04/02/2016
Thứ Năm đầu tháng, tuần 4 thường niên.
Bài Ðọc
I: (Năm II): 1 V 2, 1-4. 10-12
"Cha sắp
bước vào con đường chung của thiên hạ; Salomon, con hãy can đảm và ăn ở xứng
danh nam nhi".
Trích sách Các
Vua quyển thứ nhất.
Gần ngày băng
hà, Ðavít truyền cho Salomon, con trai của ông rằng: "Cha sắp bước vào con
đường chung của thiên hạ. Con hãy can đảm, và ăn ở xứng danh nam nhi. Con hãy
tuân giữ các huấn lệnh của Chúa là Thiên Chúa con, hãy đi trong đường lối của
Người, hãy tuân giữ các lễ nghi, giới răn, thánh chỉ và giáo huấn của Người như
đã ghi chép trong Luật Môsê, ngõ hầu con đi đâu, con cũng hiểu biết mọi việc
con làm, để Chúa hoàn thành lời Người đã nói về cha rằng: "Nếu con cái
ngươi tuân giữ đường lối của chúng và hết lòng hết trí đi trước mặt Ta trong
chân lý, thì ngươi sẽ không bao giờ mất người kế vị trên ngôi báu Israel".
Vậy vua Ðavít
yên giấc với các tổ phụ và được mai táng trong thành Ðavít. Ðavít làm vua
Israel được bốn mươi năm: tại Hebron, ngài cai trị bảy năm; tại Giêrusalem, ngài
cai trị ba mươi ba năm. Còn Salomon lên ngôi Ðavít cha ngài, và triều đại ngài
rất vững bền.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: 1 Sb 29,
10. 11ab. 11d-12a. 12bcd
Ðáp: Chúa thống trị trên tất cả mọi
loài (c. 12b).
Hoặc đọc: Giàu
sang là của Chúa, và vinh quang là của Chúa (c. 12a).
Xướng: 1) Ðavít
đã chúc tụng Chúa trước mặt toàn thể cộng đồng, người thưa: "Lạy Chúa là
Thiên Chúa Israel cha ông chúng con, Chúa đáng chúc tụng, từ đời đời tới muôn
muôn thuở". - Ðáp.
2) Lạy Chúa,
cao sang, quyền bính và vinh quang, chiến thắng, lời ca khen đều thuộc về Chúa,
vì tất cả những gì trên trời dưới đất là của Chúa. - Ðáp.
3) Chúa ngự
trên tất cả những đế vương. Giàu sang là của Chúa, và vinh quang là của Chúa. -
Ðáp.
4) Chúa thống
trị trên tất cả mọi loài, sức mạnh quyền bính đều ở trong tay Chúa; ở trong tay
Chúa, mọi uy phong và vững bền.- Ðáp.
Alleluia: Ga 6,
64b và 69b
Alleluia,
alleluia! - Lạy Chúa, lời của Chúa là thần trí và là sự sống: Chúa có những lời
ban sự sống đời đời. - Alleluia.
Phúc Âm: Mc 6,
7-13
"Người
bắt đầu sai các ông đi".
Tin Mừng Chúa
Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy, Chúa
Giêsu gọi mười hai tông đồ và sai từng hai người đi, Người ban cho các ông có
quyền trên các thần ô uế. Và Người truyền các ông đi đường đừng mang gì, ngoài
cây gậy, không mang bị mang bánh, không mang tiền trong túi, nhưng chân đi dép,
và đừng mặc hai áo. Người lại bảo: "Ðến đâu, các con vào nhà nào, thì ở lại
đó cho đến khi ra đi. Ai không đón tiếp các con, cũng không nghe lời các con,
thì hãy ra khỏi đó, phủi bụi chân để làm chứng tố cáo họ". Các ông ra đi
rao giảng sự thống hối. Các ông trừ nhiều quỷ, xức dầu chữa lành nhiều bệnh
nhân.
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Sứ mệnh tông đồ
Một tôn giáo chỉ
tồn tại, nếu mỗi ngày một phát triển và có thêm người gia nhập. Kitô giáo do
Chúa Giêsu thiết lập cũng nằm trong diện đó. Dưới con mắt Chúa, mỗi linh hồn đều
có giá trị như nhau và mỗi người đều được sai đi tìm những con chiên lạc và dẫn
chúng về đồng cỏ xanh tươi. Ngài ý thức rằng Thiên Chúa đã tạo dựng con người,
không phải để bị vất vào lò lửa đời đời, nhưng là để được thu vào kho lẫm. Do
đó, mối bận tâm lớn nhất của Ngài khi đến thế gian chính là đem Tin Mừng cứu độ
cho mọi người.
Từ trước tới giờ,
Ngài vẫn làm việc đó một mình, nhưng nay vì tính cách khẩn thiết của việc tông
đồ, Ngài cần có những con người cộng tác: Mùa gặt bề bộn, mà thợ gặt thì ít. Sứ
mệnh tông đồ từ nay được trao cho họ. Sứ mệnh đó thật cao cả và cấp bách, vì thế
Chúa đòi hỏi nơi họ sự thoát ly trọn vẹn, hoàn toàn phó thác cho Thiên Chúa
quan phòng. Ra đi một cách thảnh thơi, không bồn chồn, không bối rối, không bận
tâm đến bị, đến tiền. Không những thế, họ còn phải hy sinh tất cả cho sứ mệnh,
đo lường mọi sự theo lợi ích của Nước Thiên Chúa. Họ chấp nhận giao tiếp với thế
gian nếu đó là cơ hội để phổ biến sứ điệp, họ không mưu cầu tư lợi, nhưng dũ bỏ
hết những gì không liên quan đến sứ mệnh, chỉ như thế, họ mới có thể đạt tới
trình độ siêu thoát và dễ dàng chinh phục các linh hồn về cho Nước Chúa.
Mỗi người chúng
ta cũng được kêu gọi vào sứ mệnh tông đồ, chúng ta có ý thức sứ mệnh cao cả ấy
không? Các linh hồn được cứu rỗi hay bị luận phạt, một phần lớn tùy thuộc vào đời
sống của chúng ta. Ðiều đó có thể làm chúng ta run sợ, nhưng nếu chúng ta nhiệt
tâm mở rộng Nước Chúa nơi các tâm hồn, chúng ta sẽ được an tâm, không ai có thể
trách chúng ta đã đùa giỡn với số phận đời đời của họ, và các linh hồn sẽ là
triều thiên cho chúng ta trong ngày Chúa vinh quang ngự đến.
Chúng ta hãy sống
kết hiệp với Chúa. Tất cả hoạt động của chúng ta sẽ chẳng có giá trị gì, nếu
không bắt nguồn từ tình yêu Thiên Chúa. Càng kết hiệp với Chúa, chúng ta càng
có khả năng chu toàn bổn phận người tông đồ giữa dân Chúa, và như vậy chắc chắn
chúng ta sẽ nhận được phần thưởng Chúa hứa cho người thợ tận tâm, nhiệt tình
cho Nước Chúa trị đến.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Năm Tuần 4 TN
Bài đọc: Heb 12:18-19, 21-24; I Kgs 2:1-4, 10-12; Mk 6:7-13.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Vâng lời những gì Thiên Chúa dạy sẽ mang
lại những kết quả lớn lao.
Để một người có
thể hy sinh chấp nhận gian khổ, anh cần có một lý tưởng để theo đuổi. Chẳng hạn,
người nhà nông sẵn sàng chấp nhận gian khổ nắng mưa, vì biết mùa gặt sẽ đến;
hay người học sinh chấp nhận hy sinh các thú vui để rèn luyện sách đèn, vì biết
sẽ có ngày ra trường thành tài.
Các Bài Đọc hôm
nay xoay quanh đích điểm cuộc đời của người Kitô hữu. Trong Bài đọc I, năm chẵn,
vua cha David, sau khi đã trải qua mọi sự trong cuộc đời, muốn truyền lại cho
con là Solomon hai điều: kính sợ Thiên Chúa và tuân giữ những gì Ngài dạy.
Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu sai Nhóm Mười Hai đi rao giảng Tin Mừng. Ngài dặn các
ông đừng chú trọng quá nhiều đến của cải vật chất và lợi lộc trần gian, để có
nhiều thời giờ cho việc rao giảng Tin Mừng và chữa lành con người.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
2/ Bài đọc I
(năm chẵn): Hãy tuân giữ
các huấn lệnh của Đức Chúa, Thiên Chúa của con.
2.1/ Phải biết
kính sợ Thiên Chúa và tuân giữ những gì Ngài dạy dỗ.
(1) Kinh nghiệm
của cha mẹ là kho tàng khôn ngoan vô giá: Tục ngữ Việt-nam dạy: "Cá không
ăn muối cá ươn; con cãi cha mẹ trăm đường con hư." Khi dạy những lời này,
chắc chắn cha mẹ đã dùng những kinh nghiệm huy hoàng cũng như đau thương của
mình, để truyền lại cho con cái, vì họ yêu thương con cái. Đọc trình thuật của
vua David hơn tuần qua, một người nhận ra ngay vua David đã có quá nhiều kinh
nghiệm thành công cũng như đau thương trong cuộc đời. Khi vua đi theo đường lối
của Thiên Chúa, vua gặt hái được hết thành công này đến thành công khác. Khi
vua lầm lẫn làm theo ý mình, biết bao đau thương đã xảy ra cho cá nhân, gia
đình, và quốc gia. Giờ đây khi sắp từ giã cuộc đời, vua muốn truyền hết kinh
nghiệm cho con mình là Solomon. Vua David hy vọng Solomon sẽ không lầm lẫn đi
vào bước chân tội lỗi của vua; nhưng luôn biết kính sợ và vâng lời Thiên Chúa.
(2) Những thái
độ hiểu biết sai lầm về những lời dạy dỗ của Thiên Chúa và của cha mẹ:
Nhiều người
nông nổi cho rằng nếu làm theo những lời dạy dỗ này, họ sẽ bị hạ giá hay tự do
của họ sẽ bị giới hạn; nhưng kinh nghiệm cho thấy nếu không làm theo, họ sẽ phải
trả một giá đắt để học được kinh nghiệm của cha mẹ. Luật lệ của Thiên Chúa ban
ra vì Ngài yêu thương và muốn bảo vệ con người. Có người ví luật lệ như hàng
rào để bảo vệ con người khỏi những nguy hiểm từ bên ngoài đưa tới; nếu con người
vượt ra ngoài hàng rào luật lệ, đau khổ và chết chóc sẽ xảy đến cho con người.
Luật lệ của Thiên Chúa không giới hạn tự do của con người; nhưng bảo vệ và chỉ
đường cho con người để đừng rơi vào bẫy của ma quỉ và làm nô lệ cho chúng.
2.2/ Tuân giữ những
gì Thiên Chúa dạy sẽ mang lại những kết quả tốt đẹp.
(1) Thành công
trong mọi công việc: Thiên Chúa là Người duy nhất thấy được mọi sự tương lai;
đó là lý do Ngài truyền cho con người những gì phải làm để bảo đảm thành công
và tránh khỏi mọi nguy hiểm. Nếu con người chịu vâng lời Thiên Chúa, họ sẽ
"thành công trong mọi việc họ làm và trong mọi hướng họ đi;" nhưng nếu
họ cãi lời Thiên Chúa và làm những gì họ nghĩ, tai ương và đau khổ chắc chắn sẽ
xảy ra, như đã từng xảy ra cho David và các nhân vật trong lịch sử. Trình thuật
hôm nay kết thúc bằng câu "vua Solomon ngự trên ngai vua David, thân phụ
ông, và vương quyền của ông thật là vững chắc," như một lời bảo đảm cho
Solomon nếu ông theo lời vua cha và đi trong đường lối của Thiên Chúa.
(2) Lời hứa của
Thiên Chúa sẽ không bao giờ vô hiệu: Đọc lịch sử Cựu Ước, Thiên Chúa đã làm nhiều
giao ước với các tổ phụ và Ngài không bao giờ vi phạm. Trong giao ước với vua
David, Thiên Chúa hứa: "Nếu con cái ngươi sống cho phải đạo là hết lòng hết
dạ bước đi trung thực trước nhan Ta, thì ngươi sẽ không bao giờ thiếu người ngự
trên ngai Israel." Giao ước thường bị vi phạm từ phía con người, qua việc
họ không thi hành những gì Thiên Chúa truyền. Dù con người vi phạm nhiều lần,
tình thương Thiên Chúa vẫn thắng vượt tội lỗi con người, Ngài tìm dịp để đưa
con người ăn năn trở lại và giao ước được tiếp tục hiệu nghiệm.
3/ Phúc Âm: Chúa Giêsu sai Nhóm Mười Hai đi với 2 lời
truyền:
3.1/ Hành trang
mang theo trên đường rao giảng: “Người chỉ thị cho các ông không được mang gì đi đường, chỉ trừ
cây gậy; không được mang lương thực, bao bị, tiền đồng để giắt lưng; được đi
dép, nhưng không được mặc hai áo.”
Có nhiều cách
giải nghĩa lệnh truyền này của Chúa, nhưng trọng tâm của lệnh truyền là các
tông-đồ phải dành mọi thời gian và nỗ lực cho việc rao giảng Tin Mừng, chứ
không quá quan tâm và lệ thuộc vào đời sống vật chất. Chúa Giêsu mời gọi các
ông sống tin tưởng trong sự quan phòng của Thiên Chúa, vì “thợ làm việc xứng
đáng được thưởng công.” Ngài sẽ lo liệu đời sống vật chất của các ông qua tình
thương của những người được thấm nhuần Tin Mừng. Hơn nữa, nếu các ông không
mang hành lý nặng, các ông sẽ dễ dàng lên đường đi đến mọi nơi cần được sai tới.
Cám dỗ về lợi lộc
vật chất thường xuyên đe dọa những người rao giảng Tin Mừng. Nếu không biết chống
trả, họ sẽ chỉ làm những việc gì mang lại lợi nhuận vật chất; chứ không rao giảng
cách nhưng không như Chúa Giêsu đòi hỏi. Thay vì chú trọng đến phần rỗi linh hồn
của đàn chiên, họ lại chú trọng đến lông chiên và thịt chiên. Khi người rao giảng
bắt đầu chú trọng đến lợi nhuận vật chất, lời rao giảng của họ sẽ không còn hiệu
quả nữa.
3.2/ Thái độ của
người rao giảng: “Người bảo
các ông: Bất cứ ở đâu, khi anh em đã vào nhà nào, thì cứ ở lại đó cho đến lúc
ra đi. Còn nơi nào người ta không đón tiếp và nghe lời anh em, thì khi ra khỏi
đó, hãy giũ bụi chân để tỏ ý phản đối họ."
Cùng một lối giải
thích như trên, người tông-đồ được sai đi là cho sứ vụ rao giảng Tin Mừng, chứ
không để tìm hư danh, uy quyền, hay các lợi lộc vật chất. Nếu người tông-đồ nhắm
đến những điều sau này, anh sẽ dễ nản chí và di chuyển đến những nơi có lợi lộc
hơn. Về phía người được nghe Tin Mừng, họ phải mở lòng đón nhận và tiếp đãi những
người làm việc cho Chúa, để cả người gieo và người gặt đều được vui mừng trong
mùa gặt.
Những việc làm
chính của các tông-đồ: (1) Rao giảng Tin Mừng và kêu gọi người ta ăn năn sám hối.
(2) Trừ quỷ: Giúp con người thóat khỏi ảnh hưởng hay làm nô lệ cho ma quỉ, để sống
đời sống thánh thiện theo tinh thần Phúc Âm đòi hỏi. (3) Xức dầu cho nhiều người
đau ốm và chữa họ khỏi bệnh tật phần hồn cũng như phần xác.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta có một
lý tưởng cao cả để theo đuổi là được đoàn tụ với Thiên Chúa và các Kitô hữu
khác trên trời trong Ngày Cánh Chung. Để đạt được lý tưởng này, chúng ta cần hy
sinh để chấp nhận mọi gian khổ trong việc loan báo và sống Tin Mừng. Chúng ta
không thể bắt cá hai tay: vừa muốn được chung hưởng hạnh phúc với Thiên Chúa đời
sau, vừa muốn tất cả các hưởng thụ đời này. Người muốn bắt cá hai tay có nguy
hiểm sẽ mất tất cả.
- Lời của Thiên
Chúa là đèn soi cho chúng ta tất cả những nguy hiểm của cuộc đời. Chúng ta đừng
khinh thường để rồi bị sa vào những chước cám dỗ của ma quỉ và làm nô lệ cho tội
lỗi. Kinh nghiệm của cha mẹ và những người đi trước là những bài học quí giá
cho chúng ta học hỏi, để khỏi phải trả giá nặng nề như họ.
Linh mục
Anthony Đinh Minh Tiên, OP
04/02/16 THỨ NĂM ĐẦU
THÁNG TUẦN 4 TN
Mc 6,7-13
Mc 6,7-13
Suy niệm: Lời
rao giảng đầu tiên của Gio-an Tẩy Giả là: “Anh em hãy sám hối” (Mt 3,2). Khởi đầu sứ vụ của mình, Đức Giê-su
cũng rao giảng: “Anh em hãy sám hối” (Mt 4,17). Đến lượt các môn đệ được sai đi rao
giảng, các ông cũng kêu gọi người ta ăn năn sám hối. Sám hối là điều kiện để
được tha thứ, được Chúa xót thương. Thiên Chúa là Đấng giàu lòng thương xót (Ep
2,4), Người muốn thi thố lòng thương xót đến mọi người. Tuy nhiên, phía con người
cần phải ăn năn sám hối để lãnh nhận ơn cứu độ hay lãnh nhận sự thương xót của
Chúa. Như cái máng muốn thông nước cần dọn sạch rác rưởi, cũng vậy tâm hồn tội
lỗi muốn lãnh nhận lòng thương xót của Chúa cũng cần ăn năn sám hối.
Mời Bạn: Nói
tới sám hối chúng ta thường nghĩ tới một trạng thái u buồn ảm đảm, nhưng thực
ra đáng vui mừng hơn là buồn. Vì người sám hối là người đổi mới cuộc đời, đưa
mình trở về tình trạng trong sạch. Chuyện người con thứ trong Tin Mừng Lu-ca
chương 15 cho thấy niềm vui của người sám hối trở về. Chính khi anh nói lời sám
hối với người cha, là lúc anh nhận được lòng thương xót tha thứ của cha và niềm
vui được “sống lại” sau những ngày “chết” trong tội lỗi. Năm Thánh Lòng Chúa
Thương Xót mời gọi chúng ta sám hối đó bạn!
Sống Lời Chúa: Mỗi
ngày trước khi đi ngủ hãy dành vài phút để xét mình và dâng lên Chúa tâm tình
sám hối chân thành.
Cầu nguyện: “Lạy Thiên Chúa, xin lấy lòng nhân hậu xót thương con, mở lượng
hải hà xóa tội con đã phạm. Xin rửa con sạch hết lỗi lầm. Tội lỗi con, xin Ngài
thanh tẩy.” (Tv
50,3-4)
Không
được mang gì
Nhẹ nhàng, đơn sơ là thái độ của người luôn sẵn
sàng ra đi. Siêu thoát, vô vị lợi là thái độ của người không dính bén với vật
chất.
Suy niệm:
Đức Giêsu đã chọn nhóm Mười Hai
để họ ở với Ngài và để được Ngài sai đi rao giảng và
trừ quỷ (Mc 3, 14-15).
Bây giờ, sau một thời gian sống gần gũi bên Thầy,
đã đến lúc họ được sai đi để làm những điều họ thấy
Thầy làm:
kêu gọi người ta hoán cải, trừ quỷ, xức dầu chữa bệnh
nhân (cc. 12-13).
Các môn đệ trở nên cánh tay nối dài của Thầy.
Họ được Thầy Giêsu tin tưởng cho chia sẻ cùng một sứ
mạng.
Các môn đệ mang gì khi lên đường?
Một lệnh sai đi, một người bạn đồng hành, một quyền
lực trên thần ô uế.
Đức Giêsu cho phép họ mang một cái gậy và đôi dép để
đi đường xa.
Tất cả hành trang chỉ có thế!
Những thứ bị cấm mang khi đi đường
là những thứ vốn tạo ra sự bảo đảm hay dư thừa không
cần thiết:
lương thực, bao bị, tiền giắt lưng, hai áo trong.
Như thế người được sai đi phải hoàn toàn phó thác cho
Thiên Chúa lo liệu,
và phải hoàn toàn cậy dựa vào lòng tốt mỗi ngày của
tha nhân.
Nhẹ nhàng, đơn sơ là thái độ của người luôn sẵn sàng
ra đi.
Siêu thoát, vô vị lợi là thái độ của người không dính
bén với vật chất.
Người tông đồ cũng không dính bén đến cơ sở hay tiện
nghi.
Họ không tìm cách đổi chỗ ở để có chỗ tốt hơn (c. 10).
Hơn nữa họ chấp nhận sự thất bại, sự từ chối không
muốn đón tiếp (c.11),
vì chính Thầy của họ cũng đã chịu cảnh ngộ tương tự ở
quê nhà.
Nhóm Mười Hai đã ra đi theo lệnh Thầy Giêsu
và đã làm được những điều họ không dám mơ (cc. 12-13).
Họ đã học được kinh nghiệm về tin tưởng, khó nghèo,
siêu thoát.
Họ đã thấy sức mạnh của Nước Trời đang thu hẹp lại
mảnh đất của Satan.
Họ đã đem lại niềm vui cho bệnh nhân và người khao
khát Tin Mừng.
Giáo Hội mọi thời vẫn được nhắc nhở từ đoạn Lời Chúa
trên đây.
Chẳng ai giữ từng chữ của bản văn, nhưng tinh thần thì
không được bỏ.
Sự nhẹ nhàng, cơ động của một Giáo hội đến phục vụ con
người,
luôn kéo chúng ta ra khỏi những nặng nề, trì trệ dễ
vướng phải.
Hôm nay Chúa cho phép tôi được mang gì
và cấm tôi mang gì?
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
xin sai chúng con lên đuờng
nhẹ nhàng và thanh thoát,
không chút cậy dựa vào khả năng bản thân
hay vào những phương tiện trần thế.
Xin
cho chúng con làm đuợc những gì Chúa đã làm:
rao
giảng Tin Mừng, trừ quỷ,
chữa
lành những người ốm đau.
Xin
cho chúng con biết chia sẻ Tin Mừng
với
niềm vui của người tìm đuợc viên ngọc quý,
biết
nói về Ngài như nói về một người bạn thân.
Xin
ban cho chúng con khả năng
đẩy
lui bóng tối của sự dữ, bất công và sa đọa.
Xin
giúp chúng con lau khô những giọt lệ
của
bao người đau khổ thể xác tinh thần.
Lạy
Chúa Giêsu,
thế
giới thật bao la
mà
vòng tay chúng con quá nhỏ.
Xin
dạy chúng con biết nắm lấy tay nhau
mà
tin tưởng lên đuờng,
nhẹ
nhàng và thanh thoát.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
4 THÁNG HAI
Đứng Về Phía
Sự Sống
Trong cái nhìn
Kitô giáo, con người – hình ảnh của Thiên Chúa – là sự diễn tả tột đỉnh của sự
sống trong vũ trụ. Đích điểm của con người là Thiên Chúa; và đích điểm của vũ
trụ là con người. Đấng Tạo Hóa đã thiết lập các định luật vận hành vũ trụ tự
nhiên; cũng vậy, Ngài đã ghi tạc vào trong bản tính con người những chuẩn mực
phổ quát của hành vi ứng xử. Những chuẩn mực này không lụy thuộc vào sự tùy tiện
giải thích chủ quan. Chúng không phải là con phỗng để ai muốn kéo sao thì kéo.
Vâng, có những
giá trị và những quyền rất căn bản gắn kết không rời với phẩm giá con người và
với định mệnh vĩnh cửu của mỗi cá nhân. Trên tất cả chính là quyền sống – một
quyền phải được bảo vệ trong suốt cuộc hiện sinh của mỗi con người. Thật vậy,
ngày nay hơn bao giờ hết, quyền sống của con người đang bị đe dọa từ khi mới
còn trong trứng nước cho đến tận giây phút cuối cùng. Bằng cách tôn trọng những
chuẩn mực phổ quát liên quan đến phẩm giá con người, chúng ta chứng tỏ mình
đang cộng tác với sự sống. Nếu chẳng vậy, chúng ta sẽ trở thành những tác nhân
của sự chết.
Hãy đứng về
phía sự sống!
- suy tư 366
ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công
Đức dịch từ
nguyên tác
LIFT UP YOUR
HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày 04-2
Thứ Năm
trong tuần thứ Tư Mùa Quanh Năm
1 V
2:1-4,10-12; 1 Sb 29:10,11,11-12,12; Mc 6:7-13
Lời Suy Niệm: “Người gọi Nhóm Mười Hai lại và bắt đầu sai đi từng hai người một. Người
ban cho các ông quyền trừ quỷ.”
Qua Kinh Thánh,
qua giáo huấn của Giáo Hội chúng ta được biết Chúa Giêsu là Con Một của Thiên
Chúa, Người đến với sứ vụ là thể hiện tình thương cứu độ của Thiên Chúa đối với
con người. Khởi đầu sứ vụ của Người có Gioan Tẩy Giả dọn đường cho sứ vụ của
Người. Tiếp đến là sứ vụ của Người tại Galilê. Người tuyển chọn các môn đệ,
trong số đông các môn đệ của Người, Người đã chọn ra Nhóm Mười Hai gọi là Tông
Đồ. Nhóm Mười Hai này Người đã từng dạy riêng cho họ, Người giải thích những dụ
ngôn mà họ chưa hiểu. Giờ đây Nhóm Mười Hai được vinh dự được Người sai đi với
quyền phép trên ma quỷ, được cọng tác vào sứ vụ của Người đem Tin Mừng đến cho
mọi người. Các ông đã vâng lời ra đi và “Các ông trừ được nhiều quỷ, xức dầu
cho nhiều người đau ốm và chữa họ khỏi bệnh.”
Lạy Chúa Giêsu.
Mỗi một Kitô hữu đều là những người đã được Chúa tuyển chọn, trao ban ơn đức
tin; cho được sống trong Giáo Hội Chúa với các phép Bí Tích, được Giáo Hội giáo
huấn không ngừng, được trưởng thành với Bảy Ơn Chúa Thánh Thần và mang trên
mình sứ mạng “ra đi” truyền giáo. Xin ban cho mọi thành viên trong gia đình
chúng con có nhiệt tâm làm tông đồ mở mang Nước Chúa.
Mạnh Phương
04 Tháng Hai
Lạy Cha Chúng Con Ở Trên Trời
Con gái ông
Karl Marx có lần thú nhận với người bạn gái từ thủa nhỏ bà không được huấn luyện
cho biết có Tôn giáo và Tín ngưỡng cũng như chính bà không cảm thấy mình có một
tâm tình tôn giáo hay tin tưởng vào một thực tại vô hình nào.
Nhưng bà tâm
sự tiếp: mộ ngày kia bà tình cờ đọc được một kinh của người Kitô mà bà thầm
mong ước là những câu kinh ấy được biến thành sự thật.
Nghe nói thế,
người bạn gái của bà không khỏi ngạc nhiên và tò mò hỏi: "Kinh gì mà hay
thế?". Thay vì trả lời trực tiếp câu hỏi này, người con gái ông Karl Marx
chậm rãi đọc bằng tiếng Ðức: "Vater unser im Hinmel. Lạy Cha chúng con ở
trên trời.".
Có một Giám
Mục kia trên đường kinh lý giáo phận, ghé thăm gia đình một bà lão. Người ta
nói bà là một tấm gương cho cả lòng soi chung. Trong khi thăm, vị Giám Mục hỏi:
- Bà thường
hay đọc sách đạo đức nào nhất?
- Thưa Ðức
Cha con không biết đọc, bà cụ trả lời. Nghe nói thế, vị Giám Mục tiếp tục hỏi:
"Nhưng bà hay cầu nguyện cơ mà?". Thấy Giám Mục đã biết bí quyết của
mình, bà cụ thật thà thưa:
- Thưa Ðức
Cha, con chỉ biết tràng hạt thôi: Kinh Lạy Cha, Kinh Kính Mừng, Kinh Tin Kính.
Một ngày con khởi sự đọc đến mười lần nhưng thường thì con không đọc xong.
- Tại sao thế?
Vị Giám Mục muốn biết. Bà cụ thuật tiếp:
- Tại vì khi
con bắt đầu đọc: Lạy Cha chúng con. Con bỗng không hiểu sao Chúa có thể tốt
lành đến mực cho phép một bà già hèn mọn như con được gọi ngài là Cha. Ðiều đó
làm cho con phải khóc và rồi con không thể nào đọc tiếp hết chuỗi được. Nghe
thuật lại kinh nghiệm trên, vị Giám Mục khuyến khích:
- À, này bà
cụ, đó là lời cầu nguyện trị giá bằng tất cả những lời cầu nguyện của chúng
tôi. Bà cứ tiếp tục và luôn cầu nguyện theo câu đó.
Tục ngữ Việt
Nam có câu: "Gần chùa gọi bụt bằng anh". Ðó là tâm tình thông thường
của con người. Bởi lẽ những thực tại dù to lớn đến đâu, nếu đã trở nên những
công việc hằng ngày thường bị hạ thấp giá trị.
Ước gì Kinh Lạy
Cha giúp chúng ta ý thức thật sâu đậm về sự thật: Thiên Chúa là Cha chúng ta,
như bà cụ đơn sơ trong câu chuyện trên đã cảm nghiệm được, đồng thời giúp chúng
ta sống và thực hành những gì chúng ta luôn miệng cầu khẩn trong kinh Lạy Cha.
(Lẽ Sống)
SỐNG LỜI CHÚA MỖI NGÀY
NĂM THÁNH LÒNG CHÚA THƯƠNG XÓT
Thứ Năm,4 tháng 2 – Tuần IV Mùa Thường Niên
1Vua 2,1-4.10-12 · 1 Sử biên niên
29,10b.11abc.11d-12a.12bcd
Mác-cô 6,7-13
Dũng Cảm Theo Chân Chúa
… Con hãy can đảm lên và sống cho xứng bậc nam nhi. Hãy tuân giữ các huấn
lệnh của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của con, mà đi theo đường lối của Người, là giữ
các giới răn, mệnh lệnh, luật pháp, và chỉ thị của Người, như đã ghi trong luật
Mô-sê. Như thế con sẽ thành công trong mọi việc con làm và trong mọi hướng con
đi. 1
Vua 2,2-3
Những lời trăn trối của vua Đavít với con trai của ngài là
thái tử Salômôn trên giường bệnh trước khi qua đời là những chỉ thị của một vị
vua vĩ đại dành cho một người con khôn ngoan. Khi đọc cẩn thận những lời này,
chúng ta thấy mình cũng được chúc phúc.
Ai trong chúng ta cũng đều muốn trở nên dũng cảm, ai cũng
muốn sống đúng căn tính con người của mình, ai cũng muốn thành công trong mọi
việc và vào mọi thời điểm của cuộc đời. Vua Đavít chỉ cách cho chúng ta đạt được
điều đó.
Chúng ta hãy bước theo Chúa. Chúng ta có thể chọn lựa theo
Chúa, dâng hiến đời mình cho Người, và rồi chúng ta dành cả đời để học biết về
Người. Chúng ta đọc trong Kinh Thánh những lời Người răn dạy và những lời Người
hứa. Chúng ta dành thời gian cho Chúa khi cầu nguyện và suy ngẫm. Mỗi khi chúng
ta tham dự Thánh Lễ là lúc chúng ta quy tụ thành một cộng đoàn các tín hữu.
Trong suốt chuỗi ngày của cuộc sống, chúng ta đã cố gắng, rồi thất bại, với những
vấp phạm, sa ngã hằng ngày, chúng ta thống hối và cố gắng làm lại từ đầu.
Chúng ta bước theo Chúa, không phải vì chúng ta là những kẻ
trung tín, nhưng vì Chúa là Đấng tín trung.
Kristin Amstrong
HỌC HỎI NĂM THÁNH
Dung Nhan Lòng Thương Xót – Đức Giáo Hoàng Phanxicô
Hỏi 96 : Được tuyển chọn và chuẩn bị để làm Mẹ của Đấng Cứu Thế, Đức
Maria kinh nghiệm thế nào về lòng thương xót của Thiên Chúa?
Đáp 96 :
Đức Maria đã kinh nghiệm
lòng thương xót của Thiên Chúa trải dài từ “thế này sang thế hệ kia”.
Hỏi 97 : Dưới chân Thập Giá, Đức Maria kinh nghiệm thế nào về lòng
thương xót của Thiên Chúa?
Đáp 97 :
Đức Maria đã kinh nghiệm
lòng thương xót của Thiên Chúa không có giới hạn và mở ra cho hết mọi người, bất
kể họ là ai.
Hỏi 98 : Hướng về Đức Maria trong kinh Lạy Nữ Vương, chúng ta cầu
xin Mẹ điều gì?
Đáp 98 :
Chúng ta xin Mẹ ghé mắt
thương xem chúng ta và cho chúng ta được thấy Chúa Giêsu, khuôn mặt của lòng thương xót.
CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa, sống đức tin đòi con đôi khi
phải chấp nhận lội ngược dòng với nhiều người chung quanh. Xin Chúa ban ơn khôn
ngoan và can đảm để con luôn trung thành bước theo Chúa.
Quyết tâm : Luôn tự nhủ mình là một Kitô hữu để sống
gương mẫu.
(nguồn trích: Sống Lời Chúa số 2 –
Mùa Thường Niên 1 của Tgp. Sài Gòn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét