08/03/2019
Thứ Sáu sau lễ Tro
BÀI ĐỌC I: Is 58, 1-9a
“Có phải đó là việc ăn chay mà
Ta mong muốn không?”
Trích sách Tiên tri
Isaia.
Đây Chúa là Thiên Chúa
phán: “Ngươi hãy hô to, và đừng ngừng tiếng; hãy làm cho tiếng ngươi vang dội
như tiếng kèn, và loan báo cho dân Ta biết sự bất trung của họ, cho nhà Giacóp
biết tội lỗi của nó. Vì hằng ngày họ tìm kiếm Ta, và ước mong biết đường lối
Ta, như một dân tộc thực hiện công lý và không bỏ lề luật Chúa. Họ hỏi Ta về
quy tắc công lý và ước mong đến gần Thiên Chúa: “Tại sao chúng con ăn chay mà
Chúa không thấy? Tại sao chúng con hãm mình mà Chúa không hay biết?” Phải,
trong ngày ăn chay, các ngươi lo dàn xếp công việc làm ăn, các ngươi hối thúc mọi
người làm công. Phải, các ngươi ăn chay trong sự cãi vã, ẩu đả và đánh nhau
hung tợn. Các ngươi đừng ăn chay như xưa nay, là cố la lớn tiếng cho người ta
nghe. Có phải đó là việc ăn chay mà Ta mong muốn, có phải như thế là ngày hãm
mình không? Gục đầu như bông sậy, mặc áo thô, nằm trên đống tro, có phải đó là
ăn chay, là ngày làm cho Chúa hài lòng không? Nào ăn chay như Ta mong muốn
không phải như thế này sao, là huỷ bỏ xiềng xích bất công, tháo gỡ ách nặng, trả
tự do cho kẻ bị áp bức, dẹp bỏ mọi gánh nặng; hãy chia cơm bánh cho kẻ đói, tiếp
rước những kẻ phiêu bạt không nhà; nếu ngươi gặp một người trần truồng, hãy cho
họ áo mặc, ngươi đừng khinh bỉ người cùng xác thịt như mình. Như thế, sự sáng
ngươi tỏ rạng như hừng đông, các vết thương ngươi sẽ lành nhanh chóng; công lý
ngươi sẽ đi trước mặt ngươi, vinh quang Chúa sẽ hậu thuẫn cho ngươi. Như thế,
khi ngươi kêu cầu, Chúa sẽ trả lời; ngươi la lên, Chúa sẽ phán: “Này Ta đây”.
Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 50, 3-4.
5-6a. 18-19
Đáp: Lạy Chúa, xin
đừng chê tấm lòng tan nát khiêm cung (c. 19b).
Xướng:
1) Lạy Chúa, nguyện
thương con theo lòng nhân hậu Chúa, xoá tội con theo lượng cả đức từ bi. Xin rửa
con tuyệt gốc lỗi lầm, và tẩy con sạch lâng tội ác. – Đáp.
2) Vì sự lỗi con,
chính con đã biết, và tội con ở trước mặt con luôn. Con phạm tội phản nghịch
cùng một Chúa. – Đáp.
3) Bởi vì Chúa chẳng
ưa gì sinh lễ, nếu con dâng lễ toàn thiêu, Chúa sẽ không ưng. Của lễ con dâng,
lạy Chúa, là tâm hồn tan nát; lạy Chúa, xin đừng chê tấm lòng tan nát khiêm
cung. – Đáp.
CÂU XƯỚNG TRƯỚC PHÚC
ÂM: Ed 33,11
Chúa phán: “Ta
không muốn kẻ gian ác phải chết, nhưng muốn nó ăn năn trở lại và được sống”.
PHÚC ÂM: Mt 9, 14-15
“Khi tân lang ra đi, bấy giờ họ
mới ăn chay”.
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu
sang miền Gêsarênô, các môn đệ Gioan đến gặp Người mà hỏi: “Tại sao chúng tôi
và những người biệt phái thì giữ chay, còn môn đệ của Ngài lại không?” Chúa
Giêsu nói với họ: “Làm sao các khách dự tiệc cưới có thể buồn rầu khi tân lang
đang còn ở với họ? Rồi sẽ có ngày tân lang ra đi, bấy giờ họ mới giữ chay”. Đó
là lời Chúa.
SUY NIỆM : Thái độ dứt
khoát.
Phanxicô được mệnh
danh là người nghèo của Thiên Chúa, đã làm một cuộc đoạn tuyệt với tất cả những
gì thuộc về thế gian để nên giống Chúa Giêsu trong mọi sự.
Trên bước đường theo
Ngài, Chúa Giêsu không chấp nhận bất cứ thỏa hiệp nào nơi người môn đệ: “Ai muốn
theo Ta, hãy từ bỏ mình”. Nếu chính bản thân mà còn phải từ bỏ, thì huống chi
những gì thuộc về thế gian. Thái độ dứt khoát này được Chúa Giêsu làm nổi bật
trong cách xử thế của Ngài đối với một số những luật lệ Cựu ước. Trong khi các
môn đệ của Gioan Tẩy Giả và những người Biệt phái tuân giữ một số ngày chay tịnh,
thì Chúa Giêsu và các môn đệ của Ngài tự miễn chước. Hành động như thế, Chúa
Giêsu muốn nói lên sự độc lập của Ngài và của các môn đệ đối với một số truyền
thống cũ. Chúa Giêsu đã minh định thái độ của Ngài khi tuyên bố về sự hiện diện
của Tân lang. Ngài chính là Tân lang, là Ðấng Cứu Thế mà con người mong đợi.
Theo truyền thống Do
thái giáo, việc giữ chay được liên kết chặt chẽ với việc chờ đợi Ðấng Cứu Thế.
Ăn chay có nghĩa là nói lên niềm trông đợi Ðấng Cứu Thế. Căn cứ trên ý nghĩa và
mục đích của việc giữ chay như thế, Chúa Giêsu muốn cho mọi người thấy rằng
Ngài chính là Ðấng Cứu Thế, do đó các môn đệ không cần giữ chay, bởi vì họ
không cần phải trông đợi nữa. Ðó là thái độ hợp thời và hợp lý: họ đang sống
bên Chúa Giêsu: thái độ của họ không phải là thái độ buồn sầu, khóc lóc. Thời của
Ðấng Cứu Thế không phải là thời của tang chế, ủ dột, mà là thời của hân hoan.
Làm môn đệ Chúa Giêsu,
sống với Chúa Giêsu, thái độ của người theo Chúa phải là sống tất cả cho Ngài
và vì Ngài. Ðưa ra dụ ngôn chiếc áo và bình rượu, Chúa Giêsu muốn nói rằng thái
độ của người môn đệ phải là thái độ dứt khoát tận căn, một thái độ không pha lẫn
Tin Mừng với tinh thần thế tục.
Lời Chúa hôm nay mời gọi
chúng ta xét lại tương quan của chúng ta với Chúa Giêsu. Mang danh hiệu của
Ngài, làm môn đệ của Ngài có nghĩa là phải sống trọn cho Ngài. Nói như thánh
Phaolô: “Tôi sống, nhưng không phải tôi sống, mà là chính Chúa Kitô sống trong
tôi”.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày
Một Tin Vui’)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Sáu sau Lễ Tro
Bài đọc: Isa
58:1-9; Mt 9:14-16.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Lý do của việc
ăn chay
Con người hành động
cho một mục đích. Rất nhiều khi con người cùng làm một hành động cho những mục
đích khác nhau; chẳng hạn việc ăn chay. Tại sao con người ăn chay? Có người ăn
chay để khoe khoang, để được người khác khen ngợi là đạo đức. Có người ăn chay
chỉ để chu tòan Lề Luật, để khỏi phạm tội. Có người ăn chay để lấy điểm để
Thiên Chúa, để xin Ngài phải ban ơn mình đang muốn. Đâu là ý hướng tốt lành của
việc ăn chay.
Các Bài Đọc hôm nay
nói lên những ý hướng khác nhau của con người trong khi thực hành việc ăn chay.
Trong Bài Đọc I, tiên-tri Isaiah nói lên những ý hướng ăn chay mà Thiên Chúa
không ưa thích; đồng thời cũng đưa ra những ý hướng ăn chay mà Ngài ưa thích.
Trong Phúc Âm, các môn đệ của Gioan Tẩy Giả có lẽ coi việc ăn chay như là chu
tòan Lề Luật, họ thắc mắc với Chúa Giêsu: “Tại sao chúng tôi và các người
Pharisees ăn chay, mà môn đệ ông lại không ăn chay?”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Cách ăn chay mà Thiên Chúa ưa thích.
Điều quan trọng khi
hành động là phải có ý hướng tốt lành; nếu không có ý hướng tốt lành, một việc
đạo đức không những không sinh lợi cho con người, mà còn gây thiệt hại cho họ nữa.
Vì thế, bổn phận của các nhà lãnh đạo tinh thần là phải dạy dỗ dân mục đích của
các việc đạo đức, để họ biết thi hành với ý hướng tốt lành.
1.1/ Ăn chay không đúng
cách: Mục đích của việc ăn chay không phải
là để lấy điểm trước mặt Thiên Chúa; để rồi khi người ăn chay xin gì, Thiên
Chúa phải ban cho điều đấy. Khi thấy Ngài không nhận lời van xin, thì họ trách
Chúa: “Chúng tôi ăn chay, sao Ngài không thấy, chúng tôi hãm mình, sao Ngài chẳng
hay?” Chúng ta cần nhớ việc ăn chay không phải để điều khiển Thiên Chúa. Con
người có ăn chay hay không chẳng thêm gì cho Ngài, nhưng việc ăn chay là cho lợi
ích của con người. Con người không thể nại cớ ăn chay để xin Thiên Chúa ban ơn.
Một ví dụ sẽ làm sáng
tỏ điều này. Chúng ta thương xót người ăn mày và giúp đỡ họ, vì chúng ta quan
tâm đến hòan cảnh khó khăn của họ. Họ không thể làm việc vì cụt chân, cụt tay,
hay mang thương tích; nhưng phản ứng của chúng ta sẽ thế nào khi khám phá ra họ
đánh lừa chúng ta? Họ giả thương tích bằng cách băng bó, nhưng sau thời gian ăn
xin, họ là người lành mạnh và dùng tiền xin được của chúng ta để ăn uống, nhậu
nhẹt!
Thiên Chúa không nhận
lời cầu xin vì con người không có ý hướng tốt lành khi ăn chay, như tiên-tri
Isaiah nói: “Chính ngày các ngươi muốn ăn chay để tiếng các ngươi kêu thấu trời
cao thẳm, thì các ngươi lại ăn chay không đúng cách.” Tiên tri đưa ra 2 ví dụ:
(1) Không ăn chay lòng
tham muốn: “Này, ngày ăn chay, các ngươi vẫn lo kiếm lợi, vẫn áp bức mọi kẻ làm
công cho mình.” Ăn chay là để san sẻ miếng ăn cho người khác; thế mà người ăn
chay đã không san sẻ miếng ăn, lại vẫn còn lo thu tích lợi lộc cho mình và bóc
lột người khác. Thế mà họ gọi như vậy là ăn chay ư?
(2) Không ăn chay miệng
lưỡi, đôi tay: “Này, các ngươi ăn chay để mà đôi co cãi vã, để nắm tay đánh đấm
thật bạo tàn.” Ăn chay không chỉ là bớt ăn uống, nhưng còn là bớt nói những lời
xúc phạm đến tha nhân, và làm thiệt hại họ phần hồn cũng như phần xác. Chúng ta
không khỏi nhịn cười khi thấy một người giữ chay, nhưng lại vác súng đi ăn cướp!
Thiên Chúa chất vấn con người: “Phải chăng đó là cách ăn chay mà Ta ưa chuộng trong ngày con người phải thực hành khổ chế? Cúi rạp đầu như cây sậy cây lau, nằm trên vải thô và tro bụi, phải chăng như thế mà gọi là ăn chay trong ngày các ngươi muốn đẹp lòng Đức Chúa?”
Thiên Chúa chất vấn con người: “Phải chăng đó là cách ăn chay mà Ta ưa chuộng trong ngày con người phải thực hành khổ chế? Cúi rạp đầu như cây sậy cây lau, nằm trên vải thô và tro bụi, phải chăng như thế mà gọi là ăn chay trong ngày các ngươi muốn đẹp lòng Đức Chúa?”
1.2/ Ăn chay đúng cách: Ngược lại với các lối ăn chay trên, tiên-tri liệt kê những
cách ăn chay tốt lành mà Thiên Chúa ưa thích:
(1) Trả tự do, công bằng
cho tha nhân: “Cách ăn chay mà Ta ưa thích chẳng phải là thế này sao: mở xiềng
xích bạo tàn, tháo gông cùm trói buộc, trả tự do cho người bị áp bức, đập tan mọi
gông cùm?”
(2) Chia cơm sẻ áo cho
những anh chị em túng nghèo: “Cách ăn chay Ta ưa thích chẳng phải là chia cơm
cho người đói, rước vào nhà những người nghèo không nơi trú ngụ; thấy ai mình
trần thì cho áo che thân, không ngoảnh mặt làm ngơ trước người anh em cốt nhục?”
Nói tóm, ăn chay đúng
cách là cố gắng sống đúng mối liên hệ với Thiên Chúa và với tha nhân, qua việc
thi hành những gì Ngài dạy trong thương linh hồn 7 mối và thương xác 7 mối. Khi
một người sống đúng những quan hệ này, họ sẽ được Thiên Chúa đóai thương và nhận
lời cầu xin, như tiên-tri Isaiah nói: “Bấy giờ ánh sáng ngươi sẽ bừng lên như rạng
đông, vết thương ngươi sẽ mau lành. Đức công chính ngươi sẽ mở đường phía trước,
vinh quang Đức Chúa bao bọc phía sau ngươi. Bấy giờ, ngươi kêu lên, Đức Chúa sẽ
nhận lời, ngươi cầu cứu, Người liền đáp lại: “Có Ta đây!””
2/ Phúc Âm: Ăn chay có lúc.
2.1/ Không phải lúc nào
cũng ăn chay: Ăn chay không phải là trào
lưu, thấy người khác làm rồi mình cũng bắt chước làm theo; và rồi cảm thấy khó
chịu vì bị thiệt thòi khi thấy người khác không làm như vậy. Trình thuật kể các
môn đệ ông Gioan tiến lại hỏi Đức Giêsu rằng: “Tại sao chúng tôi và các người
Pharisees ăn chay, mà môn đệ ông lại không ăn chay?”
2.2/ Các môn đệ sẽ ăn
chay khi Chúa Giêsu rời bỏ họ: Đức Giêsu trả
lời: “Chẳng lẽ khách dự tiệc cưới lại có thể than khóc, khi chàng rể còn ở với
họ? Nhưng khi tới ngày chàng rể bị đem đi rồi, bấy giờ họ mới ăn chay. Chẳng ai
lấy vải mới mà vá áo cũ, vì miếng vá mới sẽ co lại, khiến áo rách lại càng rách
thêm.” Qua câu trả lời, Chúa Giêsu muốn lưu ý họ những điều sau:
(1) Mục đích của ăn
chay là sống đúng mối liên hệ với Thiên Chúa. Chúa Giêsu chính là chàng rể đang
ở với Giáo Hội là cô dâu; các môn đệ là khách dự tiệc cưới. Nếu các môn đệ đang
có Chúa và lắng nghe lời dạy dỗ của Ngài, cần gì họ phải ăn chay! Khi nào Chúa
Giêsu rời bỏ họ về trời, bấy giờ họ sẽ ăn chay. Việc gì cũng phải có thời gian
của nó, và phải được làm với ý hướng tốt lành.
(2) Để có thể lãnh nhận
những giáo lý mới của Chúa Giêsu, họ cần phải có một tinh thần mới. Nếu họ cứ
giữ tinh thần cũ như chiếc áo đã rách, họ không thể đón nhận những giáo lý mới
của Chúa, được ví như miếng vải mới.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Chúng ta cần phải hiểu
rõ ý nghĩa của việc ăn chay, để rồi khi thực hành, chúng ta phải làm với ý hướng
tốt lành.
– Ăn chay không phải
là để khoe khoang, cũng không phải để xin ơn; nhưng là để sửa chữa những thói
quen bất công và tập sống đúng mối liên hệ với Thiên Chúa và tha nhân.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
08/03/2019 – THỨ SÁU SAU LỄ TRO
Mt 9,14-15
CHỈ ĐỂ CHÚA NHÌN MÀ THÔI!
“Tại sao chúng tôi và các người Pha-ri-sêu ăn chay, mà môn đệ
ông lại không ăn chay?” (Mt 9,14)
Suy niệm: Phật giáo dạy ăn chay ít
là những ngày rằm, mồng một âm lịch, bằng cách là kiêng những thức ăn có nguồn
gốc động vật. Tín đồ Hồi giáo giữ chay suốt tháng Ramadan (bắt đầu từ ngày 13/9
dương lịch). Trong cả tháng này, không được ăn uống, hút thuốc… nhưng chỉ ban
ngày. Thậm chí người không theo tôn giáo nào cũng có thể ăn chay (kiêng ăn, hoặc
kiêng ăn thịt…) vì lý do sức khoẻ, thẩm mỹ, v.v… Thế nên, việc ăn chay cũng
mang nhiều ý nghĩa mà không phải bao giờ cũng mang giá trị tôn giáo, đạo đức.
Chúa Giê-su lên án việc ăn chay theo kiểu người Pha-ri-sêu “làm bộ rầu rĩ,… thiểu
não, để thiên hạ thấy là chúng ăn chay” (Mt 6,16). Ngài nhấn mạnh tới ý nghĩa
tôn giáo chiều sâu của việc ăn chay là tấm lòng khao khát Thiên Chúa: chỉ vì
làm vui lòng “chàng rể” là Đức Ki-tô, để chỉ Thiên Chúa là “Cha, Đấng thấu suốt
nơi kín ẩn”, nhìn thấy và khen thưởng mà thôi.
Mời Bạn: Bạn có cảnh giác không để
tinh thần thế tục len lỏi vào các việc đạo đức bạn làm khiến chúng mất đi tính
cách đạo đức, khiến lòng khao khát Chúa nơi bạn bị khô cằn đi không?
Chia sẻ: Cách ăn chay mà Chúa muốn khác với các cách ăn chay theo
kiểu người đời ở điểm nào?
Sống Lời Chúa: Trong mùa Chay này, bạn
gia tăng hy sinh (không hút thuốc, hay không ăn quà vặt,…) để dành tiền góp vào
quĩ người nghèo của giáo xứ.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su!
Con khao khát Chúa. Xin giúp con biến lòng khao khát đó thành những việc hy
sinh hãm mình để góp phần xoa dịu những nỗi đau khổ của những anh chị em lâm
cơn khó khăn hoạn nạn. Amen.
(5 Phút Lời Chúa)
Chàng rể bị đem đi (8.3.2019 –
Thứ sáu sau Lễ Tro)
Suy niệm:
Có một sự khác biệt về lối sống giữa Gioan Tẩy giả và Đức Giêsu.
Gioan sống khổ hạnh nơi hoang địa, ông lôi kéo người ta đến với ông.
Ông dọa tội nhân về cơn thịnh nộ mà Thiên Chúa sắp giáng xuống.
Còn Đức Giêsu thì đến với những kẻ tội lỗi, bị xã hội loại trừ,
ăn uống vui vẻ với họ vì Nước Trời đã đến rồi (Mt 11, 18-19).
Gioan sống khổ hạnh nơi hoang địa, ông lôi kéo người ta đến với ông.
Ông dọa tội nhân về cơn thịnh nộ mà Thiên Chúa sắp giáng xuống.
Còn Đức Giêsu thì đến với những kẻ tội lỗi, bị xã hội loại trừ,
ăn uống vui vẻ với họ vì Nước Trời đã đến rồi (Mt 11, 18-19).
Sau khi Gioan đã bị tống ngục (4, 12)
các môn đệ của ông vẫn tiếp tục hoạt động (11, 2-6).
Chắc họ khó chịu khi thấy các môn đệ của Thầy Giêsu không ăn chay,
không có vẻ khắc khổ, nhiệm nhặt như họ hay như người Pharisêu,
nên họ hỏi thẳng Thầy về chuyện này (c. 14).
Thầy Giêsu trả lời họ bằng một câu hỏi khác (c.15):
“Khách dự tiệc cưới có thể than khóc khi chàng rể còn ở với họ sao?”
Dĩ nhiên là không rồi !
Câu nói của Thầy Giêsu cho thấy bầu khí Thầy-trò trong nhóm
là bầu khí vui tươi ấm áp, bầu khí của một tiệc cưới.
Thầy là chàng rể, còn trò là khách dự tiệc.
Thời gian Thầy ở với các môn đệ là thời gian hạnh phúc cho họ.
các môn đệ của ông vẫn tiếp tục hoạt động (11, 2-6).
Chắc họ khó chịu khi thấy các môn đệ của Thầy Giêsu không ăn chay,
không có vẻ khắc khổ, nhiệm nhặt như họ hay như người Pharisêu,
nên họ hỏi thẳng Thầy về chuyện này (c. 14).
Thầy Giêsu trả lời họ bằng một câu hỏi khác (c.15):
“Khách dự tiệc cưới có thể than khóc khi chàng rể còn ở với họ sao?”
Dĩ nhiên là không rồi !
Câu nói của Thầy Giêsu cho thấy bầu khí Thầy-trò trong nhóm
là bầu khí vui tươi ấm áp, bầu khí của một tiệc cưới.
Thầy là chàng rể, còn trò là khách dự tiệc.
Thời gian Thầy ở với các môn đệ là thời gian hạnh phúc cho họ.
Trong Cựu Ước, hình ảnh chàng rể để chỉ Thiên Chúa (Is 62, 4-5),
Đấng kết duyên cầm sắt với dân Ítraen (Hs 2, 21-22).
Còn ở đây Đức Kitô kín đáo nhận mình là chàng rể.
Chàng rể là nhân vật chủ yếu của tiệc cưới.
Tiệc cưới ấy chính là Nước Trời được ngài khai mở (Mt 22, 1-14; 25, 1-13).
Đấng kết duyên cầm sắt với dân Ítraen (Hs 2, 21-22).
Còn ở đây Đức Kitô kín đáo nhận mình là chàng rể.
Chàng rể là nhân vật chủ yếu của tiệc cưới.
Tiệc cưới ấy chính là Nước Trời được ngài khai mở (Mt 22, 1-14; 25, 1-13).
“Nhưng sẽ đến ngày chàng rể bị đem đi khỏi họ…” (c.15).
Đây không phải là một lời tiên báo rõ ràng về cuộc khổ nạn,
nhưng là một ám chỉ đến cái chết bất ngờ sắp xảy ra.
Chàng rể Giêsu chẳng ở luôn với các môn đệ (Mt 26, 11).
Có ngày họ sẽ không còn thấy Thầy nữa, “bấy giờ họ mới ăn chay.”
Ăn chay đối với Kitô hữu là thái độ chuẩn bị ngày Thầy trở lại.
Ăn chay làm ta nhẹ nhàng để chờ ngày gặp Chúa diện đối diện.
Đây không phải là một lời tiên báo rõ ràng về cuộc khổ nạn,
nhưng là một ám chỉ đến cái chết bất ngờ sắp xảy ra.
Chàng rể Giêsu chẳng ở luôn với các môn đệ (Mt 26, 11).
Có ngày họ sẽ không còn thấy Thầy nữa, “bấy giờ họ mới ăn chay.”
Ăn chay đối với Kitô hữu là thái độ chuẩn bị ngày Thầy trở lại.
Ăn chay làm ta nhẹ nhàng để chờ ngày gặp Chúa diện đối diện.
Đức Giêsu chẳng bao giờ coi thường việc ăn chay.
Ngài đã ăn chay bốn mươi ngày trước khi bắt đầu sứ vụ (Mt 4, 2).
Hội thánh sơ khai cũng gắn liền cầu nguyện với ăn chay (Cv 13, 2-3)
Thánh Phaolô vẫn ăn chay, dù vất vả với tông vụ (2 Cr 6,5; 11, 27).
Để rước lễ, chúng ta phải kiêng ăn uống khoảng một giờ.
Ngày thứ sáu vẫn là ngày kiêng thịt theo luật chung của Hội thánh.
Ước gì việc ăn chay làm ta gặp Chúa, gặp anh em và gặp lại chính mình.
Ngài đã ăn chay bốn mươi ngày trước khi bắt đầu sứ vụ (Mt 4, 2).
Hội thánh sơ khai cũng gắn liền cầu nguyện với ăn chay (Cv 13, 2-3)
Thánh Phaolô vẫn ăn chay, dù vất vả với tông vụ (2 Cr 6,5; 11, 27).
Để rước lễ, chúng ta phải kiêng ăn uống khoảng một giờ.
Ngày thứ sáu vẫn là ngày kiêng thịt theo luật chung của Hội thánh.
Ước gì việc ăn chay làm ta gặp Chúa, gặp anh em và gặp lại chính mình.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
Chúa đã có kinh nghiệm về cái đói,
sau khi ăn chay bốn mươi ngày trong hoang địa.
Sau khi được dân chúng tung hô lúc vào thành Giêrusalem,
Chúa cũng đói đến mức phải tìm trái nơi cây vả.
Chúa đã xin nước uống nơi người phụ nữ Samari,
và Chúa đã nếm cái khát của người bị mất máu trên thập giá.
Chúa đã có kinh nghiệm về cái đói,
sau khi ăn chay bốn mươi ngày trong hoang địa.
Sau khi được dân chúng tung hô lúc vào thành Giêrusalem,
Chúa cũng đói đến mức phải tìm trái nơi cây vả.
Chúa đã xin nước uống nơi người phụ nữ Samari,
và Chúa đã nếm cái khát của người bị mất máu trên thập giá.
Lạy Chúa Giêsu, vì Chúa có thân xác như chúng con,
nên Chúa đã bênh các môn đệ khi họ bứt lúa mà ăn vì đói,
Chúa đã làm phép lạ bánh hóa nhiều vì sợ người ta xỉu dọc đường,
Chúa đã bảo nhà ông trưởng hội đường cho cô bé mới hồi sinh được ăn.
nên Chúa đã bênh các môn đệ khi họ bứt lúa mà ăn vì đói,
Chúa đã làm phép lạ bánh hóa nhiều vì sợ người ta xỉu dọc đường,
Chúa đã bảo nhà ông trưởng hội đường cho cô bé mới hồi sinh được ăn.
Đói khát là chuyện bình thường của thân xác con người,
và Chúa chẳng bao giờ coi thường những nhu cầu chính đáng của nó.
Nhưng xin nhắc chúng con nhớ rằng
con người không chỉ sống nhờ cơm bánh, mà còn nhờ Lời Chúa,
con người không chỉ đói khát thức ăn vật chất
mà còn khao khát những giá trị tinh thần của Nước Trời.
và Chúa chẳng bao giờ coi thường những nhu cầu chính đáng của nó.
Nhưng xin nhắc chúng con nhớ rằng
con người không chỉ sống nhờ cơm bánh, mà còn nhờ Lời Chúa,
con người không chỉ đói khát thức ăn vật chất
mà còn khao khát những giá trị tinh thần của Nước Trời.
Xin dạy chúng con chia sẻ cho những Ladarô đang nằm ngoài cổng,
và đừng khép cửa lòng như ông nhà giàu xây thêm kho.
Xin cho chúng con hiểu được giá trị của một ly nước lạnh được trao đi,
một tấm bánh giữa đêm khuya cho người bạn mượn,
và chút vụn bánh rơi xuống từ bàn ăn đủ nuôi một người.
và đừng khép cửa lòng như ông nhà giàu xây thêm kho.
Xin cho chúng con hiểu được giá trị của một ly nước lạnh được trao đi,
một tấm bánh giữa đêm khuya cho người bạn mượn,
và chút vụn bánh rơi xuống từ bàn ăn đủ nuôi một người.
Lạy Chúa Giêsu,
Chúa là người đói khát vẫn ngửa tay xin chúng con mỗi ngày
mà chúng con không hay.
Xin giúp chúng con bắt chước Chúa trong bữa tiệc cuối cùng
dám bẻ ra và trao đi tấm bánh đời mình để phục vụ tha nhân.
Ước gì mai này chúng con được đồng bàn với Chúa
và với mọi người thành tâm thiện chí trong Nước Trời.
Chúa là người đói khát vẫn ngửa tay xin chúng con mỗi ngày
mà chúng con không hay.
Xin giúp chúng con bắt chước Chúa trong bữa tiệc cuối cùng
dám bẻ ra và trao đi tấm bánh đời mình để phục vụ tha nhân.
Ước gì mai này chúng con được đồng bàn với Chúa
và với mọi người thành tâm thiện chí trong Nước Trời.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
8 THÁNG BA
Chúng Ta Được Năng
Lực Biến Đổi Của Thiên Chúa Chạm Đến
Chúng ta đọc thấy
trong Thông Điệp Dives in misericordia: “Dụ ngôn Người Con Đi
Hoang diễn tả một cách đơn giản nhưng rất thâm sâu về thực tại hoán cải. Dụ
ngôn này là mô tả cụ thể nhất của tình yêu và lòng thương xót.” Qua dụ ngôn,
chúng ta thấy được cách mà tình yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa phục hồi
và thăng tiến những gì tốt đẹp. Tình yêu và lòng thương xót này thậm chí có thể
rút ra được điều tốt từ bất cứ hình thức sự dữ nào trong thế giới chúng ta.
Tình yêu và lòng
thương xót vô điều kiện của Thiên Chúa chính là nền tảng sứ điệp cứu độ của Đức
Kitô. Xuất phát từ tình yêu và lòng thương xót ấy, Thiên Chúa đã giao hòa thế
gian với chính Ngài trong Đức Kitô. Chúng ta nhận ra rằng Đức Giêsu cũng dạy
các môn đệ Người phải biết yêu thương và nhân hậu. Sứ điệp ấy không bao giờ ngừng
thôi thúc con tim và hành động của các môn đệ Đức Kitô. Nơi họ, tình yêu đối với
Thiên Chúa và đối với nhau không bao giờ bị chao đảo bởi sự dữ ; trái lại, tình
yêu ấy vượt thắng mọi sự dữ (Rm 12,21).
Như vậy, dụ ngôn Người
Con Đi Hoang cho chúng ta thấy cách mà tình yêu và lòng thương xót của Thiên
Chúa biến đổi đời sống của tội nhân, cách mà con người cũ bị đẩy lùi và vượt
qua. Ngay cả những tội lỗi đã bén rễ và những thói xấu trầm kha cũng bị nhổ rễ
bởi ơn hoán cải. Đức Kitô đã đem lại sự sống mới này cho con người “bằng Máu
Người đổ ra trên Thập Giá” (Cl 1,20). Trong Đức Kitô, tội nhân trở thành “một tạo
vật mới”. Trong Đức Kitô, tội nhân được hòa giải với Thiên Chúa là Cha.
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 08/3
Thánh Gioan Thiên
Chúa, tu sĩ
Is 58, 1-9a; Mt 9,
14-15.
LỜI SUY NIỆM: Bấy giờ các môn đệ ông Gioan tiến lại hỏi Đức Giêsu: “Tại sao chúng tôi
và các người Pharisêu ăn chay, mà môn đệ ông lại không ăn chay?” Đức Giêsu trả
lời: “Chẳng lẽ khách dự tiệc cưới lại có thể than khóc, khi chàng rể còn ở với
họ? Nhưng khi tới ngày chàng rể bị đem đi rồi, bấy giờ họ mới ăn chay.”
Đối với người Do-thái, bố thí, cầu nguyện và ăn chay là ba công việc lớn trong
đời sống tôn giáo của họ. Nên khi thấy các môn đệ của Chúa Giêsu không ăn chay,
họ thấy làm lạ, họ đã đặt vấn đề với Người, Nhưng Người cho biết các môn đệ của
Người đang sống với Người trong một niềm vui của một tiệc cưới, cho đến khi
chàng rễ bị đem đi rồi, họ mới ăn chay.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa cho chúng con biết khi chúng con có Chúa ở cùng, là chúng
con đang sống trong niềm vui; niềm vui như niềm vui của một tiệc cưới. Xin cho
niềm vui này nuôi sống chúng con cho đến trọn đời.
Mạnh Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày
08-03: THÁNH GIOAN THIÊN CHÚA
Tu sĩ (1495 – 1550)
Gioan sinh ngày 8
tháng 3 năm 1495 tại Bồ Đào nha. Cha mẹ Ngài là những người nghèo khổ nhưng đạo
đức và đầy lòng bác ái. Lúc 9 tuổi Ngài bỏ nhà trốn đi, theo một nhà mạo hiểm
đã khéo kích thích trí tưởng tượng của tuổi thơ. Mẹ Ngài đã qua đời sau ba tuần
đau khổ vì không biết số phận của con trẻ ra sao. Còn cậu bé bi bỏ rơi, thiếu
thốn mọi sự nên đành ở đợ nuôi thân.
Ngài giúp việc cho một
nhà tiểu nông, hàng ngày lo đi chăn chiên, cho đến khoảng 20 tuổi. Chán với cuộc
sống đều đều, Ngài đăng lính đi chiến đấu ở Phontarabia. Thật bất hạnh khi kiếp
sống suy đồi của các bạn đồng ngũ đã lôi kéo Ngài tới chỗ mất cả lòng kính sợ
Chúa. Nhưng Chúa đã không bỏ rơi kẻ Ngài đã chọn. Ngày kia, khi đem thức ăn cho
súc vật. Gioan bị té ngựa và bị trọng thương không còn cử động và nói năng gì
được nữa. Nhận biết được mối nguy đang đe dọa thân xác tâm hồn, thánh nhân khấn
cầu Đức Trinh Nữ và hứa sẽ sửa mình. Nhưng khi vừa hết bịnh, Ngài lại trở về đường
cũ.
Chúa quan phòng vẫn tiếp
tục thể hiện tình thương bằng một hình phạt khác. Vị chỉ huy trao cho Gioan
canh giữ chiến lợi phẩm. Nhưng vì bất cẩn sao đó mà chiến lợi phẩm biến mất.
Gioan bị án xử giảo, bất kể mọi phân bua kêu khóc. Đến giờ hành hình, may có một
cấp chỉ hy cao hơn can thiệp Ngài mới được tha với điều kiện là bị giáng cấp. Bất
mãn, Gioan trở về chủ cũ và được tiếp đón niềm nở. Gia chủ còn đề nghị gả con
cho Ngài nữa, nhưng Ngài đã từ chối và chỉ sống như một kẻ chăn chiên vô tội.
Mười năm sau Gioan lại
đăng lính làm pháo thủ trong cuộc viễn chinh đánh phá Thổ Nhĩ Kỳ. Chiến tranh kết
thúc, binh đội Tây Ban nha được giải ngũ. Gioan muốn trở về quê nhà. Nhưng người
cậu cho biết mẹ Ngài đã qua đời ba tuần sau ngày Ngài bỏ nhà ra đi, cha Ngài
cũng mới qua đời tại một tu viện thánh Phanxicô, những lời trách móc xâu xé tấm
lòng của đứa còn hoang đàng… Gioan quyết sửa những ngông cuồng của tuổi trẻ và
muốn hiến thân phục vụ người nghèo khổ yếu đau.
Gioan quyết định đi
Phi Châu để giúp đỡ các Kitô hữu bị bắt làm nô lệ, với hy vọng được chết vì đạo.
Tới Gibraltar, Ngài gặp một nhà quí tộc bị thất sủng và phải đi đày. Cùng ông
đáp tàu tới Ceuta, Ngài đã phải làm việc để kiếm tiền nuôi ông chủ chẳng may
ngã bệnh và lâm cảnh cùng quẫn. Đồng thời Ngài đã vào các nhà tù, an ủi các tù
nhân và săn sóc họ. Vị lãnh Chúa qua đời. Gioan nhận lệnh của một tu sĩ
Phanxicô truyền phải trở lại Tây Ban Nha là nơi Thiên Chúa đã cho Ngài biết các
ý định của Ngài.
Gioan trở lại
Gibraltar. Ngài xin trời cao soi sáng và để nuôi thân Ngài đi bán rong giày dép
và tranh ảnh, nhưng vẫn luôn lo cải hóa các tâm hồn.
Một ngày kia Ngài gặp
trên đường một đứa trẻ cùng khổ đáng thương với cặp giò trần trụi bị nứt nẻ vì
sỏi đá. Ngài vác nó trên vai, dừng lại nghỉ, đám trẻ chỉ cho vị ân nhân một
trái lựu (Grenade) có mọc cây thánh giá và nói: – Hỡi Gioan Thiên Chúa, trái lựu
(Grenade) sẽ là thánh giá của ông.
Rồi đứa trẻ biến mất.
Gioan hiểu chính Chúa Giêsu là đứa trẻ Ngài đã giúp đỡ. Bây giờ Gioan đi
Grenada để sống đời bác ái và thống hối. Thánh giá đầu tiên của Ngài là đã bị
coi như một kẻ điên, phải chịu mọi thứ sỉ nhục và bị đối xử tàn tệ, Ngài hành
hương viếng Đức Bà Guadalupê, vừa bán củi khô để sinh sống. Cuối cuộc hành
hương Ngài thấy Đức Trinh Nữ cúi xuống và đặt hài nhi vào tay Ngài với y phục để
bao bọc cho Ngài.
Như vậy ơn gọi của
Ngài là giúp đỡ những người nghèo khổ của Chúa Giêsu Kitô. Khi qua Oropezo,
Gioan đã chữa lành một phụ nữ nghèo. Trở lại Grenada với số tiền kiếm được và với
những của trợ cấp, Ngài thuê một căn nhà để thu họp những người khốn khổ, cho
các người yếu đau bệnh tật trú ngụ. Ban chiều, Ngài vác giỏ đi ăn xin. Với hai
cái xoong trên vai Ngài la lớn :- Ai muốn hành thiện, xin tiếp tay với tôi đây
?
Ngài trở về nhà mang đầy
những thực phẩm. Niềm vui cũng thật lớn lao khi Ngài dẫn về nhà vài trú nhân mới,
một đứa trẻ bi bỏ rơi. Ưu tư của Ngài không ngừng lại nơi các thân thể bệnh tật.
Ở đâu nghĩ là có linh hồn hư mất, Ngài liền đến cải hóa. Ngài chỉ nghĩ tới việc
cứu vớt họ.
Lần nọ Ngài mang về một
người hấp hối mình đầy thương tích. Khi lau rửa và cúi xuống hôn chân bệnh
nhân, Ngài thấy những lỗ đinh chói sáng. Và Chúa, vì chính Ngài, nói: – Gioan đầy
tớ trung tín của cha, mọi việc thiện con làm cho những người nghèo khổ, là con
làm cho chính Cha. Cha đếm từng bước chân con đi và cha sẽ ân thưởng cho con.
Bệnh viện tràn ngập
ánh sáng khiến cho người ta ngỡ là một đám cháy.
Ngày kia có một đám
cháy thật, ở bệnh viện Hoàng gia tại Grenada, Gioan lao vào ngọn lửa mang các bệnh
nhân ra ngoài, rồi trở lại kéo các bệnh nhân khác. Thật là một phép lạ, khi ra
khỏi lò lửa một Ngài vẫn sống.
Trong một trận lụt,
Ngài cũng thực hiện những chuyện lạ lùng như vậy.
Giám mục truyền gọi
Gioan Thiên Chúa đến, mặc cho Ngài y phục và từ đó Ngài và các môn sinh vẫn mặc.
Khi đó Gioan Thiên Chúa đã thiết lập một hội dòng để giúp đỡ những người yếu
đau bệnh tật. Dòng sẽ lan rộng trên khắp thế giới, Ngài xây thêm một nhà thương
mới. Để trả nợ, Ngài phải đi quyên tiền ở Valladelid. Nhưng có quá nhiều người
nghèo vây quanh đến nỗi không đã phân phát hết số tiền quyên được. Người bạn chỉ
trích, Ngài đáp lại: – Này anh, người ta tặng ban cho ở đây hay ở Grenada, cũng
luôn là vì Chúa, bởi vì Thiên Chúa ở khắp nơi và trong mọi người nghèo.
Gioan tận tụy với mọi
người đau khổ không phân biệt. Ngài ngã bệnh khi tổng giám mục Grenada kêu tới.
Ngài đi ngay và là để nghe trách cứ vì đã nhận cả những người cứng lòng. Thánh
nhân trả lời: – “Nếu con chỉ nhận những người công chính, bệnh xá của chúng con
sẽ trống vắng ngay, và làm sao có thể lo lắng cho các tội nhân. Hơn nữa con nhận
biết mình chưa làm tròn hết bổn phận, cũng như con hổ thẹn mà thú thực rằng
trong nhà thương, Gioan Thiên Chúa là tội nhân duy nhất đã ăn của bố thí một
cách vô ích”.
Nghe những lời này, vị
giám mục cảm động đến rơi lệ và ca tụng Gioan. Ít lâu sau, Ngài ban các bí tích
cuối cùng cho thánh nhân. Sắp chết Gioan còn thực hiện một điều lạ lùng, Ngài
được biết một người thợ dệt sắp thắt cổ vì quá cực khổ, Ngài liền vội vã ra đi,
tới thẳng người xấu số sắp kết liễu cuộc đời và cứu ông ra khỏi cơn tuyệt vọng
.
Vào giờ phút cuối
cùng, thánh nhân thú nhận ba thứ lo lắng làm se thắt lòng Ngài, là bất xứng với
ơn phúc đã lãnh nhận, ưu tư cho những người nghèo mắc cỡ mà Ngài đã bỏ qua
không trợ giúp được và những món nợ Ngài đã mắc phải vì các người xấu số.
Các y tá đã nhận Gioan
Thiên Chúa làm thánh bảo trợ.
(daminhvn.net)
08 Tháng Ba
Phục Sinh
Một linh mục Brazil
thuật lại một kinh nghiệm Phục Sinh của mình như sau: “Mỗi ngày, khi đi ngang
qua một con đường ở Rio de Janeiro, tôi đều thấy một người đàn ông còn trẻ ngồi
dựa lưng vào tường, chìa tay xin ăn. Ông ta không đi được vì đôi chân bị tật. Vì
qua lại khá thường, nên sự hiện diện và số phận của người ăn xin què quặt không
làm tôi bận tâm suy nghĩ: thế nào là không đi được”.
Nhưng một ngày kia,
số phận của ông ta bỗng đánh động tâm hồn tôi mãnh liệt. Nhất là khi dừng lại đằng
xa quan sát tôi thấy có bao nhiêu người đi ngang qua mà hình như không trông thấy
ông. Tôi quyết định đến nói chuyện và hỏi ông: “Ông có thể đứng dậy được không?
Ông có muốn đi không?”. Ông ta đưa cặp mắt mệt mỏi nhìn tôi dò xét và khi đọc
được sự thành thật trên khuôn mặt của tôi, ông ta nói: “Tôi luôn luôn hy vọng
là một ngày nào đó cuộc đời tôi sẽ đổi mới. Dĩ nhiên tôi sẽ đi được nhưng chi
phí mua sắm những dụng cụ quá đắt làm sao tôi với tới. Vì thế không còn cách
nào hơn là đành quên giấc mơ có thể đi được”.
Nghe xong tâm sự của
ông, tôi xiết chặt tay ông giã từ và hứa: “Một ngày gần đây, giấc mơ của ông sẽ
thành sự thật”.
Trong bài giảng
thánh lễ Chúa Nhật sau đó, tôi thuật về số phận của ông ăn mày và đề nghị công
đoàn hãy làm một cái gì để giúp ông ta. Một cuộc lạc quyên được tổ chức và tôi
vui mừng khi thấy số tiền quyên góp được vượt quá chi phí của cặp nạn và đôi
chân nhân tạo. Người hành khất càng hân hoan hơn khi tôi báo tin mừng: ông được
chuyên chở ngay đến một bệnh viện đặc biệt và trong những tuần lễ kế tiếp, ông
cố gắng tập đi đứng một mình.
Lễ Phục Sinh đến.
Tôi đi mời ông dự lễ và dành cho ông một chỗ đặc biệt gần bàn thờ. Trong bài giảng
hôm ấy, tôi lại đề cập về ông đại ý như sau: “Chúa Giêsu đã Phục Sinh để sống một
cuộc sống mới. Ngài sẵn sàng ban cho chúng ta thông phần vào khả năng trao tặng
nhau những cuộc sống mới. Nhờ lòng hảo tâm của anh chị em, ông bạn của chúng ta
đã được ban cho một cuộc sống mới”. Nói đến đây, tôi mời ông đứng dậy để giới
thiệu ông với cộng đoàn mà kể từ nay ông đã trở nên một phần tử. Ông đứng dậy
và chống nạng đi trước mặt mọi người. Tôi cảm thấy bầu khí nhà thờ lúc ấy tràn
đầy sức sống”.
Tin mừng thuật lại như
sau: sau mẻ lưới đầy cá, Chúa Giêsu mời các môn đệ cùng điểm tâm với Ngài và
Ngài đã cầm lấy bánh và cá trao cho các ông ăn. Phần các môn đệ, tuy không giám
hỏi, nhưng họ biết rõ đó là Ngài. Ðây là phương thế Chúa Giêsu tiếp tục hiện diện
giữa những kẻ tin vào Ngài trải qua mọi thời đại: tự nhiên như trong một bữa ăn
thân mật, nhưng muốn cảm nghiệm sự hiện diện của Ngài, chúng ta phải noi gương
Ngài chia sẻ cho nhau tất cả những gì mình có.
(Lẽ Sống)
Lectio Divina:
Mátthêu 9:14-15
Thứ Sáu 8 Tháng Ba,
2019
Thứ Sáu sau Lễ
Tro
1. Lời nguyện
mở đầu
Lạy Chúa là Thiên Chúa
của Giao Ước
Chúng con không phải
lo sợ sự phán xét của Chúa
Nếu chúng con giống
như Chúa, trở nên giàu lòng thương xót
Và đầy lòng nhân ái với
người xung quanh chúng con.
Nguyện xin cho chúng
con biết rằng Chúa không những chỉ đòi hỏi chúng con thực hành,
Mà còn phải thực hành
với tấm lòng chân thành
Để chia sẻ thức ăn của
chúng con với những người nghèo đói
Và nới lỏng những trói
buộc của bất công,
Để qua chúng con, ánh
sáng của Chúa có thể tỏa sáng
Và việc chữa lành của
Chúa được lan trải rộng rãi.
Xin Chúa hãy ở cùng với
chúng con trong lòng nhân ái của Chúa.
Chúng con cầu xin điều
này nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con.
2. Phúc Âm –
Mátthêu 9:14-145
Bấy giờ, các môn đệ
ông Gioan tiến lại hỏi Đức Giêsu rằng: “Tại sao chúng tôi và các người Pharisêu
ăn chay, mà môn đệ ông lại không ăn chay?”
Chúa Giêsu trả lời:
“Chẳng lẽ khách dự tiệc cưới lại có thể than khóc, khi chàng rể còn ở với họ?
Nhưng khi tới ngày chàng rể bị đem đi rồi, bấy giờ họ mới ăn chay.”
3. Suy Niệm
– Bài Tin Mừng hôm nay là một phiên bản ngắn gọn của
bài Tin Mừng mà chúng ta đã suy niệm trong tháng Giêng, khi mà cùng một chủ đề
về ăn chay đã được trình bày cho chúng ta (Mc 2:18-22), nhưng có một sự khác biệt
nhỏ. Hôm nay, phần Phụng Vụ bỏ qua toàn bộ bài giảng về việc vải mới vá vào áo
cũ, rượu mới đựng trong bầu da cũ (Mt 9:16-17), và tập trung chú ý vào việc ăn
chay.
– Ăn chay là một tập quán rất cổ xưa, được áp dụng ở
hầu hết tất cả các tôn giáo. Chính Chúa Giêsu cũng đã ăn chay ròng rã bốn mươi
đêm ngày (Mt 4:2). Nhưng Người đã không đòi hỏi các môn đệ phải làm y như vậy.
Người để cho các ông tự do chọn lựa. Vì lý do này, các môn đệ của Gioan Tẩy Giả
và những người Biệt Phái, là những người bị buộc phải ăn chay, muốn biết lý do
tại sao Chúa Giêsu không nhất quyết bắt các môn đệ phải ăn chay.
– Trong khi chàng rể còn ở với họ, do đó, họ không cần
phải ăn chay. Chúa Giêsu trả lời với một sự so sánh. Khi chàng rể còn ở với
khách dự tiệc, có nghĩa là, đang lúc tiệc cưới, thì họ không cần phải ăn chay.
Chúa Giêsu ví mình là chàng rể. Các môn đệ là những khách dự tiệc. Trong lúc mà
Chúa Giêsu còn đang ở với các môn đệ, đó là đang lúc tiệc cưới. Một ngày trong
tương lai, chàng rể sẽ không còn ở đó nữa. Sau đó, các môn đệ có thể ăn chay nếu
họ muốn. Trong câu nói này, Chúa Giêsu đề cập đến cái chết của mình. Chúa biết
và Người ý thức được rằng nếu Chúa tiếp tục đi theo con đường tự do và tự quyết
này, những giới chức tôn giáo sẽ muốn giết hại Người.
– Ăn chay và kiêng thịt là những tập tục phổ quát thực
tế. Các tín hữu Hồi giáo ăn chay vào tháng Ramadan, trong thời gian đó họ không
ăn cũng không uống từ lúc mặt trời mọc cho đến lúc mặt trời lặn. Hơn hết và vì
nhiều lý do khác nhau, người ta thường áp đặt cho mình một số hình thức ăn
chay. Ăn chay là một phương tiện quan trọng để kiểm soát bản thân, và kiềm chế
chính mình, và điều này hiện hữu trong hầu hết các tôn giáo. Các thể tháo gia
cũng hiểu rõ giá trị của nó.
– Kinh Thánh có nhiều lần đề cập đến việc ăn chay. Đó
là một cách để làm việc đền tội và để được cải đổi. Qua việc giữ chay, các Kitô
hữu bắt chước Chúa Giêsu đã ăn chay suốt bốn mươi đêm ngày. Việc ăn chay có xu
hướng đạt được sự tự do của tâm trí, sự tự chủ, một cái nhìn nghiêm khắc về thực
tại. Nó là một công cụ để giữ cho tâm trí chúng ta thảnh thơi và không để cho
mình bị chao đảo. Nhờ ăn chay, nó làm tăng sự sáng suốt của tâm trí. Nó là một
phương tiện để giúp cho sức khỏe tốt hơn. Ăn chay có thể là một hình thức đồng
nhất hóa với người nghèo là những kẻ bị bắt buộc ăn chay quanh năm và rất hiếm
khi ăn thịt. Ngoài ra còn có những kẻ tuyệt thực để phản đối.
– Ngay cả nếu việc ăn chay kiêng thịt không còn phải
tuân giữ ngày nay, thì mục đích căn bản của việc thực hành này vẫn không thay đổi
và là một sức mạnh tạo nên sinh động trong cuộc sống chúng ta: tham gia vào Cuộc
Khổ Nạn, Cái Chết và Sự Phục Sinh của Chúa Giêsu. Quy phục cuộc sống của mình để
có thể sở hữu nó trong Thiên Chúa. Nhận thức hay ý thức được rằng ủy thác vào
Tin Mừng là cuộc hành trình một chiều, không có việc quay trở lại, nó đòi hỏi
người ta phải từ bỏ cuộc sống mình để có thể sở hữu và tìm thấy tất cả mọi thứ
trong sự tự do hoàn toàn.
4. Một vài
câu hỏi gợi ý cho việc suy gẫm cá nhân
– Bạn thực hành việc ăn chay theo hình thức nào? Và nếu
bạn không có thói quen ăn chay bao giờ, thì bạn có thể thực hành dưới hình thức
nào?
– Làm thế nào mà ăn chay có thể giúp cho tôi chuẩn bị chu
đáo hơn cho đại lễ Phục Sinh?
5. Lời nguyện
kết
Lạy Thiên Chúa, xin lấy
lòng nhân hậu xót thương con,
Mở lượng hải hà xóa tội
con đã phạm.
Xin rửa con sạch hết lỗi
lầm,
Tội lỗi con, xin Ngài
thanh tẩy.
(Tv 51:1-2)








Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét