Trang

Thứ Sáu, 17 tháng 8, 2012

18-08-2012 : THỨ BẢY TUẦN XIX MÙA THƯỜNG NIÊN


Thứ Bảy sau Chúa Nhật 19 Quanh Năm
Hãy để trẻ em đến với Thầy (Mt 19,14)

Bài Ðọc I: (Năm II) Ed 18, 1-10. 13b. 30. 32
"Ta sẽ xét xử mỗi người theo cách nó sống".
Trích sách Tiên tri Êdêkiel.
Có lời Chúa phán cùng tôi rằng: Tại sao giữa các ngươi trong Israel có câu tục ngữ rằng: "Cha ông ăn nho chua thì con cháu ghê răng"?
Chúa là Thiên Chúa phán, Ta lấy sự sống Ta mà thề không lặp lại câu tục ngữ ấy ở Israel nữa. Này tất cả mọi sinh mạng đều thuộc về Ta; sinh mạng người cha cũng như sinh mạng người con, đều thuộc về Ta. Ai phạm tội, người ấy sẽ chết. Ai công chính, giữ lề luật và đức công bình, không ăn (của cúng) trên núi và không ngước mắt nhìn các thần tượng của nhà Israel, không xúc phạm đến vợ người khác, không gần gũi đàn bà khi họ không được sạch, không áp bức người ta, trả đồ cầm cố cho người mắc nợ, không cưỡng đoạt của ai, đem bánh cho người đói khát, đem áo mặc cho người trần trụi, không cho vay ăn lời, không lấy thêm của người, giữ tay không làm điều gian ác, xét đoán công minh giữa hai người, ăn ở theo luật lệ của Ta, và giữ các giới răn của Ta để thực hiện chân lý, người đó mới là công chính, nó sẽ được sống, Chúa là Thiên Chúa phán.
Nhưng nếu người đó sinh ra một đứa con trộm cướp, khát máu, phạm tội trong những lỗi nói trên, thì đứa con ấy không đáng sống, vì đã làm những điều đáng ghét, nó sẽ chết, và máu nó sẽ đổ trên đầu nó.
Vì vậy, hỡi nhà Israel, Ta sẽ xét xử mỗi người theo cách nó sống: Chúa là Thiên Chúa phán. Các ngươi hãy trở lại và hãy hối cải tất cả những điều gian ác, thì sự gian ác sẽ không huỷ diệt các ngươi. Hãy dứt bỏ hết mọi tội lỗi các ngươi đã phạm, và hãy tạo cho các ngươi một tâm hồn và một tinh thần mới. Hỡi nhà Israel, tại sao các ngươi muốn chết. Ta không thích cho ai phải chết: Chúa là Thiên Chúa phán. Hãy trở lại để được sống.
Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 50, 12-13. 14-15. 18-19
Ðáp: Ôi lạy Chúa, xin tạo cho con quả tim trong sạch (c. 12a).
Xướng: 1) Ôi lạy Chúa, xin tạo cho con quả tim trong sạch, và canh tân tinh thần cương nghị trong người con. Xin đừng loại con khỏi thiên nhan Chúa, chớ thu hồi Thánh Thần Chúa ra khỏi con. - Ðáp.
2) Xin ban lại cho con niềm vui ơn cứu độ; với tinh thần quảng đại, Chúa đỡ nâng con. Con sẽ dạy kẻ bất nhân đường nẻo Chúa, và người tội lỗi sẽ trở về với Ngài. - Ðáp.
3) Bởi vì Chúa chẳng ưa gì sinh lễ, nếu con dâng lễ toàn thiêu, Chúa sẽ không ưng. Của lễ con dâng, lạy Chúa, là tâm hồn tan nát; lạy Chúa, xin đừng chê tấm lòng tan nát khiêm cung. - Ðáp.

* * *

Alleluia: Tv 118, 18
Alleluia, alleluia! - Lạy Chúa, xin mở rộng tầm con mắt con, để con tuân cứ luật pháp của Chúa và để con hết lòng vâng theo luật đó. - Alleluia.

Phúc Âm: Mt 19, 13-15
"Ðừng ngăn cấm các trẻ nhỏ đến với Ta, vì Nước Trời là của những người giống như chúng".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, người ta đem những trẻ nhỏ đến cho Chúa Giêsu để Người đặt tay và cầu nguyện cho chúng. Các môn đệ liền quở trách chúng, nhưng chúa Giêsu bảo: "Hãy để các trẻ nhỏ đến với Ta, và đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời là của những người giống như chúng". Sau khi Người đặt tay trên chúng, thì Người đi khỏi nơi đó.
Ðó là lời Chúa.
Chúa Giê-su chúc lành trẻ em.


Suy Niệm:
Việc Ðức Giêsu đón nhận các trẻ em và đặt tay chúc lành cho chúng, qua đó biểu lộ tình thương và gần gũi của Ðức Giêsu đối với các em. Ðức Giêsu yêu mến tinh thần đơn sơ, phó thác và cho đó là điều kiện để được vào Nước Trời.
Ngày nay, chẳng những con người đã không sống được tinh thần yêu thương đối với trẻ nhỏ, mà còn độc ác cướp đi quyền sống, đánh mất nhân phẩm cao quí của các em qua nạn phá thai, bạo hành, lợi dụng và buôn bán trẻ em...

Cầu Nguyện:
Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn sống đơn sơ, tin tưởng cậy trông vào Chúa. Xin Chúa dạy cho chúng con biết làm gương sáng cho các em trong lời nói, việc làm. Xin đừng để chúng con vì danh lợi mà cướp mất mạng sống và nhân phẩm của các em. Ước gì tinh thần yêu thương và thánh thiện của Chúa được lan tràn trên thế giới này, để không còn những cảnh chết chóc của trẻ em vô tội, không còn cảnh trẻ em bị trở thành công cụ cho những thú tính ác độc. Xin Chúc chúc lành cho chúng con vì danh Ðức Giêsu Kitô. Amen.
(Lời Chúa trong giờ kinh gia đình)

Suy Niệm:
Chúa Giêsu Với Trẻ Nhỏ
Các trẻ nhỏ được Chúa Giêsu yêu thương và đưa ra làm mẫu mực cho những ai muốn bước vào Nước Trời: "Nếu các con không hóa nên như trẻ nhỏ, các con không được vào Nước Trời. Ai hạ mình xuống như trẻ nhỏ, đó là kẻ lớn nhất trong Nước Trời". Tinh thần tu đức trẻ thơ là đơn sơ, phó thác, không cậy dựa vào sức riêng, nhưng đặt trọn tin tưởng vào Chúa.
Tin Mừng Giáo Hội cho chúng ta lắng nghe hôm nay đề cập đến trẻ nhỏ trong một hoàn cảnh khác, với những lời của Chúa Giêsu: "Cứ để trẻ nhỏ đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì những ai giống như chúng mới được vào Nước Trời". Người ta dẫn các trẻ em đến với Chúa Giêsu để Ngài đặt tay và cầu nguyện cho chúng. Ðặt tay và cầu nguyện cho một người là nghi thức tôn giáo quen thuộc trong Do thái giáo thời Chúa Giêsu. Những vị lãnh đạo tôn giáo và các Rabbi thường đặt tay và cầu nguyện cho những ai đến xin được chúc lành; họ cũng đặt tay trên trẻ nhỏ và cầu nguyện cho chúng, mặc dù theo phong tục người Do thái thời đó, những trẻ nhỏ không có địa vị, không có giá trị gì, chỉ khi nào trẻ đến tuổi 12, nó mới được nhìn nhận có chỗ đứng trong cộng đoàn. Các môn đệ Chúa Giêsu lúc đó chưa thay đổi tâm thức, họ còn ngăn cản không cho người ta đem các trẻ nhỏ đến với Chúa.
Thái độ và lời dạy của Chúa Giêsu nhắc cho các môn đệ lúc đó và cho chúng ta ngày hôm nay rằng trong cộng đoàn Giáo Hội, mọi người không tùy thuộc hạng tuổi, đều có quyền đến với Chúa để Chúa đặt tay, cầu nguyện và chúc lành cho; không ai bị loại khỏi tình yêu và ân sủng của Chúa, dù là một đức trẻ. Các nhà chú giải đã xem đoạn Tin Mừng này như là căn bản cho việc rửa tội trẻ nhỏ được cộng đoàn tiên khởi thực hiện.
"Cứ để trẻ nhỏ đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng". Chúng ta có thái độ kỳ thị, ngăn cản các trẻ nhỏ đến với Chúa không? Có những người lớn, những bậc cha mẹ rơi vào tâm thức của các môn đệ ngày xưa: họ không đem con cái đến với Chúa Giêsu, họ không nêu gương sống đức tin cho con cái, cũng không muốn cho con cái lãnh nhận Bí tích Rửa tội, nại lý do tôn trọng tự do của con cái, đợi chúng lớn lên và tự quyết định muốn rửa tội hay không. Ðây là thái độ sai lầm về ơn cứu rỗi của Chúa: Ơn Chúa được ban nhưng không cho mọi người, chúng ta là ai mà dám xét đoán về điều kiện tuổi tác để được Chúa chúc lành và ban ơn cứu rỗi.
Hãy để các trẻ nhỏ đến với Chúa Giêsu, đừng ngăn cản chúng. Xin Chúa giúp chúng ta chu toàn trách nhiệm cao cả này, với ý thức rằng ân sủng và chúc lành của Chúa là kho tàng quí giá mà chúng ta có thể trao lại cho con cái chúng ta.

(Veritas Asia)

LỜI CHÚA MỖI NGÀY

Thứ Bảy Tuần 19 TN2

Bài đọc: Eze 18:1-10, 13, 30-32; Mt 19:13-15.


GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ:
Mỗi người phải chịu trách nhiệm về hành động của mình
Theo thuyết Nhân Quả của nhà Phật thì nhân nào quả đó: quả tốt nhân tốt, quả xấu nhân xấu hay “đời cha ăn mặn đời con khát nước.” Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu cũng nói một câu tương tự: xem quả biết cây, cây xấu không thể sinh quả tốt, và ngược lại, cây tốt không thể sinh quả xấu. Vì thế, nếu con cái tốt là bởi cha mẹ tốt và con cái xấu là do bởi cha mẹ xấu, và cứ thế truyền đi hết thế hệ này qua thế hệ khác. Nếu hiểu như thế, một khi đã rơi vào vòng xấu là cứ xấu mãi và không có hy vọng gì thoát ra khỏi vòng xấu xa này?
Trong bài đọc I, ngôn sứ Ezekiel tường thuật Thiên Chúa lên án niềm tin này và Ngài truyền cho Israel không được truyền bá niềm tin này nữa. Nguyên tắc trên (nhân quả) chỉ là nguyên nhân phụ (secondary cause); nguyên nhân chính (primary cause) là tùy thuộc nơi con người làm. Trong sự quan phòng của Thiên Chúa, mỗi người phải chịu trách nhiệm về các hành động của mình; tuy nhiên, việc lành hay điều ác của một người cũng đều có ảnh hưởng trên người khác. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu la rầy các môn đệ vì họ ngăn cản các trẻ nhỏ không cho chúng đến với Ngài. 

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC: 
1/ Bài đọc I: Trách nhiệm của mỗi người về hành động mình làm
Không phải chỉ ở Việt-Nam mới có câu tục ngữ “Đời cha ăn mặn đời con khát nước,” người Do Thái cũng có câu tục ngữ tương đương lan tràn trong dân chúng “Đời cha ăn nho xanh, đời con phải ê răng.” Thiên Chúa cực lực phản đối niềm tin này khi Ngài nói: “Ta lấy mạng sống Ta mà thề, các ngươi sẽ không còn truyền cho nhau câu ngạn ngữ đó trong Israel nữa. Này, mạng sống nào cũng thuộc về Ta; mạng sống của cha cũng như mạng sống của con đều thuộc về Ta. Ai phạm tội, kẻ ấy phải chết.” Mỗi cá nhân phải chịu trách nhiệm về các hành vi của mình, chứ không được đổ tội cho ai cả. 
Nguy hiểm của niềm tin: tội lỗi và hình phạt truyền từ đời cha qua đời con là một khi đã lâm vào vòng dây chuyền này sẽ không còn hy vọng gì nữa! Nhưng Thiên Chúa cho con người niềm hy vọng để ra khỏi vòng này: Ngay từ đời cha, ông đã có thể ăn năn trở lại để được Chúa xóa tội; nếu ông không ăn năn và hư mất, con ông vẫn có thể bỏ đường tội lỗi nếu đã trót lâm vào. Tóm lại, theo kế họach tha thứ của của Thiên Chúa, sẽ chẳng còn một chướng ngại nào cản trở sự trở lại của con người trừ sự cứng lòng của họ. Lý do đơn giản Chúa đưa ra hôm nay: “Quả thật, Ta không vui thích gì về cái chết của kẻ phải chết, nhưng muốn nó ăn năn trở lại và được sống.” 
2/ Phúc Âm: Nước Trời là của những người giống như con trẻ? 
Tại sao các môn đệ la rầy trẻ nhỏ? Trẻ em thường ồn ào và chạy nhảy lung tung làm chia trí cuộc đàm thọai hay cần được nghỉ ngơi của người lớn. Các môn đệ thấy Thầy mình bận rộn tối ngày, hết giảng dạy rồi lại chữa bệnh, xuất hiện ở đâu cũng kéo theo một đám đông ồn ào chen lấn, nên các ông có lý do để la rầy và ngăn cản không cho chúng đến. Hiểu ý hướng tốt lành của họ nên Chúa Giêsu không trách các ông, Ngài chỉ nói: Cứ để trẻ em đến với Thầy! Đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời là của những ai giống như chúng." Người đặt tay trên chúng, rồi đi khỏi nơi đó. 
Qua bài học này, Chúa Giêsu dạy cho những người lãnh đạo một bài học quan trọng để có thể đối đầu với đòi hỏi của đám đông. Khi chọn xuất hiện nơi công cộng là chọn để cho đám đông đến với mình, đừng khinh thường và trốn tránh họ vì sứ vụ và thành công của mình phần lớn cũng liên quan tới họ. Có những người sau khi đã nổi tiếng tìm cách bảo vệ mình và xa lánh đám đông nên họ cũng từ từ rơi vào quên lãng. Tuy nhiên, Chúa cũng không dạy dành hết thời giờ cho đám đông mà quên đi việc nghỉ ngơi bồi dưỡng. Chúa đã từng nhắc nhở các môn đệ: “Các con hãy lui vào nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi” (Mk 6:31); hay Chúa bảo các ông xuống thuyền và chèo qua bờ bên kia trong khi Chúa giải tán đám đông đang muốn tuyên xưng Chúa làm vua cai trị họ (Mt 14:22). Và rất nhiều lần, Ngài đã bỏ đám đông và các môn đệ để lên núi cầu nguyện một mình (Mt 14:23, Lk 9:18, Jn 6:15). Chúa biết cách làm chủ thời gian và xử thế trong mọi trạng huống xảy ra cho Ngài. 
Người lớn cần trở nên giống trẻ về phương diện nào? Chắc chắn Chúa không đòi chúng ta trở nên trẻ nhỏ về mọi phương diện vì chúng cũng có những điều cần phải học để trưởng thành hơn, nhưng một số các đặc tính của trẻ rất cần cho mối liên hệ giữa chúng ta với Thiên Chúa như: (1) Trẻ thơ tuyệt đối tin tưởng nơi cha mẹ chứ không nơi chúng hay người ngòai, chúng ta cũng phải tuyệt đối tin tưởng nơi Thiên Chúa chứ không nơi bất cứ quyền lực nào khác, ngay cả chính mình.
(2) Cha mẹ dạy sao nghe vậy, chúng chưa biết bướng bỉnh cãi lại; chúng ta cũng cần có thái độ như vậy khi tiếp cận các giới răn của Chúa, đừng lý sự để tìm cách biện minh cho các hành động sai trái của mình.
(3) Trẻ thơ cần gì xin đấy, hết rồi lại xin thêm, chúng không biết tích trữ phòng hờ; Chúa cũng đòi chúng ta như thế, lương thực này nào đủ cho ngày đó chứ không lo tích trữ cho cả một đời trong khi biết bao người cần có của ăn hằng ngày. 

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG: 
- Mỗi người phải chịu trách nhiệm về các hành động và cuộc đời mình. Chúng ta đừng đổ tội cho tiền nhân cũng đừng tùy thuộc vào công đức của hậu thế.
- Chúng ta cần có một niềm tin vững vàng nơi Thiên Chúa như con trẻ tin vào cha mẹ chúng; đừng để những bon chen của cuộc sống làm chúng ta mất đi niềm tin này.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên OP
****************


Thứ Bảy tuần 19 thường niên
Sứ điệp: Thiên Chúa là Đấng chân thành và đầy yêu thương. Cùng với các trẻ em, những ai biết sống chân thành và đầy tình yêu thương, sẽ được Chúa đón nhận và chúc lành.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, Chúa yêu thương và ôm các thiếu nhi vào lòng, chẳng phải vì vóc dáng dễ thương nhưng vì các em sống đơn sơ và chân thành. Một em bé đánh mất lòng đơn sơ chân thành chẳng đáng là công dân Nước Trời. Ngược lại, một người lớn mà vẫn giữ được lòng đơn sơ chân thành như trẻ thơ vẫn đáng được Chúa đón nhận.
Chính Chúa là Đấng chân thành và đầy lòng yêu thương. Chúa đòi hỏi những ai muốn ở với Chúa cũng phải đơn sơ, chân thành và sống chan hòa yêu thương.
Lạy Chúa, xin giúp con đến với Chúa trong tình yêu mến chân thành của trẻ thơ. Xin đừng để con đến với Chúa để cầu lợi, vì khi ấy con đã trở thành con buôn đến với Chúa. Đừng để con đến với Chúa mà khoe khoang như người biệt phái lên đền thờ cầu nguyện, vì con sẽ chẳng đáng Chúa thương. Đừng để con đến với Chúa mà mặc cảm như ông Giu-đa, không dám xin Chúa tha thứ, vì như thế Chúa chẳng cứu được con. Xin dạy con sống đơn sơ chân thành: biết cám ơn Chúa về điều tốt đẹp nơi con, biết xin Chúa thứ tha cho những điều thiếu sót, biết trình bày những thiếu thốn khó khăn và phó thác trong tay Chúa.
Lạy Chúa, dù con còn bé hoặc đã trưởng thành, xin cho con biết giữ mãi tinh thần trẻ thơ để con mãi mãi ở trong tay Chúa và đáng được Chúa chúc lành. Amen.
Ghi nhớ : "Ðừng ngăn cấm các trẻ nhỏ đến với Ta, vì Nước Trời là của những người giống như chúng".

18/08/12 THỨ BẢY TUẦN 19 TN
Mt 19,13-15

VƯƠNG QUỐC CỦA TRẺ THƠ

“Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời thuộc về những ai giống như chúng.” (Mt 19,14)

Suy niệm: Danh tiếng của Thầy Giê-su đang lên, Ngài trở thành nhân vật quan trọng trong mắt mọi người. Vì thế, việc để các trẻ em đến quấy rầy, làm mất thời gian của Ngài là điều không thể chấp nhận được! Với suy nghĩ đó, các môn đệ đã ngăn cản các trẻ nhỏ đến gần Đức Giesu, nhưng Ngài lại phản ứng ngược lại: “Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời thuộc về những ai giống như chúng.” Cũng như lần trước (x. Mt 18,1-10), Ngài muốn các ông thấu hiểu điều kiện thiết yếu để thuộc về Nước Thiên Chúa và được cứu độ: Nước Thiên Chúa là một hồng ân ban không, phải đón nhận với lòng đơn sơ, biết ơn và cảm phục của các trẻ thơ.

Mời Bạn: Thư Chung Hậu Đại Hội Dân Chúa 2010 định nghĩa Giáo Hội là gia đình của Thiên Chúa. Trong gia đình Thiên Chúa ấy, Thiên Chúa là Cha, Đức Kitô là Anh Cả, còn tất cả chúng ta đều là con cái Thiên Chúa, là em của Chúa Kitô. Ước mong bạn ý thức tư thế người con cái Chúa ấy để luôn sống ngoan thảo với Thiên Chúa.

Chia sẻ: Điều gì ngăn cản tôi đến với Chúa trong tâm tình của người con cái?

Sống Lời Chúa: Như trẻ thơ đặt trọn niềm tin nơi Chúa, tôi sẽ thân thưa cùng Ngài: “Lòng con chẳng dám tự cao, mắt con chẳng dam tự hào Chúa ơi... Như trẻ thơ nép mình lòng mẹ, trong con, hồn lặng lẽ an vui” (Tv 130).

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin tạo cho chúng con quả tim đơn sơ, quảng đại, để chúng con đón nhận ân sủng Chúa, rồi sẵn sàng trao ban cho những ai cần đến. Xin cho chúng con luôn sống với Chúa như người con ngoan thảo. Amen.

Chúa đặt tay và chúc lành.

Để trẻ em đến với Thầy

Trẻ em, tuy không có chỗ cao trong xã hội, nhưng lại có chỗ vững chãi trong Nước Trời. Trẻ em có chỗ vì chúng hồn nhiên sống lệ thuộc vào cha mẹ, và đón nhận mọi sự từ người khác với lòng biết ơn.

Suy nim:
Bàn tay con người thật là cao quý.
Trong Cựu Ước, Đức Chúa muốn ông Môsê đặt tay trên ông Giosuê
để chia sẻ cho ông này quyền lãnh đạo dân (Ds 27, 18. 23).
Cụ Giacóp đã chúc phúc cho hai đứa cháu là Épraim và Mơnase
bằng cách đưa hai tay đặt trên đầu chúng (St 48, 14).
Cử chỉ đặt tay trên cũng thường thấy trong Giáo Hội thuở ban đầu.
Chúa Thánh Thần được trao ban qua việc đặt tay (Cv 8, 17-19; 19, 6).
Qua đặt tay, bảy phó tế đầu tiên lãnh nhận sứ vụ (Cv 6, 6).
Bácnaba và Saolô cũng được đặt tay sai để sai đi truyền giáo (Cv 13, 3).
Bàn tay Thiên Chúa là khí cụ che chở, đỡ nâng.
“Ngài bao bọc con cả sau lẫn trước,
bàn tay của Ngài, Ngài đặt trên con (Tv 138, 5).
Bàn tay của Đức Giêsu đóng vai trò lớn trong sứ vụ.
Ngài chữa anh mù bằng cách đặt tay trên mắt anh (Mc 8, 25).
Ngài cũng chữa bà còng lưng theo cách tương tự (Lc 13, 13).
Người ta xin Ngài đặt tay để chữa một anh điếc và ngọng (Mc 7, 32),
thậm chí đặt tay để hoàn sinh một em gái mới chết (Mt 9, 18).
Trong bài Tin Mừng hôm nay,
Cha mẹ của các em đã đưa các em đến với Đức Giêsu,
để được Ngài đặt tay trên chúng và cầu nguyện (c. 13).
Họ tin phúc lành đến với con cái họ qua cử chỉ ấy.
Cuối cùng, Đức Giêsu đã đặt tay trên các em nhỏ và cầu nguyện,
trước khi tiến về Giêrusalem để chịu khổ nạn (c. 15).
Nhưng các môn đệ lại bực bội và la rầy cha mẹ của các em.
Có lẽ đối với họ, Thầy Giêsu còn nhiều việc lớn lao để làm
hơn là mất thì giờ để chúc lành cho mấy em bé.
Đức Giêsu hoàn toàn không đồng ý với thái độ coi thường này.
Ngài nói thẳng: “Hãy để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng.”
Đến với Thầy Giêsu là quyền lợi của mọi trẻ em,
người lớn không được phép xâm phạm.
Ngài đưa ra lý do khiến các môn đệ phải tôn trọng trẻ em:
“vì Nước Trời là của những ai giống như chúng” (c. 14).
Như thế trẻ em, tuy không có chỗ cao trong xã hội,
nhưng lại có chỗ vững chãi trong Nước Trời.
Trẻ em có chỗ vì chúng hồn nhiên sống lệ thuộc vào cha mẹ,
và đón nhận mọi sự từ người khác với lòng biết ơn.
Những người lớn muốn vào Nước Trời phải nên giống chúng.
Đây là một tiến trình khó khăn và lâu dài,
vì người lớn phải quay lại, phải hoán cải để trở nên đơn sơ như trẻ thơ,
phải tự hạ mình xuống, bỏ đi những tự hào, tự mãn về mình (Mt 18, 3-4).
mở lòng đón lấy Nước Trời như quà tặng nhưng không.
Như thế trẻ thơ lại là mẫu mực cho các môn đệ của Thầy Giêsu.
Nước Trời dành cho trẻ thơ và những ai trở nên giống chúng.
Trẻ em có chỗ trong Nước Trời và trong Giáo Hội tại thế.
Các em cũng là thành viên trong cộng đoàn đức tin.
Lời dạy của Đức Giêsu vẫn mãi âm vang nơi chúng ta:
“Hãy để trẻ em đến với tôi, đừng ngăn cấm chúng.”
Chúng ta đã làm gì để đưa các em đến với Giêsu?
Cầu nguyn:
Lạy Chúa Giêsu, vì con bé nhỏ,
nên xin yêu ngài bằng khả năng bé nhỏ của con.
Cho con biết yêu
những công việc bé nhỏ mỗi ngày,
những công việc âm thầm,
những bổn phận mà con làm vì yêu mến.
Cho con biết yêu những hy sinh bé nhỏ mỗi ngày,
vui lòng đón nhận những thánh giá tuy nhỏ,
nhưng làm tim con đau đớn.
Cho con biết yêu tinh thần bé nhỏ của trẻ thơ,
đơn sơ thú nhận mình yếu đuối và bất lực,
sung sướng nương tựa vào duy một mình Chúa.
Hơn nữa, xin cho con can đảm,
dám chọn những gì giúp con trở nên bé nhỏ hơn,
nhờ đó con vui tươi phục vụ mọi người
và hạnh phúc khi thấy Chúa lớn lên trong con.
Mỗi lần bị cám dỗ tự cao,
xin cho con biết ngắm nhìn con đường Chúa đã đi,
con đường bé nhỏ và khiêm hạ.
Ước gì con được làm bạn của Chúa
trên đường từ Bêlem đến Núi Sọ,
và được ở bên Chúa trong Nước Trời. Amen.
 
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Chúc lành trẻ em (tranh Hàn Quốc)

"Đừng ngăn cấm các trẻ nhỏ đến với Ta, vì Nước Trời là của những người giống như chúng".
Cầu nguyện cùng Mẹ Maria
Tin Mừng hôm nay nhắc nhở chúng ta tinh thần của những kẻ bé mọn và trẻ thơ. Trên đường lên Giêrusalem, Chúa Giêsu rất quan tâm đến những cuộc gặp gỡ của Ngài với những kẻ bé mọn, hạng người bị bỏ rơi, mà đại biểu là trẻ em. Hình như các môn đệ luôn có thái độ vệ binh đối với Chúa Giêsu. Họ thường nghĩ có nghĩa vụ phải bảo vệ Ngài, bởi vì theo họ một bậc thiên sai và quân vương không thể để cho trẻ em và những kẻ hèn hạ đến gần. Nhưng Chúa Giêsu không phải là Ðấng Thiên Sai theo ý nghĩ và sự chờ đợi của các môn đệ, Ngài có cái nhìn về sứ mạng của Ngài và về con người khác với các ông.
Chúa Giêsu chỉ thực hiện sứ mạng thiên sai của mình qua con đường thập giá và Ngài chỉ thực sự gần gũi với những ai mang lấy gương mặt khổ đau như Ngài, tức là những kẻ bé mọn, những người bị bỏ rơi, những kẻ bị gạt ra bên lề xã hội. Cũng như Chúa Giêsu, Ðấng hoàn toàn vâng phục và phó thác cho Thiên Chúa, những kẻ bé mọn ấy không còn biết bám víu vào sức mạnh và quyền lực nào khác hơn là chính Thiên Chúa. Họ là những người nghèo của Giavê như Cựu Ước đã từng loan báo. Vũ khí của họ, sức mạnh của họ, nơi nương tựa duy nhất của họ, lẽ sống của họ là chính Chúa. Chúa Giêsu đề cao những con người ấy và Ngài mời gọi những ai muốn làm đồ đệ Ngài cũng hãy mặc lấy tâm tình phó thác và tin yêu những con người ấy.
Kỳ thực, lịch sử vẫn tiếp tục chứng minh rằng chìa khóa của nhiều vấn đề lớn của nhân loại không nằm trong khoa học kỹ thuật và sức mạnh của vũ khí. Sứ điệp và bí mật Fatima đã được ứng nghiệm. Ba trẻ em vô học và nghèo nàn tại một ngôi làng nhỏ bên Bồ Ðào Nha đã chứng minh cho thế giới thấy sức mạnh vô song của lời cầu nguyện, tức của lòng tin và lòng phó thác của con người. Lời tiên tri của Mẹ Maria vẫn tiếp tục được ứng nghiệm: Người cất khỏi tòa cao những người quyền thế và nâng dậy những ai ở khiêm nhường.
Kính nhớ Mẹ trong ngày thứ bảy này, chúng ta cùng cầu nguyện với chính tâm tình của Mẹ.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)

Như trẻ em
Bấy giờ, người ta dẫn trẻ em đến với Đức Giêsu, để Người đặt tay trên chúng và cầu nguyện. Các môn đệ la rầy chúng. Nhưng Đức Giêsu nói: “Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cản chúng, vì Nước Trời thuộc về những ai giống như chúng.” Người đặt tay trên chúng, rồi đi khỏi nơi đó. (Mt. 19, 13-15)
Câu nói chiếu sáng cho cả đoạn Tin Mừng này là: “Nước Trời thuộc về những ai giống như trẻ em.” Nước Trời đang hiện diện mọi lúc trong đời sống con người, trong đời sống Giáo Hội. Trong các dụ ngôn về Nước Trời, Chúa luôn nhấn mạnh đến giai đoạn hiện tại và giai đoạn cánh chung. Nhưng giai đoạn cánh chung được tiếp nối với giai đoạn hiện tại, tùy thuộc chúng ta hôm nay sống Nước Trời hay không.
Hoàng tử nhỏ.
Hoàng tử nhỏ của Nước Trời là trẻ em, không phải vì bất lực hay nghèo khó, nhưng vì đời sống phong phú dồi dào, vì lòng trông cậy mạnh mẽ và con tim trong trắng đơn sơ, ngay thẳng. Tấm lòng trong trắng này làm cho con mắt tâm hồn trong suốt như thủy tinh. “Ai có lòng trong sạch được thấy Thiên Chúa” ngay trong đời sống này, chúng thấy được Thiên Chúa trong các tạo vật được dựng lên theo hình ảnh Ngài và được Ngài quan phòng hướng dẫn.
Sao con người lại bị mất vẻ trong sáng của tuổi thơ? khi nói tới ai có một tâm hồn trẻ thơ, người ta cảm thấy người đó sống bằng con tim thuần khiết.
Ở đâu?
Khi đứa bé qua đời, nó được sống trong Nước Trời, nó rất khó phải ở nơi khác! nếu nó yếu đuối phạm tội, chắc chắn nó sẽ ăn năn vì mến Chúa như Ngài đã yêu nó không hềloại trừ nó…
Sau những thí dụ đó Thiên Chúa công nhận trẻ em như là mẫu người được mời vào dự tiệc Nước Trời.
“Nếu các con không hóa nên như trẻ nhỏ…” đây là một ấn văn chứa đầy trong Tin Mừng …. Tại sao chúng ta không cố gắng thực hiện? tại sao chúng ta không sống theo lời mời gọi của Chúa? tại sao lời đó không trở nên qui tắc cho đời sống đạo của chúng ta?
J.M


Hãy Nâng Tâm Hồn Lên Tháng 8

18 THÁNG TÁM

Thiên Chúa Sử Dụng Chúng Ta Để Xây Dựng Công Cuộc Sáng Tạo Mới

Con người hiện đại chắc chắn ý thức về vai trò của mình. Nhưng “nếu … sự độc lập của các thực tại trần thế có nghĩa là các tạo vật không lệ thuộc Thiên Chúa và con người có thể sử dụng chúng mà không cần qui hướng về Đấng Tạo Hóa thì không một ai nhìn nhận Thiên Chúa lại không thấy rằng lập trường đó hết sức sai lầm. Thực vậy, không có Tạo Hóa, tạo vật đều tiêu tan… Quên mất Thiên Chúa, mọi tạo vật đều trở nên mờ tối” (MV 36).

Chúng ta nhớ lại một bản văn cho phép chúng ta nắm bắt khía cạnh khác của sự phát triển thế giới bởi con người. Công Đồng nói: “Thánh Thần Chúa, Đấng điều khiển những biến chuyển thời gian và canh tân bộ mặt trái đất với sự quan phòng kỳ diệu, đang hiện diện trong cuộc tiến hóa này” (MV 26). Thánh Thần sử dụng chúng ta để xây dựng cuộc sáng tạo mới bằng cách giúp chúng ta vượt qua tội lỗi và những sự dữ khác trong cuộc sống chúng ta. Rồi chúng ta có thể tái tạo bộ mặt trái đất và hoàn thành định mệnh của chúng ta. Nhờ Thánh Thần Chúa để vượt qua sự dữ, điều đó có nghĩa là chọn lựa sự tiến bộ luân lý của con người, chứ không chỉ là những tiến bộ vật chất và thể lý. Khi ấy phẩm giá của con người có thể được bảo vệ. Con người có thể đưa ra một câu trả lời cho những đòi hỏi thiết yếu nhất của một thế giới đích thực có nhân tính. Bằng cách này, Nước Thiên Chúa sẽ dần dần lớn lên trong lịch sử của con người, tìm thấy bản sắc tâm linh của mình và cho con người thấy những dấu hiệu của sự hiện diện của Thiên Chúa.
***

Lời Chúa Trong Gia Đình

NGÀY 18-8

Ed 18, 1-10.13b.30-32; Mt 19, 13-15.

LỜI SUY NIỆM: Bấy giờ người ta dẫn trẻ em đến với Đức Giêsu, để Người đặt tay trên chúng và cầu nguyện. Các môn đệ la rầy chúng. Nhưng Đức Giêsu nói: “Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời là của những ai giống như chúng”(Mt19,13-14)

          Trong câu chuyện ngắn ngủi này, khi đứng về phía các bà mẹ chúng ta sẽ lên án các môn đệ của Chúa Giêsu: là những người quá nghiêm khắc và thô bạo; nhưng khi đứng về phía các môn đệ của Chúa Giêsu chúng ta sẽ lên án những người mẹ đem con trẻ đến: chỉ làm rầy rà cho Chúa, thêm bận rộn cho Ngài chẳng nên tích sự gì. Nhưng khi nhìn vào thái độ và cử chỉ của Chúa Giêsu chúng ta thấy tình thương yêu, quý mến và muốn gần gủi trẻ nhỏ, và Ngài cũng mời gọi chúng ta cũng phải đơn sơ như trẻ nhỏ mỗi khi đến với Ngài. Ngài luôn sẳn sàng đón nhận chúng ta. Hãy đến với Ngài để được Ngài đạt tay trên đầu và chúc lành trong bình an của Ngài.

Mạnh Phương

++++++++++++++++++

18 Tháng Tám

Ngài Là Sự Bình An Của Chúng Ta

Năm 1899, cuộc xung đột biên giới giữa hai nước ChileArgentina suýt đưa tới một cuộc chiến tranh khốc liệt... Mùa Phục Sinh năm 1900, quân đội của hai bên đã sẵn sàng giao tranh với nhau.

Trong suốt tuần thánh năm đó, vị tổng giám mục Buenos Aires của Argentina đã đưa ra một lời kêu gọi tha thiết về Hòa Bình. Sứ điệp của ngài đã không mấy chốc được truyền sang Chile. Các giám mục của nước này cũng hưởng ứng nhiệt liệt lời kêu gọi. Giáo hội của hai bên đã làm áp lực để hai chính phủ ngồi vào bàn hội nghị với nhau qua trung gian của vua Edward thứ 7 của Anh quốc.

Không mấy chốc, một hòa ước đã được hai nước ký kết. Ðể nói lên thiện chí xây dựng hòa bình, quân đội Argentina đã gom góp lại một số khí giới và nung lên để rồi đúc thành một tượng Chúa Giêsu. Bức tượng đã được đặt tên là "Ðức Kitô của dãy núi Andes". Andes là dãy núi nơi đã có cuộc xung đột giữa hai quốc gia. Cánh tay phải của bức tượng được mở rộng để ban phép lành, còn cánh tay trái cầm thánh giá.
Tượng Chúa Giê-su trên dãy núi Andes.

Chính phủ Argentina đã quyết định đưa bức tượng lên đỉnh núi ở cao độ gần 4 ngàn thước. Xe lửa di chuyển bức tượng đến chân núi. Sau đó, người ta dùng chính các chiến xa do lừa kéo để đưa bức tượng lên núi. Và cuối cùng, khi đến gần đỉnh núi, chính các quân nhân là những người hoàn thành công tác còn lại.

Sau khi đã dựng bức tượng, người ta viết dưới bệ của bức tượng như sau: "Những ngọn núi này sẽ sụp xuống và biến thành cát bụi nếu nhân dân của Chile và Argentina quên đi lời giao hòa mà họ đã long trọng ký kết dưới chân Ðức Kitô". Trên mặt khác của chân tượng, người ta cũng đọc thấy câu trích từ thư của thánh Ephesô như sau: "Chính Ngài là sự bình an của chúng ta. Ngài đã làm cho đôi bên bị chia rẽ nên một".

Giải thưởng Nobel Hòa Bình năm 1990 đã được quyết định trao tặng cho tổng thống Gorbachov của Liên Xô. Cả thế giới đã nhìn nhận vai trò của ông trong việc đạp đổ bức tường ô nhục Bá Linh và các chế độ cộng sản tại Ðông Âu, cũng như góp phần dập tắt cuộc chiến tranh giữa hai khối cộng sản và tư bản.

Hòa bình mà tổng thống Gorbachov góp phần kiến tạo phải chăng không là kết quả của một sự "đạp đổ": chỉ khi nào những bức tường của kỳ thị, của bách hại, của hận thù, của độc tôn bị đạp đổ thì Hòa Bình mới thực sự chớm nở...

Người La Mã ngày xưa thường nói: Nếu muốn Hòa Bình, hãy chuẩn bị chiến tranh. Còn cuộc chiến nào gay go, khốc liệt cho bằng cuộc chiến để đạp đổ những bức tường của hận thù, của bạo động, của bất khoan dung trong tâm hồn của mỗi người chúng ta. Chúng ta chỉ thực sự có bình an trong tâm hồn và người người mới thực sự có Hòa Bình khi những bức tường ấy được đạp đổ trong chúng ta.

(Lẽ sống)

Ngày 18


Đã đến lúc ngỏ lời với mọi phàm nhân: lúc Mẹ Ngôi Lời Nhập Thể được nâng lên các tầng trời. Và nhân loại chúng ta, gồm những con người hay chết này, không được ngưng lời ngợi ca khi, trong con người của Đức Trinh Nữ, bản tính nhân loại - và chỉ mình bản tính ấy - được nâng lên trên các thiên thần bất tử. Cả triều thần thiên quốc, trước một cảnh tượng mới lạ như thế, cũng phải thán phục kêu lên: Kìa ai đang tiến lên từ sa mạc, lòng tràn ngập sướng vui? (Dc 8,5).

Triều thần ấy cũng phải xiết bao kinh ngạc hơn, khi thấy Đức Kitô rời bỏ ngai vàng thiên quốc xuống thế làm người trong thân phận nghèo khó. Quả vậy, thật là chính đáng khi cho rằng việc Con Thiên Chúa hạ mình xuống thấp hơn các thiên thần một chút là một điều quá ư kỳ diệu, vượt xa cả việc tôn vinh Mẹ Thiên Chúa trên các thiên thần. Bởi vì chính việc hóa mình ra không của Đức Kitô đã khiến cho chúng ta nên viên mãn, và sự khôn cùng của Ngài đã làm cho toàn thế giới hân hoan. Và nỗi ô nhục của thập giá đã trở nên vinh quang cho những kẻ tin.
Th. Bênađô (Đan viện Claivaux)

Ngày 18 tháng 8
THÁNH HÊLÊNA HOÀNG HẬU
(249-329)
St.Helena of Constantinople
tranh của  Cima da Conegliano.

Đọc lịch sử Giáo hội, chúng ta không thể không nhắc tới quí danh một vị Hoàng hậu, người đã cống hiến cho lịch sử nhân loại một vĩ nhân. Một vị anh quân tài ba lỗi lạc, đã từng xẻ núi lấp sông. Đồng thời người cũng hiến dâng cho Giáo hội Công giáo một tín hữu trung kiên, một cột trụ chống đỡ toà nhà Giáo hội đang bị sụp đổ, một người thợ lành nghề kiến thiết lại ngôi nhà vật chất của Giáo hội, một bàn tay sắt đá bảo vệ Giáo hội trước cơn bách hại dữ dội kéo dài hàng thế kỷ. Người đó không phải là ai xa lạ chính là Hoàng hậu Hêlêna, mẹ vua Constantinô, một vĩ nhân của nhân loại. Hoàng hậu Hêlêna sinh năm 249 tại Bithynia, trong một gia đình trung lưu. Bà kết bạn với võ quan chấp chính Constanciô Cholorô. Bà thường theo chồng đi công cán ở ngoại quốc. Qua năm 280 Costanciô Cholorô cùng với phu nhân sang công cán tại Đalmatia. Nơi đây bà Hêlêna, sinh hạ một nam tử, khôi ngô là Constantinô, người sau này sẽ làm cho đế quốc Rôma thêm hùng cường và Giáo hội Công giáo được vẻ vang. Nhưng sự đời lắm cảnh éo le. Lòng người đổi yêu thành ghét như trở bàn tay. Costanciô Cholorô vì ham sắc, đã phũ phàng bỏ rơi Hêlêna để kết bạn với nàng Thêôđôra, con dâu quan Macximinô.
Hêlêna âm thầm đau khổ, ngày đêm khóc thương cho số phận đen bạc. Nhưng Chúa nhân từ hằng bênh vực những người bị áp bức, và thưởng công bội hậu những ai can đảm chịu đựng những thử thách Chúa gởi cho. Cuối thu năm 306, Costanciô Cholorô ngã bệnh nặng qua đời. Constantinô được toàn thể đạo binh xứ Britania tôn lên làm chủ tướng. Vốn là một người con có hiếu, việc làm đầu tiên của Tân Hoàng đế là rước mẹ về ở cùng một lâu đài với mình tại Trêves. Bà Hêlêna cùng với con lo chỉnh đốn lại mọi việc trong nước, thu phục nhân tâm, tăng cường binh lực. Địa vị của Constantinô mỗi ngày một vững chắc. Là một tướng tài, thêm vào đó một trí thông minh khác thường, Constantinô đã biết lợi dụng tình hình rối ren ở Ý, do lòng dân căm phẫn chế độ độc tài khát máu của bạo chúa Maxenciô gây nên. Ông huy động toàn lực để chinh phục nước Ý. Vì nước ông là một nước nhỏ bé, nên lực lượng của ông không thấm vào đâu sánh với binh lực của đối phương. Nhưng ý Chúa nhiệm mầu muốn dùng một lực lượng yếu kém để thắng một sức mạnh hùng hậu, ngõ hầu cho mọi người nhìn nhận bày tay Thiên Chúa hiện diện nơi đó?
Cuộc xuất chinh bắt đầu. Khi đoàn hùng binh băng qua dẫy núi Alpes thì hoàng hôn bắt đầu bao phủ cả dẫy núi. Constantinô đóng quân tại núi. Từ đỉnh núi, ông quan sát địa thế địch quân. Lạ thay, ông nhìn thấy ở chân trời một hình Thánh giá vĩ đại. Hình Thánh giá đã ghi sâu vào tâm khảm ông một niềm tin sắt đá. Ông hoàn toàn tin tưởng vào cuộc chiến thắng sắp tới. Để cụ thể hóa niềm tin, Constantinô lệnh cho tướng sĩ phải vẽ trên thuẫn mộc tên Chúa Kitô. Chúa Kittô đã chúc lành cho sáng kiến của Constantinô: Người đã cho ông thắng trận vẻ vang. Từ đó Thánh giá được thừa nhận như một dấu hiệu đẹp đẽ và ý nghĩa nhất trong khắp đế quốc Rôma. Người ta ghi khắc Thánh giá trên các lâu đài, phù hiệu và tiền bạc. Thế là một kỷ nguyên mới đã bắt đầu.
Vinh quang của con cũng là vinh quang của mẹ. Bà Hêlêna cùng với con là Hoàng đế Constantinô khải hoàn vào thành Rôma. Từ nay bà cùng con cai trị cả đế quốc Rôma rộng lớn. Hêlêna được tôn phong làm Hoàng Thái Hậu. Bà có quyền xử dụng ngân khố đế quốc và điều khiển mọi việc trong đế quốc. Theo sử gia Êusêbiô, thì chính Hoàng đế Constantinô đã khuyên mẹ trở lại đạo. Bà Hêlêna đã nhờ con mà tìm thấy chân lý Phúc âm. Con người can đảm ấy một khi đã trở lại sẽ trở thành một tín đồ nhiệt thành với công việc tông đồ. Chính bà đã truyền xây cất nhiều thánh đường vĩ đại. Ngoài ra, bà cũng khuyên Hoàng đế Constantinô dùng thế lực của mình để mở mang đạo thánh Chúa, và dùng tiền bạc phong phú của đế quốc để xây dựng những đại giáo đường vĩ đại, chẳng hạn như Đại giáo đường thánh Phêrô đã được xây cất trên chính ngôi mộ vị thủ lãnh các tông đồ.
Không thoả mãn với những công việc xây cất vĩ đại, mặc dầu là những thánh đường đi nữa, vì dù sao, những công cuộc đó có vĩ đại mấy chăng nữa nó cũng tàng ẩn một sự phô trương bề ngoài, bà Hêlêna muốn sống một cuộc đời bác ái theo đúng tinh thần Phúc âm: bà cung cấp mọi nhu cầu cần thiết cho tất cả mọi người, đặc biệt là những người nghèo khổ. Đối với các tội nhân, bà rất khoan hồng dễ dãi, bà giải phóng các tội nhân, ân xá các phạm nhân bị kết án tử hình, hồi hương những tù nhân lưu đầy, bênh đỡ người yếu đuối, nghiêm khắc với những người cậy quyền ỷ thế áp bức dân lành…
Qua năm 324, Hoàng đế Constantinô đưa quân chinh phạt Hoàng đế Đông phương là Liciniô vì tội sát hại người công giáo. Kỳ xuất quân này, lại một lần nữa đem lại chiến thắng vinh quang cho Hoàng đế Constantinô. Cuộc chiến thắng này đã cống hiến cho Hêlêna, những lãnh vực hoạt động bác ái và truyền giáo rộng rãi hơn nhiều.
Tuy nhiên, công cuộc vĩ đại nhất Chúa Quan phòng muốn giao phó cho Hêlêna thực hiện, để làm cho danh bà được sống mãi trong lịch sử Giáo hội có lẽ là công cuộc đào bới tìm kiếm Thánh giá Chúa Giêsu. Vốn là phụ nữ can đảm, ưa hoạt động, thích mạo hiểm, bà Hêlêna cùng với đoàn thám hiểm lên đường tiến thẳng về Đất Thánh để đào bới, tìm kiếm các di tích thánh. Bà đi qua Balkans, Chyprô, Tyrô và dừng lại Giêsusalem. Việc đầu tiên của bà là đi viếng các nơi thánh. Hêlêna xây cất hai đại giáo đường, một tại núi Cây Dầu và một ở Bêlem. Nhưng mục tiêu chính của cuộc hành hương này vẫn là việc tìm kiếm thánh giá Chúa Giêsu. Đến đây, chúng ta hãy nghe thánh Ambrôsiô tả lại cuộc tìm kiếm lịch sử này:
“Hêlêna khởi sự thăm viếng các nơi thánh. Bấy giờ Chúa Thánh Linh thôi thúc bà tìm kiếm Thánh giá Chúa Giêsu. Khi tới núi Sọ, bà nói: “Đây là bãi chiến trường, dấu hiệu chiến thắng ở đâu? Tôi mải miết tìm cho được ngọn cờ cứu rỗi mà tôi chưa tìm thấy”. Bà truyền đào bới chính nơi Chúa Giêsu đã chịu đóng đinh. Giữa đống đất đá hỗn độn, bà tìm thấy ba thánh giá bị lấp kín dưới làn đất. Một bầu khí nghi ngờ bao trùm tâm trí bà: “Có thể nào cuộc chiến thắng oanh liệt đến thế lại bị quên lãng như vậy?” Hêlêna bối rối, do dự như trăm ngàn người phục nữ khác. Được Chúa Thánh Linh soi sáng, bà nhớ có hai tên trộm cướp cùng bị đóng đinh với Chúa Giêsu. Hêlêna tìm thập giá nằm giữa. Nhưng rất có thể khi sụp đổ, trật tự ban đầu đã bị đảo lộn. Bà đọc lại Phúc âm, thấy kể thập giá Chúa Giêsu mang bản chữ ghi câu này: “Giêsu Nagiarét, Vua dân Do Thái”. Nhờ bảng hiệu đó, bà tìm thấy thánh giá cứu rỗi… Hêlêna liền quỳ gối thờ lạy Thánh giá Chúa Giêsu.
Thế là Hêlêna đã đạt ý nguyện mong ước bấy lâu. Ý nguyện đã đạt, thánh nữ không còn ước mong gì hơn là mau chóng được về thiên quốc, để được cùng với các thánh chiêm ngưỡng Đấng đã nằm trên Thánh giá chính tay bà tìm thấy. Tuổi đã cao, sức đã kiệt, đã đến giờ Thiên Chúa thưởng công đầy tớ trung tín của Người, một phần thưởng trường sinh bất diệt. Mùa thu năm 329, thánh Hêlêna từ giã cõi trần, linh hồn bay về trời hưởng dung nhan Ba Ngôi Thiên Chúa vĩnh cửu. Xác thánh nữ được an táng trọng thể tại Rôma.
Quan tài của Thánh Helena tại Museo Pio-Clementino,
Viện Bảo Tàng Vatican, Rô-ma.

Kính xin thánh nữ Hêlêna đang hưởng mặt Chúa vinh hiển đời đời, xin ngài dạy cho chúng con biết nhiệt thành với công cuộc truyền giáo và biết sống bác ái như thánh nữ xưa, để mai ngày xứng đáng được cùng với ngài chung hưởng nguồn tình ái vô biên của Chúa trên Thiên quốc.





Thứ Bẩy 18-8

Thánh Jeanne de Chantal

(1572-1641)
St.Jeanne de Chantal

T
hật là một hôn nhân lạ đời! Ngay khi cô Jeanne về nhà chồng thì mới biết căn nhà ấy sắp sửa bị tịch thu. Chồng của cô, ông Christophe, không chỉ thừa hưởng chức nam tước mà còn làm chủ một đống nợ kếch sù.
Nhưng cô Jeanne không bước vào hôn nhân với hai bàn tay trắng. Cô còn đem theo một đức tin sâu đậm được khuôn đúc từ cha cô là người thảo luận đức tin với con cái hàng ngày và cho phép con cái đề cập đến bất cứ điều gì -- kể cả những điều mâu thuẫn. Cô còn có một tâm hồn từ bi mà bạn bè thường nói, "Ngay cả những chuyện khôi hài nhạt nhẽo cũng trở nên thú vị khi được cô kể lại."
Những đức tính này đã giúp cô Jeanne, người phụ nữ Pháp hai mươi tuổi, có đủ khả năng quản lý và trông coi mọi tài sản để thoát cảnh nợ nần và lại được sự quý mến của nhân viên. Bất kể những lo lắng về tài chánh, hai vợ chồng luôn luôn hoà thuận. Họ tận tụy cho nhau và có được bốn người con.
Một phương cách để bà Jeanne chia sẻ những ơn sủng của gia đình là chia sẻ thực phẩm cho những người nghèo đến xin ăn. Các người ăn xin sau khi nhận thực phẩm thường đi vòng sau nhà để xếp hàng xin ăn lần nữa. Khi được hỏi tại sao bà lại để những người này qua mặt như vậy, bà Jeanne trả lời, "Nếu Thiên Chúa cũng từ chối khi tôi trở lại với Ngài với cùng một lời cầu xin ấy thì sao?"
Hạnh phúc gia đình bà vụn vỡ khi ông Christopher bị giết chết trong một tai nạn săn bắn. Trước khi từ trần, ông đã tha thứ cho người giết ông. Tuy nhiên, phải mất một thời gian thì bà Jeanne mới cho thể tha thứ được. Lúc đầu bà cố gắng chào hỏi người này khi gặp ở đường phố. Khi không thể thực hiện được điều đó, bà tìm cách mời họ đến nhà. Sau cùng bà đã có thể hoàn toàn tha thứ cho người này đến độ nhận làm mẹ đỡ đầu cho đứa con của họ.
Tất cả những khó khăn ấy như đã thúc giục bà tìm kiếm Thiên Chúa trong sự cầu nguyện và một đời sống tâm linh sâu đậm hơn. Lòng trông cậy Thiên Chúa của bà khiến Thánh Phanxicô de Sales phải kinh ngạc, ngài là giám mục, là cha linh hướng và cũng là một người bạn tốt của bà.
Với sự hỗ trợ của Ðức Cha Phanxicô, bà Jeanne thành lập tu hội Thăm Viếng dành cho những người vì lý do sức khỏe hay tuổi tác đã bị các dòng khác hắt hủi. Bà tin rằng mọi người đều có cơ hội để sống ơn gọi của mình bất kể tình trạng sức khoẻ.
Thánh Vinhsơn Phaolô viết về bà như sau: "Bất kể những đau khổ của đời sống, khuôn mặt của bà không bao giờ mất vẻ bình an. Và bà luôn luôn trung thành với Thiên Chúa. Tôi coi bà như một trong những linh hồn thánh thiện nhất mà tôi đã từng gặp."
Bà từ trần ngày 13 tháng Mười Hai 1641. Hưởng thọ sáu mươi chín tuổi. Bà được Ðức Giáo Hoàng Clêmentê XIII phong thánh năm 1767.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét