THIÊN
CHÚA Tuôn Đổ Phúc Lành Trên Nơi Ở Của Người Chính Trực
Ông Fabio Salvatore người Ý 40 tuổi là tài tử kiêm đạo diễn đồng thời là văn sĩ và từ hơn 15 năm qua
chiến đấu với bệnh ung thư. Năm 2008 ông bị cướp mất thân phụ, qua đời trong
một tai nạn lưu thông do chiếc xe của một nhóm bạn trẻ cuồng điên tông vào. Xin
nhường lời cho ông Fabio Salvatore.
Cách đây 7 năm
đúng vào thời điểm tôi phải chiến đấu dữ dội với chứng ung thư đang hoành hành
thì thân phụ tôi đột ngột từ trần. Người qua đời trong một tai nạn giao thông.
Trước thảm họa bất ngờ ập xuống, hoặc là bạn phản ứng bằng giận dữ, hoặc là bạn
chấp nhận với tình yêu thương và lòng nhân hậu. Và tôi đã chọn con đường thứ
hai. Đức Chúa GIÊSU KITÔ mang chúng ta lên với Người trên Thánh Giá chứ không
đóng đinh chúng ta vào thập giá! Cùng với gia đình, chúng tôi đã tha thứ cho
mấy bạn trẻ có mặt trong chiếc xe trở thành vũ khí giết chết thân phụ tôi. Từ
sự tha thứ này đã tuôn trào niềm hoan lạc và trổ sinh những điều kỳ diệu.
Sau biến cố đau
thương ấy, THIÊN CHÚA Quan Phòng đã đưa tôi đến với phong trào Những Chân Trời
Mới (Nuovi Orizzonti) do cô Chiara Amirante khởi xướng tại thủ đô Roma vào năm
1990. Phong trào đặc biệt hoạt động trong lãnh vực trợ giúp các bạn trẻ gặp khó
khăn, những người nghèo không nhà cửa sống lang thang ngoài đường phố và ngủ
lăn ngủ lóc tại các nhà ga xe lửa hoặc trong các trạm xe điện ngầm. Tôi đến với
phong trào mang theo ý nghĩ và ước muốn trợ giúp người khác. Nhưng chính tôi
mới là người được trợ giúp và lãnh nhận không biết bao nhiêu ơn lành.
Từ đó tôi trải
qua một thời kỳ được biến đổi nội tâm, được từ từ hoán cải. Quả tim bằng đá,
bằng giấy và bằng plastic của tôi đã trở thành trái tim bằng thịt, toát ra máu
và lời cầu nguyện, có khả năng yêu thương. Tôi vẫn là con người với muôn ngàn
cái hạn hẹp và bất toàn, dễ sa ngã phạm tội và tùy thuộc phái tính, nhưng cùng
lúc tôi đã có thể dâng lời tạ ơn THIÊN CHÚA về vẻ đẹp cuộc sống mà THIÊN CHÚA
ban tặng cho tôi. Câu hỏi được đặt ra: động lực nào đã giúp tôi đạt tới mức độ
này??? Tôi xin thưa: Niềm Hy Vọng. Nó không phải cái gì trừu tượng nhưng là sự
hiện diện sống động làm thay đổi mọi viễn tượng, mọi quan điểm.
Hàng ngày chiến
đấu với chứng ung thư tôi như làm chuyến du hành tuyệt vời trong niềm đau nỗi
khổ. Tôi không thắc mắc tại sao mình lại mắc chứng bệnh hiểm nghèo. Nhờ đó mà
ngày qua ngày - khi đối phó với các cuộc giải phẫu và các phương thức chữa trị
- tôi từ từ hiểu được rằng đây là một cơ may và là một khám phá. Tôi khám phá
ra hồng ân Đức Tin và sức mạnh của Tha Thứ cũng như cuộc gặp gỡ với Cô Chiara
Amirante và cộng đoàn Những Chân Trời Mới.
Thật ra lúc ban
đầu khi lâm bệnh tôi không chấp nhận bệnh tật với Đức Tin. Khi ấy tôi chỉ là
tín hữu Công Giáo vụ hình thức. Tôi chỉ tham dự Thánh Lễ Chúa Nhật. Tôi đến nhà
thờ với đôi tay rộng mở để xin xỏ để nhận lãnh chứ không bao giờ để cho đi để
phân phát. Nhưng từ ngày hoán cải tôi chấp nhận chứng ung thư như thành phần
cuộc đời tôi. Tôi không khóc lóc than thở nữa nhưng coi nó nhưng một cơ may.
Tôi không còn sợ chết và trải qua muôn ngàn nỗi đau đớn tôi vẫn có thể mỉm cười
và tìm ra một lối thoát nhờ chia sẻ với người khác. Tôi hoàn toàn tin tưởng nơi
Tình Yêu Quan Phòng của THIÊN CHÚA và phó thác vào thánh ý của Người.
Hồng ân sau cùng
tôi nhận được là cuộc gặp gỡ và đính hôn với Gaia. Đây là món quà của thánh nữ
Rita vì chúng tôi quen nhau tại Cascia ngày 4-10-2013, lễ thánh Phanxicô
Assisi. Với cử điệu và sự hiện diện, Gaia làm cho tôi hiểu rằng tình yêu đáng
giá biết bao! Ước mơ của chúng tôi là thành lập một gia đình theo mẫu gương gia
đình thánh Nagiarét mở rộng cho sự tiếp đón. Chúng tôi phó thác gia đình tương
lai trong vòng tay THIÊN CHÚA và Đức Trinh Nữ Rất Thánh MARIA. Đức Mẹ là mẫu
gương của tiếp đón thật trìu mến và không xét xử. Đức Mẹ đứng cạnh giường khi
bạn đau yếu giống như mẹ tôi vẫn làm cho tôi. Lời kinh tôi ưa thích nhất là lời
kinh đơn sơ xuất phát từ trái tim. Đức Chúa GIÊSU là Người Anh, Đấng mà tôi
dâng trọn mọi hạn hẹp mỏng giòn của tôi cho Người và xin Người ban ân lành hồng
phúc cho người khác, chứ không phải cho tôi. Phần tôi, tôi cảm thấy thật vui vẻ
thật hạnh phúc. Bấy nhiêu đó đủ cho tôi.
... ”Này con, đừng xao
lãng, nhưng hãy cố gắng sống khôn ngoan và thận trọng: đó sẽ là sức sống cho
tâm hồn, là đồ trang sức đeo nơi cổ. Rồi bước đường con đi sẽ an toàn, và chân
con sẽ chẳng bao giờ vấp. Khi ngả lưng, con không khiếp sợ. Nằm xuống rồi là an
giấc thảnh thơi. Đừng sợ chi khi kinh hãi bất thần ập xuống, hay kẻ ác xông vào
tấn công. Vì THIÊN CHÚA sẽ ở bên con, giữ chân con khỏi sa vào cạm bẫy. Khi có
thể, con đừng từ chối làm điều lành. Khi có thể cho ngay, thì con đừng có nói:
”Đi đi, mai trở lại, rồi tôi sẽ cho bạn”. Đừng mưu hại tha nhân, hại người đang
cùng con sống yên ổn. Đừng cãi cọ với ai vô cớ, khi họ chẳng làm gì để hại con.
Chớ phân bì với ai tàn bạo, đừng chọn bất cứ con đường nào nó đã đi. Vì đối với
THIÊN CHÚA, kẻ gian tà là đồ ghê tởm; còn những ai chính trực, thì Ngài nhận
làm bạn tâm giao. THIÊN CHÚA giáng lời chúc dữ xuống nhà kẻ gian ác, nhưng tuôn
đổ phúc lành trên nơi ở của những người chính trực công minh” (Sách Châm Ngôn 3,21-33).
(”CREDERE
la gioia della fede”, Settimanale, Anno III, No 8, 22 Febbraio 2015, trang
26-28)
Sr. Jean
Berchmans Minh Nguyệt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét