30/01/2014
Thứ Năm Tuần III
Thường Niên
BÀI
ĐỌC I: 2 Sm 7, 18-19. 24-29
"Lạy Chúa là Thiên Chúa, tôi là ai và gia đình tôi là chi?"
Trích
sách Samuel quyển thứ hai.
Sau
khi Nathan nói với Đavít xong, vua Đavít đến ngồi trước Thiên Chúa mà nói rằng:
"Lạy Chúa là Thiên Chúa, con là ai và gia đình con là chi mà Chúa dẫn con
đến đây? Nhưng lạy Chúa là Thiên Chúa, như thế Chúa còn cho là ít, nên Chúa còn
nói đến nhà tôi tớ Chúa trong tương lai lâu dài, vì lạy Chúa, đó là thường tình
của loài người.
"Chúa
đã thiết lập dân Israel làm dân Chúa đến muôn đời, và lạy Chúa, chính Chúa trở
thành Thiên Chúa của họ. Vậy giờ đây, lạy Chúa là Thiên Chúa, xin hãy thực hiện
mãi mãi lời Chúa đã nói về tôi tớ và về nhà của nó, và hãy làm như Chúa đã
phán, để danh Chúa được ca khen đến muôn đời, và được truyền tụng rằng: 'Chúa
các đạo binh là Thiên Chúa của Israel'. Xin cho nhà tôi tớ Chúa được vững chắc
trước nhan thánh Chúa. Lạy Chúa các đạo binh, Thiên Chúa của Israel, vì Chúa đã
mạc khải cho tôi tớ Chúa biết những lời này: 'Ta sẽ xây dựng cho ngươi một ngôi
nhà', vì thế, tôi tớ Chúa vững tâm thốt lên lời khẩn nguyện trên đây. Vậy giờ
đây, lạy Chúa là Thiên Chúa, và lời Chúa thì chân thật, vì Chúa đã tỏ ra cho
tôi tớ Chúa những điều hạnh phúc ấy. Giờ đây, xin hãy khởi sự chúc phúc cho nhà
tôi tớ Chúa, để nhà tôi tớ Chúa tồn tại trước mặt Chúa đến muôn đời, vì lạy
Chúa là Thiên Chúa, Chúa đã phán và xin giáng phúc cho nhà tôi tớ Chúa đến muôn
đời". Đó là lời Chúa.
ĐÁP
CA: Tv 131, 1-2. 3-5. 11. 12. 13-14
Đáp:
Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu Đavít tổ phụ Người (Lc 1, 32a).
1) Lạy Chúa, để thương Đavít, xin Chúa nhớ đến mọi nỗi ưu tư của người: người đã thề như thế nào với Chúa, người đã khấn hứa cùng Đấng toàn năng nhà Giacóp rằng: - Đáp.
1) Lạy Chúa, để thương Đavít, xin Chúa nhớ đến mọi nỗi ưu tư của người: người đã thề như thế nào với Chúa, người đã khấn hứa cùng Đấng toàn năng nhà Giacóp rằng: - Đáp.
2)
"Tôi sẽ không vào lều trại nhà tôi, tôi sẽ không bước lên giường nằm, tôi
sẽ không nhắm mắt ngủ, không để cho mi mắt tôi được nghỉ an, cho tới khi tôi gặp
được nơi ngự điện cho Chúa, gặp được cung lâu cho Đấng Toàn năng nhà
Giacóp". - Đáp.
3) Chúa
đã thề hứa cùng Đavít một lời hứa quả quyết mà Người sẽ chẳng rút lời, rằng:
"Ta sẽ đặt lên ngai báu của ngươi một người con cháu thuộc dòng giống của
ngươi". - Đáp.
4) "Nếu
các con ngươi tuân giữ điều ước của Ta và những luật lệ mà Ta ban ra dạy chúng,
thì cả con cháu chúng cũng được muôn đời ngồi cai trị trên ngai báu của
ngươi". - Đáp.
5)
Bởi chưng Chúa đã kén chọn Sion, đã thích lựa Sion làm nơi cư ngụ cho mình.
Ngài phán: "Đây là nơi nghỉ ngơi của Ta tới muôn đời, Ta sẽ cư ngụ nơi
đây, vì Ta ưa thích". - Đáp.
ALLELUIA: Tv 24, 4c và 5a
ALLELUIA: Tv 24, 4c và 5a
Alleluia,
alleluia! - Lạy Chúa, xin dạy bảo con về lối bước của Chúa, và xin hướng dẫn
con trong chân lý của Ngài. - Alleluia.
PHÚC
ÂM: Mc 4, 21-25
"Đèn đốt lên là để đặt trên giá đèn. Các ngươi đong đấu nào,
thì người ta sẽ đong đấu ấy cho các ngươi".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Khi
ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng rằng: "Có ai đem đèn sáng đặt trong
thùng hay dưới gầm giường chăng? Chẳng phải là để đặt trên giá đèn sao? Vì chẳng
có gì giấu kín mà chẳng tố lộ ra và chẳng có gì kín đáo mà không bị đưa ra ánh
sáng. Ai có tai để nghe, thì hãy nghe". Và Người bảo họ rằng: "Hãy
coi chừng điều các ngươi nghe thấy. Các ngươi đong bằng đấu nào, thì người ta sẽ
đong lại cho các ngươi bằng đấu ấy, và người ta còn thêm nữa. Vì ai có, sẽ được
cho thêm; và ai không có, cả cái đang có cũng bị lấy mất". Đó là lời Chúa.
SUY NIỆM : Hãy coi chừng!
Người
nói với các ông: “Chẳng lẽ mang đèn tới để đặt dưới cái thùng hay dưới gầm giường?
nào chẳng phải là để đặt trên đế sao? Vì chẳng có gì bí ẩn mà không phải là hiển
hiện, chẳng có gì che giấu mà không phải là để đưa ra ánh sáng. Ai có tai thì
nghe!” (Mc. 4, 21-23)
Khi
ta nhắc nhở dặn dò ai điều gì thì lời ấy thường có hai ý nghĩa. Đôi khi ta muốn
người ta phải dè chừng, có khi ta muốn họ phải cẩn thận, phải cân nhắc lời nói
việc làm. Hai ý nghĩa này đều nằm trong những lời răn bảo của Chúa Giêsu. “Hãy
coi chừng các người Pharisiêu, Người phán, vì họ nói mà không làm!” “Anh em hãy
coi chừng, vì anh em không biết ngày nào giờ nào kẻ trộm đến!”. Đó là hai lời cảnh
báo phải khôn ngoan và coi chừng.
Trái
lại trong trích đoạn Phúc âm ta đọc sáng nay, lời răn bảo phải coi chừng có một
tính cách tích cực, với nghĩa là “anh em hãy để ý đến điều anh em nghe”.
Thực
vậy, trong trích đoạn này, những tiếng “điều anh em nghe, chính là mấu chốt điều
Chúa Giêsu muốn giáo huấn ta. Vì thế, muón hiểu được giáo huấn này của Chúa, ta
cần phải có một sự quan tâm để ý đặc biệt, nếu không ta sẽ chẳng lĩnh hội được
gì. Nội dung lời giáo huấn của Chúa cũng gói ghém trong những câu sau: “Anh em
đong bằng đấu nào, thì Thiên Chúa cũng sẽ đong cho anh em bằng đấu ấy và còn
cho anh em hơn nữa”, có nghĩa là Lời Chúa chỉ đem lại hiệu quả tốt, tùy theo sự
quan tâm chú ý của người nghe. Mức độ lắng nghe là thước đo hoạt động của Lời
Chúa. Sau nữa chỉ có Lời Chúa mới có khả năng cho thêm, cho vượt cả mức lòng ta
mong đợi nữa.
Ý
nghĩa của câu sau cùng, giờ đây được sáng tỏ: “Ai đã có thì được cho thêm, còn
ai không có, thì ngay cái đang có cũng sẽ bị lấy mất” - hoặc nói khác đi: ai
không chú ý lắng nghe, không mở lòng ra đón nhận, thì cái đã được gieo cũng sẽ
mất đi, còn ai càng mở ra và càng cẩn thận thì càng nhận được hồng ân Thiên
Chúa và giữ được cái đã được gieo vào lòng mình.
Ta
có lắng nghe Lời Chúa không?
Nhiều
người đã chịu phép Rửa tội, đã được học giáo lý đầy đủ: vỡ lòng, rước lễ, thêm
sức, bao đồng v.v. Họ đã nghe đã học cả đấy. Vậy mà ngày nay họ chẳng giữ đạo,
chẳng đi lễ, mà còn không tin nữa. Vì chểnh mảng, coi thường, họ chẳng còn gốc
gác gì với cha ông họ là những người đạo dòng. Đức tin mai một như vậy đó.
Chúng ta hãy coi chừng! Hãy coi chừng sự không quan tâm chú ý của ta. Lời Chúa
không chịu cảnh người ta bịt tai hay lơ đãng. Ta không biết được rồi đây chính
ta có thể trở thành con người không tin hay không? Nếu có, sẽ là bởi tại ta đã
quá keo kiệt khi đong cho việc lắng nghe Lời Chúa vậy.
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Năm Tuần 3 TN
Bài đọc: Heb 10:19-25; 2 Sam
7:18-19, 24-29; Mk 4:21-25.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Chúa Giêsu là trung
gian giữa Thiên Chúa và con người.
Làm
sao con người có thể tiến gần tới Thiên Chúa? Phải chăng bằng kiến thức bí mật?
Phải chăng bằng máu chiên bò? Phải chăng qua Đức Kitô, Người Con của Thiên
Chúa?
Các
Bài Đọc hôm nay xoay quanh Chúa Giêsu, Người là trung gian giữa Thiên Chúa và
con người. Trong Bài Đọc I, năm chẵn, lời hứa của Thiên Chúa sẽ xây dựng một
dòng dõi tồn tại muôn đời cho vua David được thực hiện khi Chúa Giêsu xuống trần.
Ngài sinh ra trong dòng dõi David và Ngài sẽ làm vua cai trị dân Chúa đến muôn
đời. Trong Phúc Âm, Thánh Marcô dẫn chứng một số những câu nói của Chúa Giêsu về
ánh sáng, về sự thật, về sự liên hệ giữa việc cho đi và nhận lại, và về sự cần
thiết phải luôn cố gắng trau dồi thêm.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/
Bài đọc I (năm chẵn):
Nhà của tôi tớ Ngài là David sẽ vững bền trước nhan Ngài.
1.1/
David suy nghĩ về những lời hứa của Thiên Chúa: Trình thuật kể: "Vua David
vào ngồi chầu trước nhan Đức Chúa và thưa: "Lạy Đức Chúa là Chúa Thượng,
con là ai và nhà của con là gì, mà Ngài đã đưa con tới địa vị này? Nhưng lạy Đức
Chúa là Chúa Thượng, Ngài còn coi đó là quá ít; Ngài lại hứa cho nhà của tôi tớ
Ngài một tương lai lâu dài. Phải chăng đó là định mệnh (luật
chung, bản dịch NPVGK) cho con người, lạy Đức Chúa là Chúa Thượng?"
Bản
dịch của RSV không đúng với bản LXT và MT, họ dịch: "Ngài đã hứa hẹn cho
nhà tôi tớ Ngài một tương lai huy hoàng sắp tới, và đã cho con nhìn thấy các thế
hệ tương lai." (Thou hast spoken also of thy servant's house for a great
while to come, and hast shown me future generations).
Điều
vua David đang suy nghĩ ở đây là con người được Thiên Chúa hứa ban cho một
tương lai lâu dài mãi mãi; chứ không phải chỉ chấm dứt sau khi chết. Truyền thống
Do-thái không có quan niệm rõ ràng về cuộc sống đời sau và muôn đời (7:16) như
chúng ta có bây giờ. Họ hiểu hạnh phúc của những người được Thiên Chúa chúc
phúc là cuộc sống lâu dài đời này; nhưng một khi đã chết là hết.
1.2/
David cầu xin cho những lời hứa của Thiên Chúa được ứng nghiệm: Nội dung của đoạn
văn 24-29 chứng minh những gì chúng ta phân tích bên trên. Chữ "mãi
mãi" được tác giả lặp lại 5 lần trong các câu 24, 25, 26, và 29. Ngay cả nội
dung của câu 27 và 28 cũng hàm chứa lời hứa "mãi mãi" của Thiên Chúa.
24 Ngài
đã lập Israel, dân Ngài, để nó thành dân Ngài mãi mãi; còn Ngài, lạy
Đức Chúa, Ngài đã trở thành Thiên Chúa của chúng. 25 Giờ
đây, lạy Đức Chúa là Thiên Chúa, lời Ngài đã phán về tôi tớ Ngài và nhà của nó,
xin Ngài giữ mãi mãi, và xin hành động như Ngài đã phán. 26 Danh
Ngài sẽ vĩ đại mãi mãi và người ta sẽ nói: "Đức Chúa các
đạo binh là Thiên Chúa thống trị Israel. Nhà của tôi tớ Ngài là David sẽ vững bền
trước nhan Ngài. 27 Thật vậy, lạy Đức Chúa các đạo binh,
Thiên Chúa của Israel, chính Ngài đã mặc khải cho tôi tớ Ngài rằng: Ta sẽ xây
cho ngươi một nhà. Vì thế tôi tớ Ngài đủ can đảm dâng lên Ngài lời cầu nguyện ấy.
28 Giờ
đây, lạy Đức Chúa là Chúa Thượng, chính Ngài là Thiên Chúa, những lời Ngài phán
là chân lý, và Ngài đã hứa ban cho tôi tớ Ngài điều tốt đẹp ấy. 29 Vậy
giờ đây, cúi xin Ngài giáng phúc cho nhà của tôi tớ Ngài, để nhà ấy được tồn tạimãi
mãi trước nhan Ngài. Bởi vì, lạy Đức Chúa là Chúa Thượng, chính Ngài
đã phán, và nhờ Ngài giáng phúc mà nhà của tôi tớ Ngài sẽ được chúc lành mãi
mãi."
Lời
hứa này bị đe dọa trầm trọng khi các vua của Israel và Judah bị triệt hạ và phải
lưu đày sang Assyria và Babylon, vì đã bất tuân lời Thiên Chúa phán qua miệng
các ngôn sứ. Tuy nhiên, Thiên Chúa vẫn trung thành với lời hứa, và cho dân
Israel hồi hương để xây dựng lại quê hương và Đền Thờ; cho đến ngày Đức Kitô nhập
thể làm người.
2/
Phúc Âm:
Những thực tại trần gian và trên trời.
Trong
Tin Mừng hôm nay, Marcô tường thuật một lúc những câu dạy dỗ của Chúa Giêsu ở
nhiều biến cố khác nhau. Một người có thể nhận ra điều này khi đối chiếu với
Tin Mừng của Matthew. Vì thế, chúng ta sẽ phân tích từng câu một; vì mỗi câu tự
nó đã đầy đủ ý nghĩa; sau đó chúng ta sẽ tìm xem nếu các câu có liên hệ với
nhau.
2.1/
Mục đích của đèn là để soi sáng: Chúa Giêsu nói: "Chẳng lẽ đèn được mang tới để
bị đặt dưới cái thùng hay dưới gầm giường? Nào chẳng phải là để được đặt trên
trụ đèn sao?” Ai ai cũng đều hiểu công dụng của đèn là để soi sáng cho mọi người;
vì thế, cần phải đặt trên trụ cao để soi sáng một diện tích lớn chung quanh.
Đèn để dưới sàn chỉ có thể soi sáng một diện tích nhỏ. Lấy thùng úp vào đèn hay
đặt dưới gầm giường là làm mất công dụng của đèn.
Sự
Thật được ví như đèn; mục đích của sự thật là để hướng dẫn đời sống con người.
Vì thế, con người cần phải học, nói, và sống theo sự thật. Con người không được
che đậy hay ẩn giấu sự thật, cho dẫu “sự thật mất lòng.” Sống theo sự thật có
thể làm một người bị chê bai, ghét bỏ, thiệt hại, ngay cả mất mạng sống; nhưng
chỉ có sự thật mới thực sự giải thóat con người. Các thánh tử đạo là những ví dụ
của những người dám sống theo sự thật.
2.2/
Sự Thật không thể bị che giấu: “Vì chẳng có gì che giấu mà không phải tỏ bày, chẳng có gì bí ẩn
mà không phải đưa ra ánh sáng. Ai có tai nghe thì nghe!" Con người có thể
làm ngơ, từ chối, đàn áp, hay tiêu diệt sự thật; nhưng sau cùng, họ cũng phải
đương đầu với sự thật: không ở đời này cũng ở đời sau. Ví dụ: Giáo Hội, trong
quá khứ, đã từ chối không chấp nhận nguyên lý “trái đất xoay chung quanh mặt trời”
của Copernicus và Galileo (thế kỷ 16 và 17); nhưng sau cùng Giáo Hội cũng phải
chấp nhận sự kiện khoa học này. Vì thế, con người phải rất cẩn thận khi sống
ngược với sự thật, vì phải lãnh mọi hậu quả của nó. Sức mạnh có thể làm cho người
ta sợ; nhưng không thể nào bưng bít sự thật. Hơn nữa, cho dẫu con người có thể
giấu sự thật khỏi tất cả mọi người, nhưng họ không thể giấu khỏi Thiên Chúa, Đấng
nhìn xem và thấu suốt mọi bí ẩn trong lòng.
2.3/
Cho đi bao nhiêu sẽ nhận lại bấy nhiêu: Chúa Giêsu dạy: "Anh em đong đấu nào, thì Thiên
Chúa cũng sẽ đong đấu ấy cho anh em, và còn cho anh em hơn nữa.” Điều này phải
trở thành nguyên tắc làm việc cho con người: hậu quả hay phần thưởng có được
tùy thuộc vào cố gắng hay nỗ lực một người bỏ ra. Nếu một người chuẩn bị và cố
gắng nhiều, họ sẽ thu thập nhiều; và nếu một người chuẩn bị và cố gắng ít, họ sẽ
thu thập ít.
Ví
dụ, trong lãnh vực học hỏi, nếu một người chịu bỏ thời gian nghiên cứu học hỏi,
người đó sẽ càng ngày càng có kiến thức rộng rãi về lãnh vực chuyên môn người
đó theo đuổi. Tương tự trong lãnh vực thờ phượng, nếu một giáo dân chịu khó chuẩn
bị đọc các bài đọc ngay từ lúc còn ở nhà, họ sẽ dễ dàng hiểu và thâu thập được
nhiều hơn khi vị linh mục chia sẻ Tin Mừng. Điều này càng đúng trong lãnh vực
phục vụ, nếu vị chủ chiên chịu bỏ thời giờ để dạy dỗ và huấn luyện đoàn chiên,
giáo dân sẽ hiểu biết và hăng say tích cực trong việc giữ đạo hơn. Ngược lại, nếu
con người không chịu bỏ thời gian chuẩn bị, và cố gắng; làm sao con người có thể
đòi kết quả như mình mong ước được?
2.4/
Phải biết dùng thời gian, tài năng, và của cải Chúa ban: “Ai đã có, thì được
cho thêm; còn ai không có, thì ngay cái nó đang có cũng sẽ bị lấy mất.” Đây
cũng là một nguyên lý sống cho con người: phải năng dùng tài năng mình đang có,
sẽ càng ngày càng tinh luyện hơn; nếu không, sẽ mất dần những tài năng mình có.
Ví dụ, việc học ngọai ngữ: Nếu một người tiếp tục học hỏi và áp dụng những gì học
ở trường, người đó sẽ dần dần thông thạo về ngọai ngữ đó; nhưng nếu người đó
không chịu tiếp tục học hỏi, vốn liếng đã thâu nhận ở trường cũng từ từ mất đi.
Tương tự với món quà vô giá là đức tin: Nếu một tín hữu chịu khó đào sâu và tìm
cơ hội để sống đức tin, người đó sẽ sở hữu một đức tin vững chắc, không gì có
thể lay chuyển được; nhưng nếu người đó không chịu đào sâu và tìm dịp sống đức
tin, người đó sẽ có ngày mất niềm tin đã được trao ban.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Chúa Kitô là Vị Trung Gian đem Thiên Chúa đến cho con người, và đem con người về
cho Thiên Chúa.
-
Chúng ta phải là những ngọn đèn soi cho thế gian bằng cuộc sống thực theo Tin Mừng,
để soi sáng cho mọi người nhìn thấy và tin tưởng vào Chúa.
-
Những gì chúng ta sẽ nhận lãnh tùy thuộc vào những gì chúng ta cho đi. Thiên
Chúa và tha nhân sẽ bù đắp lại tất cả những gì chúng ta đã hy sinh cho đi, và
còn hơn thế nữa. Nếu chúng ta chỉ ích kỷ giữ lại cho mình, chúng ta sẽ mất dần
những gì chúng ta đang sở hữu.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
HẠT GIỐNG NẢY MẦM
Mc 4,21-25
A. Hạt giống...
Hai dụ ngôn nhỏ này tiếp liền những đoạn Tin Mừng
của các ngày trước và triển khai thêm chủ đề nghe Lời Chúa.
- Dụ ngôn chiếc đèn : kẻ nghe Tin Mừng giống như
chiếc đèn : a/ Họ phải loan Tin Mừng cho những người khác biết nữa ; b/ Họ phải
sống những gì đã nghe, có như thế cuộc sống họ sẽ chiếu tỏa ánh sáng ra những
người chung quanh.
- Dụ ngôn cái đấu : người nào càng biết nghe Lời
Chúa và sống Lời Chúa thì càng được ban thêm ơn ; trái lại kẻ chỉ nghe mà không
sống thì không được ban thêm ơn gì, mà cả những ơn họ đang có cũng bị lấy đi
mất.
B.... nẩy mầm.
1. Lời Chúa quả có sức chiếu sáng rất mạnh. Chỉ
tiếc rằng Lời Chúa rót vào tai một số người giống như dầu châm vào những cây
đèn không chịu cháy sáng cho nên cũng vô ích. Bà Chiara Lubich nói :
"Chúng ta phải sống thế nào để cho dù các sách Tin Mừng trên khắp thế giới
có bị đốt hết đi thì người ta nhìn vào cuộc sống chúng ta vẫn có thể chép lại
Tin Mừng ấy đúng từng câu, từng chữ".
2. "Hãy để ý điều anh em nghe. Anh em đong
bằng đấu nào thì Thiên Chúa cũng sẽ đong cho anh em bằng đấu ấy" : nhiều
khi tôi thấy có những người khác đã hiểu và sống Lời Chúa một cách rất sâu sắc,
rồi nhìn lại mình mà tự xấu hổ. Tại sao thế ? Chính Chúa Giêsu giải thích : tại
vì "cách nghe". Họ chẳng những "nghe" mà còn "đón
nhận" và "sinh hoa kết quả" cho nên "đã có thì lại được cho
thêm" ; còn tôi, có lẽ tôi chỉ "nghe" suông, cho nên "ngay
cái đang có cũng bị lấy mất đi".
3. Buổi chiều, người nọ lấy cây nến nhỏ từ trong
hộp ra và leo lên tầng tháp cao. Cây nến hỏi :
- Chúng ta đi đâu ?
- Đi lên cao hơn để chỉ đường cho tàu bè vào
cảng.
- Nhưng tôi nhỏ bé thế này làm sao tàu bè thấy
được ?
- Chỉ cần ngươi cứ cháy sáng thôi, còn mọi việc
ta lo.
Tới đỉnh tháp, người nọ đặt cây nến vào trong một cái đèn có ghép những tấm
kính phản quang. Nhờ đó, ánh sáng lan tỏa và mọi tầu bè đều thấy.
Chúng ta cũng là cây nến trong tay Thiên Chúa. Chỉ cần ta cháy sáng, còn kết
quả là ở Thiên Chúa (Góp nhặt)
4. Một nông dân nghèo Nhật bản vào thiên đàng và
điều đầu tiên ông nhìn thấy là một kệ dài với những vật rất kỳ lạ. Ông hỏi :
- Cái gì thế ? Có phải để nấu xúp ?
- Không, đó là những cái tai. Chúng là của những
người khi sống ở đời nghe được những điều tốt, nhưng họ không làm. Nên khi
chết, tai họ vào thiên đàng, nhưng các phần khác của cơ thể thì không.
Một lát sau, ông lại thấy một kệ khác với những
vật kỳ quái. Ông hỏi :
- Cái gì thế ? Có phải để nấu xúp ?
- Không, đó là những cái lưỡi. Chúng là của những
người sống ở đời bảo người khác làm điều tốt và sống tốt, nhưng chính họ không
làm hoặc không sống điều đó. Nên khi chết, lưỡi họ vào thiên đàng, nhưng các
phần khác của cơ thể thì không (Góp nhặt)
Lm. Carolo HỒ BẶC XÁI – Gp. Cần Thơ
30/01/14 THỨ NĂM TUẦN 3 TN
Ngày tất niên Quý Tỵ
Mc 4,21-25
Ngày tất niên Quý Tỵ
Mc 4,21-25
QUY LUẬT CHO VÀ NHẬN
“Anh em đong đấu nào, thì
Thiên Chúa cũng sẽ đong đấu ấy cho anh em, và cho anh em hơn nữa.” (Mc 4,24)
Suy niệm: “Không
ai là một hòn đảo,” chân lý đó là bất di bất dịch: ngay cả Daniel Defoe khi
viết truyện “Robinson một mình trên hoang đảo” cũng đã tạo ra cho Robinson một
nhân vật để bầu bạn là chàng thổ dân mà ông đặt tên là “Sáu”. Sống là sống
cùng, sống với. Thiên Chúa đã không tạo dựng những con người cô độc, Ngài cũng
không cứu rỗi con người cách riêng rẽ; trái lại, Ngài tập họp họ thành một dân
tộc để nhận biết Ngài trong chân lý và phụng sự Ngài trong thánh thiện. Chân lý
đó của cuộc sống kéo theo qui luật cho và nhận:
cái gì đã được ban không thì cũng phải cho không. Từ sự sống, tình yêu, đến đức
tin, và sự sống đời đời,… những điều đó, chúng ta có đều đã lãnh nhận cách dư
đầy từ Thiên Chúa; vậy chúng ta cũng phải chia sẻ cho nhau cách quảng đại như
vậy. Ngài cũng sẽ tiếp tục hành xử cách ấy đối với chúng ta:“Anh em đong đấu nào, thì Thiên
Chúa cũng sẽ đong đấu ấy”.
Mời Bạn: Nhận
lãnh sự sống, bạn cũng có sứ mạng bồi đắp sự sống cho anh em. Nhận được ánh
sáng đức tin, bạn cũng phải chiếu tỏa ánh sáng đó cho tha nhân ở chung quanh
bạn. Qui luật cho và nhận kéo theo một qui luật khác, đó là càng biết
chiếu tỏa ánh sáng Tin Mừng, thì bạn lại càng đón nhận được nhiều ánh sáng,
nhiều ơn Chúa.
Sống Lời Chúa: Tâm niệm: Tôi luôn sẵn sàng và quảng đại chia
sẻ với tha nhân, Chúa sẽ ban lại cho tôi gấp trăm.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, cuộc đời con là một chiếc đèn. Xin cho đời sống
Kitô hữu nơi con được tỏa sáng rạng ngời, để có thể thắp lên những ngọn đèn
khác nơi anh chị em con.
Đặt trên đế
Cuộc đời người Kitô hữu,
người đã lãnh nhận phép thanh tẩy, cũng giống như ngọn đèn đã thắp sáng đặt
trên đế. Không được vì bất cứ lý do gì mà che giấu đi
Suy
niệm:
Bài
Tin Mừng hôm nay gồm bốn câu có vẻ rời rạc
được
Đức Giêsu nói trong những dịp khác nhau.
Thánh
Máccô chia bốn câu này thành hai cặp (cc. 21-22 và 24b-25).
Trong
mỗi cặp, câu thứ hai được nối với câu thứ nhất bằng chữ “vì”.
Đức
Giêsu nhấn mạnh tầm quan trọng của bốn câu nói trên
qua
việc Ngài nhắc nhở ta phải nghe một cách nghiêm túc (cc. 23. 24a).
Thầy Giêsu vẫn quen giảng
khởi đi từ những chuyện hàng ngày.
Thời
xưa, khi chưa có điện, ngọn đèn dầu đem lại ánh sáng cho cả căn nhà.
Bởi
vậy không thể nào hiểu được chuyện ai đó thắp đèn lên,
rồi
lại đặt nó dưới cái thùng hay gầm giường.
Cứ
sự thường phải đặt nó trên đế để soi sáng mọi sự.
Ngọn
đèn mà Thầy Giêsu nói ở đây có thể ám chỉ Tin Mừng của Ngài,
và
cũng có thể ám chỉ chính Con Người của Ngài.
Tin
Mừng ấy không được phép đem giấu đi,
nhưng
phải được quảng bá và rao giảng.
Con
Người Đức Giêsu không được che kín sau bức màn,
nhưng
phải được từ từ vén mở cho mọi người thấy.
Trong sách Tin Mừng theo
thánh Máccô,
Đức Giêsu cấm các môn đệ
không được nói với ai Ngài là Đức Kitô (8, 30),
vì chữ “Kitô” khiến người
ta lầm tưởng Ngài sẽ đứng lên làm cách mạng.
Nhưng vào cuối đời, khi
tay không đứng trước vị thượng tế (14, 61-62),
Đức Giêsu đã nhìn nhận
tước vị này, vì nó không còn có thể bị hiểu lầm nữa.
Như thế, những gì được
tạm thời che giấu, cuối cùng đã được tỏ lộ,
những gì bí ẩn đã được
đưa ra ánh sáng (c. 22).
Đức Giêsu là Kitô, nhưng
là một Kitô chịu đau khổ như Người Tôi Tớ (Is 53).
Cuộc đời người Kitô hữu,
người đã lãnh nhận phép thanh tẩy,
cũng giống như ngọn đèn
đã thắp sáng đặt trên đế.
Không được vì bất cứ lý
do gì mà che giấu đi:
vì khiêm tốn không muốn
cho ai thấy ánh sáng của mình,
hay vì không dám đương
đầu với sức mạnh của bóng tối.
Thế giới hôm nay cần
những ngọn đèn Kitô hữu.
Hai tỷ Kitô hữu làm nên
hai tỷ ngọn đèn.
Ánh sáng bừng lên xua tan
bóng tối của dối trá, hận thù, sa đọa.
Ánh sáng đem lại sự ấm áp
của cảm thông, an bình và nâng đỡ.
Khi cảm nhận được ánh
sáng, người ta sẽ nhận ra được Kitô hữu là ai.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, xin hãy đến.
Xin đừng mỉm cười mà nói
rằng
Chúa đã ở bên chúng con
rồi.
Có cả triệu người chưa biết Chúa.
Nhưng biết Chúa thì được
cái gì ?
Chúa đến để làm gì
nếu đời sống con cái của
Chúa
cứ tiếp tục y như cũ ?
Xin hoán cải chúng con.
Xin lay chuyển chúng con.
Ước gì sứ điệp của Chúa
trở nên máu thịt của
chúng con,
trở nên lẽ sống của cuộc
đời chúng con.
Ước gì sứ điệp đó
lôi chúng con ra khỏi sự
an nhiên tự tại,
và đòi buộc chúng con,
làm chúng con không yên.
Bởi lẽ chỉ như thế,
sứ điệp đó mới mang lại
cho chúng con
bình an sâu xa,
thứ bình an khác hẳn,
đó
là Bình An của Chúa.
(Hélder Câmara)
Lm Antôn Nguyễn Cao
Siêu, SJ
Ðong
đấu nào
Thi hào Tagore có kể câu truyện ngụ ngôn như sau: Có một
người hành khất nọ ngồi bên vệ đường. Hôm ấy, đức vua ngự giá đi ngang qua.
Người hành khất cố lê lết đến cổng làng, ngồi đó và nhủ thầm: "Ðây là dịp
may hiếm có, tôi sẽ xin đức vua bố thí cho tôi".
Từ xa, khi thấy xe đức vua, người hành khất đã vẫy tay chào.
Nhưng không ai ngờ, khi xe dừng lại, vua chẳng cho gì mà còn giơ tay xin người
hành khất bố thí. Người hành khất liền đưa tay vào cái bị, lấy ra một nắm thóc
và đặt vào bàn tay vua một hạt thóc. Ðức vua cám ơn, rồi tặng lại một món quà
nhỏ bỏ vào cái bị ấy.
Khi về đến nhà, người hành khất mở bị ra, thì thấy giữa những
hạt thóc một hạt kim cương sáng ngời. Lúc đó, người hành khất mới hối tiếc:
"Phải chi ta cho đức vua cả bị thóc này, thì ta đã được cả một bị kim
cương".
Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói với các môn đệ:
"Các con đong đấu nào thì Thiên Chúa cũng sẽ đong cho các con đấu ấy, và
còn cho các con hơn nữa". Nói khác đi, chỉ có một đấu duy nhất, là nếu
chúng ta làm điều gì đó cho người anh em, thì chính đấu ấy sẽ đong lại cho
chúng ta. Có một tội mà ít ai tránh khỏi, đó là tội ích kỷ. Vì ích kỷ là chỉ
muốn thu vén điều tốt cho mình, còn dành điều xấu cho người khác, do đó chẳng
quan tâm gì đến những bất hạnh của người khác.
Ước gì Lời Chúa hôm nay giúp chúng ta suy xét và điều chỉnh
lại cuộc sống trong tương quan với tha nhân, với ý thức rằng những gì chúng ta
làm cho người anh em, là làm cho chính Chúa, và rằng Chúa sẽ đối xử với chúng
ta theo cung cách chúng ta đối xử với người khác.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
30
THÁNG GIÊNG
Kỹ Thuật: Đồng Minh
Hay Kẻ Thù?
Kỹ
thuật và những máy móc tinh xảo là những sản phẩm và là công cụ của lao động
con người. Chủ thể thật sự của lao động vẫn là chính con người. Không bao giờ một
công cụ lại có thể được nâng lên hàng chủ thể. Nó không thể được đặt trên người
lao động hay người sử dụng nó – bởi vì nếu làm thế, trật tự của thực tại đã bị
đảo lộn. Đó sẽ là điều không may. Phương tiện và cứu cánh của lao động đã bị
xáo trộn!
Kinh
nghiệm hiện đại cho thấy rằng sự áp dụng kỹ thuật – một khi không được hướng dẫn
và được soi sáng bởi một trật tự đạo đức cao hơn – có thể trở thành một kẻ thù
thay vì là một đồng minh của con người. Một ví dụ của điều này đó là khi sự tự
động hóa trong công nghiệp hất cẳng con người, tước đi chỗ làm của nhiều người
lao động. Một ví dụ khác: những trường hợp máy móc được đề cao và con người bị
hạ xuống chỉ còn là một cái gì đó phục vụ cho máy móc (Laborem exercens 5).
Chúng
ta được mời gọi làm chủ trái đất và làm chủ những sự thay đổi – chứ không phải
phó mặc cho nó thống trị mình. Chỉ có thể làm chủ được như vậy nếu chúng ta vượt
qua được sự đứt đoạn giữa đạo đức và kinh tế – chính sự đứt đoạn này đã làm cho
những thành tựu ngoạn mục của thời hiện đại không thể phục vụ hoàn toàn cho thiện
ích của con người.
- suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ
nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia
Đình
NGÀY 30-01
2Sm 7, 18-19.24-29; Mc 4,
21-25.
LỜI SUY NIỆM: “Người nói với các ông: Hãy để ý tới điều anh em nghe.
Anh em đong đấu nào, thì Thiên Chúa sẽ đong đấu ấy cho anh em, và còn cho anh
em thêm”.
Chúa Giêsu muốn mọi người
khi nghe Lời của Chúa thì phải đi vào trong ký ức của mình. Những điều đã ghi
vào trong ký ức, nó sẽ được sống mãi với mình. Với cách nghe này sẽ làm cho đời
mình thêm phong phú. Còn nghe để mà nghe thì nó chỉ là cái gì đó ở bên ngoài của
mình; dễ quên và tự đánh mất.
Lạy Chúa Giêsu. Đặc biệt
trong ngày cuối năm. Xin Chúa soi sáng cho chúng con nhận ra những ơn lành mà
Chúa đã ban cho cả gia đình chúng con và Xin cho chúng con luôn biết đón nhận Lời
Chúa để sống.
Mạnh
Phương
30
Tháng Giêng
Tình Yêu Là Sức Mạnh
Vạn Năng
Ngày
30 Tháng Giêng cách đây đúng 40 năm, Mahatma Gandhi, người cha già của dân tộc Ấn Ðộ đã vĩnh viễn ngã gục sau mấy nhát gươm của một thanh niên Ấn Giáo quá
khích.
Hôm
đó, như thường lệ, Gandhi được hai người cháu dìu đi cầu nguyện. Cả một đám
đông đang đi theo đằng sau Ngài. Bỗng nhiên, một thanh niên từ trong đám đông sấn
tới đâm bổ vào Người của vị cha già dân tộc. Ba nhát gươm đâm xới xả vào một
thân thể khô gầy vì không biết bao nhiêu hy sinh cho đất nước.
Thinh
lặng bao chùm lấy đám đông. Người ta chỉ còn nghe được hai tiếng từ miệng của vị
thánh "Rama, Rama" nghĩa là "Chúa ơi, Chúa ơi". Với một cố
gắng cuối cùng, Ngài giơ hai tay lên, đan lại trong một cử chỉ cầu nguyện và
tha thứ, rồi ngã gục.
Người
thanh niên Ấn Giáo quá khích đã sát hại Gandhi vì anh không thể chấp nhận được
sự kiện Gandhi bày tỏ lòng quảng đại yêu thương ngay cả với những người Hồi
Giáo.
400
triệu người Ấn Ðộ đã than khóc và để tang cho vị cha già của dân tộc. Không
khí buồn thảm cũng bao trùm khắp thế giới. Mọi người đều cảm nhận rằng ngày hôm
đó trái đất trở nên cằn cỗi, nghèo nàn hơn, bởi vì đã mất đi một người con vĩ đại,
một người con đã lãnh đạo cuộc đấu tranh giành độc lập cho tổ quốc mà không cần
dùng đến khí giới của bạo động và hận thù. Chính Ngài đã từng nói: Tình Yêu là
sức mạnh khiêm tốn nhất, nhưng cũng là sức mạnh vạn năng mà thế giới đang có.
Tình
Yêu là sức mạnh khiêm tốn nhất, nhưng cũng là sức mạnh vạn năng mà thế giới
đang có trong tay.
Chiến
tranh và không biết bao nhiêu vấn đề mà thế giới ngày nay đang phải giải quyết,
dường như thế giới chỉ muốn giải quyết bằng bạo động, bằng vũ khí giết người. Sức
mạnh vạn năng mà thế giới đang có trong tay là tình yêu, chỉ có một số ít người
đang dùng đến.
Mục
sư Luther King, người da đen, đang sử dụng khí giới của tình yêu. Ông đã ngã gục,
nhưng hàng triệu người da đen được đứng lên làm người như người da trắng. Giám
mục Desmond Tutu, người Nam Phi da đen cũng đang đi theo vết chân của Gandhi và
Luther King. Mẹ Têrêxa thành Calcutta cũng đang dùng khí giới của tình thương để
cho những người không nhà không cửa, những người hấp hối đầu đường xó chợ được
sống và chết như những con người.
Tất
cả những mẫu gương trên đây chỉ là những phản ánh của một tình yêu trọn vẹn
hơn, đó là tình yêu của Ðấng đã chịu chết cho người mình yêu. Chính Ngài đã
nói: Khi nào Ta chịu treo lên khỏi đất, Ta sẽ kéo tất cả mọi người về với Ta.
Người
Kitô chúng ta đang ở trong sức kéo ấy. Ngài đã cho chúng ta được sát nhập vào
thân thể của Ngài và truyền cho chúng ta chính sức sống của Ngài. Người Kitô chỉ
có thể là người Kitô khi họ sống bằng chính Sức Sống và Tình Yêu của Ngài.
(Lẽ
Sống)
Thứ Năm 30-1
Thánh Hyacintha ở Mariscotti
(1585 - 1640)
ó thể nói Thánh
Hyacintha chỉ sống theo đường lối của Chúa khi ngài đã lớn tuổi. Ðược sinh
trưởng trong một gia đình quý phái gần Viterbo, ngài gia nhập dòng nữ tu sống
theo quy luật Thánh Phanxicô. Tuy nhiên, ngài tự ban cho mình đầy đủ thực
phẩm, quần áo và nhiều phương tiện khác của một đời sống xa hoa trong khi các
nữ tu khác phải giữ lời khấn hãm mình phạt xác.
Trong một cơn bạo
bệnh, vì bệnh tình nặng nề nên cha giải tội phải đem Mình Thánh vào phòng cho
ngài. Thấy chướng tai gai mắt trước lối sống dễ dãi của ngài, cha giải tội
khuyên ngài nên sống khó nghèo. Hyacintha vứt bỏ tất cả quần áo đẹp đẽ và
thức ăn đặc biệt. Sau đó ngài ăn năn đền tội và sẵn sàng làm bất cứ công việc
nào hèn hạ nhất trong tu viện. Ngài tự đặt ra cho mình một phương cách sùng
kính đặc biệt những thương tích của Ðức Kitô, và sự ăn năn sám hối của ngài
đã trở thành khuôn mẫu cho các nữ tu khác. Ngài được phong thánh năm 1807.
|
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét