Trang

Thứ Năm, 26 tháng 4, 2012

THỨ SÁU TUẦN III MÙA PHỤC SINH


Thứ Sáu sau Chúa nhật III Phục Sinh
Cv 9,1-20 ; Tv 116 ; Ga 6,52-59.

Bài đọc                                    Cv 9,1-20

1 Bấy giờ, ông Sao-lô vẫn còn hằm hằm đe doạ giết các môn đệ Chúa, nên đã tới gặp thượng tế 2 xin thư giới thiệu đến các hội đường ở Đa-mát, để nếu thấy những người theo Đạo, bất luận đàn ông hay đàn bà, thì bắt trói giải về Giê-ru-sa-lem.
3 Vậy đang khi ông đi đường và đến gần Đa-mát, thì bỗng nhiên có một luồng ánh sáng từ trời chiếu xuống bao phủ lấy ông. 4 Ông ngã xuống đất và nghe có tiếng nói với ông : "Sa-un, Sa-un, tại sao ngươi bắt bớ Ta ?" 5 Ông nói : "Thưa Ngài, Ngài là ai ?" Người đáp : "Ta là Giê-su mà ngươi đang bắt bớ. 6 Nhưng ngươi hãy đứng dậy, vào thành, và người ta sẽ nói cho ngươi biết ngươi phải làm gì." 7 Những người cùng đi với ông dừng lại, sững sờ : họ nghe có tiếng nói, nhưng không trông thấy ai. 8 Ông Sao-lô từ dưới đất đứng dậy, mắt thì mở nhưng không thấy gì. Người ta phải cầm tay dắt ông vào Đa-mát. 9 Suốt ba ngày, ông không nhìn thấy, cũng chẳng ăn, chẳng uống.
10 Bấy giờ ở Đa-mát có một môn đệ tên là Kha-na-ni-a. Trong một thị kiến, Chúa phán với ông : "Kha-na-ni-a !" Ông thưa : "Dạ, lạy Chúa, con đây." 11 Chúa bảo ông : "Đứng lên, đi tới phố gọi là Phố Thẳng, đến nhà Giu-đa tìm một người tên là Sao-lô quê ở Tác-xô : người ấy đang cầu nguyện 12 và thấy một người tên là Kha-na-ni-a đi vào, đặt tay trên mình để làm cho mình lại thấy được." 13 Ông Kha-na-ni-a thưa : "Lạy Chúa, con đã nghe lắm kẻ nói về người ấy, về tất cả những điều ác người ấy đã làm cho dân thánh Chúa tại Giê-ru-sa-lem. 14 Còn ở đây, người ấy được các thượng tế cho quyền bắt trói tất cả những ai kêu cầu danh Chúa." 15 Nhưng Chúa phán với ông : "Cứ đi, vì người ấy là lợi khí Ta chọn để mang danh Ta đến trước mặt các dân ngoại, các vua chúa và con cái Ít-ra-en. 16 Thật vậy, chính Ta sẽ chỉ cho người ấy thấy tất cả những đau khổ người ấy phải chịu vì danh Ta." 17 Ông Kha-na-ni-a liền đi ; ông vào nhà, đặt tay trên ông Sao-lô và nói : "Anh Sa-un, Chúa đã sai tôi đến đây, Người là Đức Giê-su, Đấng đã hiện ra với anh trên đường anh tới đây. Người sai tôi đến để anh lại thấy được và để anh được đầy Thánh Thần." 18 Lập tức có những cái gì như vảy bong ra khỏi mắt ông Sao-lô, và ông lại thấy được. Ông đứng dậy và chịu phép rửa. 19 Rồi ông ăn và khoẻ lại.
Ông ở lại Đa-mát với các môn đệ mấy hôm, 20 rồi lập tức ông bắt đầu rao giảng Đức Giê-su trong các hội đường, rằng Người là Con Thiên Chúa.




Đáp ca                                     Tv 116,1.2 (Đ. Mc 16,15)

Đáp :    Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ,
mà loan báo Tin Mừng.

Hoặc:
Đáp :    Ha-lê-lui-a.

1          Muôn nước hỡi, nào ca ngợi Chúa,
            ngàn dân ơi, hãy chúc tụng Người !                            Đ.

2          Vì tình Chúa thương ta thật là mãnh liệt,
            lòng thành tín của Người bền vững muôn năm.           Đ.



Tung hô Tin Mừng                 Ga 6,56
           
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Chúas nói : "Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi, và tôi ở lại trong người ấy." Ha-lê-lui-a.




Tin Mừng                                Ga 6,52-59

52 Khi ấy, người Do-thái liền tranh luận sôi nổi với nhau. Họ nói : "Làm sao ông này có thể cho chúng ta ăn thịt ông ta được ?" 53 Đức Giê-su nói với họ : "Thật, tôi bảo thật các ông : nếu các ông không ăn thịt và uống máu Con Người, các ông không có sự sống nơi mình. 54 Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết, 55 vì thịt tôi thật là của ăn, và máu tôi thật là của uống. 56 Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi, và tôi ở lại trong người ấy. 57 Như Chúa Cha là Đấng hằng sống đã sai tôi, và tôi sống nhờ Chúa Cha thế nào, thì kẻ ăn tôi, cũng sẽ nhờ tôi mà được sống như vậy. 58 Đây là bánh từ trời xuống, không phải như bánh tổ tiên các ông đã ăn, và họ đã chết. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời."
59 Đó là những điều Đức Giê-su đã nói khi giảng dạy trong hội đường, ở Ca-phác-na-um.
(bản văn theo UB.Kinh Thánh/HĐGMVN)



Suy Niệm:
"Ai ăn thịt và uống máu Ta thì được sống đời đời".
Ðức Giêsu đặc biệt nhấn mạnh nhiều lần hai từ "thịt" và "máu". Thịt - máu, nghĩa là trọn vẹn con người. Sự sống của Ngài được trao ban cho chúng ta. Hiệu quả của sự việc ăn thịt - uống máu Ðức Giêsu: là được kết hiệp với Ngài, hiệp thông với anh em và được sự sống đời đời.
Ðức Giêsu vẫn mời gọi chúng ta và sẵn sàng ban thịt máu cho chúng ta trong bí tích Thánh Thể. Chúng ta hãy hân hoan đón tiếp Người để được hạnh phúc trường sinh.

Cầu Nguyện:
Lạy Chúa, Chúa đã yêu thương chúng con, đến nỗi hiến ban chính mình để nuôi sống chúng con. Với bí tích Thánh Thể, chúng con được trở nên giống Chúa, được tháp nhập vào Chúa và sống bằng sự sống của Chúa. Xin giúp chúng con luôn giữ tâm hồn trong sạch để đón rước Chúa. Và mỗi khi rước Chúa, chúng con ý thức mình phải sống thế nào để chứng tỏ sự sống của Chúa đang hoạt động trong chúng con. Amen.
(Lời Chúa trong giờ kinh gia đình)

Lương Thực Linh Hồn

Anh chị em thân mến!
Có một thương gia Công giáo người Ðức sang đảo Greenland, Bắc cực vào thời gian đạo Công giáo còn bị cấm đoán ở đây. Vì công việc làm ăn, ông phải lưu lại đảo cả mùa Giáng Sinh. Biết được ông là người Công giáo, một gia đình mời ông tham dự giờ cầu nguyện lén lút của họ vào đêm Giáng Sinh.
Không quản ngại cái lạnh giá của khí hậu Bắc Cực, họ âm thầm lần mò trong đêm tối đến tụ họp trong nhà của một bô lão tuổi khoảng thất tuần. Sau lời chào chúc, và một vài lời nguyện qua Kinh Thánh, ông lão kéo hộc bàn và lấy ra một chiếc hộp nhỏ. Trong hộp có chiếc khăn thánh đã vàng úa theo thời gian. Vừa nâng chiếc khăn thánh lên, ông lão vừa run rẩy cất giọng:
"Anh chị em thân mến! Cách đây 50 năm, Thánh lễ cuối cùng trên mảnh đất của chúng ta được dâng tiến trên chiếc khăn thánh này. Lúc ấy, tôi là cậu bé giúp lễ và chiếc khăn này là vật duy nhất còn lại khi ngôi thánh đường bị thiêu rụi. Mình Thánh và Máu Thánh của Chúa Giêsu đã ngự trên chiếc khăn này. Ðoạn ông mời gọi mọi người quì gối và cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho chúng con được thông phần vào Mình Máu Thánh Chúa".
Lời cầu của ông bị cắt ngay bởi tiếng nức nở, chẳng một ai cầm được nước mắt. Và đôi mắt của người thương gia người Ðức cũng đã ngấn lệ chẳng biết từ bao giờ. Lòng ông bồi hồi cảm xúc với ước muốn tha thiết được nhận lãnh Thánh Thể. Một sự khao khát mà trước đây ông chưa hề có, dù hằng ngày ông vẫn đến nhà thờ dâng Thánh Lễ.
Anh chị em thân mến!
Có lẽ phần đông chúng ta hoặc chính mình hoặc được nghe kể lại kinh nghiệm về cảm giác trống vắng phải xa bàn tiệc Thánh Thể. Như thương gia người Ðức ở trên, có lẽ vì quá gần gũi hằng ngày, chúng ta chẳng lưu tâm để ý tới. Chỉ khi nào xa cách, chúng ta sẽ hiểu được giá trị: "Mình Ta thật là của ăn, Máu Ta thật là của uống. Ai ăn Mình Ta và uống Máu Ta thì sẽ ở trong Ta và Ta ở trong kẻ ấy".
Nhiều người hoài nghi cho rằng Lời Chúa Giêsu không mang ý nghĩa thực mà chỉ là một hình ảnh diễn tả hy tế Thập Giá. Ðây cũng là phản ứng của đám đông Do Thái: "Làm sao ông này có thể lấy Thịt Mình cho chúng ta ăn được?"
Chúng ta không phủ nhận ý nghĩa về Thánh Lễ trên Thập Giá của đoạn Tin Mừng hôm nay, vì Thánh Lễ cũng là một hy tế tái diễn hy tế Thập Giá. Trong lễ hy tế, vật hy tế chính Thịt và Máu Chúa. Trong Thánh Lễ, bánh và rượu - hay nói cách khác - Thịt và Máu Chúa Giêsu được dùng của lễ.
Tuy nhiên, nếu hy tế Thập Giá có giá trị cứu rỗi đặc biệt thì đòi hỏi người tham dự có một thái độ đặc biệt: "Ai không ăn Thịt Ta và uống Máu Ta thì sẽ không có sự sống". Lệnh truyền này còn được nhắc lại rất trang trọng trong nghi thức thiết lập phép Thánh Thể ở Nhà Tiệc Ly: "Hãy cầm lấy mà ăn... Hãy cầm lấy mà uống". Ăn uống bây giờ không còn là ăn bánh uống rượu để kỷ niệm mà là đón nhận chính Mình Máu Chúa Giêsu.
Vì thế, thánh Phaolô đã nhắc nhở: "Hễ ai ăn uống cách bất xứng, chẳng phân biệt thân thể Chúa, thì người ấy ăn uống án phạt cho mình". Sự sống đời đời đã trở nên hình phạt vì thái độ bất xứng của kẻ lãnh nhận. Bởi thế, lãnh nhận Thánh Thể không đơn thuần là việc ăn uống để có được sức mạnh, nhưng còn đòi hỏi con người phải biết hiến dâng qua việc chuẩn bị tâm hồn để đón nhận.
Theo ngôn ngữ của Phúc Âm Gioan, giờ của Ngài tức là lúc Ðức Kitô được treo lên, lúc Ngài trở thành hiến vật để cứu sống muôn người. Trong cuộc sống mỗi người Kitô hữu cũng sẽ có những giờ đòi buộc họ là chịu khổ đau Thập Giá. Ðây sẽ là cơ hội quí báu để họ góp phần vào hy tế của Chúa Giêsu được tái diễn mỗi ngày qua Thánh Lễ.
Lạy Chúa, không ít lần vì thiếu chuẩn bị con đã đón rước Chúa một cách hững hờ, bất xứng, khiến cho sự sống đời đời chẳng sinh hậu quả hoặc đã trở nên hình phạt. Xin cho con biết dùng những đau khổ trong cuộc sống là con đường dẫn đến Núi Sọ, để một khi đã góp phần vào hy tế Thập Giá con cũng được hưởng nhờ hiệu quả do hy tế Thập Giá mang lại. Amen. 

(Veritas Asia)

Suy niệm:
Tin Mừng theo thánh Gioan không viết về việc Chúa lập bí tích Thánh Thể,
nhưng lại giải thích cách sâu xa cho chúng ta về ý nghĩa của bí tích ấy
đặc biệt trong bài Tin Mừng hôm nay.
Câu 51 là một bước chuyển quan trọng
trong bài giảng của Đức Giêsu về Bánh hằng sống ở chương 6:
“Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống.
Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời.
Và bánh tôi sẽ ban tặng chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống.”
Lần đầu tiên thịt được nhắc đến trong bài giảng này.
Thịt của Đức Giêsu chính là bánh từ trời được ban cho thế gian.
Ngôi Lời đã vào đời làm người, đã thành thịt (Ga 1, 14).
Bây giờ chính thịt ấy lại được trao ban cho con người như bánh hằng sống.
Đức Giêsu không bằng lòng với chuyện nuôi một số người bằng bánh và cá.
Điều đó chỉ làm giảm cơn đói thân xác trong một thời gian.
Ngài muốn nuôi cả thế giới bằng chính sự sống thần linh ở nơi Ngài,
nuôi bằng trọn cả con người Ngài, nuôi bằng chính thịt và máu Ngài.
“Ai ăn thịt tôi và uống máu tôi thì có sự sống vĩnh cửu.
Và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết” (c. 54).
Ăn thịt và uống máu một người là điều làm người Do thái ghê sợ.
Chúng ta chỉ hiểu được những lời trên đây trong bối cảnh của Bữa Tiệc Ly,
khi Đức Giêsu mời các môn đệ ăn bánh và uống rượu Ngài trao
mà Ngài lại nói: Đây là mình Thầy, đây là máu Thầy.
Đức Giêsu muốn trao cho nhân loại sự sống của Ngài
qua thức ăn, thức uống bình thường của con người là bánh và rượu.
Sự sống vĩnh cửu đã hé nở ngay từ đời này và sẽ viên mãn ở đời sau.
Hãy đến ăn và uống lương thực thần linh Ngài dọn cho ta.
Hãy đến với lòng tin và sự trân trọng trước món quà quý giá.
Nhưng dự tiệc Thánh Thể không phải chỉ là đến với thịt và máu Chúa,
mà còn là gặp gỡ tiếp xúc với một ngôi vị là chính Đức Giêsu.
“Ai ăn thịt tôi và uống máu tôi
thì ở lại trong tôi và tôi ở lại trong người ấy” (c. 56).
Một sự ở lại hai chiều, một sự hiệp thông sâu thẳm giữa hai ngôi vị.
“Tôi sống nhờ Chúa Cha thế nào,
thì kẻ ăn tôi cũng sẽ sống nhờ tôi như vậy” (c. 57).
Rốt cuộc, qua việc ăn uống mình máu Chúa,
chúng ta được tham dự vào mối tương quan thân tình giữa Cha và Con.
Chúng ta được sống bằng cùng một dòng sự sống xuất phát từ Cha.
Chúng ta được diễm phúc chia sẻ sự sống của chính Thiên Chúa.
Bí tích Thánh Thể không phải là một thứ bùa chú hay đũa thần.
Ai càng mở lòng mình ra để trao đi, càng thoát ra khỏi thái độ chiếm đoạt,
thì càng thấy mình được biến đổi và được giàu có muôn ơn.
Trong mỗi thánh lễ, chúng ta được mời gọi đón lấy Bánh hằng sống,
Tấm Bánh Lời Chúa và Tấm Bánh Mình Chúa.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa,
Chúa là thức ăn, thức uống của con.
Càng ăn, con càng đói;
càng uống, con càng khát;
càng sở hữu, con lại càng ước ao.
Chúa ngọt ngào trong cổ họng con
hơn cả tầng mật ong,
vượt quá mọi thứ ngọt ngào khác trên đời.
Lúc nào con cũng thấy đói khát và ước ao,
vì con không sao múc cạn được Chúa.
Ngài nghiền nát con hay con nghiền nát Ngài?
Con chẳng rõ; vì ở thẳm sâu lòng con,
con cảm thấy cả hai.
Chúa đòi con nên một với Ngài,
đòi hỏi đó làm cho con đau đớn,
vì con không muốn từ bỏ
những thói quen của con
để ngủ yên trong tay Chúa.
Con chỉ biết tạ ơn Chúa,
ca ngợi và tôn vinh Chúa,
bởi đó là sự sống đời đời cho con.
(Ruy Broeck)
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời (Ga 6,54)
Suy niệm: 
Khi trao ban chính Mình, Chúa Giêsu Kitô trao ban cho chúng ta chính sự bình an. Hoà bình của Chúa không phải là hoà bình của thế gian, nhưng hoà bình của Chúa Kitô là kết quả sự vượt qua của Ngài, nghĩa là kết quả của hy tế trong cuộc vượt qua của Ngài.
Bánh mà Ta ban cho là Thịt Ta để cho thế gian được sống. Đoạn Phúc âm chúng ta vừa nghe, những lời này của Chúa Giêsu làm cho chúng ta hiểu thế nào là nguồn mạch của hòa bình đích thật. Chúa Kitô là hoà bình của chúng ta, là Bánh được trao ban cho thế gian được sống. Đó là Bánh mà Thiên Chúa Cha đã chuẩn bị, ngõ hầu để nhân loại được sống và sống dồi dào “Thiên Chúa đã không tha con Một Ngài, nhưng đã trao ban Con Một Ngài”(Jn 3, 16), để cứu rỗi tất cả. Như là Bánh nuôi sống tất cả. Ngôn ngữ Chúa Giêsu dùng thật rõ ràng. Để được sống thì không chỉ tin Chúa mà thôi, còn cần phải sống như Chúa, sống bằng sự sống của Chúa. Vì vậy mà ngôi Lời đã Nhập Thể chết và sống lại”. Người đã ban cho ta Thánh Thần của Ngài? nhờ vậy mà chúng ta biết Thánh Thể, ngõ hầu chúng ta có thể sống nhờ Ngài, như Ngài sống nhờ Chúa Cha (Jn 6,5b). Bí tích Thánh Thể là bí tích của hồng ân mà chính Chúa Kitô đã trao ban cho chúng ta, là bí tích của tình thương và hoà bình, là sức sống sung mãn. Bánh Hằng Sống, Bánh ban sức sống.

Cầu nguyện: 
Lạy Chúa Giêsu, vì muốn cho chúng con được sống và sống dồi dào, Chúa đã ban bánh trường sinh cho chúng con. Chúa chính là tấm bánh trường sinh ban xuống cho trần gian. Thế nhưng, không ít lần chúng con đón rước Chúa một cách hững hờ, bất xứng, khiến cho sự sống đời đời chẳng sinh hiệu quả tốt trong tâm hồn chúng con. Xin Chúa thứ tha vì những lần chúng con rước Chúa một cách vô ý thức và thiếu sự tôn thờ kính yêu.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã trở nên tấm bánh bẻ ra cho nhân loại chúng con. Chúa đã sống vì mọi người. Chúa còn dám hiến mạng sống để cứu độ chúng con. Xin dạy chúng con biết cho đi mãi mãi, cho đi vật chất, cho đi cả bản thân như tấm bánh mang lại niềm vui cho gia đình, cho bè bạn và mọi người. Xin giúp chúng con biết dùng cuộc đời mình để trao ban hơn là tích góp, biết dâng hiến hơn là an phận thủ thường, biết sống vì lợi ích mọi người hơn là đòi hỏi người khác phục vụ cho lợi ích của mình.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết kiện toàn mình mỗi ngày trở nên giống Chúa hơn. Qua Bí tích Thánh Thể chúng con được lãnh nhận chính sự sống của Chúa, xin cho chúng con biết sống yêu thương và trao ban như Chúa đã sống cho chúng con.

27/04/12 THỨ SÁU TUẦN 3 PS
Ga 6,52-59
THẦN LƯƠNG NUÔI SỐNG

“Ai ăn thịt và uống máu tôi thì ở trong tôi và tôi ở trong người ấy.” (Ga 6,56)

Suy niệm: Điều người Do thái tranh luận sôi nổi trước đây cũng là đề tài nóng bỏng cho ngày hôm nay. Tại sao Chúa Giêsu lại muốn chúng ta ăn thịt và uống máu Ngài như thế? Liệu còn cách nào mạnh mẽ hơn để diễn tả tình yêu của Ngài dành cho con người không? Hẳn là không. Vì quá yêu nhau mà đôi tình nhân uống máu thề nguyền mãi mãi với nhau. Chúa Giêsu còn đi xa hơn nữa, ai ăn thịt và uống máu Ngài thì ở lại trong Ngài và như Ngài đã sống nhờ Cha thế nào thì kẻ ăn Ngài cũng sẽ nhờ Ngài mà được sống như vậy. Sức sống thần linh nối kết con người với Chúa Giêsu và Chúa Cha nhờ việc rước Mình Thánh Ngài. Sáng kiến ấy chỉ có Tình Yêu của Thiên Chúa mới có thể đưa ra và thực hiện được. 

Mời Bạn: Mỗi lần Mình Thánh Chúa tan dần và trở nên thịt máu bạn, cũng là lúc Chúa đang sống trong bạn, hoạt động trong bạn. Đúng như thánh Phaolô nói: “Tôi sống nhưng không phải là tôi sống mà là Đức Kitô sống trong tôi” (Gl 2,20). Thế nên cuộc sống của bạn phải là hình ảnh sống động của Ngài trong thế giới hôm nay. “Thiên Chúa đã trả giá đắt mà chuộc lấy anh em. Vậy anh em hãy tôn vinh Thiên Chúa trong thân xác anh em” (1Cr 6,20).

Chia sẻ: Chúa sống trong bạn, vậy bạn có chia sẻ tình yêu của Ngài cách cụ thể cho những người khác không?

Sống Lời Chúa: Rước lễ mỗi khi tham dự thánh lễ, và thường xuyên hướng về Chúa và rước lễ thiêng liêng những lúc thinh lặng trong giờ nghỉ giữa ngày.

Cầu nguyện: Xin cho con mãi là hình ảnh sống động của Chúa, để qua con ngày càng có nhiều người nhận biết Chúa hơn.



Thiên Chúa có thể làm chuyện không thể đối với con người
Bài đọc: Acts 9:1-20; Jn 6:52-59.
Con người thường lấy những gì mình suy nghĩ để áp dụng cho Thiên Chúa. Họ quan niệm Thiên Chúa cũng giống như họ: nếu họ không thể làm được, Thiên Chúa cũng không thể làm được. Họ quên đi một điều là Thiên Chúa khác và vượt xa con người: Ngài làm được mọi sự và không có điều gì là không thể đối với Ngài. Tiên-tri Isaiah nhắc nhở con người phải luôn nhớ điều này: “Trời cao hơn đất chừng nào, thì đường lối của Ta cũng cao hơn đường lối các ngươi, và tư tưởng của Ta cũng cao hơn tư tưởng các ngươi chừng ấy” (Isa 55:9).
Các Bài Đọc hôm nay mở mắt cho chúng ta thấy những kỳ công Chúa thực hiện. Trong Bài Đọc I, Chúa biến đổi ông Saul từ một người Pharisees dữ dằn và khốc liệt truy tố các tín hữu, trở thành một người hăng say rao giảng Tin Mừng và sẵn sàng chết để làm chứng cho Ngài; một điều không thể xảy ra với sức con người. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu tuyên bố: Tất cả những ai ăn thịt và uống máu Ngài sẽ được sống muôn đời; người Do-thái ngạc nhiên thắc mắc: “Làm sao ông ấy có thể lấy thịt cho chúng ta ăn được?”
I. KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Thiên Chúa tạo cơ hội cho Saul ăn năn trở lại.
1.1/ Xung đột ý kiến giữa Thiên Chúa và Saul.
(1) Ý của ông Saul: Ông đi Damascus với mục đích là để đi bắt các tín hữu theo Đạo mới về để trị tội, như Sách CVTĐ tường trình: “Ông Saul vẫn còn hằm hằm đe doạ giết các môn đệ Chúa, nên đã tới gặp thượng tế xin thư giới thiệu đến các hội đường ở Damascus, để nếu thấy những người theo Đạo, bất luận đàn ông hay đàn bà, thì bắt trói giải về Jerusalem.”
(2) Ý của Thiên Chúa: Ngài không ghét Saul đến nỗi phải tiêu diệt ông như thói quen của con người thường làm; nhưng Ngài muốn dùng lòng nhiệt thành của ông để rao giảng Tin Mừng của Ngài cho Dân Ngoại. Vậy đang khi ông đi đường và đến gần Damascus, thì bỗng nhiên có một luồng ánh sáng từ trời chiếu xuống bao phủ lấy ông. Ông ngã xuống đất và nghe có tiếng nói với ông: "Saul, Saul, tại sao ngươi bắt bớ Ta?" Ông nói: "Thưa Ngài, Ngài là ai?" Người đáp: "Ta là Giêsu mà ngươi đang bắt bớ. Nhưng ngươi hãy đứng dậy, vào thành, và người ta sẽ nói cho ngươi biết ngươi phải làm gì."
“Những người cùng đi với ông dừng lại, sững sờ: họ nghe có tiếng nói, nhưng không trông thấy ai. Ông Saul từ dưới đất đứng dậy, mắt thì mở nhưng không thấy gì. Người ta phải cầm tay dắt ông vào Damascus. Suốt ba ngày, ông không nhìn thấy, cũng chẳng ăn, chẳng uống.” Biến cố này được lặp lại 3 lần trong Sách CVTĐ vì là một biến cố quan trọng không những cho bản thân Saul, mà còn cho tất cả mọi người.
1.2/ Không ai có thể cưỡng lại ý muốn của Thiên Chúa.
(1) Làm sao một người bắt đạo như thế có thể ăn năn trở lại: “Bấy giờ ở Damascus có một môn đệ tên là Hananiah. Trong một thị kiến, Chúa phán với ông: "Hananiah!" Ông thưa: "Dạ, lạy Chúa, con đây." Chúa bảo ông: "Đứng lên, đi tới phố gọi là Phố Thẳng, đến nhà Judah tìm một người tên là Saul quê ở Tarsus: người ấy đang cầu nguyện.” Ông Hananiah thưa: "Lạy Chúa, con đã nghe lắm kẻ nói về người ấy, về tất cả những điều ác người ấy đã làm cho dân thánh Chúa tại Jerusalem. Còn ở đây, người ấy được các thượng tế cho quyền bắt trói tất cả những ai kêu cầu danh Chúa."
(2) Kế họach của Thiên Chúa cho Saul: Nhưng Chúa phán với ông: "Cứ đi, vì người ấy là lợi khí Ta chọn để mang danh Ta đến trước mặt các dân ngoại, các vua chúa và con cái Israel. Thật vậy, chính Ta sẽ chỉ cho người ấy thấy tất cả những đau khổ người ấy phải chịu vì danh Ta."
Ông Hananiah liền đi; ông vào nhà, đặt tay trên ông Saul và nói: "Anh Saul, Chúa đã sai tôi đến đây, Người là Đức Giêsu, Đấng đã hiện ra với anh trên đường anh tới đây. Người sai tôi đến để anh lại thấy được và để anh được đầy Thánh Thần."
Lập tức có những cái gì như vảy bong ra khỏi mắt ông Saul, và ông lại thấy được. Ông đứng dậy và chịu Phép Rửa. Rồi ông ăn và khoẻ lại. Lập tức ông bắt đầu rao giảng Đức Giêsu trong các hội đường rằng Người là Con Thiên Chúa.
Saul đi Damascus với mục đích để bắt các tín hữu; khi ông trở lại Jerusalem là để rao giảng Tin Mừng và làm chứng cho Đấng ông đã không nương tay bắt bớ. Điều này chứng minh: Chẳng có chuyện gì là không thể đối với Thiên Chúa!
2/ Phúc Âm: Chúa Giêsu có thể nuôi dưỡng con người bằng Mình Ngài.
2.1/ Chuyện không thể đối với con người: Người Do-thái có thể hiểu “bánh từ trời xuống,” vì cha ông họ đã từng ăn Manna trong sa mạc; nhưng khi Chúa Giêsu đồng hóa “bánh từ trời xuống” với thịt của Ngài (sárk), họ liền tranh luận sôi nổi với nhau. Họ nói: "Làm sao ông này có thể cho chúng ta ăn thịt ông ta được?"
Chúa Giêsu cắt nghĩa chi tiết hơn: "Thật, tôi bảo thật các ông: nếu các ông không ăn thịt và uống máu Con Người, các ông không có sự sống nơi mình. Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì được sống muôn đời, và tôi sẽ cho người ấy sống lại vào ngày sau hết, vì thịt tôi thật là của ăn, và máu tôi thật là của uống.” Không những chỉ dùng hai danh từ thịt (sárk) và máu (aima), Ngài dùng hai động từ nhai (trogein) và uống (piein), như khi con người ăn và uống lương thực phần xác. Điều này chứng tỏ Chúa Giêsu muốn nói tới nghĩa đen, chứ không còn là nghĩa biểu tượng nữa. Con người qua mọi thời vẫn chối bỏ sự hiện diện sống động và đích thực của Chúa Giêsu qua Bí-tích Thánh Thể: có người cho Bánh đây là Lời Chúa, có người cho sự hiện diện chỉ có tính cách thiêng liêng; đơn giản vì họ cho việc nuôi dưỡng bằng thịt và máu Chúa là điều không thể!
2.2/ Phải ăn Mình Chúa mới có thể sống muôn đời: Chúa Giêsu tiếp tục nhấn mạnh tới sự cần thiết của Bí-tích Thánh Thể: “Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi, và tôi ở lại trong người ấy. Như Chúa Cha là Đấng hằng sống đã sai tôi, và tôi sống nhờ Chúa Cha thế nào, thì kẻ ăn tôi, cũng sẽ nhờ tôi mà được sống như vậy. Đây là bánh từ trời xuống, không phải như bánh tổ tiên các ông đã ăn, và họ đã chết. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời." Sự sống Chúa Giêsu muốn đề cập tới ở đây không chỉ là sự sống thể lý (psyche), nhưng là sự sống thần linh và muôn đời (zoe). Điều khác biệt giữa hai lương thực: lương thực phần xác chỉ có thể đem lại sự sống thể lý; nhưng Mình và Máu Chúa sẽ mang lại cho con người sự sống thần linh, và họ sẽ được sống muôn đời.
II. ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta đừng bao giờ giới hạn Thiên Chúa vào sự hạn hẹp của con người. Khi nào chưa hiểu những điều Thiên Chúa làm, hãy lấy đức tin bù lại.
- Chúng ta phải luôn tin tưởng Thiên Chúa có thể làm mọi sự. Hãy mau mắn thi hành những gì Ngài truyền; nhất là năng lãnh nhận Bí-tích Thánh Thể.
- Những ai chống lại Thiên Chúa thì cũng giống như người đưa chân đạp mũi nhọn: chân sẽ rách nát chảy máu mà mũi nhọn chẳng hề hấn gì!
Anthony Đinh Minh Tiên, OP.

Lời Chúa Trong Gia Đình
Cv 9, 1-20; Ga: 6, 52-59.
LỜI SUY NIỆM: Đức Giêsu nói với họ: “Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong trong tôi, và tôi ở lại trong người ấy. Như Chúa Cha là Đấng hằng sống đã sai tôi, và tôi sống nhờ Chúa Cha thế nào, thì kẻ ăn tôi, cũng sẽ nhờ tôi mà được sống như vậy.” (Ga 6,56-57).
          Đã nhiều lần Chúa Giêsu mời gọi con người hãy tin vào Ngài, hãy ăn thịt và uống máu Ngài để được sống, và được sống đời đời. Nhưng con người vẫn hờ hững không chịu vâng nghe mà đón nhận. Chúa Giêsu vì đã quá yêu thương con người, Ngài đã liên kết sự sống của Ngài và sự Chúa Cha ở trong Ngài với những ai tin vào Ngài và ăn thịt, uống máu của Ngài thì cũng có sự sống như Ngài có sự sống của Chúa Cha, đồng thời cũng được Ngài ở trong người ấy. Chúa Giêsu đã đưa lên tầm quan trọng và sự cần thiết để cho con người thấy việc đón nhận Mình Thánh Chúa là quan trọng và cần thiết như thế nào. Để mỗi người ý thức niềm tin của mình và sống như Thánh Phaolô: “Tôi sống, nhưng không phải là tôi sống, mà chính Đức Ki-tô sống trong tôi.”
          Tôi có dám tin khi chúng ta rước Mình Thánh Chúa vào lòng chúng ta. Máu thịt của chúng ta và thịt máu của Chúa Ki-tô là một hay không? Nhờ đó chúng ta phải sống xứng đáng với vinh dự hồng phúc ấy?
Mạnh Phương
+++++++++++++++++
27 Tháng Tư
Kẻ Không Biết Sám Hối

Ngày 03/4/1990, người tử tù Robert Alton Harris 37 tuổi đã bị đưa vào phòng hơi ngạt tại nhà tù San Quentin thuộc tiểu bang California bên Hoa Kỳ. Ðây là lần đầu tiên kể từ 23 năm nay, tiểu bang California tái lập bản án tử hình. Hiện nay, kể từ năm 1976, sau khi tối cao pháp viện Hoa Kỳ phán quyết án tử hình là hợp hiến, tiểu bang California là một trong năm tiểu bang tại Hoa Kỳ vẫn còn giữ bản án tử hình. Người ta tính có khoảng 2,200 người trên khắp nước Mỹ đang chờ sẽ được đưa lên ghế điện hoặc vào phòng hơi ngạt.
Robert Harris là một kẻ giết người không biết gớm tay. Ngày 05/7/1978, sau khi đã mãn hạn tù hai năm vì đã đánh đập một người đến chết, Harris đã cùng với người em của mình định đến cướp một nhà băng tại San Diego. Ðể có phương tiện di chuyển, Harris đã chiếm chiếc xe của hai người thanh niên đang đậu trước một quán ăn. Anh ra lệnh cho hai người thanh niên lái xe đến một nơi vắng vẻ vàtại đây, anh đã rút súng sát hại họ một cách dã man. Sau khi đã hạ sát hai người thanh niên, Harris vẫn còn đủ ung dung và bình tĩnh để ăn cho hết cái bánh mà hai người thanh niên đang ăn dở... Bị bắt giữ sau đó, Harris đã không để lộ bất cứ một dấu hiệu nào của ăn năn sám hối...
Theo thủ tục hiện hành của Hoa Kỳ, từ lúc tuyên án cho đến lúc thi hành bản án, người tử tội thường được bảy năm để kháng cáo hoặc xin ân xá. Robert Alton Harris vẫn chưa để lộ bất cứ một dấu hiệu nào của sợ sệt hoặc hối cải... Anh đã được dẫn vào phòng đầy hơi ngạt Cyanide. Chỉ trong vài phút đồng hồ, anh đã chết bằng đúng cái chết mà dường như anh đã tự chọn và chuẩn bị cho mình.
Công lý và luật pháp của con người được xây dựng trên nguyên tắc: mắt đền mắt răng thế răng, hoặc tôi cho anh để tôi cho lại... Kẻ có tội luôn luôn phải bị trừng trị, nặng hay nhẹ tùy theo tội ác của người đó đã gây ra... Thiên Chúa dường như chỉ có một công lý: đó là công lý của Tình Thương. Thước đo duy nhất của Công Lý nơi Thiên Chúa chính là Tình Thương vô bờ bến. Nói như thánh Phaolô, nơi nào tội lỗi càng nhiều, nơi đó Thiên Chúa càng thi ân. Tội lỗi của con người, dù tày đình đến đâu, cũng không thể ngăn cản được Tình Thương, sự Tha Thứ của Thiên Chúa.
Ðó phải là niềm xác tín của chúng ta mỗi khi chúng ta nhìn thấy tội lỗi và suy niệm về Tình Yêu của Thiên Chúa. Nếu có ai chết đời đời trong hỏa ngục, điều đó không phải do sự Công Thẳng của Thiên Chúa, cho bằng chính sự Khước Từ của con người. Khi con người không còn tin ở Tình Yêu của Thiên Chúa, khi con người tự chọn cho mình cái chết, đó chính là lúc con người tự chuẩn bị cho mình sự trầm luân. Hỏa ngục đồng nghĩa với quay mặt, với khước từ, với thất vọng... Chúng ta nhìn đến thân phận tội lỗi của mình không phải để thất vọng về sự yếu hèn của chúng ta, mà chính là để ngước nhìn lên ánh mắt từ nhân vô biên của Thiên Chúa.
(Lẽ Sống)
++++++++++++++++++
Ngày  27

Đức Giêsu đã phục sinh!

Đức Giêsu, xưa Ngài đã bị kết án; ngày hôm nay Ngài vẫn còn bị kết án. Ngày xưa, Ngài đã vác thập giá; ngày hôm nay Ngài vẫn còn mang thập giá. Ngày xưa, Ngài đã chết; ngày hôm nay Ngài vẫn chết. Ngày xưa Ngài đã sống lại từ cõi chết; Ngài vẫn còn sống lại.

Con nhìn Ngài và Ngài đã mở mắt cho con để cuộc khổ nạn, cái chết và sự phục sinh của Ngài sẽ còn diễn ra hằng ngày giữa chúng con. Nhưng con vẫn còn một nỗi sợ sâu thẳm khi nhìn thế giới đang vây quanh con. Ngài nói với con: "Đừng sợ nhìn, đụng chạm, chữa lành, khỏe mạnh và an ủi." Con nghe tiếng Chúa. Khi con kết hợp sâu xa với những cuộc sống khó khăn nhưng có đầy hy vọng của anh chị em chúng con, con biết rằng con sẽ thâm nhập thật sâu vào trái tim Chúa. Lạy Chúa! con biết Chúa hiền lành và khiêm nhường trong lòng và Chúa đã gọi chúng con: "Hãy đến vói Ta ... Ta sẽ ban cho chúng con nghỉ an."

Cuộc khổ nạn, cái chết và sự phục sinh của Chúa vẫn luôn hiện diện trong lịch sử, xin ban cho con hy vọng, can đảm và phó thác để tim Chúa kết hợp tim con với tất cả anh em, chị em đang đau khổ, trở thành cho chúng con nguồn thần linh của một cuộc sống mới.

Henri Nouwen
(Bayard)
Thứ Sáu 27-4

Thánh Zita ở Lucca

(1218 -- 1278)
T
hánh Zita còn được gọi là Sitha hay Citha. Ngài sinh trong một gia đình nghèo nhưng rất đạo đức ở Lucca, nước Ý. Từ 12 tuổi cho đến chết, ngài làm đầy tớ cho gia đình Fatinelli ở Lucca. Vì không có địa vị trong xã hội nên ngài không có tên họ.
Ngay từ khi còn nhỏ, Zita đã lưu tâm đến những người nghèo và bơ vơ. Lòng thương người ấy ngày càng nổi tiếng, và họ tìm đến ngài. Ðiều ấy không phù hợp với hoàn cảnh của một đầy tớ cũng như khiến gia chủ phải khó chịu. Và Thiên Chúa đã can thiệp. Một ngày kia, Zita bỏ dở công việc nấu nướng để chăm sóc người nghèo và các đầy tớ khác đã lên mách với gia chủ. Khi xuống bếp điều tra, họ nhìn thấy các thiên thần đang làm công việc bếp núc thay cho Zita. Một lần khác, Zita đã phân phát cả một kho chứa đậu cho những người trong phố khi nạn đói hoành hành. Khả nghi, gia chủ xuống xem xét và lạ lùng thay họ thấy kho vẫn đầy những hạt đậu. 
Ngày tháng dần trôi, ngài trở nên nổi tiếng trong việc giúp đỡ người nghèo, người đau yếu và kẻ tù đầy. Ngay sau khi chết, nhiều phép lạ đã xảy ra nhờ lời cầu bầu của ngài, người ta đã sùng kính ngài như một vị thánh; và danh xưng đó được chính thức trao ban cho ngài năm 1696. Thánh Zita là quan thầy của các người giúp việc trong nhà.

Lời Bàn

Chúng ta thường nói, "Bạn không thể đem theo của cải với mình khi chết." Nhưng người ta vẫn e ngại khi làm việc từ thiện vì họ sợ tài sản của họ sẽ tiêu tan, dù đó là thời giờ, tiền bạc hay sức lực. Thánh Zita được vinh danh là vì lòng bác ái của ngài. Ngài đã có thể so đo với những người giầu có và bào chữa cho sự ích kỷ của mình. Nhưng ngài đã sống lời Ðức Kitô trong câu truyện về người goá phụ nghèo (xem Luca 21:1-4).

Lời Trích

"Vì vậy chúng ta hãy bác ái và khiêm tốn; chúng ta hãy bố thí vì của bố thí sẽ tẩy sạch vết nhơ tội lỗi trong linh hồn chúng ta (xem Tobia 4:11; 12:9). Vì người ta sẽ mất tất cả những gì họ để lại trần gian mà chỉ đem theo được các phần thưởng của hành động bác ái và bố thí mà họ đã cho đi, vì đó mà họ sẽ được Chúa thưởng công và được đền đáp xứng đáng" (Thư Thánh Phanxicô Gửi Người Tín Hữu).

Copyright © 2010 by Nguoi Tin Huu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét