21/06/2019
Thứ Sáu tuần 11 thường niên
Thánh Lu-y Gôndaga, tu sĩ.
Lễ nhớ.
* Sinh năm 1568, gần Man-tu-a
miền Lom-bác-đi-a, trong một gia đình Cát-ti-di-ô-nê quyền quý, hấp thụ
lòng đạo đức của thân mẫu. Lu-y sớm có khuynh hướng sống đời tu. Sau khi
trao lại cho anh (em) phần đất người được tổ tiên giao cho để cai quản, người gia
nhập dòng Chúa Giêsu. Trong khi phục vụ bệnh nhân đang kỳ dịch, thánh nhân
bị lây và qua đời lúc mới 23 tuổi (năm 1591)
Bài Ðọc I: (Năm I) 2 Cr 11, 18. 21b-30
"Không kể những việc bên ngoài, lại còn những việc
thúc bách hằng ngày và mối lo lắng đến các Giáo hội".
Trích thư thứ hai của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, vì có nhiều kẻ khoe khoang về xác thịt, thì tôi đây,
tôi cũng sẽ tự khoe khoang. Tôi xin nói như điên dại rằng: ai tự phụ về điều
gì, thì tôi cũng tự phụ như vậy. Họ là những người Do-thái, thì tôi cũng vậy; họ
là những người Israel, thì tôi cũng vậy; họ là dòng dõi Abraham, thì tôi cũng vậy;
họ là tôi tớ Ðức Kitô, tôi xin nói như mê sảng rằng: tôi còn hơn họ nữa, tôi đã
chịu khó nhọc hơn, năng bị tù hơn, chịu đòn vọt quá mức, liều mình chết nhiều lần,
bị người Do-thái đánh đòn năm lần, mỗi lần kém một roi đầy bốn chục. Ba lần bị
tra tấn, một lần bị ném đá, ba lần bị đắm tàu, và một ngày một đêm chơi vơi
ngoài biển khơi. Hành trình thường xuyên, gặp nhiều nguy hiểm vì sông ngòi,
nguy hiểm vì trộm cướp, nguy hiểm vì người đồng chủng, nguy hiểm vì người dân
ngoại, nguy hiểm trong thành phố, nguy hiểm trên rừng, nguy hiểm ngoài biển cả,
nguy hiểm bởi những anh em giả; chịu lao đao vất vả, hay phải thức khuya, đói
khát, hay phải nhịn ăn, chịu lạnh rét, mình trần. Không kể những việc bên
ngoài, lại còn những việc thúc bách hằng ngày, và mối lo lắng đến các giáo hội.
Nào ai yếu đuối mà tôi không yếu đuối? Nào ai vấp phạm mà tôi chẳng xót xa? Nếu
phải khoe khoang, thì tôi sẽ khoe khoang những yếu đuối của tôi.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 33, 2-3. 4-5. 6-7
Ðáp: Thiên Chúa cứu người hiền đức khỏi mọi nỗi lo âu
(x. c. 18b).
Xướng: 1) Tôi chúc tụng Chúa trong mọi lúc, miệng tôi hằng liên lỉ ngợi
khen Người. Trong Chúa linh hồn tôi hãnh diện, bạn nghèo hãy nghe và hãy mừng
vui. - Ðáp.
2) Các bạn hãy cùng tôi ca ngợi Chúa, cùng nhau ta hãy tán tạ danh Người.
Tôi cầu khẩn Chúa, Chúa đã nhậm lời, và Người đã cứu tôi khỏi mọi điều lo sợ. -
Ðáp.
3) Hãy nhìn về Chúa để các bạn vui tươi, và các bạn khỏi hổ ngươi bẽ mặt.
Kìa người đau khổ cầu cứu và Chúa đã nghe, và Người đã cứu họ khỏi mọi điều tai
nạn. - Ðáp.
Alleluia: Ga 8, 12
Alleluia, alleluia! - Chúa phán: "Ta là sự sáng thế gian, ai theo
Ta, sẽ được ánh sáng ban sự sống". - Alleluia.
Phúc Âm: Mt 6, 19-23
"Kho tàng con ở đâu, thì lòng con cũng ở
đó".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Các con đừng tích trữ
cho mình kho tàng dưới đất: là nơi ten sét mối mọt sẽ làm hư nát, và trộm cướp
sẽ đào ngạch lấy mất, nhưng các con hãy tích trữ cho mình kho tàng trên trời:
là nơi không có ten sét, mối mọt không làm hư nát, trộm cướp không đào ngạch lấy
mất: Vì kho tàng con ở đâu, thì lòng con cũng ở đó. Con mắt là đèn soi cho thân
xác con. Nếu mắt con trong sáng, thì toàn thân con được sáng. Nhưng nếu mắt con
xấu kém, thì toàn thân con phải tối tăm. Vậy nếu sự sáng trong con tối tăm, thì
chính sự tối tăm, sẽ ra tối tăm biết chừng nào?"
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Hai tư thế
Trong điện Vatican, có treo một bức họa nổi tiếng của Rafaelo mang tên
là "trường phái Athène", mô tả dung mạo và sứ điệp của hai triết gia
Hy Lạp là Aristote và Platon. Danh họa Rafaelo mô tả Aristote đứng vững trên mặt
đất, một tay cầm cuốn sách luân lý, một tay chỉ xuống mặt đất; còn Platon thì
được vẽ hai chân chỉ chạm nhẹ mặt đất, một tay cầm cuốn sách, một tay chỉ về trời
cao. Trong hai tư thế khác nhau này, Rafaelo muốn nói lên khía cạnh nổi bật của
thiên tài Hy Lạp, đồng thời là hai chiều kích căn bản của ơn gọi làm người, đó
là chinh phục mặt đất, đồng thời vượt qua vật chất, vượt khỏi tầm mức những gì
thấy được; vừa dấn thân trong lãnh vực trần thế, vừa biết hướng về trời cao và
những giá trị đời đời.
Tin mừng mà Giáo Hội cho chúng ta lắng nghe hôm nay cũng mời gọi chúng
ta đang sống trong ơn gọi trên trần gian, nhưng hãy biết hướng về trời cao, nơi
tích chứa của cải đích thực. Tin Mừng nhắc đến hai tư tưởng: một mời gọi con
người hướng về trời, một mời nói lên vai trò của mắt, không phải mắt thân xác,
nhưng là mắt tinh thần, mắt đức tin hướng dẫn cuộc sống con người. Suy nghĩ kỹ,
chúng ta có thể nhận ra được liên hệ giữa hai tư tưởng này. Sự tăm tối tinh thần
là điều đáng sợ hơn cả, vì không nhận thấy đâu là điều phúc thật của con người.
Do mù quáng tinh thần và chỉ nhận của cải, danh vọng, quyền bính là phúc thật,
con người sẽ tìm cách có được những thứ ấy càng nhiều càng tốt. "Kho tàmg
của con ở đâu, thì lòng con ở đó". Ðó là định luật tâm lý tự nhiên của con
người. Nếu tôi chỉ nhìn thấy lý tưởng của mình trong việc thu tích của cải,
danh vọng, quyền thế, thì làm sao tôi có thể hướng nhìn trời cao và số phận đời
đời của con người.
Xin Chúa thanh tẩy và soi sáng con mắt tinh thần chúng ta, để chúng ta
có thể nhận ra đâu là điều thiện hảo và qui hướng về đó mà tiến tới.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Sáu Tuần 11 TN1, Năm lẻ
Bài đọc: 2 Cor 11:18, 21-30;
Mt 6:19-23.
GIỚI
THIỆU CHỦ ĐỀ: Phải có mắt sáng và trí tuệ khôn ngoan để nhận ra sự thật.
Mắt dùng để nhìn hay để quan sát người hay các sự việc xảy ra chung
quanh; nhưng nếu chỉ dùng mắt để quan sát rồi đưa đến kết luận ngay, con người sẽ
lầm to, vì có những điều ẩn giấu bên trong con người hay sự vật mà một người
không thể nhìn thấy. Để có kết luận khôn ngoan, con người cần dùng trí tuệ để
suy xét cẩn thận về những điều đã nhìn thấy. Không phải ai có mắt cũng nhìn thấy;
không phải ai có trí khôn cũng biết lựa chọn cách khôn ngoan. Nhiều người rất tự
hào là họ khôn ngoan và sáng suốt, nhưng lại bị người khác đánh lừa để lấy đi tất
cả những gì họ có. Nhiều cha mẹ tự hào là khôn ngoan, nhưng khi phải chọn vợ chồng
cho con lại chọn những người chẳng mang lại hạnh phúc cho cuộc đời con của họ.
Các bài đọc hôm nay nhấn mạnh đến hai việc phải quan sát kỹ để nhìn thấy
tất cả, và phải có sự khôn ngoan để lựa chọn những giá trị vĩnh cửu thay vì những
giá trị hào nhoáng bên ngoài. Trong bài đọc I, thánh Phaolô phải dùng đến cách
ngài không muốn, đó là tự hào kể công, để giúp các tín hữu Corintô nhận ra ai
là người thương yêu và lo lắng cho họ thật lòng; chứ đừng vội theo những “tông
đồ giả hiệu.” Họ có thể dùng cách ăn nói khôn ngoan và ngọt ngào của họ như của
con cáo già, để mê hoặc các tín hữu non nớt ra khỏi tay của Phaolô và nhất là của
Đức Kitô. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu cũng khuyên các môn đệ phải dùng mắt sáng
và trí khôn ngoan để nhận ra đâu là những giá trị vĩnh cửu nên theo đuổi, và
đâu là những giá trị hào nhoáng cần phải gạt đi.
KHAI
TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Nếu phải tự hào, thì tôi sẽ tự hào về những yếu đuối của tôi.
1.1/ Có lắm kẻ tự hào theo tính xác thịt, thì tôi đây, tôi cũng tự hào: Sở dĩ có trình thuật
hôm nay là vì có một số những người Do-thái, ngay cả các tín hữu Do-thái, luôn
theo sau để phá đổ những công trình của Phaolô. Mỗi khi Phaolô đến một thành phố
nào để rao giảng Tin Mừng, để thiết lập giáo hội địa phương, và rời bỏ nơi đó
qua thành khác, là những người này theo sau để phá hoại công việc của Phaolô, bằng
cách dèm pha, nói xấu đủ điều, và lạm dụng lòng tin của các tín hữu để tìm lợi
nhuận cho riêng họ.
Các tín hữu Corintô còn non nớt trong đức tin, nên đã không nhận ra những
thủ đoạn của hạng người này, và một số người đã rơi vào bẫy của họ. Phaolô
không muốn tự hào hay kể công, nhưng vì để kéo các tín hữu Corintô về với sự thật
mà ông buộc lòng phải biện minh. Ông cảm thấy khó chịu và nhục nhã khi phải làm
những điều này. Chúng ta có thể tóm tắt những gì Phaolô cắt nghĩa vào 3 lãnh vực
chính:
(1) Nguồn gốc dân tộc Israel: “Họ là người Do-thái ư? Tôi cũng vậy! Họ
là người Israel ư? Tôi cũng vậy! Họ là dòng giống Abraham ư? Tôi cũng vậy!” Có
lẽ địch thù của Phaolô cho ông sinh ra và lớn lên tại Tarsus, Asia Minor, nên không
phải là người Do-thái chính hiệu ở Israel.
(2) Gian khổ phải chịu trên đường rao giảng Tin Mừng: “Họ là người phục
vụ Đức Kitô ư? Tôi nói như người điên: tôi còn hơn họ nữa! Hơn nhiều vì công
khó, hơn nhiều vì ở tù, hơn gấp bội vì chịu đòn, bao lần suýt chết. Năm lần tôi
bị người Do-thái đánh bốn mươi roi bớt một; ba lần bị đánh đòn; một lần bị ném
đá; ba lần bị đắm tàu; một đêm một ngày lênh đênh giữa biển khơi! Tôi còn hơn họ,
vì phải thực hiện nhiều cuộc hành trình, gặp bao nguy hiểm trên sông, nguy hiểm
do trộm cướp, nguy hiểm do đồng bào, nguy hiểm vì dân ngoại, nguy hiểm ở thành
phố, trong sa mạc, ngoài biển khơi, nguy hiểm do những kẻ giả danh là anh em.
Tôi còn phải vất vả mệt nhọc, thường phải thức đêm, bị đói khát, nhịn ăn nhịn uống
và chịu rét mướt trần truồng.” (3) Mối lo lắng cho Hội Thánh mỗi ngày thêm tăng
trưởng: “Không kể các điều khác, còn có nỗi ray rứt hằng ngày của tôi là mối bận
tâm lo cho tất cả các Hội Thánh!” Không chỉ việc giúp niềm tin cho các giáo hội
địa phương, Phaolô còn lo cho Hội Thánh được bành trướng khắp nơi, đến tận Rôma
và Âu-châu. Điều này đối phương của Phaolô không thể so sánh.
1.2/ Nếu phải tự hào, thì tôi sẽ tự hào về những yếu đuối của tôi: Phaolô muốn cho các
tín hữu biết lý do tại sao ông phải nói lên những điều này: thứ nhất là để họ
nhận ra tình thương thật của ông dành cho họ; thứ hai là ông có thể vượt qua tất
cả gian khổ không bằng sức mạnh của ông, nhưng bằng sức mạnh của Đức Kitô và của
Thánh Thần đang hoạt động trong ông; sau cùng như một lời khích lệ tinh thần, nếu
họ để cho Đức Kitô làm việc, họ cũng có sức mạnh để vượt qua những yếu đuối và
giới hạn của con người.
2/ Phúc Âm: Kho tàng của anh ở
đâu, thì lòng anh ở đó.
2.1/ Hãy tích trữ cho mình những kho tàng trên trời: Con người có thói quen
tích trữ; nhưng phải biết khôn ngoan để tích trữ những gì không hư hoại và vào
nơi tích trữ an toàn không ai có thể động tới được. Chúa Giêsu mời gọi các môn
đệ so sánh về kho tàng dưới đất với kho tàng trên trời.
(1) Kho tàng dưới đất: Nhiều người nghĩ tiền là tiện nhất và nhẹ nhàng,
nên họ cẩn thận bao bọc tiền có được đem chôn dưới đất. Ít lâu sau cần tiền họ
đào đất mang lên, tiền đã mục nát và trở thành vô giá trị. Người khác lại cho
chẳng gì bằng của ăn như: gạo, bột mì, khoai sắn; nên họ xây những vựa to để chứa
thực phẩm. Vài năm sau ra thăm, họ thấy vựa đã bị chuột cắn phá, gạo và lúa mì
bị tràn đầy mối mọt. Người khác rút kinh nghiệm và kết luận: chẳng gì bằng vàng
bạc, vừa không mất giá, vừa không bị mối mọt, và họ yên trí cất giấu. Nhưng cất
đâu cũng chẳng khỏi “tai vách, mặt rừng.” Họ bị kẻ trộm đến khoét vách lấy đi
vàng bạc, và những đồ quí giá.
(2) Kho tàng trên trời: Những gì con người có thể làm và tích trữ trong
kho tàng trên trời. Trước tiên là những việc lành phúc đức được thu tóm trong 7
mối thương phần xác và 7 mối thương phần linh hồn. Thứ đến, là những hiểu biết
về Thiên Chúa và tình yêu dành cho Ngài. Hai điều này không thể tách rời vì
chúng ta không thể yêu người ta không biết. Kiến thức về Thiên Chúa sẽ giúp
chúng ta yêu Ngài mỗi ngày một hơn. Sau cùng, Thiên Chúa dựng nên con người giống
hình ảnh của Ngài, và Ngài mời gọi chúng ta trở nên hoàn thiện giống như Ngài.
Tiến trình nên hoàn thiện không phải chỉ dứt bỏ tội lỗi mà thôi; nhưng còn phải
tập luyện các nhân đức nữa.
2.2/ Nếu mắt anh sáng, thì toàn thân anh sẽ sáng: Chúa Giêsu dạy: "Đèn của
thân thể là con mắt. Vậy nếu mắt anh sáng, thì toàn thân anh sẽ sáng. Còn nếu mắt
anh xấu, thì toàn thân anh sẽ tối. Vậy nếu ánh sáng nơi anh lại thành bóng tối,
thì tối biết chừng nào!” Mắt sáng mới thấy đường. Mắt mù, loạn thị và loạn sắc
sẽ ảnh hưởng trên tầm nhìn của con người. Người mù lòa sẽ khổ vô cùng vì cả vũ
trụ đối với anh là một màu đen. Đi đâu anh cũng phải có người hướng dẫn, nếu
không anh sẽ bị té ngã vì những đồ vật trước mặt.
Như mắt sáng cần cho thân thể thế nào, sự khôn ngoan cũng cần cho đời sống
tinh thần như vậy. Ít người chịu để ý đến sự mù lòa của trí khôn và tâm hồn;
nhưng ảnh hưởng của nó trên con người còn lớn hơn là sự mù lòa trên cơ thể.
Trình thuật Chúa chữa người mù trong chương 9 của Gioan giúp chúng ta nhận ra
có những người mù mà mắt vẫn sáng.
ÁP
DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta phải biết dùng con mắt để quan sát cẩn thận những việc xảy ra
trong trời đất. Một sự quan sát cẩu thả sẽ dẫn tới việc không đủ chất liệu để làm
một kết luận khôn ngoan.
- Chúng ta phải dùng trí tuệ, nhất là việc học hỏi Kinh Thánh, để biết
phân biệt sự thật từ những sự gian tà, giá trị vĩnh cửu từ những giá trị tạm thời,
người yêu mình thật từ những người chỉ biết lợi dụng để tìm kiếm lông chiên hay
thịt chiên.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
21/06/2019
THỨ SÁU TUẦN 11 TN
Mt 6,19-23
Mt 6,19-23
ĐỪNG ĐỂ ÁNH SÁNG THÀNH BÓNG TỐI
“Nếu ánh sáng nơi anh thành bóng tối, thì tối biết chừng nào
!” (Mt 6,23)
Suy niệm: Trong Tin Mừng hôm nay,
Chúa Giê-su nhắc nhở ta rằng nếu lòng chúng ta hướng về những kho tàng trên trời,
thì đôi mắt ta sẽ rạng sáng; trái lại, nếu lòng chúng ta quá chú tâm đến kho
tàng dưới đất, đôi mắt ta sẽ ra tối tăm, mù quáng. Kho tàng trên trời trước hết
là Thánh Danh Chúa, Nước Trời, là những giá trị Chân Thiện Mỹ. Kho tàng ấy còn
là những ưu tư, quan tâm ta hướng về các việc lành phúc đức, những thiện ích
cho tha nhân và bản thân. Kho tàng dưới đất là những tham lam, thèm muốn, chiếm
đoạt, hưởng thụ bằng mọi giá, làm giàu bằng mọi cách. Nếu lòng ta hướng về loại
kho tàng này, toàn bộ hướng đi cuộc đời sẽ rơi vào tối tăm lầm lạc. “Kho
tàng của anh ở đâu, thì lòng anh ở đó” là bằng chứng xác thực nói lên
ý hướng sống, quyết định thành bại của ta ngay từ khởi đầu. Ánh sáng nơi ta được
tỏa chiếu qua qua lòng tin vào các giá trị siêu nhiên, qua phương thế dấn thân
vì mục đích cao cả của Nước Thiên Chúa…
Mời Bạn: Hãy tích trữ cho mình một
kho tàng giá trị, bền vững; đừng nhìn cách quá thiển cận, ích kỷ vì như thế bạn
sẽ khó có thể giữ cho nó tồn tại. Kho tàng ấy là sự sáng và sự sống đời đời, bắt
đầu từ tâm hay lòng bạn.
Sống Lời Chúa: “Nếu mắt anh xấu, thì
toàn thân anh sẽ tối.” Tôi sẽ luôn
luôn làm cho đôi mắt tâm hồn mình sáng lên nhờ nghe và giữ Lời Thiên Chúa
vì “Lời Chúa là ngọn đèn soi cho con bước, là ánh sáng chỉ đường con
đi.”
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giữ con để con luôn biết phụng sự Chúa bằng
tâm hồn trong sáng, vô vị lợi trọn đời con. Amen.
(5 phút Lời Chúa)
Kho
tàng ở đâu, tim ở đó
Con người thời nay cũng phải sống trong sự bấp bênh triền miên. Càng tiến
bộ kỹ thuật lại càng có nhiều bất ổn, bất trắc, nên đời sống vẫn không vì thế
mà được thư thái bình an.
Suy niệm:
Cuộc sống con người ở đời thật mong manh và bấp bênh.
Vì thế con người muốn tìm cho mình một cái gì chắc chắn.
Của cải vật chất hứa hẹn cho con người một chỗ dựa an toàn.
Càng có nhiều của cải thì càng vững :
nhiều người đã thành thật tin như vậy
nên đã suốt đời lo tích trữ một kho tàng trên trần gian.
Thầy Giêsu không tin như thế.
Đối với Thầy, kho tàng dưới đất cũng mong manh và bấp bênh.
Thời xưa mối mọt là kẻ thù đáng sợ của nhiều thứ tài sản (G 4, 19).
Nhà cửa, đồ đạc đều có thể làm mồi cho chúng.
Thật ra vật chất tự nó đã mang mầm mống hư hoại rồi.
Hơn nữa, sự đe dọa không chỉ đến từ bên trong.
Kẻ trộm là nguy hiểm có thực đối với những căn nhà thời ấy.
Hắn có thể đào ngạch, khoét vách làm bằng bùn,
để lấy đi những của cải thường được chôn dấu dưới đất (c. 19).
Kho tàng dưới đất quả là không bền.
Thầy Giêsu đề nghị chúng ta tích trữ một cách khôn ngoan hơn,
tích trữ một kho tàng gì đó mà mối mọt không đục khoét được
và kẻ trộm không sao ăn cắp được.
Đó là thứ kho tàng trên trời được tích trữ qua bao việc lành,
những việc ta làm theo ý Thiên Chúa.
Có một sự khác biệt lớn giữa kho tàng trên trời và kho tàng dưới đất.
Tích trữ kho tàng dưới đất khiến ta cậy dựa vào của cải đời này.
Tích trữ kho tàng trên trời đòi ta hoàn toàn cậy dựa vào Thiên Chúa.
Kho tàng ở đâu thì tim anh ở đó (c. 21).
Kho tàng trên trời sẽ nâng tim anh lên trời cao.
Kho tàng dưới đất sẽ kéo tim anh xuống đất thấp.
Trái tim là nơi sâu thẳm của tâm linh con người.
Chính vì thế thi thoảng cần kiểm tra xem tim mình đang ở đâu,
kho tàng nào đang khiến mình gắn bó.
Chúng ta phải ngừng theo đuổi những kho tàng mau qua
để gắn bó với những giá trị thực sự bền vững.
Con người thời nay cũng phải sống trong sự bấp bênh triền miên.
Càng tiến bộ kỹ thuật lại càng có nhiều bất ổn, bất trắc,
nên đời sống vẫn không vì thế mà được thư thái bình an.
Nhiều người đã cảm được sự phù du của vật chất và tiếng tăm.
Tiền bạc và quyền lực như nước trôi qua kẽ tay, chẳng ai nắm được.
Thầy Giêsu mời chúng ta đổi mới cái nhìn.
Đừng nhìn bằng mắt xấu, nghĩa là bằng cặp mắt thèm muốn, tham lam.
Hãy nhìn bằng mắt tốt, nghĩa là bằng cặp mắt siêu thoát, quảng đại.
Cái nhìn bằng mắt tốt sẽ đem lại ánh sáng cho toàn thân (c. 22).
Cái nhìn bằng mắt xấu sẽ gây ra bóng tối kinh khủng (c. 23).
Con mắt là ngọn đèn cho thân thể.
Ước gì con mắt tôi biết thấy Chúa là kho tàng đích thực của mình.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
giàu sang, danh vọng, khoái lạc
là những điều hấp dẫn chúng con.
Chúng trói buộc chúng con
và không cho chúng con tự do ngước lên cao
để sống cho những giá trị tốt đẹp hơn.
Xin giải phóng chúng con
khỏi sự mê hoặc của kho tàng dưới đất,
nhờ cảm nghiệm được phần nào
sự phong phú của kho tàng trên trời.
Ước gì chúng con mau mắn và vui tươi
bán tất cả những gì chúng con có,
để mua được viên ngọc quý là Nước Trời.
Và ước gì chúng con không bao giờ quay lưng
trước những lời mời gọi của Chúa,
không bao giờ ngoảnh mặt
để tránh cái nhìn yêu thương
Chúa dành cho từng người trong chúng con. Amen.
Lm
Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
21 THÁNG SÁU
Thiên Chúa Can Thiệp Vì Ích Lợi Của Chúng Ta
Giáo Hội rao giảng về sự quan phòng của Thiên
Chúa, không phải vì đó là sáng kiến của chính Giáo Hội, song bởi vì Thiên Chúa
đã quyết định mạc khải chính Ngài. Chính Thiên Chúa là Đấng tự mạc khải chính
Ngài và cứu độ dân Ngài, chính Ngài vén mở cho thấy kế hoạch cứu độ mà Ngài đã
chuẩn bị từ đời đời. Trong ánh sáng này, Thánh Kinh là bản trình thuật vĩ đại
nhất về sự quan phòng của Thiên Chúa, bởi vì Thánh Kinh cho thấy rằng Thiên
Chúa đã sáng tạo nên mọi sự từ đầu và Ngài can thiệp một cách kỳ diệu xuyên qua
lịch sử cứu độ. Đây chính là sự quan phòng của Thiên Chúa – sự quan phòng này
làm cho chúng ta trở thành những tạo vật mới trong một thế giới đổi mới nhờ
tình yêu của Thiên Chúa trong Đức Kitô.
Thánh Kinh đặc biệt nói về sự quan phòng thần
linh trong các chương về sự sáng tạo và nhất là trong những chỗ qui chiếu đặc
biệt đến công cuộc cứu độ trong Sách Sáng Thế và các Sách Ngôn Sứ, nhất là Sách
Isaia. Thánh Phao-lô cũng có những suy tư sâu sắc về những kế hoạch khôn dò của
Thiên Chúa diễn ra trong lịch sử, nhất là trong các Thư Ê-phê-sô và Cô-lô-sê.
Trong các Sách khôn ngoan, các tác giả nhắm đến việc tái khám phá các kế hoạch
và đường lối của Thiên Chúa. Tông Đồ Gio-an trong Sách Khải Huyền thì cố gắng
khám phá lại ý nghĩa của các mục đích cứu độ của Thiên Chúa trong thế giới.
Xem ra quan điểm Kitô giáo về quan phòng không
chỉ là một chương khác của triết lý tôn giáo. Vâng, Thiên Chúa trả lời cho những
vấn nạn sừng sững của Gióp (và của mọi người giống như Gióp) với nhãn giới
Thánh Kinh về sự trung thành và sự quan phòng của Thiên Chúa đối với con người.
Đây là một thần học rõ ràng về sự trợ giúp và sự can thiệp có sức cứu độ của
Thiên Chúa khi Dân của Ngài đáp lại Ngài trong đức tin.
- suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 21-6
Thánh Lu-y Gôndaga
2Cr 11, 18.21b-30; Mt 6, 19-23
LỜI SUY NIỆM: “Vì kho
tàng của anh em ở đâu, thì lòng anh em ở đó.”
Chúa Giêsu đang nhắc cho mỗi một người trong chúng ta phải nhận ra kho
tàng của mình là gì? Bởi mỗi một người đều có quan niệm riêng về kho tàng riêng
của mình, và luôn luôn hướng tâm đến, luôn tìm ra cách bảo vệ an toàn nhất, và
còn muốn kho tàng thêm nhiều ra nữa. Và Chúa đã tỏ bày cho chúng ta biết: kho
tàng chính của mỗi một người đó là: chính của cuộc đời mình. và nơi chôn giấu
an toàn nhất, đó là để ở trên trời.
Lạy Chúa Giêsu. Vì nhu cầu của cuộc sống; với sự chung đụng của thế
gian, nhiều khi chúng con không nhận ra được cái quý nhất của chúng con là gì nữa.
Tiền bạc, địa vị, chức quyền,... đã làm lu mờ trí óc của chúng con. Xin Chúa
ban cho mọi thành viên trong gia đình chúng con nhận ra kho tàng chính của
chúng con là: Trong con có Chúa và trong Chúa có con. Để đặt hết tâm trí vào đó
mà vui sống.
Mạnh Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày 21-06: Thánh LUY GONZAGA
Tu Sĩ (1568 - 1591)
Thánh Luy là con trưởng của Ferrante, bá tước
lâu đài Castiglione miền Lombardic. Ông đã nhượng chức tổng chỉ huy cho hiệp sĩ
của vua Henry VIII vì thích triều đình Tây Ban Nha hơn, tại Marid, Ferrante gặp
Martha Tana đi theo hoàng hậu Isabelle. Ông lập gia đình với Martha năm 1566.
Ngày 9 tháng 3 năm 1568, Luy chào đời.
Thân mẫu thánh nhân là người đạo đức. Bà đã dạy
cho Luy biết kính sợ và yêu mến Chúa ngay từ hồi còn thơ ấu. Vì vậy, thánh nhân
hay được gọi là "thiên thần con". Thân phụ Ngài trái lại đã muốn hứơng
dẫn con mình vào nghề binh đao. Hồi lên 4 tuổi, Ngài được dẫn tới Casal để dự
cuộc duyệt binh. Thân phụ Ngài cho Ngài mặc như một sĩ quan và vui mừng khi thấy
con dẫn đầu đoàn quân, với quân phục vừa tầm cậu. Luy sống ở đây nhiều tháng và
có dịp nghe những lời tục tĩu của lính tráng, dầu không hiểu gì.
Một ngày kia,, khi binh sĩ đang ngủ, Luy ăn cắp
thuốc nạp vào súng khai hóa và suýt chết vì súng giật. Bá tước định trừng phạt
đứa con của mình nhưng nhờ binh sĩ can thiệp, cậu được thả. Tuy nhiên đây là một
lỗi lầm mà Luy than khóc suốt đời.
Năm 1577, Luy cùng với em trai là là Rôđôlfo
được gởi đi học tại Florence. Tại đây, Luy đã khấn giữ mình trinh khiết trước ảnh
Đức Mẹ truyền tin nhà nguyện dòng Tôi Tớ Đức Mẹ. Chẳng bao lâu sau, Ngài trở về
Castigliône, và quyết định hiến mình cho Thiên Chúa, Ngài tăng thêm việc đạo đức
và coi đó như bổn phận: quỳ đọc kinh nhật tụng Đức Mẹ, các thánh vịnh sám hối
và những kinh nguyện khác. Tại Castigilione, Đức Hồng y Carrôlô Borrômeô đã làm
cho Luy rước lễ lần đầu. Đức hồng y đã ngạc nhiên trước nhiệt tình và sự khắc
khổ của thánh nhân và thốt lên: "Đứa trẻ này có thể làm gương cho chính
các tu sĩ".
Bá tước Ferrante được đặt làm quan thị vệ của
vua Tây Ban Nha, Luy trở thành thị đồng của hoàng tử, Luy nhiệt tình phục vụ
hoàng tử Diogô, nhưng vẫn tìm cách sống tại triều đình như là sống trong tu viện.
Nhưng rồi cái chết của Diegô dẫn Luy tới quyết định dứt khoát từ bỏ thế gian để
gia nhập dòng Chúa Giêsu. Thân phụ Ngài bất mãn vì quyết định ấy và Luy phải đợi
ba năm để được sự ưng thuận của thân phụ. Năm 18 tuổi, Ngài vui vẻ nhượng quyền
thừa tự và bước vào đời sống tu trì.
Tại tu viện Luy muốn được hoàn toàn quên
lãng. Ngài lo chuyện bếp núc, giúp đỡ người nghèo đeo bị đi ăn xin ngoài phố. Đối
với gia đình, Ngài chỉ còn muốn nghĩ tới trong kinh nguyện mà thôi. Sau 2 năm
trong dòng, ngày 25 tháng 11 năm 1587, Ngài tuyên khấn và lãnh phép cắt tóc gia
nhập hàng giáo sĩ ít lâu sau đó.
Nhưng gia đình bỗng có chuyện tranh chấp sau
khi thân phụ Ngài qua đời. Tháng 9 năm 1589, bề trên cho phép Luy về
Castiglione để giàn xếp. Luy được tiếp đón như một thiên thần từ trời xuống. Mẹ
Ngài không cầm mình nổi, đã quì xuống trước mặt con. Từ khắp ngả người ta nói với
nhau: Chúng ta thấy Một Vị Thánh.
Cuộc dàn xếp ổn thỏa, Luy được lãnh giảng
thuyết trước khi đi. Ngài đã diễn thuyết một cách kỳ diệu đến nỗi hơn 700 thính
giả đã tới tòa cáo giải ngay.
Giã từ cha mẹ, Luy trở lại Milan ngày 22
tháng 3 năm 1590 để tiếp tục lớp thần học và được dời về Rôma ngay năm đó để diễn
thuyết trước mặt nhiều giám mục nước Ý. Chính tại đây Ngài qua đời như là nạn
nhân của lòng bác ái. Lúc ấy có một bệnh dịch tàn phá Rôma.
Thánh Luy hiến trọn xác hồn phục vụ các bệnh
nhân, Ngài làm nhiệm vụ khuân vác giúp đỡ mọi người, có khi vác cả xác chết nữa.
Tận tụy làm việc cho đến ngày 20 tháng 6 năm 1591 thì bị bất tỉnh. Hôm sau tỉnh
dậy Ngài chào anh em, rước của ăn đàng rồi từ trần.
(daminhvn.net)
21 Tháng Sáu
Nhân Danh Thiên Chúa
Ba Ngôi
Christophoro Columbo, người đã khám phá ra Châu Mỹ vào
những thập niên cuối cùng của thế kỷ 15, có lòng sùng kính Chúa Ba Ngôi cách đặc
biệt. Trước mọi hoạt động, ông đều kêu cầu Chúa Ba Ngôi cũng như ông luôn khởi
đầu những gì mình viết bằng dòng chữ: "Nhân danh Chúa Ba Ngôi cực
thánh".
Lần kia, khi Columbo trình bày về thuyết "Trái đất
tròn" trước một nhóm học giả được gọi là Hội Ðồng Salamanca, một tổ chức
quy tụ những nhà khoa học và thần học danh tiếng nhất thời bấy giờ, ông đã khởi
đầu như sau: "Hôm nay tôi được hân hạnh đứng trước mặt các ngài nhân danh
Chúa Ba Ngôi cực thánh, vì hoàng đế đã truyền lệnh cho tôi đệ trình lên sự khôn
ngoan của quý vị một dự án mà tôi xác tín là Chúa Thánh Thần Ba Ngôi Thiên Chúa
đã gợi hứng cho tôi".
Trong cuộc hành trình thứ ba của ông khởi hành năm
1948, Columbo đã thề hứa sẽ hiến dâng cho Chúa Ba Ngôi phần đất nào ông khám
phá ra đầu tiên, vì thế hòn đảo ông đặt chân xuống đầu tiên trong cuộc hành
trình thám hiểm Tân thế giới ấy cho đến nay vẫn được gọi là
"Trinidad", tức là Chúa Ba Ngôi.
Trong suốt cuộc đời, người Kitô hữu chúng ta
luôn kinh nghiệm sự gần gũi của Ba Ngôi Thiên Chúa: lúc vừa mở mắt chào đời,
chúng ta được nhận lãnh Phép Rửa nhân danh Chúa Ba Ngôi. Trong suốt ngày sống,
chúng ta thường ghi dấu thánh giá trên mình với lời chúc tụng nhân danh Cha và
Con và Thánh Thần, cũng như mỗi lần chúng ta dùng bữa hay khi khởi đầu mọi sinh
hoạt.
Cộng vào đấy mỗi lần chúng ta vấp ngã và
khiêm nhượng đi xưng thú những lỗi lầm trong tòa cáo giải, chúng ta được giao
hòa lại với Thiên Chúa và cộng đoàn nhân danh Thiên Chúa Ba Ngôi và cũng nhân
danh Người các đôi trai gái yêu nhau được nối kết để chung sống đời hôn nhân.
Rồi cả các bệnh nhân cũng được ban ơn sức mạnh
nhờ danh Thiên Chúa Ba Ngôi để khi nhắm mắt xuôi tay, các Kitô hữu chúng ta
cũng được tiễn đưa vào cuộc sống đời sau và được chôn cất nhân danh Cha và Con
và Thánh Thần.
Mặt khác, Chúa Ba Ngôi cũng là trung tâm và mục
đích mọi hoạt động của những kẻ tin kính Người. Bởi thế chúng ta thường kết
thúc nhiều Kinh và những sinh hoạt bằng câu: "Sáng danh Ðức Chúa Cha và Ðức
Chúa Con và Ðức Chúa Thánh Thần".
(Lẽ Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét