26/11/2017
Chúa Nhật 34 thường niên năm A
CHÚA GIÊSU KITÔ, VUA VŨ TRỤ.
(phần I)
Bài Ðọc I: Ed 34,
11-12. 15-17
"Phần các
ngươi là những đoàn chiên của Ta, Ta xét xử giữa chiên với chiên".
Trích sách Tiên tri Êdêkiel.
Ðây Chúa là Thiên Chúa phán: "Này chính Ta
săn sóc đoàn chiên của Ta và Ta sẽ kiểm soát chúng. Như một mục tử kiểm điểm
đoàn chiên trong ngày chúng bị tản mát, thì Ta cũng kiểm điểm đoàn chiên Ta như
vậy. Ta sẽ giải thoát chúng khỏi mọi nơi mà chúng đã bị phân tán, và trong ngày
mây mù đen tối.
"Chính Ta sẽ chăn dắt các chiên Ta, chính Ta
sẽ cho chúng nằm nghỉ, Chúa là Thiên Chúa phán như thế. Ta sẽ tìm con chiên đã
mất, sẽ đem con chiên lạc về, sẽ băng bó con chiên bị thương tích, sẽ lo chữa
con chiên bị ốm đau, con nào mập béo, Ta sẽ chăm sóc, và sẽ chăn dắt nó trong sự
công chính.
"Còn các ngươi, hỡi chiên của Ta, Chúa là
Thiên Chúa phán thế này: Này Ta sẽ phân xử giữa con này với con khác, giữa cừu
đực với dê đực".
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 22, 1-2a.
2b-3. 5. 6
Ðáp: Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng thiếu
thốn chi (c. 1).
Xướng: 1) Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng thiếu thốn
chi. Trên đồng cỏ xanh rì Người thả tôi nằm nghỉ. - Ðáp.
2) Tới nguồn nước, chỗ nghỉ ngơi, Người hướng dẫn
tôi, tâm hồn tôi, Người lo bồi dưỡng. Người dẫn tôi qua những con đường đoan
chính, sở dĩ vì uy danh Người. - Ðáp.
3) Chúa dọn ra cho tôi mâm cỗ, ngay trước mặt những
kẻ đối phương: đầu tôi thì Chúa xức dầu thơm, chén rượu tôi đầy tràn chan chứa.
- Ðáp.
4) Lòng nhân từ và ân sủng Chúa theo tôi hết mọi
ngày trong đời sống; và trong nhà Chúa, tôi sẽ định cư cho tới thời gian rất ư
lâu dài. - Ðáp.
Bài Ðọc II: 1 Cr 15,
20-26. 28
"Người đã trao
vương quốc lại cho Thiên Chúa Cha, để Thiên Chúa nên mọi sự trong mọi sự".
Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi
tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, Ðức Kitô đã từ cõi chết sống lại,
là hoa quả đầu mùa của những kẻ yên giấc. Vậy sự chết bởi một người, thì sự kẻ
chết sống lại cũng bởi một người. Cũng như mọi người đều phải chết nơi Ađam thế
nào, thì mọi người cũng sẽ được tác sinh trong Ðức Kitô như vậy. Nhưng ai nấy đều
theo thứ tự của mình, hoa quả đầu mùa là Ðức Kitô, đoạn đến những kẻ thuộc về Ðức
Kitô, những kẻ đã tin Người xuống thế: rồi đến tận cùng khi Người đã trao vương
quốc lại cho Thiên Chúa Cha, và đã tiêu diệt mọi đầu mục, quyền năng và thế lực.
Nhưng Người còn phải cai trị cho đến khi Người đặt
mọi quân thù dưới chân Người. Kẻ thù cuối cùng sẽ bị tiêu diệt là sự chết. Khi
mọi sự đã suy phục Người, bấy giờ chính Con cũng sẽ suy phục Ðấng đã bắt mọi sự
suy phục mình, để Thiên Chúa nên mọi sự trong mọi sự.
Ðó là lời Chúa.
Alleluia: Mc 11, 10
Alleluia, alleluia! - Chúc tụng Ðấng nhân danh
Chúa mà đến: chúc tụng nước Ðavít tổ phụ chúng ta đã đến. - Alleluia.
Phúc Âm: Mt 25, 31-46
"Người sẽ ngự
trên ngai uy linh của Người, và sẽ phân chia họ ra".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng:
"Khi Con Người đến trong vinh quang, có hết thảy mọi thiên thần hầu cận,
Người sẽ ngự trên ngai uy linh của Người. Muôn dân sẽ được tập họp lại trước mặt
Người, và Người sẽ phân chia họ ra, như mục tử tách chiên ra khỏi dê. Chiên thì
Người cho đứng bên phải, còn dê ở bên trái.
"Bấy giờ Vua sẽ phán với những người bên hữu
rằng: "Hãy đến, hỡi những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy lãnh lấy phần gia nghiệp
là Nước Trời đã chuẩn bị cho các ngươi từ khi tạo dựng vũ trụ. Vì xưa Ta đói,
các ngươi cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã
tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu các ngươi đã viếng
thăm; Ta bị tù đày, các ngươi đã đến với Ta".
"Khi ấy người lành đáp lại rằng: "Lạy
Chúa, có bao giờ chúng con thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống; có bao giờ
chúng con thấy Chúa là lữ khách mà tiếp rước, mình trần mà cho mặc; có khi nào
chúng con thấy Chúa yếu đau hay bị tù đày mà chúng con đến viếng Chúa
đâu?" Vua đáp lại: "Quả thật, Ta bảo các ngươi: những gì các ngươi đã
làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây là các ngươi đã làm cho
chính Ta".
"Rồi Người cũng sẽ nói với những kẻ bên trái
rằng: "Hỡi phường bị chúc dữ, hãy lui khỏi mặt Ta mà vào lửa muôn đời đã đốt
sẵn cho ma quỷ và kẻ theo chúng. Vì xưa Ta đói, các ngươi không cho ăn; Ta
khát, các ngươi không cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi chẳng tiếp rước; Ta
mình trần, các ngươi không cho đồ mặc; Ta đau yếu và ở tù, các ngươi đâu có viếng
thăm Ta!"
"Bấy giờ họ cũng đáp lại rằng: "Lạy Chúa
có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói khát, khách lạ hay mình trần, yếu đau hay
ở tù, mà chúng con chẳng giúp đỡ Chúa đâu?" Khi ấy Người đáp lại: "Ta
bảo thật cho các ngươi biết: những gì các ngươi đã không làm cho một trong các
anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta". Những
kẻ ấy sẽ phải tống vào chốn cực hình muôn thuở, còn các người lành thì được vào
cõi sống ngàn thu".
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Vị Vua Mục Tử
Hôm nay lễ Chúa Yêsu Làm Vua. Từ ngữ này có vẻ lỗi
thời, không khoái tai nhiều người, khiến nhiều người cũng ngại đọc lên. Nhưng nếu
tất cả đã nghe Lời Chúa hôm nay và tìm hiểu ý nghĩa, người ta sẽ thấy việc Chúa
Yêsu làm Vua không có gì động đến chính trị và từ ngữ kia có một ý nghĩa rất
phong phú.
A. Vị Vua Mục Tử
Trước hết, bài sách Êzêkiel đưa chúng ta về quan
niệm "Vua" ở trong Kinh Thánh. Dĩ nhiên trong quá trình lịch sử, Dân
Chúa cũng như mọi dân tộc khác đã đi qua chế độ quân chủ. Và từ ngữ
"Vua" ở trong Kinh Thánh cũng ám chỉ vị hoàng đế cai trị một quốc
gia. Nhưng ngay từ khi Dân Chúa nghĩ đến chế độ ấy, Kinh Thánh đã có một lập
trường và một lý luận rất đặc biệt.
Chúng ta nhớ câu truyện Dân đến xin tiên tri Samuel
thiết lập chế độ quân chủ. Ông đã bắt đầu phản kháng như thế nào. Ông khẳng định
đó chỉ là chế độ bóc lột làm khổ dân. Nhưng cuối cùng ông đã nhượng bộ trước sức
ép. Nói đúng hơn, ông đã vâng lời Chúa. Và chính Chúa cũng tỏ ý phải chiều theo
sự cứng lòng cứng dạ của một dân bướng bỉnh. Nghĩa là ngay từ đầu, Thánh Kinh
đã không có cảm tình với chế độ quân chủ.
Và kinh nghiệm cho thấy vị vua đầu tiên đã không tốt.
Vì thương dân, Chúa đã phải ra tay cứu vớt. Người không áp đặt ý tưởng của Người,
nhưng sửa chữa ý tưởng của người ta và nâng nó lên đến chỗ hoàn thiện. Chúng ta
hãy cảm mến thái độ quảng đại chiếu cố cũng như quyền năng êm ái của Người.
Người không hủy bỏ quân chủ, nhưng ban cho Dân một
vị vua lý tưởng. Ðó là Ðavít. Hồi ấy, chàng còn là đứa trẻ tóc hoe, đang chăn
chiên ngoài đồng. Chúa đã gọi chàng và xức dầu cho chàng làm vua. Mặc dầu đời
vua Ðavít không tránh khỏi mọi lỗi lầm, nhưng tựu trung, đó vẫn là vị vua lý tưởng
của Kinh Thánh vì ông kính sợ Chúa, rất khiêm nhu và từ tâm, luôn nhớ nguồn gốc
và các đức tính chăn chiên của mình. Hành động đặc sắc nhất người làm sau khi
được phong vương là đi đương đầu với tên địch thủ Golyat. Ðavít đã thắng y với
phương pháp và tâm hồn một cậu bé chăn chiên đạo đức.
Thành ra khi ví các bậc lãnh đạo dân tộc như mục tử,
Kinh Thánh không phải chỉ dùng thể văn thời bấy giờ và quan niệm hoàng đế cai
trị dân giống như mục tử săn sóc đoàn chiên. Luôn luôn không nhiều thì ít, Kinh
Thánh vẫn muốn gợi lại hình ảnh Ðavít, vị vua mục tử rất đẹp lòng Thiên Chúa. Ðặc
biệt khi loan tin Ðấng Thiên Sai sẽ có huy hiệu hoàng đế, Kinh Thánh không nghĩ
đến vua chúa của các nước lân bang, nhưng chỉ nghĩ đến Ðavít và quan niệm Ðấng
Thiên Sai sẽ là vua nhưng là một vua mục tử, khiêm cung, tận tụy, từ tâm.
Bài sách Êzêkiel hôm nay chứng thực điều đó. Nhà
tiên tri loan báo ơn Chúa cứu dân. Người sẽ cứu dân ra khỏi cảnh lưu đày và tái
lập quốc gia của họ ngay trên xứ sở của họ. Người sẽ làm thế nào? Êzêkiel đáp:
Người sẽ làm như một mục tử. Người coi dân lưu đày như đàn chiên tản mác. Người
sẽ kéo chúng ra khỏi mọi nơi mà chúng đã bị phân tán trong ngày mù tối, ra khỏi
các dân mà chúng đang nô lệ. Người đưa tất cả về trên Núi Thánh cho chúng được
gặm cỏ nơi những cánh đồng xanh rì và được nghỉ ngơi bên những dòng suối mát.
Chính Người chứ không phải ai khác sẽ chăn dắt chúng; tức là chính Người sẽ
lãnh đạo dân, làm vua của dân chứ không ai khác nữa. Chúa tuyên bố Người là
vua. Nhưng là vua mục tử và là mục tử tốt sẽ săn sóc từng con chiên, đáp ứng
yêu cầu của từng con; đồng thời sẽ không để dê cừu lẫn lộn kẻo chúng húc và làm
hại nhau, tức là Chúa sẽ phân biệt kẻ dữ người lành, để đàn chiên của Người,
Dân thánh của Người được bình an hạnh phúc.
Ðó là lời sấm của Êzêkiel. Ông loan báo việc Chúa
dắt dân trở về, nhưng có thể nói chẳng khi nào để họ lại trở thành một vương quốc
có vua cai trị nữa, mà để họ làm thành một dân có sứ mạng thiêng liêng, phổ biến
ơn cứu độ của Chúa và có Chúa lãnh đạo một cách vô hình.
Nhưng Thánh Thần đã dùng Êzêkiel để nói về những
việc xa hơn. Và đoạn tiên tri hôm nay vẫn được coi như là lời loan báo thời đại
Thiên sai. Chúa Cứu thế đã đến không phải chỉ để tập họp một dân tản mác lại,
mà là muôn dân thiên hạ làm thành một Hội Thánh. Và Người đã xưng mình là mục tử
tốt, cắt đặt các bậc lãnh đạo trong Hội Thánh làm mục tử.
Tuy nhiên viễn tượng của bài tiên tri còn đi xa
hơn, đi đến tận cùng lịch sử. Chỉ ở đó, vào thời cánh chung, mọi chiên tản mác
của Chúa mới vĩnh viễn được thu về Núi Thánh, để được nghỉ ngơi vô tận bên các
dòng suối hạnh phúc từ lòng Thiên Chúa Ba Ngôi chảy ra. Khi ấy người ta mới thấy
rõ Người là Vua mục tử cụ thể như thế nào! Và người ta sẽ hân hoan sung sướng
nhận Người làm Vua một cách thắm thiết biết bao!
Dĩ nhiên bài sách Êzêkiel chưa nói rõ được tất cả.
Nhưng nó đã gợi lên; và có thể giúp ta đi vào hai bài đọc sau.
B. Vị Vua Vâng Lời
Bài thư Phaolô đưa chúng ta đến thời đại cánh
chung. Chúa Yêsu sống lại là hoa quả đầu mùa. Người sẽ lôi theo tất cả loài người
và tạo vật sống lại. Người như Ađam mới. Nếu Ađam cũ đã lôi cả loài người - và
qua loài người - cả tạo vật vào hư hỏng và chết chóc, thì Ađam mới lại càng kéo
được toàn thể nhân loại sa ngã và tạo vật hư hoại đi vào cõi sống muôn đời...
Bây giờ chưa xảy ra như thế. Chúa Yêsu đang còn phải lôi kéo tất cả ra khỏi
vòng nô lệ của mọi thứ thù địch để kết hợp tất cả vào Thân Mình Người. Khi nào
làm xong công việc ấy; Người sẽ tiêu diệt kẻ thù cuối cùng là sự chết. Bấy giờ
tất cả sẽ sống lại. Và Chúa Kitô sẽ dâng tất cả lên cho Thiên Chúa để Người là
mọi sự ở trong tất cả.
Ðối với chúng ta bản văn trên đã quen thuộc. Và
chúng ta hiểu rằng hiện nay Ơn Chúa đang làm việc trong lịch sử để dần dần tất
cả được quy lại dưới một Ðầu là chính Ðức Yêsu Kitô. Người là Vua vô hình của
toàn thể Hội Thánh là Thân Thể của Người. Người là Vua của toàn tạo dựng được cứu
chuộc nhờ mầu nhiệm Thập giá.
Nhưng theo lời thư Phaolô, chúng ta có thể tự hỏi:
như vậy Chúa Yêsu không là Vua vĩnh viễn sao? Vào lúc cánh chung, Người sẽ dâng
vương quốc của Người cho Thiên Chúa. Vương quyền của Người sẽ không vô tận như
chúng ta vẫn tin!
Không! Ai có thể tách rời Chúa Kitô ra khỏi Thiên
Chúa? Vương quyền mà Người đã nhận được sau mầu nhiệm tử nạn phục sinh có tính
cách vĩnh viễn. Thánh Phaolô viết như trên để nói lên một chân lý: Ðức Kitô đã
được làm Vua trong mầu nhiệm Thánh giá vì đức vâng lời của Người. Người luôn
luôn làm theo Thánh ý Thiên Chúa và đã vâng lời cho đến chết trên thập giá, nên
đã được tôn vinh trên hết thảy, để từ đó nghe Danh Yêsu, trên trời dưới đất đều
thờ lạy... Vậy như Người đã làm Vua vì vâng lời, thì chúng ta muốn vào Nước của
Người, muốn được kết hợp vào Thân thể của Người, chúng ta cũng phải có lòng
vâng lời Thiên Chúa, tức là thi hành mọi huấn giới của Người. Có như vậy, Chúa
Yêsu mới là Ađam mới và chúng ta mới là dòng dõi Ađam mới, khác với Ađam cũ và
dòng dõi cũ của ông ở điểm: Ađam cũ và dòng dõi ông đã hư đi vì bất vâng phục,
thì Ađam mới và dòng dõi mới của Người sẽ được tôn vinh nhờ đức vâng lời. Khi
nói: sau khi đã làm cho tất cả suy phục mình thì Ðức Kitô dâng tất cả cho vương
quyền Thiên Chúa, thánh Phaolô không có ý nói đến những công việc trước sau,
nhưng chỉ muốn gợi lên ý nghĩa sâu xa và điều kiện căn bản của việc chúng ta
thuộc về Ðức Kitô, vì suy phục Người và muốn được Người làm Vua thì phải vâng lời
Thiên Chúa, tức là thi hành Thánh ý của Người, như chính Ðức Kitô, vì vâng lời
Thiên Chúa, mà được đặt lên thống lĩnh mọi tạo vật. Cũng một hành vi đã đưa
Chúa Yêsu lên làm Vua, cũng đưa chúng ta vào Nước của Người, cũng là Nước Thiên
Chúa.
Chúng ta hãy dựa vào bài Tin Mừng hôm nay để xác định
thêm về hành vi này.
C. Vị Vua Nhân Ái
Cũng như thánh Phaolô, trong bài Tin Mừng này,
thánh Matthêô muốn có một cái nhìn tiên tri về ngày chung thẩm. Vì quen với văn
Cựu Ước, nên khi nghĩ đến ngày của Thiên Chúa, người nhớ ngay tới hình ảnh Con
Người mà tiên tri Ðaniel đã vẽ ra. Do đó, người viết: khi Con Người sẽ đến
trong vinh quang của Người, có mọi thiên thần của Người hầu cận, thì Người sẽ
ngự trên ngai vinh hiển của Người.
Chúng ta thấy ngay thánh Matthêô đã muốn ám chỉ
Con Người thật là một vị hoàng đế uy nghi, có tất cả mọi sự thuộc về mình.
Nhưng vị hoàng đế ấy lại như một mục tử đang kêu mọi dân tộc đến với đàn chiên.
Người là Chúa Con vì Người gọi những kẻ lành là kẻ được Cha Người chúc phúc.
Như vậy, vào ngày chung thẩm chính Chúa Yêsu sẽ đến phán xét chúng ta. Người ngự
trên ngai vinh hiển như một vị Vua. Nhưng cách làm việc của Người lại như một mục
tử. Người là Vua mục tử như Êzêkiel đã loan báo. Người phân các dân tộc ra hai
bên tả hữu của Người như mục tử phân chiên ra khỏi dê.
Ðể làm công việc này, Người chỉ có một tiêu chuẩn:
bên những người lành là những kẻ đã thi hành lòng nhân ái; còn bên kẻ dữ là những
kẻ thiếu lòng nhân đạo. Ðiều khó hiểu là Người đã xét xử người ta theo lòng
nhân ái và nhân đạo đối với chính Người. Nhưng có ai đã gặp Người ở trần gian
mà thi hành lòng nhân ái? Câu Người trả lời còn lạ lùng hơn nữa. Người nói: Khi
các ngươi làm hay không làm gì cho một trong các anh em hèn mọn nhất của Người
là làm hay không làm cho chính Người.
Truyền thống đã cắt nghĩa từ ngữ "các anh em
hèn mọn nhất" ám chỉ mọi con người thiếu thốn, đau khổ mà chúng ta gặp. Quả
thật, hết mọi người đã trở thành anh em của Chúa Yêsu kể từ ngày Người mặc lấy
bản tính nhân loại. Và khi hiểu như vậy, chúng ta có lý để khẳng định rằng sau
này Chúa sẽ phán xét chúng ta theo thái độ bác ái của chúng ta đối với tha
nhân. Và đó chính là lệnh truyền Người đã để lại cho chúng ta trước khi về trời.
Và như thế chúng ta thấy thánh Matthêô và thánh Phaolô đã hợp ý với nhau khi
nói rằng muốn được nhận vào Nước của Chúa Yêsu sau này, chúng ta phải vâng lời
Người mà yêu thương bác ái với anh em.
Nhưng dường như thánh Matthêô hiểu từ ngữ
"các anh em hèn mọn của Chúa" một cách hẹp hơn. Người nghĩ đặc biệt đến
các môn đệ tông đồ của Chúa vì người chỉ dùng từ ngữ này trong hai trường hợp
khác (ở đoạn 12,50 và 28,10) đều để nói về môn đệ. Họ thật là những người hèn mọn
vì gia thế của họ không có gì cả. Và nhất là vì họ phải nên giống như Người là
Ðấng đã tự hạ để trở thành tôi tớ. Cụ thể, ở thời Matthêô, các Tông đồ thừa sai
của Chúa bị tầm nã, bắt bớ, đánh đập, phỉ báng vì Danh Chúa. Họ đang sống mầu
nhiệm Thập giá là mầu nhiệm cứu thế của Chúa. Những ai đón nhận họ quả thật là
đón nhận Chúa. Và những ai cho họ một ly nước lã vì họ là môn đệ thì quả thật
là như ban cho chính Chúa. Người ta săn sóc các môn đệ trong hoàn cảnh bắt bớ
là săn sóc chính Chúa và xứng đáng với Nước Trời rồi vậy.
Giải thích từ ngữ trên cách nào cũng rất hợp lý.
Và giữ cả hai cách lại còn hợp lý hơn. Muốn vào Nước Trời, người ta phải đón nhận
các Tông đồ của Chúa, cho dù bề ngoài họ chỉ là những con người hèn mọn. Bấy giờ
người ta mới thật sự không đón nhận họ như người phàm và sứ điệp của họ như sự
khôn ngoan của thế gian, nhưng như các anh em của Chúa và như Tin Mừng cứu độ.
Lúc ấy người ta cũng sẽ khám phá ra rằng theo đạo là hội nhập một cộng đoàn
khiêm tốn gồm phần lớn những người nghèo khó, bởi vì chính Chúa, tuy là Vua
nhưng cũng đã sống như một mục tử, đến nỗi đã bỏ mạng sống mình vì đàn chiên của
Người. Và người ta sẽ hiểu rõ vì sao lệnh truyền của Người là bác ái và có tuân
giữ lệnh truyền của Người mới được vào Nước Trời.
Giờ đây Chúa cũng ngự đến trong Bí tích Thánh Thể.
Người thật là Vua của chúng ta. Nhưng Người lại chia sẻ Thịt Máu Người cho đàn
chiên. Nhận lấy ơn thiêng của Người chúng ta phải muốn xả kỷ hy sinh cho anh
em. Và khi làm như vậy chúng ta thống trị được bao khuynh hướng xấu xa phát xuất
từ căn bản tội lỗi do nguyên tổ để lại, tức là óc kiêu ngạo, không muốn vâng phục
và chỉ muốn đè trên người khác. Chúng ta sẽ làm cho vương quyền của Chúa Yêsu
lan ra nơi con người và đời sống của chúng ta. Chắc chắn xã hội sẽ được nhờ ảnh
hưởng của Vương quyền đó và dần dần hết mọi người sẽ thấy Chúa chỉ là Vị Vua Mục
Tử rất đáng mến và không có gì phải sợ cho các quyền lợi trần gian.
(Trích dẫn từ tập sách Giải Nghĩa Lời Chúa
của Ðức cố Giám Mục Bartôlômêô Nguyễn Sơn Lâm)
LỜI CHÚA MỖI NGÀY
Chủ Nhật 34 Thường NiênA, Lễ Chúa Kitô, Vua vũ trụ
Bài đọc: Eze
34:11-12, 15-17; I Cor 15:20-26; Mt 25:31-46.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Xin Chúa làm Vua cai trị
chúng con.
Con người ở mọi nơi và mọi thời luôn mơ ước có được
một “thiên đàng trần gian;” nơi sẽ không còn chiến tranh, hận thù, ghen ghét,
bóc lột; nơi con người sẽ sống an vui, yêu thương, hạnh phúc, và không thiếu thốn
bất kỳ thứ gì. Biết bao nhiêu chủ thuyết qua mọi thời hứa hẹn cái “thiên đàng
trần gian” này như: các đế quốc Ba-Tư, Hy-Lạp, Rôma, Fascism, Marxism,
Capitalism; nhưng tất cả chỉ là những bánh vẽ, nghe rất lý tưởng, nhưng khi nếm
vào mới cảm thấy nhục nhằn cay đắng. Có 3 lý do tại sao lý tưởng của nước
“thiên đàng trần gian” không thành công:
(1) Vua chúa và các thủ lãnh thế gian là những con
người bất tòan. Họ sống bất công và không lo lắng cho dân; họ lợi dụng niềm tin
của dân để vơ vét của cải cho mình.
(2) Vuơng quốc trần gian luôn thay đổi: Hết triều
đại này đến triều đại kia, hết đế quốc này tới đế quốc khác. Kiếm mỏi mắt được
một người biết thương yêu lo lắng cho dân, lại bị ám sát hay chết sớm.
(3) Dân chúng hỗn hợp nhiều lọai khác nhau: cả người
lành lẫn kẻ dữ, cả chiên lẫn dê; vì thế, rất khó cai trị.
Nhưng đối với các Kitô hữu, thiên đàng chỉ có được
ở đời sau, nơi mà cả 3 điều kiện trên đều có thể tìm được:
(1) Vua duy nhất là Đức Kitô: Ngài sẽ chiến thắng
tất cả, và các thủ lãnh thế gian phải qui phục Ngài. Ngài sẽ qui tụ tất cả về
cho Thiên Chúa; sẽ cai trị trong tâm hồn; sẽ cai trị trong sự thật, công bằng,
và thương yêu.
(2) Vương quốc của Ngài là Nước Trời, sẽ tồn tại
muôn đời.
(3) Dân của Vua Kitô: chỉ tòan chiên (những người
công chính), dê (những kẻ gian ác) bị lọai ra ngòai. Họ sẽ không bao giờ phải
chết nữa. Điều kiện để thuộc về vương quốc: nghe tiếng (tin) vào Đức Kitô.
Các Bài đọc hôm nay tập trung vào 3 yếu tố căn bản
này: Vua Kitô, vương quốc Nước Trời, và dân riêng của Ngài: Trong Bài đọc I, TT
Êzêkiel tiên đóan trước Ngày đó sẽ đến và những gì sẽ xảy ra trong Ngày đó. Bài
đọc II tập trung vào Đức Kitô: sự chiến thắng các địch thù và khôi phục Vương
Quốc của Ngài. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu sẽ chọn chiên ra khỏi dê. Ngài phán
xét con người theo tiêu chuẩn của Đức Bác Ái, và thưởng hay phạt tùy theo những
gì con người làm cho tha nhân.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Đức Kitô là Vua yêu thương.
1.1/ Chính Chúa Thượng sẽ
chăm sóc chiên: Không ai biết chăm sóc và thương yêu chiên bằng chủ của
nó; không ai biết chăm sóc và thương yêu con người bằng chính Đấng Tạo Hóa đã dựng
nên con người. TT Ezekiel đã nhìn thấy và tiên báo Ngày này sẽ xảy ra: “Quả thật,
Đức Chúa là Chúa Thượng phán thế này: Đây, chính Ta sẽ chăm sóc chiên của Ta và
thân hành kiểm điểm. Như mục tử kiểm điểm đàn vật của mình vào ngày nó ở giữa
đàn chiên bị tản mác thế nào, thì Ta cũng sẽ kiểm điểm chiên của Ta như vậy. Ta
sẽ kéo chúng ra khỏi mọi nơi chúng đã bị tản mác, vào ngày mây đen mù mịt.
Chính Ta sẽ chăn dắt chiên của Ta, chính Ta sẽ cho chúng nằm nghỉ - sấm ngôn của
Đức Chúa là Chúa Thượng.”
1.2/ Người Mục Tử Tốt
Lành: Kẻ chăn chiên là những người làm thuê; vì thế, họ không những
không quan tâm đến tình trạng của chiên, mà còn chỉ để ý đến lông chiên và thịt
chiên. Người Mục Tử Tốt Lành quan tâm đến đòan chiên của mình và sẵn sàng thí mạng
sống mình vì đòan chiên. Một số dấu hiệu của Người Mục Tử Tốt Lành:
(1) Con nào bị mất, Ta sẽ đi tìm; dụ ngôn Người
Cha Nhân Hậu.
(2) Con nào đi lạc, Ta sẽ đưa về; Chúa làm bạn với
những người thu thuế và gái điếm.
(3) Con nào bị thương, Ta sẽ băng bó; Chúa lập các
Bí-tích để chữa lành.
(4) Con nào bệnh tật, Ta sẽ làm cho mạnh; Chúa chữa
đủ mọi thứ bệnh tật trong dân.
(5) Con nào béo mập, con nào khoẻ mạnh, Ta sẽ canh
chừng. Ta sẽ theo lẽ chính trực mà chăn dắt chúng. Chúa giáo huấn dạy dỗ theo
đường ngay nẻo chính.
2/ Bài đọc II: Đức Kitô là Vua uy quyền.
2.1/ Đức Kitô có quyền
trên Thần Chết: Thánh Phaolô dùng 2 hình ảnh của con người đầu tiên,
Adam, và con người mới, Đức Kitô, để chứng minh con người sẽ sống lại. Vì Adam,
con người đầu tiên phạm tội, nên tội lỗi lan tràn đến con cháu của ông (tội tổ
tông); và hậu quả là con người phải chết đời đời. Con người không những phải chết
vì tội tổ tông mà còn vì cả tội cá nhân của mỗi người nữa. Nhưng Đức Kitô, Con
Thiên Chúa từ trời nhập thể trong thân xác con người, Ngài không vương tì ố tội
lỗi, nên sự chết không có quyền trên Ngài. Không những thế, Ngài còn tiêu diệt
sự chết bằng Cuộc Thương Khó và sự Phục Sinh của Ngài. Thánh Phaolô quả quyết:
“Đức Kitô đã trỗi dậy từ cõi chết, mở đường cho những ai đã an giấc ngàn thu.
Vì nếu tại một người mà nhân loại phải chết, thì cũng nhờ một người mà kẻ chết
được sống lại. Quả thế, như mọi người vì liên đới với Ađam mà phải chết, thì mọi
người nhờ liên đới với Đức Kitô, cũng được Thiên Chúa cho sống.” Người đi trước
mở đường là Đức Kitô; sau đó đến những kẻ thuộc về Người. Thánh Phaolô gọi sự sống
lại của Đức Kitô là “Của Đầu Mùa,” vì phải có của đầu mùa mới có những mùa màng
hoa quả sau đó; nếu không có của đầu mùa, cũng không thể có mùa màng hay hoa quả
theo sau.
2.2/ Đức Kitô có quyền
trên Ba Thù: Rất nhiều quyền lực thống trị con người trong thế giới. Để
hòan tòan giải phóng con người, Đức Kitô phải tiêu diệt tòan bộ những quyền lực
này: “Sau đó mọi sự đều hoàn tất, khi Người đã tiêu diệt hết mọi giới thống trị,
mọi nhà cầm quyền và mọi sức mạnh, rồi trao vương quyền lại cho Thiên Chúa là
Cha.” Bản dịch của Nhóm PVCGK không sáng tỏ bằng nguyên bản trong câu này, vì họ
dịch: quản thần (giới thống trị), quyền thần (giới cai quản), dũng thần (các sức
mạnh). Để hiểu 3 giới này, có lẽ cách tốt nhất là giải thích theo quan niệm “Ba
Thù” luôn đe dọa đời sống các tín hữu:
(1) Quỉ Thần: Satan và các đồng bọn của nó. Với
chiến thắng của Đức Kitô, Satan và đồng bọn không còn thống trị con người nữa
như lời Sách Khải Huyền: “Vì Satan, kẻ tố cáo anh em của Ta, ngày đêm tố cáo họ
trước Tòa Thiên Chúa, nay bị tống ra ngòai” (Rev 12:10).
(2) Thế gian: Rất nhiều các vua chúa thế gian, ở mọi
nơi và mọi thời, luôn có những sắc chỉ và luật lệ chống lại và bắt bớ các Kitô
hữu, vì lối sống theo sự thật và theo tiêu chuẩn Nước Trời của họ. Nhưng Đức
Kitô đã chiến thắng thế gian, và các thánh tử đạo, những người theo chân Đức
Kitô, cũng có sức mạnh vượt thắng được những đe dọa của vua chúa muốn họ bỏ đạo.
(3) Sức mạnh của xác thịt và của các khuynh hướng
xấu trong tâm hồn con người. Thế gian với mọi cám dỗ của nó như tiền của, uy
quyền, danh vọng, mời gọi thỏa mãn xác thịt, luôn là mối đe dọa nguy hiểm cho
các Kitô hữu. Những cám dỗ này có thể lướt thắng được khi con người để Đức Kitô
hòan tòan làm Vua ngự trị trong tâm hồn. Cuộc đời các thánh là những bằng chứng
hùng hồn cho sức mạnh của Đức Kitô.
3/ Phúc Âm: Chúa Kitô là Vua khôn ngoan. Ngày Phán Xét: Ngài phân biệt
chiên ra khỏi dê.
"Khi Con Người đến trong vinh quang của Người,
có tất cả các thiên sứ theo hầu, bấy giờ Người sẽ ngự lên ngai vinh hiển của
Người. Các dân thiên hạ sẽ được tập hợp trước mặt Người, và Người sẽ tách biệt
họ với nhau, như mục tử tách biệt chiên với dê. Người sẽ cho chiên đứng bên phải
Người, còn dê ở bên trái.”
3.1/ Phán xét chiên (bên
phải): Tiêu chuẩn phán xét là Đức Bác Ái.
(1) Lời Chúa phán xét và phần thưởng: "Nào những
kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy đến thừa hưởng Vương Quốc dọn sẵn cho các ngươi ngay từ
thuở tạo thiên lập địa. Vì xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn; Ta khát, các ngươi
đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước; Ta trần truồng, các ngươi
đã cho mặc; Ta đau yếu, các ngươi đã thăm viếng; Ta ngồi tù, các ngươi đến hỏi
han."
(2) Lời kẻ lành đáp lại : Có bao giờ thấy Chúa
đâu? "Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà
cho uống; có bao giờ đã thấy Chúa là khách lạ mà tiếp rước; hoặc trần truồng mà
cho mặc? Có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đau yếu hoặc ngồi tù, mà đến hỏi han
đâu?"
(3) Lời củng cố của Chúa: "Ta bảo thật các
ngươi: mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của
Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta." Không gì làm hài lòng cha mẹ
hơn khi thấy người khác giúp đỡ con cái của mình. Cũng vậy, tất cả đều là con
cái của Thiên Chúa; và Ngài vui sướng khi thấy con cái của Ngài được yêu thương
giúp đỡ.
3.2/ Phán xét dê (bên
trái): Cùng một tiêu chuẩn phán xét: Đức Bác Ái.
(1) Lời Chúa phán xét và hình phạt: "Quân bị
nguyền rủa kia, đi đi cho khuất mắt Ta mà vào lửa đời đời, nơi dành sẵn cho tên
Ác Quỷ và các sứ thần của nó. Vì xưa Ta đói, các ngươi đã không cho ăn; Ta
khát, các ngươi đã không cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã không tiếp rước;
Ta trần truồng, các ngươi đã không cho mặc; Ta đau yếu và ngồi tù, các ngươi đã
chẳng thăm viếng."
(2) Lời kẻ dữ đáp lại: "Lạy Chúa, có bao giờ
chúng con đã thấy Chúa đói, khát, hoặc là khách lạ, hoặc trần truồng, đau yếu
hay ngồi tù, mà không phục vụ Chúa đâu?"
(3) Lời củng cố của Chúa: "Ta bảo thật các ngươi:
mỗi lần các ngươi không làm như thế cho một trong những người bé nhỏ nhất đây,
là các ngươi đã không làm cho chính Ta vậy."
Thế là họ ra đi để chịu cực hình muôn kiếp, còn những
người công chính ra đi để hưởng sự sống muôn đời.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta đã nhận ra sự giả tạo của “thiên đàng
trần gian:” sự bất tòan của các nhà lãnh đạo, sự chóng qua của vương quốc trần
gian, và sự lẫn lộn của cả người lành lẫn kẻ dữ. Đồng thời chúng ta cũng nhận
ra sự tòan hảo của Đức Kitô: Người là Vua của thương yêu, uy quyền, và khôn
ngoan, vương quốc Nước Trời sẽ tồn tại muôn đời, và công dân Nước Trời sẽ sống ấm
no, hạnh phúc, và bình an muôn đời. Xin Đức Kitô làm Vua cai trị lòng chúng ta
muôn đời.
- Muốn làm công dân của Vua Kitô, phải có nhân đức
thương yêu như Ngài. Nếu không sẽ bị lọai ra ngòai.
- Vua Kitô và vương quốc Nước Trời không phải là
chuyện tưởng tượng như các nhà vô thần và cộng sản tuyên truyền. Bằng chứng cụ
thể là các tín hữu đã được nếm thử sự dịu ngọt của Vua tình thương ngay từ đời
này. Các Kitô hữu đã chứng minh họ là những người biết sống, sống có mục đích,
và sống yêu thương mọi người.
Lm. Anthony ĐINH MINH TIÊN, OP.
26/11/2017
CHÚA NHẬT TUẦN 34 TN
Chúa Ki-tô Vua Vũ Trụ
Mt 25,31-46
Chúa Ki-tô Vua Vũ Trụ
Mt 25,31-46
CON ĐƯỜNG YÊU
THƯƠNG
“Còn những người công chính ra đi để hưởng sự sống muôn đời.” (Mt 25,46)
Suy niệm: Kết thúc Năm Phụng Vụ, Giáo Hội mừng lễ Chúa Ki-tô Vua,
Vua các vua, Chúa các chúa. Tại sao? Vì, Chúa Giê-su là Đấng trung gian duy nhất
giao hòa giữa trời với đất. Ngài đã nhập thể để rao truyền Tin Mừng cứu độ.
Chính Ngài là Đấng cứu độ duy nhất. Ngài mở lối dẫn chúng ta vào hưởng niềm vui
hạnh phúc trên Trời. Con đường Chúa đi là con đường yêu thương bằng khổ giá. Muốn
lãnh nhận ơn cứu độ, chúng ta phải dõi theo lối bước của Ngài. Đức yêu thương của
Đức Giê-su được thể hiện qua sự giúp đỡ, chia sẻ, thăm viếng và sống tình bác
ái của chúng ta đến với mọi người. Qua dụ ngôn hôm nay, Chúa Giê-su khẳng định
con đường đức ái là con đường tuyệt hảo dẫn vào Quê Trời. Chiên và dê, thiên
đàng và hỏa ngục là hình ảnh tượng trưng người tốt kẻ xấu. Và tiêu chí duy nhất
để Chúa phán xét và thưởng phạt đó là những việc làm bác ái vị tha.
Mời Bạn hãy nỗ lực từng ngày để nên trọn lành và vào Thiên đàng
nhờ làm theo sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần trong Đức Ki-tô: yêu thương thay
cho ghen ghét, tha thứ thay cho hận thù, hy sinh thay cho ích kỷ, hiệp nhất
thay cho chia rẽ…
Sống Lời Chúa: Hãy rộng mở trái tim, và đôi tay yêu thương để đến thăm viếng, chia sẻ
và đỡ nâng những người nghèo khổ bên ta.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin Chúa khơi dậy lòng yêu thương nơi tâm trí
con, để con sẵn sàng chia sẻ những gì con có cho anh chị em con. Con xin cảm tạ
Chúa Ki-tô là Vua Vũ Trụ, là Vua của lòng con. Amen.
(5 phút Lời Chúa)
VÌ XƯA TA ĐÓI (26.11.2017 – Chúa nhật 34 Thường niên, Năm A: Lễ Chúa Kitô vua vũ trụ)
Phải xây dựng một điều tốt đẹp nào đó để Vua Giêsu thật sự là Vua Vũ Trụ, vũ trụ bên ngoài và vũ trụ trong lòng con người.
Suy niệm:
Têrêsa Calcutta là người
mê và sống đoạn Tin Mừng này.
Bà bị cuốn hút bởi những
người đau khổ.
Dưới mắt bà, đó không chỉ
là những người đáng thương,
mà còn là hiện thân của
chính Chúa Giêsu đau khổ.
Tình yêu con người và
tình yêu Chúa Giêsu quyện vào nhau.
Vì yêu Ngài, nên bà yêu
con người mãnh liệt hơn.
“Tập nhìn ra chính Chúa Giêsu
trong mỗi con người,
dù họ có vẻ đáng kinh tởm
đến đâu đi nữa.”
Ðoạn Tin Mừng này được
chọn đọc vào Chúa Nhật hôm nay,
vì ở đây Chúa Giêsu được
mô tả như một vị Vua,
có thiên sứ theo hầu,
ngồi trên ngai vinh hiển.
Ngài là Thẩm phán xét xử
muôn dân,
tách biệt kẻ lành người
dữ, thưởng phạt công minh.
Nhưng phán quyết của Ngài
làm ai nấy kinh ngạc.
Người ta được chúc phúc
hay bị nguyền rủa
dựa trên những việc họ đã
làm hay không làm cho Ngài,
mà họ không hề hay biết.
Vua Giêsu chẳng ở đâu xa,
chẳng ở cung vàng điện ngọc.
Ngài ở trong những người
cùng khốn.
Vua Giêsu đồng hoá mình
với những người đói khát,
khách lạ, trần trụi, đau
yếu hay ở tù
mà chúng ta vẫn gặp mỗi
ngày.
Ngài ẩn mình hay đúng hơn
Ngài tỏ mình qua con người,
qua những người hèn kém
đáng thương nhất.
Chúa vinh quang không
ngại nhận họ là anh em.
Ngài không khoác tấm áo
lộng lẫy kiêu sa
để dễ gần gũi với nỗi đau
của người yếu thế.
Như thế chúng ta không
phải tìm Chúa ở nơi xa xôi.
Ngài không chỉ ở trong
nhà thờ, trong bí tích.
Ngài còn ở nơi những
người đang cần chúng ta.
Mỗi người khốn cùng đều
là một bí tích,
nơi chúng ta có thể thực
sự gặp gỡ Chúa Giêsu.
Có những lần Chúa đi
ngang qua đời ta
như vị vua giả trang làm
người hành khất.
Ngày phán xét, chúng ta
không được giả vờ ngạc nhiên
khi nghe biết mình đã để
Ngài đi qua tay trắng.
“Chúng ta sẽ bị xét xử
dựa trên tình yêu.”
Tội lớn nhất là tội thiếu
sót: không làm điều phải làm.
Hôm nay Vua Giêsu vẫn
ngửa tay
xin ta giúp các anh em bé
mọn nhất của Ngài.
Những người mù chữ, những
trẻ em đường phố,
những người bị suy sụp
tinh thần, cần được yêu thương,
những người không tìm
được cho đời mình một chỗ trọ,
những người tự nhốt mình
trong tù ngục đam mê,
những người trần trụi vì
phải sống nhờ thân xác.
Phải làm một việc gì đó
cụ thể
để Nước Chúa lớn lên
trong thế giới này.
Phải xây dựng một điều
tốt đẹp nào đó
để Vua Giêsu thật sự là
Vua Vũ Trụ,
vũ trụ bên ngoài và vũ
trụ trong lòng con người.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, Vua vũ trụ,
nếu Chúa là vua của hơn bốn trăm ngàn linh mục,
nếu Chúa là vua của hơn bảy trăm ngàn nữ tu,
nếu Chúa là vua của một tỉ người công giáo,
thì thế giới này sẽ đổi khác,
Hội Thánh sẽ đổi khác.
Chúng con không phải là một lượng men quá nhỏ.
Nếu khối bột chẳng được
dậy lên,
thì là vì men đã mất phẩm
chất.
Chúng con phải chịu trách nhiệm
về sự dữ trên địa cầu:
có nhiều sự dữ do chính
chúng con gây ra.
Chúng con chỉ kêu cầu cho Nước Chúa mau đến,
nhưng lại không chịu xây
dựng Nước ấy trên trần gian.
Lạy Chúa Giêsu Vua vũ trụ,
chúng con thường cố ý thu
hẹp vũ trụ của Chúa,
giữ chặt Chúa ở trong nhà
thờ,
nên nhiều nơi vẫn vắng
bóng Chúa,
dù Chúa đã đến trái đất
này từ 2000 năm.
Chúng con sợ Chúa đến làm phiền chúng con,
và không cho chúng con được yên ổn.
Ước gì một tỉ người công giáo
chịu để Chúa chi phối đời mình
và đưa Chúa đi vào những nơi Chúa chưa hề đến.
Như thế vũ trụ này
trở thành vũ trụ của Thiên Chúa.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
26 THÁNG MƯỜI MỘT
Mỗi Đứa Trẻ Đều
Mang Một Sứ Điệp
Về Lòng Tín Thác
Mỗi khi một đôi bạn đến
trước bàn thờ để cử hành Bí Tích Hôn Phối, Giáo Hội kêu cầu Chúa Thánh Thần để
Ngài biến đổi tâm hồn họ – một sự biến đổi trở thành một nền tảng vững chắc cho
giao ước hôn nhân của họ.
Sự biến đổi thâm sâu
này cũng là một sự thánh hiến đặc biệt của hôn nhân (Humanae vitae 25). Khi người
nam và người nữ cam kết dấn thân cho nhau, họ thánh hiến linh hồn và thân xác họ
cho Thiên Chúa bằng một cách thế mà một đời sống gia đình trọn vẹn có thể nảy
sinh từ sự kết hợp đó: một sự hiệp thông của tình yêu và sự sống được diễn tả
trong một cộng đồng nhân vị.
Những người vợ và chồng
nhận sự hiệp thông này từ Thiên Chúa như một món quà. Đây là một quà tặng mà họ
phải ân cần chăm sóc và đào sâu qua tháng năm. Cùng với nhau, họ đem lại sự sống
từ mối hiệp thông yêu thương thâm sâu này. Con cái họ trở thành một dấu hiệu và
một hoa trái của tình yêu vốn là quà tặng của Thiên Chúa ấy. Với sự chào đời của
đứa con, một điều vốn cần đến tình yêu dâng hiến, họ khám phá rằng sự kết hợp của
họ trong tình yêu đã đào sâu tới mức bao gồm một con người khác. Họ nhận ra sự
thực trong những lời sau đây của nhà hiền triết Ấn Độ R. Tagore: “Mỗi đứa trẻ
được sinh ra mang theo với nó sứ điệp rằng Thiên Chúa không mất lòng tín thác
vào con người”.
Công Đồng Vatican II dạy
rằng những cha mẹ có trách nhiệm phải cân nhắc đến “thiện ích của mình và thiện
ích của con cái mà mình đã sinh ra hoặc chưa sinh ra, phải biết đọc những dấu
chỉ của thời đại và của hoàn cảnh riêng mình trên phương diện vật chất và tinh
thần, và cuối cùng phải biết đánh giá về thiện ích của gia đình, của xã hội và
của Giáo Hội” (MV 51).
26 Tháng Mười Một
Vui Với Người Vui, Khóc Với Kẻ Khóc
Cha Pierre, người
sáng lập phong trào Emmaus, chuyên giúp những người không nhà không cửa tìm được
nơi cư ngụ và tự lực cánh sinh từ việc chế biến những đồ phế thải, đã ôn lại một
trong những kỷ niện mà ngài cho là ý nghĩa nhất trong cuộc đời như sau: Gia
đình tôi gồm có tất cả 8 anh chị em. Một ngày thứ năm nọ, chúng tôi muốn tập
trung lại với nhau để đi đến thăm một gia đình bà con của chúng tôi. Nhưng cha
mẹ tôi đã phạt tôi bằng cách bắt tôi phải ở nhà. Buổi chiều hôm đó, các anh em
tôi trở về, ai cũng nói huyên thuyên vì một ngày được chơi đùa thỏa thích. Thái
độ đó càng làm tôi bực tức thêm. Không kềm hãm được sự ghen tức, tôi đã nói với
một người anh như sau:" Không có tôi thì kể như cuộc chơi cũng không có ý
nghĩa gì". Tôi trút hết cả giận dữ cũng như sự kiêu hãnh của tôi và bỏ đi
nơi khác.
Ba tôi đang đau liệt
trong phòng của ông. Tình cờ nghe được lời phát biểu ngạo mạn của tôi, ông cho
gọi tôi vào? Lúc đó tôi mới hiểu được sai trái của tôi cũng như nỗi khổ tâm của
cha tôi. Nhưng cha tôi đã không la rày tôi. Ông chỉ nhỏ nhẹ bảo tôi:" Con
không biết rằng con vừa nói một lời lẽ xấu xa ư ? Con nghĩ rằng chỉ có con là
người quan trọng nhất sao? Tại sao con không bằng lòng khi những người khác được
sung sướng?"
Lúc đó tôi mới hiểu
rằng ba tôi đau khổ trong thân xác đã đành, nhưng ông còn đau khổ gấp bội trong
tinh thần vì tính xấu xa của tôi.
Tôi không bao giờ
quên được câu chuyện trên đây? Và có lẽ đây là câu chuyện đánh dấu cả cuộc đời
còn lại của tôi.
Ba nguyên tắc cơ bản
hướng dẫn đời sống của các cộng đồng Emmaus do cha Pierre sáng lập, trước hết
đó là lao động. Các thành phần của cộng đồng Emmaus không chấp nhận bất cứ một
sự dâng cúng nào. Tay làm hàm nhai, mỗi người trong cộng đồng đều ý thức về giá
trị của việc làm và sự đóng góp của mình.
Nguyên tắc thứ hai đó
là đời sống cộng đoàn. Tất cả mọi tiền của kiếm được đều bỏ vào quỹ chung của cộng
đoàn. Từ 30 năm nay, tất cả tiền của thu tích được đều được chi dùng cho đời sống
của cộng đồng cũng như được bố thí cho những người nghèo khổ túng thiếu hơn.
Nguyên tắc thứ ba là
phục vụ. Ðây là nguyên tắc tổng hợp mọi nguyên tắc khác của đời sống cộng đoàn.
Phục vụ có nghĩa là sống cho người khác, lấy đau khổ của người khác làm chính
đau khổ của mình, lấy niềm vui của người khác làm chính niềm vui của mình.
Có lẽ nguyên tắc cơ bản
mà cha Pierre đang áp dụng trong các cộng đoàn Emmaus của ngài chính là bài học
mà ngài tiếp thu được từ thân phụ của mình: "Con không bằng lòng khi thấy
những người khác được hạnh phúc ư?".
Nguyên tắc trên đây
cũng là lời khuyên mà thánh Phaolô thường nhắn nhủ các tín hữu của
ngài:"Vui với người vui, khóc với kẻ khóc".
Dù sống trong địa vị
nào trong xã hội, dù sống dưới hình thức gia đình nào, độc thân hay có đôi bạn,
mọi người đều được mời gọi để sống chung với những người xung quanh. Nguyên tắc
đơn sơ và cơ bản nhất trong cuộc sống chung vẫn là:" Lấy hạnh phúc của người
khác làm hạnh phúc của chính mình, lấy niềm đau của người khác làm nỗi khổ của
chính mình".
Trích sách Lẽ Sống
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét