02/08/2020
Chúa Nhật 18 Thường
Niên năm A.
(phần II)
Phụng vụ Lời
Chúa: Chúa nhật 18 Thường niên năm A
CHÚA NHẬT XVIII THƯỜNG NIÊN A
(Is 55,1-3;
Rm 8,35.37-39; Mt 14,13-21)
THIÊN CHÚA YÊU
THƯƠNG VÀ CHĂM SÓC DÂN NGƯỜI
“Đức Giêsu trông thấy một đoàn người đông đảo thì chạnh lòng
thương,
và chữa lành các bệnh nhân của họ” (Mt 14,14)
và chữa lành các bệnh nhân của họ” (Mt 14,14)
I. CÁC BÀI ĐỌC
1. Bài đọc I (Is 55,1-3)
Bài đọc hôm nay là những
câu đầu tiên trong phần lời mời gọi cuối cùng để kết thúc cuốn
Sách An ủi trong Isaia 40-55. Lời mời gọi cấp bách này được gởi đến cho nhóm
dân Chúa thuộc thành phần thoáng thấy trước sự kết thúc của kiếp lưu đày. Đây
là một lời mời gọi vào trong một bữa tiệc. Trong Cựu ước,
Thiên Chúa nuôi dưỡng và nâng đỡ dân Người (x. Xh 16; 2 V 4,42-44). Và để loan
báo về một sự quy tụ hoàn vũ vào thời kỳ sau hết, ngôn sứ Isaia đã mô tả một bữa
tiệc thịnh soạn (x. Is 25,6).
Hình ảnh này chúng ta
còn thấy trong truyền thống các sách khôn ngoan với những lời mời gọi đến bữa
tiệc để được no thỏa với nhiều loại thức ăn khác nhau như bánh, rượu và thịt
(x. Cn 9,1.2; Hc 24,18). Đa phần những lời mời gọi này dành cho người
nghèo, thiếu thốn mọi thứ; họ đói, khát, không tiền, không bạc và bị gạt ra
bên lề xã hội. Vì thế, lời mời gọi này khơi gợi niềm hy vọng cho họ.
Lời mời gọi mang
tính nhưng không; những người được mời sẽ được no thỏa mà không phải
trả gì. Đây còn là lời mời gọi cấp bách để con người tự do đáp
trả lại với sự tốt lành của Thiên Chúa.
2. Bài đọc II (Rm 8,35.37-39)
Đây là những dòng cuối
thuộc phần thứ nhất của thư Rôma. Thánh Phaolô khẳng định rằng mỗi người được cứu
trong Đức Giêsu Kitô và như thế họ đã đặt niềm hy vọng Kitô giáo trên nền móng
vững chãi. Thánh nhân kết thúc bằng bài ca đức tin (8,31-39) dưới dạng như một
bài thơ biểu lộ tình cảm thâm sâu của ngài. Bắt bớ, gian truân, khốn khổ thể hiện
điều kiện sống đầy khó khăn của người Kitô hữu trên thế giới. Chính vì thế mà
thánh nhân đã chia sẻ cho mọi Kitô hữu kinh nghiệm riêng của ngài (2 Cr
12,9-10). Không điều gì (sự chết hay sự sống…) có thể tách rời tình yêu Đức
Kitô.
3. Bài Tin Mừng (Mt 14,13-21)
Việc hai lần nhắc đến
“chỗ hoang vắng” (14,13.15) gợi lại ký ức sa mạc trong sách Xuất hành: Thiên
Chúa dưỡng nuôi và làm no thỏa dân Người đang đói khát. Trình thuật này có sự ảnh
hưởng của câu chuyện hóa bánh ra nhiều của ông Êlisa (x. 2V 4,42-44). Khác biệt
là, vị ngôn sứ đã thực hiện phép lạ này trong hoàn cảnh của nạn đói đang xảy ra
trong xứ; còn Đức Giêsu hóa bánh ra nhiều đơn giản là để giúp đỡ đám đông đang
cần có thức ăn (c. 15).
Trong Tin Mừng
Mátthêu, cả hai trình thuật hóa bánh ra nhiều (x.15,32-39) đều được đặt trong bối
cảnh gần buổi ăn tối (26,26), và các động từ được sử dụng trong một thứ tự giống
nhau: “ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra, trao cho môn đệ”.
Trong trình thuật này,
ta thấy chính Đức Giêsu là người khởi sự phép lạ khi Người không để đám đông tản
mác nhưng giữ họ lại cùng với Người.
Bên cạnh đó, ta còn thấy
Đức Giêsu không thực hiện phép lạ một mình, nhưng Người muốn sự cộng tác của
các Tông đồ từ cái ít ỏi và nhỏ bé của các ông. Hình ảnh này gợi cho ta nhớ đến
vai trò của tư tế trong cộng đoàn; chính các vị là người cộng tác trực tiếp với
Chúa và lưu tâm đến những nhu cầu của con người, để rồi biết phản hồi lại với vị
thầy của mình và biết hành động như Người.
II. GỢI Ý SUY NIỆM
Phụng vụ Lời Chúa hôm
nay đều thể hiện rõ nét tình yêu của Thiên Chúa với con người qua việc yêu
thương và chăm sóc; điều này giúp chúng ta xác tín vào tình yêu của Chúa hơn.
Biết bao lần trong cuộc đời chúng ta nghi ngờ về những điều mà Thiên Chúa đã
làm nơi ta. Biết bao lần chúng ta chưa dám vững tin vào tình yêu và lòng thương
xót vô cùng tận của Chúa. Vì thế, hôm nay chúng ta được mời gọi biết tín thác
vào Chúa, nhất là trong những lúc thách đố hay khó khăn của đời mình. Mỗi khi
Thiên Chúa làm đảo lộn chương trình và kế hoạch của chúng ta không phải là một
điều thất bại, nhưng Người muốn lèo lái cuộc đời chúng ta trong kế hoạch cứu độ
đầy yêu thương của Người. Thiên Chúa chẳng bao giờ muốn làm xáo trộn niềm vui của
chúng ta nếu không phải là muốn chuẩn bị cho ta có được một niềm vui cao cả, chắc
chắn và trọn vẹn hơn.
III. LỜI NGUYỆN CHUNG
Chủ tế: Anh chị
em thân mến! Thiên Chúa luôn yêu thương chăm sóc và đáp ứng mọi nhu cầu của dân
Chúa. Người không chỉ ban lương thực nuôi sống thân xác, mà còn trao của ăn
thiêng liêng đem lại sự sống đời đời cho con người. Tin tưởng vào lòng Chúa
thương xót, cộng đoàn chúng ta cùng tha thiết cầu xin:
1. Chúng ta cùng cầu
xin cho các mục tử trong Hội Thánh luôn gắn bó mật thiết với Đức Kitô, biết trở
nên tấm bánh bẻ ra đem lại sức sống dồi dào cho đoàn chiên.
2. Chúng ta cùng cầu
xin cho các nhà lãnh đạo các quốc gia biết quan tâm mưu tìm hạnh phúc cho người
dân, cùng hợp tác bảo vệ và vun đắp cho nền hòa bình của thế giới.
3. Chúng ta cùng cầu
xin cho toàn thể nhân loại sớm thoát khỏi đại dịch Covid-19, cho các bệnh nhân
trên thế giới, cách riêng tại Việt Nam, được cảm thông và tận tình cứu chữa.
4. Chúng ta cùng cầu
xin cho mọi người trong cộng đoàn chúng ta luôn khao khát sự sống đích thực và
siêng năng kín múc sự sống ấy nơi bàn tiệc Lời Chúa và Thánh Thể.
Chủ tế: Lạy
Chúa là Cha giàu lòng thương xót hằng rộng tay ban phát mọi ơn lành cho con
cái. Xin thương nhậm lời chúng con cầu nguyện và giúp chúng con biết sống xứng
đáng với muôn ân huệ Chúa ban. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con.
Sợi Chỉ Đỏ Chúa Nhật 18 TN Năm
A
CHỦ
ĐỀ :
THIÊN CHÚA LÀ ĐẤNG THỎA MÃN
NHỮNG KHÁT VỌNG CỦA CON NGƯỜI
NHỮNG KHÁT VỌNG CỦA CON NGƯỜI
“Chúng con chỉ có năm chiếc bánh và hai con cá”(Mt 14,17)
Sợi chỉ đỏ :
– Bài đọc I : “Hỡi những kẻ
không tiền bạc, hãy đến mua lúa mà ăn, hãy đến mà mua rượu và sữa, không cần trả
tiền”
– Đáp ca : “Chúa mở rộng
bàn tay và thi ân cho mọi sinh vật được no nê”.
I. DẪN VÀO THÁNH LỄ
Anh chị em thân mến
Lời Chúa mấy tuần gần đây đưa ra
những sứ điệp rất an ủi : Chúa nhựt tuần trước. Chúa cho biết Ngài là một
người Cha yêu thương luôn tìm những ơn tốt lành nhất để ban cho chúng ta là con
cái Ngài. Hôm nay Chúa cho biết thêm Ngài sẽ thỏa mãn tất cả những khát vọng của
con người.
Chúng ta hãy cùng dâng Thánh Lễ
này trong tâm tình biết ơn và trông cậy Chúa.
– Chúng ta quan tâm thỏa mãn những
nhu cầu vật chất mà quên những nhu cầu tâm linh.
– Nhiều khi chúng ta sống thiếu
lòng trông cậy Chúa.
– Nhiều khi chúng ta cũng không
biết ơn Chúa vì biết bao ơn lành Ngài đã ban.
Đoạn này thuộc về chương cuối của
phần II sách Isaia (“sách an ủi”, gồm các chương 40-55). Đệ nhị Isaia công bố lời
Thiên Chúa mời gọi người ta đến dự một bữa tiệc do Ngài khoản đãi. Bữa tiệc này
rất đặc biệt :
– Những món ăn rất thịnh soạn toàn
đồ bổ và cao lương mỹ vị.
– Bữa tiệc hoàn toàn miễn phí.
– Người được mời là những kẻ
nghèo khổ, đói khát, không tiền bạc, cũng không có gì để đổi chác.
Dĩ nhiên, hình ảnh bữa tiệc mang
ý nghĩa tượng trưng :
– Tượng trưng cho sự thỏa mãn những
khát vọng của con người
– Tượng trưng cho hạnh phúc Nước
Trời.
Tv 144 ca tụng tình thương ân cần
của Thiên Chúa đối với tất cả những thụ tạo của Ngài : chẳng những Ngài đã
tạo nên chúng, mà còn quan tâm dưỡng nuôi và chăm sóc chúng : “Muôn loài để
mắt cậy trông vào Chúa. Chúa mở rộng bàn tay và thi ân cho mọi sinh vật được no
nê”.
Phép lạ hóa bánh ra nhiều. Cách
viết của thánh Matthêu rõ ràng muốn so sánh với phép lạ manna thời xuất hành và
bí tích Thánh thể mà Chúa Giêsu sẽ lập : thời xưa Thiên Chúa đã nuôi dân
do thái no nê bằng thứ lương thực diệu kỳ là manna. Thời nay Chúa Giêsu còn
nuôi dân mới bằng một thứ lương thực diệu kỳ hơn nữa là Bí tích Thánh Thể.
Đoạn thư này của Thánh Phaolô là
lời tuyên xưng đức trông cậy mạnh mẽ nhất : không gì có thể tách biệt
chúng ta ra khỏi lòng yêu mến của Đức Kitô.
– Bảng liệt kê thứ nhất kể ra những
gian truân thử thách của bản thân Thánh Phaolô và có thể cũng là của mọi kitô hữu :
gian truân, buồn sầu, đói khát, trần truồng, nguy hiểm, bắt bớ, gươm giáo.
– Bảng liệt kê thứ hai kể ra những
gian truân của thân phận làm người : chết hay sống, hiện tại hay tương
lai…
Đức Giêsu đã làm phép lạ có
lương thực nuôi năm ngàn người ăn thừa thải. Nhưng phép lạ này bắt đầu từ 5 chiếc
bánh và 2 con cá của một cậu bé.
Mẹ Têrêxa hàng ngày nuôi chín
ngàn người nghèo ở Calcutta. Nhưng số lượng lương thực này là do phần đóng góp
của biết bao người hảo tâm.
Một hôm có một cặp vợ chồng trẻ
đến trao cho Mẹ một số tiền lớn. Mẹ ngạc nhiên hỏi :
– Làm sao mà anh chị có được số
tiền lớn này ?
– Chúng con vừa cưới nhau hai
ngày trước đây. Chúng con đã nhất trí với nhau không tổ chức tiệc cưới, để dành
tiền giúp những người nghèo.
– Tại sao anh chị làm thế ?
– Vì chúng con rất yêu nhau,
chúng con muốn bắt đầu cuộc sống gia đình bằng một việc hy sinh, để Chúa chúc
lành cho chúng con.
Lời Chúa hôm nay thật rõ
ràng : Chúa nói Ngài thỏa mãn mọi thứ đói khát của con người.
Nhưng ta có thể tin vào Lời đó
không, bởi vì ngày nay biết bao người còn đang đói khát, trong số đó có thể có
chính chúng ta nữa ?
– Điều căn bản mà chúng ta phải
nhớ là Thiên Chúa đã tạo dựng nên trái đất này, một trái đất phong phú, sản
sinh ra đầy đủ đến dư thừa mọi lương thực chẳng những cho loài người mà còn cho
muôn loài. Cho nên trên căn bản là Chúa bảo đảm cho muôn loài được no nê.
– Trong bài Tin Mừng, Chúa làm
phép lạ hóa bánh ra nhiều từ 5 chiếc bánh và 2 con cá mà một cậu bé đã bỏ ra để
chia xẻ cho mọi người khác ; sau khi chúc tụng, bẻ ra, Chúa bảo các môn đệ
“phân phát”. Nghĩa là Chúa Giêsu nhấn mạnh đến việc chia xẻ, phân phối. Với nguồn
tài nguyên phong phú của trái đất, theo nguyên tắc thì mọi người đều có thể no
đủ, miễn là con người biết chia xẻ cho nhau và biết phân phối hợp lý.
– Ngoài thức ăn vật chất, Chúa
Giêsu còn muốn hướng con người đến một thức ăn khác nữa, cần thiết hơn, quý trọng
hơn. Bởi đó, sau phép lạ hóa bánh ra nhiều, người ta tiếp tục tuôn đến với Chúa
mong Ngài tái diễn phép lạ ấy, nhưng Ngài đã lánh họ mà đi. Theo tường thuật của
Thánh Gioan, Ngài còn nói với họ “Các ngươi tìm Ta chỉ vì đã được ăn bánh no
nê. Hãy nỗ lực tìm kiếm thứ lương thực nuôi dưỡng sự sống muôn đời”
– Thứ lương thực ấy chính là bản
thân của Chúa Giêsu, được ban cho chúng ta qua bí tích Thánh Thể.
Con người có nhiều khát vọng,
nhưng tiếc thay họ chỉ để ý tới những khát vọng tầm thường.
– Rõ rệt và dễ cảm thấy nhất là
những khát vọng của thân xác : ăn uống, nghỉ ngơi, vui chơi. Xét cho cùng,
những khát vọng này cũng giống với những khát vọng của thú vật và thực vật
thôi. Và xét cho cùng thì cũng dễ thỏa mãn thôi miễn là tài nguyên của trái đất
này được chia xẻ và phân phối hợp lý. Chúa Giêsu nói “Hãy xem chim trời… hãy
xem hoa huệ ngoài đồng…”
– Còn nhiều khát vọng cao hơn và
quý hơn : bình an sâu sắc, tình yêu chân thật, sự sống vĩnh cửu… Chân, thiện,
mỹ tuyệt đối… Những khát vọng này không ai và không cái gì có thể thỏa mãn cho
chúng ta, ngoài một mình Thiên Chúa.
Có người giải thích rằng phép lạ
này không nằm ở chỗ số lượng bánh rất nhiều, mà nằm ở chỗ Đức Giêsu đã làm được
một việc lạ lùng hầu như không ai làm nổi : biến tính tự tư tự lợi của con
người thành tính quảng đại chia xẻ.
Câu chuyện sau đây có thể minh họa
cho ý nghĩa này :
Một hôm, có một người đàn ông
vào nhà một bà dân làng xin ăn. Bà này từ chối :
– Xin lỗi. Hiện giờ trong nhà
tôi không còn gì có thể ăn cả.
– Không sao. Chỉ nhờ Bà cho tôi
mượn chiếc nồi nấu súp. Tôi có một viên sỏi có thể nấu thành một nồi súp đặc biệt
ngon, từ trước tới giờ chưa từng có món ăn nào ngon bằng.
Bà chủ nhà bằng lòng. Người
khách đổ nước vào nồi, bỏ viên sỏi vào rồi bắt đầu nấu. Trong khi đó, bà chủ
nhà sang nhà hàng xóm tiết lộ bí mật của nồi súp tuyệt vời ấy. hàng xóm này lại
tiết lộ cho hàng xóm khác. Chẳng bao lâu căn nhà đầy người.
Khi nước bắt đầu sôi, người
khách lạ múc lên một muỗng nếm : “Chà, rất ngon. Nhưng phải chi có thêm
chút ít khoai tây nữa thì sẽ ngon tuyệt”. Một người vội vàng chạy về nhà lấy
khoai tây bỏ vào. Lát sau người khách lại nếm và lại nói “Ngon hơn trước rồi.
Phải chi có thêm một chút thịt nữa thì hết chỗ chê”. Một người khác vội chạy về
nhà lấy thịt. Cứ như thế…
Cuối cùng nồi súp chín. Người
khách mời mọi người ngồi vào bàn. Mỗi người một tô. Ai nấy đều khen món súp
ngon tuyệt vời. Còn người khách thì vớt từ đáy nồi lên viên sỏi của ông, bỏ vào
túi, vui vẻ chào mọi người và ra đi.
Kiểu nói “lòng yêu mến của Đức
Kitô” có hai nghĩa : a/ Lòng Đức Kitô yêu mến chúng ta ; và b/ lòng
chúng ta yêu mến Đức Kitô.
Chúng ta hãy trả lời câu hỏi của
Thánh Phaolô theo nghĩa thứ nhất : có gì có thể làm Đức Kitô không còn yêu
mến chúng ta nữa không ? Chắc chắn là không : Đức Kitô đã phải “gian
truân, buồn sầu, đói khát, trần truồng, nguy hiểm, bắt bớ, gươm giáo” nhưng
Ngài vẫn yêu mến chúng ta, Ngài yêu mến chúng ta đến nỗi hiến thân chịu chết vì
chúng ta.
Bây giờ chúng ta cũng trả lời
câu hỏi ấy nhưng theo nghĩa thứ hai : có gì có thể làm cho chúng ta hết
yêu mến Đức Kitô không ? Câu này có thể có hai câu trả lời :
– Nếu chúng ta thực lòng yêu mến
Chúa thì không. Chẳng hạn Thánh Phaolô. Ngài đã chịu đủ thứ “gian truân, buồn sầu,
đói khát, trần truồng, nguy hiểm, bắt bớ, gươm giáo”, nhưng Ngài vẫn một mực
yêu mến Chúa. Ngài còn lấy làm hạnh phúc bởi được chịu khổ vì Chúa. Các thánh
thì cũng thế.
– Nhưng nếu chúng ta không thực
lòng yêu mến Chúa, tất cả đều có thể tách ta ra khỏi Chúa. Mà xét cho cùng, chỉ
có một người có thể tách chúng ta ra khỏi Chúa, đó là chính bản thân chúng ta.
CT : Anh chị em thân mến
Thiên Chúa là Tình yêu. Người
yêu thương, chăm sóc và dưỡng nuôi hết thảy mọi người. Tin tưởng vào tình
thương của Chúa, chúng ta cùng dâng lời cầu xin.
1- Hội Thánh không những cung cấp
lương thực thiêng liêng / là Lời Chúa và Mình Máu Thánh Chúa cho con cái mình /
mà còn quan tâm giúp đỡ những ai nghèo khổ / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho Hội
Thánh / làm tròn trách nhiệm cao quý nhưng hết sức nặng nề này.
2- Trên thế giới ngày nay / nạn
đói vẫn còn đang hoành hành dữ đội / mỗi năm giết chết hàng triệu người lớn và
trẻ em tại các nước chậm phát triển / Chúng ta hiệp lời cầu xin cho có nhiều nhà
hảo tâm / luôn sẵn sàng trợ giúp những người nghèo đói một cách quảng đại.
3- Nhiều khi vì miếng cơm manh
áo / mà nhiều người đã bán rẻ nhân phẩm / coi thường danh dự / sa lầy trong
vũng bủn tội lỗi / Chúng ta hiệp lời cầu xin Chúa nâng đỡ những ai đang sống
trong cảnh khốn cùng / để dù nghèo khổ / họ vẫn luôn giữ được khí tiết của
mình.
4- Quan tâm giúp đỡ những ai đói
nghèo / những người bệnh tật / là trách nhiệm của mỗi kitô hữu / Chúng ta hiệp
lời cầu xin cho cộng đoàn giáo xứ chúng ta / biết sống bác ái một cách cụ thể với
hết thảy mọi người.
CT : Lạy Chúa, thánh Phaolô đã nói với chúng con “Sống bác ái
là chu toàn cả lề luật”. Xin Chúa ban ơn giúp sức, để chúng con có thể sống trọn
vẹn đức bác ái yêu thương, và biết thật tình chia sẻ với những ai đói rách bần
cùng. Chúng con cầu xin…
– Trước kinh Lạy Cha :
Chúng ta đều là con cùng một Cha trên trời. Chúng ta hãy một lòng một ý với
nhau cầu xin Cha trên trời ban cho chúng ta lương thực hằng ngày, chẳng những
lương thực vật chất mà cả lương thực thiêng liêng nữa.
– Trước rước lễ :
Dân do thái ngày xưa được ăn manna. Dân chúng thời Đức Giêsu được ăn no nê từ 4
chiếc bánh và hai con cá mà Chúa đã làm phép lạ cho ra nhiều. Thực ra chúng ta
cũng không thua kém gì họ, bởi vì chúng ta được ăn chính Mình Thánh Đức Giêsu.
“Đây Chiên Thiên Chúa…”
Thánh lễ đã xong, anh chị em hãy
ra về và cố gắng sống tinh thần chia xẻ mà Chúa đã dạy chúng ta.
Lectio Divina: Chúa Nhật XVIII
Thường Niên (A)
Sunday 2 August, 2020
Bánh hóa ra nhiều
Mt 14:13-21
1. Bài Đọc
a) Lời nguyện mở đầu
Lạy Chúa Thánh Thần xin hãy ngự
đến
Ngọn Lửa tình yêu xin hãy ngự đến
Lạy Cha của kẻ nghèo khó khấn
xin ngự đến
Lạy Đấng Xức Dầu của linh hồn
con hãy xin ngự đến
b) Tin Mừng:
13 Khi ấy, Chúa Giêsu nghe tin Gioan Tẩy Giả đã chết, thì Người
rời bỏ nơi đó xuống thuyền đi đến nơi hoang địa vắng vẻ. Dân chúng
nghe biết, thì từ các thành phố đi bộ theo Người. 14 Ra
khỏi thuyền, Người thấy dân chúng đông đảo, thì thương xót họ, và chữa những
người bệnh tật trong họ. 15 Chiều tới, các môn đệ đến
gần thưa Người rằng: “Đây là nơi hoang địa, mà giờ đã chiều rồi: xin
Thầy giải tán dân chúng, để họ vào các làng mạc mà mua thức ăn.” 16 Nhưng
Chúa Giêsu nói với các ông rằng: “Họ chẳng cần phải đi, các con hãy
cho họ ăn.” 17 Các ông thưa lại rằng: “Ở
đây chúng con chỉ có năm chiếc bánh và hai con cá.” 18 Người
bảo các ông rằng: “Hãy đem lại cho Thầy.” 19 Khi
Người đã truyền cho dân chúng ngồi trên cỏ, Người cầm lấy năm chiếc bánh và hai
con cá, ngước mắt lên trời, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho các môn đệ,
các ông này phân phát cho dân chúng. 20 Mọi người đều
ăn no. Và người ta thu lượm được mười hai thúng đầy những miếng bánh
vụn. 21 Số người ăn là năm ngàn người đàn ông, không
kể đàn bà và con trẻ.
c) Giây phút thinh lặng
cầu nguyện:
Để Lời Chúa có thể thấm nhập vào
lòng và soi sáng đời sống chúng ta.
2. Suy Niệm
a) Chìa khóa dẫn đến
bài đọc:
Tất cả các Thánh Sử kể lại câu
chuyện bánh hóa ra nhiều. Trong khi Luca và Gioan chỉ nói với chúng
ta về một dịp hóa bánh ra nhiều (Lc 9:10-17; Ga 6:1-13), Máccô và Mátthêu đề cập
đến hai trường hợp về bánh hóa ra nhiều (Mc 6:30-44; 8:1-10; Mt 14:13-21;
15:32-39). Có vẻ như cả hai câu chuyện trong Tin Mừng của Mátthêu và
Máccô phát xuất từ một nguồn lúc bánh được ra hóa nhiều, nhưng được chuyển tải
trong hai phiên bản theo những truyền thống khác nhau. Bên cạnh đó,
câu chuyện trong sách Mátthêu 14:13-21 và Máccô 6:30-44 dường như là các phiên
bản cổ nhất. Ở đây chúng ta tập trung vào chủ đề của bài suy
niệm Lời Chúa của chúng ta, đó là, đoạn Tin Mừng theo thánh Mátthêu
14:13-21.
Đoạn Tin Mừng này nói về thời điểm
khi Chúa Giêsu nhận được tin Gioan Tẩy Giả bị vua Hêrôđê chém đầu (Mt
14:12). Chúa rời bỏ nơi trú ngụ đến “một nơi hoang địa vắng vẻ” (Mt
14:13). Các sách Tin Mừng thường cho chúng ta thấy Chúa Giêsu như một
người ưa sống cô tịch. Một cách tổng quát, nhưng không phải luôn
luôn, việc đi ra một nơi vắng vẻ này cho thấy Chúa Giêsu là người đắm mình
trong cầu nguyện. Sau đây là một vài thí dụ: “Giải tán họ
xong, Người lên núi một mình và cầu nguyện. Tối đến, Chúa Giêsu vẫn ở
đó một mình” (Mt 14:23); “Sáng sớm, lúc trời còn tối mịt, Chúa Giêsu
đã dậy, đi ra một nơi hoang vắng và cầu nguyện ở đó” (Mc 1:35); “Người lui vào
nơi hoang vắng và cầu nguyện” (Lc 5:16); “được hướng dẫn bởi Chúa Thánh Thần”
sau khi chịu phép rửa, Chúa Giêsu đi vào trong hoàng địa để bị chịu ma quỷ cám
dỗ và Người đã vượt thắng được những cám dỗ của quỷ bằng quyền năng của Lời
Chúa (Mt 4:1-11; Mc 1:12-13; Lc 4:1-13). Vào những lúc khác, Chúa
Giêsu gọi các môn đệ đi với Người: “Chính anh em cũng hãy lánh riêng
ra một nơi nào thanh vắng và nghỉ ngơi đôi chút” (Mc 6:30-44). Trong
đoạn Tin Mừng của chúng ta, Đức Giêsu cầu nguyện trước khi làm cho hóa bánh ra
nhiều. Các sách Tin Mừng cho thấy rằng Chúa Giêsu ưa thích cầu nguyện
trước những việc quan trọng trong sứ vụ của Người như lúc Chúa chịu phép rửa,
Chúa hiển dung và cuộc thương khó của Người.
Lần này đám đông đi theo Chúa
vào trong sa mạc (Mt 14:13) và Chúa Giêsu thương xót họ và chữa những bệnh nhân
của họ (Mt 14:14). Chúng ta thường thấy lòng thương xót của Chúa
Giêsu với những kẻ đi theo Người (Mt 15:32). Chúa chạnh lòng thương
vì họ “như bầy chiên không người chăn dắt” (Mc 6:34). Thật thế, Đức
Giêsu là mục tử tốt lành Đấng nuôi dưỡng dân mình như tiên tri Êlisa (2V 4:1-7;
42-44) và giống như ông Môisen trong sa mạc (Xh 16; Ds 11). Trong
sách Tin Mừng của Gioan, trong bài giảng của Chúa Giêsu về bánh hằng sống (Ga
6), Người giải thích ý nghĩa của phép lạ hóa bánh ra nhiều. Phép lạ
này là sự chuẩn bị cho bánh sẽ được ban cho trong Bí Tích Thánh Thể. Trong
tất cả các sách Tin Mừng, các cử chỉ của Chúa Giêsu trước khi Người hóa bánh ra
nhiều, nhắc nhớ lại nghi thức bẻ bánh, Bí Tích Thánh Thể. Những cử
chỉ ấy là: a) cầm lấy bánh, b) “Người ngước mắt
lên trời”, c) đọc “lời chúc tụng”, d) bẻ bánh ra,
e) trao cho các môn đệ (Mt 14:19). Những động tác này được
thấy trong các câu chuyện về bánh được hóa ra nhiều và, từng chữ một, trong câu
chuyện về bữa tiệc ly (Mt 26:26).
Tất cả mọi người đều ăn no
nê. Người ta còn thu lượm được mười hai thúng đầy những mẩu bánh vụn. Chúa
Giêsu là Đấng cho dân riêng Thiên Chúa no thỏa: dân Do Thái, gồm có
12 chi tộc. Nhưng Người cũng cho dân ngoại được no nê trong lần làm
bánh hóa ra nhiều thứ hai (Mt 15:32-39), khi ấy được tượng trưng bằng bảy
thúng, con số tượng trưng cho bảy dân tộc đất Canaan (Cv 13:19) và cũng là con
số của nhóm phó tế văn hóa Hy Lạp (Cv 6:5; 21:8) là những người được giao cho
nhiệm vụ phân phát lương thực hằng ngày. Cộng đoàn tụ tập chung
quanh Chúa Giêsu, một viễn tượng về Vương Quốc Thiên Chúa, chào đón dân Do Thái
và dân ngoại, tất cả được kêu gọi chấp nhận lời mời đến chia sẻ tại bàn tiệc
Chúa. Chúa Giêsu cho thấy điều này bằng cử chỉ của Người ngồi cùng
bàn với các người thu thuế và tội lỗi và, qua các lời giáo huấn của Người bằng
dụ ngôn về bữa tiệc “nhiều người sẽ đến từ phương đông và phương tây và dự tiệc
cùng các tổ phụ Abraham, Isaac và Giacóp trong Nước Trời” (Mt 8:11; cũng xem Mt
22:34; Lc 14:16-24).
b) Một vài câu hỏi để
hướng dẫn cho sự suy niệm và thực hành của chúng ta:
– Điều gì đã làm bạn
cảm động nhất trong đoạn Tin Mừng này?
– Thái độ nào của
Chúa Giêsu đã khiến bạn xúc động nhất trong bài Phúc Âm này?
– Có bao giờ bạn nghĩ
đến các cảm xúc của Chúa Giêsu chưa? Đoạn văn này tập trung vào lòng
thương xót. Bạn có thể tìm thấy những cảm xúc khác trong các sách
Phúc Âm không?
– Bạn nghĩ Thiên Chúa
muốn nói gì với chúng ta qua câu chuyện Chúa hóa bánh ra nhiều này?
– Chúa Giêsu ban cho
lương thực dồi dào. Bạn có tin tưởng vào sự quan phòng của Chúa
không? Tin vào sự quan phòng của Thiên Chúa có nghĩa gì đối với bạn?
– Có bao giờ bạn nghĩ
về Bí Tích Thánh Thể như một bữa tiệc với Chúa Giêsu? Những người được
mời vào tiệc này là ai?
3. Cầu nguyện:
a) Thánh Vịnh
78:24-25
Người khiến man-na tựa hồ mưa đổ
xuống,
và ban bánh bởi trời nuôi dưỡng họ.
Kẻ phàm nhân được ăn bánh thiên thần,
Chúa gửi đến cho họ dồi dào lương thực.
và ban bánh bởi trời nuôi dưỡng họ.
Kẻ phàm nhân được ăn bánh thiên thần,
Chúa gửi đến cho họ dồi dào lương thực.
b) Lời nguyện kết:
Thân lạy Chúa, Đấng vì lòng
thương xót của Con Một Chúa, xin hãy cho chúng con thấy lòng từ phụ của Chúa,
xin hãy ban bánh được hóa ra nhiều bởi sự quan phòng của Chúa được bẻ ra trong
sự yêu thương, và sự hiệp thông trong bánh ban xuống bởi trời mở ra cho chúng
con tiến tới cuộc đối thoại với anh chị em chúng con và sự phục vụ họ. Chúng
con cầu xin qua Đức Kitô Chúa chúng con.
4. Chiêm Niệm:
Có một điểm khác mà Cha muốn nhấn
mạnh tới, vì nó ảnh hưởng đáng kể đến sự xác thực của việc thông hiệp với Bí
Tích Thánh Thể. Đó là sự thúc đẩy mà Phép Thánh Thể ban cho cộng
đoàn là lời cam kết thực tế để xây dựng một xã hội trong tình huynh đệ
và công bằng hơn. Trong Bí Tích Thánh Thể, Chúa Giêsu của chúng
ta đã bày tỏ tình yêu tột bực, đảo lộn tất cả những tiêu chuẩn của quyền lực mà
thông thường thống trị những mối quan hệ loài người và khẳng định triệt để tiêu
chuẩn của sự phục vụ: “Ai muốn đứng đầu thì phải làm kẻ rốt hết, và
làm người phục vụ cho mọi người” (Mc 9:35). […] Làm thế nào chúng ta
có thể cử hành Năm Thánh Thể này trong giáo phận và cũng như tại
các giáo xứ mà lại không tự cam kết một cách đặc biệt để đáp ứng với mối lo âu
trong tình huynh đệ đối với một trong nhiều hình thức nghèo đói hiện nay trên
thế giới chúng ta sao? Như một ví dụ, Cha thiết nghĩ về thảm họa đói
kém đe dọa hàng trăm triệu mạng người, các bệnh tật đang hoành hành trong những
nước đang phát triển, sự cô đơn của người cao niên, những khó khăn phải đối diện
bởi nạn thất nghiệp, những chật vật của người di dân. Đây là những tệ
nạn đang hiện diện – mặc dù ở mức độ khác nhau – thậm chí hiện diện ngay cả ở
những vùng trù phú dư thừa nữa. Chúng ta không thể tự lừa dối
mình: bằng tình yêu nhau và, đặc biệt, bởi mối quan tâm của chúng ta
đối với những người cần giúp đỡ, có làm thế chúng ta mới được công nhận là các
môn đệ thực sự của Chúa Giêsu (xem Ga 13:35; Mt 25:31-46). Đây sẽ là
tiêu chuẩn mà theo đó tính xác thực của việc cử hành Bí Tích Thánh Thể của
chúng ta được xét xử.
ĐGH Gioan Phaolô II, Tông
Thư Năm Thánh Thể, 28.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét