy người Con và tin vào người Con, thì được sống muôn
đời, và tôi sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết" (Jn 6:40). Bằng niềm
tin vào Danh Đức Kitô, người tín hữu bảo đảm được hưởng cuộc sống muôn đời.
2/ Bài đọc II: Các tín hữu được hưởng đặc quyền làm con Thiên Chúa.
2.1/ Người tín hữu là con
Thiên Chúa: Bằng niềm tin nơi Đức Kitô và chịu
Phép Rửa, người tín hữu trở thành con Thiên Chúa, như thánh Gioan xác nhận:
“Còn những ai đón nhận, tức là những ai tin vào danh Người, thì Người cho họ
quyền trở nên con Thiên Chúa” (Jn 1:12). Người Kitô hữu được hưởng đặc quyền
này không phải do liên hệ máu mủ hay họ hàng, cũng không phải vì họ tốt lành
hay đã làm nên công trạng gì; nhưng đơn giản là vì Thiên Chúa yêu họ, ban cho họ
Người Con Một của Ngài là Đức Kitô, để họ có thể trở thành những người con nuôi
của Ngài nhờ niềm tin vào Đức Kitô, như Gioan cắt nghĩa: “Anh em hãy xem Chúa
Cha yêu chúng ta dường nào: Người yêu đến nỗi cho chúng ta được gọi là con
Thiên Chúa - mà thực sự chúng ta là con Thiên Chúa. Sở dĩ thế gian không nhận
biết chúng ta, là vì thế gian đã không biết Người.”
Người tín hữu không phải là con của thế gian: Thế gian ở đây hiểu là những người
không tin và chống lại Thiên Chúa. Khi người tín hữu tin Đức Kitô, họ đã thắng
thế gian vì thế gian không tin Người; nhưng giá họ phải trả giá là thế gian sẽ
ghét và truy tố họ, vì họ không chịu sống theo những tiêu chuẩn của thế gian. Đức
Giêsu nhắn nhủ các môn đệ điều này trước Cuộc Thương Khó của Ngài: “Nếu thế
gian ghét anh em, anh em hãy biết rằng nó đã ghét Thầy trước. Giả như anh em
thuộc về thế gian, thì thế gian đã yêu thích cái gì là của nó. Nhưng vì anh em
không thuộc về thế gian và Thầy đã chọn, đã tách anh em khỏi thế gian, nên thế
gian ghét anh em” (Jn 15:18-19).
2.2/ Quyền lợi của những
người con Thiên Chúa: Gioan tóm gọn trong một
câu đơn giản: “Anh em thân mến, hiện giờ chúng ta là con Thiên Chúa; nhưng
chúng ta sẽ như thế nào, điều ấy chưa được bày tỏ. Chúng ta biết rằng khi Đức
Kitô xuất hiện, chúng ta sẽ nên giống như Người, vì Người thế nào, chúng ta sẽ
thấy Người như vậy.”
Trước tiên, người tín hữu được bảo đảm quyền sống lại và mang một thi thể Phục
Sinh bất tử như Đức Kitô. Điều này gợi lại ý hướng của Thiên Chúa khi dựng nên
con người giống hình ảnh và những đặc tính của Thiên Chúa (Gen 1:26), mà tội lỗi
đã bôi bẩn và làm hoen ố con người. Đức Kitô đến không những để cất đi tội lỗi,
mà còn thánh hóa các tín hữu bằng ơn thánh qua các Bí-tích, và khôi phục lại
hình ảnh tốt lành và thánh thiện nguyên thủy của con người.
Thứ đến, các tín hữu được thừa hưởng những kho tàng vô cùng quí giá do Chúa
Giêsu để lại. Chúng ta có thể tóm gọn trong 4 gia tài thánh:
(1) Toàn bộ Thánh Kinh
về Kế Họach Cứu Độ của Thiên Chúa. Đây là một kho tàng khôn ngoan mà không một Sách
nào hay tất cả các khôn ngoan của thế gian có thể so sánh được. Nó cung cấp cho
người tín hữu mọi giải đáp cho cuộc đời.
(2) Thánh Thần là nguồn
mạch 7 ơn thiêng. Ngài họat động trong tâm hồn các tín hữu, và sẽ giúp các tín
hữu hiểu sự thật, sống sự thật, và có can đảm làm chứng cho sự thật, giữa bao
nhiêu sai trá và cám dỗ của thế gian.
(3) Thánh Giá là khôn
ngoan và sức mạnh của Thiên Chúa. Thánh Giá giúp các tín hữu nhận ra tình yêu
Thiên Chúa dành cho họ, và thúc đẩy họ chấp nhận và đi đường gian khổ như Chúa
Giêsu, để mang sự sống cho bản thân và cho tha nhân.
(4) Thánh Thể là nguồn
sức mạnh nuôi dưỡng các tín hữu, giúp họ luôn có cuộc sống thần linh trong tâm
hồn, để có thể vượt qua mọi khó khăn và trở ngại trong cuộc sống.
3/ Phúc Âm: Các tín hữu được bảo vệ bởi Người Mục Tử Nhân Lành.
3.1/ Mục Tử Tốt Lành sẵn
sàng hy sinh tính mạng cho đòan chiên: Trong
Tân Ước, Chúa Giêsu ví các tín hữu như chiên và Ngài như người chăn chiên hay Mục
Tử. Trong Cựu Ước, tiên tri Ezekiel đã ví Israel như chiên và Thiên Chúa như
người Mục Tử (Eze 34). Theo tiên tri, không phải các mục tử đều tốt lành, có những
mục tử trong Israel không săn sóc và hướng dẫn chiên, mà chỉ để ý đến lông
chiên và thịt chiên. Đó là lý do tại sao Thiên Chúa quở trách họ và Ngài muốn
chính Ngài là Mục Tử để chăn dắt chiên. Ba đặc tính về Mục Tử Tốt Lành Chúa muốn
nêu bật trong trình thuật hôm nay:
(1) Sự khác biệt giữa Mục Tử Tốt Lành và người chăn chiên: “Tôi chính là Mục Tử
nhân lành. Mục Tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên. Người làm
thuê, vì không phải là mục tử, và vì chiên không thuộc về anh, nên khi thấy sói
rình đến, anh bỏ chiên mà chạy. Sói vồ lấy chiên và làm cho chiên tán loạn, vì
anh ta là kẻ làm thuê, và không thiết gì đến chiên.”
(2) Mục Tử Tốt Lành biết tất cả chiên của mình: “Tôi chính là Mục Tử nhân lành.
Tôi biết chiên của tôi, và chiên của tôi biết tôi, như Chúa Cha biết tôi, và
tôi biết Chúa Cha, và tôi hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên.”
(3) Mục Tử Tốt Lành đến để tìm kiếm các chiên thất lạc và đưa về một đàn: “Tôi
còn có những chiên khác không thuộc ràn này. Tôi cũng phải đưa chúng về. Chúng
sẽ nghe tiếng tôi. Và sẽ chỉ có một đoàn chiên và một mục tử.”
Người tín hữu phải biết mình có một Mục Tử Tốt Lành luôn chú tâm săn sóc, hướng
dẫn, và bảo vệ họ mọi giây phút trong cuộc đời. Điều cần là họ phải luôn lắng
nghe, vâng lời, và làm theo những gì Ngài chỉ dạy, thì mới có thể được nuôi dưỡng,
an vui, và tránh khỏi nguy hiểm.
3.2/ Mục Tử Tốt Lành có
uy quyền hy sinh và cũng có uy quyền lấy lại sự sống: Các tín hữu không chỉ có một Mục Tử Tốt Lành, mà Ngài còn
là một Mục Tử uy quyền. Chúa Giêsu cắt nghĩa: “Sở dĩ Chúa Cha yêu mến tôi, là
vì tôi hy sinh mạng sống mình để rồi lấy lại. Mạng sống của tôi, không ai lấy
đi được, nhưng chính tôi tự ý hy sinh mạng sống mình. Tôi có quyền hy sinh và
có quyền lấy lại mạng sống ấy. Đó là mệnh lệnh của Cha tôi mà tôi đã nhận được."
Nếu chúng ta chỉ có Mục Tử Tốt Lành biết yêu thương và hy sinh cho đoàn chiên
thôi, điều đó chưa đủ, vì khi thế gian giết người Mục Tử Tốt Lành, đoàn chiên sẽ
tan tác; nhưng chúng ta cần có một Mục Tử Tốt Lành và uy quyền, Ngài có thể tự
mình sống lại và cứu đòan chiên khỏi chết. Chúa Giêsu là Mục Tử vừa tốt lành vừa
uy quyền; Ngài yêu thương con người tới độ sẵn sàng hy sinh chết vì tội lỗi con
người, và Ngài có uy quyền để sống lại từ cõi chết và phục hồi sự sống vĩnh cửu
cho con người.
ÁP DỤNG TRONG
CUỘC SỐNG:
- Chúng ta phải nhận ra và biết cách xử dụng những nguồn năng lực vô biên mà
Thiên Chúa ban tặng, để sinh ích cho cá nhân, gia đình, xã hội và Giáo Hội.
- Chúng ta đừng khinh thường những sức mạnh mà mình đang mang trong mình; chúng
có thể giúp chúng ta làm những điều vượt quá sức con người, như Sách CVTĐ đã chứng
minh.
- Chúng ta là con Thiên Chúa, không phải là con cái thế gian; nên đừng sống
theo tiêu chuẩn của thế gian. Với những nguồn sức mạnh của Thiên Chúa ban,
chúng ta có khả năng chiến thắng mọi cám dỗ của ma quỉ và thế gian. Đừng sợ bất
cứ một quyền lực nào, vì chúng ta được bảo vệ bởi người Mục Tử Tốt Lành, sẵn
sàng thí mạng để bảo vệ chúng ta.
Lm. Anthony ĐINH MINH TIÊN, OP.
22/04/2018
CHÚA NHẬT TUẦN 4 PS – B
Chúa Chiên Lành
Ga 10,11-18
ĐI THEO VỊ MỤC TỬ NHÂN LÀNH
“Tôi là Mục tử
nhân lành, tôi biết chiên của tôi, và chiên của tôi biết tôi.” (Ga 10,14)
Suy niệm: “Một người mục tử tốt lành thì luôn quan tâm đến sự phát
triển riêng của mỗi người trong giáo xứ của mình” (S. Adelaja). Khuôn mẫu, mô hình cho người mục tử
là Thầy mình, Đức Giê-su, Mục tử nhân lành. Vị Mục tử nhân lành ấy, vì lợi ích
của đàn chiên, đã hủy mình ra không, từ bỏ tất cả uy quyền, vóc dáng của một vị
Thiên Chúa khi nhập thể làm người. Rồi trong ba năm miệt mài rao giảng Tin Mừng,
Ngài rảo khắp mọi thành phố, làng mạc, Ngài làm việc suốt ngày, Ngài cầu nguyện
thâu đêm, Ngài quan tâm đến thiện ích của từng người, từ người bị gạt bên lề xã
hội đến các môn đệ thân tín. Ngài chạnh lòng thương mỗi khi thấy dân chúng bơ
vơ như đàn chiên không người chăn dắt, để rồi thay vì nghỉ ngơi, Ngài giảng dạy,
chữa lành, cũng như có lúc ban lương thực cho họ. Đỉnh cao là dâng hiến mạng sống
mình trên thập giá, và sau đó, sống lại, để thông ban cho đàn chiên sự sống
sung mãn, hạnh phúc vĩnh cửu của Ngài.
Mời Bạn: Khi luôn sợ hãi và lo lắng, bạn đang sống như thể mình không tin rằng
chúng ta có một vị Mục tử nhân lành luôn tỏ lòng nhân hậu với ta, một người chỉ
nhằm dẫn ta đến những nơi tốt lành, một người bảo vệ, gìn giữ ta trong yêu
thương. Bạn có tin mình có một vị Chúa chiên lành như vậy không?
Sống Lời Chúa: Tin tưởng Chúa Giê-su là Chúa Chiên Lành, tôi tập sự phó thác, tin tưởng
nơi Ngài, để Ngài đưa dẫn tôi trên mọi nẻo đường cuộc đời.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, con an tâm vì có Chúa là Mục tử nhân lành
luôn ở với con, đồng hành với con mọi ngày trong cuộc đời. Amen.
(5 phút Lời Chúa)
MỤC TỬ NHÂN LÀNH (22.4.2018 – Chúa nhật 4 Phục sinh, Năm B - Chúa nhật Chúa Chiên Lành)
Chúa Giêsu mời các bạn trẻ nhìn thấy đám đông bơ vơ... Thấy họ bằng trái tim và để cho tim mình đáp lại.
Su
y niệm:
Mục tử và đàn chiên trên
đồng cỏ
là một hình ảnh quen
thuộc đối với người Palestin.
Giữa người và chiên có
một mối tương quan mật thiết.
Ở đây Ðức Giêsu tự ví
mình như người mục tử.
Mục tử nhân lành khác với
người chăn thuê,
vì dám hy sinh mạng sống
mình cho đoàn chiên,
chứ không bỏ chiên mà
chạy khi gặp sói dữ.
Hội Thánh là đoàn chiên
của Ðức Giêsu Kitô.
Giữa Ngài và từng con
chiên, có mối dây gắn bó.
Tôi biết chiên của tôi và
chiên của tôi biết tôi,
như Cha biết tôi và tôi
biết Cha.
Ðây là cái biết sâu thẳm,
cái biết hai chiều.
Chiên không phải là một
con vật ngờ nghệch, thụ động.
Chiên là hình ảnh của một
ngôi vị tự do.
Vị Mục Tử gọi tên từng
con bằng giọng quen thuộc.
Chiên nghe tiếng của Ngài
và đi theo.
Như thế giữa Mục Tử và
đoàn chiên
có sự hiểu biết nhau sâu
xa, nhận ra nhau dễ dàng,
và một sự trân trọng quý
mến nhau đặc biệt.
Sau Phục Sinh, Ðức Giêsu
đã giao cho Phêrô sứ mạng
chăn dắt và chăm sóc đoàn
chiên của Ngài.
Sứ mạng này bắt nguồn từ
một tình yêu.
Yêu mến Ngài dẫn đến yêu
mến đoàn chiên Ngài.
Ðức Giêsu là Mục Tử tối
cao và gương mẫu.
Mọi mục tử khác chỉ là
phụ tá
giúp chăn dắt đoàn chiên
của Ngài.
Mọi mục tử phải noi gương
Ngài,
dám chết để cho chiên
được sống.
Ngày nay, Chúa Giêsu vẫn
cần những người tiếp nối công việc của Ngài,
để lo cho đoàn chiên trên
thế giới.
Các bạn trẻ khi lớn lên
thường lập gia đình.
Ðiều đó thật là tốt đẹp.
Nhưng Chúa Giêsu vẫn muốn
một số bạn trẻ
ở bên Ngài cách đặc biệt
để được Ngài sai đi.
Họ chấp nhận hy sinh
quyền được lập một tổ ấm,
để có thể yêu mãnh liệt
hơn và bao la hơn.
Tiếng gọi của Chúa vẫn
vang lên
ở ngay nơi lời nài xin
của con người.
Những người đói khát Lời
Chúa, đói khát tình thương,
đói khát bánh ăn, đói
khát ý nghĩa cuộc sống.
Khước từ tiếng kêu của con
người là khước từ tiếng Chúa.
Chúa Giêsu mời các bạn
trẻ nhìn thấy đám đông bơ vơ.
Những người bệnh hoạn tật
nguyền, những trẻ em đường phố,
những người lầm lỡ, tự
đặt mình ở bên lề xã hội...
Thấy họ bằng trái tim và
để cho tim mình đáp lại.
Tạ ơn Chúa đã cho Hội
Thánh biết bao đại chủng sinh,
các linh mục, và các tu
sĩ nam nữ, các nhà thừa sai.
Nhưng đồng lúa chín vàng
vẫn cần nhiều thợ gặt,
tận tụy hơn, thanh khiết
hơn, vô vị lợi hơn.
Có thể chính bạn được
Chúa bất ngờ mời gọi
để đứng trong đội ngũ những
người phục vụ đó!
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
xin ban cho chúng con
những linh mục
có trái tim thuộc trọn về
Chúa,
nên cũng thuộc trọn về
con người.
Xin cho chúng con những linh mục
có trái tim biết yêu bằng
tình yêu hiến dâng,
một trái tim đủ lớn
để chứa được mọi người và
từng người,
nhất là những ai nghèo
khổ, bị bỏ rơi.
Xin cho chúng con những linh mục biết cầu nguyện,
có tình bạn thân thiết
với Chúa
để các ngài giới thiệu
Chúa cho chúng con.
Xin cho chúng con những linh mục thánh thiện,
có thể nuôi chúng con
bằng tấm bánh thơm tho,
tấm bánh Lời Chúa và Mình
Chúa.
Cuối cùng, xin cho chúng con những linh mục
có trái tim của Chúa,
say mê Thiên Chúa và say
mê con người,
hy sinh đời mình để bảo
vệ đoàn chiên
và dẫn đưa chúng con
đến với Chúa là Nguồn
Sống thật.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
22 THÁNG TƯ
Phải Chăng Chúng Ta
Tự Hài Lòng
Với Một Tình Yêu Giả
Hiệu?
Sau lời nói trao ban
Thánh Thần cho các Tông Đồ, Đức Kitô nói về việc tha tội. Người phán: “Anh em
tha tội cho ai thì tội người ấy được tha; anh em cầm buộc ai thì người ấy bị cầm
buộc” (Ga 20,22-23). Sở dĩ Đức Kitô nói điều đó bởi vì sự tha thứ tội lỗi giả định
việc nhận biết và xưng thú tội. Và cả hai việc này đều liên quan với cố gắng sống
trong sự thật và trong tình yêu.
Sự nhận biết và xưng
thú tội lỗi đích thực sẽ đem lại sức mạnh của sự thật và tình yêu cho đời sống
chúng ta. Nó làm cho chúng ta trở nên những con người mới và nó biến đổi thế giới.
Điều ngược lại sẽ xảy
ra khi chúng ta lấp liếm sự thật và đánh lận tình yêu. Bấy giờ, chúng ta đã bôi
xóa lằn ranh giữa sự thiện và sự ác. Chẳng hạn, chúng ta dán nhãn “nhân bản”
cho điều thực sự là tội lỗi!
Đáng buồn, những ví dụ
như vậy đang diễn ra nhan nhãn. Trong thời đại của chúng ta, sự khủng bố bị tố
cáo là một tội ác và là một xúc phạm thô bạo đến những quyền căn bản của con
người. Hành vi ngộ sát cũng bị tố cáo là vô nhân đạo tại các nước văn minh.
Nhưng việc tước đoạt sự sống của những con người chưa được sinh ra thì lại được
gọi là “nhân bản” và được cho là một “bằng chứng của tiến bộ”. Người ta gọi đó
là tự do. Thế nhưng, sự tự do đích thực luôn bao hàm sự tôn trọng phẩm giá của
nhân vị con người!
Anh chị em thân mến!
Nói lên những điều này, tôi không nhằm tố cáo bất cứ ai. Tôi muốn san sẻ nỗi
đau của mình đối với sự sống của các em bé chưa được sinh ra, đối với phẩm giá
của nhân vị con người.
Chúng ta đừng tự lừa dối
chính mình! Tất cả chúng ta phải nhìn thẳng vào tội lỗi và phải dứt khoát với tội
lỗi. Chỉ có sự thật mới giải phóng chúng ta (cf. Ga 8,32). Chỉ có sự thật mới
có sức mạnh biến đổi thế giới, mới có thể đem lại tiến bộ đích thực, đem lại
tính “nhân bản” Kitô giáo đích thực. Xin đừng nói rằng những đòi hỏi của sự thật,
của lương tâm và của phẩm giá con người chỉ là một sự lựa chọn “chính trị”.
Không! Đó là những đòi hỏi khẩn thiết để có thể làm người đích thực. Xin đừng
xem thường nữa những điều mang tầm quyết định đến sự sống còn của con người, những
điều cốt yếu làm nên nhân tính.
22 Tháng Tư
Món Quà Của Con Cáo
Một câu chuyện giả tưởng thuật lại như sau:
Khi Chúa giáng sinh, các thú vật đều tới
mừngChúa. Mỗi con đều dâng Chúa chút quà: Chị bò cái dâng sữa. Cậu khỉ biếu
Chúa mấy trái nho.
Chú sóc nâu bé nhỏ tình nguyện ở lại
làm đồ chơi cho Chúa.
Chúa Hài Ðồng vui vẻ nhận tất cả. Ðang
lúc các thú vật quây quần bên Chúa thì chàng cáo xuất hiện. Các thú vật đều
ghét cáo, vì hắn ta gian manh quỷ quyệt... Chúng chặn không cho cáo đến gần
Chúa và tự hỏi: Không biết cáo định âm mưu gì.
Cáo nói: Tôi đến dâng lễ vật cho Chúa.
Nhưng chẳng thấy cáo mang theo lễ vật nào. Chúa ra hiệu cho cáo vào. Quỳ bên
Chúa Hài Ðồng chàng cáo thì thầm dâng lên Chúa long quỷ quyệt của mình.
hú vật đều bỡ ngỡ: Dâng gì kì cục vậy!
Trái lai cáo ta vui cười hớn hở, còn Chúa đặt hai tay trên đầu cáo tỏ dấu ưng
thuận chúc lành. Xưa nay cáo sung sướng nhờ sự quỷ quyệt của mình, bây giờ dâng
cho Chúa rồi, nó sẽ phải kiếm ăn cực nhọc với tấm lòng lương thiện. Chàng cáo
đã dâng nhiều hơn hết mọi con vật.
Hẳn
chúng ta cong nhớ câu chuyện "Người phụ nữ ngoại tình" trong tin Mừng:
Một khi đã phạm tội, bà bị những người xung quanh kết án có thể gọi là
"chung thân". hình như bà bị xã hội khắc vào má hai chữ "ngoại
tình" không thể nào tẩy xóa được. Giống như chú cáo trong câu chuyện trên:
Ðã gian manh quỷ quyệt thì mọi thú đều không thể tưởng tượng cáo có thể thay đổi.
Nhưng với sự xuất hiện và hoạt động của Chúa Giêsu, mọi đổi thay đều có thể xảy
ra. Con cáo có thể bỏ tính manh mum xảo trá để làm ăn lương thiện. Qua bao thế
hệ, câu nói của Chúa Giêsu: "Tôi cũng thế, tôi không kết tội chị. Vậy chị
hãy ra về và từ nay đừng phạm tội nữa" đã giúp đổi đen thành trắng nhiều
cuộc đời.
Chúng ta hãy tập đừng vội xét đoán và nhất là đừng bao giờ kết án ai. Trái lại
hãy cho nhau những cơ hội mới để mọi người có thể canh tân cuộc sống.
Tiếp
đến, hãy tận tình giúp đỡ những người đang gặp khó khăn, những kẻ đang vấp ngã:
Hãy giơ cánh tay thân thiện kéo họ ra khỏi những vũng bùn nhơ, thay vì đi nói xấu
hay xét đoán và kết án họ.
Trích sách Lẽ Sống
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét