08/10/2019
Thứ Ba tuần 27 thường
niên
BÀI ĐỌC I: Gn 3, 1-10
“Dân thành Ninivê đã bỏ đàng tội
lỗi”.
Trích sách Tiên tri
Giona.
Lời Chúa phán cùng Giona rằng: “Hãy chỗi dậy và đi đến Ninivê, một thành
phố lớn, và rao giảng cho nó điều Ta sẽ nói cho ngươi”. Giona chỗi dậy và đi đến
Ninivê theo lời Chúa dạy. Ninivê là một thành phố lớn, rộng bằng ba ngày đàng.
Giona tiến vào thành phố, đi một ngày đàng, rồi rao giảng rằng: “Còn bốn mươi
ngày nữa, Ninivê sẽ bị phá huỷ”. Dân thành tin tưởng nơi Chúa; họ công bố việc
ăn chay và mặc áo nhặm, từ người lớn đến trẻ nhỏ.
Vua thành Ninivê nghe điều đó, liền bỏ ngai vàng, cởi áo cẩm bào, mặc áo
nhặm và ngồi trên đống tro. Trong thành Ninivê, người ta rao sắc lệnh sau đây của
nhà vua và các vương hầu: “Người, vật, bò, chiên, không được nếm, không được ăn
uống gì hết; người và vật phải mặc áo nhặm, phải kêu to lên cùng Chúa và phải cải
thiện đời sống, phải bỏ đàng tội lỗi và những điều bất chính đã phạm. Biết đâu
Chúa sẽ đổi ý thứ tha, nguôi giận và chúng ta khỏi chết?” Chúa thấy việc họ
làm, vì họ bỏ đời sống xấu xa, Chúa đổi ý định phạt họ, và Người không thực hiện
điều đó. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 129, 1-2.
3-4ab. 7-8
Đáp: Nếu Chúa nhớ
hoài sự lỗi, lạy Chúa, nào ai chịu nổi được ư? (c. 3)
Xướng:
1) Từ vực sâu, lạy Chúa, con kêu lên Chúa. Lạy Chúa, xin nghe tiếng con cầu!
Dám xin Chúa hãy lắng tai, hầu nghe thấu tiếng van nài của con. – Đáp.
2) Nếu Chúa nhớ hoài sự lỗi, lạy Chúa, nào ai chịu nổi được ư? Nhưng Chúa
thường rộng lượng thứ tha, để cho thiên hạ tôn thờ kính yêu. – Đáp.
3) Israel đang mong đợi Chúa: bởi vì Chúa rộng lượng từ bi và Chúa rất giầu
ơn cứu độ. Và chính Ngài sẽ giải thoát Israel cho khỏi mọi điều gian ác. – Đáp.
ALLELUIA: Tv 144, 14cd
Alleluia, alleluia!
– Chúa trung thành trong mọi lời Chúa phán, và thánh thiện trong mọi việc Chúa
làm. – Alleluia.
PHÚC ÂM: Lc 10, 38-42
“Martha rước Người vào nhà
mình. Maria đã chọn phần tốt nhất”.
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy Chúa Giêsu vào một làng kia, và có một phụ nữ tên là Martha rước
Người vào nhà mình. Bà có người em gái tên là Maria ngồi bên chân Chúa mà nghe
lời Người. Martha bận rộn với việc thết đãi khách. Bà đứng lại thưa Người rằng:
“Lạy Thầy, em con để con hầu hạ một mình mà Thầy không quan tâm sao? Xin Thầy bảo
em con giúp con với”.
Nhưng Chúa đáp: “Martha, Martha, con lo lắng bối rối về nhiều chuyện
(quá). Chỉ có một sự cần mà thôi, Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị ai
lấy mất”. Đó là lời Chúa.
Suy niệm
“Hãy đứng dậy, đi đến Ninivê, thành phố lớn, và hô cho dân thành biết lời
tuyên cáo Ta sẽ truyền cho ngươi” (Gn 3:2). Sau mấy lần thóai thác, Giona thấy
mình phải đối diện với tiếng gọi cương quyết của Thiên Chúa. Chúa đã không quên
ông, Người lặp lại lời kêu gọi ông thi hành sứ mạng: lần này Giona không thể
tránh né. Giống như ông Giona, biết bao lần chúng ta sẵn sàng kiếm cớ để thóai
thác bổn phận truyền giáo của mình. Thế giới chúng ta đang sống và được sai đi
thi hành sứ mạng đa phần là thế giới ngoại giáo khiến chúng ta thường xuyên gặp
thấy Ninivê ở mọi cửa nhà, mọi thành phố, mọi ngã rẽ trên đường. Ông Giona đứng
dậy, và theo lời của Chúa, ra đi dến Ninivê, một thành phố vô cùng rộng lớn: phải
mất ba ngày để đi ngang qua thành. Thế giới truyền giáo có vẻ cũng rộng lớn
mênh mông đối với chúng ta và chúng ta phải đối diện với thái độ vô tín ngưỡng
hầu như không thể xâm nhập được. Lối sống hiện đại, xã hội tiêu thụ, chạy đua
điên rồ để kiếm tiền, và một thứ hạnh phúc ảo tưởng là một thành phố Ninivê vĩ
đại.
“Còn bốn mươi ngày nữa thành Ninivê sẽ bị huỷ diệt” (Gn 3:3). Chúng ta có
thể hiểu được tại sao vị ngôn sứ đã kiệm lời như thế, vì ông đang nói với những
“người ngoại giáo xấu xa” ấy, những người mà ông muốn thấy sẽ bị Thiên Chúa trừng
phạt. Nhưng Thiên Chúa là Thiên Chúa, đầy lòng từ bi đối với các con cái của
Người, và mặc dù vị ngôn sứ không tin vào khả năng hối cải của họ, dân thành
Ninivê này đã thực sự hối cải. “Dân Ninivê tin vào Thiên Chúa, họ công bố lệnh
ăn chay và mặc áo vải thô, từ người lớn đến trẻ nhỏ” (Gn 3:5). Lời rao giảng của
các ngôn sứ trong nhiều thế kỷ đã không đủ để cải hóa dân Ítraen, nhưng ở đây lời
rao giảng chỉ trong một ngày đã đủ để cải hóa những người dân bị khinh bỉ của
thành Ninivê. Đây chính là điều kỳ diệu của Thiên Chúa: Người luôn luôn làm
chúng ta ngạc nhiên trong các kỳ vọng mục vụ của chúng ta. Chính Đức Giêsu đã
nhắc đến điều này trong Tin Mừng: “Trong cuộc phán xét, dân thành Ninivê sẽ chỗi
dậy cùng với thế hệ này và sẽ kết án họ, vì xưa dân ấy đã sám hối khi nghe ông
Giona rao giảng; mà đây thì còn hơn ông Giona nữa” (Mt 12:41). Và Thiên Chúa đã
tỏ lòng thương xót họ; nói một cách đơn giản, điều đó có nghĩa là Thiên Chúa
không muốn kẻ tội lỗi phải chết, nhưng muốn họ ăn năn hối cải (x. Ed 33:11). Cả
khi Thiên Chúa có vẻ như đe dọa bằng sự trừng phạt, chính tình yêu và chỉ có
tình yêu chiến thắng và cứu thoát trong đức tin. Thế giới cần được nghe lại lời
rao giảng này hôm nay.
Ông Giona được sai đến thành Ninivê, gặp gỡ người dân Ninivê bằng sự hiện
diện ngôn sứ và lời giảng của ông về sự hoán cải. Đức Giêsu được Chúa Cha sai
đi vào trung tâm của thành phố, vào nhà của hai chị em Mátta và Maria. Niềm vui
của sự hối cải bất ngờ của dân thành Ninivê khơi dậy sự phản kháng trong lòng
ông Giona. Niềm vui của việc phục vụ và lắng nghe trong sự hiện diện của Thầy
[Giêsu] làm cho Mátta và Maria trở thành những chị em đích thực trong tư cách
môn đệ truyền giáo của Đức Giêsu.
Bước qua ngưỡng cửa một căn nhà có nghĩa là đi vào con tim của những mối
quan hệ và khám phá ra, với niềm vui và tình thương, những vết thương và sự yếu
đuối của đời sống gia đình. Chúng ta được làm bằng xương là thịt, điều này tỏ lộ
cho chúng ta mọi mối quan hệ sâu xa xen lẫn với những người có những nhu cầu mà
chúng ta tìm cách giúp đỡ; Đức Giêsu, vừa là người vừa là Chúa của lịch sử
chúng ta, có những nét của một người có thể vô cùng gần gũi với trái tim chúng
ta. Đủ gần gũi để đi vào nhà chúng ta. Đức Giêsu - trên đường đi Giêrusalem,
trên đường đi đến Mầu Nhiệm chết và phục sinh của Người - khi vào nhà hai chị
em Mátta và Maria, Người đã bước qua ngưỡng cửa lòng của họ.
Căn nhà ở Bêtania ấy, một mái ấm của tình bạn và tình thương, tỏ lộ cho
chúng ta thấy nhân tính của Đức Kitô, từ chối sống dửng dưng trước những đau khổ
và khó khăn của con người: Người khóc, lắng nghe, an ủi, giảng dạy, lau nước mắt,
và hiến mình làm của ăn và của uống (Thánh Thể). “Vào nhà” có nghĩa là thế đấy.
Đức Giêsu thân mật vào nhà ở Bêtania. Người vào nhà như một người bạn, thể hiện
tất cả trái tim và các mối quan hệ của Người với người sống và người chết (x.
Ga 11). Trong sứ mạng Chúa Cha trao cho Người, Đức Giêsu dấn mình hoàn toàn. Đức
Giêsu kêu gọi chúng ta đảo ngược cách chúng ta suy nghĩ và hành động: qua hình ảnh
chủ đạo về người phụ nữ hoàn toàn để mình bị dao động và mất hút vào việc phục
vụ, các qui luật mới được đề nghị về sự hiếu khách mà người môn đệ truyền giáo
phải dành cho Đức Kitô, về sự cứu rỗi mà chúng ta sống và thông truyền.
Ơn gọi của Mátta và của Maria là hai ơn gọi khác nhau và bổ sung cho
nhau, được thúc đẩy bởi cùng một ý hướng: nhận ra tính độc đáo của Đấng gõ
ngoài cửa (x. Kh 3:20). Do đó, hai người phụ nữ này không biểu thị cho một phản
đề như nhiều người vẫn thường gợi ý. Phục vụ và lắng nghe là những hành động hỗ
tương hơn là đối lập nhau trong sứ mạng Đức Giêsu trao cho Hội Thánh vì sự cứu
rỗi của thế giới. Sự hiện diện của Đức Giêsu kêu gọi chúng ta lên đường đi vào
trái tim của mọi người bằng việc lắng nghe Lời Chúa và bằng sự phục vụ huynh đệ,
bằng việc rao giảng sự Phục Sinh và bằng bàn tiệc Thánh Thể của sự hòa giải tạo
nên mối hiệp thông và hiệp nhất. Tất cả điều này xảy ra ở Bêtania, ở đó cái chết
của Ladarô bạn Đức Giêsu là cơ hội để chúng ta thanh tẩy và tăng cường việc lắng
nghe của chính mình, việc phục vụ của chính mình, niềm tin của chính mình vào sự
chết và sống lại của Đức Giêsu, Bạn và Chúa chúng ta.
(Trích 31 bài giảng của uỷ ban loan báo Tin Mừng trong tháng truyền giáo
ngoại thường 10/2019)
Nguồn: Uỷ ban loan báo Tin Mừng
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Ba Tuần 27 TN1
Bài đọc: Jon
3:1-10; Lk 10:38-42.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Hãy biết lợi dụng cơ hội Thiên
Chúa ban để thi hành thánh ý của Ngài.
Con người thường có
khuynh hướng làm theo những gì mình suy nghĩ hay thích thú. Thiên Chúa muốn con
người hãy lo sao cho mình và mọi người được hưởng ơn cứu độ. Phải làm theo ý
nào đây? Để biết đâu là ý định khôn ngoan, con người cần biết nhìn vào hậu quả.
Vì phần nhiều ý con người dựa trên tính ích kỷ, ghen tương, hận thù; nên hậu quả
mang lại là sự chia rẽ, bất an, chiến tranh, và chết chóc. Thánh ý Thiên Chúa dựa
trên tình yêu thương, tha thứ, và lợi ích chung; nên hậu quả mang lại cho con
người bình an, hạnh phúc, và sự sống.
Các Bài Đọc hôm nay tập
trung trong việc con người phải biết lợi dụng cơ hội Thiên Chúa ban cho để mang
ơn cứu độ đến cho mình và cho mọi người. Trong Bài Đọc I, tiên-tri Jonah phải bỏ
ý định ích kỷ của mình để sang thành của quân thù, Nineveh, kêu gọi họ ăn năn
trở lại. Hậu quả là mọi người, từ vua quan đến dân chúng đều ăn năn trở lại, và
Thiên Chúa đã không trừng phạt tội lỗi của họ nữa. Trong Phúc Âm, cô Maria biết
lợi dụng cơ hội Chúa Giêsu đến thăm để học hỏi nhiều điều nơi Ngài; trong khi
chị Martha vất vả lo cơm nước. Khi chị Martha than phiền Maria, Chúa Giêsu nói
rõ ý muốn của Ngài: “Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Em Maria đã chọn phần
tốt nhất và sẽ không bị lấy đi.”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Mỗi người phải trở lại, bỏ đường gian ác và những hành vi bạo
lực của mình.
1.1/ Jonah vâng lời Thiên
Chúa đi rao giảng cho thành Nineveh: Có lời
Đức Chúa phán với ông Jonah lần thứ hai rằng: “Hãy đứng dậy, đi đến Nineveh,
thành phố lớn, và hô cho dân thành biết lời tuyên cáo Ta sẽ truyền cho ngươi.”
Lần thứ nhất, Jonah
không chịu thi hành thánh ý Thiên Chúa. Ông đã lên đường mua vé tàu để trốn
Thiên Chúa sang thành khác; vì ông không muốn rao giảng cho kẻ thù không đội trời
chung với con cái Israel là Nineveh. Hậu quả tai hại là ông bị thủy thủ ném xuống
biển và bị cá nuốt trong bụng. Nhưng vẫn còn may mắn cho ông, nhờ tình thương
Thiên Chúa, cá đưa ông vào bờ và mửa ông ra. Lần này, ông biết không thể trốn
tránh và cãi lời Chúa; nên ông Jonah đứng dậy và đi Nineveh như lời Đức Chúa
phán. Nineveh là một thành phố cực kỳ rộng lớn, đi ngang qua phải mất ba ngày
đường. Ông Jonah bắt đầu vào thành, đi một ngày đường và công bố: “Còn bốn mươi
ngày nữa, Nineveh sẽ bị phá đổ.”
1.2/ Dân thành Nineveh
tin Thiên Chúa và thay đổi cuộc sống: Khác với
sự cứng lòng của Jonah; dân thành Nineveh khi chỉ bắt đầu nghe Jonah rao giảng,
họ đã thành tâm ăn năn thống hối và kết quả được ghi nhận như sau:
+ Từ người lớn đến trẻ
nhỏ: ”Dân Nineveh tin vào Thiên Chúa, họ công bố lệnh ăn chay và mặc áo vải thô,
từ người lớn đến trẻ nhỏ.”
+ Từ vua chúa đến dân
chúng: ”Tin báo đến cho vua Nineveh; vua rời khỏi ngai, cởi áo choàng, khoác áo
vải thô, và ngồi trên tro.”
+ Từ con người đến súc
vật: Vua cho rao tại Nineveh: “Do sắc chỉ của đức vua và các quan đại thần, người
và súc vật, bò bê và chiên dê không được nếm bất cứ cái gì, không được ăn cỏ,
không được uống nước. Người và súc vật phải khoác áo vải thô và hết sức kêu cầu
Thiên Chúa. Mỗi người phải trở lại, bỏ đường gian ác và những hành vi bạo lực của
mình. Biết đâu Thiên Chúa chẳng nghĩ lại, chẳng bỏ ý định giáng phạt, và nguôi
cơn thịnh nộ, khiến chúng ta khỏi phải chết.”
Hậu quả khi Jonah và tất
cả dân thành Nineveh bỏ tính ích kỷ, ghen tương, gian ác, và các tội lỗi của họ;
Thiên Chúa đình chỉ tai hoạ Người đã tuyên bố sẽ giáng trên họ, Người đã không
trừng phạt họ nữa. Nếu Jonah và dân thành Nineveh cứ cứng lòng không chịu vâng
lời Thiên Chúa, tất cả đều phải chết.
2/ Phúc Âm: Martha! Martha ơi! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá!
Làng Bethany là quê hương
của 3 chị em Martha, Maria, và Lazarô. Vì làng này nằm trên Núi Cây Dầu, rất gần
Đền Thờ Jerusalem, nên Chúa Giêsu và các môn đệ thường xuyên thăm viếng khi
Ngài lên Jerusalem. Lần này là chuyến lên Jerusalem cuối cùng của Chúa trước
khi chịu chết, Ngài cũng ghé vào để thăm 3 chị em.
2.1/ Tính chủ quan của
Martha: Được tiếp đón Chúa vào nhà là một điều
hãnh diện cho 3 chị em, nên chị Martha đã nhiệt thành sửa dọn nhà cửa và nấu ăn
để tiếp khách. Công việc thì nhiều mà chỉ có một đứa em gái Maria, mà cô này cứ
ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người dạy, nên chị đến thưa với Chúa: “Thưa Thầy,
em con để mình con phục vụ, mà Thầy không để ý tới sao? Xin Thầy bảo nó giúp
con một tay!”
Khách quí đến nhà đâu
phải chỉ để ăn mà còn là dịp để tâm sự chuyện vãn với gia đình. Nếu chủ nhà xem
việc tiếp khách là quan trọng, chủ nhà có thể chuẩn bị trước để có thời giờ
chuyện vãn khi khách tới. Chị Martha có lẽ chỉ coi công việc nấu nướng cho
khách ăn là quan trọng nên đã quên đi điều lịch sự tối thiểu này. Hơn nữa, chị có
thể kín đáo gọi em Maria ra để nhờ, nhưng chị đã không làm thế mà còn trách
luôn cả Chúa Giêsu vì đã vô tình không chú ý đến việc của chị đang làm.
2.2/ Thiên Chúa muốn con
người chọn phần tốt nhất và tồn tại lâu dài.
(1) Sự khôn ngoan của
Maria: Cô nhìn ra sự quan trọng của việc tiếp khách quí mà chị cô đã không nhìn
ra. Hơn nữa, Maria chắc đã từng được nghe Chúa Giêsu giảng giải và nhận ra sự
quan trọng của những lời dạy dỗ của Ngài. Vì thế, thay vì bận rộn để làm việc
như chị, cô chọn phần tiếp khách và lắng nghe Lời Chúa. Một cách khách quan nhận
xét: sự thể quá đẹp nếu chị Martha đừng than phiền, chị lo việc ăn uống trong
khi em lo việc tiếp khách.
(2) Lời khuyên của
Chúa Giêsu: Đáp lời than phiền của chị Martha, Chúa nói: “Martha! Martha ơi! Chị
băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá! Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Maria
đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi.” Chúa Giêsu không cho việc nấu nướng
của chị Martha là không quan trọng, nhưng cho đó là chuyện không cần thiết cho
bằng chuyện lắng nghe Lời Chúa. Nếu các việc khác ngăn cản việc lắng nghe Lời
Chúa thì phải chọn phần tốt hơn là lắng nghe Lời Chúa như em Maria đã chọn. Đối
với Chúa, nếu có phải nhịn đói hay ăn bánh mì đơn giản một ngày để lắng nghe Lời
Chúa, vẫn là điều tốt hơn cần phải làm.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Vì Thiên Chúa yêu
thương và mong muốn mọi điều tốt lành cho con người, Ngài sẽ cho chúng ta nhiều
cơ hội để nhận ra và làm theo thánh ý của Ngài. Chúng ta hãy biết khiêm nhường
lắng nghe và thực hiện thánh ý Ngài để mưu cầu ích lợi cho chúng ta và cho tha
nhân.
– Khi phải chọn kết quả,
chúng ta đừng nhắm những kết quả nhanh chóng, dễ dàng, và tạm thời; nhưng hãy
biết chọn những kết quả lâu bền tuy phải mất nhiều thời gian, đòi hỏi nhiều cố
gắng và hy sinh hơn. Chọn để lắng nghe Lời Chúa là cách chọn khôn ngoan, vì
không ai có thể lấy đi khỏi chúng ta được.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên, OP
08/10/2019 – THỨ BA TUẦN 27 TN
Lc 10,38-42
CHÚA ĐẾN CHƠI NHÀ
Chúa nói: “Mác-ta! Mác-ta ơi! Chị băn khoăn lo lắng nhiều
chuyện quá. Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Ma-ri-a đã chọn phần tốt nhất
và sẽ không bị lấy đi.” (Lc 10,41-42)
Suy niệm: Văn học Việt Nam ghi lại
giai thoại cụ Dương Khuê đến chơi nhà ông bạn vong niên Nguyễn Khuyến. Nhà cửa
thanh đạm, không có gì tiếp đãi bạn, cụ Nguyễn Khuyến dí dỏm dành cho bạn điều
quí giá hơn hết, đó là một tình bạn chân thật: “Bác đến chơi đây, ta với ta.”
Chúa Giê-su đến nhà của chị em Mác-ta và Ma-ri-a ắt không có ý thưởng thức những
món cao lương mỹ vị. Ngài đang trên đường lên Giê-ru-sa-lem, nghĩa là Ngài sắp
đương đầu với “các thượng tế, kỳ lão và luật sĩ”, Ngài sắp “bị nộp, bị sỉ nhục,
bị giết chết”… Trong bối cảnh căng thẳng như thế, điều Ngài tìm kiếm, mong muốn
chắc chắn không phải là những món ăn ngon chính là một tình bạn biết cảm thông,
một tấm lòng biết lắng nghe, biết chia sẻ. Điều đó Chúa đã tìm thấy nơi Ma-ri-a
chứ không phải Mác-ta, và đó là điều duy nhất cần đối với Chúa.
Mời Bạn: Thật là thiếu tế nhị khi
tiếp đãi bạn mình bằng những thứ mà người đó không thích. Vậy bạn đang tiếp đón
Chúa bằng những thứ gì ? Bạn có dành cho Chúa điều Chúa thích nhất là chính tấm
lòng của bạn không ?
Sống Lời Chúa: –
Đón Chúa trong lòng: chuẩn bị tâm hồn thật xứng đáng mỗi khi ruớc Chúa Giê-su
Thánh Thể, và hãy dành trọn tâm tình và thời gian thích hợp để tâm sự với Ngài.
– Đón Chúa trong gia đình: đọc Lời Chúa trong giờ kinh chung của gia đình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su
đáng mến. Con yêu Chúa hết lòng. Con xin dâng Chúa tất cả con người của con để
con được mãi mãi thuộc trọn về Chúa.
(5 Phút Lời Chúa)
Chọn phần tốt hơn
(8.10.2019 – Thứ Ba Tuần 27 TN)
Suy niệm:
Nếu ở Việt Nam mỗi năm có khoảng mười hai ngàn người chết vì
tai nạn giao thông,
thì ở Nhật có ba mươi ngàn người tự sát trong năm qua.
Tai nạn giao thông lắm khi do vội vã, không làm chủ được tốc độ.
Tự sát do áp lực của công việc quá lớn, do căng thẳng, do sợ bị khiển
trách.
Xem ra cuộc sống hối hả đã dẫn đến nhiều cái chết thương tâm.
Nhiều người chết bất ngờ vì bệnh tim mạch.
Con người hôm nay có nhiều tiện nghi hơn, nhiều thú vui hơn ngày xưa,
nhưng lại thiếu sự thanh thản, bình an, trầm lắng.
Trong bài diễn văn ngày 20-08-2006 tại Castel Gandolfo,
Đức Thánh Cha đã cảnh báo về nguy hiểm khi làm quá nhiều công việc.
Ngài trích lời thánh Bênêđictô: bị quá tải thường dẫn đến sự chai đá của
con tim,
tinh thần bị thương tổn, trí khôn bị mất và ơn Chúa bị phân tán.
Ngài khẳng định lời nhắc nhở này cũng áp dụng cả cho ngài và cho mọi người.
Không được đánh mất mình trong công việc :
đó là tâm niệm của người lãnh đạo trên một tỉ người Công Giáo khắp thế giới.
Bài Tin Mừng hôm nay cho ta thấy một giây phút thư giãn của Đức Giêsu.
Trên con đường nay đây mai đó của một người rao giảng,
Đức Giêsu cũng có lúc dừng chân.
Một ngôi làng quen thuộc, một mái nhà ấm cúng, một bữa ăn ngon,
tất cả như một ốc đảo xanh tươi đem lại cho Thầy trò hạnh phúc
sau những vất vả, nhọc mệt, hiểm nguy và thiếu thốn.
Hầu chắc ngôi làng này ở Bêtania, gần Giêrusalem.
Hai chị em Mácta và Maria đã được nhắc đến trong Tin Mừng Gioan.
Mácta là người đón khách và nấu nướng (Ga 11, 20; 12, 2),
còn Maria thì hay phủ phục dưới chân Đức Giêsu (Ga 11, 32; 12, 3).
Những nét này ta lại thấy trong bài Tin Mừng hôm nay theo Luca.
Mácta vẫn là người ra đón Chúa, Maria vẫn là người ngồi duới chân Chúa.
Một người thiên về hoạt động, một người có vẻ trầm hơn.
Nhưng cả hai đều được Đức Giêsu quý mến (Ga 11, 5).
Chúng ta cần chiêm ngắm cuộc chia sẻ của Đức Giêsu với chị Maria.
Chị ngồi bên chân Chúa và lắng nghe lời Người (c.39).
Đức Giêsu là người nói và chị Maria là người nghe.
Ngài có thể đã chia sẻ với chị về đời sống nội tâm và việc tông đồ của
ngài.
Được chia sẻ và có người nghe mình chia sẻ là một hạnh phúc.
Còn chị Maria thì sung sướng được ngồi nghe trong tư thế của một môn đệ.
Người ta có cảm tưởng chị có thái độ thụ động khi nghe.
Thật ra để lắng nghe cần tích cực mở tai và mở lòng.
Lắng nghe Lời Chúa là cần trước khi đem ra thực hành.
Mácta đón Chúa vào nhà,
còn Maria đón Lời Chúa vào tâm hồn mình.
Có thể định nghĩa cầu nguyện là ngồi và lắng nghe Chúa nói.
Một số người tưởng cầu nguyện là phải nói thật nhiều cho Chúa nghe.
Thật ra Chúa muốn bày tỏ cho ta những ước mơ của ngài về ta,
nên ta cũng cần dành khoảng lặng cho ngài.
Nghệ thuật đối thoại cũng là nghệ thuật thinh lặng lắng nghe.
Trong khi Maria ngồi nghe Chúa nói,thì Mácta tất bật dưới bếp.
Mácta bối rối về nhiều chuyện phục vụ (peri pollên diakonian,
c. 40).
Chị sợ bữa ăn không được chuẩn bị chu đáo và kịp thời.
“Em con để con phục vụ một mình”: chị thấy cô đơn trong công việc.
“mà Thầy không quan tâm sao?”: chị nghĩ lẽ ra Thầy nên để ý chuyện ấy.
“Xin Thầy bảo em giúp con một tay”: chị muốn Maria xuống bếp giúp chị.
Mácta thật là người tốt, chị muốn tiếp đãi Đức Giêsu đàng hoàng.
Nhưng có lẽ chị quên rằng Maria cũng đang tiếp đãi Đức Giêsu,
và ngài rất vui với cách tiếp đãi đó.
Nếu đưa Maria xuống bếp phụ cho chị, thì Thầy Giêsu nói chuyện với ai?
Chúng ta cũng dễ say mê làm việc của Chúa, đến nỗi quên cả việc gặp Chúa.
Có khi chúng ta coi trọng hiệu quả của công việc ta làm cho Chúa
mà quên dành giờ cho Chúa.
Cầu nguyện là ở với Chúa, nghỉ ngơi bên Chúa,
sống tình bạn với Chúa như hai người ngồi bên nhau.
Đức hồng y Nguyễn Văn Thuận nhắc ta đặt Chúa lên trên việc-của-Chúa.
Đức Giêsu thông cảm với nỗi căng thẳng, âu lo của Mácta
thể hiện trên khuôn mặt và giọng nói của chị.
Ngài nhẹ nhàng gọi tên chị hai lần : “Mácta, Mácta ơi !”
“Chị băn khoăn lo lắng về nhiều chuyện quá!” (peri polla,
c.41).
Câu này ngài cũng muốn nói với từng người chúng ta.
Chúng ta cũng lo nhiều chuyện, gánh nhiều trách nhiệm.
“Chỉ có một chuyện cần mà thôi”: ngài mời ta tập trung
vào một chuyện cần.
Lo nhiều chuyện làm ta bị phân tán.
“Maria đã chọn phần tốt nhất” :
ngồi dưới chân Chúa là một chọn lựa nghiêm chỉnh giữa những công việc bề
bộn.
Đặt Chúa lên trên và lên trước mọi việc khác là một chọn lựa không dễ
dàng.
Dù sao Mácta là một thánh nữ, được Giáo Hội kính nhớ trong Phụng vụ.
Chúng ta phải làm Mácta, tận tụy với việc của Chúa, không phải việc của
mình,
như thế ta sẽ bình an hơn khi thất bại, khiêm tốn hơn khi thành công.
Chúng ta phải làm Mácta, nhưng không được lo lắng, bôn chôn.
Chúng ta làm mọi việc trong an tĩnh, thư thái, vui tuơi, hài hước,
bởi lẽ Chúa chẳng đòi ta làm quá sức mình.
Chúng ta phải làm Mácta, đảm đang lo nhiều việc, nhưng không được tự hào,
coi thường những người thiếu khả năng, bệnh tật,
hay đánh giá người khác dựa trên hiệu quả công việc.
Chúng ta phải làm Mácta, nhưng không cần ai để ý (c.40).
không coi việc mình làm là quan trọng hơn việc người khác,
vì biết rằng Chúa ban cho mỗi người mỗi việc để phục vụ cho toàn thân.
Cuộc sống hôm nay khiến ta khó làm Maria.
Nhưng phải cố dành giờ để làm Maria mỗi ngày.
Phải thu xếp để được làm Maria, để có người thay mình làm Mácta.
Nghe lời Chúa sẽ dẫn tới hành động: đó là xây nhà trên đá.
Cuối cùng đời sống chúng ta là kết hợp của Mácta và Maria :
vừa đón Chúa như Mácta, vừa tiếp Chúa như Maria,
vừa làm việc của Chúa, vừa gặp gỡ chính Chúa,
vừa hoạt động, vừa chiêm niệm,
nhưng lúc nào cũng hướng về Chúa.
Cầu nguyện:
Khi bị bao vây bởi muôn tiếng
ồn ào,
xin cho con tìm được những
phút giây thinh lặng.
Khi bị rã rời vì trăm công
ngàn việc,
xin cho con quý chuộng những
lúc
được an nghỉ trước nhan Chúa.
Khi bị xao động bởi những bận tâm và âu lo,
xin cho con biết thanh thản ngồi dưới chân Chúa
để nghe lời Người.
Khi bị kéo ghì bởi đam mê dục vọng,
xin cho con thoát được lên
cao
nhờ mang đôi cánh thần kỳ của
sự cầu nguyện.
Lạy Chúa,
ước gì tinh thần cầu nguyện
thấm nhuần vào cả đời con.
Nhờ cầu nguyện,
xin cho con gặp được con người
thật của con
và khuôn mặt thật của Chúa.
Lm. Antôn Nguyễn
Cao Siêu, S.J.
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
8 THÁNG MƯỜI
Về Lòng Đạo Đức
Bình Dân
Có một điểm đặc biệt
tôi muốn đề cập với anh chị em, đó là lòng đạo đức bình dân và mối quan hệ của
nó với đời sống phụng vụ trong Giáo Hội.
Hiến Chế về Phụng Vụ
Thánh của Công Đồng Vatican II có nhắc đến vấn đề này khi nói đến “việc thực
hành đạo đức của quần chúng Kitô hữu”. Những việc đạo đức bình dân được Công Đồng
khen ngợi và khuyến khích miễn là chúng “tuân theo những qui luật và những chuẩn
mực của Giáo Hội”. Vì thế chúng ta không nên thờ ơ hay coi thường những thực
hành đạo đức vẫn đang sống động giữa lòng đại chúng Kitôhữu. Tôi đang nghĩ tới
những lễ hội mừng các thánh bổn mạng, những cuộc hành hương đến các nơi thánh,
và vô số những hình thức sùng kính các thánh.
Quả thật, như Đức
Phaolô VI đã ghi nhận trong Tông Huấn Evangelii nuntiandi, lòng đạo đức hay
sùng kính bình dân có ý nghĩa rất phong phú. “Nó biểu lộ nỗi khát khao Thiên
Chúa mà chỉ những người đơn sơ nghèo khó mới hiểu được ; nó làm cho người ta biết
quảng đại và hy sinh – đến mức anh hùng – khi việc biểu lộ đức tin bị đe dọa;
nó cưu mang trong mình nó một cảm thức sâu sắc về những phẩm tính của Thiên
Chúa: Thiên Chúa là Cha, Thiên Chúa là Đấng Quan Phòng, Thiên Chúa luôn luôn hiện
diện đầy yêu thương; nó làm nảy sinh những tâm tình bên trong không kém sâu đậm:
lòng kiên nhẫn, cảm thức về thập giá trong đời sống hàng ngày, sự gắn bó và cởi
mở với người khác, thái độ dấn thân…” (EN 48).
Chắc chắn không phải tất
cả những thực hành đạo đức này đều có giá trị cao ngang nhau. Vì chủ thể thực
hành chúng là những con người, nên các động lực thực hành của họ có thể bị pha
trộn với cảm tính và với hướng đích đơn thuần có tính cầu an hơn là để diễn tả
đức tin hay để bày tỏ lòng biết ơn và tôn thờ Thiên Chúa. Bên cạnh đó, những việc
đạo đức bình dân được phô bày qua những dấu hiệu, cử điệu và những nghi tiết
đôi khi xem ra quá quan trọng, thậm chí chỉ để tạo cảm xúc. Tuy nhiên, tự bản
chất chúng là những biểu hiện nội tâm sâu thẳm của con người. Chúng cho thấy rằng
con người – là một tạo vật – tự nền tảng phải lệ thuộc vào Đấng Tạo Hóa.
– suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 08/ 10
Gn 3, 1-10; Lc 10,
38-42.
LỜI SUY NIỆM: “Thưa Thầy, em con để mình con phục vụ, mà Thầy
không để ý tới sao? Xin Thầy bảo nó giúp con một tay! Chúa đáp: Mácta! Mácta
ơi! Chị băng khoăn lo lắng nhiều chuyện quá! Chỉ có một chuyện cần thiết mà
thôi. Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi.”
Với tinh thần phục vụ chúng ta phải học cách của tổ phụ Ápraham (St 18,2-5).
Nghĩa là phục vụ phải theo nhu cầu và ý muốn của người được phục vụ, chứ không
phục vụ vì theo ý muốn của mình. Điều này được thể hiện qua hai chị em Mátta và
Maria, và đã được Chúa Giêsu xác nhận: “Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi.
Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi.”
Lạy Chúa Giêsu. Lời Chúa là sức mạnh và sự khôn ngoan trong đời sống đức tin của
chúng con. Xin cho mỗi người chúng con yêu mến và vui sống Lời Chúa.
Mạnh Phương
08 Tháng Mười
Bức Tượng Người Mù
Cũng như tại bất cứ
một trung tâm hành hương nào, tại Lộ Ðức, du khách và khách hành hương có thể đọc
được không biết bao nhiêu lời cảm tạ dâng lên Ðức Mẹ cũng như không biết bao
nhiêu kỷ vật khác mà những người thọ ơn muốn cho thiết lập để ghi nhớ ơn Mẹ… Trong
muôn nghìn kỷ vật tạ ơn ấy, người ta thấy có một bức tượng diễn tả một người mù
vừa được chữa lành. Dĩ nhiên, được sáng mắt là một trong những phép lạ đầu tiên
được ghi trong sách những phép lạ tại Lộ Ðức. Nhưng bức tượng người mù sáng mắt
ở đây lại tượng trưng cho một biến cố khác, một phép lạ theo đúng nghĩa bởi vì
đó là phép lạ của một người tìm lại được ánh sáng Ðức Tin.
Bức tượng này được
một người đàn bà quý phái cho dựng lên để ghi nhớ ánh sáng Ðức Tin mà bà đã tìm
lại được tại Lộ Ðức. Tuy là người Công Giáo, nhưng kể từ khi chồng qua đời, người
đàn bà không còn một chút tin tưởng gì nơi Chúa Mẹ nữa. Và dĩ nhiên, cũng giống
như những người khô đạo khác, người đàn bà chỉ tìm kiếm có mỗi một điều: đó là
thú vui trong cuộc sống.
Một mùa hè nọ, trên
đường đi đến một trung tâm nghỉ mát nổi tiếng ở phía Nam nước Pháp, người đàn
bà phải đi qua Lộ Ðức. Thấy đám đông tấp nập tại trung tâm Thánh Mẫu, bà ta tò
mò dừng lại xem. Bà không ngờ rằng chính Chúa đang tìm kiếm và đeo đuổi bà. Từ
thái độ bàng quang của một người hiếu kỳ, người đàn bà đã tìm lại ánh sáng Ðức
Tin. Ðể tạ ơn Chúa và Ðức Mẹ, bà đã cho dựng lên bức tượng của người mù với
hàng chữ như sau: “Tìm lại Ðức Tin là một phép lạ vĩ đại hơn là được sáng mắt”.
Trên vạn nẻo đường của
chúng ta, lúc nào Thiên Chúa cũng có mặt. Thật ra, không phải con người đi tìm
kiếm Thiên Chúa cho bằng chính Thiên Chúa đeo đuổi kiếm tìm con người.
Trong mọi biến cố của
cuộc sống, lúc nào Thiên Chúa cũng có mặt. Trong an vui hạnh phúc, hay trong thất
bại khổ đau, Ngài luôn ở bên cạnh ta để mời gọi ta tin tưởng ở Tình Yêu của
Ngài. Ngay cả khi con người muốn khước từ và gạt bỏ Ngài ra khỏi cuộc sống,
Thiên Chúa vẫn tiếp tục đeo đuổi con người.
Thánh Kinh đã ví Thiên
Chúa như một người tình chung thủy, lúc nào cũng chờ đợi, lúc nào cũng nài nỉ,
lúc nào cũg vỗ về, lúc nào cũng tha thứ.
Tin ở một sự hiện diện
trung thành như thế của Thiên Chúa, thái độ của chúng ta phải là thức tỉnh, chờ
đợi và tin tưởng không ngừng. Trong an vui thịnh đạt, chúng ta dâng lời cảm tạ
Chúa. Trong thất bại khổ đau, chúng ta cũng hãy tin tưởng phó thác. Và ngay cả
những lúc vấp ngã vì yếu đuối, chúng ta cũng hãy tin tưởng ở lòng tha thứ vô bờ
của Ngài. Thiên Chúa sẽ không bao giờ bỏ mặc con người.
(Lẽ Sống)






Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét