12/10/2014
Chúa Nhật 28 Quanh
Năm Năm A
(phần I)
Bài
Ðọc I: Is 25, 6-10a
"Chúa
mời đến dự tiệc của Người và lau sạch nước mắt trên mọi khuôn mặt".
Trích
sách Tiên tri Isaia.
Ngày
ấy, Chúa các đạo binh sẽ thết tất cả các dân trên núi này một bữa tiệc đầy thịt
rượu, thịt thì béo, rượu thì ngon. Trên núi này, Người sẽ cất khăn tang bao
trùm muôn dân và tấm khăn liệm trải trên mọi nước. Người tiêu diệt sự chết đến
muôn đời. Thiên Chúa sẽ lau sạch nước mắt trên mọi khuôn mặt, và cất bỏ khỏi
toàn mặt đất sự tủi hổ của dân Người, vì Người đã phán. Ngày đó, người ta sẽ
nói: Này đây Chúa chúng ta. Ðây là Chúa, nơi Người, chúng ta đã tin tưởng,
chúng ta hãy hân hoan và vui mừng vì ơn Người cứu độ, vì Chúa sẽ đặt tay của
Người trên núi này.
Ðó
là lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 22, 1-3a. 3b-4. 5. 6
Ðáp: Trong nhà
Chúa, tôi sẽ định cư cho tới thời gian rất ư lâu dài (c. 6cd).
Xướng:
1) Chúa chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn chi; trên đồng cỏ xanh rì, Người thả
tôi nằm nghỉ. Tới nguồn nước, chỗ nghỉ ngơi, Người hướng dẫn tôi; tâm hồn tôi,
Người lo bồi dưỡng. - Ðáp.
2)
Người dẫn tôi qua những con đường đoan chính, sở dĩ vì uy danh Người. - (Lạy
Chúa,) dù bước đi trong thung lũng tối, con không lo mắc nạn, vì Chúa ở cùng
con. Cây roi và cái gậy của Người, đó là điều an ủi lòng con. - Ðáp.
3)
Chúa dọn ra cho con mâm cỗ, ngay trước mặt những kẻ đối phương; đầu con thì
Chúa xức dầu thơm, chén rượu con đầy tràn chan chứa. - Ðáp.
4)
Lòng nhân từ và ân sủng Chúa theo con hết mọi ngày trong đời sống; và trong nhà
Chúa, con sẽ định cư cho tới thời gian rất ư lâu dài. - Ðáp.
Bài
Ðọc II: Pl 4, 12-14. 19-20
"Tôi
có thể làm được mọi sự trong Ðấng ban sức mạnh cho tôi".
Trích
thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Philípphê.
Anh
em thân mến, tôi biết chịu thiếu thốn và biết hưởng sung túc. Trong mọi trường
hợp và hết mọi cách, tôi đã học cho biết no, biết đói, biết dư dật và thiếu thốn.
Tôi có thể làm được mọi sự trong Ðấng ban sức mạnh cho tôi. Nhưng anh em đã
hành động chí lý khi san sẻ nỗi quẫn bách của tôi. Xin Thiên Chúa cung cấp dư dật
những nhu cầu của anh em, theo sự phú túc vinh sang của Người trong Ðức Giêsu
Kitô. Vinh danh Thiên Chúa là Cha chúng ta muôn đời. Amen!
Ðó
là lời Chúa.
Alleluia:
x. Cv 16, 14b
Alleluia,
alleluia! - Lạy Chúa, xin hãy mở lòng chúng con, để chúng con lắng nghe lời Con
của Chúa. - Alleluia.
Phúc
Âm: Mt 22, 1-10 {hoặc 1-14}
"Các
ngươi gặp bất cứ ai, thì hãy mời vào dự tiệc cưới".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi
ấy, Chúa Giêsu lại phán cùng các đầu mục tư tế và kỳ lão trong dân những dụ ngôn
này rằng: "Nước trời giống như vua kia làm tiệc cưới cho hoàng tử. Vua sai
đầy tớ đi gọi những người đã được mời dự tiệc cưới, nhưng họ không chịu đến.
Vua lại sai các đầy tớ khác mà rằng: "Hãy nói cùng những người đã được mời
rằng: Này ta đã dọn tiệc sẵn rồi, đã hạ bò và súc vật béo tốt rồi, mọi sự đã sẵn
sàng: xin mời các ông đến dự tiệc cưới". Những người ấy đã không đếm xỉa
gì và bỏ đi: người thì đi thăm trại, người thì đi buôn bán; những người khác
thì bắt đầy tớ vua mà nhục mạ và giết đi. Khi vua nghe biết, liền nổi cơn thịnh
nộ, sai binh lính đi tru diệt bọn sát nhân đó, và thiêu huỷ thành phố của
chúng. Bấy giờ vua nói với các đầy tớ rằng: "Tiệc cưới đã dọn sẵn sàng,
nhưng những kẻ đã được mời không đáng dự. Vậy các ngươi hãy ra các ngả đường, gặp
bất cứ ai, thì mời vào dự tiệc cưới". Các đầy tớ liền đi ra đường, gặp ai
bất luận tốt xấu, đều quy tụ lại và phòng cưới chật ních khách dự tiệc.
{Ðoạn vua đi vào
quan sát những người dự tiệc, và thấy ở đó một người không mặc y phục lễ cưới.
Vua liền nói với người ấy rằng: "Này bạn, sao bạn vào đây mà lại không mặc
y phục lễ cưới?" Người ấy lặng thinh. Bấy giờ vua truyền cho các đầy tớ rằng:
"Trói tay chân nó lại, ném nó vào nơi tối tăm, ở đó sẽ phải khóc lóc và
nghiến răng! Vì những kẻ được gọi thì nhiều, còn những kẻ được chọn thì
ít".}
Ðó
là lời Chúa.
Suy
Niệm:
Hội
Thánh Còn Chờ Ðược Hoàn Tất
Nghe
đọc xong bài Tin Mừng hôm nay, có lẽ nhiều người trong chúng ta đã bắt đầu nghĩ
đến thân phận của mình: giờ đây trong thánh lễ chúng ta không được mời đến dự
tiệc của Vua trời đất hay sao? Chúng ta quen gọi Thánh Thể là một bàn tiệc; nên
chúng ta có thể không những hiểu bài Tin Mừng hôm nay mà cả bài sách Isaia nữa
về Thánh Thể. Và chúng ta có thể dựa vào những bài Kinh Thánh ấy để nói đến
vinh dự và nhiệm vụ của chúng ta trong giờ cử hành thánh lễ này.
Nhưng
cả Isaia, cả thánh Matthêô đã có một cái nhìn rộng hơn. Trực tiếp, các bài Kinh
Thánh kia đã không muốn nói về Thánh Thể nhưng Hội Thánh. Và hôm nay chúng ta
có thể dựa vào Lời Chúa mà chúng ta vừa nghe để hiểu hơn về ơn gọi và nhiệm vụ
của chúng ta ở trong Giáo hội và giáo xứ.
A.
Isaia Ðã Tiên Báo Thời Ðại Chúng Ta
Thời
ấy, Isaia đang sống trong một hoàn cảnh thật đen tối. Chưa bao giờ Dân Chúa cảm
thấy tuyệt vọng hơn. Không còn quê hương, không còn đền thờ, không còn nghi lễ.
Cảnh lưu đày đã kéo dài nhiều chục năm. Người ta không còn nghĩ đến Yêrusalem nữa.
Và có nghĩ đến, cũng chỉ còn là để than khóc, xót thương. Theo suy nghĩ của
loài người, Chúa đã bỏ rơi dân rồi.
Nhưng
chính ở cảnh tiêu điều vô vọng ấy mà Lời Chúa nói với Isaia, thức tỉnh lòng tin
của ông và nhờ ông đến phấn chấn Dân lưu đày. Chúa các đạo binh phán thế này:
Người sẽ tập họp đoàn dân tản mác của Người lại nơi núi thánh. Và như thói quen
sau những ngày đại thắng, Người sẽ thết dân một bữa tiệc linh đình. Không những
thức ăn sẽ dồi dào, mà rượu quý cũng sẽ dư dật. Không phải chỉ có một dân bé nhỏ
trước đây được phục sinh và mời đến; nhưng toàn thể các dân thiên hạ đều tuôn lại.
Sion trở thành đỉnh cao của các dân tộc vì bàn tay Thiên Chúa đã đặt trên Núi ấy
và ơn cứu độ của Người sẽ từ đó chảy xuống đến muôn dân.
Tự
sức mình, Isaia không thể nói được những lời như vậy. Không có cơ sở nào cho
phép ông nghĩ được những điều như thế. Chính Thần khí Chúa đã ở trong ông. Và
chính Chúa đã đặt Lời của Người vào miệng ông. Ông đã nói nhân Danh Chúa. Ông
đã thi hành sứ mạng tiên tri... Ông tuyên bố kế hoạch cứu độ của Thiên Chúa.
Người sẽ dùng một số người nhỏ bé trong thiên hạ để làm ra gia đình nhân loại
được cứu rỗi. Người thi ân cho những con người tuyệt vọng để họ trở nên nguồn cứu
độ cho mọi dân.
Lời
sấm của Isaia đã bắt đầu được thực hiện khi Chúa cứu dân lưu lạc trở về. Nó được
thực hiện thật sự với thời Ðấng Thiên Sai, khi Chúa Cứu thế thiết lập Hội Thánh
tràn lan khắp các dân tộc. Nhưng nó chỉ thực hiện hoàn toàn vào thời cánh
chung, lúc Ðức Kitô trở lại đưa tất cả nhân loại và vũ trụ được cứu rỗi vào Trời
Mới và Ðất Mới. Và như vậy lời tiên tri Isaia đang thực hiện nơi chúng ta.
Chúng
ta hãy dâng lên Chúa lời hân hoan cảm tạ. Người thương gọi chúng ta vào Hội
Thánh. Người cho chúng ta được ở trong Nước của Con yêu dấu Người. Hằng ngày
Người lại bày tiệc trên Núi Thánh để chúng ta chứng kiến tình Người phong phú.
Và chưa hết, Người sẽ đưa Hội Thánh chúng ta đi vào Trời Mới và Ðất Mới. Khi ấy
lời sách Isaia mới hoàn toàn thực hiện. Vì khi ấy, Chúa mới cất hẳn tấm khăn
đang bao trùm muôn dân, tấm khăn đã khiến muôn nước đi trong tối tăm lầm lạc, tấm
khăn chít trên đầu của bao thế hệ loài người đau khổ, tấm khăn của tử thần trùm
trên mạng sống con người. Người xua đuổi hẳn tà thần. Người lau sạch mọi giòng
nước mắt. Người hủy bỏ toàn thể hệ thống đau khổ.
Hiện
nay, Người đã khởi sự làm những điều ấy rồi. Tử thần không làm gì được thân xác
Ðức Kitô và Ðức Mẹ nữa. Ðau khổ cũng đã được bớt đi nhiều lắm ở trên mặt đất
này. Và ở trong Hội Thánh, được ánh sáng đức tin soi dẫn, người ta không còn phải
mò mẫm đi trong tối tăm lầm lạc. Chúng ta hãy tạ ơn Chúa Kitô đã khai sinh cho
chúng ta một lịch sử mới. Chúng ta tin tưởng trông đợi ngày Chúa trở lại, để những
lời sách Isaia bấy giờ đã khởi sự, sẽ được hoàn tất trong hạnh phúc bất diệt.
Nhưng
đó mới chỉ là một bài học của Lời Chúa hôm nay. Với bài Tin Mừng theo thánh
Mátthêô, phụng vụ của Hội Thánh còn muốn chúng ta hiểu bài sách Isaia một cách
cụ thể hơn nữa. Chúng ta sẽ thấy Chúa Cứu thế tổ chức bàn tiệc cánh chung của
Isaia thế nào? Và chúng ta sẽ được Hội Thánh nhắn nhủ làm sao khi được dự bàn
tiệc ấy?
B.
Chúa Cứu Thế Thực Hiện Lời Tiên Tri
Dân
lưu đày đã được trở về quê hương. Nhưng rõ ràng lời sấm của Isaia chưa được thực
hiện hoàn toàn. Người ta không thấy các dân tuôn về Sion. Và ở đây cũng không
có những ngày hội như nhà tiên tri đã loan báo. Ngược lại bầu trời Yêrusalem lại
bắt đầu đen tối. Hết Hylạp lại đến Lamã thay nhau cai trị Dân Chúa. Isaia đã
nói dối sao? Không, lời của ông phải nghĩ về thời Ðấng Thiên sai, mà chúng ta
biết là chính Ðức Yêsu Kitô.
Vậy,
Người đã thực hiện lời sách Isaia thế nào? Theo bài Tin Mừng Matthêô hôm nay,
quả thật Thiên Chúa đã mở tiệc khoản đãi mọi dân tộc khi ban ơn cứu độ cho loài
người. Bắt đầu Người đã mời dân Dothái đến dự. Người sai các tiên tri của Người
đến mời họ. Nhưng họ không đến. Người lại sai một lớp tiên tri nữa đến mời, với
những lời nhắn nhủ rõ rệt rằng: tiệc đã sẵn, thức ăn đã la liệt, tức là ơn cứu
độ đã hoàn thành. Người có ý nói đến công cuộc cứu thế của Ðức Kitô đã làm xong
trên thập giá. Và như vậy chúng ta phải hiểu lớp tiên tri thứ hai được sai đi
đây chính là các Tông đồ của Ðạo Mới, đang khi lớp đi trước là các Tiên tri của
Ðạo Cũ. Nhưng như họ đã không nghe Môsê và các tiên tri, thì bây giờ người
Dothái cũng từ chối lời mời của các Tông đồ mới. Họ viện những lý do thông thường
của những kẻ quen sống ích kỷ, không biết tạm hoãn những công việc riêng để đến
chia sẻ niềm vui "cả đời mới có một lần" của một gia đình có tiệc cưới.
Họ được dịp để hân hoan mà họ không muốn. Hơn nữa họ còn đập đánh và giết chết
nhiều sứ giả Tin Mừng của Ðức Kitô. Và điều này có ý nói rằng: người Dothái đã
bắt bớ giết hại nhiều Tông đồ của Hội Thánh. Họ tệ hơn cả cha ông họ. Thế nên
Thiên Chúa đã phải thịnh nộ. Người đã sai quân xâm lăng tới, giày xéo thành trì
của họ vào năm 70. Chắc chắn thánh Matthêô đã muốn ám chỉ biến cố này khi viết
những lời trên. Và rõ ràng người muốn khẳng định rằng: Phúc âm từ nay sẽ được đem
đến rao giảng cho các dân ngoại, khi người viết tiếp: các tông đồ đã được sai
đi các ngã đường để gặp ai thì mời vào dự tiệc cưới.
Do
đó, qua bài Tin Mừng hôm nay, thánh Matthêô đã muốn phác họa một cách vắn tắt lịch
sử ơn cứu độ loài người. Người muốn nói đến việc thành lập Nước Trời do Chúa Cứu
thế. Ðó chẳng khác gì một bàn tiệc linh đình mà Isaia đã tiên báo. Chúa bắt đầu
mời dân Dothái đến dự. Họ đã từ chối nghe lời Môsê và các tiên tri. Chúa sai
Con của Người đến hoàn thành sứ mạng cứu thế và dạy các Tông đồ đi loan báo cho
người Dothái. Không những họ lại từ chối, mà còn bắt bớ các Tông đồ. Chúa buộc
lòng phải phạt họ và sai các Tông đồ đến với các dân ngoại. Hết mọi dân đều được
đưa vào Hội Thánh; và như vậy, lời tiên tri Isaia đã thực sự được thực hiện.
Nói
đúng ra, đây mới chỉ là khởi sự. Ðọc tiếp bài Tin Mừng, chúng ta sẽ thấy thánh
Matthêô cũng muốn nói xa hơn, và nhất là trực tiếp hơn đối với chúng ta.
C.
Hội Thánh Còn Chờ Ðược Hoàn Tất
Thật
vậy, Hội Thánh hiện nay tuy gồm hết mọi dân tộc nhưng hãy còn pha trộn người tốt
và người xấu. Ít ra trong Giáo hội tại thế, có rất nhiều bộ mặt trước đây là những
con người tội lỗi. Hằng ngày mọi người đều được mời dự Tiệc Thánh và chia sẻ niềm
hân hoan của ơn cứu độ. Tuy nhiên người ta không được quên Ngày Chúa sẽ trở lại.
Người sẽ thấy chúng ta thế nào? Bây giờ chúng ta có mang áo dự tiệc không, tức
là chúng ta có đời sống công chính và các việc lành phúc đức không? Nhiều tác
giả vẫn quen dùng hình ảnh "áo cưới" để nói đến những công việc này.
Và ở đây thánh Matthêô muốn chúng ta nghĩ về ngày chung thẩm, ngày Chúa Kitô trở
lại. Có như vậy, chúng ta mới hết thắc mắc vì sao đã cho người ra các đầu đường
gặp ai thì mời vào dự tiệc mà sau đó lại đòi người ta phải có áo cưới. Là vì giữa
thời gian được mời vào Hội Thánh và ngày chung thẩm, người ta ai cũng có thời
giờ và bổn phận trang trí đời sống của mình bằng sự công chính và các việc lành
phúc đức. Và chúng ta có thể nói, sống trong Hội Thánh không phải chỉ là dự tiệc
các Bí tích mà còn phải nỗ lực sống thánh thiện và phục vụ bác ái. Chỉ có như vậy,
ngày chung thẩm mới được lau sạch nước mắt; bằng không, sẽ phải khóc lóc nghiến
răng như lời các tác giả đạo đức hay diễn tả về các cực hình ở đời sau.
D.
Giáo Dân Philip Làm Gương Cho Chúng Ta
Thánh
Phaolô trong bài thư hôm nay cho chúng ta biết giáo đoàn Philip cố gắng sống
theo ơn gọi. Từ ngày được mời vào Hội Thánh, tín hữu ở đây luôn nỗ lực làm việc
lành, như để sắm áo cưới cho ngày chung thẩm. Gặp lúc thấy Phaolô bị giam giữ
vì đạo Chúa, họ mau mắn và rộng rãi gửi đồ và tiếp tế cho người. Người viết thư
cám ơn, không phải để họ gửi thêm vì thực ra, bản thân người vẫn biết cách sống
thích nghi với hoàn cảnh và bất cứ khi nào người vẫn lấy ơn Chúa làm đủ. Nhưng
đây là dịp để họ biết sống quảng đại và thực thi bác ái, phù hợp với ơn gọi
Kitô hữu. Thánh Phaolô thấy họ đã làm, thì người nói lên lý do sâu xa để khi
làm việc bác ái, họ biết mình đang sống đẹp lòng Chúa, Ðấng sẽ ban cho họ chan
chứa ơn lành trong Ðức Yêsu Kitô.
Dĩ
nhiên phụng vụ của Giáo hội hôm nay cũng muốn dùng chính những lời của thánh
Phaolô để khuyên nhủ chúng ta một cách cụ thể. Chúng ta đã thấy qua bài sách của
tiên tri Isaia, Chúa hứa đưa chúng ta vào bàn tiệc Nước Trời. Người đã khởi sự
làm việc ấy khi đưa chúng ta vào Hội Thánh. Tuy nhiên muốn duy trì và phát triển
ơn cứu độ hiện nay ở nơi mình, chúng ta phải sống thánh thiện và bác ái. Vì nếu
những người trước đây được mời dự tiệc mà đã không đến và bị phạt, là vì họ sống
ích kỷ, không biết nghĩ đến người khác, thì chúng ta chỉ có thể được ở trong
bàn tiệc cánh chung nếu chúng ta biết săn sóc các nhu cầu của tha nhân.
Thánh
lễ này cho chúng ta được dự tiệc Bí tích nhưng là để đi đến bàn tiệc trên trời.
Giữa hai bàn tiệc dưới đất và trên trời, chúng ta phải theo gương Chúa xả thân
cho ta mà đi vào đời sống để săn sóc và chia sẻ nếp sống vui buồn của đồng bào.
Công việc này chúng ta sẽ được lôi cuốn để làm, mặc dù gặp nhiều trở ngại, khi
chúng ta đã thật lòng mộ mến thái độ của Chúa trong việc xả thân cho chúng ta.
Vậy chúng ta hãy sốt sắng dự lễ, để dễ sống nhiệt tình hơn với mọi người hầu được
đi vào bàn tiệc cánh chung.
(Trích
dẫn từ tập sách Giải Nghĩa Lời Chúa
của
Ðức cố Giám Mục Bartôlômêô Nguyễn Sơn Lâm)
LỜI CHÚA MỖI NGÀY
Chủ Nhật 28
Thường Niên,
Năm A
Bài đọc: Isa 25:6-10; Phil
4:12-14, 19-20; Mt 22:1-14.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Giữ quân bình cho cuộc sống
-
Nhu cầu vật chất, nhất là ăn uống, có thể nói là nhu cầu căn bản nhất của con
người. Để có thể thỏa mãn nhu cầu này, con người phải dành hầu hết thời gian để
làm việc kiếm tiền, để chuẩn bị nấu nướng, và để thưởng thức. Tuy nhiên đây
không phải là nhu cầu duy nhất của con người, bên cạnh đó, con người còn có những
nhu cầu về tình cảm, hiểu biết, và nhất là mối tương quan với Thiên Chúa. Các
Bài đọc Chủ Nhật tuần này đều hướng về nhu cầu ăn uống, nhưng với những bài học
khác nhau.
-
Trong Bài đọc I, tiên tri Isaiah hướng lòng con người về Bữa Tiệc Nước Trời. Chỉ
có Bữa Tiệc này mới hòan tòan thỏa mãn mọi khát vọng của con người.
-
Trong Bài đọc II, thánh Phaolô dạy cho chúng ta biết làm chủ cuộc đời, khi no
cũng như khi đói, khi đầy đủ cũng như lúc tùng thiếu. Điều quan trọng là biết
trông cậy vào Chúa trong mọi lúc; chỉ có Ngài mới có thể thỏa mãn mọi nhu cầu của
con người.
-
Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu gióng lên tiếng chuông để cảnh tỉnh mọi người: Quá bận
rộn với nhu cầu vật chất có thể làm cho con người quên đi hay từ chối lời mời gọi
của Thiên Chúa vào tham dự Bàn Tiệc Nước Trời.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/
Bài đọc I:
Bàn Tiệc Nước Trời
Tiên
tri Isaiah được Thiên Chúa cho thấy trước hòan cảnh đau khổ của dân tộc Do-Thái
khi phải sống lưu đày bên Assyria và Babylon. Họ sẽ phải đau khổ vì đói khát,
vì chết chóc, và vì bị Thiên Chúa bỏ rơi; nhưng ông cũng thấy trước ngày Thiên
Chúa sẽ khôi phục và cho họ trở về. Đó là ngày họ sẽ được hân hoan vào dự Bàn
Tiệc Nước Trời. Giống như cuộc lưu đày của dân Do-Thái, cuộc đời con người cũng
được ví như những chuỗi ngàu lưu đày xa Chúa, con người cũng ra sức tìm kiếm để
thỏa mãn các nhu cầu trong cuộc đời; nhưng con người sẽ không tìm thấy bất cứ
đâu ngòai Bàn Tiệc Nước Trời. Những nhu cầu căn bản được tiên tri Isaiah ghi lại
trong Bài đọc hôm nay:
(1)
Hai nhu cầu căn bản cho cuộc sống con người là ăn và uống. Con người ra sức
làm việc và dành rất nhiều thời gian cho hai nhu cầu này, nhưng vẫn không hòan
tòan thỏa mãn cho đến ngày: “Ngày ấy, trên núi này, Đức Chúa các đạo binh sẽ
đãi muôn dân một bữa tiệc: tiệc thịt béo, tiệc rượu ngon, thịt béo ngậy, rượu
ngon tinh chế.”
(2)
Con người có thể đạt mọi ước mơ trong cuộc đời: vợ đẹp, con khôn, giàu có, danh
vọng, quyền lực … Nhưng khi phải đối diện với tử thần, con người không thể kéo
dài cho đời mình dù chỉ một giây phút ngắn ngủi. Sự chết là nỗi đau khổ lớn nhất
của con người vì nó tước đọat tất cả những gì mà con người vất vả xây dựng.
Nhưng con người vẫn còn hy vọng thắng được cái chết, vì ngày ấy: “Trên núi này,
Người sẽ xé bỏ chiếc khăn che phủ mọi dân, và tấm màn trùm lên muôn nước. Người
sẽ vĩnh viễn tiêu diệt tử thần.”
(3)
Con người muốn hạnh phúc nhưng cuộc đời là bể khổ. Đau khổ vì trăm
ngàn thứ bệnh tật, đau khổ vì hận thù chiến tranh, đau khổ vì thiên tai bão lụt
... Con người chỉ tìm thấy sung sướng hạnh phúc trong Ngày ấy, ngày mà: “Đức
Chúa là Chúa Thượng sẽ lau khô dòng lệ trên khuôn mặt mọi người, và trên toàn
cõi đất, Người sẽ xoá sạch nỗi ô nhục của dân Người. Đức Chúa phán như vậy.”
(4)
Không có sự dằn vặt nào lớn hơn sự dằn vặt của con người có mặt trong cuộc đời
mà không biết ai sinh ra mình. Không những thế, con người còn được nghe và xem thấy rất nhiều
những sự tốt lành và hứa hẹn của Đấng ấy, như lời của Thánh Augustine trong tác
phẩm Tự Thú: “Thiên Chúa dựng nên con cho Ngài, và hồn con những khắc
khỏai mong chờ, cho tới khi được an nghỉ trong Chúa.” Niềm mong đợi sâu xa nhất
của con người cũng sẽ được thỏa mãn trong Ngày đó, ngày mà người ta sẽ nói:
"Đây là Thiên Chúa chúng ta, chúng ta từng trông đợi Người, và đã được Người
thương cứu độ. Chính Người là Đức Chúa chúng ta từng đợi trông. Nào ta cùng
hoan hỷ vui mừng bởi được Người cứu độ."
Chỉ
khi nào những niềm trông đợi trên của con người được hòan tòan thỏa mãn thì
“Bàn tay Đức Chúa sẽ đặt trên núi này mà nghỉ.”
2/
Bài đọc II:
Tin tưởng nơi Thiên Chúa hơn là tin tưởng nơi con người.
2.1/
Cần luyện tập để trở thành con người có bản lãnh: Có những người đã quá quen với
cuộc sống sung túc nên cảm thấy rất đau khổ khi phải sống thiếu thốn. Ngược lại,
có những người đã sống trong cảnh nghèo lâu năm, không biết phải cư xử làm sao
khi bỗng chốc trở nên sang giầu vì trúng số hay được thừa hưởng gia tài; rốt cuộc,
tiền của cũng hết mà cuộc sống còn tàn tệ hơn trước. Người có bản lãnh là người
biết điều khiển cuộc sống mình trong mọi hòan cảnh như thánh Phaolô: “Tôi sống
thiếu thốn cũng được, mà sống dư dật cũng được. Trong mọi hoàn cảnh, no hay đói,
dư dật hay túng bấn, tôi đã tập quen cả. Với Đấng ban sức mạnh cho tôi, tôi chịu
được hết. Tuy nhiên, anh em đã chia sẻ với tôi, khi tôi gặp cơn quẫn bách, như
thế là phải.”
2.2/
Thiên Chúa sẽ thoả mãn mọi nhu cầu của anh em một cách tuyệt vời: Cái đau khổ nhất của
con người là không tin nơi Thiên Chúa; vì thế, họ phải vất vả để lo cho mình.
Thánh Phaolô nhắc nhở những người này: “Thiên Chúa của tôi sẽ thoả mãn mọi nhu
cầu của anh em một cách tuyệt vời, theo sự giàu sang của Người trong Đức Giêsu
Kitô.” Hơn nữa, có những điều mà con người không thể tự lo cho mình được: sức mạnh
để chịu đau khổ, sự chết, ơn cứu độ. Một thái độ tin tưởng nơi quyền năng và
tình yêu Thiên Chúa sẽ giúp con người sống vui vẻ, bình an, và hạnh phúc trong
cuộc đời hơn.
3/
Phúc Âm:
Tiệc cưới Nước Trời: Kẻ được gọi thì nhiều, mà người được chọn thì ít.
3.1/
Quan khách được mời vào dự tiệc cưới Nước Trời: Giống như Bàn Tiệc Nước Trời
trong Cựu Ước của tiên tri Isaiah, Chúa Giêsu cũng ví Nước Trời cũng giống như
chuyện một vua kia mở tiệc cưới cho con mình. Người Vua này là hình ảnh của
Chúa Cha, Người Con đây là Chúa Giêsu, quan khách được mời là người Do-Thái,
dân riêng được Chúa tuyển chọn. Các đầy tớ của nhà Vua là các tiên tri, các
Tông Đồ, và những môn đệ của Chúa. Nhà vua tuy có quyền lực để truyền lệnh hay
bắt tới, nhưng ông rất kiên nhẫn sai các đầy tớ đi mời quan khách ít là hai lần;
nhưng các quan khách vẫn từ chối không chịu đến.
3.2/
Phản ứng của quan khách: Tuy
nhà vua đã làm đủ mọi cách, nhưng quan khách không thèm đếm xỉa tới. Phúc Âm tường
thuật 2 phản ứng chính:
-
Kẻ thì ra đồng, người thì ra tiệm: Phản ứng này có lẽ là thông thường nhất. Con
người vì quá bận rộn với công việc làm ăn khiến họ không còn thời giờ và từ chối
lời mời gọi vào dự tiệc cưới Nước Trời.
-
Còn những kẻ khác lại bắt các đầy tớ của vua mà sỉ nhục và giết chết. Phản ứng
của hạng người này thật khó hiểu: không đi thì thôi, tại sao lại bắt người, sỉ
nhục, và giết chết? Nếu chúng ta quan sát những gì đang xảy ra ở Hà-Nội, chúng
ta có thể hiểu phản ứng của những người này. Được mời gọi để tôn trọng công bằng
và sự thật, họ đáp lại bằng bất công, gian trá, đàn áp, và đe dọa tù đày! Được
mời gọi để hướng lên Trời suy nghĩ về đích điểm của cuộc đời, họ từ chối không
nhìn lên và tiếp tục nhìn vào những mối lợi vật chất mà họ sẽ mất. Nếu đã được
chứng kiến niềm tin của biết bao tín hữu coi thường cái chết và sẵn sàng chịu
đau khổ để làm chứng cho Tin Mừng, mà họ vẫn giả điếc làm ngơ thì con người mới
thấu hiểu được sự tức giận của nhà vua khi biết họ đối xử tàn tệ với các đầy tớ
của mình.
3.3/
Phản ứng của nhà Vua: Khi
hay tin các phản ứng của quan khách đối xử tàn tệ với các đầy tớ của mình, nhà
Vua liền nổi cơn thịnh nộ và làm 2 việc chính:
(1)
Trước tiên, nhà vua sai quân đi tru diệt bọn sát nhân ấy và thiêu huỷ thành phố
của chúng. Sự
phá hủy tan tành của Jerusalem vào năm 70 AD bởi đế quốc Rôma có lẽ là những gì
mà Chúa Giêsu muốn ám chỉ ở đây.
(2)
Thứ đến, nhà vua bảo đầy tớ: "Tiệc cưới đã sẵn sàng rồi, mà những kẻ đã được mời lại
không xứng đáng. Vậy các ngươi đi ra các ngã đường, gặp ai cũng mời hết vào tiệc
cưới." Đầy tớ liền đi ra các nẻo đường, gặp ai, bất luận xấu tốt, cũng tập
hợp cả lại, nên phòng tiệc cưới đã đầy thực khách. Vì người Do-Thái khước từ
không chịu tiếp nhận Con Thiên Chúa, nên Tin Mừng được loan báo cho tất cả mọi
người, mọi quốc gia, mọi thành phần trong xã hội: tốt cũng như xấu.
(3)
Dự tiệc cưới mà không mặc y phục lễ cưới: Khi nhà vua tiến vào quan sát khách dự tiệc, thấy ở
đó có một người không mặc y phục lễ cưới, mới hỏi người ấy: "Này bạn, làm
sao bạn vào đây mà lại không có y phục lễ cưới?" Người ấy câm miệng không
nói được gì. Nhà vua liền bảo những người phục dịch: "Trói chân tay nó lại,
quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng!”
Nhiều người cho phản ứng của nhà Vua khó hiểu ở đây vì những khách dự tiệc được
mời sau không có thời giờ để chuẩn bị y phục lễ cưới. Lý do này không vững chắc
vì tại sao biết bao nhiêu người khác với hòan cảnh tương tự như anh ta lại có
thời giờ chuẩn bị? Hơn nữa, không phải tất cả những người được mời là xứng đáng
được chọn, như lời Chúa kết luận: “Vì kẻ được gọi thì nhiều, mà người được chọn
thì ít." Để được vào Nước Trời, con người cần đáp ứng những điều kiện đưa
ra bởi Thiên Chúa.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Không có gì trên thế gian có thể thỏa mãn hòan tòan những khát vọng của con người.
Chỉ có Bàn Tiệc Nước Trời mới có thể thỏa mãn mọi khát vọng đó.
-
Chúng ta cần phải ăn uống để sống, nhưng đừng quá lệ thuộc vào chúng mà quên đi
những nhu cầu khác. Như thánh Phaolô, chúng ta cần làm chủ cuộc sống khi đói
cũng như khi no; và trong mọi lúc, chúng ta phải luôn trông cậy vào Chúa, là Đấng
duy nhất có thể cho con người thỏa mãn hòan tòan.
-
Chúng ta phải rất cẩn thận để đang khi phải lo lắng làm việc kiếm của ăn cho
thân xác, chúng ta đừng quên lời mời gọi của Thiên Chúa vào dự Tiệc Cưới Nước
Trời. Thiên Chúa đã gọi nhưng để được vào con người có tự do đáp trả, như Chúa
Giêsu đã cảnh cáo: “Kẻ được gọi thì nhiều, mà người được chọn thì
ít."
Lm. Anthony ĐINH MINH TIÊN, OP.
Suy niệm: Người
dân thường, nếu không phải bà con hay hàng xóm láng giềng, chẳng mấy khi được
là khách mời nơi bàn tiệc của những bậc quyền cao chức trọng trong xã hội. Ấy
vậy mà Chúa Giê-su cho biết: hết mọi người bất luận sang hèn, tốt xấu, ai cũng
được mời gọi vào bàn tiệc Nước Thiên Chúa. Chúa không loại trừ ai vì phẩm hạnh
cá nhân của họ. Chúa không tuyển chọn ai vì họ có học vị cao hay đã làm nên
những thành tích lẫy lừng. Chúa kêu mời mọi người vì Ngài muốn trải lòng
cho mọi người. Ai cũng được Thiên Chúa yêu thương, ai cũng được Ngài ban
cho cơ hội để tham dự sự sống và niềm vui đời sống vĩnh cửu của Ngài trong Đức
Giê-su Ki-tô. Có điều là họ có đáp lại lời mời của Chúa hay không.
Mời Bạn: Tinh
thần tục hóa tiêm nhiễm vào trong xã hội và trong các tâm hồn. Người ta không
tìm Chúa, không khao khát những sự thuộc về Ngài. Họ chọn mâm cỗ thú vui lợi
lộc trần gian thay vì bữa tiệc Nước Thiên Chúa. Công đồng Vatican II nhắc nhủ:
“Ý
nghĩa cao cả nhất của phẩm giá con người chính là được mời gọi hiệp thông với
Thiên Chúa” (MV 19). Ý thức mình được Thiên Chúa kêu mời, chúng ta phải tạ
ơn Chúa và mau mắn đáp lại lời mời gọi của Ngài.
Sống Lời Chúa: Mỗi
ngày tôi dành thời giờ cho việc cầu nguyện và sống kết hiệp với Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa không mỏi mệt khi kêu mời và chờ đợi con. Xin cho
con đừng bao giờ lìa xa Chúa và luôn biết tìm hạnh phúc trong việc yêu mến thực
hành ý Chúa. Amen.
Dụ ngôn tiệc cưới
Được
một ông vua đích thân mời đến dự tiệc cưới của hoàng tử, nhưng các thần dân
không những khước từ lời mời mà còn nhục mạ giết các sứ giả, đây quả là tột
cùng của sự khiếm nhã. Qua dụ ngôn, chúng ta thấy rõ Chúa Giêsu nhắm vào dân Do
Thái. Câu truyện gợi lên một sự đau thương của cả một dân tộc mà Thiên Chúa đã
chọn họ làm dân riêng để thực hiện công cuộc cứu rỗi, nhưng họ đã khước từ ơn cứu
rỗi ấy. Nhưng có lẽ trọng tâm của bài Tin Mừng được Giáo Hội cho chúng ta lắng
nghe hôm nay không hẳn là mời dự tiệc cưới cho bằng chiếc áo cưới.
Hai
câu truyện xem ra bất thường, được Vua mời đến dự tiệc cưới, thần dân lại khước
từ. Đây quả là một hành động nhục mạ đối với nhà Vua. Nhưng thách thức không
kém là khi vào phòng cưới mà không chịu mặc y phục lễ cưới do nhà Vua qui định,
thái độ này khiêu khích đến nhà Vua phải truyền lệnh cho gia nhân trói tay chân
người đó lại và ném ra ngoài.
Hình
ảnh người thực khách vào dự tiệc cưới mà không chịu mặc y phục lễ cưới của nhà
Vua qui định, gợi lại cho chúng ta lời khẳng định của Chúa Giêsu: "Không
phải những ai nói "Lạy Chúa, Lạy Chúa" mà được vào Nước Trời đâu, mà
chỉ có những ai thực thi ý Chúa muốn, mới được vào mà thôi" (Mt 7,21).
Anh
chị em thân mến,
Mang
danh hiệu Kitô nhưng sống hoàn toàn ngược lại với Tin Mừng, đây vốn là điều thường
xảy ra trong cuộc sống của mỗi người chúng ta cũng như trong lịch sử của Giáo Hội.
Trong Tông Thư Ngàn Năm Thứ Ba Đang Đến, Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II kêu gọi
con cái Giáo Hội sám hối và thanh luyện ký ức lịch sử. Trong suốt 2,000 năm lịch
sử của Giáo Hội, con cái Giáo Hội không biết bao nhiêu lần hành động hoàn toàn
ngược lại với Tin Mừng. Những cuộc thập tự viễn chinh để sát hại người Hồi
Giáo, các tòa điều tra thời Trung Cổ để kết án, ngay cả thiêu sống những người
lạc giáo, các cuộc chém giết giữa các tín hữu Công Giáo và Tin Lành.
Đó
là những vết nhơ trong lịch sử của Giáo Hội, nhưng gần đây là chủ nghĩa bài trừ
Do Thái thời đệ nhị thế chiến, trong cuộc sát tế 6 triệu người Do Thái, dĩ
nhiên do Đức Quốc Xã chủ xướng, nhưng nó lại diễn ra ngay trong lục địa tự xưng
là Kitô giáo. Không ai tự mình có thể trở thành độc tài và đồ tể. Hitler chắc
chắn không có đủ ba đầu sáu tay mà hiện diện khắp cả Âu Châu để truy lùng và
sát hại người Do Thái. Đức Quốc Xã không chỉ là một mình Hitler tích cực hay
tiêu cực, do xác tín hay do hèn nhát, do ác ý hay vì dửng dưng, biết bao người
tín hữu trên khắp lục địa Âu Châu đã nhúng tay vào tội ác của Đức Quốc Xã, tự
xưng là người tín hữu Kitô nhưng hành động hoàn toàn ngược lại với Tin Mừng.
Đây
là cách cư xử mà Chúa Giêsu muốn ám chỉ qua người thực khách không chịu mặc y
phục lễ cưới do nhà Vua qui định, một cách cư xử thiếu nhất quáng như thế vẫn xảy
ra trong Giáo Hội ngày nay. Tại những nước vẫn tự xưng là Kitô giáo, đa số là
những người tín hữu hữu danh vô thực, phép Rửa Tội chỉ còn là một nghi thức xã
hội, ai sinh ra cũng phải đem đến nhà thờ để được rửa tội, nhưng suốt một đời
nhiều người chỉ đến nhà thờ để được rửa tội, để được cưới hỏi và cuối cùng để gọi
là được chết trong Giáo Hội.
Biết
bao nhiêu đảng phái tự xưng là Kitô giáo nhưng đường hướng hoàn toàn ngược lại
với Tin Mừng. Không ngược lại với Tin Mừng là gì khi những người mang danh hiệu
Kitô lại cổ võ cho ly dị, phá thai, sinh hoạt đồng tính luyến ái v.v... Còn những
nước trong đó Kitô giáo là thiểu số thì người ta thường tự hào về việc giữ đạo
của các tín hữu Kitô, nhà thờ lúc nào cũng chật ních người, các cuộc biểu dương
và rước sách lúc nào cũng đông người tham dự. Thế nhưng, chúng ta nghĩ gì về
các tệ nạn xã hội đầy dẫy trong các giáo xứ, những người ngoài Công Giáo thấy
gì về các tín hữu đến nhà thờ mỗi ngày Chúa Nhật, tối sớm đọc kinh làu làu,
tích cực trong các buổi rước sách, nhưng sống ích kỷ, lường gạt, mánh mung như
mọi người. Một cách sống như thế quả thực làm ố danh sự đạo. Không thể mang
danh hiệu Kitô mà hoàn toàn xa lạ với Tin Mừng Kitô, không thể là người Công
Giáo mà chủ trương sống ngược lại với giáo huấn của Giáo Hội, bỉ ổi hơn cả là
khi người ta dùng danh hiệu Công Giáo để phục vụ cho một chế độ chủ trương bách
hại Giáo Hội.
Lời
Chúa hôm nay nhắc nhở cho chúng ta về những lời cam kết khi chịu Phép Rửa Tội,
một trong những ý tưởng đầy ý nghĩa của Bí Tích này là chiếc áo trắng mà Giáo Hội
phủ lên người chúng ta. Chiếc áo trắng ấy là căn cước Kitô của chúng ta, chúng
ta không chỉ mang nó mỗi năm một lần, mỗi tuần một lần hay thậm chí chờ cho đến
khi ta nhắm mắt lìa đời. Chiếc áo trắng ấy là từng hơi thở của chúng ta, chiếc
áo trắng ấy là Tin Mừng Chúa Kitô mà chúng ta phải sống từng giây phút trong cuộc
sống. Có sống như thế chúng ta mới thật sự cảm nhận được niềm vui khi tham dự
vào bàn tiệc Thánh Thể mà Chúa dọn ra cho chúng ta mỗi ngày, nhất là ngày Chúa
Nhật. Có sống như thế những người xung quanh mới nhìn vào chúng ta mà ngợi khen
Cha chúng ta ở trên trời. Amen.
R. Veritas
(Trích trong ‘Sống Tin Mừng’)
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
12
THÁNG MƯỜI
Muối
Và Ánh Sáng Cho Trần Gian.
Trước
khi được tung vào khắp thế giới, các Tông Đồ đã cùng với Đức Maria, Mẹ Giáo Hội,
cầu nguyện và chờ đợi để đón nhận Chúa Thánh Thần. Chúa Giêsu đã hứa gởi Thánh
Thần, Đấng Phù Trợ, đến đưa dẫn các Tông Đồ vào toàn bộ chân lý và ban cho các
ngài ân sủng để đáp lại tiếng gọi của Tin Mừng. Thật vậy, phải có sức mạnh của
Thánh Thần, Giáo Hội mới có thể soi sáng cho mọi người. Chỉ nhờ Thánh Thần,
Giáo Hội mới có thể trở thành muối và ánh sáng cho trần gian (Mt 5, 13-14). Chỉ
nhờ Thánh Thần, Giáo Hội mới có thể canh tân và cứu độ mọi người, đem họ đến
cùng Chúa Kitô.
Khi
Thánh Bộ Truyền Bá Đức Tin lần đầu tiên được chính thức thành lập, đó cũng là
giai đoạn sôi động của những khám phá lớn lao về các vùng đất mới. Những thế giới
mới mở ra vẫy gọi bước chân các nhà truyền giáo của Giáo Hội. Và nhu cầu thiết
lập một cơ chế để phục vụ cho mục đích rao giảng Tin Mừng trở thành cấp thiết
hơn bao giờ.
Ngày
nay, chúng ta đang ở trong một thời đại khác hẳn. Công cuộc thám hiểm trái đất
đã hoàn tất. Tất cả các lục địa đều đã mở ra sẵn sàng đón nhận sứ điệp của Tin
Mừng, với những giáo hội tươi trẻ và đầy triển vọng. Một mùa gặt bội thu đang mời
gọi những thợ gặt có khả năng là ánh sáng và muối cho trần gian.
Hai
ngàn năm lịch sử Giáo Hội, xét về mặt địa dư thì Tin Mừng đã được loan báo cho
toàn thể thế giới. Nhưng trong bối cảnh sứ vụ loan báo Tin Mừng của mình, Giáo
Hội không quên bổn phận thăng tiến con người, phát triển xã hội và bảo vệ các
quyền của con người.
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch
từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia
Đình
NGÀY
12-10
Chúa
Nhật XXVIII Thường Niên
Is
25, 6-10a; Pl 4, 12-14. 19-20; Mt 22, 1-14.
LỜI
SUY NIỆM: “Nước Trời cũng giống như chuyện một ông vua kia mở tiệc
cưới cho con mình”
Trong
mỗi tiệc cưới; trước hết các khách dự tiệc cưới sẽ nhận được giấy mời, hay lời
mời và rồi sau một thời gian chờ đợi, tiệc cưới đã dọn sẵn, thực khách chỉ đến
tham dự. Khi Chúa Giêsu đưa dụ ngôn này đến với tuyển dân. Chúa Giêsu muốn dẫn
đưa tuyển dân của Chúa, đi vào ý định của Thiên Chúa. Nhưng rồi họ đã không đón
nhận Người. Nên Thiên Chúa đã quay sang kêu mời những con người ngoài tuyển dân
ấy, để họ được chung phần vinh phúc khi tin nhận Chúa Giêsu là Đấng cứu độ duy
nhất.
Lạy
Chúa Giêsu, Chúa là Đấng Cứu độ trần gian. Xin cho mọi người trong gia đình
chúng con có đức tin thật manh, đức cậy cho bền và đức kính mến cho sốt sắng, để
ngày sau chúng con được vui hưởng tiệc cưới trong Nước Trời với Chúa muôn đời.
Mạnh
Phương
12
Tháng Mười
Người Nữ Tu Khó
Tính
Thánh
nữ Têrêxa hài đồng Giêsu được trao phó cho công việc trông coi một chị nữ tu
già bị bất toại. Người nữ tu già này nổi tiếng là một người khó tính trong nhà
dòng. Têrêxa phải dìu bà đi từng bước. Một chút thiếu sót cũng đủ cho Têrêxa bị
trách móc. Bà không một lần nói lên một tiếng cám ơn. Thế nhưng Têrêxa vẫn luôn
tỏ ra vui tươi hồn nhiên và chịu đựng tất cả vì thánh nữ yêu mến Chúa và vì
Tình Yêu Chúa, thánh nữ yêu mến người nữ tu già đáng thương này.
Tình
yêu đối với Chúa thường không tỏ hiện bên ngoài. Dấu hiệu bên ngoài của tình
yêu mến đối với Chúa chính là yêu mến tha nhân. Và chúng ta chứng tỏ tình yêu đối
với tha nhân không những bằng lời nói nhưng nhất là bằng hành động, bằng sự nhẫn
nhục, tha thứ và cảm thông.
(Lẽ
Sống)






Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét