19/08/2017
Thứ bảy tuần 19 thường niên
Bài Ðọc I: (Năm I) Gs
24, 14-29
"Hôm nay các
ngươi hãy tuỳ ý chọn phải tôn thờ ai hơn".
Trích sách ông Giosuê.
Trong những ngày ấy,
Giosuê nói với dân chúng rằng: "Giờ đây, các ngươi hãy kính sợ Chúa và tôn
thờ Người với tâm hồn thiện hảo và chân thành. Hãy loại bỏ những thần cha ông
các ngươi đã tôn thờ trong xứ Mêsôpôtamia và ở Ai-cập, mà tôn thờ Chúa. Còn nếu
các ngươi không muốn tôn thờ Thiên Chúa, thì cho các ngươi lựa chọn: hôm nay,
các ngươi hãy tùy ý chọn phải tôn thờ ai hơn: hoặc là các thần cha ông các
ngươi đã tôn thờ ở Mêsôpôtamia, hoặc các thần của người xứ Amôrê, nơi các ngươi
đang ở. Phần tôi và gia đình tôi, chúng tôi sẽ tôn thờ Chúa".
Dân trả lời rằng:
"Không thể có chuyện chúng tôi bỏ Chúa mà tôn thờ những thần ngoại. Chúa
là Thiên Chúa chúng tôi, chính Người đã dẫn chúng tôi và cha ông chúng tôi ra
khỏi Ai-cập, khỏi nhà nô lệ. Người đã làm những việc kỳ diệu cả thể trước mắt
chúng tôi và đã gìn giữ chúng tôi suốt con đường chúng tôi đã đi, giữa tất cả mọi
dân chúng tôi đã đi qua. Chúa đã trục xuất tất cả những dân đó cũng như người
Amôrê trên phần đất chúng tôi đã tiến vào. Vậy chúng tôi sẽ tôn thờ Chúa, vì
chính Người là Thiên Chúa chúng tôi".
Bấy giờ Giosuê nói với
dân chúng rằng: "Các ngươi không thể tôn thờ Chúa được, vì Người là Thiên
Chúa chí thánh, Thiên Chúa ghen tương, sẽ không tha thứ những tội ác và lỗi lầm
của các ngươi. Nếu các ngươi bỏ Chúa mà tôn thờ các thần ngoại, Người sẽ trở lại
giáng hoạ trên các ngươi và tiêu diệt các ngươi, sau khi đã thi ân cho các
ngươi".
Dân chúng thưa với
Giosuê rằng: "Không phải như ông nói đâu, nhưng chúng tôi sẽ tôn thờ
Chúa". Giosuê liền bảo dân chúng rằng: "Vậy các ngươi hãy tự làm chứng
rằng: chính các ngươi đã chọn Chúa để tôn thờ Người". Họ đáp: "Chúng
tôi xin làm chứng". Ông nói: "Vậy thì hãy loại bỏ những thần ngoại ra
khỏi các ngươi và hướng lòng về Chúa là Thiên Chúa Israel". Dân chúng thưa
với Giosuê rằng: "Chúng tôi sẽ tôn thờ Chúa là Thiên Chúa chúng tôi, và sẽ
tuân phục các mệnh lệnh của Người".
Hôm ấy, Giosuê lập
giao ước, ấn định quy chế và luật lệ cho dân ở Sikem. Giosuê ghi chép các lời
đó vào sách Luật của Chúa, rồi lấy một tảng đá thật lớn và dựng lên dưới cây sồi
ở trong nơi thánh của Chúa, và nói với toàn dân rằng: "Ðây, tảng đá này sẽ
làm chứng cho các ngươi, vì nó đã nghe mọi lời Chúa phán với các ngươi, kẻo sau
này các ngươi chối bỏ và lừa dối Chúa là Thiên Chúa các ngươi". Sau đó,
Giosuê giải tán dân chúng và ai nấy trở về với phần đất của mình. Sau những sự
việc đó, Giosuê, con ông Nun, tôi tớ Chúa, qua đời, hưởng thọ một trăm mười tuổi.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 15, 1-2a và
5. 7-8. 11
Ðáp: Lạy Chúa, Chúa là phần gia nghiệp của con (x. c.
5a).
Xướng: 1) Xin bảo toàn
con, lạy Chúa, vì con tìm nương tựa Chúa. Con thưa cùng Chúa: Ngài là Chúa tể
con! Chúa là phần gia nghiệp và phần chén của con; chính Ngài nắm giữ vận mạng
của con. - Ðáp.
2) Con chúc tụng Chúa
vì đã ban cho con lời khuyên bảo. Ðó là điều lòng con tự nhủ, cả những lúc đêm
khuya. Con luôn luôn đặt Chúa ở trước mặt con, vì Chúa ngự bên hữu con, con sẽ
không nao núng. - Ðáp.
3) Chúa sẽ chỉ cho con
biết đường lối trường sinh, sự no đầy hoan hỉ ở trước thiên nhan, sự khoái lạc
bên tay hữu Chúa tới muôn muôn đời. - Ðáp.
Alleluia: Tv 118, 18
Alleluia, alleluia! -
Lạy Chúa, xin mở rộng tầm con mắt con, để con tuân cứ luật pháp của Chúa và để
con hết lòng vâng theo luật đó. - Alleluia.
Phúc Âm: Mt 19, 13-15
"Ðừng ngăn cấm
các trẻ nhỏ đến với Ta, vì Nước Trời là của những người giống như chúng".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, người ta đem
những trẻ nhỏ đến cho Chúa Giêsu để Người đặt tay và cầu nguyện cho chúng. Các
môn đệ liền quở trách chúng, nhưng chúa Giêsu bảo: "Hãy để các trẻ nhỏ đến
với Ta, và đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời là của những người giống như
chúng". Sau khi Người đặt tay trên chúng, thì Người đi khỏi nơi đó.
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Chúa Giêsu Với
Trẻ Nhỏ
Các trẻ nhỏ được Chúa
Giêsu yêu thương và đưa ra làm mẫu mực cho những ai muốn bước vào Nước Trời:
"Nếu các con không hóa nên như trẻ nhỏ, các con không được vào Nước Trời.
Ai hạ mình xuống như trẻ nhỏ, đó là kẻ lớn nhất trong Nước Trời". Tinh thần
tu đức trẻ thơ là đơn sơ, phó thác, không cậy dựa vào sức riêng, nhưng đặt trọn
tin tưởng vào Chúa.
Tin Mừng Giáo Hội cho
chúng ta lắng nghe hôm nay đề cập đến trẻ nhỏ trong một hoàn cảnh khác, với những
lời của Chúa Giêsu: "Cứ để trẻ nhỏ đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì
những ai giống như chúng mới được vào Nước Trời". Người ta dẫn các trẻ em
đến với Chúa Giêsu để Ngài đặt tay và cầu nguyện cho chúng. Ðặt tay và cầu nguyện
cho một người là nghi thức tôn giáo quen thuộc trong Do thái giáo thời Chúa
Giêsu. Những vị lãnh đạo tôn giáo và các Rabbi thường đặt tay và cầu nguyện cho
những ai đến xin được chúc lành; họ cũng đặt tay trên trẻ nhỏ và cầu nguyện cho
chúng, mặc dù theo phong tục người Do thái thời đó, những trẻ nhỏ không có địa
vị, không có giá trị gì, chỉ khi nào trẻ đến tuổi 12, nó mới được nhìn nhận có
chỗ đứng trong cộng đoàn. Các môn đệ Chúa Giêsu lúc đó chưa thay đổi tâm thức,
họ còn ngăn cản không cho người ta đem các trẻ nhỏ đến với Chúa.
Thái độ và lời dạy của
Chúa Giêsu nhắc cho các môn đệ lúc đó và cho chúng ta ngày hôm nay rằng trong cộng
đoàn Giáo Hội, mọi người không tùy thuộc hạng tuổi, đều có quyền đến với Chúa để
Chúa đặt tay, cầu nguyện và chúc lành cho; không ai bị loại khỏi tình yêu và ân
sủng của Chúa, dù là một đức trẻ. Các nhà chú giải đã xem đoạn Tin Mừng này như
là căn bản cho việc rửa tội trẻ nhỏ được cộng đoàn tiên khởi thực hiện.
"Cứ để trẻ nhỏ đến
với Thầy, đừng ngăn cấm chúng". Chúng ta có thái độ kỳ thị, ngăn cản các
trẻ nhỏ đến với Chúa không? Có những người lớn, những bậc cha mẹ rơi vào tâm thức
của các môn đệ ngày xưa: họ không đem con cái đến với Chúa Giêsu, họ không nêu
gương sống đức tin cho con cái, cũng không muốn cho con cái lãnh nhận Bí tích Rửa
tội, nại lý do tôn trọng tự do của con cái, đợi chúng lớn lên và tự quyết định
muốn rửa tội hay không. Ðây là thái độ sai lầm về ơn cứu rỗi của Chúa: Ơn Chúa
được ban nhưng không cho mọi người, chúng ta là ai mà dám xét đoán về điều kiện
tuổi tác để được Chúa chúc lành và ban ơn cứu rỗi.
Hãy để các trẻ nhỏ đến
với Chúa Giêsu, đừng ngăn cản chúng. Xin Chúa giúp chúng ta chu toàn trách nhiệm
cao cả này, với ý thức rằng ân sủng và chúc lành của Chúa là kho tàng quí giá
mà chúng ta có thể trao lại cho con cái chúng ta.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Bảy Tuần 19 TN1
Bài đọc: Jos
24:14-29; Mt 19:13-15.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Cần đặt niềm
tin tưởng tuyệt đối vào Thiên Chúa.
Giới răn đầu tiên của
Thập Giới là giới răn nền tảng và quan trọng nhất. Nền tảng vì nó đặt nền cho tất
cả các giới răn khác, nếu một người không biết kính sợ Thiên Chúa, họ cũng chẳng
thực thi các giới răn của Ngài. Quan trọng vì nó xác định tương lai của con người
có được hưởng hạnh phúc với Thiên Chúa hay không.
Các bài đọc hôm nay muốn
nêu bật tầm quan trọng của việc con người phải đặt niềm tin tưởng tuyệt đối nơi
Thiên Chúa. Trong bài đọc I, thủ lãnh Joshua cũng giống như ông Moses, trước
khi lìa đời, ông tập họp dân chúng lại để cắt nghĩa tầm quan trọng của việc tin
yêu Thiên Chúa; sau đó ông truyền cho họ cam kết lời thề và ký kết lại giao ước
giữa họ với Thiên Chúa là họ sẽ thành tâm tin tưởng Thiên Chúa và bước đi trong
đường lối của Ngài. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu la rầy các môn đệ vì họ ngăn cản
các trẻ nhỏ không cho chúng đến với Ngài. Chúa Giêsu tuyên bố: “Nước Trời là của
những ai giống như chúng.”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Trách nhiệm của mỗi người về hành động mình làm.
1.1/ Đối thoại giữa thủ
lãnh Joshua và con cái Israel: Những nhà
lãnh đạo khôn ngoan biết đâu là cốt tủy và nền tảng của cuộc sống của dân chúng.
Giống như ông Moses trong bài đọc hôm qua, thủ lãnh Joshua biết việc tin yêu và
giữ các giới răn là điều sống còn cho cuộc sống của con cái Israel, nên trước
khi chết, ông tập họp tất cả dân chúng lại trước tôn nhan Thiên Chúa để lặp lại
lời thề. Thủ lãnh Joshua nói: “Bây giờ anh em hãy kính sợ Đức Chúa, hãy chân
thành và trung tín phụng thờ Người. Anh em hãy vất bỏ các thần cha ông anh em
đã phụng thờ bên kia Sông Cả và ở Ai-cập, và hãy phụng thờ Đức Chúa. Về phần
tôi và gia đình tôi, chúng tôi sẽ phụng thờ Đức Chúa.”
Dân chúng có tự do để
làm quyết định: “Nếu anh em không bằng lòng phụng thờ Đức Chúa, thì hôm nay anh
em cứ tuỳ ý chọn thần mà thờ hoặc là các thần cha ông anh em đã phụng thờ bên
kia Sông Cả, hoặc là các thần của người Emorites mà anh em đã chiếm đất để ở.
"
Con cái Israel đáp lại:
"Chúng tôi không hề có ý lìa bỏ Đức Chúa để phụng thờ các thần khác!” Họ
nêu ra những lý do đàng sau quyết định của họ: (1) Vì chính Đức Chúa, Thiên
Chúa của chúng tôi, đã đem chúng tôi cùng với cha ông chúng tôi lên từ đất Ai-cập,
từ nhà nô lệ, đã làm trước mắt chúng tôi những dấu lạ lớn lao; (2) Ngài đã gìn
giữ chúng tôi trên suốt con đường chúng tôi đi, giữa mọi dân tộc chúng tôi đã
đi ngang qua; và (3) Đức Chúa đã đuổi cho khuất mắt chúng tôi mọi dân tộc cũng như
người Emorites ở trong xứ. Họ kết luận: “Về phần chúng tôi, chúng tôi sẽ phụng
thờ Đức Chúa, vì Người là Thiên Chúa của chúng tôi."
1.2/ Hậu quả phải chịu nếu
họ phản bội Thiên Chúa: Tiếp đến, ông Joshua làm 3 việc:
(1) Liệt kê hậu quả phải
chịu: "Anh em sẽ không thể phụng thờ Đức Chúa, vì Người là Thiên Chúa
thánh thiện, Thiên Chúa ghen tương; Người sẽ không dung thứ tội phản nghịch
cũng như tội lỗi của anh em đâu. Nếu anh em lìa bỏ Đức Chúa để phụng thờ các thần
ngoại, Người sẽ quay lại chống anh em, giáng hoạ xuống anh em và tiêu diệt anh
em, dù trước đây Người đã giáng phúc cho anh em."
(2) Cam kết trước
Thiên Chúa: Ông Joshua nói với dân: "Anh em hãy cam đoan với chính mình là
anh em đã chọn Đức Chúa để phụng thờ." Họ nói: "Xin cam đoan!"
Hai điều dân chúng xin cam kết là: "Chúng tôi sẽ phụng thờĐức
Chúa, Thiên Chúa của chúng tôi, và chúng tôi sẽ nghe lời Người."
(3) Ký kết giao ước:
Trong ngày ấy, ông Joshua thay mặt dân kết giao ước, ông đưa ra quy luật và điều
luật ở Shechem. Ông Joshua viết những lời đó trong Sách Luật của Thiên Chúa.
Ông lấy một tảng đá lớn và dựng ở đó, dưới cây sồi trong nơi thánh của Đức
Chúa. Ông Joshua nói với toàn dân: "Đây, tảng đá này sẽ làm chứng về những
điều chúng ta đã cam đoan, vì nó đã nghe mọi lời Đức Chúa phán với chúng ta. Nó
sẽ làm chứng về những điều anh em đã cam đoan, kẻo anh em chối bỏ Thiên Chúa của
anh em."
2/ Phúc Âm: Nước Trời là của những người giống như con trẻ?
2.1/ Tại sao các môn đệ
la rầy trẻ nhỏ? Trẻ em thường ồn ào và chạy
nhảy lung tung làm chia trí cuộc đàm thọai hay cần được nghỉ ngơi của người lớn.
Các môn đệ thấy Thầy mình bận rộn tối ngày, hết giảng dạy rồi lại chữa bệnh, xuất
hiện ở đâu cũng kéo theo một đám đông ồn ào chen lấn, nên các ông có lý do để
la rầy và ngăn cản không cho chúng đến. Hiểu ý hướng tốt lành của họ nên Chúa
Giêsu không trách các ông, Ngài chỉ nói: Cứ để trẻ em đến với Thầy! Đừng ngăn cấm
chúng, vì Nước Trời là của những ai giống như chúng." Người đặt tay trên
chúng, rồi đi khỏi nơi đó.
Qua bài học này, Chúa
Giêsu dạy cho những người lãnh đạo một bài học quan trọng để có thể đối đầu với
đòi hỏi của đám đông. Khi chọn xuất hiện nơi công cộng là chọn để cho đám đông
đến với mình, đừng khinh thường và trốn tránh họ vì sứ vụ và thành công của
mình phần lớn cũng liên quan tới họ. Có những người sau khi đã nổi tiếng tìm
cách bảo vệ mình và xa lánh đám đông nên họ cũng từ từ rơi vào quên lãng. Tuy
nhiên, Chúa cũng không dạy dành hết thời giờ cho đám đông mà quên đi việc nghỉ
ngơi bồi dưỡng. Chúa đã từng nhắc nhở các môn đệ: “Các con hãy lui vào nơi
thanh vắng mà nghỉ ngơi” (Mk 6:31); hay Chúa bảo các ông xuống thuyền và chèo
qua bờ bên kia trong khi Chúa giải tán đám đông đang muốn tuyên xưng Chúa làm
vua cai trị họ (Mt 14:22). Và rất nhiều lần, Ngài đã bỏ đám đông và các môn đệ
để lên núi cầu nguyện một mình (Mt 14:23, Lk 9:18, Jn 6:15). Chúa biết cách làm
chủ thời gian và xử thế trong mọi trạng huống xảy ra cho Ngài.
2.2/ Người lớn cần trở
nên giống trẻ về phương diện nào? Chắc chắn
Chúa không đòi chúng ta trở nên trẻ nhỏ về mọi phương diện vì chúng cũng có những
điều cần phải học để trưởng thành hơn, nhưng một số các đặc tính của trẻ rất cần
cho mối liên hệ giữa chúng ta với Thiên Chúa như:
(1) Trẻ thơ tuyệt đối
tin tưởng nơi cha mẹ chứ không nơi chúng hay người ngòai, chúng ta cũng phải
tuyệt đối tin tưởng nơi Thiên Chúa chứ không nơi bất cứ quyền lực nào khác,
ngay cả chính mình.
(2) Cha mẹ dạy sao
nghe vậy, chúng chưa biết bướng bỉnh cãi lại; chúng ta cũng cần có thái độ như
vậy khi tiếp cận các giới răn của Chúa, đừng lý sự để tìm cách biện minh cho
các hành động sai trái của mình.
(3) Trẻ thơ cần gì xin
đấy, hết rồi lại xin thêm, chúng không biết tích trữ phòng hờ; Chúa cũng đòi
chúng ta như thế, lương thực này nào đủ cho ngày đó chứ không lo tích trữ cho cả
một đời trong khi biết bao người cần có của ăn hằng ngày.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Mỗi người phải chịu
trách nhiệm về các hành động và cuộc đời mình. Chúng ta đừng đổ tội cho tiền
nhân cũng đừng tùy thuộc vào công đức của hậu thế.
- Chúng ta cần có một
niềm tin vững vàng nơi Thiên Chúa như con trẻ tin vào cha mẹ chúng; đừng để những
bon chen của cuộc sống làm chúng ta mất đi niềm tin này.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
19/08/2017 - THỨ BẢY TUẦN 19 TN
Th. Gio-an Ơ-đơ, linh
mục
Mt 19,13-15
CHÚA GIÊ-SU YÊU TRẺ THƠ
“Cứ để trẻ em đến với
Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời thuộc về những ai giống như chúng.” (Mt
19,14)
Suy niệm: Giống như bất cứ ai, vị
Thiên Chúa làm người cũng trải qua một tuổi thơ. Và em bé Giê-su ở Na-da-rét đã
có một thời thơ ấu thật sung mãn: “Hài nhi càng lớn lên, thêm vững mạnh, đầy
khôn ngoan và hằng được ân nghĩa cùng Thiên Chúa” (Lc 2,40). Sau này khi đi rao
giảng, Đức Giê-su đặc biệt quan tâm đến trẻ thơ. Các bậc phụ huynh mang con em
mình đến với Người, Người ôm chúng vào lòng, đặt tay trên chúng, cầu nguyện và
chúc lành cho chúng. Người nhấn mạnh trách nhiệm giáo dục trẻ em: “Ai làm cớ
cho một trong những kẻ bé nhỏ này vấp phạm, thà cột cối đá vào cổ nó mà xô
xuống biển còn hơn’’ (Lc 17,2). Người đề cao trẻ nhỏ: “Ai tiếp đón một em nhỏ như
thế này vì danh Thầy là tiếp đón chính Thầy’’ (Mt 18,5), và Người nêu ‘tâm hồn
trẻ thơ’ như mẫu gương cho mọi người bắt chước: “Ai tự hạ, coi mình như em nhỏ
này người ấy sẽ là người lớn nhất trong Nước Trời’’ (Mt 15,4).
Mời Bạn: Nhìn lại xã hội hôm nay để thấy rằng với
sự lan tràn của chủ nghĩa cá nhân và hưởng thụ, rất nhiều bổn phận thiết yếu
đang bị lãng quên, trong đó có bổn phận chăm sóc và giáo dục các em thiếu nhi.
Tệ hơn nữa, một số trẻ em bị biến thành ‘đồ dùng’, ‘đồ chơi’ trong tay những kẻ
bóc lột lao động hay lạm dụng tình dục…
Chia sẻ: Nhận định về việc chăm sóc, giáo dục thiếu
nhi tại địa phương bạn.
Sống Lời Chúa: Từ nhận định trên, bạn
đưa ra quyết tâm cụ thể cho mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin biến đổi
tâm hồn chúng con trở nên trẻ thơ trước mặt Chúa, để chúng con trở thành cầu
nối đưa các trẻ thơ đến với Chúa.
(5 Phút Lời Chúa)
Để trẻ em đến với Thầy (19.8.2017 – Thứ bảy Tuần 19 Thường niên)
Lời dạy của Đức Giêsu vẫn mãi âm vang nơi chúng ta: “Hãy để trẻ em đến với tôi, đừng ngăn cấm chúng.”
Chúng ta đã làm gì để đưa các em đến với Giêsu?
Suy niệm:
Bàn tay con người thật là cao quý.
Trong Cựu Ước, Đức Chúa muốn ông Môsê đặt tay trên ông
Giosuê
để chia sẻ cho ông này quyền lãnh đạo dân (Ds 27, 18.
23).
Cụ Giacóp đã chúc phúc cho hai đứa cháu là Épraim và
Mơnase
bằng cách đưa hai tay đặt
trên đầu chúng (St 48, 14).
Cử chỉ đặt tay trên cũng
thường thấy trong Giáo Hội thuở ban đầu.
Chúa Thánh Thần được trao
ban qua việc đặt tay (Cv 8, 17-19; 19, 6).
Qua đặt tay, bảy phó tế
đầu tiên lãnh nhận sứ vụ (Cv 6, 6).
Bácnaba và Saolô cũng
được đặt tay sai để sai đi truyền giáo (Cv 13, 3).
Bàn tay Thiên Chúa là khí
cụ che chở, đỡ nâng.
“Ngài bao bọc con cả sau
lẫn trước,
bàn tay của Ngài, Ngài
đặt trên con (Tv 138, 5).
Bàn tay của Đức Giêsu
đóng vai trò lớn trong sứ vụ.
Ngài chữa anh mù bằng
cách đặt tay trên mắt anh (Mc 8, 25).
Ngài cũng chữa bà còng
lưng theo cách tương tự (Lc 13, 13).
Người ta xin Ngài đặt tay
để chữa một anh điếc và ngọng (Mc 7, 32),
thậm chí đặt tay để hoàn
sinh một em gái mới chết (Mt 9, 18).
Trong bài Tin Mừng hôm
nay,
Cha mẹ của các em đã đưa
các em đến với Đức Giêsu,
để được Ngài đặt tay trên
chúng và cầu nguyện (c. 13).
Họ tin phúc lành đến với
con cái họ qua cử chỉ ấy.
Cuối cùng, Đức Giêsu đã
đặt tay trên các em nhỏ và cầu nguyện,
trước khi tiến về
Giêrusalem để chịu khổ nạn (c. 15).
Nhưng các môn đệ lại bực
bội và la rầy cha mẹ của các em.
Có lẽ đối với họ, Thầy
Giêsu còn nhiều việc lớn lao để làm
hơn là mất thì giờ để
chúc lành cho mấy em bé.
Đức Giêsu hoàn toàn không
đồng ý với thái độ coi thường này.
Ngài nói thẳng: “Hãy để
trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng.”
Đến với Thầy Giêsu là
quyền lợi của mọi trẻ em,
người lớn không được phép
xâm phạm.
Ngài đưa ra lý do khiến
các môn đệ phải tôn trọng trẻ em:
“vì Nước Trời là của
những ai giống như chúng” (c. 14).
Như thế trẻ em, tuy không
có chỗ cao trong xã hội,
nhưng lại có chỗ vững
chãi trong Nước Trời.
Trẻ em có chỗ vì chúng
hồn nhiên sống lệ thuộc vào cha mẹ,
và đón nhận mọi sự từ
người khác với lòng biết ơn.
Những người lớn muốn vào
Nước Trời phải nên giống chúng.
Đây là một tiến trình khó
khăn và lâu dài,
vì người lớn phải quay
lại, phải hoán cải để trở nên đơn sơ như trẻ thơ,
phải tự hạ mình xuống, bỏ
đi những tự hào, tự mãn về mình (Mt 18, 3-4).
mở lòng đón lấy Nước Trời
như quà tặng nhưng không.
Như thế trẻ thơ lại là
mẫu mực cho các môn đệ của Thầy Giêsu.
Nước Trời dành cho trẻ
thơ và những ai trở nên giống chúng.
Trẻ em có chỗ trong Nước
Trời và trong Giáo Hội tại thế.
Các em cũng là thành viên
trong cộng đoàn đức tin.
Lời dạy của Đức Giêsu vẫn
mãi âm vang nơi chúng ta:
“Hãy để trẻ em đến với
tôi, đừng ngăn cấm chúng.”
Chúng ta đã làm gì để đưa
các em đến với Giêsu?
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, vì con bé nhỏ,
nên xin yêu ngài bằng khả năng bé nhỏ của con.
Cho con biết yêu
những công việc bé nhỏ mỗi ngày,
những công việc âm thầm,
những bổn phận mà con làm vì yêu mến.
Cho con biết yêu những hy sinh bé nhỏ mỗi ngày,
vui lòng đón nhận những thánh giá tuy nhỏ,
nhưng làm tim con đau đớn.
Cho con biết yêu tinh thần bé nhỏ của trẻ thơ,
đơn sơ thú nhận mình yếu đuối và bất lực,
sung sướng nương tựa vào duy một mình Chúa.
Hơn nữa, xin cho con can đảm,
dám chọn những gì giúp con trở nên bé nhỏ hơn,
nhờ đó con vui tuoi phục vụ mọi người
và hạnh phúc khi thấy Chúa lớn lên trong con.
Mỗi lần bị cám dỗ tự cao,
xin cho con biết ngắm nhìn con đường Chúa đã đi,
con đường bé nhỏ và khiêm hạ.
Ước gì con được làm bạn của Chúa
trên đường từ Bêlem đến Núi Sọ,
và được ở bên Chúa trong Nước Trời. Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
19 THÁNG TÁM
Tiến Tới Một Thế Giới
Có Tính Người Hơn
Công Đồng Vatican II
đã nhấn mạnh rất rõ ràng ý nghĩa đạo đức của sự phát triển và tiến bộ của con
người trong thế giới này. Công Đồng cho thấy lý tưởng đạo đức của một thế giới
có tính người hơn gắn chặt với giáo huấn của Tin Mừng như thế nào.
Trong khi phân biệt rõ
ràng giữa sự phát triển của thế giới và lịch sử cứu độ, các Nghị Phụ Công Đồng
khảo sát mối tương quan giữa hai lãnh vực ấy: “Tuy phải phân biệt rõ rệt những
tiến bộ trần thế với sự bành trướng Vương Quyền của Chúa Kitô, nhưng những tiến
bộ này trở thành quan trọng đối với Nước Thiên Chúa tùy theo mức độ chúng có thể
góp phần vào việc tổ chức xã hội loài người cho tốt đẹp hơn. Thực vậy, sau khi
đã theo mệnh lệnh Chúa và nhờ Chúa Thánh Thần phổ biến trên trái đất các giá trị
về nhân phẩm, về hiệp thông huynh đệ và tự do, nghĩa là mọi thành quả tốt đẹp
do bản tính và hoạt động con người đem lại, chúng ta sẽ gặp lại chúng, nhưng là
gặp lại sau khi chúng được thanh tẩy khỏi mọi tì ố, được chiếu sáng và biến đổi,
nghĩa là khi Chúa Kitô giao hoàn lại Chúa Cha vương quốc vĩnh cửu và đại đồng:
“Vương Quốc của chân lý và sự sống, vương quốc thánh thiện và diễm phúc, vương
quốc công bình, yêu thương và bình an”. Vương quốc ấy đã hiện diện cách mầu nhiệm
ở trần gian này và sẽ được kiện toàn khi Chúa đến” (MV 39).
- suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày 19- 8
Thánh Gioan Êuđê,
linh mục
Ga 24, 14-29; Mt
19, 13-15.
Lời suy niệm: “Cứ để trẻ em đến
với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời là của những ai giống như chúng.”
Trong đoạn Tin Mừng
này tuy ngắn, nhưng cho chúng ta thấy được:Nơi những bà mẹ có các em nhỏ, các
bà đã nhìn thấy và nhận biết những ơn lành từ nơi bàn tay của Chúa Giêsu. Các
bà đã muốn con của mình, cũng được bàn của Chúa Giêsu đặt tay trên đầu con của
mình; để chúng được sự chúc lành và chữa trị. Nhưng các môn đệ đã la rầy có ý
ngăn cản; điều này cho chúng ta thấy được sự quan tâm của các môn đệ của Người;
bởi vì các ông luôn muốn bảo vệ Thầy mình khỏi bị sự quấy rầy không cần thiết,
chỉ làm hao tổn sức khỏe của Người. Nhưng rồi chúng ta thấy được tình yêu
thương của Chúa Giêsu đối với các trẻ nhỏ; Người còn đề cao những đức tính của
trẻ nhỏ; và Người mời gọi tất cả chúng ta sống giống như chúng.
Lạy Chúa Giêsu. Xin
cho tất cả chúng con luôn biết yêu thương trẻ nhỏ, luôn quan tâm đến chúng,
chung tay xây dựng đời sống đức tin, và học nơi trẻ nhỏ đức tính đơn sơ; để tất
cả chúng con được hưởng một niềm vui trong Chúa.
Mạnh Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày 19-08
Thánh GIOAN EUDÊ
Linh Mục (1601 -
1680)
Thánh Gioan Euđê là một
trong số những người chấn hưng tôn giáo tại Pháp thời vua Luy XVI. Isaac Euđê,
cha Ngài là nhà nông kiêm nghề giải phẫu tại thành Ri gần Argentan, đã có ý định
trở thành linh mục, nhưng rồi lại bỏ ý định để lập gia đình. Mẹ Ngài là bà
Mattha Corbin tưởng sẽ phải son sẻ. Nhưng rồi sau nhờ cầu nguyện, họ sinh được
Gioan với bốn em gái và hai em trai nữa.
Gioan có tính nóng nảy,
nhưng hiến mình cho Đức Trinh Nữ Maria, Ngài quyết sửa mình bằng cách ngày càng
mến Mẹ hơn. Hồi 9 tuổi, có lần Ngài bị một thằng bạn vả mặt, nhớ lời Chúa Ngài
đưa má kia ra: còn má này nữa, nếu muốn anh cứ vả tiếp đi. Thằng bạn ngượng
ngùng và sau này đã kể lại sự kiện đó với niềm thán phục sâu xa.
15 tuổi Gioan theo học
các cha dòng Tên tại Caen. Từ trong huyết quản Gioan đoan hứa dâng mình cho mẹ
Thiên Chúa. Nhưng khi trở về nhà, cha mẹ nói với Ngài về việc hôn nhân. Ngài
bày tỏ ước vọng với cha mẹ và phải khó khăn lắm mới được cha mẹ ưng thuận. Ngài
nhập dòng giảng thuyết và năm 1625 thụ phong linh mục.
Sau ngày thụ phong,
Gioan phục vụ giáo xứ ở Aubervilliers. Hai năm sau, một cơn dịch xảy tới tàn
phá giáo phận Sees. Các bệnh nhân bị những người khác bỏ mặc và trốn chạy.
Gioan chỉ muốn bay tới để giúp đỡ họ. Trong suốt hai tháng trời, Ngài hết mình
phục vụ. Khi cơn dịch hạ giảm, Ngài thực hiện sứ vụ tại Caen. Nhưng cơn dịch
chưa dứt mà chỉ dời chỗ. Lần này cơn dịch tràn tới Caen. Gioan lại tận tâm quên
mình phục vụ. Không có gì làm cho Ngài sợ hãi cả. Nhưng dân chúng lại sợ Ngài
truyền bệnh. Bởi đó Ngài bị giam mình trong một cái thùng để ở ngoài đồng ruộng,
khiến lúc đó cánh đồng được gọi là "cánh đồng của thánh nhân". Các nữ
tu thương hại Ngài ngày ngày mang của ăn đến cho Ngài. Ngài trở về dòng hiến
mình phục vụ hai tu sĩ và bề trên sắp chết vì bệnh dịch. Cuối cùng, cơn dịch
tan biến, nhưng Gioan lên cơn sốt, dân chúng khẩn cầu tha thiết cho Ngài được
chữa lành và niềm vui thật lớn lao khi người "Samaritanô nhân hậu"
tái xuất hiện.
Bây giờ bắt đầu công
trình rao giảng và truyền giáo của Ngài. Ngài chống lại lạc thuyết Calvinô, những
kinh hoàng của cuộc nội chiến, sự dốt nát của hàng giáo sĩ, những tật xấu của
các tín hữu. Chúng ta có thể đo lường hoạt động của một vị thánh như thế nào:
15 ngàn người chen lấn nghe thánh nhân giảng, các tội nhân sám hối và để được
xưng tội, họ phải chờ 4 hay 5 ngày mới đến lượt. Trong khi để tiết kiệm thì giờ
của họ. Ngài chỉ dùng vài miếng bánh để dưỡng sức. Các thói tục ngoại giáo biến
dạng. Ở Autun, cuộc rước Trinh nữ thay thế cho những gương mù ngày Mi-Careme
(thứ 5 tuần III mùa chay). Ở Meaux dân chúng mang các sách đồi trụy đến công
trường để đốt bỏ.
Cha Gioan Euđê đã giảng
thuyết khắp vùng Normandie Bretagne, tới tận Saint Etienne. Tại Paris, cha sở
thánh thiện của Saint - Sulpice, M.Olier, đã tổ chức cho Ngài 5 kỳ giảng thuyết.
Ngài danh tiếng đến nỗi có 10 giám mục hiện diện. Ở Saint Germain-Laye, vua và
hoàng hậu đến ngồi vào ghế thính giả. Cha Gioan Euđê thuyết giảng lần cuối cùng
tại Sain-Lô.
Suốt 40 năm, cha Gioan
đi rao giảng đó đây. Nhưng việc rao giảng chỉ là một phần hoạt động của Ngài.
Nhận thấy hàng giáo sĩ không được đào tạo đầy đủ, Ngài từ giã dòng giảng thuyết
năm 1643, để lập hội dòng Chúa Giêsu và Đức Maria lo việc tổ chức các chủng viện.
Theo lời đề nghị của Đức Hồng Y Richelieu, Ngài lập đại chủng viện ở Caen rồi
sau này ở Lisieux, Rouen, Eureux và Renner. Đàng khác Ngài rất thương cảm các
thiếu nữ bất hạnh hoàn lương, năm 641 Ngài đã lập dòng Chúa chiên lành để săn
sóc họ.
Giữa bao nhiêu công chuyện,
ước mơ lớn nhất của thánh Gioan Eusê là phổ biến lòng tôn sùng Thánh Tâm, Ngài
là người khởi xướng, viết sách và các thánh thi ca tụng Thánh Tâm. Đây là nỗ lực
chống lại chủ trương sai lầm của thuyết Giansêniô.
Ngày 19 tháng năm
1680, thánh Gioan Euđê từ trần, Ngài được phong chân phước năm 1925 được tôn
phong hiển thánh.
+++++++++++
Ngày 19-08
Thánh RÔMUALĐÔ
Tu Viện Trưởng (956
- 1027)
Thánh Rômualdô sinh tại
Ravenna năm 956, trong một gia đình danh giá nước Ý. Bá tước Sergiô, cha Ngài
đã phụng dưỡng Ngài trong một nếp sống xa hoa. Rômualdô đã chỉ tìm vui chơi mà
không nghĩ gì tới bổn phận phải nên thánh. Dầu vậy đôi lần đi săn thú, Ngài thấy
mình đơn độc giữa rừng vắng và phải suy nghĩ... Ngài đặt mình vào một ngày nào
đó phải chết và bỗng thấy lo âu. Ngài cũng thấy rằng các ẩn sĩ chọn đời sống cô
tịch, hãm mình để hiến thân phụng sự Chúa thật là đúng đắn. Những giấc mơ như vậy
thanh luyện hồn Ngài và cảm kích bởi ơn thánh Ngài tự hứa với mình là sẽ cải
thiện đời sống nhưng rồi trở lại với những thú vui ngày thường Ngài lại lùi bước
trước nỗ lực và lao mình theo các thị hiếu.
Một biến cố đau thương
đã thành phương tiện Thiên Chúa dùng để gỡ Rômualđô khỏi những ràng buộc với thế
gian. Sergiô cha Ngài gây lộn với một người bà con về việc sở hữu một cánh đồng
đã thách đấu kiếm, ông còn bắt con mình dự vào cuộc đấu. Sergiô giết chết đối
thủ, coi mình là đồng lõa với tội phạm này và thấy phải đền trả. Rômuadô đã vào
tu viện để thống hối suốt 40 ngày. Bị đánh động bởi thực tế trái ngược hẳn với
lối sống phân tán của thế gian, Ngài chỉ còn nghĩ tới việc bắt chước những khắc
khổ mà Ngài được chứng kiến.
Bá tước Sergiô cảm
kích vì mẫu gương của con mình đã vào dòng. Khi bị cám dỗ trở về đường xưa, ông
lại dẫn con mình kịp thời can thiệp và tiếp tục trung thành với đời sống đền bồi
cầu nguyện.
Sau 7 năm sống trong
dòng, Rômuado dấn mình vào sa mạc, sống gần vị ẩn sĩ già là Marinô. Đây là bậc
thầy nghiêm ngặt mà Ngài đã chọn, Marinô thường lấy roi đánh trên đầu môn đệ của
mình để xua đuổi sự chia trí lo ra hay để phạt một lầm lỗi khi đọc thánh vịnh,
hay hơn nữa để giúp họ quen chịu khổ. Ông lại hay đánh có một phía. Rômuado
không hề phàn nàn kêu trách.
Một ngày kia Ngài nói
với thầy: - Thưa thày, từ nay xin thầy đánh về phía mặt vì tai trái con hầu như
điếc rồi.
Rômuado thầm cảm phục
và kính trọng môn đệ mình.
Rômuado nuôi chí hứơng
canh tân dòng Bênêdictô đang thời sa sút, Ngài thiết lập một tu viện. Ngài làm
cho các môn đệ nhiệt tình nên hoàn hảo trong việc hãm mình, khi phải chống lại
sự dữ và phạt tội lỗi, thánh nhân đã tỏ ra cương nghị, chẳng hạn khi vua Othen
III đến tu viện để đền bù tội lường gạt và sát hại một thủ lãnh loạn luân, ông
được truyền dạy phải đi chân không tới nhà thờ thánh Micae và suốt mùa chay, phải
ở trong đồng mà ăn chay, ngủ trên rơm cỏ.
Rômuado chống gậy rảo
khắp nước Ý sang cả Pháp và Đức. Ngài xây nhiều nhà thờ, thiết lập nhiều tu viện,
và các trung tâm ẩn tu trong sa mạc. Ngày kia, Ngài tìm được một nơi thanh vắng
trong dãy Apennins. Ngài mơ thấy một cái thang bắc lên trời, có các tu sĩ lên
xuống. Vị lãnh chúa miền này cho Ngài cánh đồng Malđôli. Thánh nhân lập dòng
Camaldules sống đời liên lỉ.
Vào tuổi 120, thánh
Rômuado từ trần, ngày 19 tháng 6 năm 1076.
Sau 439 năm xác Ngài
còn nguyên vẹn và được đặt trong nhà thờ của dòng ở Fabrianô.
(daminhvn.net)
19 Tháng Tám
Hãy Nhìn Lên Cao
Dạo cuối tháng
4/1990, ở cao độ 620 cây số trên biển Thái Bình Dương, cánh tay dài 12 thước của
người máy từ phi thuyền con thoi Discover đã đưa ống thiên văn Hubble rời xa
phi thuyền để đi vào quỹ đạo không gian, bắt đầu một cuộc hành trình quan sát
vũ trụ được dự trù kéo dài trong suốt 15 năm, mở đầu cho một kỷ nguyên mới
trong ngành thiên văn học.
Do nhu cầu tìm hiểu
vũ trụ, kính thiên văn đã được ra đời cách đây khoảng 380 năm. Nhờ kính thiên
văn, các nhà thiên văn học mới có thể quan sát một cách chi tiết những thiên thể
ở gần trái đất và từ đó đưa ra những định lý căn bản cho ngành thiên văn học.
Ngày nay, với sự tiến bộ của khoa học, đặc biệt là những máy điện toán, những
kính thiên văn ngày càng được cải tiến về kỹ thuật cũng như kích thước để gia
tăng khả năng quan sát. Hai kính thiên văn có đường kính lớn nhất hiện nay được
đặt trên đỉnh núi Palomar và Caucasus. Nhưng dù được cải tiến cách mấy đi nữa,
khoảng cách quan sát và mức độ phân giải của kính thiên văn đặt trên mặt đất vẫn
còn bị giới hạn, vì ánh sáng từ các thiên thể trước khi đến mặt đất đã bị ngăn
cản và tản xạ nhiều bởi lớp khí quyển bao quanh trái đất.
Ý tưởng về kính
thiên văn đặt ngoài không gian đã được đề cập đến năm 1923, nhưng mãi đến năm
1981, ý tưởng này mới được thực hiện với một kinh phí khổng lồ là 1 tỷ rưỡi Mỹ
kim. Kính thiên văn đặt ngoài không gian trái đất này mang tên khoa học gia Hoa
Kỳ Edwin Hubble, một trong những tài năng lỗi lạc nhất trong ngành thiên văn học.
Sự ra đời của kính
thiên văn Hubble có thể so sánh với sự ra đời của kính thiên văn đầu tiên của
Galilêô vào năm 1609: đây là bước tiến quan trọng trong ngành thiên văn học, nó
giúp con người tiến đến gần chân lý hơn trên con đường tìm hiểu vũ trụ.
Càng lên cao, con người
mới nhìn xa thấy rộng. Càng ra khỏi mặt đất, càng lên cao trên không gian, nhãn
giới của chúng ta càng mở rộng. Cũng giống như ống kính thiên văn Hubble, người
Kitô hữu cũng được trang bị bằng cái nhìn từ trên cao. Nhờ cái nhìn ấy, chúng
ta nhìn thấy được ý nghĩa của cuộc sống, chúng ta biết được đâu là nguồn gốc và
cùng đích của chúng ta. Nhờ cái nhìn ấy, chúng ta có thể nhìn thấy dấu vết của
một tình yêu luôn hiện diện và tác động trong lịch sử nhân loại và của từng người.
Khi Chúa Giêsu loan
báo về cuộc tử nạn của Ngài, Phêrô kéo Ngài lại và can gián Ngài. Chúa Giêsu đã
quở trách ông: "Hãy lui ra đằng sau ta hỡi Satan. Ngươi là cớ vấp phạm cho
Ta, bởi vì cái nhìn của ngươi không phải là cái nhìn của Thiên Chúa, mà là của
loài người".
Lắm lúc chúng ta cũng
khước từ cái nhìn trên cao của Thiên Chúa để chỉ nhìn vào cái biến cố bằng cái
nhìn trần tục của chúng ta. Với cái nhìn trần tục, chúng ta chỉ thấy màu đen của
thất bại, chết chóc, thất vọng, buồn thảm. Nhưng với cái nhìn của Chúa, sự yếu
đuối sẽ trở thành sức mạnh, mất mát sẽ trở thành lợi lộc, khờ dại sẽ trở thành
khôn ngoan. Trong cái nhìn của Chúa, chúng ta sẽ chỉ thấy ánh sáng, hy vọng,
tin tưởng, lạc quan.
Thánh Phaolô đã khuyên
chúng ta: "Hãy yêu thích những sự trên trời". Hãy mặc lấy cái nhìn từ
trên cao. Hãy luôn sống và hành động bằng những tâm tình của chính Chúa Giêsu.
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét