Trang

Thứ Tư, 21 tháng 10, 2015

Ta Là THIÊN CHÚA Mà Các Ngươi Cũng Không Kính Sợ Sao?

Ta Là THIÊN CHÚA Mà Các Ngươi Cũng Không Kính Sợ Sao?

Hành động nạo thai, phá thai luôn luôn để lại dấu vết đau thương trong tâm lòng bà mẹ can tội giết chết chính đứa con của mình. Vết thương kín ẩn nằm sâu trong ký ức bà mẹ. Có bà mẹ tìm được an ủi và quân bình sau khi xưng thú tội lỗi và thổ lộ tâm can. Nhưng có nhiều bà mẹ mang gánh nặng đau thương suốt cuộc đời. Thông thường việc phá tan im lặng đến từ phía người mẹ người vợ nhiều hơn là từ phía người cha người chồng.
 Sau đây xin trích dịch nguyên văn chứng từ ăn năn thống hối của ông Michel - người Pháp - về hành động phá thai của hiền thê, xảy ra cách đây 25 năm.
 Đúng thật là tôi thuộc về thành phần những người - càng ngày càng đông - tỏ ra ân hận về một vụ phá thai. Cũng đúng thật là tôi hoàn toàn đồng ý với những người này vì nghĩ rằng đó là một giải pháp tốt cho một hoàn cảnh không đợi không chờ bất ngờ xảy đến cho chúng tôi. Lúc ấy mang thai đặt nặng vấn đề cho chúng tôi vì cả hai chúng tôi vẫn còn quá trẻ và vẫn đang theo nợ bút nghiên đèn sách. Lúc ấy người ta trình bày cho chúng tôi thấy rằng phá thai là một giải pháp tân tiến và thực tiễn. Thế nhưng, chuyện xảy ra sau đó lại chứng minh hoàn toàn trái ngược. Cái vụ phá thai đã đưa đẩy chúng tôi vào một vòng vây kéo theo không biết bao nhiêu hệ lụy đáng buồn. Khi tôi đến thăm hiền thê tôi nơi dưỡng-đường - bởi vì chính tôi đồng ý với nàng về vụ phá thai - tôi tự cảm thấy vô cùng xấu hổ thẹn thùng.
 Tôi cảm thấy nàng thật sự ghê tởm tôi. Những tháng ngày kế tiếp sau vụ phá thai quả là cuộc sống khốn khổ cho cả hai vợ chồng trẻ chúng tôi. Bây giờ nghĩ lại tôi vẫn còn kinh hoàng tự hỏi:
 - Làm sao chúng tôi đã có thể thoát ra khỏi cái vòng vây đau thương ấy!
 Thế rồi kể từ khi chúng tôi bắt đầu công khai nói về cái vụ phá thai ấy thì chúng tôi mới khám phá ra rằng, có rất nhiều đôi vợ chồng khác đã không thể nào hàn gắn được cái vết thương chính mình là thủ phạm can tội giết chết bào thai trong dạ .. Chúng tôi đau đớn nhận ra rằng quả thật chúng tôi đã lầm lẫn cách nặng nề. Thật là sai lầm lớn lao khi nghĩ rằng chúng tôi có thể giải quyết vấn đề bằng cách hy sinh chính mạng sống của một trong những đứa con của chúng tôi. Cái vụ phá thai ấy có lẽ là cái thất bại riêng tư bi thảm nhất của cuộc đời tôi, trong tư cách là cha là chồng và là một người đàn ông!. Tôi muốn gào to nói lớn cho mọi người đàn ông khác hiểu rằng họ cũng nắm giữ một vai trò quan trọng, một trách nhiệm lớn lao trong các vụ phá thai. Tôi nghĩ rằng viên đạn bắn chết bào thai nằm về phía người đàn ông. Phá thai không phải chỉ thuần túy là vấn đề của người đàn bà. Khi lắng nghe tiếng nói của giới phụ nữ người ta mới đau đớn khám phá ra rằng:
 - Sở dĩ người đàn bà phải đi đến quyết định phá thai là do lỗi của người đàn ông. Người đàn ông đã hèn nhát phủi tay trốn tránh trách nhiệm!
 Đã đến lúc người ta phải công khai nói rõ ràng về những gì xảy ra sau một vụ phá thai. Phải nói đến 4 sự thật liên quan đến vấn đề phá thai. Hiển nhiên là rất nhiều phụ nữ, nhiều người trẻ, nhưng cũng có rất nhiều người đàn ông sống thật đau thương cái thảm họa phá thai. Và đây là lý do thúc bách cần phải ra khỏi cái im lặng nặng nề, phải mổ tung cái ung nhọt phá thai gây nhức nhối. Tôi cũng thành thật thú nhận rằng trên con đường chữa lành, thật rất khó đối với người cha khi phải để tang cho một đứa con bị giết chết khi còn là bào thai trong dạ mẹ. Thế nhưng tất cả chúng ta - với tư cách là tín hữu Công Giáo - chúng ta không bao giờ nên quên rằng, trên con đường thống hối để được chữa lành, chúng ta phải khẩn cầu ơn thánh Chúa và chính Đức Chúa GIÊSU KITÔ ban cho chúng ta ơn thánh này. Chính Đức Chúa GIÊSU KITÔ Phục Sinh trả lại cho gia đình thân yêu của chúng ta An Bình và Hy Vọng.
 ... ”Nghe đây, lũ dân u mê dại dột, có mắt mà không thấy, có tai mà chẳng nghe. Đến Ta là THIÊN CHÚA mà các ngươi cũng không kính sợ sao? .. Vì trong dân Ta có những kẻ gian ác, luôn rình rập như thể đánh chim, chúng gài bẫy bắt người. Tựa chiếc lồng đầy chim, nhà chúng đầy lừa đảo. Nhờ đó, chúng đã thành kẻ cả giàu sang. Chúng phương phi đẫy đà. Tội ác của chúng không sao lường nổi. Chúng không tôn trọng công lý, coi thường quyền lợi kẻ mồ côi, miễn sao chúng được lợi. Chúng không xử công minh cho kẻ khó nghèo. Những chuyện như thế đó, Ta lại không trừng phạt, một dân như vậy đó, Ta không trả thù sao? Những chuyện kinh khiếp và ghê tởm đã xảy ra trong xứ này: Ngôn sứ thì tuyên sấm điều gian dối, tư tế thì trục lợi. Vậy mà dân Ta lại ưa thích! Nhưng khi mọi chuyện đến hồi kết liễu, các ngươi sẽ làm gì?” (Giêrêmia 5,21-22/26-31).
 (”Il Est Vivant” Le Mensuel Catholique pour la Mission, n 270, Avril 2010, trang 16)
 Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét