08/03/2018
Thứ năm tuần 3 mùa Chay.
Bài Ðọc I: Gr 7, 23-28
"Này là dân
không chịu nghe lời Chúa là Thiên Chúa của họ".
Trích sách Tiên tri
Giêrêmia.
Ðây Chúa phán: Ta truyền
cho họ lời này: Các ngươi hãy nghe lời Ta, thì Ta sẽ là Thiên Chúa các ngươi,
và các ngươi sẽ là dân Ta. Các ngươi hãy đi trong mọi đường lối mà Ta truyền dạy
cho các ngươi, để các ngươi được hạnh phúc.
Nhưng họ không nghe, họ
không chịu lắng tai, họ vẫn chạy theo ý định và lòng xấu xa của họ, họ đã ngoảnh
mặt đi chứ không nhìn Ta. Từ ngày cha ông họ ra khỏi đất Ai-cập cho đến ngày
nay, ngay từ sáng sớm, Ta lần lượt sai các tiên tri tôi tớ của Ta đến với họ,
nhưng họ không nghe Ta, không chịu lắng tai nghe. Họ tỏ ra cứng đầu cứng cổ, và
còn sống tệ hơn cha ông họ! Ngươi có nói cho họ biết tất cả các điều ấy, thì họ
sẽ không nghe ngươi đâu; Vậy ngươi hãy nói cho họ biết: Này là dân không chịu
nghe lời Chúa là Thiên Chúa của họ, không chấp nhận kỷ luật, lòng trung tín đã
mất và miệng họ không còn nhắc đến nữa.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 94, 1-2.
6-7. 8-9
Ðáp: Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người: Các bạn đừng
cứng lòng (c. 8).
Xướng: 1) Hãy tới,
chúng ta hãy reo mừng Chúa, hãy hoan hô Ðá Tảng cứu độ của ta! Hãy ra trước
thiên nhan với lời ca ngợi; chúng ta hãy xướng ca để hoan hô Người. - Ðáp.
2) Hãy tiến lên, cúc
cung bái và sụp lạy; hãy quỳ gối trước nhan Chúa, Ðấng tạo thành ta. Vì chính
Người là Thiên Chúa của ta, và ta là dân Người chăn dẫn, là đoàn chiên thuộc ở
tay Người. - Ðáp.
3) Ước chi hôm nay các
bạn nghe tiếng Người: "Ðừng cứng lòng như ở Mêriba, như hôm ở Massa trong
khu rừng vắng, nơi mà cha ông các ngươi đã thử thách Ta, họ đã thử Ta mặc dầu
đã thấy công cuộc của Ta". - Ðáp.
Câu Xướng Trước Phúc
Âm: 2 Cr 6, 2
Ðây là lúc thuận tiện,
đây là ngày cứu độ.
Phúc Âm: Lc 11, 14-23
"Ai không thuận
với Ta là nghịch cùng Ta".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu trừ
một quỷ câm. Khi quỷ ra khỏi, người câm liền nói được và dân chúng đều bỡ ngỡ.
Nhưng có mấy người trong bọn họ nói rằng: "Ông ta nhờ tướng quỷ Bêelgiêbút
mà trừ quỷ". Mấy kẻ khác muốn thử Người, nên xin Người một dấu lạ từ trời
xuống. Nhưng Người biết ý của họ, liền phán:
"Nước nào tự chia
rẽ, sẽ diệt vong, và nhà cửa sẽ sụp đổ chồng chất lên nhau. Vậy nếu Satan cũng
tự chia rẽ, thì nước nó làm sao đứng vững được? Bởi các ngươi bảo Ta nhờ
Bêelgiêbút mà trừ quỷ, vậy nếu Ta nhờ Bêelgiêbút mà trừ quỷ, thì con cái các
ngươi nhờ ai mà trừ? Bởi đó, chính con cái các ngươi sẽ xét xử các ngươi. Nhưng
nếu Ta nhờ ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, ắt là nước Thiên Chúa đã đến giữa
các ngươi rồi.
"Khi có người khoẻ
mạnh và võ trang đầy đủ canh giữ nhà mình, thì của cải người đó được an toàn;
nhưng nếu có người mạnh hơn xông đến đánh bại hắn, thì sẽ tước hết khí giới hắn
tin tưởng, và làm tiêu tan hết những gì đã tước đoạt. Ai không thuận với Ta là
nghịch cùng Ta, và ai không thu góp với Ta là phân tán".
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Luật Vĩnh Viễn
Có một tín hữu nọ đi tới
một quán ăn, anh biết quán ăn có nhiều món cá lạ, nhưng là ngày thứ sáu buộc phải
kiêng thịt mà trong lòng thì lại thích ăn thịt. Vì thế, trước hết anh gọi những
món cá mà anh biết chắc chắn chẳng bao giờ có, anh nói: "Cho tôi dĩa cá sấu;
cho tôi dĩa cá voi..." Chủ quán trả lời: "Không có. Không có".
Thế rồi anh ta tự nhủ: "Lạy Chúa, Chúa biết cho con, con đã làm hết sức,
đó là con đã gọi nhiều thứ cá mà chẳng có. Thôi, con đành phải gọi một tô phở
bò tái mà ăn trong ngày thứ sáu kiêng thịt vậy". Cầu nguyện xong, anh thi
hành liền, anh tự tạo ra những lý do, những hoàn cảnh để khỏi phải bị lỗi luật
Chúa.
Anh chị em thân mến!
Nếu không có lòng mến
Chúa thật thì con người sẽ tạo ra trăm phương nghìn cách để an ủi mình và chuẩn
cho mình khỏi phải tuân giữ luật Chúa, giải thích Lời Chúa theo sở thích riêng
tư. Bài Tin Mừng hôm nay nhắc nhở chúng ta hãy sống trung thành với Luật Chúa
cho đến cùng.
Vào thời Chúa Giêsu,
các giới lãnh đạo tôn giáo dân Do thái là những người biệt phái, những người
Pharisiêu. Họ là những kẻ muốn bảo tồn luật Chúa trong lời dạy của Môisê và các
tiên tri. Nhưng những thay đổi trong lịch sử đặt ra những vấn nạn mới và thôi
thúc họ phải giải thích áp dụng luật Chúa vào hoàn cảnh mới. Tinh thần ham danh
lợi, vụ hình thức đã làm cho họ lạc đường, đến nỗi bị Chúa Giêsu quở trách là
những kẻ giả hình giống như những cái mả tô vôi. Họ hăng say buộc kẻ khác tuân
giữ những truyền thống của con người, của tiền nhân để lại mà bỏ quên luật
Chúa.
Khi giải thích lại những
lời dạy của Môisê và các tiên tri, Chúa Giêsu lưu ý các môn đệ là Ngài không đến
để hủy bỏ lề luật, nhưng là để kiện toàn lề luật. Cần tuân giữ luật Chúa với
tinh thần mới, tinh thần của chính Ngài trao ban cho các môn đệ. Chúa Giêsu đã
kêu gọi bằng một sự nghiêm chỉnh dấn thân của mọi đồ đệ để sống trọn vẹn sứ điệp
của Ngài: "Ai hủy bỏ một trong những điều luật nhỏ mọn nhất và dạy người
khác làm như vậy sẽ là kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời".
Qua mọi thời đại, Giáo
Hội không ngừng kêu gọi những con cái mình kiểm điểm lại đời sống mình để canh
tân nếp sống mỗi ngày một tốt đẹp hơn. Chúng ta hãy lắng nghe những lời sau đây
của Ðức cố Hồng Y Phanxicô Xaviê nguyễn Văn Thuận, tác giả tập sách "Ðường
Hy Vọng":
Ngôi Lời đã nhập thể
và Ðức Chúa Cha đã phán: "Ðây là Con Ta yêu dấu và đẹp lòng Ta mọi đàng.
Các ngươi hãy nghe lời Ngài". Ngài là sự sống, con chỉ sống bằng tinh thần
của Người. Người là sự thật, con chỉ tìm lời dạy của Người. Người là đường, con
chỉ bước theo chân Người.
Có thứ công giáo vụ lợi,
có thứ công giáo lý lịch, có thứ công giáo xu thời, có thứ công giáo danh dự.
Chúa chỉ chấp nhận những phần Công giáo trăm phần trăm, hạng công giáo vô điều
kiện, đó là họ đã bỏ mọi sự mà theo Ngài.
Hội thánh có nhiều
khuyết điểm và gương xấu, nhưng Hội Thánh có lời hứa của Chúa. Hội thánh là một
phép lạ liên lỉ. Tuy nhiên, đừng vì thế mà phơi bày những khuyết điểm và gương
xấu cho mọi người, cũng đừng vì đó mà tha hồ làm gương xấu để Chúa làm phép lạ
mỗi ngày.
Lời Chúa không bao giờ
qua đi, Hội thánh Chúa sẽ vượt qua mọi thử thách, mỗi người Kitô hữu chúng ta
hãy nhất quyết sống trung thành đến cùng với ơn gọi Kitô hữu của mình.
Lạy Chúa, trong những
ngày canh tân đời sống của Mùa Chay, xin Chúa thương ban cho con một ý chí mạnh
mẽ, một niềm tin xác tín sâu xa và nhất là xin Chúa ban cho con ơn gọi Chúa
ban. Amen
Veritas Asia
LỜI CHÚA MỖI NGÀY
Thứ Năm Tuần III MC
Bài đọc: Jer 7:23-28; Lk 11:14-23.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Biết nghe lời Thiên Chúa là điều kiện để đạt hạnh phúc.
Khi phải đối diện với
Lời Chúa hay những công việc Chúa làm, con người thường có ba thái độ chính:
tích cực vâng lời và làm theo những gì Thiên Chúa răn bảo; hay dửng dưng coi
thường “khó quá, ai làm nổi;” hoặc tiêu cực tìm lý do phê bình để khỏi phải làm
như “ở Nazareth nào có cái chi hay!”
Các Bài Đọc hôm nay
chú trọng nhiều đến phản ứng sau cùng, con người không những không nghe lời
Thiên Chúa, lại còn phê phán buộc tội để khỏi phải nghe và làm theo. Trong Bài
Đọc I, dân chúng không chịu nghe tiếng Thiên Chúa và cũng chẳng chịu nghe
Jeremiah, ngôn sứ của Ngài. Đã vậy, họ còn mạ lỵ Jeremiah và còn tìm đủ cách để
có cớ lọai trừ ông. Trong Phúc Âm, chứng kiến phép lạ Chúa Giêsu khai trừ quỉ
câm, một số người đã không tin uy quyền của Chúa Giêsu, lại còn mạ lỵ Ngài:
“Ông ấy dựa thế quỷ vương Beelzebul mà trừ quỷ.” Nói cách khác, họ có ý muốn
nói: Chúa Giêsu là đồng bọn của ma quỉ để dân chúng đừng tin vào Ngài.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Đây là dân tộc không biết nghe tiếng Đức Chúa.
1.1/ Dân Chúa phải nghe
tiếng Thiên Chúa: Nghe tiếng Thiên Chúa là
điều kiện trước tiên để con người nhận ra sự thật hay ý định của Thiên Chúa cho
con người. Con người phải biết nghe thì mới biết cách làm; nếu con người không
chịu nghe thì sẽ không biết cách làm hoặc làm sai. Nếu làm sai, con người sẽ phải
lãnh nhận mọi hậu quả xấu. Nếu một người không nghe theo tiếng Thiên Chúa, người
đó không còn là con Thiên Chúa nữa. Vì thế, Chúa truyền cho con người: “Hãy
nghe tiếng Ta thì Ta sẽ là Thiên Chúa các ngươi, và các ngươi sẽ là dân của Ta.
Hãy bước theo mọi đường lối Ta truyền dạy, để các ngươi được hạnh phúc.”
Không nghe tiếng Thiên
Chúa là lý do con người đã không tiến tới mà còn lùi bước. Con người không muốn
nghe tiếng Thiên Chúa vì họ kiêu ngạo nghĩ mình đã biết cách giải quyết vấn đề,
hay nghe theo tiếng của thần khác Thiên Chúa. Đây là tình trạng của dân tộc
Israel trước Thời Lưu Đày, như Jeremiah trình thuật: “Nhưng chúng chẳng nghe,
chẳng để tai, cứ theo những suy tính của mình, theo tâm địa ngoan cố xấu xa;
chúng đã lùi chứ không tiến.”
1.2/ Dân Chúa phải nghe
tiếng các ngôn-sứ của Thiên Chúa: Vì tình
thương, Thiên Chúa không sửa phạt dân ngay; nhưng Ngài luôn sai các ngôn sứ của
Ngài tới để kêu gọi dân chúng ăn năn trở lại: “Từ ngày cha ông chúng ra khỏi đất
Ai-cập tới nay, ngày này qua ngày khác, Ta không ngừng sai tất cả các tôi tớ của
Ta là các ngôn sứ đến với chúng; nhưng chúng đã không nghe, cũng chẳng để tai,
lại ra cứng đầu cứng cổ. Chúng hành động còn xấu hơn cả cha ông chúng nữa.”
Chúa nói trước với
Jeremiah về sự cứng lòng của dân, để ông biết Ngài đã kiên nhẫn sửa dạy dân; và
cũng để ông khỏi ngạc nhiên khi chứng kiến sự cứng lòng của họ: “Vậy, ngươi sẽ
nói với chúng tất cả những điều ấy, nhưng chúng chẳng nghe đâu; ngươi sẽ gọi
chúng, chúng chẳng trả lời đâu.” Sau cùng, tiên tri Jeremiah phải đồng ý với
Thiên Chúa: dân chúng xứng đáng chịu hình phạt và thời chiến tranh và lưu đày
phải xảy ra, vì “Đây là dân tộc không biết nghe tiếng Đức Chúa, Thiên Chúa của
mình, không chấp nhận lời sửa dạy: sự chân thật đã tiêu tan và biến khỏi miệng
nó.”
2/ Phúc Âm: Thái độ tiêu cực của con người:
2.1/ Thái độ của con người
trước phép lạ Chúa Giêsu làm: Có 3 phản ứng
của con người khi họ chứng kiến phép lạ Chúa Giêsu chữa một người khỏi quyền lực
của quỉ câm:
(1) Đám đông lấy làm
ngạc nhiên.
(2) Nhưng trong số đó
có mấy người lại bảo: "Ông ấy dựa thế quỷ vương Beelzebul mà trừ quỷ."
(3) Kẻ khác lại muốn
thử Người, nên đã đòi Người một dấu lạ từ trời. Vừa chứng kiến dấu lạ, lại đòi
một phép lạ khác trước khi có thể tin!
2.2/ Thái độ tích cực của
Chúa Giêsu: Ngài kiên nhẫn cắt nghĩa và muốn
họ nhận ra hai điều:
(1) Một người không thể
dựa thế quỷ vương Beelzebul mà trừ quỷ: Một người có thể dựa thế người khác để
làm tất cả mọi điều, nhưng không thể để khai trừ những người thuộc quyền họ; vì
đòan kết là điều kiện chính để sinh tồn: "Nước nào tự chia rẽ thì sẽ điêu
tàn, nhà nào tự chia rẽ thì sẽ đổ xuống. Nếu Satan cũng tự chia rẽ chống lại
chính mình, thì nước nó tồn tại sao được? Bởi lẽ các ông nói tôi dựa thế
Beelzebul mà trừ quỷ.” Hơn nữa, có nhiều người trừ quỉ trong Israel trước thời
Chúa Giêsu; ngay cả Vua Solomon cũng trừ quỉ bằng các cây cỏ. Vì thế, nếu họ tố
cáo Chúa Giêsu thuộc về ma quỉ, họ cũng tố cáo tất cả những người này: “Nếu tôi
dựa thế Beelzebul mà trừ quỷ, thì con cái các ông dựa thế ai mà trừ? Bởi vậy,
chính họ sẽ xét xử các ông.”
(2) Chúa Giêsu đến để
vô hiệu hóa các quyền lực của ma quỉ: “Còn nếu tôi dùng ngón tay Thiên Chúa mà
trừ quỷ, thì quả là Triều Đại Thiên Chúa đã đến giữa các ông.” Ngài cắt nghĩa
thêm: “Khi một người mạnh được vũ trang đầy đủ canh giữ lâu đài của mình, thì của
cải người ấy được an toàn. Nhưng nếu có người mạnh thế hơn đột nhập và thắng được
người ấy, thì sẽ tước lấy vũ khí mà người ấy vẫn tin tưởng và sẽ đem phân phát
những gì đã lấy được.” Ma quỉ chỉ có quyền lực trên con người, trong lâu đài của
chúng là thế gian này. Vương quốc của chúng được an tòan khi Chúa Giêsu chưa đến.
Nhưng khi Triều Đại của Ngài đến, mọi sự thay đổi. Vì Ngài có quyền lực mạnh
hơn ma quỉ, nên Ngài có thể khai trừ chúng khỏi con người như trình thuật hôm
nay. Ngài vô hiệu hóa các vũ khí chúng dùng để cai trị con người như: kiêu ngạo,
tham muốn, hưởng thụ vật chất ... Một khi con người quyết tâm theo Chúa, ma quỉ
sẽ không dám đụng chạm tới họ. Ma quỉ chỉ có quyền trên những ai muốn ở lại với
chúng.
2.3/ Không thể giữ thái độ
trung lập trên bước đường theo Chúa: Truyền
thống Do-thái tin cuộc đời này là bãi chiến trường tranh chấp giữa quyền lực của
Thiên Chúa và của ma quỉ, giữa con cái của ánh sáng và của bóng tối. Trong cuộc
giao chiến này, con người không thể đứng trung lập: Họ phải chọn giữa Thiên
Chúa hoặc ma quỉ, giữa ánh sáng và bóng tối, như Chúa Giêsu tuyên bố: "Ai
không đi với tôi là chống lại tôi, và ai không cùng tôi thu góp là phân tán.” Một
người chọn đứng bên lề, chọn không tham gia những công việc hữu ích, là chọn để
giúp cho các công việc gây thiệt hại có cơ hội phát triển. Họ cũng không thể chọn
cả hai bên: vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi ma quỉ, vì hai bên không đội trời
chung.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Nghe theo tiếng Chúa
là điều kiện tiên quyết để con người có hạnh phúc.
- Chúng ta cần có thái
độ tích cực để nhận ra và thi hành điều hữu ích trong cuộc sống. Cần tránh thái
độ tiêu cực chỉ biết “vạch lá tìm sâu” và luôn nghi ngờ thiện chí của tha nhân.
- Không cộng tác với
Thiên Chúa là cộng tác với ma quỉ. Không có thái độ trung lập và cũng chẳng có
thái độ làm tôi hai chủ trong cuộc đời này.
Lm. Anthony ĐINH MINH TIÊN, OP.
08/03/2018
THỨ NĂM TUẦN 3 MC
Th. Gio-an Thiên Chúa, tu sĩ
Lc 11,14-23
Th. Gio-an Thiên Chúa, tu sĩ
Lc 11,14-23
CUỘC CHIẾN KHÔNG KHOAN NHƯỢNG
“Ai không đi với tôi là chống lại tôi, và ai không cũng tôi
thu góp là phân tán.” (Lc 11,23)
Suy niệm: Thoạt nghe có vẻ như Đức
Giê-su thuộc nhóm chủ trương tôn giáo cực đoan, muốn loại trừ mọi quan điểm đối
lập để mình được độc tôn. Có đặt mình trong khung cảnh Chúa vừa xua trừ quỷ câm
ra khỏi một người, một dấu lạ biểu hiện quyền năng Thiên Chúa, mới hiểu được rằng
không ai có thể đứng trung lập. Việc thiện dù do ai làm đi nữa, cũng đều bắt
nguồn từ Thiên Chúa là nguồn mạch phát sinh mọi điều thiện hảo. Chối từ điều
thiện hảo là đứng về phía ma quỷ, kẻ không đội trời chung với Thiên Chúa. Vì thế,
mệnh lệnh của lương tâm “làm lành, lánh dữ” bao giờ cũng mang tính tuyệt đối và
đòi buộc đối với mọi người không trừ ai.
Mời Bạn: Phải chăng bạn hay bị cám
dỗ nghĩ rằng mình không phải là một vị thánh, và may thay cũng không phải là một
kẻ tội lỗi. Thế là bạn bằng lòng với mức sống đạo “bình bình, nửa vời” đó. Thực
ra, cuộc chiến giữa thiện và ác luôn mang tính quyết liệt, triệt để, không
khoan nhượng. Không làm theo điều thiện là đã ngả theo sự ác rồi. Không thể vừa
sống theo đòi hỏi của sự thiện vừa dung túng cho đam mê tật xấu. Người ta cũng
không thể vừa tuyên bố tin nhận Thiên Chúa là Đấng Thánh vừa bắt tay thoả hiệp
với ma quỷ.
Sống Lời Chúa: Đọc lại câu Tin Mừng này
(Lc 11,23) và bạn hãy chọn một thái độ quyết định: Tôi có đi với Đức
Giê-su hay chống đối lại Ngài ?
Cầu nguyện: Chúa ơi, những lúc con bị cám dỗ sống Tin Mừng nửa vời
thì xin Chúa giúp con tỉnh thức lại và quyết một lòng tin mến Chúa trên hết mọi
sự. Amen.
(5phút Lời Chúa)
Người mạnh hơn (8.3.2018 – Thứ năm Tuần 3 Mùa Chay)
Mùa Chay mời chúng ta đứng hẳn về phía Giêsu, vì ai không ở với Giêsu là chống lại Ngài, ai không thu góp với Giêsu là phân tán.
Suy niệm:
Đức Giêsu vừa mới trục
xuất được một quỷ câm.
Khi quỷ xuất ra thì người
câm nói ngay được (c. 14).
Cùng với sự ngạc nhiên
thích thú của đám đông,
còn có sự vu khống xuyên
tạc của một số người khác.
Họ cho rằng chẳng qua Đức
Giêsu chỉ là kẻ dựa dẫm Bêendêbun.
Bêendêbun là tên của một
vị thần ở vùng Canaan.
Người Do thái vẫn coi các
thần dân ngoại là ma quỷ (1Cr 10, 19-20).
Ở đây, Bêendêbun chính là
quỷ vương, là Xatan (c. 18).
Như thế Đức Giêsu bị tố
cáo là người cùng phe với quỷ,
dùng tay tướng quỷ để trừ
các quỷ nhỏ.
Đức Giêsu cho thấy sự sai
lầm của lập luận này.
Ngài nhắc đến nước của
Xatan, một nước hiện vẫn còn đứng vững (c. 18).
Nước ấy chưa sụp đổ vì
không có sự chia rẽ giữa các quỷ với nhau,
nên không thể bảo là Ngài
dùng quỷ vương để trừ quỷ nhỏ.
Vả lại, có những người Do
thái khác cũng trừ quỷ như Ngài.
Có ai dám bảo là họ thông
đồng với quỷ vương không ? (c. 19).
Đức Giêsu vén mở cho thấy
ý nghĩa của việc Ngài trừ quỷ.
“Nếu tôi dùng ngón tay
Thiên Chúa mà trừ quỷ,
thì quả là Nước Thiên
Chúa đã đến giữa các ông” (c. 20).
Nước Thiên Chúa đến qua
việc Đức Giêsu giải phóng.
Ngài giải phóng con người
khỏi bệnh tật thân xác.
Ngài trả lại cho con
người khả năng nghe, nói, nhìn.
Ngài kéo người bất toại
đứng lên, đi được, đưa tay ra.
Ngài trả người phong về
với cộng đoàn, đưa người chết ra khỏi mộ.
Trên hết, Ngài giải phóng
con người khỏi sự chật hẹp của lòng mình.
Ngài mở con người ra
trước nỗi đau và cô đơn của anh em.
Ngài nâng con người lên
tới tầm cao của trái tim Thiên Chúa.
Như thế là con người được
thật sự tự do.
Chỗ nào có tự do thật sự,
chỗ đó có Nước Thiên Chúa.
Chỗ nào có Nước Thiên
Chúa, chỗ đó nước của Xatan phải lui đi.
Cuộc chiến giữa Nước
Thiên Chúa và nước Xatan vẫn tiếp diễn,
nhưng Nước Thiên Chúa đã
đến rồi, ngón tay Thiên Chúa ở đây.
Chúa Giêsu vẫn tiếp tục
trừ quỷ và mời chúng ta cộng tác.
Làm sao để con người hôm
nay không còn bị ám bởi bất cứ thụ tạo nào,
không sụp lạy trước bao
ngẫu tượng mới của thời đại?
Quỷ vẫn là kẻ mạnh, được
vũ trang đầy đủ, đứng canh nhà của nó (c. 21).
Nhưng Thiên Chúa và Chúa
Giêsu lại là người mạnh hơn (c. 22).
Người mạnh hơn tấn công,
tước vũ khí và phân chia chiến lợi phẩm.
Trong cuộc chiến này,
chúng ta không có quyền mập mờ, hàng hai.
Mùa Chay mời chúng ta
đứng hẳn về phía Giêsu,
vì ai không ở với Giêsu
là chống lại Ngài,
ai không thu góp với
Giêsu là phân tán (c. 23).
Hãy quyết định dứt khoát
để cùng với Giêsu chiến đấu cho Nước Cha.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
ai trong chúng con cũng
thích tự do,
nhưng mặt khác chúng con
thấy mình dễ bị nô lệ.
Có nhiều xiềng xích do
chính chúng con tạo ra.
Xin giúp chúng con được tự do thực sự:
tự do trước những đòi hỏi
của thân xác,
tự do trước đam mê của
trái tim,
tự do trước những thành
kiến của trí tuệ.
Xin giải phóng chúng con khỏi cái tôi ích kỷ,
để dễ nhận ra những đòi
hỏi tế nhị của Chúa,
để nhạy cảm trước nhu cầu
bé nhỏ của anh em.
Lạy Chúa Giêsu,
xin cho chúng con được tự do như Chúa.
Chúa tự do trước những ràng buộc hẹp hòi,
khi Chúa đồng bàn với người tội lỗi
và chữa bệnh ngày Sabát.
Chúa tự do trước những thế lực đang ngăm đe,
khi Chúa không ngần ngại nói sự thật.
Chúa tự do trước khổ đau, nhục nhã và cái chết,
vì Chúa yêu mến Cha và nhân loại đến cùng.
Xin cho chúng con đôi cánh của tình yêu hiến dâng,
để chúng con được tự do bay cao.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
8 THÁNG BA
Chúng Ta Được Năng
Lực Biến Đổi
Của Thiên Chúa Chạm
Đến
Chúng ta đọc thấy
trong Thông Điệp Dives in misericordia: “Dụ ngôn Người Con Đi
Hoang diễn tả một cách đơn giản nhưng rất thâm sâu về thực tại hoán cải. Dụ
ngôn này là mô tả cụ thể nhất của tình yêu và lòng thương xót.” Qua dụ ngôn, chúng
ta thấy được cách mà tình yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa phục hồi và
thăng tiến những gì tốt đẹp. Tình yêu và lòng thương xót này thậm chí có thể
rút ra được điều tốt từ bất cứ hình thức sự dữ nào trong thế giới chúng ta.
Tình yêu và lòng
thương xót vô điều kiện của Thiên Chúa chính là nền tảng sứ điệp cứu độ của Đức
Kitô. Xuất phát từ tình yêu và lòng thương xót ấy, Thiên Chúa đã giao hòa thế
gian với chính Ngài trong Đức Kitô. Chúng ta nhận ra rằng Đức Giêsu cũng dạy
các môn đệ Người phải biết yêu thương và nhân hậu. Sứ điệp ấy không bao giờ ngừng
thôi thúc con tim và hành động của các môn đệ Đức Kitô. Nơi họ, tình yêu đối với
Thiên Chúa và đối với nhau không bao giờ bị chao đảo bởi sự dữ ; trái lại, tình
yêu ấy vượt thắng mọi sự dữ (Rm 12,21).
Như vậy, dụ ngôn Người
Con Đi Hoang cho chúng ta thấy cách mà tình yêu và lòng thương xót của Thiên
Chúa biến đổi đời sống của tội nhân, cách mà con người cũ bị đẩy lùi và vượt
qua. Ngay cả những tội lỗi đã bén rễ và những thói xấu trầm kha cũng bị nhổ rễ bởi
ơn hoán cải. Đức Kitô đã đem lại sự sống mới này cho con người “bằng Máu Người
đổ ra trên Thập Giá” (Cl 1,20). Trong Đức Kitô, tội nhân trở thành “một tạo vật
mới”. Trong Đức Kitô, tội nhân được hòa giải với Thiên Chúa là Cha.
Hạnh Các Thánh
Ngày 8 Tháng 3
Thánh Gioan của Thiên Chúa
(1495 - 1550)
Từ lúc tám tuổi
cho đến khi chết, Thánh Gioan thường hành động hấp tấp. Sự thử thách là làm sao
để biết đó là sự thúc giục của Chúa Thánh Thần, chứ không phải là những cám dỗ
trần tục. Nhưng không giống như những người bốc đồng khác, một khi đã quyết định,
dù hấp tấp đi nữa, thánh nhân trung thành với quyết định ấy dù có gian khổ cách
mấy.
Khi lên tám tuổi,
Gioan nghe một linh mục nói về cuộc phiêu lưu đi tìm thế giới mới. Ðêm hôm ấy,
Gioan bỏ nhà đi theo vị linh mục này và không bao giờ gặp mặt cha mẹ nữa. Cả
hai đi ăn xin từ làng này sang làng khác cho đến khi Gioan ngã bệnh nặng. May mắn,
nhờ một người tá điền trong vùng chăm sóc và nhận làm con nuôi nên Gioan mới sống
sót. Anh làm nghề chăn cừu cho đến khi 27 tuổi thì gia nhập quân đội Tây Ban
Nha trong cuộc chiến chống với nước Pháp. Khi là quân nhân, Gioan bê bối không
thể tưởng, anh đánh bài, uống rượu và cùng với đồng đội phá làng phá xóm. Một
ngày kia, khi đang cưỡi con ngựa ăn cắp được, anh bị ngã ngựa gần ranh giới với
nước Pháp. Hoảng sợ vì thoát chết, anh nhìn lại cuộc đời và vội vàng thề sẽ
thay đổi.
Khi trở về đơn vị, anh
giữ lời hứa và đi xưng tội, thay đổi lối sống. Các bạn đồng đội không bận tâm với
việc sám hối của anh, nhưng họ chán ghét anh vì anh luôn thúc giục họ từ bỏ các
thú vui trụy lạc. Bởi đó họ tìm cách đánh lừa để anh rời bỏ nhiệm sở, vi phạm kỷ
luật và bị đuổi ra khỏi quân đội sau khi bị đánh đập và lột hết của cải. Anh phải
đi xin ăn trên đường trở về nhà cha nuôi, trở lại nghề chăn cừu.
Khi chăn cừu, Gioan có
nhiều thời giờ để suy niệm về ơn gọi của mình. Vào lúc 38 tuổi Gioan quyết định
sang Phi Châu để chuộc những Kitô Hữu bị bắt. Nhưng trong khi chờ đợi ở bến tầu
Gibraltar, vì cảm thương một gia đình quý tộc bị sa cơ thất thế sau biến động
chính trị và phải lưu đầy, Gioan quên đi ý định ban đầu và tình nguyện làm gia
nhân cho họ. Khi đến đất lưu đầy, gia đình này bệnh hoạn đến độ không những
Gioan phải săn sóc họ mà còn phải đi làm để kiếm tiền nuôi sống họ. Công việc
xây cất các thành lũy thật vất vả, thật bất nhân mà các nhân công thường bị
đánh đập và đối xử tàn tệ bởi những người tự xưng là Công Giáo. Cảnh tượng ấy
đã làm lung lay đức tin của Gioan. Một linh mục khuyên Gioan đừng đổ tội cho
Giáo Hội vì những hành động của giáo dân, và nên về lại Tây Ban Nha.
Ở Tây Ban Nha, ban
ngày Gioan làm phu khuân vác bến tầu, ban đêm ngài đến nhà thờ để cầu nguyện và
đọc sách thiêng liêng. Việc đọc sách đem lại cho ngài niềm vui đến độ ngài quyết
định phải chia sẻ niềm vui ấy với người khác. Gioan bỏ nghề khuân vác và đi bán
sách dạo, lang thang từ phố này sang phố khác để bán sách thiêng liêng và ảnh
các thánh. Khi 41 tuổi, Gioan sang Granada mở một tiệm bán sách nhỏ.
Sau khi nghe giảng về
sự ăn năn sám hối của vị giảng thuyết nổi tiếng thời bấy giờ là Chân Phước
Gioan Avila, Gioan trở về nhà, xé tất cả các sách đời, phân phát tiền của và
các sách đạo cho mọi người. Gioan lang thang với quần áo rách nát, than khóc về
tội lỗi của mình như một người điên, và bị trẻ con cũng như mọi người chế nhạo.
Bạn bè đưa Gioan vào
dưỡng trí viện để chữa trị, là nơi ngài bị trói và bị đánh đập. Cho đến khi
Chân Phước Gioan Avila đến thăm và cho biết là sự sám hối của ngài đã đủ 40
ngày, như Ðức Kitô xưa ăn chay trong sa mạc, thì Gioan trở lại bình thường và
được đưa sang một khu vực khác, lành mạnh hơn. Ở đây, Gioan nhanh nhẹn giúp đỡ
các bệnh nhân khác, và bệnh viện cũng không phiền hà khi có một người trợ tá
làm việc không công. Cho đến khi ngài tuyên bố là sẽ mở một nhà thương khác thì
họ cho ngài xuất viện.
Có thể Gioan tin rằng
Thiên Chúa muốn ngài xây cất một bệnh viện cho người nghèo bị xã hội hắt hủi,
nhưng ai nấy cũng đều cho đó là một người điên, vì làm sao có thể xây cất một bệnh
viện với nguồn tài chánh duy nhất là việc bán củi. Ban đêm, ngài lấy những đồng
tiền kiếm được mua thực phẩm và quần áo cho những người nghèo sống dưới gầm cầu
hoặc trong các căn nhà hoang phế. Bởi thế, bệnh viện đầu tiên của ngài là các
đường phố ở Granada. Cho đến khi có một người hảo tâm cho Gioan thuê lại một
căn nhà với giá rẻ, "bệnh viện" của ngài mới bắt đầu thành hình mà tất
cả phương tiện cũng như sự tài trợ là nhờ đi xin. Với kinh nghiệm xin ăn sẵn
có, ngài đi khắp đường phố, miệng rao lớn, "Hãy làm việc lành cho chính
mình! Vì tình yêu Thiên Chúa, hỡi anh chị em, hãy làm việc lành!" Ban
ngày, ngài cõng các bệnh nhân về nhà như khuân đá, khuân củi, để tắm rửa, lau
chùi các vết thương và cho họ ăn mặc tử tế. Ban đêm thì ngài cầu nguyện.
Cuộc sống của ngài đã
bị chỉ trích bởi những người không thích hành động bác ái vội vàng hấp tấp. Có
lần, khi gặp một gia đình đi xin ăn đang đói, ngài chạy vội vào một căn nhà gần
đó, lấy cắp nồi cơm và đem cho họ. Lần khác, khi thấy các em bụi đời quần áo
rách nát, ngài vào tiệm quần áo và mua quần áo mới cho chúng. Dĩ nhiên, là mua
chịu!
Tuy nhiên sự vội vàng ấy
đã giúp nhiều người sống sót trong một vụ hoả hoạn ở nhà thương mà ngài đã liều
mình xông vào lửa, bế các bệnh nhân ra ngoài. Vào lúc ấy, nhà cầm quyền quyết định
dùng súng đại bác để phá hủy một phần nhà thương nhằm ngăn chặn ngọn lửa khỏi
cháy lan sang thì ngài đã ngăn cản họ, và vội vàng leo lên mái nhà dùng chiếc
búa rìu tách rời phần bị cháy. Ngài thành công, nhưng đồng thời cũng rơi theo
mái nhà hực lửa đang sụp đổ. Trong khi mọi người hồi hộp cho số phận vị anh
hùng cứu tinh thì lạ lùng thay, Gioan bước ra khỏi đám lửa một cách bình an vô
sự.
Khi thánh nhân lâm bệnh
nặng thì ngài nghe tin cơn lũ lụt đang trôi dạt những cây gỗ quý về gần thành
phố. Không bỏ lỡ cơ hội, ra khỏi giường bệnh, ngài đi vớt gỗ trên dòng sông
đang chảy xiết. Và khi một trong những bạn đồng hành của ngài bị rớt xuống sông,
ngài đã không nghĩ đến bệnh tình cũng như sự an toàn cho chính mình mà đã nhảy
theo cứu vớt. Ngài thất bại không cứu được người ấy, và chính ngài thì bị sưng
phổi. Ngài từ trần ngày 8 tháng Ba, ngày sinh nhật thứ năm mươi lăm của ngài,
chỉ vì sự yêu thương vội vàng mà đó là động lực của toàn thể cuộc đời ngài.
Thánh Gioan của Thiên
Chúa được đặt làm quan thầy của người bán sách, thợ in, bệnh nhân, bệnh viện, y
tá, lính cứu hỏa và được coi là người sáng lập tổ chức Sư Huynh Bệnh Viện.
Lời Bàn
Sự khiêm hạ tuyệt đối
của Thánh Gioan của Thiên Chúa là điều cảm phục nhất, được thể hiện qua sự vị
tha hoàn toàn vì người khác. Thiên Chúa đã ban cho ngài các ơn khôn ngoan, kiên
nhẫn, dũng cảm, nhiệt tình và khả năng ảnh hưởng đến người khác. Ngài nhìn thấy
sự sai lầm của thời trai tráng, sống xa cách Thiên Chúa, và sau đó đã nhận ra
lòng thương xót của Thiên Chúa để bắt đầu một đời sống mới, thực sự yêu thương
tha nhân.
Trích từ
NguoiTinHuu.com
08 Tháng Ba
Phục Sinh
Một linh mục Brazil
thuật lại một kinh nghiệm Phục Sinh của mình như sau: "Mỗi ngày, khi đi
ngang qua một con đường ở Rio de Janeiro, tôi đều thấy một người đàn ông còn trẻ
ngồi dựa lưng vào tường, chìa tay xin ăn. Ông ta không đi được vì đôi chân bị tật.
Vì qua lại khá thường, nên sự hiện diện và số phận của người ăn xin què quặt
không làm tôi bận tâm suy nghĩ: thế nào là không đi được".
Nhưng một ngày kia,
số phận của ông ta bỗng đánh động tâm hồn tôi mãnh liệt. Nhất là khi dừng lại đằng
xa quan sát tôi thấy có bao nhiêu người đi ngang qua mà hình như không trông thấy
ông. Tôi quyết định đến nói chuyện và hỏi ông: "Ông có thể đứng dậy được
không? Ông có muốn đi không?". Ông ta đưa cặp mắt mệt mỏi nhìn tôi dò xét
và khi đọc được sự thành thật trên khuôn mặt của tôi, ông ta nói: "Tôi
luôn luôn hy vọng là một ngày nào đó cuộc đời tôi sẽ đổi mới. Dĩ nhiên tôi sẽ
đi được nhưng chi phí mua sắm những dụng cụ quá đắt làm sao tôi với tới. Vì thế
không còn cách nào hơn là đành quên giấc mơ có thể đi được".
Nghe xong tâm sự của
ông, tôi xiết chặt tay ông giã từ và hứa: "Một ngày gần đây, giấc mơ của
ông sẽ thành sự thật".
Trong bài giảng
thánh lễ Chúa Nhật sau đó, tôi thuật về số phận của ông ăn mày và đề nghị cô?g
đoàn hãy làm một cái gì để giúp ông ta. Một cuộc lạc quyên được tổ chức và tôi
vui mừng khi thấy số tiền quyên góp được vượt quá chi phí của cặp nạn và đôi
chân nhân tạo. Người hành khất càng hân hoan hơn khi tôi báo tin mừng: ông được
chuyên chở ngay đến một bệnh viện đặc biệt và trong những tuần lễ kế tiếp, ông
cố gắng tập đi đứng một mình.
Lễ Phục Sinh đến.
Tôi đi mời ông dự lễ và dành cho ông một chỗ đặc biệt gần bàn thờ. Trong bài giảng
hôm ấy, tôi lại đề cập về ông đại ý như sau: "Chúa Giêsu đã Phục Sinh để sống
một cuộc sống mới. Ngài sẵn sàng ban cho chúng ta thông phần vào khả năng trao
tặng nhau những cuộc sống mới. Nhờ lòng hảo tâm của anh chị em, ông bạn của
chúng ta đã được ban cho một cuộc sống mới". Nói đến đây, tôi mời ông đứng
dậy để giới thiệu ông với cộng đoàn mà kể từ nay ông đã trở nên một phần tử.
Ông đứng dậy và chống nạng đi trước mặt mọi người. Tôi cảm thấy bầu khí nhà thờ
lúc ấy tràn đầy sức sống".
Tin mừng thuật lại như
sau: sau mẻ lưới đầy cá, Chúa Giêsu mời các môn đệ cùng điểm tâm với Ngài và
Ngài đã cầm lấy bánh và cá trao cho các ông ăn. Phần các môn đệ, tuy không giám
hỏi, nhưng họ biết rõ đó là Ngài. Ðây là phương thế Chúa Giêsu tiếp tục hiện diện
giữa những kẻ tin vào Ngài trải qua mọi thời đại: tự nhiên như trong một bữa ăn
thân mật, nhưng muốn cảm nghiệm sự hiện diện của Ngài, chúng ta phải noi gương
Ngài chia sẻ cho nhau tất cả những gì mình có.
Trích sách Lẽ Sống
Lectio Divina: Luca 11:14-23
Thứ Năm Tuần III Mùa Chay
1.
Lời nguyện mở đầu
Lạy Chúa là Thiên Chúa của chúng con,
Nhiều người trong chúng con chưa bao giờ có được những của cải như thế,
Nên chúng con đã trở nên tự mãn và tự tôn,
Hạnh phúc trong thế giới nhỏ bé của chúng con.
Lạy Chúa, xin cho
đôi tai của chúng con vẫn còn mở ra để nghe Lời Chúa
Và trái tim chúng con vẫn dành cho Chúa
Và cho anh chị em của chúng con.
Xin đừng để cho chúng con quên lãng Chúa,
Hay là đặt niềm tin của chúng con nơi chính mình.
Xin Chúa hãy làm cho chúng
con thao thức vì Chúa
Nhờ Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng con.
2.
Phúc Âm – Luca 11:14-23
Khi ấy, Chúa Giêsu trừ một quỷ câm. Khi quỷ ra khỏi, người câm liền nói được và dân chúng đều bỡ ngỡ. Nhưng có mấy người trong bọn họ nói rằng: “Ông ta nhờ tướng quỷ Bêelgiêbút mà trừ quỷ.”
Mấy kẻ khác muốn thử Người, nên xin Người một dấu lạ từ trời xuống. Nhưng Người biết ý của họ, liền phán: “Nước nào tự chia rẽ, sẽ diệt vong, và nhà cửa sẽ sụp đổ chồng chất lên nhau. Vậy nếu Satan cũng tự chia rẽ, thì nước nó làm sao đứng vững được? Bởi các ngươi bảo Ta nhờ Bêelgiêbút mà trừ quỷ, thì con cái các ngươi nhờ ai mà trừ? Bởi đó, chính con cái các ngươi sẽ xét xử các ngươi. Nhưng nếu Ta nhờ ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, ắt là nước Thiên Chúa đã đến giữa các ngươi rồi. Khi có người khỏe mạnh và võ trang đầy đủ canh giữ nhà mình, thì của cải người đó được an toàn; nhưng nếu có người mạnh hơn xông đến đánh bại hắn, thì sẽ tước hết khí giới hắn tin tưởng, và làm tiêu tan hết những gì đã tước đoạt.”
“Ai không thuận với Ta là nghịch cùng Ta, và ai không thu góp với Ta là phân tán.”
3.
Suy Niệm
– Bài
Tin Mừng hôm nay trích từ sách Tin Mừng theo Luca. Chúng ta đã suy niệm về đoạn tương tự trích từ sách Tin Mừng của Máccô (Mc 3:22-27) vào tháng Giêng.
– Lc
11:14-16: Các phản ứng khác nhau trước việc trừ quỷ. Chúa Giêsu đã trừ một quỷ câm. Việc trừ quỷ đã tạo ra hai
phản ứng khác nhau. Một mặt, đám đông dân chúng đều ngạc nhiên và bỡ ngỡ. Người ta chấp nhận Chúa Giêsu và tin tưởng vào Người. Mặt khác, có kẻ không chấp nhận Chúa Giêsu và không tin Người. Trong số những kẻ không tin, có người nói rằng Chúa Giêsu đã nhờ vào danh của tướng quỷ Bêelgiêbút mà trừ quỷ, và những kẻ khác lại muốn có một dấu lạ từ trời. Thánh sử Máccô nói rằng đó là câu hỏi của các Kinh Sư đến từ Giêrusalem (Mc 3:22), là những người đã không đồng thuận với sự tự do của Chúa Giêsu. Họ muốn bảo vệ Truyền Thống đối lại với sự đổi mới của Chúa Giêsu.
– Lc
11:17-22: Câu trả lời của Chúa Giêsu được chia ra làm ba phần:
Phần thứ nhất: Sự so sánh với một nước tự chia rẽ (các câu
17-18a). Chúa Giêsu lên án sự phi lý về những lời vu khống của các Kinh Sư. Nói rằng Chúa đã xua trừ quỷ với sự trợ giúp của tướng quỷ có nghĩa là phủ nhận những bằng chứng. Nó cũng tương tự như nói rằng nước thì khô ráo và vầng thái dương thì tối tăm. Các Luật sĩ của Giêrusalem đã phỉ báng Chúa bởi vì họ đã không biết phải giải thích ra sao về những lợi ích mà Chúa Giêsu đã thực hiện cho người dân. Họ lo sợ bị mất vị trí lãnh đạo của họ. Họ cảm thấy thẩm quyền của họ bị đe dọa trước mặt mọi người.
Phần thứ hai: Con cái các ngươi nhờ ai mà trừ quỷ? (các câu
18b-20). Chúa Giêsu khích bác những kẻ tố cáo và hỏi họ: “Nếu các ngươi bảo Ta nhờ Bêelgiêbút mà trừ quỷ, thì môn đệ các ngươi nhờ ai mà trừ?” Hãy để họ trả lời và tự giải thích! “Nhưng nếu Ta nhờ ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, ắt là nước Thiên Chúa đã đến giữa các ngươi rồi.”
Phần thứ ba: nếu có người mạnh hơn xông đến đánh bại hắn, thì sẽ tước hết khí giới hắn tin tưởng (các câu 21-22). Chúa Giêsu
so sánh ma quỳ với một người mạnh mẽ. Không ai, ngoại trừ người mạnh mẽ hơn, có thể xông vào nhà mà cướp của một người mạnh mẽ: Chúa Giêsu là người mạnh nhất. Đây là lý do mà Người đã thành công trong việc xua trừ ma quỷ. Chúa Giêsu đánh bại người mạnh mẽ và bây giờ làm tiêu tan những gì hắn đã cướp đoạt, đó là, Chúa giải thoát những kẻ đã bị ức chế dưới quyền lực của sự dữ. Tiên tri Isaia đã dùng sự so sánh tương tự để mô tả việc quang lâm của Đấng Cứu Thế (Is
49:24-25). Đây là lý do tại sao thánh Luca nói rằng việc xua trừ ma quỷ là một dấu chỉ rõ ràng rằng Nước Thiên Chúa đã đến.
– Lc
11:23: Bất cứ ai không thuận với Ta là nghịch cùng Ta. Chúa Giêsu kết thúc câu trả lời của mình với câu nói này: “Ai không thuận với Ta là nghịch cùng Ta, và ai không thu góp với Ta là phân tán.” Trong một dịp khác, cũng liên quan đến việc xua trừ ma quỷ, các môn đệ đã ngăn cản một người nhân danh Chúa Giêsu mà trừ quỷ bởi vì anh ta không phải là người thuộc nhóm của họ. Chúa Giêsu bảo các ông: “Đừng ngăn cản người ta. Quả thật, ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta!” (Lc 9:50). Hai câu nói này dường như là mâu thuẫn với nhau, nhưng không phải vậy. Câu nói trong bài Tin Mừng hôm nay được nói cho những kẻ đối nghịch, những người đã có một định kiến đối với Chúa Giêsu: “Ai không thuận với Ta là nghịch cùng Ta, và ai không thu góp với Ta là phân tán.” Định kiến và việc không chấp nhận khiến cho cuộc đối thoại không thể xảy ra được và phá vỡ tình đoàn kết. Câu kia thì được dành cho các môn đệ là những người nghĩ rằng các ông
được độc quyền với Chúa Giêsu. “Bất cứ ai không thuận với Ta là nghịch cùng Ta!” Nhiều người không phải là Kitô hữu nhưng thực hành tình yêu thương, lòng nhân ái, sự công bằng, trong
cách tốt lành nhiều lần hơn so với các Kitô hữu. Chúng ta không thể loại trừ họ. Họ là những anh em và là những người thợ trong việc xây dựng Nước Trời. Kitô hữu chúng ta không phải là những sở hữu chủ của Chúa Giêsu. Trái lại, Đức Giêsu là Chúa chúng ta!
4.
Một vài câu hỏi gợi ý cho việc suy gẫm cá nhân
– “Ai
không thuận với Ta là nghịch cùng Ta, và ai không thu góp với Ta là phân tán.” Điều này xảy ra như thế nào trong đời sống của tôi?
– “Đừng ngăn cản người ta. Quả thật, ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta!” Điều này xảy ra bằng cách nào trong đời sống của tôi?
5.
Lời nguyện kết
Hãy đến đây ta reo hò mừng CHÚA,
Tung hô Người là Núi Đá độ trì ta,
Vào trước Thánh Nhan dâng lời cảm tạ,
Cùng tung hô theo điệu hát cung đàn.
(Tv 95:1-2)







Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét