18/02/2018
Chúa Nhật tuần 1 Mùa Chay năm B.
(phần I)
Bài Ðọc I: St 9, 8-15
"Giao ước giữa
Thiên Chúa và ông Nôe sau khi ông này được cứu khỏi nướt lụt".
Trích sách Sáng Thế.
Ðây Thiên Chúa phán
cùng ông Nôe và con cái ông rằng: "Ðây Ta ký kết giao ước của Ta với các
ngươi và con cháu các ngươi, với tất cả sinh vật đang sống với các ngươi, như
chim chóc, gia súc, tất cả những thú vật đang sống trên mặt đất với các ngươi,
những gì ra khỏi tàu và toàn thể thú vật trên mặt đất. Ta ký kết giao ước của
Ta với các ngươi: nước lụt không còn tiêu diệt mọi loài nữa, cũng không khi nào
còn lụt tàn phá trái đất nữa". Và Thiên Chúa phán: "Ðây là dấu chỉ
giao ước ký kết giữa Ta với các ngươi, và tất cả sinh vật đang ở với các ngươi
và sau này mãi mãi. Ta sẽ đặt trên trời một cái mống, và nó sẽ là dấu chỉ giao
ước giữa Ta với trái đất. Khi Ta quy tụ mây lại trên trời, mống sẽ xuất hiện
trên mây, và Ta sẽ nhớ lại giao ước đã ký kết giữa Ta với các ngươi và mọi sinh
vật, và không khi nào nước lụt tiêu diệt mọi loài như thế nữa!"
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 24, 4bc-5ab.
6-7bc. 8-9
Ðáp: Tất cả đường nẻo Chúa là ân sủng và trung thành
dành cho những ai giữ minh ước và điều răn Chúa (x. c. 10).
Xướng: 1) Lạy Chúa,
xin chỉ cho con đường đi của Chúa; xin dạy bảo con về lối bước của Ngài. Xin hướng
dẫn con trong chân lý và dạy bảo con, vì Chúa là Thiên Chúa cứu độ con. - Ðáp.
2) Lạy Chúa, xin hãy
nhớ lòng thương xót của Ngài, lòng thương xót tự muôn đời vẫn có. Xin hãy nhớ
con theo lòng thương xót của Ngài, vì lòng nhân hậu của Ngài, thân lạy Chúa. -
Ðáp.
3) Chúa nhân hậu và
công minh, vì thế Ngài sẽ dạy cho tội nhân hay đường lối. Ngài hướng dẫn kẻ
khiêm cung trong đức công minh, dạy bảo người khiêm cung đường lối của Ngài. -
Ðáp.
Bài Ðọc II: 1 Pr 3,
18-22
"Hiện giờ phép
thánh tẩy cũng cứu thoát anh em giống như thể thức ấy".
Trích thư thứ nhất của
Thánh Phêrô Tông đồ.
Anh em thân mến, Chúa
Kitô đã chết một lần cho tội lỗi chúng ta, Người là Ðấng công chính thay cho kẻ
bất công, để hiến dâng chúng ta cho Thiên Chúa; thật ra Người đã chết theo thể
xác, nhưng đã nhờ Thần Linh mà sống lại. Với Thần Linh, Người đã đến rao giảng
cho những tâm hồn bị giam cầm, cho những kẻ xưa kia có lúc không tin, đang khi
lòng nhân từ Chúa còn khoan giãn lúc ông Nôe đóng tầu, nhờ đó một số ít người, gồm
tất cả tám người, được cứu khỏi nước lụt. Và hiện giờ, phép thánh tẩy cũng cứu
thoát anh em cũng giống như thể thức ấy, vì phép ấy không phải chỉ rửa sạch
thân xác, mà đó là lời cầu xin Thiên Chúa ban cho một lương tâm ngay thẳng, nhờ
sự phục sinh của Chúa Giêsu Kitô, Ðấng ngự bên hữu Thiên Chúa, sau khi về trời,
đã bắt các thiên thần, các quyền thần và các đạo binh suy phục Người.
Ðó là lời Chúa.
Câu Xướng Trước Phúc
Âm: Mt 4,4b
Người ta sống không
nguyên bởi bánh, nhưng bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra.
Phúc Âm: Mc 1, 12-15
"Chúa chịu
Satan cám dỗ và các Thiên Thần hầu hạ Người".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy, Thánh Thần
thúc đẩy Chúa Giêsu vào hoang địa và Người ở đó suốt bốn mươi đêm ngày, chịu
Satan cám dỗ, sống chung với dã thú và các Thiên Thần hầu hạ Người.
Sau khi Gioan bị bắt,
Chúa Giêsu sang xứ Galilêa, rao giảng Tin Mừng của nước Thiên Chúa, Người nói:
"Thời giờ đã mãn, và nước Thiên Chúa đã gần đến; anh em hãy ăn năn sám hối
và tin vào Tin Mừng".
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Chọn Theo
Chúa Là Ðón Nhận Giao Ước
Sống ở đời là phấn đấu
và chọn lựa. Trong cuộc đời trần thế, Ðức Kitô đã không thoát khỏi vòng thông lệ
đó.
Thật vậy, lúc khởi đầu
cuộc sống công khai, Người đã được Thánh Linh đưa vào sa mạc để chịu thử thách
giống như Ađam trong vườn địa đàng và dân Dothái suốt 40 năm trường trong sa mạc.
Nhưng Ađam đã sa ngã.
Dothái đã thất trung.
Còn Ðức Kitô đã trung
thành đứng hẳn về phía Thiên Chúa. Nhờ vậy, Người đã thắng Satan.
Sau hành động quyết liệt
đương đầu với chước cám dỗ, Ðức Kitô đã xuất hiện trước công chúng, rao giảng
Tin Mừng và kêu gọi thống hối (Mt 4,12-17; Mc 1,14-15; Lc 4,14-15). Chẳng những
cơn thử thách đã không cầm chân và quật ngã được Người, mà trái lại càng làm
cho Người quyết tâm chu toàn sứ mạng.
Quả vậy, thay vì chiều
theo những lời dụ dỗ mê hoặc của Satan (Mt 4,3-11; Lc 4,3-14), Ðức Kitô đã dùng
lời Kinh Thánh mà khước từ mạnh mẽ. Cuối cùng Satan đã rút lui và Người đã chiến
thắng. Sức mạnh làm cho Người chiến thắng là chính lời Kinh Thánh và thái độ
cương quyết đứng về phía Thiên Chúa.
Là tín hữu, chúng ta
cũng có thể chiến thắng như Ðức Kitô, nếu biết chọn đứng về phía Thiên Chúa và
lắng nghe lời Người mà thay đổi nếp sống và để Người hướng dẫn đời ta.
Vì thế, có thể nói chiến
thắng của Ðức Kitô cũng là chiến thắng của chúng ta. Cuộc chiến đấu của Người
đã chứng tỏ: con người có thể thắng những chước mê hoặc của Satan, nếu dựa vào
sức mạnh của Thiên Chúa.
Cũng như Ðức Kitô, ta
không chấp nhận dùng Thiên Chúa như một phương tiện để thỏa mãn những nhu cầu
thế tục; hoặc như một sức mạnh ma thuật để làm những việc phi thường; hay qụy lụy
Satan để được làm chúa thiên hạ (Mt 4,3-10). Chính Thiên Chúa mới là chủ tể vũ
trụ và Người điều khiển lịch sử loài người.
Trong lịch sử Dothái,
Thiên Chúa đã trực tiếp hướng dẫn dân Người và đã chuẩn bị họ đón nhận Giao ước
như một ân huệ. Người đã đem họ ra khỏi Aicập và dẫn đưa qua sa mạc để thanh
luyện tâm hồn họ và để họ chọn lựa tin vào Thiên Chúa, nghĩa là đứng hẳn về
phía Người. Còn Người đã nuôi sống họ bằng Manna, một ân huệ từ trời xuống, Ðức
Kitô, sau khi quyết định đứng về phía Thiên Chúa và nhờ đó chiến thắng Satan,
cũng đã được Thiên Thần mang của ăn từ trời đến nuôi dưỡng và hầu hạ. Cuộc thử
thách của Ðức Kitô đã chuẩn bị Người thực hiện chương trình cứu độ của Thiên
Chúa, nghĩa là thiết lập Giao ước mới trong cái chết và cuộc phục sinh của Người.
Trước khi lập Giao ước
với loài người, Thiên Chúa luôn dùng một khoảng thời gian để chuẩn bị và thanh
luyện. Lục Ðại Hồng Thủy 40 đêm ngày thời Noe là một bằng chứng khác. Sau cơn
tàn phá, mà chỉ một mình ông và một số ít người theo ông được cứu thoát, Thiên
Chúa đã ký kết với ông một Giao ước ân tình: từ nay Người sẽ không bao giờ còn
tàn phá mặt đất nữa. Từ đây bắt đầu một giai đoạn mới với một lớp người biết đặt
hết lòng tin tưởng vào Chúa. Biểu hiệu cho Giao ước này là một cầu vòng hình
cánh cung đặt ngang trời. Mỗi khi nhìn thấy nó là Thiên Chúa nhớ lại tình
thương vô điều kiện của Người đối với nhân loại: từ nay Người giao hòa cùng vạn
vật, gác cung lên, không còn dùng đến nữa và bảo toàn sinh mạng cho muôn loài.
Chọn theo Chúa là đón
nhận Giao ước. Nhưng ân huệ Giao ước luôn đi kèm với thử thách. Mà thử thách chỉ
là để chuẩn bị cho loài người một cuộc sống mới tốt đẹp hơn, vì tuy có hủy diệt
nhưng là để tái tạo, tuy có đau khổ nhưng là để thanh luyện, nhằm đưa vào Ðất Hứa.
Ðức Kitô cũng đã chịu chết, nhưng Người đã sống lại và đem đến cho ta sự sống
vĩnh cửu, nhờ cái chết và cuộc Phục sinh của Người để tiêu diệt tội lỗi và
thanh luyện tâm hồn.
Giảng Lễ
Chúng ta đã bước vào
mùa Chay Thánh từ hôm thứ Tư lễ Tro vừa rồi. Và có lẽ theo truyền thống, chúng
ta đã bắt đầu có những quan niệm nghiêm ngặt và khắc khổ về nếp sống phải có
trong mùa này; đến nỗi sau khi nghe 3 bài đọc Sách Thánh hôm nay, có lẽ chúng
ta chỉ còn nhớ tư tưởng Chúa Yêsu ngày trước đã bị cám dỗ trong sa mạc. Quả thật,
ngày Chúa Nhật thứ I mùa Chay thường được mệnh danh là ngày Chúa nhật Chúa bị
cám dỗ. Nhưng ước gì chúng ta hãy nghĩ đúng về biến cố này, như các bài đọc
Kinh Thánh hôm nay cho thấy, đã biết đúng ý của Giáo hội muốn chúng ta sống
ngày hôm nay và suốt tuần lễ này như thế nào.
Chúng ta hãy bắt đầu
nhớ lại đúng ý tưởng của bài đọc thứ I hôm nay. Yavê Thiên Chúa ký kết Giao ước
thân hữu với Noe và con cháu ông sau khi họ ra khỏi tàu. Như vậy rõ ràng bài Cựu
Ước muốn nhắc nhở lại quãng thời gian nhân loại được hạnh phúc sống trong tình
nghĩa của Chúa, sau khi Ngài đã cứu họ ra khỏi nạn lụt 40 đêm ngày. Phải chăng
Giáo hội không muốn dùng bài Sách Thánh ấy để nói lên thời đại Ân sủng đang chờ
ta 40 ngày chay thánh này? Thời đại ấy, nói cho đúng, hiện ta đang sống đây,
như bài đọc II cho thấy. Chúng ta là những người đã chịu phép Rửa của Ðức Kitô,
đã được đưa ra khỏi cảnh ngập lụt tội lỗi, để sống trong tình thân ái của Thiên
Chúa mà mầu nhiệm Phục sinh đem lại cho chúng ta.
Như vậy thời gian
chúng ta đang sống, thời gian mùa Chay Thánh, trước tiên là thời gian Ân sủng,
thời gian Chúa yêu thương chúng ta và muốn giao ước thân hữu mãi mãi với mọi
người. Thế nên không ai được sợ đi vào mùa Chay Thánh. Ðừng ai nghĩ ngay tới việc
ăn chay, hãm xác, kẻo đâm ra ngại ngùng. Ngược lại, chúng ta cần nhớ mình là những
người đã được chịu phép Rửa, đã được đưa ra khỏi trận lụt Hồng Thủy của tội lỗi,
để bây giờ được Thiên Chúa coi như con cái, như và hơn xưa Ngài đã xử sự với
Noe và con cái ông. Chỉ với những tâm tình như vậy, chúng ta mới hiểu được hết
ý nghĩa của bài Phúc Âm hôm nay và mới kết hợp được với Ðức Kitô trong mầu nhiệm
mà Phụng vụ hôm nay đang cử hành.
Thật vậy, muốn hiểu
đúng ý mấy câu Phúc Âm vắn tắt mà Marcô đã viết, chúng ta phải nhớ lại mấy câu
trước, kể việc Chúa chịu phép rửa. Chính khi vừa ở bờ sống thanh tẩy lên, Ðức
Kitô đã được Chúa Cha tuyên phong là Con rất yêu dấu và được Chúa Thánh Thần lấy
hình chim bồ câu đậu xuống trên mình. Chính khi ấy, Người cũng đã được Thánh Thần
hướng dẫn vào sa mạc. Và nếu dùng chính những chữ của Marcô, Người đã được
Thánh Thần đẩy vào sa mạc, ở đó 40 đêm ngày. Ở bờ sống thanh tẩy lên, Ðức Kitô
như nhân loại trong ngày ra khỏi tàu Noe. Ðúng hơn nữa, Ngài như toàn thể Dân
Chúa ra khỏi dòng Biển Ðỏ. Ngài cô đọng, tập trung ở nơi mình, tất cả Dân Chúa
được cứu vớt và giải thoát. Ngài thật xứng đáng được tuyên phong là Con yêu dấu
duy nhất của Thiên Chúa Cha. Ngài đi đâu bây giờ, nếu không đi vào sa mạc, vì đừng
tưởng sa mạc là nơi ghê gớm, đầy dẫy quỷ ma. Không, theo truyền thống tiên khởi
của Kinh Thánh, sa mạc là nơi thoát tục để con người gặp gỡ và sống thân mật với
Thiên Chúa tình yêu. Hôsê đã diễn tả đúng ý nghĩa của sa mạc nhất khi ông viết
thay cho Chúa: " Ta sẽ kéo người yêu của ta vào sa mạc, để ở đó ta thủ thỉ
với nàng" (2,16). Sa mạc, như vậy, là nơi sống gần gũi với Thiên Chúa, sống
trong tình thân mật của Ngài. Ðược tuyên dương là Con yêu dấu của Thiên Chúa
Cha xong và được đầy tràn Thánh Thần yêu mến, Ðức Kitô được đẩy vào sa mạc là
phải. Chính tình yêu đã đẩy bước chân Ngài vào sa mạc để sống trong tình mật
thiết với Thiên Chúa, để sống lại trọn vẹn 40 năm trời Dân Chúa xưa đã sống
trong sa mạc, nhưng không được tốt lành hoàn toàn. Một chi tiết cuối cùng khiến
ta phải nghĩ: được đưa vào sa mạc, Ðức Kitô đã sống trong tình con thảo đối với
Thiên Chúa Cha.
Ðó là mấy câu Phúc Âm
Marcô viết: "Ở trong sa mạc Người sống với thú rừng, và các thiên thần hầu
hạ Người". Mấy lời mộc mạc ấy gợi lên hình ảnh của vườn địa đàng xưa.
Adong khi ấy cũng sống giữa muông thú, nhưng chúng hiền lành và giao hảo với
ông. Viết mấy câu mộc mạc trên, Marcô cũng có ý nói lên ý tưởng: Ðức Kitô là
Adong mới; Ngài đến trong thế gian để xây dựng lại vườn địa đàng xưa, khiến mọi
hiềm khích giữa loài người và vạn vật không còn nữa. Ngoài ra người ta còn giao
tiếp với những bậc thần linh như các thiên sứ.
Như vậy, bài Phúc Âm
hôm nay cho chúng ta thấy Ðức Kitô đi vào sa mạc như là Ðấng Cứu Thế đến trong
trần gian để thể hiện lời sách Isaia viết: trong thời đại thiên sai, sư tử sẽ gặm
cỏ chung với bê non. Ngài đem Nước Trời đến, hoàn tất giao ước thân hữu mà
Thiên Chúa đã ký kết với Noe. Nước Trời đó, chúng ta đã được lãnh nhận, vì đã
chịu phép Rửa tội, như bài đọc thứ II đã viết. Chúng ta đang sống trong Nước Trời,
trong Giao ước của Chúa; chúng ta đang sống trong mùa Chay 40 ngày của Chúa
trong sa mạc, nơi Ngài mật thiết liên kết với Thiên Chúa Cha, trong Thánh Thần
yêu mến. Thế thì chúng ta cũng phải có thái độ như Ngài. Và đó là ý nghĩa của
việc Chúa bị cám dỗ, mà chúng ta cần phải tìm hiểu bây giờ.
Ở trong vườn địa đàng,
Adong đã bị cám dỗ. Con cái Noe sống trong Giao ước cũng đã gặp thử thách. Dân
Chúa trong sa mạc còn gặp nhiều hơn nữa. Tất cả đều nói lên rằng hạnh phúc con
người ở trần gian này có thể bị tan vỡ. Tình yêu Thiên Chúa ở nơi ta có thể bị
thử thách. Và rõ rệt tất cả loài người đã sa ngã, đã phạm tội. Adong đã phạm tội;
con cháu Noe cũng vậy; dân Chúa ngày xưa cũng thế. Trong Cựu Ước, xem ra chỉ có
một người không sa ngã. Nói đúng hơn chỉ có câu truyện một người bị cám dỗ mà vẫn
không sa ngã, để làm gương cho ta: đó là truyện ông Yob, một truyện được xây dựng
có mục đích răn bảo, nên không cần đặt vấn đề có hay không. Nhưng điều mà sách
Yob gợi lên, đề cao sự trung thành với Thiên Chúa qua bất cứ gian nan thử thách
nào, điều đó đã được thực hiện nơi Ðức Kitô. Ở trong sa mạc, Ngài bị Satan cám
dỗ, nhưng Ngài đã lướt thắng một cách bình an chân thật, báo trước việc Ngài sẽ
đi qua con đường thập giá đau thương mà cuối cùng vẫn trung tín thưa cùng Chúa
Cha: Con xin phó mạng sống con trong tay Cha.
Chúng ta không cần đi
sâu vào chi tiết để thấy Chúa bị cám dỗ và lướt thắng như thế nào. Bài học của
chúng ta hôm nay chỉ cần ghi nhận: đang sống trong Nước Trời, chúng ta phải cẩn
thận kẻo mất tình nghĩa thân mật với Chúa. Và nếu mất là rơi vào số phận của
Adong, của con cái Noe, của dân Israel ngày trước. Mọi hạng người ấy đã không
giữ giao ước, đã không giữ Lời Chúa, đã nghe theo một tiếng nói xúi giục ngược
với Lời Chúa dạy. Ngày nay và hằng ngày, không có những tiếng xúi giục, cám dỗ
như thế sao? Ðừng tưởng chỉ có tiếng nói bên ngoài. Tiếng của Satan sẽ có thể
nói lên ở ngay trong tâm hồn ta: sống theo Phúc Âm làm sao được? Như vậy sẽ thiệt
thòi quá! Sống như người ta, làm như thế gian, dễ biết bao, lợi biết mấy! Nhưng
nghe theo những tiếng xúi giục như vậy là phản bội giao ước, là từ bỏ Lời Chúa,
là lựa chọn không đi với Chúa nữa.
Chúa đã yêu thương đi
tìm ta đưa vào sa mạc. Ngài chịu gian khổ để dẫn ta qua dòng nước Rửa tội. Ta
đang sống trong Nước Trời và trong tình nghĩa của Ngài. Hôm nay ta còn đến đây
để dự lễ, để thấy Chúa thương ta như ta vừa hiểu qua các bài đọc Sách Thánh, để
còn uống thêm chén giao ước của Ngài trong Thánh Thể mà ta cử hành bây giờ.
Chúng ta còn có thể có thái độ nào khác hơn là dứt khoát đứng về bên Chúa, chọn
Lời Chúa làm lẽ sống, lấy tình Ngài làm hạnh phúc. Có như vậy chúng ta mới thật
sự sống với Ðức Kitô trong mầu nhiệm sa mạc, trong mùa Chay 40 ngày mà ta đang
cử hành.
Chúng ta hãy cương quyết
đứng lên tuyên xưng đức tin của mình để suốt đời trung tín với Phúc Âm, với
Giáo Hội, với tình yêu thương của Chúa.
(Trích dẫn từ tập
sách Giải Nghĩa Lời Chúa
của Ðức cố Giám Mục
Bartôlômêô Nguyễn Sơn Lâm)
LỜI CHÚA MỖI NGÀY
Chủ Nhật I Mùa Chay, Năm
B
Bài đọc: Gen
9:8-15; I Pet 3:18-22; Mk 1:12-15.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thiên Chúa thực hiện mọi sự tốt đẹp qua Đức Kitô.
Nhìn lại lịch sử là điều cần thiết để hiểu biết và phê bình. Để so sánh cách
chính xác, con người thường so sánh những gì xảy ra trước và sau khi một người
nhận công việc hay chức vụ. Ví dụ, để phê bình tổng thống Obama, người ta sẽ dựa
vào tình hình chính trị và kinh tế trước và sau khi ông nhậm chức tổng thống.
Lịch sử Cứu Độ cần thiết để chúng ta nhận diện tội lỗi con người và tình thương
của Thiên Chúa. Cả ba Bài Đọc hôm nay đều cho chúng ta thấy một sự tương phản
trước và sau những biến cố lịch sử chính.
Trong Bài Đọc I, tác-giả Sách Sáng Thế cho chúng ta nhìn thấy những gì xảy ra
sau trận Lụt Hồng Thủy; điều này giả sử phải có lý do và những gì xảy ra trước
đó. Thiên Chúa đã nhìn thấy tội lỗi con người xúc phạm đến Ngài quá nhiều, nên
Ngài muốn tái tạo một trời mới đất mới, trong đó có gia đình Noah. Trong Bài Đọc
II, tác giả Thư Phêrô so sánh Lụt Hồng Thủy với cái chết của Đức Kitô. Nếu Lụt
Hồng Thủy tàn sát tất cả vì tội lỗi con người, cái chết của Đức Kitô xóa đi tất
cả tội lỗi và cứu sống con người. Điều này bảo đảm Lời hứa của Thiên Chúa: Lụt
Hồng Thủy sẽ không bao giờ xảy ra nữa. Trong Phúc Âm, sau khi Chúa Giêsu được
Thánh Thần đưa vào sa mạc để chịu cám dỗ 40 đêm này, Ngài đã thắng vượt được tất
cả và bắt đầu hành trình rao giảng Tin Mừng để đem ơn Cứu Độ đến cho con người.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Gia đình Noah được cứu thóat khỏi Lụt Hồng Thủy.
1.1/ Tội lỗi của con người: là một thực trạng không thể chối cãi. Sách Sáng Thế từ
chương 1-11 tường trình từ chi tiết đến tổng quát các tội của con người:
- Tội Nguyên Tổ: Tổ tiên con người, Adam và Eve, đã bất tuân lệnh Thiên Chúa ăn
trái cấm. Con người phải lãnh nhận các hình phạt của việc bất tuân.
- Tội giết người: Cain giết Abel, em mình, vì tức giận Thiên Chúa không đóai
nhìn đến lễ vật ông dâng. Cain phải chấp nhận hình phạt của Thiên Chúa.
- Tội kiêu ngạo: Con người xây tháp Babel vì muốn để lại danh tiếng và không phải
tùy thuộc vào sự quan phòng của Thiên Chúa. Hậu quả là ngôn ngữ bất đồng, Thiên
Chúa phân tán họ khắp mặt đất.
- Tất cả các tội khác: là nguyên nhân của Lụt Hồng Thủy. Chúa cứu gia đình ông
Noah.
1.2/ Tình thương Thiên
Chúa cứu vớt con người: Ngay cả trong khi ra
hình phạt cho con người, tình thương của Thiên Chúa vẫn thể hiện trong tất cả mọi
trường hợp. Trong trận Lụt Hồng Thủy, sau khi nhìn thấy kết quả của sự tàn phá,
Chúa hứa với Noah và gia đình ông: “Đây Ta lập giao ước của Ta với các ngươi, với
dòng dõi các ngươi sau này, và tất cả mọi sinh vật ở với các ngươi: chim chóc,
gia súc, dã thú ở với các ngươi, nghĩa là mọi vật ở trong tàu đi ra, kể cả dã
thú. Ta lập giao ước của Ta với các ngươi: mọi xác phàm sẽ không còn bị nước hồng
thủy huỷ diệt, và cũng sẽ không còn có hồng thủy để tàn phá mặt đất nữa."
Dã thú ở với Noah trên tàu mà không làm hại ông cũng như các súc vật khác trên
tàu, nhưng vâng lời con người. Khi con người sống công chính trước Thiên Chúa,
tất cả các quyền lực và dã thú phải tùng phục con người. Dã thú cũng được bao gồm
trong giao ước Thiên Chúa làm với con người.
Cầu Vồng là dấu hiệu của tình thương Thiên Chúa: Thiên Chúa phán: "Đây là
dấu hiệu giao ước Ta đặt giữa Ta với các ngươi, và với mọi sinh vật ở với các
ngươi, cho đến muôn thế hệ mai sau: Ta gác cây cung của Ta lên mây, và đó sẽ là
dấu hiệu giao ước giữa Ta với cõi đất. Khi Ta cho mây kéo đến trên mặt đất và
cây cung xuất hiện trong mây, Ta sẽ nhớ lại giao ước giữa Ta với các ngươi, và
với mọi sinh vật, nghĩa là với mọi xác phàm; và nước sẽ không còn trở thành hồng
thủy để tiêu diệt mọi xác phàm nữa.”
2/ Bài đọc II: Lời hứa của Thiên Chúa được hiện thực nơi Đức Kitô.
2.1/ Con người vẫn tiếp tục
xúc phạm đến Thiên Chúa: Từ thời Noah cho đến
thời Đức Kitô, con người vẫn tiếp tục phạm tội, nhưng Thiên Chúa giữ lời hứa
không giết con người bằng Lụt Hồng Thủy nữa. Nhưng làm sao để giải thóat con
người khỏi tội? Đó chính là Kế họach Cứu Độ của Thiên Chúa qua Đức Kitô. Ngài
ban cho con người Đức Kitô để gánh tội cho con người.
2.2/ Chúa Giêsu đã chịu
phép rửa trong nước và máu để chuộc tội cho con người: Các Thánh Giáo Phụ nhìn thấy sự giống nhau giữa Lụt Hồng
Thủy và biến cố Đức Kitô:
* Trong Lụt Hồng Thủy, ai không tin vào Noah và ở trong tàu sẽ bị nước cuốn đi;
cũng vậy, ai không tin vào Đức Kitô cũng phải chịu số phận tương tự. Tác giả
Thư Phêrô quả quyết: “Chính Đức Kitô đã chịu chết một lần vì tội lỗi - Đấng
Công Chính đã chết cho kẻ bất lương - hầu dẫn đưa chúng ta đến cùng Thiên Chúa.
Thân xác Người đã bị giết chết, nhưng nhờ Thần Khí, Người đã được phục sinh.”
* Lụt Hồng Thủy là hình bóng của Phép Rửa Tội: Cả hai đều rửa sạch tội lỗi con
người. “Nước đó là hình bóng phép rửa nay cứu thoát anh em.”
* Có phải chỉ cần chịu phép rửa là được cứu độ? Nhiều giáo phái tin như thế.
Nhưng tác giả Thư Phêrô cắt nghĩa: “Lãnh nhận phép rửa, không phải là được tẩy
sạch vết nhơ thể xác, mà là cam kết với Thiên Chúa sẽ giữ lương tâm trong trắng,
nhờ sự phục sinh của Đức Giêsu Kitô, Đấng đang ngự bên hữu Thiên Chúa sau khi
đã lên trời, đã bắt các thiên sứ và toàn thể thần minh phải phục quyền.” Con
người vẫn phải trải qua thử thách và cám dỗ, và họ phải chứng minh sự trung
thành với Thiên Chúa.
* Đức Kitô không những có quyền năng giải thóat những người đương thời và tương
lai, mà còn cả những người đã hư mất trong và trước thời Noah: “Người đã đến
rao giảng cho các vong linh bị giam cầm, tức là những người xưa đã không vâng
phục Thiên Chúa, trong thời Thiên Chúa kiên nhẫn chờ đợi, nghĩa là thời ông
Noah đóng tàu. Trong con tàu ấy, một số ít, cả thảy là tám người, được cứu
thoát nhờ nước.”
3/ Phúc Âm: Đức Kitô bắt đầu triều đại của Thiên Chúa.
3.1/ Đức Kitô chịu cám dỗ
trong hoang địa: “Thần Khí liền đẩy Người
vào hoang địa. Người ở trong hoang địa bốn mươi ngày, chịu Satan cám dỗ, sống
giữa loài dã thú, và có các thiên sứ hầu hạ Người.” Sự kiện này xảy ra ngay sau
khi Chúa Giêsu chịu phép Rửa tại sông Jordan bởi Gioan.
“Hoang địa” không có nghĩa là sa mạc, chỉ có nghĩa là vùng không hay rất ít người
ở. Chỗ mà Marcô nói đến hôm nay là một vùng núi đá vây quanh bởi nhiều vực thẳm.
Hiện nay vẫn còn một tu viện của các đan sĩ nằm chênh vênh lưng chừng núi. Đây
là một sáng kiến rất đạc biệt. Nếu du khách đứng trên một ngọn đồi đối diện
nhìn qua Núi Cám Dỗ, họ sẽ há miệng kinh ngạc khi nhìn thấy tu viện; vì họ
không thể nào ngờ trong nơi hoang dã và hiểm trở như thế, con người có thể xây
một căn nhà như những chiếc hộp chồng lên nhau giữa lưng chừng núi. Chỉ cần sơ
sót chợt chân một tí là sẽ rơi xuống vực thẳm. Điều này tự nó nói lên nguy hiểm
của “chước cám dỗ:” chỉ cần sơ sót một tí, con người sẽ mất mạng ngay. Chúng
tôi có cơ hội leo lên chốn này để thăm tu viện, rồi từ đó leo lên tới đỉnh núi
khỏang 30 phút. Núi cám dỗ không xa kinh thành Jerusalem bao nhiêu, khỏang 30 dặm
lái xe. Trên đỉnh núi một người có thể nhìn thấy Jerusalem.
Trình thuật cám dỗ của Chúa Giêsu gợi lại “biến cố cám dỗ” trong Vườn Địa Đàng:
có Satan, các dã thú, và các thiên thần. Khi con người chưa rơi vào chước cám dỗ,
họ có thể ở chung với dã thú mà không sợ hãi. Khi con người sa chước cám dỗ,
các dã thú sợ hãi và có thể gây nguy hiểm cho con người. Điều này cũng đã được
tiên tri Isaiah nói tới khi triều đại Thiên Chúa đến, chó sói sẽ ở chung với
chiên… trẻ thơ có thể thò tay vào hang rắn lục mà không sợ nguy hiểm (Isa
11:6-9). Ngay cả trong khi bị cám dỗ, các thiên thần của Chúa vẫn hiện diện để
nâng đỡ và gìn giữ con người khỏi sa chước cám dỗ và “vấp chân vào đá.”
Marcô chỉ tường thuật tổng quát Chúa Giêsu chịu cám dỗ, nhưng không tường thuật
chi tiết các cám dỗ như Matthew và Luke (Mt 4:1-11, Lk 4:1-13). Điều Marcô muốn
nhấn mạnh là sự khác biệt giữa hai biến cố: Đức Kitô, Adam mới đã thắng vượt mọi
cám dỗ, chứ không sa chước cám dỗ như Adam cũ.
3.2/ Đức Kitô rao giảng
Tin Mừng: “Sau khi ông Gioan bị nộp, Đức
Giêsu đến miền Galilee rao giảng Tin Mừng của Thiên Chúa. Người nói: "Thời
kỳ đã mãn, và Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần. Anh em hãy sám hối và tin vào
Tin Mừng."”
Thời kỳ đã mãn tức là thời gian con người phải chờ đợi đã hòan tất. Triều đại
Thiên Chúa bắt đầu với sự xuất hiện của Đức Kitô. Qua Ngài, tất cả những gì Thiên
Chúa hứa được thực hiện và hòan tất tốt đẹp. Chúa Giêsu rao truyền hai điều
quan trọng:
(1) Ăn năn xám hối: Giống như Gioan, Chúa Giêsu cũng đòi con người phải nhận ra
tội lỗi và ăn năn xám hối; vì không thể nhận được sự tha thứ nếu không thú nhận
tội lỗi của mình. Ơn thánh của Thiên Chúa đòi sự cộng tác của con người.
(2) Tin vào Tin Mừng: Điều này làm Chúa Giêsu khác Gioan. Marcô muốn nói gì
trong câu “tin vào Tin Mừng?”
- Tin Mừng là chính Đức Kitô: con người của Ngài, những lời Ngài dạy dỗ và các
việc Ngài làm.
- Tất cả những gì Thiên Chúa hứa được thực hiện nơi Đức Kitô trong Kế Họach Cứu
Độ.
- Tình thương Thiên Chúa mạnh hơn tội lỗi con người: Như một người Cha, không
có tội nào của con cái có thể lấy đi tình thương; ngọai trừ tội cố tình không
chịu ăn năn trở về.
- Đức Kitô gánh tội cho con người: để bảo đảm sự công bằng của Thiên Chúa.
- Đức Kitô giải thóat con người khỏi chết và mang lại ơn Cứu Độ cho con người.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Tình thương Thiên Chúa mạnh hơn tội lỗi con người. Ngài sẵn sàng tha thứ mọi
tội cho con người.
- Kế họach Cứu Độ được thực hiện qua Đức Kitô. Để được ơn Cứu Độ, con người phải
tin vào Đức Kitô và lãnh nhận BT Rửa Tội.
- Như Đức Kitô đã chịu cám dỗ và đã tòan thắng, Ngài có thể giúp chúng ta cũng
tòan thắng các chước cám dỗ của ma quỉ. Trường hợp sa chước cám dỗ, chúng ta đã
có Bí-tích Hòa Giải để tha thứ. Ma quỉ không thể làm gì chúng ta bao lâu chúng
ta luôn sẵn sàng xám hối và tin vào Tin Mừng.
- Mùa Chay là cơ hội thuận tiện để chúng ta đọc lại lịch sử và tin vào tình
thương của Thiên Chúa dành cho con người.
Lm. Anthony ĐINH MINH TIÊN, OP.
18/02/2018
CHÚA NHẬT TUẦN 1 MC – B
Mc 1,12-15
Mc 1,12-15
CHIẾN ĐẤU VÀ CHIẾN THẮNG
Người ở trong hoang địa… chịu Xa-tan cám dỗ, sống giữa loài
dã thú, và có các thiên sứ hầu hạ Người. (Mc 1,13)
Suy niệm: Nhà văn nổi tiếng Nikos Kazanzakis đặt cơn cám dỗ vào cuối đời Đức
Giê-su khi Ngài bị treo trên thập giá. Các tác giả sách Tin Mừng Nhất Lãm lại đặt
cám dỗ ngay đầu đời hoạt động của Ngài. Thật ra, cám dỗ đeo đẳng suốt cuộc đời
Đức Giê-su dưới nhiều dáng vẻ khác nhau: cám dỗ sử dụng sức mạnh, quyền lực,
thay cho tình yêu; cám dỗ im lặng trước những bất công trong xã hội thời ấy để
không bị rắc rối; cám dỗ rao giảng con đường dễ dãi thay cho đường thập giá…
Cám dỗ đến từ ma quỷ, từ giới lãnh đạo Do Thái giáo, từ đám đông dân chúng, thậm
chí từ chính Phê-rô, môn đệ số một của Ngài, và đặc biệt từ chính ý muốn riêng
của bản thân Ngài.
Mời Bạn: Bạn thường cảm thấy xấu hổ khi phải nói về các cám dỗ của mình với người
khác. Cám dỗ là điều bình thường, bởi vì chính Đấng Thánh như Đức Giê-su cũng
phải cảm nghiệm khi sống kiếp người. Điều này cho thấy Ngài đã chia sẻ và liên
đới với con người trong mọi tình huống, kể cả trong điều tế nhị nhất mà ai cũng
e ngại. Hãy chiến đấu với cám dỗ như Ngài và chắc chắn bạn sẽ cùng chiến thắng
với Ngài.
Chia sẻ: Bạn sẽ “ăn chay và cầu nguyện” thế nào để
chiến thắng các cám dỗ do ba thù: thế gian, xác thịt, và ma quỷ, gây ra?
Sống Lời Chúa: Tôi quyết chiến đấu chống lại những cám dỗ nhắm vào giác quan của mình
(mắt, miệng…) cách sai trái trong mùa Chay này.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin giúp chúng con can đảm và dứt khoát
nói “không” trước các cám dỗ đang vây bủa chúng con mỗi ngày. Amen.
(5 phút Lời Chúa)
VÀO HOANG ĐỊA (18.2.2018 – Chúa nhật 1 Mùa Chay, Năm B)
Ước gì mỗi Kitô hữu đều có bản lãnh của Ðức Giêsu để chiến thắng sự nặng nề, nhỏ mọn của mình. Nhưng trước hết, chúng ta cần ăn chay và
cầu nguyện.
Suy niệ
m:
Mỗi khi bắt đầu mùa Chay,
Hội Thánh lại mời chúng
ta vào hoang địa với Ðức Giêsu.
Chính Thánh Thần đã dẫn
đưa Ngài đến nơi đó,
ngay sau khi Ngài chịu
phép rửa của Gioan
và nhận được Thánh Thần
để lên đường đi sứ vụ.
Bốn mươi ngày sống trong
cô tịch và cầu nguyện.
Một cuộc tĩnh tâm để định
hướng tương lai,
qua đó Ðức Giêsu thấy rõ
con đường Ngài phải đi,
và qua đó Ngài cũng thấy
mình bị Xatan cám dỗ.
Mùa Chay là thời gian trở
lại với Chúa
và nhận ra những cám dỗ
đang bủa vây tôi,
những cám dỗ mới hay cám
dỗ cũ dưới lớp áo mới.
Nếu đời tôi là một chuỗi
những chọn lựa,
thì nó cũng là một chuỗi
những cám dỗ.
Tôi có tự do để chọn giữa
cái tốt và cái xấu.
Giữa những cái tốt, tôi
có tự do để chọn cái tốt hơn.
Biết mình đã lạc hướng
hay lệch hướng là điều cần thiết.
Con người hôm nay không
yếu đuối hơn ngày xưa.
Nhưng có lẽ nó bị cám dỗ
nhiều hơn xưa,
vì cuộc sống tiến bộ cho
người ta nhiều chọn lựa.
Tôi phải chọn kênh truyền
hình, chọn băng video,
chọn một loại vải, một
kiểu áo, chọn chỗ giải trí tối nay.
Có những áp lực đè nặng
trên chọn lựa của tôi:
áp lực của quảng cáo,
khuyến mãi,
áp lực của mode, của bạn
bè, của dư luận...
Có những mời mọc nhắm vào
các giác quan của tôi.
Các giác quan như những
cánh cửa mở của căn nhà trống trải.
Bao kích thích khêu gợi
như luồng gió lùa vào nhà.
Thắng được những đòi hỏi
vô độ của thân xác
đòi hỏi một sự tự chủ lớn
lao.
Thắng được những đam mê
mù quáng của con tim
cần có một thái độ anh
hùng từ bỏ.
Thắng được sự cứng cỏi,
cố chấp của trí tuệ
cần có một lòng khiêm tốn
mở ra trước chân lý.
Cuộc đời là một cuộc
chiến đấu không ngừng,
vì con người vẫn nghiêng
như tháp Pisa.
Cần phải tập nghiêng về
điều ngược lại
để tạo lập được sự quân
bình trong cuộc sống.
Nói cho cùng, cám dỗ nào
cũng khiến con người khép kín,
chỉ nghĩ đến mình và sống
cho mình.
Cám dỗ im lặng vì sợ liên
lụy.
Cám dỗ giả mù trước sự
thật rành rành.
Cám dỗ thỏa hiệp với sự
dữ để được yên thân.
Cám dỗ sống một đời sống
tầm thường và buông thả.
Cái cao cả của con người
là chiến đấu và chiến thắng.
Chỉ khi nhận Thiên Chúa
và tha nhân làm trung tâm,
con người mới thành người
trọn vẹn.
Ước gì mỗi Kitô hữu đều
có bản lãnh của Ðức Giêsu
để chiến thắng sự nặng
nề, nhỏ mọn của mình.
Nhưng trước hết, chúng ta
cần ăn chay và cầu nguyện.
Cầu nguyện:
Như đóa sen trong đầm
lầy,
xin giữ tâm hồn con thanh
khiết.
Giữa một thế giới đầy
hình ảnh vẩn đục,
xin gìn giữ mắt con.
Giữa một thế giới tôn thờ
khoái lạc,
xin dạy con biết trân
trọng thân xác.
Giữa một thế giới bị ám
ảnh bởi tình dục,
xin thanh lọc trí tưởng
tượng của con.
Xin nâng con lên cao
vượt qua những thèm muốn
chiếm đoạt,
để biết tự hiến trong yêu
thương.
Xin đừng để con phung phí sức lực
vào những chuyện tình cảm
chóng qua,
nhưng giúp con tự rèn
luyện mình
để gánh vác cuộc sống
Chúa mời gọi.
Như đóa sen trong đầm
lầy,
xin giữ thân xác con
thanh khiết.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
18 THÁNG HAI
Bạn Có Nghe Ngài Gõ
Cửa?
“Các ngươi hãy hết
lòng trở về với Ta” (Ge 2, 12). Đó là tiếng gọi của Thiên Chúa cho riêng từng
người trong Giáo Hội. Thiên Chúa kêu gọi mỗi chúng ta trở về với Ngài. Đấy là sứ
điệp của mọi mùa Chay. Đó là lý do tại sao mùa Chay được gọi là một ‘nhịp mạnh’.
Trong mùa này, hơn bất cứ lúc nào khác, chính Thiên Chúa nói với chúng ta. Ngài
kêu gọi. Ngài gõ vào cánh cửa tâm hồn ta.
Thiên Chúa muốn chiếm
lấy chúng ta. Tình yêu của Ngài dành cho chúng ta thật quá đỗi thâm trầm, vì
Ngài biết từng người trong chúng ta đến tận những đáy sâu thẳm nhất. Ngài biết
rằng mãi mãi chúng ta còn khắc khoải bao lâu chưa trở lại cùng Ngài. Vì thế,
đây cũng là một tình yêu ‘hay ghen’(cf. Ge 2, 18). Tình yêu ‘hay ghen’ ấy của
Thiên Chúa làm nên bầu khí của mùa Chay, từ Thứ Tư Lễ Tro cho đến Tam Nhật
Thánh.
18 Tháng Hai
Hai Biển Hồ
Palestina có tới hai biển hồ... Hai biển
hồ này hoàn toàn khác nhau. Một biển hồ thường được gọi là biển hồ Galilêa. Ðây
là một biển hồ rộng lớn với nước trong xanh mà người ta có thể uống và cá cũng
có thể sống trong đó. Xung quanh hồ này là những vườn cây và thảm cỏ xanh tươi.
Nhà cửa cũng mọc lên rất nhiều xung quanh biển hồ này... Chúa Giêsu đã gặp gỡ với
những người môn đệ đầu tiên của Ngài tại đây và Ngài cũng nhiều lần đi thuyền
xuyên qua biển hồ này.
Biển hồ thứ hai tại Palestina là Biển
Chết. Ðúng như tên gọi của nó, không có sự sống nào trong cũng như xung quanh
biển hồ này. Nước mặn đến nỗi mà người cũng có thể trở thành bệnh hoạn nếu uống
phải. Mùi hôi thối từ Biển Chết xông lên khiến không ai muốn sống gần đó.
Có điều kỳ lạ là hai biển hồ này đều
nhận nước từ cùng một nguồn là sông Jordan. Nước sông Jordan chảy vào biển hồ
Galilêa rồi từ đó tràn qua các hồ nhỏ và sông lạch khác. Hồ Galilêa nhận lãnh để
rồi chia sẻ cho những hồ khác, nhờ đó nước của nó luôn luôn trong sạch và mang
lại sức sống cho cây cỏ, muôn thú cũng như con người.
Biển Chết cũng nhận nước từ sông
Jordan, nhưng nó giữ lấy riêng cho nó do đó nước của nó trở thành mặn chát và
hôi thối.
Thánh Phaolô đãghi lại lời vàng ngọc của Chúa Giesu như sau: "Cho thì có
phúc hơn nhận lãnh". Thật ra, càng trao ban, người ta càng nhận lãnh trở lại
nhiều hơn.
Một
đồng tiền kinh doanh là một đồng tiền sinh lợi. Một ánh lửa chia sẻ là một ánh
lửa tỏa lan. Một vết dầu thả lỏng là một vết dầu loang. Ðôi môi có hé mở mới
thu nhận được nhiều nụ cười. Bàn tay có mở rộng trao ban, tâm hồn mới tràn ngập
vui sướng...
Càng trao ban, càng được nhận lãnh: đó là một định luật sống của con người
trong mọi lĩnh vức. Tất cả con người chúng ta, tất cả sự sống của chúng ta, tất
cả tài năng của chúng ta, tất cả những gì chúng ta có: tất cả đều do Chúa ban tặng.
Thiên Chúa ban tặng tất cả cho chúng ta để chúng ta trao ban cho người khác và
như vậy, chúng ta mới cảm nhận được hạnh phúc đích thực... Cũng như biển hồ
Galilêa tiếp nhận nước từ dòng sông Jordan để rồi ban tặng cho những sông lạch
xung quanh và nhờ đó, trở thành trong xanh tươi tốt, cũng thế, sự sống chúng ta
lãnh nhận từ Thiên Chúa chỉ trở thành tươi tốt nếu nó được chia sẻ và trao ban
cho người khác. Càng giữ lấy riêng cho mình, sự sống trong chúng ta sẽ héo tàn
và chết dần chết mòn
Trích sách Lẽ Sống
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét