Chúa Nhật 20 Quanh Năm Năm B
Bài Ðọc I: Cn 9, 1-6
"Các ngươi hãy ăn
bánh của ta, và hãy uống rượu ta đã pha cho các ngươi".
Trích sách Châm Ngôn.
Sự khôn ngoan đã xây nhà mình
và dựng bảy cột trụ, đã giết các sinh vật, pha rượu, dọn bàn tiệc, và sai những
nữ tỳ lên các nơi cao trong thành mà công bố rằng: "Ai ngây thơ, hãy đến
cùng ta". Và bảo những kẻ mê muội rằng: "Các ngươi hãy đến ăn bánh
của ta, và uống rượu ta đã pha cho các ngươi. Các ngươi hãy bỏ sự ngây dại đi,
thì sẽ được sống, và hãy bước theo đường lối khôn ngoan".
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 33, 2-3. 10-11.
12-13. 14-15
Ðáp: Các bạn hãy nếm thử và hãy nhìn coi, cho biết Chúa thiện
hảo nhường bao (c. 9a).
Xướng: 1) Tôi chúc tụng Chúa
trong mọi lúc, miệng tôi hằng liên lỉ ngợi khen Người. Trong Chúa linh hồn tôi
hãnh diện, bạn nghèo hãy nghe và hãy mừng vui. - Ðáp.
2) Các thánh nhân của Chúa
hãy tôn sợ Chúa, vì người tôn sợ Chúa chẳng thiếu thốn chi; bọn sang giàu đã sa
cơ nghèo đói, nhưng người tìm Chúa chẳng thiếu chi thiện hảo. - Ðáp.
3) Các đệ tử ơi, hãy lại đây,
hãy nghe ta, ta sẽ dạy cho các con biết tôn sợ Chúa. Ai là người yêu quý cuộc
đời, mong sống lâu để hưởng nhiều phúc lộc. - Ðáp.
4) Hãy giữ lưỡi đừng nói ra
điều ác, và ngậm môi cho khỏi thốt ra lời gian ngoa. Hãy lo tránh ác và hành
thiện, hãy tìm kiếm và theo đuổi bình an. - Ðáp.
Bài Ðọc II: Ep 5, 15-20
"Anh em hãy ăn ở khôn
ngoan theo thánh ý Chúa".
Trích thư Thánh Phaolô Tông
đồ gửi tín hữu Êphêxô.
Anh em thân mến, anh em hãy
xét coi phải ăn ở thế nào cho thận trọng, đừng như những kẻ dại dột, song như
những người khôn ngoan: biết lợi dụng thời giờ, vì thời buổi này đen tối. Vì
thế anh em chớ ăn ở bất cẩn, nhưng hãy hiểu biết thế nào là thánh ý Thiên Chúa.
Anh em chớ say sưa rượu chè, vì rượu sinh ra dâm dục, nhưng hãy tiếp nhận dồi
dào Chúa Thánh Thần, cùng nhau hát lên những thánh vịnh, những ca vãn và những
bài ca đạo đức và hết lòng ca tụng Chúa. Hãy luôn luôn cảm tạ Thiên Chúa là Cha
trong mọi nơi mọi sự, nhân danh Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta.
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Ga 14, 23
Alleluia, alleluia! - Chúa
phán: "Nếu ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy và Cha Thầy sẽ yêu mến
người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy". - Alleluia.
Phúc Âm: Ga 6, 51-59
"Thịt Ta thật là của
ăn, và Máu Ta thật là của uống".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo
Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng
dân Do-thái rằng: "Ta là bánh hằng sống từ trời xuống; ai ăn bánh này, thì
sẽ sống đời đời. Và bánh Ta sẽ ban, chính là thịt Ta, để cho thế gian được
sống".
Vậy người Do-thái tranh luận
với nhau rằng: "Làm sao ông này có thể lấy thịt mình cho chúng ta ăn
được?"
Bấy giờ Chúa Giêsu nói với
họ: "Thật, Ta bảo thật các ngươi: Nếu các ngươi không ăn thịt Con Người và
uống máu Ngài, các ngươi sẽ không có sự sống trong các ngươi. Ai ăn thịt Ta và
uống máu Ta thì có sự sống đời đời, và Ta, Ta sẽ cho kẻ ấy sống lại ngày sau
hết. Vì thịt Ta thật là của ăn, và máu Ta thật là của uống. Ai ăn thịt Ta và
uống máu Ta, thì ở trong Ta và Ta ở trong kẻ ấy. Cũng như Cha, là Ðấng hằng
sống đã sai Ta, nên Ta sống nhờ Cha, thì kẻ ăn Ta, chính người ấy cũng sẽ sống
nhờ Ta. Ðây là bánh bởi trời xuống. Không phải như cha ông các ngươi đã ăn
manna và đã chết, ai ăn bánh này thì sẽ sống đời đời".
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm:
"Ai ăn thịt và uống
máu Ta thì được sống đời đời".
Ðức Giêsu đặc biệt nhấn mạnh
nhiều lần hai từ "thịt" và "máu". Thịt - máu, nghĩa là trọn
vẹn con người. Sự sống của Ngài được trao ban cho chúng ta. Hiệu quả của sự
việc ăn thịt - uống máu Ðức Giêsu: là được kết hiệp với Ngài, hiệp thông với
anh em và được sự sống đời đời.
Ðức Giêsu vẫn mời gọi chúng
ta và sẵn sàng ban thịt máu cho chúng ta trong bí tích Thánh Thể. Chúng ta hãy
hân hoan đón tiếp Người để được hạnh phúc trường sinh.
Cầu Nguyện:
Lạy Chúa, Chúa đã yêu thương
chúng con, đến nỗi hiến ban chính mình để nuôi sống chúng con. Với bí tích
Thánh Thể, chúng con được trở nên giống Chúa, được tháp nhập vào Chúa và sống
bằng sự sống của Chúa. Xin giúp chúng con luôn giữ tâm hồn trong sạch để đón
rước Chúa. Và mỗi khi rước Chúa, chúng con ý thức mình phải sống thế nào để
chứng tỏ sự sống của Chúa đang hoạt động trong chúng con. Amen.
(Lời Chúa trong giờ kinh gia đình)
Hãy Ðến và Hãy Ăn
(Sách Cách Ngôn 9,1-6; Thư Êphêsô 5,15-20; Tin Mừng Yoan
6,51-58)
GM.Bat.Nguyễn Sơn Lâm |
Suy Niệm:
Chúa Nhật XX Thường Niên
Năm B
Sách Cách Ngôn 9,1-6; Thư
Êphêsô 5,15-20; Tin Mừng Yoan 6,51-58
Cũng như trong các Chúa nhật
trước, các bài đọc Kinh Thánh hôm nay dường như muốn lôi kéo suy tư của chúng
ta ngay vào mầu nhiệm Thánh Thể. Nhưng vì đây là bí tích nhiệm mầu và phong
phú, những tư tưởng trực tiếp về Thánh Thể vừa phải được chuẩn bị, vừa phải
được khai triển. Chúng ta hãy đọc lại bài sách Cách Ngôn như dẫn nhập vào bài
Tin Mừng và coi bài thư Phaolô như quyết tâm theo sau nhận thức của chúng ta về
chính các lời của Ðức Kitô dạy dỗ hôm nay.
1. Hãy Ðến
Trước hết chúng ta hãy nhận
lấy lời đức khôn ngoan mời đến dự tiệc Người đã dọn.
Sách Cách Ngôn trong đoạn văn
này tỏ ra phi thường. Quả vậy, thường tình người ta chỉ coi sự khôn ngoan như
là một kho tàng kiến thức giá trị hoặc như một tư cách tốt của tâm trí con
người. Ở đây ngược lại, sách Cách Ngôn nhìn khôn ngoan như bậc thần linh, và
phải nói như là hiện thân của Thiên Chúa nếu không phải làchính bản thân Người.
Người là chính sự khôn ngoan. Người không chỉ ở nơi cao xa, biệt lập với con
người. Ðấng Thiên Chúa của đạo mạc khải bao giờ cũng lấy làm vui thích ở giữa
con cái loài người. Người khác hẳn các thần minh nơi mọi tôn giáo khác. Người
chân thật chứ không trừu tượng. Người ở giữa chúng ta chứ không ngự nơi xa
cách.
Chính vì vậy mà sách Cách
Ngôn hôm nay viết: đức khôn ngoan đã xây nhà cho mình... Hẳn là tác giả đã nghĩ
tới sự hiện diện của Yavê nơi Luật pháp, nơi Lều Giao ước, nơi Ðền thờ ở trong
dân Chúa. Không có dân nào có Chúa của họ ở gần như dân riêng của Chúa, Người
có nhà của mình ở giữa dân. Ðó là đền thờ Yêrusalem; và đúng hơn đó là bất cứ
hình thức hiện diện nào của Người như Luật pháp, Lều Giao ước v.v...
Có hiểu như vậy mới dễ cắt
nghĩa câu Cách Ngôn sau: "Người đã đẽo bảy cây cột". Tác giả không có
ý đếm các cây cột của đền thờ Yêrusalem, cũng chẳng muốn nhắc đến dinh thự nào
ở trong dân Chúa. Trong quan niệm của người đồng thời với ông, nhà có nhiều
hàng cột là nhà sang và đẹp; và con số 7 nói đến ý nghĩa hoàn toàn. Tức là đối
với ông sự khôn ngoan của Thiên Chúa đã đến hiện thân ở giữa loài người, đặc
biệt ở trong dân Chúa, nơi Ðền thờ Người. Nhà của Người rất khang trang và tươm
tất.
Người ở đó làm gì? Sách viết
tiếp: Người hạ súc vật, hãm rượu, rồi dọn bàn; đoạn sai nữ tỳ đi mời khách đến
dự yến. Những ai từng đọc Kinh Thánh, hẳn đã nhận ra trong câu văn này một đề
tài rất quen thuộc. Các tiên tri vẫn loan báo: vào thời thiên sai, Yavê sẽ mở
tiệc thết các dân tộc trên núi thánh. Và hình ảnh bữa ăn luôn được Kinh Thánh
dùng để nói đến sự thân mật mà Thiên Chúa muốn chia sẻ với dân Người. Như vậy,
ở đây sách Cách Ngôn muốn viết rằng: Thiên Chúa dựng lều ở giữa chúng ta...;
Người mở tiệc mời ta đến dự. Mọi sự đã sẵn sàng rồi: không những thịt và rượu
đã dọn xong mà bàn cũng đã được kê. Người lại sai tôi tớ đi mời khách đến dự.
Sách Cách Ngôn nói đến các nữ
tỳ là vì đã hình dung đức Khôn ngoan như một bài quý phái; chứ chữ này phải
hiểu về hết thảy các ngôn sứ mà Thiên Chúa đã sai đến với loài người... Họ được
phái đến với những kẻ "ngây ngô khờ dại", cũng như sau này Yoan viết:
Lời Chúa được gửi đến cho những tâm hồn bé mọn. Tuy nhiên chẳng ai cấm chúng ta
hiểu những kẻ ngây ngô khờ dại đây là tất cả loài người tội lỗi. Nếu đã khôn
thì họ đã không sa ngã và không đang đi trong sự lầm lạc. Dù sao nhìn vào kết
quả, chúng ta vẫn có thể khẳng định rằng, Tin Mừng cứu độ của Thiên Chúa chúng
ta đã được tiền định cho những kẻ nghèo khó và bé mọn, bởi vì chân lý thánh giá
luôn luôn là một điều điên dại đối với sự khôn ngoan của thế gian. Chúng ta hẳn
cũng nhớ dụ ngôn về các khách dự tiệc kể trong Phúc Âm. Những kẻ khôn ngoan đã
chối khéo, không đến dự tiệc, trong khi nhiều kẻ hèn mọn đã đến và đã được no
thỏa.
Ở đây, sau khi dự tiệc của
đức Khôn ngoan, người ta sẽ trút bỏ được sự ngây ngô và được sống vì sẽ biết đi
trong đường lối hiểu biết.
Như vậy bài sách Cách Ngôn
hôm nay không trực tiếp nói đến Thánh Thể. Chúng ta được biết lòng Chúa yêu
thương loài người. Người không nỡ bỏ họ đi trong lầm lạc; Người đến ở giữa dân,
sai các sứ giả đi kêu mời chúng ta đến nghe Người dạy dỗ để nên khôn ngoan mà
được sống. Tác giả sách Cách Ngôn muốn nói đến sự hiện diện của Thiên Chúa ở
giữa dân Người và nhất là sự mạc khải của Người trong sách Thánh... Nhưng những
lời của ông có thể trở thành lời tiên tri loan báo về Ngôi Lời là sự khôn ngoan
của Thiên Chúa sẽ đến cắm lều ở giữa chúng ta khi nhập thể cứu đời. Chính Người
sẽ mời gọi và sai các Tông đồ của Hội Thánh đi kêu mời chúng ta đến dự tiệc
Người dọn. Và như thế, bài sách Cách Ngôn hôm nay rất thích hợp để dẫn chúng ta
vào bài Tin Mừng.
2. Hãy Ăn
Nói thật ra, từ bài sách Cách
Ngôn sang bài Tin Mừng có một sự đột ngột mà chỉ có đức tin mới chấp nhận được
Ðức Yêsu không xưng mình là sự khôn ngoan nhập thể; hay là lời ban sự sống. Giá
có như vậy thì giữa bài Tin Mừng hôm nay và bài sách Cách Ngôn sẽ có sự liên
tục nhiều hơn. Nhưng đàng này, những câu tuyên bố như thế, Ðức Yêsu đã làm
trước cả rồi... Ðoạn Tin Mừng hôm nay đã đi vào phần chót của một bài diễn từ
dài. Sau khi hóa bánh ra nhiều để nuôi dân. Người đã khuyến khích họ hãy nỗ lực
tìm cho được thức ăn ban sự sống đời đời chứ đừng chỉ cặm cụi lo cho được lương
thực hư nát. Và bánh ban sự sống đời đời trước hết là chính Người Con mà Thiên
Chúa đã sai xuống trần gian để ai tin vào Người thì sẽ được sống. Người thật là
sự khôn ngoan của Thiên chúa đã nhập thể để dẫn đường chỉ lối cho những kẻ tin
Người. Lời Người có sức ban sự sống.
Nhưng không phải chỉ có bấy
nhiêu. Nơi Người không phải chỉ có lời hằng sống. Chính Người còn là Bánh bởi
trời xuống. Thịt Người là của ăn; Máu Người là của uống. Người ta muốn được
sống phải ăn thịt và uống máu Người.
Không có đức tin, ai có thể
hiểu và nhận được những lời như vậy? Người Dothái lập tức thắc mắc và phản đối,
cũng không có gì lạ. Họ bảo rằng: làm sao người này lại có thể lấy thịt mình
cho người ta ăn? Nhưng rồi họ sẽ thấy chính họ sẽ lấy thịt và máu Người khi họ
hành hạ và giết Người trong mầu nhiệm Thập giá. Chính khi họ tra tấn, đánh đập
xác thịt Người và làm cho hết mọi giọt máu của Người đổ ra, họ đã biến Người
nên chiên vượt qua bị sát tế để giải phóng nhân loại tội lỗi khỏi xiềng xích sự
chết và được sống. Thịt máu Người quả thực sẽ ban sự sống cho người ta.
Nhưng ở đây không những Yoan
nghĩ đến cuộc tử nạn cứu độ của Ðức Yêsu trong ngày thứ Sáu tuần lễ Vượt qua.
Người không tách rời hy lễ đổ máu ấy khỏi lễ dâng tại bàn tiệc ly và các thánh
lễ còn đang cử hành trong Hội Thánh. Người còn nghĩ tới Thánh Thể, nhưng luôn
luôn suy nghĩ về Thánh Thể mật thiết gắn bó với mầu nhiệm thập giá. Nói cách
khác, trong đoạn Tin Mừng này Yoan nghĩ về Thánh Thể. Người khẳng định niềm tin
bánh rượu trên bàn thờ là Thịt Máu Ðức Kitô. Và bí tích Thánh Thể này ban sự
sống thật và bảo đảm sự sống lại sau này cho chúng ta, vì lẽ bánh mà Ðức Kitô
ban đây chính là Thịt của Người đã được thí ban để cho thế gian được sống (c.51).
Người đã liên kết bánh bàn thờ với Thân Thể Người ở trên thập giá. Thế mà chính
trên cây gỗ này lại treo giá cứu chuộc trần gian. Như vậy, Thánh Thể có sức ban
sự sống vì năng lực của Ðức Kitô nằm trên thập giá. Tại đây Người sống và sống
lại nhờ Chúa Cha thế nào thì ai ăn Thịt và uống Máu Người trong Thánh Thể cũng
được sống và sống lại như thế.
Chúng ta có đức tin, nên hiểu
được những lời này. Và chúng ta thấy Ðức Yêsu đã làm hơn sự khôn ngoan ở trong
sách Cách Ngôn. Người đã làm trọn nhưng cũng đã làm vượt quá mọi lời tiên tri
trong Cựu Ước. Khi Người sinh ra làm Ðấng Emmanuel, tức là Thiên Chúa ở cùng
chúng tôi, không những Người đã là hiện thân của sự khôn ngoan của Thiên Chúa
để xây nhà trong bản tính nhân loại và không ngừng làm vang lời Khôn ngoan cứu
sống của Thiên Chúa nơi tâm hồn những kẻ tin theo Người. Hơn nữa, Người còn dọn
thịt và rượu trên bàn thờ thập giá là chính Thịt Máu Người; và mời gọi các tâm
hồn đơn sơ bé mọn đến nhận lấy mà được sống. Ðây thật là sự khôn ngoan của thập
giá mà sự khôn ngoan của thế gian không thể nào chấp nhận được. Chúng ta đã nhờ
đức tin mà chấp nhận thì như lời sách Cách Ngôn đã báo trước chúng ta đã trút
bỏ được sự ngây ngô và trở nên khôn ngoan. Nhưng chúng ta có sống đúng như vậy
không? Ðó là điều mà bài thư Phaolô hôm nay muốn trao đổi với chúng ta.
3. Hãy Cảm Tạ Chúa
Thánh Tông đồ nói: Nếu muốn
tỏ ra khôn ngoan chứ không phải khờ dại, thì chúng ta phải để ý đến cách ăn ở.
Người cũng suy nghĩ như tác giả bài sách Cách Ngôn: Khôn ngoan không phải là
một mớ kiến thức hay là một tư cách của trí tuệ, nhưng là một cách sống, một
nếp sống thể hiện trong hành động và trong thực tế. Người khôn theo thánh Tông
đồ, là người biết "xử dụng" cuộc đời vì lẽ đời này xấu xa.
Có lẽ bấy giờ Phaolô đang bị
giữ ở Rôma. Người thấy Tin Mừng của Chúa bị cản trở tại nhiều nơi. Hội Thánh
gặp nhiều khó khăn. Và có thể tội lỗi cũng đã lộ mặt trong nhiều cộng đồng tín
hữu. Tất cả khiến Phaolô nhìn đời bằng con mắt ít cảm tình. Hơn nữa chính xã
hội Rôma thời bấy giờ cũng không đáng lạc quan.
Tuy nhiên đấy vẫn chỉ là hiện
tượng. Nhà thần học Phaolô còn có cái nhìn xa hơn. Thế gian đã đóng đinh Ðức
Yêsu, Vua vinh hiển thì bản chất của nó là xấu. Và sống theo nó là khờ dại vì
mầu nhiệm phục sinh của Ðức Kitô đã sáng ngời làm chứng mưu đồ thế gian giết
Ðấng vinh hiển đã thất bại hoàn toàn. Ai dại gì mà còn sống theo thế gian.
Nhưng thế gian vẫn bao trùm
lấy người ta. Con người vẫn phải sống ở trong đó. Người khôn ngoan không phải
là kẻ ra khỏi thế gian vì điều này không có thể làm được. Họ chỉ có thể ở trong
thế gian, nhưng không còn thuộc về thế gian. Và sống như vậy là theo thánh
Phaolô biết xử dụng cuộc đời.
Thú thực chính từ ngữ mà
Phaolô dùng và ở đây chúng ta chuyển ngữ là "xử dụng" có một nội dung
rất khó diễn tả. Nó gợi lên hình ảnh một người nội trợ tốt đi chợ mua sắm cho
gia đình. Bà khéo léo vừa chi ít tiền vừa sắm đầy đủ cho đời sống của mọi người
trong gia đình. Thánh Phaolô bảo: người khôn ngoan đạo đức cũng vậy. Họ biết
dùng những sự ở đời để mua sắm sự sống đời đời. Và cho được như vậy, họ phải
tìm hiểu và thi hành thánh ý Chúa (c.17).
Nhưng nhờ ai mà biết được
thiên ý?
Thánh Phaolô đáp: chúng ta đã
được tràn đầy Thánh Thần. Chính Người hiểu thấu cung lòng thâm sâu của Thiên
Chúa. Và Người đã được ban cho chúng ta trong giai đoạn hiện nay của Hội Thánh.
Người ngụ nơi lòng chúng ta như ở trong đền thờ. Và như vậy Người là sự khôn
ngoan hiện nay của ta, vì như lời sách Cách Ngôn viết: đức khôn ngoan đã xây
nhà ở với con cái loài người, và vì Thánh Thần là hồng ân đặc biệt của thời
thiên sai chỉ được ban cho loài người khi Ðức Yêsu đã hoàn tất mầu nhiệm tử nạn
phục sinh.
Ở đây chúng ta hãy chú ý điểm
mà thánh Phaolô so sánh. Người bảo: đừng say sưa rượu chè, chỉ tổ hư thân;
nhưng hãy làm sao cho được no đầy Thánh Thần. Chúng ta không nghĩ rằng người
muốn nói việc say sưa rượu chè sẽ đem lại nhiều tội lỗi. Nhưng chắc là người
muốn nói đến nếp sống say mê những sự thế gian dẫn đến diệt vong. Ngược lại
phải no đầy Thánh Thần như các Tông đồ trong ngày lễ Hiện xuống mà người ta
tưởng là các ngài say rượu.
Ðọc những câu này trong bối
cảnh của Phụng vụ hôm nay, chẳng ai có thể cấm chúng ta áp dụng rằng: đừng coi
Thánh Thể là vấn đề bánh rượu làm no say thân xác, nhưng hãy tin đó là thần
lương ban Thánh Thần cho ai nhận lấy như Thịt Máu Ðức Yêsu. Ai cư xử như vậy
chắc chắn là nhận được sự sống đời đời và trở nên khôn ngoan thật sự như bài
sách Cách Ngôn và bài Tin Mừng đã nói.
Giờ đây chúng ta sắp chạm
trán với những thực tại linh thiêng ấy. Chúng ta sẽ hiệp dâng bánh rượu, để
chứng kiến bánh rượu trở nên Mình Máu Chúa Kitô trong mầu nhiệm cứu thế. Thánh
Phaolô bảo chúng ta hãy hết lòng tung hô chúc tụng theo các bài kinh lễ và nhất
là hãy cảm mến tạ ơn nhân danh Ðức Yêsu, để như vậy chúng ta được tràn đầy
Thánh Thần là sự khôn ngoan của Thiên Chúa bây giờ ở với chúng ta. Nhờ đó chúng
ta sẽ được Người soi sáng hướng dẫn luôn thi hành ý Chúa khiến chúng ta biết xử
dụng cuộc đời chóng qua để đạt tới hạnh phúc Nước Trời.
(Trích dẫn từ tập sách
Giải Nghĩa Lời Chúa
của Ðức cố Giám Mục
Bartôlômêô Nguyễn Sơn Lâm)
LỜI CHÚA MỖI NGÀY
Chủ Nhật 20 Thường Niên,
Năm B
Bài đọc: Pro 9:1-6; Eph
5:15-20; Jn 6:51-58.
GIỚI
THIỆU CHỦ ĐỀ:
Khao khát được
"trường sinh bất tử."
Con người khôn ngoan không bao giờ
muốn chết, nhưng muốn được sống "trường sinh bất tử;" nhưng cái chết
là một thực tại và nó luôn đe dọa mạng sống con người. Tại sao khao khát trường
sinh có thể nói là một bản năng của con người mà cái chết lại cướp đi bản năng
đó. Con người có hy vọng gì để đạt được nỗi khao khát trường sinh không?
Hy vọng lớn lao và may mắn cho con
người: Niềm tin và đạo lý Công Giáo dạy: (1) Nỗi khao khát trường sinh là một
khao khát có thật vì Thiên Chúa, Đấng dựng nên con người, muốn con người được
trường sinh bất tử. (2) Vì tội lỗi mà con người phải chết; nhưng Thiên Chúa đã
có sẵn Kế Hoạch Cứu Độ để giải phóng con người khỏi tội lỗi và sự chết.
Các Bài Đọc hôm nay xoay quanh nỗi
ước ao được sống trường sinh của con người. Trong Bài Đọc I, tác giả Sách Châm
Ngôn nhân cách hóa sự khôn ngoan và nêu lên một điều kiện để con người được
sống: phải "ăn bánh và uống rượu" do khôn ngoan làm ra. Trong Bài Đọc
II, thánh Phaolô khuyên các tín hữu Ephesô phải biết sống như những người khôn
ngoan bằng cách theo sự hướng dẫn của Thánh Thần để tìm ra và làm theo thánh ý
Thiên Chúa. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu mặc khải cho con người bí quyết để được
trường sinh bất tử: "Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời,
và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết."
KHAI
TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Hãy đến mà
ăn bánh của ta và uống rượu do ta pha chế!
1.1/ Đức Khôn Ngoan chuẩn bị mọi
thứ sẵn sàng:
Tác giả Sách Châm Ngôn đã nhân cách hóa khôn ngoan như một người phụ nữ, bằng
cách diễn tả các đặc tính của khôn ngoan như sau:
+ Khôn ngoan luôn chắc chắn và bền vững: "Đức Khôn Ngoan đã
xây cất nhà mình, dựng lên bảy cây cột." Nhà được dựng bằng 7 cột là nhà
chắc chắn, không gì có thể lay chuyển được.
+ Khôn ngoan chuẩn bị bữa ăn sẵn sàng bằng
cách:
"hạ thú vật, pha chế rượu, dọn bàn ăn." Khách được mời tham dự không
tốn công của, và không thiếu bất cứ gì.
+ Khôn ngoan mời tất cả mọi người, không trừ
ai cả: Nàng
sai đầy tớ đi mời khách đến dự tiệc, và chính Đức Khôn Ngoan còn lên các nơi
cao trong thành phố và kêu gọi mọi người.
1.2/ Nàng Khôn Ngoan đi tìm kiếm
con người.
(1) Hai hạng người mà Nàng Khôn
Ngoan tìm kiếm:
+ ngây thơ (a;frwn): là những người thiếu
khôn ngoan và dễ bị người khác đánh lừa.
+ khờ dại (frenw/n): là những người thiếu
hiểu biết, nên họ dễ làm liều.
(2) Mục đích của Nàng Khôn Ngoan: "Các con sẽ được
sống; hãy bước đi trên con đường hiểu biết." Nàng sẽ dạy cho con người
hiểu biết thánh ý Thiên Chúa để con người được sống.
(3) Điều kiện: "Hãy đến mà ăn bánh
của ta và uống rượu do ta pha chế!" Muốn được sống, con người phải ăn bánh
và uống rượu do chính Nàng Khôn Ngoan làm.
Ngôi Lời (o` lo,goj) được Gioan
đồng nhất với Đức Kitô, Ngài là sự khôn ngoan của Thiên Chúa, và nhờ Ngài mà
muôn vật được tạo thành.
2/ Bài đọc II: So sánh
người khôn ngoan và người khờ dại:
Thánh Phaolô khuyên nhủ các tín hữu
Ephesô: "Anh em hãy cẩn thận xem xét cách ăn nết ở của mình, đừng sống như
kẻ khờ dại, nhưng hãy sống như người khôn ngoan." Ngài giúp các tín hữu
xét mình để nhận ra sự khác biệt giữa hai hạng người:
2.1/ Người khôn ngoan: là những người
+ Sống theo sự hướng dẫn khôn ngoan
của Thánh Thần.
+ Biết tận dụng thời buổi hiện tại, vì chúng ta đang sống
những ngày đen tối. Quan niệm của người Do-thái về thời gian: hiện tại rất xấu
và tương lai rất tốt; giao thời giữa hai thời gian là cuộc khủng hoảng. Thánh
Phaolô có lẽ nghĩ các tín hữu đang sống trong buổi giao thời.
+ Biết tìm thánh ý Chúa: "anh em đừng hoá ra
ngu xuẩn, nhưng hãy tìm hiểu đâu là ý Chúa."
+ Hiểu biết khôn ngoan sẽ dẫn tới
các hành động khôn ngoan: "Hãy cùng nhau đối đáp những bài thánh vịnh, thánh thi và
thánh ca do Thần Khí linh hứng; hãy đem cả tâm hồn mà ca hát chúc tụng Chúa.
Trong mọi hoàn cảnh và mọi sự, hãy nhân danh Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, mà
cảm tạ Thiên Chúa là Cha."
2.2/ Người khờ dại: là những người
+ Sống theo ý muốn xác thịt: say sưa rượu chè, và
rượu chè đưa tới truỵ lạc.
+ Không biết lợi dụng thời giờ Chúa
ban cho: phí
thời giờ vào các việc vô ích, không đem lại lợi ích tương lai cho đương sự.
+ Vì không biết thánh ý Thiên Chúa
nên người khờ dại chỉ biết làm theo ý riêng mình; Người chỉ biết làm theo ý mình sẽ không
đạt được đích mà Thiên Chúa mong muốn cho cuộc đời của họ.
3/ Phúc Âm: Ai ăn bánh
này, sẽ được sống muôn đời.
3.1/ Phân tích từ ngữ Hy-lạp: Lời tuyên bố của Chúa
Giêsu sau đây cần được nghiên cứu từng từ ngữ và cách cấu trúc: "Tôi là
bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh
tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống."
+ Cụm từ "evgw, eivmi" theo sau bởi một thành
ngữ xảy ra 7 lần trong Gioan, và túc từ theo sau đều mặc khải một sứ vụ đặc
biệt của Đức Kitô như: Ta là Bánh Hằng Sống; Mục Tử Tốt Lành; Cửa Chuồng Chiên;
Cây Nho; Sự Sống Lại và là sự sống; Ánh Sáng Thế Gian; Đường, Sự Thật, và là Sự
Sống.
+ Túc từ "o` a;rtoj o` zw/n" có thể
mang nhiều nghĩa khác nhau tùy theo cách dịch:
(1) Có thể dịch là
"bánh hằng sống hay bánh trường sinh," có nghĩa bánh không bao giờ hư
nát. Khi áp dụng vào Chúa Giêsu, có nghĩa Chúa là Bánh Hằng Sống.
(2) Hay có thể dịch là
"bánh mang sự sống thần linh." Khi áp dụng vào Chúa Giêsu, có nghĩa,
Ngài là bánh mang sự sống thần linh cho con người như trong (Jn 6:33).
(3) Hay cũng có thể
dịch là "bánh đang sống." Khi áp dụng vào Chúa Giêsu, có nghĩa Ngài
là Bánh đang sống.
Theo văn mạch và nội dung, nghĩa
thứ (2) có lẽ thích hợp hơn cả; mặc dù hai nghĩa kia vẫn đúng với Chúa Giêsu.
+ Cụm từ: "từ trời xuống" nhắc nhở cho con người
biến cố Thiên Chúa cho manna rơi xuống từ trời làm lương thực cho con cái Israel
suốt 40 năm trong sa mạc. Manna là hình ảnh báo trước của Bí-tích Thánh Thể.
Bánh mang lại sự sống đời đời có thực và có nguồn gốc từ trời.
+ "Bánh tôi sẽ ban tặng:" nhấn mạnh đến việc cho
đi cách nhưng không như trong Bài Đọc I: mọi sự đã được chuẩn bị sẵn sàng, ăn
mà không phải tốn tiền!
+ Bánh Hằng Sống chính là thịt (sa,rx) của
Chúa Giêsu.
Ngay từ đầu Tin Mừng, Gioan đã dùng danh từ này để nói về mầu nhiệm Nhập Thể:
Và Ngôi Lời đã mặc lấy xác phàm (sa,rx) và đã cư ngụ giữa chúng ta.
+ Phản ứng của người Do-thái: Điều họ tranh luận ở
đây không phải về nguồn gốc của Chúa Giêsu, nhưng là thịt của Ngài: Làm sao một
người đang sống có thể lấy thịt của mình cho kẻ khác ăn? Trừ phi người đó phải
chết! Điều khó khăn nữa là người Do-thái không có thói quen ăn thịt người.
3.2/ Sự cần thiết của bí-tích Thánh
Thể: Đức Giêsu nói với họ: "Thật, tôi bảo thật các ông: nếu các ông không ăn thịt
và uống máu Con Người, các ông không có sự sống nơi mình."
+ Công thức "avmh.n avmh.n = thật, tôi
bảo thật" báo hiệu trước một chân lý sẽ được mặc khải trong Tin Mừng Gioan.
Chân lý Chúa Giêsu mặc khải ở đây là "Nếu các ông không ăn thịt và uống
máu Con Người, các ông không có sự sống nơi mình." Nếu Chúa Giêsu không
mặc khải chân lý cho con người, sẽ không có ai biết được.
+ Hai động từ ăn (evsqi,w) và uống (pi,nw) mà Gioan dùng ở đây là
hai động từ căn bản dùng trong việc ăn uống của con người: như ăn bánh và uống
nước.
+ Chúa Giêsu phân biệt hai sự sống: thể lý (yuch,) và thần
linh (zwh,). Nếu không ăn thịt và uống máu Chúa, con người vẫn có sự sống thể
lý; nhưng không có sự sống thần linh.
+ Sự sống muôn đời (zwh.n aivw,nion): Sự sống thần linh sẽ dẫn
con người đến sự sống muôn đời: "Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống
muôn đời, và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết." Như Chúa
Giêsu khi mang thân xác con người, mặc dù con người vẫn phải chết cách thể lý,
nhưng sẽ được sống lại vinh hiển, và sẽ không bao giờ phải chết nữa.
+ Thịt và Máu Chúa là lương thực nuôi sống con
người:
"vì thịt tôi thật là của ăn, và máu tôi thật là của uống." Hai danh
từ dùng để so sánh: của ăn (brw/sij) và của uống (po,sij) là hai danh từ dùng
để chỉ lương thực căn bản của con người.
+ Sự sống thần linh là sự sống của
chính Thiên Chúa: "Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi, và tôi ở
lại trong người ấy." Chúa Giêsu và người rước Chúa trở nên một, như thánh
Phaolô tuyên bố: "Tôi sống, nhưng không còn là tôi; mà là chính Đức Kitô
sống trong tôi."
+ Sự sống thần linh giúp con người
hiểu biết sự khôn ngoan và các mầu nhiệm của Thiên Chúa mà trí khôn con người
không hiểu thấu được. Sự khôn ngoan có được là do Thánh Thần của Đức Kitô hướng dẫn con
người. Sự sống thần linh giúp cho con người có sức mạnh để đáp ứng lời mời gọi
nên trọn lành của Đức Kitô mà sức riêng con người không thể làm được. Ví dụ,
con người có được tình yêu nguyên thủy của Thiên Chúa để yêu thương kẻ thù, làm
ơn và cầu nguyện cho người ghét mình.
3.3/ Hậu quả của việc lãnh nhận
bí-tích Thánh Thể: Nếu ăn sẽ sống, không ăn sẽ chết.
+ Chúa Giêsu sống bằng chính sự
sống của Chúa Cha: "Như Chúa Cha là Đấng Hằng Sống đã sai tôi, và tôi sống nhờ
Chúa Cha thế nào, thì kẻ ăn tôi, cũng sẽ nhờ tôi mà được sống như vậy."
Trong mầu nhiệm Nhập Thể, chúng ta tuyên xưng Chúa Giêsu mang hai bản tính:
Thiên Chúa và nhân loại: bản tính Thiên Chúa không bao giờ chết, bản tính nhân
loại chết khi Chúa Giêsu tắt thở trên Thánh Giá; nhưng được phục sinh ngay vì
bản tính Thiên Chúa. Người rước Mình và Máu Đức Kitô cũng mang hai sự sống thể
lý và thần linh. Hai sự sống này không tiêu diệt nhau nhưng bổ xung cho nhau.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC
SỐNG:
- Để được sống trường sinh bất tử,
chúng ta phải khôn ngoan tìm ra thánh ý của Thiên Chúa và vâng lời làm theo
những gì Ngài dạy.
- Chúng ta phải tin vào những gì
Đức Kitô mặc khải về bí-tích Thánh Thể và thường xuyên lãnh nhận Bí-tích này.
Linh mục Anthony Đinh
Minh Tiên OP
****************
Chúa Nhật tuần 20 thường niên, năm B
Suy niệm:"Ai ăn thịt và uống
máu Ta thì được sống đời đời".
Ðức Giêsu đặc biệt nhấn mạnh nhiều lần hai từ
"thịt" và "máu". Thịt - máu, nghĩa là trọn vẹn con người.
Sự sống của Ngài được trao ban cho chúng ta. Hiệu quả của sự việc ăn thịt -
uống máu Ðức Giêsu: là được kết hiệp với Ngài, hiệp thông với anh em và được sự
sống đời đời.
Ðức Giêsu vẫn mời gọi chúng ta và sẵn sàng ban
thịt máu cho chúng ta trong bí tích Thánh Thể. Chúng ta hãy hân hoan đón tiếp
Người để được hạnh phúc trường sinh.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa đã yêu thương chúng con, đến nỗi hiến ban
chính mình để nuôi sống chúng con. Với bí tích Thánh Thể, chúng con được trở
nên giống Chúa, được tháp nhập vào Chúa và sống bằng sự sống của Chúa. Xin giúp
chúng con luôn giữ tâm hồn trong sạch để đón rước Chúa. Và mỗi khi rước Chúa,
chúng con ý thức mình phải sống thế nào để chứng tỏ sự sống của Chúa đang hoạt
động trong chúng con. Amen.
Ghi nhớ : "Thịt Ta thật là của ăn, và Máu Ta thật là
của uống".
19/08/12
CHÚA NHẬT TUẦN 20 TN – B
Ga 6,51-58
Ga 6,51-58
CHÚA
GIÊSU THẬT LÀ CỦA ĂN!
“Vì thịt tôi thật là của ăn, và máu tôi thật là của uống.” (Ga 6,54)
Suy niệm: Con người cần ăn uống để sống. Nhìn hình ảnh người ta đạp lên nhau để giành giật lương thực cứu trợ sau một thiên tai, ta thấy của ăn của uống cần thiết như thế nào! Con người không chỉ cần ăn no, nhưng còn cần ăn uống những thứ bổ dưỡng để kéo dài sự sống, tăng thêm tuổi thọ. Thế nhưng, người ta vẫn chưa và sẽ không bao giờ tìm ra thứ “siêu thực phẩm” nào giúp con người no mãi và sống mãi. Qua bí tích Thánh Thể, Đức Giêsu cho thấy Ngài có thể đáp ứng khát vọng ngàn đời ấy của con người. Thịt Máu của Ngài mà ta lãnh nhận không phải là thịt máu của một xác chết, nhưng là Thân Xác của Đấng đã sống lại và sống mãi. Được lãnh nhận sự sống thần thiêng ấy, chúng ta sẽ có được sự sống đời đời.
Mời Bạn: Cha mẹ chăm sóc con cái thường nài nỉ: “Con hãy ăn đi, con hãy uống đi, và con sẽ khỏe.” Hình ảnh này làm chúng ta nhớ đến lời của Chúa Giêsu trong Thánh Thể: “Anh em hãy cầm lấy mà ăn, anh em hãy cầm lấy mà uống,” “Thịt tôi đúng THẬT là của ăn. Ai ăn vào sẽ được sống đời đời.”Nếu muốn sống đời đời, bạn hãy lãnh nhận Thịt Máu của Chúa Giêsu.
Chia sẻ: Tại sao tôi e ngại rước Chúa khi Ngài luôn mời gọi: “HÃY cầm lấy mà ĂN”?
Sống Lời Chúa: Mỗi khi dự lễ, tôi cố gắng chuẩn bị và sốt sắng rước Chúa Giêsu, của ăn đích thực của đời mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu! Nhiều khi nghĩ mình tội lỗi quá, con không dám rước Chúa, nhưng con quên rằng Chúa từ trời xuống cõi trần này và mời gọi con: “HÃY cầm lấy mà ăn.” Ôi Chúa là sự sống của con! Thịt máu Chúa đang nuôi sống con. Amen.
TÔI LÀ BÁNH
Hãy dự lễ như người đi
dự tiệc Lời Chúa, Mình Chúa. Chỉ ai biết ăn, biết thưởng thức và nghiền ngẫm,
người ấy mới gặp được sự sống và gặp được Giêsu.
Suy niệm:
Cả các Kitô hữu cũng ngỡ ngàng trước bí tích
Thánh Thể.
Ăn thịt và uống máu người mình yêu
là điều khủng khiếp chẳng ai dám
nghĩ tới.
Nhưng Ðức Giêsu lại muốn nuôi cả
nhân loại
bằng Thịt và Máu Ngài.
Và thực sự Ngài đã nuôi ta bằng cái
chết thập giá -
ở đó Ngài đã hy sinh Máu Thịt mình.
Ðúng hơn, Ngài nuôi chúng ta bằng sự
sống của Ngài:
sự sống được trao đi qua cái chết tự
nguyện,
và sự sống được lấy lại qua phục
sinh vinh quang.
Ðức Giêsu ban cho ta Tấm Bánh (c.51).
Ngài còn tự nhận mình là Tấm Bánh
(cc.48.51):
Tấm Bánh có sự sống và Tấm Bánh ban
sự sống.
Tôi là Tấm Bánh: đó là định nghĩa của Ðức Giêsu về mình.
Ðịnh nghĩa này có làm ta ngạc nhiên
không?
Bánh là cái gì ăn được và đem lại sự
sống.
Bánh không sống cho mình, nhưng cho
người khác.
Chấp nhận là bánh có nghĩa là chấp
nhận mất mình,
mà chỉ khi mất mình như thế,
bánh mới thật là bánh, mình mới thật
là mình.
Thật ra bánh vẫn hiện diện và nên
một với người ăn.
Ðức Giêsu là Tấm Bánh đặc biệt.
Khi tôi ăn, Ngài thành tôi và biến
tôi thành Ngài.
Một sự ở lại hai chiều, một sự hiệp thông sâu thẳm.
“Ai ăn thịt tôi và uống máu tôi
thì ở lại trong tôi và tôi ở lại trong người ấy” (c.56).
Rước lễ là đón lấy dòng sự sống,
chấp nhận sống nhờ.
Ðức Giêsu sống nhờ Cha
và chúng ta sống nhờ Ðức Giêsu (c.57).
Như cành nho sống nhờ thân cây nho,
chúng ta cũng sống nhờ,
nghĩa là sống trong và sống
cho Chúa.
Trong nhiều thế kỷ, Hội Thánh đã từng có thái
độ
nhìn và thờ lạy Thánh Thể hơn là cầm
lấy mà ăn.
Ðộng từ ăn được nhắc đến 8 lần trong bài Tin Mừng
này,
như một lời mời gọi tha thiết của
Ðức Giêsu.
Ngày nay, người ta rước lễ nhiều hơn
trước.
Tiếc thay lắm khi cuộc gặp gỡ này
khá vội vã,
thiếu chuẩn bị và cũng thiếu đối
thoại thân tình.
Tôi lên rước lễ chỉ vì mọi người
trong hàng ghế đã lên.
Phút thinh lặng sau rước lễ cũng bị
cắt ngắn.
Tôi phải về ngay vì phải lấy xe, vì
nhà thờ đóng cửa...
Chính vì thế rước lễ chẳng gây được
âm vang nào nơi tôi.
Nó trở thành một thói quen, một nghi
thức thuần tuý.
Tôi lên ăn một vật thánh, thay vì
đón một người.
Ít khi có vị khách quý nào
bị thường xuyên tiếp đón lạnh nhạt
như thế!
Rốt cuộc chẳng có cuộc gặp gỡ nào
xảy ra,
nên tôi vẫn cứ là tôi như trước.
Hãy dự lễ như người đi dự tiệc Lời Chúa, Mình
Chúa.
Chỉ ai biết ăn, biết thưởng thức và
nghiền ngẫm,
người ấy mới gặp được sự sống và gặp
được Giêsu.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu
Thánh Thể,
Chúa đến với
chúng con
dưới dạng tấm
bánh bình thường.
Tấm bánh chẳng nói gì, chỉ biết lặng lẽ chờ đợi.
Tấm bánh hiện
diện là để phục vụ cho con người.
Tấm bánh quá
đỗi mong manh, nhỏ bé,
có thể bị ẩm
mốc làm hư hoại,
và tan rất mau
sau khi được nhận lãnh.
Lạy Chúa Giêsu, có cái gì tương tự
giữa phận làm
người và phận làm bánh của Chúa.
Xin cho chúng
con biết cách
đến với con
người hôm nay:
đơn sơ, khiêm
hạ,
không chút vinh
quang hay quyền lực.
Nhờ ăn tấm bánh của Chúa,
chúng con cũng
trở nên tấm bánh ngon,
được bẻ ra để
đáp ứng khẩu vị của nhiều người.
Ước gì chúng con dám rước Chúa
đi vào mọi vùng
mờ tối của lòng mình,
để sự hiện diện
của Chúa trong con được lớn lên.
Và ước gì chúng con trở thành
những Nhà tạm
di động,
đem Chúa đến
cho đồng bào
và quê hương
chúng con. Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
"Thịt
Ta thật là của ăn, và Máu Ta thật là của uống".
Thịt Ta là của ăn – ĐTGM. Ngô Quang Kiệt.
Nói đến
máu thịt là nói đến những gì thâm sâu nhất trong con người. Thâm sâu vì máu
thịt chính là sự sống. Thâm sâu vì máu huyết thuộc hệ di truyền. Ta thường nói:
máu huyết của cha, thịt xương của mẹ. Yếu tố “gen” là thứ sâu xa trong bản tính
con người. Là lực lượng âm thầm điều hướng định mệnh con người. Như thế máu
thịt không những làm thành con người thể lý bên ngoài mà còn làm thành con
người ở chiều sâu tâm sinh lý nữa.
Máu
thịt là thứ thiết thân nhất trong con người. Thiết thân vì nó gắn bó
chặt chẽ với bản thân ta, gắn bó với sự sống của ta. Lấy nó ra khỏi con người
thì đau đớn lắm. Thiết thân vì ta yêu mến nó. Yêu máu thịt của mình cũng như
yêu mạng sống mình là một điều hết sức tự nhiên.
Hôm nay
khi nói ban Máu Thịt cho chúng ta, Chúa Giêsu ban cho ta những gì thâm sâu nhất
trong bản thân Người. Người không chỉ ban Máu Thịt mà còn ban cho ta cốt lõi
của bản tính Thiên Chúa. Thánh Gioan Tông đồ định nghĩa: “Thiên Chúa là tình
yêu”. Khi ban cho ta Máu Thịt, Chúa Giêsu ban cho ta chính tình yêu của Người.
Khi
ban Máu Thịt cho ta, Chúa Giêsu phải chịu đau đớn.Mạng sống là quý nhất.
Nhưng Người yêu ta còn hơn yêu mạng sống của mình. Vì thế, Người hiến mạng sống
cho ta như lời Người nói: “Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của
người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình”. Mạng sống là thiết thân. Nhưng
đối với Người, ta còn thiết thân với Người hơn cả mạng sống của Người nữa.
Người chịu tiêu hủy mình đi để trở nên thiết thân với ta. Khi hiến mình làm
lương thực, Người chấp nhận chịu nghiền tán, chịu đớn đau để trở thành thịt máu
của ta, để trở thành thiết thân với ta, đến nỗi ta không thể tách Người ra khỏi
ta được nữa. Thật là một tình yêu lạ lùng. Thật là một sáng kiến tuyệt vời.
Khi
ban Mình Máu Thánh cho ta, Chúa Giêsu mong ước ta sống kết hiệp mật thiết với
Người. Khi chịu lấy Mình máu
Thánh Chúa thì Chúa ở trong ta và ta được ở trong Chúa. Đây là một biến đổi sâu
xa. Chúa Giêsu đã làm người để ở với ta, làm tấm bánh để ở lại trong ta. Chúa
mong ước ta ở lại trong Chúa. Vì thế khi rước lễ, ta phải biến đổi đời sống cho
xứng đáng và phù hợp với Chúa. Ở trong Chúa không phải là ở trong không gian
vật lý nhưng ở trong không gian thiêng liêng, trong ảnh hưởng của Chúa, trong
tình yêu của Chúa, trong lề luật của Chúa, trong tinh thần của Chúa. Như thế ở
trong Chúa có nghĩa là sống như Chúa, suy nghĩ như Chúa, hành động như Chúa,
yêu thương như Chúa.
Khi
mời gọi ta đến kết hiệp với Người, Chúa mong muốn cho ta được sống. Chúa chính là nguồn mạch sự sống. Ở trong Người là ở trong sự sống.
Kết hiệp với Người là kết hiệp với sự sống. Sống nhờ Người là hít thở sự sống
của Người, hấp thu sự sống của Người. Người là sự sống vĩnh cửu, sự sống sung
mãn, sự sống hạnh phúc. Được sống bằng sự sống của Người ta sẽ được sự sống dồi
dào, hạnh phúc không bao giờ tàn phai.
Lạy Chúa,
xin cho con hiểu biết, yêu mến và sống bí tích Thánh Thể trong cuộc đời con.
Amen.
GỢI Ý
CHIA SẺ
1) Bạn
hiểu thịt máu có ý nghĩa gì?
2) Chúa
ban Thịt Máu Chúa cho ta. Điều này có ý nghĩa gì?
3) Thế nào
là ở trong Chúa? Muốn ở trong Chúa bạn phải làm gì?
4) Thế nào
là sống nhờ Chúa? Muốn sống nhờ Chúa bạn phải làm gì?
X
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên Tháng 8
19 THÁNG TÁM
Tiến Tới Một Thế Giới
Có Tính Người Hơn
Công
Đồng Vatican II đã nhấn mạnh rất rõ ràng ý nghĩa đạo đức của sự phát triển và
tiến bộ của con người trong thế giới này. Công Đồng cho thấy lý tưởng đạo đức
của một thế giới có tính người hơn gắn chặt với giáo huấn của Tin Mừng như thế
nào.
Trong
khi phân biệt rõ ràng giữa sự phát triển của thế giới và lịch sử cứu độ, các
Nghị Phụ Công Đồng khảo sát mối tương quan giữa hai lãnh vực ấy: “Tuy phải phân
biệt rõ rệt những tiến bộ trần thế với sự bành trướng Vương Quyền của Chúa
Kitô, nhưng những tiến bộ này trở thành quan trọng đối với Nước Thiên Chúa tùy
theo mức độ chúng có thể góp phần vào việc tổ chức xã hội loài người cho tốt
đẹp hơn. Thực vậy, sau khi đã theo mệnh lệnh Chúa và nhờ Chúa Thánh Thần phổ
biến trên trái đất các giá trị về nhân phẩm, về hiệp thông huynh đệ và tự do,
nghĩa là mọi thành quả tốt đẹp do bản tính và hoạt động con người đem lại,
chúng ta sẽ gặp lại chúng, nhưng là gặp lại sau khi chúng được thanh tẩy khỏi
mọi tì ố, được chiếu sáng và biến đổi, nghĩa là khi Chúa Kitô giao hoàn lại
Chúa Cha vương quốc vĩnh cửu và đại đồng: “Vương Quốc của chân lý và sự sống,
vương quốc thánh thiện và diễm phúc, vương quốc công bình, yêu thương và bình
an”. Vương quốc ấy đã hiện diện cách mầu nhiệm ở trần gian này và sẽ được kiện
toàn khi Chúa đến” (MV 39).
+++++++++++++++++
Lời Chúa
Trong Gia Đình
NGÀY
19-8
CHÚA
NHẬT XX THƯỜNG NIÊN;
Cn 9, 1-6;
Ep 5, 15-20; Ga 6, 51-58.
“Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở
lại trong tôi, và tôi ở lại trong người ấy” (Ga 6, 56)
Sau khi Chúa Giêsu tuyên bố: “Tôi là
bánh hằng sống từ trời xuống”(c.51a) Đã làm cho người Do-thái lấy làm khó chịu,
bởi họ tự cho là họ biết quá rõ về Ngài; nhưng không phải vì sự cứng lòng tin
của họ mà Ngài làm dịu lòng họ; Chúa Giêsu còn nhấn mạnh thêm: “Bánh tôi sẽ ban
tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống” (c.51b), càng gây thêm
thắc mắc cho người nghe. Nhưng Chúa Giêsu không dừng tại đó; mà còn nhấn mạnh:
“Thật, tôi bảo thật các ông, nếu các ông không ăn thịt và uống máu Con Người,
các ông không có sự sống nơi mình” (c.53)
Thiên Chúa luôn muốn con người được
sống, và sống đời đời trong hạnh phúc , nhưng vì qủy dữ đã ghen tị với con
người, đã cám dỗ con người, gieo vào lòng con người sự nghi ngờ tình yêu của
Thiên Chúa. Nên sự chết đã xâm nhập trần gian. Chúa Giêsu đến ban chính máu
thịt của Ngài và Ngài mời gọi những ai muốn có sự sống nơi mình, thì phải trở
thành người Ki-tô hữu để được rước Mình Máu Thánh Ngài vào trong tâm hồn mình.
Mạnh
Phương
++++++++++++++++++
Gương Thánh
Nhân
Ngày
19-08
Thánh GIOAN EUDÊ
Linh
Mục (1601 - 1680)
Thánh
Gioan Euđê là một trong số những người chấn hưng tôn giáo tại Pháp thời vua Luy
XVI. Isaac Euđê, cha Ngài là nhà nông kiêm nghề giải phẫu tại thành Ri gần
Argentan, đã có ý định trở thành linh mục, nhưng rồi lại bỏ ý định để lập gia
đình. Mẹ Ngài là bà Mattha Corbin tưởng sẽ phải son sẻ. Nhưng rồi sau nhờ cầu nguyện,
họ sinh được Gioan với bốn em gái và hai em trai nữa.
Gioan
có tính nóng nảy, nhưng hiến mình cho Đức Trinh Nữ Maria, Ngài quyết sửa mình
bằng cách ngày càng mến Mẹ hơn. Hồi 9 tuổi, có lần Ngài bị một thằng bạn vả
mặt, nhớ lời Chúa Ngài đưa má kia ra: còn má này nữa, nếu muốn anh cứ vả tiếp
đi. Thằng bạn ngượng ngùng và sau này đã kể lại sự kiện đó với niềm thán phục
sâu xa.
15
tuổi Gioan theo học các cha dòng Tên tại Caen .
Từ trong huyết quản Gioan đoan hứa dâng mình cho mẹ Thiên Chúa. Nhưng khi trở
về nhà, cha mẹ nói với Ngài về việc hôn nhân. Ngài bày tỏ ước vọng với cha mẹ
và phải khó khăn lắm mới được cha mẹ ưng thuận. Ngài nhập dòng giảng thuyết và
năm 1625 thụ phong linh mục.
Sau
ngày thụ phong, Gioan phục vụ giáo xứ ở Aubervilliers .
Hai năm sau, một cơn dịch xảy tới tàn phá giáo phận Sees. Các bệnh nhân bị
những người khác bỏ mặc và trốn chạy. Gioan chỉ muốn bay tới để giúp đỡ họ.
Trong suốt hai tháng trời, Ngài hết mình phục vụ. Khi cơn dịch hạ giảm, Ngài
thực hiện sứ vụ tại Caen .
Nhưng cơn dịch chưa dứt mà chỉ dời chỗ. Lần này cơn dịch tràn tới Caen . Gioan lại tận tâm
quên mình phục vụ. Không có gì làm cho Ngài sợ hãi cả. Nhưng dân chúng lại sợ
Ngài truyền bệnh. Bởi đó Ngài bị giam mình trong một cái thùng để ở ngoài đồng
ruộng, khiến lúc đó cánh đồng được gọi là "cánh đồng của thánh nhân".
Các nữ tu thương hại Ngài ngày ngày mang của ăn đến cho Ngài. Ngài trở về dòng
hiến mình phục vụ hai tu sĩ và bề trên sắp chết vì bệnh dịch. Cuối cùng, cơn
dịch tan biến, nhưng Gioan lên cơn sốt, dân chúng khẩn cầu tha thiết cho Ngài
được chữa lành và niềm vui thật lớn lao khi người "Samaritanô nhân
hậu" tái xuất hiện.
Bây
giờ bắt đầu công trình rao giảng và truyền giáo của Ngài. Ngài chống lại lạc
thuyết Calvinô, những kinh hoàng của cuộc nội chiến, sự dốt nát của hàng giáo
sĩ, những tật xấu của các tín hữu. Chúng ta có thể đo lường hoạt động của một
vị thánh như thế nào: 15 ngàn người chen lấn nghe thánh nhân giảng, các tội
nhân sám hối và để được xưng tội, họ phải chờ 4 hay 5 ngày mới đến lượt. Trong khi
để tiết kiệm thì giờ của họ. Ngài chỉ dùng vài miếng bánh để dưỡng sức. Các
thói tục ngoại giáo biến dạng. Ở Autun, cuộc rước Trinh nữ thay thế cho những
gương mù ngày Mi-Careme (thứ 5 tuần III mùa chay). Ở Meaux dân chúng mang các
sách đồi trụy đến công trường để đốt bỏ.
Cha
Gioan Euđê đã giảng thuyết khắp vùng Normandie Bretagne , tới tận Saint Etienne. Tại Paris,
cha sở thánh thiện của Saint - Sulpice, M.Olier, đã tổ chức cho Ngài 5 kỳ giảng
thuyết. Ngài danh tiếng đến nỗi có 10 giám mục hiện diện. Ở Saint Germain-Laye,
vua và hoàng hậu đến ngồi vào ghế thính giả. Cha Gioan Euđê thuyết giảng lần
cuối cùng tại Sain-Lô.
Suốt
40 năm, cha Gioan đi rao giảng đó đây. Nhưng việc rao giảng chỉ là một phần
hoạt động của Ngài. Nhận thấy hàng giáo sĩ không được đào tạo đầy đủ, Ngài từ
giã dòng giảng thuyết năm 1643, để lập hội dòng Chúa Giêsu và Đức Maria lo việc
tổ chức các chủng viện. Theo lời đề nghị của Đức Hồng Y Richelieu, Ngài lập đại
chủng viện ở Caen rồi sau này ở Lisieux, Rouen , Eureux và Renner.
Đàng khác Ngài rất thương cảm các thiếu nữ bất hạnh hoàn lương, năm 641 Ngài đã
lập dòng Chúa chiên lành để săn sóc họ.
Giữa
bao nhiêu công chuyện, ước mơ lớn nhất của thánh Gioan Eusê là phổ biến lòng
tôn sùng Thánh Tâm, Ngài là người khởi xướng, viết sách và các thánh thi ca
tụng Thánh Tâm. Đây là nỗ lực chống lại chủ trương sai lầm của thuyết
Giansêniô.
Ngày
19 tháng năm 1680, thánh Gioan Euđê từ trần, Ngài được phong chân phước năm
1925 được tôn phong hiển thánh.
*************************
19
Tháng Tám
Hãy Nhìn Lên Cao
Dạo cuối tháng 4/1990, ở cao độ 620 cây số trên biển Thái Bình Dương, cánh tay dài 12 thước của người máy từ phi thuyền con thoi Discover đã đưa ống thiên văn Hubble rời xa phi thuyền để đi vào quỹ đạo không gian, bắt đầu một cuộc hành trình quan sát vũ trụ được dự trù kéo dài trong suốt 15 năm, mở đầu cho một kỷ nguyên mới trong ngành thiên văn học.
Do nhu cầu tìm hiểu vũ trụ, kính thiên văn đã được ra đời cách đây khoảng 380 năm. Nhờ kính thiên văn, các nhà
thiên văn học mới có thể quan sát một cách chi tiết những thiên thể ở gần trái đất và từ đó đưa ra những định lý căn bản cho ngành thiên văn học. Ngày nay, với sự tiến bộ của khoa học, đặc biệt là những máy điện toán, những kính thiên văn ngày càng được cải tiến về kỹ thuật cũng như kích thước để gia tăng khả năng quan sát. Hai kính
thiên văn có đường kính lớn nhất hiện nay được đặt trên đỉnh núi Palomar và Caucasus . Nhưng dù được cải tiến cách mấy đi nữa, khoảng cách quan sát và mức độ phân giải của kính thiên văn đặt trên mặt đất vẫn còn bị giới hạn, vì ánh sáng từ các thiên thể trước khi đến mặt đất đã bị ngăn cản và tản xạ nhiều bởi lớp khí quyển bao quanh trái đất.
Ý tưởng về kính thiên văn đặt ngoài không gian đã được đề cập đến năm 1923, nhưng mãi đến năm 1981, ý tưởng này mới được thực hiện với một kinh phí khổng lồ là 1 tỷ rưỡi Mỹ kim. Kính thiên văn đặt ngoài không gian trái đất này mang tên khoa học gia Hoa Kỳ Edwin Hubble, một trong những tài năng lỗi lạc nhất trong ngành thiên văn học.
Sự ra đời của kính thiên văn Hubble có thể so sánh với sự ra đời của kính thiên văn đầu tiên của Galilêô vào năm 1609: đây là bước tiến quan trọng trong ngành thiên văn học, nó giúp con người tiến đến gần chân lý hơn trên con đường tìm hiểu vũ trụ.
Càng lên cao, con người mới nhìn xa thấy rộng. Càng ra khỏi mặt đất, càng lên cao
trên không gian, nhãn giới của chúng ta càng mở rộng. Cũng giống như ống kính thiên văn
Hubble, người Kitô hữu cũng được trang bị bằng cái nhìn từ trên cao. Nhờ cái nhìn ấy, chúng ta nhìn thấy được ý nghĩa của cuộc sống, chúng ta biết được đâu là nguồn gốc và cùng đích của chúng ta. Nhờ cái nhìn ấy, chúng ta có thể nhìn thấy dấu vết của một tình yêu luôn hiện diện và tác động trong lịch sử nhân loại và của từng người.
Khi Chúa Giêsu loan báo về cuộc tử nạn của Ngài, Phêrô kéo Ngài lại và can gián Ngài. Chúa Giêsu đã quở trách ông: "Hãy lui ra đằng sau ta hỡi Satan. Ngươi là cớ vấp phạm cho Ta, bởi vì cái nhìn của ngươi không phải là cái nhìn của Thiên Chúa, mà là của loài người".
Lắm lúc chúng ta
cũng khước từ cái nhìn trên cao của Thiên Chúa để chỉ nhìn vào cái biến cố bằng cái nhìn trần tục của chúng ta. Với cái nhìn trần tục, chúng ta chỉ thấy màu đen của thất bại, chết chóc, thất vọng, buồn thảm. Nhưng với cái nhìn của Chúa, sự yếu đuối sẽ trở thành sức mạnh, mất mát sẽ trở thành lợi lộc, khờ dại sẽ trở thành khôn
ngoan. Trong cái nhìn của Chúa, chúng ta sẽ chỉ thấy ánh sáng, hy vọng, tin tưởng, lạc quan.
Thánh Phaolô đã khuyên chúng ta:
"Hãy yêu thích những sự trên trời". Hãy mặc lấy cái nhìn từ trên cao. Hãy luôn sống và hành động bằng những tâm tình của chính Chúa Giêsu.
(Lẽ Sống)
++++++++++++++++++
Ngày 19
CHÚA NHẬT XX MÙA THƯỜNG NIÊN
Thánh Gioan Euđê, linh mục
CHÚA NHẬT XX MÙA THƯỜNG NIÊN
Thánh Gioan Euđê, linh mục
Chúa Nhật giữa mùa hè này, chúng ta hướng
về Chúa Giêsu Thánh Thể, là Bánh Trường Sinh và là Đức Khôn Ngoan của Thiên
Chúa. Bài đọc thứ nhất mô tả buổi tiệc trong đó Đức Khôn Ngoan của Thiên Chúa
đang dọn cho loài người thức ăn là Bánh Lời Chúa và thức uống là Rượu Thần Khí.
Trong niềm say mê đơn sơ và vui vẻ Thần Khí ấy, Thánh Phaolô mời gọi chúng ta
mở lòng để toàn thể cuộc đời ta hát mừng Thiên Chúa. Bài Tin Mừng nói lên trọn
vẹn ý nghĩa lời Thiên Chúa mời gọi: Đấng Tác Thành và Cứu Chuộc muôn loài đã
muốn biến bánh và rượu thành dấu chỉ của sự sống mà Ngài trao ban và giao ước vĩnh
cửu với nhân loại.
Thánh Thể đúng là men phục sinh cho những
ai tin vào Đức Kitô Phục Sinh. Qua Thánh Thể, Ngài cư ngụ trong chúng ta với
tình yêu của vị Hôn Phu, đến nỗi tặng ban hết cả Thân Mình và Bửu Huyết, và
Ngài báo trước, ngay ngày hôm nay, việc chúng ta sẽ được đời đời kết hiệp với
Thiên Chúa Ba Ngôi...
Lạy Chúa, vì
hồng ân Phép Thánh Thể, chúng con thờ lạy và chúc tụng Chúa!
Hyacinthe Lambert
19-8
Thánh Gioan Eudes
(1601-1680)
T
|
hánh Gioan Eudes sinh ở Normandy ,
nước Pháp năm 1601. Ngài là con trai trưởng của một gia đình sống về nghề nông.
Ngay khi còn nhỏ, ngài đã noi gương Chúa Giêsu trong cách đối xử với gia đình,
bạn hữu và láng giềng. Khi lên chín, Gioan bị một đứa hàng xóm tát vào mặt.
Thật tức giận, cậu định trả đũa, nhưng Gioan nhớ lời Chúa trong Phúc Âm:
"hãy đưa má bên kia," và cậu đã làm như vậy.
Cha mẹ của Gioan muốn ngài kết hôn lập gia đình. Nhưng Gioan từ
tốn và cương quyết thuyết phục cha mẹ rằng ngài có ơn gọi đi tu. Ngài gia nhập
cộng đoàn Oratory và học làm linh mục. Sau khi là linh mục, một trận dịch hạch
lớn càn quét Normandy
khiến nhiều người chết và đau khổ. Cha Gioan tình nguyện giúp đỡ người đau yếu,
chăm sóc thể xác cũng như linh hồn của họ. Sau này, ngài trở thành nhà thuyết
giảng nổi tiếng trong các tuần đại phúc giáo xứ. Thật vậy, suốt cuộc đời, tổng
cộng ngài đã thực hiện 110 cuộc giảng phòng. Cha Gioan cũng góp phần quan trọng
trong việc thành lập các dòng tu: các nữ tu của Ðức Bà Bác Ái và nữ tu Chúa Chiên
Lành. Cha Gioan cũng thành lập Tu Hội của Ðức Giêsu và Ðức Maria dành cho nam
giới. Tu hội này chuyên huấn luyện các linh mục tương lai cho giáo xứ.
Khi thi hành công việc giảng tuần đại phúc, Cha Gioan thấy lúng
túng về điều kiện đáng buồn của những cô gái điếm đang tìm cách hoàn lương. Các
trung tâm tạm trú được thành lập nhưng việc điều hành không được êm xuôi. Bà
Madeleine Lamy, người chăm sóc các phụ nữ, có lần nói với Cha Gioan: "Bây
giờ cha đi đâu? Con đoán là cha đến nhà thờ để chiêm ngắm các tượng ảnh và nghĩ
rằng mình đạo đức. Tất cả những gì cần nơi cha là một căn nhà tươm tất cho
những tạo vật đáng thương này." Lời nói này, và tiếng cười của những người
hiện diện, đã đánh động Cha Gioan một cách sâu đậm. Kết quả là một tu hội mới
được thành lập, mang tên các Nữ Tu Bác Ái của Nơi Ẩn Náu.
Cha Gioan Eudes rất yêu mến Thánh Tâm Chúa Giêsu và Thánh Tâm Ðức
Maria. Ngài viết sách về sự sùng kính này. Trong một cuộc giảng phòng ngoài
trời lạnh, Cha Gioan bị lâm bệnh nặng mà không bao giờ bình phục. Ngài từ trần
năm 1680. Ðến năm 1908, ngài được Thánh Giáo Hoàng Piô X phong chân phước, và
đến năm 1925, ngài được Ðức Giáo Hoàng Piô XI phong thánh.
Lời Bàn
Thánh thiện là mở lòng cho tình yêu của Thiên Chúa. Nó được tỏ lộ
dưới nhiều phương cách, nhưng tất cả đều có một đặc tính chung: lưu tâm đến nhu
cầu của người khác. Trong trường hợp của Thánh Gioan, những người có nhu cầu là
các bệnh nhân dịch hạch, các giáo dân, những chủng sinh, các cô gái điếm và mọi
Kitô Hữu được mời gọi để noi gương bác ái của Chúa Giêsu và mẹ Người.
Lời Trích
"Lòng mong ước của chúng ta, mục đích của chúng ta, sự lưu
tâm chính yếu của chúng ta phải là trở nên giống Chúa Giêsu, để thần khí của
Người, sự tận tụy của Người, lòng yêu mến của Người, sự khao khát của Người và
ý định của Người sống và ngự trị ở đó. Mọi luyện tập nhân đức phải hướng về
cùng đích này. Ðó là công việc mà Thiên Chúa trao cho chúng ta để thi hành một
cách không ngừng" (Thánh Gioan Eudes, Ðời Sống và sự Ngự Trị
của Chúa Giêsu trong Linh Hồn Người Tín Hữu)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét