Trang

Thứ Sáu, 27 tháng 7, 2012

28-07-2012 : THỨ BẢY TUẦN XVI MÙA THƯƠNG NIÊN


Thứ Bảy sau Chúa Nhật 16 Quanh Năm

Bài Ðọc I: (Năm II) Gr 7, 1-11
"Nhà này là nơi phải khẩn cầu thánh danh Ta, đã trở thành hang trộm cướp rồi sao?"
Trích sách Tiên tri Giêrêmia.
Lời Chúa phán cùng Giêrêmia rằng: Ngươi hãy đứng nơi cửa đền thờ Chúa, và rao giảng lời này rằng: Hỡi toàn thể Giuđa, là những người vào cửa này mà thờ lạy Chúa, hãy nghe lời Chúa. Ðây Chúa các đạo binh, Thiên Chúa Israel phán: Các ngươi hãy cải thiện lối sống và hành động các ngươi, thì Ta sẽ ở với các ngươi tại chốn này. Các ngươi đừng tin theo lời dối trá này: Ðây có đền thờ Chúa, đền thờ Chúa, đền thờ Chúa! Vì nếu các ngươi cải thiện lối sống và hành động các ngươi, nếu các ngươi ăn ở ngay thẳng theo lề luật với những người trong nhà và những người thân cận, nếu các ngươi không áp bức ngoại kiều, trẻ mồ côi, và những người goá bụa, nếu các ngươi không đổ máu người vô tội tại chốn này, nếu các ngươi không chạy theo các thần ngoại lai mà mang hoạ vào mình, thì Ta sẽ ở với các ngươi tại chốn này, tại lãnh thổ mà Ta đã ban cho tổ phụ các ngươi từ đời này đến đời nọ.
Nhưng kìa, các ngươi tin tưởng vào những lời dối trá không sinh ích lợi gì cho các ngươi, như: trộm cướp, giết người, ngoại tình, thề dối, thờ cúng Baalim, chạy theo các thần ngoại lai mà các ngươi không biết; rồi các ngươi đến đứng trước mặt Ta trong đền thờ này là nơi kêu cầu thánh danh Ta, mà nói rằng: "Chúng tôi đã được bảo đảm để tiếp tục làm những việc ghê tởm đó". Vậy, dưới mắt các ngươi, nhà này là nơi khẩn cầu thánh danh Ta, đã trở thành hang trộm cướp rồi sao? Chúa lại phán: Còn Ta, Ta hiện diện và Ta đã thấy rõ.
Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 83, 3. 4. 5-6a và 8a. 11
Ðáp: Ôi Chúa thiên binh, khả ái thay cung điện của Ngài (c. 2).
Xướng: 1) Linh hồn con khát khao và mòn mỏi, mong vào hành lang nhà Ðức Thiên Chúa. Tâm thần và thể xác con hoan hỉ tìm đến cùng Thiên Chúa trường sinh. - Ðáp.
2) Ðến như chim sẻ còn kiếm được nhà, và chim nhạn tìm ra tổ ấm, để làm nơi ấp ủ con mình, cạnh bàn thờ Chúa, ôi Chúa là Thiên Chúa thiên binh, ôi Ðại Vương là Thiên Chúa của con. - Ðáp.
3) Ôi Thiên Chúa, phúc đức ai ngụ nơi nhà Chúa: họ sẽ khen ngợi Chúa tới muôn đời. Phúc thay người Chúa con nâng đỡ, họ tiến lên ngày càng thêm hăng hái. - Ðáp.
4) Thực một ngày sống trong hành lang nhà Chúa đáng quý hơn ngàn ngày ở nơi đâu khác. Con ưa đứng nơi ngưỡng cửa nhà Chúa con, hơn là cư ngụ trong lều bọn ác nhân. - Ðáp.

* * *

Alleluia: Gc 1, 21
Alleluia, alleluia. - Anh em hãy khiêm nhu nhận lãnh lời gieo trong lòng, lời đó có thể cứu thoát linh hồn anh em. - Alleluia.

Phúc Âm: Mt 13, 24-30
"Hãy cứ để cả hai mọc lên cho đến mùa gặt".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán một dụ ngôn khác cùng dân chúng rằng: Nước trời giống như người kia gieo giống tốt trong ruộng mình. Trong lúc mọi người ngủ, thì kẻ thù của ông đến gieo cỏ lùng vào ngay giữa lúa, rồi đi mất.
Khi lúa lớn lên và trổ bông, thì cỏ lùng cũng lộ ra. Ðầy tớ chủ nhà đến nói với ông rằng: "Thưa ông, thế ông đã không gieo giống tốt trong ruộng ông sao? Vậy cỏ lùng từ đâu mà có?" Ông đáp: "Người thù của ta đã làm như thế". Ðầy tớ nói với chủ: "Nếu ông bằng lòng, chúng tôi xin đi nhổ cỏ". Chủ nhà đáp: "Không được, kẻo khi nhổ cỏ lùng, các anh lại nhổ luôn cả lúa chăng. Hãy cứ để cả hai mọc lên cho đến mùa gặt. Và đến mùa, ta sẽ dặn thợ gặt: Các anh hãy nhổ cỏ lùng trước, rồi bó lại từng bó mà đốt đi, sau mới thu lúa lại chất vào lẫm cho ta".
Ðó là lời Chúa.

Suy Niệm:
Chúng ta thấy thái độ của ông chủ như thế nào khi biết trong ruộng lúa của mình có cỏ lùng: sai người dọn đi hay để nguyên cho đến ngày gặt? Chắc chắn là ông chủ không gieo cỏ lùng rồi nhưng ông đã để cho cả hai lúa và cỏ lùng tồn tại. Dụ ngôn cho ta thấy Thiên Chúa luôn yêu thương và kiên nhẫn chờ đợi những người con yếu đuối để cho họ được cứu độ.

Cầu Nguyện:
Lạy Chúa, tình yêu của Ngài dành cho người thật là cao cả, dù chúng con không đáng là gì lại còn tội lỗi. Chỉ có Ngài mới có thể kiên nhẫn, đại lượng trước sự phản bội yếu đuối của chúng con. Xin cho chúng con cảm nghiệm được tình yêu của Chúa và nhận ta mình thấp hèn lầm lỗi, để chúng con biết tin tưởng vào tình yêu của Chúa và biết ăn năn, quay trở về với Chúa. Amen.

(Lời Chúa trong giờ kinh gia đình)

Suy Niệm:
Cỏ Lùng và Lúa
Chứng kiến những tiêu cực trong Giáo Hội xét như là một cơ cấu, nhiều người trong chúng ta dễ rơi vào cơn cám dỗ nổi loạn và tìm những giải pháp cực đoan. Chúng ta muốn rời bỏ Giáo Hội, vì chúng ta không muốn thấy những tệ đoan trong Giáo Hội. Như dụ ngôn trong Tin Mừng hôm nay gợi lên, chúng ta không muốn để cho cỏ lùng được mọc lên bên cạnh lúa tốt, chúng ta muốn phân cách rạch ròi người lành với kẻ dữ.
Truyện thánh Jean d'Arc vào thế kỷ 15 có thể đem lại cho chúng ta bài học thích đáng. Cảm nhận được tiếng gọi đặc biệt của Chúa, cô gái quê 13 tuổi đã đứng lên lãnh đạo quân đội Pháp chống lại cuộc xâm lăng của nước Anh. Nhưng cô bị người Anh bắt giữ và đem ra xử tử như một người lạc giáo. Các nhà lãnh đạo tôn giáo thời đó cấu kết với thế quyền để tiêu diệt cô; họ tìm đủ cách để đe dọa và thị oai cô gái; họ buộc cô phải đặt tay trên Phúc Âm và thề rằng cô chỉ nói sự thật mà thôi. Một viên thẩm phán của tòa án tôn giáo lúc bấy giờ đặt câu hỏi: "Cô có nghĩ rằng cô đang ở trong tình trạng sạch tội không?". Cô gái trả lời: "Nếu tôi không ở trong tình trạng ân sủng, thì xin Chúa cho tôi được sạch tội; còn nếu tôi đang ở trong tình trạng ân sủng, thì xin Chúa giữ tôi luôn ở trong tình trạng ấy".
Không bắt bẻ được cô gái, các viên chức của tòa án tôn giáo gồm 1 Hồng y, 6 Giám mục, trên 30 nhà thần học, 7 bác sĩ, hàng trăm nguyên cáo cảm thấy tức tối vô cùng. Họ bảo rằng họ là Giáo Hội, còn cô chỉ là một thứ cỏ lùng. Jean d'Arc trả lời: "Ðối với tôi, ở đâu có Chúa Kitô, thì ở đó có Giáo Hội, không thể có mâu thuẫn giữa Chúa Kitô và Giáo Hội của Ngài".
Tuy không chứng minh được sự lạc giáo của cô gái, tòa án tôn giáo lúc bấy giờ vẫn kết án tử hình cô và ra lệnh thiêu sống cô. Hai mươi lăm năm sau, một tòa án của Giáo Hội đã đảo lộn phán quyết của tòa án tôn giáo nói trên, và năm 1920, Jean d'Arc đã được Giáo Hội tôn phong hiển thánh và được đặt làm quan thày của Nước Pháp. Thánh nữ Jean d'Arc đã hiểu được thế nào là cỏ lùng trong cánh đồng Giáo Hội.
Giáo Hội vốn không phải là một xã hội hoàn hảo. Giáo Hội tự bản chất là thánh thiện, nhưng lại gồm những con người tội lỗi, đó là ý nghĩa của dụ ngôn mà Giáo Hội cho chúng ta lắng nghe và suy niệm hôm nay. Chúng ta có một Giáo Hội gồm nhiều vị thánh, nhưng cũng có vô số tội nhân. Những tội nhân vẫn có thể trở thành các thánh trong giây phút, còn các vị thánh thì trở nên thánh thiện hơn; các tội nhân cần sự tha thứ của chúng ta; còn các thánh thì khơi dậy sự cảm phục và quyết tâm cải hóa của chúng ta. Người Pháp thường nói: "Ðể hiểu mọi sự, thì cần phải tha thứ mọi sự". Chúng ta luôn được mời gọi để nhìn Giáo Hội như một đoàn người đang lữ hành, trong đoàn người này, có người đang cố gắng tiến đến gần Chúa, có kẻ lại xa rời Ngài.
Làm người Kitô hữu chính là nhập cuộc vào đoàn người lữ hành ấy với cố gắng, với thiện cảm và nhất là với cảm thông. Những kẻ cuồng tín cũng giống như một vụ cháy rừng. Lửa bốc cháy và tiêu diệt cả những mầm non: lửa cần thiết cho cuộc sống, nhưng lửa cần phải được làm chủ và sử dụng vào mục đích. Yêu mến Giáo Hội là luôn thức tỉnh để nhận ra những tiêu cực và tệ đoan trong Giáo Hội. Ðó là sự thức tỉnh của thánh Phanxicô Assisiô thời Trung cổ. Thế nhưng, con đường canh tân mà thánh nhân đã chọn không phải là nổi loạn hoặc lìa bỏ Giáo Hội, mà là canh tân chính bản thân bằng cuộc sống hy sinh, từ bỏ, và nhất là cảm thông. Ðó là cách thế tốt nhất để đương đầu với cỏ lùng chen lẫn lúa tốt trong cánh đồng Giáo Hội.
Nguyện xin Chúa hướng dẫn chúng ta trên đường của các thánh, đó là con đường của yêu thương, cảm thông và tha thứ.

(Veritas Asia)

LỜI CHÚA MỖI NGÀY

THỨ BẢY TUẦN XVI THƯỜNG NIÊN năm II
Bài đọc: Jer 7:1-11; Mt 13:24-30.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ :
Thiên Chúa kiên nhẫn với con người.
Cuộc đời con người được ví như một bãi chiến trường giữa sự thiện và sự ác; trong con người có cả những điều tốt lành và tội lỗi. Quan niệm này có thể tìm thấy nơi những tác phẩm được khám phá tại các hang động của Biển Chết (The Dead Sea Scrolls). Trong cuốn Luật Cộng Đồng có ghi chép: Thiên Chúa để cho con cái của sự sáng giao chiến với con cái của bóng tối bao lâu còn sống ở đời này. Khi tới Ngày Phán Xét, con cái của sự sáng sẽ tồn tại mãi mãi; trong khi con cái của bóng tối sẽ bị tận diệt muôn đời. Vì thế, bao lâu Thiên Chúa để cho con người sống trên thế gian, họ phải cố gắng tập luyện nhân đức và diệt trừ mọi tội lỗi.
Các bài đọc hôm nay muốn nêu bật những nguy hiểm của tội lỗi và sự kiên nhẫn của Thiên Chúa trong khi chờ đợi con người thay đổi. Trong bài đọc I, ngôn sứ Jeremiah được Thiên Chúa cử đi để vạch ra sự tin tưởng sai lầm của con cái Israel. Họ nghĩ nếu họ cứ lên Đền Thờ cầu nguyện và dâng những lễ vật béo tốt là mọi chuyện sẽ êm đẹp, mà không cần phải sửa đổi lối sống vô luân và bất công với tha nhân của họ. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu đưa ra một dụ ngôn để nói lên lòng kiên nhẫn của Thiên Chúa trong việc sửa dạy con người. Kẻ thù của Thiên Chúa sẽ gieo cỏ lùng vào lòng con người; nhưng các tín hữu phải cố gắng để nhận ra và khử trừ cỏ lùng, đừng để chúng bóp nghẹt sự thật và tiêu diệt những điều tốt lành trong con người.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Làm sao để ở lại trong phần đất Thiên Chúa hứa?

1.1/ Theo sự hoang tưởng của con người:
Một số người bị đầu độc và tin tưởng: Thiên Chúa sẽ không bao giờ hủy diệt Đền Thờ vì đó là Ngai Tòa của Thiên Chúa, là nơi Ngài ngự. Trong trình thuật hôm nay, cụm từ “Đền Thờ của Đức Chúa” được nhấn mạnh bằng việc lặp lại ba lần, như để muốn nói cho con cái Israel biết Đền Thờ không đủ để bảo đảm Thiên Chúa ở với họ. Nếu họ không thay đổi lối sống, Thiên Chúa sẽ để quân thù san phẳng Đền Thờ Jerusalem và dân chúng sẽ bị biệt xứ. Lịch sử chứng minh Đền Thờ bị phá hủy bình địa hai lần: Đền Thờ thứ nhất do vua Solomon xây bị phá hủy năm 587 BC; Đền Thờ thứ hai do Nehemiah và Ezra xây bị phá hủy năm 70 AD.
Ngôn sứ Jeremiah vạch ra sự giả dối của con cái Israel, khi họ lợi dụng Đền Thờ để che đậy lối sống vô luân của họ. Nhiều người nghĩ họ cứ tha hồ trộm cắp, giết người, ngoại tình, thề gian, đốt hương tế thần Baal và đi theo các thần lạ; rồi cứ việc lên Đền Thờ kêu khấn, dâng lễ vật béo tốt, là Thiên Chúa sẽ bỏ qua tất cả tội lỗi và họ được an toàn! Nếu Thiên Chúa để họ hành động như thế và cứ tiếp tục che chở họ, có khác gì Ngài để cho họ biến Đền Thờ thành nơi trú ẩn của quân trộm cướp!

1.2/ Theo sự thật của Thiên Chúa:
Nếu họ muốn Thiên Chúa ở lại trong Đền Thờ để Ngài tiếp tục bảo vệ, họ phải thật sự cải thiện lối sống và hành động của họ. Ngôn sứ Jeremiah liệt kê hai điều chính con cái Israel phải thi hành:
(1) Họ phải thật sự đối xử công bình với nhau: không được ức hiếp ngoại kiều hay cô nhi quả phụ, không được đổ máu người vô tội.
(2) Họ không được chạy theo các thần ngoại mà bỏ quên Thiên Chúa.
Thiên Chúa là Đấng trung thành giữ lời hứa, Ngài sẽ thực thi tất cả những gì Ngài đã hứa với các tổ phụ là ban cho họ một giòng dõi và họ sẽ được ở trong Đất Hứa đến muôn đời.

2/ Phúc Âm: Sợ rằng khi gom cỏ lùng, các anh làm bật luôn rễ lúa.

2.1/ Dụ ngôn cỏ lùng: Qua dụ ngôn này, Chúa Giêsu muốn dạy các môn đệ: Thiên Chúa luôn gieo những điều thiện hảo; nhưng kẻ thù của Ngài là ma quỉ luôn chờ cơ hội (lúc ngủ, lúc mỏi mệt, lúc không đề phòng) để gieo điều xấu vào lòng con người. Nhiều người không kiên nhẫn muốn Thiên Chúa phải nhổ cỏ lùng ngay; nhưng Ngài bảo phải chờ đợi cho đến mùa gặt. Lý do: nếu họ nhổ ngay, họ sẽ nhổ cả lúa chung với cỏ lùng.
Điều khó cho các nhà chú giải ở đây là cách giải thích của Chúa Giêsu: Ngài giải thích thửa ruộng là thế giới, lúa tốt là con cái sự sáng, và cỏ lùng là con cái ma quỉ. Điều này đúng trong Ngày Phán Xét khi mọi sự đã rõ ràng; nhưng không giải thích được tại sao phải chờ cho tới mùa gặt; một khi đã biết cỏ lùng muôn đời sẽ là cỏ lùng, không bao giờ có thể trở thành lúa.
Giải thích hợp lý hơn có lẽ một người phải hiểu dụ ngôn không bao giờ chủ trương áp dụng mọi điều; nó chỉ muốn nói lên một điều chính. Điều chính ở đây là thời gian chờ đợi để lúa có thể phân biệt với cỏ lùng; chứ không phải nguy hiểm của cỏ lùng cần phải nhổ ngay. Trong cuộc sống, con người luôn phải đương đầu với điều tốt và điều xấu bao lâu còn sống trên trần gian. Những điều tốt và điều xấu không xác định được người tốt hay người xấu cho đến Ngày Phán Xét. Trong này đó, Chúa sẽ phân định cho chúng ta thấy ai là người tốt và ai là người xấu. Trong khi chờ đợi ngày đó đến, chúng ta hãy cố gắng làm tốt tránh xấu. Không ai có thể hãnh diện xác nhận mình là tốt vì không biết điều xấu nó mọc lên lúc nào. Nếu có làm xấu cũng đừng nản lòng, nhưng biết ăn năn trở lại và cậy trông vào lòng nhân từ Chúa. Chúng ta cũng đừng kết tội ai là cỏ lùng khi nhìn thấy việc xấu của họ.

2.2/ Thiên Chúa kiên nhẫn chờ đợi: Kết quả tốt, đòi thời gian. Để hạt giống thành lúa phải đợi 3 tháng, để cây cho trái đòi 3 năm, để một con người thành tài đòi 25 năm, thành nhân đòi 100 năm hay cả cuộc đời! Thời gian chờ đợi đòi kiên nhẫn. Kẻ thù của con người là thiếu kiên nhẫn mặc dù họ đã biết “dục tốc bất đạt; có công mài sắt có ngày nên kim.” Con người hôm nay dường như không có kiên nhẫn để đợi chờ; làm điều gì họ cũng muốn có kết quả ngay. Chính sự mất kiên nhẫn làm con người đau khổ và thất bại.
Tuy nhiên, kiên nhẫn có giới hạn. Mọi việc đều có thời gian của nó; nếu quá thời gian sẽ phải chặt đi để dành cơ hội cho người khác như dụ ngôn cây vả không sinh trái. Nếu cành nho không sinh trái sẽ bị chặt đi và quăng vào lửa!
Công bằng của Thiên Chúa sẽ tỏ rạng trong Ngày Phán Xét. Khi mùa gặt tới: cỏ lùng sẽ bị cắt và quăng vào lửa, lúa sẽ được gặt và trữ vào kho lẫm. Khi những điều này xảy ra, không ai có quyền than trách Chúa không nhân từ hay không công bằng; vì mọi người đều có cơ hội đồng đều mà Ngài dành cho họ.

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

- Điều gì sẽ xảy ra cho chúng ta nếu Thiên Chúa để cho các thiên thần nhổ cỏ lùng ngay sau một tư tưởng hay một việc làm xấu? Nhiều người đã ăn năn trở lại khi cảm thấy Chúa quá nhân từ đối với các tội lỗi của họ. Ngài không muốn kẻ tội lỗi phải chết, nhưng muốn họ ăn năn thống hối và được sống.
- Chúng ta cần phải kiên nhẫn với chúng ta và với tha nhân trong tiến trình trở nên tốt. Đừng kết án ai khi thời gian chưa tới. Hy vọng của chúng ta: Còn thời gian là còn cơ hội để trở lại.
Lm.An-tôn Đinh Minh Tiên, OP.


28/07/12 THỨ BẢY TUẦN 16 TN
Mt 13,24-30

MẦU NHIỆM “CỎ LÙNG”

Ông đáp: “Đừng, sợ rằng khi gom cỏ lùng, các anh làm bật luôn rễ lúa. Cứ để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa gặt.” (Mt 13,29-30)

Suy niệm: Kẻ thù đến gieo thêm cỏ lùng vào giữa lúa. Kẻ thù chỉ gieo cỏ lùng, không thể gieo giống tốt. Ngược lại. Thiên Chúa chỉ gieo giống tốt. Cỏ lùng vẫn có đó giữa thế gian, bên cạnh chúng ta, bên trong chúng ta, như một thực tế nhức nhối. Tại sao Thiên Chúa lại để sự dữ hoành hành, thống trị thế giới và nhân loại, tại sao Ngài lại “cứ để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa gặt”? Bao nhiêu vấn nạn mà không có lời giải đáp! Thực tế “cỏ lùng” xuất hiện như một mầu nhiệm! Câu trả lời thật đơn giản và vắn tắt: “sợ rằng khi gom cỏ lùng, các anh lại làm bật luôn rễ lúa”. Kinh nghiệm cho thấy chúng ta vẫn phải mãi“sống chung với cỏ lùng”. Trong thế cạnh tranh sinh tồn đó, đòi buộc “lúa-chúng ta” phải mạnh mẽ để chẳng những không biến thành cỏ lùng mà còn sinh sôi nảy nở, “hạt được 30, hạt được 60 hạt được 100”. Chương trình của Thiên Chúa thật huyền nhiệm biết bao!

Mời Bạn can đảm đối diện với thực tế cuộc đời vàng thau lẫn lộn để sáng suốt phân biệt cỏ lùng và lúa tốt; phân biệt để chọn lựa; lựa chọn đòi từ bỏ; từ bỏ cách dứt khoát, để đứng hẳn về phía của Thiên Chúa, và nhờ đó được sống và sống dồi dào.

Sống Lời Chúa: Xét mình mỗi ngày tự vấn lương tâm để kiểm định xem giống tốt Chúa gieo vào tâm hồn ta đã mọc lên chưa? có để cho cỏ lùng chèn ép? có bị “đột biến” thành cỏ lùng hay không?

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con biết Chúa, và xin cho con biết con. Biết con để ghét con. Và biết Chúa để yêu Chúa. (Th. Âu-tinh)



Đừng nhổ cỏ lùng
Suy nim:
Cỏ lùng ở đâu mà ra vậy?
Cỏ lùng trong ruộng khiến các đầy tớ ngỡ ngàng.
Thửa ruộng vốn chỉ được gieo giống tốt.
Vậy mà khi lúa mọc lên và trổ bông.
cỏ lùng lại xuất đầu lộ diện.
Bởi đâu mà có cỏ lùng, có người xấu?
Bởi đâu mà ở nơi ta tưởng là trong ngần
lại bất ngờ có dấu hiệu của sự vẩn đục?
Có tác động xấu xa nào của Thần Dữ đẩy đưa?
Có sự ưng thuận chiều theo nào của con người?
Ông có muốn chúng tôi nhổ đi không?
Chúa có muốn chúng tôi tiêu diệt mọi kẻ xấu không?
Ngài có muốn chúng tôi xây dựng một Giáo Hội toàn bích,
một xã hội chỉ gồm toàn những người tốt không?
Lắm khi chúng ta nóng nảy như Gioan và Giacôbê,
đòi đốt cả làng người Samari, vì họ không tiếp Chúa.
Ðừng, sợ rằng khi nhổ cỏ lùng, lại làm hư rễ lúa.
Cứ để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa gặt.

Như thế Thiên Chúa để cho cỏ mọc chung với lúa.
Ngài chấp nhận tình trạng vàng thau lẫn lộn.
Ngài nhẫn nại với tội nhân, với cỏ lùng.
Cỏ lùng chẳng bao giờ thành lúa được.
Nhưng người xấu có thể hoán cải nên người tốt.
Chính vì thế Thiên Chúa cứ kiên tâm chờ đợi.
Chờ đợi vì tin vào sự hoán cải của con người.
Chờ đợi vì tôn trọng tự do lựa chọn của họ.
Chờ đợi vì nuôi một niềm hy vọng lớn lao.
Sự thánh thiện của Thiên Chúa ở nơi sự chờ đợi.
Ngài còn chờ đợi cho đến ngày tận thế.
Trong thế giới và Giáo Hội không có hai hạng người:
hạng cỏ lùng và hạng lúa tốt.
Cỏ lùng và lúa tốt nằm ở nơi tim mỗi người.
Mỗi người đong đưa giữa cỏ lùng và lúa tốt,
giữa cái thiện và cái ác, giữa thiên thần và Satan.
Ngay trong những hành vi tốt đẹp nhất của tôi,
tôi vẫn thấy có chút vị kỷ, chiếm đoạt.
Thiên Chúa vẫn chấp nhận cỏ lùng ở trong tôi.
Ngài chờ tôi được thanh luyện dần dần,
để rồi mọi sự trong tôi thành lúa tốt.
Kitô hữu không dung túng sự dữ,
họ dám hy sinh để xây dựng một thế giới yêu thương.
Nhưng họ không dùng bạo lực để chống lại ác nhân.
Họ nhẫn nại biến đổi trái tim kẻ thù,
vì họ tin vào sức mạnh của tình yêu,
tin vào Ðức Giêsu, Ðấng đã bị sự dữ nuốt chửng
nhưng cuối cùng là Ðấng toàn thắng.
Cầu nguyn:
Lạy Chúa Giêsu, xin biến đổi con,
xin biến đổi con từ từ qua cầu nguyện.

Mỗi lần con thấy Chúa,
xin biến đổi ánh mắt con.
Mỗi lần con rước Chúa,
xin biến đổi môi miệng con.
Mỗi lần con nghe lời Chúa,
xin biến đổi tai con.

Xin làm cho khuôn mặt con ngời sáng hơn
sau mỗi lần gặp Chúa.

Ước chi mọi người thấy nét tươi tắn của Chúa
trong nụ cười của con,
thấy sự dịu dàng của Chúa
trong lời nói của con.

Thế giới hôm nay không cần những kitô hữu
có bộ mặt chán nản và thất vọng.

Xin cho con biết nhẫn nại và can đảm
cùng đi với Chúa và với tha nhân
trên những nẻo đường gập ghềnh. Amen.

 
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ


"Hãy cứ để cả hai mọc lên cho đến mùa gặt".

Rửa sạch tội lỗi
Qua Chúa Giêsu Kitô, Thiên Chúa đã thực hiện tất cả những gì có thể cứu chuộc con người, nhưng ơn cứu độ đó không thể phát sinh hiệu năng, nếu mỗi chúng ta không mở lòng ra để đón nhận. Chúa Giêsu đã đến và giải thoát con người, Ngài cũng ban cho con người biết bao phương thức để con người duy trì và thăng hoa tình trạng ân sủng của mình. Vậy, tại sao tội lỗi vẫn ngập tràn? Thưa, đó là tự do của con người, chúng ta không thể trách Chúa là không cứu con người khỏi tình trạng tội lỗi, nhưng hãy tự trách mình sao không muốn đứng dậy để đưa tay cho Chúa và Chúa sẽ dẫn ta thoát ra khỏi vũng bùn đen của tội lỗi.
Thế giới quanh ta có biết bao những cơ hội, phương tiện giúp chúng ta sống và thăng tiến, nhưng nếu chúng ta không muốn thì cơ hội vẫn chỉ là cơ hội như một chuyện tình cờ, một biến cố chợt đến và chợt đi, mọi sự vẫn hoàn nguyên. Cần phải có nỗ lực của bản thân thì mới thoát khỏi những gì là xấu xa, hèn kém, khi đó mọi vật, mọi sự trên thế giới quanh ta mới phát huy tính năng của nó, để giúp ta thăng tiến bản thân cũng như cuộc sống của mình và anh chị em chung quanh. Chúng ta hãy dùng sức mạnh và tình yêu của Chúa để rửa sạch tội lỗi, sự thánh thiêng sẽ lộ rõ trên khuôn mặt tràn đầy ân sủng. Như hạt giống đức tin đã được gieo vãi trong lòng con người cứ âm thầm mọc lên, nó không thể trổ hoa và kết hạt tốt nếu chúng ta không để ý chăm sóc vun trồng.
Nhìn lại tình trạng tội lỗi của con người dưới ánh sáng của Lời Chúa hôm nay, chúng ta không thể không thốt ra lời tạ ơn vì tình thương và lòng kiên nhẫn của Thiên Chúa đối với con người. Ngài luôn kiên nhẫn, chờ đợi và mời gọi con người hãy trở về với Ngài để sống sung mãn trong ân sủng, cho dẫu con người cứ giả điếc làm ngơ. Thiên Chúa luôn ở với con người. Tiếng gọi thì thầm của Ngài sẽ có lúc vọng lên nơi thẳm sâu tâm hồn của mỗi người, khơi dậy và làm bừng lên ngọn lửa yêu mến Ngài đã gieo trong lòng ta. Ðó là ước mơ và thao thức của Ngài. Chớ gì đừng có một ai trong chúng ta tạo ra bất cứ một ranh giới cản trở hay khó khăn nào để chôn chặt Lời Chúa. "Hãy để cho cả hai mọc lên", với sự tin tưởng và sức mạnh của Lời Chúa, chúng ta hãy để cho Lời Người thấm nhập và hoán cải tâm hồn mình và thế giới chúng ta đang sống, và đừng hỏi vì sao thế giới vẫn ngập tràn tội ác, nhưng hãy tự hỏi: Tôi có thể làm gì với những điều tôi đang có tại đây và ngay trong lúc này, để ơn cứu độ và tình thương của Chúa được lan rộng và lớn lên trong tâm hồn tôi cũng như anh chị em quanh tôi?
Lạy Chúa,
Xin cho chúng con luôn hân hoan ra đi gieo rắc Lời Chúa một cách quảng đại như Chúa đã nêu gương.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)

Bao giờ mới hết sự ác.
Đức Giêsu trình bày cho dân chúng nghe một dụ ngôn khác: “Nước Trời ví như chuyện người kia gieo giống tốt trong ruộng mình. Khi mọi người đang ngủ, thì kẻ thù của ông đến gieo thêm cỏ lùng vào giữa lúa, rồi đi mất.” (Mt. 13, 24-25)
Ông chủ và các người đầy tớ đã không cảnh giác chăng? Nhưng, ngay cả thời buổi này, ai đòi phải tính đến chuyện canh chừng cho thuở ruộng vừa mới gieo vãi chăng? Chẳng có gì để cho người ta ăn trộm cả… Khi lúa mọc lên và trổ bông thì cỏ lùng cũng xuất hiện, mọc chung, lớn lên cùng lúc với cây lúa, nhưng không làm cho lúa chết. “Thế thì cỏ lùng ở đâu ra vậy?” Cứ sự thường người ta đều muốn phải nhổ cỏ, phải diệt cỏ xấu để bảo vệ cho lúa tốt. Nhưng ông chủ lại bảo “Đừng, sợ rằng khi nhặt cỏ lùng, các anh làm bật luôn rễ lúa. Cứ để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa gặt.” Phải biết kiên nhẫn và đợi chờ…
Sự ác
Một khi điều xấu được gieo rắc rồi, thì người xấu không phải ở đó mà chờ đợi. Thực vậy, điều xấu sẽ mau chóng phổ biến. Thực vậy điều xấu sẽ chẳng giấu mặt ẩn mình, ai nấy sẽ dễ dàng nhận ra được cái xấu. Một cách nào đó, sự xấu còn dương dương tự đắc là sẽ thắng thế, nên sẽ trà trộn với cái tốt.
Còn sự thiện …
Ông chủ biết rõ rằng điều tốt ông gieo cũng sẽ lớn lên. Ông có cả một thời gian là quá trình lịch sử nhân loại để thực hiện điều này. Điều ta cần lưu ý là trong dụ ngôn, Chúa không bảo sự ác sẽ lấn lướt và thay thế cho sự thiện. Trái lại, đến ngày tận thế kẻ lành, điều tốt sẽ nắm phần chiến thắng.
Thế nhưng chẳng lễ ta sẽ phải đợi cho đến ngày tận thế, ngày chấm dứt cuộc sống này thì sự ác mới không xuất hiện, và những sự xấu xa của nhân loại mới chấm dứt chăng?
Không, thời gian này cũng chính là thời kỳ gặt lúa rồi đó. Chúng ta đang sống trong những thời điểm cuối cùng, không phải cuối cùng của trần gian, mà theo ngôn ngữ của thơ gởi tín hữu Do-thái, thì đó là thời điểm của Phục Sinh.
Nếu mỗi ngày và trải dài cuộc sống ta đều nhìn thấy sự ác, điều xấu và dễ dàng nhận ra điều tốt, điềuxấu, thì bổn phận của mỗi người chúng ta phải góp nhặt lấy cho thật nhiều điều tốt việc lành, chứ không phải là những điều xấu việc xấu. Ta đừng viện cớ mình không biết hoặc đổ lỗi cho những tập tục của xã hội hay nhún vai phân bua! tôi biết làm sao hơn? quyền chọn lựa là của ta. Ta chọn sự thiện hay sự ác, chọn làm người lành hay kẻ dữ. J.M

Hãy Nâng Tâm Hồn Lên Tháng 7
28 THÁNG BẢY
Những Người Chiến Thắng Trong Đức Kitô
Và Còn Hơn Thế Nữa
Chúng ta hãy xem lại bản văn trong Thư Thứ Nhất của Thánh Phê-rô: “Chúc tụng Thiên Chúa là Thân Phụ Đức Giê-su Kitô, Chúa chúng ta! Do lượng hải hà, Người cho chúng ta được tái sinh để nhận lãnh niềm hy vọng sống động, nhờ Đức Giê-su Kitô đã từ cõi chết sống lại, để được hưởng gia tài không thể hư hoại, không thể vẩn đục và tàn phai. Gia tài này dành ở trên trời cho anh em…” (1Pr 1,3-4).
Liền sau đó, Tông Đồ Phê-rô nhấn mạnh một điểm vừa rất sáng tỏ vừa đầy khích lệ: “Trong thời ấy, anh em sẽ được hân hoan vui mừng, mặc dù còn phải ưu phiền ít lâu giữa trăm chiều thử thách. Những thử thách đó nhằm tinh luyện đức tin của anh em là thứ quí hơn vàng gấp bội, – vàng là của phù vân, mà còn phải chịu thử lửa. Nhờ thế khi Đức Giê-su Kitô tỏ hiện, đức tin đã được tinh luyện đó sẽ trở thành lời khen ngợi, và đem lại vinh quang, danh dự” (1Pr 1,6-7).
Vâng, chúng ta có thể an tâm tin tưởng qua sứ điệp ấy! Vì sự tiền định của thế giới thụ tạo và nhất là của con người trong Đức Kitô là nền móng tất yếu cho mối quan hệ giữa sự quan phòng cứu độ của Thiên Chúa và thực tại sự dữ và đau khổ. Ở đây chúng ta có một niềm hy vọng vững chắc về chiến thắng cuối cùng của mình trên sự dữ và đau khổ. Nhờ sự chiến thắng của Đức Kitô, chúng ta sẽ chiến thắng sự dữ và đau khổ dù thuộc hình thức nào đi nữa. Chúng ta được tiền định trong Đức Kitô để toàn thắng nhờ Đấng đã yêu mến chúng ta (Rm 8,37).
+++++++++++++++++

Lời Chúa Trong Gia Đình
Gr 7, 1-11; Mt 13, 24-30.
LỜI SUY NIỆM: Trong dụ ngôn cỏ lùng bị kẻ thù gieo thêm vào ruộng lúa, đây là một loại cây nó có thân và lá gần giống nhau, nhưng nó có kết quả hoàn toàn khác nhau.
        Trong đời sống của chúng ta có nhiều công việc phải chu toàn trong trách nhiệm, để đem lại mục đích như chúng ta mong muốn. Nhưng chúng ta phải xem chừng những phương tiện chúng ta đang dùng để đạt được mục đích đó có đúng với đạo đức, có đúng với nhân phẩm của mình hay không? Nhất là chúng ta đang là người Kitô hữu. Đang là một chứng nhân của Tin Mừng. Đang có trách nhiệm và nhiệm vụ loan báo Tin Mừng cho mọi người đang cùng sống.
Khi đã nhận ra những phương tiện đó là cỏ lùng chúng ta phải cẩn thận, tránh xa, vì chính nó sẽ nuốt hết những gì mà chúng ta cho là tốt đẹp, Chính nó làm cho chúng ta xa cách Chúa. Hãy tránh xa cỏ lùng, càng xa càng tốt.
Mạnh Phương
+++++++++++++++++
28 Tháng Bảy
Những Kỷ Niệm Nhỏ

Tổng thống Wilson của Hoa Kỳ, người đã đưa nước Mỹ can thiệp vào thế chiến thứ I, là người rất thận trọng đối với những kỷ niệm nhỏ.
Lần kia, ông và phu nhân cùng với nhiều nhân vật cấp cao trong chính phủ dừng lại một thành phố thuộc tiểu bang Montana.
Cảnh sát làm hàng rào không cho bất cứ ai đến gần vị tổng thống. Nhưng, không hiểu làm thế nào mà có hai cậu bé đã chui lọt hàng rào cảnh sát để đến gần chỗ ngồi của tổng thống. Hai cậu bé ngắm nhìn một cách say sưa vị nguyên thủ quốc gia. Một cậu bé tìm cách tặng cho kỳ được lá cờ nhỏ bé của nước Mỹ mà em đang cầm trên tay. Cảnh sát cố tình ngăn chận cậu bé, nhưng bà Wilson đã đưa tay đón lấy lá cờ và vẫy tay em một cách nhiệt tình.
Cậu bé khác cảm thấy buồn hiu vì em không có gì để dâng tặng cho tổng thống. Em cố gắng mò mãi trong túi quần và cuối cùng lôi ra được một đồng xu nhỏ. Em cố gắng vượt qua mọi chướng ngại để chạy đến trao cho tổng thống. Em sung sướng vô cùng, bởi vì chính tổng thống Wilson là người chìa tay ra để đón nhận món quà của em với tất cả trang trọng.
Năm năm sau, tổng thống Wilson qua đời. Bà Wilson xếp đặt lại các đồ dùng quen thuộc của chồng. Mở chiếc ví của ông, bà thấy có một bọc giấy được giữ gìn cẩn thận. Tháo chiếc bọc giấy, bà nhận ra ngay tức khắc đồng xu nhỏ mà cậu bé đã tặng cho chồng bà cách đây năm năm. Ông quý đồng xu nhỏ ấy đến độ đi đâu ông cũng mang nó theo.
Thiên Chúa cũng đối xử với chúng ta như thế. Ngài giàu có biết bao, nhưng những đồng xu nhỏ mà chúng ta trao tặng cho Ngài, Thiên Chúa đón nhận và cất giữ như báu vật... Một Thiên Chúa giàu sang dường như không ưa thích của cải dư dật của chúng ta cho bằng những đồng xu nhỏ của lòng thành, sự quảng đại, những âm thầm hy sinh, phục vụ quên mình của chúng ta...
Chúa Giêsu đã cho chúng ta thấy được cái nhìn trang trọng của Chúa đối với lòng thành của con người. Lần kia, Ngài vào đền thờ và quan sát những người đang dâng cúng tiền của. Ai ai cũng bỏ tiền vào hòm, chợt có một người đàn bà góa chỉ bỏ có một đồng xu nhỏ. Vậy mà Ngài đã tuyên bố: Người đàn bà này đã dâng cúng nhiều hơn ai hết, bởi vì trong khi mọi người bố thí những của dư thừa của mình, còn người đàn bà nghèo này lại dâng cúng tất cả những gì mình có để độ nhật...
Thiên Chúa luôn trân trọng và quý mến tất cả những gì chúng ta dâng tặng Ngài. Những lễ vật càng đơn sơ, nhỏ bé dưới mắt người đời, càng có giá trị trước mặt Chúa. Chỉ có Chúa mới thấy được giá trị của những âm thầm đau khổ, của những hy sinh quên mình từng ngày, của những việc làm vô danh...
(Lẽ Sống)
++++++++++++++++++
Ngày 28
 
KhoThánh Nữ tàng Kinh Thánh

Ta có thể ví Kinh Magnificat như một bó hoa bao gồm những câu đẹp nhất trích từ Kinh Thánh. Ngôn từ trong bài Thánh Ca của Đức Trinh Nữ Maria như vang vọng hàng ngàn điển tích Cựu Ước. Ta có thể tìm thấy nơi đây dấu ấn của rất nhiều Thánh Vịnh, cả sách Xuất Hành, sách Samuen quyển thứ nhất, sách ngôn sứ Isaia, ngôn sứ Êdêkien... Vậy thì có nên kết luận rằng kinh Magnificat chẳng có gì độc đáo? Không, ngược lại là đàng khác!
 
Những dấu ấn Cựu Ước phong phú ấy chứng tỏ Mẹ Maria thấm nhuẩn Lời Chúa biết bao. Bởi vậy, khi Mẹ cất tiếng ca - cũng tựa như người nhạc sĩ ứng tác tấu lên những biến khúc về các chủ đề mình yêu thích - thì những từ ngữ và kiểu nói trong Kinh Thánh bất chợt tràn về.
 
Cũng chính vì Mẹ rất gần gũi với Lời Chúa, nên Mẹ đã lập tức hiểu được tầm quan trọng của điều xảy đến cho Mẹ, cho dù Mẹ không thể tưởng tượng được kết cục của nó sẽ ra sao. Chúa đã "đoái thương" nghiêng mình xuống trên "người nữ tỳ hèn mọn" của Ngài, ngày Cứu Độ xiết bao mong đợi đã tới: Mẹ là chứng nhân ưu tuyển của ngày trọng đại ấy.

Dominique Pierre 
Thứ Bẩy 28-7

Thánh Leopold Mandic 

(1887-1942)

itô Hữu Tây Phương đang nỗ lực hoạt động để thông cảm hơn với Kitô Hữu Chính Thống Giáo, có thể đó là nhờ lời cầu bầu của Thánh Leopold Mandic.
Thánh Leopold sinh ở Castelnuovo, một hải cảng nhỏ ở Croatia và là người con thứ mười hai trong gia đình. Khi rửa tội, cha mẹ đặt tên cho ngài là Bogdan, có nghĩa "con-Chúa-ban."
Mặc dù sức khỏe rất yếu kém và bị tật nguyền, ngay từ nhỏ ngài đã cho thấy một sức mạnh tâm linh và sự đoan chính. Vào năm 16 tuổi, Bogdan từ giã quê nhà để sang Ý là nơi ngài theo học với các tu sĩ Capuchin ở Udine với khao khát được gia nhập Dòng này.
Vào tháng Tư 1884, ngài được gia nhập đệ tử viện Dòng Capuchin ở Bassano del Grappa và lấy tên là Thầy Leopold. Bất kể sự khắc khổ của đời sống tu sĩ Capuchin, ngài vẫn can đảm theo đuổi và đắm chìm trong Linh Ðạo Thánh Phanxicô mà nhờ đó ngài trở nên một trong những gương mẫu tốt lành nhất. 
Sau khi chịu chức linh mục, Cha Leopold muốn thể hiện giấc mơ từ nhỏ là đi truyền giáo ở Ðông Âu đang tan nát vì tranh chấp tôn giáo, nhưng bề trên từ chối vì sức khỏe yếu kém của ngài.
Từ 1890 đến 1906, Cha Leopold làm việc tại một vài nhà dòng trong tỉnh Venetian. Năm 1906, ngài được bổ nhiệm về Padua là nơi ngài sống cho đến suốt đời, ngoại trừ một năm phải ở tù trong thời Thế Chiến I, vì không chịu từ bỏ quốc tịch Croatia.
Chính ở Padua là nơi ngài đảm nhận việc Giải Tội và Linh Hướng, một công việc mà Thiên Chúa đã dùng đến người tôi tớ Chúa là Cha Leopold trong gần bốn mươi năm trời, và cũng nhờ đó mà cha nổi tiếng. Mỗi ngày ngài dành cho công việc mục vụ đó có đến 15 giờ đồng hồ. Một vài giám mục cũng tìm đến ngài để xin hướng dẫn tâm linh.
Vào tháng Chín 1940, Cha Leopold mừng Kim Khánh Linh Mục. Nhưng sau đó, sức khoẻ của ngài tàn tạ dần. Ngài từ trần ở Tu Viện Padua ngày 30 tháng Bảy 1942. Sau đó không lâu, sự mến mộ ngài ngày càng gia tăng và đã đưa đến việc phong chân phước cho ngài vào năm 1976 và sau cùng, ngài được Ðức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II phong thánh năm 1983.

Lời Bàn

Thánh Phanxicô khuyên nhủ các môn đệ "hãy theo đuổi điều mà họ phải khao khát trên hết mọi sự, đó là có được Thần Khí Thiên Chúa và cách làm việc thánh thiện của Chúa" (Quy Luật 1223, Chương 10) -- đó là những lời mà Thánh Leopold đã sống. Khi bề trên tổng quyền dòng Capuchin viết thư cho các tu sĩ nhân dịp phong chân phước cho Cha Leopold, ngài nói đời sống của Cha Leopold đã chứng tỏ "sự tiên quyết của điều được coi là thiết yếu."

Lời Trích

Thánh Leopold thường hay tự nhủ: "Hãy nhớ rằng ngươi được sai đi là vì ơn cứu độ của nhân loại, không phải vì ngươi có công trạng gì, vì chính Chúa Giêsu chứ không phải ngươi đã chết để cứu chuộc các linh hồn... Tôi phải cộng tác với sự thiện hảo siêu phàm của Chúa là Người đã đoái hoài và chọn tôi, để qua sứ vụ của tôi, lời Chúa hứa sẽ được thể hiện, đó là: 'Sẽ chỉ có một đàn chiên và một chủ chiên'" (Gioan 10:16).


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét