THỨ BA SAU CHÚA NHẬT 5 MÙA
CHAY
(Ds 21,4-9 ; Tv 101 ; Ga 8,21-30.)
Bài đọc 1 Ds
21,4-9
4
Hồi đó, dân
Ít-ra-en từ núi Ho, họ lên đường theo đường Biển Sậy, vòng qua lãnh thổ Ê-đôm ;
trong cuộc hành trình qua sa mạc, dân Ít-ra-en mất kiên nhẫn. 5 Họ kêu trách Thiên Chúa
và ông Mô-sê rằng : "Tại sao lại đưa chúng tôi ra khỏi đất Ai-cập, để
chúng tôi chết trong sa mạc, một nơi chẳng có bánh ăn, chẳng có nước uống ?
Chúng tôi đã chán ngấy thứ đồ ăn vô vị này."
6
Bấy giờ Đức
Chúa cho rắn độc đến hại dân. Chúng cắn họ, khiến nhiều người Ít-ra-en phải chết.
7 Dân đến nói với ông
Mô-sê : "Chúng tôi đã phạm tội, vì đã kêu trách Đức Chúa và kêu trách ông.
Xin ông khẩn cầu Đức Chúa để Người xua đuổi rắn xa chúng tôi." Ông Mô-sê
khẩn cầu cho dân. 8 Đức
Chúa liền nói với ông : "Ngươi hãy làm một con rắn và treo lên một cây cột.
Tất cả những ai bị rắn cắn mà nhìn lên con rắn đó, sẽ được sống." 9 Ông Mô-sê bèn làm một
con rắn bằng đồng và treo lên một cây cột. Và hễ ai bị rắn cắn mà nhìn lên con
rắn đồng, thì được sống.
Đáp ca Tv
101,2-3.16-18.19-21
(Đ. c. 2)
Đáp :
Lạy
Chúa, xin nghe lời con cầu khẩn,
tiếng con kêu, mong được thấu tới Ngài.
2 Lạy Chúa, xin nghe lời con cầu khẩn,
tiếng con kêu, mong được thấu tới Ngài.
3 Buổi con gặp gian truân, xin Ngài đừng ẩn mặt,
trong ngày con cầu cứu, xin Ngài lắng tai nghe
và mau mau đáp lời. Đ.
16 Bấy
giờ chư dân sẽ sợ uy danh Chúa,
mọi đế vương hoàn cầu uý
kính Ngài vinh hiển.
17 Vì
Chúa sẽ xây dựng lại Xi-on,
sẽ xuất hiện quang vinh rực
rỡ.
18 Người
đoái nghe dân bị bóc lột kêu cầu,
chẳng khinh thường lời họ
nguyện xin. Đ.
19 Điều
này phải ghi lại cho đời sau được biết,
dân hậu sinh phải ca tụng
Chúa Trời
20 Vì
Chúa đưa mắt từ toà cao thánh điện,
từ trời xanh đã nhìn xuống
cõi trần,
21 để
nghe kẻ tù đày rên siết thở than
và phóng thích những người
mang án tử. Đ.
Tung hô Tin Mừng
Hạt
giống là lời Thiên Chúa. Người gieo giống là Đức Ki-tô. Ai tuân giữ lời Người sẽ
muôn đời tồn tại.
Tin Mừng Ga 8,21-30
21 Khi ấy, Đức Giê-su lại nói với họ : "Tôi ra
đi, các ông sẽ tìm tôi, và các ông sẽ mang tội mình mà chết. Nơi tôi đi, các
ông không thể đến được." 22 Người Do-thái mới nói : "Ông ấy sẽ tự tử hay
sao mà lại nói : ' Nơi tôi đi, các ông không thể đến được ' ?" 23 Người bảo họ : "Các ông bởi hạ giới ; còn
tôi, tôi bởi thượng giới. Các ông thuộc về thế gian này ; còn tôi, tôi không
thuộc về thế gian này. 24 Tôi đã nói với các ông là các ông sẽ
mang tội lỗi mình mà chết. Thật vậy, nếu các ông không tin là Tôi Hằng Hữu, các
ông sẽ mang tội lỗi mình mà chết." 25 Họ liền hỏi Người : "Ông là ai ?" Đức Giê-su đáp : "Hoàn
toàn đúng như tôi vừa nói với các ông đó. 26 Tôi còn có nhiều điều phải nói và xét đoán về các ông. Nhưng Đấng đã
sai tôi là Đấng chân thật ; còn tôi, tôi nói lại cho thế gian những điều tôi đã
nghe Người nói." 27 Họ không hiểu là Đức Giê-su nói với họ về Chúa
Cha. 28 Người bảo họ : "Khi các ông
giương cao Con Người lên, bấy giờ các ông sẽ biết là Tôi Hằng Hữu, và biết tôi
không tự mình làm bất cứ điều gì, nhưng Chúa Cha đã dạy tôi thế nào, thì tôi
nói như vậy. 29 Đấng đã sai tôi vẫn ở với tôi ; Người
không để tôi cô độc, vì tôi hằng làm những điều đẹp ý Người." 30 Khi Đức Giê-su nói thế, thì có nhiều kẻ tin vào Người.
Suy Niệm:
Ðức Giêsu
được sai đến trong thế gian để làm chứng về Chúa Cha và làm những điều đẹp lòng
Người. Ai không tin Ðức Giêsu, thì không thể đến được với Thiên Chúa Cha là nguồn
hạnh phúc và ơn cứu độ. Vì chính Ðức Giêsu là hiện thân của Thiên Chúa. Ngài
đem ơn Cứu Ðộ cho nhân loại.
Niềm tin vào
Ðức Giêsu Kitô sẽ làm cho ta được biến đổi để vươn lên tới Thiên Chúa. Qua Ðức
Giêsu, Thiên Chúa đã hạ xuống gần chúng ta, đồng thời Người cũng nâng chúng ta
đến gần Thiên Chúa và cho ta được chia sẻ sống viên mãn của Người.
Cầu Nguyện:
Lạy Cha,
Cha đã yêu thương chúng con và sai Ðức Giêsu Con Cha đến ở với chúng con. Ngài
đã nên giống chúng con hoàn toàn và sẵn sàng chấp nhận bị treo lên để làm dấu
chỉ ơn cứu độ cho chúng con. Ngài cũng dạy cho chúng con nhận biết Cha. Xin cho
chúng con biết lắng nghe và thực hành lời Ðức Giêsu dạy để đạt tới sự sống và
ơn cứu độ muôn đời. Chúng con xin tạ ơn Cha cùng với Ðức Giêsu, Con Cha. Amen.
(theo “ Lời Chúa trong giờ kinh gia đình”)
Nhiều Kẻ Tin Phục Người
Alexina là
một thanh niên hâm mộ thể thao, âm nhạc, đồng thời cũng là một người có đức tin
nhiệt thành và rất thực tế. Năm lên 25 tuổi, anh viết cho chính mình một bức
thư, bỏ vào phong bì, đề tên tuổi hẳn hoi, bên dưới có ghi: Sẽ mở đọc vào năm
tôi đúng 60 tuổi". Bức thư được anh để ngay trên bàn viết, dưới chân cây
Thánh Giá nhỏ bằng gỗ.
Ngày tháng
trôi qua, thấm thoát anh Alexina đã trở thành cụ già 60 tuổi, đầu tóc bạc phơ.
Vào đúng ngày sinh nhật thứ 60, cụ Alexina mời con cháu, bạn bè đến chung vui
trong một bữa tiệc tràn đầy thân mật. Sau bữa tiệc, cụ mở thư ra trước mặt mọi
người đang dự tiệc, một bức thư có nội dung như sau:
Bạn
thân mến, mùa kỷ niệm sinh nhật thứ 60 của bạn. Hôm nay bạn bắt đầu bước đi
trên một đoạn đường mới, 60 tuổi đã qua là kể như đời bạn đã xế chiều. Dù bạn vẫn
còn khỏe, nhưng sức dẻo dai đã kém thua trước nhiều lắm. Bạn hãy bảo vệ sức khỏe
để còn phục vụ cho phúc lợi chung. Bạn hãy biết ra đi, biết rút lui cách nhẹ
nhàng và nhường chỗ cho đàn em trẻ hơn bạn, có khả năng thể xác hơn bạn, nhưng
không phải rút lui để cầu an nhàn hạ.
Bạn hãy
chia sẻ kinh nghiệm của 60 năm trước đây đầy nụ cười và nước mắt cho đàn em. Và
bạn hãy sung sướng khi thấy họ thành công hơn bạn, vì nhờ họ Thiên Chúa được
vinh danh hơn. Bạn hãy tích cực dấn thân cho đến hơi thở cuối cùng theo sức bạn,
theo tuổi bạn. Bạn hãy chuộc lại những thời giờ lãng phí trong suốt 60 năm qua.
Hãy kiểm
điểm trước mặt Chúa. Hãy rút kinh nghiệm từ quá khứ. Hãy cảm tạ Thiên Chúa và
sám hối trước mặt Người. Bạn hãy dành một phần của đời bạn để làm một việc gì
cho Chúa mà giờ đây Chúa đang mời gọi bạn cộng tác dấn thân. Bạn đừng quên rằng,
bạn đang tiến về nhà Cha mỗi một phút giây cách gần gũi hơn. Bạn hãy sẵn sàng đừng
bám víu vào của cải trần gian. Hãy sống mỗi ngày như là ngày cuối cùng của đời
bạn sao cho đẹp lòng Chúa, vui lòng gia đình và bè bạn trong xã hội. Hãy dứt
khoát, hãy quyết tâm mãnh liệt, hãy nghiêm chỉnh thực hiện, hãy kết hợp với
Chúa Giêsu, Mẹ Maria và thánh Giuse. Ân sủng và bình an của Chúa ở cùng bạn.
Ngày
sinh nhật thứ 25 của Alexina.
Ðọc xong bức
thư, cụ Alexina nói tiếp: Cách đây 35 năm tôi nghĩ rằng, khi đã 60 tuổi tôi sợ
mình vẫn còn sức, sẽ bám víu vào của cải và địa vị trần gian, nên tôi viết bức
thư này để nhắc nhở tôi trong lúc tôi xế chiều là hãy cố gắng thực hiện những ước
nguyện của tôi. Hôm nay, tôi tha thiết xin con cháu, bạn bè cầu nguyện cho tôi
thực hiện những gì Chúa muốn trong giây phút hiện tại này.
Anh chị em thân mến!
Thành tâm thiện chí của cụ Alexina trong câu chuyện vừa kể
trên đáng chúng ta bắt chước. Thực hiện thánh ý Chúa trong giây phút hiện tại
là gì? Nếu không phải là tin nhận Chúa Giêsu Kitô là Thiên Chúa và là Ðấng cứu
rỗi, để đừng chết trong tội lỗi.
Bài Tin Mừng hôm nay thánh Gioan nhắc lại cuộc đối thoại
giữa Chúa Giêsu và những người biệt phái. Qua đó, Chúa Giêsu mạc khải cho họ biết
rằng: Ngài là Thiên Chúa xuống thế làm người, chịu đóng đinh và chết trên Thập
Giá để giao hòa con người với Thiên Chúa Cha.
Như vậy, khi mạc khải chính mình cho con người, Chúa
Giêsu Kitô cũng đồng thời mạc khải mối tương quan chặt chẽ giữa Ngài và Thiên
Chúa Cha. Tin nhận Chúa Giêsu thì cũng phải tin nhận Thiên Chúa Cha, Ðấng đã
sai Con Một Mình là Chúa Giêsu Kitô xuống trần gian làm người. Vì loài người
chúng ta và để cứu rỗi chúng ta. Ðây là một mầu nhiệm đáng được con người chiêm
ngưỡng và dâng lời chúc tụng hơn là chối từ bắt bẻ.
Ðức cố Hồng
Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận, tác giả tập sách "Ðường Hy Vọng"
đã lập lại lời chúc tụng Thiên Chúa như sau: Chúc tụng Thiên Chúa là Cha của
Chúa Giêsu Kitô và là Chúa chúng ta. Ðức Giêsu Kitô, Ðấng đã thể theo lòng
thương xót hải hà mà tái sinh chúng ta cho hy vọng hằng sống, nhờ sự Phục Sinh
từ cõi chết của Ðức Kitô.
Sau đó,
ngài khuyên những người con tinh thần của mình như sau: Con không hiểu tại sao
thánh Ignatiô cầu nguyện rằng: "Xin cho con biết Chúa, xin cho con biết
con". Vì Chúa nói với Philipphê: "Hỡi Philipphê, con ở với Thầy lâu
nay mà con chưa biết Thầy sao? Nếu biết thật, đời con sẽ đổi hẳn". Ðúng vậy!
Biết Chúa rõ ràng, tin Chúa thật lòng thì cuộc đời chúng ta sẽ đổi hẳn.
Lạy
Chúa, không có ơn Chúa trợ giúp, con không thể tin Chúa. và nếu không tin thì
chắc chắn con sẽ không có thể canh tân đời sống mình được. Xin Chúa hãy thương
ban ơn đức tin cho con. Amen.
(theo Veritas Asia )
Suy niệm:
“Khi các ông giương cao Con Người lên…” (c. 28).
Đó là cách diễn tả về cái chết của Đức Giêsu trong Tin Mừng Gioan.
Cái chết trên thập giá đúng là một sự giương cao nhục nhã, đau đớn.
Đức Giêsu bị treo lên cây gỗ như một kẻ bị Thiên Chúa nguyền rủa.
Những kẻ giương cao Ngài lên là các ông, các nhà lãnh đạo Do-thái.
Họ đã giết Đức Giêsu vì nhiều lý do.
Lý do lớn nhất là vì Ngài đã dám sống trọn vẹn cho Cha và cho con người.
Sống công chính đã khiến Ngài trở nên nạn nhân cho cái chết bất công.
Cái chết của Đức Giêsu gắn kết Ngài với muôn triệu cái chết khác
của những người vô tội trong suốt dòng lịch sử.
Nhưng cái chết của Đức Giêsu còn nằm trong kế hoạch cứu độ của
Thiên Chúa.
Thiên Chúa đã biến cái chết ghê rợn của Con Ngài thành dấu chỉ của tình yêu.
Nhìn lên thánh giá, chúng ta thấy tình yêu của Cha tặng trao cho nhân loại.
Cha đã tặng tình yêu lớn nhất là chính Con Một của mình.
Vì thế có thể nói chính Cha đã giương cao Con mình trên thánh giá.
“Như ông Môsê đã giương cao con rắn trong sa mạc,
Con Người cũng sẽ phải được giương cao như vậy” (Ga 3, 14).
Đức Giêsu được giương cao bởi chính Thiên Chúa qua cái chết của Ngài.
Như dân Do thái xưa đã nhìn lên con rắn bằng đồng để được sống,
ai nhìn lên thánh giá và tin vào tình yêu, người ấy sẽ được cứu độ.
Thập tự giá không còn là dấu hiệu của cái chết bất lực của một nạn nhân.
Nó đã trở nên thánh giá với sức mạnh phi thường.
“Phần tôi, một khi được giương cao lên khỏi mặt đất,
tôi sẽ kéo mọi người lên với tôi” (Ga 12, 32).
Thiên Chúa đã biến cái chết ghê rợn của Con Ngài thành dấu chỉ của tình yêu.
Nhìn lên thánh giá, chúng ta thấy tình yêu của Cha tặng trao cho nhân loại.
Cha đã tặng tình yêu lớn nhất là chính Con Một của mình.
Vì thế có thể nói chính Cha đã giương cao Con mình trên thánh giá.
“Như ông Môsê đã giương cao con rắn trong sa mạc,
Con Người cũng sẽ phải được giương cao như vậy” (Ga 3, 14).
Đức Giêsu được giương cao bởi chính Thiên Chúa qua cái chết của Ngài.
Như dân Do thái xưa đã nhìn lên con rắn bằng đồng để được sống,
ai nhìn lên thánh giá và tin vào tình yêu, người ấy sẽ được cứu độ.
Thập tự giá không còn là dấu hiệu của cái chết bất lực của một nạn nhân.
Nó đã trở nên thánh giá với sức mạnh phi thường.
“Phần tôi, một khi được giương cao lên khỏi mặt đất,
tôi sẽ kéo mọi người lên với tôi” (Ga 12, 32).
Qua việc giương cao này, sức thu hút mạnh mẽ của thánh giá được bày
tỏ.
Cả nhân loại được nâng lên khỏi cái nặng nề tội lỗi của chính mình.
Đấng chịu đóng đinh vẫn lôi kéo cả vũ trụ này mãi cho đến tận thế.
Cả nhân loại được nâng lên khỏi cái nặng nề tội lỗi của chính mình.
Đấng chịu đóng đinh vẫn lôi kéo cả vũ trụ này mãi cho đến tận thế.
Cuối cùng, có thể nói chính Đức Giêsu đã tự giương cao mình trên
thánh giá.
“Mạng sống của tôi, không ai lấy đi được,
nhưng chính tôi tự ý hy sinh mạng sống mình” (Ga 10, 18).
Cái chết là kết quả tất yếu của một cuộc sống dám để Cha chi phối trọn vẹn.
“Tôi không tự mình làm bất cứ điều gì…
Chúa Cha dạy tôi thế nào thì tôi nói như vậy…
Tôi luôn luôn làm những điều đẹp ý Người” (cc. 28-29).
“Mạng sống của tôi, không ai lấy đi được,
nhưng chính tôi tự ý hy sinh mạng sống mình” (Ga 10, 18).
Cái chết là kết quả tất yếu của một cuộc sống dám để Cha chi phối trọn vẹn.
“Tôi không tự mình làm bất cứ điều gì…
Chúa Cha dạy tôi thế nào thì tôi nói như vậy…
Tôi luôn luôn làm những điều đẹp ý Người” (cc. 28-29).
Đức Giêsu đã sống trung tín như một Người Con, người được Cha sai.
Cha lúc nào cũng ở với Ngài, nên Ngài không biết đến cô đơn (c. 29).
Mỗi Kitô hữu cũng được giương cao trên thánh giá riêng của đời mình.
Và khi tôi gắn thánh giá của tôi với thánh giá của Giêsu,
thánh giá nhỏ bé ấy sẽ có sức kéo nhiều người lên với Giêsu.
Cha lúc nào cũng ở với Ngài, nên Ngài không biết đến cô đơn (c. 29).
Mỗi Kitô hữu cũng được giương cao trên thánh giá riêng của đời mình.
Và khi tôi gắn thánh giá của tôi với thánh giá của Giêsu,
thánh giá nhỏ bé ấy sẽ có sức kéo nhiều người lên với Giêsu.
Cầu nguyện:
Lạy Cha, xin ban cho con điều khó hơn cả,
đó là ơn nhận ra Thánh giá của Con Cha
trong mọi nỗi khổ đau của đời con,
và ơn bước theo Con Cha trên đường Thánh giá,
bao lâu tùy ý Cha định liệu.
đó là ơn nhận ra Thánh giá của Con Cha
trong mọi nỗi khổ đau của đời con,
và ơn bước theo Con Cha trên đường Thánh giá,
bao lâu tùy ý Cha định liệu.
Xin đừng để con trở nên chua chát
nhưng được trưởng thành nhờ đón nhận đau khổ
với sự kiên nhẫn, quảng đại, nhân từ
và lòng khát khao nóng bỏng
có ngày sẽ được ở nơi không còn khổ đau.
Ngày đó, Cha sẽ lau khô mọi giọt lệ
của những người đã yêu mến Cha,
đã tin vào tình yêu Cha giữa nỗi thống khổ,
tin vào ánh sáng của Cha giữa đêm đen.
nhưng được trưởng thành nhờ đón nhận đau khổ
với sự kiên nhẫn, quảng đại, nhân từ
và lòng khát khao nóng bỏng
có ngày sẽ được ở nơi không còn khổ đau.
Ngày đó, Cha sẽ lau khô mọi giọt lệ
của những người đã yêu mến Cha,
đã tin vào tình yêu Cha giữa nỗi thống khổ,
tin vào ánh sáng của Cha giữa đêm đen.
Nhờ Cha, ước gì đau khổ của con
nói lên lòng tin của con
vào những lời hứa của Cha,
lòng cậy của con vào tình yêu trung tín của Cha,
và lòng mến mà con dành cho Cha.
nói lên lòng tin của con
vào những lời hứa của Cha,
lòng cậy của con vào tình yêu trung tín của Cha,
và lòng mến mà con dành cho Cha.
Lạy Cha, xin cho con yêu Cha hơn yêu bản thân,
và yêu Cha chỉ vì Cha,
chứ không mong phần thưởng.
và yêu Cha chỉ vì Cha,
chứ không mong phần thưởng.
Ước gì Thánh giá trở nên mẫu gương cho con,
là ánh sáng cho đêm tăm tối,
nhờ đó con không còn coi khổ đau
như một tai họa hay một điều vô lý,
nhưng như một dấu chỉ cho thấy
con đang thuộc về Cha mãi mãi.
là ánh sáng cho đêm tăm tối,
nhờ đó con không còn coi khổ đau
như một tai họa hay một điều vô lý,
nhưng như một dấu chỉ cho thấy
con đang thuộc về Cha mãi mãi.
(Karl Rahner)
Lm. Antôn Nguyễn Cao
Siêu, S.J
Khi Đức Giêsu nói thế, thì có nhiều kẻ tin vào
Người (Ga 8,30)
Suy niệm:
Cụ Alexis đã viết thư
cho mình 35 năm trước. Đúng ngày được 60 tuổi, cụ mở thư ra đọc: "Bạn thân
mến, mừng kỷ niệm 60 năm sinh nhật của bạn, kể từ hôm nay, bạn bắt đầu bước đi
trên một đoạn đường mới. 60 năm đã qua và kể như đời bạn đã xế chiều, dù bạn vẫn
còn khoẻ, nhưng sức dẻo dai đã kém hơn trước nhiều. Bạn hãy bảo vệ sức khoẻ để
còn đóng góp sức lực vào phúc lợi chung. Bạn hãy biết ra đi, biết rút lui cách
nhẹ nhàng và nhường chỗ cho đàn em có khả năng thể xác và tinh thần hơn bạn.
Nhưng không phải rút lui để tìm nhàn hạ. Bạn hãy chia sẻ kinh nghiệm của 60 năm
đầy nụ cười và nước mắt của bạn cho đàn em, và bạn hãy sung sướng khi thấy họ
thành công hơn bạn, vì nhờ họ Thiên Chúa được vinh danh hơn. Bạn hãy tiếp tục dấn
thân cho đến hơi thở cuối cùng theo sức bạn, theo tuổi bạn. Bạn hãy chuộc lại
những thời gian bạn đã lãng phí trong suốt 60 năm qua. Hãy kiểm điểm trước mặt
Chúa, hãy rút kinh nghiệm từ quá khứ, hãy cảm tạ Chúa và xám hối trước mặt
Ngài. Bạn hãy dành quãng đời còn lại để làm một việc gì cho Chúa, một việc mà
giờ đây Chúa đang mời gọi bạn cộng tác. Bạn đừng quên rằng bạn đang tiến về Nhà
Cha mỗi phút một gần hơn. Bạn hãy sẵn sàng thoát ly địa vị là của cải trần
gian. Hãy sống mỗi ngày như là ngày cuối cùng của đời bạn. Hãy sống đẹp lòng
Chúa, vui lòng với gia đình và bạn bè. Hãy quyết tâm mãnh liệt, hãy thực hiện
nghiêm túc, hãy kết hiệp với Chúa Giêsu, Mẹ Maria và thánh Giuse. Ân sủng và
bình an của Chúa ở cùng bạn."
Thành tâm thiện chí của
cụ Alexis đáng chúng ta suy nghĩ. Thực hiện thánh ý Chúa từng giây phút hiện tại
là gì, nếu không phải là tin nhận Chúa Giêsu Kitô là Thiên Chúa, là Đấng Cứu Thế,
để đừng chết trong tội lỗi.
Qua bài Tin Mừng hôm
nay, Chúa Giêsu mạc khải Ngài là Đấng "Ta là," đồng thời mạc khải mầu
nhiệm Tử nạn của Ngài để lôi kéo mọi người lên cùng Thiên Chúa. Mạc khải chính
mình cho con người, Chúa Giêsu cũng mạc khải mối tương quan giữa Ngài và Thiên
Chúa Cha. Tin nhận Chúa Giêsu, thì cũng phải tin nhận Thiên Chúa, Đấng đã sai
Con một Ngài xuống trần, để cứu rỗi chúng ta. Đây là mầu nhiệm mà chúng ta cần
phải chiêm ngắm và dâng lời cảm tạ để nhờ đó đời sống chúng ta được canh tân đổi
mới.
Chính khi Chúa Giêsu
“bị” giết chết trên cây Thập Giá là lúc Ngài “được” tôn vinh và là nguồn ơn cứu
độ cho loài người. Khi chúng ta “bị” đau khổ nhưng biết nhìn lên Thập Giá Chúa
Giêsu là lúc chúng ta “được” cứu độ. Nhìn ngược lại ngày xưa, khi nguyên tổ tưởng
mình “được” bằng Chúa thì lại “bị” đuổi ra khỏi vườn địa đàng. Hãy suy nghĩ
thêm về cái nghịch lý “bị” và “được” này.
Nhìn lên Thập giá, ta
có thể thấy rất nhiều điều:
Thấy tội lỗi của mình.
Thấy tình thương của
Chúa.
Thấy giá trị của đau
khổ.
Thấy ơn cứu độ.
Thấy giải pháp cho vấn
đề sự dữ…
Cầu nguyện:
Lạy Chúa, chúng con muốn được theo Chúa cho đến cùng. Xin
ban cho chúng con trái tim của Chúa, để chúng con luôn nhạy cảm trước nhu cầu của
tha nhân.
Xin ban cho chúng con tấm lòng của Chúa để chúng con yêu
thương phục vụ mọi người. Sống bao dung. Sống độ lượng. Sống vâng phục để ý
Chúa được nên trọn. Lấy nhân nghiã làm nền tảng để cư xử tốt với mọi người. Chọn
sống thanh bần mà hòa mình với tha nhân. Xem chữ tín như mối dây liên kết với đồng
loại.
Xin ban cho chúng con ánh mắt của Chúa, để chúng con biết cảm
thông trước những cảnh đời bất hạnh của tha nhân. Cảm thông cả những yếu đuối tội
lỗi của họ.
Xin ban cho chúng con đôi tay của Chúa để chúng con xoa dịu
những đau thương khốn cùng của anh em. Vực dậy những tâm hồn đang ngã qụy trước
những thất bại, đắng cay. Xin cho đôi tay chúng con luôn rộng mở để thi ân cho
kẻ cơ hàn.
Xin ban cho chúng con đôi chân của Chúa để chúng con dám đến
với tha nhân trong yêu thương phục vụ. Xin giúp chúng con đừng bao giờ chùn bước
trước gian nguy thử thách. Một lòng tín trung bước theo Chúa cho đến cùng.
Lạy Chúa, Chúa là tình yêu. Xin cho chúng con biết dùng
tình yêu làm biểu tượng cho cuộc sống của mình. Xin cho chúng con biết sống và
yêu như Chúa đã sống để yêu thương chúng con.
Và xin ban cho con lòng tin yêu, tin vào tình thương bao la
của Chúa, tin nhận Chúa là cứu cánh và là cùng đích của đời con.
Phải biết nắm lấy cơ hội để được sống
Bài đọc: Num 21:4-9; Jn 8:21-30
Để thành công trong
thương trường, một người cần 4 yếu tố: con người, cơ hội, thời gian, và sản phẩm;
điều quan trọng hơn cả là cơ hội. Cơ hội sẽ đến với mọi người, nhưng để có thể
sinh lợi ích, con người phải nắm lấy cơ hội. Khi cơ hội đã qua, có thể chúng sẽ
không bao giờ trở lại. Trong đời sống thiêng liêng cũng thế: con người không sống
mãi, họ chỉ có nhiều nhất 100 năm để học hỏi và tin vào Thiên Chúa và vào Đức
Kitô. Ngài sẽ ban cho mọi người có cơ hội để học biết và tin tưởng vào Đức
Kitô. Họ phải biết lợi dụng thời gian và nắm lấy cơ hội để học biết Đức Kitô và
tin vào những gì Ngài rao giảng. Nếu họ không biết dùng thời gian và bỏ lỡ cơ hội
để học biết và tin vào Ngài, họ sẽ phải chịu trách nhiệm về cuộc đời của họ: được
cứu độ hay phải hư đi.
Các Bài Đọc hôm nay
xoay quanh việc con người phải biết nắm lấy cơ hội. Trong Bài Đọc I, Sách Dân Số
tường thuật việc dân chúng không biết nắm lấy cơ hội luyện tập trong sa mạc. Họ
kêu trách Thiên Chúa và Moses vì thiếu thức ăn hợp khẩu và nước uống. Hậu quả của
việc kêu trách là họ bị rắn lửa tiêu diệt. Nhưng Thiên Chúa vẫn thương yêu và
cho họ cơ hội thứ hai: ai bị rắn cắn mà nhìn lên rắn đồng mà Moses giương cao
trên cây, sẽ được cứu sống. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu mặc khải cho người
Do-thái ý nghĩa của biến cố trong Sách Dân Số: Họ phải tin vào Ngài, nếu không
họ sẽ chết trong tội của họ. Nếu họ không tin vào Ngài khi còn sống, họ phải
tin Ngài khi Ngài bị giương cao trên Thập Giá. Nếu họ bỏ lỡ cả hai cơ hội để
tin vào Ngài, họ sẽ chết trong tội của họ.
I. KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Ông Moses giương
cao “con rắn” trong sa mạc để cứu dân khỏi chết.
1.1/ Thiên Chúa
thanh luyện dân 40 năm trong sa mạc: Mục đích của Thiên Chúa khi bắt dân phải
lang thang trong sa mạc suốt 40 năm là để chuẩn bị cho dân trước khi vào Đất Hứa.
Họ phải tuyệt đối tin tưởng vào Thiên Chúa bằng cách vượt qua những trở ngại
trên đường đi: thức ăn, nước uống, khí hậu khắc nghiệt, mệt mỏi … Trong cuộc
hành trình qua sa mạc, nhiều lần dân chúng Israel mất kiên nhẫn và kêu trách
Thiên Chúa và Moses như trình thuật hôm nay. Họ kêu trách Thiên Chúa và ông
Moses rằng: "Tại sao lại đưa chúng tôi ra khỏi đất Ai-cập, để chúng tôi chết
trong sa mạc, một nơi chẳng có bánh ăn, chẳng có nước uống? Chúng tôi đã chán
ngấy thứ đồ ăn vô vị này." Bấy giờ Đức Chúa cho rắn độc đến hại dân. Chúng
cắn họ, khiến nhiều người Israel
phải chết.
Mỗi năm, Giáo Hội đều
cử hành biến cố này bằng cách kêu gọi các tín hữu ăn chay, cầu nguyện, và làm
các việc lành trong 40 ngày của Mùa Chay. Mục đích là để các tín hữu có cơ hội
luyện tập con người để đừng quá lệ thuộc vào vật chất, biết dành thời giờ để định
vị lại cuộc đời và trau dồi cho đời sống thiêng liêng, xét mình và thú tội để
lãnh nhận ơn tha thứ, và biết chia sẻ của cải với các người thiếu thốn. Nếu các
tín hữu biết lợi dụng cơ hội, họ sẽ có sức mạnh để chế ngự các tính hư nết xấu,
và thăng tiến trên đường thiêng liêng.
1.2/ Thiên Chúa cứu
dân khỏi chết bằng nhìn lên rắn đồng: Rắn được nhiều dân tộc thờ như thần, nhất
là các quốc gia Á Châu và Cận Đông. Ngành khảo cổ tìm ra nhiều hình ảnh con rắn
đồng khắc trên các tấm bia tại Timnah, gần Biển Chết. Timnah, nằm trong vùng sa
mạc Sinai, là vùng có nhiều đồng nhưng cũng rất nhiều rắn lửa, thợ đến đây tìm
đồng thường bị rắn cắn chết nên họ rất tin và thờ phượng thần rắn. Rắn được coi
như biểu tượng của cả thần chết và chữa lành. Rắn độc cắn người và làm cho chết,
nhưng nọc độc của rắn được dân tộc Ân-độ dùng để chữa lành nhiều bệnh như tục
ngữ Việt-nam nói “lấy độc trị độc.” Rắn cuộn tròn trên cây cột đã trở thành biểu
tượng của ngành y khoa từ lâu đời. Câu truyện rắn cám dỗ bà Evà phạm tội và
trình thuật hôm nay có thể có ít nhiều liên hệ với lịch sử của lòai rắn.
Khi dân Israel bị rắn cắn
và nhiều người tử thương, họ đến nói với ông Moses: "Chúng tôi đã phạm tội,
vì đã kêu trách Đức Chúa và kêu trách ông. Xin ông khẩn cầu Đức Chúa để Người
xua đuổi rắn xa chúng tôi." Ông Moses khẩn cầu cho dân. Đức Chúa bảo ông:
"Ngươi hãy làm một con rắn và treo lên một cây cột. Tất cả những ai bị rắn
cắn mà nhìn lên con rắn đó, sẽ được sống." Ông Moses vâng lời Đức Chúa,
làm một con rắn bằng đồng và treo lên một cây cột. Và hễ ai bị rắn cắn mà nhìn
lên con rắn đồng, thì được sống.
2/ Phúc Âm: Chúa Giêsu chịu
giương cao trên Thập Giá để cứu chuộc con người.
2.1/ Cơ hội lần đầu
để tin vào Đức Kitô khi Ngài còn sống: Chúa Giêsu đối thọai với người Do-thái
và thuyết phục họ tin vào Ngài, bằng cách mặc khải cho họ những điều sau:
(1) Những gì sẽ xảy
ra cho Ngài và cho họ trong tương lai: Ngài sẽ trải qua Cuộc Thương Khó và sẽ sống
lại về cùng Chúa Cha. Họ sẽ hối tiếc và tìm Ngài, nhưng quá muộn; vì họ không
thể lên Trời với Ngài. Họ phải tin Ngài, tội của họ mới được tha; vì họ không
tin Ngài, tội của họ vẫn còn. Người Do-thái không hiểu những gì Ngài mặc khải,
họ nghĩ chỉ khi nào Ngài tự tử, họ mới không trông thấy Ngài; và theo truyền thống,
những ai tự tử sẽ bị giam cầm dưới địa ngục; và như vậy câu Ngài nói "Nơi
Tôi đi, các ông không thể đến được," là đúng sự thật.
(2) Sự khác biệt giữa
Ngài và họ: Ngài có nguồn gốc từ Trời, nguồn gốc của họ là ở thế gian này. Ngài
không thuộc về thế gian này, nhưng họ thuộc về thế gian. Chúa Giêsu nhắc họ lần
nữa: Họ phải tin Ngài để tội của họ được tha. Họ không hiểu những gì Ngài mặc
khải, nên họ hỏi Người: "Ông là ai?"
(3) Sự liên hệ giữa
Thiên Chúa và Ngài: Thiên Chúa Cha sai Ngài đến thế gian để chịu chết và gánh tội
cho con người. Nếu họ không chịu tin vào Ngài, tội của họ vẫn còn, và họ sẽ chết
trong tội của họ. Tất cả những điều này Thiên Chúa, Đấng Chân Thật, muốn Ngài
loan báo cho họ, và Ngài đã loan báo; nhưng họ không tin vào lời Ngài.
2.2/ Cơ hội thứ hai
để tin vào Đức Kitô khi Ngài bị giương cao: Ngài cho họ biết trước Ngài sẽ phải
chết cách nào: Đây là lần thứ hai Chúa Giêsu nói cho dân chúng biết Ngài sẽ phải
chết cách nào trong Tin Mừng Gioan. Lần đầu tiên, khi Chúa Giêsu đàm đạo với
Nicodemus, Ngài gợi lại cho họ về biến cố rắn lửa cắn người Do-thái trong sa mạc
Sinai như chúng ta đọc trong Sách Dân Số hôm nay: “Như ông Moses đã giương cao
con rắn trong sa mạc, Con Người cũng sẽ phải được giương cao như vậy, để ai tin
vào Người thì được sống muôn đời” (Jn 3:14-15). Trong trình thuật hôm nay, Người
bảo họ: "Khi các ông giương cao Con Người lên, bấy giờ các ông sẽ biết Tôi
Hằng Hữu, và biết Tôi không tự mình làm bất cứ điều gì, nhưng Chúa Cha đã dạy
Tôi thế nào, Tôi nói như vậy. Đấng đã sai Tôi vẫn ở với Tôi; Người không để Tôi
một mình, vì Tôi hằng làm những điều đẹp ý Người."
Chúa Giêsu muốn nói
với người Do-thái: Tuy các ông không tin Tôi bây giờ; nhưng các ông phải tin
Tôi khi nhìn thấy những gì Tôi đã nói với các ông xảy ra: cách chính xác, khi
các ông giương Tôi cao trên Thập Giá. Lúc đó, các ông sẽ biết tất cả những gì
Tôi nói với các ông là sự thật: sự liên hệ giữa Chúa Cha và Tôi, Kế Họach Cứu Độ
của Thiên Chúa, các ông phải tin Tôi thì tội của các ông mới được tha … Khi Đức
Giêsu nói thế, thì có nhiều kẻ tin vào Người.
II. ÁP DỤNG TRONG CUỘC
SỐNG:
- Chúng ta phải biết
nắm lấy cơ hội để học hỏi và để tin tưởng vào Thiên Chúa và vào Đức Kitô; vì cơ
hội có thể qua đi và không bao giờ đến nữa.
- Đừng bao giờ đợi
đến khi về già, vì chúng ta không biết sẽ sống được bao năm; và có còn đủ trí
khôn sáng suốt để hiểu, hay đủ nghị lực để học mà tin vào Ngài.
Anthony Đinh Minh Tiên, OP.
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ds 21, 4-9; Tin Mừng theo Thánh
Ga 8, 21-30.
LỜI SUY NIỆM: Đức Giêsu lại nói với họ:
“Tôi ra đi, các ông sẽ tìm tôi, và các ông sẽ mang tội mình mà chết. Nơi tôi
đi, các ông không thể đến được.” (Ga 8,21).
Chúa Giêsu
muốn nói với các kinh sư và người Pharisêu về khoảng thời gian mà Ngài đã ở với
họ, loan báo những điều cần thiết cho họ để họ nhận được sự sống, nhưng đến giờ
Ngài ra đi và thời gian còn lại họ sẽ đi tìm và không còn tìm ra, cũng như
không đến được nơi Ngài đến, và rồi sẽ mạng tội đi vào cõi chết đời đời. Trong
đời sống của chúng ta cũng vậy. Cơ hội và thời gian sống để gặp Chúa đi đôi với
phán xét. Chúng ta có càng nhiều cơ hội học hỏi Lời Chúa để hiểu biết về Chúa để
yêu mến, tôn kính và tạ ơn Ngài càng nhiều thì sự phán xét càng lớn, tùy vào
cách chúng ta đón nhận và thực thi, hay là không quan tâm hoặc từ chối. Đây là
điều mỗi người phải đối diện với cơ hội và thời gian mà mình có. Chúng ta phải
biết mọi sự, mọi điều, đều có giới hạn của nó, nhất là đối với thời gian, cơ hội
sẽ không được lập lại lần thứ hai cho mình. Đón nhận Chúa hay không quan tâm đến
Ngài đều tùy ở mỗi người.
Mạnh Phương
+++++++++++++++++
27 Tháng Ba
Người Vỗ Tay
Một nữ văn sĩ kia thuật
lại một kinh nghiệm như sau:
Mỗi khi tôi bị thất vọng
với những gì xảy ra trong cuộc sống, tôi thường để tâm hồn lắng dịu và hồi tưởng
về em bé mang tên Jamie Scott. Jamie mơ ước được đóng một vai trong vở kịch được
tổ chức hằng năm tại trường. Ðêm trình diễn vở kịch này là một trong những biến
cố quan trọng nhất trong các sinh hoạt của học đường. Mẹ em Jamie cho tôi biết
là em để hết tâm hồn vào vở kịch sắp được trình diễn, mặc dầu bà sợ là Jamie sẽ
không được chọn để đóng một vai trò nào.
Vào ngày ủy ban phụ
trách đêm văn nghệ cho biết quyết định của họ về việc chọn các diễn viên, tôi
theo mẹ Jamie đến trường đón em. Từ xa, chúng tôi đã thấy Jamie chạy nhanh về
phía chúng tôi với tất cả niềm vui và phấn khởi được diễn tả qua gương mặt và
nhất là qua đôi mắt chiếu sáng lên vẻ tự hào.
Sau khi đã lấy lại bình
tĩnh, Jamie đã nói những điều sau đây mà tôi luôn giữ trong ký ức để làm bài học
cho mình: "Mẹ ơi, trong đêm văn nghệ con được chọn để vỗ tay tán thưởng và
reo hò khuyến khích".
Câu chuyện của nữ văn sĩ
chấm dứt nửa vời, không một lời giải thích tại sao câu nói của em bé đáng làm
bài học cho mình. Nhưng một cách nào đó, câu chuyện trên đây cũng hội tụ vào
cùng một ý nghĩa với kinh nghiệm được Ðức Gioan 23 thuật lại như sau:
Lúc tôi mới được bầu làm
Giáo Hoàng để lãnh đạo Giáo hội hoàn vũ, tôi rất lo lắng, sợ hãi trước một
trách vụ quá nặng nề. Nhưng một đêm kia, trong giấc ngủ, tôi nghe một tiếng bảo
tôi: "Gioan, đừng tự xem mình quá quan trọng". Tôi đã đem áp dụng câu
nói này, và từ dạo ấy, tôi ăn ngon, ngủ yên như trước khi được chọn làm Giáo
Hoàng.
"Mẹ ơi, trong đêm
văn nghệ con được chọn vỗ tay tán thưởng và reo hò khuyến khích".
"Gioan, đừng tự xem mình quá quan trọng".
Có lẽ hai câu nói và hai
kinh nghiệm trên giúp chúng ta phần nào trong việc sống Lời Chúa Giêsu:
"Ai hạ mình xuống sẽ được nhắc lên".
Khiêm nhượng là một đức tính
được Thiên Chúa yêu mến. Khác với tính tự cao, tự đại, có thể so sánh với những
ngọn đồi, đức khiêm nhượng giúp chúng ta đào sâu những trủng thấp để đón nhận
những hồng ân của Thiên Chúa, không thể dừng lại ở những ngọn đồi, nhưng chảy
xuống và đọng lại ở những trủng thấp dưới chân đồi.
(Lẽ Sống)
++++++++++++++++++
Ngày 27
Sám hối, đó là sự chuyển đổi cái nhìn của mình, đó là từ chối điều
xấu. Con đường chuyển đổi mà chúng ta được kêu gọi thực hành thật sự khó, và cần
một cố gắng về phía chúng ta, nhưng cũng có những cột mốc trên đường.
Để đạt được điều này, điều quan trọng
là chúng ta phải chấp nhận để người khác hướng dẫn. Những người leo núi phải gọi
những hướng dẫn viên leo núi đến với những cuộc leo trèo khó khăn. Dù vậy họ
cũng phải có những khả năng, nhưng biết rằng đi một mình trong trường hợp này
không phải là kiêu ngạo, nhưng là khùng điên. Đối với chúng ta, hướng dẫn viên
là chính Đức Giêsu; các môn đệ gọi Người là Thầy. Không phải như một thầy chỉ
huy và đôi khi đưa ra những lệnh bất công. Không, như một vị Thầy biết rõ đường
đi và thực sự muốn giúp chúng ta tiến bước.Vì điều này, chúng ta được
mời gọi, cả chúng ta trong ngày hôm nay, để trở thành môn đệ của Người, như hai
ngàn năm trước: để lắng nghe lời Người.
Lời của Đức Giêsu thiết lập những điểm qui chiếu trên con
đường trưởng thành tinh thần và nhân bản. Chúng ta chỉ có thể hiểu được thế giới
hữu hình và vô hình khi lắng nghe và chấp nhận để cho Người dẫn dắt chúng ta.
Patrice Gourrier
Thứ Ba 27-3
Chân Phước Phanxicô "di Bruno"
(1825 - 1888)
hanxicô
sinh ở miền bắc nước Ý, là người con út trong gia đình quý tộc có 12 người
con. Ngài sống trong giai đoạn cực kỳ hỗn loạn của lịch sử, mà phong trào chống
Công Giáo và chống đức giáo hoàng rất mạnh mẽ.
Sau khi
hoàn tất khoá huấn luyện sĩ quan quân đội, Phanxicô được Vua Victor Emmanuel
II để ý, vì ông cảm kích trước sự hiểu biết và tính tình của người thanh niên
này. Ðược vua mời để làm thày giáo cho hai hoàng tử, Phanxicô đồng ý và chuẩn
bị nhận nhiệm vụ. Nhưng vai trò của Giáo Hội trong lãnh vực giáo dục thời bấy
giờ có nhiều điểm bất lợi, nên nhà vua buộc phải rút lại lời mời Phanxicô,
thay vào đó, vua tìm một thày giáo thích hợp hơn với một quốc gia thế tục.
Sau đó
không lâu, Phanxicô từ giã quân đội và theo đuổi việc học ở Balê về toán học
và thiên văn học; ngài cũng đặc biệt chú ý đến tôn giáo và sự khổ hạnh. Mặc
dù việc học là chính, Phanxicô dồn nhiều nỗ lực trong các sinh hoạt bác ái.
Ngài sáng lập tu hội Thánh Zita cho những người đầy tớ, sau này bành trướng
thêm để nhận cả các người mẹ không chồng. Ngài giúp thiết lập các ký túc xá
cho người già và người nghèo. Ngài trông coi cả việc xây cất một nhà thờ ở
Vì muốn
nới rộng tầm hoạt động và tận tụy hơn cho người nghèo, Phanxicô, lúc bấy giờ
là một tráng niên, bắt đầu đi tu làm linh mục. Nhưng đầu tiên, ngài phải được
sự đồng ý của Ðức Giáo Hoàng Piô IX để chống lại quyết định của đức tổng giám
mục địa phương đã không đồng ý cho ngài đi tu vì cao tuổi.
Khi 51
tuổi, Phanxicô được thụ phong linh mục. Ngài tiếp tục các công việc tốt lành,
chia sẻ tài sản cũng như năng lực của ngài cho tha nhân. Ngài thiết lập một
ký túc xá khác, lần này dành cho các cô gái điếm hoàn lương.
Ngài từ
trần ở Turin ngày 27 tháng Ba 1888, và 100 năm sau, ngài được phong chân phước.
|
|
Copyright © 2010 by
Nguoi Tin Huu.
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét