17/10/2014
Thứ Sáu sau Chúa Nhật
28 Quanh Năm
Bài
Ðọc I: (Năm II) Ep 1, 11-14
"Chúng
tôi trước kia đã trông cậy vào Ðức Kitô, và anh em được ghi dấu Thánh Thần".
Trích
thư Thánh Phaolô tông đồ gửi tín hữu Êphêxô.
Anh
em thân mến, trong Ðức Kitô, chúng tôi được kêu gọi làm thừa tự, và anh em (là
con cái Israel) cũng được tiền định theo ý định của Ngài là Ðấng tác thành mọi
sự theo thánh ý Ngài, để chúng tôi trở thành lời ca vinh quang của Ngài, chúng
tôi là những kẻ trước kia đã trông cậy vào Ðức Kitô. Trong Người, cả anh em nữa,
sau khi anh em đã nghe lời chân thật là Tin Mừng cứu rỗi anh em, anh em đã tin
và được ghi dấu Thánh Thần, như đã hứa. Người là bảo chứng phần gia nghiệp
chúng ta, để chúng ta được ơn cứu chuộc, được ca ngợi vinh quang Ngài.
Ðó
là lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 32, 1-2. 4-5. 12-13
Ðáp: Phúc thay dân
tộc mà Chúa chọn làm cơ nghiệp riêng mình! (c. 12b).
Xướng:
1) Người hiền đức, hãy hân hoan trong Chúa! Ca ngợi là việc của những kẻ lòng
ngay. Hãy ngợi khen Chúa với cây đàn cầm, với đàn mười dây, hãy xướng ca mừng
Chúa. - Ðáp.
2)
Vì lời Chúa là lời chân chính, bao việc Chúa làm đều đáng cậy tin. Chúa yêu chuộng
điều công minh chính trực; địa cầu đầy ân sủng của Chúa. - Ðáp.
3)
Phúc thay quốc gia mà Chúa là chúa tể, dân tộc mà Chúa chọn làm cơ nghiệp riêng
mình. Từ trời cao Chúa nhìn xuống, Người xem thấy hết thảy con cái người ta. -
Ðáp.
Alleluia:
Dt 4, 12
Alleluia,
alleluia! - Lời Thiên Chúa là lời hằng sống, linh nghiệm, phân rẽ tư tưởng và ý
muốn của tâm hồn. - Alleluia.
Phúc
Âm: Lc 12, 1-7
"Mọi
sợi tóc trên đều các con cũng đã được đếm cả rồi".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi
ấy, có nhiều đám đông dân chúng đứng chung quanh, đến nỗi chen đạp lẫn nhau,
nên Chúa Giêsu bắt đầu dạy các môn đệ trước tiên rằng: "Các con hãy ý tứ
giữ mình khỏi men biệt phái, nghĩa là sự giả hình. Không có gì che đậy mà không
bị tiết lộ ra, và không có gì giấu kín mà chẳng biết được. Vì vậy, những điều
các con nói trong nơi tối tăm, sẽ được nói ra nơi sáng sủa, và điều các con nói
rỉ tai trong buồng kín, sẽ được rao giảng trên mái nhà.
"Thầy
bảo các con là những bạn hữu của Thầy rằng: Các con đừng sợ chi những kẻ giết
được thân xác, rồi sau đó không thể làm gì hơn được nữa. Thầy sẽ chỉ cho các
con biết phải sợ ai: Hãy sợ Ðấng, sau khi đã giết chết, còn có quyền ném vào địa
ngục. Phải, Thầy bảo các con hãy sợ Ðấng ấy.
"Chớ
thì năm con chim sẻ không bán được hai đồng tiền sao? Thế mà không một con nào
bị bỏ quên trước mặt Thiên Chúa. Hơn nữa, mọi sợi tóc trên đầu các con cũng đã
được đếm cả rồi. Vậy các con đừng sợ: các con còn trọng hơn nhiều con chim sẻ".
Ðó
là lời Chúa.
Suy niệm : Các Con Ðừng Sợ
Thánh
Justinô là một triết gia nổi tiếng của Kitô giáo vào thế kỷ thứ 2; ngài đã bị bắt
giam tại Rôma cùng với một số Kitô hữu khác, vì tội tuyên truyền tôn giáo trong
trường học do ngài điều khiển. Ra trước tòa, khi được hỏi về hành động của
mình, thánh nhân dõng dạc tuyên bố:
-
Suốt đời tôi, tôi đã đi tìm kiếm chân lý; tôi đã nghiên cứu sâu xa các triết lý
Ðông Phương, Hy Lạp và Rôma; thế nhưng cuối cùng tôi đã tìm được giáo thuyết
chân thật.
Quan
tòa liền hỏi giáo thuyết chân thật đó là gì ? Thánh nhân giải thích:
-
Thưa là giáo thuyết của Chúa Giêsu Nazaret, giáo thuyết này nhằm giải phóng
chúng ta khỏi các ngẫu tượng và dạy chúng ta thờ phượng một Thiên Chúa độc nhất,
hằng sống và chân thật, là Ðấng tạo thành trời đất, là Ðấng cứu rỗi nhân loại.
Quan
tòa lại hỏi:
-
Vậy ông là một Kitô hữu ư?
Thánh
nhân liền tuyên xưng:
-
Phải, tôi là một Kitô hữu và tôi lấy làm vinh dự được làm Kitô hữu cùng với các
bạn tôi đây.
Quan
tòa ra lệnh cho thánh nhân và các bạn của ngài phải tế thần, thánh nhân trả lời
một cách cương quyết:
-
Chúng tôi không tôn thờ ngẫu tượng, nhưng điều đó không có nghĩa là chúng tôi
là những người vô thần. Chúng tôi thờ lạy một Thiên Chúa thiêng liêng, Cha của
Chúa Giêsu. Một người có đầu óc lành mạnh không thể từ bỏ tôn giáo chân thật để
chạy theo một tôn giáo giả.
Thấy
không thể thuyết phục được thánh nhân bỏ đạo, quan tòa ra lệnh đánh đòn rồi xử
trảm thánh nhân và các bạn.
Ðứng
trước cái chết, ai cũng run sợ. Chúa Giêsu đã không thoát khỏi tâm trạng ấy:
Ngài run sợ đến toát mồ hôi máu. Vậy đâu là sức mạnh giúp Chúa Giêsu thắng vượt
sự sợ hãi ấy? Thưa, chính là sự kết hiệp với Chúa Cha. Niềm tín thác vào sự hiện
diện và tình yêu của Chúa Cha đã giúp Chúa Giêsu thắng vượt mọi thử thách và yếu
hèn trong thân phận làm người.
Ðó
cũng là bí quyết của tất cả các thánh tử đạo. Sách Công vụ Tông Ðồ kể lại đầy đủ
chi tiết cái chết của vị tử đạo tiên khởi là thánh Stêphanô. Thánh nhân cũng phải
trải qua những giây phút kinh hãi như chính Chúa Giêsu; nhưng sách Công vụ Tông
đồ mô tả thái độ của ngài như sau: "Ngài được đầy Thánh Thần, đăm đăm nhìn
trời cao thấy vinh quang của Thiên Chúa và thấy Chúa Giêsu đứng bên hữu Thiên
Chúa". Chỉ bằng một ánh mắt luôn hướng về trời cao như thế, con người mới
có thể lướt qua thử thách và sợ hãi. Thánh Justinô đã có được sự bình thản trước
cái chết, bởi vì ngài luôn tin tưởng vào Thiên Chúa hằng sống và chân thật.
Nhìn
lại cung cách của một số vị tử đạo, chúng ta có được sức mạnh của Lời Chúa
trong đời sống con người. Sứ điệp Tin Mừng hôm nay tập trung vào hai chữ:
"Ðừng sợ" được Chúa Giêsu lặp lại nhiều lần. Ðây chính là một mệnh lệnh
của Chúa Giêsu chạy xuyên suốt toàn bộ Tin Mừng. Trong biến cố Truyền tin,
thiên sứ đã nói với Ðức Maria: "Ðừng sợ". Khi Chúa Giêsu sinh ra, các
thiên sứ đã loan báo tin vui bằng lời trấn an các mục đồng: "Ðừng sợ".
Ðây là công thức sẽ được Chúa Giêsu lặp lại nhiều lần với các môn đệ, và cao điểm
là lúc Ngài tuyên bố: "Các con đừng sợ, vì Thầy đã thắng thế gian".
Khi
được bầu làm Giáo Hoàng, trong diễn văn đầu tiên tại quảng trường thánh Phêrô,
Ðức Gioan Phaolô II đã dõng dạc tuyên bố: "Ðừng sợ, hãy mở rộng cửa cho
Chúa Kitô". Thật thế, khi con người mở rộng cửa cho Chúa Kitô, khi con người
để Chúa Kitô sinh động trong tâm hồn, khi con người chỉ sống bằng sự sống của
Chúa Kitô, thì lúc đó con người sẽ lướt thắng được mọi sợ hãi, và chỉ lúc đó,
con người mới có thể lên tiếng công bố Lời Chúa cho mọi người.
Nguyện
xin sức sống của Chúa Kitô tràn ngập tâm hồn chúng ta, để cả cuộc đời chúng ta
trở thành lời ca tụng Chúa trước mặt mọi người.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Sáu Tuần 28
TN2, Năm Chẵn
Bài đọc: Eph 1:11-14; Lk
12:1-7.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Tin vào sự Quan
Phòng của Thiên Chúa
Trong
cuộc sống, chúng ta rất hoang mang sợ hãi và không dám hành động nếu chúng ta
không biết những gì sẽ xảy đến trong tương lai. Nhưng nếu biết trước những gì sẽ
xảy ra, chúng ta sẽ không sợ hãi và tự tin hơn để tiến tới. Ví dụ: nền kinh tế
của thế giới ngày nay. Trong cuộc đời của con người cũng vậy, nếu không biết
đích điểm cuộc đời và những gì sẽ xảy ra sau khi chết, con người sẽ dễ dàng
hoang mang và sợ đủ mọi thứ; nhưng nếu biết đích điểm cuộc đời và những gì xảy
ra sau khi chết, con người sẽ không còn hoang mang sợ hãi và sẵn sàng chấp nhận
những gì xảy đến trong cuộc đời ngay cả chấp nhận cái chết. Các Bài đọc hôm nay
chỉ cho chúng ta thấy sự Quan Phòng và Kế Họach Cứu Độ của Thiên Chúa, để giúp
chúng ta luôn tin tưởng nơi Thiên Chúa và biết cách hành động khi phải đương đầu
với những thử thách của cuộc đời.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/
Bài đọc I:
Tin vào Kế Họach Cứu Độ của Thiên Chúa
Đọan
văn chúng ta đang nghiên cứu vẫn thuộc Bài Thánh Ca chúng ta đã phân tích hôm
qua (Eph 1:1-14). Vài điểm cần lưu ý khi chúng ta đọc đọan văn này: khi dùng chủ
từ “chúng tôi,” Thánh Phaolô có ý ám chỉ người Do-Thái; khi dùng chủ từ “anh
em,” thánh nhân muốn ám chỉ các tín hữu Dân Ngọai. Điểm chính trong đọan văn
hôm nay là thánh Phaolô muốn chỉ cho mọi người thấy: trong Kế Họach Cứu Độ của
Thiên Chúa, Ngài không chọn tất cả mọi người một lúc, nhưng chọn người Do-Thái
trước. Sau đó, Thiên Chúa mở rộng Kế Họach Cứu Độ đến tất cả mọi dân mọi nước.
1.1/
Thiên Chúa chọn người Do-Thái đầu tiên: Kinh nghiệm cho thấy hầu hết mọi kế họach, nếu muốn
thành công, phải bắt đầu từ một số nhỏ, rồi mới lan rộng từ từ đến số lớn hơn.
Lý do là vì huấn luyện số nhỏ dễ dàng hơn là huấn luyện đám đông; và số nhỏ
này, sau khi được huấn luyện, sẽ trở thành những cán bộ nòng cốt giúp cho việc
phát triển được dễ dàng hơn. Thiên Chúa cũng thế, Ngài đã chọn người Do-Thái
làm cơ nghiệp riêng theo kế hoạch của Người. Ngài đã huấn luyện và chuẩn bị cho
họ là những người đầu tiên đặt hy vọng vào Đức Kitô. Tất cả các Tông Đồ và môn
đệ của Chúa Giêsu đều là người Do-Thái.
1.2/
Thiên Chúa mở rộng sự lựa chọn đến các Dân Ngọai: Sau khi Chúa Giêsu
đã chọn và huấn luyện họ, Ngài sai họ đi đến với các người Do-Thái khác và với
các Dân Ngọai. Bổn phận của các Tông Đồ và các môn đệ là làm cho muôn dân nhận
biết Thiên Chúa và Kế Họach Cứu Độ của Ngài qua 2 việc:
(1)
Qua việc rao giảng Tin Mừng: Đây là cách duy nhất giúp cho muôn dân nhận biết Chúa. Tất cả những
gì Thiên Chúa muốn nói với con người đã được Đức Kitô mặc khải cho các môn đệ của
Ngài. Giờ đây họ truyền lại cho Dân Ngọai tất cả những gì họ đã học được nơi Đức
Kitô như lời Thánh Phaolô loan báo: “Trong Đức Ki-tô, cả anh em nữa, anh em đã
được nghe lời chân lý là Tin Mừng cứu độ anh em.”
(2)
Qua việc đóng ấn Thánh Thần: Sau khi đã nghe và học biết về Thiên Chúa và về Kế Họach Cứu Độ
của Ngài, Dân Ngọai có tự do chọn lựa để tin hay không tin. Nếu họ tuyên xưng
niềm tin vào Thiên Chúa và vào Đức Kitô, họ được đóng ấn Thánh Thần qua Phép Rửa
Tội và chính thức trở thành nghĩa tử của Thiên Chúa. Ấn tín Thánh Thần chứng
minh 2 điều: Chúa muốn con người tin nơi Ngài và con người có thể làm được với
sự trợ giúp của Thánh Thần (Không ai có thể tuyên xưng Đức Kitô là Thiên Chúa
mà không do Thánh Thần thúc đẩy).
Một
khi đã tuyên xưng đức tin vào Đức Kitô và được đóng Ấn Tín Thánh Thần, con người
được bảo đảm để hưởng mọi đặc ân và gia nghiệp của Thiên Chúa. Thánh Phaolô
nói: “Thánh Thần như bảo chứng (arrabon) phần gia nghiệp của chúng ta, chờ ngày
dân riêng của Thiên Chúa được cứu chuộc.” Bảo chứng này giống như món tiền cọc
đặt khi đi mua nhà; một khi đã đặt tiền cọc, căn nhà đó thuộc quyền sở hữu của
người mua dù chưa trả hết tiền.
2/
Phúc Âm:
Tin vào sự Quan Phòng của Thiên Chúa
2.1/
Tránh cuộc sống gỉa hình như các Kinh-sư: Mặc dù các Kinh-sư là những người hiểu biết và tuyên
xưng đức tin của họ nơi Thiên Chúa, nhưng cuộc sống giả hình của họ đã không chứng
minh sự hiểu biết và niềm tin của họ vào Ngài. Nếu họ hiểu biết Thiên Chúa là Đấng
thấu suốt mọi sự thì làm sao họ có thể giấu Ngài lối sống gỉa hình của họ. Vì
thế, Chúa Giêsu dặn các môn đệ phải đề phòng: “Anh em phải coi chừng men
Pharisêu, tức là thói đạo đức giả. Không có gì che giấu mà sẽ không bị lộ ra,
không có gì bí mật mà người ta sẽ không biết. Vì thế, tất cả những gì anh em
nói lúc đêm hôm, sẽ được nghe giữa ban ngày; và điều anh em rỉ tai trong buồng
kín, sẽ được công bố trên mái nhà.”
2.2/
Đừng sợ những kẻ chỉ giết được thân xác: Khuynh hướng của con người là ham sống và sợ chết;
nhưng nếu con người hiểu những gì sẽ xảy ra sau khi chết, con người sẽ dễ dàng
chấp nhận cái chết hơn. Chúa Giêsu dạy cho các môn đệ biết những điều này: “Thầy
nói cho anh em là bạn hữu của Thầy được biết: Anh em đừng sợ những kẻ giết thân
xác, mà sau đó không làm gì hơn được nữa. Thầy sẽ chỉ cho anh em biết phải sợ
ai: hãy sợ Đấng đã giết rồi, lại có quyền ném vào hoả ngục. Thật vậy, Thầy nói
cho anh em biết: anh em hãy sợ Đấng ấy.” Vì thế, nếu phải chấp nhận cái chết để
làm chứng cho Chúa, thì con người cũng phải làm vì biết họ sẽ nhận lại cuộc sống
trong Vương Quốc đời sau.
2.3/
Tin vào sự Quan Phòng của Thiên Chúa: Ngòai cái chết, con người còn lo sợ về những nhu cầu
sinh sống hay bệnh tật. Chúa Giêsu dạy các môn đệ cũng phải vứt đi những lo sợ
này và tin tưởng hòan tòan nơi tình yêu và sự quan phòng của Thiên Chúa. Ngài bảo
các ông: “Năm con chim sẻ chỉ bán được hai hào, phải không? Thế mà không một
con nào bị bỏ quên trước mặt Thiên Chúa. Ngay đến tóc trên đầu anh em cũng được
đếm cả rồi. Anh em đừng sợ, anh em còn quý giá hơn muôn vàn chim sẻ.”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Không hiểu biết, thiếu hiểu biết, hay hiểu biết sai là những nguyên nhân làm
cho đức tin con người lung lạc và hay lo sợ viển vông. Chúng ta cần học hỏi để
hiểu biết sự Quan Phòng và Kế Họach Cứu Độ của Thiên Chúa.
-
Có những điều xảy ra trong cuộc đời trong sự Quan Phòng của Thiên Chúa, nhưng
ngòai sự kiểm sóat của con người: bệnh tật, già yếu, sự chết… Con người có lo sợ
cũng chẳng thóat khỏi, chi bằng phó thác hòan tòan vào tình yêu Thiên Chúa và Kế
Họach Cứu Độ của Ngài.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
HẠT GIỐNG NẨY MẦM - MÙA QUANH NĂM - TUẦN 28
Lc 12,1-7
A. Hạt giống...
1. Câu 1-3 : Đoạn trước (11,37-54) đã cho ta thấy
Chúa Giêsu bị nhóm pharisêu và nhóm luật sĩ bắt lỗi trong một bữa ăn. Câu
chuyện đó khiến Ngài muốn cảnh giác các môn đệ mình hai điều. Điều thứ nhất là
hãy coi chừng thói giả hình của người pharisêu : một mặt là đừng giả hình như
họ, mặt khác các môn đệ hãy đặt mình vào hàng “các ngôn sứ và các tông đồ” (c
49) để lo rao giảng sứ điệp của Thiên Chúa và sẵn sàng chịu bách hại vì sứ mạng
đó.
- “Men pharisêu” : Chữ “men” được Chúa Giêsu dùng ở đây muốn nói đến một thứ ẩn
giấu trong bột để từ từ làm cho bột bị hư đi không còn là bột tinh tuyền nữa.
Thái độ giả hình của người biệt phái cũng giống như vậy vì nó có thể lây lan
làm hại nhiều người khác. Các môn đệ hãy coi chừng đừng để mình bị lây nhiễm
thói xấu đó vì nếu bị nhiễm thì đến phiên họ cũng sẽ lây nhiễm sang nhiều người
khác trong Giáo Hội.
- Không giả hình tức là ta như thế nào thì tỏ ra thế ấy, bởi vì “Không có gì
che dấu mà sẽ không bị lộ ra, không có gì bí mật mà người ta sẽ không biết”.
Chú ý, câu này cũng được Mt ghi lại (Mt 10,27) nhưng trong một văn mạch khác
nên mang ý nghĩa khác : Trong Mt nó muốn nói đến việc rao giảng Tin Mừng.
- Chúa Giêsu quảng diễn thêm ý tưởng trên bằng hai kiểu nói nữa : “Tất cả những
gì anh em nói lúc đêm hôm, sẽ được nghe giữa ban ngày ; và điều anh em rỉ tai
trong buồng kín sẽ được công bố trên mái nhà”. Nên nhớ mái nhà ở do thái là nóc
bằng nên cũng là nơi người ta thường lên để trò chuyện và thông báo tin tức cho
nhau.
2. Câu 4-7 : Điều thứ hai Ngài khuyên là đừng sợ
sự thù nghịch của thế gian đối với người tông đồ của Chúa. Ngài đưa nhiều lý do
để thuyết phục các môn đệ :
- Lý do thứ nhất là các quan quyền thế gian cùng lắm chỉ giết được thân xác của
ta chứ không giết được sự sống thật của ta là điều thuộc về quyền độc hữu của
Thiên Chúa. Bởi vậy nên sợ Thiên Chúa hơn.
- Không những đừng sợ các quan quyền thế gian, mà còn phải phó thác vào Thiên
Chúa quan phòng : Đấng luôn chăm sóc từng con chim sẻ và từng sợi tóc trên đầu
chúng ta lẽ nào lại không chăm sóc những người làm sứ mạng Ngài giao hay sao !
(Về chi tiết chim sẻ : Mt 10,29 ghi hai con chim sẻ bán được một xu. Ở đây Lc
ghi năm con bán một xu. Lc muốn nhấn mạnh hơn nữa ý tưởng Thiên Chúa chăm sóc
những vật rất tầm thường).
B.... nẩy mầm.
1. Đừng sợ : “Chúa Giêsu đưa ra lời trấn an này
vào giữa lúc các môn đệ Ngài nhận ra sự chống đối của biệt phái đối với Chúa
Giêsu. Theo Chúa Giêsu Kitô, người môn đệ đồng chịu số phận chống đối. Đó là
chuyện đương nhiên, không thể có con đường nào khác. Ngay trong chính bản thân,
những xâu xé, giằng co cũng là chuyện không thể tránh được. Thế nhưng Chúa
Giêsu khuyên chúng ta hãy an tâm, bởi vì Thiên Chúa luôn ở bên cạnh chúng ta.
Ngài không cất khỏi chúng ta những chống đối, đau khổ và sự chết. Ngài chỉ cho
chúng ta thấy đâu là ý nghĩa của đau khổ, đâu là cùng đích cuộc đời” (Trích
"Mỗi ngày một tin vui").
2. Chúa quan phòng : “Bài phúc âm hôm nay cho
thấy Thiên Chúa quan phòng mỗi người con cái Chúa. Chúa bảo đảm rằng Chúa lo
lắng cho từng con chim trời không con nào chết đói, từng bông hoa huệ nay còn
mai mất mà có được màu trắng vương giả, thì con người quí giá ngàn trùng, càng
được Chúa bảo trợ...” (Trích "TMCGK ngày trong tuần").
3. Một hôm Đức Ala gọi một Thiên sứ đến và
truyền lệnh : “Ngươi hãy xuống trần gian để đưa về đây người đàn bà góa có 4
đứa con thơ”. Thiên sứ ra đi, gặp ngay người đàn bà góa đang cho đứa con nhỏ
nhất bú. Ngài nhìn người đàn bà với 4 đứa con dại, rồi lại lên Đức Ala để tha
thiết nài xin rút lại lệnh truyền. Làm sao có thể nhẫn tâm tách lìa người mẹ
khỏi những đứa con thơ ấy ? Nhưng lời van xin của Sứ thần chẳng mảy may
đánh động được Đức Ala. Cuối cùng Sứ thần đành phải vâng lệnh Đức Ala mà cướp
người mẹ góa khỏi bầy con thơ và đưa về trời.
Hoàn thành công tác, nhưng xem chừng vị
thiên sứ lại có vẻ buồn. Phải, làm sao vui được trước cảnh chia ly giữa mẹ và
con ? Thấy sứ thần buồn, Đức Ala gọi đến và đưa vào sa mạc. Ngài chỉ cho sứ
thần thấy một tảng đá lớn và bảo đập nó ra. Tảng đá vừa vỡ đôi, sứ thần ngạc
nhiên vô cùng, vì từ trong tảng đá một con sâu nhỏ từ từ bò ra. Chợt hiểu được
ý nghĩa của sự kiện ấy, sứ thần bỗng thốt lên : “Ôi lạy Đấng tối cao, mầu nhiệm
thay công cuộc sáng tạo của Ngài. Với sự khôn ngoan thượng trí và tình yêu vô
biên, Ngài đã không bỏ mặc một tạo vật bé nhỏ như con sâu kia, thì hẳn Ngài
cũng sẽ không quên được 4 đứa trẻ mồ côi là con cái của Ngài.” (Trích
”Món quà giáng sinh”)
Lm. Carolo HỒ BẶC XÁI – Gp. Cần Thơ
17/10/14 THỨ SÁU TUẦN
28 TN
Th. I-nha-xi-ô An-ti-ô-ki-a, giám mục, tử đạo
Lc 12,1-7
Th. I-nha-xi-ô An-ti-ô-ki-a, giám mục, tử đạo
Lc 12,1-7
Suy niệm: Thánh
Giáo hoàng Gio-an Phao-lô II trong sứ điệp ngày truyền thông thế giới lần thứ
35 (21/05/2001) đã nói: Cái mái nhà ngày nay “bị chiếm cứ bởi cả rừng
ăng-ten chuyên phát đi thu lại đủ thứ thông tin từ tứ phương thiên hạ.” Và dưới cái nhìn đó, ngài đã nhận ra lệnh
truyền “rao giảng Tin Mừng trên mái
nhà” có
một ý nghĩa mới: “Chúng ta phải chuyển đạt Lời
Đức Ki-tô cho thế giới năng động của các phương tiện truyền thông hiện đại và
bằng cũng chính những phương tiện truyền thông đó của nó” (số 1). Đó là sứ mạng dấn thân mà Giáo Hội
không có lý do để từ khước.
Mời Bạn: Sứ
mạng rao giảng trên mái nhà có nhiều thách đố: các phương tiện truyền thông
không chỉ truyền tải thông tin, mà còn nhào nặn thông tin vì những ý đồ khác
nhau khiến cho ranh giới giữa cái thật và cái ảo trở nên mong manh; thế nhưng
cũng có nhiều lợi điểm: chân lý được loan truyền thật nhanh đến thật nhiều
người ở khắp nơi trên thế giới (x. số 2). “Điều quan trọng là làm thế nào
người ta vẫn có thể nghe được sứ điệp Lời Chúa ở giữa đám thông tin ồn ào náo
nhiệt đó” (số
1).
Chia sẻ: Bạn
dùng những phương tiện truyền thông thế nào để thánh hoá bản thân mình và dùng
chúng để “rao giảng Tin Mừng trên mái
nhà”?
Sống Lời Chúa: Nếu
có dịp bạn e-mail một câu Lời Chúa cho một người bạn của mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin thêm sức cho con, để dù gặp thời thuận tiện hay
không, con vẫn dám dùng mọi phương tiện truyền thông hiện đại để rao giảng Lời
Chúa cho thế giới hôm nay.
Môn đệ và bạn hữu
Chúng ta có thể tránh được máy kiểm tra nói dối của
người đời, nhưng không tránh được cái nhìn xuyên thấu tâm can của Thiên Chúa.
Suy niệm:
Trước một đám đông kinh
khủng chen lấn để đến gần Ngài,
Thầy Giêsu vẫn muốn ngỏ lời
trước hết với các môn đệ dấu yêu.
Lần duy nhất trong Tin Mừng
Nhất lãm, Thầy gọi họ là bạn hữu (c. 4).
Thầy dặn dò họ cảnh giác kẻo
lây nhiễm men của người Pharisêu,
đó là thái độ đạo đức giả
(c. 1).
Thái độ này luôn bao hàm một
che giấu nào đó về sự thật,
khiến người nhìn bên ngoài
dễ bị đánh lừa bởi những mặt nạ đạo đức.
Việc che giấu khéo léo này
có thể xuôi chèo mát mái một thời gian.
Nhưng đối với Thầy Giêsu, nó
không thể kéo dài mãi.
Sớm muộn gì sự thật cũng sẽ
lộ diện, như chiếc kim trong bọc thò ra.
“Không có gì che giấu mà sẽ
không bị lộ ra,
không có gì bí mật mà sẽ
không bị người ta biết” (c. 2).
Nếu con người mãi mãi không
biết, thì Thiên Chúa vẫn biết.
Chúng ta có thể tránh được
máy kiểm tra nói dối của người đời,
nhưng không tránh được cái
nhìn xuyên thấu tâm can của Thiên Chúa.
“Tất cả những gì anh em nói
lúc đêm hôm, sẽ được nghe giữa ban ngày;
điều anh em rỉ tai trong
buồng kín, sẽ được công bố trên mái nhà” (c. 3).
Như thế điều tưởng như không
thể lọt ra ngoài, điều kín như bưng,
vẫn có thể bị đưa ra ánh
sáng,
mặt nạ bị rơi xuống, và bản
chất thật của con người được vén mở.
Đây là một lời đe dọa, hay
đúng hơn, một lời khuyên hãy sống thực lòng.
Thầy Giêsu còn khuyên các
môn đệ đừng sợ.
Chuyện bị bách hại và sát
hại là chuyện có thể xảy ra.
Chuyện ấy sẽ xảy ra với Thầy
và với các môn đệ nữa.
Điều quan trọng là đừng sợ
kẻ sát nhân lấy đi mạng sống thân xác (c. 4).
Dù mạng sống thân xác thật
đáng quý, đáng trọng,
nhưng con người không phải
chỉ có thân xác hay chỉ là thân xác.
Thầy dạy cho các môn đệ biết
phải sợ ai (c. 5).
Phải sợ chính Thiên Chúa,
Đấng có quyền ném anh em vào hỏa ngục.
Các vị tử đạo đều tin, hiểu
và sống các câu Tin Mừng này.
Họ đã chịu bao đớn đau nhục
hình và cái chết thân xác,
nhưng họ đã tránh được hỏa
ngục, và được đón vào lòng Thiên Chúa.
Kitô hữu phải đối diện với
những thách đố cam go.
Lúc chịu bách hại lại tưởng
mình bị Thiên Chúa bỏ rơi, ruồng rẫy.
Chim sẻ là thức ăn rẻ tiền
cho người nghèo,
tiền lương một ngày mua được
những 40 con chim sẻ.
Nếu Thiên Chúa không quên
một con sẻ nào,
thì Ngài lại càng không thể
quên được những người bạn của Con Ngài.
Nếu từng sợi tóc của chúng
ta đã được Thiên Chúa biết,
thì chuyện mạng sống của ta
hẳn được Ngài quan tâm hơn nhiều.
Hãy để lòng mình bình an vì
sống không gian dối, nên không sợ bị lộ.
Hãy để lòng mình bình an vì
cái chết chẳng phải là dấu chấm hết.
Hãy hạnh phúc vì biết mình
là môn đệ và là bạn hữu của Thầy Giêsu.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, xin cho con
được ơn khôn ngoan
để con biết sợ điều phải sợ.
Cho con đừng sợ những đe dọa
đến thân xác, tiếng tăm,
nhưng biết sợ mất đi vĩnh
viễn toàn bộ con người mình.
Cho con đừng sợ những kẻ làm
hại con ở đời này,
nhưng biết sợ phải xa Đấng
yêu con và muốn con hạnh phúc mãi.
Xin giải phóng con khỏi
những nỗi sợ đã ăn sâu vào cuộc sống,
những nỗi sợ ngấm ngầm mà
chính con không dám thú nhận,
những nỗi sợ làm con chẳng
bao giờ được tự do và an vui.
Nhờ đó con dám sống thật sự
là mình,
tươi tắn và hồn nhiên, nhẹ
nhàng và không lo lắng.
Xin dạy con ngắm những bông
hoa dại vệ đường
để thấy chúng được điểm
trang lộng lẫy,
và ngắm chính mình mỗi ngày,
để thấy vẻ đẹp nơi mình như
một quà tặng của tình yêu.
Xin dạy con ngắm đàn chim sẻ
ríu rít buổi sáng,
để biết mình chẳng nên quá
lo về chuyện cơm áo gạo tiền,
nhưng nên phó thác như em
thơ ngồi trong lòng mẹ.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã đặt
đời mình trong tay Cha.
Xin cho con cũng đặt đời con
trong tay Chúa.
Lm Antôn Nguyễn Cao
Siêu, SJ
Suy
niệm
Sau khi
quở trách những người Pharisêu và những luật sĩ, Chúa Giêsu quay sang dối tượng
các là đám đông. Chắc chắn
ở đây rất nhiều thành phần, nên sứ điệp của Chúa là muốn dành cho tất cả mọi
người. Tuy nhiên trước hết là với các môn đệ của Ngài, vì Ngài muốn họ thay thế
những người biệt phái và luật sĩ để lãnh đạo dân chúng. Ngài cảnh báo họ: “Anh
em phải coi chừng men Pharisêu, tức là thói đạo đức giả”.
Như vậy điều hết sức rõ ràng
mà các môn đệ của Chúa phải tránh là thói giả hình. Ngài còn cho biết điều này
nguy hiểm đến mức có thể trở thành men, nghĩa là nó sẽ lây lan đến nhiều người,
làm cho nhiều nơi dậy lên phong trào đó. Thói giả hình là những việc làm bề
ngoài mà không có tâm tình, làm để người ta thấy. Nhưng đáng sợ là những người
xung quanh tưởng rằng họ tốt lành nên có thể gặp nguy hiểm, rắc rối từ họ. Chúa
Giêsu sợ nhất là thói giả hình đạo đức. Nghĩa là họ dối gạt cả Thiên Chúa nữa.
Chúa Giêsu cho các môn đệ
của Ngài thấy hậu quả của thói giả hình là trước sau gì người ta cũng biết. Mà
nếu người đời không biết thì Thiên Chúa, Đấng thấu suốt mọi bí ẩn cũng sẽ biết.
Vì vậy Ngài khuyên các môn đệ hãy sống thực với lòng mình dù nhiều khi sự thực
đó không mấy tốt đẹp cũng còn đỡ hơn người ta dấu diếm, che đậy bằng những việc
tốt lành… đến khi người khác biết được thì càng xấu xa hơn.
Lạy Chúa sự thật bản thân con
cũng có những hạn chế. Xin cho con dám nhìn thẳng vào những hạn chế đó để chấp
nhận sự thật nơi bản thân mình. Khi biết rõ mình con sẽ cố gắng để nó không ảnh
hưởng đến đời sống của con. Xin cho con đừng tìm cách che đậy, vì càng che đậy
nó sẽ càng “lòi” ra. Xin cho con dám nói với Chúa và người khác tôi còn “tham”
quá, tôi còn “sân” quá, tôi còn “si” quá. Và khi dám chấp nhận những điều đó
xin Chúa ban sức mạnh để con có thể vượt qua. Xin cho con nhìn thấy nó như một
vật cản trong cuộc đời, nhưng biết bình thản bước qua chứ không ngồi nhìn nó
rồi đau khổ, phàn nàn, trách trút.
Lm. Thiện Duy
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
17
THÁNG MƯỜI
Người
Nghèo Là Những Ai?
Nhưng
ai là người nghèo trong thời đại chúng ta? Tin Mừng nói đến những người mù, những
người bị áp bức, và những người bị giam cầm (Lc 4,18). Người nghèo là những người
sống mà không có được những nhu cầu thiết yếu để sống, cả những nhu cầu vật chất
lẫn tinh thần.
Ngoài
ra, trong thế giới hôm nay, hàng triệu người phải rời bỏ quê hương mình để lánh
nạn. Hàng triệu người, đôi khi toàn bộ những bộ tộc hay những vùng dân cư, bị đứng
trước nguy cơ tuyệt chủng vì hạn hán hay vì thiếu lương thực.
Làm
sao người ta có thể nhắm mắt trước tình trạng nghèo khổ và ngu dốt của những đồng
loại mình chưa bao giờ có được cơ hội đến trường? Làm sao có thể không day dứt
khi nhìn thấy vô số người đang phải chịu đựng một cách hoàn toàn bất lực trước
sự bất công và trước tình trạng kém phát triển? Cũng có rất nhiều người đã bị
tước đoạt quyền tự do tín ngưỡng và phải đau khổ cùng cực bởi vì họ không thể
tôn thờ Thiên Chúa theo lương tâm mình.
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia
Đình
NGÀY
17-10
Thánh
Ignatiô Antiôchia, Giám mục tử đạo
Ep
1, 11-14; Lc 12, 1-7.
LỜI
SUY NIỆM: “Anh em phải coi chừng men Pharisêu, tức là
thoái đạo đức giả”
Chúa
Giêsu, đang nói với chúng ta “là phải coi chừng”. thoái đạo đức giả, bởi con
người giả hình là không sống thật, người giả hình luôn luôn phải đóng kịch, phải
luôn che mặt mình bằng một chiếc mặt nạ thật vừa vặn và thích hợp. căn bản của
giả hình là không bao giờ thành thật với bất cứ ai. Điều này thật nguy hiểm cho
người Kitô hữu, khi giả hình chúng ta sẽ mất sự cầu nguyện của anh chị em trong
cộng đoàn.
Lạy
Chúa Giêsu, xin cho mọi thành viên trong gia đình chúng con luôn được ơn: “ Xin
chớ để chúng con sa chước cám đỗ, nhưng cứu chúng con cho khỏi sự dữ”.
Mạnh
Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày
17-10
Thánh
INHAXIÔ Thành Antiokia
Giám
Mục Tử Đạo (+107)
Người
ta nghĩ rằng: thánh Inhaxiô thành Antiôkia chính là đứa trẻ mà Chúa Giêsu đã ôm
vào lòng và đặt giữa các tông đồ để làm gương mẫu về lòng trong trắng và đức
khiêm tốn Kitô giáo. Vài tác giả còn quả quyết rằng: Ngài là đứa trẻ đưa năm
chiếc bánh và hai con cá cho Chúa Giêsu làm pháp lạ nuôi 500 người ăn. Điều chắc
chắn là Ngài đã được đặt làm giám mục thứ nhì kế vị thánh Phêrô tại Antiôkia
khoảng năm 68, sau khi thánh giám mục Evôda qua đời. Suốt bốn muôi năm cai quản
giáo phận, kể cả những năm bị bách hại dưới triều Domitianô, Ngài đã tỏ ra là một
giám mục gương mẫu về mọi nhân đức.
Mười
lăm năm bình lặng sau cái chết của bạo vương Domitianô qua đi, cơn bách hại lại
nhen nhúm ở vài tỉnh dưới thời Trajanô. Vị hoàng đế cuồng tín này cho rằng:
mình đạt được nhiều chiến thắng là nhờ các thần minh. Ong coi việc bách hại các
tín hữu Chúa là một nghĩa cử để tỏ lòng biết ơn các thần minh. Tháng giêng
năm107, ông tới Antiôkia. Được biết tại đây có giám mục Inhaxiô đã không vâng lệnh
thờ cúng tượng thần, lại còn ngăn cản người khác, ông truyền điệu Ngài tới để
xét hỏi. Sau khi đe dọa và dụ dỗ đủ cách mà vô hiệu, ông kết án vị giám mục
thánh thiện này phải điệu về Roma cho thú vật xâu xé.
Cuộc
hành trình về Roma mang sắc thái một cuộc khải hoàn. Mỗi khi con tàu dừng bến
nào, dân chúng đều tuốn đến chào kính vị tử đạo. Nhân dịp này thánh Inhaxiô có
dịp tiếp xúc với nhiều giáo đoàn và đã viết bảy bức thư cho các Giáo hội. Tuy vậy,
chuyến đi không dễ chịu gì. Bọn lính áp giải đã cố tình hành hạ thánh nhân để
mong được các tín hữu ngưỡng mộ Ngài đút lót tiền bạc. Thánh nhân viết với lòng
khiêm tốn:
-
Trên đất liền hay ngoài biển khơi, ngày đêm tôi phải chiến đấu với các súc vật,
bị xiềng vào mười con sư tử. Tôi muốn nói là những người lính canh giữ tôi. Người
ta càng cho tiền, họ càng hung dữ. Những người đối xử tàn tệ của họ là trường
đào luyện tôi mọi ngày, nhưng không phải vì vậy mà tôi được nên công chính
đâu".
Ở
Smyrna, thánh Inhaxiô đã gặp thánh Pôlycarpô. Vị giám mục thánh thiện này cũng
là môn đệ của thánh Gioan như thánh Inhaxiô. Thánh Pôlycarpô đã hôn xiềng xích
của người bạn lừng danh. Tại đây thánh Inhaxiôco có dịp gặp đại diện của nhiều
Giáo hội tới thăm. Biết rằng ở Ahila Delphia có sự chia rẽ trong hàng giáo sĩ,
Ngài đã viết thư khuyên nhủ họ:
-
Hãy tránh xa những phân rẽ và các giáo thuyết nguy hiểm. Hãy theo mục tử các bạn
khắp nơi như đoàn chiên. Tôi vui sướng hết mực những góp phần củng cố đức tin
các bạn, nhưng không phải do tôi mà do Chúa Giêsu Kitô. Được mang xiềng xích vì
danh Chúa, hơn lúc nào, tôi cảm thấy mình còn quá xa sự trọn lành. Nhưng kinh
nguyện của các bạn sẽ làm cho tôi được xứng đáng với Thiên Chúa và với di sản
mà lòng nhân từ và đã dọn sẵn cho tôi.
Các
thư của các thánh nhân gửi riêng cho mỗi nơi, Ngài ca tụng tinh thần kỷ luật của
tín hữu Manhêsianô (Magnésiens): - Tôi hãnh diện được gặp các bạn nơi cá nhân đức
giám mục Damas của các bạn. Tuổi trẻ của Ngài không được nên cớ để các bạn suồng
sã với Ngài. Các bạn cần phải tôn kính chính Thiên Chúa là Cha nơi Ngài.
Với
dân Trallianô (Tralliens) Ngài viết: - "Hãy yêu thương nhau. Xin cầu nguyện
cho tôi nữa. Tôi cần đức ái và lòng nhân hậu Chúa để được nhận vào hưởng gia
nghiệp mà tôi đã sẵn sàng chiếm hữu".
Nhưng
Ngài sợ dân Rôma, vì nhiệt tâm mà cất mất triều thiên tử đạo của mình. Nhờ một
du khách đi Italia, Ngài khẩn khoản: - "Các bạn không thể trao tặng cho
tôi một bằng chứng quí mến nào khác, là để cho tôi được tế hiến mình cho Thiên
Chúa. Ân huệ tôi van xin các bạn là hãy hát bài ca cám tạ ơn Chúa mà nhờ công
nghiệp Chúa Giêsu Kitô, Đức giám mục Smyrna bên Tây phương đã được, để Ngài được
đưa vào vinh quang. Hãy để cho tôi thành của ăn nuôi thú vật, hầu tôi được vui
hưởng Thiên Chúa, Tôi là hạt lúa mì của Thiên Chúa. Tôi cần được răng thú dữ
nghiền nát để trở thành bánh tinh tuyền của Chúa Kitô.
Tốt
hơn, hãy săn sóc các thú vật này để chúng thành nấm mồ của tôi. Chính lúc này
tôi đang trở nên một môn đệ chân chính. Chớ gì những hình khổ độc dữ nhất đổ xuống
mình tôi, miễn là tôi được Chúa Giêsu Kitô. Được cả thế gia này nào có ích lợi
gì cho tôi ? Tôi chỉ ước mong được kết hiệp với Chúa Giêsu Kitô...
Ngài
còn viết thêm: - Ước mơ của tôi là được đóng đinh vào thập giá. Trong tôi chỉ
có một dòng nước hằng sống vẫn rì rầm lời kêu gọi: Hãy về với Cha".
Thánh
nhân còn viết nhiều điều khác nữa, bàn về chân lý đức tin, kỷ luật Giáo hội và
những sai lầm nguy hại.
Ngày
20 tháng 12 năm 107 là ngày cuối cuộc vui cũng là ngày thánh Inhaxiô tới Roma.
Sau khi đọc bức thư của nhà vua, quan tổng trấn truyền đem thánh nhân đến thẳng
hí trường. Dân chúng đang tụ họp đông đảo. Ngài lập lại câu nói đã viết trong
trường hợp gửi dân Roma: "Tôi là hạt lúa mì của Thiên Chúa. Tôi cần được
răng thú dữ nghiền nát để trở thánh bánh tinh tuyền của Chúa Kitô". Hai
con sư tử gầm rống và bổ tới thánh nhân mà cắn xé. Người ta kính cẩn thu nhặt
những khúc xương còn lại và đưa về Antiôkia. Dưới thời Hêracliô, xương Ngài lại
được đưa về Roma.
(daminhvn.net)
17
Tháng Mười
Lòng Nhân Từ Cảm
Hóa
Dưới
từa đề "Lòng nhân từ cảm hóa", người ta thuật lại một câu chuyện như
sau:
Một
bà mẹ kia lo lắng nhiều vì đứa con trai không đi nhà thờ nữa, mà lại đi theo những
bạn bè xấu và còn tỏ ra bất mãn mọi chuyện. Bà mẹ đau khổ này đã tìm mọi cách để
đưa con về con đường tốt, nhưng tất cả đều vô ích. Một ngày Chúa Nhật nọ, bà nảy
ra một ý tưởng. Gọi đứa con trai lại, bà nói: "Con làm ơn giúp mẹ một chuyện.
hãy đem gói đồ này đến cho gia đình ở căn nhà trong khu phố dối diện với chúng
ta. Nếu con làm dùm mẹ việc này, mẹ hứa sẽ không bao giờ quấy rầy con nữa".
Có
lẽ để khỏi nghe tiếng mẹ giảng dạy, la rầy, chàng thanh niên đã nhận làm điều
mà mẹ anh ta yêu cầu. Anh đi đến địa chỉ như mẹ dặn, bước vào một căn nhà nghèo
nàn và bỡ ngỡ đến tột điểm, anh đã khám phá thấy một người đàn bà đau ốm chỉ
còn da bọc xương với ba đứa con nhỏ, rách rưới, lem luốc, đang than khóc, kêu
la vì đói.
Chàng
thanh niên trao vội gói đồ và muốn nhanh bước rút lui. Nhưng người đàn bà đã gọi
giật anh trở lại, và qua giọng yếu ớt bà thều thào: "Cậu ơi! Cậu không thể
đi ngay được khi tôi chưa kịp cám ơn cậu. Cậu là ơn quan phòng Chúa gửi đến cho
chúng tôi. Xin Ngài trả ơn cho cậu".
Chàng
thanh niên ra về với tấm lòng bị cảm xúc mạnh. Ngày hôm sau, anh trở lại nhà bà
mẹ đang bị đau ốm với đàn con nheo nhóc hôm qua với một gói quà khác, mà anh đã
mua với chính tiền của anh. Và sau khi trao quà, anh còn ở lại chơi với mấy đứa
nhỏ.
Chàng
thanh niên đã thay đổi cuộc đời, vì lòng nhân hậu đã làm anh mỗi ngày hiểu được
ý nghĩa của cuộc sống và nhờ đó anh cảm thấy hạnh phúc hơn.
Chúng
ta đã đi nửa đoạn đường của tháng Mân Côi, đây là khoảng thời gian chúng ta âu
yếm dâng lên Mẹ Maria những tràng chuỗi Mân Cô với hàng triệu lời chào:
"Kính Mừng Maria, đầy ơn phước". Nhưng, ước gì xen lẫn với những lời
kinh tiếng hát, chúng ta cũng biết lắng nghe những lời Mẹ khuyên qua những mầu
nhiệm thuật lại các biến cố xảy ra trong cuộc đời Mẹ.
Chú
tâm nghe lời Mẹ khuyên nhủ, chắc chắn qua mầu nhiệm thứ hai của Năm Sự Vui:
"Ðức bà đi viếng thánh Ysave, ta hãy xin cho được lòng yêu người". Mẹ
Maria, cũng như bà mẹ trong câu chuyện trên, cũng muốn nhờ chúng ta làm cho Mẹ
một chuyện: đó là hãy thể hiện lòng yêu người qua những hành động cụ thể để
tinh thần phục vụ Mẹ đã thể hiện qua sự giúp đỡ bà chị họ Ysave cũng được con
cái Mẹ tiếp tục làm lại.
(Lẽ
Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét